Næste

《Truyền kỳ Lưu Ly Xưởng》 Tập 18-Diễn viên chính: Phùng Viễn Chinh, Trương Quốc Lập, Cúc Tuyết

4 Visninger· 04/21/25
duongvu88
duongvu88
3 Abonnenter
3

⁣【Tóm tắt nội dung】
Bộ phim kể về ba người đàn ông vốn không hề liên quan đến đồ cổ: Viên Ngọc Sơn thật thà chất phác, Kim Bảo Nguyên – một vương gia sa sút nhưng mê hí khúc, và Thôi Hòa Hữu – một tiểu sinh giỏi chiến đấu. Do cơ duyên trớ trêu, cả ba cùng bước chân vào Lưu Ly Xưởng và từ đó dệt nên một câu chuyện huyền thoại về nhân duyên thời loạn thế.

Vis mere

[00:00:19] Qua lại đa số là những giống tốt (Typo?)

[00:00:25] Qua lại đa số là những kẻ si tình

[00:00:27] Ngủ không biết đi đâu

[00:00:30] Kết đôi không hiểu đường về

[00:00:41] Trời không bằng lòng người

[00:00:45] Người không bằng lời mời (Typo?)

[00:00:45] Người không bằng lòng mình

[00:00:48] Hà tất phải đi hạ hiến nghĩa (Typo?)

[00:00:54] Hà tất phải đi định nghĩa

[00:00:55] Chúng ta đều là người tốt bình thường

[00:00:59] Tâm si, tâm phàm luôn có

[00:01:02] Chúng ta đều là người tốt bình thường

[00:01:06] Lương tâm là quý giá nhất

[00:01:10] Chúng ta đều là người tốt bình thường

[00:01:13] Tâm si, tâm phàm luôn có

[00:01:17] Chúng ta đều là người tốt bình thường

[00:01:21] Lương tâm là quý giá nhất

[00:01:47] Không tìm thấy, sốt ruột rồi chứ?

[00:01:50] Hơi sốt ruột.

[00:01:52] Nói một câu khách sáo nhé,

[00:01:54] tôi ở trong tù chịu khổ nhiều lắm rồi.

[00:01:59] Lúc ra tù, trên người không có miếng thịt nào lành lặn.

[00:02:03] Nghĩ lại cũng thấy không khá hơn.

[00:02:07] Thứ mà người nhà Bối Lặc đã nhắm trúng,

[00:02:09] không moi ra cho ngài thì không dừng tay được.

[00:02:12] Không moi ra cho ngài thì không dừng tay được.

[00:02:14] Bối Lặc nào?

[00:02:17] Sao ngài biết chuyện này?

[00:02:19] Chuyện này không lẽ liên quan đến Bối Lặc?

[00:02:23] Tôi có một học trò làm dưới trướng quản đái của đội phòng vệ thành.

[00:02:28] Hai ngày trước tôi mới dò hỏi ra.

[00:02:31] Mới biết anh gặp chuyện thực sự là vì bức thiếp này.

[00:02:37] Cũng không phải chuyện của Bối Lặc.

[00:02:40] Là quản sự nhà Kim Bối Lặc tên Từ Nhị.

[00:02:45] Từ Nhị? Từ nào vậy?

[00:02:51] Nhớ ra rồi.

[00:02:53] Tam di thái hình như từng nói,

[00:02:54] bà ấy ở kinh thành hình như có người thân.

[00:02:57] Vậy chắc chắn họ Từ.

[00:02:59] Nếu đúng là anh trai của Tam di thái,

[00:03:00] ông ta không giết chết tôi đã là nhân nghĩa lắm rồi.

[00:03:07] Tôi ban đầu cứ tưởng là Trương giám đốc.

[00:03:10] Sao lại xuất hiện thêm một Từ Nhị nữa?

[00:03:13] Có phải anh cũng từng nghi ngờ tôi không?

[00:03:18] Lâu tiên sinh, ngài là người đọc sách,

[00:03:21] sao tôi dám nghi ngờ ngài chứ?

[00:04:01] Hoàn bích quy Triệu. (Trả lại vật nguyên vẹn)

[00:04:28] Tôi thật không ngờ ngài có thể

[00:04:30] mang nó trả lại.

[00:04:32] Anh nói tôi mang thứ này trả lại,

[00:04:37] hơi không chính xác.

[00:04:40] Hôm nay tôi đến đây có hai phương án.

[00:04:44] Một là, tôi trả lại bức thiếp này nguyên vẹn cho anh.

[00:04:51] Thế thì không cần nói gì nữa.

[00:04:53] Hai là...

[00:05:02] Tôi đây có ngân phiếu ba vạn đồng bạc trắng.

[00:05:08] Anh nhượng lại bức thiếp này cho tôi.

[00:05:22] Anh quyết định đi.

[00:05:24] Đương nhiên, tôi nghĩ...

[00:05:32] Lâu tiên sinh... Ngài mang về đi.

[00:05:46] Cũng đúng, đồ là của người ta.

[00:05:54] Chúng ta không thể ép người ta phải bán cho mình.

[00:06:02] Quân tử không đoạt đi cái đẹp của người khác mà.

[00:06:07] Thế này tôi cũng yên tâm rồi, coi như xong một việc. Việc lớn.

[00:06:16] Coi như là con của người ta, mình nuôi giúp mấy ngày,

[00:06:22] rồi lại trả về.

[00:06:27] Ngài ngồi thêm lát nữa đi, Lâu tiên sinh.

[00:06:31] Ngài ở lại ăn cơm rồi hẵng đi.

[00:06:32] Thôi, không ngồi nữa. Dù sao cũng phải đi.

[00:06:40] Luôn phải chia tay, luôn phải chia tay.

[00:06:45] Thật xin lỗi ngài.

[00:06:48] Tôi có một yêu cầu quá phận.

[00:06:51] Ngài cứ nói.

[00:06:52] Ngàn vạn lần đừng bán cho người Tây.

[00:07:01] Nếu bán, hãy bán cho người Trung Quốc.

[00:07:12] Ồ, ba vị mời vào trong.

[00:07:17] Mời.

[00:07:20] Chưởng quỹ, có khách đến.

[00:07:22] A, hoan nghênh, hoan nghênh hai vị đã đến. Muốn mua gì ạ?

[00:07:30] Ông ấy nói xem qua một chút.

[00:07:33] Người Nhật Bản?

[00:07:35] Pha trà.

[00:07:36] Mời, mời.

[00:07:44] Mời ngồi, mời.

[00:07:52] Tiên sinh hỏi đây là cái gì?

[00:07:53] Cái này gọi là bách tử hồ đào (quả óc chó trăm con).

[00:07:56] Ông xem, trên này còn có rất nhiều hình người nhỏ.

[00:08:09] Cái này dùng để làm gì?

[00:08:10] Hoạt động, hoạt động, hoạt động. (Chơi cho tay linh hoạt)

[00:08:15] Tiên sinh nếu thích thì có thể bán cho ông ấy.

[00:08:52] Fujino tiên sinh nói món đồ cổ này không đúng.

[00:08:57] Men đồ Nhữ Diêu có thêm bột mã não.

[00:09:00] Sau khi thấm thủy ngân thì như mỡ đọng.

[00:09:03] Phải có màu giống như ngọc bích.

