अगला

Vương Triều Càn Long vietsub tập 31

0 विचारों· 08/21/25
ai_sub_studio
ai_sub_studio
ग्राहकों
0

Vương Triều Càn Long (乾隆王朝) là bộ phim dã sử hoành tráng, khép lại series "bộ ba phim vương triều" kinh điển của Trung Quốc, nối tiếp thành công của Vương Triều Khang Hy và Vương Triều Ung Chính. Tác phẩm được xem là một trong những bộ phim lịch sử Trung Quốc đáng xem nhất.
Phim tập trung vào những năm cuối đời của Càn Long Đế (do diễn viên gạo cội Tiêu Hoảng thủ vai), khắc họa một triều đại vẻ ngoài thịnh vượng "Khang Càn thịnh thế" nhưng bên trong đã mục ruỗng bởi nạn tham nhũng. Trọng tâm của phim là cuộc đấu trí căng thẳng và mâu thuẫn nội tâm của Càn Long khi đối mặt với đại tham quan Hòa Thân, vừa là một sủng thần, vừa là mầm mống suy vong của triều đại.
Với kịch bản sâu sắc và diễn xuất đỉnh cao, Vương Triều Càn Long mang đến một góc nhìn đa chiều, trần trụi về một trong những vị vua nổi tiếng nhất lịch sử nhà Thanh. Nếu bạn là fan của thể loại phim chính kịch, cung đấu và lịch sử, đây chắc chắn là tác phẩm không thể bỏ lỡ.

और दिखाओ

[00:02:34] Tốt, tốt, tốt.

[00:02:37] Tốt, lồng đèn treo đẹp lắm.

[00:02:43] Hòa gia, ngài đã về.

[00:02:50] Ngài xem, ngài xem thử đi.

[00:02:53] Nơi này trang trí thế nào ạ?

[00:02:59] Thế nào là thế nào?

[00:03:05] Gia, ngài không có chuyện gì chứ?

[00:03:16] Ngươi làm gì vậy?

[00:03:21] Gia, ngài sao thế này?

[00:03:23]

[00:03:28] Mọi người chúng tôi đã bận rộn cả một ngày trời.

[00:03:31]

[00:03:38]

[00:03:43] Không tổ chức nữa.

[00:03:47] Dọn đi, các ngươi dọn hết đi.

[00:04:13]

[00:04:18]

[00:04:21] Đã đợi được hai canh giờ rồi.

[00:04:31] Hoàng thượng.

[00:05:26] Thưa các vị đại nhân, Hoàng thượng đã ngủ rồi.

[00:05:29] Các vị cứ về trước đi ạ.

[00:05:53] Lưu quản gia.

[00:05:55] Châu đại nhân, lão gia nhà chúng tôi không có ở trong phủ.

[00:05:59] Không sao, không sao.

[00:06:00] Ta ngồi một lát rồi đi, ngồi một lát rồi đi.

[00:06:02] Châu đại nhân, ngài nghe cho rõ nhé.

[00:06:06] Hôm nay Hòa phủ chúng tôi không có chuyện gì đặc biệt.

[00:06:08] Cũng không chuẩn bị gì cả.

[00:06:10] Ta biết, ta biết, Châu đại nhân.

[00:06:23] Trong kiệu này là Hoàng đại nhân phải không?

[00:06:25] Ngạch tướng quân, ngài cũng đến phủ Hòa trung đường sao?

[00:06:29] Đến phủ Hòa trung đường.

[00:06:31] Đúng vậy, hôm nay con trai út của ông ấy tròn trăm ngày tuổi mà.

[00:06:35] Nhanh lên, cả ta và ngươi đều đến muộn rồi.

[00:06:37] Nói vậy là các người đến để chúc mừng?

[00:06:40] Chứ không phải đến để viếng tang?

[00:06:42] Ngươi, ngươi...

[00:06:44] Hôm qua Ngũ Vương gia vừa mới qua đời.

[00:06:46] Lũ vô lương tâm các người không những không đi tế bái,

[00:06:49] lại còn đi mừng bách tuế cho một đứa trẻ ranh quái nào đó.

[00:06:51] Xem ta xử lý các người thế nào, lũ khốn kiếp!

[00:06:55] Ngạch tướng quân, ngài làm gì vậy?

[00:07:03] Tôi nói này các vị đại nhân.

[00:07:05] Các vị đừng làm khó một hạ nhân nhỏ bé như tôi nữa.

[00:07:10] Lão gia nhà chúng tôi sáng sớm đã ra ngoài.

[00:07:13] Cũng không nói là đi đâu.

[00:07:15] Chỉ dặn tôi đóng cửa không tiếp khách.

[00:07:18] Nhưng các vị cứ đến thế này,

[00:07:21] tôi ngăn cũng không được, mà mời vào cũng không xong.

[00:07:25] Đây chẳng phải là đẩy Lưu Toàn tôi vào hố lửa sao?

[00:07:30] Ngài nói có phải không ạ?

[00:07:32] Lưu quản gia, hôm qua Hòa trung đường không nói gì sao?

