Vương Triều Càn Long -

34/40 Video zapisi

Vương Triều Càn Long vietsub tập 34

0 Pogledi· 08/21/25
ai_sub_studio
ai_sub_studio
Pretplatnici
0

Vương Triều Càn Long (乾隆王朝) là bộ phim dã sử hoành tráng, khép lại series "bộ ba phim vương triều" kinh điển của Trung Quốc, nối tiếp thành công của Vương Triều Khang Hy và Vương Triều Ung Chính. Tác phẩm được xem là một trong những bộ phim lịch sử Trung Quốc đáng xem nhất.
Phim tập trung vào những năm cuối đời của Càn Long Đế (do diễn viên gạo cội Tiêu Hoảng thủ vai), khắc họa một triều đại vẻ ngoài thịnh vượng "Khang Càn thịnh thế" nhưng bên trong đã mục ruỗng bởi nạn tham nhũng. Trọng tâm của phim là cuộc đấu trí căng thẳng và mâu thuẫn nội tâm của Càn Long khi đối mặt với đại tham quan Hòa Thân, vừa là một sủng thần, vừa là mầm mống suy vong của triều đại.
Với kịch bản sâu sắc và diễn xuất đỉnh cao, Vương Triều Càn Long mang đến một góc nhìn đa chiều, trần trụi về một trong những vị vua nổi tiếng nhất lịch sử nhà Thanh. Nếu bạn là fan của thể loại phim chính kịch, cung đấu và lịch sử, đây chắc chắn là tác phẩm không thể bỏ lỡ.

Prikaži više

[00:02:36] Đồ khốn! Ngươi tự xem đi.

[00:02:40] Vương gia, cái này...

[00:02:41] Trước khi đi,

[00:02:42] ta đã dặn đi dặn lại ngươi phải hành sự cẩn trọng.

[00:02:45] Sao ngươi lại quên rồi hả?

[00:02:47] Vương gia, thần làm theo đúng như lời ngài dặn mà.

[00:02:50] Trước tiên xử lý bọn phỉ nổi loạn, sau đó điều tra người tên Tô Kỷ.

[00:02:53] Nhưng bây giờ,

[00:02:54] các đại thần lũ lượt dâng sớ đàn hặc ngươi.

[00:02:57] Nói ngươi ở Hà Nam, một là không xin chỉ dụ, hai là không thẩm vấn,

[00:03:00] tự ý chém quan triều đình. Ngươi làm vậy là lạm quyền.

[00:03:03] Tô Kỷ, cái tên cẩu đản bao thiên đó,

[00:03:05] chết một trăm lần cũng đáng.

[00:03:06] Còn lạm quyền hay không lạm quyền cái gì nữa.

[00:03:08] Nếu triều đình mà không chém không giết loại cẩu quan như vậy,

[00:03:10] thì còn thiên lý vương pháp gì nữa chứ.

[00:03:13] Ta biết ngươi một lòng trung thành,

[00:03:15] nhưng đây không chỉ là vấn đề đáng giết hay không đáng giết.

[00:03:17] Bây giờ mọi người xem chuyện này như một phong vũ biểu,

[00:03:20] xem xem gió rốt cuộc thổi về hướng nào.

[00:03:22] Ngươi có hiểu không?

[00:03:24] Vương gia, vậy thì nô tài không hiểu rồi.

[00:03:28] Trong số các đại thần đàn hặc ngươi,

[00:03:30] có một bộ phận không cần phải nói,

[00:03:32] là thật sự cho rằng hành động này của ngươi vi phạm pháp chế.

[00:03:36] Nhưng còn một bộ phận khác thấy ngươi xử trí Tô Kỷ,

[00:03:40] không tránh khỏi cảm giác "thỏ chết cáo buồn".

[00:03:44] Còn có một nhóm người khác,

[00:03:46] họ rõ ràng là muốn thông qua chuyện này,

[00:03:49] để xem thái độ của Hoàng A mã đối với ta.

[00:03:51] Xem xem nếu người của ta làm hỏng việc,

[00:03:53] Hoàng A mã có ý che chở hay là không chút dung tình.

