Hasta la próxima

Thần Tài đến 1999 - Truyền Kỳ Thần Tài tập 6 - Diễn viên chính: Trương Quốc Lập, Trần Chí Bằng

3 vistas· 05/07/25
duongvu88
duongvu88
3 Suscriptores
3

⁣⁣"Truyền kỳ Thần Tài" là một bộ phim truyền hình Trung Quốc mang đậm màu sắc dân gian và hài hước, kể về hành trình "giáng trần" của Thần Tài để giúp người dân hiểu rõ đạo lý về tiền bạc, nhân quả và lòng thiện lương. Trong mỗi tập, Thần Tài không chỉ giải quyết những mâu thuẫn trong cuộc sống đời thường mà còn truyền tải thông điệp sâu sắc về cách đối nhân xử thế và quản lý tài chính. Phim có sự tham gia của dàn diễn viên nổi tiếng như Trương Quốc Lập, Trần Chí Bằng, Lưu Vi và Từ Tĩnh Lôi, mang đến nhiều tình tiết dí dỏm, cảm động và gần gũi với đời sống thực tế.
Phim gồm 4 phần nhỏ:

Phần 1: Thần Tài không phải người; tập 1-8

Phần 2: Thần Tài thương người tốt: tập 9-15

Phần 3: Thần Tài cũng là người: tập 16-22

Phần 4: Hổ không ăn thịt người: tập 23-28

Mostrar más

[00:00:18] Kính Thần Tài, mời Thần Tài

[00:00:19] Kính Thần Tài, mời Thần Tài

[00:00:22] Chiêu tài tiến bảo, bái Thần Tài

[00:00:26] Tài nguyên cuồn cuộn tới...

[00:00:30] Tài nguyên cuồn cuộn tới.

[00:00:31] Tài nguyên cuồn cuộn tới...

[00:00:34] Tài nguyên cuồn cuộn, hương hỏa vượng

[00:00:37] Thần Tài cũng là người

[00:00:42] Cũng có lòng nhân ái

[00:00:44] Trách Thần Tài, mắng Thần Tài

[00:00:47] Không giúp người nghèo, giúp người giàu

[00:00:51] Tài nguyên cuồn cuộn tới

[00:00:53] Tài nguyên cuồn cuộn tới...

[00:00:55] Tài nguyên cuồn cuộn tới

[00:01:00] Tài nguyên cuồn cuộn chỉ là một giấc mộng

[00:01:04] Thần Tài không phải người

[00:01:08] Ta là thần

[00:01:09] Tài nguyên cuồn cuộn tới...

[00:01:22] Người người đều mơ phát tài

[00:01:25] Kiếm tiền không thể mất lương tâm

[00:01:29] Tiền bạc không phân thiện ác

[00:01:33] Thần tiên biết thương người tốt

[00:01:39] Có tiền nó có thể khiến người biến xấu

[00:01:43] Không tiền, xấu biến thành tốt

[00:01:48] Thiên thời địa lợi nhân hòa, tài nguyên rộng mở

[00:01:52] Chiêu tài tiến bảo, xem Thần Tài

[00:01:55] Phát tài, đúng lúc!

[00:01:58] Kiếm tiền phải có đạo lý!

[00:02:14] «Thần Tài Đến» Thần Tài Không Phải Người

[00:02:18] Tập 6

[00:02:27] Cái gì mà bảo Diệp Mỹ Văn bỏ vợ?

[00:02:29] Sao lại nghĩ ra được chuyện này?

[00:02:31] Nếu làm như vậy,

[00:02:32] Đạo Đức Đường của chúng ta

[00:02:33] chẳng phải là làm chuyện bất đạo đức sao?

[00:02:35] Cho dù chúng ta đồng ý,

[00:02:37] cái tên Diệp Mỹ Văn kia cũng không thể đồng ý.

[00:02:39] Triệu tiên sinh, ngài phải nghĩ cách giúp chúng tôi.

[00:02:43] Nhưng tôi... tôi...

[00:02:44] Tôi không nghĩ bà ấy lại như vậy.

[00:02:46] Cho nên tôi... tôi vẫn chưa nghĩ ra.

[00:02:48] Triệu tiên sinh, ngài không thể chưa nghĩ ra được.

[00:02:51] Chuyện để Tô Ngọc Hoàn và Diệp Mỹ Văn tái hôn

[00:02:55] là do ngài nghĩ ra mà.

[00:02:56] Phải.

[00:02:58] Tôi... tôi thừa nhận là do tôi nghĩ ra.

[00:03:00] Nhưng tôi... Lão gia! Lão gia!

[00:03:03] Lão gia!

[00:03:05] Tri phủ đại nhân sai người tới rồi.

[00:03:08] Mau ra đón quan sai.

[00:03:11] Quan sai, ngài đã tới.

[00:03:12] Thư của Tri phủ đại nhân, các vị xem đi.

[00:03:16] Viết gì thế này?

[00:03:17] Đây là...

[00:03:18] Đây là đòi tiền.

[00:03:19] Lại đòi tiền?

[00:03:20] Không được, chúng ta lại đi nói chuyện với ông ta.

[00:03:22] Đúng, đúng, đi nói chuyện.

[00:03:24] Đi, đi, đi.

[00:03:27] Vị huynh đệ này,

[00:03:28] tình hình trấn Hà Kiều, Tri phủ đại nhân biết rõ mà.

[00:03:31] Nhất thời chúng tôi cũng không gom đủ nhiều tiền như vậy.

[00:03:33] Ngài có thể... cái này... không thể, không thể.

[00:03:36] Đã hoãn cho các người bao nhiêu lần rồi.

[00:03:37] Vị huynh đệ này,

[00:03:38] ngài phải biết chúng tôi khó khăn.

[00:03:40] Thật sự là quá khó khăn.

[00:03:41] Khó gì?

[00:03:42] Trước đây có hơi khó.

[00:03:44] Bây giờ còn khó gì nữa?

[00:03:46] Ai mà không biết

[00:03:47] các người bây giờ kết được một mối thân giàu có.

[00:03:50] Nữ đại phú bà trong thành Dương Châu, Tô Ngọc Hoàn,

[00:03:53] đang ở trấn của các người đó.

[00:03:54] Có khó khăn thì tìm bà ấy đi.

[00:03:56] Huynh đệ, ngài không biết đó thôi.

[00:03:58] Người có tiền rất khó hầu hạ.

[00:04:01] Chuyện này tôi không quản.

[00:04:03] Trong vòng mười ngày nếu không nộp đủ tiền,

[00:04:07] theo luật của bản triều,

[00:04:08] các người đều phải lên thành ngồi tù.

[00:04:11] Vị huynh đệ này...

[00:04:14] Huynh đệ, đi thong thả.

[00:04:15] Huynh đệ gì mà huynh đệ?

[00:04:17] Thương lượng đi, huynh đệ.

[00:04:18] Vị huynh đệ này.

[00:04:19] Chuyện này...

[00:04:21] Bây giờ muốn tiền?

[00:04:23] Không được.

[00:04:25] Tôi đã nói rồi,

[00:04:26] đợi mấy vị lão gia làm xong việc, tiền không thành vấn đề.

[00:04:29] Nếu không, tôi một xu cũng không đưa.

[00:04:32] Nhưng Tri phủ đại nhân...

[00:04:35] Bây giờ tôi là người làm ăn ở thành Dương Châu.

[00:04:37] Tri phủ đại nhân của các người

[00:04:39] không quản được tôi đâu.

[00:04:41] Tô phu nhân,

[00:04:42] không có chút dư địa nào để thương lượng sao?

[00:04:46] Diệp Mỹ Văn và vợ ông ta đã là vợ chồng hai mươi năm rồi.

[00:04:50] Chúng ta không thể nghĩ cách khác sao? Chính là...

[00:04:54] Lúc trước khi tôi bị đuổi khỏi trấn Hà Kiều,

[00:04:56] có ai nghĩ cách giúp tôi không?

