Als nächstes

《Truyền kỳ Lưu Ly Xưởng》 Tập 20-Diễn viên chính: Phùng Viễn Chinh, Trương Quốc Lập, Cúc Tuyết

4 Ansichten· 04/21/25
duongvu88
duongvu88
3 Abonnenten
3

⁣【Tóm tắt nội dung】
Bộ phim kể về ba người đàn ông vốn không hề liên quan đến đồ cổ: Viên Ngọc Sơn thật thà chất phác, Kim Bảo Nguyên – một vương gia sa sút nhưng mê hí khúc, và Thôi Hòa Hữu – một tiểu sinh giỏi chiến đấu. Do cơ duyên trớ trêu, cả ba cùng bước chân vào Lưu Ly Xưởng và từ đó dệt nên một câu chuyện huyền thoại về nhân duyên thời loạn thế.

Zeig mehr

[00:00:12] Kẻ si thường mơ mộng

[00:00:15] Phàm nhân luôn rung động

[00:00:18] Phàm nhân luôn rung động

[00:00:19] Qua lại toàn là giống tre

[00:00:20] Qua lại toàn là kẻ tình si

[00:00:25] Qua lại toàn là hạng người đó

[00:00:27] Ngủ không biết đi đâu

[00:00:30] Tỉnh không rõ đường về

[00:00:34] Đều là những kẻ hồ đồ

[00:00:41] Trời không như ý người

[00:00:45] Người không như ý lòng

[00:00:48] Hà tất phải đi định nghĩa

[00:00:54] Hà tất phải đi định

[00:00:55] Chúng ta đều là người tốt bình thường

[00:00:59] Lòng si lòng phàm luôn có

[00:01:02] Bay cùng trái tim luôn có

[00:01:02] Chúng ta đều là người tốt bình thường

[00:01:06] Lương tâm là quý nhất

[00:01:10] Chúng ta đều là người tốt bình thường

[00:01:13] Chúng ta không

[00:01:13] Lòng si lòng phàm luôn có

[00:01:17] Chúng ta đều là người tốt bình thường

[00:01:21] Chúng ta đều là người tốt bình thường

[00:01:21] Lương tâm là quý nhất

[00:01:45] Tôi nói này, cơm kiểu gì ăn cũng không ngon.

[00:01:48] Ăn bữa cơm này không thấy yên tâm.

[00:01:51] Lỡ một ngày người ta phát hiện ra,

[00:01:53] truy cứu trách nhiệm là chuyện nhỏ,

[00:01:55] làm hỏng danh tiếng mới là chuyện lớn.

[00:01:58]

[00:02:00] Phát hiện rồi hẵng nói, được ngày nào hay ngày đó đi.

[00:02:04] Đúng rồi, xem này, mải nói chuyện với cô,

[00:02:07] cô đoán xem sao?

[00:02:08] Tôi mang về cho cô cái gì này?

[00:02:11] Cô xem có thích không.

[00:02:12] Cái gì vậy? Đừng vội, đưa cho cô.

[00:02:15] Cô xem này, thuốc lá Ba Số Năm.

[00:02:18] Đôi giày cao gót này.

[00:02:21] Nào, mang vào thử xem.

[00:02:22] Đây... đây là giày à?

[00:02:23] Người nào lại đi loại giày này chứ?

[00:02:25] Mang đôi giày này vào chẳng phải giống như

[00:02:27] người què đi nhón chân sao?

[00:02:29] Cô thì biết cái gì?

[00:02:31] Lần trước tôi qua phố Tây Giao Dân Hạng,

[00:02:33] mấy bà đầm Tây tôi thấy,

[00:02:35] toàn đi loại giày này.

[00:02:40] Thế nào?

[00:02:43] Nào, mang vào đi xuống đi thử xem.

[00:02:45] Anh làm khó tôi rồi.

[00:02:49] Nào, xuống đi, xuống đi nào.

[00:02:50] Xuống đi thử xem nào.

[00:02:52] Đi đi, tôi xem nào.

[00:02:53] Nào.

[00:03:01] Trước đây tôi từng xem hát Bang Tử,

[00:03:03]

[00:03:05] Khổ biết bao nhiêu.

[00:03:07] Đây chẳng phải giống như đi hia/cà kheo sao?

[00:03:11] Nào, đi vài bước, đi vài bước nào.

[00:03:12] Hơn nữa, chân tôi từ nhỏ đã không bó.

[00:03:14] Bây giờ là Dân Quốc rồi, Dân Quốc không còn bó chân nữa.

[00:03:20] Cô không bó chân, thế là đúng rồi.

[00:03:24] Dân Quốc lại thịnh hành thả chân ra.

[00:03:27] Cô lại vừa đúng hợp.

[00:03:30] Đi đi, đi tiếp đi, đi tiếp đi.

[00:03:34] Nào, quay người lại xem.

[00:03:36] Không được, không được, không được. Anh mau đỡ em.

[00:03:38] Đỡ em nhé. Nào, nào.

[00:03:40] Mau đỡ em về đi, không được, em không chịu nổi cái tội Tây này.

[00:03:42] Cô xem, tôi muốn cô đi loẹt quẹt một chút,

[00:03:43] thấy cô cái bộ dạng không có tiền đồ này.

[00:03:45] Được rồi.

[00:03:47] Chậm thôi, chậm thôi.

[00:03:48] Đừng chịu cái tội Tây này nữa.

[00:03:53] Thế nào?

[00:03:57] Mau ngửi xem, ngửi xem.

[00:03:58] Đây chẳng phải là thuốc lá Tây sao? Phải.

[00:04:00] Tôi thấy rồi.

[00:04:01] Thấy rồi? Ai mà chưa thấy.

[00:04:04] Nhãn hiệu này khác đấy.

[00:04:06] Đây là thuốc lá Ba Số Năm, thuốc lá Tây chính hiệu đó.

[00:04:09] Vượt biển mà đến đấy.

[00:04:12] Còn đi nhiều nơi hơn tôi nữa đó.

[00:04:15] Người có tiền, ai mà không chú trọng nhãn hiệu?

[00:04:18] Cô xem, đi giày phải đi của Đồng Thăng Hòa.

[00:04:23] Mũ thì phải là của Thịnh Tích Phúc.

[00:04:26] Mua vải thì phải đến Thụy Phù Tường.

[00:04:29] Uống trà thì phải Trương Nhất Nguyên.

[00:04:31] Ngay cả đeo đồng hồ,

[00:04:33] cũng phải là đồng hồ Roamer Thụy Sĩ.

[00:04:36] Nếu không sao tỏ ra sành điệu được?

[00:04:39] Bốc thuốc phải đến Đồng Nhân Đường.

[00:04:41] Đó là phải rồi.

[00:04:42] Cái gì mà đó là phải rồi?

[00:04:43] Tôi thấy anh sắp đến lúc phải bốc thuốc rồi đó.

[00:04:47] Này, cô hút một điếu đi, hút một điếu đi.

[00:04:50] Phụ nữ hút thuốc lá, tỏ ra có khí chất lắm.

[00:04:53] Hút đi. Nào, hút một điếu.

[00:04:59] Phun cả vào tay tôi rồi.

[00:05:00] Ôi, sặc chết tôi rồi.

[00:05:03] Nói cô quê mùa mà.

