Avanti il prossimo

Vương Triều Càn Long vietsub tập 32

0 Visualizzazioni· 08/21/25
ai_sub_studio
ai_sub_studio
Iscritti
0

Vương Triều Càn Long (乾隆王朝) là bộ phim dã sử hoành tráng, khép lại series "bộ ba phim vương triều" kinh điển của Trung Quốc, nối tiếp thành công của Vương Triều Khang Hy và Vương Triều Ung Chính. Tác phẩm được xem là một trong những bộ phim lịch sử Trung Quốc đáng xem nhất.
Phim tập trung vào những năm cuối đời của Càn Long Đế (do diễn viên gạo cội Tiêu Hoảng thủ vai), khắc họa một triều đại vẻ ngoài thịnh vượng "Khang Càn thịnh thế" nhưng bên trong đã mục ruỗng bởi nạn tham nhũng. Trọng tâm của phim là cuộc đấu trí căng thẳng và mâu thuẫn nội tâm của Càn Long khi đối mặt với đại tham quan Hòa Thân, vừa là một sủng thần, vừa là mầm mống suy vong của triều đại.
Với kịch bản sâu sắc và diễn xuất đỉnh cao, Vương Triều Càn Long mang đến một góc nhìn đa chiều, trần trụi về một trong những vị vua nổi tiếng nhất lịch sử nhà Thanh. Nếu bạn là fan của thể loại phim chính kịch, cung đấu và lịch sử, đây chắc chắn là tác phẩm không thể bỏ lỡ.

Mostra di più

[00:02:48] Vương gia, Tuần phủ Hà Nam Tô đại nhân ông ta vẫn không chịu đi.

[00:02:51] Muốn gặp ngài một lần.

[00:02:53] Cho ông ta vào đi.

[00:02:54] Dạ.

[00:03:02] Thần Tô Kỷ khấu kiến Gia Thân vương.

[00:03:09] Đứng dậy đi.

[00:03:10] Tạ vương gia

[00:03:15] Thấy Tô đại nhân đến rồi còn không mau lên.

[00:03:18]

[00:03:22] Tô đại nhân, mau mau đặt xuống.

[00:03:25] Mặc vào, cẩu nô tài.

[00:03:30] Tô đại nhân.

[00:03:31] Nên làm mà, nên làm mà.

[00:03:33] Hoàng A mã gia pháp rất nghiêm.

[00:03:37] A ca kết giao với ngoại thần đã là không được phép.

[00:03:40] Ông xem đi.

[00:03:42]

[00:03:45] Vương gia đã quá lo xa rồi.

[00:03:47] Nay Vương gia đã nhậm chức ở Quân cơ xứ.

[00:03:49] Giao thiệp với thần tử trong thiên hạ.

[00:03:51] Là chuyện đương nhiên rồi, thân phận đã...

[00:03:53] Là chuyện đương nhiên rồi, thân phận đã thay đổi.

[00:03:55] Không còn là A ca trong phiên ly ngày trước.

[00:03:58]

[00:04:01] Ngài là chủ, tôi là thần.

[00:04:03] Thần làm chút việc cho chủ tử đều là chuyện nên làm.

[00:04:07] Còn không lui xuống sao?

[00:04:13] Có chuyện gì sao?

[00:04:15] Thần xin Thân vương chỉ điểm cho tiền đồ.

[00:04:19] Ông đã là đại quan tam phẩm.

[00:04:24] Còn cần chỉ điểm gì nữa chứ?

[00:04:27] Đào cũ đổi bùa mới.

[00:04:29] Khí tượng đổi mới, là chuyện sớm muộn.

[00:04:33] Thần Tô Kỷ nhậm chức ở địa phương hơn hai mươi năm.

[00:04:36] Thông thạo dân tình, đồng liêu, thuộc hạ cũ.

[00:04:39] Vẫn còn nhiều người có thể đảm đương việc và hết lòng phục vụ.

[00:04:41] Thần nguyện vì chủ tử mà dốc sức.

[00:04:43] Chỉ cần chủ tử có việc sai bảo.

[00:04:46] Sẽ nguyện xả thân báo đáp.

[00:04:54] Là thần tử của Đại Thanh, phục vụ cho triều đình.

[00:04:59] Đó là chuyện ông nên làm.

[00:05:03] Trong triều đình này không có chia bè kết phái.

[00:05:06] Thế Tông gia chỉnh đốn bè đảng là không hề nương tay.

[00:05:11] Hơn nữa ông tại vị cũng có không ít chính tích mà.

[00:05:14] Đừng có suy nghĩ vẩn vơ.

[00:05:17] Ông đã có một lòng trung thành.

[00:05:19] Dám đảm đương công việc, cai quản địa phương.

[00:05:24] Ta tin tưởng ông.

[00:05:27] Cảm ơn Vương gia.

[00:05:29] Phải rồi, ông nhậm chức ở Hà Nam bao nhiêu năm rồi?

[00:05:36] Hơn mười năm rồi.

[00:05:40] Từ khi Hoàng A mã đăng cơ đến nay.

[00:05:43] Hà Nam này tổng cộng đã đổi bao nhiêu đời tuần phủ rồi?

[00:05:46] Thần không biết.

[00:05:49] Bốn mươi đời, chứng tỏ ông vẫn còn may mắn.

[00:05:54] Điều này cho thấy Hoàng A mã.

[00:05:55] ít nhất không có điểm nào không hài lòng về ông.

[00:05:58] Vương gia.

[00:06:01] Hà Nam này, tuy là vùng đất trung nguyên màu mỡ.

[00:06:06] Nhưng nhiều năm nay lũ lụt, hạn hán, châu chấu.

