הבא

Viên Ngọc Bích tập 14 - Tôn Lệ, Hoắc Kiến Hoa, Trương Quốc Lập, Trương Thiết Lâm

10 צפיות· 06/30/25
duongvu88
duongvu88
3 מנויים
3

⁣Viên Ngọc Bích (tên gốc: 屋顶上的绿宝石 – Viên Ngọc Bích Trên Mái Nhà) là bộ phim truyền hình Đài Loan do Tôn Lệ và Hoắc Kiến Hoa đóng chính. Phim kể về hành trình tìm kiếm tình yêu và sự tha thứ của những con người mang trong mình nhiều tổn thương quá khứ. Với bối cảnh lãng mạn, diễn xuất chân thực và thông điệp chữa lành sâu sắc, bộ phim đã để lại dấu ấn sâu đậm trong lòng khán giả yêu thích dòng phim châu Á. Đây cũng là một trong những tác phẩm hiếm hoi mà Tôn Lệ tham gia thuộc thể loại thanh xuân lãng mạn, mang đến hình ảnh dịu dàng, đầy cảm xúc – khác biệt rõ nét so với các vai diễn cổ trang quen thuộc của cô.

להראות יותר

[00:02:12] Thật ra tôi muốn tìm Niệm Trung.

[00:02:14] Nhưng điện thoại của nó cứ gọi không được.

[00:02:16] Cho nên tôi mới...

[00:02:17] Côs tìm anh ấy có chuyện gì không?

[00:02:20] Chúng ta chỉ mới gặp nhau một lần.

[00:02:23] Nếu không phải vạn bất đắc dĩ,

[00:02:24] tôi cũng không đến làm phiền cô.

[00:02:27] Tính cách của tôi thẳng thắn,

[00:02:29] tôi cứ nói thẳng vậy nhé.

[00:02:32] Tôi... tôi nợ một món tiền cờ bạc.

[00:02:36] Tôi biết như vậy rất đường đột,

[00:02:39] nhưng số tiền đó tôi không có cách nào trả nổi.

[00:02:42] Cho nên tôi mới muốn nhờ Niệm Trung giúp đỡ.

[00:02:46] Bà nợ bao nhiêu tiền ạ?

[00:02:49] Đây là giấy nợ.

[00:03:04] Cô Lương,

[00:03:05] số tiền này đừng nói là Niệm Trung,

[00:03:07] ngay cả tôi cũng không thể giúp bà được.

[00:03:09] Không,

[00:03:11] tôi ở Luân Đôn,

[00:03:11] thật sự không có

[00:03:12] bạn bè nào có vai vế cả.

[00:03:13] Niệm Trung đã là người giỏi giang nhất rồi.

[00:03:15] Nếu ngay cả hai người cũng không giúp được,

[00:03:17] tôi và Gia Kỳ chỉ có nước chết.

[00:03:18] Người của sòng bạc sẽ không tha cho chúng tôi đâu.

[00:03:21] Cô Lương,

[00:03:22] tôi thấy bà nên nghĩ cách khác đi.

[00:03:24] Tôi thật sự không có cách nào giúp cô.

[00:03:26] Thật sự xin lỗi.

[00:03:41] Lăng Tiểu Thư

[00:03:42] Chỉ cần cô đồng ý giúp tôi lần này,

[00:03:44] tôi đảm bảo,

[00:03:46] tôi sẽ lập tức đưa Gia Kỳ rời khỏi Anh.

[00:03:48] Để con bé không bước vào

[00:03:49] cuộc sống của cô và Niệm Trung.

[00:03:58] Thật ra...

[00:04:00] ...cô...

[00:04:01] ...cô không nhất thiết phải giúp tôi trả số tiền này.

[00:04:03] Cô chỉ cần cho tôi một chút tiền sinh hoạt,

[00:04:04] giúp tôi mua hai vé máy bay,

[00:04:06] vé một chiều

[00:04:07] mẹ con chúng tôi sẽ không bao giờ xuất hiện nữa.

[00:04:11] Lăng tiểu thư, tôi xin cô,

[00:04:13] cô phải đồng ý với tôi. Cô Lương,

[00:04:14] cô đừng như vậy.

[00:04:15] Cô nhất định phải giúp chúng tôi,

[00:04:16] giúp chúng tôi rời khỏi nơi này,

[00:04:17] giữ lại mạng sống của chúng tôi.

[00:04:18] Tôi hứa với cô,

[00:04:19] lời tôi đã nói nhất định sẽ giữ lời.

[00:04:22] Cô thật sự không hối hận chứ?

[00:04:24] Không.

[00:04:25] Tôi thề.

[00:04:42] Xem ai nhanh hơn.

[00:04:44] Đợi em với.

[00:05:01] Mở không ra.

[00:05:07] Hết hồn.

[00:05:23] Thật tốt

[00:05:25] Bắt đầu từ ngày mai,

[00:05:26] chúng ta có thể sống cùng nhau rồi.

[00:05:59] Mẹ, còn sớm mà.

[00:06:01] Xe một lát nữa mới đến.

[00:06:03] Không đợi được nữa.

[00:06:04] Trước khi xe đến chúng ta phải đi.

[00:06:06] Đi? Đi đâu ạ?

[00:06:09] Mẹ quên rồi sao?

[00:06:10] Hôm nay chúng ta dọn nhà mới mà.

[00:06:12] Chúng ta không thể dọn đến nhà mới nữa.

[00:06:14] Hành lý của con mẹ đã thu dọn xong hết rồi.

[00:06:16] Mau thay quần áo,

[00:06:17] lập tức có thể đi.

