Strax

《Truyền kỳ Lưu Ly Xưởng》 Tập 4-Diễn viên chính: Phùng Viễn Chinh, Trương Quốc Lập, Cúc Tuyết

2 Visningar· 04/21/25
duongvu88
duongvu88
3 Prenumeranter
3

⁣【Tóm tắt nội dung】
Bộ phim kể về ba người đàn ông vốn không hề liên quan đến đồ cổ: Viên Ngọc Sơn thật thà chất phác, Kim Bảo Nguyên – một vương gia sa sút nhưng mê hí khúc, và Thôi Hòa Hữu – một tiểu sinh giỏi chiến đấu. Do cơ duyên trớ trêu, cả ba cùng bước chân vào Lưu Ly Xưởng và từ đó dệt nên một câu chuyện huyền thoại về nhân duyên thời loạn thế.

Visa mer

[00:00:15] Phàm nhân luôn rung động

[00:00:19] Qua lại đa phần là kẻ si tình

[00:00:26] Ngủ chẳng biết nơi đâu

[00:00:30] Tỉnh chẳng hay lối về

[00:00:34] Đều là những kẻ hồ đồ

[00:00:41] Trời không chiều lòng người

[00:00:45] Người không bằng ý mình

[00:00:45] Người không bằng lòng mình

[00:00:48] Hà tất phải hạ định nghĩa

[00:00:55] Hà tất phải hạ định nghĩa

[00:00:55] Chúng ta đều là người tốt bình thường

[00:00:59] Lòng si, lòng phàm luôn có

[00:01:02] Chúng ta đều là người tốt bình thường

[00:01:06] Lương tâm quý giá nhất

[00:01:10] Chúng ta đều là người tốt bình thường

[00:01:13] Lòng si, lòng phàm luôn có

[00:01:17] Chúng ta đều là người tốt bình thường

[00:01:21] Lương tâm quý giá nhất

[00:01:58] Chào ngài ạ.

[00:02:00] Ngài mua gì ạ?

[00:02:05] Mang theo bảo bối gì thế?

[00:02:07] Ngài mua gì ạ?

[00:02:11] Xem tùy tiện thôi.

[00:02:14] Phong Nhất Các không mở cửa.

[00:02:25] Làm gì vậy Nhạc sư phụ?

[00:02:27] Đi đi, đi chỗ khác chơi đi, đi chỗ khác chơi đi.

[00:02:31] Cho cháu xâu kẹo hồ lô.

[00:02:32] Không ăn, cháu không ăn.

[00:02:33] Sao thế?

[00:02:34] Cháu muốn ăn xâu kia.

[00:02:36] Được được, chính là xâu này, cầm đi ăn đi.

[00:02:38] Đi chỗ khác đi, đi đi.

[00:02:42] Ăn đi, ăn đi.

[00:02:43] Ăn đi, ăn đi.

[00:02:48] Cháu ăn, cháu ăn.

[00:02:50] Này tôi nói, tôi gọi ông đấy.

[00:02:53] Tôi đang giã thuốc đây, thiếu một cái đồ nghề.

[00:02:55] Ở chỗ chúng ta có cái đồ nghề nào ra hồn không?

[00:02:59] Hôm qua thằng nhóc Tiểu Viên chẳng phải mang về một cái hũ nhỏ sao?

[00:03:03] Thằng nhóc hôm đó.

[00:03:05] Giấu ở trong đống củi ngoài kia rồi.

[00:03:08] Tôi tìm ra rồi lấy đựng muối rồi.

[00:03:11] Đi đi, mang về đây, mang về đây.

[00:03:19] Được rồi.

[00:03:19] Mang về cho ông đây.

[00:03:23] Vậy đây không phải...

[00:03:24] Tôi lấy đựng muối rồi.

[00:03:28] Đã lấy đựng muối cho ông rồi.

[00:03:31] Đây là cái hũ của tôi.

[00:03:32] Sao các người lại lấy đựng muối?

[00:03:34] Cho tôi dùng một chút.

[00:03:36] Cũng không dùng hỏng được, lấy nó đựng muối.

[00:03:40] Ông đưa tôi, ông đưa tôi.

[00:03:41] Đừng giành, đừng giành mà.

[00:03:42] Đưa tôi.

[00:03:43] Đưa tôi.

[00:03:44] Ông xem cái người này.

[00:03:45] Cầm lấy, đừng làm rơi.

[00:03:49] Cầm lấy, đừng làm rơi.

[00:03:51] Đưa tôi.

[00:03:52] Đưa tôi.

[00:03:58] Đừng làm vỡ.

[00:04:00] Đưa tôi.

[00:04:02] Đừng mà.

[00:04:05] Còn nổi nóng nữa.

[00:04:07] Chán thật.

[00:04:08] Cầm lấy, cầm lấy.

[00:04:09] Đến mức đó sao?

[00:04:11] Coi như bảo bối.

[00:04:20] Được rồi, được rồi, cất kỹ đi nhé.

[00:04:27] Bảo bối gì chứ? Đến mức đó sao?

[00:04:34] Vết thương hôm qua cậu đập gạch thế nào rồi?

[00:04:40] Không sao.

[00:04:44] Ông đang làm gì đấy?

[00:04:45] Bào chế thuốc à?

[00:04:47] Bào chế thuốc? Chế ra tôi cũng không dùng.

[00:04:51] Ai nói bào chế cho cậu?

[00:04:55] Hóa ra ông bào chế cả buổi không phải cho tôi dùng à?

[00:05:00] Tôi, tôi nói bào chế thuốc cho cậu lúc nào?

[00:05:03] Chỉ có vết thương nhỏ thế, nghỉ ngơi hai ngày là khỏi.

[00:05:07] Còn quý giá như mạng.

[00:05:09] Đồ ăn mày vẫn là đồ ăn mày.

[00:05:12] Chữ 'thuốc' này, không liên quan đến chúng ta.

[00:05:15] Thuốc thứ này, không giống thứ khác.

[00:05:17] Sắc rồi thì cậu không thể chuẩn bị trước được.

[00:05:20] Bảo cậu uống buổi sáng, cậu uống buổi tối nó sẽ không có tác dụng.

[00:05:24] Bảo cậu tìm một con dế đực làm thuốc dẫn,

[00:05:26] cậu tìm con cái thì sẽ không linh nghiệm.