[00:04:59] Với lại,

[00:04:59] tôi làm vậy cũng là do Thần Tài gia ông ấy đồng ý.

[00:05:05] Tối hôm qua ông ấy còn hiển linh cho tôi nữa.

[00:05:08] Tôi là người làm ăn,

[00:05:10] phải nghe lời Thần Tài gia.

[00:05:11] Nếu Thần Tài gia ông ấy sai thì sao?

[00:05:13] Thần Tài gia ông ấy sao có thể sai được?

[00:05:17] phu nhân làm vậy đối với Diệp phu nhân rất không công bằng.

[00:05:17] Không phải,

[00:05:19] lỡ như... lỡ như ông ấy sai thì sao?

[00:05:20] Bà nghĩ xem,

[00:05:24] Đúng vậy, có lẽ Thần Tài gia ông ấy nhất thời hồ đồ,

[00:05:27] hiển linh sai rồi.

[00:05:28] Không thể nào.

[00:05:30] Thần Tài gia ông ấy không thể hiển linh sai được.

[00:05:32] Ngài nghĩ xem, tôi từ một đứa trẻ nghèo không một đồng bạc,

[00:05:35] đến bây giờ là nữ phú bà bạc triệu.

[00:05:37] Ông ấy là người công bằng nhất.

[00:05:39] Chỉ cần ngươi nỗ lực,

[00:05:40] mỗi người đều có thể nhận được báo đáp từ ông ấy.

[00:05:46] Tôi... tôi thấy bà quá tin ông ấy rồi.

[00:05:49] Tôi chỉ tin ông ấy thôi.

[00:05:51] Tối mai tôi sẽ đi dâng hương cho ông ấy.

[00:05:54] Xem ông ấy khiển trách tôi thế nào.

[00:06:09] Ngô lão gia, mời.

[00:06:11] Các vị lão gia, mời.

[00:06:13] Các vị xem đi,

[00:06:15] vợ tôi... bà ấy cả ngày không ăn gì rồi.

[00:06:19] Vậy mà các vị,

[00:06:21] cứ ép tôi phải đồng ý với các vị,

[00:06:24] bỏ bà ấy để cưới Tô Ngọc Hoàn.

[00:06:28] Đây... đây không phải là muốn lấy mạng bà ấy sao?

[00:06:31] Các vị mà còn ép tôi như vậy nữa,

[00:06:33] tôi... tôi sẽ liều mạng với các vị.

[00:06:36] Vậy... vậy chúng ta đi thôi.

[00:06:41] Triệu tiên sinh, ngài là người đọc sách mà.

[00:06:44] Sao ngài lại nghĩ ra cái chủ ý tồi tệ này,

[00:06:46] giúp Tô Ngọc Hoàn phá hoại gia đình người khác chứ?

[00:06:51] Tôi nói cho ngài biết,

[00:06:52] vợ tôi vốn đã bệnh nặng

[00:06:55] Nếu lỡ như vì chuyện này

[00:06:58] mà xảy ra chuyện gì bất trắc,

[00:07:00] thì đều là do ngài hại cả.

[00:07:13] Diệp phu nhân,

[00:07:14] tôi là Triệu Công Minh.

[00:07:16] Chuyện này hoàn toàn là do tôi gây ra.

[00:07:19] Nhưng bà yên tâm,

[00:07:20] chuyện tôi gây ra, tôi sẽ giải quyết ổn thỏa.

[00:07:24] Cho dù trời có sập xuống, tôi cũng không để bà

[00:07:28] rời xa Mỹ Văn huynh đâu.

[00:07:41] Là do ta suy nghĩ không chu toàn.

[00:07:44]

[00:07:47] Làm không tốt là hại người.

[00:07:50] Lão gia,

[00:07:51] chuyện này cũng không thể hoàn toàn trách ngài.

[00:07:54] Ngươi không cần an ủi ta, Triêu Ca.

[00:07:56] Ta biết chuyện này hoàn toàn do ta, hoàn toàn do ta.

[00:08:03] Bảo Muội,

[00:08:03] ngươi mau giúp lão gia nghĩ cách đi.

[00:08:07] Đừng nói nữa.

[00:08:08] Đừng làm phiền suy nghĩ của lão gia chúng ta vào lúc này.

[00:08:12] Ta thấy lòng của ngươi

[00:08:13] sớm đã bay đến chỗ Tô Ngọc Hoàn kia rồi.

[00:08:16] Chả trách ngươi thích cô ta như vậy.

[00:08:17] Bởi vì cô ta giống ngươi, chỉ thích đối đầu với ta sao?

[00:08:20] Lão gia, cô ấy rất sùng bái ngài đó.

[00:08:23] Tối nay còn hẹn tôi cùng đi dâng hương cho ngài nữa.

[00:08:25] Vậy sao?

[00:08:27] Ta không cần cô ta sùng bái.

[00:08:31] Đi đi, đi tìm cô ta chơi đi.

[00:08:32] Bây giờ ta nhìn ngươi cũng thấy phiền.

[00:08:35] Được, vậy ngài cứ tự mình từ từ phiền đi.

[00:08:40] Lão gia, sao ngài lại hung dữ với Bảo Muội như vậy?

[00:08:42] Ngươi không biết đâu.

[00:08:45] Trong vấn đề Tô Ngọc Hoàn này,

[00:08:47] nó chính là gián điệp.

[00:08:49] Ta đuổi nó đi,

[00:08:50] nó sẽ không thể nói hết mọi suy nghĩ của ta cho cô ta biết được.

[00:08:55] Ta ra ngoài một chuyến. Lão gia, ngài cũng có cách rồi sao?

[00:08:58] Đương nhiên rồi. Lỡ không thành thì sao?

[00:09:02] Vậy thì lại nghĩ cách.

[00:09:03] Quan trọng là tuyệt đối không từ bỏ.

[00:09:06] Tuyệt đối không từ bỏ.

[00:09:18] Tuyệt đối không từ bỏ.

[00:09:20] Lão gia, đây chính là bí quyết thành công của ngài sao?

[00:09:23] Đi miếu Thần Tài làm gì?

[00:09:26] Không đi.

[00:09:27] Vợ tôi sức khỏe không tốt.

[00:09:30] Không chịu được giày vò.

[00:09:31] Diệp chưởng quỹ, ông nhất định phải đi.

[00:09:35] Ông nghe tôi nói, tôi vừa mới nghe nói,

[00:09:38] miếu Thần Tài ở chỗ các ông rất linh nghiệm.

[00:09:40] Tối hôm qua lúc Tô Ngọc Hoàn đi, Thần Tài lão gia kia

[00:09:43] đã hiển linh rồi.

[00:09:47] Không thể nào.

[00:09:49] Sao lại không thể?

[00:09:51] Ông quên lần trước nhà ông

[00:09:54] rơi nén vàng sao?

[00:09:57] Thật sự có Thần Tài?

[00:09:59] Đương nhiên rồi.

[00:10:01] Ông đến miếu Thần Tài,

[00:10:02] nói hết khó khăn của ông cho Thần Tài lão gia nghe.

[00:10:04] Thần Tài gia ông ấy sẽ giúp ông mà.

[00:10:09] Tôi không tin đâu.

[00:10:10] Miếu Thần Tài này nếu thật sự có Thần Tài lão gia,

[00:10:13] tôi thật sự muốn nói chuyện với ông ấy.

[00:10:19] Nói chuyện cũng tốt mà.

[00:10:22] Tô phu nhân, bà cũng quá thành kính rồi.

[00:10:24] Thần Tài gia đã đồng ý giúp bà thì nhất định sẽ giúp đến cùng.

[00:10:27] Lần này tôi dâng hương không chỉ vì bản thân mình,

[00:10:30] tôi còn vì đứa trẻ Vĩnh Trinh nữa.

[00:10:32] Suỵt!

