Susunod

Viên Ngọc Bích tập 21 - Tôn Lệ, Hoắc Kiến Hoa, Trương Quốc Lập, Trương Thiết Lâm

11 Mga view· 07/02/25
duongvu88
duongvu88
3 Mga subscriber
3

⁣⁣Viên Ngọc Bích (tên gốc: 屋顶上的绿宝石 – Viên Ngọc Bích Trên Mái Nhà) là bộ phim truyền hình Đài Loan do Tôn Lệ và Hoắc Kiến Hoa đóng chính. Phim kể về hành trình tìm kiếm tình yêu và sự tha thứ của những con người mang trong mình nhiều tổn thương quá khứ. Với bối cảnh lãng mạn, diễn xuất chân thực và thông điệp chữa lành sâu sắc, bộ phim đã để lại dấu ấn sâu đậm trong lòng khán giả yêu thích dòng phim châu Á. Đây cũng là một trong những tác phẩm hiếm hoi mà Tôn Lệ tham gia thuộc thể loại thanh xuân lãng mạn, mang đến hình ảnh dịu dàng, đầy cảm xúc – khác biệt rõ nét so với các vai diễn cổ trang quen thuộc của cô.

Magpakita ng higit pa

[00:02:05] Sao chị lại không có tiền thưởng chứ?

[00:02:08] Chị mới đi làm không bao lâu,

[00:02:09] làm gì có tiền thưởng.

[00:02:11]

[00:02:13] Còn cả việc chị mỗi ngày đàn piano ở quán bar,

[00:02:15] chỉ vì việc này,

[00:02:16] cũng phải đòi tiền họ chứ.

[00:02:18] Đâu phải công lao của chị.

[00:02:20] Em đừng có tâng bốc chị nữa.

[00:02:21] Không được.

[00:02:22] Hiếm khi tổng giám đốc hào phóng như vậy,

[00:02:24]

[00:02:25] Ngày mai em sẽ đi tìm anh ta đòi.

[00:02:28] Tổng... tổng giám đốc.

[00:02:30] Anh cũng đi thang máy à.

[00:02:31]

[00:02:33] tôi quên lấy rồi.

[00:02:34] Đi lấy giúp tôi một chút.

[00:02:36] Em ạ?

[00:02:38] Sao, không muốn à?

[00:02:39] Không có ạ.

[00:02:40] Vậy em đi ngay.

[00:02:41] Chị đợi em ở sảnh tầng một nhé.

[00:02:42] Được

[00:02:43] Nhanh lên nhé

[00:02:49] Cũng không tệ nhỉ.

[00:02:51] Thật ra nhìn kỹ thì,

[00:02:52] cô cũng khá xinh đẹp.

[00:02:53] Nếu không phải vì chân bị què,

[00:02:55] biết đâu tôi cũng sẽ rung động vì cô đấy.

[00:02:58] Nhiếp Khải và Châu Niệm Trung đều thích cô như vậy.

[00:03:02] Làm tôi cũng có chút ghen tị.

[00:03:03] Nói đi, có bí quyết gì không?

[00:03:05] Xin lỗi.

[00:03:07] Tôi không hiểu anh đang nói gì.

[00:03:20] Tổng giám đốc nói chuyện với cô,

[00:03:22]

[00:03:24] Rốt cuộc anh muốn làm gì?

[00:03:25] Đừng có giả vờ đáng thương trước mặt tôi.

[00:03:26] Tôi không bị lừa đâu.

[00:03:32] Tôi hiểu rồi.

[00:03:33] Chẳng lẽ cô cũng tham lam như Châu Niệm Trung,

[00:03:35] cả hai đều muốn sao?

[00:03:37] Tôi không hiểu anh đang nói gì.

[00:03:40] Nếu cô không hiểu,

[00:03:42] vậy để tôi đoán nhé.

[00:03:45] Cô thích Nhiếp Khải nhiều hơn một chút,

[00:03:47] nên chọn ở lại bên cạnh Nhiếp Khải.

[00:03:49] Nhưng với Châu Niệm Trung lại vẫn còn tình cũ chưa dứt,

[00:03:51] nên không nỡ buông tay.

[00:03:54] Còn Nhiếp Khải thì,

[00:03:55] cũng lặng lẽ cho phép

[00:03:58] mối quan hệ tay ba này kéo dài như vậy.

[00:04:00] Chẳng lẽ cô đối với Bội Dư,

[00:04:01] không có chút áy náy nào sao?

[00:04:02] Đừng nói nữa.

[00:04:04] Tôi hiểu rồi.

[00:04:06] Thì ra một người bị què cả hai chân,

[00:04:08] đến lòng tự trọng cũng không còn.

[00:04:09] Anh Đường.

[00:04:11] Tôi tôn trọng anh là tổng giám đốc.

[00:04:14] Những lời anh vừa nói,

[00:04:16] tôi có thể coi như anh say rượu nói bậy.

[00:04:18] Xin hãy để tôi đi.

[00:04:24] Tính tình cũng không vừa nhỉ.

[00:04:26] Tôi chẳng qua chỉ nói ra sự thật,

[00:04:28] cần gì phải thẹn quá hóa giận chứ?

[00:04:31] Hay là cô nói cho tôi biết,

[00:04:33] là thích Nhiếp Khải nhiều hơn,

[00:04:34] hay là Châu Niệm Trung nhiều hơn?

[00:04:36] Anh!

[00:04:37] Đường Thế Kiệt!

[00:04:42] Châu Niệm Trung, cậu dám đánh tôi!

[00:04:47] Niệm Trung, đừng đánh nữa.

[00:04:49] Cút!

[00:04:50] Cút!

[00:05:33] Em không sao chứ?

[00:05:37] Đừng đến khách sạn làm việc nữa,

[00:05:38] được không?

[00:05:41] Đây là chuyện của em,

[00:05:42] không cần anh quan tâm.

[00:05:45] Bị sỉ nhục như vậy vẫn chưa đủ sao?

[00:05:47] Em đã nói rồi,

[00:05:48] chuyện của em không cần anh quan tâm.

[00:05:50] Anh lo tốt cho bản thân mình đi,

[00:05:51] sống tốt cuộc sống của anh,

[00:05:53] đừng làm phiền em nữa được không?

[00:05:58] Anh là bạn của em,

[00:06:00] bạn bè không thể quan tâm em sao?

[00:06:02] Em không cần.

[00:06:09] Em thà rằng không có người bạn như anh.

