Thần Tài đến 1999 -

5/28 Video zapisi

Thần Tài đến 1999 - Truyền Kỳ Thần Tài tập 5 - Diễn viên chính: Trương Quốc Lập, Trần Chí Bằng

2 Pogledi· 05/07/25
duongvu88
duongvu88
3 Pretplatnici
3

⁣⁣"Truyền kỳ Thần Tài" là một bộ phim truyền hình Trung Quốc mang đậm màu sắc dân gian và hài hước, kể về hành trình "giáng trần" của Thần Tài để giúp người dân hiểu rõ đạo lý về tiền bạc, nhân quả và lòng thiện lương. Trong mỗi tập, Thần Tài không chỉ giải quyết những mâu thuẫn trong cuộc sống đời thường mà còn truyền tải thông điệp sâu sắc về cách đối nhân xử thế và quản lý tài chính. Phim có sự tham gia của dàn diễn viên nổi tiếng như Trương Quốc Lập, Trần Chí Bằng, Lưu Vi và Từ Tĩnh Lôi, mang đến nhiều tình tiết dí dỏm, cảm động và gần gũi với đời sống thực tế.
Phim gồm 4 phần nhỏ:

Phần 1: Thần Tài không phải người; tập 1-8

Phần 2: Thần Tài thương người tốt: tập 9-15

Phần 3: Thần Tài cũng là người: tập 16-22

Phần 4: Hổ không ăn thịt người: tập 23-28

Prikaži više

[00:00:20] Kính Thần Tài, mời Thần Tài

[00:00:21] Kính Thần Tài, mời Thần Tài

[00:00:24] Chiêu tài tiến bảo, bái Thần Tài

[00:00:28] Tài nguyên cuồn cuộn tới...

[00:00:32] Tài nguyên cuồn cuộn tới.

[00:00:33] Tài nguyên cuồn cuộn tới...

[00:00:36] Tài nguyên cuồn cuộn, hương hỏa vượng

[00:00:39] Thần Tài cũng là người

[00:00:44] Cũng có lòng nhân ái

[00:00:46] Trách Thần Tài, mắng Thần Tài

[00:00:49] Không giúp người nghèo, giúp người giàu

[00:00:53] Tài nguyên cuồn cuộn tới

[00:00:55] Tài nguyên cuồn cuộn tới...

[00:00:57] Tài nguyên cuồn cuộn tới

[00:01:02] Tài nguyên cuồn cuộn chỉ là một giấc mộng

[00:01:06] Thần Tài không phải người

[00:01:10] Ta là thần

[00:01:11] Tài nguyên cuồn cuộn tới...

[00:01:24] Người người đều mơ phát tài

[00:01:27] Kiếm tiền không thể mất lương tâm

[00:01:31] Tiền bạc không phân thiện ác

[00:01:35] Thần tiên biết thương người tốt

[00:01:41] Có tiền nó có thể khiến người biến xấu

[00:01:45] Không tiền, xấu biến thành tốt

[00:01:50] Thiên thời địa lợi nhân hòa, tài nguyên rộng mở

[00:01:54] Chiêu tài tiến bảo, xem Thần Tài

[00:01:57] Phát tài, đúng lúc!

[00:02:00] Kiếm tiền phải có đạo lý!

[00:02:16] «Thần Tài Đến» Thần Tài Không Phải Người

[00:02:20] Tập 5

[00:02:29] Nhóc con, ta thấy ngươi cũng thật thà đấy.

[00:02:32] Sao hả, thật sự không muốn trốn à?

[00:02:34] Con không muốn liên lụy mẹ con.

[00:02:42] Nhóc con,

[00:02:44] phía trước không phải sơn tặc cướp đường,

[00:02:47] thì cũng là oan gia tìm thù.

[00:02:48] Tóm lại nhóc con ngươi cẩn thận chút.

[00:02:51] Ta qua đó xem thử.

[00:03:14] Ông là Sa bổ đầu phải không?

[00:03:16] Tôi là Tô Ngọc Hoàn.

[00:03:18] Đây là Bảo Muội.

[00:03:29] Bà chính là Tô Ngọc Hoàn?

[00:03:33] Một phụ nữ mà đêm hôm chặn đường,

[00:03:36] bà có ý đồ gì?

[00:03:38] Có phải đã phạm tội gì,

[00:03:39] bây giờ muốn đầu thú tự thú?

[00:03:42] Hàn Ông thật là liệu sự như thần.

[00:03:44] Bảo Muội,

[00:03:45] cô qua nói với Vĩnh Trinh,

[00:03:46] bảo nó đừng qua đây làm phiền.

[00:03:51] Hôm nay tôi đến đây là muốn cùng đi một đường với ông,

[00:03:54] đến huyện nha môn gặp đại nhân của các ông,

[00:03:56] nhận tội phục pháp.

[00:03:58] Bà muốn nhận tội gì?

[00:04:01] Tôi đưa hối lộ, ông nhận hối lộ.

[00:04:03] Ba ngàn lượng bạc đủ để bị sung quân đi đày rồi nhỉ?

[00:04:08] Tô Ngọc Hoàn, bà muốn ngậm máu phun người!

[00:04:14] Bà có lá gan này,

[00:04:16] tôi khâm phục bà.

[00:04:17] Nhưng có ai sẽ tin bà chứ?

[00:04:21] Ông hẳn là từng đắc tội với người khác chứ?

[00:04:24] Tôi nghĩ một nha môn lớn như vậy,

[00:04:26] ông lại có tính cách như thế,

[00:04:28] không thể không có oan gia.

[00:04:30] Họ chỉ đợi cơ hội thôi.

[00:04:33] Bây giờ cơ hội đến rồi.

[00:04:38] Là mẹ ngươi bảo ta đến bầu bạn với ngươi.

[00:04:52] Nhưng bản thân bà cũng chẳng có kết cục tốt đẹp gì.

[00:04:56] Điều đó tôi không quan tâm.

[00:05:00] Nếu con trai tôi phải ngồi tù,

[00:05:04] tôi còn quan tâm gì nữa chứ?

[00:05:06] Tôi không có bản lĩnh gì khác,

[00:05:09] tôi chỉ có tiền. Tôi cảm thấy

[00:05:13] tôi có thể dựa vào tiền của mình để làm được mọi việc.

[00:05:17] Nhưng

[00:05:19] tôi lại gặp phải một người như ông,

[00:05:22] trời sinh có thù với tiền.

[00:05:24] Thôi được,

[00:05:26] nếu vậy,

[00:05:28] tôi chỉ đành cùng ông đấu một trận cá chết lưới rách thôi.

[00:05:33] Bà muốn hại tôi là vì bà thương con trai.

[00:05:36] Tôi không trách bà.

[00:05:38] Nhưng tôi cũng sẽ không bị bà dọa sợ.

[00:05:43] Trong huyện nha môn có bao nhiêu người muốn hại tôi,

[00:05:46] nhưng không ai có thể hạ bệ tôi.

[00:05:48] Bởi vì Huyện thái gia không thể thiếu tôi.

[00:05:52] Hà Vĩnh Trinh, tôi vẫn phải bắt đi.

[00:05:55] Nếu tôi thả nó,

[00:05:56] dù không nhận tiền,

[00:05:58] người khác vẫn sẽ nghĩ là đã nhận tiền.

[00:06:01] Bởi vì bà quá giàu.

[00:06:07] Hà Vĩnh Trinh

[00:06:08] số phận không tốt,

[00:06:09] lại gặp phải người mẹ vừa có tiền vừa có thế như bà.