[00:10:34] Bên trong hình như có người nói chuyện.

[00:10:40] Tại hạ Diệp Mỹ Văn.

[00:10:42] Tôi biết tôi rơi vào tình cảnh hôm nay,

[00:10:46] đều là báo ứng cho những gì tôi đã làm trước đây.

[00:10:50] Tôi có lỗi với Tô Ngọc Hoàn.

[00:10:53] Tôi có lỗi...

[00:10:57] Nhưng một mình tôi làm, một mình tôi chịu.

[00:10:59] Tôi biết ngài và Tô Ngọc Hoàn quan hệ tốt.

[00:11:03] Ngài muốn đến giúp cô ấy trừng phạt tôi,

[00:11:06] tôi nhận, tôi thế nào cũng được.

[00:11:09] Nhưng có một điều,

[00:11:12] ngài không thể liên lụy đến vợ tôi.

[00:11:15] Bà ấy không sai.

[00:11:17] Bà ấy vô tội.

[00:11:21] Ngài phải đồng ý với tôi.

[00:11:25] Tôi, Diệp Mỹ Văn, ở đây.

[00:11:27] Ngài cứ đến trừng phạt tôi đi.

[00:11:33] Nếu không... không đồng ý với tôi,

[00:11:39] tôi sẽ đốt cháy cái miếu Thần Tài này.

[00:11:41] Tôi liều mạng với ngài.

[00:11:44] Xem đi, tôi mang cả dầu hỏa đến rồi.

[00:11:48] Lão gia, ông ta...

[00:11:51] Đừng hoảng, đừng hoảng.

[00:11:52] Nghe ông ta nói hết đã.

[00:11:54] Thần Tài gia, Thần Tài gia.

[00:11:58] Nghe tôi nói, đừng nghe chồng tôi.

[00:12:03] Tôi không cần biết năm đó

[00:12:04] ông ấy có muốn lấy tôi hay không,

[00:12:07] cưới tôi thế nào.

[00:12:09] Nhưng hai mươi mấy năm nay,

[00:12:12] ông ấy đối xử với tôi rất tốt.

[00:12:16] Nếu ông ấy bỏ tôi

[00:12:19] mà có thể được Tô Ngọc Hoàn tha thứ,

[00:12:24] vậy thì cứ bảo ông ấy bỏ tôi đi.

[00:12:28] Phu nhân, phu nhân, phu nhân...

[00:12:36] Tôi là người sắp chết rồi.

[00:12:39] Chỉ cầu xin ngài,

[00:12:42] trước khi tôi chết,

[00:12:45] phù hộ cho Mỹ Văn

[00:12:47] bình an.

[00:12:58] Thần Tài gia,

[00:12:59] tôi không biết vợ của Diệp Mỹ Văn, bà ấy bệnh nặng như vậy.

[00:13:03] Hai mươi năm trước, tôi không nơi nương tựa, bị người ta đuổi khỏi trấn Hà Kiều.

[00:13:06] Hôm nay tôi không muốn,

[00:13:07] hai mươi năm sau, vì tôi mà trấn Hà Kiều lại có thêm một kẻ cô đơn.

[00:13:12] Tối hôm qua,

[00:13:14] điều kiện tôi đưa ra, tôi xin rút lại.

[00:13:17] Người đàn ông này,

[00:13:19] tôi không cưới nữa.

[00:13:25] Không để Diệp Mỹ Văn bỏ vợ thì tốt rồi.

[00:13:25] Nhưng không cưới Diệp Mỹ Văn thì sao được?

[00:13:28] Vậy chẳng phải chúng ta mất công vô ích sao?

[00:13:29] Ngươi trông chừng, ta phải đi nghĩ cách. Tôi...

[00:13:34] Tô phu nhân sao... sao lại đi rồi?

[00:13:36] Chưa đợi Thần Tài lão gia trả lời mà.

[00:13:40] Phu nhân, phu nhân...

[00:13:52] Chuyện này... chuyện này... sao vậy? Sao vậy?

[00:13:54] Đến đúng lúc lắm, đến đúng lúc lắm.

[00:13:55] Mau đến xem, mau đến xem.

[00:14:00] Tôi hiểu rồi!

[00:14:02] Ý của Thần Tài gia là để ba người các vị

[00:14:06] tạo thành một gia đình.

[00:14:08] Sao ông biết?

[00:14:10] Tôi đoán.

[00:14:12] Xem đi, xem đi.

[00:14:39] Mỹ Văn,

[00:14:41] Mỹ Văn, Mỹ Văn, chúc mừng

[00:14:44] Chúc mừng Mỹ Văn, Mỹ Văn.

[00:14:46] Mối hôn sự chúng tôi nói cho cậu thế nào?

[00:14:49] Hài lòng chứ?

[00:14:51] Đa tạ, đa tạ

[00:14:52] Mỹ Văn,

[00:14:53] chúng tôi biết cậu là người có tiền đồ nhất.

[00:14:56] Tôi nói cho cậu biết,

[00:14:58] chúng tôi đều bàn bạc xong rồi.

[00:15:00] Tháng sau sẽ chọn cậu vào Đạo Đức Đường.

[00:15:03] Sau này cậu chính là người đứng đầu

[00:15:06] khu vực trấn Hà Kiều này của chúng ta.

[00:15:07] Đa tạ tam lão trọng dụng.

[00:15:11] Mỹ Văn huynh, Mỹ Văn huynh.

[00:15:12] Triệu tiên sinh, mọi người đã chuẩn bị xong rồi.

[00:15:15] Đến lúc đi đón dâu rồi.

[00:15:17] Đến lúc đón dâu rồi.

[00:15:18] Triệu tiên sinh,

[00:15:19] hôn sự của Mỹ Văn và Ngọc Hoàn,

[00:15:22] là do ngài đứng ra sắp đặt.

[00:15:23] Ngài đã lập công đầu cho trấn Hà Kiều chúng ta.

[00:15:26] Không dám, không dám.

[00:15:28] Chỉ cần làm xong chuyện này,

[00:15:30] tảng đá trong lòng tôi sẽ được đặt xuống.

[00:15:32] Mau đi, mau đi.

[00:15:33] Cảm ơn, cảm ơn, cảm ơn.

[00:15:36] Đừng đi!

[00:15:43] Vĩnh Trinh.

[00:15:45] Vĩnh Trinh, Vĩnh Trinh.

[00:15:47] Mở cửa, mở cửa, là mẹ đây.

[00:15:50] Vĩnh Trinh!

[00:16:05] Đây không phải là thư tuyệt mệnh sao?

[00:16:07] Vĩnh Trinh, con sao vậy?

[00:16:15] Mẹ cứ đi lấy chồng đi.

[00:16:17] Đừng mong con gọi ông ta là cha.

[00:16:20] Vĩnh Trinh,

[00:16:22] mẹ đều là vì con.

[00:16:25] Cái gì! vì con?

[00:16:29] Cho nên mới giấu con?

[00:16:31] Con không hiểu.

[00:16:32] Con không hiểu?

[00:16:34] Con dù không hiểu, con cũng biết,

[00:16:36] người nuôi con không phải Diệp Mỹ Văn, mà là ông ấy.

[00:16:41] Con đã sớm nói với mẹ rồi.

[00:16:43] Nói về cha, con chỉ có một người.

[00:16:46] Đã chết rồi.

[00:16:50] Mẹ cứ đi lấy ông ta

[00:16:51] là được.

[00:16:52] Nhưng đừng bao giờ mong con gọi ông ta một tiếng cha.

[00:16:56] Con nghĩ như vậy sao?

[00:16:59] Mẹ không biết sao?

[00:17:02] Mẹ chưa bao giờ hỏi con một tiếng.

[00:17:05] Muốn lấy ông ta thì cứ lấy đi.

[00:17:09] Con... mẹ... mẹ coi con là người thế nào?

[00:17:12] Gánh nặng của mẹ sao?

[00:17:15] Không.