[00:06:41] Gia Kỳ

[00:06:43] Sao chị lại về rồi?

[00:06:44] Không phải nói đợi em ở sảnh sao?

[00:06:46] Sao về được vậy?

[00:06:47] Tự về hay là đi xe về?

[00:06:49] Ai đưa chị về vậy?

[00:06:50] Mấy giờ về vậy?

[00:06:53] Em đi đâu thế?

[00:06:54] Sao muộn vậy?

[00:06:56] Em còn tưởng chị đang đợi em ở sảnh,

[00:06:58] kết quả là hại em phải tìm từng tầng,

[00:07:00] chạy mệt muốn chết luôn.

[00:07:03] Xin lỗi nhé.

[00:07:04] Chị không cố ý đâu.

[00:07:05] Không sao!

[00:07:06] Nhưng mà

[00:07:07] Chuyện tệ hơn còn ở phía sau nữa kìa.

[00:07:10] Gặp phải Tần Thủy Hoàng đó,

[00:07:12] anh ta bảo em đi giao tài liệu cho anh ta.

[00:07:13] Kết quả là giao tài liệu xong,

[00:07:15] người thì biến mất.

[00:07:16] Đều tại em tốt bụng quá,

[00:07:18] còn gọi điện hỏi anh ta

[00:07:19] có cần em mang qua không.

[00:07:21] Kết quả chị đoán xem anh ta nói gì?

[00:07:23] Anh ta mắng em một trận,

[00:07:24] còn bảo em đi chết đi.

[00:07:25] Đúng là đồ thần kinh.

[00:07:26] Một tháng em được bao nhiêu tiền đâu,

[00:07:28] lại còn bị anh ta chà đạp như vậy.

[00:07:30] Tức chết mình rồi.

[00:07:37] Khánh Châu,

[00:07:39] tổng giám đốc của các em,

[00:07:40] có thật là khó gần lắm không?

[00:07:42] Nghe em nói nhiều như vậy,

[00:07:43]

[00:07:46] Vậy nếu lỡ đắc tội với anh ta,

[00:07:49] sẽ thế nào?

[00:07:51] Bề ngoài thì không sao cả,

[00:07:52] nhưng sau lưng thì sẽ gặp xui xẻo.

[00:07:56] Vậy sao?

[00:07:57] Đương nhiên.

[00:07:58] Anh ta là người nhỏ mọn như vậy,

[00:07:59] tính tình lại tệ như thế.

[00:08:01] Chị nghĩ xem đắc tội với anh ta,

[00:08:03] ở khách sạn có thể sống yên ổn được không?

[00:08:05] Em nghĩ sau này vẫn nên tránh xa anh ta ra.

[00:08:08] Để khỏi gặp xui.

[00:08:10] Gia Kỳ à,

[00:08:12] chị hỏi cái này làm gì?

[00:08:14] Hỏi vậy thôi.

[00:08:16] Nhưng chị yên tâm,

[00:08:18] quán bar cách xa anh ta nhất.

[00:08:20] Một quả bom cũng không có,

[00:08:21] rất an toàn.

[00:08:25] Ra nhiều mồ hôi quá.

[00:08:27] Em đi tắm trước đây.

[00:08:41] Alo?

[00:08:42] Alo?

[00:08:44] Alo?

[00:08:46] Là chị, Bội Dư.

[00:08:48] Gia Kỳ à.

[00:08:49] Sao lại gọi cho em?

[00:08:51] Niệm Trung vẫn chưa về.

[00:08:53] Chị tìm anh ấy à?

[00:08:54] Không phải.

[00:08:55] Chị tìm em.

[00:08:56] Tìm em?

[00:08:57] Có chuyện gì sao?

[00:09:00] Bởi vì...

[00:09:03] Bởi vì tối nay...

[00:09:05] Tối nay sao?

[00:09:09] Không có gì.

[00:09:12] Chỉ là tối nay lúc chị đàn piano,

[00:09:14] đột nhiên nghĩ đến lâu rồi không gặp em,

[00:09:17] không biết dạo này em có khỏe không.

[00:09:20] Chị gọi cho em

[00:09:21] là vì chuyện này à?

[00:09:24] Em nói chị nghe,

[00:09:25] hai ngày nay em hơi bận,

[00:09:26] hay là ngày mai em đến quán bar thăm chị nhé.

[00:09:27] Không cần đâu.

[00:09:31] Chị không muốn làm phiền em làm việc.

[00:09:34] Cũng không có chuyện gì đặc biệt.

[00:09:36] Chỉ là hỏi thăm một chút thôi.

[00:09:38] Vậy chúng ta hôm khác

[00:09:39] hẹn nhau tụ tập nhé.

[00:09:41] Vậy chị giữ gìn sức khỏe nhé.

[00:09:44] Được.

[00:09:45] Tạm biệt.

[00:09:46] Tạm biệt.

[00:10:00] Mình lo cái gì chứ.

[00:10:02] Vị hôn thê của anh ấy là phó tổng giám đốc khách sạn mà.

[00:10:06] Trưởng phòng Châu không phải người như vậy.

[00:10:08] Sao lại như vậy được.

[00:10:10] Này, các cậu đang xem gì thế?

[00:10:11] Tự xem đi.

[00:10:12] Xem gì vậy?

[00:10:19] Châu Niệm Trung đánh người.

[00:10:22] Tổng giám đốc,

[00:10:23] không biết có thể xóa mục này đi không?

[00:10:28] Tôi có chuyện muốn hỏi anh.

[00:10:29] À, tổng giám đốc.

[00:10:31] Vậy tôi lát nữa quay lại.

[00:10:32] Không cần.

[00:10:33] Trong văn phòng bàn toàn là công việc,

[00:10:35] giữa đồng nghiệp với nhau cũng không có gì phải né tránh.

[00:10:36] Tôi nói không sai chứ,

[00:10:37] phó tổng?

[00:10:38] Tại sao anh lại làm như vậy?

[00:10:40] Mỗi ngày tôi làm rất nhiều việc.

[00:10:42] Cô nói là việc nào?

[00:10:44] Đừng có giả vờ với tôi.

[00:10:45] Tôi hỏi anh,

[00:10:46] anh dựa vào đâu mà ghi cho Niệm Trung một lỗi lớn?

[00:10:48] Tôi ghi cho cậu ta một lỗi lớn,

[00:10:49] đương nhiên là có lý do của tôi.