[00:09:14] Đồ sứ Nhữ cung đình dùng đinh nhỏ để tráng men toàn bộ khi nung.

[00:09:18] Cho nên bên ngoài cũng phải tráng men toàn bộ.

[00:09:22] Cái này của ông bị lộ phần cốt rồi.

[00:09:27] Người Nhật này quả là am hiểu.

[00:09:30] Anh nói với ông ta đây là đồ phỏng chế đời Nguyên.

[00:09:32] Không thật, nhưng cũng có giá trị.

[00:09:34] Người Nhật này sao tôi chưa từng gặp nhỉ?

[00:09:37] Mới đến.

[00:09:39] Là chuyên gia khảo cổ.

[00:09:40] Giáo sư đại học Waseda.

[00:09:42] Am hiểu Trung Quốc như vậy,

[00:09:44] sao lại không biết nói tiếng Trung?

[00:09:46] Không giống vị hay đến kia.

[00:09:48] Biết nói vài chữ, biết viết, biết đọc.

[00:09:53] Ai da, hôm nay ông ta đến toàn bắt lỗi tôi.

[00:09:56] Này, anh hỏi xem ông ta có muốn mua gì không?

[00:10:06]

[00:10:10] Lần này ông ấy đến Trung Quốc chỉ muốn mua đá.

[00:10:13] Đúng vậy. Đá Điền Hoàng, Điền Bạch, Kê Huyết Thạch.

[00:10:20]

[00:10:24] Mua thấy yên tâm.

[00:10:25] À, có chứ. Sao anh không nói sớm?

[00:10:34] Ngài xem, đây chính là đá Điền Hoàng thật sự đó.

[00:10:40] Đây không phải là loại đào ở núi hay ở sông.

[00:10:43] Là loại thật sự đào từ trong ruộng ra.

[00:10:45] Là đá Điền Hoàng thật sự.

[00:10:47] Đá Điền Hoàng là một loại quý hiếm trong đá Thọ Sơn.

[00:10:52] Sản xuất tại Phúc Kiến, Phúc Châu, Thọ Sơn.

[00:10:55] Là loại đá chủ yếu cấu thành từ diệp lạp thạch (pyrophyllite).

[00:10:59] Tinh khiết, trơn bóng, hơi trong suốt.

[00:11:03] Có vân như củ cải.

[00:11:05] Dùng làm ấn chương cực kỳ được người đời coi trọng.

[00:11:13] Tiên sinh nói đây là thứ ông ấy thấy ở tiệm của anh

[00:11:15] ít gây tranh cãi nhất.

[00:11:18] Đúng vậy, đúng vậy.

[00:11:20] Ông ấy hỏi có bán không?

[00:11:21] Đương nhiên bán rồi. Bao nhiêu tiền?

[00:11:25] Đá Điền Hoàng này anh cũng biết rồi đấy.

[00:11:28] Bây giờ tìm cả năm,

[00:11:30] cũng chưa chắc tìm được một cục như thế này.

[00:11:33] Theo giá thông thường là hai lạng vàng một lạng đá.

[00:11:39] Hai cục này nhỏ hơn, cũng chỉ nặng nửa lạng.

[00:11:47] Cứ tính một lạng vàng đi.

[00:12:00] Giá cả hợp lý. Tiên sinh nói mua.

[00:12:23] Tiên sinh hỏi có cục nào lớn hơn chút không?

[00:12:27]

[00:12:29] Hay là ngài mấy hôm nữa quay lại xem sao?

[00:12:40] Được. Đây là danh thiếp của tiên sinh.

[00:12:43] Có cục lớn thì gọi điện thoại.

[00:12:45] Luôn sẵn lòng chờ đợi. Càng lớn càng tốt.

[00:12:48] Cục lớn thì không phải giá này đâu nhé.

[00:12:51] Chất lượng tốt, giá này phải tăng gấp đôi đó.

[00:12:58] Tiên sinh nói được.

[00:13:10] Ngài đi thong thả.

[00:13:15] Tiên sinh nói cáo từ.

[00:13:16] Được, được.

[00:13:23] Hai vị đi thong thả, đi thong thả.

[00:13:30] Này, anh vừa nói không có mối làm ăn, mối làm ăn đến ngay rồi kìa.

[00:13:38] Xem ra ở đây không được rồi.

[00:13:39] Tôi phải đến Thiên Tân Vệ một chuyến.

[00:13:41] Biết đâu tôi lại gặp được cục đá lớn đó.

[00:13:55] Ngài đi thong thả.

[00:13:56]

[00:13:58] Ngài đi cẩn thận nhé.

[00:14:01] Có rảnh thì qua chơi. Anh về đi.

[00:14:10] Này, đừng động lung tung, đừng động lung tung.

[00:14:13] Cô biết đây là cái gì không?

[00:14:14] Đây là mạng sống của tôi đó.

[00:14:16] La lối cái gì?

[00:14:18] Tôi thấy làm vậy hơi có lỗi với Lâu tiên sinh.

[00:14:22] Theo lý mà nói, thứ này

[00:14:25] người ta không trả lại cho anh, thì cũng thôi rồi.

[00:14:27] Cô hiểu cái gì?

[00:14:28] Cô nói xem tôi ở trong tù chịu những cực hình đó,

[00:14:30] tôi vì cái gì chứ?

[00:14:32] Người tốt thì tốt, làm ăn thì làm ăn.

[00:14:38] Hôm nay mà tôi mềm lòng một chút,

[00:14:40] thì chính tôi có lỗi với những gì tôi phải chịu trong tù,

[00:14:43] những vết sắt nung đó.

[00:14:47] Thứ này là tôi dùng mạng để kiếm về đó.

[00:14:51] Tôi phải cất giữ nó cho cẩn thận.

[00:14:58] Tôi còn nói cho cô biết nhé,

[00:15:00] thứ này với tôi chính là có duyên.

[00:15:10] Ta còn trông cậy vào nó để đổi đời đây này.

[00:15:13] Nhất định ta phải mở được tiệm này ra.

[00:15:17] Ta phải đường đường chính chính làm chưởng quỹ một lần.

[00:15:21] Ta phải hô ba gọi sáu khi ra ngoài.

[00:15:23] Ta phải tiêu tiền như nước.

[00:15:26] Ta phải khiến cho đám người ở Lưu Ly Xưởng đó,

[00:15:28] đều phải nịnh bợ ta.

[00:15:32] Xem anh ảo tưởng kìa.

[00:15:33] Anh còn biết mình là ai không?

[00:15:36] Tôi đúng là không biết tôi là ai rồi.

[00:15:39] Nhưng tôi không quên,

[00:15:42] những cực hình tôi phải chịu trong tù.

[00:16:33] Tiên sinh, ngài đến rồi. Mời ngài vào trong.

[00:16:38] Những ngày tháng nghèo khổ,

[00:16:40] Thôi tiên sinh sắp qua rồi.

[00:16:44] Chỉ cần anh bán được bức thiếp đó,

[00:16:46] ngày tháng tốt đẹp chẳng phải sẽ đến sao?

[00:16:49] Đến rồi, nó sẽ không đi nữa đâu.

[00:16:53] Nào, để tôi, để tôi, để tôi.

[00:17:05] Nào, vì những ngày tháng tốt đẹp, cạn ly.

[00:17:08] Cạn ly.

[00:17:10] Cạn ly.