[00:17:17] Vĩnh Trinh, mẹ không muốn lấy ông ta.

[00:17:20] Mẹ là vì con.

[00:17:21] Vì con.

[00:17:23] Con không tin.

[00:17:25] Con nên tin mẹ.

[00:17:28] Vĩnh Trinh,

[00:17:30] lúc mẹ đến trấn Hà Kiều,

[00:17:32] không hề mang suy nghĩ có thể tìm được con.

[00:17:35] Trong lòng mẹ chỉ có một suy nghĩ.

[00:17:39] Mẹ muốn báo thù.

[00:17:42] Mẹ muốn Diệp Mỹ Văn trả hết món nợ với mẹ con mình.

[00:17:46] Nhưng...

[00:17:49] sau đó mẹ tìm được con.

[00:17:51] Mọi chuyện hoàn toàn thay đổi.

[00:17:55] Mẹ nghĩ,

[00:17:57] Diệp Mỹ Văn dù sao cũng là cha ruột của con.

[00:18:00] Mẹ không thể nào thật sự lấy mạng ông ta được.

[00:18:04] Đến cuối cùng,

[00:18:05] con sẽ trách tội mẹ.

[00:18:08] Vĩnh Trinh, mẹ nợ con quá nhiều rồi.

[00:18:11] Mẹ không cầu con phải trả giá gì.

[00:18:14] Họ nói chỉ cần mẹ lấy Diệp Mỹ Văn,

[00:18:18] con sẽ có một thân phận tốt.

[00:18:22] Vì con,

[00:18:25] mẹ mới đồng ý.

[00:18:29] Nhưng con không đồng ý.

[00:18:30] Con không cần thân phận như vậy.

[00:18:32] Mẹ biết rồi.

[00:18:33] Mẹ biết rồi.

[00:18:35] Con sẽ không làm con trai của Diệp Mỹ Văn.

[00:18:38] Mẹ sẽ không lành sẹo quên đau.

[00:18:40] Mẹ không phải không muốn báo thù.

[00:18:42] Mẹ sở dĩ làm vậy là sợ làm tổn thương con.

[00:18:46] Hôm nay mẹ mới biết,

[00:18:48] mẹ con chúng ta nghĩ giống nhau.

[00:18:51] Nếu đã như vậy,

[00:18:52] chúng ta hãy cùng nhau làm những việc mà chúng ta muốn làm.

[00:18:56] Mẹ!

[00:18:58] Con trai!

[00:19:06] Lại đây, lại đây.

[00:19:10] Lại đây, lại đây.

[00:19:15] Lại đây.

[00:19:17] Lại đây, mọi người xếp hàng ngay ngắn.

[00:19:19] Qua bên này, qua bên này.

[00:19:23] Được rồi.

[00:19:27] Mau lên, mau lên, ra đây, ra đây.

[00:19:30] Ra đây, thổi to lên, thổi to lên.

[00:19:35] Chuyện gì thế này?

[00:19:38] Tô phu nhân

[00:19:39] đâu rồi? Đoàn người đến rồi.

[00:19:41] Đoàn người đến rồi.

[00:19:44] Chuyện gì thế này?

[00:19:48] Phải làm sao đây?

[00:19:52] Phu nhân,

[00:19:54] Phu nhân, chính là...

[00:19:57] Các người có ý gì?

[00:19:58] Triệu tiên sinh,

[00:20:00] hôm nay hôn sự không cử hành nữa.

[00:20:03] Không cử hành nữa?

[00:20:05] Cái gì mà không cử hành?

[00:20:07] Ông xem, người đến rồi, khách khứa đến rồi.

[00:20:11] Nhưng mẹ tôi phát hiện,

[00:20:12]

[00:20:16] Thiếu món đồ gì, bà cứ nói, tôi đi lo liệu.

[00:20:19] Chính là...

[00:20:20] Chính là Triệu tiên sinh,

[00:20:22] chuyện gì ông cũng thích ôm đồm vào người!

[00:20:25] Món đồ này ông nhất định không mua được..

[00:20:29] Chúng tôi vẫn là tự mình mua thôi.

[00:20:31] Tôi biết rồi.

[00:20:32] Rốt cuộc bà muốn mua cái gì?

[00:20:34] Là... là...

[00:20:35] Chúng tôi muốn mua đầu của Diệp Mỹ Văn.

[00:20:38] Đầu... đầu người?

[00:20:44] Đúng vậy, chúng tôi bỏ ra một triệu lượng bạc,

[00:20:47] mua đầu của Diệp Mỹ Văn từ tay bà con trấn Hà Kiều.

[00:21:03] Cô làm gì vậy?

[00:21:05] Chuyện gì vậy?

[00:21:06] Rốt cuộc là chuyện gì?

[00:21:08] Cô không phải đã hứa với tôi rồi sao?

[00:21:09] Chuyện quá khứ cứ để nó qua đi.

[00:21:10] Vì Mỹ Văn và con trẻ, cô phải bắt đầu cuộc sống mới mà?

[00:21:12] Phải, tôi đã hứa với ông.

[00:21:14] Nhưng bây giờ con trẻ không đồng ý.

[00:21:15] Nó chỉ là một đứa trẻ, nó biết gì chứ?

[00:21:19] Nó là con ruột của tôi.

[00:21:21] Tôi làm chuyện gì cũng phải nghĩ cho nó chứ?

[00:21:23] Phu nhân,

[00:21:25] bà cũng phải nghĩ cho tôi chứ?

[00:21:27] Là tôi làm mai cho hai người mà.

[00:21:29] Phu nhân, bà bình tĩnh, bình tĩnh, bình tĩnh, bình tĩnh.

[00:21:33] Chuyện này... chuyện này... chuyện này...

[00:21:35] Hôn sự của họ hủy thì không sao.

[00:21:37] Quan trọng là làm hỏng tâm trạng của Tô Ngọc Hoàn.

[00:21:40] Vậy thì khoản tiền kia của chúng ta không có để nộp rồi.

[00:21:42] Vốn dĩ là một chuyện tốt đẹp.

[00:21:44] Họ có gia đình, chúng ta có tiền.

[00:21:46] Đến đây là xong chuyện rồi.

[00:21:48] Tôi đã sớm nói rồi,

[00:21:51]

[00:21:55]

[00:21:58] Chúng ta cứ không ăn bữa trưa này đi,

[00:22:02] xem bà ta có thể làm gì chúng ta.

[00:22:04] Chúng ta cứ ăn của bà ta rồi thì sao?

[00:22:06] Chính là không thể ăn.

[00:22:09] Không có gì, không có gì.

[00:22:10] Tôi chỉ nói bừa thôi, cũng là để thể hiện sự bất bình của tôi.

[00:22:13] Phu nhân, bà nghe tôi nói thêm một câu đi.

[00:22:16] Ông không cần nói nữa.

[00:22:19] Sư phụ, sư phụ.

[00:22:21] Sư phụ, sư phụ, ngài đừng tức giận nữa.

[00:22:23] Bà con ơi, thứ tôi muốn các vị có thể cho không?

[00:22:27] Sư phụ, đừng vội, đừng vội, đừng giận

[00:22:30] bọn họ. Đừng giận bọn họ.

[00:22:37] Nghĩ lại lúc trước,

[00:22:39] các người giúp Diệp Mỹ Văn đuổi tôi đi,

[00:22:42] không phải như bộ dạng bây giờ đâu.

[00:22:46] Các người có phải cảm thấy rất có lỗi với tôi không?

[00:22:50] Vậy được, bây giờ tôi cho các người cơ hội lập công chuộc tội.

[00:22:56] Ba vị lão gia,

[00:22:58] ở trấn Hà Kiều, lời các vị nói có trọng lượng không?

[00:23:00] Các vị nói đi.

[00:23:02] Chúng tôi... chúng tôi...

[00:23:04] Phải, ở trấn Hà Kiều này, chúng tôi nói là có trọng lượng.