[00:06:18] Đi? Đi đâu ạ?

[00:06:20] Tại sao không thể dọn nhà mới ạ?

[00:06:24] Gia Kỳ, mẹ có lỗi với con.

[00:06:27] Tóm lại chúng ta không thể ở lại Anh quốc nữa.

[00:06:29] Nếu không hai mẹ con chúng ta

[00:06:31] sẽ mất mạng đó.

[00:06:32] Mất mạng?

[00:06:34] Con không hiểu.

[00:06:35] Con không cần hiểu.

[00:06:36] Con chỉ cần đi theo mẹ là được rồi.

[00:06:39] Từ nhỏ đến lớn,

[00:06:41] hai mẹ con chúng ta nương tựa vào nhau mà sống.

[00:06:43] Mẹ lúc nào cũng hy vọng con có thể đổi đời.

[00:06:46] Nhưng không ngờ,

[00:06:47] người cuối cùng phá hủy hạnh phúc của con...

[00:06:49] lại chính là mẹ.

[00:06:50] Mẹ, có vấn đề gì,

[00:06:51] chúng ta có thể cùng nhau giải quyết.

[00:06:52] Mẹ nói cho con biết đi.

[00:06:53] Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

[00:06:54] Mẹ nói đi.

[00:06:56] Mẹ nói cho con biết đi.

[00:06:59] Mẹ...

[00:07:15] Để công nhân dọn là được rồi.

[00:07:16] Anh tự tay làm gì chứ?

[00:07:18]

[00:07:19] Để cho chắc ăn,

[00:07:20] anh thấy vẫn nên tự mình làm thì hơn.

[00:07:22] Vậy em giúp anh. Không sao đâu, anh...

[00:07:23] Không sao đâu, anh...

[00:07:36] Vậy là mẹ nợ một món tiền cờ bạc không trả nổi,

[00:07:38] nên đành phải rời khỏi đây.

[00:07:40] Mẹ cũng không muốn như vậy.

[00:07:42] Mẹ lại không thể để con một mình ở lại.

[00:07:44] Con nhất định sẽ gặp nguy hiểm.

[00:07:50] Mẹ biết con nhất định sẽ trách mẹ.

[00:07:53] Nhưng những cách có thể nghĩ mẹ đều đã nghĩ rồi.

[00:07:55] Mẹ thậm chí còn nghĩ đến việc nhờ Niệm Trung giúp.

[00:07:57] Đừng lôi Niệm Trung vào chuyện này.

[00:07:58] Mẹ biết.

[00:08:02] Mẹ biết số tiền này đối với Niệm Trung,

[00:08:04] thật sự là quá lớn.

[00:08:06] Cậu ấy căn bản không gánh nổi.

[00:08:07] Bác tài,

[00:08:08] có thể dừng lại ở phía trước một chút không?

[00:08:11] Con muốn làm gì?

[00:08:12] Con là con gái của mẹ.

[00:08:13] Mẹ đi đâu con tự nhiên sẽ theo đó.

[00:08:15] Nhưng con cũng phải để Niệm Trung biết

[00:08:16] tìm con ở đâu chứ.

[00:08:52] Nhanh lên.

[00:09:05] Gia Kỳ!

[00:09:10] Gia Kỳ

[00:09:12] Lỡ như bọn họ đuổi theo thì phiền phức lắm.

[00:09:13] G564 WMD

[00:09:14] Nhanh lên, chúng ta còn phải bắt kịp máy bay nữa.

[00:09:18] Đừng quan tâm nữa.

[00:09:31] ĐI, ĐI!

[00:10:09] Gia Kỳ, mẹ biết trong lòng con không vui.

[00:10:11] Là mẹ có lỗi với con.

[00:10:13] Điện thoại của Niệm Trung lại gọi không được.

[00:10:14] Đợi chúng ta ổn định lại,

[00:10:15] con vẫn có thể liên lạc với cậu ấy.

[00:10:16] Cậu ấy nhất định sẽ đến tìm chúng ta.

[00:10:18] Đi nhanh lên.

[00:10:20] Mẹ, không được, con quên lấy một món đồ.

[00:10:23] Gia Kỳ, con sẽ không kịp chuyến bay đâu.

[00:10:26] Đồ gì mà quan trọng thế?

[00:10:28] Mẹ đi làm thủ tục trước chờ con.

[00:11:08] Gia Kỳ!

[00:11:09] Cô Lương!

[00:11:13] Gia Kỳ!

[00:12:00] Tìm ai thế?

[00:12:00] Xin lỗi, cho tôi hỏi một chút,

[00:12:01] hai mẹ con ở nhà bên cạnh đã đi đâu rồi?

[00:12:03] Không biết.

[00:12:04] Là dọn nhà đi rồi sao?

[00:12:05] Không biết.

[00:12:21] Cô ơi, xin lỗi,

[00:12:22] tôi muốn hỏi một chút,

[00:12:22] có một cặp mẹ con ở đây,

[00:12:24] họ đã đi đâu rồi, cô có biết không?

[00:12:25] Buổi sáng thấy họ xách hành lý đi rồi.

[00:12:27] Đi rồi?

[00:12:28] Đi đâu?

[00:12:29] Không biết.

[00:12:43] Tài xế, có thể nhanh hơn một chút không?

[00:12:45] Tôi đã rất nhanh rồi, không thể nhanh hơn nữa.

[00:12:47] Rất nguy hiểm.

[00:12:48] Tôi thật sự đang vội, làm ơn nhanh lên một chút.

[00:12:50] Làm ơn.

[00:12:52] Xin lỗi, tôi thật sự không thể nhanh hơn nữa.

