Hasta la próxima

《Truyền kỳ Lưu Ly Xưởng》 Tập 28-Diễn viên chính: Phùng Viễn Chinh, Trương Quốc Lập, Cúc Tuyết

3 vistas· 04/21/25
duongvu88
duongvu88
3 Suscriptores
3

⁣【Tóm tắt nội dung】
Bộ phim kể về ba người đàn ông vốn không hề liên quan đến đồ cổ: Viên Ngọc Sơn thật thà chất phác, Kim Bảo Nguyên – một vương gia sa sút nhưng mê hí khúc, và Thôi Hòa Hữu – một tiểu sinh giỏi chiến đấu. Do cơ duyên trớ trêu, cả ba cùng bước chân vào Lưu Ly Xưởng và từ đó dệt nên một câu chuyện huyền thoại về nhân duyên thời loạn thế.

Mostrar más

[00:00:15] Phàm nhân luôn động lòng

[00:00:18] Phàm nhân luôn động lòng

[00:00:19] Qua lại đa số là những kẻ tình si

[00:00:27] Ngủ không biết đi đâu

[00:00:30] Tỉnh chẳng hiểu đường về

[00:00:34] Đều là lũ hồ đồ

[00:00:39] Đều là lũ cá hồ đồ

[00:00:41] Trời không như ý người

[00:00:42] Trời không như ý người

[00:00:45] Người không như ý lòng

[00:00:48] Chẳng bằng tâm sen

[00:00:48] Cần gì phải định nghĩa

[00:00:55] Chúng ta đều là người tốt bình thường

[00:00:59] Si tâm phàm tâm luôn sẽ có

[00:01:02] Tâm luôn sẽ có

[00:01:03] Chúng ta đều là người tốt bình phàm

[00:01:06] Chúng ta đều là người tốt bình phàm

[00:01:07] Lương tâm quý giá nhất

[00:01:10] Lương tâm quý giá nhất

[00:01:10] Chúng ta đều là người tốt bình phàm

[00:01:14] Si tâm phàm tâm luôn sẽ có

[00:01:17] Chúng ta đều là người tốt bình phàm

[00:01:21] Lương tâm quý giá nhất

[00:01:55] Ây da, xem xem.

[00:01:57] Khí thông thuận rồi đó.

[00:02:02] Nhìn phong cảnh này, tuyệt vời làm sao.

[00:02:07] Chúng ta ra ngoài nói chuyện cũng bảy tám ngày rồi nhỉ.

[00:02:11] Tôi nói này Dương tiên sinh à,

[00:02:15] Ông có gì không vui vậy?

[00:02:19] Này!

[00:02:19] Trồng lúa ông một mẫu đất bán được bao nhiêu tiền?

[00:02:22] Tám đồng bạc trắng.

[00:02:24] Chuyến này của tôi,

[00:02:26] đã cho ông bao nhiêu tiền hoa màu mấy mẫu đất hả?

[00:02:27] Bảy ngày công phu, ông lập tức

[00:02:30] trở thành người giàu nhất làng rồi.

[00:02:32] Tôi thì vác một xe đồ nát về.

[00:02:36] Tôi nói cho ông biết nhé, lộ phí lần này

[00:02:38] vẫn là Thôi chưởng quỹ ứng trước cho tôi đấy.

[00:02:40] Tôi không vì cái gì khác.

[00:02:41] Từ đất nhà mình đào đồ lên,

[00:02:44]

[00:02:48] Đâu như ngài, chở về một xe bảo vật,

[00:02:51] trong lòng yên ổn rồi, vội về đổi tiền.

[00:02:55] Ngài sướng biết bao.

[00:02:57] Tôi sao so được với ngài chứ?

[00:03:00] Xem người tôi toàn bùn đất, thành khỉ bùn rồi.

[00:03:04] Việc đầu tiên khi về Bắc Kinh là tắm ở Thanh Hoa Trì.

[00:03:10] Giò heo hầm của Thiên Phúc Hiệu,

[00:03:12] màn thầu nướng của Phong Trạch Viên.

[00:03:29] Cẩn thận chút.

[00:03:32] Thứ gì vậy?

[00:03:35] Đức Tử, đưa công văn này cho hắn xem.

[00:03:38] Bảo hắn bớt hỏi lung tung đi.

[00:03:43] Ngài xem.

[00:03:50] Tổng lý nha môn?

[00:03:52] Tổng lý nha môn cái gì?

[00:03:55] Nó quản được Tổng lý, quản không được đường sắt.

[00:04:00] Mở ra xem.

[00:04:02] Thằng nhóc nhà ngươi sao mà lạ đời vậy?

[00:04:04] Đến công văn của Tổng lý nha môn mà ngươi cũng không nhận.

[00:04:08] Chẳng là cái thá gì.

[00:04:10] Hôm nay ngươi, mai hắn.

[00:04:11] Tổng thống còn đổi mấy người rồi.

[00:04:14] Cảnh sát đường sắt mỗi người quản một đoạn.

[00:04:17] Ai muốn quản đoạn của ta cũng không được.

[00:04:21] Mở ra, mở ra! Làm phản hả?

[00:04:24] Nhìn xem! Còn có chỗ nói lý không đây hả?

[00:04:27] Nhị gia, Nhị gia.

[00:04:29] Dương tiên sinh, ông nói giúp đi.

[00:04:34] Đồng hương, chúng ta là đồng hương phải không?

[00:04:37] Chúng ta tìm chỗ nói chuyện, đi, đi, đi.

[00:04:42] Mẹ kiếp, cái quái gì thế này.

[00:04:44] Giấy thông hành này tôi tốn hai trăm đồng bạc trắng,

[00:04:47] sắm đồ, quà cáp mới đổi được.

[00:04:49] Vừa ra khỏi Kinh thành,

[00:04:50] mẹ nó còn không bằng giấy chùi đít.

[00:04:52] Tôi địt tám đời tổ tông nhà nó!

[00:04:54] Nghe tôi nói, ông đừng nóng.

[00:04:55] Tôi chửi bà ngoại nhà nó! Ông nghe tôi nói một câu.

[00:05:00] Ngài đừng nóng vội.

[00:05:02] Vận chuyển đồ đi là chuyện lớn.

[00:05:05] Đây không phải là chỗ gây sự đâu.

[00:05:14] Xin chiếu cố cho.

[00:05:24] (Tiếng còi tàu)

[00:05:27] Chỉ có nhiêu đây thôi à? Đúng, đúng, đúng.

[00:05:39] Xe tới rồi, xe tới rồi!

[00:05:57] Nhiều bảo vật quá!

[00:06:02] Nói ra thì lão ăn mày đó cũng thật nghĩa khí.

[00:06:05] Bối Lặc gia,

[00:06:07] Từ Nhị để mắt đến lô bảo vật này.

[00:06:10] Nhưng tôi lo rằng

[00:06:11] hắn sẽ bán lô bảo vật này cho người Tây.

[00:06:14] Nên tôi đã không đồng ý với hắn.

[00:06:16] Tốt! Tôi vừa mới chửi hắn cấu kết với người Tây xong.

[00:06:20] Ông nói xem đây là chuyện gì chứ?

[00:06:22] Cứ thế này mãi,

[00:06:23] cửa tiệm Bối Lặc gia mở ra

[00:06:24] sắp thành cửa tiệm của Hán gian rồi.

[00:06:29] Thu mua lô bảo vật này cần một khoản tiền lớn.

[00:06:33] Tôi nghĩ chỉ có phủ Bối Lặc của ngài mới có khí thế như vậy.

[00:06:37] Chỉ cần ngài Bối Lặc làm chủ,

[00:06:40] tôi bằng lòng bán một phần bảo vật cho ngài.

[00:06:45] Tiểu Viên à, con người cậu tôi biết.

[00:06:48] Cả Lưu Ly Xưởng này, tôi chỉ thấy

[00:06:51] cậu là người làm ăn đàng hoàng.

[00:06:53] Từ Nhị à, đó là kẻ chuyên lừa gạt.

[00:06:57] Điểm này, tôi và cậu nghĩ giống nhau.

[00:06:59] Nói gì thì nói, cũng không thể để những bảo vật này

[00:07:02] rơi vào tay người Tây.

[00:07:04] Việc này có khác gì bọn chúng cướp Viên Minh Viên của chúng ta đâu.

[00:07:07] Bối Lặc gia nói hay lắm!

[00:07:09] Tôi tìm ngài là tìm đúng người rồi.