[00:06:12] Giặc cướp không ngừng.

[00:06:14] Hoàng Hà vỡ đê đã đến chín lần.

[00:06:18] Nay lại có Bạch Liên giáo, Hồng Dương giáo, Chính Dương giáo.

[00:06:24] Tín đồ không ngừng gây rối, địa phương không yên.

[00:06:29] Ông chỉ cần có thể làm cho địa phương yên ổn.

[00:06:32] Bách tính an cư lạc nghiệp, đó chính là công lao lớn của ông.

[00:06:37] Nếu có thể làm thêm một hai việc được cả triều đình và dân chúng chú ý.

[00:06:42] Không chỉ bản vương vui mừng, Hoàng A mã cũng sẽ vui mừng.

[00:06:48] Cảm ơn Vương gia chỉ điểm.

[00:06:58] Tốt, tốt.

[00:07:13] Trẫm bình thường có cảm xúc trong lòng, tiện tay viết ra.

[00:07:22] Qua tay Chu Khuê này tổng hợp lại đã nhiều thế này rồi.

[00:07:30] Gần bốn vạn bài rồi.

[00:07:32] Hiểu Lam. Thần có mặt.

[00:07:34] Ngươi là bậc kỳ tài, đọc sách nhiều nhất.

[00:07:38] Ngươi nói xem, người xưa làm thơ.

[00:07:41] Những người viết nhiều là những ai?

[00:07:44] Bẩm Hoàng thượng, khoan hãy nói đến đế vương tướng lĩnh.

[00:07:47] Cứ cho là những người cả đời làm văn làm thơ để mưu sinh.

[00:07:50] Tuyệt đối không có ai vượt qua bốn vạn bài.

[00:07:53] Hoàng thượng bận rộn việc quân, chính vụ phức tạp.

[00:07:57] Vậy mà tài văn chương tuôn trào, thật khiến người ta phải thán phục.

[00:08:01] Thơ của Hoàng thượng cảnh giới hùng vĩ, ý tứ sâu xa.

[00:08:05] Thơ của Lý Bạch tinh vi thấu triệt.

[00:08:10] Không bằng thơ của Hoàng thượng thấu hiểu nỗi khổ của dân.

[00:08:14] Thơ Đỗ Phủ không bằng thơ Hoàng thượng bao la rộng lớn.

[00:08:18] Khí độ hùng vĩ.

[00:08:20] Quá rồi, quá rồi, quá rồi.

[00:08:25] Nhưng mà Chu Khuê này cũng học rộng biết nhiều đó.

[00:08:32] Những bài thơ trẫm viết, ngươi xem hắn từng bài một.

[00:08:36]

[00:08:40] Những chỗ chú giải này,

[00:08:42] quả thật là những nét bút đắc ý năm đó của trẫm.

[00:08:46] Được hắn khoanh điểm thế này, trẫm dường như...

[00:08:50] cũng cảm thấy có không ít tác phẩm hay.

[00:08:57]

[00:09:00] Con đọc mấy câu cuối trong lời bạt của Chu sư phụ đi.

[00:09:06] Uốn nắn cái sai ngàn năm truyền lại, tuyên dương cái ẩn ý chưa truyền của các kinh sách.

[00:09:13] Phán quyết những án chưa định của ngàn thu, mở ra những điều khó hiểu mà các nhà Nho chưa giải được.

[00:09:18] (Trống)

[00:09:18] Nói xem ý nghĩa là gì.

[00:09:21] Bốn câu bình luận này của Chu sư phụ.

[00:09:23] là nói văn chương của Hoàng thượng luận thuật chính xác.

[00:09:26] Sửa lại những điều của ngàn trăm năm qua.

[00:09:29] chỗ người ta truyền sai về kinh điển cổ văn.

[00:09:32] và tuyên dương tinh túy ý tứ của nó ra cho đời sau.

[00:09:35] Làm rõ những nghi án văn hóa chưa có kết luận của các triều đại.

[00:09:40] còn giải được những điều nghi hoặc mà bậc hiền nhân xưa không thể trả lời.

[00:09:45] Không tồi, Chu sư phụ này.

[00:09:50] Hắn không có lời lẽ tô vẽ nịnh bợ.

[00:09:55] Trẫm lúc nhỏ học ở Dục Khánh cung.

[00:10:00] thường được Thánh Tổ gia bình phẩm.

[00:10:04] Chu sư phụ đã dụng tâm.

[00:10:07] Hắn cũng hiểu được tâm tư của trẫm.

[00:10:09] Chu Khuê bây giờ đang ở đâu?

[00:10:11] Hiện đang tại nhiệm Tuần phủ Quảng Đông.

[00:10:19] Đó cũng là một vị trí quan trọng.

[00:10:22] Truyền chỉ của trẫm.

[00:10:25] Thưởng cho Chu Khuê một bộ mực Huy, một giỏ quýt.

[00:10:35] (Trống)

[00:10:46] Hoàng thượng vui mừng như vậy đúng là ngoài dự liệu của người ta.

[00:10:51] Lời bạt của Chu Khuê này, hoàn toàn là lừa bịp mà.

[00:10:55] Đó đâu phải là bình luận về văn chương.

[00:10:58] Bình thơ mà bình như vậy, xưa nay chưa từng nghe.

[00:11:02] Nói trọng điểm đi. Chu Khuê này cũng là một tài tử đương thời.

[00:11:07] Không ngờ lại làm ra chuyện ông nói gà bà nói vịt thế này.

[00:11:12] Chu Khuê từng là thầy của Gia Thân vương.

[00:11:17] Còn có Vương Kiệt, Đổng Cáo.

