Tiếp theo

《Truyền kỳ Lưu Ly Xưởng》 Tập 15-Diễn viên chính: Phùng Viễn Chinh, Trương Quốc Lập, Cúc Tuyết

3 Lượt xem· 04/21/25
duongvu88
duongvu88
3 Người theo dõi
3

⁣【Tóm tắt nội dung】
Bộ phim kể về ba người đàn ông vốn không hề liên quan đến đồ cổ: Viên Ngọc Sơn thật thà chất phác, Kim Bảo Nguyên – một vương gia sa sút nhưng mê hí khúc, và Thôi Hòa Hữu – một tiểu sinh giỏi chiến đấu. Do cơ duyên trớ trêu, cả ba cùng bước chân vào Lưu Ly Xưởng và từ đó dệt nên một câu chuyện huyền thoại về nhân duyên thời loạn thế.

Xem nhiều hơn

[00:00:15] Trái tim người phàm rung động

[00:00:19] Đi lại đa phần là những kẻ si tình

[00:00:26] Ngủ không biết đi đâu

[00:00:30] Tỉnh chẳng hiểu đường về

[00:00:34] Đều là những kẻ hồ đồ

[00:00:41] Trời không chiều lòng người

[00:00:45] Người không thuận lòng mình

[00:00:45] Người không thuận lòng mình

[00:00:46] Người không thuận lòng mình

[00:00:48] Hà tất phải đi định nghĩa

[00:00:55] Chúng ta đều là người tốt bình thường

[00:00:59] Tâm si tâm phàm luôn có

[00:01:02] Chúng ta đều là người tốt bình thường

[00:01:06] Lương tâm là quý giá nhất

[00:01:10] Chúng ta đều là người tốt bình thường

[00:01:13] Tâm si tâm phàm luôn có

[00:01:17] Chúng ta đều là người tốt bình thường

[00:01:21] Lương tâm là quý giá nhất

[00:01:28] Lương tâm là quý giá nhất

[00:02:00] Nhị gia.

[00:02:02] Tôi đi lo liệu đây.

[00:02:03] Đi đi, đi đi.

[00:02:04] Gia, tôi đi đây.

[00:02:10] Này Từ Nhị.

[00:02:12] Hôm nay cậu định mời khách à?

[00:02:15] Người vừa đi là đầu bếp nhà họ Đàm.

[00:02:18] Sao lại đến đây?

[00:02:19] Gia, mắt ngài thật tinh tường.

[00:02:21] Trưa nay, có một bàn tiệc.

[00:02:27] Mời những ai thế?

[00:02:30] Chuyện này cậu cũng không nói với tôi một tiếng.

[00:02:33] Ngài đừng vội.

[00:02:34] Đến lúc đó nếu ngài muốn ra mặt,

[00:02:36] thì ban cho họ một lời.

[00:02:37] Nếu ngài không muốn ra mặt,

[00:02:39] thì ngài cứ nghỉ ngơi trong phòng.

[00:02:41] Món ăn nhà họ Đàm, ngài muốn ăn gì,

[00:02:43] cứ bảo ông ta làm món đó.

[00:02:47] Mời ai tôi còn không biết.

[00:02:49] Tôi nói gì bây giờ?

[00:02:51] Đều là quản gia của các Vương phủ, Bối Lặc phủ cũ.

[00:02:54] Cùng vai vế với tôi.

[00:02:58] Mời họ làm gì?

[00:03:01] Lúc tôi sa cơ lỡ vận,

[00:03:04] họ chẳng nói được câu nào tử tế.

[00:03:06] Ngài đừng giận, nghe tôi từ từ nói cho ngài nghe.

[00:03:10] Con người ta, không gặp hoạn nạn thì không trưởng thành được.

[00:03:15] Trước đây tôi cũng tưởng mình là Bối Lặc,

[00:03:18] người ta chỗ này cũng tâng bốc, chỗ kia cũng yêu quý.

[00:03:21] Bản thân cũng thấy mình khá lắm.

[00:03:24] Nhưng thực sự gặp chuyện, mới hiểu ra ngay.

[00:03:28] Sống lớn từng này, chẳng có mấy người thật lòng với mình.

[00:03:33] Những người họ hàng giàu có trước kia đều là giả dối.

[00:03:39] Nhất là những kẻ quản sự đó,

[00:03:41] còn lạnh nhanh hơn cả băng.

[00:03:44] Ngài không nghe Kim An nói sao?

[00:03:45] Đến cửa lớn cũng không cho cậu ấy vào.

[00:03:49] Ngài nói đúng, không sai chút nào.

[00:03:53] Quản sự là kẻ thế lợi nhất.

[00:03:57] Nhưng nói đi cũng phải nói lại,

[00:03:58] hắn mà không thế lợi thì cũng không làm quản sự được.

[00:04:02] Lần này, tôi chính là nhắm vào cái mắt thế lợi của họ,

[00:04:04] mới mời họ đấy.

[00:04:06] Các người không phải thế lợi sao? Đúng không?

[00:04:08] Lúc Bối Lặc gia thất thế thì các người lờ đi.

[00:04:10] Hôm nay phải xem Bối Lặc gia vực dậy thế nào.

[00:04:13] Không cho họ xem, cho người khác xem thì còn ý nghĩa gì.

[00:04:18] Đúng không?

[00:04:25] Xem rồi thì sao chứ?

[00:04:27] Đương nhiên rồi,

[00:04:29] chúng ta không chỉ vì chuyện này.

[00:04:31] Gia, ngài nghĩ xem,

[00:04:34] lần này chúng ta làm sao mà từ từ vực dậy được?

[00:04:44] Không phải là nhờ cái bát đó của Kim An sao?

[00:04:48] Đúng rồi, thế mới đúng.

[00:04:51] Gia, ngài nghĩ xem, chúng ta trông cậy vào cái gì?

[00:04:55] Mở tiệm ở Lưu Ly Xưởng,

[00:04:56] chỉ mấy cái bát của Kim An có phải là hơi ít không?

[00:05:02] Quản gia của chúng ta có đồ sứ trong tay,

[00:05:04] quản gia khác lại không có sao?

[00:05:07] Có lẽ còn nhiều hơn ấy chứ.

[00:05:12] Thôi được rồi, cậu nói nửa ngày ý tứ này,

[00:05:15] tôi cũng đại khái hiểu rồi, tôi cũng không muốn nghe nữa.

[00:05:18] Cậu cứ thay tôi tiếp họ đi.

[00:05:20] Những người này tôi thực sự không muốn gặp.

[00:05:24] Được rồi, tôi ra sau nghỉ ngơi đây.

[00:05:27] Ngài nghỉ đi.

[00:05:30] Lát nữa,

[00:05:31] tôi sẽ từ từ học hỏi ngài xem chuyện là thế nào.

[00:05:36] Tôi qua đó trước đây.

[00:05:54] Ngài đi cẩn thận.

[00:05:56] [Từ từ thôi, từ từ thôi]

[00:06:02] Nghiêm quản gia, Nhị gia, mời ngài, mời mời mời.

[00:06:05] Dương quản gia.

[00:06:06] Lý quản gia, mời mời.

[00:06:19] Gia, mời ngài uống trà.

[00:06:24] Trưa nay ngài ăn gì ạ?

[00:06:28] Là món nhà họ Đàm phải không?

[00:06:32] Ngoài dầu hào thì là thịt lạp, tôi không thích ăn.

[00:06:39] Đúng rồi, cậu ra phố mua giúp tôi ít đồ đi.

[00:06:43] Vâng.

[00:06:44] Cậu đến Hậu Đức Phúc gọi hai món Hà Nam.

[00:06:46] Lấy một phần nấm đầu khỉ xào.

[00:06:48] Thêm một phần trứng bao nồi.

[00:06:52] Đúng rồi, lấy thêm hai món rau nữa, nhớ chưa.

[00:06:56] Quay lại.

[00:07:02] Kim An này.

[00:07:05] Chuyện nhà chúng ta lần này, đều nhờ cả vào cậu đấy.

[00:07:12] Tôi cũng không nói nhiều nữa.

[00:07:14] Từ Nhị nó làm việc như vậy, có lẽ cũng có lý của nó.

[00:07:19] Cậu đừng bận tâm đến nó nữa.

[00:07:22] Nó muốn đến Lưu Ly Xưởng mở một cửa tiệm,

[00:07:26] cứ để nó mở đi.

[00:07:28] Còn cậu, cứ ở bên cạnh tôi.

[00:07:30] Chúng ta sống những ngày yên bình của chúng ta.

[00:07:32] Vâng, gia ngài nói đúng, tôi đi đây.

[00:07:37] Ấy, quay lại.

[00:07:41] Lát nữa mua đồ ăn về, cậu và Lục Tử

[00:07:43] đến chỗ tôi ăn, đông người ăn mới ngon.

[00:08:07] Chào ông chủ, đến rồi à.

[00:08:13] Ông xem cái này đi.

[00:08:16] Tuyệt thật, chuẩn biết bao.

