Volgende

Viên Ngọc Bích tập 9 - Tôn Lệ, Hoắc Kiến Hoa, Trương Quốc Lập, Trương Thiết Lâm

17 Bekeken· 06/26/25
duongvu88
duongvu88
3 abonnees
3

⁣Viên Ngọc Bích (tên gốc: 屋顶上的绿宝石 – Viên Ngọc Bích Trên Mái Nhà) là bộ phim truyền hình Đài Loan do Tôn Lệ và Hoắc Kiến Hoa đóng chính. Phim kể về hành trình tìm kiếm tình yêu và sự tha thứ của những con người mang trong mình nhiều tổn thương quá khứ. Với bối cảnh lãng mạn, diễn xuất chân thực và thông điệp chữa lành sâu sắc, bộ phim đã để lại dấu ấn sâu đậm trong lòng khán giả yêu thích dòng phim châu Á. Đây cũng là một trong những tác phẩm hiếm hoi mà Tôn Lệ tham gia thuộc thể loại thanh xuân lãng mạn, mang đến hình ảnh dịu dàng, đầy cảm xúc – khác biệt rõ nét so với các vai diễn cổ trang quen thuộc của cô.

Laat meer zien

[00:02:23] Ba làm gì thế?

[00:02:23] Không làm gì cả.

[00:02:24] Ba chỉ xem bộ đồ mới của con thôi.

[00:02:27] Ba đừng qua đây.

[00:02:28] Chỉ xem bộ đồ mới của con thôi.

[00:02:29] Ba đừng qua đây. Con làm gì vậy?

[00:02:30] Ra ngoài đi!

[00:02:31] Ba chỉ xem bộ đồ mới của con thôi mà.

[00:02:32] Ra ngoài! Con bảo ba ra ngoài!

[00:02:52] Gia Kỳ.

[00:02:54] Sao vậy?

[00:02:55] Mau rời khỏi đây rồi nói sau, được không?

[00:02:56] Được.

[00:02:57] Nhanh lên!

[00:03:12] Gia Kỳ.

[00:03:20] Đã xảy ra chuyện gì vậy?

[00:03:21] Tại sao cậu lại khóc?

[00:03:23] Hôm nay không phải là sinh nhật của mình sao?

[00:03:25] Tại sao lại không vui như vậy?

[00:03:28] Mẹ tớ không có ở nhà.

[00:03:29] Niệm Trung cũng không có ở đây.

[00:03:32] Còn có tớ mà.

[00:03:33] Gia Kỳ, cậu đừng như vậy nữa.

[00:03:35] Cậu quên rồi à?

[00:03:36] Sinh nhật là lớn nhất.

[00:03:37] Không được khóc đâu.

[00:03:39] Tớ đưa cậu đi lấy quà tớ tặng...

[00:03:41] tớ tặng quà cho cậu, được không?

[00:03:44] Là cậu à?

[00:03:46] Gia Kỳ có ở nhà không?

[00:03:47] Ai thế?

[00:03:50] Chẳng phải cậu đã rời khỏi Hải Nam rồi sao?

[00:03:51] Còn đến đây tìm Gia Kỳ nhà chúng tôi làm gì?

[00:03:53] Cháu biết...

[00:03:54] Vì hôm nay là sinh nhật Gia Kỳ nên cháu mới...

[00:03:56] Tôi đương nhiên biết hôm nay là sinh nhật nó!

[00:03:57] Tôi đã đặc biệt từ buổi tiệc chạy về đây đó.

[00:03:59] Không ngờ con bé chết tiệt này đã chạy đi đâu mất.

[00:04:02] Vậy là...

[00:04:03] Gia Kỳ không có ở nhà ạ?

[00:04:04] Chu Niệm Trung, tôi cảnh cáo cậu,

[00:04:06] cậu và Nhiếp Khải đừng có kẻ tung người hứng.

[00:04:08] Trong thời gian cậu không có ở đây,

[00:04:10] Nhiếp Khải ngày nào cũng chạy đến nhà tôi.

[00:04:12] Hai đứa suốt ngày dính lấy nhau.

[00:04:14] Hai anh em tốt các cậu là sao vậy hả?

[00:04:16] Tại sao cứ phải quấn lấy Gia Kỳ nhà chúng tôi?

[00:04:19] Thôi được rồi.

[00:04:19] Bà xã à,

[00:04:20] đừng nổi nóng như vậy nữa.

[00:04:21] Đừng để ý đến nó.

[00:04:22] Chúng ta vào nhà đi.

[00:04:27] Ông đúng là vô dụng nhất!

[00:04:28] Bảo ông ở nhà với con gái,

[00:04:29] vậy mà lại để nó trèo cửa sổ đi mất.

[00:04:30] Ông làm ba kiểu gì vậy hả?

[00:04:32] Nó muốn trèo cửa sổ đi,

[00:04:33] tôi cũng không có cách nào.

[00:04:34] Chắc chắn là lại cùng với Nhiếp Khải,

[00:04:34] cái thằng nhóc lưu manh đó đi rồi.

[00:04:35] Đúng là tức chết người mà!

[00:04:37] Nếu nó còn không về,

[00:04:37] tôi sẽ đi báo cảnh sát!

[00:04:42] Được rồi, Gia Kỳ.

[00:04:42] Chúng ta đến rồi.

[00:04:49] Đừng cảm động quá nhé.

