Sljedeći

《Truyền kỳ Lưu Ly Xưởng》 Tập 23-Diễn viên chính: Phùng Viễn Chinh, Trương Quốc Lập, Cúc Tuyết

7 Pogledi· 04/21/25
duongvu88
duongvu88
3 Pretplatnici
3

⁣【Tóm tắt nội dung】
Bộ phim kể về ba người đàn ông vốn không hề liên quan đến đồ cổ: Viên Ngọc Sơn thật thà chất phác, Kim Bảo Nguyên – một vương gia sa sút nhưng mê hí khúc, và Thôi Hòa Hữu – một tiểu sinh giỏi chiến đấu. Do cơ duyên trớ trêu, cả ba cùng bước chân vào Lưu Ly Xưởng và từ đó dệt nên một câu chuyện huyền thoại về nhân duyên thời loạn thế.

Prikaži više

[00:00:15] Người phàm trần hay rung động

[00:00:18] Người phàm trần hay rung động

[00:00:19] Ngang dọc đa phần là kẻ si tình

[00:00:27] Ngủ không biết về đâu

[00:00:33] Tỉnh chẳng hay lối về

[00:00:34] Đều là những kẻ hồ đồ

[00:00:41] Trời không chiều lòng người

[00:00:45] Người không chiều lòng mình

[00:00:48] Cần gì phải định nghĩa

[00:00:55] Chúng ta đều là người tốt bình thường

[00:00:59] Tâm si, tâm phàm luôn sẽ có

[00:01:02] Thu về luôn sẽ có

[00:01:03] Chúng ta đều là người tốt bình thường

[00:01:06] Chúng ta đều là người tốt bình thường

[00:01:07] Lương tâm quý giá nhất

[00:01:10] Văn hóa quan trọng nhất

[00:01:10] Chúng ta đều là người tốt bình thường

[00:01:13] Tôi

[00:01:14] Tâm si, tâm phàm luôn sẽ có

[00:01:17] Chúng ta đều là người tốt bình thường

[00:01:21] Lương tâm quý giá nhất

[00:01:28] Lương tâm quý giá nhất

[00:01:50] Tôi nói này lão Vu.

[00:01:51] Tôi là khách quen mua đồ của ông.

[00:01:53] Ông không thể bớt chút nữa sao?

[00:01:54] Tôi bớt cho ông, bốn trăm.

[00:01:57] Bốn trăm, bốn trăm thì thôi vậy.

[00:01:59] Đức Tử.

[00:02:00] Thôi Gia, ngài lại đến rồi. Đến rồi đến rồi.

[00:02:02] Cả cái chợ ma này ngài tìm xem.

[00:02:04] Làm gì có ai ngày nào cũng ngồi xe kéo đến đây.

[00:02:06] Ta thích thế, chợ ma này có duyên với ta.

[00:02:11] Không có chợ ma, đừng nói là ngồi xe kéo.

[00:02:14] Ngay cả tiền vốn đánh trống bỏi ta cũng chẳng có.

[00:02:17] Có đồ gì mới không?

[00:02:19] Vẫn là hàng hôm qua.

[00:02:21] Chưa bán được món nào. Ngài chiếu cố tôi chút đi.

[00:02:24] Đừng, đừng nói vậy.

[00:02:26] Đức Tử, ông lão bán đồ đồng xanh đằng kia.

[00:02:30] Trông lạ quá.

[00:02:31] Mấy món đồ đồng trên sạp của ông ấy.

[00:02:34] Là thật hay giả vậy?

[00:02:36] Ngài nói vị nào ạ? Vị đằng kia kìa.

[00:02:40] Vị nào? Vị đằng kia.

[00:02:42] Ngài hỏi ông ấy sao? Sư phụ Vu à.

[00:02:45] Nghệ nhân đồ đồng nổi tiếng nhất thành Bắc Kinh.

[00:02:48] Sửa chữa, vá víu, làm giả cổ, đều giỏi cả.

[00:02:53] Đồ qua tay ông ấy bán lừa được khối người rồi.

[00:02:56] Bình thường ông ấy không đến đây đâu.

[00:02:58] Ở nhà nhận đơn đặt hàng thôi.

[00:03:00] Hôm nay không biết sao lại ra đây.

[00:03:02] Chắc là nhà thiếu tiền tiêu.

[00:03:04] Xem mấy món đồ đồng của ông ấy kìa.

[00:03:06] Làm giống đồ cũ chẳng khác gì.

[00:03:09] Vừa nãy tôi còn suýt mua mấy món đấy.

[00:03:12] Hỏi giá thì cũng không rẻ.

[00:03:15] Tôi nghĩ lại nên dừng tay.

[00:03:17] Ngài xem, ngài khó chiều thật đấy.

[00:03:19] Bán cao thì ngài nói đắt.

[00:03:21] Bán rẻ cho ngài thì ngài lại nói hàng giả.

[00:03:24] Đồ của tôi đều là thật cả.

[00:03:26] Cái nghiên mực này ngài lấy đi.

[00:03:28] Đưa tiền là lấy đi thôi.

[00:03:31] Lấy đi cũng là đồ bỏ đi thôi.

[00:03:33] Được rồi. Chiếu cố cậu vậy.

[00:03:41] Đây. Cầm tiền đi. Cảm ơn ngài.

[00:03:43] Cả nhà có bánh ngô ăn rồi.

[00:03:44] Đức Tử.

[00:03:46] Mai có đồ gì tốt thì để dành cho ta.

[00:03:48] Vâng ạ.

[00:03:49] Sư phụ Vu, ông dọn hàng sớm thế?

[00:03:53] Đường xa, về sớm chút.

[00:03:55] Được rồi, ông cứ yên tâm.

[00:04:02] Phương Nhi. Nhanh lên. Theo sau xe kéo phía trước.

[00:04:06] Được ạ, ngài.

[00:04:10] Nhanh lên.

[00:04:21] Chậm thôi. Bên này.

[00:04:40] Ông tìm ai vậy? Ông là sư phụ Vu phải không?

[00:04:44] Tôi theo ông suốt từ chợ ma đến đây.

[00:04:46] Tôi là chủ tiệm Hòa Hữu Hiên. Tôi tìm ông.

[00:04:50] Vậy thì tốt. Vào nhà nói chuyện.

[00:04:58] Mời ông.

[00:05:02] Có khách đến rồi. Mau, mau pha trà.

[00:05:05] Mời ông vào nhà.

[00:05:12] Mời vào. Ài, mời vào. Được.

[00:05:17] Được được.

[00:05:21] Mời ông ngồi. Được.