[00:08:25] Ông xem cái này nữa, huyết thấm thật sự đấy.

[00:08:37] Ông cất kỹ đi.

[00:08:38] Sao thế, nhìn không đúng à?

[00:08:41] Không, nhìn không rõ lắm, có huyết thấm lại có gỉ vàng.

[00:08:47] Nhưng thân ngọc nhìn còn mới.

[00:08:50] Cậu ở tiệm nào?

[00:08:52] Phong Nhất Các.

[00:08:53] Vẫn đang học việc phải không? Vẫn đang học việc.

[00:08:58] Một người học việc, cậu đã xem qua bao nhiêu thứ rồi?

[00:09:03] Cầm qua một món đã dám nói không đúng.

[00:09:05] Cậu cũng quá phô trương rồi.

[00:09:07] Tôi nói nhìn không rõ. Cậu nói nhìn không rõ.

[00:09:11] Hôm nay tôi muốn nghe xem cậu nhìn không rõ chỗ nào.

[00:09:17] Vết thấm này lẽ nào là do tôi tự làm ra chắc?

[00:09:20] Lẽ nào là giả sao? Đúng thế.

[00:09:21] Tôi không nói là ông làm.

[00:09:23] Đời Tống, Nguyên, Minh, Thanh đều có chế tác ngọc khí.

[00:09:26] Nhưng đều không bằng Đại Thanh chúng ta.

[00:09:28] Thời Khang Hy, Càn Long làm tinh xảo, khéo léo.

[00:09:32] Cái đó tôi không muốn nghe.

[00:09:34] Tôi chỉ muốn nghe xem,

[00:09:35] cái huyết thấm này làm sao có thể làm ra được.

[00:09:39] Nếu ông thực sự muốn nghe, tôi sẽ nói cho ông nghe.

[00:09:42] Nói sai, ông xem tôi là bậc tiểu bối,

[00:09:45] ông đừng giận.

[00:09:47] Ngành đồ cổ này không có bậc lớn bậc nhỏ,

[00:09:50] chỉ có mắt nhìn và học vấn.

[00:09:52] Hôm nay, tôi muốn mở mang học vấn.

[00:09:56] Vậy tôi nói nhé.

[00:09:58] Huyết thấm, huyết thấm.

[00:10:00] Không liền với máu thịt thì nó không thấm máu vào được.

[00:10:04] Cách nghĩ ra đều là cách liên quan đến máu thịt.

[00:10:08] Trước tiên nung đỏ, nung nóng một miếng ngọc mới.

[00:10:11] Sau đó rạch một nhát dao lên người những con chó mèo đã chuẩn bị sẵn.

[00:10:15] Nhân lúc ngọc còn nóng thì nhét vào.

[00:10:18] Rồi chôn những con chó mèo chết đó xuống đất.

[00:10:20] Một năm sau lấy ra,

[00:10:22] trên ngọc này tất nhiên sẽ có huyết thấm.

[00:10:25] Loại ngọc này, người trong nghề gọi là "ngọc chó".

[00:10:29] Còn có một loại ngọc nữa,

[00:10:31] món ngọc nhỏ, rạch một nhát dao trên đùi dê sống,

[00:10:34] cấy miếng ngọc nhỏ mới vào bên trong.

[00:10:37] Qua một năm sau lấy ra, tất sẽ có những sợi máu đỏ.

[00:10:41] Người trong nghề gọi là "hồng ty thấm".

[00:10:44] Loại ngọc này gọi là "ngọc dê".

[00:10:53] Tôi vỗ tay cho cậu một lần.

[00:10:56] Phong Nhất Các, Lưu chưởng quỹ thật có phúc khí.

[00:11:01] Tìm được một người học trò như cậu.

[00:11:03] Nhưng tôi có một câu khuyên cậu.

[00:11:06] Quy tắc trong ngành đồ cổ,

[00:11:08] là người biết chuyện cũng không nói toạc ra hết.

[00:11:15] Chỉ điểm đến đó là dừng.

[00:11:18] Nói toạc ra sợ có báo ứng nhãn tiền.

[00:11:24] Lời này của ông tôi ghi nhớ rồi.

[00:11:26] Nhưng hôm nay không phải tôi muốn nói,

[00:11:28] mà là ông cứ một mực bắt tôi nói.

[00:11:31] Toạc ra hay không tôi cũng chưa chắc đâu.

[00:11:34] Không sao, từ từ sẽ chắc thôi.

[00:11:38] Thôi được rồi, ông làm việc của ông đi, tôi đi xem tiếp.

[00:11:41] Được, mời ông đi, mời ông đi. Tốt.

[00:11:48] Ghê thật.

[00:11:57] Người vừa nói chuyện với Phương chưởng quỹ,

[00:11:59] là học trò của Phong Nhất Các phải không? Trông giống lắm.

[00:12:06] Học thành tài rồi.

[00:12:08] Xem kìa, làm Phương chưởng quỹ tức giận rồi.

[00:12:13] Phương chưởng quỹ cũng thật là,

[00:12:14] suốt ngày cầm mấy miếng ngọc huyết chó này ra đây bày bán.

[00:12:20] Ông ta có lý của ông ta.

[00:12:22] Biết đâu là chính mình nhìn nhầm,

[00:12:24] muốn tìm người chịu thay.

[00:12:30] Đến cả một tên học việc mới vào nghề chưa bao lâu

[00:12:33] cũng không lừa được.

[00:12:35] Xem ra ông ta phải dẹp rồi.

[00:12:42] Sao thế, Phương chưởng quỹ?

[00:12:45] Bị lộ rồi à?

[00:12:48] Hôm nay ra đường không xem hoàng lịch, gặp phải sao quả tạ rồi.

[00:12:52] Ai thế?

[00:12:53] Ai mà không biết quy tắc thế, chọc giận Phương gia ngài.

[00:12:58] Mới vào nghề chưa được mấy ngày đã bắt đầu giảng giải chuyện xưa rồi.

[00:13:02] Tôi ghét nhất loại người này.

[00:13:04] Ngành đồ cổ, thật thật giả giả, giả giả thật thật.

[00:13:09] Mai mốt tôi mở tiệm sẽ gọi là Nhị Chân Các.

[00:13:13] Một là không thể nghiêm túc quá.

[00:13:16] Hai là không thể quá khắt khe.

[00:13:20] Ông đợi chút nhé.

[00:13:25] Xem tôi chơi khăm hắn thế nào.

[00:13:27] Cần bát không?

[00:13:41] Ông xem qua đi.

[00:13:49] Có mép mẻ à?

[00:13:51] Ba trăm năm rồi, sao không có mép mẻ được chứ?

[00:13:54] Không tính là lỗi.

[00:13:56] Ông xem, quan diêu đời Gia Tĩnh, đây là đề khoản.

[00:14:06] Có lỗi. Bao nhiêu tiền?

[00:14:09] Một giá chẵn, một trăm đồng.

[00:14:14] Một trăm.

[00:14:19] Giảm một nửa đi, tôi chỉ có thể trả ông năm mươi.

[00:14:23] Được, bán cho ông đấy, năm mươi đồng.

[00:14:26] Xem như kết bạn, tôi ngày nào cũng đến.

[00:14:30] Mang về nhà nếu thấy không tốt,

[00:14:31] đến chỗ tôi, tôi trả lại tiền cho ông.

[00:14:33] Đã mua rồi thì tôi không trả lại.

[00:14:39] Được, gửi ông tiền, năm mươi đồng.

[00:14:42] Được, sảng khoái. Hẹn gặp lại ông.

[00:14:48] Chàng trai trẻ mua cái bát à.

[00:14:51] Có mắt nhìn đấy. Tạm biệt.

[00:15:23] Nghe nói là phấn thái đời Minh Vạn Lịch.

[00:15:33] Đồ giả.

[00:15:37] Chưởng quỹ, tôi về rồi.

[00:15:39] Về rồi à. Hết nước rồi.

[00:15:41] Đi đun ít nước đi.

[00:15:45] Mua được món đồ gì rồi?

[00:15:48] Mua được một cái bát, đời Minh Gia Tĩnh.

[00:15:52] Đưa đây.

[00:15:59] Chưởng quỹ, ngài xem đi.

[00:16:23] Mép mẻ tôi sờ ra rồi.

[00:16:40] Tôi nói rồi mà.

[00:16:43] Kỹ thuật nung chế năm đó kém,

[00:16:45] không nung ra được thứ cứng như thế này.

[00:16:48] Đồ Thanh phỏng chế.

[00:16:52] Mua bao nhiêu tiền thế?

[00:16:53] Năm mươi đồng.

[00:16:58] Đi trả lại cho tôi.

[00:17:01] Tôi không thấy có vết rạn.

[00:17:04] Ban đầu ông ta tự gõ, tôi nghe thấy tiếng rất trong.

[00:17:07] Chưởng quỹ, đồ đời Gia Tĩnh,

[00:17:10] có mép mẻ, có vết rạn, năm mươi đồng mua được chứ ạ?