[00:07:40] Hòa trung đường sao có thể nói với hạ nhân chúng tôi...

[00:07:43] ...chuyện gì được chứ.

[00:07:45] Lưu tổng quản, lại đây, ngài lại đây.

[00:07:50] Đại nhân, Quế trung đường và Lưu trung đường, họ...

[00:07:53] ...không bàn bạc gì với lão gia nhà ngài sao?

[00:07:55] RE

[00:07:55] Ngài ngồi xuống đi, tôi nói ngài nghe.

[00:07:57] Lời của ngài sao tôi càng nghe càng hồ đồ thế này.

[00:08:02] Tôi nói này các vị đại nhân,

[00:08:05] có chuyện gì các vị nên đi hỏi Hoàng thượng,

[00:08:09] đi hỏi Quế trung đường họ.

[00:08:11] Sao lại cứ bám lấy một hạ nhân nhỏ bé như tôi...

[00:08:14] mà hỏi mãi không thôi thế này?

[00:08:16] Người biết chuyện thì nói là các vị đại nhân đề cao kẻ hèn này.

[00:08:20] Người không biết lại tưởng Hòa gia nhà chúng tôi...

[00:08:23] quản gia không nghiêm, để cho hạ nhân tôi can dự vào chính sự.

[00:08:32] Làm gì đó? Có biết ta là ai không? Không muốn sống nữa à?

[00:08:40] Tiểu công tử của Hòa trung đường tròn trăm ngày tuổi,

[00:08:42] một ngày vui lớn như thế,

[00:08:43] sao có thể không có ta được?

[00:08:47] Thưa đại nhân, ngài...

[00:08:54] Thưa đại nhân, ngài hiểu lầm rồi.

[00:08:57] Hôm nay chúng tôi cũng không định tổ chức gì cả.

[00:09:00] Thiệp mời còn chưa gửi đi.

[00:09:02] Đây chẳng phải là mọi người đang tụ tập tạm ở đây thôi sao?

[00:09:07] Lưu đại tổng quản, ngài thật biết nói đùa.

[00:09:10] Công tử của Hòa trung đường tròn trăm ngày tuổi mà còn cần ngài mời sao?

[00:09:15] Kể cả nhà có cha chết,

[00:09:16] tôi thấy cũng chẳng có ai dám không đến đâu nhỉ?

[00:09:18] Thưa đại nhân, lời này của ngài nặng nề quá rồi.

[00:09:21] Chúng tôi không gánh nổi đâu ạ.

[00:09:23] Gánh được, sao lại không gánh được?

[00:09:26] Phủ Thân vương đường đường lập linh đường,

[00:09:28] đến một bóng chim cũng chẳng mời được.

[00:09:30] Phủ của ngươi không làm tiệc mừng,

[00:09:32] thế mà văn võ quan viên khắp kinh thành...

[00:09:34] chẳng phải đều tự động chạy đến đây sao?

[00:09:36] Ngay cả Ngạch Sâm Đặc ta, quần áo cũng không kịp thay,

[00:09:39] vội vã chạy thẳng đến đây.

[00:09:41] Sao ngươi lại khách sáo như vậy?

[00:09:45] Sao thế? Các người không phải đến chúc mừng sao?

[00:09:48] Sao lại ngồi im như tượng vậy?

[00:09:50] Hai vò rượu này là quà mừng ta mang đến.

[00:09:53] Quà mừng của các người ở đây này.

[00:09:57] Ta phải xem thử xem,

[00:09:58] bên trong có vật quý hiếm gì.

[00:10:04] Tốt, tốt lắm. Đây là một cái khóa trường mệnh.

[00:10:09] Công tử của Hòa đại nhân...

[00:10:11] nếu đeo cái khóa trường mệnh này lên,

[00:10:12] chắc chắn sẽ sống lâu trăm tuổi.

[00:10:15] Sau này nếu làm quan lớn trong triều,

[00:10:17] chắc chắn sẽ không quên người tặng khóa này, phải không?

[00:10:19] Chắc chắn sẽ không quên người tặng khóa này, phải không?

[00:10:23] Hay, hay lắm.

[00:10:27] Công tử của Hòa trung đường quả là bất phàm.

[00:10:30] Mới nhỏ tuổi thế này đã biết thưởng thức danh họa rồi.

[00:10:37] Nhưng nó không hiểu cũng không sao.

[00:10:38] Nhưng không hiểu cũng không sao.

[00:10:39] Cha nó thì hiểu chứ, đúng không?

[00:10:41] Cha nó chắc chắn sẽ nhớ ơn người tặng tranh này.

[00:10:44] Việc này còn hơn là làm tròn chữ hiếu với một người đã khuất, phải không?

[00:10:50] Thưa các vị đại nhân, tôi nói có đúng không?

[00:10:53] Có phải đã nói trúng tim đen của các vị rồi không?

[00:10:57] Đã đến rồi, không uống rượu sao được?

[00:11:01] Đổ hết trà đi, thay bằng rượu, thay bằng rượu!

[00:11:05] Rượu!