[00:12:54] Con đường này rất nguy hiểm.

[00:12:55] Có rất nhiều trẻ con đi qua đi lại ở đây.

[00:12:57] Chúng không nhìn đường đâu.

[00:12:58] Cẩn thận!

[00:14:37] Gia Kỳ.

[00:15:05] Anh sốt rồi.

[00:15:10] Em vừa mời bác sĩ đến tiêm cho anh một mũi.

[00:15:13] Anh ngủ một giấc,

[00:15:14] tỉnh dậy sẽ đỡ hơn một chút.

[00:15:18] Có giống như lần đầu tiên,

[00:15:20] em đưa anh về nhà,

[00:15:22] ở nhà em,

[00:15:26] em cũng đã chăm sóc anh như vậy.

[00:15:56] Sao anh lại dậy rồi?

[00:15:57] Sao không ngủ thêm một lát?

[00:15:59] Không ngủ nữa.

[00:16:00] Anh ngủ cả ngày rồi.

[00:16:01] Em đã nấu cháo cho anh.

[00:16:02] Vẫn còn hơi nóng,

[00:16:03] lát nữa hãy ăn nhé.

[00:16:09] Tạ ơn trời đất, cuối cùng anh cũng chịu nói chuyện rồi.

[00:16:12] Em còn tưởng là

[00:16:13] virus cảm cúm mới nào,

[00:16:15] ngay cả nói chuyện cũng không nói được.

[00:16:17] Cảm ơn.

[00:16:18] Cảm ơn gì chứ.

[00:16:20] Đã nói chúng ta là bạn tốt rồi mà.

[00:16:23] Khách sáo như vậy, buồn nôn lắm đó.

[00:16:29] Tuy Gia Kỳ không từ mà biệt,

[00:16:32] nhưng thế giới

[00:16:34] cũng sẽ không vì vậy mà ngừng quay.

[00:16:38] Sẽ không vì cô ấy rời đi,

[00:16:39] mà có bất kỳ thay đổi nào.

[00:16:41] Anh phải vực dậy.

[00:16:44] Trên thế giới này,

[00:16:45] vẫn còn rất nhiều người quan tâm đến anh.

[00:16:51] Chiều nay,

[00:16:52] trên quốc lộ 113 xảy ra một vụ tai nạn xe hơi nghiêm trọng.

[00:16:56] gây ra 2 người chết và nhiều người bị thương.

[00:16:58] Vụ tai nạn do một chiếc taxi...

[00:16:59] để tránh một chiếc xe gặp sự cố phía trước,

[00:17:00] đã đâm trực diện vào xe đi ngược chiều.

[00:17:03] Danh sách thương vong mới nhất mà chúng tôi nhận được,

[00:17:05] Faraday, M. Fenton K

[00:17:05] Người tử vong: Mạc Gia Kỳ.

[00:17:08] Người bị thương...

[00:17:18] Anh đừng vội mà,

[00:17:18] biết đâu là trùng tên trùng họ.

[00:17:20] Sẽ không trùng hợp như vậy đâu.

[00:17:23] Xin chào,

[00:17:24] có một cô gái Trung Quốc tên là Mạc Gia Kỳ,

[00:17:26] có trong danh sách tử vong không?

[00:17:27] Mạc Gia Kỳ?

[00:17:29] OK, xin đợi một chút.

[00:17:33] Đúng vậy.

[00:17:52] Không thể nào.

[00:17:54] Không thể nào.

[00:17:55] Sao có thể là cô ấy được.

[00:17:56] Nhất định là nhầm lẫn rồi.

[00:17:57] Nhất định là nhầm lẫn rồi, phải không?

[00:17:58] Anh phải đi tìm cô ấy.

[00:17:59] Châu Niệm Trung!

[00:18:00] Buông anh ra, anh phải đi tìm cô ấy.

[00:18:02] Châu Niệm Trung, anh đừng như vậy.

[00:18:03] Anh bình tĩnh lại một chút được không?

[00:18:04] Anh đừng kích động như thế.

[00:18:06] Châu Niệm Trung!

[00:20:10] Niệm Trung.

[00:20:12] Hôm nay anh đã đến đồn cảnh sát,

[00:20:14] cũng đã đến bệnh viện.

[00:20:17] Kết quả họ đều nói với anh,

[00:20:19] nói với anh Gia Kỳ đã chết.

[00:20:22] Tại sao cuộc đời anh lúc nào cũng là bỏ lỡ.

[00:20:26] Ông trời rốt cuộc

[00:20:26] đang đùa giỡn gì với anh vậy.

[00:20:31] Nếu đã biết có kiếp nạn như vậy,

[00:20:34] vậy tại sao lại để bọn anh gặp nhau?

[00:20:37] Trước tiên là đẩy hạnh phúc lên đến đỉnh điểm,

[00:20:42] rồi lại phá hủy nó.

[00:20:44] Niệm Trung.

[00:20:45] Em không cần an ủi anh đâu.

[00:20:47] Tệ nhất cũng chỉ đến thế này thôi.

[00:20:50] Anh thật sự mệt rồi.

[00:20:52] Về phòng nghỉ ngơi đây.

[00:22:16] Vào đi.

[00:22:34] Còn chưa đến một tháng nữa,

[00:22:36] anh sẽ tốt nghiệp cao học.

[00:22:39] Có dự định gì không?

[00:22:49] Trở về đi.

[00:22:54] Không biết tại sao,

[00:22:56] gần đây em rất nhớ nhà.

[00:22:59] Rất muốn đem tất cả những chuyện không vui này,

[00:23:04] tất cả đều để lại ở đây.