[00:04:52] Cậu nói cậu không thích tớ tiêu tiền mua quà,

[00:04:53] nên tớ đành phải động não một chút thôi.

[00:04:55] Còn nữa,

[00:04:56] tất cả những thứ này

[00:04:58] đều là do một mình tớ thiết kế.

[00:05:00] Đây chỉ là món quà đầu tiên thôi.

[00:05:01] Đây chỉ là món quà đầu tiên.

[00:05:02] Phía sau còn nữa đấy.

[00:05:04] Nhưng mà chúng ta cắt bánh kem trước, được không?

[00:05:06] Nào.

[00:05:09] Gia Kỳ, cậu xem này.

[00:05:18] Cắt bánh đi.

[00:05:22] Tại sao lại dùng nến hình dấu hỏi vậy?

[00:05:24] Tuổi của con gái không phải đều là bí mật sao?

[00:05:27] Tớ có chu đáo không nào?

[00:05:28] Tớ mới bao nhiêu tuổi chứ?

[00:05:29] Việc gì phải giữ bí mật?

[00:05:30] Cậu coi tớ là bà già sao?

[00:05:32] Không dám, không dám.

[00:05:33] Ước đi đã.

[00:05:34] Ước đi nào, nhanh lên.

[00:05:38] Này, lúc ước,

[00:05:40] hai điều ước đầu tiên phải nói ra,

[00:05:41] như vậy mới linh nghiệm đó.

[00:05:43] Tớ không nói đâu.

[00:05:52] Nào, cắt bánh kem.

[00:05:54] Này, trong điều ước của cậu

[00:05:56] có điều nào liên quan đến tớ không?

[00:05:58] Cậu muốn biết à?

[00:06:00] Không nói cho cậu biết đâu.

[00:06:03] Đồ keo kiệt.

[00:06:04] Chẳng phải chính cậu đã nói sao?

[00:06:06] Người có sinh nhật là lớn nhất.

[00:06:08] Nhanh lên.

[00:06:09] Còn món quà tuyệt vời nào nữa

[00:06:10] muốn tặng cho tớ,

[00:06:11] đưa ra hết đi.

[00:06:13] Hừ, không nói cho cậu biết.

[00:07:39] Gia Kỳ, xin lỗi.

[00:07:40] Xin lỗi.

[00:07:42] Không...

[00:07:43] Là tớ không tốt.

[00:07:45] Xin lỗi cậu, Nhiếp Khải.

[00:07:49] Cảm ơn cậu đã tổ chức sinh nhật cho tớ.

[00:07:51] Nhưng tớ...

[00:07:54] Tớ vẫn không thể sao?

[00:07:58] Nhiếp Khải,

[00:08:00] tớ biết cậu rất tốt với tớ.

[00:08:03] Tớ cũng đã rất cố gắng tự nhủ với bản thân,

[00:08:06] Niệm Trung đã đi rồi.

[00:08:08] Cậu ấy đã đến một nơi khác.

[00:08:11] Cậu ấy sẽ không quay trở lại nữa.

[00:08:15] Nhưng tớ nghĩ thế nào,

[00:08:18] nghĩ thế nào cũng không thể quên được cậu ấy.

[00:08:22] Tớ đã rất cố gắng tự nhủ bản thân.

[00:08:26] Tớ đã rất cố gắng để quên cậu ấy.

[00:08:29] Nhưng tớ không làm được.

[00:08:34] Không sao cả.

[00:08:36] Tớ sẽ mãi mãi là

[00:08:37] người bạn tốt nhất của cậu, được không?

[00:08:41] Nhiếp Khải,

[00:08:43] tớ cấp tốc học,

[00:08:44] chơi cũng được chứ?

[00:08:49] Vậy thì tốt rồi.

[00:08:50] Ngón tay tớ luyện đến sắp chuột rút rồi.

[00:08:52] Nhưng cậu đừng bảo tớ chơi bài khác nhé,

[00:08:54] tớ chỉ biết mỗi bài này thôi,

[00:08:55] học vẹt đấy.

[00:08:57] Ôi, xem tớ hồi hộp chưa này.

[00:08:59] Tớ đi vệ sinh một lát, được không?

[00:09:01] Cậu đợi tớ một chút.

[00:10:48] Vậy tớ về trước nhé.

[00:10:55] Nhiếp Khải,

[00:10:56] cậu có thể ở lại với...

[00:11:00] Có thể ở lại với tớ không?

[00:11:02] Mẹ!

[00:11:03] Con bé này!

[00:11:04] Mẹ vẫn luôn đợi con ở phòng khách.

[00:11:05] Nghe thấy tiếng con là mẹ chạy ra ngay.

[00:11:07] Con quả nhiên là đi cùng với cái thằng nhóc thối này

[00:11:08] ra ngoài chơi rồi.

[00:11:08] Gia Kỳ, cuối cùng con cũng về rồi.

[00:11:10] Đi đâu cũng không nói một tiếng.

[00:11:12] Ba mẹ lo lắm đấy.

[00:11:14] Ôi, thôi, về là tốt rồi.

[00:11:16] Thật là! Mẹ đã dặn con thế nào?

[00:11:19] Không được đi chung với tên vô lại này cơ mà?

[00:11:21] Nói thế nào cũng không nghe.

[00:11:22] Vào đi.