[00:10:50] Anh có thể có lý do gì chứ?

[00:10:51] Hôm qua anh còn mặt đối mặt khen ngợi Niệm Trung,

[00:10:53] hôm nay lại gán cho cậu ấy một tội danh,

[00:10:54] dằn mặt Niệm Trung.

[00:11:01] Phó tổng Lăng,

[00:11:02] làm phiền cô tìm hiểu rõ trước,

[00:11:03] Châu Niệm Trung đã làm những chuyện gì sau lưng cô,

[00:11:05] rồi hãy đến tìm tôi tính sổ.

[00:11:06] Anh nói vậy là có ý gì?

[00:11:07] Tối hôm qua Châu Niệm Trung đã ra tay đánh tôi,

[00:11:10] hơn nữa, anh ta làm vậy là vì Mạc Gia Kỳ đấy.

[00:11:14] Tôi là Đường Thế Kiệt,

[00:11:15] dù gì cũng là một tổng giám đốc.

[00:11:16] Thường ngày trên dưới,

[00:11:17] nhân viên nào mà không kính cẩn với tôi.

[00:11:19] Ngay cả nói lời cãi lại cũng không dám,

[00:11:21] huống hồ Châu Niệm Trung còn ra tay đánh tôi.

[00:11:24] Từ nhỏ đến lớn,

[00:11:25] chưa từng có ai dám đối với Đường Thế Kiệt tôi,

[00:11:27] động tay động chân cả.

[00:11:28] Ghi cho cậu ta một lỗi lớn,

[00:11:29] đã là nhẹ cho cậu ta rồi.

[00:11:31] Niệm Trung sao có thể vì Gia Kỳ...

[00:11:32] Tôi không tin.

[00:11:34] Anh nói dối.

[00:11:38] Không tin cô có thể đi hỏi cậu ta.

[00:11:40] Tốt nhất là gọi Mạc Gia Kỳ

[00:11:41] đến đối chất cùng.

[00:11:59] Bị cô ta làm cho mất hết cả hứng.

[00:12:01] Kế hoạch của chúng ta,

[00:12:02] để hôm khác bàn tiếp.

[00:12:10] Anh nhanh lên đi.

[00:12:11] Anh xem này,

[00:12:12] từng chữ trên đây,

[00:12:13] em đều đọc hiểu,

[00:12:14] nhưng tại sao lại không hiểu

[00:12:15] ý của nó là gì?

[00:12:16] Sao có thể như vậy được.

[00:12:17] Đúng vậy.

[00:12:19] Anh cũng thấy không thể nào đúng không?

[00:12:21] Niệm Trung không phải là người bốc đồng như vậy.

[00:12:23] Chuyện này cậu ấy cũng không làm được.

[00:12:25] Trừ khi...

[00:12:26] Trừ khi là gì?

[00:12:27] Trừ khi có uẩn khúc khác.

[00:12:29] Nói thừa.

[00:12:30] Không những có uẩn khúc khác,

[00:12:31] mà còn có bí mật không thể cho người khác biết.

[00:12:33] Anh nghĩ ra rồi.

[00:12:34] Mấy hôm trước xảy ra một chuyện,

[00:12:36] không biết có liên quan đến tờ thông báo này

[00:12:37] hay không.

[00:12:38] Nói đi.

[00:12:39] Chính là tổng giám đốc,

[00:12:40] anh ta gọi anh vào văn phòng,

[00:12:41] anh ta hỏi anh,

[00:12:42] Niệm Trung, Nhiếp Khải và Gia Kỳ,

[00:12:43] trước đây tình cảm ba người họ thế nào.

[00:12:44] Rồi sao nữa?

[00:12:45] Rồi không còn gì nữa.

[00:12:46] Vậy thì liên quan gì đến chuyện này?

[00:12:48] Hai người lại lười biếng nữa à?

[00:12:49] Đâu có.

[00:12:55] Hai người sao vậy?

[00:12:56] Chúng tôi...

[00:12:57] chúng tôi không có gì.

[00:12:59] Hai người sao kỳ lạ vậy?

[00:13:01] Xảy ra chuyện gì vậy?

[00:13:02] Không có gì, không sao đâu.

[00:13:03] Cậu không cần lo lắng đâu.

[00:13:05] Cậu không cần lo lắng đâu.

[00:13:06] Cho dù có chuyện gì thì cũng không sao đâu.

[00:13:08] Cái gì mà không sao?

[00:13:09] Ý của mình là,

[00:13:10] cho dù có chuyện,

[00:13:11] thì cũng chắc là hiểu lầm thôi.

[00:13:12] Không sao đâu, không sao đâu.

[00:13:14] Anh không nói thì chết à?

[00:13:15] Anh có nói gì đâu.

[00:13:17] Anh chưa nói gì à?

[00:13:18] Vừa nãy anh nói cả đống rồi.

[00:13:19] Anh hoàn toàn không nói đến trọng tâm, được không.

[00:13:21] Vậy chị ấy biết rồi thì làm sao?

[00:13:23] Anh làm sao biết làm sao.

[00:13:24] Anh đâu có nói gì đâu, được không.

[00:13:25] Anh còn nói không nói gì.

[00:13:26] Anh vốn dĩ không nói gì mà.

[00:13:28] Em nói anh nói gì?

[00:13:29] Em nói đi.

[00:13:29] Gia Kỳ là bạn của em.

[00:13:30] Anh không biết à?

[00:13:31] Gia Kỳ còn là bạn học của anh nữa.

[00:13:32] Anh nói chuyện chẳng có trọng tâm gì cả.

[00:13:34] Anh không có trọng tâm?

[00:13:34] Anh là đồ bà tám.

[00:13:35] Em mắng anh bà tám?

[00:13:36] Em mới là bà tám, bà chín, bà mười.

[00:13:38] Anh phiền quá.

[00:13:39] Em ghét nhất cái bộ dạng này của anh.

[00:13:40] Anh cứ líu lo líu lo,

[00:13:41] nói không ngừng.

[00:13:42] Vậy anh đầu heo được chưa.

[00:13:43] Anh là cái đầu gì hả?

[00:13:44] Anh đầu heo.

[00:13:45] Cậu ấy cũng là bạn của anh,

[00:13:46] anh còn lo cho cậu ấy hơn em, được không.

[00:13:48] Anh thật sự không nói gì cả mà.

[00:13:49] Anh đó,

[00:13:50] làm Gia Kỳ tức giận bỏ đi rồi.