[00:03:56] Nếu Hoàng A mã có ý che chở,

[00:03:59] họ đương nhiên sẽ đứng về phía ta.

[00:04:02] Nếu Hoàng A mã phạt ngươi,

[00:04:06] họ cũng sẽ mau chóng tìm chủ nhân sáng suốt khác.

[00:04:10] Chủ tử tốt của tôi,

[00:04:12] Nô tài Ngạch Sâm Đặc chỉ biết trung thành làm việc,

[00:04:14] trong bụng không có nhiều mưu mô như vậy.

[00:04:17] Vậy thì họa này thần đã gây ra rồi,

[00:04:20] chủ tử, ngài nói nô tài phải làm sao đây?

[00:04:24] Đồ khốn!

[00:04:38] Ngạch tướng quân, ngài lại đến gặp Vương gia à.

[00:04:57] Vương gia, nói sao với Ngạch tướng quân đây ạ?

[00:05:01] Đừng để ý đến hắn nữa.

[00:05:08] Nô tài đáng tội chết.

[00:05:24] Tấu sớ của các ngươi trẫm đều xem cả rồi.

[00:05:27] Điều trẫm không hiểu là,

[00:05:30] Ngạch Sâm Đặc giết một Tô Kỷ,

[00:05:33] đã chọc giận mọi người rồi sao?

[00:05:37] Bình thường các ngươi nói phải bảo vệ pháp kỷ triều đình,

[00:05:41] nói hay lắm.

[00:05:44] Nhưng nếu thật sự muốn bảo vệ pháp kỷ triều đình,

[00:05:47] vậy thì Tô Kỷ là người đầu tiên đáng bị giết.

[00:05:51] Vậy thì Tô Kỷ là người đầu tiên đáng bị giết.

[00:05:54] Ngạch Sâm Đặc không xin chỉ dụ,

[00:05:56] nhưng nếu thật sự xin chỉ dụ, trẫm cũng chỉ có một chữ: Chém!

[00:06:01] Nhưng nếu thật sự xin chỉ dụ, trẫm cũng chỉ có một chữ: Chém!

[00:06:03] Hoàng thượng!

[00:06:07] Hoàng thượng, thần có lời muốn nói.

[00:06:11] Nói.

[00:06:15] Tô Kỷ mượn chuyện dẫn nước sông Hoàng Hà để xử lý đất kiềm mà tranh công,

[00:06:19] không tiếc dẫn nước sông Hoàng Hà làm ngập ruộng tốt của bá tánh.

[00:06:21] Lòng dạ đó đáng bị trừng phạt. Đúng như Hoàng thượng đã nói,

[00:06:24] nếu Ngạch Sâm Đặc xin chỉ dụ,

[00:06:26] Hoàng thượng cũng sẽ xử Tô Kỷ tại chỗ.

[00:06:29] Cho nên Ngạch Sâm Đặc tuyệt đối không thể bị phạt.

[00:06:32] Nhưng thân là khâm sai,

[00:06:33] nhiệm vụ chuyến đi Hà Nam lần này của Ngạch đại nhân,

[00:06:35] trong thánh chỉ đã ghi rất rõ ràng.

[00:06:37] Thứ nhất là giải quyết chuyện dân biến,

[00:06:40] thứ hai là điều tra rõ việc làm của Tô Kỷ.

[00:06:43] Nhưng không hề yêu cầu ông ta tự mình xử lý chuyện này.

[00:06:45] Mà Ngạch đại nhân không xin chỉ dụ, không lấy khẩu cung của phạm quan,

[00:06:48] đã chém đầu Tô Kỷ, cuối cùng vẫn là hành vi lạm quyền.

[00:06:52] Thứ hai, tội của Tô Kỷ

[00:06:54] là ở chỗ báo cáo sai số lượng đất kiềm, tàn hại bá tánh.

[00:06:57] Nhưng việc ông ta đề xuất dẫn nước sông Hoàng Hà xử lý đất kiềm thì không sai.

[00:07:00] Không những không sai, nếu thực hiện đúng cách,

[00:07:03] ngược lại còn là một kế sách tốt có lợi cho quốc kế dân sinh.