[00:05:09] Có tiền thì có gì tốt chứ?

[00:05:11] Lúc không có tiền,

[00:05:13] nghĩ có miếng ăn, có cái mặc là đủ lắm rồi.

[00:05:18] Lúc có tiền là sống cho người khác xem.

[00:05:21] Lúc không có tiền là sống cho chính mình.

[00:05:27] Anh xem đôi giày này,

[00:05:29] chẳng phải là để cho người khác xem sao?

[00:05:33] Mặc ấm một chút là được rồi.

[00:05:37] Đây chẳng phải là tự tìm khổ sao?

[00:05:39] Đây chẳng phải là để khoe mẽ hợm hĩnh sao?

[00:05:42] Đúng vậy.

[00:05:43] - Nói thì ai cũng hiểu, làm thì ai cũng hồ đồ.

[00:05:56] Mao Tài à.

[00:05:59] Ô Long.

[00:06:09] Sao lại công tường vậy?

[00:06:13] Thuốc lá điếu này với thuốc lào của chúng ta

[00:06:15] đúng là khác nhau.

[00:06:17] Hút thuốc lào không bị nóng miệng như vậy.

[00:06:23] Thứ đó không tiện lợi.

[00:06:26] Một cái điếu cày to đùng,

[00:06:28] cầm trong tay hút,

[00:06:30] lại còn kêu sòng sọc, nghe không nhã.

[00:06:36] Ngài xem điếu thuốc lá Tây này,

[00:06:39] ngắn ngủn, một điếu đã cuốn sẵn cho ngài.

[00:06:42] Muốn hút, lấy ra một điếu, châm lửa là xong.

[00:06:46] Hút tiện lợi, đi đâu cũng không phiền phức.

[00:06:50] Mang một hộp nhỏ là được.

[00:06:55] Mấy thứ đồ Tây này đúng là lạ.

[00:06:59] Nói đến cái đồng hồ nhỏ này đi,

[00:07:03] tíc tắc tíc tắc chạy không ngừng.

[00:07:06] Đến mấy giờ là đúng mấy giờ.

[00:07:09] Tôi cứ thắc mắc mãi, nó lấy sức ở đâu ra vậy?

[00:07:15] Nghe nói bên trong có dây tóc.

[00:07:18] Có cái núm nhỏ này, vặn một cái là dây tóc đầy.

[00:07:22] Đồng hồ chạy. Kim nhỏ chạy xong đến kim lớn chạy.

[00:07:27] Không sai chút nào.

[00:07:30] Lần đầu thấy thứ này, tôi cứ muốn tháo ra xem thử.

[00:07:34] Ấy, đừng mà.

[00:07:35] Cứ cảm thấy bên trong có hai con bọ ngựa,

[00:07:37] cứ từng nhịp từng nhịp đẩy cối xay quay tròn.

[00:07:42] Sau này người ta nói, thứ này không được tháo.

[00:07:45] Tháo ra là hỏng ngay.

[00:07:47] Nó bung ra một đống dây sắt, đinh vít gì đó.

[00:07:51] Tôi không dám tháo nữa.

[00:07:54] Thực ra, ngài bảo tôi tháo,

[00:07:56] tôi cũng không tháo được, không biết bắt đầu từ đâu.

[00:08:00] Pa

[00:08:01] Cũng phải. Ngài nói xem, đồ Tây này tốt đến thế.

[00:08:07] Ngài nói xem họ làm gì,

[00:08:08] khóc lóc đòi dùng thứ này đổi lấy của chúng ta

[00:08:11] mấy cái bát vỡ, tranh rách gì đó?

[00:08:13] Hơn nữa càng vỡ càng không sợ vỡ.

[00:08:17] Nói thế nào nhỉ?

[00:08:19] Vì con cái mà làm vậy?

[00:08:22] Vì con cháu mà sưu tầm mấy thứ này làm gì chứ?

[00:08:26] Bát vỡ tranh rách thì liên quan gì đến con cháu?

[00:08:31] Anh đúng là chẳng hiểu gì cả.

[00:08:35] Anh đừng coi thường mấy cái bát vỡ tranh rách của chúng ta.

[00:08:38] Nó gắn liền với thời gian đấy.

[00:08:42] Anh nói năm nghìn năm,

[00:08:44] nếu không có đồ vật thì anh sờ cũng không được,

[00:08:47] nhìn cũng không thấy, đúng không?

[00:08:50] Pằng! Đặt trước mặt anh một món đồ gốm màu, năm nghìn năm trước.

[00:08:56] Anh muốn sờ cũng được,

[00:08:58] muốn nhìn cũng được.

[00:09:00] Lúc làm ra nó,

[00:09:01] dấu tay người thợ để lại cũng có thể nhìn thấy.

[00:09:07] Thứ này, trên đời này có một món là mất đi một món.

[00:09:12] Anh nói nó quý giá bao nhiêu thì nó quý giá bấy nhiêu.

[00:09:19] Như cái đồng hồ này, thuốc lá điếu này,

[00:09:22] chẳng phải muốn làm một cái là làm được một cái sao?

[00:09:25] Muốn làm bao nhiêu thì làm bấy nhiêu.

[00:09:28] Chỉ có thể nhiều hơn, không thể ít đi.

[00:09:32] Vậy nhiều bảo vật như vậy,

[00:09:35] đều bán cho người Tây, có phải là hơi...

[00:09:38] A

[00:09:39] A... cái gì? Người Tây thích thứ này,

[00:09:42] người của mình lại không thích, phải không?

[00:09:45] A

[00:09:46] V... Vừa rồi anh chẳng phải còn nói

[00:09:48] A... đây là bát vỡ tranh rách gì đó sao?

[00:09:51] Chúng ta cũng không phải không thích, không có tiền thì thích cũng vô ích.

[00:09:56] Tôi quen một ông Lâu, dạy học ở đại học.

[00:10:01] Lương tháng cũng hơn hai trăm đồng bạc trắng.

[00:10:05] Tiền thì không ít.

[00:10:07] Chỉ thích những thứ này.

[00:10:09] Tiền lúc nào cũng cảm thấy không đủ.

[00:10:12] Thấy đồ tốt,

[00:10:14] ông ấy không mua nổi.

[00:10:16] Trong lòng ông ấy khó chịu biết bao.

[00:10:19] Ông ấy lại chỉ thu vào không bán ra.

[00:10:22] Thế nên cuộc sống còn không bằng

[00:10:24] dân nghèo bình thường nữa.

[00:10:27] Ông Chu Râu ở Hồ Nam cũng là hạng người này.

[00:10:30] Hạng người này chúng ta không thể so bì.

[00:10:33] Nhưng chúng ta cũng không phải là một lòng một dạ

[00:10:35] phục vụ người nước ngoài.

[00:10:37] Mao Tài, anh lại đây.

[00:10:39] Tôi nói nhỏ cho anh nghe một chuyện.

[00:10:46] Hôm qua bán cho lão Tây một cái bô vỡ, bán được một trăm đồng.

[00:10:59] Nhị gia, Lộc đại nhân đến.

[00:11:02] Xem kìa, thật không nên nhắc tới.

[00:11:05] Vừa nói đã đến rồi. Bảo ông ta vào đi.

[00:11:11] Lộc đại nhân.