[00:07:13] Vốn dĩ, chuyện làm ăn này,

[00:07:15] tôi không muốn nhúng tay vào.

[00:07:17] Nhưng việc này, tôi nhất định phải quản.

[00:07:20] Chúng ta dù có phải cầm cố phủ Bối Lặc này,

[00:07:23] cũng không thể để đồ của mình

[00:07:25] rơi vào tay người Tây.

[00:07:28] Đợi Từ Nhị về, tôi bảo hắn lập tức gom tiền.

[00:07:31] Hắn mà còn dám cấu kết với người Tây,

[00:07:34] tôi không tha cho hắn đâu!

[00:07:40] Đi đâu mất rồi?

[00:08:16] Xin nghe máy ạ?

[00:08:21] Lâu tiên sinh, chào ngài.

[00:08:24] Tôi là Tiểu Viên của Nhất Tâm Trai đây.

[00:08:26] Vâng, vẫn là chuyện đó.

[00:08:30] Sao? Có chủ rồi ạ?

[00:08:33] Cảm ơn ngài nhiều lắm!

[00:08:38] Cũng không phải vì đạo nghĩa, nói thật lòng,

[00:08:42] ở Lưu Ly Xưởng lăn lộn bao nhiêu năm nay,

[00:08:45] tôi thấy bản thân mình cũng thay đổi.

[00:08:47] Không phải nói là giàu mà bất nhân sao?

[00:08:50] Mình cũng chưa giàu lên.

[00:08:52] Chỉ cảm thấy không yên ổn bằng làm ruộng ở quê.

[00:08:57] Ngài nghĩ xem, người làm bạn với ruộng đồng,

[00:09:00] với người làm bạn với tiền bạc, có thể giống nhau sao?

[00:09:04] Sống không phải cuộc sống của tôi.

[00:09:07] Cuộc sống của người thành thị không phải là cuộc sống của tôi.

[00:09:11] Không phải tôi nản chí, Lâu tiên sinh.

[00:09:14] Vâng, vâng. Tôi dự định làm xong vụ này,

[00:09:19] sẽ nghĩ cách khác.

[00:09:21] Người ta thường nói loạn thế mua vàng,

[00:09:24] thịnh thế giấu đồ cổ mà.

[00:09:27] Thời buổi này cũng không đúng nữa.

[00:09:30] Được, ngài giúp tôi nhiều nhé.

[00:09:36] Được, được, được.

[00:09:38] Ngày ngài khai trương tôi nhất định sẽ đến.

[00:09:41] Được.

[00:09:43] A, Lâu tiên sinh, ngoài cửa tiệm tôi có người gõ cửa.

[00:09:47] Được, vậy nhé. Tạm biệt, tạm biệt, tạm biệt.

[00:09:54] Lão Nhạc về rồi à?

[00:09:57] Mới mấy giờ mà đã đóng cửa rồi?

[00:10:01] Tôi à, là thấy anh chưa về, sợ mất đồ.

[00:10:04] Bảo vật gì chứ?

[00:10:07] Cũng đâu phải bánh quẩy,

[00:10:09] dầu muối giấm, mở cửa toang hoác cũng chẳng ai vào.

[00:10:13] Đồ mua về rồi. Dầu Hồng Hoa.

[00:10:16] Vân Nam Bạch Dược. Đây là Lê Cao.

[00:10:18] Đều là của Đồng Nhân Đường đóng gói.

[00:10:20] Anh bận thì cứ đi làm việc của anh đi. Tôi trông cho.

[00:10:25] Anh cũng không hỏi tôi đi thăm ai à?

[00:10:29] Ở Bắc Kinh này, người anh cần thăm chỉ có ba vị.

[00:10:35] Chuẩn thế, còn có số lượng nữa à?

[00:10:38] Có. Vị thứ nhất,

[00:10:41] giáo sư Bắc Đại.

[00:10:45] Sao tôi lại phải đi thăm ông ấy?

[00:10:48] Lâu tiên sinh nhân phẩm tốt, có học vấn.

[00:10:51]

[00:10:54]

[00:10:56] Một người có được một trong hai đã là tuấn tài rồi.

[00:11:02] Mà Lâu tiên sinh vừa có học vấn, nhân phẩm lại tốt,

[00:11:05] chính là tuấn tài trong các tuấn tài.

[00:11:08] Anh kết giao với người như vậy, dĩ nhiên phải đi thăm ông ấy đầu tiên.

[00:11:12] Thăm ông ấy.

[00:11:13] Có lý. Vậy người thứ hai?

[00:11:18] Cửu Nhi, Cửu cô nương của Nguyệt Ngân Lâu.

[00:11:24] Vậy tại sao lại là cô ấy?

[00:11:26] Tuy Cửu cô nương là một nữ tử phong trần,

[00:11:31] nhưng người ta có khí phách chính trực,

[00:11:34] có khí chất thanh nhã.

[00:11:36] Nữ tử chỉ như vậy thì không được, tiếp xúc sẽ cẩn trọng, không tự tại.

[00:11:41] Cửu cô nương ngoài những điều đó, cô ấy còn phong tình vạn chủng.

[00:11:46] Lúc cần nói lý thì nói lý, lúc cần nói tình thì nói tình.

[00:11:52] Như vậy là tốt nhất.

[00:11:55] Trong sách nói thế nào nhỉ?

[00:12:00] Đây này.

[00:12:01] Trong miếu đoan trang, trên giường điên cuồng.

[00:12:08] Anh đọc sách gì vậy?

[00:12:11] Tam Ngôn Nhị Phách.

[00:12:13] Sao anh lại đọc cái này?

[00:12:14] Tôi còn tưởng anh ngày nào cũng học về đồ cổ.

[00:12:17] Vậy anh nói người thứ ba xem nào?

[00:12:22] Người thứ ba này, lúc anh không nhớ ra,

[00:12:25] khi có chuyện, anh ta chắc chắn sẽ đến.

[00:12:32] Là bạn bè sinh tử đổi mạng. Ai vậy?

[00:12:35] Bất tài, tại hạ đây.

[00:12:39] Tôi lại quên mất anh.

[00:12:42] Chẳng phải nói là lúc không nhớ ra sao,

[00:12:45] anh ta không có ở đây mà.

[00:12:47] Anh nói cũng có vẻ đúng đấy.

[00:12:50] Vậy anh đoán xem, hôm nay tôi đi thăm ai?

[00:12:54] Để tôi đoán xem.

[00:12:59] Chắc chắn là anh ấy chứ không phải tôi.

[00:13:02] Tôi đang ở đây rành rành mà.

[00:13:05] Thăm Lâu tiên sinh?

[00:13:09] Thăm Lâu tiên sinh, anh cầm...

[00:13:12] Anh cầm nhiều thuốc trị chấn thương như vậy làm gì?

[00:13:15] Lâu tiên sinh là người học văn, đâu đến nỗi bị thương.

[00:13:19] Vậy thì là Cửu cô nương.

[00:13:27] Không giống lắm.

[00:13:30] Cửu cô nương là một cô nương.

[00:13:33] Nếu là người hát kịch thì lại khác.

[00:13:36] Cô nương thì đâu đến nỗi bị thương nặng vậy chứ.

[00:13:40] Cũng không chắc.

[00:13:42] Từ xưa thanh lâu đều là nơi hay gây chuyện.

[00:13:45] Không khéo lại bị thương ở đâu đó.

[00:13:48] Là Cửu cô nương phải không?

[00:13:50] Tôi thấy anh có thể ra đường làm thầy bói được rồi đấy.

[00:13:53] Coi như anh đoán đúng. Tôi đi đây.

[00:13:57] Cần gì phải đoán chứ? Cả phố đều đồn cả rồi.

[00:14:01] Cửu cô nương của Nguyệt Ngân Lâu vì Viên chưởng quỹ của Nhất Tâm Trai

[00:14:04] mà bị dao đâm rồi.

[00:14:07] Anh còn tưởng người ta không biết à?

[00:14:09] Tôi sợ anh biết rồi lại lo lắng lung tung theo.

[00:14:13] Vậy còn là bạn bè, là huynh đệ không?

[00:14:17] Tôi lo lắng, đó là chuyện nên làm.

[00:14:21] Một cô nương tốt như vậy,

[00:14:23] anh còn không mau chuộc thân cho người ta ra, còn đợi gì nữa?

[00:14:29] Anh chuộc một mình cô ấy, bằng như cứu cả hai người các anh.

[00:14:34] Chuyện tốt biết bao!