[00:11:23] Đừng đến nhà chúng tôi nữa.

[00:11:26] Cái thằng này!

[00:11:39] Ông chủ, cho cháu một chai nước.

[00:11:40] Một chai nước.

[00:11:45] Bao nhiêu tiền ạ? 3 tệ.

[00:11:48] Cảm ơn.

[00:12:04] A lô?

[00:12:06] A lô?

[00:12:11] Gia Kỳ, là tớ đây.

[00:12:15] Niệm Trung...

[00:12:17] Cậu đang ở đâu vậy?

[00:12:20] Tớ đang ở Thượng Hải.

[00:12:22] Cậu ở Thượng Hải có tốt không?

[00:12:26] Xin lỗi cậu.

[00:12:27] Tớ không thể giữ lời hứa,

[00:12:30] quay về vào ngày sinh nhật của cậu được.

[00:12:34] Nhưng Gia Kỳ à,

[00:12:37] chúng ta đều là bạn tốt,

[00:12:38] tớ nên gọi điện thoại chúc cậu một tiếng...

[00:12:42] sinh nhật vui vẻ.

[00:12:46] Tớ đoán,

[00:12:48] khi tớ không ở bên cạnh cậu,

[00:12:50] Nhiếp Khải chắc hẳn đã ở bên cạnh cậu đón sinh nhật, phải không?

[00:12:59] À, tớ ở Thượng Hải rất tốt.

[00:13:03] Ngày nào cũng sơn hào hải vị.

[00:13:06] Đúng rồi, dì của tớ...

[00:13:09] còn đang cân nhắc cho tớ ra nước ngoài du học nữa đấy.

[00:13:12] Sau này cơ hội gặp mặt không nhiều đâu.

[00:13:17] Thật ra tớ vẫn luôn muốn nói với cậu rằng,

[00:13:23] có Nhiếp Khải ở bên cạnh cậu,

[00:13:26] cậu ấy nhất định sẽ chăm sóc cậu tốt hơn tớ.

[00:13:33] Cậu còn nhớ không?

[00:13:36] Có một lần sau trận đấu của Nhiếp Khải,

[00:13:38] ba chúng ta đã tổ chức một bữa tiệc mừng công.

[00:13:41] Nhiếp Khải nói cậu ấy sẽ dùng đôi tay của mình

[00:13:45] để bảo vệ người con gái cậu ấy yêu nhất.

[00:13:48] Điểm này thì tớ không làm được.

[00:13:52] Vậy nên, Gia Kỳ à,

[00:13:54] hãy quên tớ đi.

[00:13:58] Bao nhiêu năm nay,

[00:14:00] Nhiếp Khải đã luôn thầm thích cậu.

[00:14:03] Từ thời cấp ba,

[00:14:06] cậu ấy đã nhờ tớ viết thư tình cho cậu.

[00:14:13] Chuyện lãng mạn như vậy, tớ không làm được đâu.

[00:14:17] Cho nên tớ tin Nhiếp Khải,

[00:14:19] cậu ấy nhất định sẽ mỗi ngày,

[00:14:21] mỗi ngày đều làm cho cậu cười thật vui vẻ.

[00:14:26] Cậu nhất định phải trân trọng cậu ấy,

[00:14:27] biết không?

[00:14:31] A lô?

[00:14:33] Gia Kỳ?

[00:14:35] Gia Kỳ?

[00:14:36] A lô?

[00:15:17] Lúc nãy trong điện thoại tớ nghe thấy tiếng tàu hỏa,

[00:15:20] nên tớ đã đến đây.

[00:15:22] Tớ đoán không sai, tớ biết cậu đang ở đây.

[00:15:26] Cậu đã về rồi,

[00:15:29] tại sao không đến tìm tớ?

[00:15:31] Tại sao lại lừa tớ là cậu đang ở Thượng Hải?

[00:15:35] Tớ chỉ không muốn cậu hiểu lầm.

[00:15:39] Cậu có ý gì?

[00:15:41] Những gì cần nói, lúc nãy trong điện thoại tớ đã nói hết rồi.

[00:15:44] Tớ không nghe thấy gì cả.

[00:15:47] Bây giờ tớ đang đứng ở đây,

[00:15:49] cậu còn không dám nhìn tớ một cái.

[00:15:52] Làm sao tớ biết cậu đã nói gì trong điện thoại?

[00:15:54] Chỉ là một câu trả lời thôi mà,

[00:15:56] có khó đến thế sao?

[00:15:58] Tớ chỉ sợ câu trả lời này sẽ làm cậu đau lòng.

[00:16:02] Câu trả lời này đối với tớ vô cùng quan trọng.

[00:16:04] Xin cậu đừng qua loa với tớ,

[00:16:06] nói mấy lời như sợ tớ đau lòng rồi để tớ tự suy nghĩ.

[00:16:09] Tớ muốn cậu nói cho tớ biết bằng chính miệng của cậu.

[00:16:13] Xin lỗi, Gia Kỳ.

[00:16:15] Tớ chỉ xem cậu là bạn bình thường.

[00:16:17] Trước đây là vậy, bây giờ là vậy,

[00:16:19] tương lai cũng là vậy.

[00:16:26] Lần đó tớ muốn đi Tam Á, là cậu đã không cho phép.

[00:16:30] Bạn bè làm chuyện dại dột,

[00:16:32] tớ biết được nhất định sẽ ngăn cản.