[00:11:12] Kẻ lừa đảo! Sao vậy?

[00:11:14] Sao lại tức giận rồi?

[00:11:15] Lộc đại nhân đây là với ai vậy?

[00:11:18] Với ông! Với tôi?

[00:11:21] Đây là nói thế nào vậy?

[00:11:23] Tôi chẳng phải vẫn luôn chiếu cố ngài sao?

[00:11:25] Thôi, thôi, thôi, ngài cũng đừng tức giận.

[00:11:27] Ngồi xuống chúng ta từ từ nói chuyện nhé.

[00:11:34] Mao Tài.

[00:11:35] Bảo Tiểu Đức Tử pha cho Lộc đại nhân ấm Ô Long.

[00:11:39] Lão Tây này thích uống cái này.

[00:11:41] Lão Tây?

[00:11:42] Ông mới là lão Tây ấy.

[00:11:45] Buôn bán không hiểu thì thôi đi, lại còn lừa gạt người khác.

[00:11:49] Lộc đại nhân, ngài đến Trung Quốc phải học điều tốt nhé.

[00:11:53] Đừng học mấy bọn du côn đầu đường xó chợ. Phải đấy.

[00:11:55] Sao mở miệng ra là chê bai người khác vậy?

[00:11:57] Ông chính là lừa người, tôi có bằng chứng.

[00:12:04] Ông tự xem đi, ảnh chụp trên trang ba.

[00:12:08] Mấy hôm trước ông bán cho tôi tượng Phật trên tháp gỗ,

[00:12:10] có phải vẫn còn đó không?

[00:12:12] Ông nói đầu Phật là ở huyện Ứng.

[00:12:13] Ông nói đầu Phật là ở huyện Ứng.

[00:12:15] Nhưng người tên Wilson này,

[00:12:18] mấy hôm trước còn chụp ảnh trước tháp.

[00:12:22] Cái đầu Phật đó chẳng phải vẫn còn nguyên trên đó sao?

[00:12:26] Hơn nữa còn giống hệt cái đầu Phật bán cho tôi.

[00:12:36] Tờ báo này của ngài là ngày nào?

[00:12:38] Thứ Năm tuần trước.

[00:12:40] Tôi không rõ thứ Năm thứ Sáu gì cả.

[00:12:43] Ngài cứ nói cho tôi biết cách hôm nay mấy ngày đi.

[00:12:46] Năm ngày.

[00:12:50] Vậy bức ảnh đó của ông ta chụp lúc nào?

[00:12:53] Trên đó viết là chụp vào mùa xuân năm nay.

[00:12:56] Ông ta đến Trung Quốc du lịch.

[00:12:58] Phải. Ông ta nói là mùa xuân.

[00:13:01] Thời gian mùa xuân này thì dài lắm.

[00:13:04] Phải đó.

[00:13:05] Đúng vậy, lúc tôi bán cho ngài cũng là mùa xuân.

[00:13:09] Nhưng sao ngài lại không tin

[00:13:13] thứ này là sau khi ông ta chụp ảnh xong,

[00:13:16] tôi mới lấy được?

[00:13:19] Chắc chắn.

[00:13:19] Chắc chắn.

[00:13:20] Ông bắt đầu bán cho tôi vào mùa xuân.

[00:13:26] Lúc đó ông ta còn chưa đến Trung Quốc.

[00:13:30] Bức ảnh là sau khi ông bán cho tôi, ông ta mới chụp.

[00:13:39] Ông xem, ông xem trên bức ảnh này,

[00:13:42] quần áo ông ta mặc còn dày mà.

[00:13:44] Sao ngài biết ông ta không phải là đi từ đầu mùa xuân chứ?

[00:13:48] Phải đi sao?

[00:13:50] Tôi không muốn điều tra sâu đến vậy.

[00:13:54] Bây giờ tôi nghi ngờ ông.

[00:13:56] Đầu Phật ông bán cho tôi là giả.

[00:13:59] Là đồ giả do đời sau làm.

[00:14:01] Thậm chí tôi còn nghi ngờ ông,

[00:14:03] n

[00:14:04] trước đây bán cho tôi rất nhiều đồ không phải thật.

[00:14:07] Tôi sẽ điều tra triệt để.

[00:14:10] Sau khi điều tra rõ ràng,

[00:14:12] tôi không những muốn trả hàng mà còn báo quan niêm phong cửa hàng của ông.

[00:14:18] Lộc đại nhân, chúng ta không thể làm vậy.

[00:14:22] Chuyện nào ra chuyện đó.

[00:14:26] Ngài không thể vơ đũa cả nắm như vậy.

[00:14:30] Buôn bán có đi có lại.

[00:14:34] Từ Nhị gia không chừng cũng bị người ta lừa thì sao?

[00:14:38] Mao Tài, anh không cần nói với ông ta những điều này.

[00:14:42] Cửa hàng do Bối Lặc gia mở,

[00:14:44] vốn dĩ là để tìm thú vui, tiền bạc chúng tôi đã thấy qua rồi.

[00:14:49] Lộc đại nhân, Trung Quốc có câu nói cổ,

[00:14:53] gọi là mua bán không thành nhân nghĩa còn.

[00:14:57] Bây giờ ngài không ngại cứ phái người đến huyện Ứng,

[00:15:00] đến tháp gỗ xem thử.

[00:15:02] Nếu cái đầu Phật này bây giờ vẫn còn,

[00:15:04] hàng Bối Bối Trai trước đây bán cho ngài,

[00:15:07] có một món tính một món, ngài muốn trả cái gì,

[00:15:11] trả lại cho ngài gấp đôi tiền lãi.

[00:15:15] Trả xong đồ, ngài kiện quan, đập phá cửa hàng,

[00:15:18] tôi không hề cản ngài.

[00:15:21] Nếu cái đầu Phật đó không còn nữa,

[00:15:25] tôi cũng không muốn làm gì ngài.

[00:15:27] Dù sao ngài cũng là người nước ngoài.

[00:15:30] Những lý lẽ không rõ ràng với ngài còn nhiều lắm.

[00:15:35] Được rồi, lời tôi nói đến đây thôi.

[00:15:38] Mời ngài về.

[00:15:40] Mua bán không thành nhân nghĩa còn.

[00:15:43] Còn nhân nghĩa gì nữa, toàn là mua bán.

[00:15:48] Tôi lập tức phái người đi. Nếu vẫn còn,

[00:15:51] chúng ta lại đến bàn về nhân nghĩa cũng chưa muộn.

[00:15:55] Về thôi.

[00:15:58] Đức Tử.

[00:15:59]

[00:16:01] Lộc đại nhân mắt kém.

[00:16:08] Nhị gia, sao ngài lại đồng ý với ông ta như vậy?

[00:16:11] Vừa rồi ngài chẳng phải còn nói với tôi đồ bán cho ông ta

[00:16:14] đều là hàng giả sao?

[00:16:16] Không nói như vậy không trấn áp được ông ta, hiểu không?

[00:16:20] Làm ăn cũng giống như đánh nhau vậy.

[00:16:23] Nói không quá lời, không tỏ ra bản lĩnh.

[00:16:27] Nhưng khác với đánh nhau là,

[00:16:29] nói xong vẫn chưa xong.