[00:17:14] Ăn thức ăn đi.

[00:17:17] Nghĩ xong chưa? Dùng cách nào

[00:17:22] chúng ta giao dịch đây?

[00:17:25] Thực ra, tôi muốn tiền cũng là để mở một cửa tiệm.

[00:17:30] Nếu ngài đưa tiền cho tôi,

[00:17:32] tôi lại phải nghĩ cách đi tìm tiệm.

[00:17:36] Về đồ cổ, tôi mới vào nghề, không quen thuộc lắm.

[00:17:42] Cho nên tôi vẫn muốn tìm một cửa tiệm có sẵn.

[00:17:47] À, đúng rồi, Cầm Trúc Sơn Phòng của Hồng tiên sinh,

[00:17:50] tôi đã xem qua rồi, tôi rất hài lòng.

[00:17:56] Hay là thế này đi.

[00:17:58] Ngài cứ sang nhượng cửa tiệm đó cho tôi là được.

[00:18:00] Như vậy, ngài đỡ phải dùng tiệm để tìm tiền.

[00:18:04] Tôi cũng đỡ phải dùng tiền đi tìm tiệm.

[00:18:06] Vậy tốt quá. Như vậy là tốt nhất rồi.

[00:18:13] Cửa tiệm đó của tôi, cả nhà cửa lẫn hàng hóa,

[00:18:16] tuyệt đối không dưới năm vạn đồng bạc trắng.

[00:18:21] Nào, uống rượu.

[00:18:41] Tôi nói này vị gia kia, ngài còn uống nữa à?

[00:18:45] Giờ cũng không còn sớm nữa.

[00:18:49] Ngài cũng không nhìn xem,

[00:18:51] trong sảnh lớn này chỉ còn một mình ngài thôi.

[00:18:56] Các cô nương truyền giấy gọi đều đi ra ngoài hết rồi.

[00:19:00] Ngài cứ một mình ở đây ăn uống khô khan thế này.

[00:19:05] Giờ không còn sớm nữa.

[00:19:07] Ông đừng quản tôi, tôi vẫn muốn uống.

[00:19:12] Ngài cũng gần đủ rồi, nên về thôi. Về đi gia.

[00:19:16] Tôi không đi.

[00:19:20] Vị gia này, ngài nghe... Lão Vu,

[00:19:22] anh xuống trước đi.

[00:19:32] Anh còn uống à?

[00:19:37] Hoàn Tử.

[00:19:45] Đi hết rồi.

[00:19:48] Cửu Nhi cũng đi rồi.

[00:19:52] Ai có tiền cũng có thể gọi cô ấy đi.

[00:19:59] Hoàn Tử, trong lòng tôi khó chịu quá.

[00:20:05] Vậy thì anh nghĩ cách kiếm đủ tiền đi.

[00:20:07] 19 (Lỗi?)

[00:20:08] 19 (Lỗi?)

[00:20:09] Kiếm tiền...

[00:20:14] Tiền khó kiếm, cứt khó ăn.

[00:20:19] Kiếm tiền... Kiếm tiền phải lòng dạ đen tối.

[00:20:25] Tôi không biết làm điều ác, tôi cũng không muốn làm điều ác.

[00:20:31] Tôi cũng không thể làm điều ác được.

[00:20:46] Tiểu thư nhà chúng tôi thật khổ mệnh.

[00:20:48] 4619 (Lỗi?)

[00:20:48] Người tốt với cô ấy thì có,

[00:20:51] nhưng không có ai thật lòng muốn chuộc thân cho cô ấy.

[00:20:55] Một giấc mơ.

[00:21:01] Mơ gì?

[00:21:04] Tiểu thư nhà chúng tôi mơ thấy một người.

[00:21:08] Là tôi phải không?

[00:21:16] Là tôi sao?

[00:21:25] Cô biết đấy...

[00:21:28] Bảo cô ấy đừng nhớ tôi.

[00:21:32] Tôi không xứng.

[00:21:35] Tôi không xứng mà.

[00:21:43] Anh đừng uống nữa.

[00:21:45] Đừng quản tôi. Tôi đi đây.

[00:21:56] Trương... Ài, không sao.

[00:22:07] Khi nào mới có thể tự làm chủ cuộc đời mình đây?

[00:22:14] Yêu thì yêu thật lòng.

[00:22:17] Không yêu thì cút sang một bên.

[00:22:22] Tại sao tôi lại làm nghề đồ cổ này chứ?

[00:22:26] Làm dưới tay người khác, động không được, nói không xong.

[00:22:36] Rõ ràng là sai, cũng không dám nói.

[00:22:45] Làm ăn, làm người đều không tốt.

[00:22:48] Anh còn làm ăn cái gì nữa?

[00:22:51] Nếu tôi có thể làm một

[00:22:56] đại hiệp võ công盖世 thì tốt biết mấy.

[00:23:00] Phi檐 tẩu bích. (Leo tường vượt nóc)

[00:23:04] Trước tiên cứu Cửu Nhi ra.

[00:23:07] Sau đó trừ khử bọn xấu xa kia.

[00:23:10] Đến đỉnh núi cao, sống cuộc đời thanh tịnh.

[00:23:16] Ở thế gian loạn lạc này, muốn bay thì bay,

[00:23:20] muốn nhảy thì nhảy.

[00:23:28] Này, sao lại là cậu?

[00:23:31] Cậu làm gì ngáng chân tôi vậy?

[00:23:33] Tôi ngáng chân cậu hồi nào?

[00:23:35] Cậu đạp lên người ta mà không biết, uống say khướt.

[00:23:39] Sao cậu lại ngủ ngoài đường?

[00:23:42] Tôi là ăn mày, tôi không ngủ ngoài đường

[00:23:45] thì ngủ ở đâu chứ?

[00:23:48] Cũng đúng, để ăn mày ngủ trên giường,

[00:23:51] cũng không đúng nhỉ?

[00:23:56] Này, mấy hôm rồi,

[00:23:59] tổng thống cũng đổi mấy người rồi,

[00:24:02] cậu cũng không đến thăm tôi. Không đủ tình bạn.

[00:24:06] Tôi không đủ tình bạn? Tôi gặp vận đen rồi.

[00:24:09] Bị bọn bắt lính bắt đi rồi.

[00:24:13] Ăn mày cũng bị bắt đi lính à?

[00:24:15] Bắt chứ.

[00:24:18] Bắt tôi đến Tiểu Trạm (địa danh).

[00:24:21] Nói ngày mai đánh trận.

[00:24:24] Lúc đó tôi nghĩ tôi chết không sao,

[00:24:26] còn có bạn bè mà.

[00:24:28] Chưa dặn dò gì cậu ấy, cậu ấy sẽ nhớ tôi mất.

[00:24:32] Tôi, trăm phương ngàn kế, ngay đêm đó định trốn đi.

[00:24:38] Trốn được không?

[00:24:39] Không trốn được. Bị bắt lại.

[00:24:42] Bị đánh một trận roi tơi tả.

[00:24:44] Bị nhốt lại, nói là muốn giết tôi.

[00:24:48] Vậy sau đó cậu trốn thế nào?

[00:24:49] Không cần trốn nữa. Ngày hôm sau có một bên thua trận.

[00:24:53] Trận cũng không đánh nữa, lính cũng giải tán.