[00:17:14] Cái gì? Trong tiệm này là cậu quyết định,

[00:17:17] hay là tôi quyết định?

[00:17:20] Mới mua được hai món đồ,

[00:17:21] đã không biết mình họ gì rồi.

[00:17:26] Lập tức đi trả lại cho tôi.

[00:17:27] Đừng quan tâm chợ đồ cũ có bao nhiêu người.

[00:17:29] Đứng trước mặt tôi nhận lỗi đi.

[00:17:33] Chưởng quỹ, không phải tôi sợ nhận lỗi.

[00:17:36] Biết sai rồi tôi còn sợ nhận sao?

[00:17:39] Nhưng ngành đồ cổ này, ngài biết đấy, dựa cả vào mắt nhìn.

[00:17:43] Thực sự mua phải hàng nhìn nhầm,

[00:17:44] giấu còn không kịp nữa là,

[00:17:45] ai còn dám mang đi đòi lại tiền chứ?

[00:17:49] Đây không phải là tự hủy hoại mình sao?

[00:17:51] Sau này làm sao còn làm trong ngành này được nữa?

[00:17:54] Sớm biết thế này,

[00:17:56] lúc đầu cậu nên cẩn thận hơn.

[00:17:58] Dù cậu nói thế nào đi nữa,

[00:17:59] món hàng này cậu phải trả lại cho tôi.

[00:18:10] Chưởng quỹ.

[00:18:11] Tôi thực sự yêu thích ngành này.

[00:18:15] Mua phải hàng nhìn nhầm, tôi biết tôi sai rồi.

[00:18:20] Tôi ghi nhớ rồi.

[00:18:23] Hôm nay dù có phải là có người lừa tôi hay không,

[00:18:26] tôi không trách người khác.

[00:18:27] Tôi đều trách bản thân mình. Chưởng quỹ.

[00:18:31] Ngài đừng bắt tôi trả lại cái bát này.

[00:18:34] Cả chợ cười tôi tôi không sợ.

[00:18:37] Tôi sợ sau này tôi không làm được ngành này nữa.

[00:18:40] Chưởng quỹ.

[00:18:41] Chuyện hôm nay, tôi vẫn cứ khăng khăng một mực.

[00:18:44] Cậu không đi trả hàng,

[00:18:45] tôi sẽ không nhận cậu là đồ đệ nữa.

[00:18:48] Cậu đi trả lại cho tôi!

[00:18:50] Trả hay không? Cậu đi trả lại cho tôi!

[00:18:53] Cậu đi đi! Cậu nghe thấy không?

[00:19:00] Được, cậu cố tình phải không?

[00:19:02] Cậu nhóc này muốn gây sự với tôi à?

[00:19:06] Được. Cái bát này mua với giá năm mươi đồng.

[00:19:09] Tôi tính cho cậu một trăm đồng bạc trắng.

[00:19:11] Trừ vào số tiền cậu gửi ở chỗ tôi.

[00:19:17] Trừ thế nào cũng không nhiều.

[00:19:21] Tôi ghi nhớ rồi, ngành đồ cổ này đúng là hang hùm miệng sói.

[00:20:11] Lâu tiên sinh à, Lâu tiên sinh.

[00:20:16] Ông ra giá ba vạn.

[00:20:20] Món đồ này không đáng giá ngần ấy bạc.

[00:20:24] Đây là vật hiếm có trên đời, bán cho Lâu tiên sinh

[00:20:29] là tuyệt đối không được.

[00:20:46] Không bán cho ông ta.

[00:20:54] Có lẽ có thể bán được giá tốt.

[00:21:04] Giám đốc Trương, mời ngài xem qua.

[00:21:08] Hàng chuẩn không cần chỉnh. Đồ tốt.

[00:21:14] Không giấu gì ngài,

[00:21:16] là đồ của lão Bối Lặc gia truyền lại chính hiệu.

[00:21:20] Nếu ngài thích thì ngài cứ giữ lấy.

[00:21:24] Tôi nói với ngài này, hôm nay tôi tìm ngài,

[00:21:26] không chỉ vì bức tranh này đâu.

[00:21:29] Được rồi, có gì thì ông cứ nói đi.

[00:21:36] Tôi bây giờ thế này,

[00:21:37] cũng là nhờ phúc của lão Bối Lặc gia cả. Vâng.

[00:21:47] Nếu tôi chỉ đi theo con đường đọc sách,

[00:21:49] bây giờ e là không được ăn cơm Tây rồi. Đúng vậy.

[00:21:56] Giám đốc Trương, ngài biết tính khí của tiểu Bối Lặc gia.

[00:22:00] Ông ấy càng gặp khó khăn thì càng không muốn nhờ vả người khác.

[00:22:03] Bây giờ chẳng phải là nhờ chút đồ cổ này

[00:22:06] mới vực dậy được sao?

[00:22:08] Ông ấy lại càng không muốn nhờ vả ai.

[00:22:10] Thực ra có gì đâu chứ.

[00:22:11] Trên đời này đến bạn bè thân thiết cũng không nhờ vả,

[00:22:15] không phải là xa cách quá rồi sao?

[00:22:20] Nhà ông ấy không phải bị tịch biên rồi sao?

[00:22:21] Sao vẫn còn nhiều đồ thế?

[00:22:24] Tịch biên thì tịch biên rồi,

[00:22:26] nhưng nhà lớn như vậy, dù có bị tịch biên sạch sành sanh,

[00:22:31] chỉ cần có người hầu hạ ở dưới, người hầu hạ cũng không cần mang gì khác,

[00:22:35] chỉ cần mặc một bộ quần áo ra ngoài là có thể vực dậy.

[00:22:39] Nghe ông nói vậy tôi mới tin.

[00:22:43] Mới chỉ hơn một năm thôi,

[00:22:45] mà Bối Lặc phủ mới lại có rồi.

[00:22:48] Không chỉ có, mà còn lớn hơn trước đây.

[00:22:52] Lúc nào rảnh, ngài qua đó xem đi.

[00:22:55] Được, tôi nhất định sẽ chuẩn bị một món quà hậu hĩnh đến thăm Kim gia.

[00:23:00] Giám đốc Trương, quà hậu hĩnh thì không cần chuẩn bị đâu.

[00:23:03] Ngài quen biết nhiều người Tây,

[00:23:05] chỉ cần dẫn thêm vài vị người Tây đến chỗ chúng tôi là được rồi.

[00:23:09] Tôi biết là lão Bối Lặc gia căm ghét người Tây nhất.

[00:23:15] Căm ghét người Tây mới kiếm tiền của họ chứ.

[00:23:19] Ai lại có thù với tiền chứ?

[00:23:24] Làm phiền, tôi tìm Giám đốc Trương.

[00:23:29] Mời ngài đợi một chút, tôi vào báo cáo giúp ngài.

[00:23:32] Được, được.

[00:23:36] Xin chờ.

[00:23:39] Ngài dẫn người Tây đến, tôi tất có một phần hậu tạ.

[00:23:43] Không cần đâu.

[00:23:44] Ông chủ.

[00:23:45] Dưới nhà có người tên Thôi Hòa Hữu nói muốn gặp ngài.

[00:23:47] Nói có một món đồ muốn cho ngài xem.

[00:23:49] Đây là giấy nhắn Lâu tiên sinh viết cho ngài.

[00:23:53] Tôi đang có khách mà.

[00:23:55] Bảo anh ta đợi một lát đi.

[00:23:57] Tiểu Thôi nào vậy?

[00:24:00] Có phải là người trước đây trong giới hát kịch, đóng vai võ sinh không?

[00:24:05] Anh ta nói là từng hát kịch, trông dáng người cũng giống.

[00:24:08] Người này tôi quen.

[00:24:10] Năm đó anh ta chính là vì ngoại tình với dì vợ của Lưu Tuần phủ

[00:24:13] mới gặp chuyện.

[00:24:16] Tôi với anh ta còn có một chuyện không rõ ràng nữa.

[00:24:21] Giám đốc Trương, người này tôi không tiện gặp.

[00:24:25] Hai người cứ nói chuyện trước đi, tôi vào phòng trong ngồi một lát.

[00:24:29] Hay là tôi từ chối anh ta?

[00:24:30] Đừng mà, hai người cứ nói chuyện đi.

[00:24:38] Đi mời Tiểu Thôi vào đi. Vâng.

[00:24:45] Mời ngài. Được.

[00:24:49] Giám đốc Trương.

[00:24:51] Tiểu Thôi, lâu ngày không gặp.

[00:24:52] Anh đi tỉnh khác sao?

[00:24:54] Chỉ là không có món đồ gì tốt,

[00:24:57] nên không dám đến làm phiền ngài.

[00:25:00] Được, mời ngồi, mời ngồi. Được.

[00:25:03] Nên đến thì cứ đến chứ.

[00:25:05] Có đồ tốt đừng đưa cho người khác nhé.

[00:25:09] Vâng, vâng.

[00:25:11] Ông ta chưa bao giờ đối xử với mình như vậy.