[00:14:39] Phải. Đợi đến Rằm tháng Tám,

[00:14:43] sẽ rõ ràng thôi.

[00:14:45] Đúng rồi, tôi còn có chuyện muốn bàn với anh.

[00:14:50] Đến lúc đó,

[00:14:51] phải dùng tiền bán mấy món đồ trong địa cung đó

[00:14:53] để đi chuộc Cửu cô nương.

[00:14:55] Chuyện này còn cần do dự sao?

[00:14:57] Đừng nói là mấy món đồ đó,

[00:15:00] bây giờ anh dù có bán tôi đi,

[00:15:03] có thể cứu người tôi cũng bằng lòng.

[00:15:06] Chỉ sợ không ai mua thôi.

[00:15:08] Mau đi đi.

[00:15:10] Thế nào gọi là câu chuyện? Đây chính là câu chuyện.

[00:15:14] Câu chuyện hay lưu danh trăm đời.

[00:15:18] Câu chuyện này nếu được lưu truyền lại,

[00:15:20] biết đâu trong đó còn có tại hạ,

[00:15:23] có tôi nữa.

[00:15:27] Vậy tôi đi đây. Mau đi đi.

[00:15:40] Tiền chưởng quỹ? Về rồi à? Về rồi.

[00:15:46]

[00:15:51] Tốt, dừng lại, dừng lại.

[00:15:54] Xuống xe.

[00:15:59] Ông dừng bước một chút, đến tiệm tôi ngồi đã.

[00:16:02] Chúng ta thanh toán sổ sách.

[00:16:03] Vội gì chứ? Tiệm mở đối diện mà.

[00:16:05] Thanh toán xong cho đỡ phiền, sau này ông lại đòi chia đồ với tôi.

[00:16:10] Được.

[00:16:16] (Tiếng chuông cửa)

[00:16:20] Từ Nhị gia, nói thật nhé,

[00:16:24] ngài à, mấy món đồ này đến tay rồi,

[00:16:27] thì những món đồ này,

[00:16:30] không còn gọi là đồ nữa. Phải, phải.

[00:16:33] Thôi lão bản, mời ngồi. Tốt.

[00:16:43] Từ Nhị gia... đồ đều để ở đây rồi.

[00:16:46] Tôi lên lầu xem thử.

[00:16:48] Có cần mang nước rửa mặt cho hai vị gia không ạ?

[00:16:51] Đừng, đừng. Tôi ngồi không yên. Đi ngay đây.

[00:16:55] Thôi lão bản, những chuyện khác đều là nói nhảm.

[00:17:00] Vị gia nhà chúng tôi kia, thấy tiền là ông ấy phải lấy đi.

[00:17:08] Số tiền này tôi không đưa cho ông cũng không giữ được.

[00:17:13] Nói không có tiền để ông mua vé xe,

[00:17:15] đó là nói cho Dương địa chủ nghe thôi. Sao có thể chứ?

[00:17:19] Hai trăm lạng vàng tôi đều tiêu hết rồi.

[00:17:23] Hai mươi lạng tiền mặt này tôi chưa động đến.

[00:17:25] Ông cầm về trước đi, coi như một phần của ông.

[00:17:29] Phần còn lại, đợi tôi bán đồ kiếm được tiền,

[00:17:32] sẽ đưa cho ông sau.

[00:17:34] Từ Nhị gia, ngài xem này... Ngài vội gì chứ.

[00:17:39] Ông cũng vất vả rồi.

[00:17:40] Tôi Diêm Vương gia không nợ tiểu quỷ.

[00:17:44] Ông cầm đi đi.

[00:17:45] Được rồi, ông cứ bận việc đi. Chúng ta gặp lại sau.

[00:17:52] Vậy tôi xin nhận ạ.

[00:17:55] Cầm đi, cầm đi.

[00:18:04] Tuổi vàng tốt chứ?

[00:18:11] Được, vậy tôi không khách sáo nữa.

[00:18:15] Đừng khách sáo.

[00:18:17] Nhị gia!

[00:18:19] Tôi nói gì mà, chắc chắn là đến đòi tiền đây.

[00:18:22] Nhị gia, Bối Lặc gia sốt ruột chết đi được, xem kịch cũng không xong.

[00:18:26] Đến đây, tôi đã chạy ba chuyến rồi.

[00:18:29] Không sao, tiền chúng ta có đầy.

[00:18:34] Thấy cái hòm lớn này không? Toàn là tiền.

[00:18:38] Anh về nói với Bối Lặc gia,

[00:18:41] chúng ta không ở Vương phủ nữa.

[00:18:43] Chúng ta đến ở khách sạn Lục Quốc.

[00:18:46]

[00:18:48] Ngày nào chúng ta cũng mời về nhà hát, chỉ mình nghe thôi.

[00:18:52] Đúng rồi, tôi còn chút ít đây.

[00:18:59] Anh mang về cho Bối Lặc gia trước.

[00:19:02] Để ngài ấy tiêu, tiêu mạnh vào.

[00:19:05] Tiền, chúng ta có đầy.

[00:19:10] Vậy thì tốt quá ạ.

[00:19:11] Khoan hãy nghĩ đến chuyện chuyển chỗ. Kim gia nói ngài ấy đã nhận lời

[00:19:15] một việc lớn.

[00:19:16] Bảo ngài có tiền thì đừng tiêu đi vội.

[00:19:19] Các loại mua bán tạm dừng, trước tiên lo chuyện bên ngài ấy đã.

[00:19:23] Chuyện lớn gì mà gấp vậy?

[00:19:26] Tôi phải bán lô hàng trong tay này đi,

[00:19:28] mới có tiền lẻ chứ.

[00:19:30] Chuyện gì tôi không thể nói rõ được. Mai gặp ngài rồi sẽ rõ.

[00:19:37] Được. Từ Nhị gia, tôi cũng phải về rồi.

[00:19:40] Vậy cái này...

[00:19:43] Cầm lấy, cầm lấy, cầm lấy, cầm lấy.

[00:19:47] Được, ngài cứ bận việc. Tốt, tốt.

[00:20:16] Đức Nguyên, lại đây. Chưởng quỹ.

[00:20:18] Thế nào rồi? Đến chưa? Ông ta đến rồi, ở phòng sau ấy.

[00:20:21] Có nhận ra được không? Không nhận ra lắm.

[00:20:23] Lúc ông ta đến tôi còn không nhận ra.

[00:20:24] Tốt, đóng cửa lại. Lát nữa qua nhé.

[00:20:33] Thôi chưởng quỹ đến rồi à? Đến rồi, đến rồi.

[00:20:37] Vất vả quá, vất vả.

[00:20:42] Từ lúc đào hố đến khi cỏ mọc kín,

[00:20:45] tính ra cũng nửa năm rồi nhỉ? Đúng vậy.

[00:20:47] Ở liền tù tì nửa năm.

[00:20:49] Vất vả, vất vả.

[00:20:53] Đây là ngân phiếu Từ Nhị đưa. Ngài kiểm tra xem.

[00:20:57] Kiểm tra gì chứ? Để đó đi.

[00:20:58] Đức Nguyên, mang đồ lại đây.

[00:21:03] Uống nước. Không, không, không.

[00:21:06] Cầm lấy.

[00:21:07] Đây là năm trăm ngân phiếu tôi đã hứa cho ông.

[00:21:11] Ngoài ra bù thêm cho ông một trăm đồng bạc trắng.

[00:21:14] Coi như tôi đền bù cho ông.

[00:21:16] Cảm ơn ngài.

[00:21:19] Nhưng tôi có một điều kiện.

[00:21:21] Hai năm tới ông đừng lộ diện trong thành.

[00:21:24] Tối nay đi ngay.

[00:21:26] Tôi ở huyện Ngọc Điền có mua mấy khoảnh ruộng tốt.

[00:21:30] Sân rộng, người làm công cũng không ít.

[00:21:34] Đúng rồi, còn có một Phùng tỷ ở đó.

[00:21:37] Ông đến đó, tôi cũng không để ông đi tay không.

[00:21:40] Ông giúp tôi trông đất, thu tô.

[00:21:44] Mỗi năm tôi lại cho ông năm trăm đồng bạc trắng.

[00:21:46] Cái này... tôi... tôi cũng là vì tốt cho ông.

[00:21:51] Có lẽ không cần đến hai năm.

[00:21:53] Đợi chuyện qua đi, ông lại về.

[00:21:56] Được. Vậy hôm nay tôi đi.