[00:06:13] Suốt ngày dạy dỗ, nuông chiều nó như vậy,

[00:06:15] bây giờ chính là kết cục của việc phạm vào vương pháp.

[00:06:21] Không phải như vậy.

[00:06:24] Tôi không dạy nó, không nuông chiều nó.

[00:06:29] Tôi không có cơ hội đó.

[00:06:31] Tôi không có phúc phận đó.

[00:06:34] Ông không biết đâu.

[00:06:37] Hai mẹ con chúng tôi nhận nhau,

[00:06:40] còn...

[00:06:42] còn chưa tới một tháng.

[00:06:47] Cả đời này của tôi,

[00:06:50] người tôi có lỗi nhất,

[00:06:52] chính là con trai tôi.

[00:06:55] Vĩnh...

[00:06:56] Trinh.

[00:07:06] Mẹ tôi thật hồ đồ.

[00:07:08] Người ta đã lập án, đã cử người đến.

[00:07:10] Bây giờ tôi lại nhận tội rồi.

[00:07:12] Mẹ nói xem mẹ có thể thay đổi được gì?

[00:07:14] Mẹ cậu là một người phụ nữ phi thường.

[00:07:16] Chuyện bà ấy muốn làm thì nhất định sẽ nghĩ ra cách làm được.

[00:07:26] Vĩnh Trinh nó...

[00:07:28] chính là vì muốn trút giận cho tôi,

[00:07:30] đi tìm cha nó tính sổ,

[00:07:32] cuối cùng mới phạm vào vương pháp.

[00:07:38] Tôi hiểu rồi, tôi hiểu rồi.

[00:07:41] Nó không sai.

[00:07:43] Bà cũng không sai.

[00:07:44] Người sai là tôi.

[00:07:46] Tôi không nên đến chuyến này.

[00:07:48] Xem ra tôi chỉ có thể tay không trở về thôi.

[00:07:53] Ông muốn thả nó?

[00:07:55] Tôi là muốn thành toàn cho bà.

[00:07:59] Tôi không muốn gây thêm phiền phức cho bà.

[00:08:01] Cả đời này của bà,

[00:08:04]

[00:08:08] Về nhà khuyên bảo nó cho tốt.

[00:08:11] Người trẻ tuổi đừng nóng nảy như vậy.

[00:08:14] Oán hận cũng đừng sâu đậm như thế.

[00:08:17] Nó đã thành thân chưa?

[00:08:19] Vẫn chưa có ai hỏi cưới cho nó cả.

[00:08:21] Mau chóng lo liệu đi.

[00:08:23] Đây là chuyện đại sự.

[00:08:24] Theo tôi thấy,

[00:08:26] chỉ cần thành thân,

[00:08:27] mọi phiền phức sẽ không còn nữa.

[00:08:30] Đứa trẻ này lòng dạ lạnh lùng,

[00:08:32] phải tìm người sưởi ấm cho nó.

[00:08:38] Cái gì? Cho Hà Vĩnh Trinh thành thân à?

[00:08:41] Đúng vậy, lão già đó nói như vậy đấy.

[00:08:43] Tô phu nhân còn gật đầu lia lịa nữa.

[00:08:45] Thật là kỳ lạ.

[00:08:47] Hôm qua còn là tù nhân,

[00:08:48] hôm nay đã sắp làm tân lang rồi.

[00:08:50] Thế giới này thật chẳng có nguyên tắc gì cả.

[00:08:52] Lão gia,

[00:08:53] tôi thấy nếu để Hà Vĩnh Trinh thành thân thì...

[00:08:55] Vậy chẳng phải là...

[00:08:58] Biết đâu thành thân lại là cách hay.

[00:09:01] Hà Vĩnh Trinh có thể sửa đổi tính nết.

[00:09:03] Giữa Diệp Mỹ Văn và Tô phu nhân,

[00:09:05] cũng sẽ không còn đề phòng nhiều như vậy nữa.

[00:09:08] Qua thêm một năm nửa năm,

[00:09:10] sinh thêm đứa con trai mập mạp, oán khí của mọi người sẽ tan biến hết.

[00:09:17] Triêu Ca, Bảo Muội,

[00:09:18] từ bây giờ chúng ta chỉ bận rộn vì một việc,

[00:09:21] tìm cho Hà Vĩnh Trinh một mối hôn sự tốt.

[00:09:24]

[00:09:28] Chuyện này tôi đã nghĩ rất lâu rồi.

[00:09:30] Mối quan hệ giữa tôi và Diệp Mỹ Văn ồn ào khắp thành,

[00:09:32] con cái nhà ai

[00:09:33] lại muốn vướng vào mớ bòng bong này chứ?

[00:09:36] Phu nhân, cái này...

[00:09:39] Các cô nương ở trấn Hà Kiều đương nhiên có thể cân nhắc,

[00:09:42] nhưng thế giới bên ngoài còn đặc sắc hơn.

[00:09:46] Gần đây có rất nhiều cô nương

[00:09:48] đều muốn gả đến trấn Hà Kiều.

[00:09:50] Cũng vì danh tiếng tốt, dân phong thuần phác ở đây.

[00:09:53] Ai ai cũng coi trọng đạo đức.

[00:09:54] Cái gì mà dân phong thuần phác?

[00:09:58] Còn ai ai cũng coi trọng đạo đức?

[00:10:00] Cô đừng quan tâm chuyện này thật hay giả.

[00:10:03] Nhưng tấm biển vàng trấn Hà Kiều này,

[00:10:05] tôi thấy cần dùng thì chúng ta vẫn phải dùng.

[00:10:08] Triệu tiên sinh,

[00:10:09] chuyện này nhờ ông chạy một chuyến giúp tôi.

[00:10:12] Sau khi việc thành,

[00:10:13] tôi sẽ ở khu tốt nhất trong thành,

[00:10:15] xây cho ông một quán xem phong thủy tướng mệnh,

[00:10:17] để ông có chỗ dựa cho cả đời này.

[00:10:27] Còn quán xem phong thủy tướng mệnh nữa chứ.

[00:10:30] Thật không coi Thần Tài ra gì.

[00:10:32] Đây không phải là làm khó ta sao?

[00:10:35] Triệu tiên sinh.

[00:10:36] Đây là sinh thần bát tự của con trai tôi.

[00:10:38] Được, ông phải giữ cho cẩn thận.

[00:10:40] Nhưng mà...

[00:10:41] Trước khi việc chưa thành, đừng để Vĩnh Trinh biết.

[00:10:44] Cái này tôi hiểu.

[00:10:47] Còn một chuyện quan trọng nữa.

[00:10:50] Chuyện cưới xin của con trai tôi,

[00:10:51] tuyệt đối đừng để Diệp Mỹ Văn nhúng tay vào.

[00:11:01] Cái này... nếu như vậy thì... cái này...

[00:11:07] Triệu tiên sinh, đầu óc ngài thật nhanh nhạy.

[00:11:11] Bên kia ba người vừa mới đoàn tụ,

[00:11:14] ngài bên này đã định nối dõi tông đường cho họ rồi.

[00:11:17] Nếu ngài đã nhận việc này rồi,

[00:11:19] ngài nói xem Đạo Đức Đường chúng tôi còn có thể giúp ngài làm gì nữa?

[00:11:23] Các vị lão gia,

[00:11:25] tôi ở đây chỉ có một tờ thiệp thôi.

[00:11:27] Vậy tờ thiệp còn lại ở đâu,

[00:11:29] hoàn toàn phải nhờ vào các vị lão gia rồi.

[00:11:40] Thế nào, thế nào?

[00:11:41] Cũng được, cũng được.

[00:11:42] Lão gia,

[00:11:43] chúng ta vướng vào chuyện này thật sự có cần thiết không?