[00:13:51] Anh còn ở đây nói không ngừng.

[00:13:52] Đáng ghét.

[00:14:06] Cô thích Nhiếp Khải nhiều hơn một chút,

[00:14:07] nên chọn ở lại bên cạnh Nhiếp Khải.

[00:14:10] Nhưng với Châu Niệm Trung lại vẫn còn tình cũ chưa dứt,

[00:14:12] nên không nỡ buông tay.

[00:14:14] Còn Nhiếp Khải thì,

[00:14:16] cũng lặng lẽ cho phép

[00:14:18] mối quan hệ tay ba này kéo dài như vậy.

[00:14:20] Chẳng lẽ cô đối với Bội Dư,

[00:14:21] không có chút áy náy nào sao?

[00:14:22] Đừng nói nữa.

[00:14:25] Tôi hiểu rồi.

[00:14:26] Thì ra một người bị què cả hai chân,

[00:14:28] đến lòng tự trọng cũng không còn.

[00:14:33] Châu Niệm Trung, cậu dám đánh tôi!

[00:14:37] Niệm Trung, đừng đánh nữa.

[00:14:39] Cút!

[00:14:39] Cút!

[00:15:04] Nhanh lên.

[00:15:05] Gia Kỳ giận rồi.

[00:15:07] Chị ấy một mình ở bên bờ sông kìa.

[00:15:10] Đều tại Cua nói bậy.

[00:15:11] Nhanh dỗ chị ấy đi.

[00:15:13] Nhanh lên đi.

[00:15:23] Em đã thấy thông báo rồi.

[00:15:28] Niệm Trung không sao đâu,

[00:15:30] em không cần lo lắng.

[00:15:32] Niệm Trung anh ấy cũng là vì em.

[00:15:35] Anh biết rồi.

[00:15:44] Sao anh không hỏi em,

[00:15:46] rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

[00:15:50] Nếu em không muốn nói cho anh biết,

[00:15:52] vậy có nghĩa là nó không quan trọng.

[00:15:55] Chuyện không quan trọng,

[00:15:56] anh cần gì phải biết chứ.

[00:15:59] Nhiếp Khải,

[00:16:00] tối nay anh có một bất ngờ dành cho em.

[00:16:02] Là một món quà rất tuyệt.

[00:16:04] Vui lên đi.

[00:16:05] Người chơi đàn mà tâm trạng không tốt,

[00:16:07] khách nghe cũng sẽ không vui.

[00:16:11] Sắp đến giờ rồi,

[00:16:12] anh đẩy em vào trong nhé.

[00:16:43] Có một câu trong lòng em,

[00:16:46] không biết nên hỏi thế nào.

[00:16:49] Em hỏi đi.

[00:16:50] Bởi vì hôm đó,

[00:16:53] em nói em sẽ đợi anh buông bỏ quá khứ.

[00:16:57] Nhưng thời gian trôi qua,

[00:16:59] trong lòng bắt đầu hoang mang.

[00:17:02] Anh lại không báo cáo tiến độ cho em,

[00:17:04] ai biết được anh đã buông bỏ được bao nhiêu.

[00:17:09] Anh không nói gì à?

[00:17:11] Có phải là quá khứ vẫn chưa qua đi không?

[00:17:14] Không phải.

[00:17:16] Anh vốn nghĩ buông bỏ rất khó,

[00:17:20] nhưng không ngờ,

[00:17:21] nó thật ra rất đơn giản.

[00:17:23] Cho đến hôm nay thì có lẽ...

[00:17:26] đã buông bỏ hoàn toàn rồi.

[00:17:28] Thật không?

[00:17:29] Thật.

[00:17:30] Tại sao lại là hôm nay?

[00:17:32] Sao vậy, muộn quá à?

[00:17:33] Không hề muộn chút nào.

[00:17:35] Thấy chưa, canh gừng em nấu thật sự rất hữu dụng,

[00:17:37] bệnh của em đã đỡ hơn một nửa rồi.

[00:17:39] Được rồi, uống xong thì ngủ sớm đi.

[00:17:41] Mai anh tìm bác sĩ lấy thuốc cho em,

[00:17:42] được không?

[00:17:46] Anh nói dối.

[00:17:48] Quá khứ thật ra vẫn chưa qua đi.

[00:17:51] Đúng không?

[00:20:10] Sao lại nhìn chị như vậy?

[00:20:11] Không có gì.

[00:20:13] Em chỉ muốn hỏi một chút,

[00:20:15] tâm trạng của chị thế nào?

[00:20:16] Có bị ảnh hưởng

[00:20:17] bởi chuyện đó không,

[00:20:18] nhưng không dám hỏi.

[00:20:20] Không phải em đã hỏi rồi sao?

[00:20:22] Chị không sao.

[00:20:24] Hơn nữa chị nghĩ,

[00:20:25] Niệm Trung cũng sẽ không sao đâu.

[00:20:28] Chị trở nên lạc quan như vậy từ khi nào,

[00:20:30] sao em không biết nhỉ

[00:20:32] Tình huống tồi tệ nhất,

[00:20:33] đã xảy ra với chị rồi,

[00:20:34] chị cũng đã vượt qua như vậy đó thôi.

[00:20:36] Không lạc quan thì có thể làm gì?

[00:20:39] Nhưng chị yên tâm,

[00:20:40] trưởng phòng Châu sẽ không sao đâu.

[00:20:42] Anh ấy tốt như vậy,

[00:20:42] ông trời nhất định sẽ phù hộ cho anh ấy.

[00:20:44] Giống như ông trời

[00:20:45] cũng phù hộ cho chị vậy.

[00:20:49] Nếu ông trời thật sự phù hộ cho chị,

[00:20:52] chị đã không phải ngồi xe lăn rồi.

[00:20:54] Ông trời ơi ông trời,

[00:20:55] ngài đừng để ý

[00:20:56] những lời Gia Kỳ vừa nói.

[00:20:57] Chị ấy không có ý gì khác đâu.

[00:20:59] Chị đừng nói bậy,

[00:21:00] họ nghe thấy được đấy.

[00:21:05] Nhưng em vẫn chưa hỏi chị,

[00:21:07] lúc đó chị quay lại lấy đồ,

[00:21:09] là đồ gì vậy?

[00:21:15] Một thứ

[00:21:17] rất quan trọng đối với chị.

[00:21:20] Vậy chị lấy được chưa?