[00:23:06] Chính là vậy, cho nên bà con đều nghe lời chúng tôi.

[00:23:10] Chúng tôi... chúng tôi... chúng tôi nghe lời bà con.

[00:23:14] Đúng, sở dĩ bà con nghe lời chúng tôi,

[00:23:17] đó là vì chúng tôi... chúng tôi... chúng tôi nghe lời bà con.

[00:23:20] Chúng tôi và bà con

[00:23:22]

[00:23:25] Các người biết mình đang nói gì không?

[00:23:26] Những chuyện này sao có thể thương lượng được?

[00:23:28] Đương nhiên là... đánh chết cũng không thể tùy tiện đồng ý.

[00:23:31] Chúng ta vốn dĩ không hề đồng ý với bà ta.

[00:23:33] Vậy các người mau nói với bà ta, mau nói với bà ta.

[00:23:35] Chúng ta đã nói rồi,

[00:23:36] chúng ta không đồng ý.

[00:23:37] Phải, bà muốn dùng tiền mua chúng tôi? Không có cửa đâu!

[00:23:40] Cứ thử xem, thử xem.

[00:23:42] Được, vậy chúng ta thử xem.

[00:23:45] Tôi cho các người một tháng để suy nghĩ chuyện này.

[00:23:49] Trong vòng một tháng,

[00:23:51] các người có thể bất cứ lúc nào mang thứ tôi muốn

[00:23:54] đến đổi lấy một triệu lượng bạc đó.

[00:23:56] Tránh ra, tránh ra!

[00:24:06] Đi! Sư phụ, sư phụ, sư phụ!

[00:24:08] Sư phụ, không sao chứ?

[00:24:10] Không sao, không sao, không sao. Sư phụ.

[00:24:13] Không sao, không sao. Sao lại thành ra thế này?

[00:24:19] Triệu gia, Triệu gia.

[00:24:20] Chúng tôi đều biết,

[00:24:22] Diệp Mỹ Văn là bạn của ngài.

[00:24:25] Tô Ngọc Hoàn lại là do ngài mời đến.

[00:24:27] Chuyện là do ngài gây ra.

[00:24:29] Chuyện này có liên quan lớn đến ngài.

[00:24:30] Tôi biết, tôi biết.

[00:24:31] Tôi không phải vẫn luôn tìm cách hóa giải sao?

[00:24:34] Là ngài vẫn luôn hóa giải.

[00:24:36] Nhưng chuyện càng hóa giải càng lớn.

[00:24:37] Triệu tiên sinh, chúng tôi không có ý trách ngài.

[00:24:40] Chỉ thấy một mình ngài quả thực bận rộn mãi cho đến hôm nay.

[00:24:44] Chúng tôi là trấn Hà Kiều,

[00:24:46] khó khăn của mấy lão già Đạo Đức Đường chúng tôi đây,

[00:24:50] ngài cũng biết rõ.

[00:24:52] Vốn dĩ chúng tôi...

[00:24:54] là giúp Tô Ngọc Hoàn, chúng tôi cùng nhau,

[00:24:58] giúp bà ta làm chút việc, để bà ta hả giận.

[00:25:01] Đúng, đúng.

[00:25:01] Chẳng phải là để bà ta bỏ ra chút tiền giúp chúng tôi một tay sao?

[00:25:05] Sao bà ta lại khó khăn như vậy?

[00:25:06] Phải, chỉ có chút việc đó thôi.

[00:25:07] Mấy năm nay, thị trường trấn Hà Kiều lại không khởi sắc.

[00:25:12] Cấp trên lại thúc giục nộp tiền rất gấp.

[00:25:15] Cuộc sống này không thể tiếp tục được nữa.

[00:25:20] Chúng tôi muốn cũng không nhiều.

[00:25:22] Chỉ là một, hai trăm ngàn lượng bạc.

[00:25:24] Tôi chưa bao giờ nghĩ đến việc muốn một triệu lượng bạc.

[00:25:27] Nhưng hôm nay bà ta đột nhiên đề xuất dùng một triệu lượng

[00:25:33] để đổi lấy mạng của Diệp Mỹ Văn.

[00:25:35] Triệu tiên sinh, ngài biết đấy,

[00:25:37] chúng tôi dù khó khăn thế nào, đây cũng là trấn Hà Kiều.

[00:25:40] một triệu lượng bạc này,

[00:25:41] Chúng tôi cũng là người chủ trì của Đạo Đức Đường.

[00:25:44] Chúng tôi sao... sao có thể đồng ý với bà ta được chứ?

[00:25:48] Tôi hiểu, tâm trạng của các vị tôi hiểu.

[00:25:51] Nhưng nói đi cũng phải nói lại,

[00:25:54] một triệu lượng bạc này

[00:25:55] dù sao cũng là một triệu lượng bạc.

[00:25:58] Không phải, chúng tôi dù sao cũng là người mà.

[00:26:01] Với lại, cấp trên biết Tô Ngọc Hoàn đang ở trấn Hà Kiều,

[00:26:05] mà lại ngày ngày thúc chúng tôi nộp bạc.

[00:26:08] Lỡ như chúng tôi không chịu đựng nổi,

[00:26:10] chúng tôi đều có gia đình, con nhỏ cả.

[00:26:13] Phải, cho nên Triệu tiên sinh,

[00:26:16] phiền ngài ra mặt bảo Tô Ngọc Hoàn mau đi đi.

[00:26:19] Như vậy Diệp Mỹ Văn sẽ an toàn.

[00:26:21] Đúng, đúng, nếu cấp trên lại ép xuống,

[00:26:22] chúng tôi cũng sẽ không làm ra chuyện thương thiên hại lý gì.

[00:26:25] Cùng lắm thì chúng tôi đi ngồi tù là được.

[00:26:27] Triệu tiên sinh, Triệu tiên sinh.

[00:26:28] Xin nhờ ngài.

[00:26:31] Xin nhờ, xin nhờ, xin nhờ ngài.

[00:26:34] Mấy vị lão gia, tâm trạng của các vị tôi có thể hiểu.

[00:26:37] Nhưng tôi cho rằng,

[00:26:38] bây giờ đuổi Tô Ngọc Hoàn đi,

[00:26:39] không phải là cách giải quyết vấn đề cuối cùng.

[00:26:42] Bây giờ chúng tôi cũng không muốn giải quyết vấn đề gì nữa.

[00:26:45] Chúng tôi chỉ muốn giữ gìn danh dự của Đạo Đức Đường,

[00:26:47] giữ gìn tiết tháo tuổi già của mấy lão già chúng tôi.

[00:26:49] Đúng vậy.

[00:26:52] Mấy vị lão gia,

[00:26:54] mấy vị lão gia!

[00:26:55] Các vị cho tôi thêm một ngày nữa.

[00:26:58] Bây giờ tôi đi hóa giải, được không?

[00:27:00] Được, được, được, được, được.

[00:27:02] Cầm lấy cái này.

[00:27:08] Ông ta muốn một ngày.

[00:27:16] Chúng ta có thể tin ông ta không?

[00:27:18] Đương nhiên là không thể.

[00:27:20] Chuyện này ông ta càng nhúng tay vào càng loạn.

[00:27:24] Vậy thì làm theo kế hoạch của chúng ta.

[00:27:27] Tối nay phóng hỏa nhà Tô Ngọc Hoàn. Đúng.

[00:27:48] Lão gia, làm thành thế này được chưa?

[00:27:52] Ta thấy nên bôi đen thêm chút nữa.

[00:27:55] Phải tạo ra cảm giác như bị khói lửa hun vào.

[00:28:01] Lão gia, ngọn lửa này của ngài khó đốt lắm.

[00:28:03] Chỉ có thể bốc khói, không thể cháy thành lửa.

[00:28:05] Vậy chúng ta còn phóng hỏa làm gì?