[00:25:13] Chắc chắn là vì bức thiếp đó.

[00:25:16] Lát nữa trả lời phải cẩn thận một chút.

[00:25:16] Lát nữa trả lời phải cẩn thận một chút.

[00:25:18] Giám đốc Trương, đây là Lâu tiên sinh viết.

[00:25:20] Ngài xem kỹ đi.

[00:25:32] Giám đốc Trương, là thế này, Tiểu Thôi.

[00:25:35] Bức thiếp đó anh có mang đến không?

[00:25:39] Có phải là đồ của chính anh không?

[00:25:43] Không thể nói là của mình, nói của người khác thì còn đường lui.

[00:25:46] Giám đốc Trương à, món đồ gì

[00:25:48] tôi chẳng phải đều để ngài xem trước sao? Phải không?

[00:25:52] Món đồ này nếu thực sự là bảo vật vô giá,

[00:25:54] tôi tuyệt đối không thể bỏ qua.

[00:25:56] Vậy anh đã thấy món đồ đó rồi à? Tôi thấy rồi.

[00:26:00] Bên ngoài bức thiếp này

[00:26:01] được đựng trong hộp gỗ đàn hương.

[00:26:04] Riêng con dấu đã có hơn ba mươi cái.

[00:26:09] Chỉ có giấy giám định của Lâu tiên sinh

[00:26:10] cũng không nói lên được điều gì.

[00:26:13] Ngày mai anh mang đồ đến đây đi.

[00:26:15] Nếu hàng thật, tôi nhất định sẽ lấy.

[00:26:17] Anh đừng đưa cho người khác nữa.

[00:26:19] Vậy thế này đi, Giám đốc Trương.

[00:26:21] Ngày mai tôi sẽ mang đồ đến cho ngài.

[00:26:23] Tốt, ngày mai tôi luôn có mặt.

[00:26:27] Vậy tôi không làm phiền nữa, tôi về trước đây.

[00:26:29] Được, được.

[00:26:32] Đi cẩn thận. Xin dừng bước, dừng bước. Đi cẩn thận.

[00:26:35]

[00:26:37] Vâng ạ.

[00:26:45] Món đồ này quý giá đến thế sao?

[00:26:53] Chưa thấy đồ thì cũng không thể nói như vậy.

[00:27:00] Vậy ngài muốn à?

[00:27:01] Cũng không phải muốn là có thể có được.

[00:27:05] Giám đốc Trương, cho tôi mượn điện thoại dùng một lát.

[00:27:09] Đi đi.

[00:27:24] Nối máy cho Lý quản đái.

[00:27:26] Alo, Lý quản đái phải không?

[00:27:27] Là tôi, là tôi. Chào anh, chào anh.

[00:27:30] Tôi có việc này.

[00:27:31] Ăn cơm à? Ăn cơm lúc nào mà chẳng được.

[00:27:36] Lúc nào anh muốn ăn,

[00:27:37] tôi lúc nào cũng có thể mời anh.

[00:27:41] Gì cơ?

[00:27:45] Đương nhiên là có cô nương đi cùng rồi.

[00:27:47] Cơm ngon đến mấy mà không có cô nương đi cùng,

[00:27:48] cũng ăn không ngon phải không?

[00:27:52] Là thế này.

[00:27:54] Một bức thiếp gia truyền của Bối Lặc gia,

[00:27:56] mấy hôm trước bị mất rồi.

[00:27:58] Mất thế nào thì anh đừng quan tâm.

[00:28:00] Tối nay anh cử một đội lính đến giúp tôi.

[00:28:04] Tôi tra ra được đồ đang ở đâu rồi.

[00:28:06] Anh chỉ cần cử lính đến bắt hắn là được.

[00:28:08] Được. Xong việc rồi,

[00:28:10] chúng ta nhất định, nhất định sẽ ăn cơm.

[00:28:13] Được.

[00:28:15] Nhị gia, ông làm vậy là...

[00:28:18] Ông không cần thương hại hắn đâu.

[00:28:20] Thằng nhóc này tôi biết, có cái tính lì lợm.

[00:28:26] Nếu ông không làm thế này, hắn sẽ không bán cho ông đâu.

[00:28:31] Không làm tổn thương lớn đến hắn đâu. Được, được.

[00:29:23] Gói lại giúp tôi.

[00:29:26] Gửi ông tiền.

[00:31:30] Mở cửa!

[00:31:31] Bên ngoài là ai vậy?

[00:31:35] Người của Doanh trại phòng vệ thành. Từ Vĩnh của Doanh trại phòng vệ thành.

[00:31:37] Làm gì?

[00:31:38] Giao bức thiếp ra đây!

[00:31:40] Quan lớn.

[00:31:42] Thiếp gì chứ? Tôi còn không biết chữ.

[00:31:46] Tôi... tôi cần thứ đó làm gì chứ?

[00:31:48] Đừng có nói nhảm nữa, trói hắn lại cho tao!

[00:31:53] Quan lớn!

[00:31:55] Quan lớn!

[00:31:56] Tôi bị oan!

[00:31:57] Đi! Đi đi!

[00:31:59] Các người sao lại tự tiện bắt người?

[00:32:01] Quan lớn!

[00:32:02] Lục soát! Vâng!

[00:32:06] Lục soát! Lục soát kỹ cho tao!

[00:32:11] Cút đi!

[00:32:20] Nhanh lên! Được. Vâng, quan lớn.

[00:32:27] Cần cái bức thư pháp chết tiệt đó, không cần hổ!

[00:32:34] Quan lớn, đây đúng là chữ.

[00:32:36] Đây mẹ nó không phải thiếp! Lục soát kỹ!

[00:32:51] Gia, tìm thấy chưa ạ?

[00:32:55] Không tìm thấy đồ.

[00:32:58] Lục soát kỹ cho tôi!

[00:33:00] Lục soát! Vâng!

[00:33:01] Lục soát kỹ! Vâng!

[00:33:14] Đến rồi, đến rồi. Chính là chỗ này.

[00:33:17] Đi nào, phu nhân!

[00:33:21] Cẩn thận.

[00:33:23] Là nhà nào vậy? Kia kìa.

[00:33:28] Chính là sân này, căn phòng phía đông.

[00:33:30] Bà vào đi, tôi đợi bà ở đây.

[00:33:35] - Chính là bên đó.

[00:34:44] Oan gia à, oan gia.

[00:34:48] Không phải oan gia không gặp mặt.

[00:35:02] Tôi đi đây.

[00:35:05] Người đất sét này là cô mang đi.

[00:35:09] Bây giờ tôi muốn lấy lại.

[00:35:13] Tôi muốn đập vỡ nó ra, nặn lại một cái khác.

[00:35:20] Oan gia.

[00:35:26] Cô tìm Tiểu Thôi à?

[00:35:29] Tôi là họ hàng của cậu ấy.

[00:35:31] Tối hôm qua có một đội lính đến,

[00:35:36] bắt cậu ấy đi rồi, nói là vì cái thiếp gì đó.

[00:35:42] Bà ơi, Tiểu Thôi bị bắt đi rồi, tại sao?

[00:35:46] Hôm kia vẫn còn khỏe mạnh mà.

[00:35:58] Sao lại bị bắt đi rồi?

[00:36:00] Tôi không biết, bà ơi.

[00:36:02] Bà có biết bị bắt đi đâu không?

[00:36:03] Nghe nói là Doanh trại phòng vệ thành.

[00:36:04] Ruco

[00:36:09] Trời ơi!

[00:36:12] Phải làm sao bây giờ?

[00:36:20] Phùng má, chúng ta về trước đi.

[00:36:30] Rốt cuộc là họ hàng nhà nào vậy?

[00:36:32] Sao bà vú lại còn sốt ruột hơn cả phu nhân thế?

[00:36:36] Bà nhất định phải nhờ lão gia đi hỏi thăm.

[00:36:38] Chuyện trên đời thật là khó mà phân giải rõ ràng.

[00:36:43] Lão gia.

[00:36:45] Nói chuyện thế nào rồi?

[00:36:53] Cô xem, nước mắt vẫn còn đọng trên mặt kìa.

[00:36:57] Tôi đã nói từ sớm rồi,

[00:36:58] phụ nữ không có sầu muộn thì không có hương vị.

[00:37:02] Lão gia, đó là em trai của tôi, bị người ta bắt đi rồi.

[00:37:12] Xin lão gia nhờ người lo lót giúp ạ.

[00:37:19] Em trai của một bà vú,

[00:37:21] cô khóc cái gì chứ?

[00:37:24] Lòng từ bi cũng không đến mức độ này đâu.

[00:37:28] Xa quá rồi.

[00:37:33] Phùng má, đây là bên ngoài,

[00:37:36] để người khác nhìn thấy lại cười cho.

[00:37:39] Có chuyện gì chúng ta về nhà,

[00:37:41] từ từ nói với lão gia.

[00:37:46] Được, từ từ nói, từ từ nói.

[00:37:50] Tôi là sợ nhất bị mất mặt trước người khác.