[00:05:28] Thuốc thứ này không thể giả được.

[00:05:30] Giả rồi sẽ hại chết người.

[00:05:33] Chỗ này chỗ kia đều khiến ngươi chảy mủ.

[00:05:35] Người bán thuốc giả ấy à,

[00:05:38] chết rồi Diêm Vương cũng không nhận.

[00:05:42] Phải ở tầng dưới cùng của 18 tầng địa ngục.

[00:05:46] Ngoài bào lạc, lửa, nước ra,

[00:05:50] còn khiến ngươi mọc mụn nhọt.

[00:05:57] Sau này cậu sẽ như vậy. Không đúng, tôi phải lên thiên đường.

[00:06:01] Tại sao?

[00:06:03] Tôi trước đây chính là làm thuốc giả.

[00:06:05] Sau này không làm nữa, đây mới đi ăn mày đấy chứ.

[00:06:09] Đã hại chết người chưa? Chưa.

[00:06:12] Sư phụ tôi từng hại chết người.

[00:06:16] Người ta bị cảm mạo lại cho uống thuốc hàn.

[00:06:19] Phát sốt rồi chết.

[00:06:21] Vậy cậu cũng không thoát khỏi liên can đâu.

[00:06:23] Sư phụ cậu xuống 180 tầng địa ngục cũng không nhiều.

[00:06:30] Đừng đấu võ mồm nữa.

[00:06:32] Tôi đang bận tay đây.

[00:06:36] Đi đi, hốt đống đồ ở cửa kia về đây cho tôi.

[00:06:42] Đồ gì vậy? Phân heo nái già à?

[00:06:45] Hả? Phân heo nái già? Đó là thuốc sao?

[00:06:49] Tôi nói cho ông biết nhé,

[00:06:50] tôi không động vào thứ đó đâu, ghê lắm.

[00:06:53] Ông đi đi.

[00:06:54] Phân heo nái già này, trong Bản Thảo Cương Mục có viết đấy.

[00:06:58] Đại âm khử độc.

[00:07:02] Trên đời không có thứ gì vô dụng.

[00:07:04] Chỉ cần cậu dùng đúng chỗ, cái gì cũng không bỏ đi.

[00:07:08] Ví dụ như năm xưa,

[00:07:10] Mạnh Thường Quân có ba nghìn thực khách.

[00:07:13] Nuôi nhiều môn khách Kê Minh Cẩu Đạo như vậy.

[00:07:16] Bình thường ông ấy không dùng, sau này chẳng phải đều dùng đến sao?

[00:07:22] Tôi chỉ thắc mắc,

[00:07:24] sao bây giờ lại không tìm được một Mạnh Thường Quân nào?

[00:07:27] Nuôi hết đám người chúng ta.

[00:07:29] Mỗi ngày ra ngoài có xe, ăn có cá.

[00:07:33] Cảm giác đó thế nào nhỉ?

[00:07:35] Thuốc này ông bào chế cho ai vậy?

[00:07:38] Vừa mới nói không bán thuốc giả, giờ lại làm rồi.

[00:07:42] Đây không phải thuốc giả, là thuốc mê.

[00:07:46] Nếu giả thì lộ rồi.

[00:07:48] Mê ai chứ?

[00:07:49] Mê hoặc trẻ con, bắt cóc trẻ con.

[00:07:52] Ông đừng quan tâm.

[00:07:54] Bắt cóc trẻ con.

[00:07:56] "Phách hoa tử" (bắt cóc trẻ con) dùng để chỉ những kẻ chuyên bắt cóc trẻ em ở Bắc Kinh xưa.

[00:08:00] Họ dùng một loại thuốc mê đập vào đầu đứa trẻ.

[00:08:03] Nghe nói đứa trẻ bị thuốc mê làm cho mê man,

[00:08:05] cảm thấy hai bên người là nước lớn cuồn cuộn.

[00:08:08] Chỉ có người dẫn dắt chúng,

[00:08:10] mới có thể rẽ nước tìm đường.

[00:08:14] Ông không lẽ làm thật đấy chứ?

[00:08:16] Ông vừa nói không muốn xuống địa ngục mà.

[00:08:20] Nói là nói, làm là làm.

[00:08:21] Không quan tâm nhiều thế được.

[00:08:23] Với lại đây cũng không phải hại chết người.

[00:08:27] Tôi là người từng đọc sách thánh hiền đấy.

[00:08:30] Các người không được làm như vậy!

[00:08:33] Làm gì?

[00:08:34] Thuốc của tôi!

[00:08:36] Các người buông tay ra! Các người không được làm như vậy!

[00:08:39] Các người buông tay ra!

[00:08:42] Các người không được làm như vậy!

[00:08:47] Sao thế này?

[00:08:50] Sao vậy?

[00:08:52] Sao vậy?

[00:08:53] Này, này...

[00:08:55] Ngất rồi.

[00:08:58] Sao vậy?

[00:09:00] Linh thật đấy.

[00:09:01] Tôi còn thiếu một vị thuốc nữa.

[00:09:03] Thuốc gì? Phân heo nái già chứ gì.

[00:09:11] Tôi lấy đâu ra tiền để chuộc Thu Nguyệt đây?

[00:09:17] Thu Nguyệt à, Thu Nguyệt.

[00:09:25] Thứ này là thật hay giả đây?

[00:09:31] Nhiều đồ cũ thế này,

[00:09:33] chưởng quầy chắc là không đếm đâu nhỉ?

[00:10:09] Dừng xe.

[00:10:14] Làm tôi giật mình.

[00:10:15] Đồ gốm lò Ca sắp sập tiệm rồi.

[00:10:18] Ông không thấy tiệm này mấy ngày nay sắp đóng cửa rồi sao?

[00:10:22] Ngài đấy,

[00:10:23] mau đến tiệm khác xem thử đi.

[00:10:27] Sập tiệm? Cải trắng? (Gē cài - sập tiệm, nghe giống bái cài - cải trắng)

[00:10:32] Đi.

[00:10:37] Vị huynh đài này.

[00:10:38] Này tiểu nhị, chỗ các anh có chuyên gia hiểu đồ cổ không?

[00:10:43] Có, có.

[00:10:45] Mao Tài này trộm cái đỉnh liền chạy thẳng đến tiệm cầm đồ.

[00:10:48] Trong lòng hắn chỉ có Thu Nguyệt ở Nguyệt Ngân Lâu.