[00:21:23] Trên đường quay về,

[00:21:25] chị bị tai nạn xe.

[00:21:27] Vậy... vậy thứ đó thì sao?

[00:21:31] Chắc là vẫn còn ở Anh.

[00:21:36] Thôi thôi,

[00:21:37] bây giờ chúng ta đừng nói những chuyện này nữa.

[00:21:38] Những chuyện không vui.

[00:21:39] Bây giờ quan trọng nhất

[00:21:40] là làm cho chân của chị mau chóng hồi phục,

[00:21:41] mau chóng đứng dậy.

[00:21:42] Hay là,

[00:21:44] chúng ta tiện thể đến quán bar

[00:21:45] uống một ly đi.

[00:21:46] Thôi đi.

[00:21:47] Hiếm khi em rảnh,

[00:21:50] thêm nữa chị cứ coi như là khách hàng

[00:21:51] đến uống một ly đi.

[00:21:52] Em còn có thể gọi Lô Muội

[00:21:53] mời chúng ta uống rượu nữa.

[00:21:57] Đi thôi.

[00:21:59] Gia Kỳ,

[00:22:00] thứ đó có vẻ như

[00:22:02] còn quan trọng hơn cả mạng sống của chị phải không?

[00:22:53] Đây là của bàn số ba.

[00:22:58] Chào.

[00:23:00] Alo, Lô Muội.

[00:23:04] Làm phiền cô nói với Gia Kỳ một tiếng,

[00:23:05] tôi sẽ đến muộn một chút.

[00:23:08] Alo?

[00:23:11] Tôi nghe không rõ.

[00:23:14] Anh nói gì vậy?

[00:23:16] Tôi nói tôi đến ngay đây.

[00:23:18] Cô nói với Gia Kỳ,

[00:23:19] bảo cô ấy đợi tôi một chút được không?

[00:23:21] Gia Kỳ vừa nãy có ở đây uống nước,

[00:23:23] nhưng cô ấy đã đi cùng Khánh Châu rồi.

[00:23:26] Đợi tôi một chút được không.

[00:23:29] Rốt cuộc cô ấy đi đâu rồi?

[00:23:30] Tôi cũng không biết.

[00:23:34] Lô Muội, cái đồ keo kiệt này.

[00:23:35] Bảo cô ta mời khách mà cũng không chịu.

[00:23:37] Còn nói là chị em tốt của mình nữa chứ.

[00:23:39] Hại mình tốn không ít tiền.

[00:23:41] Không sao.

[00:23:42] Tháng sau lĩnh lương chị mời em.

[00:23:44] Được thôi.

[00:23:46] Hà Khánh Châu.

[00:23:48] Khánh Châu

[00:23:51]

[00:23:55] Em quên viết rồi.

[00:23:56] Anh à,

[00:23:57] mai em đưa cho anh được không?

[00:23:59] Không được.

[00:24:00] Việc hôm nay làm hôm nay.

[00:24:01] Anh em ruột cũng phải rõ ràng.

[00:24:03] Nhanh lên.

[00:24:04] Đã nói với em là hôm nay phải nộp rồi.

[00:24:07] Đáng ghét.

[00:24:08] Công việc của anh ấy chưa xong

[00:24:09] thì có thể tan làm,

[00:24:10] người ta thì không được.

[00:24:13] Khánh Châu à, không sao đâu.

[00:24:14] Có việc thì em cứ đi làm đi.

[00:24:16] Vậy chị làm sao?

[00:24:17] Chị có thể tự gọi xe về nhà được.

[00:24:19] Không được.

[00:24:20] Trời tối như vậy rồi,

[00:24:21] chị một mình về em không yên tâm.

[00:24:23] Em vẫn nên nói với anh trai,

[00:24:23] em không tăng ca nữa.

[00:24:25] Trưởng phòng Châu,

[00:24:27] anh tan làm cũng phải về nhà phải không ạ?

[00:24:30] Trưởng phòng Châu,

[00:24:31] có thể phiền anh tiện đường

[00:24:32] đưa Gia Kỳ về được không ạ?

[00:24:33] Không cần đâu.

[00:24:35] Cái gì mà không cần.

[00:24:36] Em thấy việc này,

[00:24:37] phải nhờ trưởng phòng Châu giúp thôi.

[00:24:38] Trưởng phòng Châu, làm phiền anh rồi.

[00:24:42] Cảm ơn anh

[00:24:43] Anh thật tốt.

[00:24:43] Gia Kỳ, tạm biệt.

[00:25:32] Tốt quá, hai người vẫn chưa đi.

[00:25:33] Cuối cùng cũng đuổi kịp.

[00:25:34] Đuổi gì mà đuổi.

[00:25:35] Vừa nãy đi đâu vậy?

[00:25:36] Đã nói là anh phải chịu trách nhiệm đưa đón Gia Kỳ mà.

[00:25:38] Nhưng bây giờ lại thành em đưa đón chị ấy.

[00:25:41] Từ hôm nay trở đi,

[00:25:43] đều không cần phiền em nữa.

[00:25:45] Tại sao?

[00:25:47] Đừng nói chuyện này nữa.

[00:25:48] Gia Kỳ đâu?

[00:25:49] Gia Kỳ vốn định về nhà cùng em,

[00:25:51] nhưng anh trai trời đánh của em

[00:25:52] bắt em ở lại xếp lịch làm việc.

[00:25:54] Phiền chết đi được.

[00:25:55] Nói trọng tâm đi.

[00:25:58] Trưởng phòng Châu đưa chị ấy đi rồi.

[00:26:18] Anh có thể hỏi em một câu được không?

[00:26:21] Lúc em rời khỏi Anh,

[00:26:23] rốt cuộc đã quên mang theo thứ gì?

[00:26:27] Chuyện đó không còn quan trọng nữa.

[00:26:29] Anh muốn biết.

[00:26:31] Em có thể nói cho anh biết không?

[00:26:34] Năm đó em không màng tất cả quay lại,

[00:26:36] thứ em muốn lấy về

[00:26:37] rốt cuộc là gì?

[00:26:40] Hãy để nó ở lại trong ký ức,

[00:26:41] không phải tốt hơn sao?

[00:26:43] Tại sao anh cứ phải biết câu trả lời?

[00:26:46] Bởi vì thứ này không ở lại Anh,

[00:26:49] cũng không ở trong ký ức.