[00:05:27] Ông đừng bận rộn nữa.

[00:05:31] Ông ngồi đi, ngồi đi.

[00:05:34] Mời ông. Được. Cảm ơn.

[00:05:37] Được, ông cứ tự nhiên.

[00:05:44] Sư phụ Vu.

[00:05:45] Tôi thấy đồ đồng ông làm ở chợ ma rồi.

[00:05:48] Làm rất khéo.

[00:05:50] Tôi có một cửa tiệm ở Lưu Ly Xưởng.

[00:05:54] Cũng có vài khách hàng sưu tầm đồ đồng.

[00:05:58] Vẫn luôn muốn tìm một người có thể sửa chữa, vá víu.

[00:06:02] Hôm nay cuối cùng cũng gặp được ông.

[00:06:04] Thôi tiên sinh, ông đừng khách sáo.

[00:06:06] Sau này có việc gì cứ mang qua đây.

[00:06:09] Vậy tôi còn phải cảm ơn ông nữa.

[00:06:11] Ông chiếu cố tôi rồi, sư phụ Vu.

[00:06:13] Một năm ông làm được bao nhiêu món đồ đồng này?

[00:06:17] Cũng không làm được nhiều. Nhiều nhất là khoảng mười món.

[00:06:20] Làm nhiều cũng không ai mua.

[00:06:23] Đúng vậy. Nhiều thì không còn giá trị nữa.

[00:06:28] Tôi có một ý này, ông nghe thử xem sao.

[00:06:31] Được thì được, không được thì coi như tôi chưa nói.

[00:06:35] Ông nói đi.

[00:06:37] Tôi muốn ông một năm chỉ làm hai mươi món.

[00:06:41] Hai mươi món, mỗi món một kiểu khác nhau.

[00:06:44] Người khác có nhờ ông làm thế nào ông cũng không được làm thêm.

[00:06:48] Nói câu bất kính.

[00:06:49] Hòa Hữu Hiên chúng tôi muốn bao trọn gói ông.

[00:06:53] Mỗi tháng tôi gửi ông hai mươi đồng tiền công.

[00:06:58] Ông thấy thế nào?

[00:06:59] Nếu không được thì coi như tôi chưa nói.

[00:07:02] Có gì mà không được chứ.

[00:07:04] Tôi đang mong có người cho tôi bữa cơm ổn định đây.

[00:07:07] Làm ít đồ đi, tiền không ít đi.

[00:07:10] Ai mà không muốn chứ.

[00:07:12] Vậy thì tốt. Ông thẳng thắn, tôi cũng thẳng thắn rồi.

[00:07:18] Đây là mười đồng bạc trắng.

[00:07:20] Coi như quà gặp mặt tôi tặng ông.

[00:07:23] Sau này chúng ta tìm người trung gian ký hợp đồng.

[00:07:26] Chuyện này cứ quyết định như vậy, thế nào?

[00:07:35] Số tiền này giúp tôi được việc lớn rồi.

[00:07:38] Tôi đang lo không biết lấy đâu tiền mua thuốc đây.

[00:07:40] Cảm ơn ông.

[00:07:41] Ông xem kìa.

[00:07:43] Lần đầu tôi đến chợ ma không bán được gì.

[00:07:45] Nhưng lại gặp được ông, đây chẳng phải là may mắn sao.

[00:07:48] Vậy sư phụ Vu, cứ thế đã nhé.

[00:07:50] Đồ ông cứ làm trước đi, niên đại càng cổ càng tốt.

[00:07:55] Đợi khi nào tôi cần hàng, tôi sẽ lại đến.

[00:07:58] Ông thấy được không? Tôi đi đây.

[00:08:01] Ông không mang theo món nào à?

[00:08:03] Tốt nhất là mang theo một món.

[00:08:05] Vậy được, ông xem đi. Tôi xem nào.

[00:08:09] Còn món này nữa, ông xem được không? Tôi xem nào.

[00:08:15] Ông xem hoa văn này rất rõ ràng.

[00:08:19] Được. Mang món này đi vậy. Được.

[00:08:21] Tôi đi đây. Được.

[00:08:23] Ông đi à? Không ở lại ăn cơm sao? Đi à? Thôi khỏi.

[00:08:27] Làm phiền sư phụ Vu quá rồi. Tôi đi đây.

[00:08:29] Xin dừng bước. Dừng bước. Ông đi thong thả. Đi thong thả.

[00:08:31]

[00:08:40]

[00:08:42] Nhiều thế này à? Sư phụ Vu, thế này nhé.

[00:08:44] Số còn lại thì đừng bán cho ai nữa.

[00:08:49] Sau này tôi sẽ sai người đến chọn lựa.

[00:08:52] Những cái còn lại thì hủy hết đi. Được rồi. Những cái còn lại

[00:08:55] Cứ vậy nhé, tôi đi đây.

[00:08:58] Ông yên tâm.

[00:09:00] Sư phụ Vu, đây là?

[00:09:01] Đây là con gái tôi, Hòe Hoa.

[00:09:03] Ngày ngày buôn bán nhỏ, phụ giúp gia đình.

[00:09:06] Hòe Hoa, gọi chú Thôi đi.

[00:09:10] Chú Thôi.

[00:09:13] Vậy sư phụ Vu, tôi đi đây. Mời.

[00:09:22] Được. Ông dừng bước. Ông đi cẩn thận.

[00:10:14] Ngô tiên sinh.

[00:10:19] Thật có nhã hứng quá nhỉ.

[00:10:30] Hát khúc cũng được.

[00:10:32] Thổi sáo, chơi cổ cầm cũng được.

[00:10:35] Chỉ sợ bị ngắt quãng giữa chừng.

[00:10:38] Nếu bị ngắt quãng.

[00:10:40] Thì nửa sau giống như một khối tâm bệnh vậy.

[00:10:42] Lưu lại trong lòng.

[00:10:44] Nhất thời xua cũng không đi, hóa cũng không tan.

[00:10:49] Khó chịu vô cùng.

[00:10:53] Xin lỗi ông. Làm phiền ông rồi.

[00:10:59] Bức tranh này sắp xong rồi nhỉ?

[00:11:04] Nói chưa xong thì còn sớm chán.

[00:11:07] Nói xong thì cũng sắp xong rồi. Đến.

[00:11:13] Là do tôi nói không đúng.

[00:11:15] Nên nói là sắp xong rồi. Phải không?

[00:11:21] Trong phòng này thật là bừa bộn quá.

[00:11:24] Lát nữa tôi gọi Đức Nguyên đến dọn dẹp cho ông.

[00:11:26] Không cần đâu. Cũng đâu có tiếp khách khứa gì.