[00:11:08] Vò rượu này, chúc công tử của trung đường trường mệnh bách tuế.

[00:11:13] Ta chúc các vị đại nhân bước bước cao升, uống!

[00:12:12] Tôi nói hai vị trung đường,

[00:12:14] hai vị thật là bình tĩnh đấy.

[00:12:18] Tôi nói Kỷ đại nhân,

[00:12:20] ông lại vì chuyện gì mà không ngồi yên được nữa rồi?

[00:12:23] Ông đó, đừng có biết rõ mà còn giả vờ hồ đồ với tôi.

[00:12:27] Hòa Thân vương chết rồi,

[00:12:29]

[00:12:32] Hoàng thượng chần chừ mãi không có chỉ dụ, đúng không?

[00:12:36] Văn võ khắp triều không một ai...

[00:12:38] dám đến viếng tang Lão ngũ gia.

[00:12:40] Tất cả đều chạy đến phủ Hòa Thân.

[00:12:41] Nói là mừng bách tuế cho tiểu thiếu gia.

[00:12:45] Cái tâm tư đó của họ tôi còn không hiểu sao?

[00:12:49] Hoàng thượng không lên tiếng, họ không dám đi.

[00:12:52] Mà không đi,

[00:12:53] sau này lại sợ mang tội bất trung bất hiếu.

[00:12:56] Nên tất cả đều chạy đến phủ Hòa Thân để chờ tin tức.

[00:12:59] Chuyện này, Hoàng thượng sớm muộn cũng sẽ có chỉ dụ.

[00:13:06] Ông không cần phải sốt ruột.

[00:13:08] Trái lại, hiện tại có mấy việc gai góc.

[00:13:13] Các vị xem nên xử lý thế nào đi.

[00:13:16] Đây là tấu sớ liên danh của ba nơi Lưỡng Hồ, Quý Châu...

[00:13:19] gửi lên.

[00:13:23] Dân Miêu nổi dậy ngày càng dữ dội.

[00:13:26] Dân Miêu ở các nơi như Càn Châu, Bảo Tĩnh cũng nổi dậy rồi.

[00:13:31] Xem ra có xu thế lan rộng.

[00:13:33] Không chỉ dân Miêu, còn có cả Bạch Liên giáo gì đó,

[00:13:38] cũng theo đó tập hợp một số người.

[00:13:41] Nếu không dẹp yên sẽ ngày càng dữ dội.

[00:13:45] Hai tháng trước Hoàng thượng đã ra chỉ dụ,

[00:13:49] cấp phát bạc cho Tứ Xuyên để cứu trợ dân bị thiên tai,

[00:13:52] đến nay vẫn chưa cấp phát.

[00:13:54] Tổng đốc Tứ Xuyên đã dâng sớ báo nguy rồi.

[00:14:00] Đây là chuyện của Hòa Thân, hắn làm ăn kiểu gì vậy?

[00:14:04] Cái này cũng không thể trách Hòa Thân được.

[00:14:07] Hai năm nay tiền bạc tiêu tốn quá nhiều,

[00:14:11] ngân khố quốc gia không còn bao nhiêu.

[00:14:14]

[00:14:16] Không thể than nghèo với Hoàng thượng,

[00:14:19] lại phải điều phối, sắp xếp ổn thỏa các khoản chi tiêu.

[00:14:22] Khoản tiền này,

[00:14:23] chỉ có thể đợi tiền lương, thuế má các nơi...

[00:14:26] đều về đủ, nhập kho rồi mới tính tiếp.

[00:14:31] Đúng là thời buổi lắm chuyện.

[00:14:35] Uống đi, các người uống đi!

[00:14:38] Nếu các người đã dám trái với lương tâm mà đến đây,

[00:14:40] sao lại không dám uống rượu?

[00:14:41] Ngạch tướng quân, mời ngồi.

[00:14:43] Đại tửu.

[00:14:44] Rượu...

[00:14:46] Ngày thường các người luôn mồm trung quân, nhân nghĩa.

[00:14:52] Hôm nay, Ngạch Sâm Đặc ta xem như đã được lĩnh giáo.

[00:14:56] Toàn là đồ bỏ đi!

[00:14:59] Xương cốt của Ngũ Vương gia còn chưa lạnh,

[00:15:00] đang nằm ở nơi không xa đây.

[00:15:03] Các người đi qua cửa mà không vào,

[00:15:04] lại chạy đến đây mừng bách tuế cho một đứa trẻ.

[00:15:09] Các người còn là người không?

[00:15:12] Lương tâm của các người bị chó ăn hết rồi sao?

[00:15:16] Ngạch đại nhân, ngài ngồi xuống trước đã.

[00:15:20] Có gì từ từ nói.

[00:15:23] Ngươi đi bế thiếu gia của các ngươi ra đây,

[00:15:26] để ta xem xem nó là cái thứ gì,

[00:15:30] có thể quý giá hơn Ngũ Vương gia của chúng ta sao?

[00:15:33] Ngạch đại nhân, ngài có tức giận thì cứ trút giận.