[00:11:20] Từng người một trông như không vướng bụi trần.

[00:11:26] Cũng may mà họ nghĩ ra được.

[00:11:28] Cái danh mục "Biên soạn và chú giải tập thơ ngự chế của Càn Long".

[00:11:33] Hiểu Lam công, đây vốn nên là nơi ông trổ tài chứ.

[00:11:40] Kỷ Quân tôi làm loại văn này, tài không bằng người.

[00:11:43] Chuyện nói miệng thế này.

[00:11:45] Cứ mặc cho nói hay như rót mật, không có chữ, không có bằng chứng.

[00:11:48] Chỉ cần làm Hoàng thượng vui, phải không?

[00:11:51] Cũng là làm tròn một phần hiếu tâm của thần tử.

[00:11:54] Nhưng mà làm văn, làm học vấn.

[00:11:57]

[00:11:59] Ông vẫn phải tu luyện thêm, không biết dung hợp quán thông gì cả.

[00:12:09] Chuyện gì vui vậy?

[00:12:14]

[00:12:19] Vương gia mời ngồi.

[00:12:25] Gì vậy? Nói cho ta nghe với.

[00:12:30] Ngô Chi Thừa ở An Huy.

[00:12:33] Bảo cử Tri phủ Phượng Dương Vương Nhất Lâm làm Án sát sứ An Huy.

[00:12:36] Lão bình bảo cử này nói Vương Nhất Lâm.

[00:12:39] Thanh đạm cam chịu, trong ý niệm thường có dân chúng.

[00:12:44] Phẩm cách nổi bật, trong sự nghiêm chính còn có lòng nhân từ.

[00:12:49] Hoàng thượng cho Lại bộ tra hồ sơ lưu trữ.

[00:12:52] Phát hiện trong nhiệm kỳ của ông ta, không phải là thanh đạm cam chịu.

[00:12:56] mà là buôn bán lớn như Phổ Đạo Chiêu.

[00:12:59] Định tội sai, lạm dụng hình phạt mà bị cách chức.

[00:13:02] Hoàng thượng ngự phê: Thiên hạ làm gì có người thanh đạm cam chịu.

[00:13:07] mà lúc nào cũng tơ tưởng đến vàng bạc.

[00:13:09] mà lúc nào cũng tơ tưởng đến vàng bạc.

[00:13:10] Thiên hạ làm gì có người lòng dạ nhân từ.

[00:13:14] mà lại định tội sai, lạm dụng hình phạt.

[00:13:18] Dùng việc này hỏi Ngô Chi Thừa, hồi tấu cho rõ ràng.

[00:13:22] Theo thần suy đoán, Vương Nhất Lâm là bạn cũ của Ngô Chi Thừa.

[00:13:26] Vương Nhất Lâm lại có tài kinh doanh.

[00:13:30] Ngô Chi Thừa bảo cử ông ta cũng là chuyện hợp tình hợp lý.

[00:13:35] Nhưng lời bình bảo cử trước mặt Hoàng thượng.

[00:13:39] lại lộ ra sơ hở lớn rồi.

[00:13:43] Ngô Chi Thừa này.

[00:13:44] Ngô Chi Thừa này!

[00:13:45] Hắn cũng là thần tử chịu ân huệ của Hoàng thượng.

[00:13:49] Dám nói bừa lừa gạt bề trên.

[00:13:52]

[00:13:55] Ngô Chi Thừa này nhận được thánh chỉ sẽ hồi đáp thế nào.

[00:14:00] Tôi và Hiểu Lam công đang phỏng đoán tình cảnh của hắn lúc đó.

[00:14:05] Nên không nhịn được cười, ông nói có phải không?

[00:14:10] Nói đến tiến cử người, hôm nay ta có một tấu chương.

[00:14:17] Vương gia ngài nói xem.

[00:14:21] Thứ nhất, ta định đem tập thơ ngự chế của Càn Long.

[00:14:26] khắc thêm một ngàn bộ.

[00:14:28] Văn Hoa các, Văn Uyên các cất giữ.

[00:14:30] Số còn lại tặng cho các nha môn tuần phủ địa phương.

[00:14:34] Rất tốt.

[00:14:36] Thứ hai.

[00:14:37] (Trống)

[00:14:47] Ta xin chỉ, điều Chu Khuê về kinh chuyên lo việc này.

[00:14:55] Chờ Hoàng thượng bổ nhiệm.

[00:14:59] Ta biết, Chu Khuê là sư phụ của ta.

[00:15:03] Nếu ta một mình dâng sớ.

[00:15:07] Chắc chắn sẽ gây ra dị nghị.

[00:15:10] Vì vậy ta nghĩ, tấu chương này.

[00:15:13] Kỷ đại nhân, Lưu đại nhân, chúng ta cùng liên danh tấu trình thì sao?

[00:15:20] Vương gia, việc bổ nhiệm Chu sư phụ này.

[00:15:23] là ở thánh tâm của Hoàng thượng.

[00:15:25] không phải là việc thần dám nói bừa.

[00:15:39] Tiến cử người với Hoàng thượng.

[00:15:41] Đó cũng là chức trách của Quân cơ xứ.

[00:15:45] Ta còn nghe nói, Hoàng thượng từng nói.

[00:15:48] Vì nước tìm người tài là nhiệm vụ quan trọng của bề tôi.

[00:15:54] Ta không hiểu vì sao Kỷ đại nhân lại nói không được?

[00:16:01] Chu sư phụ không phải là đại thần bình thường.

[00:16:04] Hoàng thượng biết rất rõ về ông ấy.