[00:11:32] Sống một mình.

[00:11:34] Có chỗ lành lặn để nằm là được rồi.

[00:11:49] Được rồi. Thuốc lá đâu? Tôi để đây cho ông rồi.

[00:11:53] Tranh thì ngày mai tôi cần.

[00:11:56] À phải rồi.

[00:11:57] Còn một chuyện nữa tôi phải báo cho ông biết.

[00:12:02] Mấy ngày nay ông đừng vẽ tranh nữa.

[00:12:05] Làm nhiều quá ngược lại không ai mua.

[00:12:08] Có một khách hàng lớn rất thích bản dập kim thạch.

[00:12:12] Đến mấy lần rồi để tìm mua thứ này.

[00:12:15] Ông xem có thể làm vài bản không?

[00:12:19] Thứ đó tôi không biết làm.

[00:12:22] Được. Rượu, thức ăn và thuốc lá.

[00:12:29] Tôi sẽ sai người mang đến đúng giờ.

[00:12:32] Tôi từng thấy ở Tích Cổ Đường bản ông làm.

[00:12:34] Văn khắc trên Tán Thị Bàn.

[00:12:36] Làm rất tốt. Làm còn thật hơn cả đồ thật.

[00:12:39] M

[00:12:41] Được rồi. Tôi đi đây. Ông nghỉ ngơi đi.

[00:12:44] L 7 4y น

[00:12:57] Chưởng quỹ, ông ta làm gì vậy? Không phải việc của cậu, đi đi.

[00:13:08] Mẹ kiếp, ta còn giống con người không?

[00:13:13] Ngô Tiểu Sơn ngươi, từ nhỏ đã nghĩ mình phải thế nào?

[00:13:16] Bây giờ đến cái bóng cũng chẳng còn.

[00:13:22] Ngươi đọc Tử viết Thi vân lúc đó.

[00:13:24] Nghĩ đến điều gì?

[00:13:26] Hận không được phong vạn hộ hầu.

[00:13:31] Ngươi từng nét từng nét, từ đồ theo mẫu tập viết.

[00:13:36] Đến sau này临碑临帖 (lâm bia lâm thiếp - tập viết theo bia đá, thiếp chữ).

[00:13:40] Chỉ vì mấy nét bút làm giả này sao?

[00:13:45] Mẹ kiếp nhà ngươi bây giờ.

[00:13:47] Ngay cả lời xin lỗi tổ tông cũng không xứng nói.

[00:13:52] Mẹ kiếp nhà ngươi căn bản không phải người.

[00:13:55] Làm nhục văn nhã.

[00:14:00] Mẹ kiếp nhà ngươi là một con quỷ.

[00:14:05] Quỷ cũng không phải quỷ tốt.

[00:14:09] Ngươi giúp tiểu nhân lừa tiền.

[00:14:13] Ngươi ngay cả tiểu nhân cũng không phải.

[00:14:16] Bức tranh đó, gọi là tranh sao?

[00:14:20] Vẽ ra một cái hố chôn người sống.

[00:14:29] Ngươi không chỉ chôn mình vào đó.

[00:14:30] Ngươi hại người, những người lương thiện bị ngươi lừa.

[00:14:34] Đều bị chôn vào đó.

[00:14:38] Ngươi còn là cái thá gì không?

[00:14:41] Ngươi không sợ chết rồi xuống một trăm tám mươi tầng địa ngục.

[00:14:45] Ngày ngày bị bào lạc, bị lửa thiêu sao?

[00:14:50] Ngươi là một kẻ hèn nhát.

[00:14:52] Kẻ hèn nhát mà chính ngươi khinh bỉ nhất đời này.

[00:14:59] Ngươi chính là một kẻ hèn nhát.

[00:15:03] Sao ngươi lại trở thành bộ dạng này?

[00:15:09] KHÔNG

[00:15:09] Mẹ kiếp nhà ngươi.

[00:15:11] Là một kẻ hèn nhát ngay cả chết cũng không dám.

[00:15:16] Mẹ kiếp nhà ngươi là con chó dữ do kẻ ác nuôi.

[00:15:21] Ngươi đáng ghét biết bao.

[00:15:29] Trương đại gia sao lâu rồi không đến?

[00:15:32] Thôi Gia, ngài đến rồi.

[00:15:36] Bàn trống vẫn giữ cho ngài đây.

[00:15:39] À phải rồi, sao vẫn chưa thấy Cửu Nhi xuống?

[00:15:47] Cửu Nhi không khỏe. Mấy hôm nay đều không xuống.

[00:15:51] Sao lại yếu đuối thế nhỉ?

[00:15:53] Một trăm đồng ngân phiếu, phiền bà mời cô ấy xuống.

[00:16:08] Không có gì. Xuống gặp mặt một lát.

[00:16:10] Coi như tôi đến thăm người bệnh.

[00:16:12] Đã thấy ai có tình như thế này đâu chứ.

[00:16:17]

[00:16:22] Tôi đi mời cô ấy ngay đây.

[00:16:24] Nếu là tôi á, nhất định sẽ cảm động trời đất.

[00:16:28] Khóc lóc mà xuống gặp ngài.

[00:16:31] Ngài đợi nhé. Tôi đi gọi cho ngài. Ngài đợi.

[00:16:35] Ngọc Lan à. Mau qua tiếp Thôi Gia đi. Vâng.

[00:16:39] Thôi Gia. Một mình uống rượu giải sầu sao?

[00:16:43] Người có tình như ngài.

[00:16:45] Không có ai tiếp thì cô đơn biết mấy.

[00:16:47] Để tôi tiếp ngài nhé.

[00:16:49]

[00:16:51] Nếu cô muốn ngồi thì ngồi một lát đi.

[00:16:55] Vâng ạ, vâng ạ.

[00:16:58] Tôi nói cho ngài biết nhé, cô ta nhất định không xuống đâu.

[00:17:02] Sao cô biết?

[00:17:03] Cửu Nhi có gì tốt chứ?

[00:17:05]

[00:17:08] Nhưng lạnh như tảng băng vậy.

[00:17:10] Ngài sờ thử mặt tôi xem.

[00:17:12] Nóng hổi như cái đèn lồng ấy.

[00:17:17] Sao cô biết Cửu Nhi nhất định không xuống?

[00:17:20] Ngài còn chưa biết sao?

[00:17:22] Cô ta qua lại với Tiểu Viên ở Lưu Ly Xưởng các ông rồi.

[00:17:26] Cái đêm cửa tiệm của Tiểu Viên khai trương ấy.