[00:22:00] Khi nào ngài thấy chuyện đã qua,

[00:22:03] tôi sẽ quay lại.

[00:22:05] Đức Nguyên, mang đồ của Phùng tỷ lại đây.

[00:22:15] Này.

[00:22:16] Món đồ này, ông mang qua giúp.

[00:22:19] Địa chỉ ở trên đó.

[00:22:22] Tôi phải nói cho ông biết một câu,

[00:22:25] mối quan hệ giữa Phùng tỷ này với tôi

[00:22:27] không phải là quan hệ bình thường.

[00:22:29] Ông phải chăm sóc cho tốt. Hiểu chưa?

[00:22:32] Vậy tôi đi đây.

[00:22:34] Đức Nguyên, thuê một chiếc xe đưa Dương tiên sinh ra khỏi thành.

[00:22:38] Đi cửa sau, đừng quên. Vậy chúng tôi đi đây.

[00:22:43] Thôi chưởng quỹ, vậy tôi cảm ơn ngài.

[00:22:44] Tốt. Đi đi.

[00:22:46] Tốt, tốt. Mời ngài đi lối này.

[00:23:05] Từ Nhị à Từ Nhị, ngươi cũng có ngày hôm nay!

[00:23:10] Năm xưa là ngươi đẩy ta vào tù.

[00:23:16] Hôm nay ta sẽ bắt ngươi trả lại từng tấc một.

[00:23:20] Sách cổ nói không sai chút nào.

[00:23:23] Không phải không báo, chỉ là chưa đến lúc.

[00:23:28] Nghĩ đến ta, Thôi Hòa Hữu, sau khi bỏ gánh hàng rong,

[00:23:31] vận may của ta đã đến.

[00:23:33] Từ nay về sau, trước mặt sau lưng,

[00:23:36] ai còn dám coi thường ta, kẻ đó ắt gặp tai ương.

[00:23:42] Đức Nguyên!

[00:23:47] Đây có một tờ ngân phiếu.

[00:23:48] Sáng mai, cậu tìm một người đáng tin cậy,

[00:23:51] một người không liên quan đến chúng ta,

[00:23:53] lập tức rút nó ra.

[00:23:55] Không cần bạc trắng, tôi muốn vàng. Muốn vàng thật.

[00:23:59] Rút xong, ngoài cửa có xe đợi cậu.

[00:24:03] Lúc rút tiền, cậu đi theo.

[00:24:05] Việc thì để người đó làm.

[00:24:07] Hiểu chưa? Hiểu rồi ạ.

[00:24:09] Ngân phiếu sáng mai tôi đưa cho cậu.

[00:24:13] Đúng rồi, chuyện tôi bảo cậu theo dõi,

[00:24:15] Cửu cô nương của Nguyệt Ngân Lâu thế nào rồi?

[00:24:17] Chưởng quỹ, tôi ngày nào cũng cho người hỏi thăm.

[00:24:21] Mấy hôm trước Cửu cô nương bị hai người bạn giang hồ

[00:24:24] làm bị thương.

[00:24:26] Bị thương? Bị thương ở đâu? Ngài yên tâm, không bị thương chỗ hiểm.

[00:24:29] Chỉ là tay bị dao sượt qua một nhát.

[00:24:32] Không có gì đáng ngại, đang dưỡng thương ạ.

[00:24:35] Cô ta gây sự với ai vậy? Không hỏi thăm được ạ.

[00:24:38] Nhưng nghe bạn bè giang hồ nói,

[00:24:40] trong hai người đó có một người và Từ Nhị ở đối diện

[00:24:43] trước đây từng ở tù chung.

[00:24:46] Từ Nhị? Không thể nào.

[00:24:49] Sao hắn lại nhúng tay vào chuyện này chứ?

[00:24:52] Chuyện này khó nói.

[00:24:55] Bị thương cũng tốt. Dằn mặt cô ta một chút.

[00:25:00] Tiểu Viên kia có tin tức gì không?

[00:25:02] Không có tin gì ạ.

[00:25:03] Chỉ là ngày nào cũng đến Nguyệt Ngân Lâu thăm bệnh.

[00:25:05] Nghe nói có một lô hàng, nhưng cũng không nghe nói bán được.

[00:25:09] Buôn bán cũng không tốt, không thấy cậu ta mở cửa mấy.

[00:25:12] Tốt! Tốt!

[00:25:15] Lần này ta coi như một mũi tên trúng hai đích.

[00:25:19] Cái gì Từ Nhị gia, Nhất Tâm Trai.

[00:25:22] Không qua được tháng Tám,

[00:25:24] ta sẽ khiến tất cả bọn chúng phải gục ngã ở Lưu Ly Xưởng.

[00:25:29] Lại sắp đến lúc trăng tròn rồi.

[00:25:31] Lúc nhỏ, cứ nhìn thấy trăng tròn là lại buồn.

[00:25:38] Trăng tròn thì nên vui mới phải chứ.

[00:25:42] Người ta nói trăng có ý nghĩa đoàn viên.

[00:25:46] Thực ra từ xưa đến nay, không mấy người nhìn thấy

[00:25:49] trăng mà không buồn lòng.

[00:25:52] Hoặc là xa nhà,

[00:25:55] như Lý Bạch nói:

[00:25:57] "Cử đầu vọng minh nguyệt, đê đầu tư cố hương." (Ngẩng đầu ngắm trăng sáng, cúi đầu nhớ quê nhà)

[00:26:01] Hoặc là một mình,

[00:26:04] như Tô Đông Pha nói:

[00:26:06] "Hà sự trường hướng biệt thời viên?" (Cớ sao trăng cứ tròn vào lúc chia ly?)

[00:26:10] Rồi còn có:

[00:26:11] "Trường An nhất phiến nguyệt, vạn hộ đảo y thanh." (Trường An một vầng trăng, muôn nhà tiếng chày đập vải)

[00:26:16]

[00:26:20] Không có câu thơ nào không làm đau lòng người.

[00:26:24] Đợi đến Rằm tháng Tám sẽ không buồn nữa.

[00:26:27] Ăn mừng thật vui.

[00:26:28] Ăn mừng thật vui.

[00:26:30] Thời gian chưa bao giờ có thể dừng lại.

[00:26:33] Giống như khúc hát học được lúc nhỏ.

[00:26:36] Nói về hai người hẹn hò sợ trời sáng,

[00:26:39] liền hát: "Hận không thể hai tay nâng lấy vầng trăng trước cửa sổ."

[00:26:45] Nâng lấy vầng trăng trước cửa sổ thì có ích gì chứ?

[00:26:48] Ngốc à, trăng sáng không lặn về tây,

[00:26:51] thì mặt trời chẳng phải sẽ không mọc ở đằng đông sao?

[00:26:55] Cũng là ý muốn dừng thời gian lại đó.

[00:26:58] Còn nói đã đọc sách thánh hiền nữa chứ.

[00:27:00] Còn không bằng một người học hát.

[00:27:04] Sách thánh hiền không nói về phong nguyệt.

[00:27:07] Anh chưa nghe "Tử bất ngữ quái lực loạn thần" (Khổng Tử không bàn về chuyện kỳ quái, bạo lực, hỗn loạn, thần thánh) sao?

[00:27:11] Vầng trăng này nếu thật sự có thể nâng được,

[00:27:14] thì tôi cũng sẽ đưa tay ra nâng, mệt chết tôi cũng làm.

[00:27:21] Nâng hay không nâng thì có thể thế nào chứ?

[00:27:25] Người không có nghìn ngày tốt, hoa không có trăm ngày hồng.

[00:27:29] Người sống mấy chục năm, dài không? Thật dài.

[00:27:33] Có một ngày sống mà không thể quên được là đáng giá.

[00:27:36] Còn hơn những kẻ sống cả đời,

[00:27:39] không có một ngày nào sống cho chính mình.

[00:27:47] Vầng trăng nhìn từ chỗ tôi có thể khiến người ta si mê.

[00:27:58] Rằm tháng Tám sắp đến rồi.

[00:28:01] Mấy ngày nay sao cô lại không còn sốt ruột nữa?

[00:28:05] Sốt ruột thì có ích gì?

[00:28:09] Một nữ tử phong trần từ nhỏ bị người ta bắt cóc bán đi,

[00:28:11] sống ở thanh lâu mười mấy năm,

[00:28:14] cũng không phải chỉ sốt ruột mấy ngày này, đã sốt ruột qua lâu rồi.