[00:16:33] Tôi phải nghĩ cách trước ông ta,

[00:16:36] làm cho cái đầu Phật đó biến mất.

[00:16:40] Việc này e là không ổn đâu.

[00:16:41] Có gì mà không ổn?

[00:16:43] Động đến đầu Phật sẽ bị báo ứng đó.

[00:16:46] Trước đây các cửa hàng đồ cổ không dám nhận mấy thứ này lắm.

[00:16:52] Còn đồ minh khí cũng không nhận, không may mắn.

[00:16:58] Không quản được nhiều như vậy nữa.

[00:16:59] Tiểu Đức Tử! Đức Tử!

[00:17:02] Ngươi đến phố Yên Đại Tà gọi Hắc lão đại đến đây.

[00:17:08] Bảo hắn dẫn theo một huynh đệ mau chóng đến chỗ ta.

[00:17:11] Đi nhanh về nhanh.

[00:17:16] Hắc lão đại này là ai vậy?

[00:17:20] Đó là một người bạn tôi quen khi ở trong tù.

[00:17:24] Có chút võ mèo cào.

[00:17:28] Chỉ nhận tiền. Hắn ta việc gì cũng dám làm.

[00:17:32] Tôi bảo hắn đi huyện Ứng ngay trong đêm.

[00:17:34] Bất kể thế nào cũng phải giải quyết xong việc.

[00:17:36] Mao Tài, ngày mai anh đi dò la xem,

[00:17:39] Lộc đại nhân phái ai đi.

[00:17:41] Cố gắng kéo dài thời gian của người đó vài ngày.

[00:17:46] Được không? Việc buôn bán này mở ra giống như đại hội võ lâm vậy.

[00:17:55] Ôi, Lưu chưởng quỹ.

[00:17:57] Chào ngài, chào ngài.

[00:17:58] Ngài đến rồi, ngài đến rồi.

[00:18:00] Lâu rồi không ghé qua. Càng ngày càng náo nhiệt.

[00:18:03] Hôm nay mang đồ tốt gì đến vậy?

[00:18:05] Cho chúng tôi mở mang tầm mắt với.

[00:18:06] Chẳng có gì cả, đều là đồ tầm thường thôi.

[00:18:09] Chỉ có mấy miếng Điền Hoàng cũng không mới lạ, chỉ to thôi.

[00:18:13] Vậy sao? Mời ngài. Hẹn gặp lại, hẹn gặp lại.

[00:18:17] Ôi, Lưu chưởng quỹ à, Lưu chưởng quỹ.

[00:18:19] Ngài có một đồ đệ thường đến, sao hôm nay không dẫn theo?

[00:18:22] Nó ở nhà trông cửa hàng.

[00:18:24] Hôm nay tôi cũng ra ngoài giải khuây thôi.

[00:18:26] Sao hôm nay lại đông người thế này nhỉ?

[00:18:28] Haizz, đừng nhắc nữa.

[00:18:29] Đều nói ông chủ Đóa Vân Hiên ở phía Nam xuống đây.

[00:18:32] Hôm nay sẽ bán ra một chiếc bình Dú Lý Hồng đời Minh Thành Hóa.

[00:18:37] Có người nín thở muốn mua.

[00:18:39] Có người không muốn mua nhưng muốn mở mang tầm mắt nên đều ra đây.

[00:18:44] Đợi đến bây giờ lại nói không đến nữa.

[00:18:47] Vốn dĩ không có đồ.

[00:18:50] Đồ thì có đấy.

[00:18:52] Ước chừng tin tức vừa mới tung ra đã bị chuyền tay từ bên dưới rồi.

[00:18:57] Tôi vào trong xem thử. Được, được, ngài vào đi.

[00:19:00] Lưu lão bản.

[00:19:02] Lưu lão bản.

[00:19:04] Mượn bảo địa của ngài bày mấy món đồ chơi.

[00:19:06] Ấy, ngài cứ bày, cứ bày.

[00:19:10] Xin nhường đường. Được, được.

[00:19:17] Thế nào?

[00:19:18] Thật không tệ, mấy miếng đá này. Xem xem.

[00:19:22] Nào. Không dám động, không dám động, thứ này quá quý giá.

[00:19:27] Đây là đồ tốt.

[00:19:28]

[00:19:31] Đồ tốt.

[00:19:33] Phùng chưởng quỹ, thế nào? Ngài xem, tốt thì tôi gửi đến nhà cho ngài.

[00:19:40] Điền Hoàng thật sự.

[00:19:43] Lát nữa tôi mời ngài uống trà.

[00:19:50] VILY

[00:20:00]

[00:20:06] Tôi nói tôi mời ngài đi uống trà.

[00:20:08] Uống trà? Tốt! Uống trà tốt lắm.

[00:20:16] Lưu chưởng quỹ, Lưu chưởng quỹ.

[00:20:18] - Muốn xem đá.

[00:20:20] Xem xem, tốt tốt.

[00:20:33] Lưu chưởng quỹ, cảm ơn ngài nhé. Cảm ơn ngài.

[00:20:36] Xem là được rồi, xem là được rồi.

[00:20:42] Miếng đá Điền Hoàng to và tốt như vậy,

[00:20:43] sao không có ai hỏi vậy?

[00:20:45] Lẽ ra phải là hàng hot chứ nhỉ?

[00:20:48] Có lẽ là biết giá không rẻ, không dám ra tay.

[00:20:52] Cũng không đúng. Người trong nghề,

[00:20:54] cái gì cũng thấy qua rồi.

[00:20:57] Tôi nói, mấy miếng đá vừa rồi anh xem chưa?

[00:21:00] Xem rồi.

[00:21:01] Là Điền Hoàng thật không?

[00:21:02] Trông không giống.

[00:21:04] Một là quá to, hai là màu vàng quá đơ.

[00:21:08] Ánh sáng cũng không đúng, không hề óng ả.

[00:21:11] Trông cứ nhờn nhờn.

[00:21:13] Theo lẽ thường, Phong Nhất Các Lưu chưởng quỹ này ở Lưu Ly Xưởng

[00:21:18] cũng là nhân vật có tiếng tăm.

[00:21:22] Không đến nỗi lấy cục đá mỡ bò vỡ không đáng một xu

[00:21:25] đến đây lừa gạt trong nghề chứ?

[00:21:27] Khó nói. Không phải chúng ta nhìn nhầm,

[00:21:31] thì là ông ta nhìn nhầm.

[00:21:32] Hôm nay không xem được Dú Lý Hồng,

[00:21:34] không khéo lại xem được một vở "Thất tử kinh phong" (Mất con phát điên).

[00:21:46] Vừa rồi Phùng chưởng quỹ xem rồi,

[00:21:48] ngay cả tay cũng không chạm vào, xem ra tuyệt đối không phải Điền Hoàng.

[00:21:54] Xem bộ dạng vỗ tay của Phùng lão gia tử,

[00:21:56] giống như đang hả hê trên nỗi đau của người khác.

[00:22:00] Anh xem mặt Lưu chưởng quỹ tái mét rồi kìa.

[00:22:04]

[00:22:08] Đúng vậy.

[00:22:09] Nếu thật sự sai rồi... Đây không phải có vân củ cải sao?

[00:22:13] Ánh sáng không được óng ả lắm, nhưng miếng to như vậy,

[00:22:15] cũng không chắc được.