[00:23:09] Niệm Trung, chúng ta trở về được không?

[00:24:17] Sau khi trở về,

[00:24:18] sẽ là một khởi đầu hoàn toàn mới.

[00:24:21] Chúng ta hãy quên hết mọi chuyện không vui,

[00:24:22] Được không?

[00:24:23] Được không?

[00:24:58] Thật có lòng.

[00:24:59] Máy bay đã hạ cánh rồi.

[00:25:01] Đặc biệt từ đảo Hải Nam về

[00:25:02] đón Bội Dư nhà chúng ta.

[00:25:03] Dù bận thế nào,

[00:25:04] chuyến này con nhất định phải về.

[00:25:06] Khách sạn mới bắt đầu,

[00:25:07] việc lớn việc nhỏ đều phải qua tay con.

[00:25:09] Còn có nhiều thời gian vậy.

[00:25:12] Ông Lăng à, vẫn xem Thế Kiệt nhà chúng tôi

[00:25:14] là người ngoài sao.

[00:25:15] Ông có phải không biết đâu,

[00:25:16] thằng con trai này của tôi sớm đã hướng về ông,

[00:25:19] hướng về con gái ông rồi.

[00:25:22] Bội Dư.

[00:25:26] Ra rồi.

[00:25:27] Ba.

[00:25:31] Bội Dư.

[00:25:32] Ba.

[00:25:36] Cuối cùng cũng về rồi.

[00:25:37] Hơi gầy.

[00:25:44] Niệm Trung.

[00:25:47] Trùng hợp vậy sao?

[00:25:48] Hai đứa đi cùng một chuyến bay à?

[00:25:51] Đúng vậy, trùng hợp thế đấy.

[00:25:53] Bội Dư, lâu rồi không gặp.

[00:25:55] Bao nhiêu năm nay có nhớ anh không?

[00:25:57] Không có. Tại sao phải nhớ anh chứ?

[00:26:01] Bội Dư,

[00:26:02] Thế Kiệt này,

[00:26:03] là từ Hải Nam bay về

[00:26:05] để đón con đó.

[00:26:06] Mau chào hỏi đi.

[00:26:08] Chú Đường.

[00:26:09] Cô Bích Vân.

[00:26:11] Bội Dư, hành lý nặng thế,

[00:26:13] để anh.

[00:26:14] Không cần.

[00:26:17] Được rồi,

[00:26:17] đây không phải chỗ nói chuyện.

[00:26:18] Chúng ta đi thôi.

[00:26:19] Ba đã đặt khách sạn cho các con rồi.

[00:26:21] Tối nay đặc biệt dành cho các con

[00:26:23] tổ chức một bữa tiệc nhỏ.

[00:26:24] Tẩy trần cho con.

[00:26:25] Thật ạ?

[00:26:26] Chú Đường của con biết con về,

[00:26:27] còn vui hơn cả ba nữa.

[00:26:29] Tối nay,

[00:26:30] ba cũng đã hẹn giúp con

[00:26:31] rất nhiều bạn cũ,

[00:26:32] tẩy trần cho con.

[00:26:34] Thật sao ạ?

[00:26:34] Con lâu lắm rồi không cùng những người bạn đó

[00:26:36] đi chơi.

[00:26:36] Niệm Trung, anh cũng đi cùng đi.

[00:26:39] Không cần đâu.

[00:26:41] Làm ơn đi,

[00:26:42] cả chuyến bay anh chẳng ăn gì cả.

[00:26:43] Em đi ôn chuyện cũ, anh nhân tiện có thể ăn một bữa no.

[00:26:46] Thật sự không cần đâu.

[00:26:47] Cô Bích Vân,

[00:26:48] xe của mọi người chắc không đủ chỗ đâu ạ.

[00:26:50] Vậy Niệm Trung đi xe nhà cháu đi.

[00:26:52] Chú Đường, khách sạn nào ạ?

[00:26:53] Lát nữa chúng ta gặp nhau ở đó.

[00:26:55] Về nhà nói.

[00:26:57] Đi.

[00:27:08] Cứ tưởng cô công chúa nhỏ nhà tôi

[00:27:10] ở nước ngoài không chịu được khổ,

[00:27:11] vài tháng không ở nổi là về.

[00:27:13] Không ngờ đi một lần nhiều năm như vậy.

[00:27:14] Tốn không ít tiền,

[00:27:15] cuối cùng cũng học xong.

[00:27:18] Hóa ra ba sợ con tiêu tiền à.

[00:27:20] Con còn tưởng

[00:27:21] ba cứ dăm ba ngày lại gọi điện cho con,

[00:27:22] là vì thương con một mình sống ở nước ngoài.

[00:27:27] Tôi nói ra ngoài cũng tốt,

[00:27:29] chịu khổ rồi mới biết ở nhà là tốt nhất.

[00:27:32] Chỉ sợ cái tính ương bướng của đại tiểu thư

[00:27:33] vẫn chưa sửa được.

[00:27:34] Ai nói chứ.

[00:27:35] Bây giờ con khác rồi.

[00:27:37] Con biết gói sủi cảo đó.

[00:27:40] Con đến sủi cảo cũng biết gói rồi à?

[00:27:41] Biết gói sủi cảo rồi.

[00:27:42] Có tiến bộ đó nha.

[00:27:45] Khi nào anh

[00:27:45] có may mắn được nếm thử tay nghề của em?

[00:27:49] Ba, chú Đường,

[00:27:50] con qua kia chào hỏi một tiếng.

[00:27:56] Con còn ngồi đây làm gì?

[00:27:57] Còn không giúp Bội Dư tiếp khách.