[00:10:52] Một lòng muốn cùng Thu Nguyệt trải qua đêm xuân.

[00:10:56] Đâu còn quản được tiệm của dì và dượng hắn nữa.

[00:11:04] Có một người mua.

[00:11:05] Gần đây trong tay xoay không kịp.

[00:11:06] Tôi à... có một món đồ gia truyền.

[00:11:11] Trước tiên cầm ở chỗ ngài.

[00:11:13] Đợi xoay sở được tôi sẽ chuộc về.

[00:11:16] Ngài xem qua thử xem.

[00:11:22] Tổ tiên của tiên sinh là...

[00:11:25] Hộ bộ... Hộ bộ Thượng thư... Cụ cố... Cụ cố...

[00:11:31] Hồng Thượng thư? Đúng, đúng.

[00:11:37] Tiên sinh, ngài là cầm sống hay là... (Cầm chết?)

[00:11:42] Sống, sống.

[00:11:45] Trong tiệm cầm đồ chia làm cầm sống và cầm chết.

[00:11:49] Cầm sống là trước tiên thế chấp đồ vật ở tiệm cầm đồ.

[00:11:52] Khi có tiền thì đến chuộc lại.

[00:11:55] Cầm chết là bán đứt luôn.

[00:11:59] Thứ này chúng tôi xem không ra.

[00:12:01] (Cầm chết?)

[00:12:02] Cho dù là cầm sống, trước tiên đưa ngài mười đồng bạc trắng nhé.

[00:12:06] Coi như là tiền bán đồng vụn. Được không?

[00:12:09] Cái gì? Mười đồng bạc trắng?

[00:12:12] Đây là đồ đời Thương đấy.

[00:12:14] Nói thật với ngài nhé,

[00:12:15] hôm nay chỉ riêng việc ngài nhìn thế này, sờ thế này,

[00:12:18] cũng chỉ đáng mười đồng bạc trắng.

[00:12:20] Vị tiên sinh này, chúng tôi đâu phải là cửa hàng đồ cổ.

[00:12:24] Nói thẳng là xem không ra.

[00:12:26] Với lại, người nhà họ Hồng chúng tôi đều quen biết.

[00:12:28] Sao chưa từng gặp ngài?

[00:12:30] Nếu đây thực sự là đồ của phủ họ Hồng,

[00:12:32] chúng tôi còn không dám nhận nữa là.

[00:12:35] Ngài vẫn nên đi nơi khác thì hơn.

[00:12:36] Đâu có ai mắt kém như các người chứ.

[00:12:39] Muốn chiếu cố các người cũng không được.

[00:12:41] Thôi thôi, tôi đổi tiệm khác. Tôi đi chiếu cố người khác.

[00:12:48] Mười đồng bạc trắng? Tưởng tôi chưa thấy tiền bao giờ à?

[00:12:49] Thứ gì mà còn giả mạo người nhà họ Hồng nữa chứ.

[00:12:53] Nếu đồ là thật,

[00:12:54] chẳng phải đã bán cho tiệm đồ cổ rồi sao?

[00:12:57] Chạy đến đây lừa đảo à.

[00:12:58] Loại người này tôi gặp nhiều rồi.

[00:13:07] "Xuyến hóa trường" (chợ giao dịch riêng) là nơi giao dịch trong giới đồ cổ.

[00:13:11] Người ngoài giới không được vào.

[00:13:14] Tất cả hàng hóa mang đến chợ giao dịch riêng,

[00:13:16] không được giao dịch riêng tư, phải bày hàng ra chỗ rõ ràng.

[00:13:20] Không được giấu giếm chỉ giao dịch với một vài người.

[00:13:24] Mặc dù bán hàng như vậy giảm bớt tính bí ẩn,

[00:13:27] nhưng việc đàm phán giá cả lại vô cùng bí mật.

[00:13:32] Hai người xem xong hàng có thể nắm tay trong tay áo (để ra giá).

[00:13:36] Việc mua bán được thỏa thuận trong im lặng.

[00:13:39] Giá cả cũng chỉ có anh biết tôi biết.

[00:13:43] Nếu hàng tốt, nhiều người muốn mua,

[00:13:45] thì áp dụng phương pháp niêm phong hàng đấu thầu.

[00:13:49] Chủ hàng viết một mức giá niêm phong lại.

[00:13:51] Do người mua bỏ thầu.

[00:13:53] Người trả giá cao nhất được hàng.

[00:13:54] Nếu không đạt giá sàn, chủ hàng có thể không bán.

[00:14:04] Ngài bán đi nhé. Tôi qua bên kia dạo một vòng.

[00:14:11] Triệu sư phụ.

[00:14:13] Chào, chào.

[00:14:14] Chào ngài. Tôi mượn chỗ này một lát.

[00:14:17] Đồ tốt gì vậy? Cho tôi mở mang tầm mắt với.

[00:14:18] Ngài xem đi.

[00:14:22] Đây là một cái đỉnh.

[00:14:23] Xem thử đi.

[00:14:26] Ngài xem, đời Thương.

[00:14:30] Ngài xem lớp gỉ này.

[00:14:33] Giá cả không sai đâu, có thể bán được giá tốt.

[00:14:42] Lưu chưởng quầy không đến à? Không đến.

[00:14:44] Cung lão bản.

[00:14:45] Chào ngài, chào ngài.

[00:14:49] Cung lão bản, mời ngài, mời ngài.

[00:14:54] Ngài vẫn ngồi chỗ cũ này.

[00:14:56] Vẫn luôn giữ cho ngài đấy, không dám để ai động vào.

[00:15:10] Sao Phong Nhất Các này lại để một tên học việc

[00:15:12] ra bán hàng thế này?

[00:15:14] Mà lại chỉ có một món đó.

[00:15:16] Ai mà không biết chứ,

[00:15:17] đồ mà học việc bán ra có thể bị lật kèo đấy.

[00:15:21] À...

[00:15:24] (tiếng cười)

[00:15:24] Ông xem, mấy người qua đó đều không ra tay kìa.

[00:15:31] Tiểu Ngũ Tử.

[00:15:32] Cung chưởng quầy, ngài căn dặn.

[00:15:34] Cậu qua đó để ý hắn một chút.

[00:15:36] Xem hắn bán được bao nhiêu tiền.