[00:28:07] Chính là chỉ có thể bốc khói,

[00:28:09] không thể cháy thành lửa mới thể hiện được thủ đoạn của Thần Tài gia chứ.

[00:28:11] Phải không? Với lại,

[00:28:13] đồ trong miếu đều là do bà con tặng.

[00:28:15] Chúng ta không thể để bà con nói

[00:28:16] Thần Tài gia ông ấy không biết quý trọng đồ đạc.

[00:28:18] Đúng không?

[00:28:19] Lão gia, ngài thấy phóng một mồi lửa có thể dọa được Tô Ngọc Hoàn không?

[00:28:22] Đúng vậy.

[00:28:23] Tiểu thần tiên bây giờ không tin nữa rồi.

[00:28:27] Thần Tài gia thì chắc là tin chứ?

[00:28:28] Ta thấy không chắc.

[00:28:30] Không chắc? Vậy chúng ta cứ chờ xem.

[00:28:32] Thời gian không còn sớm, ta phải đi rồi.

[00:28:35] Các ngươi trông chừng cho ta.

[00:28:36] Nếu cháy mất đồ khác, ta không đồng ý đâu.

[00:28:38] Lão gia!

[00:28:41] Bảo Muội, Bảo Muội.

[00:28:44] Nó có phải có vấn đề rồi không?

[00:28:48] Tôi nói không sai chứ?

[00:28:50] Không thể nào, ông dọa tôi.

[00:28:52] Không có.

[00:28:54] Tôi không tin.

[00:28:55] Thật đó.

[00:28:57] Không thể nào!

[00:28:58] Phu nhân, phu nhân!

[00:29:01] Tượng Thần Tài bà thờ trong miếu Thần Tài cháy rồi!

[00:29:03] Bà mau đến xem đi!

[00:29:04] Thế nào, thế nào?

[00:29:05] Tôi nói không sai chứ?

[00:29:06] Tôi sớm đã tính ra rồi.

[00:29:07] Đây là Thần Tài gia tức giận rồi sao?

[00:29:11] Bà đã hứa với Thần Tài gia là bà sẽ lấy chồng.

[00:29:14] Sao bà lại không lấy?

[00:29:17] Chiêu này vẫn linh nghiệm.

[00:29:29] Hình như không có gì bị cháy hỏng cả.

[00:29:34] Thần Tài gia đây là tức giận rồi.

[00:29:38] Tức đến mức bốc khói nghi ngút, có thể tự đốt mình chơi.

[00:29:41] Bảo Muội, là thật sao?

[00:29:49] Phải, phải, chúng tôi đều nhìn thấy rồi.

[00:29:52] Chỉ bốc khói, không cháy, không cháy.

[00:29:55] Không phải...

[00:29:57] Thế nào, tôi nói không sai chứ?

[00:29:58] Tôi nói không sai chứ?

[00:30:00] Thần Tài gia ông ấy thật sự nổi giận rồi.

[00:30:02] Chuyện này còn phải nói sao?

[00:30:04] Bà đã hứa với Thần Tài lão gia là bà sẽ lấy chồng.

[00:30:08] Thần Tài gia cũng đã hiển linh cho bà.

[00:30:10] Đây về cơ bản cũng là Thần Tài gia làm mai cho bà mà.

[00:30:13] Bây giờ bà thì hay rồi.

[00:30:15] Không những không lấy, còn muốn lấy đầu của chồng tương lai.

[00:30:18] Chuyện này... chuyện này... chuyện này...

[00:30:20] Bà nói xem, mặt mũi của Thần Tài gia để đâu?

[00:30:23] Nếu tôi không nghe lời ông ấy,

[00:30:26] ông ấy sẽ đối xử với tôi thế nào?

[00:30:29] Chuyện này tôi phải tính toán cho bà.

[00:30:34] Bà mà...

[00:30:36] Bà mà cứ cố chấp như vậy,

[00:30:38] lần này ông ấy bốc khói,

[00:30:40] lần sau ông ấy sẽ nổi giận đó.

[00:30:46] Bà xem kìa,

[00:30:48] phía chân trời có đám mây cháy kìa.

[00:30:57] Thế nào?

[00:30:58] Đổi ý rồi chứ?

[00:31:00] Ít nhất là không nhắc đến chuyện đầu người nữa chứ?

[00:31:04] Để tôi suy nghĩ thêm.

[00:31:08] Bà phải nhanh lên đó.

[00:31:24] Nhẹ tay thôi.

[00:31:26] Nhẹ tay.

[00:31:29] Đống củi kia... chính là đây... lại đây, đưa cho tôi.

[00:31:52] Chuyện hôm nay làm rất đẹp.

[00:31:54] Hoàn toàn đạt được mục đích của chúng ta.

[00:31:56] Lão gia,

[00:31:59] tôi thấy cách làm việc của ngài bây giờ

[00:32:01] không còn giống thần tiên nữa.

[00:32:02] Mà giống như một

[00:32:04] thầy bói xem tướng vậy.

[00:32:06] Nếu Diệp Mỹ Văn không dọa được Tô Ngọc Hoàn,

[00:32:09] mà ngược lại bà ta muốn lấy mạng Diệp Mỹ Văn,

[00:32:11] vậy phải làm sao?

[00:32:17] Sao vậy?

[00:32:19] Ngươi xem.

[00:32:21] Cháy rồi!

[00:32:46] Cõng ra đi.

[00:32:50] Lão gia, đi thôi.

[00:32:52] Đi.

[00:32:54] Mau, mau, để đây, giúp tôi một tay.

[00:32:57] Nhanh lên.

[00:33:00] Mau lên.

[00:33:01] Mẹ! Phu nhân! Mẹ! Phu nhân! Phu nhân! Mẹ! Sao vậy?

[00:33:06] Phu nhân!

[00:33:09] Bà ấy tỉnh rồi.

[00:33:10] Là cháy rồi, cháy rồi!

[00:33:12] Mẹ!

[00:33:13] Tỉnh rồi? Mẹ nhất định là bị dọa sợ rồi.

[00:33:15] Đương nhiên là cháy rồi.

[00:33:17] Cháy rồi!

[00:33:20] Triệu tiên sinh,

[00:33:22] chiều nay ông nói đúng.

[00:33:24] Thần Tài gia nổi giận rồi.

[00:33:26] Ông ấy nổi giận rồi.

[00:33:27] Không, không, không, không, không chắc đâu.

[00:33:29] Không, tôi dám chắc chắn nói đây không phải Thần Tài gia nổi giận.

[00:33:33] Không phải, đừng an ủi tôi nữa.

[00:33:36] Xem như tôi đã đắc tội với Thần Tài gia rồi.

[00:33:39] Không phải, không phải.

[00:33:40] Mẹ, mẹ đừng nghĩ như vậy.

[00:33:42] Không phải, không phải.

[00:33:44] Mau, mau, mau, mau, đến rồi. Mẹ!

[00:33:48] Miếu Thần Tài ở đâu?

[00:33:49] Miếu Thần Tài?

[00:33:51] Mẹ, dậy đi, chậm thôi.

[00:33:55] Bên kia.

[00:33:57] Ở đó kìa, là đó... bên kia.

[00:34:00] Thần Tài gia,

[00:34:02] tôi biết ngài giận tôi rồi.

[00:34:05] Giận tôi không nghe lời ngài. Mẹ!

[00:34:08] Ngọn lửa này của ngài cũng đốt quá gấp rồi.

[00:34:14] Mẹ!

[00:34:15] Tôi biết chiều hôm nay ngài bốc khói, nổi giận.

[00:34:21] Tôi...

[00:34:22] tôi đều nhìn thấy rồi.

[00:34:25] Tôi đang nghĩ có phải tôi đã sai rồi không?

[00:34:29] Có phải tôi đã quá đáng rồi không?

[00:34:31] Nhưng ngài có biết không?

[00:34:34] Nỗi oan ức hai mươi năm này của tôi,

[00:34:37] hai mươi năm cốt nhục chia lìa.