[00:24:57] Không ai quản nữa. Tôi lại đi ăn xin trở về đây.

[00:25:03] Cậu chịu khổ rồi.

[00:25:05] Cũng không khổ gì lắm. Đi lính cũng không tệ.

[00:25:09] Có cơm ăn, ăn no.

[00:25:11] Ban đêm có giường ngủ.

[00:25:13] Đêm đầu tiên tôi thực sự thoải mái đến không ngủ được.

[00:25:22] Khổ mệnh quá. Tôi vừa còn trách mình số phận không may mắn.

[00:25:26] Thấy cậu, bây giờ tôi chẳng nghĩ gì nữa.

[00:25:31] Ây da, cậu số phận không may mắn à?

[00:25:33] Ban đêm uống say khướt như ông lớn.

[00:25:36] Đạp lên người ta mà không biết.

[00:25:38] Tôi mới là khổ mệnh đây này. Lần này lần khác chạy đến tìm cậu,

[00:25:42] đều bị chưởng quỹ của các cậu đuổi ra.

[00:25:44] Còn sợ tôi đòi tiền cậu nữa chứ.

[00:25:47] Cậu đến đây... đến hai lần rồi?

[00:25:51] Cậu đều không có ở đây.

[00:25:52] Nói là đi chợ đồ cũ rồi.

[00:25:54] Hôm nay tôi quyết đợi cậu ở đây.

[00:25:57] Nhất định phải đợi cậu về.

[00:26:02] Cậu chưa ăn cơm phải không?

[00:26:04] Ăn cơm gì chứ.

[00:26:05] Ăn gót chân người ta à.

[00:26:06] Được rồi, đi uống rượu.

[00:26:09] Đi.

[00:26:18] Người làm, tiền đã đưa, tôi đi đây. - Gia, ngài đi thong thả.

[00:26:28]

[00:26:32] Thật là có bản lĩnh đấy.

[00:26:34] Cửu Nhi...

[00:26:35] Chẳng trách câu nào cũng than khổ mệnh.

[00:26:40] Có người thương nhớ rồi, tốt quá nhỉ.

[00:26:44] Này, cái bình đó đâu?

[00:26:47] Không dám động đến.

[00:26:50] Tôi luôn cảm thấy giấu giếm chưởng quỹ,

[00:26:53] đệ tử ôm hàng riêng là không đúng.

[00:26:58] Dừng lại, dừng lại nhé.

[00:27:01] Cái đồ rửa bút đó có phải cậu đưa cho ông ta không?

[00:27:06] Cuối cùng cậu muốn chia cho tôi mấy đồng,

[00:27:10] ông ta còn không đồng ý.

[00:27:14] Cậu đây là cứu người. Nói đi nói lại,

[00:27:18]

[00:27:23] Không cần phải lăn tăn.

[00:27:29] Cậu nói như vậy,

[00:27:33] trong lòng tôi quả thực thông suốt rồi.

[00:27:43] Thấy cậu, tôi thật sự rất vui.

[00:27:47] Làm người tốt, lòng thấy thanh thản.

[00:27:53] Làm một người tốt được người khác nhớ đến, càng tốt hơn.

[00:27:57] - Trông vui vẻ quá.

[00:28:00] Nào, cạn ly. - Cạn.

[00:28:08] Cậu cười nhạo tôi.

[00:28:25] Này, xem tranh của tôi này.

[00:28:31] Này, tranh của anh bán thế nào vậy?

[00:28:35] Một đồng bạc trắng.

[00:28:39] Ở cái chợ ma này cố mà tìm xem,

[00:28:41] có thứ gì đáng giá một đồng không?

[00:28:44] Anh dựa vào đâu mà bán một đồng?

[00:28:45] Tranh của tôi về làm cũ đi, treo ở Lưu Ly Xưởng,

[00:28:50] một trăm đồng bạc trắng chưa chắc đã bán được đâu.

[00:28:53] Vẽ tranh phỏng theo, không phải ai cũng phỏng theo được.

[00:29:00] Năm hào.

[00:29:03] Ngài xem hàng khác đi nhé.

[00:29:05] Một đồng, không mặc cả.

[00:29:08] Người buôn bán mở miệng, sao lại không mặc cả chứ?

[00:29:11] Anh thực sự có bản lĩnh lớn như vậy thì đã không chui vào chợ ma rồi.

[00:29:17] Nói gì thì nói, anh cũng là sư phụ trong tiệm nào đó thôi.

[00:29:28] Chính là từ trong tiệm ra.

[00:29:30] Tại sao lại ra?

[00:29:34] Nếu ngài nhất định phải hỏi,

[00:29:36] mua một bức tranh của tôi, tôi sẽ nói cho ngài biết.

[00:29:42] Đưa đây. Lấy bức sơn thủy kia.

[00:29:49] Ngài xem xem, ngài xem.

[00:29:55] N (Lỗi?)

[00:29:56] Cuộn lại cho ngài. - Được.

[00:29:59] Cuộn lại đi.

[00:30:02] Tôi à, trước đây làm ở Đóa Vân Hiên Thượng Hải.

[00:30:07] Sau này nghiện thứ này. (Ám chỉ thuốc phiện)

[00:30:11] Ngài cũng biết đấy, nghiện thứ này

[00:30:14] thì còn có tương lai gì nữa.

[00:30:16] Sửa cũng không sửa được, cai cũng không cai nổi.

[00:30:19] Chưởng quỹ muốn giữ lại, nhưng không giữ được, đuổi tôi ra ngoài rồi.

[00:30:24] Vậy bây giờ còn hút không?

[00:30:31] Cai được mấy phần rồi.

[00:30:34] Chỉ là khi vẽ tranh vẫn muốn hút.

[00:30:38] Thứ hại người.

[00:30:40] Biết rõ nó hại người,

[00:30:43] một khi đã nghiện, là không thoát ra được.

[00:30:50] Được rồi, hôm nay ngài không chỉ mua bức tranh của tôi,

[00:30:54] còn mua cả một câu chuyện.

[00:30:58] Đúng rồi, nhà anh đâu?

[00:31:01] Nhà à? Mất lâu rồi.

[00:31:06] Hút thứ này,

[00:31:08] mấy ai còn có nhà?

[00:31:11] Vậy thế này đi, anh theo tôi làm việc.

[00:31:16] Ngài làm gì?

[00:31:18] Ngài mở cửa hàng à?

[00:31:22] Người trong giới đồ cổ kinh thành tôi quen không ít.

[00:31:30] Vẫn chưa mở được.

[00:31:32] Này, hôm nay chúng ta đi mở luôn.

[00:31:37] Cuộn tranh lại đi theo tôi.

[00:31:39] Này, đi thôi.

[00:31:42] Ngài nghĩ kỹ rồi chứ?

[00:31:44] Tôi vẫn chưa cai sạch đâu.

[00:31:46] Không sao. Anh vẽ tranh đẹp là được.

[00:31:51] Đi thôi.

[00:31:52] Chưa cai sạch thì cứ hút tiếp. Có thể làm việc là được.

[00:31:57] Nhân lúc trời chưa sáng, chúng ta đến Thanh Hoa Trì tắm một cái.

[00:32:00] Sau đó thay bộ quần áo khác.

[00:32:03] Ngài còn chê tôi bẩn à?

[00:32:04] Không phải ý đó.

[00:32:07] Tắm một cái cho tỉnh táo.