[00:28:20] Tim vỡ rồi lại ghép, ghép rồi lại vỡ,

[00:28:23] không biết bao nhiêu lần rồi.

[00:28:27] Cô không muốn hỏi tôi, đã lo được tiền chưa à?

[00:28:31] Không muốn. Tin tốt hay tin xấu,

[00:28:36] hôm nay anh đều đừng nói cho tôi biết.

[00:28:38] Ngày Rằm tháng Tám, tôi đợi anh.

[00:28:41] Tôi chỉ đợi một mình anh thôi.

[00:28:44] Nếu anh không đến,

[00:28:46] sau này chỉ có thể nhìn thấy tôi trong vầng trăng thôi.

[00:28:59] Tôi nhất định sẽ đến!

[00:29:09] Nhất định đến.

[00:29:38] Nhị gia! Mới kiếm được à?

[00:29:41] Đúng, đúng.

[00:29:43] Đồ đồng xanh à? Màu sắc chuẩn thật đấy.

[00:29:46] Xem xem, xem xem.

[00:29:47] Đưa tôi xem nào. Cái kia.

[00:29:50] Được thôi.

[00:29:52] Đây đúng là đồ "sinh khanh" (mới đào). Đúng.

[00:29:55] Đồ chuẩn chứ? Chuẩn, chuẩn.

[00:29:57] Nhìn là biết đồ tốt. Ngài cất kỹ đi.

[00:29:59] Không mua à? Không được, không được. Vốn của tôi ít.

[00:30:10] Nhị gia, ngài lên rồi à? Lên rồi.

[00:30:13] Chưởng quỹ, tôi xem cái này. Tốt, tốt.

[00:30:16] Xem kìa, tay chân của Bối Lặc gia đến rồi.

[00:30:18] Này!

[00:30:21] Lưu Ly Xưởng chúng ta từ khi nào lại xuất hiện loại người này?

[00:30:33] Thế nào?

[00:30:35] Đồ tốt. Lấy một cái đi.

[00:30:36] Không rẻ đâu. Không mua, không mua.

[00:30:55] Người ngoại đạo không nói làm gì,

[00:30:57] kiếm được đồ tốt cũng đáng tiếc.

[00:31:00] Cái này có gì lạ?

[00:31:03] Đồ tốt nó cũng đâu có mắt,

[00:31:06] biết nhìn người đâu.

[00:31:09] Cũng giống như nữ tử tốt rơi vào chốn phong trần vậy.

[00:31:14] Cô ấy cũng là vạn bất đắc dĩ thôi.

[00:31:22] Chúng ta đi dạo xem sao? Dạo xem. Đi, đi.

[00:31:27] Chưởng quỹ!

[00:31:35] Cầm lấy, cầm lấy. Cho nhiều vậy, ngài xem...

[00:31:40] Cảm ơn ngài, Cung chưởng quỹ. Ngài đi thong thả.

[00:31:43] Này!

[00:31:44] Này!

[00:31:45] Nhị gia, ngài đến rồi à? Đến rồi.

[00:31:49] Xem xem, đồ đều bày ra cả rồi.

[00:31:50] Tôi cũng là mượn mảnh đất quý này thôi.

[00:31:54] Nghe nói ngài đi một chuyến,

[00:31:56] đào được bảo vật phải không?

[00:31:58] Chút đỉnh thôi, chút đỉnh.

[00:32:00] Ai mà chẳng bận rộn chứ.

[00:32:02] Tôi nói này, ông càng ngày càng mập ra đấy.

[00:32:12] Giá cả thế nào?

[00:32:13] Còn giá cả gì nữa chứ?

[00:32:15] Loạn thế mua vàng, đều đổ xô đi mua vàng rồi.

[00:32:19] Ai còn tâm trí mua thứ này nữa.

[00:32:23] Vậy tôi cũng không thấy cửa tiệm nào đóng cửa cả.

[00:32:27] Lưu Ly Xưởng vẫn người qua kẻ lại.

[00:32:29] Ai cũng đâu có rảnh rỗi phải không?

[00:32:32] Phải không?

[00:32:34] Nhị gia, không phải nói dối ngài đâu.

[00:32:39] Giữa các tiệm với nhau chẳng có gì đáng làm cả.

[00:32:42] Có đồ tốt thì còn được.

[00:32:45] Đồ thường thường bậc trung thì không ai mua.

[00:32:48] Ông nói đồ tốt là gì chứ?

[00:32:50] Tiêu chuẩn của đồ tốt là hàng bán chạy à?

[00:32:52] Là đồ có người mua à?

[00:32:55] Nếu ngài thấy tốt mà không ai mua,

[00:32:58] bây giờ cũng không phải đồ tốt nữa, phải không?

[00:33:00] Vậy ông nói hàng bán chạy là gì?

[00:33:03] Nói với ngài nhé.

[00:33:04] Khách mua từ Đông Dương, Nam Dương,

[00:33:07] vẫn mua đồ sứ, đồ quan diêu (lò quan).

[00:33:10] Còn nói về khách mua phương Tây, họ lại khác.

[00:33:14] Tranh lụa, đồ quan diêu ít người biết hàng, phải không?

[00:33:17] Muốn đồ đồng xanh, càng cổ càng tốt.

[00:33:20] Muốn kinh quyển, muốn đồ gỗ điêu khắc. Đây...

[00:33:24] Họ gọi cái này là... gọi là tác phẩm nghệ thuật.

[00:33:28] Đồ đồng xanh bán tốt à? Dĩ nhiên bán tốt.

[00:33:32] Ra một món, người Anh, người Pháp,

[00:33:35] người Đức này là tranh nhau mua.

[00:33:38] Nhưng đó phải là đồ tốt, có kỹ thuật chế tác.

[00:33:43] Xem cái này đi.

[00:33:47] Xem xem thế nào.

[00:33:51] Đồ tốt gì chứ?

[00:33:53] Chưa bắt tay với nó à?

[00:33:55] (Âm thanh chế nhạo)

[00:33:56] Thứ này khó nói lắm.

[00:33:59] Bên trong cái tôn này của ngài có phải còn giấu đồ không đấy?

[00:34:04] Tôn lão bản! Ông không lấy một món à?

[00:34:07] Tôi còn cần xem sao?

[00:34:09] Tôi sợ bên trong giấu đồ thôi.

[00:34:12] Đừng xen vào! Không có đồ tốt để bán,

[00:34:15] đừng phá đám mua bán.

[00:34:16] Tôi à, sợ dính phải mùi khai nước tiểu. Không cần nhìn gần.

[00:34:20] Cách xa tôi đã nhìn ra rồi.

[00:34:22] Đó là hàng mới của sư phụ Vu.

[00:34:25] Mang đi lừa người Tây thì còn lừa được, chạy đến đây lừa người trong nghề à?

[00:34:30] Sao ông biết bên trong có mùi khai nước tiểu?

[00:34:34] Ông thật sự không hiểu hay là đang thử tôi vậy?

[00:34:36] Lớp gỉ xanh này nhìn là biết gỉ nước tiểu.

[00:34:39] Gỉ thật sao lại tươi như vậy?

[00:34:41] Không hiểu thì thôi đi.

[00:34:43] Còn làm ra vẻ như vớ được bảo vật.

[00:34:46] Đây không phải là làm ô danh chợ đồ cũ sao?

[00:34:50] Mẹ kiếp nhà ngươi biết cái đếch gì!

[00:34:52] Nói thật cho ngươi biết,

[00:34:53] thứ này là ta chạy mấy nghìn dặm,

[00:34:56] chạy đến ruộng lúa ở Đồng Quan,

[00:34:58] ngồi đợi bảy ngày thuê người đào lên đấy.

[00:35:02] Ruộng lúa mới phá, mộ mới đào.

[00:35:05] Bảy ngày mẹ kiếp ta không rời khỏi mảnh đất đó nửa bước.

[00:35:08] Sao hả? Bắt nạt ta mới vào nghề nửa chừng sao hả?

[00:35:11] Thứ này, ngươi muốn mua,

[00:35:13] ta còn không bán cho ngươi đâu, ta nói cho ngươi biết.

[00:35:15] Cho ngươi xem, là để ngươi mở mang tầm mắt.

[00:35:18] Ông cũng đừng ở đây làm côn đồ. Thành Bắc Kinh tám trăm năm,

[00:35:23] cái gì mà không có chứ? Côn đồ không ít, tôi gặp nhiều rồi.

[00:35:28] Ông cũng đừng nói xa xôi như vậy.