[00:27:04] Kể từ lần đầu tiên chúng ta gặp nhau,

[00:27:07] tất cả những ký ức dù là nhỏ nhất,

[00:27:10] dù vui hay không vui,

[00:27:14] anh đều cất giữ trong chiếc hộp bánh quy này.

[00:27:17] Bởi vì những ký ức này

[00:27:19] là duy nhất,

[00:27:20] chỉ là bí mật của riêng hai chúng ta.

[00:27:23] Dù ở chân trời góc bể,

[00:27:26] từ Hải Nam đến Thượng Hải,

[00:27:28] từ Thượng Hải đến Anh,

[00:27:31] anh vẫn luôn mang nó bên mình.

[00:27:34] Cảm giác như

[00:27:36] em đang ở bên cạnh anh.

[00:27:44] Nó không tìm được chủ nhân,

[00:27:47] vẫn luôn đi theo anh.

[00:27:49] Từ quá khứ đến hiện tại.

[00:27:52] Nếu sớm biết là vì nó,

[00:27:53] khiến em bị thương ở chân,

[00:27:54] khiến em phải chịu khổ,

[00:27:57] có lẽ...

[00:27:57] có lẽ anh đã không nên đưa nó cho em.

[00:28:02] Đừng.

[00:28:04] Đừng.

[00:28:07] Ở đây có ký ức của chúng ta.

[00:28:10] Có tất cả quá khứ của chúng ta.

[00:28:13]

[00:28:16] Em thà không có người bạn như anh,

[00:28:17] là lừa anh đúng không?

[00:28:19] Em nói em và Nhiếp Khải sống hạnh phúc vui vẻ,

[00:28:20] cũng là lừa anh đúng không?

[00:28:24] Mạc Gia Kỳ,

[00:28:25] em thật ra vẫn chưa quên anh, phải không?

[00:28:27] Không phải.

[00:28:28] Tại sao đến bây giờ vẫn còn phủ nhận?

[00:28:29] Tại sao đến bây giờ em vẫn từ chối anh?

[00:28:31] Bởi vì chúng ta không thể.

[00:28:32] Chúng ta không thể ích kỷ như vậy.

[00:28:34] Không thể không quan tâm đến cảm nhận của người khác.

[00:28:35] Vậy cảm nhận của anh và em thì sao?

[00:28:36] Cảm nhận của anh và em thì sao?

[00:28:37] Thì sao?

[00:29:47] Gia Kỳ.

[00:29:48] Em về chưa?

[00:29:50] Anh đã chuẩn bị quà xong rồi.

[00:29:52] Em có muốn ra xem không?

[00:29:54] Gia Kỳ.

[00:29:58] Em không lên tiếng là anh xông vào đấy nhé.

[00:30:07] Em sao vậy, Gia Kỳ?

[00:30:12] Nhiếp Khải, anh đưa em rời khỏi đây được không?

[00:30:16] Em không muốn ở lại đây nữa.

[00:30:21] Gia Kỳ, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

[00:30:25] Em không muốn ở lại đây nữa.

[00:30:30] Gia Kỳ.

[00:30:38] Sao thế?

[00:30:40] Cậu đã làm gì Gia Kỳ của tôi?

[00:30:41] Để nó khóc thành ra như vậy?

[00:30:42] Không phải đâu ạ.

[00:30:44] Sao thế, Gia Kỳ?

[00:30:46] Gia Kỳ.

[00:31:12] Nhiếp Khải.

[00:31:14] Rốt cuộc cậu đã nói gì với Gia Kỳ?

[00:31:15] Nói gì hả?

[00:31:17] Tại sao cậu luôn nghĩ rằng,

[00:31:18] bây giờ cô ấy là của cậu?

[00:31:18] Gia Kỳ bây giờ là của tôi, cậu biết không?

[00:31:22] Tại sao cậu cứ liên tục phá hoại tất cả?

[00:31:23] Tại sao?

[00:31:27] Từ hôm nay trở đi,

[00:31:28] tránh xa Gia Kỳ ra, nghe chưa?

[00:31:30] Nhiếp Khải,

[00:31:32] cậu bình tĩnh nghe tôi nói được không?

[00:31:33] Tôi không muốn nghe cậu nói thêm bất cứ lời thừa thãi nào.

[00:31:35] Muốn sống muốn chết,

[00:31:36] đều là cậu tự chuốc lấy.

[00:31:38] Từ hôm nay trở đi,

[00:31:40] nếu cậu còn làm phiền Gia Kỳ,

[00:31:41] tôi tuyệt đối sẽ không tha cho cậu.

[00:31:42] Tôi nói được làm được.

[00:31:43] Nhiếp Khải,

[00:31:45] chẳng lẽ chúng ta không thể công bằng một chút sao?

[00:31:46] Không thể công bằng nói về chuyện của Gia Kỳ sao?

[00:31:48] Cậu còn nói gì nữa?

[00:31:49] Nói về việc năm đó cậu đã phải chịu ấm ức như thế nào

[00:31:51] để trả Gia Kỳ lại cho tôi sao?

[00:31:52] trả Gia Kỳ lại cho tôi sao?

[00:31:53] Hay là nói về cậu và Gia Kỳ

[00:31:54] đã bỏ lỡ nhau ở Anh như thế nào?

[00:31:55] Niệm Trung,

[00:31:57] cậu đã có vị hôn thê rồi.

[00:31:59] Tại sao cậu vẫn không chịu buông tha cho Gia Kỳ?

[00:32:02] Tôi thật sự đã chịu đủ rồi.

[00:32:04] Tôi thật sự chịu đủ rồi.

[00:32:06] Tại sao cậu luôn nghĩ rằng

[00:32:07] mình là người bị hại?

[00:32:08] Người bị hại lớn nhất là tôi,

[00:32:11] là tôi.

[00:34:22] Thời gian cũng sắp hết rồi,

[00:34:23] đến lúc phải về rồi.

[00:34:24] Vậy chúng ta đi đâu?

[00:34:26] Em muốn đi đâu thì đi đó.

[00:34:30] Ngoan, em đi trước đi.

[00:34:31] Là đi đến nhà anh,

[00:34:32] hay là đi đâu?

[00:34:33] Đương nhiên là về nhà em rồi.

[00:34:36] Được.

[00:34:45] Muộn như vậy rồi còn chưa về nhà,

[00:34:47] sao thế?

[00:34:48] Vị hôn phu chưa về à?

[00:34:52] Có phải Châu Niệm Trung lại bắt nạt cô không?