[00:22:23] Hòn đá này không thể sai được.

[00:22:25] Hơn mười lạng vàng còn là thứ yếu.

[00:22:27] Nhưng nếu thật sự sai rồi,

[00:22:29] tôi không thể làm ăn trong nghề này được nữa.

[00:22:33] Thu vào, thu vào. Bày ra cũng nhanh, thu vào cũng nhanh.

[00:22:47] Lưu chưởng quỹ, sao vậy, đá này không bán nữa à?

[00:22:52] Trong nhà tôi có chút việc gấp.

[00:22:54] Tôi phải về trước một chuyến.

[00:23:00] Đừng xem nữa, viết nhanh lên.

[00:23:02] Mang về nhà rồi xem.

[00:23:22] Anh xem xem, thế nào? Được.

[00:23:27] Giấy tờ về anh, ngân phiếu cho tôi.

[00:23:32] Đưa đây đi.

[00:23:36] Tôi ở thanh lâu này cả đời rồi,

[00:23:39] thật chưa từng thấy công tử nào có tình như vậy.

[00:23:48]

[00:23:51] Thu Nguyệt không còn là người của bà nữa.

[00:23:55] Nhưng nói đi cũng phải nói lại, nó lớn lên ở đây,

[00:23:59] sau này đây coi như là nhà mẹ đẻ của nó.

[00:24:05] Tôi đã nhờ người xem ngày rồi.

[00:24:07] Ngày kia chính là ngày hoàng đạo.

[00:24:10] Thích hợp cưới hỏi.

[00:24:13] Ngày kia tôi sẽ cho kiệu đến đón người.

[00:24:17] Hai ngày này chúng ta hai bên cùng chuẩn bị.

[00:24:21] Nói đi là đi ngay.

[00:24:24] Nghĩ đến Thu Nguyệt, lòng tôi

[00:24:27] thật sự có chút không nỡ.

[00:24:31] Từ hôm nay trở đi,

[00:24:33] tôi không còn là người mai mối của các người nữa.

[00:24:36] Phải coi là mẹ vợ rồi.

[00:24:40] Con rể không thù mẹ vợ.

[00:24:43] Sau này tôi có làm gì không phải,

[00:24:45] Mao công tử anh nhất định phải bỏ qua cho nhiều.

[00:24:50] Mao công tử, tôi còn có câu hỏi không biết có nên hỏi không,

[00:24:54] tôi phải hỏi anh. Bà hỏi đi, bà hỏi đi.

[00:25:00] Các vị vào bàn đi.

[00:25:01] Mao công tử.

[00:25:02] Mao công tử, chúng ta nói chuyện riêng một chút.

[00:25:09] Mao công tử,

[00:25:10] ngân phiếu này của anh từ đâu mà có?

[00:25:14] Haizz, tôi tưởng chuyện gì.

[00:25:16] Xem kìa, vẫn là không yên tâm về tôi phải không?

[00:25:20] Tiền này tôi kiếm không ra thì tôi vay không được sao?

[00:25:26] Ngân phiếu này là tôi dùng cửa hàng thế chấp vay ra đó.

[00:25:31] Bà yên tâm. Thu Nguyệt à, cô cũng yên tâm.

[00:25:35] Ngành đồ cổ này,

[00:25:37] chỉ cần làm thành một vụ mua bán,

[00:25:39] là có thể kiếm lại tiền.

[00:25:41] Chẳng phải mấy hôm trước Bối Lặc gia

[00:25:43] chiếu cố tôi một vụ mua bán sao?

[00:25:45] Một lần là năm nghìn đồng.

[00:25:49] Sao nào? Chúng ta vào bàn nhé? Chúng ta vào bàn.

[00:25:52] Vào bàn đi.

[00:26:07] Không ngờ lại có người làm như vậy.

[00:26:11] Sao trước đây tôi lại không liên kết người Nhật mua đá

[00:26:16] với cậu tiểu nhị bán đá lại với nhau?

[00:26:19] Bây giờ nghĩ lại, họ vốn dĩ là một phe.

[00:26:24] Dàn dựng sẵn bẫy,

[00:26:26] trước tiên đến chỗ tôi mua một miếng nhỏ, cho chút ngọt ngào.

[00:26:30] K

[00:26:31] Sau đó lại giả vờ đặt hàng, nhân lúc tôi đang vội muốn nhập hàng,

[00:26:34] lại bán đồ giả cho tôi.

[00:26:38] Đây là một cái bẫy liên hoàn.

[00:26:41] Tôi làm nghề đồ cổ này hơn hai mươi năm rồi,

[00:26:44] chưa từng nghe có ai làm như vậy. Cái này...

[00:26:49] Lòng người hiểm ác.

[00:26:50] Chuyện đã xảy ra rồi,

[00:26:52] chưởng quỹ ngài cũng đừng lo lắng nữa.

[00:26:55] Lo lắng hại thân lại càng không tốt.

[00:26:57] Tôi không phải lo vì tiền.

[00:26:59] Mà là hôm nay tôi đã bị mất mặt ở chợ đồ cũ rồi.

[00:27:04] Chưa qua đêm nay,

[00:27:05] cả giới đồ cổ chắc chắn đều truyền tai nhau,

[00:27:08] nói Lưu chưởng quỹ của Phong Nhất Các,

[00:27:09] cầm một hòn đá vỡ đã nhuộm màu, đánh sáp,

[00:27:12] đến lừa gạt trong nghề!

[00:27:16] Cậu cũng biết, ngành đồ cổ này coi trọng nhất là uy tín.

[00:27:21] Nó đánh cược vào con mắt tinh tường.

[00:27:23] Hôm nay cậu trước mặt bao nhiêu người trong nghề,

[00:27:26] mất mặt lớn như vậy,

[00:27:27] sau này còn dựa vào cái gì để ở trong nghề này

[00:27:29] đứng vững kiếm cơm nữa đây tôi?

[00:27:33] Nói như vậy, trong giới đồ cổ bao nhiêu năm nay,

[00:27:35] chẳng lẽ không có ai nhìn nhầm đồ sao?

[00:27:39] Chưởng quỹ, ngài uống miếng nước trước đã.

[00:27:44] Lời này của cậu hỏi cũng phải.

[00:27:47] Trong giới đồ cổ nhiều người như vậy,

[00:27:49] ngày nào cũng phải nhập hàng, xuất hàng,

[00:27:52] làm sao mà không có một cái sai nào chứ?

[00:27:55] Mỗi ngày mười cái sai cũng không quá đáng.

[00:27:59] Nhưng sao lại không nghe ai nói

[00:28:01] mua phải món đồ nhìn nhầm?

[00:28:04] Một món cũng không nghe thấy.

[00:28:08] Không phải là họ không sai.

[00:28:11] Mà là họ sai rồi,

[00:28:14] họ không nói ra.

[00:28:17] Nhìn đồ nhìn nhầm mắt,

[00:28:19] đối với người học việc mà nói không là gì cả.

[00:28:22] Nhưng,

[00:28:23] đối với một người như tôi,

[00:28:24] dựa vào cái này để kiếm cơm, là người trong nghề mà nói,

[00:28:26] chuyện này lớn rồi.

[00:28:29] Họ thật sự mua sai rồi,

[00:28:30] theo cách nói thông thường,

[00:28:31] là phải ngậm bồ hòn làm ngọt.