[00:15:36] Sao lại mắng cả người của Hòa phủ chúng tôi thế?

[00:15:39] Chúng tôi đâu có chọc giận ngài.

[00:15:42] Chuyện này không liên quan đến người của Hòa phủ chúng tôi đâu.

[00:15:46] Bớt giở trò đó với ta đi!

[00:15:49] Ngươi định lấy Hòa Thân ra để dọa ta phải không?

[00:15:52] Hôm nay ta nói rõ cho ngươi biết,

[00:15:54] ta chính là nhắm vào Hòa Thân mà đến.

[00:15:56] Hòa Thân đâu? Kêu hắn ra đây.

[00:15:59] Dẫn theo cả đứa con hoang của hắn ra để ta xem thử.

[00:16:03] Tên nhãi nhà ngươi dám mắng Hòa gia của chúng ta?

[00:16:07] Ngươi là cái thá gì? Không muốn sống nữa phải không?

[00:16:11] Ngươi đi chết đi!

[00:16:17] Ta không muốn sống nữa.

[00:16:19] Mắng Hòa Thân thì không được sống nữa sao?

[00:16:22] Hòa Thân là cái thá gì chứ?

[00:16:24] Mà đáng để cho văn võ quan viên khắp triều các người phải nịnh bợ như vậy?

[00:16:30] Nhớ năm xưa,

[00:16:32] hắn chẳng qua chỉ là một thư lại dưới trướng Ngạch Sâm Đặc ta.

[00:16:36] Xách giày cho ông đây ta còn không thèm.

[00:16:39] Hắn dựa vào cái gì mà leo lên được đến ngày hôm nay?

[00:16:41] Chẳng phải là dựa vào nịnh hót, bợ đỡ sao?

[00:16:43] Kẻ tiểu nhân bỉ ổi, đồ vô liêm sỉ!

[00:16:51] Uổng công ngày thường Ngũ Vương gia coi trọng hắn như vậy.

[00:16:56] Hôm nay Ngũ Vương gia mất rồi,

[00:16:59] hắn lại dám ở nhà tổ chức tiệc mừng.

[00:17:02] Ngạch tướng quân, ngài nguôi giận... Cút! Tất cả cút hết cho ta!

[00:17:07] Ta xem ai trong các người dám cản ta.

[00:17:10] Hòa Thân đâu? Kêu hắn ra đây cho ta! Cút ra đây!

[00:17:16] Ông đây hôm nay liều mạng rồi.

[00:17:18] Muốn đồng quy vu tận với ngươi!

[00:17:20] Chúng ta cùng đi tìm Ngũ Vương gia,

[00:17:23] để ngài ấy xem bộ mặt thật của ngươi! Hắn điên rồi!

[00:17:27] Ta điên sao? Các người mới điên ấy!

[00:17:32] Bây giờ...

[00:17:34] ngay cả các vị A ca cũng phải nhìn sắc mặt của Hòa Thân.

[00:17:38] Ngươi còn thật sự cho rằng...

[00:17:39] ngươi là một người dưới vạn người trên sao?

[00:17:42] Càn rỡ!

[00:17:43] Ta không sợ ngươi!

[00:17:44] Ai đó, dám làm càn ở đây?

[00:18:05] Ngạch Sâm Đặc!

[00:18:07] Ngươi uống có mấy ly rượu mà đã ra cái bộ dạng này rồi à?

[00:18:12] Đây là nơi để ngươi làm càn sao?

[00:18:15] Nghe xem ngươi đã nói những lời hồ đồ gì.

[00:18:19] Ngươi đang mắng Hòa Thân,

[00:18:21] hay là đang mắng Hoàng a mã của ta?

[00:18:24] Không dám!

[00:18:26] Ngươi đang bất bình thay cho Ngũ thúc của ta,

[00:18:28] hay là chuyên đến đây để gây sự với Hòa trung đường?

[00:18:32] Nếu là vế trước, ngươi đã tìm nhầm đối tượng rồi.

[00:18:35] Nếu là gây sự với Hòa trung đường,

[00:18:38] ngươi lại đến nhầm chỗ rồi.

[00:18:39] AG

[00:18:41] Ngươi không nên đến đây gây rối.

[00:18:43] Ngươi nên đến phủ Hòa Thân vương.

[00:18:48] Hòa trung đường sáng sớm đã đến chỗ Ngũ thúc của ta để túc trực linh cữu.

[00:18:51] Ngay cả Lưu Toàn ông ấy cũng không nói, chính là không muốn phô trương.

[00:18:55] CER

[00:18:56] Tuy nhiên, Ngạch Sâm Đặc, ngươi đã đến đây rồi,

[00:19:00] cũng đừng đi tay không. Ngươi không phải muốn uống rượu sao?

[00:19:04] Tốt, bản công chúa uống với ngươi vài chén, thế nào?

[00:19:23] Ngươi bây giờ có thể đến phủ Hòa Thân vương để lý luận với ông ta.

[00:19:28] Không cần phải đập phá ở đây.

[00:19:30] Công chúa, tôi là do trong lòng bức bối quá.