[00:32:08] Cũng được. Lâu rồi chưa tắm.

[00:32:11] Để tôi, để tôi.

[00:32:14] Này, cẩn thận chút.

[00:32:16] Hỏng thì tôi vẽ lại cho ngài.

[00:32:18] Chưởng quỹ, ngài họ gì ạ?

[00:32:20]

[00:32:22] Thôi chưởng quỹ.

[00:32:23] Đừng khách sáo, đừng.

[00:32:29] Cái kia cũng mang đi.

[00:32:34] Cái sạp này của tôi...

[00:32:35] Haiz, còn cần nó làm gì nữa.

[00:32:37] Đi, đi thôi. Nhanh lên.

[00:33:00] Hồng tiên sinh, mời ngài, mời mời.

[00:33:03] Dọn dẹp xong rồi?

[00:33:04] Dọn dẹp xong rồi.

[00:33:06] Mời vào trong.

[00:33:09] T (Lỗi?) Mời vào xem, xem.

[00:33:11] Hàng hóa trong tiệm này đều ở đây cả.

[00:33:17] Thôi tiên sinh, vị này là... vị này là cộng sự của tôi.

[00:33:21] GREPPINDLE (Lỗi?)

[00:33:22] Ngô Tiểu Sơn, Ngô tiên sinh. 125SURED (Lỗi?)

[00:33:23] Tên rất quen thuộc.

[00:33:26] Trước đây ở Đóa Vân Hiên Thượng Hải có một Ngô tiên sinh,

[00:33:30] cũng tên là Ngô Tiểu Sơn. - Tại hạ chính là.

[00:33:35] Đại danh Ngô tiên sinh,

[00:33:37] trong giới đồ cổ Hoa Đông quả là như sấm bên tai.

[00:33:41] Chỉ tiếc chưa có duyên gặp mặt.

[00:33:45] Tôi không quản chuyện buôn bán, chỉ sửa chữa vá víu thôi.

[00:33:49] Trà pha xong rồi. Mời ngồi.

[00:33:51] Trà pha xong rồi. Nào, mời ngồi.

[00:33:54] Chúng ta ngồi xuống nói chuyện.

[00:33:56] Nào, Ngô tiên sinh. Nào, mời ngồi.

[00:34:00] Hồng tiên sinh, nếu lần trước chúng ta đã nói chuyện rất hợp ý,

[00:34:04] tôi thấy chuyện này càng nhanh càng tốt.

[00:34:08] Làm nghề đồ cổ này cũng giống như trồng trọt vậy.

[00:34:12] Lỡ thời vụ chính là lỡ mùa thu hoạch. Phải không?

[00:34:15] Đúng, đúng, đúng. Nhanh, nhất định phải nhanh.

[00:34:19] Tôi cũng mong hôm nay xong việc mới tốt chứ.

[00:34:23] Xem kìa, hai chúng ta lại nghĩ giống nhau rồi. - Đúng, đúng.

[00:34:27] Hôm nay tôi đưa Ngô tiên sinh đến đây,

[00:34:29] là muốn kiểm kê hàng hóa trong tiệm.

[00:34:34] Nếu hàng hóa xem xong, có giá trị gốc một vạn đồng,

[00:34:38] chúng ta không nói hai lời, hôm nay giải quyết xong việc.

[00:34:42] Nếu giá trị gốc của hàng không đủ một vạn, chỉ có tiền mặt bằng,

[00:34:47] thì tôi không thể đồng ý với ngài được.

[00:34:50] Kiểm hàng trước, kiểm hàng trước.

[00:34:52] Ngài xem, ngài còn mời cả Ngô tiên sinh đến.

[00:34:55] Chút hàng này của tôi không thể giấu giếm được nữa rồi.

[00:34:58] Nói xa rồi phải không?

[00:35:01] Chúng ta đi thôi. Mời, kiểm hàng trước.

[00:35:04] Mời.

[00:35:08] Được, xem xem.

[00:35:27] Bức tranh này, lụa cuộn không đúng.

[00:35:31] Là đồ phỏng cuối đời Thanh. Trị giá mười đồng bạc trắng.

[00:35:44] Cái bát này sáng nhưng không có độ bóng, cũng là đồ phỏng cuối đời Thanh.

[00:35:49] Trị giá mười lăm đồng bạc trắng.

[00:35:53] Ngô tiên sinh, ngài xem, đây có bức thiếp, ngài xem.

[00:36:13] Ngô tiên sinh, ngài xem kỹ nhé.

[00:36:16] Hồng tiên sinh, bức thiếp này ngài định ước giá bao nhiêu?

[00:36:22] Đây là một bản không hoàn chỉnh.

[00:36:25] Phỏng theo "Dữ Lưu Trung Sử Thiếp" của Nhan Chân Khanh. J 3 (Lỗi?)

[00:36:31] Tại sao lại nói là bản phỏng theo?

[00:36:34] Cái này thì ngài không làm khó được tôi.

[00:36:36] Trong 'Đại Quan Lục' của Ngô Thăng nói bản gốc là giấy Hoàng Cẩm.

[00:36:40] 州近 (Lỗi?)

[00:36:41] Nhưng bức này thì không phải.

[00:36:43] Ngô Thăng này chẳng lẽ lại không thể sai sao?

[00:36:48] Ngô Thăng sao có thể sai được?

[00:36:50] Người viết sách lập thuyết,

[00:36:52] cũng không đến nỗi nhìn nhầm giấy chứ?

[00:37:02] Được, được.

[00:37:08] Nếu là thiếp giả, vậy thì giá năm đồng bạc trắng.

[00:37:13] Được thôi.

[00:37:16] Thôi tiên sinh, đi uống trà. Để họ làm trước đã.

[00:37:20] 上 (Lỗi?) Được, mời ngồi, mời.

[00:37:23] Thôi tiên sinh, tôi muốn hỏi ngài một câu.

[00:37:29] Ngô tiên sinh này mời đến thế nào vậy?

[00:37:32] Chỉ tốn một đồng bạc trắng.

[00:37:34] Tình cờ gặp được rồi mời ông ấy đến thôi.

[00:38:25] Ngũ Bảo, tối mai đừng quên qua đây nói tuồng cho tôi.

[00:38:28] Ngài yên tâm đi, gia. Nhớ rồi ạ.

[00:38:32] Ngài về ngủ một giấc ngon lành. Mai chúng ta gặp lại.

[00:38:37] Về thôi.

[00:38:54] Đi thôi.

[00:39:10] Đồ tốt đấy.

[00:39:13] Ra giá đi chứ?

[00:39:16] Ngài ra giá đi.

[00:39:18] Hai chúng ta đâu phải lần đầu.

[00:39:20] Ngài nói đi, nói đi. Nhanh gọn lên.

[00:39:23] Từ nhị gia, tôi nói với ngài,

[00:39:26] ngài giơ mấy ngón tay ra?

[00:39:27] Tôi nói với ngài, đồ đúng là không tệ.

[00:39:34] Gia, ngài nghe hát về rồi ạ?

[00:39:39] Về rồi.

[00:39:41] Để mai nói tiếp đi.

[00:39:46] Gia, vở tuồng hôm nay có hay không ạ?

[00:39:50] Xem cái đống hổ lốn của cậu kìa.

[00:39:53] Chất nhiều đồ thế này.