[00:37:55] Về nhà đi, nhanh lên.

[00:37:59] Về nhà đi.

[00:38:05] Đi.

[00:38:16] SPREE Tôi đánh chết cô!

[00:38:19] Biết đau rồi chứ?

[00:38:21] Lúc sung sướng đâu mất rồi?

[00:38:23] Kêu đi!

[00:38:25] Sinh ra đã là mệnh kỹ nữ, cái tật chó không đổi được.

[00:38:28] Tôi cho cô từng roi từng roi đều ghi nhớ!

[00:38:32] Đã mua về rồi, muốn đánh thì ông cứ đánh đi.

[00:38:36] Đến mạng cũng không phải của tôi nữa rồi.

[00:38:39] Huống hồ là cái thân xác này. Còn cứng miệng à!

[00:38:43] Tôi xưa nay không đánh người.

[00:38:45] Nhất là không đánh phụ nữ.

[00:38:48] Nhưng hôm nay tôi chính là muốn đánh!

[00:38:51] Tôi đánh cô, cái đồ bán thịt! Tôi đánh chết cô!

[00:38:56] Lão gia, lão gia, đừng đánh phu nhân nữa!

[00:39:01] Là lỗi của tôi!

[00:39:03] Có phải vì chuyện đó không? Là lỗi của tôi!

[00:39:05] Bà đánh tôi đi!

[00:39:06] Đánh bà? Bà còn chưa xứng!

[00:39:09] Trên đời này thứ không đáng tin nhất chính là hạ nhân!

[00:39:14] Làm mai mối, kéo dây,

[00:39:17] đưa ra ý xấu cho chủ tử đều là hạ nhân!

[00:39:22] Chỉ sợ thiên hạ không loạn! Tôi đánh chết bà!

[00:39:27] Đánh cho tôi!

[00:39:31] Nói hay không?

[00:39:33] Không nói? Đánh cho tôi! Đánh mạnh vào!

[00:39:40] Thế nào?

[00:39:41] Nói hay không? Nói hay không?

[00:39:50] Không nói? Đánh! Đánh chết cho tôi!

[00:39:57] Hay lắm! Bà đến khóc cũng không khóc một tiếng!

[00:40:01] Bà là anh hùng à?

[00:40:03] Tôi rất đáng cười phải không?

[00:40:07] Tôi đi đây, cô cứ tiếp tục làm anh hùng đi!

[00:40:12] Đồ kỹ nữ thối tha!

[00:40:13] Lão gia! Lão gia!

[00:40:24] Nói là giúp tôi bán đồ cổ, nhưng thực chất chỉ là bán thân xác.

[00:40:28] Muốn bán thân xác, cô về Nguyệt Ngân Lâu mà bán!

[00:40:37] Các người canh kỹ cái cửa này cho tôi!

[00:40:39] Bắt đầu từ hôm nay,

[00:40:41] hai người không được bước ra khỏi cửa lớn một bước!

[00:40:44] Nếu không tôi sẽ không khách khí!

[00:40:49] Lão gia!

[00:40:51] Lão gia!

[00:40:54] Thôi Hòa Hữu, bức thiếp bây giờ ở đâu?

[00:40:59] Bẩm đại nhân,

[00:41:00] mấy ngày nay tôi đều trả lời ngài mấy lần rồi.

[00:41:05] Tôi chưa bao giờ có cái thiếp nào cả.

[00:41:07] Tiểu nhân chỉ là kẻ kẹp túi đồ đi khắp các nhà thôi.

[00:41:11] Hàng của tôi đều là từ Lưu Ly Xưởng,

[00:41:13] từ các cửa tiệm mà đến.

[00:41:16] Không tin ngài có thể đi hỏi xem,

[00:41:18] cửa tiệm nào đã đưa thiếp cho tôi chứ?

[00:41:21] Vậy tờ giấy nhắn liên quan đến Hàn Thiết Thiếp từ đâu mà có?

[00:41:26] Bẩm đại nhân.

[00:41:28] Hôm đó tôi đi ngang qua cửa nhà Giám đốc Trương.

[00:41:33] Trước cửa có một người trông quen quen đứng đó.

[00:41:36] Đưa cho tôi tờ giấy nhắn này.

[00:41:38] Anh ta nói nếu Giám đốc Trương muốn bức chữ này,

[00:41:41] anh ta sẽ cho tôi tiền cảm tạ.

[00:41:43] Cho tôi ba mươi đồng bạc tạ ơn.

[00:41:45] Lúc đó tôi hỏi anh ta,

[00:41:48] tại sao anh không tự mình vào?

[00:41:50] Anh ta nói trước đây anh ta cũng là kẻ kẹp túi bán hàng,

[00:41:56] đã từng bán hàng giả cho Giám đốc Trương,

[00:41:58] giữa họ có khúc mắc.

[00:42:01] Cho nên nhờ tôi làm giúp. Tôi thấy anh ta nói có lý,

[00:42:07] lại... lại bị ba mươi đồng bạc lớn đó cám dỗ,

[00:42:11] cho nên... cho nên tôi đã nhận lời.

[00:42:15] Ai ngờ đây là cái bẫy họ giăng ra để lừa tôi.

[00:42:22] Tôi còn cầu xin đại nhân, cầu xin đại nhân minh xét.

[00:42:27] Mày không phải nói thằng nhóc đó họ Lâu sao?

[00:42:32] Người đưa giấy nhắn cho tôi, anh ta không họ Lâu.

[00:42:35] Lá thư đó là Lâu tiên sinh viết.

[00:42:37] Cái gì gọi là mày lừa tao?

[00:42:40] Bảo mày lừa tao này!

[00:42:45] Mẹ kiếp! Đánh chết mày mẹ nó cũng vô dụng!

[00:42:49] Tháo hắn xuống cho tao!

[00:42:55] Bỏ xuống cho tao!

[00:42:58] Tao hỏi mày lần nữa,

[00:43:00] mày mẹ nó biết hay không biết?

[00:43:02] Tôi thực sự không biết!

[00:43:03] Thực sự không biết!

[00:43:04] Bối Lặc gia này thật là tàn nhẫn.

[00:43:08] Mang hết đi.

[00:43:09] Chẳng phải chỉ là một món đồ chơi sao? Hả?

[00:43:13] Mang về nhà chơi đi.

[00:43:15] Bối Lặc gia.

[00:43:16] Tôi... tôi đang định tìm ông đây. Bối Lặc gia.

[00:43:16] Tôi... tôi đang định tìm ông đây.

[00:43:16] Bối Lặc gia, ngài uống hơi nhiều rồi. Tôi... tôi đang định tìm ông đây.

[00:43:17] Tôi... tôi đang định tìm ông đây.

[00:43:17] Ngài... ngài ra sau nghỉ ngơi đi.

[00:43:18] Ngô đại gia, ông đến rồi à. Lâu lắm không đến. Ngài... ngài ra sau nghỉ ngơi đi.

[00:43:20] Ngô đại gia, ông đến rồi à. Lâu lắm không đến.

[00:43:21] Lan Nhi, tiếp Ngô đại gia đi.

[00:43:23] Tôi nói cho ông biết nhé.

[00:43:23] Tửu lượng của tôi là hai cân, sao có thể say được chứ? Tôi nói cho ông biết nhé.

[00:43:24] Tửu lượng của tôi là hai cân, sao có thể say được chứ?

[00:43:24] Đi đi đi! Tửu lượng của tôi là hai cân, sao có thể say được chứ?

[00:43:26] Đi đi đi!

[00:43:28] Ông qua đây.

[00:43:29] Tôi nói cái rượu Liên Hoa Bạch này so với Brandy thế nào?

[00:43:30] Tôi nói cho ông biết nhé. Sao thế? Tôi nói cái rượu Liên Hoa Bạch này so với Brandy thế nào?

[00:43:32] Tôi nói cái rượu Liên Hoa Bạch này so với Brandy thế nào?

[00:43:32] Cô nương ông đào tạo ra tốt lắm. Tôi nói cái rượu Liên Hoa Bạch này so với Brandy thế nào?

[00:43:34] Tôi nói cái rượu Liên Hoa Bạch này so với Brandy thế nào?

[00:43:35] Lát nữa tôi trả lại cho ông.

[00:43:36] Rất hung dữ. Lát nữa tôi trả lại cho ông.

[00:43:37] Lát nữa tôi trả lại cho ông.

[00:43:37] Sao thế? Vợ chồng trẻ cãi nhau à?

[00:43:37] Ài, thế mới đúng chứ. Sao thế? Vợ chồng trẻ cãi nhau à?

[00:43:38] Sao thế? Vợ chồng trẻ cãi nhau à?

[00:43:40] Cãi nhau? Tôi bây giờ muốn giết người!

[00:43:40] Cái rượu Brandy đó, Cãi nhau? Tôi bây giờ muốn giết người!

[00:43:41] Cãi nhau? Tôi bây giờ muốn giết người!