[00:15:37] Chuyện khác tôi không sợ,

[00:15:40] hắn bán cao bán thấp không liên quan đến chúng ta.

[00:15:42] Phong Nhất Các còn nợ tiền chúng ta mà.

[00:15:46] Xem tình hình này là vẫn chưa tìm được tiền đây.

[00:15:52] Nếu hàng bán được giá thấp,

[00:15:53] (tiếng cười)

[00:15:55] sáng mai chặn cửa đòi tiền hắn.

[00:15:58] (tiếng cười)

[00:15:59] Không phải nói là đợi bốn ngày sao?

[00:16:02] Tôi sợ hắn bán tống bán tháo.

[00:16:04] Chúng ta bốn ngày không thể đợi được.

[00:16:06] Tôi sợ bọn họ không chỉ nợ một nhà chúng ta đâu.

[00:16:11] Đến ngày thứ tư hắn nói không có tiền chẳng phải toi rồi sao?

[00:16:15] Vậy sáng mai tôi đi đòi tiền.

[00:16:16] Nếu hắn nói ngài không phải muốn đợi bốn ngày sao,

[00:16:20] cậu nói với hắn,

[00:16:21] tôi hôm qua thấy được vụ mua bán của bọn họ rồi.

[00:16:24] Tiệm chúng tôi cũng đang đợi tiền dùng, không đợi được bốn ngày nữa.

[00:16:29] Biết nói không?

[00:16:30] Được. Tôi qua đó xem thử.

[00:16:32] Đi đi.

[00:16:38] Tôi nói, cái đỉnh này là của cậu phải không?

[00:16:39] Tiên sinh, ngài xem cái đỉnh này.

[00:16:43] Đồ mới đào, ngài xem lớp gỉ xanh tốt thế nào kìa.

[00:16:48] Bên trong còn có sáu chữ, nói là đời Thương.

[00:16:52] Ngài xem đi.

[00:17:02] Cậu vẫn là học việc phải không?

[00:17:04] Tôi nói sao thấy mặt lạ thế.

[00:17:05] Học việc, được hai năm rồi.

[00:17:07] Phong Nhất Các của cậu, Lưu chưởng quầy sao không đến?

[00:17:11] Chưởng quầy không đến, chưởng quầy bị thương rồi.

[00:17:13] Đang ở nhà dưỡng thương.

[00:17:15] Cậu là học việc, tôi sợ mua đồ của cậu,

[00:17:17] chưởng quầy của các cậu ra lật kèo.

[00:17:20] Không thể đâu, lúc ra ngoài,

[00:17:21] chưởng quầy đã dặn dò kỹ giá sàn rồi.

[00:17:24] Vậy chúng ta nắm tay thử xem.

[00:17:25] Nắm tay thử xem.

[00:17:35] Giá bao nhiêu?

[00:17:39] Ba mươi?

[00:17:42] Ba trăm?

[00:17:45] Hay là ba nghìn?

[00:17:48] Tôi nói này, cậu chỉ đưa ra ba ngón tay,

[00:17:50] tôi biết bao nhiêu tiền chứ?

[00:17:53] Ba trăm.

[00:17:54] Ba trăm à? Giá không thấp đâu.

[00:17:57] Giá này không đắt đâu, không đắt đâu.

[00:18:00] Được được, tôi xem thử.

[00:18:11] Đúng là đồ mới đào thật.

[00:18:13] Mới đào, mới đào.

[00:18:18] Đây là ba trăm ngân phiếu, ông xem xét kỹ nhé.

[00:18:25] Cầm lấy.

[00:18:29] Cái này coi như tặng thêm cho cậu năm đồng bạc trắng.

[00:18:32] Đồ tôi mang đi nhé. Cảm ơn.

[00:18:37] Đồ đồng xanh chia làm loại mới đào và loại đào lâu năm.

[00:18:41] "Sinh khanh" (mới đào) là tương đối so với "thục khanh" (đào lâu năm).

[00:18:45] "Sinh khanh" chỉ đồ mới được khai quật gần đây.

[00:18:48] "Thục khanh" là chỉ đồ được khai quật từ sớm hơn.

[00:18:52] Để phân biệt "sinh khanh" và "thục khanh",

[00:18:54] chủ yếu xem mức độ gỉ sét trên đồ đồng xanh.

[00:18:59] Ngài đừng nói vội, để tôi đoán thử nhé.

[00:19:04] Cả buổi không ai ra tay, người đầu tiên ra tay,

[00:19:08] món đồ này chắc chắn bị người ta vớ bở rồi.

[00:19:10] Bán hớ rồi.

[00:19:12] Bị ngài đoán đúng rồi.

[00:19:13] Chưa từng có vụ mua bán nào nhanh gọn như vậy.

[00:19:15] Ngài đoán thử xem bán được bao nhiêu tiền?

[00:19:19] Cái đỉnh này,

[00:19:20] lần trước tôi thấy qua, là đồ đời Thương.

[00:19:24] Thấp nữa, thấp nữa, không bán đỉnh thì bán sáu chữ khắc kia,

[00:19:29] cũng phải một chữ một trăm đồng.

[00:19:32] Sáu chữ là sáu trăm đồng.

[00:19:36] Cái này có hơi đoán mò rồi.

[00:19:38] Ngài không đoán mò đâu.

[00:19:40] Chính là bán sáu trăm đồng.

[00:19:42] Giảm đi một nửa nữa.

[00:19:46] Ba trăm? Đúng.

[00:19:50] Sao lại thế được?

[00:19:53] Vụ vớ bở này đúng là lớn thật rồi.

[00:19:56] Ngũ Tử.

[00:19:58] Trời sắp tối rồi.

[00:19:59] Sáng mai cậu đến Phong Nhất Các chặn cửa bọn họ đi.

[00:20:03] Tôi sợ bọn họ cuốn gói đồ đạc bỏ chạy.

[00:20:06] Tiệm đó là của Lan công công làm đông gia.

[00:20:10] Bây giờ Lan công công sớm đã mất rồi.

[00:20:13] Nếu hắn bỏ chạy, ai cũng hết cách phải không?

[00:20:17] Cậu sáng mai đi.

[00:20:20] Được rồi. Sáng sớm mai tôi sẽ đi. Đi đi.

[00:20:22] (tiếng Ả Rập?)

[00:20:25] Để ý kỹ vào.