[00:39:56] Phủ Bối Lặc này sắp thành cửa hàng treo đồ rồi.

[00:39:58] Gia, mời ngài ngồi.

[00:40:04] Gia, chúng ta mở chẳng phải là Bối Bối Trai sao?

[00:40:10] Làm ăn, ai mà không nhắm vào Bối Lặc gia chúng ta,

[00:40:12] cái danh hiệu này mà đến chứ.

[00:40:18] Nhà Thanh mất rồi, còn Bối Lặc gia gì nữa.

[00:40:22] Bối Lặc gia nhà nào? Còn nhắc đến Bối Lặc gia này,

[00:40:26] người ta cười cho.

[00:40:27] Ngoài việc ngài tự cười mình ra,

[00:40:29] không ai cười ngài cả.

[00:40:31] Bất kể đổi triều đại nào, thay thế nào,

[00:40:35]

[00:40:38] Bây giờ nói là đổi triều rồi,

[00:40:40] Tuyên Thống gia chẳng phải vẫn đang ở trong cung đó sao?

[00:40:43] Biết đâu lúc nào đó lại trở về ngôi vị ấy chứ.

[00:40:48] Vận số đã hết.

[00:40:53]

[00:40:58] Gia, nếu ngài không mệt, hai chúng ta nói chuyện chút đi.

[00:41:02] Được, vậy hai chúng ta nói chuyện chút.

[00:41:07] Cậu bảo Kim An làm cho chúng ta ít chè vừng đen.

[00:41:11] Thứ đó ăn khuya không khó tiêu.

[00:41:13] Kim An ngủ rồi. Để tôi đi.

[00:41:15] Gia, tôi chưa ngủ đâu.

[00:41:17] OP (Lỗi?)

[00:41:18] Không hầu hạ các gia ngủ ngon,

[00:41:20] làm gì có lý người hầu ngủ trước chứ.

[00:41:23] Tôi đi trước đây.

[00:41:31] Chúng ta vừa nói đến đâu rồi nhỉ? 7-2 (Lỗi?)

[00:41:34] Nói đến đổi triều thay đại phải không? 1-2 (Lỗi?)

[00:41:38] Cậu có nghĩ đến chưa, đổi triều thay đại,

[00:41:41] hoặc theo cách nói của Tôn Văn gọi là cách mạng,

[00:41:46] thực ra chính là cách cái mạng tóc đó.

[00:41:49] Ngài nói là giết đầu mới đúng.

[00:41:56] Giết đầu cũng giết.

[00:41:57] 1232 (Lỗi?)

[00:41:58] Chỉ giết đầu của một số người thôi.

[00:42:01] Nhưng tóc này thì liên quan đến mọi người đó.

[00:42:04] Cậu nghĩ xem, người Hán trước thời Thanh,

[00:42:07] đều búi tóc, quấn khăn.

[00:42:09] 55019 (Lỗi?)

[00:42:11] Mũ đội thì gọi là khăn vuông hay gì đó.

[00:42:15] Tóc chưa bao giờ cạo.

[00:42:16] Thân thể da tóc là do cha mẹ ban cho.

[00:42:18] 4520 (Lỗi?) Max (Lỗi?)

[00:42:19] Tiên đế vào làm chủ Trung Nguyên, trước tiên hạ một đạo thánh chỉ,

[00:42:23] cạo tóc thắt bím. Bao nhiêu người phản đối chứ.

[00:42:27] Người Hán không một ai muốn cạo.

[00:42:28] 5233 (Lỗi?)

[00:42:29] Cạo đi là hàng Thanh rồi.

[00:42:36] Đến thời Thuận Trị gia,

[00:42:39] năm thứ hai, tháng bảy lại hạ một đạo thánh chỉ,

[00:42:42] trong vòng mười ngày, toàn bộ cạo đầu thắt bím.

[00:42:46] Người vi phạm thì giết đầu.

[00:42:52] Cậu nói xem, tóc này có phải là

[00:42:55] liên quan đến đổi triều thay đại không?

[00:43:00] Nghe người lớn tuổi nói, mấy ngày đó Đa Nhĩ Cổn Dự gia

[00:43:02] phái ba ngàn Bao衣 (nô bộc) ở các cổng thành kinh đô,

[00:43:04] dựng lều chiếu cạo đầu. ARBI (Lỗi?)

[00:43:07] Trên đó thờ thánh chỉ của tiên đế.

[00:43:10] Phàm những ai còn để tóc đều bị lôi vào lều, cạo thì thôi,

[00:43:14] 66 (Lỗi?) SHEPEAT (Lỗi?) không cạo thì mất đầu.

[00:43:22] Vậy cạo đầu không tốn tiền rồi.

[00:43:23] Không tốn tiền, muốn cạo thì cạo. Tốn tiền gì chứ.

[00:43:28] Vậy còn tốt hơn bây giờ nhỉ.

[00:43:29] Bây giờ cạo đầu còn tốn tiền.

[00:43:32] Cậu đừng nói nữa.

[00:43:34] Từ đó về sau mới có nghề cạo đầu này.

[00:43:37] Trước đây đều gọi là chải đầu.

[00:43:40] Tôi thấy sau này nghề này còn phải bỏ đi.

[00:43:44] Tại sao?

[00:43:45] Đổi thành cộng hòa rồi, bím tóc đều cắt hết, đều là kiểu tóc Tây rồi.

[00:43:50] Cậu xem Viên Đại Đầu (Viên Thế Khải) ngay cả tóc cũng không còn.

[00:43:54] Đây chẳng phải càng cách mạng, tóc càng ngắn sao?

[00:43:56] Đúng vậy. Đổi triều thay đại chính là đấu với tóc.

[00:44:01] Hơn nữa càng đấu càng ngắn.

[00:44:05] Quả là có chút thú vị.

[00:44:08] Nói về ý nghĩa này thì lớn lắm đấy.

[00:44:11] Ngoài tóc ra còn có trang phục.

[00:44:14] Cậu nói xem, phụ nữ trước thời Đại Thanh làm gì có ai mặc áo dài (kỳ bào)?

[00:44:18] Đều là áo ngắn này, mặc váy.

[00:44:21] Áo dài là do người Mãn chúng ta mang vào.

[00:44:24] Ba trăm năm chẳng phải cũng thành thời thượng rồi sao?

[00:44:28] Không chỉ người Trung Nguyên mặc, người An Nam,

[00:44:30] người Cao Ly cũng có người mặc.

[00:44:35] Lời nói này lại phải thay đổi rồi.

[00:44:40] Cậu đã gặp phụ nữ Tây chưa?

[00:44:42] Tôi còn không dám để cậu đến đây nữa. Cậu đã gặp phụ nữ Tây chưa?

[00:44:42] Tôi còn không dám để cậu đến đây nữa.

[00:44:44] Hóa ra cậu ta không biết à? Không biết.

[00:44:45] Đều mặc cái loại đó. Hóa ra cậu ta không biết à? Không biết.

[00:44:46] Hóa ra cậu ta không biết à? Không biết.

[00:44:47] Giày cao gót, mặc vào có dáng người.

[00:44:48] Cần giấu thì phải giấu cậu ta một chút. Cậu ta sĩ diện lắm. Giày cao gót, mặc vào có dáng người.

[00:44:51] Giày cao gót, mặc vào có dáng người.