[00:43:42] đó là rượu làm từ trái cây, quá nhẹ. Cãi nhau? Tôi bây giờ muốn giết người!

[00:43:42] đó là rượu làm từ trái cây, quá nhẹ.

[00:43:44] Đây là nói cái gì vậy? đó là rượu làm từ trái cây, quá nhẹ.

[00:43:45] đó là rượu làm từ trái cây, quá nhẹ.

[00:43:45] Cô nương tốt như vậy gả cho ông, đó là rượu làm từ trái cây, quá nhẹ.

[00:43:46] Cô nương tốt như vậy gả cho ông,

[00:43:47] còn tức giận lớn như vậy.

[00:43:47] Trong các loại rượu Tây của các ông, còn tức giận lớn như vậy.

[00:43:48] Trong các loại rượu Tây của các ông,

[00:43:49] tôi chỉ có thể uống chút bia thôi.

[00:43:50] Đúng là không biết xấu hổ, xuất thân từ ổ kỹ nữ. tôi chỉ có thể uống chút bia thôi.

[00:43:51] Đúng là không biết xấu hổ, xuất thân từ ổ kỹ nữ.

[00:43:54] Bia? Bia của Song Hòa Thịnh? Đúng là không biết xấu hổ, xuất thân từ ổ kỹ nữ.

[00:43:54] Bia? Bia của Song Hòa Thịnh?

[00:43:56] Được rồi, được rồi. Bia? Bia của Song Hòa Thịnh?

[00:43:56] Bia? Bia của Song Hòa Thịnh?

[00:43:57] Lén lút sau lưng tôi đi ngoại tình bên ngoài. Bia? Bia của Song Hòa Thịnh?

[00:43:57] Lén lút sau lưng tôi đi ngoại tình bên ngoài.

[00:43:58] Lúc nào uống cũng giải nhiệt.

[00:43:59] Đây cũng là do ông đào tạo ra sao? Lúc nào uống cũng giải nhiệt.

[00:44:00] Lúc nào uống cũng giải nhiệt.

[00:44:02] Không thể nói như vậy được.

[00:44:04] Lúc tôi dẫn ra khỏi đây,

[00:44:05] là gái còn trinh trắng đấy.

[00:44:05] Này Từ Nhị? là gái còn trinh trắng đấy.

[00:44:06] là gái còn trinh trắng đấy.

[00:44:07] Những cái chậu, cái bát, cái bình này...

[00:44:07] Với lại, người là ông chọn, tiền là ông bỏ ra. Những cái chậu, cái bát, cái bình này...

[00:44:11] Với lại, người là ông chọn, tiền là ông bỏ ra.

[00:44:11] Ông ấy thích gì thì cứ để ông ấy lấy. Với lại, người là ông chọn, tiền là ông bỏ ra.

[00:44:11] Ông ấy thích gì thì cứ để ông ấy lấy.

[00:44:12] Học thói xấu cũng là học ở chỗ ông. Ông ấy thích gì thì cứ để ông ấy lấy.

[00:44:13] Ông ấy thích gì thì cứ để ông ấy lấy.

[00:44:14] Tôi... tôi có thể dạy cô ta ngoại tình sao?

[00:44:14] Kim An! Kim An! Tôi... tôi có thể dạy cô ta ngoại tình sao?

[00:44:15] Tôi... tôi có thể dạy cô ta ngoại tình sao?

[00:44:16] Mau đỡ Gia ra sau nghỉ ngơi đi. Được ạ. Tôi... tôi có thể dạy cô ta ngoại tình sao?

[00:44:17] Mau đỡ Gia ra sau nghỉ ngơi đi. Được ạ.

[00:44:17] Thôi thôi, không nói với ông nữa. Mau đỡ Gia ra sau nghỉ ngơi đi. Được ạ.

[00:44:19] Thôi thôi, không nói với ông nữa.

[00:44:20] Ba.

[00:44:21] Gia, đi, chúng ta ra sau nghỉ ngơi.

[00:44:21] Gọi Cửu cô nương xuống cho tôi. Gia, đi, chúng ta ra sau nghỉ ngơi.

[00:44:22] Gọi Cửu cô nương xuống cho tôi.

[00:44:23] Cứ tự nhiên lấy nhé.

[00:44:23] Uống rượu với tôi. Cứ tự nhiên lấy nhé.

[00:44:24] Uống rượu với tôi.

[00:44:24] Được, được. Tôi có nhiều tiền lắm.

[00:44:27] Chúng ta đi bàn bạc. Đi, đi.

[00:44:28] Tôi không thể vừa mới tức giận ở nhà, Chúng ta đi bàn bạc. Đi, đi.

[00:44:29] Chúng ta đi bàn bạc. Đi, đi.

[00:44:30] đến đây lại còn tức giận. Chúng ta đi bàn bạc. Đi, đi.

[00:44:30] đến đây lại còn tức giận.

[00:44:31] Chào ngài. đến đây lại còn tức giận.

[00:44:31] Chào ngài.

[00:44:31] Ài, được được, đi đi đi. Chào ngài.

[00:44:33] Chào ngài.

[00:44:33] Ngô đại gia, ngài đừng giận. Chào ngài.

[00:44:34] Chào ngài.

[00:44:35] Tôi đi gọi cho ngài, đi đi đi đi. Chào ngài.

[00:44:36] Chào ngài.

[00:44:36] Tôi đi gọi, đi gọi nhé. Chào ngài.

[00:44:38] Chào ngài.

[00:44:38] Các vị gia, ngài ăn ngon uống đủ rồi. Chào ngài.

[00:44:39] Các vị gia, ngài ăn ngon uống đủ rồi.

[00:44:41] Ngồi đi, ngồi đi.

[00:44:43] Bối Lặc gia rất có khí chất quý tộc. Ngồi đi, ngồi đi.

[00:44:43] Bối Lặc gia rất có khí chất quý tộc.

[00:44:45] Ông ấy giống như một anh hùng, giống như một anh hùng.

[00:44:48] Anh hùng của Trung Quốc nhiều lắm.

[00:44:51] Chỉ tiếc là,

[00:44:52] có lúc thường không có đất dụng võ. Uống trà đi.

[00:44:56] Cửu Nhi à, nói cho chị biết, có chuyện rồi.

[00:44:57] Bối Lặc gia nói tôi có thể lấy đi một ít đồ. Cửu Nhi à, nói cho chị biết, có chuyện rồi.

[00:44:58] Cửu Nhi à, nói cho chị biết, có chuyện rồi.

[00:44:58] Tôi có thể chọn không? Cửu Nhi à, nói cho chị biết, có chuyện rồi.

[00:44:59] Tôi có thể chọn không?

[00:44:59] Sao thế?

[00:45:00] Ông đúng là không biết khách sáo nhỉ. Sao thế?

[00:45:00] Ông đúng là không biết khách sáo nhỉ.

[00:45:00] Vừa rồi ở dưới lầu tôi nghe Ngô tiên sinh nói Ông đúng là không biết khách sáo nhỉ.

[00:45:02] Vừa rồi ở dưới lầu tôi nghe Ngô tiên sinh nói

[00:45:02] Được chứ. Đồ ông cứ tự nhiên xem. Vừa rồi ở dưới lầu tôi nghe Ngô tiên sinh nói

[00:45:03] Được chứ. Đồ ông cứ tự nhiên xem.

[00:45:03] Tiểu Ngọc Hà cô ta ngoại tình. Được chứ. Đồ ông cứ tự nhiên xem.

[00:45:04] Tiểu Ngọc Hà cô ta ngoại tình.

[00:45:05] Chọn món mình thích mà lấy nhé. Tiểu Ngọc Hà cô ta ngoại tình.

[00:45:05] Chọn món mình thích mà lấy nhé.

[00:45:06] Vậy tôi không khách sáo nữa.

[00:45:06] Ngoại tình? Với ai? Vậy tôi không khách sáo nữa.

[00:45:08] Vậy tôi không khách sáo nữa.

[00:45:08] Nghe nói là người từng giúp việc ở nhà họ. Vậy tôi không khách sáo nữa.

[00:45:09] Nghe nói là người từng giúp việc ở nhà họ.

[00:45:11] Còn từng bán hoa cài tóc ở chỗ chúng ta, Tiểu Thôi.

[00:45:12] Ông cứ tự nhiên xem. Còn từng bán hoa cài tóc ở chỗ chúng ta, Tiểu Thôi.

[00:45:12] Còn từng bán hoa cài tóc ở chỗ chúng ta, Tiểu Thôi.

[00:45:15] Mao Tài.

[00:45:16] Tiểu Thôi?

[00:45:17] Chúng ta vẫn phải ăn ngon uống tốt. Tiểu Thôi?

[00:45:17] Chúng ta vẫn phải ăn ngon uống tốt.

[00:45:18] Cô ấy khó khăn lắm mới tìm được một gia đình tốt. Chúng ta vẫn phải ăn ngon uống tốt.

[00:45:18] Cô ấy khó khăn lắm mới tìm được một gia đình tốt.