[00:19:39] Ngài không nhìn thấy,

[00:19:41] phủ của Lão Thân vương thê lương đến mức nào sao?

[00:19:48] Lũ vô lương tâm này,

[00:19:51] không một ai đến phủ Thân vương thăm Vương gia một lần.

[00:19:55]

[00:20:00] Tôi không thể hiểu nổi, một Vương gia đường đường...

[00:20:05] sao lại có kết cục thế này?

[00:20:08] Sao lại thảm đến vậy chứ?

[00:21:04] Hòa trung đường, tâm ý của ngài chúng tôi xin nhận.

[00:21:11] Nhưng tình hình lúc này,

[00:21:14] ngài cũng đừng ở đây lâu.

[00:21:17] Trách đi trách lại cũng chỉ tại Vương gia nhà chúng tôi quá hồ đồ.

[00:21:23] Làm một người nhàn tản cả đời,

[00:21:26] đến cuối đời lại đi lo chuyện bao đồng này.

[00:21:30] Đắc tội với Hoàng thượng, mới ra nông nỗi này.

[00:21:36] Ngài ấy cũng không nghĩ xem,

[00:21:38] sau khi chết lại rơi vào cảnh lạnh lẽo thế này, làm cho chúng tôi...

[00:21:55] Phúc tấn, ngài nói không đúng. Ngũ gia không hồ đồ.

[00:22:00] GELS

[00:22:01] Ngài ấy cũng không đắc tội với Hoàng thượng, ngài yên tâm.

[00:22:05] Hoàng thượng sẽ không không đến thăm người anh em ruột của mình đâu.

[00:22:09] A1A

[00:22:12] Ngạch Sâm Đặc ở đó vừa khóc vừa la.

[00:22:15] Sau đó Thập công chúa đến, đuổi hắn đi rồi.

[00:22:19] Mọi người cũng giải tán.

[00:22:26] Lưu Dung, Kỷ Hiểu Lam họ thì sao?

[00:22:28] Họ vẫn làm việc ở Quân cơ xứ như thường lệ.

[00:22:33] Vậy các A ca cũng không đi?

[00:22:34] Không đi. Bát A ca sáng sớm...

[00:22:38] đã đến phủ Thập nhất A ca rồi.

[00:22:40] Thập ngũ A ca mấy ngày nay chỉ đóng cửa không ra ngoài.

[00:22:44] Thập thất A ca và Thập bát A ca... Hòa Thân thì sao?

[00:22:47] Vẫn ở phủ Hòa Thân vương.

[00:22:49] Là Hòa đại nhân sáng sớm đã đi rồi.

[00:22:53] Từ đó đến giờ vẫn chưa ra.

[00:22:57] Cho gọi Hòa Thân.

[00:23:04] Bẩm Hoàng thượng, Hòa trung đường cầu kiến.

[00:23:08] Cho hắn vào.

[00:23:16] Ngươi hồ đồ, ngươi làm ầm ĩ như vậy,

[00:23:18] là nhắm vào Hòa Thân hay là nhắm vào Hoàng thượng?

[00:23:21] Ngươi còn chê hoàn cảnh của ta bây giờ chưa đủ khó xử,

[00:23:24] chưa đủ loạn, phải không?

[00:23:26] Thập ngũ gia, có những lời tôi đã muốn nói với ngài từ lâu rồi.

[00:23:30] Ngài luôn miệng nói sợ làm hại Ngũ Vương gia.

[00:23:32] Nhưng Ngũ Vương gia bây giờ đã không còn nữa.

[00:23:34] Ngài còn sợ gì nữa?

[00:23:35] Ngài sợ Hoàng thượng nghi ngờ, không dám đi, phải không?

[00:23:39] Ngài tưởng nhớ Ngũ Vương gia,

[00:23:41] nhưng lại không dám đến trước linh cữu của ngài ấy để tế bái,

[00:23:43] lại ở nhà bày ra những thứ này.

[00:23:45] Ngài không đi nữa, tôi tự đi. Ngươi!

[00:23:55] Đến phủ Hòa Thân vương túc trực linh cữu, phải không?

[00:23:59] Lá gan trước nay không nhỏ.

[00:24:01] Nô tài không hiểu ý của Hoàng thượng.

[00:24:04] Nô tài chỉ biết là Hoàng thượng đã bảo nô tài đi.

[00:24:12] Nói thế nào?

[00:24:13] Là Hoàng thượng bảo nô tài đi.

[00:24:17] Trẫm bảo ngươi đi khi nào?

[00:24:20] Chỉ dụ này từ đâu mà có?

[00:24:22] Hoàn toàn chính xác là nhận được từ Hoàng thượng.

[00:24:25] Nô tài theo hầu Hoàng thượng bao nhiêu năm,

[00:24:28] hiểu sâu sắc rằng Hoàng thượng là vị minh quân hiền đức bậc nhất thiên hạ.

[00:24:31] Từ khi Hoàng thượng lên ngôi đến nay,

[00:24:33] chưa từng vì bất kỳ một đại thần nào thẳng thắn can gián...