[00:11:45] Đương nhiên là có rồi.

[00:11:47] Chỉ có sắp xếp ổn thỏa cho Hà Vĩnh Trinh, Tô phu nhân mới có thể vui vẻ.

[00:11:49] Tô phu nhân vui vẻ rồi,

[00:11:50] mới có thể bỏ tiền ra cho trấn Hà Kiều.

[00:11:52] Như vậy chúng ta mới xem như công đức viên mãn.

[00:11:54] Thật ra,

[00:11:56] chuyện đến nước này rồi,

[00:11:57] Tô phu nhân bà ấy có bỏ tiền ra hay không cũng không quan trọng nữa.

[00:11:59] Quan trọng là gia đình họ có thể hóa giải mâu thuẫn.

[00:12:03] Như vậy chúng ta mới xem như không uổng công bận rộn.

[00:12:07] Hai người về trước đi.

[00:12:09] Tôi đến chỗ Diệp Mỹ Văn bàn bạc thêm với ông ấy.

[00:12:12] Sư phụ,

[00:12:13] Tô phu nhân không phải nói không được cho biết sao?

[00:12:16] Chuyện như thế này, ngươi phải có chủ kiến của mình.

[00:12:20] Đi đi.

[00:12:32] Mỹ Văn huynh

[00:12:34] Triệu tiên sinh, có chuyện gì mà huynh vui vậy?

[00:12:39] Tô phu nhân tìm tôi,

[00:12:42] đã nói với tôi một chuyện,

[00:12:44] thật sự khiến tôi vô cùng, vô cùng cảm động.

[00:12:47] Là chuyện gì?

[00:12:49] Bà ấy muốn hỏi vợ cho Vĩnh Trinh.

[00:12:51] Hơn nữa còn suy nghĩ rất chu đáo,

[00:12:53] rất nghiêm túc.

[00:12:54] Khiến tôi cảm thấy,

[00:12:55] trước đây chúng ta đã có rất nhiều hiểu lầm về bà ấy.

[00:12:58] Cái gì?

[00:12:59] Bà ấy cũng hy vọng Vĩnh Trinh thành thân?

[00:13:02] Đương nhiên rồi.

[00:13:03] Vĩnh Trinh vừa thành thân,

[00:13:04] nhà họ Diệp các ông chẳng phải là có hương hỏa nối dõi rồi sao?

[00:13:07] Nhà họ Diệp là...

[00:13:10] Ông nghĩ xem,

[00:13:11] Vĩnh Trinh là máu mủ của ông và Tô Ngọc Hoàn.

[00:13:14] Con cháu của Vĩnh Trinh,

[00:13:17] chẳng phải là người nối dõi hương hỏa nhà họ Diệp các ông sao?

[00:13:20] Sao? Ông cảm thấy tôi nói không thỏa đáng à?

[00:13:23] Đâu có, đâu có.

[00:13:25] Tôi chỉ cảm thấy chuyện này... chuyện này... bát tự còn chưa có một nét nữa.

[00:13:31] Cái gì gọi là bát tự chưa có một nét?

[00:13:34] Tôi... tôi nói cho các ông biết,

[00:13:36] chuyện này thành rồi.

[00:13:38] Lão Vương, ông đừng có khoác lác nữa.

[00:13:41] Chuyện cưới xin của Hà Vĩnh Trinh,

[00:13:43] là chuyện quan trọng hàng đầu của Đạo Đức Đường chúng ta hiện nay.

[00:13:46] Nếu ông... nếu ông làm thành cơm sống gạo sượng,

[00:13:49] còn nữa,

[00:13:50] cô dâu mới này có phải là...

[00:13:53] họ hàng xa gì của ông không?

[00:13:54] Tôi nói cho các ông biết,

[00:13:56] chuyện này không mưu lợi riêng gì cả...

[00:14:01] Hai đứa cháu gái của tôi,

[00:14:02] sớm đã đến tuổi lấy chồng rồi, tôi...

[00:14:08] tôi có nhắc đến một câu nào không?

[00:14:10] Tôi nói các ông này,

[00:14:11] cứ luôn thích như vậy,

[00:14:13] coi thường người khác.

[00:14:15] Tôi nói cho các ông biết,

[00:14:16] tiểu thư này,

[00:14:18] là ái thiên kim của Tần Cử nhân trong thành.

[00:14:22] Cha cô ấy là Cử nhân, anh trai cô ấy cũng là Cử nhân.

[00:14:26] Hiện tại thì...

[00:14:28] Ông nói xem...

[00:14:32] Vậy...

[00:14:32] Vậy hiện tại thì sao?

[00:14:35] Hiện tại có một chuyện tốt, một chuyện xấu.

[00:14:39] Vậy chuyện tốt là gì?

[00:14:41] Chuyện tốt là,

[00:14:42] người ta nghe nói Tô phu nhân là phú thương lớn từ Dương Châu đến,

[00:14:45] cho nên đồng ý rất nhanh chóng.

[00:14:47] Vậy chuyện xấu thì sao?

[00:14:49] Chuyện xấu này...

[00:14:51] chính là anh trai của Tần tiểu thư đó,

[00:14:53] cũng chính là vị Tần công tử kia,

[00:14:55] muốn đến đây gặp mặt cha mẹ của Vĩnh Trinh.

[00:15:00] Vậy phải làm sao?

[00:15:02] Ba vị lão gia,

[00:15:03] ba vị lão gia.

[00:15:04] Tìm tôi à?

[00:15:05] Xem kìa, đến rồi. Có tình hình mới rồi.

[00:15:07] Tình hình mới. Người xem mắt sắp đến rồi.

[00:15:10] Nhưng bây giờ cha của Vĩnh Trinh và mẹ của Vĩnh Trinh,

[00:15:13] căn bản không thể sắp xếp cùng một chỗ.

[00:15:17] Chuyện này tôi phải nghĩ xem.

[00:15:19] Không thể sắp xếp...

[00:15:21] Họ có biết

[00:15:23] cha mẹ của Vĩnh Trinh đều còn sống không?

[00:15:26] Hơn nữa còn biết mẹ của Vĩnh Trinh là từ Dương Châu đến,

[00:15:30] giàu có? Tôi có một ý,

[00:15:33] chỉ là hơi bảo thủ một chút.

[00:15:34] Có thể tìm một nam một nữ đánh tráo cột nhà,

[00:15:38] giả mạo một chút không?

[00:15:41] Ngô lão gia,

[00:15:42] ý của ngài không hề bảo thủ đâu.

[00:15:44] Nhưng mà,

[00:15:45] tôi thấy chúng ta không thể chỉ nhìn vào chuyện cưới xin của Vĩnh Trinh.

[00:15:48] Quan trọng là hóa giải

[00:15:50] mối ân oán giữa Diệp Mỹ Văn và Tô Ngọc Hoàn.

[00:15:53] | Đúng, đúng, đúng, đúng.

[00:15:54] Làm công tác tư tưởng cho họ.

[00:15:55] Đúng, đúng, đúng, công tác tư tưởng, đúng, công tác tư tưởng.

[00:15:57] Chúng tôi thuyết phục Tô Ngọc Hoàn.

[00:15:58] Chúng tôi thuyết phục Diệp Mỹ Văn.

[00:16:00] Cứ quyết định như vậy đi.

[00:16:19] Hai chúng tôi đều hy vọng Vĩnh Trinh được tốt đẹp.

[00:16:22] Hy vọng chuyện cưới xin của Vĩnh Trinh có thể thành.

[00:16:25] Điều đó không sai.

[00:16:27] Nhưng mà...