[00:44:52] Không có chút tâm địa xấu xa nào.

[00:44:53] Không bao lâu nữa là có thể thịnh hành rồi. Không có chút tâm địa xấu xa nào.

[00:44:54] Không bao lâu nữa là có thể thịnh hành rồi.

[00:44:55] Nhị gia, đây là ngân phiếu của ngài. Không bao lâu nữa là có thể thịnh hành rồi.

[00:44:56] Nhị gia, đây là ngân phiếu của ngài.

[00:44:58] Thực ra tôi đang nghĩ... Nhị gia, đây là ngân phiếu của ngài.

[00:44:58] Thực ra tôi đang nghĩ...

[00:44:59] Năm ngàn đồng. Ngài nhận cho kỹ.

[00:45:00] Cũng không khác mấy so với giày hoa bồn của người Mãn chúng ta nhỉ. Năm ngàn đồng. Ngài nhận cho kỹ.

[00:45:01] Cũng không khác mấy so với giày hoa bồn của người Mãn chúng ta nhỉ.

[00:45:02] Tay nghề của ngài thật là tuyệt. Cũng không khác mấy so với giày hoa bồn của người Mãn chúng ta nhỉ.

[00:45:03] Cũng không khác mấy so với giày hoa bồn của người Mãn chúng ta nhỉ.

[00:45:03] Trước tiên là làm nổi danh, tạo tiếng tăm cho Bối Bối Trai. Cũng không khác mấy so với giày hoa bồn của người Mãn chúng ta nhỉ.

[00:45:05] Trước tiên là làm nổi danh, tạo tiếng tăm cho Bối Bối Trai.

[00:45:07] Chẳng qua là, một cái gót ở phía sau. Trước tiên là làm nổi danh, tạo tiếng tăm cho Bối Bối Trai.

[00:45:07] Chẳng qua là, một cái gót ở phía sau.

[00:45:08] Thứ hai là, Chẳng qua là, một cái gót ở phía sau.

[00:45:09] Chẳng qua là, một cái gót ở phía sau.

[00:45:09] lập tức thổi giá thị trường lên. Chẳng qua là, một cái gót ở phía sau.

[00:45:10] lập tức thổi giá thị trường lên.

[00:45:10] một cái gót ở giữa. lập tức thổi giá thị trường lên.

[00:45:12] lập tức thổi giá thị trường lên.

[00:45:12] Chẳng phải đều là làm cho chân dài ra một đoạn sao? lập tức thổi giá thị trường lên.

[00:45:13] Chẳng phải đều là làm cho chân dài ra một đoạn sao?

[00:45:13] Nghe nói à, sau khi chúng ta đi, Chẳng phải đều là làm cho chân dài ra một đoạn sao?

[00:45:15] Chẳng phải đều là làm cho chân dài ra một đoạn sao?

[00:45:15] hàng hóa trong giới ít nhất tăng gấp đôi. Chẳng phải đều là làm cho chân dài ra một đoạn sao?

[00:45:15] hàng hóa trong giới ít nhất tăng gấp đôi.

[00:45:17] Cái này có thể không phải đâu. - Không có gì là không thể. hàng hóa trong giới ít nhất tăng gấp đôi.

[00:45:18] Cái này có thể không phải đâu. - Không có gì là không thể.

[00:45:20] Đồ cổ tôi thừa nhận không hiểu lắm. Cái này có thể không phải đâu. - Không có gì là không thể.

[00:45:20] Đồ cổ tôi thừa nhận không hiểu lắm.

[00:45:21] Những thứ người Tây ưa chuộng, nói là du nhập vào ngay. Đồ cổ tôi thừa nhận không hiểu lắm.

[00:45:23] Những thứ người Tây ưa chuộng, nói là du nhập vào ngay.

[00:45:24] Điện thoại là của người Tây phải không? Dùng rất tiện lợi.

[00:45:24] Nhưng đấu trí thì tôi mang từ trong bụng mẹ ra rồi. Điện thoại là của người Tây phải không? Dùng rất tiện lợi.

[00:45:27] Nhưng đấu trí thì tôi mang từ trong bụng mẹ ra rồi.

[00:45:28] Súng Tây là của người Tây, tốt hơn súng trường nhiều. Nhưng đấu trí thì tôi mang từ trong bụng mẹ ra rồi.

[00:45:28] Súng Tây là của người Tây, tốt hơn súng trường nhiều.

[00:45:30] Đây chẳng phải quản gia, người nhà của các vương phủ thấy thời thế không tốt, Súng Tây là của người Tây, tốt hơn súng trường nhiều.

[00:45:31] Đây chẳng phải quản gia, người nhà của các vương phủ thấy thời thế không tốt,

[00:45:31] Xe lửa, ô tô đều là của người Tây. Đây chẳng phải quản gia, người nhà của các vương phủ thấy thời thế không tốt,

[00:45:33] Đây chẳng phải quản gia, người nhà của các vương phủ thấy thời thế không tốt,

[00:45:33] Lái đi đúng là nhanh. Đây chẳng phải quản gia, người nhà của các vương phủ thấy thời thế không tốt,

[00:45:34] Đây chẳng phải quản gia, người nhà của các vương phủ thấy thời thế không tốt,

[00:45:36] Vậy hóa ra lão Bối Lặc gia phản đối người Tây là sai rồi?

[00:45:36] cứ liên tục gửi đồ đến chỗ tôi. Vậy hóa ra lão Bối Lặc gia phản đối người Tây là sai rồi?

[00:45:39] Vậy hóa ra lão Bối Lặc gia phản đối người Tây là sai rồi?

[00:45:39] Thu gom cũng gần đủ rồi. Vậy hóa ra lão Bối Lặc gia phản đối người Tây là sai rồi?

[00:45:40] Thu gom cũng gần đủ rồi.

[00:45:42] Tôi nói,

[00:45:44] nếu chúng ta không thổi giá lên,

[00:45:47] thì chẳng phải tự mình thu mua sao?

[00:45:48] Nói, cũng không thể nói như vậy.

[00:45:52] Việc Tây hóa này quá phức tạp. Với lại,

[00:45:52] Việc Tây hóa này quá phức tạp.

[00:45:54] khẩu vị của đám giả Hán học gia này,

[00:45:55] Thịnh hành hay phản đối, phải xem kết quả. khẩu vị của đám giả Hán học gia này,

[00:45:56] Thịnh hành hay phản đối, phải xem kết quả.

[00:45:56] đã bị tôi khuấy động lên rồi. Thịnh hành hay phản đối, phải xem kết quả.

[00:45:57] Thịnh hành hay phản đối, phải xem kết quả.

[00:45:59] Không sợ gì khác,

[00:45:59] Mao Tài, sau này theo tôi làm tốt nhé. Không sợ gì khác,

[00:46:00] Mao Tài, sau này theo tôi làm tốt nhé.

[00:46:00] Chỉ sợ chúng ta sau khi bị người ta đánh bại, Mao Tài, sau này theo tôi làm tốt nhé.

[00:46:02] Mao Tài, sau này theo tôi làm tốt nhé.

[00:46:03] tinh thần này hoàn toàn suy sụp. Mao Tài, sau này theo tôi làm tốt nhé.

[00:46:04] tinh thần này hoàn toàn suy sụp.

[00:46:04]

[00:46:04]

[00:46:05]

[00:46:06] Cái gì cũng là của Tây thì tốt.