[00:28:35] Người biết càng ít càng tốt.

[00:28:38] Giấu đồ đi,

[00:28:40] có ai hỏi họ cũng không nói.

[00:28:43] Đâu như tôi hôm nay,

[00:28:45]

[00:28:48] tất cả mọi người trong nghề đều nhìn thấy.

[00:28:50] Đây chẳng phải là trò cười lớn nhất

[00:28:53] trong lịch sử giới đồ cổ sao?

[00:29:12] Ngài uống nước.

[00:29:14] Chuyện này, cậu đừng nói với

[00:29:15] bà chủ trước nhé.

[00:29:22] Tôi thật hận.

[00:29:26] Con người không thể quá tham lợi.

[00:29:31] Ngành đồ cổ này,

[00:29:33] nói không tham lợi, chỉ vì tính tình thích chơi,

[00:29:36] đó là nói nhảm.

[00:29:40] Không có người thanh cao như vậy đâu.

[00:29:42] Nhưng, nhưng cũng không thể chạy theo lợi nhuận.

[00:29:46] Chỉ nghĩ đến lợi rồi,

[00:29:48] trước mắt như bị một lớp gì đó che đi.

[00:29:51] Bình thường nhìn cái gì cũng không nhầm mắt.

[00:29:52] Đến lúc đó chắc chắn sẽ nhầm mắt, không sai.

[00:29:57] Nghĩ lại ngày đó, khi tôi mua mấy viên đá kia,

[00:30:02] trước tiên là bị câu chuyện hắn bịa ra làm cho rối trí.

[00:30:05] Nào là có người đặt hàng rồi, ngài xem cũng xem.

[00:30:10] Lòng tôi lập tức

[00:30:12] đặt vào việc làm sao có thể giành được viên đá này

[00:30:14] từ tay người ta.

[00:30:19] Xem đá không còn kỹ nữa.

[00:30:22] Thêm vào đó lúc tôi xem,

[00:30:25] hắn lại nói đừng để người lạ vào, đóng cửa lại.

[00:30:30] Đây theo quy tắc trong nghề là giành hàng của người khác,

[00:30:33] không hợp lệ.

[00:30:35] Nhưng tôi,

[00:30:36] nhưng tôi vì lời người Nhật giả kia nói,

[00:30:38] đá này càng to càng tốt,

[00:30:40] tiền nhiều bao nhiêu cũng cho, bị cám dỗ,

[00:30:43] tôi xem lại càng không kỹ.

[00:30:47] Lúc cầm viên đá đó,

[00:30:50] tôi cứ cảm thấy trong tay mình

[00:30:52] như cầm một cục vàng lớn vậy.

[00:30:57] Không nỡ buông tay nữa.

[00:31:01] Nghĩ lại lúc đó, người ta đưa cho tôi một viên đá mỡ bò,

[00:31:06] tôi cũng phải nói là Điền Hoàng.

[00:31:10] Tham tiền mờ mắt, câu nói này không sai chút nào.

[00:31:31] Chưởng quỹ.

[00:31:44] Viên đá này,

[00:31:55] tôi phải giữ lại.

[00:31:58] Tôi phải giữ lại.

[00:32:02] Giữ lại.

[00:32:07] Ngành đồ cổ này,

[00:32:10] e là không làm được nữa!

[00:32:12] E là không làm được nữa.

[00:32:13] Chưởng quỹ.

[00:32:15] Ngài nói nhiều như vậy coi như đã nghĩ thông suốt rồi.

[00:32:18] Chuyện đã nghĩ thông suốt,

[00:32:19] từ phía bản thân mình mà nói coi như đã qua đi.

[00:32:22] Bản thân ngài đã qua đi rồi,

[00:32:24] còn quản người khác nghĩ thế nào?

[00:32:26] Gia Cát Lượng cũng có lúc thua trận mà.

[00:32:29] Sao ngài vừa nói đã không muốn làm nữa vậy?

[00:32:34] Cậu không biết đâu.

[00:32:37] Ngành đồ cổ này,

[00:32:40] còn... còn hiểm ác hơn chiến trường nữa.

[00:32:45] Bao nhiêu năm nay,

[00:32:47] cũng không phải chỉ mình tôi rơi vào kết cục này.

[00:32:52] Có mấy vị,

[00:32:55] đều thất bại như vậy.

[00:33:02] May là mấy lần trước còn kiếm được chút ít.

[00:33:06] Cái cửa hàng của Mao Tài kia,

[00:33:07] cũng có thể bù đắp được khoản lỗ lần này.

[00:33:14] Nghĩ lại cũng lạ.

[00:33:17] Thật sự là kiếm được rồi lại mất đi, một hồi công cốc.

[00:33:25] Vừa rồi quên không nói với ngài.

[00:33:27] Vừa rồi Ngân hàng Diêm Nghiệp gọi điện nói,

[00:33:29] hỏi về chuyện vay tiền.

[00:33:32] Chuyện này à... Từ trước đến nay đều là việc nọ kéo theo việc kia.

[00:33:39] May mà,

[00:33:41] còn có một cái cửa hàng.

[00:33:45] Nếu họ gọi điện lại,

[00:33:47] cậu nói với họ, trong vòng năm ngày tôi nhất định sẽ trả.

[00:33:54] Mệt rồi. Về nghỉ ngơi đây.

[00:34:12] Một ngày, già đi hai mươi tuổi.

[00:34:56] Ngành đồ cổ à...

[00:35:16] Đi.

[00:36:04] Phật gia đừng trách tôi.

[00:36:05] Vốn không muốn giết ngài, đây cũng là bất đắc dĩ thôi.

[00:36:58] Xem.

[00:37:07] T

[00:37:09] Ngươi xem.

[00:37:10] A Di Đà Phật.

[00:37:11] Đại nhân không chấp kẻ tiểu nhân.

[00:37:12] Lần này chúng tôi đến thật là có nhiều đắc tội.

[00:37:22] A Di Đà Phật.

[00:37:24] A Di Đà Phật.

[00:37:33] Lão đại, chúng ta cứ cho nổ nó đi.

[00:37:37] Ngươi nói cái gì?

[00:37:39] Cho nổ nó.

[00:37:40] Đồ khốn nhà ngươi trèo lên được không?

[00:37:44] Ta nói cho ngươi biết,

[00:37:45] chúng ta vẫn cứ làm theo cách cũ.

[00:37:48] Đây có báo này, thấy không, cứ theo cái này mà làm.

[00:38:05] Đi.

[00:38:28] Lão đại, ông xem, cái này có phải không?

[00:38:33] Để ta xem nào.

[00:38:35] Chúng ta cần tìm là một vị Phật gia.

[00:38:37] Ngươi xem đây là một ông già. Tìm tiếp đi.

[00:38:55] Lão đại, bên trong này đều na ná nhau cả.

[00:38:57] Tôi thấy cứ cho nổ đại một cái là xong.

[00:38:59] Thằng nhãi nhà ngươi lại lên cơn à?

[00:39:02] Thứ này nếu cho nổ sai,

[00:39:03] chúng ta không thể giao phó cho Từ Nhị gia được.

[00:39:06] Ta nói cho ngươi biết,

[00:39:07] chúng ta cần tìm là một vị Phật gia mặt hiền lành.