[00:16:29] bảo tôi và Ngọc Hoàn, đôi oan gia này ngồi lại với nhau,

[00:16:32] giả vờ ân ái,

[00:16:34] chúng tôi thật sự không làm được.

[00:16:38] Chúng tôi cũng không quen.

[00:16:39] Chúng tôi biết là không quen.

[00:16:42] Giả vờ một chút là quen thôi.

[00:16:44] Hơn nữa quen rồi thì có ý nghĩa gì chứ?

[00:16:47] Không quen mới là đúng.

[00:16:50] Đúng.

[00:16:51] Hơn nữa ông càng không thích,

[00:16:53] Vĩnh Trinh

[00:16:53] lại càng cho rằng ông đối tốt với nó biết bao nhiêu.

[00:16:58] Đúng, đúng, đúng.

[00:17:13] Gần được rồi.

[00:17:16] Trông có vẻ hơi động lòng rồi.

[00:17:19] Mỹ Văn,

[00:17:22] chúng ta đã đến đây rồi,

[00:17:23] cũng đừng đi một chuyến vô ích.

[00:17:25] Ông xem ở chỗ ông có thuốc gì thích hợp cho mấy ông già chúng tôi

[00:17:28] bồi bổ không?

[00:17:29] Lấy cho chúng tôi ít thuốc bổ đi.

[00:17:38] Có bản lĩnh đấy.

[00:17:42] Họ Triệu kia, chuyện Bảo Muội đã nói hết với tôi rồi.

[00:17:45] Ông đã nói là không để Diệp Mỹ Văn nhúng tay vào,

[00:17:48] chuyện này là sao?

[00:17:49] Ông cho tôi một lời giải thích đi.

[00:17:52] Chuyện đã rõ ràng như vậy rồi,

[00:17:53] còn cần giải thích sao?

[00:17:56] Tôi biết thừa mấy kẻ giang hồ thầy bói các ông,

[00:17:59] tham lam vô độ.

[00:18:01] Sao, muốn kiếm tiền cả hai bên à?

[00:18:04] Muốn bao nhiêu tiền, ông nói đi.

[00:18:06] Tôi không tin là tôi không lấy ra được.

[00:18:09] Phu nhân,

[00:18:11] là... là tôi không tốt.

[00:18:13] Nhưng người ta sắp đến rồi.

[00:18:15] Cứu nguy như cứu hỏa mà.

[00:18:16] Ngài nói có đúng không? Họ Triệu kia,

[00:18:19] lỗi nhỏ của ông tôi có thể không tính toán.

[00:18:22] Nhưng Diệp Mỹ Văn sai lớn như vậy, tôi có thể không tính toán sao?

[00:18:25] | Đúng vậy. Đúng vậy, thử đặt mình vào hoàn cảnh người khác xem.

[00:18:27] Nếu tôi là Tô phu nhân,

[00:18:29] bắt tôi trước mặt mọi người gọi ông ta là chồng,

[00:18:31] nhìn sắc mặt ông ta,

[00:18:32] tôi cũng không làm được.

[00:18:33] Bảo Muội,

[00:18:34] cô đừng thêm dầu vào lửa nữa được không?

[00:18:36] Ông không thể mắng cô ấy như vậy.

[00:18:39] Vốn dĩ mà,

[00:18:40] nếu Tô phu nhân không quay về,

[00:18:42] Diệp Mỹ Văn có nhận Vĩnh Trinh không?

[00:18:43] Ông ta cả đời cũng không nhận.

[00:18:45] Bảo Muội, cô nghe tôi nói.

[00:18:46] Chuyện của Vĩnh Trinh là chuyện của tôi, không phải chuyện của ông ta.

[00:18:49] Là không đúng rồi.

[00:18:51] Con cái là do hai người sinh ra,

[00:18:52] sao có thể nói là chuyện của bà được?

[00:18:55] Bà nói bà có lỗi với Vĩnh Trinh,

[00:18:57] chẳng lẽ ông ta lại không có lỗi với Vĩnh Trinh sao?

[00:18:58] Đương nhiên là có lỗi.

[00:18:59] Vậy bà dựa vào đâu mà bênh vực ông ta?

[00:19:01] Dựa vào đâu mà không để ông ta lộ mặt?

[00:19:02] Dựa vào đâu mà để ông ta trốn tránh thanh nhàn?

[00:19:04] Ai bảo ông ta trốn?

[00:19:06] Ông ta trốn được sao?

[00:19:07] Nếu ông ta dám trốn,

[00:19:08] tôi sẽ bảo Đạo Đức Đường đuổi ông ta ra ngoài.

[00:19:16] Ngươi rốt cuộc là giúp ai vậy?

[00:19:18] Tôi...

[00:19:46] Cha ra đây đi.

[00:19:50] Cha ra đây đi.

[00:19:54] Cha từ trong mộ ra xem đi.

[00:20:11] Trấn Hà Kiều thay đổi rồi.

[00:20:13] Ánh mắt của mỗi người nhìn con đều thay đổi rồi.

[00:20:18] Họ không còn nhắc đến mẹ nữa.

[00:20:21] Đều nói con vừa nhìn là biết người nhà họ Diệp.

[00:20:23] Vừa nhìn là biết con sẽ có tiền đồ.

[00:20:28] Thật sự không muốn đấu nữa rồi.

[00:20:30] Sau này...

[00:20:35] con phải làm sao đây?

[00:20:37] Trong lòng con không chắc chắn.

[00:20:41] Vĩnh Trinh,

[00:20:43] thật ra ta cũng giống như con.

[00:20:47] Ta cũng không biết sau này phải làm sao.

[00:20:50] Ta chỉ muốn đối tốt với con,

[00:20:53] nhưng lại không biết phải bắt đầu từ đâu.

[00:20:57] Ta cũng thật sự không biết.

[00:21:01] Không phải ông đã tặng tôi nửa tiệm thuốc rồi sao!

[00:21:04] Tuy sau đó lại thu về!!

[00:21:06] Nhưng tôi nhận tấm lòng của ông.

[00:21:10] Con gọi ta một tiếng cha,

[00:21:11] thế là bù đắp hết rồi.

[00:21:15] Vĩnh Trinh, con có muốn thành thân không?

[00:21:23] Thành thân?

[00:21:25] Con không biết.

[00:21:27] Tôi biết ngay mà,

[00:21:28] ông ta sẽ tranh trước mặt tôi để kể công với con trai.

[00:21:31] Người này hai mươi mấy năm rồi tính cách này vẫn chưa đổi.

[00:21:34] Có lợi là chiếm.

[00:21:36] Phu nhân,

[00:21:37] sao tôi thấy lời bà nói có chút kỳ lạ.

[00:21:41] Sao vậy?

[00:21:41] Giống như hai người vẫn là vợ chồng vậy.

[00:21:46] Tôi đang bồi dưỡng tình cảm.

[00:21:49] Mấy ngày nữa,

[00:21:50] không phải còn phải giả vờ trước mặt mọi người sao?

[00:21:53] Đến ngày đó bà sẽ không giả thành thật chứ?

[00:21:56] Vậy thì thật làm tôi quá thất vọng rồi.

[00:22:00] Tuyệt đối không.

[00:22:04] Phu nhân,

[00:22:05] ngài đừng úp mở nữa.

[00:22:09] Tôi đã nói từ lâu là không được để ông ta nhúng tay vào.

[00:22:11] Ông ta vẫn nhúng tay vào.

[00:22:13] Còn tìm một tiểu thư nhà giàu.

[00:22:16] Tốt, lần này tôi sẽ để ông ta hoàn toàn vừa lòng thỏa ý.