[00:27:59] Ồ, được.

[00:28:00] Bác Lăng, bác cứ dùng tự nhiên.

[00:28:04] Bọn trẻ lớn rồi, tính cách cũng thay đổi.

[00:28:06] Nhưng tình cảm của người trẻ

[00:28:08] không đơn giản như chúng ta nghĩ.

[00:28:11] Đúng vậy.

[00:28:12] Điều duy nhất có thể chắc chắn là,

[00:28:13] thằng nhóc ngốc Thế Kiệt nhà chúng tôi,

[00:28:16] lúc nào cũng xem Bội Dư là người một nhà.

[00:28:20] Tôi nhìn Thế Kiệt lớn lên,

[00:28:22] tâm tư của nó tôi hiểu.

[00:28:23] Nhưng người làm cha như tôi

[00:28:25] cũng chỉ làm ra vẻ thôi,

[00:28:27] quyết định cuối cùng

[00:28:27] vẫn phải do Bội Dư tự quyết định.

[00:28:29] Tôi thấy ý kiến của người lớn

[00:28:31] cũng rất quan trọng chứ.

[00:28:34] Ông Đường à, thời đại nào rồi.

[00:28:37] Bọn trẻ bây giờ không còn nghe lời người lớn nữa rồi.

[00:28:44] Đúng vậy.

[00:28:53] Niệm Trung, ăn nhiều vào.

[00:29:02] Sao con không ăn?

[00:29:06] Niệm Trung,

[00:29:07] những năm nay con ở nước ngoài có tốt không?

[00:29:13] Thật ra dì vẫn luôn cố gắng

[00:29:14] gửi chút tiền cho con.

[00:29:16] Nhưng con cũng biết đó,

[00:29:17] chuyện kinh tế trong nhà dì không làm chủ được.

[00:29:19] Mấy năm nay con dựa vào năng lực của mình,

[00:29:24] sống rất tốt.

[00:29:27] Niệm Trung, con đừng hiểu lầm.

[00:29:30] Dì không phải không quan tâm đến con.

[00:29:32] Thật ra trong lòng dì

[00:29:33] vẫn luôn lo lắng cho con.

[00:29:35] Thật đó.

[00:29:40] Dì ăn đi.

[00:29:54] Đây là đâu vậy?

[00:29:57] Cho mình xem.

[00:30:01] Mình ra ngoài một lát rồi về ngay.

[00:30:03] Đợi mình một lát nhé.

[00:30:04] Bội Dư, em đi đâu vậy?

[00:30:08] Xin chào. Xin chào

[00:30:10] Chó ngoan không cản đường.

[00:30:11] Câu này chưa nghe bao giờ sao?

[00:30:14] Em vẫn thích trêu chọc anh như trước đây.

[00:30:17] Nhưng bao nhiêu năm rồi,

[00:30:20] thử thách anh cũng phải có giới hạn chứ.

[00:30:22] Anh đánh giá cao bản thân quá rồi.

[00:30:24] Ai thử thách anh chứ?

[00:30:26] Đây là thái độ của em đối với thanh mai trúc mã sao?

[00:30:30] Đường Thế Kiệt,

[00:30:31] em đã nói với anh mấy trăm lần rồi.

[00:30:33] Bao nhiêu năm rồi anh vẫn chưa học được à?

[00:30:35] Thanh mai trúc mã gì chứ?

[00:30:37] Có buồn nôn không?

[00:30:41] Trước đây em đã như vậy.

[00:30:43] Tìm mọi cách để chọc tức anh.

[00:30:45] Nhưng bao nhiêu năm đã qua rồi,

[00:30:46] em lại không thay đổi chút nào.

[00:30:48] Anh đã đợi em bao nhiêu năm,

[00:30:49] anh nghĩ chúng ta cũng nên

[00:30:52] tính toán một chút

[00:30:53] cho tương lai của chúng ta rồi.

[00:30:55] Chúng ta nên

[00:30:56] tính toán một chút

[00:30:57] cho tương lai của mỗi người.

[00:30:59] Nhưng mà, tương lai của em

[00:31:00] không có chút quan hệ nào với anh cả.

[00:31:13] Niệm Trung.

[00:31:15] Đồ ăn không ngon à?

[00:31:17] Cũng được.

[00:31:17] Chỉ là bên trong ngột ngạt khó thở.

[00:31:20] Em cũng thấy vậy.

[00:31:22] Trước đây thích sự náo nhiệt này,

[00:31:24] hôm nay lại thấy thật vô vị.

[00:31:27] Ngay cả nói chuyện với bạn học cũ

[00:31:28] cũng không có hứng.

[00:31:30] Chưa kể những người

[00:31:31] xa lạ phải xã giao.

[00:31:33] Em nhìn đã thấy phiền rồi.

[00:31:36] Nếu anh không có hứng thú với đồ ăn đó,

[00:31:38] vậy em đưa anh đi ăn món ngon.

[00:31:40] Bây giờ?

[00:31:41] Đi thôi.

[00:31:57] Niệm Trung, con về phòng nghỉ ngơi trước đi.

[00:31:59] Có việc gì thì gọi dì.

[00:32:02] Đi.

[00:32:07] Niệm Trung, con lên lầu trước đi.

[00:32:37] Con có cần phải nổi giận lớn như vậy không?

[00:32:39] Ba, ba không thấy sao,

[00:32:40] giữa họ...

[00:32:42] Nổi giận không giải quyết được vấn đề.

[00:32:44] Quan trọng là...

[00:32:45] trước tiên phải làm rõ hai đứa chúng nó

[00:32:46] rốt cuộc là có chuyện gì.