[00:35:31] Cái gì Đồng Quan, ruộng lúa.

[00:35:33] Hàng mới đào từ trong mộ ra cũng có.

[00:35:38] Nói ông là người ngoại đạo, đó là còn nể mặt ông.

[00:35:41] Ông à, ông mẹ nó hoàn toàn là một thằng ngu!

[00:35:45] Thằng nhóc! Ngươi dám mắng ta!

[00:35:49] Ngươi cũng không đi hỏi thăm xem,

[00:35:51] bề ngoài ta là quản sự của Bối Lặc gia,

[00:35:54] bề trong mẹ nó ta là đầu lĩnh côn đồ ở Tiền Môn đấy!

[00:35:58] Bối Lặc? Bối Lặc thì sao chứ?

[00:36:01] Bối Lặc của triều đại nào? Hoàng thượng còn mất rồi,

[00:36:05] Bối Lặc là cái thá gì?

[00:36:07] Thằng nhóc! Ngươi dám mắng Bối Lặc gia của chúng ta!

[00:36:11] Sao hả? Hôm nay nhất định phải thấy máu!

[00:36:14] Muốn đánh à? Thằng nhóc nhà ngươi cũng không phải...

[00:36:17] Hôm nay ta nhìn ngươi đã thấy ngứa mắt rồi!

[00:36:19] Lưu Ly Xưởng sao lại trà trộn vào đám khốn nạn các ngươi chứ!

[00:36:23] Đừng động thủ! Hắn xuất thân từ Trại Tương Phác.

[00:36:25] Trên người hắn có võ đấy!

[00:36:27] Trại Tương Phác thì sao?

[00:36:28] Ta vẫn xử lý được hắn!

[00:36:30] Ta có Thiết Đang Công! Ta đánh hắn răng rơi đầy đất!

[00:36:40] Ngươi thật sự động thủ à!

[00:36:45] Đừng kéo ta!

[00:36:47] Chạy đến đây kể chuyện cổ tích à?

[00:36:52] Người khác trả tiền thuê ta đánh nhau.

[00:36:54] Hôm nay ngươi đánh đến tận cửa.

[00:36:56] Ta... ta không xong với ngươi đâu!

[00:36:57] Nhị gia, Nhị gia, Nhị gia!

[00:37:00] Tôi thấy thế này đi.

[00:37:02] Hôm nay ngài cứ thu đồ về trước.

[00:37:06] Đồ thật hay giả, nói quan trọng,

[00:37:08] nó cũng không quan trọng.

[00:37:10] Tìm người am hiểu xem thử,

[00:37:12] xem rõ rồi cũng tốt.

[00:37:14] Ông cũng không tin đây là đào từ dưới đất lên à?

[00:37:17] Tin! Tin là đào từ dưới đất lên! Tôi đều tin!

[00:37:22] Nhưng đồ đào từ dưới đất lên,

[00:37:25] thì nhất định là đồ thật sao?

[00:37:27]

[00:37:33] Cái nghề đồ cổ này tôi xem thấu rồi.

[00:37:36] Thấy đồ thật không mua, chỉ muốn đánh nhau.

[00:37:39] Không được! Ta không tha cho ngươi! Cứ thế mà xong à?

[00:37:45] Tôi mạo muội hỏi anh một câu,

[00:37:47] anh cần dùng để làm gì?

[00:37:49] Một khoản tiền lớn như vậy.

[00:37:52] Lại còn phải trước Rằm tháng Tám.

[00:37:55] Hình như có câu chuyện gì đó à?

[00:38:01] Bây giờ,

[00:38:02] tôi cũng một hai câu nói không rõ được.

[00:38:05] Đến lúc đó ngài tự nhiên sẽ biết thôi.

[00:38:08] Nhưng tuyệt đối không phải làm chuyện xấu gì.

[00:38:10] Thậm chí không liên quan gì đến nghề đồ cổ của chúng ta.

[00:38:14] Là chuyện riêng của tôi.

[00:38:16] Chuyện riêng? Cần một khoản tiền lớn như vậy,

[00:38:21] chuyện riêng này cũng lớn quá nhỉ.

[00:38:23] Tốt! Tôi không hỏi anh nữa.

[00:38:25] Vậy đi.

[00:38:26] Trước Rằm tháng Tám nhất định sẽ lo xong việc.

[00:38:30] Đến lúc đó tôi còn muốn biết,

[00:38:32] chuyện riêng lớn như vậy, là chuyện gì đây.

[00:38:36] Vậy tôi cảm ơn ngài.

[00:38:39] Cảm ơn gì chứ. Tôi về trước đây.

[00:38:42] Cáo từ. Cáo từ. Đi thong thả, đi thong thả.

[00:38:45] Ngài dừng bước. Tốt, dừng bước. Đi thong thả, đi thong thả. Tốt.

[00:39:09] Nhanh lên! Nhanh lên!

[00:39:11] Mau về phủ, có việc gấp!

[00:39:17] Đức Tử! Cái đồ của Trương Tây kia đâu?

[00:39:21] Để ở kia ạ.

[00:39:23] Mày mau đi gọi điện thoại cho hắn.

[00:39:25] Nói là hàng giống lần trước đã về.

[00:39:28] Đến muộn là hết đấy.

[00:39:29] Là Trương Tây đó phải không ạ? Đúng vậy! Vậy tôi đi đây.

[00:39:34] Trương đại nhân, chỗ chúng tôi có mấy món đồ đồng.

[00:39:37] Ngài mau qua xem.

[00:39:39] Qua hôm nay là không còn ngày mai đâu.

[00:39:40] Nói cái gì vậy chứ?

[00:39:42] Sao lại nói thế? Xui xẻo quá đi.

[00:39:44] Mẹ kiếp hôm nay ta phạm phải ai vậy trời?

[00:39:50] Gia, hay là mang chậu nước cho ngài rửa mặt trước ạ?

[00:39:53] Không, không.

[00:39:59] Ta nói này Đức Tử,

[00:40:01] ngươi nói xem cái này giống đồ giả sao?

[00:40:05] Sao lại giả được ạ?

[00:40:07] Chúng ta chẳng phải đã nhìn thấy đào từ dưới đất lên sao?

[00:40:10] Ruộng lúa lớn, ván quan tài lớn, chẳng phải đều có sao?

[00:40:14] Ngươi nói vậy ta mới thấy yên tâm hơn một chút.

[00:40:20] Đám người trong nghề đó là thấy ta mà tức à.

[00:40:23] Đức Tử, ngươi nói xem hôm nay bán cho hắn mấy món?

[00:40:28] Bất kể bán mấy món, không thể bày ra hết.

[00:40:31] Bày ra hết sẽ không còn hiếm nữa.

[00:40:34] Theo tôi thì, chúng ta cứ bán từng món, hai món một.

[00:40:38] Giá sẽ không hạ xuống được.

[00:40:42] Đúng! Cứ nghe lời ngươi!

[00:40:44] Đức Tử! Mang hết đồ kia cất đi!

[00:40:47] Để lại hai món bên ngoài là được rồi.

[00:40:52] Cẩn thận chút.

[00:41:05] Trương đại nhân!

[00:41:06] Đồ ở đâu? Cho tôi xem một chút.

[00:41:09] Đừng vội, để dành cho ngài rồi, chạy không thoát đâu.

[00:41:13] Không phải nói có rất nhiều người đều muốn đến tranh giành sao?

[00:41:17] Phải! Vừa nãy bị tôi đuổi đi rồi.

[00:41:20] Bọn họ nghe nói ngài sắp đến,

[00:41:22] cảm thấy về giá cả không tranh lại ngài.

[00:41:25] Không phải tôi khoác lác đâu,

[00:41:27] tôi không sợ tốn tiền, chỉ cần đồ tốt.

[00:41:30] Tiền tôi không sợ tiêu.

[00:41:31] Tôi muốn xem đồ ở đâu.

[00:41:33] Nhìn xem, mắt to mà vô hồn phải không?

[00:41:36] Ở ngay dưới mũi đây này.

[00:41:40] Ngài xem đi. Xem xem.

[00:41:41] Ngài xem đi, xem xem.

[00:41:45] Đây không phải.

[00:41:46] Cái này cũng không phải.

[00:41:48] Đây là gương đồng đời Hán, rất nhiều.

[00:41:53] Cái này cũng không phải, minh văn là khắc sau này.

[00:41:57] Lần trước xem qua rồi. Mấy cái này đều không phải.