[00:22:36] Tốt, tốt

[00:22:41] Tốt, tốt, tốt. Thẳng thắn mà nói,

[00:22:46] ấn tượng của tôi về trấn Hà Kiều các vị, về Đạo Đức Đường này,

[00:22:50] và về Diệp lão gia, Diệp phu nhân, tổng thể là không tệ.

[00:22:57] Nghe nói Diệp lão gia vẫn luôn làm ăn kinh doanh?

[00:23:02] Làm ăn kinh doanh cũng không có gì không tốt cả.

[00:23:05] Bình thường tôi không tiếp xúc với người làm ăn gì nhiều.

[00:23:08] Nhưng tôi tin bản chất của các vị đều tốt,

[00:23:11] chỉ là không có cơ hội cầu tiến thôi.

[00:23:14] Đúng, đúng.

[00:23:16] Mỹ Văn vẫn luôn rất ngưỡng mộ người đọc sách.

[00:23:20] Đời này tôi xem như không có phúc phận đó rồi.

[00:23:23] Cho nên rất muốn kết mối thân cao này,

[00:23:25] để đứa trẻ Vĩnh Trinh này được tiếp thu, hun đúc,

[00:23:29] gột rửa đi cái khí phàm tục trên người.

[00:23:31]

[00:23:37] Vì Vĩnh Trinh,

[00:23:39] cái gì cũng phải nhẫn nhịn.

[00:23:43] Khách sáo, khách sáo.

[00:23:46] Em gái tôi là tài nữ nổi tiếng gần xa.

[00:23:50] Không biết Vĩnh Trinh thiếu gia học hành thế nào?

[00:23:54] Vĩnh Trinh nó là một đứa trẻ tốt.

[00:23:57] Lòng dạ trung hậu,

[00:23:59] biết thương người.

[00:24:00] Chịu bao nhiêu ấm ức cũng không tính toán.

[00:24:04] Điều này tự nhiên là tốt rồi.

[00:24:06] Không biết việc học hành của nó...

[00:24:09] Xem trí nhớ của tôi này.

[00:24:11]

[00:24:14] Tiểu Chu Tử!

[00:24:26] Chúng tôi người nhà quê không hiểu quy củ,

[00:24:28] cũng không biết nên mua thứ gì cho tiểu thư.

[00:24:30] Thôi thì cứ lấy cái may mắn,

[00:24:32] xin dâng lên tám nghìn tám trăm tám mươi lượng ngân phiếu.

[00:24:35] Làm phiền công tử rồi.

[00:24:42] Đây là tám nghìn tám trăm tám mươi lượng.

[00:24:48] Đợi tiểu thư về nhà chồng, tôi sẽ thêm cho cô ấy một số tám nữa.

[00:24:53] Thêm vào trước hay thêm vào sau? Thêm vào đâu?

[00:24:55] Đương nhiên là thêm vào trước.

[00:24:57] Là phía trước?

[00:24:59] Ối!

[00:25:00] Đó là...

[00:25:01] Tám vạn tám nghìn tám trăm tám mươi lượng!

[00:25:05] Ra tay hào phóng, ra tay hào phóng!

[00:25:09] Ha ha ha ha ha!

[00:25:11] Nếu Tần công tử không phản đối,

[00:25:13] xin cho sinh thần bát tự của lệnh muội.

[00:25:16] Tôi đã mời một vị cao nhân,

[00:25:18] xem giúp một quẻ.

[00:25:23] Mời Triệu tiên sinh.

[00:25:26] Triệu tiên sinh đến rồi.

[00:25:33] Xin cho sinh thần bát tự.

[00:25:47] Đây...

[00:25:49] Đông phương thuộc Mộc,

[00:25:52] Tây phương thuộc Kim,

[00:25:54] Nam phương thuộc Hỏa,

[00:25:56] Bắc phương thuộc Thủy,

[00:25:59] Trung ương thuộc Thổ.

[00:26:01] Tần tiểu thư là mệnh Hỏa,

[00:26:02] còn Hà thiếu gia là mệnh Kim.

[00:26:05] Có một câu nói rất hay, gọi là vàng thật...

[00:26:07] nó... vàng thật không sợ lửa thử.

[00:26:09] Nói hay lắm! Lửa thử mới tỏ vàng thật mà!

[00:26:12] Cho nên nói,

[00:26:14] số tốt, số tốt.

[00:26:15] Tuyệt phối, tuyệt phối!

[00:26:17] Chúc mừng!

[00:26:20] Chúc mừng, chúc mừng!

[00:26:23] Chúc mừng, chúc mừng!

[00:26:30] Mỹ Văn,

[00:26:31] ông có biết còn ai có mệnh như vậy không?

[00:26:34] Ai là mệnh Hỏa?

[00:26:36] Ai là mệnh Kim?

[00:26:40] Triệu tiên sinh

[00:26:42] Tôi hỏi ông,

[00:26:44] có một cách nói là Kim khắc Hỏa, Hỏa khắc Kim.

[00:26:47] Hai người thành gia,

[00:26:48] không đồng lòng. Ông có nghe nói qua chưa?

[00:26:50] Miệng lưỡi thế gian...

[00:26:54] Miệng lưỡi thế gian hai tấc da

[00:26:55] Ông ta nói thế nào cũng có lý.

[00:26:57] Đúng, đúng, đúng, đúng.

[00:26:58] Nhưng mà,

[00:26:59] tôi quan sát từ mọi phương diện, tôi thấy hai nhà các vị kết thông gia,

[00:27:02] rất là thích hợp.

[00:27:07] Mỹ Văn,

[00:27:09] tôi mệnh Hỏa, có lẽ ông đã quên.

[00:27:12] Nhưng ông mệnh Kim, ông không quên chứ?

[00:27:14] Ngày đó tôi nói với ông tôi có thai,

[00:27:17] ông nói phải ra phố xem quẻ.

[00:27:19] Về nhà nói với tôi, chúng ta là Kim khắc Hỏa, Hỏa khắc Kim.

[00:27:23] Hai người thành gia,

[00:27:24] không đồng lòng.

[00:27:25] Tôi đã tin, khóc mấy đêm liền.

[00:27:29] Nhưng không bao lâu sau,

[00:27:31] ông đã đến nhà họ Nghiêm ở rể.

[00:27:35] Ông thật sự đã lừa tôi rất thảm.

[00:27:39] Các vị rốt cuộc là sao thế này?

[00:27:41] Các vị rốt cuộc có phải là vợ chồng không?

[00:27:43] Có phải là vợ chồng kết tóc xe tơ không?

[00:27:45] Chúng tôi...

[00:27:47] chúng tôi là oan gia.

[00:27:49] Oan gia kết tóc xe tơ.

[00:27:50] Hoàng Nhi, bà lý trí một chút được không?

[00:27:53] Tần công tử và nhà chúng ta là môn đăng hộ đối.

[00:27:55] Bà có oán khí gì với tôi thì sau này hãy nói.

[00:27:57] Đúng, đúng.

[00:27:58] Hôn sự là trên hết, hôn sự là quan trọng.

[00:28:00] Đừng hại Vĩnh Trinh mà.

[00:28:01] Ai hại Vĩnh Trinh?

[00:28:03] Là tôi hại Vĩnh Trinh hay ông ta hại Vĩnh Trinh?

[00:28:05] Ông làm rõ đi!

[00:28:08] Cái gì mà môn đăng hộ đối?

[00:28:10] Chẳng phải là muốn vì cái thể diện cao sang của nhà họ sao?

[00:28:16] Diệp Mỹ Văn! Ông tự mình trèo cao, còn bắt con trai ông trèo cao.