[00:32:48] Con cũng muốn biết đã xảy ra chuyện gì.

[00:32:50] Từ nhỏ đến lớn,

[00:32:51] con đối với Bội Dư lúc nào cũng trăm lần nghe theo,

[00:32:52] nhưng cô ấy lúc nào cũng kiêu căng ngạo mạn.

[00:32:54] Được, những điều này con đều có thể nhịn.

[00:32:56] Không ngờ cô ấy đối với thằng nhóc Châu Niệm Trung đó,

[00:32:57] lại tốt như vậy.

[00:33:01] Điểm này ba cũng không ngờ tới.

[00:33:02] Niệm Trung và Bội Dư hình như rất thân nhau.

[00:33:06] Nhìn từ sự tương tác giữa chúng,

[00:33:08] tình cảm của hai đứa chúng nó,

[00:33:11] không tầm thường đâu.

[00:33:14] Ba

[00:33:15] Ba sẽ không phải là bênh

[00:33:16] thằng nhóc Châu Niệm Trung đó chứ?

[00:33:17] Con là con trai của ba.

[00:33:20] Con đã nói với ba bao nhiêu lần rồi,

[00:33:21] tình cảm của con đối với Bội Dư là thật.

[00:33:22] Điểm này con đã nhấn mạnh bao nhiêu lần rồi.

[00:33:24] Con nổi giận xong chưa?

[00:33:25] Chưa.

[00:33:26] Vậy được, con đi hét vào tường đi.

[00:33:27] Hét xong rồi thì nghe ba nói.

[00:33:34] Con nhớ kỹ.

[00:33:36] Bất kể chuyện cưới xin của con và Bội Dư có quan trọng,

[00:33:39] vốn của nhà họ Lăng

[00:33:40] đối với nhà họ Đường chúng ta càng quan trọng hơn.

[00:33:42] Hiểu không?

[00:33:45] Cho nên, trước khi ba làm rõ

[00:33:47] rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì,

[00:33:49] con tốt nhất là giữ vững lập trường cho ba.

[00:34:09] Đưa em.

[00:34:09] Những năm nay Niệm Trung ở Anh,

[00:34:12] luôn ở cùng với Bội Dư sao?

[00:34:15] Em không biết.

[00:34:22] Sao em lại không biết?

[00:34:25] Em không phải là dì của nó sao?

[00:34:27] Nó ở Anh không viết thư cho em sao?

[00:34:30] Trong thời gian nó ở Anh,

[00:34:32] bọn em thật sự không có liên lạc nhiều.

[00:34:34] Em thật sự không biết gì cả.

[00:34:36] Sao vậy?

[00:34:37] Không, không có gì.

[00:35:00] Niệm Trung.

[00:35:04] Niệm Trung, vẫn chưa quen với chênh lệch múi giờ à?

[00:35:12] Trước đây dì về quê tảo mộ cho chị,

[00:35:15] nhân tiện bán luôn căn nhà.

[00:35:19] Phát hiện ra lá thư này,

[00:35:21] là chị để lại cho con.

[00:35:24] Con từ từ xem đi.

[00:35:45] Niệm Trung,

[00:35:46] nếu không viết thư cho con nữa thì sẽ không còn cơ hội.

[00:35:49] Tha thứ cho mẹ đã gửi con đi.

[00:35:51] Con là một đứa trẻ thông minh,

[00:35:53] nếu để con cả đời ở lại đảo Hải Nam,

[00:35:55] tương lai của con sẽ bị chôn vùi như vậy.

[00:35:59] Người sống thì phải nhìn về phía trước.

[00:36:02] Mẹ biết,

[00:36:03] nhất định sẽ có một tương lai tươi đẹp

[00:36:05] đang chờ con.

[00:36:07] Cho nên hãy nhớ,

[00:36:08] ngẩng cao đầu mà sống.

[00:36:11] Để mẹ ở trên trời,

[00:36:12] có thể mãi mãi tự hào che chở cho con.

[00:36:16] Mẹ, con đã trở về rồi.

[00:36:22] Con sẽ nghe lời mẹ, cố gắng nỗ lực.

[00:36:26] Còn nữa,

[00:36:29] xin mẹ ở trên thiên đường,

[00:36:30] hãy giúp con chăm sóc một người, được không ạ?

[00:36:48] Sao vẫn chưa ngủ?

[00:36:50] Bây giờ ở Anh là ban ngày đó.

[00:36:51] Sao con ngủ được.

[00:36:55] Cảm giác về nhà thật là tuyệt.

[00:36:57] Ngày mai con muốn ăn thịt viên sốt,

[00:37:00] đậu phụ kho thịt.

[00:37:01] Ba không biết đâu,

[00:37:02] người ta ở nước ngoài nhớ những món ăn nhà này

[00:37:04] đến phát điên luôn.

[00:37:06] Khổ đến vậy sao?

[00:37:07] Ba thấy con sống khá tốt mà.

[00:37:09] Ai nói chứ.

[00:37:10] Con một mình ở nước ngoài,

[00:37:11] tự lập sống qua ngày,

[00:37:12] vất vả lắm đó.

[00:37:15] Ba không nghe nhầm chứ?

[00:37:16] Có người nói cô ấy nhận một người thuê nhà,

[00:37:19] nấu ăn rất ngon,

[00:37:20] biết quản lý tài chính đầu tư, còn biết sửa chữa đồ đạc.

[00:37:23] Lại còn bảo ba cho người này

[00:37:24] một công việc ở nhà máy rượu,

[00:37:26] hàng tháng trả lương cho cậu ta,

[00:37:27] còn để cậu ta quản lý sổ sách cho chúng ta.