[00:24:36] mà giáng tội cả.

[00:24:37] Huống hồ là anh em ruột của mình,

[00:24:40] chỉ một câu nói vô tình. 0

[00:24:56] Mấy ngày nay không biết sao nữa.

[00:25:01] Cứ cảm thấy Tiền Phong cứ lởn vởn ở đây.

[00:25:06] Tiền Phong, chẳng phải vì thẳng thắn can gián,

[00:25:12] mà mới có kết cục tự sát đó sao?

[00:25:17] Không biết sao nữa,

[00:25:21] cứ cảm thấy ông ta lởn vởn.

[00:25:24] Hoàng thượng không cần phải lo lắng nhiều, Tiền Phong khác với Ngũ Vương gia.

[00:25:29] Tiền Phong coi thường quân phụ, không màng đại cục.

[00:25:31] Chỉ một lòng muốn mưu cầu thanh danh.

[00:25:34] Ngũ Vương gia thì không có một chút tư tâm nào.

[00:25:41] Sở dĩ Hoàng thượng一直 không bày tỏ thái độ,

[00:25:45] tuyệt đối không phải vì...

[00:25:46] một câu nói lúc sinh thời của Ngũ Vương gia mà canh cánh trong lòng.

[00:25:49] Mà là vì bây giờ, tang sự của Ngũ Vương gia,

[00:25:51] đã không chỉ còn là việc nhà của Hoàng thượng,

[00:25:53] mà còn liên quan đến quốc chính.

[00:25:55] Là chuyện lớn rút dây động rừng.

[00:25:58] Sao có thể quyết định trong chốc lát được.

[00:26:00] Các đại thần không muốn đến phủ Hòa Thân vương cũng tốt,

[00:26:04] không dám đi cũng được, chẳng qua là cho thấy,

[00:26:07] họ đều biết và hiểu rõ mối quan hệ lợi hại ở đây.

[00:26:10] Cho thấy họ đều đang chờ xem thái độ của Hoàng thượng.

[00:26:13]

[00:26:17] Cho nên Hoàng thượng, ngài vừa không có chỉ dụ,

[00:26:20] cũng không đến phủ Hòa Thân vương.

[00:26:30] Trẫm thật sự chưa nghĩ ra nên làm thế nào.

[00:26:40] Ngươi nói trẫm bảo ngươi đi,

[00:26:44] ngươi đã nghĩ ra trẫm nên làm thế nào rồi à?

[00:26:46] Nô tài không dám, nô tài chỉ biết rằng...

[00:26:51] Hoàng thượng dù quyết định thế nào,

[00:26:53] cũng sẽ không bao giờ bạc đãi người anh em ruột của mình.

[00:26:56] Hơn nữa, Ngũ Vương gia đã sống nhàn tản cả đời,

[00:26:59] lần này mạo hiểm đắc tội với Hoàng thượng,

[00:27:01] hết lòng khuyên Hoàng thượng thoái vị ở tuổi lục tuần, là vì nghĩ cho Hoàng thượng.

[00:27:06] Chỉ là ngài ấy không ngờ chuyện này lại bị truyền ra ngoài,

[00:27:10] gây nên sóng gió trong triều ngoài nội.

[00:27:12] Xin thứ cho nô tài mạo muội nói một câu,

[00:27:15] Ngũ Vương gia chính là vì hoảng sợ chuyện này mà qua đời.

[00:27:19] Ngươi nói đi.

[00:27:20] Trước khi Ngũ Vương gia qua đời,

[00:27:23] nô tài đã ở bên cạnh ngài ấy.

[00:27:25] Ngài ấy cho đến lúc trút hơi thở cuối cùng vẫn luôn lẩm bẩm bốn chữ.

[00:27:32] Bốn chữ nào?

[00:27:34] Không phải sở nguyện.

[00:27:39] Không phải sở nguyện.

[00:27:47] Vậy điều gì mới là sở nguyện trong lòng Hòa Thân vương?

[00:27:52] Ngũ Vương gia đã nói với nô tài những lời này,

[00:27:54] cho nên, nô tài mạo muội suy đoán,

[00:27:57] câu "không phải sở nguyện" này của ngài ấy có ba cách giải thích.

[00:28:01] Cách thứ nhất, những lời đó của ngài ấy chỉ là thuận miệng nói ra,

[00:28:04] không phải là điều ngài ấy thực sự mong muốn, suy nghĩ,

[00:28:07] nhưng lại khiến Hoàng thượng hiểu lầm.

[00:28:11] Còn nữa?

[00:28:12] Ngũ Vương gia lúc sinh thời từng tặng cuốn...

[00:28:14] "Duyệt Tâm Tập" của Ung Chính gia cho Hoàng thượng.

[00:28:16] Ngài ấy thật lòng hy vọng Hoàng thượng vào dịp lục tuần,

[00:28:20] thực hiện lời hứa, rời xa chính sự bận rộn,

[00:28:22] sống vài năm an nhàn, thoải mái.

[00:28:25] Ngộ ra chân lý của cuộc đời.