[00:17:29] Cô ta tự viết giấy phép ra ngoài cho mình.

[00:17:32] Cả đêm không về đấy.

[00:17:34] Cur

[00:17:35] Còn tự bỏ tiền túi ra nữa.

[00:17:39] Ngân phiếu lớn nhỏ của ngài.

[00:17:42] Tiêu cũng là uổng phí thôi.

[00:17:44] Người ta căn bản không để ý đến ngài đâu.

[00:17:49] Chuyện lạ hơn nữa là.

[00:17:50] Từ khi cô ta về từ chỗ Tiểu Viên.

[00:17:53] Ngay cả cửa cũng không ra.

[00:17:55] Còn giữ tiết hạnh cho người ta nữa chứ.

[00:18:08] Một con kỹ nữ mà còn có tấm lòng này.

[00:18:11] Vậy thì cô ta đã ở nhầm chỗ rồi.

[00:18:14] Tôi thấy cô ta nên vào am ni cô.

[00:18:28] Cũng tốt.

[00:18:31] Chuyện này không có người tranh giành thì lại không náo nhiệt.

[00:18:36] Hơn nữa, thế giới này có loạn cũng không loạn đi đâu được.

[00:18:40] Có loạn thế nào cũng phải có một lời giải thích.

[00:18:44] Loạn đến cuối cùng cũng chỉ có một lời giải thích đơn giản.

[00:18:47] Chẳng phải là chữ tiền sao?

[00:18:50] Để xem tên họ Viên kia có lấy được Cửu Nhi không.

[00:18:53] Hay là Thôi Hòa Hữu ta lấy được Cửu Nhi.

[00:18:58] Ta nhất định phải làm gương.

[00:19:00] Để cho đám người các ngươi xem.

[00:19:24] Mấy con sâu này đi đâu hết rồi nhỉ?

[00:19:48] Ta thật không hiểu nổi.

[00:19:50] Mấy con sâu này chạy đi đâu hết rồi nhỉ?

[00:19:58] Nhị gia đang đợi ngài ở phía sau.

[00:20:01] Tôi đến ngay. Tôi cũng đang có việc tìm ngài ấy.

[00:20:08] Gia, ngài tìm tôi?

[00:20:10] Tôi nói này Từ Nhị!

[00:20:11] Cậu nói xem mấy con sâu này nó trốn đi đâu hết rồi?

[00:20:15] Là ở trong đất hay là dưới lá cây?

[00:20:19] Tôi bắt suốt hai ngày nay rồi.

[00:20:21] Vẫn không bắt sạch được. Nghe người trồng hoa nói ạ.

[00:20:26] Lấy bia Song Hòa Thịnh.

[00:20:28] Pha thêm chút nước, phun lên, trừ sâu.

[00:20:32] Thật sao? Vậy ta phải thử xem.

[00:20:36] Cậu đừng nói, cái bia này.

[00:20:39] Là thứ tốt nhất trong đám đồ Tây.

[00:20:42] Cậu nghĩ xem, thứ đó có bọt.

[00:20:45] Uống vào sảng khoái, ợ hơi.

[00:20:49] Ợ hơi một cái là thông khí rồi còn gì.

[00:20:56] Thứ này không mạnh như rượu trắng.

[00:20:58] Có thể uống nhiều.

[00:21:00] Uống nhiều rồi nó còn giải khát.

[00:21:02] Không biết mấy con sâu này gặp bia là say.

[00:21:06] Hay là chết.

[00:21:09] Tôi vẫn luôn thắc mắc sao bia lại trừ sâu được nhỉ?

[00:21:15] Nếu để nó say thì tôi không nuôi nổi đâu.

[00:21:19] Vậy tôi chẳng phải ngày nào cũng phải phun cho nó sao?

[00:21:23] Không phun một cái là nó lại quậy à.

[00:21:27] Giống như tôi vậy. Mấy hôm nay tiền rượu lại hết rồi.

[00:21:32] Được rồi. Tôi hiểu rồi. Đi lấy tiền cho ngài đây.

[00:21:37] Tôi nói này Từ Nhị à. Lấy nhiều một chút.

[00:21:43] Ít quá không làm được việc đâu.

[00:21:46] Tôi phải mời bạn bè ăn ở Hậu Đức Phúc.

[00:21:49] Xong rồi đến Thanh Hoa Trì.

[00:22:02] Gia, nhiêu đây đủ không ạ? Nhiều hơn nữa là không có đâu.

[00:22:09] Trong sổ sách chỉ còn vài trăm đồng thôi.

[00:22:11] Tôi vừa kiểm kê sổ sách xong mới qua đây.

[00:22:15] Việc làm ăn này của chúng ta sao lại thế này?

[00:22:17] Sao càng ngày càng không có tiền vậy?

[00:22:19] Tiền thì kiếm không ít đâu ạ.

[00:22:21] Nhưng chi tiêu của chúng ta lớn quá.

[00:22:25] Hơn nữa gần đây việc làm ăn nói chung đều đi xuống.

[00:22:28] Chúng ta vẫn còn tốt chán đấy ạ.

[00:22:35] Tôi biết tôi tiêu tiền hoang phí.

[00:22:38] Vậy thì thôi đi. Bữa cơm này tôi...

[00:22:48] Tôi mời xong bữa cơm này tôi sẽ yên tĩnh mấy ngày.

[00:22:50] AL

[00:22:55] Ngài à, ngài cứ mời bạn đi ạ.

[00:22:57] Tiền không phải không có chỗ kiếm.

[00:23:00] Vừa rồi Lộc đại nhân đến.

[00:23:02] Muốn kiếm hai tờ giấy thông hành.

[00:23:05] Nói là có hai mươi lạng vàng tiền cảm ơn.

[00:23:10] CRE RESPU

[00:23:11] Ông ta muốn làm gì vậy?

[00:23:15] Có phải lại muốn lén lút vận chuyển.

[00:23:16] Đồ của tổ tông chúng ta không?

[00:23:21] Từ Nhị, ta đã nghĩ kỹ rồi.

[00:23:24] Quân tử yêu tiền, lấy phải có đạo.

[00:23:28] Làm ăn với người Tây, tuy kiếm được tiền.

[00:23:32] Nhưng có lỗi với tổ tông chúng ta.

[00:23:36] Từ tổ tông đến hậu duệ đều sẽ mắng ngươi.

[00:23:45] Sau này, cậu đừng có bán cái gì.

[00:23:48] Cũng đừng bán cho người Tây.

[00:23:51] Thật giả đều không bán.

[00:23:55] Cậu cắt đứt với người Tây đi.

[00:23:59] Thật ra chuyện này không khó làm. Tìm Tiểu Ngũ Bảo.