[00:46:07] Nào là kiểu Pháp, kiểu Đức, kiểu Nhật.

[00:46:08] Tóc đen thì nhuộm thành vàng. Nào là kiểu Pháp, kiểu Đức, kiểu Nhật.

[00:46:09] Tóc đen thì nhuộm thành vàng.

[00:46:09] Chỗ tôi chỉ có một kiểu này, kiểu Bối Lặc. Tóc đen thì nhuộm thành vàng.

[00:46:10] Chỗ tôi chỉ có một kiểu này, kiểu Bối Lặc.

[00:46:10] Da không trắng thì tìm cách làm cho trắng. Chỗ tôi chỉ có một kiểu này, kiểu Bối Lặc.

[00:46:12] Da không trắng thì tìm cách làm cho trắng.

[00:46:13] Có danh hiệu của Bối Lặc gia,

[00:46:14] Đây đúng là học cái vỏ ngoài của người ta rồi. Có danh hiệu của Bối Lặc gia,

[00:46:14] Đây đúng là học cái vỏ ngoài của người ta rồi.

[00:46:15]

[00:46:16]

[00:46:17]

[00:46:17] Lịch sử mấy ngàn năm của người Hán,

[00:46:18] Đúng vậy. Phải không? Đúng vậy. Lịch sử mấy ngàn năm của người Hán,

[00:46:18] Đúng vậy. Phải không? Đúng vậy.

[00:46:18] nói về thất bại thì cũng thất bại không ít lần rồi. Đúng vậy. Phải không? Đúng vậy.

[00:46:19] nói về thất bại thì cũng thất bại không ít lần rồi.

[00:46:20] Mao Tài, xem này. Hàng đã về tay. nói về thất bại thì cũng thất bại không ít lần rồi.

[00:46:21] Mao Tài, xem này. Hàng đã về tay.

[00:46:21] Lần nào chẳng phải người phương Bắc đánh trận thắng, Mao Tài, xem này. Hàng đã về tay.

[00:46:23] Mao Tài, xem này. Hàng đã về tay.

[00:46:24] nhưng về sau chẳng phải vẫn học văn hóa của người ta sao? Mao Tài, xem này. Hàng đã về tay.

[00:46:24] nhưng về sau chẳng phải vẫn học văn hóa của người ta sao?

[00:46:25] Giá cũng đã thổi lên rồi. Cậu cứ yên tâm đi. nhưng về sau chẳng phải vẫn học văn hóa của người ta sao?

[00:46:27] Giá cũng đã thổi lên rồi. Cậu cứ yên tâm đi.

[00:46:28] Người Mãn thì giỏi đánh trận. Giá cũng đã thổi lên rồi. Cậu cứ yên tâm đi.

[00:46:28] Người Mãn thì giỏi đánh trận.

[00:46:30] Đến sau này Hoàng thượng viết chữ chẳng phải vẫn viết chữ Hán sao?

[00:46:30] Nhị gia, cảm ơn ngài. Tôi quyết theo ngài rồi. Đến sau này Hoàng thượng viết chữ chẳng phải vẫn viết chữ Hán sao?

[00:46:33] Đến sau này Hoàng thượng viết chữ chẳng phải vẫn viết chữ Hán sao?

[00:46:35] Nói chuyện chẳng phải vẫn đầy miệng "Tử viết Thi vân" (Lời Khổng Tử, Kinh Thi) sao?

[00:46:39] Gia, ngài xem lại những món đồ cổ này đi.

[00:46:43] Chuẩn mực biết bao.

[00:46:46] Đến giờ tôi vẫn chưa hiểu rõ được.

[00:47:28] Hãy để niềm vui đến nơi bạn từng mơ.

[00:47:29] Nơi tiền bạc. (Lỗi?)

[00:47:30]

[00:47:30] Hãy để tình yêu vĩnh cửu.

[00:47:31]

[00:47:32] Hãy để tình yêu vĩnh cửu.

[00:47:33] Hãy để trái tim quyến luyến.

[00:47:34] Hãy để niềm vui đến nơi bạn từng mơ.

[00:47:39] Hãy để niềm vui dừng lại nơi cảm giác trẻ mãi không già của bạn. Hãy để niềm vui đến nơi bạn từng mơ.

[00:47:40] Hãy để niềm vui đến nơi bạn từng mơ. Hãy để niềm vui dừng lại nơi cảm giác trẻ mãi không già của bạn.

[00:47:43] Hãy để niềm vui dừng lại nơi cảm giác trẻ mãi không già của bạn.

[00:47:43] Hãy để niềm vui đến nơi bạn từng mơ. Hãy để niềm vui dừng lại nơi cảm giác trẻ mãi không già của bạn.

[00:47:43] Hãy để niềm vui dừng lại nơi cảm giác trẻ mãi không già của bạn.

[00:47:44]

[00:47:45] Hãy để tình yêu vĩnh cửu. Hãy để niềm vui dừng lại nơi cảm giác trẻ mãi không già của bạn.

[00:47:46] Hãy để niềm vui dừng lại nơi cảm giác trẻ mãi không già của bạn.

[00:47:46] Hãy để tình yêu vĩnh cửu. Hãy để niềm vui dừng lại nơi cảm giác trẻ mãi không già của bạn.

[00:47:47] Hãy để niềm vui dừng lại nơi cảm giác trẻ mãi không già của bạn.

[00:47:54] Hãy để niềm vui dừng lại nơi cảm giác trẻ mãi không già của bạn.

[00:47:57] Gần bầu trời của bạn. Hãy để niềm vui dừng lại nơi cảm giác trẻ mãi không già của bạn.

[00:47:58] Hãy để niềm vui dừng lại nơi cảm giác trẻ mãi không già của bạn.

[00:48:02] Hãy để ánh nắng vỗ về. Hãy để niềm vui dừng lại nơi cảm giác trẻ mãi không già của bạn.

[00:48:02] Hãy để ánh nắng vỗ về.

[00:48:07] Trong sự trầm lắng của bạn.

[00:48:21] Trầm lắng.

[00:48:30] Hãy để tình yêu vĩnh cửu.

[00:48:32] 189 (Lỗi?)

[00:48:32] Hãy để tình yêu vĩnh cửu. 189 (Lỗi?)

[00:48:32] Hãy để tình yêu vĩnh cửu.

[00:48:33] 1217 (Lỗi?)

[00:48:37] Ưu (Lỗi?) Tiệm (Lỗi?)

[00:48:37] 760 (Lỗi?)

[00:48:44] Hãy để tình yêu vĩnh cửu.

[00:48:46] Hãy để tình yêu vĩnh cửu.

[00:48:49] Giấy phép sản xuất phim truyền hình: 00220 385 (Lỗi?)

[00:48:50] 5 (Lỗi?)

[00:48:53] Đản (Lỗi?)

[00:49:04] 00 (Lỗi?)

[00:49:07] Lưu Ly (Lỗi?)

[00:49:08] 787 (Lỗi?)

[00:49:10] 6 (Lỗi?)

[00:49:11] Tây (Lỗi?) (Ưu (Lỗi?)

[00:49:11] 4M (Lỗi?) जल (Lỗi?) Tạo phụ đề Tiếng Việt cho toàn bộ file sau


 0 Kommentarer sort   Sorter efter


Næste