[00:16:07] Không có chỗ cho thần xen vào.

[00:16:44] Không chịu sao?

[00:16:44] Không chịu?

[00:16:48] Vương gia sai bảo, đâu dám không tuân lệnh. Chỉ là Chu sư phụ...

[00:16:56] Tập thơ ngự chế mà Chu sư phụ biên soạn.

[00:16:58] Thần cho rằng động cơ không trong sáng.

[00:17:01] Ngươi...

[00:17:12] Vậy ngươi nói xem, động cơ không trong sáng thế nào?

[00:17:17] Thần không dám bình luận bừa.

[00:17:20] Và xin Vương gia tha cho thần tội không cùng ký tên liên tấu.

[00:17:25] Kỷ Hiểu Lam, lẽ nào muốn bản vương phải cầu xin ngươi?

[00:17:35] Ta một mình dâng sớ thì đã sao? Cho mặt mũi mà không biết điều!

[00:17:42] Vương gia bớt giận, Vương gia bớt giận.

[00:17:48] Hôm nay thần đường đột với Vương gia, xin Vương gia trừng phạt.

[00:17:54] Đường đột? Chỉ là đường đột thôi sao?

[00:17:57] Ngươi sợ Chu Khuê sẽ đến giành vị trí của ngươi.

[00:18:01] Ngươi tự cho mình là quốc sĩ vô song.

[00:18:03] Tự cho mình là đại thần được sủng ái.

[00:18:07] Tự cho là đã nắm chắc phần thắng.

[00:18:11] nên không coi bản vương ra gì.

[00:18:13] Thần không dám nói bừa.

[00:18:15] Thần không dám vì ơn trời mà khinh cuồng kiêu ngạo.

[00:18:19] Vương gia là chủ tử của thần.

[00:18:21] Kỷ Hiểu Lam, bản vương sẽ đàn hặc ngươi!

[00:18:31] Vương gia, Vương gia đi thong thả.

[00:18:36] Kỷ Hiểu Lam, ông làm gì vậy hả?

[00:18:41] Ông ăn phải gan hùm mật gấu hay là bị ma ám vậy?

[00:19:00] Chăm sóc khách cho tốt nhé.

[00:19:03] Đừng đóng, cứ mở. Gọi thêm vài cô nương nữa đến đây.

[00:19:07] Lát nữa bà cũng đến nhé.

[00:19:10] Lão gia, xem thân thể ngài vẫn còn khỏe mạnh lắm.

[00:19:12] Lát nữa, cô tự nhiên sẽ biết.

[00:19:14] Xem ngài nói kìa.

[00:19:16] Gia, một mình Ngũ Nương không hầu hạ nổi ngài sao?

[00:19:19] Nghe má mì nói cô tài nghệ đều giỏi.

[00:19:22] Nói xem cô biết những gì nào?

[00:19:24] Thiếp... thiếp biết gảy đàn, biết đánh cờ.

[00:19:31] Còn biết ngâm nga vài câu nữa.

[00:19:33] Chúng ta đánh cờ được không?

[00:19:36] Được ạ, nghe lời gia.

[00:19:40] Gia, con đến hầu ngài đây.

[00:19:43] Các cô đều ngồi ở đây.

[00:19:44] Hôm nay xem ta và Ngũ cô nương đánh cờ.

[00:19:47] Má mì cũng không được đi.

[00:19:49] Lão gia, xem bộ dạng của ngài không giống đến tìm vui.

[00:19:52] Dường như là đến chốn lầu xanh này để đánh cờ.

[00:19:57] Tôi nói trước lời khó nghe.

[00:19:59] Nếu ngài không trả tiền.

[00:20:01] Tôi sẽ lập tức đánh gậy đuổi ra ngoài.

[00:20:03] Hôm nay ta bao hết mấy người các cô.

[00:20:06] Chỉ cần các cô cùng ta đánh cờ, uống rượu.

[00:20:10] Đàn hát, sau này có ai hỏi.

[00:20:14] Các cô cứ nói thật với họ, được không?

[00:20:17] Đàn ông thì tôi đã gặp hàng trăm hàng ngàn người.

[00:20:20] Nhưng người như ngài thì tôi chưa từng thấy.

[00:20:23] Ta à, là đồ có vẻ ngoài mà vô dụng.

[00:20:30] Nhiều thế này. Các cô nương hầu hạ ta cho tốt.

[00:20:34] Lão gia ngài cứ chơi cho vui.

[00:20:35] Tôi đi hâm cho ngài một bình rượu ngon.

[00:20:38] Nào, đi đi.

[00:20:40] Nào gia, đi đi.

[00:20:53] Gia Thân vương và Kỷ Hiểu Lam là có chuyện gì vậy?

[00:20:58] Thần cũng rất lấy làm lạ.

[00:21:01] Kỷ Hiểu Lam bình thường tuy có tính khí văn nhân.

[00:21:06] Nhưng trong chính sự ông ta trước nay rất cẩn thận.

[00:21:10] Hôm đó không biết làm sao.

[00:21:12] Cứ như là uống nhầm thuốc vậy.

[00:21:14] Cứ nhất quyết đối đầu với Gia Thân vương.

[00:21:16] Uống nhầm thuốc?

[00:21:19] Thần có lẽ ví von không đúng.

[00:21:22] Nhưng hôm đó Kỷ Hiểu Lam quả thực rất khác thường.

[00:21:28] Kỷ Hiểu Lam trước đây có từng đến kỹ viện không?

[00:21:30] Chưa từng có.

[00:21:33] Thần cứ nghĩ, sao ông ta lại có thể hồ đồ như vậy chứ.

[00:21:36] Làm cho rất nhiều người đều biết.