[00:34:54] Liên quan gì đến anh?

[00:35:01] Cô thật là không biết điều.

[00:35:07] Ông chủ,

[00:35:08] cho tôi một phần này.

[00:35:09] một phần này.

[00:35:11] Trưởng phòng Châu.

[00:35:13] Trưởng phòng Châu,

[00:35:14] anh cũng đến đây ăn khuya à?

[00:35:16] Cô cũng đến ăn khuya à?

[00:35:18] Trưởng phòng Châu,

[00:35:19] sao anh bị thương vậy?

[00:35:20] Không sao.

[00:35:22] Vừa mới đánh nhau với người ta.

[00:35:24] Đánh nhau?

[00:35:25] Chẳng lẽ anh lại đánh nhau với tổng giám đốc à?

[00:35:28] Không phải.

[00:35:29] Lần này là với...

[00:35:32] với một người qua đường.

[00:35:34] Người qua đường?

[00:35:36] Sao anh lại đánh nhau với người qua đường?

[00:35:37] Tôi cứ nghĩ anh là người rất lịch sự,

[00:35:40] không ngờ anh lại thích đánh nhau như vậy.

[00:35:43] Không biết tại sao,

[00:35:46] dạo này nóng tính lạ thường,

[00:35:48] nhìn ai cũng không vừa mắt.

[00:35:50] Cái gì mà không biết tại sao.

[00:35:52] Tôi thấy anh,

[00:35:53] là có chuyện giấu trong lòng.

[00:35:54] Giống như người hiền lành như tôi,

[00:35:56] gặp phải anh trai tôi và Cua bắt nạt tôi,

[00:35:58] tôi cũng muốn uống rượu,

[00:36:00] cũng muốn đánh nhau.

[00:36:01] Nhìn anh vừa uống rượu vừa đánh nhau,

[00:36:03] chắc chắn là có ai đó làm anh tức điên rồi.

[00:36:11] Thôi bỏ đi.

[00:36:12] Tôi uống rượu với anh.

[00:36:14] Có chuyện gì,

[00:36:15] anh cứ nói thẳng ra đi.

[00:36:28] Cảm ơn ý tốt của cô.

[00:36:30] Nhưng Khánh Châu,

[00:36:32] có nhiều chuyện

[00:36:34] không thể nói ra được.

[00:36:36] Tại sao?

[00:36:37] Tại sao anh không nói ra?

[00:36:38] Tôi nói cho anh biết,

[00:36:39] những chuyện này nén trong lòng quá lâu,

[00:36:41] sẽ sinh bệnh đấy.

[00:36:45] Là bí mật đúng không?

[00:36:48] Anh yên tâm đi,

[00:36:49] anh cứ nói ra,

[00:36:51] tôi thì cứ uống thật nhiều.

[00:36:53] Tôi có một ưu điểm lớn nhất,

[00:36:55] là sau khi say,

[00:36:56] cái gì cũng không nhớ.

[00:36:57] Chuyện gặp anh tối nay,

[00:36:59] cũng sẽ quên mất.

[00:37:00] Cho nên tôi tuyệt đối sẽ giữ kín miệng.

[00:37:06] Tôi biết.

[00:37:13] Lần trước,

[00:37:16] còn nhớ tôi đã kể cho cô nghe

[00:37:18] câu chuyện về viên ngọc bích không?

[00:37:20] Nhớ.

[00:37:21] Anh nói cô gái tặng anh viên ngọc bích

[00:37:23] đã qua đời,

[00:37:24] tôi còn buồn vì chuyện đó nữa.

[00:37:28] Kết quả là,

[00:37:33] cô ấy hoàn toàn không chết.

[00:37:35] Cô ấy không chết?

[00:37:36] Đó là chuyện vui mà.

[00:37:38] Đó là chuyện rất vui.

[00:37:39] Tại sao anh lại uống say như vậy?

[00:37:44] Bởi vì...

[00:37:46] cô ấy là Mạc Gia Kỳ.

[00:38:07] Em về rồi.

[00:38:11] Sao về muộn thế?

[00:38:13] Ừm.

[00:38:14] Em làm bảng phân công ca tháng sau,

[00:38:16] làm xong thì

[00:38:17] em đi ăn khuya,

[00:38:18] kết quả là em gặp...

[00:38:22] Gặp ai vậy?

[00:38:24] Không, không gặp ai cả.

[00:38:27] Trời cũng muộn rồi,

[00:38:28] mau đi tắm rồi đi ngủ đi.

[00:38:42] Sao lại nhìn chị như vậy?

[00:38:44] Dù có xảy ra chuyện gì,

[00:38:45] Gia Kỳ.

[00:38:47] Em...

[00:38:52] Gia Kỳ, em muốn nói với chị,

[00:38:53] em mãi mãi là bạn tốt của chị.

[00:38:55] em cũng sẽ mãi mãi ủng hộ chị.

[00:38:57] Em không nói nữa, em đi đây.

[00:39:16] Cháu,

[00:39:17] cháu nửa đêm nửa hôm,

[00:39:18] loảng xoảng cái gì vậy?

[00:39:19] Uống rượu.

[00:39:21] Cháu điên rồi à?

[00:39:22] Nửa đêm uống rượu gì chứ?

[00:39:25] Cháu còn uống nữa.

[00:39:27] Cháu không uống nữa là cháu lỡ miệng mất.

[00:39:29] Chuyện gì mà sợ lỡ miệng?

[00:39:32] Chính là trưởng phòng Châu,

[00:39:33] anh ấy vẫn còn yêu Gia Kỳ.

[00:39:38] Chuyện này ai nói với con?

[00:39:41] Khánh Châu.

[00:39:43] Cô Lương,

[00:39:44] con đã hứa với anh ấy là không được nói.

[00:39:48] Vậy là chính Niệm Trung nói với con?

[00:39:52] Làm sao bây giờ?

[00:39:56] Cô Lương,

[00:39:57] chuyện này nói với cô,

[00:39:58] chắc không sao đâu nhỉ?

[00:39:59] Không sao, con nói đi.

[00:40:01] Anh ấy sẽ không trách con chứ?

[00:40:01] Đương nhiên là không trách con rồi.

[00:40:02] Anh ấy còn nói gì nữa?

[00:40:04] Vậy con nói nhé.

[00:40:06] Trưởng phòng Châu nói,

[00:40:07] anh ấy biết Mạc Gia Kỳ

[00:40:08] che giấu chuyện mình bị thương ở chân

[00:40:09] là để tác thành cho anh ấy và phó tổng đính hôn.