[00:28:29] Còn nữa?

[00:28:31] Hoàng thượng từ khi đăng cơ đến nay,

[00:28:33] vận nước hưng thịnh, dốc lòng trị quốc, mở mang bờ cõi.

[00:28:37] Bốn phương chinh phạt, văn võ song toàn, vạn nước triều cống.

[00:28:41] Mở ra một thời thịnh thế, thánh đức nhân tâm, thiên uy vang xa.

[00:28:45] Thấy sáu mươi năm đã gần kề,

[00:28:48] mà lúc Hoàng thượng đăng cơ,

[00:28:50] lại từng hứa trước Tiên hoàng.

[00:28:52] Sợ rằng Hoàng thượng vì thế mà nảy sinh ý định nhường ngôi,

[00:28:56] một khi đã nhường ngôi, sự thịnh vượng thời Càn Long khó mà tiếp nối.

[00:29:01] Đây không phải là sở nguyện trong lòng Ngũ Vương gia,

[00:29:04] không phải là sở nguyện của người trong thiên hạ.

[00:29:07] Một khi đã nhường ngôi, khó mà tiếp nối.

[00:29:14] Đây há lại là tâm nguyện của trẫm sao?

[00:29:25] Trẫm thường ngày tự ví mình với Tần Hoàng Hán Vũ, Đường Tông Tống Tổ.

[00:29:32] Những năm tháng vất vả chấp chính này,

[00:29:37] chính là muốn không hổ thẹn với liệt tổ liệt tông.

[00:29:43] Trẫm không quên những lời mình đã nói.

[00:29:50] Trẫm từ nhỏ được Thánh Tổ Nhân Hoàng đế thương yêu,

[00:30:03] trị vì tốt giang sơn xã tắc Đại Thanh,

[00:30:07] là sự kỳ vọng tha thiết của Thánh Tổ, Hoàng khảo trên trời.

[00:30:19] Những năm gần đây, quan lại hủ bại, tham quan lộng hành.

[00:30:28] Trong chín châu, giặc cướp nổi lên khắp nơi, thói khoác lác thành phong trào.

[00:30:42] Trẫm có lỗi.

[00:30:52] Tiền Phong không đáng chết.

[00:30:55] Hòa Thân vương cũng không đáng chết.

[00:30:59] Đây đều là do trẫm cố chấp,

[00:31:04] hành động theo cảm tính mà ra.

[00:31:12] Hoàng thượng!

[00:33:05] Ngũ đệ, trẫm đến muộn rồi.

[00:33:17] Đứng lên.

[00:33:21] Hoàng thượng.

[00:33:24] Trẫm có lỗi với Lão ngũ.

[00:33:28] Không ngờ một lúc nóng giận của trẫm,

[00:33:34] lại trở thành lời từ biệt của hai huynh đệ.

[00:33:40] Nó一直 tùy hứng, tự tại, sống ẩn dật.

[00:33:49] Trẫm cũng chỉ có một người huynh đệ này.

[00:34:08] Đều đến rồi à?

[00:34:11] Mấy huynh đệ các ngươi mấy ngày nay làm gì?

[00:34:15] Suy tính cái gì? Có gió thổi cỏ lay gì?

[00:34:21] Trẫm đến muộn rồi, trẫm có lỗi. Còn các ngươi?

[00:34:28] Lòng hiếu thảo của các ngươi đâu?

[00:34:31] Ngũ thúc của các ngươi ngày thường...

[00:34:32] có chỗ nào không phải với các ngươi sao?

[00:34:54] Biết trẫm đến,

[00:34:57] các ngươi liền bay đến như ruồi.

[00:35:00] Gió chiều nào theo chiều ấy, đầu óc toàn là cơ hội, thủ đoạn.

[00:35:04] Có chút tình nghĩa gì không?

[00:35:25]

[00:35:30] Hoang đường thì hoang đường, nhưng lại rất huy hoàng.

[00:35:37] Trẫm chỉ có một người huynh đệ này.

[00:35:41] Từ nhỏ cùng nhau đọc sách, cùng nhau chơi đùa.

[00:35:45] Bây giờ nó ra đi, trẫm lại càng cô đơn.

[00:35:56] Hòa Thân có đây.

[00:36:00]

[00:36:04] quy cách nâng cấp, thiên hạ đồng loạt để tang.

[00:36:07]

[00:36:11] cho thật long trọng, thể diện.

[00:36:16] Hòa Thân vương thích như vậy.

[00:36:19] Dạ.

[00:36:21] Trẫm hôm nay sẽ ở đây túc trực linh cữu cho Hòa Thân vương.

[00:36:41] Ngươi nhanh chóng thông báo cho các quan viên từ tứ phẩm trở lên ở kinh thành,

[00:36:45] Vương công tử đệ mau đến trước linh cữu Hòa Thân vương để viếng.

[00:36:49] Ngươi đến Bạch Vân Quán, chùa Pháp Hoa,

[00:36:52] hòa thượng, đạo sĩ mời hết về đây.