[00:16:38] Cậu cứ như vậy đẩy tớ ra khỏi trái tim mình,

[00:16:41] là vì Nhiếp Khải, phải không?

[00:16:43] Không phải.

[00:16:44] Cậu đã do dự lâu như vậy,

[00:16:46] cuối cùng vẫn quyết định nhường tớ cho Nhiếp Khải, phải không?

[00:16:49] Không phải!

[00:16:50] Tớ đã nói tớ với Nhiếp Khải chỉ là...

[00:16:51] Mọi chuyện không liên quan gì đến Nhiếp Khải!

[00:16:54] Không phải cậu muốn biết câu trả lời sao?

[00:16:55] Được, bây giờ tớ sẽ nói cho cậu biết.

[00:16:57] Tôi, Chu Niệm Trung, chưa bao giờ thích cậu.

[00:16:59] Cậu đừng tự mình đa tình nữa, được không hả?

[00:17:06] Cậu tự bảo trọng.

[00:18:43] Ôi, Niệm Trung,

[00:18:44] con đi đâu vậy?

[00:18:46] Dì không ngủ được, cứ chờ con mãi.

[00:18:49] Nếu...

[00:18:51] nếu bây giờ con quyết định ra nước ngoài du học,

[00:18:55] bây giờ đồng ý có còn kịp không ạ?

[00:19:01] Đống quần áo rách nát này cũng muốn gửi đến Anh sao?

[00:19:04] Thật là quá tồi tàn rồi.

[00:19:05] Không biết lão gia nghĩ thế nào,

[00:19:07] lại nghe lời phu nhân,

[00:19:08] cho nó đến Anh du học.

[00:19:10] Loại quỷ nghèo nịnh bợ này,

[00:19:12] có cơm ăn là được rồi.

[00:19:14] Đúng là biết vơ vét lợi ích.

[00:19:15] Đúng thế.

[00:19:16] Phu nhân cứ vung tiền cho người nhà mình,

[00:19:18] tài sản của lão gia không biết có còn để lại cho thiếu gia không nữa.

[00:19:20] Ai mà biết được.

[00:19:25] Tôi cảnh cáo bà,

[00:19:26] Chu Niệm Trung có quan hệ gì với bà,

[00:19:27] là chuyện của nhà bà.

[00:19:28] Nhưng nó đừng hòng lấy một xu nào từ nhà chúng ta.

[00:19:34] Thế Kiệt,

[00:19:36] lời này của con có ý gì vậy?

[00:19:38] Ý gì à?

[00:19:39] Cả cái nhà này từ trên xuống dưới,

[00:19:40] ai mà không biết bà lấy tiền của ba tôi

[00:19:42] để cho Chu Niệm Trung ra nước ngoài.

[00:19:44] Được, tiếp theo thì sao?

[00:19:45] Bà lại dùng danh nghĩa gì để lừa tiền của ba tôi nữa?

[00:19:48] Là giúp nó khởi nghiệp, lấy vợ,

[00:19:50] hay là học hành?

[00:19:52] Thế Kiệt

[00:19:53] Mẹ nghĩ con đã hiểu lầm rồi.

[00:19:56] Niệm Trung thật sự là đi học.

[00:19:59] Hơn nữa, nó kiên quyết không nhận một đồng nào của gia đình.

[00:20:03] Nó chỉ chấp nhận mẹ giúp nó mua một chiếc

[00:20:04] vé máy bay một chiều.

[00:20:06] Những lời này bà giữ lại để dỗ trẻ con ba tuổi đi.

[00:20:08] Bà thật sự nghĩ tôi tin sao?

[00:20:11] Là thật mà.

[00:20:12] Niệm Trung kiên quyết muốn tự dựa vào sức mình.

[00:20:15] Hơn nữa,

[00:20:17] mẹ làm gì có nhiều tiền như vậy chứ?

[00:20:20] Bà đừng có giả vờ đáng thương trước mặt tôi.

[00:20:21] Tôi thật sự không biết

[00:20:22] ba tôi năm đó bị chập mạch ở đâu,

[00:20:24] mà lại cưới bà về làm vợ kế.

[00:20:26] Tôi muốn nhắc nhở bà,

[00:20:27] nhà họ Đường sau này là của Đường Thế Kiệt tôi.

[00:20:30] Bà đừng có mơ mộng hão huyền.

[00:20:32] Quan trọng hơn là,

[00:20:33] tôi muốn bà biết,

[00:20:35] trong nhà họ Đường chúng tôi,

[00:20:36] vốn dĩ không ai xem bà là một thành viên cả.

[00:21:15] Luân Đôn, Anh

[00:22:21] Chu Niệm Trung đã nhập học được hai tháng rồi,

[00:22:24] khi nào em mới nộp học phí?

[00:22:25] Xin lỗi, tôi nhất định sẽ nộp trong thời gian sớm nhất.

[00:23:11] Anh muốn làm gì?

[00:23:12] Người đẹp,

[00:23:13] chúng ta đều là người Trung Quốc,

[00:23:15] kết bạn với anh đi.

[00:23:18] Tiểu thư đây trước nay không kết bạn với đồ hèn, trai xấu,

[00:23:21] và đồ lùn tịt, ba loại người này. Cho nên...

[00:23:23] Con nhỏ này, mày đang đùa tao à?