[00:42:01] Đồ ở đâu? Tôi không nhìn thấy.

[00:42:06] Ngài nói không phải là hai món này chứ?

[00:42:09] Không phải nó thì là ai?

[00:42:11] Đồ tốt biết bao!

[00:42:13] Sao lại không nhìn ra ngay chứ?

[00:42:19] Khó ngửi quá!

[00:42:21] Vừa đào từ dưới đất lên, sao lại không khó ngửi chứ?

[00:42:24] Lớp gỉ này quá xanh, quá mới.

[00:42:26] Trương đại nhân, ngài yên tâm.

[00:42:28] Đây là chúng tôi nhìn thấy đào từ dưới đất lên.

[00:42:31] Nếu ngài không tin,

[00:42:33] cùng đào lên chỗ này còn có hai miếng ngọc nữa.

[00:42:35] Này!

[00:42:38] Ngài xem.

[00:42:45] Là chôn cùng nhau sao? Là cùng nhau.

[00:42:53] Đây là huyết thấm.

[00:42:58] Đây là huyết thấm.

[00:43:02] Cái này càng không đúng.

[00:43:03] Đây là một miếng ngọc đời Hán.

[00:43:07] Nhưng món đồ đồng này là đời Thương.

[00:43:10] Cách nhau gần nghìn năm, sao lại có thể ở cùng nhau chứ?

[00:43:17] Tôi từng bị lừa, mua phải đồ như thế này.

[00:43:21] Là đồ giả, rất giống cái này.

[00:43:23] Nhưng miếng ngọc này là thật.

[00:43:25] Vậy tôi không khách sáo nữa.

[00:43:26] Vậy tôi không khách sáo nữa.

[00:43:26] Miếng ngọc này tôi lấy. Cái này tôi không lấy.

[00:43:26] Miếng ngọc này tôi lấy. Cái này tôi không lấy.

[00:43:27] Không khách sáo nữa.

[00:43:28] Miếng ngọc này tôi lấy. Cái này tôi không lấy.

[00:43:34] Cả ngày cứ ngồi không thế này.

[00:43:35] Nhị gia, ngài đừng vội.

[00:43:36] Nhị gia, ngài đừng vội.

[00:43:37] Một vụ mua bán cũng không có.

[00:43:37] Trong hòm của chúng ta chẳng phải vẫn còn mấy món sao?

[00:43:38] Trong hòm của chúng ta chẳng phải vẫn còn mấy món sao?

[00:43:40] Ngài để Trương đại nhân xem lại cái này đi.

[00:43:43] Làm nghề này chúng ta phải ngồi yên được.

[00:43:44] Đừng xem nữa!

[00:43:45] Làm nghề này chúng ta phải ngồi yên được.

[00:43:45] Đức Tử! Miếng ngọc này thu của Trương đại nhân một nghìn đồng ngân phiếu.

[00:43:46] Đức Tử! Miếng ngọc này thu của Trương đại nhân một nghìn đồng ngân phiếu.

[00:43:49]

[00:43:49] Cứ ngồi không yên như vậy là không được đâu.

[00:43:50] Cứ ngồi không yên như vậy là không được đâu.

[00:43:53] Cầm lấy! Cảm ơn.

[00:43:55] Đây hình như là chỗ của Nhạc đại ca mà?

[00:43:57] Trương đại nhân! Đức Tử! Nhanh!

[00:44:01] Đức Tử! Mày qua bên này gọi thằng họ Thôi đến đây cho tao!

[00:44:04] Này, này! Đứng lại! Đi đâu đấy?

[00:44:04] Này, này! Đứng lại! Đi đâu đấy?

[00:44:05] Lâm Thành Nhân! Mặc kệ nó đến hay không!

[00:44:06] Này, này! Đứng lại! Đi đâu đấy?

[00:44:06] Mang theo... Mày mang theo tờ ngân phiếu này!

[00:44:08] Mang theo... Mày mang theo tờ ngân phiếu này!

[00:44:08] Tôi ra ngoài một chuyến.

[00:44:08] Tôi ra ngoài một chuyến.

[00:44:08] Ngựa không dừng vó đi tìm Hắc Lão Đại!

[00:44:09] Ngựa không dừng vó đi tìm Hắc Lão Đại!

[00:44:09] Về ngay đây! Về ngay đây!

[00:44:09] Về ngay đây! Về ngay đây!

[00:44:10] Bảo hắn mau chóng đến gặp ta!

[00:44:11] Bảo hắn mau chóng đến gặp ta!

[00:44:16] Con phố này toàn là cửa hàng.

[00:44:18] Xin cái lông cũng không được.

[00:44:20] Đừng vội, phía trước có một nhà,

[00:44:21] nghe nói hôm nay cưới vợ.

[00:44:23] Không xa, chúng ta đến đó xin xem sao?

[00:44:25] Vậy tôi đóng giả thương binh làm gì chứ tôi?

[00:44:27] Đi thôi, đi thôi.

[00:44:28] Này!

[00:44:29] Đóng giả thương binh chẳng phải làm người ta ghét sao tôi?

[00:44:29] Đóng giả thương binh chẳng phải làm người ta ghét sao tôi?

[00:44:30] Tôi đóng giả Thiện Tài đồng tử, đến đó mở miệng là được.

[00:44:33] Không sao, không sao. Đi, đi, đi.

[00:44:40] Chưởng quỹ!

[00:44:43] Chưởng quỹ!

[00:44:45] Thế nào? Bộ dạng này?

[00:44:47] Vào đi.

[00:44:48] Là hai người à?

[00:44:48] Là hai người à?

[00:44:50] Giữa đường đóng giả, cẩn thận lộ tẩy.

[00:44:51] Chưởng quỹ!

[00:44:51] Giữa đường đóng giả, cẩn thận lộ tẩy.

[00:44:52] Bên kia, Đức Tử vừa rồi nhắn lại nói

[00:44:52] Bên kia, Đức Tử vừa rồi nhắn lại nói

[00:44:52] Nhạc ca, bộ dạng này của anh tôi không nhận ra được.

[00:44:54] Nhạc ca, bộ dạng này của anh tôi không nhận ra được.

[00:44:54] Từ Nhị gia bảo ngài đến đó.

[00:44:55] Nhạc ca, bộ dạng này của anh tôi không nhận ra được.

[00:44:56] Cậu trả lời theo lời tôi nói chưa?

[00:44:56] Cậu trả lời theo lời tôi nói chưa?

[00:44:56] Lão Nhạc làm tên hầu ngốc nghếch làm gì chứ?

[00:44:57] Lão Nhạc làm tên hầu ngốc nghếch làm gì chứ?

[00:44:58] Tôi đã trả lời cho ngài rồi.

[00:44:58] Tôi đã trả lời cho ngài rồi.

[00:44:59] Ngày đó chẳng phải dài bằng một năm sao?

[00:45:00] Tôi nói là ông ấy đi Ngọc Điền xem đất rồi.

[00:45:01] Tôi nói là ông ấy đi Ngọc Điền xem đất rồi.

[00:45:02] Các người qua cửa khẩu chúng tôi cũng không chào một tiếng.

[00:45:02] Các người qua cửa khẩu chúng tôi cũng không chào một tiếng.

[00:45:02] Phải qua hai ngày mới về được.

[00:45:04] Các người qua cửa khẩu chúng tôi cũng không chào một tiếng.

[00:45:04] Chúng tôi sợ việc làm ăn của ông rồi.

[00:45:05] Trả lời tốt! Bọn họ chắc chắn đã hiểu rồi.

[00:45:07] Trả lời tốt! Bọn họ chắc chắn đã hiểu rồi.

[00:45:07] Làm ăn gì? Không có làm ăn gì.

[00:45:09] Làm ăn gì? Không có làm ăn gì.

[00:45:09] Nói gì thì nói,

[00:45:09] Nói gì thì nói,

[00:45:10] bốn ngày rồi chỉ có một khách vào.

[00:45:11] bốn ngày rồi chỉ có một khách vào.

[00:45:11] Hai ngày nay tôi phải tránh đi một chút.

[00:45:13] bốn ngày rồi chỉ có một khách vào.

[00:45:14] Miệng tôi sắp cười rách ra rồi.

[00:45:15] Hôm nay trong giới đồ cổ có chuyện gì lan truyền ra không? Có.

[00:45:15] Hôm nay trong giới đồ cổ có chuyện gì lan truyền ra không? Có.

[00:45:16] Sau đó là một người hỏi đường.