[00:37:29] Nhưng sổ sách đó cũng được quản lý rất rõ ràng.

[00:37:32] Ba không phải cũng khen anh ấy sao?

[00:37:33] Người này tên là Châu Niệm Trung.

[00:37:35] Biết rồi còn cố hỏi.

[00:37:37] Con gái của ba thích một người,

[00:37:39] ba tất nhiên phải hỏi cho rõ ràng.

[00:37:40] Ai nói con thích anh ấy chứ.

[00:37:42] Con không thích?

[00:37:44] Vậy tốt thôi.

[00:37:45] Ba cũng không cần giới thiệu việc làm cho cậu ta nữa.

[00:37:47] Ba, ba muốn giới thiệu việc làm cho anh ấy à?

[00:37:51] Khách sạn chúng ta đầu tư ở Hải Nam

[00:37:52] đã bắt đầu hoạt động rồi.

[00:37:54] Bây giờ đang rất cần nhân tài.

[00:37:56] Ba muốn để Niệm Trung đến khách sạn sao?

[00:37:59] Nói thật,

[00:38:00] tuy nhà họ Đường là cổ đông lớn,

[00:38:02] nhưng trên danh nghĩa ba là chủ tịch hội đồng quản trị.

[00:38:04] Nhưng về mặt đầu tư,

[00:38:05] hai nhà chúng ta cũng ngang ngửa nhau.

[00:38:08] Nhưng giao hết quyền lực cho Thế Kiệt,

[00:38:09] ba thật sự không yên tâm.

[00:38:11] Nhưng ba ở Thượng Hải lại bận,

[00:38:12] không dứt ra được.

[00:38:13] Vậy ba giao cho Niệm Trung đi.

[00:38:15] Ba, con nói ba nghe,

[00:38:16] Niệm Trung người này không có ưu điểm gì,

[00:38:19] chỉ là nghiêm túc có trách nhiệm, thật thà cầu tiến,

[00:38:22] tâm tư tinh tế,

[00:38:23] hơn nữa làm việc rất có phương pháp.

[00:38:25] Nếu ba giao khách sạn cho anh ấy,

[00:38:26] tuyệt đối không có nỗi lo về sau.

[00:38:28] Miệng cứ Niệm Trung, Niệm Trung,

[00:38:30] còn nói không thích.

[00:38:32] Ba, ba thật đáng ghét.

[00:38:35] Vậy con và thanh niên có chí này,

[00:38:37] tình cảm bây giờ

[00:38:39] tiến triển đến đâu rồi?

[00:38:40] Làm sao con biết được.

[00:38:42] Công việc ra công việc,

[00:38:44] tình cảm ra tình cảm.

[00:38:45] Ba giúp anh ấy giới thiệu việc mới,

[00:38:47] không cần phải gả luôn con gái cho anh ấy chứ.

[00:38:49] Đương nhiên là không rồi.

[00:38:50] Nhưng mà, thanh niên có chí này,

[00:38:53] nếu ba không đem cậu ta

[00:38:54] về làm con rể của mình,

[00:38:56] hình như có chút đáng tiếc.

[00:38:58] Thôi, con không nói với ba nữa.

[00:38:59] Con đi ngủ đây.

[00:39:09] Chào buổi sáng

[00:39:10] Niệm Trung.

[00:39:13] Đến ngồi ăn cùng đi.

[00:39:16] Làm thêm một phần nữa.

[00:39:17] Ngồi đi

[00:39:25] Tối qua ngủ ngon chứ?

[00:39:27] Cũng được ạ

[00:39:30] Cảm ơn.

[00:39:31] Sau khi trở về có dự định gì?

[00:39:35] Có thể sẽ tìm một công việc trước.

[00:39:38] Cũng tốt

[00:39:44] Đúng rồi,

[00:39:45] con và Bội Dư ở Anh đã gặp nhau như thế nào?

[00:39:49] Chúng con học cùng một trường đại học.

[00:39:52] Cùng lớp?

[00:39:53] Cùng trường.

[00:39:57] Vậy hai đứa chắc là thân lắm nhỉ.

[00:39:59] Cũng khá thân.

[00:40:00] Cô ấy giúp con rất nhiều.

[00:40:01] Cứ như vậy.

[00:40:07] Vậy hai đứa chắc là

[00:40:08] bạn bè rất tốt với nhau.

[00:40:15] Từ khi nào chú bắt đầu

[00:40:15] quan tâm đến chuyện của con và Bội Dư vậy?

[00:40:18] Là...

[00:40:19] chú quan tâm xem Bội Dư ở Anh thế nào.

[00:40:22] Chú và ba nó là bạn bè mấy chục năm,

[00:40:25] chú xem Bội Dư

[00:40:26] từ nhỏ đã như con gái của mình,

[00:40:28] đối xử như vậy.

[00:40:30] Ông Đường, điện thoại của ông.

[00:40:32] A lô?

[00:40:35] Ông Lăng à.

[00:40:39] Sáng sớm thế này ông gọi điện,

[00:40:40] có chuyện gì thế?

[00:40:42] Ăn cơm?

[00:40:43] Được thôi.

[00:40:44] Ở đâu, mấy giờ?

[00:40:53] Được, không vấn đề.

[00:40:54] Được, nhất định đến.

[00:40:56] Vậy nhé.

[00:41:00] Khởi Sơn, sáng sớm ai gọi điện vậy?

[00:41:03] Xin lỗi, con ăn xong rồi, mọi người cứ tự nhiên.

[00:41:05] Niệm Trung.

[00:41:06] Con đừng đi vội.