[00:23:25] Cứ tưởng ra nước ngoài sẽ tốt hơn,

[00:23:26] không ngờ vẫn gặp phải ruồi nhặng đáng ghét.

[00:23:28] Đứng lại!

[00:23:29] Mày có tin tao cào nát mặt mày không?

[00:23:34] Mày dám!

[00:23:35] Xem tao có dám không!

[00:23:38] Á!

[00:23:48] Là anh...

[00:23:49] Một cô gái muộn thế này đừng ra ngoài,

[00:23:51] rất nguy hiểm.

[00:23:56] Này, anh không phải là Chu Niệm Trung sao?

[00:23:59] Nhận nhầm rồi.

[00:24:16] Gia Kỳ, ăn nhiều một chút.

[00:24:17] Bác Nhiếp đi công tác xa rồi.

[00:24:19] Thức ăn nhiều lắm, không sợ hết đâu.

[00:24:21] Con gái không được gầy quá.

[00:24:23] Cơm không đủ thì cứ nói, bác đi xới thêm cho.

[00:24:26] Cảm ơn bác Nhiếp.

[00:24:28] Mẹ,

[00:24:29] Gia Kỳ đâu phải thùng cơm.

[00:24:30] Sức ăn đâu có lớn như mẹ.

[00:24:32] Ôi, con cái nhà này,

[00:24:34] sao lại nói chuyện như thế?

[00:24:35] Không phải con nói Gia Kỳ tâm trạng không tốt,

[00:24:37] con muốn chọc nó vui sao?

[00:24:39] Con là bạn trai của người ta,

[00:24:41] con vốn dĩ nên... - Mẹ!

[00:24:42] Sao vậy?

[00:24:47] Sao vậy?

[00:24:49] Mẹ có nói gì sai sao?

[00:24:50] Hai đứa không phải thân nhau từ hồi cấp ba đến giờ à?

[00:24:54] Ngay cả trong mơ con cũng gọi tên nó.

[00:24:55] Con nói con thích nó.

[00:24:56] Mẹ, xin mẹ đấy!

[00:24:58] Ít nói lại, ăn nhiều cơm vào, được không?

[00:25:01] Nào,

[00:25:02] Con cái nhà này cũng thật là,

[00:25:04] yêu đương có phạm pháp đâu.

[00:25:06] Yêu đương thì cứ yêu đương thôi.

[00:25:07] Mẹ cũng đâu phải chưa từng yêu.

[00:25:09] Mẹ là người cởi mở, không phải đồ cổ hủ.

[00:25:12] Thôi được rồi mà.

[00:25:14] Con hết cơm rồi, đi xới đây.

[00:25:17] Xới nhiều vào, xới bát to vào.

[00:25:21] Con là con dâu tương lai của bác,

[00:25:23] bác nhất định sẽ nuôi con trắng trẻo mập mạp.

[00:25:25]

[00:25:30] Đừng ngây ra đó.

[00:25:31] Ăn đi.

[00:25:41] Xin lỗi, mẹ tớ...

[00:25:43] Không sao đâu.

[00:25:44] Bác Nhiếp đối xử với mọi người luôn nhiệt tình như vậy.

[00:25:47] Bác ấy thẳng tính,

[00:25:48] tớ biết bác ấy nghĩ gì nói đó.

[00:25:50] Vậy cậu không để tâm chứ?

[00:25:53] Vậy thì tốt rồi.

[00:25:54] Tớ cũng không để tâm.

[00:25:57] Hôm nay ở phòng tập boxing,

[00:25:58] những lời tớ nói với cậu, cậu còn nhớ không?

[00:26:03] Tớ biết vị trí của Niệm Trung trong lòng cậu.

[00:26:06] Tớ cũng biết để cậu quên cậu ấy

[00:26:08] không phải là chuyện có thể làm được trong một sớm một chiều.

[00:26:12] Nhưng tớ không để tâm.

[00:26:15] Bởi vì...

[00:26:16] tớ sẽ luôn ở đây chờ đợi cậu.

[00:26:19] Nhiếp Khải...

[00:26:20] Thôi được rồi.

[00:26:22] Đại hội báo cáo đến đây là kết thúc.

[00:26:24] Tớ đưa cậu về nhà nhé.

[00:26:30] Hôm khác chúng ta cùng đi ăn khuya,

[00:26:32] thế nào, cậu nói được không?

[00:26:33] Được chứ.

[00:26:34] Đến lúc đó tớ đến nhà đón cậu, được không?

[00:26:53] Này, sao cậu rửa chậm thế hả?

[00:26:56] Cậu đúng là vụng về.

[00:26:57] Hôm nay cậu không rửa xong thì đừng hòng nghỉ.

[00:27:00] Rửa nhanh lên!

[00:27:58] Ôi, sắp đóng cửa rồi, sao vẫn chưa rửa xong?

[00:28:01] Nhanh lên đi.

[00:28:01] Tôi sắp rửa xong rồi ạ.

[00:28:02] Tôi đi đây.

[00:28:03] Ông chủ!

[00:28:07] Chuyện là thế này ạ,

[00:28:09] có một chuyện, tôi muốn thương lượng với ông một chút.

[00:28:11] Thương lượng cái gì?

[00:28:14] Bởi vì tiền thuê nhà và học phí của tôi...

[00:28:16] cho nên tôi đang nghĩ...