[00:34:40] Ngài...

[00:34:40] lẽ nào bảo tôi một đêm muốn quên là có thể quên được sao?

[00:34:46] Đừng, không phải đâu.

[00:34:47] Có phải bà đã hiểu lầm Thần Tài gia rồi không?

[00:34:49] Bất kể có phải hiểu lầm hay không,

[00:34:51] dù sao hôm nay ông ấy cũng suýt lấy mạng tôi.

[00:34:56] Thần Tài gia, ngọn lửa này của ngài đốt hay lắm.

[00:34:59] Trước đây ngài phù hộ cho Vĩnh Trinh, phù hộ cho tôi phát tài.

[00:35:03] Hôm nay ngài lại suýt lấy mạng tôi.

[00:35:07] Hay, đốt hay lắm.

[00:35:10] Một sống một chết này,

[00:35:12] đốt thật hay.

[00:35:13] Thần Tài gia, từ nay về sau,

[00:35:17] ngài đừng phù hộ cho tôi nữa.

[00:35:19] Ngài cũng đừng cứ hiển linh để dọa tôi.

[00:35:23] Sau này tôi,

[00:35:24] sau này tôi chỉ làm theo những gì mình muốn làm.

[00:35:28] Ngài cứ động một chút là hiển linh dọa tôi.

[00:35:31] Hôm nay chúng ta coi như xong nợ.

[00:35:38] Thật sự không được,

[00:35:40] đập nồi bán sắt cũng phải gom đủ mười vạn lượng bạc này cho họ.

[00:35:43] Nếu không được thì sang năm không làm nữa, mọi người đi ăn mày.

[00:35:46] Chính là đập nồi bán sắt cũng không gom đủ số bạc này.

[00:35:50] Lão gia, lão gia!

[00:35:51] Lão gia, sao vậy?

[00:35:53] Tri phủ đại nhân lại sai người đến rồi.

[00:35:59] Tri phủ đại nhân có lệnh,

[00:36:03] trấn Hà Kiều

[00:36:05] phải nộp cho bản phủ ba mươi vạn lượng bạc.

[00:36:09] Trong vòng mười ngày phải gom đủ.

[00:36:11]

[00:36:13] Mấy ngày trước còn là mười vạn lượng, sao lại biến thành ba mươi vạn lượng rồi?

[00:36:18] Phải, lúc này khác lúc khác rồi, lão huynh.

[00:36:21] Nhưng... nhưng trấn Hà Kiều chúng tôi vẫn như trước đây mà.

[00:36:26] Phải, đừng giả vờ với tôi nữa.

[00:36:29] Trong phạm vi trăm dặm này đều truyền tai nhau rồi.

[00:36:33] Có người tặng các người một triệu lượng bạc.

[00:36:35] Trong nháy mắt, gà mái già biến thành vịt.

[00:36:38] Tôi thật ghen tị với các người đó.

[00:36:41] Lão đệ, tin tức đã linh thông như vậy,

[00:36:46] chắc hẳn ngài cũng biết,

[00:36:47] một triệu lượng bạc đó là dùng cái gì để đổi.

[00:36:52] Tôi chỉ biết một triệu lượng bạc đó thôi.

[00:36:55] Những chuyện khác tôi không biết gì cả.

[00:36:58] Tri phủ đại nhân rất vui mừng cho các người.

[00:37:01] Cũng biết năng lực làm việc của các người.

[00:37:03] Tuyệt đối đừng phụ lòng mong đợi của đại nhân.

[00:37:06] Được rồi, tôi phải đi rồi.

[00:37:08] Nhất định phải nắm bắt cơ hội.

[00:37:11] Đây, ngài xem chúng tôi phải làm sao...

[00:37:13] Đại nhân có một món đồ muốn để lại cho các người.

[00:37:16] Đồ gì?

[00:37:23] Vừa đúng ba sợi.

[00:37:24] Mỗi người một sợi.

[00:37:26] Trong vòng mười ngày nếu vẫn không gom đủ tiền,

[00:37:29] tự mình buộc vào rồi đến nha môn trình diện. Đi, đi, đi.

[00:37:41] Tìm Diệp Mỹ Văn?

[00:37:43] Ông ta ở đâu? Không được!

[00:37:50] Phải đi thật xa.

[00:37:52] Không ai tìm được tôi.

[00:37:52] Mỹ Văn huynh, huynh bình tĩnh lại chút được không?

[00:37:56] Ông cho rằng bây giờ tôi chưa đủ bình tĩnh sao?

[00:37:58] Tôi... tôi...

[00:38:00] Tôi chính là vì tôi quá bình tĩnh,

[00:38:01] tôi mới biết ở đây không giải quyết được vấn đề gì cả.

[00:38:03] Mỹ Văn huynh, tôi nói với huynh,

[00:38:05] bây giờ vấn đề cấp bách nhất của tôi chính là chạy trốn.

[00:38:06] Nhưng tôi thấy... tôi sớm biết

[00:38:08] Là bà ta đến trấn Hà Kiều là muốn mạng của tôi.

[00:38:12] Sớm đã chạy rồi.

[00:38:13] Nỗ lực cuối cùng cũng không làm sao?

[00:38:16] Việc cần làm tôi đã làm hết rồi.

[00:38:17] Cứ thử thêm một lần nữa đi.

[00:38:19] Tôi đã sắp xếp xong rồi, gặp lại Vĩnh Trinh một lần nữa.

[00:38:22] Cái gì? Tôi gặp nó?

[00:38:24] Đúng, đúng.

[00:38:25] Chính vì sự phản đối của Vĩnh Trinh, Tô Ngọc Hoàn

[00:38:26] bà ta mới hủy hôn.

[00:38:27] Nhưng nghĩ kỹ lại,

[00:38:28] trước đây chúng ta cũng nghĩ cho Vĩnh Trinh quá ít mà.

[00:38:30] Ông... ông sao lại còn nghĩ cho nó nữa vậy, ông?

[00:38:34] Phải, phải.

[00:38:36] Ông nghĩ xem, nỗi khổ của nó không hề ít hơn Tô Ngọc Hoàn.

[00:38:40] Tôi chỉ nghĩ chỉ cần ông và Tô Ngọc Hoàn tốt là được rồi.

[00:38:42] Nhưng tôi... chúng ta đã bỏ qua,

[00:38:44] Vĩnh Trinh cũng có cảm nhận của riêng nó.

[00:38:46] Cảm nhận của nó chính là muốn giết chết tôi.

[00:38:50] Vậy thì cứ để nó giết

[00:38:52] chết ông là được rồi mà.

[00:38:55] Cái gì?

[00:39:10] Ai ở trên mộ của ta vậy?

[00:39:19] Là ta đã hại chết ngươi.

[00:39:22] Ta có lỗi với ngươi.

[00:39:25] Nhưng Hà Tứ ơi,

[00:39:30] mạng của ta không bằng ngươi.

[00:39:33] Ngươi chết rồi có người mua quan tài cho ngươi.

[00:39:36] Có người đốt giấy tiền cho ngươi.

[00:39:39] Còn ta thì sao?

[00:39:41] Con trai muốn giết cha ruột của nó.

[00:39:45] Ta thật sự sống không bằng chết.

[00:39:51] Diệp Mỹ Văn, không được phép hú hét trước mộ cha tôi.

[00:39:55] Thấy chưa?

[00:39:58] Nó đối xử với tôi như vậy đó.

[00:40:01] Vĩnh Trinh, ta... ta đã nghĩ thông rồi.

[00:40:05] Ngươi cứ giết chết ta, người cha ruột này đi.

[00:40:07] Ta không còn mặt mũi nào sống tiếp nữa.

[00:40:10] Ngươi giết... ngươi giết ta đi.

[00:40:12] Ngươi cứ giết chết người cha ruột này của ngươi đi.

[00:40:17] Ông nghĩ tôi không dám sao?