[00:41:07] Ngồi đi, chú có chuyện muốn nói với con.

[00:41:13] Vừa rồi bác Lăng của con gọi điện,

[00:41:15] hẹn con trưa nay đi ăn cơm,

[00:41:17] bảo chú và dì con đi cùng.

[00:41:20] Tại sao bác Lăng lại mời chúng ta ăn cơm?

[00:41:22] Trong điện thoại có nhắc qua,

[00:41:24] chắc là muốn bàn chuyện

[00:41:25] cưới xin của con và Bội Dư.

[00:41:27] Chuyện cưới xin của con và Bội Dư?

[00:41:31] Vừa rồi con còn nói với chúng ta

[00:41:32] hai đứa chỉ là bạn bè,

[00:41:33] không ngờ tiến triển nhanh như vậy.

[00:41:35] Chúng con thật sự chỉ là bạn bè.

[00:41:37] Thôi được.

[00:41:38] Có phải là bạn bè hay không,

[00:41:41] bây giờ không phải do con nói.

[00:41:44] Niệm Trung, nói thật với con nhé,

[00:41:47] cuộc hôn nhân này

[00:41:49] liên quan đến sự nghiệp của nhà họ Đường chúng ta,

[00:41:51] vấn đề phát triển.

[00:41:53] Chú vốn dĩ luôn muốn để Thế Kiệt

[00:41:54] kết đôi với Bội Dư,

[00:41:55] nhưng người ta, Bội Dư, không vừa mắt Thế Kiệt,

[00:41:58] coi như nó không có phúc phận này.

[00:42:00] Nếu nhà họ Lăng đã chọn con,

[00:42:03] con coi như là vì chú,

[00:42:05] vì dì của con,

[00:42:08] con cũng phải đồng ý cuộc hôn nhân này.

[00:42:13] Khởi Sơn,

[00:42:14] chuyện của bọn trẻ chúng ta vẫn nên...

[00:42:16] Không có phần bà nói chuyện.

[00:42:24] Niệm Trung,

[00:42:26] ban đầu con từ Hải Nam

[00:42:28] sa sút đến nương nhờ chúng tôi,

[00:42:31] chú không nói hai lời,

[00:42:34] đã cưu mang con,

[00:42:36] cho con ăn cho con ở,

[00:42:39] còn gửi con đi du học nước ngoài.

[00:42:41] Coi như là biết ơn báo đáp đi,

[00:42:44] con cũng nên làm như vậy.

[00:42:47] Con hiểu không?

[00:42:48] Kết hôn là ý của Bội Dư sao?

[00:42:52] Nếu là bác Lăng gọi điện,

[00:42:53] chú nghĩ Bội Dư nhất định là đồng ý.

[00:42:55] Hiểu không?

[00:42:59] Con biết rồi.

[00:43:05] Con vẫn chưa trả lời chú.

[00:43:08] Không phải nói là đi ăn cơm sao?

[00:43:09] Con cũng phải chuẩn bị một chút chứ.

[00:43:26] Ba, ba làm gì thừa chuyện vậy.

[00:43:27] Gọi điện cho chú Đường,

[00:43:28] còn nói gì mà

[00:43:29] muốn bàn vấn đề của con và Niệm Trung.

[00:43:30] Con và Châu Niệm Trung có vấn đề gì chứ?

[00:43:32] Vấn đề lớn lắm đó.

[00:43:33] Con đối với nó tốt như vậy,

[00:43:34] không lẽ không muốn gả cho nó sao?

[00:43:36] Con...

[00:43:37] con nghĩ là một chuyện,

[00:43:39] nhưng Niệm Trung anh ấy nghĩ thế nào,

[00:43:40] lại là một chuyện khác.

[00:43:42] Một người đàn ông,

[00:43:42] nếu không có tình cảm với một người phụ nữ,

[00:43:44] có thể ở chung lâu như vậy không?

[00:43:47] Thôi được rồi.

[00:43:49] Cái tính ương bướng này của con ba biết,

[00:43:50] thằng nhóc đó trị được con,

[00:43:52] con lại dựa dẫm vào nó.

[00:43:53] Biết đâu một ngày nào đó,

[00:43:54] khách sạn chúng ta đầu tư,

[00:43:56] cũng phải để nó kế thừa quản lý.

[00:43:58] Vậy thì nhà họ Lăng chúng ta,

[00:43:59] tình cảm, sự nghiệp đều phải dựa vào nó.

[00:44:01] Bây giờ không muốn thành gia,

[00:44:02] còn đợi gì nữa.

[00:44:04] Nhưng làm gì có con gái chủ động đề nghị kết hôn chứ.

[00:44:07] Ba cũng sẽ không tùy tiện

[00:44:08] gả con đi.

[00:44:09] Cũng phải xem nó có thành ý không đã.

[00:44:12] Vậy nếu Châu Niệm Trung anh ấy không có lòng,

[00:44:14] anh ấy không chịu đến thì sao?

[00:44:15] Vậy nếu nó chịu đến thì sao?

[00:44:22] Hai cha con ông đến sớm thế.

[00:44:23] Xin chào.

[00:44:25] Bác Lăng, chào bác.

[00:44:35] Sao lại... sao lại nhìn em như vậy?

[00:44:37] Ba em giấu em,

[00:44:38] nói với chú của anh là đi ăn cơm,

[00:44:39] thì em đến thôi.

[00:44:40] Em thì không biết gì hết đâu nhé.

[00:44:43] Chỉ là hẹn con đến ăn một bữa cơm,

[00:44:45] bị con gái nói cả một buổi sáng.


 0 הערות sort   מיין לפי


הבא