[00:28:18] có thể...

[00:28:20] ứng trước lương với ông được không ạ?

[00:28:22] Cậu rửa xong đống bát này đã,

[00:28:24] còn lề mề nữa, cẩn thận tôi cho cậu nghỉ việc.

[00:28:52] Tôi đã nói với anh rồi,

[00:28:53] tuần này tôi nhất định sẽ trả mà.

[00:28:54] Tuần này?

[00:28:55] Tuần trước cũng nói tuần này,

[00:28:56] tuần trước nữa cũng nói tuần này.

[00:28:58] Anh tưởng tôi mở nhà cứu tế à?

[00:29:00] Đều là người Trung Quốc là có thể ở chùa sao?

[00:29:02] Không có tiền thì cút cho tôi!

[00:29:09] Đừng động vào cây vĩ cầm của tôi!

[00:29:13] Không cần ông đuổi, tôi tự đi!

[00:29:15] Cút đi!

[00:29:43] Chu Niệm Trung.

[00:29:47] Đúng là anh thật à?

[00:29:48] Trùng hợp quá, là anh sao?

[00:29:52] Tại sao anh lại xuất hiện ở Anh vậy?

[00:29:53] Đến du học hay là đi làm?

[00:29:56] Sao anh không nói gì cả?

[00:29:58] Này, sao anh lại giả vờ không quen biết vậy? Này!

[00:30:19] Này, anh tỉnh rồi à

[00:30:24] Đây là nhà cô?

[00:30:25] Đúng thế!

[00:30:26] Thấy chết mà không cứu, không phải là phong cách của tôi.

[00:30:30] Bác sĩ vừa đi rồi. Ông ấy đã tiêm thuốc hạ sốt cho anh.

[00:30:32] Anh uống nhiều nước vào.

[00:30:39] Bệnh nặng như vậy, anh lại không có chỗ nào để đi.

[00:30:41] Anh định đi đâu?

[00:30:45] Hành lý lớn nhỏ mang theo người,

[00:30:47] ngay cả cây vĩ cầm cũng mang theo.

[00:30:49] Không phải là tìm nhà trong ngày mưa,

[00:30:51] thì chính là bị chủ nhà đuổi ra ngoài.

[00:30:53] Tôi đoán đúng điều nào? Dì Bích Vân có biết không?

[00:30:56] Không liên quan đến dì ấy.

[00:30:59] Này,

[00:31:00] tôi không biết rốt cuộc anh đã xảy ra chuyện gì,

[00:31:02] nhưng anh đã cứu tôi một lần.

[00:31:03] Tôi là người không thích nợ nần người khác nhất.

[00:31:05]

[00:31:10] Anh không cần phải vì cái lòng tự trọng vô vị này

[00:31:11] mà bước ra khỏi cánh cửa này.

[00:31:14] Có một nơi để ở không có gì đáng xấu hổ cả.

[00:31:17] Hơn nữa nhà tôi không chỉ có một phòng.

[00:31:20] Thêm một người như anh cũng không thừa.

[00:31:23] Được, tôi sẽ trả tiền thuê nhà cho cô.

[00:31:27] Nhưng chúng ta đã là bạn cùng phòng,

[00:31:29] tôi có vài quy tắc đấy nhé.

[00:31:31] Lúc đi tiểu tiện,

[00:31:33] nhất định phải nhấc bệ ngồi toilet lên.

[00:31:35] Còn nữa

[00:31:36] Tôi không thích nhà cửa ồn ào,

[00:31:38] vậy nên anh không được dẫn bạn về nhà, biết không?

[00:31:40] Tôi không có bạn bè.

[00:31:42] Thật ra tôi thấy chúng ta khá có duyên đấy.

[00:31:44] Tôi nhớ hình như đã thấy anh ở Bến Thượng Hải,

[00:31:47] còn có cả ở trong rạp chiếu phim nữa.

[00:31:49] Lẽ ra tôi định đến New York du học,

[00:31:52] sau đó mới chuyển đến đây.

[00:35:57] Này, anh đang làm gì thế?

[00:36:01] Này, sao anh không bật đèn?

[00:36:04] Cô có phải là quên đóng tiền điện không?

[00:36:06] Hình như vậy.

[00:36:09] Nhưng với năng lực thần kỳ của anh,

[00:36:10] chắc là có thể biến ra điện được chứ?

[00:36:13] Không được à?

[00:36:15] Vậy lần trước bồn rửa bị rò, đèn bị hỏng,

[00:36:18] đều không phải là anh sửa sao?

[00:36:21] Ôi, chết rồi.

[00:36:23] Nhà chúng ta chắc chắn có trộm rồi.

[00:36:33] Này, sao nào?

[00:36:35] Tôi không nhìn nhầm chứ? Anh vừa mới cười.

[00:36:38] Rất kỳ lạ sao?

[00:36:40] Thật ra tôi cũng không quen lắm.

[00:36:42] Làm bạn cùng phòng với anh lâu như vậy,

[00:36:43] chưa bao giờ thấy anh cười cả.

[00:36:45] Tôi còn tưởng trong thế giới của anh,

[00:36:48] không có cảm xúc gọi là "cười" nữa chứ.

[00:36:50] Thật ra cười nhiều có ích cho sức khỏe.

[00:36:52] Mỗi người đều có thế giới của riêng mình.