[00:07:06] Đây cũng chính là lý do ngày đó ở Quân Cơ Xứ,

[00:07:08] các vị đại thần và hai vị Vương gia

[00:07:10] đã hết lòng chủ trương để Tô Kỷ thử nghiệm phương pháp này.

[00:07:14] Ngạch Sâm Đặc lỗ mãng chém giết Tô Kỷ như vậy,

[00:07:18] tuy nói không phải là sai lầm,

[00:07:20] nhưng lại không để lại lời khai của phạm quan,

[00:07:22] sau này ắt sẽ có ẩn họa.

[00:07:24] Thử nghĩ xem, các tổng đốc, tuần phủ ở các tỉnh khác,

[00:07:27] sau này có muốn thực hiện việc dẫn nước sông Hoàng Hà xử lý đất kiềm nữa không?

[00:07:30] Nếu thực hiện,

[00:07:31] quan viên liệu có vì chuyện của Tô Kỷ mà trong lòng e ngại không?

[00:07:34] Đó là thứ hai. Còn một điểm quan trọng nhất,

[00:07:40] Hà Nam xảy ra dân biến.

[00:07:41] Nếu chỉ đơn thuần là để dẹp loạn,

[00:07:44] triều đình chỉ cần thể hiện thái độ,

[00:07:47] lệnh cho quan viên địa phương tự giải quyết là được.

[00:07:50] Hoàng thượng sở dĩ phải cử khâm sai,

[00:07:53] còn có một tầng ý nghĩa nữa,

[00:07:55] đó là để điều tra rõ nguyên nhân của dân biến,

[00:07:58] có thể xử lý tốt đẹp chuyện này.

[00:08:00] Nhưng Ngạch đại nhân vừa đến Hà Nam,

[00:08:02] không hỏi nguyên nhân hậu quả của sự việc,

[00:08:04] chỉ nghe lời nói một phía của Tô Kỷ,

[00:08:06] đã dẫn binh giết nhiều bá tánh như vậy.

[00:08:08] Bá tánh Hà Nam đúng là đã xông vào nha môn,

[00:08:11] đánh quan viên địa phương.

[00:08:13] Nhưng đó là bị ép đến đường cùng, cũng là sự việc có nguyên do.

[00:08:16] Trong đó đương nhiên cũng có những kẻ lòng dạ bất chính,

[00:08:18] nhân cơ hội đối đầu với triều đình, đáng bị giết.

[00:08:22] Nhưng trong số bao nhiêu bá tánh vô tội đó,

[00:08:25] lẽ nào không có một người nào có thể tha thứ sao?

[00:08:30] Hoàng thượng yêu dân như con, lòng dạ từ bi,

[00:08:32] nhưng Ngạch đại nhân...

[00:08:33] lại tàn khốc giết hại bá tánh vô tội như vậy.

[00:08:36] Cho nên thần cho rằng Ngạch Sâm Đặc cố nhiên không thể phạt,

[00:08:38] nhưng cũng tuyệt đối không nên ban thưởng.

[00:08:40] Nếu họ đã âm mưu tạo phản,

[00:08:42] thì không thể nói là vô tội.

[00:08:44] Ngạch Sâm Đặc...

[00:08:46] Hoàng A mã, nhi thần cho rằng,

[00:08:51] Hòa trung đường nói có lý.

[00:08:59] Hôm nay bãi triều đi!

[00:09:01] (cúi người)

[00:09:03] Hòa Thân, ngươi ở lại.

[00:09:16] Tạ Hoàng thượng.

[00:09:21] Dạ.

[00:09:37] Hoàng...

[00:09:40] Hòa Thân.

[00:09:44] Bình thường ngươi là người hiểu chuyện nhất,

[00:09:48] sao hôm nay lại hồ đồ thế?

[00:09:52] Hoàng thượng, nô tài không hồ đồ.

[00:09:57] Vậy ngươi biết trẫm định nói gì rồi chứ?

[00:09:59] Nô tài biết.

[00:10:01] Ngươi nói xem, không hồ đồ chỗ nào.