[00:21:39] Chuyện này sau đó thần có hỏi ông ta.

[00:21:41] Ông ta không biện giải gì, cũng không hề chối cãi.

[00:21:44] và nói là đúng là có chuyện này.

[00:21:48] Ngươi cho rằng hắn là nhất thời hồ đồ à?

[00:21:58] Hòa Thân, vào đi.

[00:22:09] Nô tài cung thỉnh thánh an.

[00:22:11] Đứng dậy. Nói về chuyện của Kỷ Hiểu Lam đi.

[00:22:17] Nô tài cho rằng...

[00:22:19] Kỷ Hiểu Lam là nhất thời cao hứng, hồ đồ nhất thời thôi ạ.

[00:22:22] Ngươi cũng cho rằng hắn là nhất thời hồ đồ?

[00:22:25] Không, hắn không hồ đồ.

[00:22:29] Hắn là cố tình làm chuyện hồ đồ.

[00:22:32] Cố ý tạo ra cục diện không thể cứu vãn.

[00:22:34] là để tránh mặt trẫm.

[00:22:41] Tránh thì tránh đi.

[00:22:46] Hắn đã quyết tâm rồi.

[00:22:50] (Trống)

[00:22:55] Thế nào gọi là cô gia quả nhân chứ?

[00:22:59] Hoàng thượng...

[00:23:19] Lão gia, Lưu Dung, Lưu đại nhân đến.

[00:23:22] Mau mau mời vào.

[00:23:32] Lưu huynh, mời vào trong.

[00:23:38] Sức khỏe không tốt, không thể ra đón đại giá quang lâm.

[00:23:41] Xin lượng thứ.

[00:23:53] Lưu huynh, uống trà đi.

[00:23:56] Ông đừng có giả vờ nữa, bỏ xuống đi.

[00:24:13] Ông, ông cười cái gì?

[00:24:18] Hoàng thượng nổi giận rồi chứ gì?

[00:24:21] Xúc phạm hoàng tử, đến kỹ viện, đúng là đồ bỏ đi.

[00:24:27] Cựu Diêm vận sứ Lưỡng Hoài Lư Kiến Tằng là thông gia của ông phải không?

[00:24:31] Phải, có chuyện gì sao?

[00:24:37] Sau khi vụ án tham ô, thiếu hụt ngân khố muối bị phát giác.

[00:24:41] Những tham quan ô lại khác.

[00:24:43] đều đã bị xử theo pháp luật.

[00:24:46] Chỉ có Lư Kiến Tằng là không có bằng chứng xác thực.

[00:24:49] Hoàng thượng bảo ta hỏi ông.

[00:24:50] Lúc đó ông đã báo tin cho ông ta thế nào?

[00:24:57] Lưu huynh, tôi hiểu rồi. Xin huynh bẩm tấu với Hoàng thượng.

[00:25:04] Lúc đó tôi dùng phong bì đựng một ít muối và một ít trà.

[00:25:09] Gửi cho thông gia của tôi.

[00:25:11] Không để lại một chữ nào, nhưng ý là muốn báo cho ông ta biết.

[00:25:15] Triều đình đã biết chuyện thiếu hụt ngân khố muối và trà của ông ta.

[00:25:22] Ông quả nhiên đã báo tin.

[00:25:26] Tiểu đệ hổ thẹn.

[00:25:32] Lưu huynh, Hoàng thượng là muốn dựa vào tội danh này...

[00:25:38] ...để đuổi tôi ra khỏi Quân cơ xứ.

[00:25:48] Quân ngũ gian khổ, phải cẩn thận nhiều.

[00:25:52] Tôi một kẻ thư sinh, tay trói gà không chặt.

[00:25:56] Triệu Huệ quân môn chắc chắn sẽ không để tôi ra trận giết giặc.

[00:26:00] đối địch trước trận.

[00:26:03] Tìm những ngày nhàn rỗi.

[00:26:06] Tôi vẫn sẽ viết xong bộ "Duyệt vi thảo đường bút ký" của tôi.

[00:26:10] Chỉ là danh không xứng với thực thôi.

[00:26:15] Không còn ở Duyệt vi thảo đường nữa.

[00:26:20] Biết đâu Y Lê lại có một phong cảnh khác.

[00:26:23] Tôi không hiểu nổi, đây là lúc nào rồi.

[00:26:27] Hai người các ông còn có tâm trạng nói những chuyện này.

[00:26:30] Hiểu Lam, ông nói thật với tôi đi.

[00:26:34] Ông đắc tội Gia Thân vương, rồi lại đến kỹ viện hoang đường.

[00:26:42] Rốt cuộc là vì sao? Để đến nông nỗi này. Nói đi!

[00:26:49] Ông à, vẫn là nên hỏi ông ta đi.

[00:26:59] Cái này... tâm tư này, cũng may là ông ta nghĩ ra được.

[00:27:05] Tôi đã suy ngẫm rất lâu mới lĩnh hội được.

[00:27:13] Hoàng thượng tại vị 60 năm.

[00:27:16] Có thoái vị hay không, cao thâm khó lường.

[00:27:19]

[00:27:22] Vì vậy các đại thần lòng người hoang mang.

[00:27:25] Chạy chọt, phỏng đoán, mỗi người một vẻ.

[00:27:28] Bề ngoài trông thì sóng yên biển lặng.

[00:27:31] Nhưng dưới mặt nước là sóng ngầm dữ dội.

[00:27:34] Tình hình biến động là khó tránh khỏi.

[00:27:39] Ông bạn này hay thật.

[00:27:43] Thà bị đày ra biên ải cũng không muốn lội vào vũng nước đục này.