[00:36:55] Thế giới của một số người

[00:36:57] được xây bằng kim cương.

[00:36:59] Một số người lại phải vất vả nhặt gạch vá tường.

[00:37:02] Cười hay không cười,

[00:37:04] chỉ là vấn đề lựa chọn.

[00:37:07] Nhưng tôi vẫn phải cảm ơn sự quan tâm của cô.

[00:37:10] Cái này cho cô, tôi đi nghỉ trước.

[00:37:12] Chúc ngủ ngon.

[00:37:15] À đúng rồi.

[00:37:17] Tôi đang nghĩ,

[00:37:20] tôi đang nghĩ...

[00:37:21] chuyện tiền thuê nhà có thể lùi lại vài ngày được không?

[00:37:25] Bởi vì ông chủ của tôi...

[00:37:27] Lùi lại vài ngày đương nhiên là không vấn đề gì rồi,

[00:37:28] nhưng mấy ngày này,

[00:37:30] tôi sẽ không để anh ăn ở chùa đâu.

[00:37:40] Châu Niệm Trung

[00:37:41] Khát nước rồi.

[00:37:44] Cà phê lên ngay đây

[00:37:47] Cà phê đây

[00:37:50] Còn muốn gì nữa không?

[00:37:51] Rửa bát chưa?

[00:37:53] Bây giờ tôi đi rửa.

[00:38:01] Này, còn có cái này nữa.

[00:38:03] Được.

[00:38:04] Nhanh lên nhé. Được.

[00:38:05] Phòng khách phải dọn dẹp.

[00:38:15] Chu Niệm Trung,

[00:38:16] anh hút bụi thì cứ hút, đừng có chắn tôi xem TV được không?

[00:38:20] Xin lỗi.

[00:38:23] Thật là...

[00:38:34] Được rồi, xem như anh qua ải.

[00:38:37] Có thể trừ vào tiền thuê nhà của anh rồi.

[00:38:38] Này, tôi nói cho cô biết,

[00:38:40] tôi có tên có họ,

[00:38:41] không phải là "này".

[00:38:43] Tôi có tên có họ, sao anh cứ gọi tôi là "này" thế?

[00:38:48] Ngơ ra đó làm gì?

[00:38:50] Châu Niệm Trung!

[00:38:52] Tôi tên là Lăng Bội Dư.

[00:38:54] Anh có thể gọi tôi là cô chủ nhà,

[00:38:56] sao có thể gọi tôi là "này" được?

[00:38:57]

[00:38:59] Được, tôi biết rồi.

[00:39:01] Tôi dọn dẹp gần xong rồi,

[00:39:03] tôi về phòng trước đây.

[00:39:07] Lúc nãy dọn dẹp vẫn còn vui vẻ,

[00:39:09] tự dưng mặt lại xị xuống.

[00:39:11] Là tôi nợ anh tiền thuê nhà đấy à? Kỳ lạ.

[00:39:39] Gia Kỳ à, mẹ con không có ở nhà,

[00:39:41] Ba làm gì vậy...

[00:39:44] Gia Kỳ à...

[00:39:46] Ba làm gì thế?

[00:39:48] Buông con ra! Buông con ra!

[00:39:50] Để ba hôn một cái. Con làm gì vậy? Buông con ra!

[00:39:52] Cứu với! Cứu với!

[00:39:55] Đừng la! Buông con ra!

[00:39:57] Cứu với! Ba buông con ra!

[00:40:00] Buông con ra!

[00:40:02] Có ai không! Cứu với!

[00:40:05] Gia Kỳ, đừng la!

[00:40:10] Gia Kỳ, đừng...

[00:40:13] Nhiếp Khải!

[00:40:15] Gia Kỳ!

[00:40:17] Thằng nhóc thối, cút ra ngoài cho tao!

[00:40:20] Nhiếp Khải!

[00:40:21] Mày định làm gì vậy? Ông đang làm gì Gia Kỳ đấy?

[00:40:22] Mày làm gì thế?

[00:40:23] Nhiếp Khải! Nhiếp Khải, đừng đánh nữa!

[00:40:25] Thằng du côn!

[00:40:26] Mẹ!

[00:40:30] Nhiếp Khải...

[00:40:31] Nhiếp Khải...

[00:40:32] Là nó, nó...

[00:40:33] Bà xã, bà không biết đâu, thằng nhóc này điên rồi!

[00:40:34] Nó nhân lúc bà đi đánh bài,

[00:40:36] nhân lúc tôi ở nhà uống chút rượu,

[00:40:37] nó lại dám chạy vào nhà chúng ta trộm đồ!

[00:40:39] Bị tôi phát hiện,

[00:40:40] là nó! Nó còn ra tay đánh tôi nữa, mẹ!

[00:40:42] Im miệng! Mày im miệng cho tao!

[00:40:43] Mẹ đã nói với con rồi,

[00:40:44] đừng có lêu lổng với tên du côn này.

[00:40:46] Hóa ra ý đồ của nó là thế này à.

[00:40:47] Gọi điện báo công an đi! Đúng, gọi đi!

[00:40:49] Mẹ, bác gái, bác nghe con nói.

[00:40:50] Cậu ấy vô tội, Nhiếp Khải vô tội!

[00:40:51] Có chuyện gì thì đến đồn công an mà nói!

[00:40:53] Không phải đâu mẹ.