[00:10:06] Hoàng thượng là đang nói,

[00:10:09] nô tài hôm nay không nên ở trên triều đình,

[00:10:12] ngăn cản việc ban thưởng cho Ngạch Sâm Đặc.

[00:10:15] Nô tài cả gan phỏng đoán, Hoàng thượng là vì thần mà nghĩ.

[00:10:20] Không muốn giữa thần và Gia Thân vương,

[00:10:23] vì chuyện này mà nảy sinh hiềm khích.

[00:10:29] Nhưng trước đây nô tài cũng từng nói với Hoàng thượng,

[00:10:34] nô tài hầu hạ chủ tử,

[00:10:36] luôn dựa trên ba chữ "không dùng tâm cơ".

[00:10:39] Đối với Hoàng thượng như vậy, đối với Gia Thân vương cũng như vậy.

[00:10:45] Thần chỉ biết lần này Ngạch Sâm Đặc làm việc,

[00:10:50] quả thực đã làm quá tay.

[00:10:52] Cho nên cứ nói thẳng, không hề nghĩ đến chuyện khác.

[00:10:57] Cho nên nô tài nói nô tài không hề hồ đồ.

[00:11:08] Hòa Thân à Hòa Thân.

[00:11:13] Tấm lòng này của ngươi, trẫm sao lại không biết chứ?

[00:11:20] Ngươi phải biết, trẫm và ngươi là quân thần tương tri.

[00:11:29] Đó là đã trải qua hơn mười năm sóng gió,

[00:11:36] trẫm còn từng đá ngươi một cước.

[00:11:47] Cho nên mới có sự thấu hiểu và tin tưởng như hôm nay.

[00:11:58] Nhưng các hoàng tử của trẫm, đều trẻ người non dạ,

[00:12:11] ngươi cũng không ít lần ra vẻ Quân cơ đại thần.

[00:12:17] Đương nhiên, đó là ngươi thay trẫm ràng buộc chúng.

[00:12:24] Nhưng trong lòng chúng sẽ có oán khí.

[00:12:30] Hòa Thân, bây giờ trẫm hơn bất cứ lúc nào,

[00:12:34] đều mong ngươi có thể hòa hợp với chúng.

[00:12:50] Ngươi một lòng vì trẫm, vì triều đình,

[00:12:57] sao ngươi không chừa cho mình một đường lui chứ?

[00:13:11] Hoàng thượng!

[00:13:18] Đứng dậy, đứng dậy, đứng dậy đi!

[00:13:39] Lão Thập Nhất.

[00:13:40] Bát ca, sao huynh lại đến đây?

[00:13:41] Huynh gấp gáp tìm đệ có chuyện gì vậy?

[00:13:43] Xem kịch hay. Kịch gì?

[00:13:45] Hôm nay trên triều đình,

[00:13:46] lúc Hòa Thân kể tội Ngạch Sâm Đặc,

[00:13:48]

[00:13:50] Thấy mặt nó lúc xanh lúc trắng.

[00:13:53] Nó đáng đời lắm. Ta nói cho huynh nghe,

[00:13:56] trước đây toàn là Hòa Thân giúp lão Thập Ngũ.

[00:14:00] Bây giờ hai người bọn họ trở mặt rồi.

[00:14:02] Không có Hòa Thân giúp đỡ, nó còn làm được cái quái gì.

[00:14:07] Nhưng còn có Hoàng A mã che chở nó.

[00:14:09] Không đâu. Huynh biết Hoàng A mã nghe lời ai nhất mà.

[00:14:11] Của ai?

[00:14:12] Đó không phải nghe lời lão Thập Ngũ, mà là Hòa Thân.

[00:14:20] Nếu không phải Hòa Thân cứ một mực giúp nó,

[00:14:22]

[00:14:26] Bọn họ trở mặt là chuyện tốt.

[00:14:28] Lão Thập Ngũ suốt ngày vênh váo, ta cũng thấy bực mình.

[00:14:34] Bây giờ là thời điểm quan trọng.