[00:36:53] Tụng kinh niệm Phật, làm pháp sự.

[00:36:57] Ngươi, mua sắm vật tư, chuẩn bị tiệc chay.

[00:37:00]

[00:37:02]

[00:37:06] Nếu thiếu người, các bộ đều có thể nghe ngươi điều động.

[00:37:09] Đi đi.

[00:37:12] Mấy đứa các con đều về chuẩn bị đi.

[00:38:28] Trẫm bây giờ, tâm trạng thật sự phiền muộn quá.

[00:38:39]

[00:38:46] học tập chính vụ đi.

[00:38:49] Tạ ơn Hoàng a mã.

[00:38:53] Hòa Thân vương vừa đi,

[00:38:55] trẫm thật sự cảm thấy mình già rồi.

[00:39:00] Chúng nó cũng nên gánh vác một số việc cho trẫm rồi.

[00:39:04] Vĩnh Tuyền. Nhi thần có mặt. Tấn phong Thân vương, đến Hộ bộ giúp việc đi.

[00:39:10] Tạ ơn Hoàng a mã.

[00:39:12] Các A ca tài trí anh minh, đã đến lúc phải san sẻ công việc cho Hoàng thượng rồi ạ.

[00:39:17] Trẫm đã sớm muốn cho chúng nó rèn luyện.

[00:39:25] Hoàng khảo và trẫm, năm đó đều là A ca làm việc.

[00:39:34] Nhưng các con phải biết,

[00:39:37] A ca một khi nhậm chức, quyền lực sẽ lớn.

[00:39:41] Trẫm chỉ sợ các con, ỷ vào thiên uy,

[00:39:45] làm hỏng việc, không thể cứu vãn.

[00:39:52] Nếu không khéo còn kết giao với ngoại thần.

[00:39:58] Có chuyện gì đó, hô một tiếng trăm người hưởng ứng.

[00:40:01]

[00:40:05] Từ thời Tần Hán trở đi, các hoàng tử đều được phong ấp phong hầu.

[00:40:13] Kết quả là, nội loạn không ngừng.

[00:40:21] Thời Thánh Tổ, các A ca ai cũng lập phủ riêng.

[00:40:28] Từng người một tôi luyện thành tài, gây ra họa trong nhà.

[00:40:40] Trẫm hy vọng mấy A ca các con,

[00:40:45] nhất định phải yêu thương lẫn nhau, đừng gây chuyện thị phi.

[00:40:50] Đừng tranh quyền đoạt lợi.

[00:40:52] Càng không được làm ra những chuyện khiến trẫm đau lòng.

[00:40:57] Cổ ngữ có câu, huynh đệ đồng lòng, tát cạn biển Đông.

[00:41:04] Các con phải hiểu nỗi khổ tâm của trẫm.

[00:41:09] Cẩn tuân lời dạy của Hoàng a mã.

[00:41:12] A Quế, Kỷ Hiểu Lam, Lưu Dung và cả Hòa Thân.

[00:41:20] Đây đều là những đại thần cốt cán của trẫm.

[00:41:24] Các con gặp chuyện phải hỏi han, thỉnh giáo nhiều.

[00:41:29] Đừng có chuyện gì cũng tự ý quyết định.

[00:41:32] Nhi thần hiểu rõ.

[00:42:21] Ca.

[00:42:25] Đây là cái gì vậy?

[00:42:28] Để xem nào.

[00:42:34] Đây đều là thơ của Hoàng a mã, nhiều quá.

[00:42:37] Đúng vậy, gần bốn vạn bài.

[00:42:39] Huynh xem, Chu sư phó còn chú giải từng bài một.

[00:42:43] EX-EDITER

[00:42:47] Xin thỉnh an hai vị Vương gia.

[00:42:50] Ba vị đại nhân, hai vị đại nhân mau đứng dậy.

[00:42:56] Sau này ngày nào cũng gặp mặt,

[00:42:59]

[00:43:02] Mời vào, mời vào.

[00:43:04] Mời, mời.

[00:43:07] Tam Kỷ đại nhân.

[00:43:10] Lưu trung đường.

[00:43:13] Chu sư phó công đức vô lượng, công đức vô lượng.

[00:43:25] Hai vị đại nhân mời ngồi.

[00:43:34] Cuốn sách này của Chu sư phó,

[00:43:35] mất bao nhiêu năm cuối cùng cũng đã hoàn thành.

[00:43:38] Cũng là thay chúng ta bày tỏ lòng hiếu thảo với Hoàng a mã.

[00:43:46] Đúng vậy.

[00:43:48] Hoàng a mã đang đau lòng vì sự ra đi của Ngũ thúc.

[00:43:53] Chúng ta dâng lên tác phẩm lớn này của Chu sư phó,

[00:43:56] cũng có thể an ủi Hoàng a mã phần nào.

[00:44:00] Đúng vậy, Chu sư phó thật là người có tâm.

[00:44:08] Vậy chúng ta mau dâng lên thôi.


 0 टिप्पणियाँ sort   इसके अनुसार क्रमबद्ध करें


अगला