[00:45:19] Lộc đại nhân này gặp phải ông chủ ngốc nghếch của chúng ta. Cô ấy khó khăn lắm mới tìm được một gia đình tốt.

[00:45:20] Lộc đại nhân này gặp phải ông chủ ngốc nghếch của chúng ta.

[00:45:20] Chị nói xem cô ấy lại... lại làm chuyện như vậy. Lộc đại nhân này gặp phải ông chủ ngốc nghếch của chúng ta.

[00:45:22] Chị nói xem cô ấy lại... lại làm chuyện như vậy.

[00:45:22] lại tưởng là thật. Chị nói xem cô ấy lại... lại làm chuyện như vậy.

[00:45:22] lại tưởng là thật.

[00:45:23] Ngô tiên sinh nói rồi,

[00:45:24] ông ấy sống chết cũng không cần, còn muốn trả lại.

[00:45:24] Ông làm vậy là lừa đảo đấy. Ấy, tôi nói cho ông biết nhé. ông ấy sống chết cũng không cần, còn muốn trả lại.

[00:45:26] Ông làm vậy là lừa đảo đấy. Ấy, tôi nói cho ông biết nhé.

[00:45:26] Phải làm sao đây? Ông làm vậy là lừa đảo đấy. Ấy, tôi nói cho ông biết nhé.

[00:45:27] Lát nữa ông nói với ông ấy một tiếng. Phải làm sao đây? Ông làm vậy là lừa đảo đấy. Ấy, tôi nói cho ông biết nhé.

[00:45:27] Phải làm sao đây? Ông làm vậy là lừa đảo đấy. Ấy, tôi nói cho ông biết nhé. Lát nữa ông nói với ông ấy một tiếng.

[00:45:27] Lát nữa ông nói với ông ấy một tiếng. Phải làm sao đây?

[00:45:28] Lát nữa ông nói với ông ấy một tiếng.

[00:45:28] Sau này không được dùng tên này để lừa người nữa. Lát nữa ông nói với ông ấy một tiếng.

[00:45:28] Ngọc Hà muội muội khó khăn lắm mới tìm được người ta. Sau này không được dùng tên này để lừa người nữa. Lát nữa ông nói với ông ấy một tiếng.

[00:45:29] Sau này không được dùng tên này để lừa người nữa. Ngọc Hà muội muội khó khăn lắm mới tìm được người ta.

[00:45:30] Sau này không được dùng tên này để lừa người nữa.

[00:45:30] Không thể quay về được. Sau này không được dùng tên này để lừa người nữa.

[00:45:31] Không thể quay về được.

[00:45:31] Món đồ này muốn lấy đi cũng được. Không thể quay về được.

[00:45:31] Tôi thật sự muốn nghe người ta gọi tôi là, Món đồ này muốn lấy đi cũng được. Không thể quay về được.

[00:45:31] Món đồ này muốn lấy đi cũng được. Tôi thật sự muốn nghe người ta gọi tôi là,

[00:45:32] Ông Ngô Mai Am kia khắp nơi nuôi nhân tình bé. Món đồ này muốn lấy đi cũng được. Tôi thật sự muốn nghe người ta gọi tôi là,

[00:45:33] Tôi thật sự muốn nghe người ta gọi tôi là, Ông Ngô Mai Am kia khắp nơi nuôi nhân tình bé.

[00:45:33] Tôi thật sự muốn nghe người ta gọi tôi là,

[00:45:33] Chẳng trách Ngọc Hà muội muội có lòng dạ khác. Tôi thật sự muốn nghe người ta gọi tôi là,

[00:45:34] Trừ khi coi đây là Viên Minh Viên, đốt thêm một mồi lửa nữa. Chẳng trách Ngọc Hà muội muội có lòng dạ khác. Tôi thật sự muốn nghe người ta gọi tôi là,

[00:45:35] Chẳng trách Ngọc Hà muội muội có lòng dạ khác. Trừ khi coi đây là Viên Minh Viên, đốt thêm một mồi lửa nữa.

[00:45:35] Kim Bảo Nguyên tiên sinh, là mùi vị gì? Chẳng trách Ngọc Hà muội muội có lòng dạ khác. Trừ khi coi đây là Viên Minh Viên, đốt thêm một mồi lửa nữa.

[00:45:36] Trừ khi coi đây là Viên Minh Viên, đốt thêm một mồi lửa nữa. Kim Bảo Nguyên tiên sinh, là mùi vị gì?

[00:45:36] Đúng vậy, tôi biết nói với Ngô tiên sinh thế nào đây? Trừ khi coi đây là Viên Minh Viên, đốt thêm một mồi lửa nữa. Kim Bảo Nguyên tiên sinh, là mùi vị gì?

[00:45:37] Kim Bảo Nguyên tiên sinh, là mùi vị gì? Đúng vậy, tôi biết nói với Ngô tiên sinh thế nào đây?

[00:45:38] Nếu không thì phải để lại ngân phiếu này cho tôi. Kim Bảo Nguyên tiên sinh, là mùi vị gì? Đúng vậy, tôi biết nói với Ngô tiên sinh thế nào đây?

[00:45:38] Kim Bảo Nguyên tiên sinh, là mùi vị gì? Nếu không thì phải để lại ngân phiếu này cho tôi.

[00:45:39] Ông ấy không nghe tôi khuyên. Kim Bảo Nguyên tiên sinh, là mùi vị gì? Nếu không thì phải để lại ngân phiếu này cho tôi.

[00:45:39] Nếu không thì phải để lại ngân phiếu này cho tôi. Ông ấy không nghe tôi khuyên.

[00:45:40] Nếu không thì phải để lại ngân phiếu này cho tôi.

[00:45:41] Ông ấy còn nói, nếu chúng ta không cần, Nếu không thì phải để lại ngân phiếu này cho tôi.

[00:45:41] Ông ấy còn nói, nếu chúng ta không cần,

[00:45:42] Biết không? Ông ấy còn nói, nếu chúng ta không cần,

[00:45:42] Ấy Bối Lặc gia, chúng ta không lừa người. Biết không? Ông ấy còn nói, nếu chúng ta không cần,

[00:45:42] Ông ấy còn nói, nếu chúng ta không cần, Ấy Bối Lặc gia, chúng ta không lừa người.

[00:45:42] Ấy Bối Lặc gia, chúng ta không lừa người.

[00:45:42] ông ấy sẽ bán cô ấy đi chỗ khác. Ấy Bối Lặc gia, chúng ta không lừa người.

[00:45:44] Ngài yên tâm để ông ta chọn đi, cho thỏa mắt nhìn. Được, tôi xuống ngay đây. Thì ra là... Thế là xong rồi còn gì.

[00:45:44] ông ấy sẽ bán cô ấy đi chỗ khác.

[00:45:44] Nhưng người ta khóc lóc kêu gào đòi chúng ta lừa mà.

[00:45:44] Nói còn hay hơn cả hát nữa. Nhưng người ta khóc lóc kêu gào đòi chúng ta lừa mà.

[00:45:46] Dù sao thì Tiểu Ngọc Hà này cũng lành ít dữ nhiều rồi. Nhưng người ta khóc lóc kêu gào đòi chúng ta lừa mà.

[00:45:47] Nào là thích văn minh phương Đông. Dù sao thì Tiểu Ngọc Hà này cũng lành ít dữ nhiều rồi. Nhưng người ta khóc lóc kêu gào đòi chúng ta lừa mà.

[00:45:47] Dù sao thì Tiểu Ngọc Hà này cũng lành ít dữ nhiều rồi. Nào là thích văn minh phương Đông.

[00:45:47] Chúng ta lừa ông ta sao? Ngài có phải Bối Lặc gia không? Dù sao thì Tiểu Ngọc Hà này cũng lành ít dữ nhiều rồi. Nào là thích văn minh phương Đông.

[00:45:49] Dù sao thì Tiểu Ngọc Hà này cũng lành ít dữ nhiều rồi. Chúng ta lừa ông ta sao? Ngài có phải Bối Lặc gia không?

[00:45:49] Chúng ta lừa ông ta sao? Ngài có phải Bối Lặc gia không?

[00:45:49] Nếu không kiếm được tiền, thì chẳng thích gì cả, đúng không? Chúng ta lừa ông ta sao? Ngài có phải Bối Lặc gia không?

[00:45:49] Ngài nghe ông ta nói thế nào trước đã. Nếu không kiếm được tiền, thì chẳng thích gì cả, đúng không? Chúng ta lừa ông ta sao? Ngài có phải Bối Lặc gia không?

[00:45:50] Nếu không kiếm được tiền, thì chẳng thích gì cả, đúng không? Ngài nghe ông ta nói thế nào trước đã.

[00:45:51] Nếu không kiếm được tiền, thì chẳng thích gì cả, đúng không?

[00:45:52] Hy vọng lòng dạ ông ta không xấu xa đến vậy. Nếu không kiếm được tiền, thì chẳng thích gì cả, đúng không?