[00:14:37] Một thời gian trước,

[00:14:39] lão Thập Ngũ muốn điều lão sư của chúng ta là Chu Khuê vào kinh thành.

[00:14:43] Hòa Thân không vui.

[00:14:45] Kỷ Hiểu Lam cũng tức giận rời khỏi kinh thành.

[00:14:49] Bây giờ lão Thập Ngũ chỉ hận một mình Hòa Thân.

[00:14:53] Nó muốn dùng Tô Kỷ, Tô Kỷ mất đầu.

[00:14:58] Muốn dùng Ngạch Sâm Đặc,

[00:15:00] thì Ngạch Sâm Đặc lại là một tên khốn ngốc nghếch.

[00:15:03] Chuyện tốt đều bị nó làm hỏng cả rồi.

[00:15:06] Bây giờ trong tay nó không còn ai rồi.

[00:15:09] Tốt lắm, cứ để bọn họ náo loạn đi.

[00:15:10] Náo càng dữ càng tốt.

[00:15:12] Chúng ta cứ chờ xem kịch hay của lão Thập Ngũ đi.

[00:15:16] Nhưng làm sao để họ trở mặt nhau đây?

[00:15:22] Xem ra chúng ta phải suy nghĩ kỹ hơn một chút.

[00:15:28] Lại đây.

[00:15:36] Lão Thập Ngũ à, đệ không giống chúng ta.

[00:15:40] Đệ là người làm việc lớn.

[00:15:43] Cái đầu óc này phải thật tinh minh đấy.

[00:15:47] Hai người chúng ta thì không được.

[00:15:49] Suốt ngày hồ đồ.

[00:15:51] Căn bản không làm được chuyện gì.

[00:15:53] Hoàng huynh nhắc nhở đệ một câu,

[00:15:55] người nào đệ có thể dùng,

[00:15:58] người nào đệ phải thực sự đề phòng một chút.

[00:16:05] Ai?

[00:16:06] Hòa Thân.

[00:16:08] Không không không, người này ta biết.

[00:16:11] Chuyện lớn nhỏ trong triều đình đều phải dựa vào ông ấy.

[00:16:14] Đối với Hoàng A mã cũng trung thành, đối với chúng ta cũng không tệ.

[00:16:17] Người tài.

[00:16:18] Mai mốt chúng ta còn phải học hỏi ông ấy nhiều.

[00:16:22] Với ai? Học hỏi ông ta à?

[00:16:26] Như vậy thì mấy huynh đệ chúng ta,

[00:16:29] sau này sẽ không còn là huynh đệ được nữa.

[00:16:31] Sao lại nói vậy?

[00:16:33] Đệ còn nhớ bài thơ lần trước đệ viết cho Chu Khuê lão sư,

[00:16:37] bảo ta đưa cho Hoàng A mã không?

[00:16:39] Ta biết.

[00:16:41] Chuyện đó đệ vẫn luôn giận ta.

[00:16:43] Nhưng đệ có biết ai đã đưa bài thơ đó cho ta không?

[00:16:46] Ai?

[00:16:49] Hòa Thân.

[00:16:49] Hòa Thân?

[00:16:53] Thật sao?

[00:16:53] Nói là thật sao?

[00:17:00] Vương gia, Thập công chúa đến.

[00:17:04] Mời vào.

[00:17:07]

[00:17:12] Vậy thì ta không hiểu rồi.

[00:17:15] Trước đây chuyện gì ngài cũng nghĩ cho Thập Ngũ ca trước tiên.

[00:17:19] Người khác không biết, nhưng ta biết.

[00:17:22] Thập Ngũ ca trong lòng cũng hiểu. Nhưng bây giờ,

[00:17:25]

[00:17:29] Ngài không thấy tối hôm nay sao,

[00:17:31] Thập Nhất ca nói câu này câu kia,

[00:17:33] hả hê châm chọc huynh ấy.

[00:17:34] Huynh ấy cứ thế mà cắn răng chịu đựng.

[00:17:36] Ta từ nhỏ đã thân với Thập Ngũ ca nhất.

[00:17:39] Ta chưa từng thấy huynh ấy như vậy bao giờ.