[00:45:18] Sau đó là một người hỏi đường.

[00:45:18] Tôi nghe người ta nói Từ Nhị gia với một chưởng quỹ

[00:45:19] Tôi nghe người ta nói Từ Nhị gia với một chưởng quỹ

[00:45:20] Này.

[00:45:20] Tôi nghe người ta nói Từ Nhị gia với một chưởng quỹ

[00:45:21] Ấy, tôi nói lão Nhạc à,

[00:45:21] đã đánh nhau ở chợ đồ cũ.

[00:45:23] Này.

[00:45:23] Vì chuyện gì?

[00:45:24] Vì chuyện gì?

[00:45:24] Hôm nào tôi đến mua ít đồ nhé.

[00:45:24] Hôm nào tôi đến mua ít đồ nhé.

[00:45:25] Chính vì đồ Từ Nhị gia bán

[00:45:25] Chính vì đồ Từ Nhị gia bán

[00:45:26] Không thì chưởng quỹ lại nói ông là sao quả tạ đấy.

[00:45:27] Không thì chưởng quỹ lại nói ông là sao quả tạ đấy.

[00:45:27] chính là đồ đồng chúng ta cùng đào lên lần này.

[00:45:28] chính là đồ đồng chúng ta cùng đào lên lần này.

[00:45:29] Chưởng quỹ là bạn tôi, đã cứu mạng tôi.

[00:45:29] Chưởng quỹ là bạn tôi, đã cứu mạng tôi.

[00:45:29] Vị chưởng quỹ kia nói là đồ giả,

[00:45:31] Vị chưởng quỹ kia nói là đồ giả,

[00:45:31] Trong tiệm không có đồ mới lạ, không thu hút được khách.

[00:45:33] Trong tiệm không có đồ mới lạ, không thu hút được khách.

[00:45:33] làm ô danh giới đồ cổ chúng ta.

[00:45:34] làm ô danh giới đồ cổ chúng ta.

[00:45:34] Cái tiệm của ông ấy, làm gì có đồ mới lạ chứ.

[00:45:36] Đánh hay lắm!

[00:45:36] Toàn đồ rách nát.

[00:45:37] Đánh hay lắm!

[00:45:37] Nói đúng rồi! Đồ mới không cần, càng nát càng tốt.

[00:45:38] Nói đúng rồi! Đồ mới không cần, càng nát càng tốt.

[00:45:40] Chuyện hay còn ở phía sau.

[00:45:42] Chuyện hay còn ở phía sau.

[00:45:42] Tôi không có thời gian chạy ra ngoài.

[00:45:42] Tôi không có thời gian chạy ra ngoài.

[00:45:44] Hai ngày này tôi không đi đâu cả.

[00:45:44] Chưởng quỹ nhận tôi là vì ông ấy một lòng muốn giúp tôi.

[00:45:46] Chưởng quỹ nhận tôi là vì ông ấy một lòng muốn giúp tôi.

[00:45:46] Có chuyện gì cậu qua báo một tiếng là được.

[00:45:48] Có chuyện gì cậu qua báo một tiếng là được.

[00:45:48] Tôi cũng muốn giúp ông ấy.

[00:45:48] Tôi cũng muốn giúp ông ấy.

[00:45:50]

[00:45:50] Chưởng quỹ, nếu ngài không có chuyện gì,

[00:45:52]

[00:45:52] tôi đi trước đây. Đi đi.

[00:45:53] tôi đi trước đây. Đi đi.

[00:45:53] Ông nói có phải không?

[00:45:54] tôi đi trước đây. Đi đi.

[00:45:54] Thành sự gì chứ? Cưới vợ à?

[00:45:56] Chém gió! Nói khoác làm vỡ cả tháp sắt.

[00:45:59] Cưới vợ? Bản thân còn chưa có vợ.

[00:46:01] Giúp người ta cưới vợ cái gì chứ? Trâu!

[00:46:04] Ông đừng quan tâm trâu hay không trâu.

[00:46:06] Có đồ nhất định phải mang đến cho tôi nhé.

[00:46:09] Tốt! Ấy, vậy tôi đi đây.

[00:46:10] Nhạc ca đi thong thả.

[00:46:12] Từ Nhị à Từ Nhị...

[00:46:12] Ây, quên, quên, quên, quên!

[00:46:14] Ây, quên, quên, quên, quên!

[00:46:15] Ngươi cũng có ngày hôm nay à!

[00:46:15] Trên người có mấy đồng xu quên đưa cho các cậu.

[00:46:18] Trên người có mấy đồng xu quên đưa cho các cậu.

[00:46:19] Lúc trước khi ta bị sắt nung dí vào người,

[00:46:19] Mua bánh nướng ăn đi.

[00:46:21] Lúc trước khi ta bị sắt nung dí vào người,

[00:46:21] Nhạc ca hôm nay cũng cho chúng ta tiền rồi này.

[00:46:22] Nhạc ca hôm nay cũng cho chúng ta tiền rồi này.

[00:46:22] Tiếng kêu của ta ngươi có nghe thấy không?

[00:46:23] Tiếng kêu của ta ngươi có nghe thấy không?

[00:46:23] Đây là lần đầu tiên trong đời tôi cho tiền ăn mày đấy.

[00:46:24] Đây là lần đầu tiên trong đời tôi cho tiền ăn mày đấy.

[00:46:26] Hôm nay ta cũng nghe thấy tiếng kêu của ngươi rồi.

[00:46:28] Hôm nay ta cũng nghe thấy tiếng kêu của ngươi rồi.

[00:46:28] Trước đây à, đều là người ta cho chúng ta.

[00:46:29] Trước đây à, đều là người ta cho chúng ta.

[00:46:29] Ngươi kêu còn thảm hơn cả ta.

[00:46:31] Bây giờ thì, là ta cho các ngươi.

[00:46:33] A Di Đà Phật.

[00:46:35] Phật gia có mắt, chắc chắn sẽ nhìn thấy.

[00:46:37] Đó là...

[00:46:38] Đệ...

[00:47:15] Để tim quyến luyến

[00:47:16] Để niềm vui đến nơi người từng mơ

[00:47:21] Để tim quyến luyến

[00:47:22] Để niềm vui đến nơi người từng mơ

[00:47:22] Để niềm vui đến nơi người từng mơ

[00:47:24] Để niềm vui đến nơi người từng mơ

[00:47:26] Để tình yêu mãi mãi

[00:47:27] Để niềm vui đến nơi người từng mơ

[00:47:32] Để tình yêu mãi mãi

[00:47:39] Để niềm vui níu giữ cảm giác trẻ trung mãi mãi của người

[00:47:45] Để niềm vui níu giữ cảm giác trẻ trung mãi mãi của người

[00:47:48] Soi sáng một mảnh

[00:47:48] Để niềm vui níu giữ cảm giác trẻ trung mãi mãi của người

[00:47:53] Đến gần bầu trời của người

[00:47:55] Bờ đê một năm

[00:47:58] Để ánh dương vỗ về

[00:48:02] Để ánh dương vỗ về

[00:48:02] Gương mặt say ngủ của người

[00:48:02] Gương mặt say ngủ của người

[00:48:03] Nhẹ nhàng nhắm mắt

[00:48:07] Say ngủ của người

[00:48:09] Như đang say ngủ

[00:48:26] Để tình yêu mãi mãi

[00:48:28] Để tình yêu mãi mãi

[00:48:30] Để tình yêu mãi mãi

[00:48:32] Để

[00:48:32] Để tình yêu mãi mãi

[00:48:32] Để tình yêu mãi mãi

[00:48:32] Để tình yêu mãi mãi

[00:48:33] Để tình yêu mãi mãi

[00:48:33] Để tình yêu mãi mãi

[00:48:33] Để tình yêu mãi mãi

[00:48:33] Để tình yêu mãi mãi

[00:48:37] Tuyệt vời

[00:48:37] Tuyệt vời

[00:48:44] Giấy phép sản xuất phim truyền hình: 00220

[00:48:48] Giấy phép

[00:48:49] Giấy phép sản xuất phim truyền hình: 00220

[00:48:49] Giấy phép sản xuất phim truyền hình: 00220

[00:48:51] Giấy phép sản xuất phim truyền hình: 00220

[00:48:53] Phim

[00:48:53] Phim truyền hình

[00:48:53] Phim truyền hình

[00:48:56] Giấy phép sản xuất phim truyền hình: 00220


 0 Comentarios sort   Ordenar por


Hasta la próxima