[00:24:02] Lúc cậu ta đến Đoàn phủ hát tại gia.

[00:24:04] Nói một tiếng là chắc chắn xin được.

[00:24:07] Chuyện này không làm. Việc làm ăn với người Tây cắt đứt rồi.

[00:24:14] Đừng thấy ta ngày nào cũng không làm việc chính sự.

[00:24:17] Nhưng chuyện đại tiết đại nghĩa này.

[00:24:19] Không phải không liên quan đến ta.

[00:24:22] Ta không thể làm ô danh Bối Lặc Gia quá.

[00:24:27] Từ Nhị, bữa cơm này.

[00:24:32] Ta không mời nữa. Đừng ạ.

[00:24:35] Với Phúc đại nhân, Lộc đại nhân gì đó, cắt đứt hết đi.

[00:24:41] Mấy ngày nay ta không đi đâu cả.

[00:24:43] Ta chỉ ở nhà uống trà, luyện giọng thôi.

[00:24:48] Ta hát chay.

[00:24:58] Tiền một hai bữa cơm vẫn còn mà.

[00:24:59] Gia. Ngài cầm lấy đi gia.

[00:25:03] Đức Nguyên, Đức Nguyên. Mang thuốc lá đến đây.

[00:25:10] Mau mang thuốc lá đến đây!

[00:25:15] Ông hét cái gì? Hét cái gì?

[00:25:17] Hết thuốc rồi.

[00:25:19] Hết thuốc rồi thì nhịn đi.

[00:25:22] Ông cơm ăn, thuốc hút.

[00:25:24] Việc cần làm thì chẳng làm tí nào.

[00:25:25] Việc chẳng làm tí nào.

[00:25:26] Chưởng quỹ đã nói rồi.

[00:25:27] Hỏi bản dập ông cần mà không ra.

[00:25:30] Thì từ hôm nay cắt thuốc.

[00:25:32] Hắn lấy tranh của ta kiếm được bao nhiêu tiền bẩn thỉu.

[00:25:37] Hắn cho ta hút thuốc phiện là không có ý tốt.

[00:25:41] Dụ ta nghiện rồi.

[00:25:43] Rồi lấy thuốc khống chế ta à. Không có cửa đâu.

[00:25:47] Hắn không cho ta thuốc hút thì ta không làm việc.

[00:25:50] Lời này ông đi mà nói với ông ta. Tôi không quản.

[00:25:54] Ông đòi thuốc hút với tôi làm gì, tôi không có.

[00:25:58] Sao ông cứ gặp ông ta là không dám lên tiếng vậy?

[00:26:01] Ông hét với tôi làm gì?

[00:26:04] Từ hôm nay, ông có bản lĩnh.

[00:26:06] Thì ông đừng hút một lần nào nữa đi.

[00:26:12] Mắng hay lắm. Mắng hay lắm.

[00:26:15] Nói hay lắm. Không có thuốc tôi chẳng làm được gì cả.

[00:26:20] Bảo tôi làm bản dập. Sao tôi lại giỏi làm giả thế nhỉ?

[00:26:24] Mẹ kiếp, tôi chẳng làm gì nữa hết.

[00:26:37] Đốt lửa.

[00:27:26] Giáo sư La, ngài xem thế nào?

[00:27:29] Đây là tôi tìm thấy trong thư viện Thiên Nhất Các ở Ninh Ba.

[00:27:32] Trong một cuốn sách cũ lật ra được.

[00:27:34] Ngài xem tờ này đi. Đây là giấy thời Minh chính hiệu đấy.

[00:27:39] Không tệ, là giấy thời Minh.

[00:27:42] Ít nhất cũng bốn trăm năm. Bản dập cổ rồi.

[00:27:49] Cổ Đúng là đủ cổ.

[00:27:58] Ba bản dập này có chút kỳ lạ.

[00:28:03] Vật được dập có lẽ không phải đồ Trung Nguyên.

[00:28:08] Có lẽ là của vùng Man Di.

[00:28:14] Đây là cái gì nhỉ?

[00:28:17] Là binh khí.

[00:28:20] Tiếc là thiếu mất một nửa.

[00:28:28] Nếu không thì đồ đằng này sẽ rất rõ ràng.

[00:28:36] Đây là mặt trời hay mặt trăng nhỉ?

[00:28:38] Thứ này thật sự rất hiếm thấy.

[00:28:45] Được rồi La tiên sinh, xem một lúc ngài cũng mệt rồi.

[00:28:47] Mời uống trà. Được.

[00:28:59] Tôi chỉ xem qua loa thôi.

[00:29:01] Xem thế này không nhìn ra được gì cả.

[00:29:05] Tôi phải mang về xem.

[00:29:10] Thôi tiên sinh, thứ này rất hiếm có.

[00:29:14] Ông nhường lại cho tôi đi.

[00:29:17] Nếu ngài thích thì cứ mang về nhà chơi.

[00:29:22] Cái kiểu khách sáo này của người Bắc Kinh.

[00:29:25] Tuyệt đối đừng tin là thật. Cái này tôi biết.

[00:29:29] Lúc tôi mới đến cũng từng làm như vậy.

[00:29:34] Người ta khách sáo một câu, tôi mang đi thật.

[00:29:37] Bị mắng cả người, nói tôi không hiểu quy tắc.

[00:29:41] Ngài nói đi đâu vậy? Chẳng phải ngài thích sao?

[00:29:44] Ngài mang đi rồi tôi tuyệt đối không đòi lại.

[00:29:47] Hơn nữa, ngài...

[00:29:49] Cũng không làm tôi thiệt đâu. Phải không?

[00:29:54] Câu cuối cùng mới là mấu chốt đấy.

[00:29:59] Chúng ta vẫn nên ở đây nói rõ giá cả.

[00:30:02] Nói rõ ràng thì tốt hơn. D

[00:30:05] Cũng được.

[00:30:07] Hàng bán cho người biết giá trị.

[00:30:08] Thứ này nếu bán cho người khác.

[00:30:10] Một trăm năm mươi đồng bạc trắng tôi chưa chắc đã bán.

[00:30:15] Nhường cho ngài thì làm tròn đi, một trăm đồng bạc trắng.

[00:30:20] Ngài mang đi.

[00:30:22] Tôi tuy là giáo sư, nhưng một trăm bạc trắng này.

[00:30:26] Cũng là một nửa tháng lương của tôi rồi.

[00:30:30] Rất thỏa đáng. Nhưng đáng giá đồng tiền ạ.

[00:30:34] Tôi thấy loại bản dập này rất hiếm.