[00:17:42] Công chúa, người cũng đang trách ta sao?

[00:17:46] Người cũng cho rằng,

[00:17:47] ta cố ý đối đầu với Thập Ngũ gia, phải không?

[00:17:52] Ta không trách ngài, ta lo lắng cho ngài.

[00:18:00] Trên đời này, ngoài Hoàng A mã, ngoài Thập Ngũ ca,

[00:18:03] người thân nhất với ta chính là ngài và A Đức.

[00:18:07] Ta hy vọng mọi người đều có thể sống tốt.

[00:18:10] Có thể hòa thuận với nhau.

[00:18:14] A mã.

[00:18:16] Con biết cha luôn nghiêm túc nhất trong chuyện triều chính.

[00:18:20] Những chuyện đó con không hiểu, cũng không muốn hiểu.

[00:18:23] Nhưng người khác đều không đứng ra nói những lời làm mất lòng đó,

[00:18:27] tại sao cha cứ phải ôm chuyện vào người vậy?

[00:18:32] Điều con càng không hiểu là,

[00:18:34] ban thưởng cho Ngạch Sâm Đặc quan trọng đến thế sao?

[00:18:36] Còn quan trọng hơn cả mối quan hệ giữa cha và Thập Ngũ ca sao?

[00:18:39] Đúng, quan trọng như vậy đấy.

[00:18:49] Công chúa, người cũng biết,

[00:18:53] Hoàng thượng đối với Hòa Thân ta ân sâu nghĩa nặng.

[00:18:58] Công chúa từ khi hạ giá đến Hòa phủ,

[00:19:00] cũng mọi bề nghĩ cho ta, cho gia đình này.

[00:19:04] Hòa Thân ta sao lại không biết.

[00:19:06] Người nghĩ xem, ta biết rõ Hoàng thượng thương con,

[00:19:09] biết rõ công chúa thân thiết với Thập Ngũ gia,

[00:19:12] Hòa Thân ta dù có vô lương tâm đến đâu,

[00:19:14]

[00:19:22] Ta làm vậy đều là vì tốt cho Gia Thân vương cả.

[00:19:29] Hòa Thân bảo muội đến à?

[00:19:32] Không phải ạ. Nhưng mà,

[00:19:35] Hòa Thân có nói với muội chuyện hôm đó ở Càn Thanh Cung.

[00:19:38] Hôm nay muội đến, ông ấy hoàn toàn không biết.

[00:19:41] Muội sợ hai người giận nhau,

[00:19:43] nên mới qua đây thăm huynh.

[00:19:46] Hai người bọn ta đâu có giận dỗi gì đâu.

[00:19:52] Thập Ngũ ca, muội biết,

[00:19:54] vì chuyện của Ngạch Sâm Đặc,

[00:19:56] huynh đang giận Hòa Thân.

[00:19:59] Hòa Thân đã nói với muội rất nhiều lời.

[00:20:02] Muội đã suy nghĩ, cảm thấy không được.

[00:20:05] Cho nên nhất định phải qua đây nói với huynh.

[00:20:09] Chuyện gì mà nghiêm trọng vậy?

[00:20:12] Thập Ngũ ca, những lời này

[00:20:15] Hòa Thân không cho muội nói với huynh đâu, thật đó.

[00:20:19] Nhưng muội nghĩ lại, hai người đều là người thân của muội.

[00:20:24] Muội không thể trơ mắt nhìn hai người,

[00:20:24] muội không thể trơ mắt nhìn hai người,

[00:20:25] có chuyện gì không thể vượt qua chứ.

[00:20:27] Hòa Thân đã nói gì với muội vậy?

[00:20:30] Ngạch Sâm Đặc là người của Gia Thân vương huynh,

[00:20:32] chuyện này ai cũng biết.

[00:20:34] Vốn dĩ các đại thần lũ lượt dâng sớ đàn hặc ông ta,

[00:20:37] bất kể mỗi người mang tâm tư gì,

[00:20:40] nhưng có một điểm là nhất trí,

[00:20:41] đó là cho rằng ông ta quả thực có lỗi.