[00:28:19] Ông có mệt không?

[00:28:20] Tôi thấy Diệp lão gia vẫn luôn là vì tốt cho con cái.

[00:28:24] Đúng, đúng, đúng! Ông ta là vì bản thân ông ta!

[00:28:26]

[00:28:29] Mối hôn sự này thành rồi,

[00:28:31] lại đúng như ý nguyện của ông ta rồi.

[00:28:34] Nhưng các ông có biết không,

[00:28:35] con trai tôi Vĩnh Trinh,

[00:28:36] ở trấn Hà Kiều mưa gió bao nhiêu năm nay,

[00:28:39] các ông có ai biết,

[00:28:43] nó có người bạn tri kỷ thuở hàn vi, người vợ tào khang nào không?

[00:28:50] Tôi biết các ông lại muốn nâng đỡ một Diệp Mỹ Văn nữa,

[00:28:56] lại muốn đuổi đi một Hoàng Nhi nữa!

[00:29:00] Chu lão gia,

[00:29:01] ông có thể giải thích về tất cả chuyện này không?

[00:29:04] Tôi cũng giải thích không rõ.

[00:29:06] Ông... ông xem mọi người đi...

[00:29:10] Xem mọi người đi.

[00:29:11] Có phải có hiểu lầm gì không?

[00:29:13] Có hiểu lầm gì,

[00:29:15] chúng ta có thể ngồi xuống từ từ bàn bạc.

[00:29:19] Đúng không?

[00:29:20] Trong này không có hiểu lầm gì cả.

[00:29:24] Toàn là oan cừu.

[00:29:27] Hôm nay không có ai đến xem mắt cả.

[00:29:31] Toàn là đến tìm thù.

[00:29:35] Tần công tử,

[00:29:36] ông đến nhầm chỗ rồi.

[00:29:54] Tôi biết ngay mọi chuyện sẽ thành ra thế này mà.

[00:29:58] Nhưng họ chủ yếu là oán trách Diệp Mỹ Văn.

[00:30:00] Lão gia, ngài không sao chứ?

[00:30:02] Đây mới là thất bại lớn nhất của Triệu Công Minh ta.

[00:30:05] Thất bại, hoàn toàn thất bại!

[00:30:07] Là thanh danh của Đạo Đức Đường bị hủy hoại trong phút chốc!

[00:30:12] Như vậy thì ta không thể tiếp tục trà trộn được nữa rồi.

[00:30:15] Rốt cuộc tại sao lại thành ra thế này?

[00:30:16] Còn không phải là mẹ con sao?

[00:30:17] Còn không phải là mẹ con chịu ấm ức từ cha con nên mới nổi giận tại chỗ sao?

[00:30:20] Không trách mẹ con, chỉ trách cha con thôi.

[00:30:23] Theo tôi thấy,

[00:30:24] phải trách cái gã họ Triệu kia.

[00:30:26] Còn nhắc gì mà mệnh Kim, mệnh Hỏa gì đó.

[00:30:29] Cái này cái kia.

[00:30:30] Nếu ông ta không nhắc,

[00:30:31] mọi người đều không sao cả.

[00:30:33] Phải trách cái gã Diệp Mỹ Văn kia!

[00:30:34] Phải trách cái gã họ Triệu kia! Diệp Mỹ Văn mà!

[00:30:36] Theo tôi nói, đều đáng trách cả!

[00:30:39] Đúng, đúng, đúng, đều đáng trách!

[00:30:42] Cái gã họ Triệu kia...

[00:30:43] Tôi không quan tâm! Tôi chỉ hỏi cha tôi Diệp Mỹ Văn!

[00:30:48] Rốt cuộc là ông ta giở trò,

[00:30:50] hay là các người?

[00:30:53] Là các người!

[00:30:54] Ông ta căn bản không có ý tốt gì!

[00:30:56] Ông ta tác hợp mối hôn sự này cho con,

[00:30:58] là để mở đường cho việc kinh doanh của mình!

[00:31:00] Chính là ông ta muốn mở rộng kinh doanh đến tận huyện thành!

[00:31:03] Đúng! Thật đó!

[00:31:06] Người này...

[00:31:07] Con chẳng qua chỉ là một quân cờ của ông ta thôi!

[00:31:10] Chúng tôi thật sự không thể nhìn nổi nữa!

[00:31:13] Đúng! Không nhìn nổi nữa! Không nhìn nổi nữa!

[00:31:16] Con hiểu rồi.

[00:31:18] Con là con trai ông ta.

[00:31:22] Ông ta muốn tận dụng triệt để.

[00:31:33] Bao

[00:31:44] Lão Muội,

[00:31:45] lão gia hôm nay bị tức đến hồ đồ rồi phải không?

[00:31:47] Đương nhiên rồi, hôm nay mất mặt quá mà.

[00:31:52] Vậy cô qua khuyên ông ấy đi.

[00:31:55] Mau đi đi.

[00:32:01] Lão gia, chuyện của Diệp Mỹ Văn, Tô Ngọc Hoàn,

[00:32:04] ngài đừng quản nữa.

[00:32:07] Ngài là Thần Tài gia,

[00:32:08] ngài cứ phù hộ cho bà con trấn Hà Kiều phát tài đi.

[00:32:11] Diệp Mỹ Văn, Tô Ngọc Hoàn, còn có Hà Vĩnh Trinh, hai mươi năm của họ...

[00:32:15] ân ân oán oán, rốt cuộc có quan hệ gì với ngài chứ?

[00:32:18] Đương nhiên là có quan hệ rồi!

[00:32:21] Ân ân oán oán hai mươi năm của họ,

[00:32:22] trông có vẻ là vấn đề tình cảm,

[00:32:24] nhưng thực tế,

[00:32:25] chẳng phải đều là do tiền bạc gây ra sao?

[00:32:28] Bây giờ trấn Hà Kiều muốn phát triển,

[00:32:31] phải dựa vào Tô Ngọc Hoàn bỏ tiền ra.

[00:32:32] Muốn bà ấy bỏ tiền ra,

[00:32:34] thì phải giúp bà ấy giải quyết ổn thỏa chuyện tình cảm.

[00:32:38] Bây giờ ta cuối cùng đã hiểu rồi.

[00:32:40] Không phải là không nên quản, mà là ta quản không tốt, quản không triệt để!

[00:32:50] Lão gia, ngài đi đâu vậy?

[00:32:52] Ta muốn giúp họ giải quyết triệt để món nợ tình cảm này!

[00:32:58] Tẩu hỏa nhập ma rồi!

[00:33:01] Cái gì? Bảo Diệp Mỹ Văn tái hôn với Tô Ngọc Hoàn à?

[00:33:05] Khó mà tưởng tượng nổi!

[00:33:08] Khó mà tưởng tượng nổi!

[00:33:09] Ông nói xem nào.

[00:33:12] Ông... ông nói xem nào.

[00:33:13] Ông nghĩ thế nào vậy?

[00:33:14] Đúng.

[00:33:15] Các vị,

[00:33:16] các vị nghĩ kỹ lại xem.

[00:33:19] Từ khi Tô Ngọc Hoàn quay về trấn Hà Kiều này,

[00:33:23] đủ loại chuyện xảy ra không ngừng.

[00:33:26] Các vị nói xem, tại sao lại như vậy?

[00:33:27] Phụ nữ mà.

[00:33:28] Chịu chút ấm ức là rất khó đối phó.

[00:33:32] Đặc biệt là người phụ nữ này...

[00:33:33] Triệu tiên sinh,

[00:33:35] ông nói, ông nói đi.