[00:20:33] Nếu đọc sách thánh hiền hai năm,

[00:20:36] đều có thể khiến người ta tốt lên,

[00:20:39] thì đời này sao lại thế này?

[00:20:42] Cứ như thể thiên hạ chỉ có mình cậu đọc sách vậy.

[00:20:47] Những vị quan lớn đỗ trạng nguyên, đỗ cử nhân kia,

[00:20:51] chẳng lẽ đọc sách ít hơn cậu sao?

[00:20:54] Lúc họ thực sự tham ô nhận hối lộ,

[00:20:57] có nghĩ đến sách thánh hiền không hả?

[00:21:03] Mang theo cậu, tôi coi như gặp xui xẻo rồi.

[00:21:08] Cơm... cơm không được ăn, ở cũng không được ở nhà ấm áp.

[00:21:14] Quán trọ tồi tàn, mùa đông đến còn phải ở lều tạm.

[00:21:20] Sách thánh hiền có nói không,

[00:21:21] lúc này nên làm thế nào hả?

[00:21:24] Nói đi, nói đi, cậu nói đi chứ.

[00:21:26] Ngủ đi.

[00:21:32] Sách thánh hiền nói rồi, ngủ rồi thì không đói nữa.

[00:21:36] Lừa người.

[00:21:39] Vừa lạnh vừa đói,

[00:21:41] nếu thực sự ngủ được thì tốt rồi.

[00:21:43] Ngủ chết đi cũng được.

[00:21:46] Đỡ phải lo lắng vì miếng ăn.

[00:21:48] Đột ngột một cái như Lão Hoàng ấy,

[00:21:51] đói quá xin một miếng bánh nian gao,

[00:21:55] lại bị nghẹn chết, thế lại thoải mái.

[00:22:11] Mặt trăng ở đây với mặt trăng ở quê nhà Phong Nam,

[00:22:15] chẳng có gì khác nhau.

[00:22:18] Ánh mắt nhìn lại khác nhau.

[00:22:24] Ban đầu sao lại nghĩ đến việc vào thành phố chứ?

[00:22:30] Trong thành phố có gì tốt?

[00:22:32] Đất không trồng lúa mà toàn là người.

[00:22:37] Người đông, đồ ăn lại ít đi.

[00:22:40] Người đông, kẻ xấu cũng nhiều.

[00:22:44]

[00:22:47] mở miệng ra đều ngang ngược như vậy.

[00:22:50] Không có ăn, không có mặc,

[00:22:53] là không giữ được những lời trong sách thánh hiền nói sao?

[00:23:00] Thạch Lựu, em qua xem Mao Tài lại đến kìa.

[00:23:03] Xem cậu ta có mang bạc không?

[00:23:04] Nếu không mang, bảo Xoa Can Lưu đuổi cậu ta ra.

[00:23:07] Đừng khách sáo, mau đi, đi đi.

[00:23:11] Mao đại gia đến rồi à? Ăn cơm chưa ạ?

[00:23:14] Chưa. Hay là tôi uống cùng cậu nhé?

[00:23:16] Tôi cũng đang đói đây.

[00:23:17] Cô lên lầu gọi Thu Nguyệt xuống cho tôi.

[00:23:20] Rồi gọi một bàn tiệc ngon ba đồng.

[00:23:24] Hôm nay tôi phải uống một bữa thật đã.

[00:23:27] Thu Nguyệt có gì tốt đâu.

[00:23:30] Thịt trên người sắp chảy xệ xuống rồi.

[00:23:32] Cái này cô không hiểu rồi, tôi lại thích người béo.

[00:23:36] Đông ấm hè mát.

[00:23:39] Đừng nói nhảm nữa, cô mau gọi người đi.

[00:23:45] Má, biết rồi. Đi đi.

[00:23:50] Mao công tử à, sao vào được vậy?

[00:23:53] Lặng lẽ thế.

[00:23:55] Tôi còn tưởng là kẻ theo đuôi nào đấy.

[00:23:59] Chỗ của các người tôi sớm đã nhìn thấu rồi.

[00:24:03] Có tiền là ông chủ, không tiền là cái giày.

[00:24:07] Nói đạp là đạp lên được.

[00:24:10] Nói là nơi mua tình,

[00:24:12] chỗ này làm gì có tình chứ?

[00:24:14] Chẳng trách trong truyện viết,

[00:24:16] tú bà chẳng có ai tốt cả.

[00:24:19] Xem kìa, lời này lại nói đi đâu rồi.

[00:24:24] Nếu không có tôi, những cô nương này ăn gì chứ?

[00:24:28] Các vị công tử các người à,

[00:24:30] nào là Xuân, nào là Thu,

[00:24:32] trái tim này biết đặt vào đâu đây?

[00:24:38] Nếu không có các người,

[00:24:39] thiên hạ sẽ toàn là Lương Sơn Bá - Chúc Anh Đài.

[00:24:43] Không xảy ra chuyện Đỗ Thập Nương tức giận ném rương báu vật.

[00:24:47] Cũng không loạn như thế này.

[00:24:49] Được rồi, được rồi.

[00:24:51] Tôi à, cũng không làm cậu tức giận nữa.

[00:24:55] Tôi gọi Chúc Anh Đài của cậu ra.

[00:24:57]

[00:25:00] Đợi nhé. Mau đi, mau đi.

[00:25:06] Làm gì thế này? Tiền đâu?

[00:25:20] Tiệc ba đồng, còn thừa hai đồng,

[00:25:24] cho các cô nương mua hoa cài.

[00:25:26] Tối nay không ở lại à?

[00:25:28] Không vội, không vội, lát nữa tôi còn có chuyện muốn nói.

[00:25:32] Mau đi, mau đi.

[00:26:18] Thu Nguyệt.

[00:26:20] Đến đây, đến đây, uống cạn ly này.

[00:26:22] Mao công tử, chàng uống nhiều quá rồi, không thể uống nữa.

[00:26:27] Đừng uống nữa, chàng... đưa cho thiếp.

[00:26:29] Đưa cho thiếp.

[00:26:36] Ngày tốt có hồi kết, ngày xấu cũng có hồi kết.

[00:26:40] Ngày xấu đến hồi kết rồi, ngày tốt sẽ đến thôi.

[00:26:52] Thu Nguyệt, từ lần đầu gặp nàng,

[00:26:56] ta đến mặt trăng còn không dám nhìn.