[00:30:36] Đồ tôi lấy.

[00:30:41] Bạc trắng đưa cho ông.

[00:30:42] Vậy tôi xin nhận.

[00:30:45] Đây mới là mua bán. Được.

[00:30:51] Sau này có đồ gì tốt.

[00:30:53] Lại gọi điện cho tôi. Được, nhất định giữ lại cho ngài.

[00:30:57]

[00:31:01] Ngài đi thong thả. Được được.

[00:31:02] La tiên sinh có rảnh thì qua đây nhé. Được rồi, xin dừng bước.

[00:31:12] Nhị Gia, ngài đến rồi. Nhị Gia.

[00:31:21] Đến rồi. Tiểu Ngũ Bảo ở bên trong ạ? Ở bên trong ạ.

[00:31:23] Bối Lặc Gia. Sao hôm nay không đến ạ?

[00:31:26] Chê ban ngày đông người quá. Tối mới đến.

[00:31:28] Chê ban ngày đông người quá. Tối mới đến.

[00:31:29] Tam gia, mời ngài vào trong. Mời vào trong.

[00:31:35] Nhị gia, Nhị gia.

[00:31:37] Được được được.

[00:31:39] Nhị gia, ngài đến rồi.

[00:31:50] Minh tinh Côn khúc Tiểu Ngũ Bảo mừng thọ 30 tuổi. Hay.

[00:31:57] Nhị gia ngài đến rồi. Ghi vào giúp tôi.

[00:32:01] Một bộ trang phục sân khấu thêu kim tuyến thủ công.

[00:32:04] Một bộ lông trĩ.

[00:32:06] Đây là chút tấm lòng của Bối Lặc Gia chúng tôi.

[00:32:08] 7. 128 Đây là chút tấm lòng của Bối Lặc Gia chúng tôi.

[00:32:11] Nhị gia mời vào trong.

[00:32:16] Là thế này, thế này...

[00:32:28] Bộ trang phục này là ai tặng vậy?

[00:32:29] Tôi tặng.

[00:32:32] Là Kim đại gia ở Bối Lặc phủ tặng.

[00:32:37] Nhị Gia, ngài qua đây rồi.

[00:32:39] Bộ trang phục quý giá thế này. S

[00:32:41] Chẳng cần hát, mặc lên đứng trên sân khấu.

[00:32:44] Cũng đủ khiến cả khán phòng vỗ tay rồi. Cảm ơn ngài Nhị Gia.

[00:32:48] Bộ trang phục này cũng chỉ có cậu mặc thôi.

[00:32:50] Đổi người khác còn không dám nhận ấy chứ.

[00:32:56] Tam gia, chỉ có một mình ngài đến thôi sao?

[00:32:59] Bối Lặc Gia sao không đến ạ?

[00:33:01] Ngài ấy đang bế quan ở nhà. Tối mới đến.

[00:33:05] Tiểu lão bản, chúng ta tìm chỗ nào yên tĩnh.

[00:33:09] Tôi nói chuyện này với cậu.

[00:33:17] Mời, mời.

[00:33:22] Nhị Gia, có phải Bối Lặc Gia có việc gì không ạ? Không có gì.

[00:33:26] S

[00:33:27] Nói không có gì thì cũng có chuyện.

[00:33:30] Mấy ngày nay làm ăn không tốt lắm.

[00:33:33] Mấy hôm trước ngài ấy đòi tiền tôi nhưng không có.

[00:33:35] Nên đang ở nhà rảnh rỗi đây.

[00:33:39] Tôi tưởng chuyện gì. Chẳng phải là tiền sao?

[00:33:43] Tôi có đây. Đừng. Tiền có chỗ kiếm.

[00:33:48] Tiểu lão bản. Tôi...

[00:33:56] Chẳng phải là hai tờ giấy phép vận chuyển chính thức sao?

[00:33:58] Giao cho tôi lo liệu.

[00:34:01] Tối mai tôi có một buổi hát tại gia.

[00:34:03] Sáng mốt ngài sai người đến lấy nhé.

[00:34:07] Được rồi. Cảm ơn tiểu lão bản.

[00:34:10] Tiểu lão bản.

[00:34:12] Chuyện này ngài tuyệt đối đừng để Bối Lặc Gia biết.

[00:34:16] Được. Chúng ta phải giấu ngài ấy.

[00:34:18] Hơn nữa, trên đó đừng ghi vận chuyển thứ gì. Sợ rằng...

[00:34:25] Quan càng lớn hỏi càng ít.

[00:34:28] Tôi cũng không nhờ họ làm đâu.

[00:34:29] Thư ký bên dưới sẽ lo liệu.

[00:34:31] Ngài yên tâm đi.

[00:34:33] Tôi có việc rồi. Bên ngoài còn đang đợi tôi.

[00:34:36] Cậu bận đi.

[00:34:50] G

[00:34:58] Phòng ốc dọn dẹp sạch sẽ quá nhỉ.

[00:35:00] Tôi còn tưởng đi nhầm chỗ rồi.

[00:35:05] Hỏi ông một chuyện, ông cứ nhắm mắt đi. Cứ ngồi thiền đi.

[00:35:10] Ngô tiên sinh, tôi muốn hỏi ông đồ đồng xanh này đa phần.

[00:35:15] Được khai quật ở đâu ạ?

[00:35:17] Khảo cổ đồ đồng bắt đầu từ khi nào, khó có ghi chép chính xác.

[00:35:22] Sách cổ từng ghi: Đế nãi thái đồng ư Thủ Sơn (Vua bèn lấy đồng ở núi Thủ).

[00:35:27] Chế đại lô chú thần đỉnh ư sơn thượng (Làm lò lớn, đúc đỉnh thần trên núi).

[00:35:32] Lời nói nếu là thật.

[00:35:35] Thì thời Hoàng Đế đã có rồi.

[00:35:39] Hoàng Đế tự nhiên ở vùng Trung Nguyên, sông Hoàng Hà.

[00:35:43] Đến thời Thương Chu cũng là vùng này.

[00:35:46] Vậy đồ đồng này chôn sâu không?

[00:35:50] Sâu cạn không đều. Thời xưa chôn người có quách có quan.

[00:35:56] Đương nhiên phải chôn sâu.

[00:35:58] Nhưng đất nước bao năm biến thiên.

[00:36:01] Cũng có khi từ trong lòng đất trồi lên.

[00:36:06] Chẳng phải cũng có nông dân cày ruộng.

[00:36:07] Cày ra đồ đồng sao?

[00:36:11] Ông cứ ngồi thiền đi. Tôi hỏi thêm chút nữa nhé.