[00:20:45] Nếu Thập Ngũ ca có thái độ mập mờ,

[00:20:47] vậy thì tất cả mọi người sẽ cho rằng,

[00:20:48] Gia Thân vương đang bao che cho thân tín của mình.

[00:20:50] Vậy thì Gia Thân vương là người xử sự không công bằng.

[00:20:54] Huynh tuy nhất thời chiếm thế thượng phong,

[00:20:57] nhưng lại đánh mất lòng người.

[00:21:03] Lại nói đến quan viên địa phương, cũng cùng đạo lý đó.

[00:21:07] Ngạch Sâm Đặc là người của Gia Thân vương.

[00:21:10] Ông ta đã giết nhiều bá tánh như vậy,

[00:21:11] không xin chỉ dụ đã tự tay giết một đại quan.

[00:21:15] Có thể dùng một chữ "tàn nhẫn" để hình dung phải không?

[00:21:18] Người của Gia Thân vương lập công,

[00:21:21] Gia Thân vương cũng được thơm lây.

[00:21:23] Người của Gia Thân vương tàn nhẫn như vậy,

[00:21:25] vậy thì quan viên địa phương trong cả nước có phải cũng sẽ

[00:21:28] cho rằng thủ đoạn của Gia Thân vương quá tàn nhẫn, quá lợi hại không?

[00:21:33] Vào thời điểm này,

[00:21:34] để các tuần phủ khắp nơi đều cho rằng Gia Thân vương là người như vậy,

[00:21:40] là tốt hay không tốt? Thời kỳ đặc biệt,

[00:21:46] hoàng tử nào cũng muốn có cánh tay trái, cánh tay phải đắc lực.

[00:21:49] Ngạch Sâm Đặc hành sự lỗ mãng, làm việc không màng hậu quả này,

[00:21:53] có thể là người như vậy sao? Trong triều hơi có sóng gió,

[00:21:57] Gia Thân vương đã liên tục xin chỉ dụ điều lão sư của mình vào kinh.

[00:22:00] Liên tục tranh việc, giành công lao cho người của mình.

[00:22:03] Làm rõ ràng như vậy, trong mắt các triều thần,

[00:22:07] trong mắt Hoàng thượng,

[00:22:08] là cộng điểm hay trừ điểm cho Gia Thân vương?

[00:22:13] Đây đều là nguyên văn lời Hòa Thân nói với muội.

[00:22:21] Hòa Thân nói đúng, rất có lý.

[00:22:27] Ta không giận ông ấy.

[00:22:29] Không, Thập Ngũ ca, muội nhìn ra được.

[00:22:35] Muội biết huynh đang đề phòng ông ấy.

[00:22:40] Với sự hiểu biết của muội về ông ấy bao năm nay,

[00:22:45] muội biết,

[00:22:46] ông ấy vẫn luôn giúp huynh chứ không phải muốn hại huynh.

[00:22:50] Huynh nghĩ xem, tại sao ông ấy phải hại huynh chứ?

[00:22:53] Có lợi ích gì cho ông ấy chứ?

[00:22:57] Muội không thể nói bừa được. Muội sẽ lừa huynh sao?

[00:23:03] Người thật sự thân cận với Hoàng A mã, chỉ có hai người các huynh.

[00:23:07] Hai người không thể có lòng đề phòng lẫn nhau được.

[00:23:11] Ông ấy trung thành với Hoàng A mã, sao lại không trung thành với huynh chứ?

[00:23:17] Lúc nhỏ ở trước mặt Hoàng A mã,

[00:23:21] huynh cũng hay nói muội, muội cũng hay nói huynh.

[00:23:25] Chẳng lẽ chúng ta không tốt sao?

[00:23:31] Không có không tốt, không có không tốt mà.

[00:23:40] Ta nói lại với muội một lần nữa,

[00:23:43] ta sẽ không vì chuyện của Ngạch Sâm Đặc,

[00:23:46] mà giận dỗi với Hòa Thân.

[00:23:48] Hơn nữa, sau này trong rất nhiều chuyện,

[00:23:51] ta vẫn rất cần sự giúp đỡ hết mình của ông ấy.