[00:27:01] Những ngày không có nàng, mặt trăng như một con dao,

[00:27:05] cứa vào tim ta từng nhát, từng nhát.

[00:27:14] Rằm tháng tám ta còn không dám ăn bánh trung thu.

[00:27:20] Nàng xem, bánh trung thu vốn tròn vành vạnh,

[00:27:27] "bụp" một cái đã bị bẻ làm đôi.

[00:27:31] Thật khiến người ta đau lòng.

[00:27:34] Ta đều không nỡ ăn.

[00:27:36] Có gì mà không nỡ ăn?

[00:27:39] Ăn vào bụng rồi chẳng phải là đoàn viên sao?

[00:27:42] Cái gì?

[00:27:44] Nàng nói gì?

[00:27:46] Ăn vào bụng rồi là đoàn viên.

[00:27:50] Đúng, đúng, đúng. Nàng thật thông minh.

[00:27:56] Ví von này... ví von hay quá.

[00:27:59] Cũng giống như hai chúng ta vốn là một, bị bẻ làm đôi.

[00:28:05] Nàng bị người ta cầm trong tay, mặc cho ăn, mặc cho cắn, khổ quá.

[00:28:13] Muốn hay không muốn đều phải chiều theo.

[00:28:19] Nàng đến cái bụng Nguyệt Ngân Lâu này,

[00:28:23] sau này không thể đoàn viên được nữa.

[00:28:27] Không ngờ một nửa này của ta cũng vào trong bụng này rồi.

[00:28:34] Đại sảnh này cũng giống như cái bụng.

[00:28:38] Hai chúng ta đoàn viên ở đây rồi.

[00:28:44] Mao công tử.

[00:28:45] Không bao giờ xa nhau nữa.

[00:28:51]

[00:28:53] Tối nay ta muốn bỏ bạc ra, chuộc người.

[00:28:57] Mao công tử... Thu Nguyệt...

[00:29:01] Mao công tử.

[00:29:05] Chậm đã, chậm đã, chậm đã.

[00:29:11] Mao công tử.

[00:29:13] Sao thế?

[00:29:14] Lương Chúc đổi thành Đỗ Thập Nương rồi à?

[00:29:19] Cậu đúng là kẻ si tình

[00:29:20] lớn nhất, lớn nhất thiên hạ đấy.

[00:29:24] Tôi còn chưa nhìn ra.

[00:29:26] Hôm nay mang bạc đến chuộc người à?

[00:29:32] Thu Nguyệt, em đúng là có phúc khí nha.

[00:29:34] Ta sớm đã nói lỗ tai của em mọc thật đẹp mà.

[00:29:40] Má má ta năm xưa lúc còn là con gái,

[00:29:43] bao nhiêu khách quen nói muốn chuộc thân cho ta.

[00:29:46] Đến cuối cùng không một câu nào là thật.

[00:29:49] Lừa cả người em, còn lừa cả trái tim em.

[00:29:53] Đâu như Mao công tử chứ, coi trọng chữ 'tình' này như vậy.

[00:29:58] Được rồi, hôm nay ta xin chúc mừng hai người thật nhiều.

[00:30:04] Bây giờ ta cũng không trách cậu ấy hôm đó đập cửa bỏ đi.

[00:30:08] Không trách cậu ấy đứng ở cửa mắng người, chính là cậu ấy có cốt khí.

[00:30:24] Mao công tử à, ngoài tờ ngân phiếu này ra,

[00:30:28] trên người cậu còn mang ngân phiếu khác không?

[00:30:31] Không có, không có.

[00:30:33] Chẳng lẽ tờ này còn không đủ?

[00:30:36] Đủ.

[00:30:38] Đủ.

[00:30:40] Mới đủ tiền bao Thu Nguyệt một tháng thôi.

[00:30:43] Sớm đã nói rồi,

[00:30:45] không phải công tử thì đừng ra vẻ công tử.

[00:30:50] Ba trăm đồng này,

[00:30:51] ở Nguyệt Ngân Lâu này của ta, bất kỳ một nha hoàn sai vặt nào,

[00:30:54] người kém nhất cũng phải một nghìn đồng đấy.

[00:30:58] Ba trăm đồng bạc à,

[00:31:00] còn không đủ tiền ăn uống cho nó nữa là.

[00:31:04] Chưa kể tiền quần áo, phấn son nữa.

[00:31:07] Thu Nguyệt, mau lên lầu đi, chuẩn bị tiếp khách.

[00:31:11] Đi, đi mau, em mau đi. Mao công tử...

[00:31:14] R...

[00:31:15] Thu Nguyệt!

[00:31:16] Em lên lầu cho ta!

[00:31:32] (tiếng nước ngoài?)

[00:31:35] P

[00:32:01] Chủ nhà.

[00:32:12] Đây là một tờ ngân phiếu hai nghìn năm trăm đồng.

[00:32:17] Hai vị cứ cầm trước đã.

[00:32:19] Trong tiệm tôi còn một cái đỉnh đời Thương.

[00:32:23] Phiền hai vị cùng Mao Tài đi một chuyến đến chợ giao dịch riêng.

[00:32:27] Theo ước tính của tôi, ba nghìn đồng bạc trắng,

[00:32:30]

[00:32:34] Năm ngoái có người trả bốn nghìn, tôi không bán.

[00:32:44] Tôi chỉ đặt giá ba nghìn đồng thôi.

[00:32:47]

[00:32:52] Sau khi bán xong,

[00:32:54] hai vị cầm tờ ngân phiếu này. S

[00:32:56] Tổng cộng là năm nghìn năm trăm đồng.

[00:32:59] Trả nợ cho Cung chưởng quầy.

[00:33:02] Nếu bán được nhiều hơn một trăm, hai trăm,

[00:33:04] ba người các vị chia nhau coi như tiền rượu nhé.

[00:33:09] Tôi mạo muội hỏi một câu,

[00:33:11] trong tiệm ngài có mấy cái đỉnh đời Thương ạ?

[00:33:17] Lời này của ngài có ý gì?

[00:33:19] Trong tiệm tôi có một cái còn chưa đủ sao?

[00:33:24] Đương nhiên.

[00:33:25] Có một cái là đủ rồi.

[00:33:28] Nhưng theo tôi được biết,

[00:33:29] quý tiệm hôm qua đã bán một cái rồi.

[00:33:37] Mao Tài!