[00:36:15] Đồ đồng khai quật lên có phải đều có gỉ sét không?

[00:36:20] Những gì ông vừa hỏi đều liên quan đến học vấn.

[00:36:24] Bây giờ ông hỏi về gỉ sét làm gì?

[00:36:27] Học hỏi thêm kiến thức. Tiện miệng hỏi thôi.

[00:36:33] Chưởng quỹ.

[00:36:35] Nghĩ lại từ lúc chúng ta gặp nhau ở chợ ma đến giờ.

[00:36:39] Cũng đã một năm rồi.

[00:36:41] Một năm nay đội ơn ông chiếu cố.

[00:36:45] Coi như ông đối xử tốt với tôi.

[00:36:48] Nhưng tôi đã nghĩ kỹ rồi.

[00:36:53] Cuộc sống này rốt cuộc không phải cuộc sống của tôi.

[00:36:58] Cứ tiếp tục thế này tôi sẽ có lỗi với bản thân.

[00:37:04] Tôi đã nghĩ kỹ rồi.

[00:37:07] Mấy ngày nay tôi muốn về Nam thăm người thân.

[00:37:20] Một năm nay.

[00:37:22] Cứ coi như tôi hút thuốc rồi ngủ mê đi.

[00:37:27] Người ta sống thế nào mà chẳng là sống.

[00:37:29] Có ăn có uống có tiền kiếm.

[00:37:31] Cuộc sống này người thường muốn cũng không được đâu.

[00:37:34] Nghĩ đến lưu danh trăm đời.

[00:37:36] Nghĩ đến vì cái gì đó.

[00:37:39] Sống mệt mỏi biết bao.

[00:37:40] Lưu danh trăm đời không dám nghĩ.

[00:37:43] Đó cũng không phải nghĩ là được.

[00:37:47] Nhưng để lại tiếng xấu vạn năm cũng không muốn.

[00:37:50] Đó là điều mà người hiểu chuyện nào cũng làm được.

[00:37:54] Tôi đã quyết tâm đi rồi.

[00:37:58] Ai muốn cản cũng không cản được.

[00:38:02] Lời này ông cũng không dọa được ai đâu. Không ai cản ông cả.

[00:38:10] À phải rồi.

[00:38:11] Mấy ngày nay việc làm ăn trên quầy không tốt lắm.

[00:38:14] Không có một xu nào.

[00:38:15] Ông muốn đi thì cứ đi đi.

[00:38:18] Được.

[00:38:20] Tiền mà cản được tôi.

[00:38:24] Tôi đã không phải là tôi hôm nay rồi.

[00:38:32] Ngô tiên sinh, cần gì phải như vậy.

[00:38:33]

[00:38:38] Thế này đi, ông đợi thêm hai ngày nữa.

[00:38:41] Đợi khi nào trên quầy có tiền rồi.

[00:38:43] Để ông vẻ vang mà về.

[00:38:46] Ông thấy thế nào?

[00:38:47] Thế nào?

[00:39:23] Cô nương ở nhà à?

[00:39:29] Cha, Thôi tiên sinh đến.

[00:39:32] Chưởng quỹ đến rồi. Mời vào nhà ngồi.

[00:39:33] Bận rộn à? Đến thăm ông đây.

[00:39:36] Đây là tôi mua cho sư phụ Vu.

[00:39:38] Còn để ông phải nhớ đến.

[00:39:41] Thế nào rồi?

[00:39:45] Sư phụ Vu.

[00:39:47] Công việc đợt trước xong rồi chứ?

[00:39:49] Xong rồi. Đang làm gỉ sét đây.

[00:39:51] Gỉ sét này làm thế nào vậy? Tôi xem được không?

[00:40:01] Ở bên này này. Ông xem.

[00:40:10] Chôn ở đây sao?

[00:40:12] Để tôi xem.

[00:40:15] Ông chậm thôi.

[00:40:23] Để tôi giúp ông. Không cần.

[00:40:28] Hăng thật. Mùi nồng quá.

[00:40:30] Tôi tưới nước tiểu cho nó. Tưới nước tiểu?

[00:40:33] Không có nước tiểu này, gỉ sét không mọc ra được.

[00:40:41] Ông chậm thôi.

[00:40:47] Sư phụ Vu, ông chậm thôi.

[00:40:49] Đừng làm hỏng đồ.

[00:40:50] Chôn sâu bao nhiêu tôi biết. Không hỏng được đâu.

[00:40:57] Ông xem, ra rồi.

[00:40:58] Chậm thôi, chậm thôi.

[00:41:05] Ông xem, gỉ sét đẹp biết bao.

[00:41:08] Ông nhìn xem.

[00:41:11] Đồ tốt. Lớp gỉ này thật đẹp.

[00:41:15] Sư phụ Vu, việc mọc gỉ này sao lại giống trồng trọt vậy?

[00:41:21] Còn phải tưới nước tiểu lên nữa à?

[00:41:23]

[00:41:29] Nước tiểu của bò đực, ngựa đực có cả hai thứ này.

[00:41:32] Cho nên chôn nó vào trong hố nước tiểu này.

[00:41:34] Mọc ra là gỉ thật chứ không phải gỉ giả.

[00:41:36] Ngay cả người trong nghề cũng không nhìn ra được.

[00:41:41] Vậy ông đi đâu kiếm mấy thứ nước tiểu này về vậy?

[00:41:45] Bạn tôi ở quán trọ xe ngựa giữ lại cho tôi.

[00:41:49] Chỉ lấy của con đực, không lấy của con cái.

[00:41:55] Thật làm khó anh ấy quá rồi.

[00:41:57] Ông lấp lại đi.

[00:42:01] Được. Tiếp tục mọc.

[00:42:03] Mọc tốt. Mọc lớp gỉ đẹp.

[00:42:09] Bên dưới có bao nhiêu món vậy?

[00:42:11] Khoảng mười mấy món. Đủ rồi.

[00:42:22] Đậy chiếu rơm lên.

[00:42:38] Thơm quá.

[00:42:39] Cơm gì cũng không bằng nấu bằng nồi lớn.

[00:42:42] Thơm thật đấy.

[00:42:43] Tôi lấy cho ông cái bánh nướng ông nếm thử nhé.

[00:42:45] Không, không, không. Tôi chỉ thuận miệng nói thôi.

[00:42:47] Cơm nấu bằng nồi lớn này.

[00:42:50] Phải là cả gia đình quây quần lại ăn cùng nhau.

[00:42:53] Nếu không sẽ không có vị đó đâu.

[00:42:54] Ông ăn cùng đi. Thôi khỏi, thôi khỏi.