[00:40:12] Nói cách khác,

[00:40:13] trưởng phòng Châu vẫn còn yêu Gia Kỳ,

[00:40:14] Gia Kỳ vẫn còn yêu trưởng phòng Châu.

[00:40:16] Họ đều vì tác thành cho đối phương,

[00:40:17] mà hy sinh tình cảm của mình.

[00:40:22] Nói ra thật là thoải mái.

[00:40:26] Thì ra nó vẫn còn yêu con bé

[00:40:40] Niệm Trung.

[00:40:42] Sao anh lại uống say thế này?

[00:40:43] Cẩn thận.

[00:40:48] Niệm Trung, đi.

[00:40:50] Đi, chúng ta ngồi xuống

[00:40:57] Sao anh lại bị thương thế này?

[00:40:59] Em lên lầu lấy thuốc.

[00:41:01] Này.

[00:41:03] Tại sao em không hỏi anh tại sao bị thương?

[00:41:06] Bôi thuốc trước đã.

[00:41:10] Em có biết,

[00:41:11] em có biết tại sao Nhiếp Khải đánh anh không?

[00:41:14] Em có biết không?

[00:41:17] Em không biết đúng không?

[00:41:21] Bởi vì...

[00:41:22] bởi vì anh vẫn còn yêu Mạc Gia Kỳ.

[00:41:27] Mạc... Mạc Gia Kỳ.

[00:41:39] Em đi lấy thuốc.

[00:41:55] Em không muốn biết sự thật.

[00:41:57] Em không muốn biết.

[00:41:59] Em thật sự không muốn biết.

[00:42:14] Niệm Trung,

[00:42:15] ăn sáng đi.

[00:42:17] Được.

[00:42:30] Bội Dư,

[00:42:31] anh có chuyện muốn nói với em.

[00:42:33] Được thôi.

[00:42:35] Nhưng hôm nay em có cuộc họp.

[00:42:37]

[00:42:38] Vậy anh ăn trước đi.

[00:42:39] Chúng ta tối nói chuyện nhé.

[00:42:49] Rất vui được phục vụ quý khách, cảm ơn.

[00:42:50] Cảm ơn.

[00:42:53] Chào cô, mời đi lối này.

[00:42:54] Mời đi lối này, được ạ.

[00:42:57] Khánh Châu.

[00:42:58]

[00:42:59] em đã giao cho anh đúng giờ đó nhé.

[00:43:01] Anh biết rồi.

[00:43:02] Tìm em có chuyện khác.

[00:43:03] Hôm nay tan làm,

[00:43:04] đến nhà anh một chuyến.

[00:43:05] Ý gì vậy?

[00:43:07] Chị dâu em tìm em.

[00:43:08] Chị ấy tìm em,

[00:43:10] chắc chắn không có chuyện tốt.

[00:43:11] Em không đi đâu.

[00:43:12] Sao em lại nhỏ mọn như vậy.

[00:43:15] Lần này đảm bảo là chuyện tốt.

[00:43:17] Quỷ mới tin.

[00:43:19] Chị dâu em nói,

[00:43:20] bảo em chuyển đến nhà anh

[00:43:21] ở cùng với bọn anh.

[00:43:22] Em đang ở nhà cũ rất tốt,

[00:43:23] tại sao phải chuyển đến ở cùng các anh chứ?

[00:43:25] Chị dâu em nói nhân lúc bất động sản đang tốt,

[00:43:27] bán căn nhà cũ của chúng ta đi.

[00:43:29] Thế nào!

[00:43:30] Hà Khánh Nghiệp,

[00:43:31] anh rốt cuộc có phải đàn ông không?

[00:43:32] Sao vợ anh nói gì anh cũng làm theo.

[00:43:34] Em nói nhỏ tiếng thôi,

[00:43:36] muốn bị đuổi việc à?

[00:43:38] Em một mình ở căn nhà lớn như vậy làm gì?

[00:43:40] Cái gì mà một mình em.

[00:43:42] Gia Kỳ và những người khác không phải là người à?

[00:43:44] Họ chỉ là khách thuê nhà.

[00:43:45] Không có chỗ của chúng ta,

[00:43:47] họ có thể thuê chỗ khác,

[00:43:48] hoặc chuyển đến nhà Nhiếp Khải.

[00:43:50] Không phải sẽ tiết kiệm hơn sao?

[00:43:51] Không thể nào.

[00:43:52] Em không hỏi người ta sao biết là không thể?

[00:43:54] Bởi vì Gia Kỳ không hề yêu Nhiếp Khải.

[00:43:59] Chào tổng giám đốc.

[00:44:02] Phòng bạn tôi đặt,

[00:44:04] nhớ nâng cấp cho anh ấy.

[00:44:05] Đã sắp xếp xong rồi ạ.

[00:44:15] Chào các vị.

[00:44:17] Thì ra trưởng phòng Châu đánh Nhiếp Khải.

[00:44:29] Cô vừa nói gì?

[00:44:30] Châu Niệm Trung đánh Nhiếp Khải?

[00:44:31] Tôi không có.

[00:44:32] Tôi nói bừa thôi.

[00:44:34] Tôi đi làm việc trước.

[00:44:42] Ước tính tỷ lệ lấp đầy phòng của tháng này

[00:44:44] sẽ tăng 20%.

[00:44:45] Ngoài ra, kế hoạch của tháng sau,

[00:44:47] chờ một chút.

[00:44:48] Niệm Trung, Nhiếp Khải,

[00:44:49] vết thương trên mặt hai người

[00:44:51] là chuyện gì vậy?

[00:44:57] Báo cáo tổng giám đốc,

[00:44:58] tối qua tôi bị tai nạn xe.

[00:45:01] Còn cậu thì sao,

[00:45:02] Niệm Trung?

[00:45:05] Tổng giám đốc, bây giờ là giờ họp.

[00:45:07] Tôi nghĩ chuyện cá nhân...

[00:45:08] Sức khỏe của nhân viên,

[00:45:09] tôi là tổng giám đốc,

[00:45:11] cũng nên hỏi thăm một chút chứ.

[00:45:13] Vậy cảm ơn sự quan tâm của tổng giám đốc,

[00:45:16] hôm qua tôi không cẩn thận bị ngã.


 0 Mga komento sort   Pagbukud-bukurin Ayon


Susunod