[00:27:52] Hiểu Lam, tâm cơ của ông cũng sâu quá rồi.

[00:27:59] Chỉ e là không giấu được Hoàng thượng đâu.

[00:28:03] Con tưởng Kỷ Hiểu Lam ở Quân cơ xứ chỉ là muốn...

[00:28:09] ...chèn ép con, một Quân cơ đại thần mới nhậm chức sao?

[00:28:18]

[00:28:27] Không phải, hắn là cố ý để lộ sơ hở cho con.

[00:28:45] Đương nhiên, hắn vốn dĩ xem thường Chu Khuê.

[00:28:49] Nhưng hắn cũng biết.

[00:28:52] con lại không thể rời xa sư phụ Chu Khuê của con.

[00:28:56] Thế là bày ra một thế trận.

[00:29:00] ép con không dung được hắn, sau đó lại đi đến kỹ viện.

[00:29:08] Phẩm hạnh không đoan chính, làm ầm ĩ cả kinh thành.

[00:29:13]

[00:29:17] Đây chính là chuyện hắn cố tình mưu cầu.

[00:29:22] Đúng ý hắn, thế là phủi tay ra đi.

[00:29:36] Con nói xem, là hắn hồ đồ hay là con hồ đồ?

[00:29:40] Hiểu Lam huynh, tâm tư này của huynh tuy sâu sắc.

[00:29:45] Nhưng huynh cuối cùng cũng đã đắc tội với Gia Thân vương.

[00:29:48]

[00:29:52] Tôi tìm một lỗi lầm để Gia Thân vương nắm được.

[00:29:55] là để lập uy cho ngài ấy, cảm ơn tôi còn không kịp nữa là.

[00:29:59] Hơn nữa, hiện nay trong cung ngoài dân gian lời đồn bay khắp nơi.

[00:30:02] Nói A ca nào đó đặc biệt được coi trọng.

[00:30:07] A ca nào đó được ghi tên vào kim sách.

[00:30:10] Lại nói Hoàng thượng sáu mươi năm đã gần kề.

[00:30:13] sẽ thực hiện lời hứa, truyền ngôi báu.

[00:30:17] Lại nói Hoàng thượng đã nói rõ.

[00:30:19] Hiện nay tuổi tác vẫn còn đang sung sức.

[00:30:22] nhưng thời thế khó khăn, tuyệt đối không thể chuyển giao quyền lực.

[00:30:26] Kể vanh vách, nói như đinh đóng cột, huynh có tin không?

[00:30:30] Tin thì sao, mà không tin thì sao?

[00:30:33] Đại sự thế này, chỉ có Thánh thượng quyết định.

[00:30:36] Tôi không nghe cũng không tin. Nay trong nước giặc cướp nổi lên liên tục.

[00:30:41] Quan lại hủ bại, quốc thế suy vi.

[00:30:43] Hoàng thượng thoái vị thì không thể cứu vãn được.

[00:30:50] Tôi ngoài việc phụng sự nước, phụng sự vua ra không nghĩ gì khác.

[00:30:53] Tôi và Quế trung đường gan dạ như nhau.

[00:30:57] Hán tử cứng cỏi, Kỷ Quân tôi thật hổ thẹn.

[00:31:01] Chỉ mong sau này còn có thể gặp lại.

[00:31:06] Xin từ biệt hai vị đại nhân, xin hãy bảo trọng.

[00:31:13] Bảo trọng.

[00:32:13] Hộp thuốc lá Tây này, tặng ông dùng từ từ.

[00:32:27] Cái này có thể đỡ ghiền lắm đây. Cảm ơn, cảm ơn.

[00:32:35] Kỷ Quân mượn hoa dâng Phật, cũng kính Hòa đại nhân một ly.

[00:32:42] Lần này đến Y Lê, không biết có ngày về không!

[00:32:48] Nội nhân không chịu nổi sự giày vò này, đã ngã bệnh liệt giường.

[00:32:53] Phiền Hòa đại nhân lúc thuận tiện chiếu cố đôi chút.

[00:32:57] Chuyện của Kỷ huynh chính là chuyện của Hòa Thân tôi.

[00:33:01] Xin hãy yên tâm.

[00:33:03] Vậy tôi không nói tiếng cảm ơn nữa.

[00:33:15] Ngươi qua đây.

[00:33:21] Số bạc này.

[00:33:23] là ta đặc biệt trợ cấp cho Kỷ đại nhân chi tiêu dọc đường.

[00:33:26] Nhớ kỹ, chỉ được dùng cho một mình Kỷ đại nhân.

[00:33:30] Nếu có sai sót gì, bản trung đường tuyệt không tha cho các ngươi.

[00:33:35] Hòa trung đường yên tâm, tiểu nhân không dám lơ là.

[00:33:44] Hòa huynh, Kỷ Quân có một lời muốn tặng.

[00:33:49] Kỷ huynh mời nói.

[00:33:50] Bất kể Hoàng thượng sủng ái huynh thế nào.

[00:33:54] Hòa huynh ở trong triều nhất định phải từng bước cẩn thận.

[00:33:57] để tránh đột ngột gặp chuyện không may.

[00:33:59] Hoàng thượng dù sao cũng đã tuổi xế chiều.

[00:34:02] Hiện nay, các vị hoàng tử trong triều.

[00:34:05] người có thể kế thừa đại nghiệp, Kỷ Quân cho rằng vẫn khó mà nói chắc.

[00:34:10] Hòa huynh dù sao cũng nắm quyền quá lớn.

[00:34:12] Trong ngoài triều đình dị nghị không ít.