[00:33:44] Làm phiền hai vị cùng tôi đến tiệm xem thử.

[00:34:10] Cái đỉnh đó bán hôm qua.

[00:34:12] Bán hôm qua? HON

[00:34:15] Bán được bao nhiêu tiền?

[00:34:20] Tiền ở đây. RON

[00:34:22] 9000? (300) 221

[00:34:25] Y

[00:34:34] (tiếng Tamil?)

[00:34:36] Hôm qua ở chợ giao dịch riêng coi như có tin mới rồi nhỉ?

[00:34:41] Tốt.

[00:34:44] Cảm ơn đã giữ lại ngân phiếu cho tôi.

[00:34:48] Nếu đã bán rồi,

[00:34:49] Nếu đã bán rồi,

[00:34:49] thì nên tiêu sạch nó đi, tiêu cho sạch sẽ. FON

[00:35:00] Hai vị.

[00:35:03] Lời nói vừa rồi chúng ta nói lại nhé.

[00:35:12] Tờ ngân phiếu hai nghìn năm trăm lạng này vẫn thuộc về ngài.

[00:35:18] Ba nghìn lạng còn lại thì lấy đồ trong tiệm này.

[00:35:22] Có một món tính một món, có mười món tính mười món.

[00:35:27] Hai vị cứ xem rồi mang về.

[00:35:31] Coi như cầm cố ở chỗ ngài cũng được.

[00:35:33] Coi như thuộc về ngài cũng xong.

[00:35:37] Xem đây là bức "Điểu Thạch Đồ" của Bát Đại Sơn Nhân.

[00:35:40] (nói nhanh khó nghe)

[00:35:41] Ngọc bích có huyết thấm. (nói nhanh khó nghe)

[00:35:47] Đây là bình Điềm Bạch Ám Hoa của lò Định.

[00:35:50] Muốn lấy gì thì lấy, coi như cầm cố hay bán tùy ngài.

[00:35:59] Lúc đến chưởng quầy của chúng tôi đã nói,

[00:36:03] đã sớm biết Lưu chưởng quầy có một bức tranh đời Nguyên của Nghê Toản

[00:36:08] tên là "Đài Ngân Thụ Ảnh Đồ".

[00:36:12] ● Nói rằng, những thứ khác đừng lấy.

[00:36:17] Sợ làm lỡ việc kinh doanh của ngài.

[00:36:20] Cứ mang bức tranh đó qua cầm mấy ngày là được.

[00:36:47] Thứ này... mấy năm rồi.

[00:36:51] Chưa cho ai xem qua.

[00:36:55] Đồ tốt đấy.

[00:36:59] Làm cả đời cũng chưa thấy đồ tốt như vậy.

[00:37:02] Nghĩ rằng không làm nữa giữ lại cũng coi như gia tài.

[00:37:06] Không ngờ hôm nay phải mang ra cầm cố cho người ta.

[00:37:16] Cung gia của các vị đúng là có trí nhớ tốt thật.

[00:37:24] Cầm thì cầm.

[00:37:28] Người đâu, mang bức tranh đó lên cho ta.

[00:38:35] Ngài xem kỹ, có phải bức này không?

[00:38:52] Đây là lụa trước đời Minh, không sai được.

[00:38:55] Mực son cũng đúng.

[00:39:13] Bây giờ những người vẽ tranh giỏi thông thường,

[00:39:15] đều biết có mực son Bát Bảo.

[00:39:18] Tưởng rằng tranh tốt này,

[00:39:20] nhất định phải dùng mực son Bát Bảo mới đúng à.

[00:39:24] Họ lại không biết mực son Bát Bảo này

[00:39:26] là có từ khi nào.

[00:39:27] Đồ thật cũng bị họ xem thành giả rồi.

[00:39:32] Nhất lụa, nhì mực, tam màu son.

[00:39:35] Ba thứ này xem đúng rồi,

[00:39:37] niên đại của bức tranh sẽ không sai.

[00:39:41] Tiếp theo là xem bút pháp. Điểm này khó nhất.

[00:39:45] Năm xưa Tô Đông Pha và Văn Đồng luận về vẽ trúc,

[00:39:51] đã nói lời "trong lòng đã có hình ảnh cây trúc hoàn chỉnh".

[00:39:54] Đó chỉ là luận về đạo lý vẽ tranh.

[00:39:59] Thực ra xem tranh à,

[00:40:00] có lẽ cũng cần "trong lòng đã có hình ảnh cây trúc hoàn chỉnh" mới được.

[00:40:04] Nói thế này đi,

[00:40:06] đời Nguyên có mấy vị vẽ tranh sơn thủy.

[00:40:10] Ý bút của Nghê Toản này rốt cuộc là như thế nào?

[00:40:16] Cái này cần phải xem nhiều, đọc nhiều, hiểu rõ trong lòng mới được.

[00:40:23] Nhưng ở nơi Lưu Ly Xưởng này,

[00:40:26] muốn kiếm cơm bằng nhãn lực.

[00:40:30] Nhãn lực là gì chứ?

[00:40:32] Nhãn lực chính là học vấn. Đúng.

[00:40:35] — Học vấn này có thể học được, cũng không học được.

[00:40:39] - Phần lớn dựa vào ngộ tính.

[00:40:44] Cất đi. Vâng.

[00:40:46] Ai khác xem nữa cũng không cho xem.

[00:40:50] Hiểu rồi.

[00:40:54] Được rồi, đừng khóc nữa, đừng khóc nữa.

[00:40:56] Nào nào, cầm cái này đi, vui lắm này.

[00:41:00] Hay là ăn kẹo hồ lô?

[00:41:03] Ăn đi, ăn đi, đừng khóc nữa.

[00:41:05] Còn khóc ta ném xuống biển đấy.

[00:41:06] Con muốn mẹ... Đừng khóc nữa.

[00:41:13] Ông đúng là bắt về thật rồi.

[00:41:16] Ông đối xử với nó thế nào đây?

[00:41:19] Nuôi tôi còn khó khăn, lại nuôi thêm một đứa nhỏ.

[00:41:23] Ai nuôi ông chứ? Ai nuôi ông là đồ chó.

[00:41:29] Ai nói đứa bé là tôi bắt về?

[00:41:31] Nói cho cậu biết nhé, chuyện này cậu không được xen vào.