[00:42:56] Ông dùng mấy món đồ đồng này làm gì vậy?

[00:42:59] Làm việc lớn. Làm ăn lớn.

[00:43:02] Ồ. À phải rồi. Sư phụ Vu.

[00:43:07] Đây là tiền công tháng này của ông, ông đếm xem.

[00:43:14] Thừa hai đồng.

[00:43:16] Thừa hai đồng thì để lại cho Hòe Hoa mua quần áo đi.

[00:43:19] Cơm thì tôi không ăn nữa.

[00:43:20] Đừng đi mà. Ăn cùng đi. Ăn cùng.

[00:43:22] Vậy có tiện không?

[00:43:23] Có gì mà không tiện. Ăn cùng đi mà.

[00:43:25] Vậy tôi không khách sáo nữa.

[00:43:27] Không khách sáo nữa.

[00:43:34] Cả ngày cứ ngồi không thế này.

[00:43:37] Chẳng có một vụ làm ăn nào.

[00:43:43] Làm nghề này, chúng ta phải ngồi yên được.

[00:43:49] Cứ không ngồi yên được thế này là không được đâu.

[00:43:55] Hình như là chỗ của Nhạc đại ca thì phải?

[00:44:04] Này này, đứng lại. Đi đâu đấy?

[00:44:08] Tôi ra ngoài một lát.

[00:44:09] Về ngay đây. Về ngay đây.

[00:44:16] Cả con phố này toàn là cửa hàng.

[00:44:18] Đến cái lông chó cũng xin không được.

[00:44:20] Đừng vội. Phía trước có một nhà.

[00:44:21] Nghe nói hôm nay cưới vợ.

[00:44:23] Không xa, chúng ta đến đó xin xem sao?

[00:44:25] Vậy tôi đóng giả thương binh làm gì?

[00:44:27] Đi thôi, đi thôi.

[00:44:29] Đóng giả thương binh chẳng phải làm người ta ghét sao?

[00:44:30] Tôi đóng giả Thiện Tài đồng tử đến đó mở miệng là được rồi.

[00:44:33] Không sao, không sao. Đi đi đi.

[00:44:45] Thế nào? Bộ dạng này?

[00:44:48] Là hai người à?

[00:44:50] Giữa đường đóng giả, cẩn thận bị lộ.

[00:44:52] Nhạc ca, bộ dạng này của anh tôi cũng không nhận ra.

[00:44:56] Lão Nhạc làm tên hầu ngốc nghếch gì vậy?

[00:44:59] Một ngày đó chẳng phải dài bằng một năm sao?

[00:45:02] Hai người đi qua cửa hàng chúng tôi cũng không gọi một tiếng.

[00:45:04] Chúng tôi sợ việc làm ăn của anh rồi.

[00:45:07] Làm ăn gì chứ? Chẳng làm ăn gì cả.

[00:45:10] Bốn ngày rồi mới có một khách vào.

[00:45:14] T." Miệng tôi cười muốn rách ra.

[00:45:16] Sau hỏi ra mới biết là người hỏi đường.

[00:45:20] T.

[00:45:21] T Này tôi nói lão Nhạc à.

[00:45:24] Hôm nào tôi qua mua ít đồ nhé.

[00:45:26] Nếu không chưởng quỹ lại nói anh là sao chổi đấy.

[00:45:29] Chưởng quỹ là bạn tôi, đã cứu mạng tôi.

[00:45:31] Trong tiệm không có đồ mới lạ nên không hút khách.

[00:45:34] Cái tiệm của anh thì có đồ gì mới lạ chứ.

[00:45:36] Toàn đồ bỏ đi.

[00:45:37] Nói đúng rồi. Đồ mới không cần, càng nát càng tốt.

[00:45:42] Tôi không có thời gian đi ra ngoài.

[00:45:44] Chưởng quỹ nhận tôi là vì ông ấy một lòng muốn giúp tôi.

[00:45:48] Tôi cũng muốn giúp ông ấy.

[00:45:50] Giúp ông ấy thành công rồi tôi mới đi được.

[00:45:53] Anh nói có phải không?

[00:45:54] Thành công chuyện gì? Cưới vợ à?

[00:45:56] Chém gió. Nói khoác làm sập cả tháp sắt.

[00:45:59] Cưới vợ? Bản thân còn chưa có vợ.

[00:46:01] Giúp người ta cưới vợ gì chứ? Chém gió.

[00:46:04] Anh đừng quan tâm chém gió hay không.

[00:46:06] Có đồ thì nhất định mang đến cho tôi nhé.

[00:46:09] Được. Này, vậy tôi đi đây.

[00:46:10] Nhạc ca đi thong thả.

[00:46:12] Này, quên quên quên.

[00:46:15] Trên người có mấy đồng xu quên cho hai người.

[00:46:19] Mua bánh nướng ăn đi.

[00:46:21] Nhạc ca hôm nay cũng cho chúng ta tiền này.

[00:46:23] Đây là lần đầu tiên trong đời tôi cho tiền ăn mày đấy.

[00:46:28] Trước đây toàn là người ta cho chúng ta.

[00:46:31] Bây giờ thì tôi cho các người.

[00:46:33] A Di Đà Phật.

[00:46:35] Phật Gia có mắt chắc chắn sẽ thấy.

[00:46:37] Đương nhiên rồi.

[00:46:38] Đệ

[00:47:21] Để tim lưu luyến

[00:47:22] Để niềm vui đến nơi bạn từng mơ

[00:47:32] Để tình yêu vĩnh cửu

[00:47:45] Để niềm vui dừng lại nơi cảm giác trẻ mãi của bạn

[00:47:55] Bờ đê một năm

[00:48:02] Để ánh dương vuốt ve

[00:48:07] Bạn trong cơn say nồng

[00:48:09] Như trong cơn say

[00:48:30] Để tình yêu vĩnh cửu

[00:48:32] Để tình yêu vĩnh cửu

[00:48:32] Để tình yêu vĩnh cửu

[00:48:32] Để tình yêu vĩnh cửu Để tình yêu vĩnh cửu

[00:48:33] Để tình yêu vĩnh cửu

[00:48:33] Để tình yêu vĩnh cửu

[00:48:33] Để tình yêu vĩnh cửu

[00:48:37] Ưu Tiệm

[00:48:49] Giấy phép sản xuất phim truyền hình: 00220

[00:48:49] Giấy phép sản xuất phim truyền hình: 00220

[00:48:51] Giấy phép sản xuất phim truyền hình: 00220

[00:48:53] Đản


 0 Komentari sort   Poredaj po


Sljedeći