[00:39:09] Tìm tiếp đi.

[00:39:12] Cái này mặt hiền.

[00:39:16] Không được! Mẹ kiếp đây là Thiên Vương, cái này mày không thấy à?

[00:39:55] Lão đại,

[00:39:57] tôi thấy chính là cái này đi.

[00:40:01] Để ta xem nào.

[00:40:05] Không sai, chính là nó.

[00:40:07] Lên.

[00:40:21] Cái đầu Phật lành lặn thế này, lấy thì cứ lấy đi,

[00:40:23] tại sao cứ phải cho nổ nó?

[00:40:25] Ai biết được trong hồ lô của Từ Nhị này

[00:40:27] bán thuốc gì.

[00:40:28] Lấy cũng không lấy, giữ cũng không giữ, cứ phải phá hủy.

[00:40:31] Vậy phá hủy thì phá hủy đi.

[00:40:34] Được rồi, ta châm đây.

[00:40:39] Đi.

[00:40:48] Cháy rồi! Trong đại điện cháy rồi!

[00:41:02] Các người xem, có hai người trèo tường chạy rồi! Mau đuổi theo!

[00:41:07] Chữa cháy!

[00:41:15] Ngày 18 tháng 5, bán một cái đỉnh, thu 500 đồng bạc trắng.

[00:41:23] Ngày 19 tháng 5, thu hai bức tranh, chi 300 đồng bạc trắng.

[00:41:49] Lộc đại nhân đến rồi.

[00:41:50] Nhị gia, Lộc đại nhân ở bên ngoài ạ. Ông ta muốn gặp ngài.

[00:41:54] Hỏng rồi. Hắc lão đại đi không thấy về.

[00:41:57] Vẫn chưa biết việc đã xong chưa.

[00:41:59] Sao ngươi không nói ta không có ở đây?

[00:42:01] Không có ạ.

[00:42:03] Tôi thấy bộ dạng cười của ông ta,

[00:42:05] tưởng là lại có mối làm ăn đến.

[00:42:07] Cái gì? Ông ta cười à? Đang cười à?

[00:42:13] Được rồi. Thu dọn.

[00:42:17] Lộc đại nhân, sao ông không dám gặp tôi nữa rồi?

[00:42:20] Xem kìa, ngài oan cho tôi rồi. Không phải.

[00:42:22] Đây, mấy ngày không gặp,

[00:42:24] tôi đang định đến phủ ngài bái kiến đây.

[00:42:28] Mời, mời. Tốt, tốt.

[00:42:34] Đức Tử, pha trà.

[00:42:37] Chuyện lần trước tôi không trách ông nữa.

[00:42:40] Trách hay không trách gì chứ?

[00:42:41] Ngài vui là được rồi, vui là được rồi.

[00:42:44] Huyện Ứng tôi đã phái người đi rồi.

[00:42:46] Tượng Phật đó không những đầu không còn,

[00:42:49] mà cả thân cũng không còn.

[00:42:50] Tôi đã nói là không còn rồi mà.

[00:42:52] Bức ảnh đó của ngài là ảnh cũ, không chắc đâu.

[00:42:56] Nghe hòa thượng trong viện nói,

[00:42:59] là năm ngày trước có hai người đến cho nổ rồi.

[00:43:03] Vậy ý của ngài là...

[00:43:05] Đầu Phật ông bán cho tôi chắc chắn là giả.

[00:43:08] Giả?

[00:43:09] Tôi nói sao ngài vẫn cứ cố chấp như vậy?

[00:43:12] Ông đừng vội.

[00:43:14] Giả cũng không sao.

[00:43:16] Sao tôi có thể bán đồ giả cho ngài được chứ?

[00:43:19] Ông đừng vội.

[00:43:21] Tôi đã nói là giả cũng không sao.

[00:43:24] Cái thật đã không còn nữa thì cái giả chính là cái thật rồi.

[00:43:29] Chỉ cần sự việc có thể nói xuôi được,

[00:43:31] tôi không quan tâm nữa.

[00:43:33] Mấu chốt là có thể cho tôi qua cửa.

[00:43:37] Lộc đại nhân, tôi thật không ngờ ngài... à...

[00:43:41] lại khoan dung độ lượng như vậy.

[00:43:45] Chuyện như vậy trên thế giới đều có.

[00:43:47] Ở chỗ chúng tôi cũng có chuyện như vậy.

[00:43:50] Có một nhà buôn đồ cổ,

[00:43:51] thu được đồng tiền cổ duy nhất trên thế giới.

[00:43:55] Ông ta rất vui mừng.

[00:43:57] Nhưng không lâu sau,

[00:43:59] lại phát hiện ra đồng thứ hai.

[00:44:02] Ông ta dùng giá cao mua lại nó,

[00:44:04] sau đó hủy đi.

[00:44:06] Ôi, đây chẳng phải là lãng phí đồ vật sao?

[00:44:08] Không, không, không, rất bình thường.

[00:44:12] Hai đồng... giá trị của hai đồng

[00:44:14] không bằng giá trị của một đồng.

[00:44:16] Ông hiểu chứ? Cái này tôi hiểu.

[00:44:19] Mặc dù cái còn lại là đồ giả,

[00:44:22] đồ giả này cũng là duy nhất.

[00:44:25] Vậy là tôi đã có được giá trị.

[00:44:28] Ngài nói phải. Tôi đã mở mang kiến thức.

[00:44:31] Chuyện này không thể cứ thế là xong.

[00:44:37] Ông còn phải giúp tôi làm một việc nữa.

[00:44:40] Bù đắp sự thiếu sót lần này.

[00:44:42] Chúng ta làm việc là làm việc, chuyện nào ra chuyện đó.

[00:44:46] Đừng có lúc nào cũng kéo chuyện này vào với nhau.

[00:44:49] Không kéo vào, sợ ông không làm.

[00:44:54] Chúng ta là cửa hàng do Bối Lặc gia mở.

[00:44:55] Nhị gia, đây là ngân phiếu của ngài.

[00:44:56] Chuyện gì mà không làm được chứ?

[00:44:57] Nhị gia, đây là ngân phiếu của ngài.

[00:44:58] Nhị gia, đây là ngân phiếu của ngài.

[00:44:59] Trước đây Tử Cấm Thành cũng như nhà mình vậy.

[00:44:59] Năm nghìn đồng. Ngài nhận kỹ ạ.

[00:45:01] Trước đây Tử Cấm Thành cũng như nhà mình vậy.

[00:45:02] Chiêu này của ngài thật tuyệt.

[00:45:02] Bây giờ tuy nói Hoàng thượng đổ rồi,

[00:45:03] Bây giờ tuy nói Hoàng thượng đổ rồi,

[00:45:03] Trước hết là làm rạng danh, nâng tầm Bối Bối Trai.

[00:45:05] Trước hết là làm rạng danh, nâng tầm Bối Bối Trai.

[00:45:05] Nhưng bọn Viên Thế Khải này, Đoàn Kỳ Thụy này,

[00:45:07] Nhưng bọn Viên Thế Khải này, Đoàn Kỳ Thụy này,

[00:45:08] Thứ hai là,

[00:45:09] trước đây đều rất quen thuộc.

[00:45:09] trước đây đều rất quen thuộc.