[00:34:15] Chốn quan trường hiểm ác, lòng người khó lường.

[00:34:20] Hòa huynh nên tùy thời, tùy thế, kiềm chế bản thân, thuận theo thay đổi.

[00:34:25] Sớm làm chút chuẩn bị mới phải.

[00:34:30] Lời vàng ý ngọc, Hòa Thân tôi ghi nhớ trong lòng.

[00:34:36] Nhi thần không ngờ.

[00:34:37] một Quân cơ đại thần được Hoàng A mã tin tưởng như vậy.

[00:34:40] lại có tâm cơ đến thế.

[00:34:44] Kỷ Hiểu Lam là người làm học vấn.

[00:34:49] Hắn vốn cũng không có lòng làm quan.

[00:34:52] Để có thể thoát khỏi những chính vụ phiền phức của triều đình.

[00:34:56] cũng đã dùng đến tâm cơ.

[00:34:59] Nhưng hắn là thủ lĩnh của giới học giả đương thời.

[00:35:02] Là bề tôi mà trẫm mấy chục năm qua tin cậy.

[00:35:06] Trẫm không thể vì hắn cố ý dùng mưu mẹo.

[00:35:08] làm ra chuyện hoang đường mà trách mắng hắn trước mặt.

[00:35:14] Nếu không khéo hắn lại làm càn một trận.

[00:35:17] thì sẽ càng khó giải quyết.

[00:35:20] Cho nên lúc hắn đi trẫm đã không gặp.

[00:35:24] Nhưng trong thượng dụ ban cho hắn.

[00:35:28] đã chỉ rõ chuyện hắn báo tin cho thông gia.

[00:35:31] Lư Kiến Tằng.

[00:35:35] Hắn trong lòng nên tự biết.

[00:35:38] Hắn đã quyết ý ra đi, thì đừng ép người ta nữa.

[00:35:46] Cứ dứt khoát hoàn thành tâm nguyện muốn trốn tránh một thời gian của hắn.

[00:35:51] Sau này nói không chừng còn phải mời hắn về.

[00:35:57] Có nhiều việc không thể thiếu hắn.

[00:36:00] Rất nhiều việc biên soạn văn tự, Tứ khố toàn thư.

[00:36:04] đều không thể không có hắn.

[00:36:06] Trẫm nói những lời này với con.

[00:36:09] Con phải ghi nhớ kỹ, lĩnh hội cho nhiều.

[00:36:12] Suy nghĩ mọi việc cho chu toàn, làm cho hoàn chỉnh,

[00:36:16]

[00:36:19] Lời dạy của Hoàng A mã.

[00:36:20] Nhi thần cả đời không quên, ghi lòng tạc dạ.

[00:36:34] Được rồi, bây giờ ở Quân cơ xứ cũng không còn đối thủ nữa.

[00:36:41] Hòa Thân bọn họ sẽ phối hợp tốt với con.

[00:36:46] Con cứ làm tốt chức Quân cơ đại thần của con đi.

[00:36:50] Cảm tạ ân điển của Hoàng A mã.

[00:36:56] Kỷ Hiểu Lam là dũng cảm rút lui khi đang ở đỉnh cao.

[00:37:01] Chuyện vừa phiền phức, người ta đã trốn đi rồi.

[00:37:08] Ngươi nói xem, trẫm có thể trốn đi đâu được chứ?

[00:37:14] Trẫm bây giờ cảm thấy rất cô đơn.

[00:37:35] Kính an Gia Thân vương.

[00:37:38] Quế đại nhân, mau mau đứng dậy, mau mau đứng dậy.

[00:37:42] Tuổi cao như vậy mà vẫn khỏe mạnh thế này.

[00:37:46] Nhớ lại trước đây chinh chiến ở Vân Nam.

[00:37:49] đến nay vẫn còn sôi sục nhiệt huyết sao?

[00:37:52] Mai này nếu biên quan có chiến sự.

[00:37:55] Lại cùng trung đường rong ruổi sa trường.

[00:37:57] Đó sẽ là cảnh tượng thế nào chứ.

[00:38:03] Già rồi. Nếu thật sự có ngày đó.

[00:38:09] Lão thần nguyện theo Thân vương đổ máu sa trường.

[00:38:11] Tốt. Nào, Quế trung đường mời uống trà.

[00:38:18] Hôm nay Thân vương triệu kiến, không biết...

[00:38:22] Không có chuyện gì, không có chuyện gì.

[00:38:27] Chỉ là vừa vào Quân cơ xứ, vạn sự còn mơ hồ.

[00:38:31] Mấy hôm trước đã đàn hặc Kỷ Hiểu Lam.

[00:38:35] Nghĩ lại thấy có phần hấp tấp.

[00:38:37] Ta lại dâng một tấu chương nữa.

[00:38:39] điều Chu Khuê sư phụ về kinh.

[00:38:41] Hoàng A mã lại không tỏ ý kiến.

[00:38:44] Quế trung đường là đứng đầu Quân cơ.

[00:38:49] không biết có thể thành toàn cho bản vương.

[00:38:51] ...tâm nguyện tôn sư trọng đạo này không?

[00:38:57] Thần nguyện dâng sớ.

[00:39:05] Vị trà này thế nào?

[00:39:10] Trà ngon.

[00:39:16] Ta nghe nói Hoàng A mã hôm qua.

[00:39:22] đã gọi lão thập ngũ đến nói chuyện.

[00:39:27] Thật là ân sủng đặc biệt.

[00:39:31] Lão thập nhất, ngươi đừng nản lòng, ngươi có cơ hội lớn đấy.