[00:41:34] Nếu cậu dám xen vào, tối tôi lấy dao cắt cổ cậu.

[00:41:37] Không xen vào, không xen vào.

[00:41:39] Đến bản thân còn lo không xong,

[00:41:40] còn lo chuyện của người khác.

[00:41:43] Nghĩ thông rồi à?

[00:41:45] Người ta lúc đói thì cái gì cũng hiểu ra.

[00:41:48] Lúc ăn no căng bụng thì nghĩ gì cũng hồ đồ.

[00:41:53] Cái này mới nói được hai câu rõ ràng đấy.

[00:41:56] Nào, cầm giúp tôi, tôi đi tiểu một lát.

[00:42:02] Con muốn mẹ!

[00:42:03] Đừng khóc, đừng khóc. Nào nào, chú bế con.

[00:42:06] Vui không? Vui không?

[00:42:08] Con muốn mẹ! Mẹ!

[00:42:11] Đừng khóc, đừng khóc.

[00:42:17] Con muốn mẹ!

[00:42:20] Nào nào, mau lên, đi thôi, đi thôi. Chú dẫn con đi.

[00:42:26] Mau, mau về đây, mau về đây.

[00:42:27] Ở yên đây, ở yên đây.

[00:42:29] Xem này, vui không?

[00:42:36] Mấy tuổi rồi?

[00:42:38] Năm tuổi hai tháng.

[00:42:41] Tên là gì?

[00:42:42] Bảo Nhi.

[00:42:43] Bảo Nhi, tên hay quá nhỉ.

[00:42:46] Trong nhà còn ai nữa không?

[00:42:47] Ba mẹ.

[00:42:50] Ba mẹ ở nhà làm nghề gì vậy?

[00:42:53] Bán nước mơ chua.

[00:42:56] Có cái chum rất to.

[00:42:58] Có chum to à?

[00:42:59] Chú đưa con về nhà đi.

[00:43:02] Được, được.

[00:43:03] Chú lát nữa sẽ đưa con về nhà, được không?

[00:43:06] Cậu nói gì?

[00:43:07] Nói đùa thôi, nói đùa thôi.

[00:43:10] Tôi tưởng cậu đọc sách đến ngớ ngẩn, lại trở nên linh hoạt rồi.

[00:43:15] Sáng nay phơi nắng làm cho thông suốt rồi?

[00:43:18] Hay là bị đói làm cho thông suốt?

[00:43:21] Cậu nói, nói đi. Đều có, đều có.

[00:43:23] Cái gì gọi là khổ tâm chí đó?

[00:43:25] Sáng nay tôi đã hiểu rồi.

[00:43:28] Chúng ta đi thôi, kẻo người nhà họ lo lắng.

[00:43:31] Mau đưa người ta về nhà đi chứ.

[00:43:33] Cái gì? Cái gì? Nhà ai lo lắng?

[00:43:35] Ý tôi là cái nhà mà ông đã tìm xong cho nó.

[00:43:40] Làm tôi hết hồn.

[00:43:44] Tôi tưởng cậu định đưa nó về nhà.

[00:43:47] Nào nào, trước tiên hóa trang đã.

[00:43:55] Cậu bôi thành thế này ai mà thèm chứ?

[00:43:58] Ai thèm? Không làm thành thế này,

[00:44:02] đi ngoài đường bị người ta nhận ra,

[00:44:04] cậu với tôi đều chạy không thoát.

[00:44:09] Đừng sợ không bán được.

[00:44:11] Trẻ con thế nào cũng có người muốn.

[00:44:13] Đi thôi, chúng ta đi.

[00:44:16] Tôi dắt, tôi dắt.

[00:44:18] Cậu đừng dắt.

[00:44:19] Cậu dắt tôi không yên tâm đâu.

[00:44:22] Nào nào nào, được rồi, cậu dắt, cậu dắt.

[00:44:25] Đi chậm thôi, đi nào.

[00:44:32] Con muốn về nhà tìm mẹ. Được.

[00:44:38] Tôi nói cho cậu biết nhé,

[00:44:40] cậu nghe cho kỹ đây, đừng làm lạc mất đứa bé.

[00:44:43] Lúc đó tôi tìm cậu tính sổ.

[00:44:45] Không có, chạy không thoát đâu, nhỏ thế mà.

[00:44:47] Mấy anh em chúng ta đều trông cậy vào đứa bé đấy, biết không?

[00:44:53] Cậu dắt đứa bé tôi thực sự không yên tâm.

[00:44:56] Được được, nào nào, tôi dắt.

[00:45:00] Nào.

[00:45:01] Cứ để tôi dắt đi, đứa bé còn nhỏ, chạy không thoát đâu.

[00:45:06] Đi, đi thôi.

[00:45:10] Không phải chúng ta có lỗi với đứa bé này.

[00:45:12] Cậu nói xem cái thời buổi này, ai có thể đối xử tốt với chúng ta chứ?

[00:45:16] Tôi nói...

[00:45:52] Chú ơi, cháu muốn về nhà.

[00:45:56] Chú ơi, chú tỉnh lại đi.

[00:45:59] Chú ơi, cháu muốn về nhà.

[00:46:02] Bảo Nhi, chú lát nữa sẽ đưa con về nhà.

[00:46:06] Vừa nãy con ngủ thiếp đi rồi.

[00:46:09] Chú cõng con chạy mệt quá nên ngủ thiếp đi.

[00:46:14] Chú ơi, cháu đói.

[00:46:18] Đói?

[00:46:20] Đói rồi.

[00:46:36] Chú ăn đi.

[00:46:39] Con ăn đi.

[00:46:41] Ngon không?

[00:46:42] Không ngon.

[00:46:47] (nhạc kết)

[00:47:30] Để trái tim rung động

[00:47:31] Để niềm vui đến nơi người từng mơ

[00:47:39] Để niềm vui đến nơi người từng mơ

[00:47:40] Để tình yêu

[00:47:40] Để tình yêu mãi mãi

[00:47:50] Để niềm vui dừng lại nơi cảm giác trẻ trung mãi mãi của người

[00:48:08] Đến gần bầu trời của người

[00:48:13] Lửa Liêu Dương tìm kiếm

[00:48:17] Trong cơn say của người

[00:48:42] Để tình yêu mãi mãi

[00:49:07] Tây Làm Phòng

[00:49:07] Tây


 0 Kommentarer sort   Sortera efter


Strax