[00:45:09] lập tức nâng giá thị trường lên.

[00:45:11] lập tức nâng giá thị trường lên.

[00:45:12] Không lạ mặt.

[00:45:13] Không lạ mặt.

[00:45:13] Nghe nói à, sau khi chúng ta đi,

[00:45:14] Biết không?

[00:45:15] Biết không?

[00:45:15] hàng trong nghề ít nhất tăng gấp đôi.

[00:45:15] hàng trong nghề ít nhất tăng gấp đôi.

[00:45:16] Như vậy tốt nhất.

[00:45:18] Như vậy tốt nhất.

[00:45:19] Chúng tôi phát hiện ở Cam Túc bích họa đời Đường của các vị.

[00:45:20] Đồ cổ tôi thừa nhận không hiểu lắm.

[00:45:23] Đồ cổ tôi thừa nhận không hiểu lắm.

[00:45:24] Vô cùng tinh xảo. ®

[00:45:24] Nhưng đấu trí là bản tính bẩm sinh của tôi.

[00:45:26] Nhưng đấu trí là bản tính bẩm sinh của tôi.

[00:45:26] Tranh đã lấy xuống rồi.

[00:45:28] Tranh đã lấy xuống rồi.

[00:45:29] Nhưng vận chuyển sợ trên đường không an toàn.

[00:45:30] Đây không phải quản gia, gia nhân các vương phủ thấy thời thế không tốt,

[00:45:31] Đây không phải quản gia, gia nhân các vương phủ thấy thời thế không tốt,

[00:45:33] Ông có thể từ chỗ tổng lý

[00:45:35] Ông có thể từ chỗ tổng lý

[00:45:36] cứ liên tục gửi đồ đến chỗ tôi.

[00:45:36] xin được giấy thông hành không?

[00:45:38] cứ liên tục gửi đồ đến chỗ tôi.

[00:45:39] Tôi sẽ cố gắng cảm ơn ông.

[00:45:39] Tôi sẽ cố gắng cảm ơn ông.

[00:45:39] Thu gom cũng gần đủ rồi.

[00:45:40] Tôi sẽ cố gắng cảm ơn ông.

[00:45:42] Cố gắng thế nào?

[00:45:42] Tôi nói,

[00:45:43] Cố gắng thế nào?

[00:45:44] Nếu chúng ta không nâng giá lên,

[00:45:44] Nếu chúng ta không nâng giá lên,

[00:45:44] Hai mươi lạng vàng.

[00:45:46] Nếu chúng ta không nâng giá lên,

[00:45:47] Vậy không phải tự thu sao?

[00:45:49] Chuyện nhỏ. Ông à, không cho tôi vàng,

[00:45:52] Hơn nữa,

[00:45:52] Hơn nữa,

[00:45:53] tôi cũng phải làm cho ông.

[00:45:54] Khẩu vị của đám Hán học giả rởm này,

[00:45:54] Khẩu vị của đám Hán học giả rởm này,

[00:45:55] Từ...

[00:45:56] Từ...

[00:45:56] Bị tôi kích thích lên rồi.

[00:45:57] Bị tôi kích thích lên rồi.

[00:45:57] Ông sẽ không vì vận chuyển là cổ vật của nước ông

[00:45:59] Mao Tài, sau này theo ta làm cho tốt.

[00:46:02] Mao Tài, sau này theo ta làm cho tốt.

[00:46:03] mà đau lòng chứ?

[00:46:04] mà đau lòng chứ?

[00:46:04] Là người nước ngoài thì cứ dẫn đến đây cho tôi.

[00:46:04] Là người nước ngoài thì cứ dẫn đến đây cho tôi.

[00:46:06] Lời hay ông nói hết rồi.

[00:46:06] Lời hay ông nói hết rồi.

[00:46:07] Nào là mối Pháp, mối Đức, mối Nhật.

[00:46:08] Năm đó ông học tấu hài của ai vậy?

[00:46:09] Năm đó ông học tấu hài của ai vậy?

[00:46:09] Ta đây chỉ có một, hạng Bối Lặc.

[00:46:11] Ta đây chỉ có một, hạng Bối Lặc.

[00:46:13] Lão gấu già.

[00:46:13] Có danh hiệu Bối Lặc gia,

[00:46:14] Lão gấu già.

[00:46:15]

[00:46:15] Ngươi sớm đã xuất sư rồi, không cần học nữa.

[00:46:17] Ngươi sớm đã xuất sư rồi, không cần học nữa.

[00:46:17] Ông còn xấu xa hơn hắn.

[00:46:18] Đúng vậy! Phải không? Đúng vậy!

[00:46:18] Đúng vậy! Phải không? Đúng vậy!

[00:46:19] Vừa rồi ông hỏi tôi có đau lòng không?

[00:46:20] Mao Tài nhìn đây, hàng đã vào tay,

[00:46:21] Mao Tài nhìn đây, hàng đã vào tay,

[00:46:22] Ta xấu ta biết.

[00:46:23] Mao Tài nhìn đây, hàng đã vào tay,

[00:46:24] Mẹ kiếp nhà ngươi xấu xa còn giả làm thánh nhân.

[00:46:25] Giá cũng nâng lên rồi, ông cứ chờ xem.

[00:46:28] Giá cũng nâng lên rồi, ông cứ chờ xem.

[00:46:30] Nhị gia, cảm ơn ngài. Tôi quyết theo ngài.

[00:47:16] Để niềm vui đến nơi bạn từng mơ

[00:47:25] Để niềm vui đến nơi bạn từng mơ

[00:47:25] Điểm dừng chân

[00:47:26] Để tình yêu vĩnh cửu

[00:47:26] Để tình yêu mãi mãi

[00:47:28] Để niềm vui đến nơi bạn từng mơ

[00:47:29] Điểm dừng chân của tiền

[00:47:30] Để bầu trời mãi mãi

[00:47:30] Để tình yêu mãi mãi

[00:47:31] Để sự tiếp nhận vĩnh cửu

[00:47:32] Để tình yêu mãi mãi

[00:47:36] Để niềm vui dừng lại nơi cảm giác trẻ mãi của bạn

[00:47:39] Để niềm vui dừng lại nơi cảm giác trẻ mãi của bạn

[00:47:44] Để niềm vui dừng lại nơi cảm giác trẻ mãi của bạn

[00:47:54] Bầu trời gần kề

[00:47:57] Bầu trời gần bên bạn

[00:48:02] Để ánh dương vuốt ve

[00:48:03] Trong nhà

[00:48:07] Trong sự đắm chìm của bạn

[00:48:27] Để tình yêu mãi mãi

[00:48:28] Để mong muốn mãi mãi

[00:48:29] Để tình yêu mãi mãi

[00:48:30] Để tình yêu mãi mãi

[00:48:32] Để tình yêu mãi mãi

[00:48:32] Để tình yêu mãi mãi

[00:48:37] Ưu

[00:48:49] [Giấy phép sản xuất phim truyền hình: 00220]

[00:48:53] Tây

[00:48:53] Trứng

[00:48:53] Trứng

[00:48:58] [Giấy phép sản xuất phim truyền hình 00220]

[00:49:02] AYY

[00:49:07] Họa


 0 Bemerkungen sort   Sortiere nach


Als nächstes