[00:40:54] Trộm cắp, gây thương tích, mẹ quyết không tha cho nó!

[00:40:55] Mẹ, cậu ấy bị oan mà!

[00:40:56] Ông là đồ khốn! Đừng đi! Mày có bản lĩnh mà?

[00:40:58] Đến đồn công an rồi nói!

[00:40:59] Được.

[00:41:00] Mau đi đi! Cậu đi trước đi! Gia Kỳ!

[00:41:02] Đến bây giờ con còn bênh nó à?

[00:41:04] Mẹ, mẹ để cậu ấy đi đi!

[00:41:05] Tớ đi rồi cậu làm sao bây giờ?

[00:41:06] Mau ra ngoài! Mau đi đi!

[00:41:07] Gia Kỳ! Đi đi!

[00:41:09] Gia Kỳ!

[00:41:10] Ông là đồ vô dụng! Đuổi theo đi!

[00:41:12] Công an đến rồi nói sau.

[00:41:13] Gia Kỳ, con tránh ra!

[00:41:29] Cô đang làm gì vậy?

[00:41:31] Anh về rồi.

[00:41:34] Làm gì thế?

[00:41:36] Gói sủi cảo.

[00:41:36] Hả

[00:41:38] Hôm nay là đêm giao thừa,

[00:41:40] ăn sủi cảo là điềm tốt.

[00:41:41] Hóa ra đây là sủi cảo à?

[00:41:44] Tôi còn tưởng hôm nay Tết Nguyên Tiêu phải ăn bánh trôi chứ.

[00:41:46] Anh quá đáng lắm, tôi đã tốn rất nhiều thời gian đó, được không?

[00:41:48] Tròn vo à.

[00:41:50] Nhưng nói đi cũng phải nói lại, hôm nay là Tết,

[00:41:51] sao không ra ngoài ăn với bạn bè?

[00:41:54] Đêm giao thừa có ai ra ngoài ăn cơm đâu.

[00:41:56] Một mình đã đủ đáng thương rồi,

[00:41:58] tôi vốn định ở nhà một mình gói sủi cảo,

[00:42:00] kết quả gói cả buổi,

[00:42:01] gói được mấy cái này căn bản không đủ ăn.

[00:42:04] Thật sự muốn ăn sủi cảo đến vậy sao?

[00:42:06] Bụng đói lắm.

[00:42:08] Được, để tôi gói.

[00:42:09] Cô đi xem TV đi.

[00:42:09] Anh biết làm à? - Tôi biết. - Anh biết à?

[00:42:11] Thật sự được không?

[00:42:12] Trước 12 giờ nhé. Bụng đói lắm. Được.

[00:42:15] Đi xem TV đi.

[00:42:17] Này, cô chắc đây không phải bánh trôi chứ?

[00:42:20] Chu Niệm Trung, là sủi cảo mà!

[00:42:22] Ồ.

[00:42:34] Khóc, khóc, khóc cái gì mà khóc?

[00:42:37] Nói nó vài câu là lại bỏ nhà đi.

[00:42:39] Sau này không biết sẽ thế nào nữa.

[00:42:42] Nhiếp Khải nó đã nói rồi,

[00:42:44] nó là trong lúc nóng vội mới ra tay.

[00:42:46] Hơn nữa, mục đích của nó

[00:42:48] cũng là để giúp Gia Kỳ.

[00:42:50] Nhà họ Mạc người ta đã nói cho qua rồi.

[00:42:52] Chỉ có ông ba này là,

[00:42:54] vừa la vừa mắng vừa đánh.

[00:42:56] Nó bỏ nhà đi, còn không phải là do ông sao?

[00:42:59] Cái gì?

[00:43:00] Rõ ràng là lỗi của nó,

[00:43:02] sao lại đổ lỗi cho tôi?

[00:43:05] Học võ thuật gì chứ, rõ ràng là...

[00:43:07] học đánh nhau mà.

[00:43:08] Lúc đầu đã không nên cho nó đi.

[00:43:11] Mấy ngày nay không biết nó trốn ở đâu.

[00:43:14] Không biết ăn có no không, mặc có ấm không.

[00:43:18] Nếu nó có chuyện gì...

[00:43:21] Nhiếp Khải không ở nhà, Tết này biết ăn thế nào đây?

[00:43:25] Ăn Tết?

[00:43:27] Ăn Tết cái gì?

[00:43:29] Thằng nhóc đó dám về thì về, không về càng tốt.

[00:43:32] Nếu nó về nhất định phải mắng nó một trận.

[00:43:35] Ông... ông nói thật à? Ôi...

[00:43:57] Nhiếp Khải! Nhiếp Khải!

[00:44:03] Nhiếp Khải! Nhiếp Khải!

[00:44:05] Gia Kỳ! Gia Kỳ!

[00:44:08] Nhiếp Khải, tớ mang cơm đến cho cậu đây.

[00:44:11] Nào.

[00:44:15] Ngon quá! Ngon thật đấy!

[00:44:19] Xin lỗi...

[00:44:20] Đừng.

[00:44:21] Hôm nay cậu đã nói bao nhiêu lần xin lỗi rồi?

[00:44:23] Cậu mà nói thêm một câu xin lỗi nữa,

[00:44:25] tớ sẽ phạt cậu hôn tớ.


 0 Comments sort   Sorteer op


Volgende