[00:45:52] Thì ra là... Thế là xong rồi còn gì. Hy vọng lòng dạ ông ta không xấu xa đến vậy. Nếu không kiếm được tiền, thì chẳng thích gì cả, đúng không?

[00:45:53] Hy vọng lòng dạ ông ta không xấu xa đến vậy. Nếu không kiếm được tiền, thì chẳng thích gì cả, đúng không? Thì ra là... Thế là xong rồi còn gì.

[00:45:53] Nếu không kiếm được tiền, thì chẳng thích gì cả, đúng không? Thì ra là... Thế là xong rồi còn gì.

[00:45:53] Thì ra là... Thế là xong rồi còn gì.

[00:45:54] Được, tôi xuống ngay đây. Thì ra là... Thế là xong rồi còn gì.

[00:45:55] Được, tôi xuống ngay đây. Ngài yên tâm để ông ta chọn đi, cho thỏa mắt nhìn.

[00:45:55] Ngài yên tâm để ông ta chọn đi, cho thỏa mắt nhìn.

[00:45:56] Ngài cứ yên tâm làm Bối Lặc gia của ngài đi. Ngài yên tâm để ông ta chọn đi, cho thỏa mắt nhìn.

[00:45:57] Cửu Nhi à! Ngài cứ yên tâm làm Bối Lặc gia của ngài đi. Ngài yên tâm để ông ta chọn đi, cho thỏa mắt nhìn.

[00:45:57] Ngài cứ yên tâm làm Bối Lặc gia của ngài đi. Cửu Nhi à!

[00:45:57] Ngài cứ yên tâm làm Bối Lặc gia của ngài đi.

[00:45:58] Chị cũng phải xuống nói với Ngô tiên sinh đi. Ngài cứ yên tâm làm Bối Lặc gia của ngài đi.

[00:45:58] Lát nữa nói một cái giá trên trời, Chị cũng phải xuống nói với Ngô tiên sinh đi. Ngài cứ yên tâm làm Bối Lặc gia của ngài đi.

[00:45:59] Chị cũng phải xuống nói với Ngô tiên sinh đi. Lát nữa nói một cái giá trên trời,

[00:45:59] Những chuyện khác không cần lo lắng gì cả. Chị cũng phải xuống nói với Ngô tiên sinh đi. Lát nữa nói một cái giá trên trời,

[00:45:59] Chị cũng phải xuống nói với Ngô tiên sinh đi. Những chuyện khác không cần lo lắng gì cả.

[00:46:00] Không phải là chặn được ông ta rồi sao? Chị cũng phải xuống nói với Ngô tiên sinh đi. Những chuyện khác không cần lo lắng gì cả.

[00:46:00] Những chuyện khác không cần lo lắng gì cả. Không phải là chặn được ông ta rồi sao?

[00:46:00] Chúng ta không phải vì Ngọc Hà muội muội sao? Những chuyện khác không cần lo lắng gì cả. Không phải là chặn được ông ta rồi sao?

[00:46:01] Không phải là chặn được ông ta rồi sao? Chúng ta không phải vì Ngọc Hà muội muội sao?

[00:46:01] Mọi chuyện, tôi sẽ lo liệu giúp ngài. Không phải là chặn được ông ta rồi sao? Chúng ta không phải vì Ngọc Hà muội muội sao?

[00:46:03] Không phải là chặn được ông ta rồi sao? Mọi chuyện, tôi sẽ lo liệu giúp ngài.

[00:46:04] Ngài còn nhìn không ra sao?

[00:46:04] Được, tôi xuống trước đây. Ngài còn nhìn không ra sao?

[00:46:05] Ngài còn nhìn không ra sao?

[00:46:06] Phía Nam loạn thành cái dạng gì rồi?

[00:46:06] Con cá này, bao nhiêu tiền? Phía Nam loạn thành cái dạng gì rồi?

[00:46:07] Phía Nam loạn thành cái dạng gì rồi?

[00:46:08] Thôi thôi, cậu nói nửa ngày,

[00:46:10] Thôi thôi, cậu nói nửa ngày,

[00:46:10] Thôi thôi, cậu nói nửa ngày,

[00:46:11] tôi cũng nghe không hiểu.

[00:46:12] Cuộc sống này cứ như trong sách viết vậy.

[00:46:13] Chuyện khác tôi cũng không quan tâm. Cuộc sống này cứ như trong sách viết vậy.

[00:46:14] Mười vạn? Đúng. Chuyện khác tôi cũng không quan tâm. Cuộc sống này cứ như trong sách viết vậy.

[00:46:14] Cuộc sống này cứ như trong sách viết vậy. Mười vạn? Đúng.

[00:46:14] Đến lúc đó có đồ ăn ngon vừa miệng. Cuộc sống này cứ như trong sách viết vậy. Mười vạn? Đúng.

[00:46:15] Mười vạn? Đúng. Đến lúc đó có đồ ăn ngon vừa miệng.

[00:46:16] Đến lúc đó có đồ ăn ngon vừa miệng.

[00:46:17] Tập Đến lúc đó có đồ ăn ngon vừa miệng.

[00:46:17] Tập

[00:46:18] Mỗi tối có thể nghe Tiểu Ngũ Bảo hát kịch. Tập

[00:46:20] Tập

[00:46:20] Tôi vui tôi có thể ném bình vàng lên sân khấu. Tập

[00:46:21] Tôi vui tôi có thể ném bình vàng lên sân khấu.

[00:46:23] Chuyện khác tôi không quan tâm nữa.

[00:46:25] Ngài yên tâm.

[00:46:26] Trước đây ngài sống những ngày tháng thế nào,

[00:46:28] sau này chỉ có thể sống tốt hơn chứ không thể tệ đi.

[00:46:34] Gia, mời vào phòng ngồi.

[00:46:43] Mời Gia.

[00:46:47] Tập Mười

[00:46:49] Hết Tập Mười Bốn

[00:46:50] Hết Tập Mười Bốn

[00:46:58] Để tim quyến luyến

[00:46:59] Để tim quyến luyến

[00:47:00] Để tim người...

[00:47:01] Để niềm vui đến nơi người từng mơ

[00:47:07] Để niềm vui đến nơi người từng mơ Để niềm vui đến nơi người từng mơ

[00:47:08] Để niềm vui đến nơi người từng mơ

[00:47:08] え Để niềm vui đến nơi người từng mơ

[00:47:08] Để niềm vui đến nơi người từng mơ

[00:47:09] Để niềm vui đến nơi người từng mơ

[00:47:10] Để tình yêu vĩnh hằng

[00:47:11] Để tình yêu vĩnh hằng Để tình yêu vĩnh hằng

[00:47:12] Để tình yêu vĩnh hằng

[00:47:12] Để tình yêu vĩnh hằng Để tình yêu vĩnh hằng

[00:47:12] Để tình yêu vĩnh hằng

[00:47:18] Để niềm vui níu giữ cảm giác thanh xuân vĩnh cửu của người

[00:47:20] Để niềm vui níu giữ cảm giác thanh xuân vĩnh cửu của người Để niềm vui níu giữ cảm giác thanh xuân vĩnh cửu của người

[00:47:27] Để niềm vui níu giữ cảm giác thanh xuân vĩnh cửu của người

[00:47:31] Để niềm vui đến nơi người từng mơ

[00:47:33] Sáng nhất là món này Để niềm vui đến nơi người từng mơ

[00:47:33] Để niềm vui đến nơi người từng mơ

[00:47:39] Để niềm vui đến nơi người từng mơ

[00:47:40] Để tình yêu vĩnh hằng

[00:47:41] Để ánh dương ve vuốt Để tình yêu vĩnh hằng

[00:47:42] Để tình yêu vĩnh hằng Để ánh dương ve vuốt

[00:47:42] Để tình yêu vĩnh hằng

[00:47:43] Ánh dương ve vuốt

[00:47:43] Để tình yêu vĩnh hằng Ánh dương ve vuốt

[00:47:43] Để tình yêu vĩnh hằng

[00:47:46] Trong gần đây

[00:47:46] Gương mặt say đắm của người

[00:47:47] Bộ đồ trong trầm tĩnh

[00:47:50] Để niềm vui níu giữ cảm giác thanh xuân vĩnh cửu của người

[00:48:11] Để tình yêu vĩnh hằng

[00:48:12] Để tình yêu vĩnh hằng

[00:48:12] Để tình yêu vĩnh hằng Để tình yêu vĩnh hằng

[00:48:12] Để tình yêu vĩnh hằng

[00:48:13] Để tình yêu vĩnh hằng

[00:48:17] Gương mặt say đắm của người

[00:48:31] OPLY

[00:48:33] Xưởng

[00:48:33] Xưởng

[00:48:35] Ưu

[00:48:36] Tây A&R

[00:48:37] Ưu Tiệm

[00:48:41] Để tình yêu vĩnh hằng

[00:48:43] Để tình yêu vĩnh hằng

[00:48:59] Giấy phép sản xuất phim truyền hình

[00:49:08] Làm


 0 Bình luận sort   Sắp xếp theo


Tiếp theo