[00:40:20] Hà Vĩnh Trinh!

[00:40:21] Vĩnh Trinh, ngươi...

[00:40:23] Ngươi thật sự mang dao đến à?

[00:40:26] Hà Vĩnh Trinh, ngươi dừng tay!

[00:40:28] Hà Vĩnh Trinh!

[00:40:29] Ngươi dừng tay!

[00:40:30] Ngươi dừng tay! Không liên quan đến ông!

[00:40:31] Tránh ra!

[00:40:31] Sao lại không liên quan đến ta chứ?

[00:40:33] Thì ra lại là ông sắp đặt cho tôi.

[00:40:36] Ta không thể nhìn các ngươi cha con thành kẻ thù.

[00:40:38] Chúng tôi sớm đã là kẻ thù rồi!

[00:40:40] Mấy ngày nay tìm ông cũng khó.

[00:40:41] Hôm nay để tôi gặp được rồi thì đừng hòng chạy thoát.

[00:40:46] Không sao chứ?

[00:40:47] Sao? Ông... ông còn biết yêu thuật? Không, không, không.

[00:40:51] Sư phụ của chúng tôi biết... biết một chút khí công.

[00:40:53] Một chút, một chút khí công.

[00:40:55] Đúng, khí công. Vĩnh Trinh,

[00:40:57] bây giờ ngươi cũng là người lớn rồi.

[00:40:59] Ngươi thích làm gì ta không cản được ngươi.

[00:41:01] Hôm nay ngươi nghe ta nói hết lời.

[00:41:03] Ngươi muốn làm gì thì làm.

[00:41:05] Nói lời giữ lời?

[00:41:06] Giữ lời. Người đâu?

[00:41:08] Ngươi qua đây, ngươi qua đây.

[00:41:10] Ngươi xem, lại đây, đây là mộ của ai?

[00:41:13] Cha tôi. Ngươi coi Hà Tứ

[00:41:15] ngươi coi Hà Tứ là cha ngươi rồi sao?

[00:41:18] Là ông ấy đã nuôi tôi lớn.

[00:41:20] Ông ấy nuôi ngươi lớn

[00:41:22] chính là để có một ngày ngươi ở trước mộ ông ấy giết người sao?

[00:41:24] Chính là để có một ngày ngươi

[00:41:26] ở trước mộ ông ấy tự tay giết chết cha ruột của mình sao?

[00:41:30] Là chuyện của riêng tôi.

[00:41:31] Không đúng, đây cũng là chuyện của Hà Tứ.

[00:41:33] Ông ấy đã vất vả nuôi ngươi lớn,

[00:41:35] chính là hy vọng ngươi trưởng thành tài,

[00:41:36] làm một nam nhi tốt đàng hoàng.

[00:41:38] Chứ không phải như ngươi hôm nay,

[00:41:40] vì một chút ân oán,

[00:41:41] mà nhất quyết muốn đặt cha ruột của mình vào chỗ chết.

[00:41:46] Tôi cũng là vì mẹ tôi.

[00:41:48] Vĩnh Trinh,

[00:41:49] chuyện giữa mẹ ngươi và Diệp Mỹ Văn, họ sẽ tự

[00:41:51] giải quyết.

[00:41:52] Ngươi làm con thì đừng nhúng tay vào làm loạn nữa.

[00:41:55] Vĩnh Trinh, ngươi tỉnh lại đi.

[00:41:56] Đừng để lòng thù hận che mờ mắt.

[00:41:58] Oan oan tương báo đến bao giờ mới hết?

[00:41:59] Đúng, ngươi lại đây xem.

[00:42:01] Ngươi lại đây xem.

[00:42:02] Ngươi lại đây xem ông ta là ai.

[00:42:04] Ngươi mở mắt ra xem, ông ta chính là cha ruột của ngươi.

[00:42:07] Lời của các người tôi không muốn nghe.

[00:42:08] Đừng nói nữa!

[00:42:19] Được, lời cần nói chúng ta cũng đã nói rồi.

[00:42:24] Bây giờ ngươi muốn làm gì thì làm đi.

[00:42:28] Dao ở trong tay ngươi, ngươi có thể giết người.

[00:42:32] Người cha Hà Tứ trong mộ của ngươi đang nhìn ngươi đó.

[00:42:34] Ngươi cứ trước mặt ông ấy mà đi giết người đi.

[00:42:42] Hà Vĩnh Trinh!

[00:43:01] Cha!

[00:43:04] Vĩnh Trinh, Vĩnh Trinh!

[00:43:06] Nghĩ thông rồi?

[00:43:07] Cha! Nghĩ thông là tốt rồi.

[00:43:09] Không sao.

[00:43:11] Cha con sẽ không trách con đâu.

[00:43:13] Nghĩ thông là tốt rồi.

[00:43:13] Nghe thấy chưa?

[00:43:14] Nghĩ thông là tốt rồi.

[00:43:15] Nghĩ thông rồi thì... tôi... tôi... đừng... đừng...

[00:43:20] Đúng, đừng chạm vào nó vội, nó có thể chưa quen.

[00:43:23] Phải, phải, từ từ.

[00:43:25] Từ từ.

[00:43:29] Diệp Mỹ Văn...

[00:43:30] Vĩnh Trinh, Vĩnh Trinh, đây là ngươi không đúng rồi.

[00:43:33] Ngươi không phải đã nghĩ thông rồi sao?

[00:43:34] Ngươi nên gọi ông ta là cha.

[00:43:36] Không thể nào!

[00:43:39] Con sẽ không gọi ông ta là cha nữa đâu.

[00:43:42] Hôm nay nể mặt người cha đã mất của con,

[00:43:44] Diệp Mỹ Văn,

[00:43:45] ta tha cho ngươi mạng chó này.

[00:43:46] phải bỏ vợ của ông ta trước.

[00:43:47] Nhưng ta tha cho ngươi,

[00:43:48] mẹ ta sẽ không tha cho ngươi đâu.

[00:43:50] Hôm nay tha cho ngươi, ngày mai ta vẫn sẽ không tha cho ngươi.

[00:43:54] Ngài xem chuyện này... chuyện này...

[00:43:58] Diệp Mỹ Văn,

[00:43:59] Nếu ngươi muốn sống thì mau chóng rời khỏi trấn Hà Kiều.

[00:44:05] Ta không kiểm soát được bản thân.

[00:44:07] Bây giờ không ai kiểm soát được ta nữa.

[00:44:12] Sư phụ, thôi đi, chúng ta cũng về thôi.

[00:44:18] Lại bận rộn vô ích một phen.

[00:44:22] Triệu... Triệu huynh, vậy... vậy ta phải làm sao đây?

[00:44:28] Ngươi chỉ... chỉ có thể rời khỏi nơi này thôi.

[00:44:32] Bảo trọng.

[00:44:34] Đi thôi.

[00:45:03] Xưa cũng nói tiền, nay cũng nói tiền

[00:45:06] Nói cả ngàn trăm năm

[00:45:10] Vàng cũng là tiền, bạc cũng là tiền

[00:45:12] Ngân phiếu cũng là tiền

[00:45:18] ồn ào rối rắm, ân ân oán oán

[00:45:21] Tất cả vẫn là do tiền.

[00:45:24] Có tiền cũng phiền, không tiền cũng phiền

[00:45:28] Bạn nói phải làm sao đây?

[00:45:34] Từng đồng từng đồng mà tích góp

[00:45:37] Từng chút từng chút mà kiếm

[00:45:40] Kiếm có đạo lý, dùng có phương pháp

[00:45:43] Tiền bạc không phụ ta

[00:45:46] Từng đồng từng đồng mà tích góp

[00:45:48] Từng chút từng chút mà kiếm

[00:45:52] Nước nhà chính trực thịnh vượng, tài vận càng thông

[00:45:55] Chúc bạn ngày càng giàu có


 0 Comentarios sort   Ordenar por


Hasta la próxima