[00:39:37] Hoàng A mã mấy lần nam tuần, ngươi đều phụng chỉ giám quốc.

[00:39:42]

[00:39:47] Phần thắng của ngươi lớn hơn hắn.

[00:39:51] Chưa chắc. Hôm qua ta nghe nói.

[00:39:56]

[00:40:02] Hoàng A mã nói để sau hẵng bàn.

[00:40:06] Ta nghĩ rằng.

[00:40:08]

[00:40:12] Chúng ta cũng phải nghĩ cách, không thể để Chu Khuê về kinh.

[00:40:15] Chúng ta cũng phải nghĩ cách, không thể để Chu Khuê về kinh.

[00:40:16] Lão thập nhất, ta theo ngươi chắc rồi.

[00:40:20] Đợi ngày nào ngươi làm Hoàng thượng, đừng quên bát ca của ngươi đấy.

[00:40:25] Xem ngươi nói gì kìa.

[00:40:27] Ta là người thế nào ngươi còn không biết sao?

[00:40:33] Đây có một bài thơ, ngươi xem đi.

[00:40:41] Thánh chủ tuổi cổ hy, hồng nho tuổi hoa giáp.

[00:40:46] Cân nhắc chức vụ trọng yếu, tam công chờ hiền tài.

[00:40:51]

[00:40:56] Ngươi lấy cái này ở đâu ra vậy?

[00:40:58]

[00:41:03] Trong số các A ca.

[00:41:04] Ta tự tin hơn các ngươi chính là làm văn làm thơ.

[00:41:10] Thơ ta làm ra toàn là gió sớm trăng sáng, sầu lo đường cũ.

[00:41:13] Không bằng lão thập ngũ thẳng tiến sào huyệt, khí phách hùng vĩ.

[00:41:17] Bài thơ này từ đâu ra?

[00:41:19] Chuyện này ta vẫn luôn thấy kỳ lạ.

[00:41:21] Là Hòa trung đường đưa cho ta, không nói một lời.

[00:41:25]

[00:41:29] Lần này ta thấy lạ.

[00:41:32] Sao Hòa Thân lại đứng về phía chúng ta rồi?

[00:41:34] Ngươi nói xem Hòa Thân đây là cáo chết thỏ sầu...

[00:41:39] ...hay là đã ngửi thấy gió chiều nào ở chỗ Hoàng A mã?

[00:41:43] Lão thập nhất, cái này ngươi đừng bận tâm.

[00:41:46] Bất kể Hoàng A mã có thoái vị hay không.

[00:41:48] Anh em chúng ta phải lo trước tính sau, sớm quyết đoán.

[00:41:52]

[00:41:55] Nếu Hòa Thân đã tỏ ý tốt với chúng ta.

[00:41:57] chúng ta cứ nắm lấy hắn.

[00:42:01] Bài thơ này đến đúng lúc thật.

[00:42:12]

[00:42:20] xin điều Chu Khuê về kinh.

[00:42:22] phụ trách việc khắc in thơ ngự chế.

[00:42:27] Hôm nay A Quế lại dâng sớ, một lần nữa bảo cử.

[00:42:31] Nói xem ý kiến của các ngươi.

[00:42:39] Gia Thân vương chí thành chí hiếu.

[00:42:42] Việc khắc in tập thơ ngự chế cũng là việc cấp bách.

[00:42:45] (Trống)

[00:42:46] Nô tài cho rằng Chu Khuê là người thích hợp.

[00:42:52] Hòa Thân.

[00:42:53] Nô tài cho rằng Chu sư phụ...

[00:42:56] đã hoàn thành biên soạn tập thơ ngự chế, công lao rất lớn.

[00:43:00] Chu Khuê làm tuần phủ một phương, gánh vác trọng trách.

[00:43:02] Còn việc khắc in tập thơ cứ theo trình tự là được.

[00:43:06] Nô tài cho rằng Quốc tử giám hoặc Hàn lâm viện.

[00:43:07] Nô tài cho rằng giao cho Quốc tử giám hoặc Hàn lâm viện.

[00:43:09] cử người chuyên lo việc này là được.

[00:43:11] sẽ không có sai sót gì.

[00:43:15] Nô tài có vài suy nghĩ ngu muội, xin thẳng thắn tâu bày không giấu giếm.

[00:43:20] Lời nhận xét của Kỷ Hiểu Lam, nô tài cho rằng không phải là nói bừa.

[00:43:24] Vì chuyện này liên quan đến thanh danh của Hoàng thượng, cần phải cân nhắc kỹ lưỡng.

[00:43:27] Nếu điều Chu Khuê về kinh, sau đó lại bổ nhiệm vào chức vị quan trọng,

[00:43:31] thần tử trong thiên hạ sẽ cho rằng...

[00:43:33] Chu Khuê được trọng dụng là vì biên soạn tập thơ ngự chế.

[00:43:35] Chu Khuê được trọng dụng là vì biên soạn tập thơ ngự chế.

[00:43:35] chứ không phải vì tài năng của ông ta xứng đáng được trọng dụng.

[00:43:38] Trái lại sẽ mở ra con đường may mắn tiến thân, cầu xin sủng ái.

[00:43:47] Hoàng A mã, nhi thần ở đây có một bài thơ.

[00:43:51] Xin Hoàng A mã ngự lãm.

[00:44:21] Đây là con viết?

[00:44:26] Bẩm Hoàng A mã.

[00:44:27] Đây là nhi thần viết mừng thọ 60 của Chu Khuê sư phụ.

[00:44:30] Con biết mình sai ở đâu không?

[00:44:33] Nhi thần không biết ạ.


 0 Commenti sort   Ordina per


Avanti il prossimo