[00:33:37] Ông nói xem tại sao lại như vậy?

[00:33:39] Các vị nghĩ xem,

[00:33:41] Tô Ngọc Hoàn năm đó tại sao lại rời khỏi trấn Hà Kiều?

[00:33:45] Bị người ta vu oan.

[00:33:46] Bị Đạo Đức Đường chúng ta đuổi đi.

[00:33:51] Chúng ta đều bị lừa rồi.

[00:33:53] Đó là vì Diệp Mỹ Văn bỏ bà ấy!

[00:33:57] Đúng, đúng, đúng!

[00:33:58] Vấn đề tình cảm!

[00:33:59] Đúng! Một người phụ nữ bị một người đàn ông bỏ rơi,

[00:34:02] đau khổ biết bao nhiêu!

[00:34:03] Không phải!

[00:34:04] Nếu chúng ta không giúp bà ấy giải quyết vấn đề này!

[00:34:07] Làm sao bà ấy có thể vui vẻ thoải mái

[00:34:09] giúp đỡ bà con trấn Hà Kiều chúng ta chứ?

[00:34:12] Cho nên mới bảo Diệp Mỹ Văn tái hôn với bà ấy?

[00:34:19] Như vậy có được không?

[00:34:21] Sao lại không được?

[00:34:23] Năm đó Diệp Mỹ Văn bỏ bà ấy,

[00:34:25] bây giờ Diệp Mỹ Văn lại cầu hôn bà ấy,

[00:34:27] cơn giận của bà ấy chẳng phải là nguôi đi rồi sao?

[00:34:29] Người ta sống chẳng phải là vì một hơi thở sao?

[00:34:30]

[00:34:33] Hai người họ mà ở bên nhau rồi,

[00:34:35] thì Vĩnh Trinh sẽ không gây chuyện nữa sao?

[00:34:37] Cũng có chút lý lẽ.

[00:34:40] Nhưng Triệu tiên sinh ông cũng nên biết,

[00:34:42] Diệp Mỹ Văn kia ông ta có vợ rồi.

[00:34:47]

[00:34:49] Tô Ngọc Hoàn có thể làm bình thê.

[00:34:52] Ở nhà họ Diệp và Diệp phu nhân ngang hàng ngang vế.

[00:34:55] Cái này dân gian gọi là...

[00:34:57] lưỡng đầu đại (hai đầu cùng lớn).

[00:35:00] Lưỡng đầu đại?

[00:35:04] Tôi... tôi...

[00:35:06] Tôi xin các vị đấy.

[00:35:07] Các... các vị tha cho tôi đi.

[00:35:09] Ông gấp cái gì?

[00:35:11] Ông đừng để vợ bỏ ông. Ông nhẹ tay chút.

[00:35:20] Mỹ Văn, "bất hiếu có ba điều,

[00:35:23] không có con nối dõi là lớn nhất."

[00:35:25] Phu nhân của ông ấy,

[00:35:26] cũng không sinh cho ông đứa con trai nào.

[00:35:28] Tôi thấy ông cưới thêm một phòng nữa,

[00:35:31] họ cũng sẽ không nói gì đâu.

[00:35:32] Đúng, đúng, đúng, đúng.

[00:35:38] Không được! Hai mươi năm đã trôi qua rồi.

[00:35:40] Trong hai mươi năm này tôi căn bản không nghĩ đến việc gả cho ông ta.

[00:35:43] Nhưng bà vốn dĩ nên gả cho ông ta mà.

[00:35:46] Bà nghĩ xem, năm đó nếu hai người không chia xa,

[00:35:48] thì Vĩnh Trinh nó sẽ hạnh phúc biết bao.

[00:35:50] Bây giờ gia đình bà trải qua bao khó khăn,

[00:35:53] cuối cùng lại đến được với nhau rồi.

[00:35:55] Hơn nữa Diệp Mỹ Văn cũng đã nhận lỗi với bà.

[00:35:57] Bà đã tha thứ cho Mỹ Văn rồi mà.

[00:35:58] Tôi tha thứ cho Diệp Mỹ Văn khi nào?

[00:36:01] Tôi đây là vì Vĩnh Trinh.

[00:36:03] Vĩnh Trinh có quyền biết ai là cha của nó.

[00:36:05] Đúng! Vĩnh Trinh có quyền biết ai là cha của nó,

[00:36:08] ai là mẹ của nó.

[00:36:09] Nhưng Vĩnh Trinh nó còn có quyền...

[00:36:12] có quyền sở hữu một gia đình trọn vẹn mà.

[00:36:15] Bà nghĩ xem, phu nhân, Vĩnh Trinh là người trẻ tuổi,

[00:36:17] bây giờ vừa mới ra ngoài làm việc,

[00:36:19] nó nên có một xuất thân tốt đẹp.

[00:36:21] Tóm lại ông phải nghĩ cho kỹ nhé.

[00:36:25] Bất kể...

[00:36:27] Ông đồng ý với ông ta hay không đồng ý,

[00:36:30] chúng tôi đều là vì hạnh phúc gia đình của ông mà chịu trách nhiệm.

[00:36:33] Đúng!

[00:36:34] Cái này... Mỹ Văn,

[00:36:38] năm đó là chúng tôi bị lừa gạt,

[00:36:41] là không cho ông cưới Tô Ngọc Hoàn.

[00:36:44] Cái này xem như là lỗi của chúng tôi đi.

[00:36:47] Chính là bây giờ,

[00:36:49] cùng lắm thì sửa lại cái lỗi này.

[00:36:50] Đúng.

[00:36:52] Nếu ông không cưới Tô Ngọc Hoàn, vậy thì chúng tôi sẽ...

[00:36:55] thừa nhận sai lầm. Mà một khi thừa nhận sai lầm,

[00:36:57] vậy thì những chuyện ông làm năm đó,

[00:37:00] giấy sẽ không gói được lửa nữa rồi.

[00:37:04] Tôi biết, biết, biết.

[00:37:06] Vậy cũng phải để tôi suy nghĩ một chút chứ.

[00:37:08] Chúng tôi đang gấp đây, ông mau lên đi.

[00:37:11] Đúng! Mau lên!

[00:37:13] Đi thôi, đi thôi.

[00:37:13] Chúng tôi đợi câu trả lời của ông.

[00:37:14] Mau lên! Chúng tôi đợi câu trả lời.

[00:37:16] Đi!

[00:37:17] Chính là cái này.

[00:37:20] Thật ra ông đồng ý cũng phải đồng ý, không đồng ý cũng phải đồng ý.

[00:37:23] Người cần suy nghĩ lại là Tô Ngọc Hoàn kia.

[00:37:34] Nhưng ông biết Vĩnh Trinh hận cha của nó.

[00:37:36] Cho nên hai người lại càng nên ở bên nhau rồi.

[00:37:39] Chỉ cần bà và Mỹ Văn khôi phục quan hệ,

[00:37:41] Vĩnh Trinh nó sẽ không dùng một ánh mắt

[00:37:43] căm thù để nhìn cha của nó nữa.

[00:37:45] Nó cũng sẽ không gặp phải chuyện bị từ hôn lần trước nữa.

[00:37:49] Nói cho bà biết,

[00:37:51] lần từ hôn trước đối với Vĩnh Trinh đả kích rất lớn.

[00:37:55] Cho nên,

[00:37:55] chúng ta bây giờ nên nghĩ cho Vĩnh Trinh nhiều hơn.

[00:38:03] Thế nào?

[00:38:06] Chuyện này để tôi bàn bạc kỹ lưỡng với Vĩnh Trinh đã.

[00:38:10] Bà bàn bạc gì với nó?

[00:38:13] Nó vẫn còn là một đứa trẻ, nó còn phải hận cha của nó.

[00:38:15] Nó không biết chúng ta làm như vậy đều là vì tốt cho nó!

[00:38:18] Tôi phải tìm người bàn bạc chứ.

[00:38:20] Bà cứ bàn bạc với tôi đi.

[00:38:22] Phu nhân, lại đây, lại đây, chúng ta ngồi đây.

[00:38:26] Bàn bạc đi.

[00:38:28] Triệu tiên sinh, từ khi tôi đến đây,

[00:38:31] chuyện gì cũng là ông đứng ra lo liệu. Đúng! Tôi! Kết quả thì sao?

[00:38:36] Bảo tôi...

[00:38:39] Tốt! Không tìm tôi bàn bạc.

[00:38:41] Tôi cũng chỉ nói vậy thôi.

[00:38:45] Tôi thấy bà nên đi tìm Thần Tài.

[00:38:48] Thần Tài?

[00:38:49] Đúng.

[00:38:50] Thần Tài Ngài ấy đã phù hộ cho Vĩnh Trinh, rất linh nghiệm.

[00:38:57] Lão gia,

[00:38:59] Diệp Mỹ Văn sẽ đến chứ?

[00:39:01] Đương nhiên sẽ đến rồi.

[00:39:02] Bây giờ ông ta không tin ai cả,

[00:39:03] chỉ còn cách cầu thần linh phù hộ thôi.

[00:39:05] Mà ở đây lại chỉ có một miếu Thần Tài,

[00:39:06] ông ta chỉ có thể đến cầu ta, Thần Tài lão gia thôi.

[00:39:09] Ý là lão gia ngài vừa hiển linh là ông ta sẽ nghe lời ngài?

[00:39:13] Còn phải nói sao?

[00:39:13] Lời của Thần Tài lão gia, ai

[00:39:15] mà không tin chứ?

[00:39:17] Ta đã nói từ lâu, chuyện giữa Diệp Mỹ Văn và Tô Ngọc Hoàn,

[00:39:20] Thần Tài lão gia này mà không hiển linh một lần,

[00:39:22] là không được đâu nhé.

[00:39:26] Lão gia, tôi hiểu rồi.

[00:39:27] Nếu bà ấy nghe lời ngài, gả cho Diệp Mỹ Văn,

[00:39:30] đó cũng là một kết cục mỹ mãn.

[00:39:32] Tôi lại thấy Tô Ngọc Hoàn thật không đáng

[00:39:34] Nhà Diệp Mỹ Văn đã có vợ rồi,

[00:39:36] gả qua như vậy tính là gì?

[00:39:37] Hai mươi năm khổ cực chẳng phải là uổng phí sao?

[00:39:40] Cô hiểu cái gì?

[00:39:42] Một người đàn ông cưới mấy vợ,

[00:39:43] ở nhân gian là chuyện thường tình.

[00:39:48] Lão gia, có người đến!

[00:39:50] Mau ngồi vào chỗ!

[00:39:58] Nàng cảm thấy thế nào?

[00:40:02] Khá hơn nhiều rồi.

[00:40:05] Mỹ Văn,

[00:40:06] vừa rồi mấy vị lão gia ở Đạo Đức Đường đến làm gì vậy?

[00:40:14] Không có gì.

[00:40:26] Thật ra chàng cũng đừng giấu thiếp.

[00:40:31] Họ muốn chàng cưới Tô Ngọc Hoàn phải không?

[00:40:34] Sao nàng biết được?

[00:40:37] Chuyện của chàng, thiếp làm sao mà không biết được?

[00:40:41] Người hầu ở đây,

[00:40:43] đều là người nhà họ Nghiêm của thiếp.

[00:40:46] Xảy ra chuyện gì,

[00:40:49] họ đều đến báo cho thiếp biết.

[00:41:00] Ta sẽ không đồng ý với họ đâu

[00:41:05] Thật ra,

[00:41:07] đồng ý với họ cũng được thôi.

[00:41:10] Thiếp trước giờ cũng không sinh được cho chàng đứa con trai nào.

[00:41:14] Không có lý do gì không cho chàng cưới thêm.

[00:41:18] Hơn nữa họ lại ép chàng chặt như vậy.

[00:41:23] Thiếp không muốn nhìn chàng chịu ấm ức.

[00:41:27] Chàng cứ cưới Tô Ngọc Hoàn đi.

[00:41:32] Nàng đừng suy nghĩ lung tung nữa.

[00:41:36] Thiếp chỉ cầu xin chàng,

[00:41:39] thiếp chỉ cầu xin chàng,

[00:41:41] đừng đuổi thiếp đi.

[00:41:44] Đây là nơi thiếp lớn lên từ nhỏ.

[00:41:49] Thiếp cũng không còn nơi nào khác để đi.

[00:41:54] Hơn nữa,

[00:41:56] thân thể này của thiếp,

[00:41:59] e rằng cũng không sống được bao lâu nữa.

[00:42:34] Thần Tài gia,

[00:42:37] khi tôi quay về trấn Hà Kiều không nghĩ nhiều như vậy,

[00:42:41] chỉ muốn đến báo thù.

[00:42:43] Nhưng từ khi tìm được Vĩnh Trinh,

[00:42:46] mọi chuyện đã khác rồi.

[00:42:49] Vì con cái,

[00:42:50] bảo tôi làm gì cũng được.

[00:42:53] Họ nói con cái không thể không có cha,

[00:42:56] tôi liền để nó nhận người cha đã bỏ rơi nó.

[00:43:00] Họ nói,

[00:43:02] con cái không thể không có gia đình,

[00:43:04] tôi cũng đã đồng ý.

[00:43:07] Tôi có thể đi gả cho người đã bỏ rơi tôi.

[00:43:11] Bà ấy đồng ý rồi!

[00:43:12] Bà ấy đồng ý rồi!

[00:43:13] Nghe thấy chưa?

[00:43:14] Đồng ý rồi! Ta sắp hiển linh rồi!

[00:43:18] Nhưng ông ta...

[00:43:19] Thần Tài gia,

[00:43:22] ban đầu người tôi muốn gả là Diệp Mỹ Văn chưa có vợ.

[00:43:26] Người ông ta muốn cưới là tôi.

[00:43:29] Tôi là phụ nữ,

[00:43:31] đã chịu bao nhiêu năm tủi nhục rồi.

[00:43:33] Chẳng lẽ Ngài còn muốn tôi chịu tủi nhục cả đời sao?

[00:43:39] Cho nên bảo tôi gả cho ông ta,

[00:43:42] tôi còn có một yêu cầu.

[00:43:44] Diệp Mỹ Văn...

[00:43:46] phải bỏ người vợ kia của ông ta trước.

[00:43:52] Cái gì?

[00:43:53] Thần Tài gia!

[00:43:55] Nếu Ngài thương xót tôi,

[00:43:58] nếu Ngài thấy yêu cầu của tôi không quá đáng.

[00:44:01] Xin Ngài hãy phát lòng từ bi,

[00:44:04] hiển linh thần thánh đi.

[00:44:18] Bảo Muội, ngươi định làm gì?

[00:44:26] Lão gia, tôi không cố ý đâu.

[00:44:33] Thần Tài gia, đại ân đại đức của Ngài,

[00:44:36] Ngọc Hoàn đời đời không quên!

[00:44:52] Chuyện này làm đủ tệ rồi.

[00:44:54] Bây giờ để ngươi làm như vậy

[00:44:56] Căn bản là không có cách nào kết thúc rồi.


 0 Komentari sort   Poredaj po