[00:23:54] Thật không?

[00:23:57] Huynh đừng lừa muội, muội lo chết đi được.

[00:24:00] Không lừa muội.

[00:24:02] Phải rồi, lần này muội đến, Hòa Thân thật sự không biết sao?

[00:24:05] Thật sự không biết.

[00:24:09] Lão gia có chuyện vui gì sao?

[00:24:12] Thư từ kinh thành. Nếu ta đoán không lầm,

[00:24:17] nói không chừng năm nay chúng ta sẽ được đón Tết ở kinh thành.

[00:24:27] Dạo này không biết làm sao,

[00:24:32] quan viên ngoại tỉnh,

[00:24:36] người chịu tang thì chịu tang, người ốm thì ốm.

[00:24:43] Trống ra không ít chức vị, không thể lơ là.

[00:24:52] Cần bổ nhiệm thì phải bổ nhiệm.

[00:24:56] Dạ, Hoàng thượng.

[00:24:58] Thần chờ đang định vì những chuyện này mà xin chỉ dụ của Hoàng thượng.

[00:25:07] Chức Giang Tô Tuần phủ,

[00:25:14]

[00:25:20] Nhi thần cho rằng, Đổng Cáo có thể đảm nhiệm.

[00:25:25] Đổng Cáo...

[00:25:30] Cứ vậy đi.

[00:25:34] Vĩnh Tinh, cũng nói xem Tào vận tổng đốc là ai?

[00:25:39] Hoàng A mã, không biết Thiết Bảo thế nào ạ?

[00:25:45] Các ngươi nói xem?

[00:25:53] Vậy cứ vậy đi.

[00:26:05]

[00:26:10] nó cho rằng Ngạch Sâm Đặc vẫn nên bị phạt.

[00:26:15] Vì hắn đã gây ra họa lớn.

[00:26:21] Trẫm thấy, không cần nữa.

[00:26:27] Tuổi còn trẻ, khó tránh khỏi thiếu chu toàn.

[00:26:35] Ngạch Sâm Đặc này,

[00:26:41] chức Hàng Châu tướng quân không phải đang trống sao?

[00:26:47] Cứ để hắn đi nhậm chức ở ngoài đi.

[00:26:50] Cũng là một người thích hợp.

[00:26:52] Thần cũng cho rằng người này chỉ là đầu óc đơn giản,

[00:26:56] rèn luyện thêm là được.

[00:27:00] Soạn thêm một đạo chỉ nữa.

[00:27:04] Trẫm nghĩ, Chu Khuê vẫn nên được trọng dụng lại.

[00:27:11] Điều nhiệm làm Hộ bộ Thượng thư, vào Quân Cơ Xứ hành tẩu.

[00:27:18] Còn nữa, Kỷ Hiểu Lam trở về đi.

[00:27:29] Tuân chỉ.

[00:27:31] Hòa gia lại có chuyện phiền lòng rồi.

[00:27:33] Ta ngày ngày phiền lòng, giờ khắc không yên.

[00:27:36] Trong mắt người khác, ta ở địa vị trung tâm, phong quang vô hạn,

[00:27:40] hô phong hoán vũ.

[00:27:45] Chỉ có nàng, Khanh Liên, là biết.

[00:27:48] Con người ta, một khi có dục vọng, ắt bị nó trói buộc.

[00:27:52] Mắc kẹt trong công danh lợi lộc, tả xung hữu đột,

[00:27:56] chỉ là uổng phí công sức.

[00:27:58] Người có thể nhìn thấu những điều này từ xưa đến nay cũng chỉ có vài người.

[00:28:01] Cần phải có tuệ căn, có pháp duyên mới có thể nhập vào bất nhị pháp môn.

[00:28:06] Vậy thì đã không còn là Hòa đại nhân, Hòa trung đường nữa rồi.

[00:28:14] Nói cũng lạ,

[00:28:17] điều nàng nói và điều ta nghĩ thường không cùng một hướng,

[00:28:22] nhưng mỗi khi ta gặp chuyện không vừa ý,

[00:28:25] lại muốn đến tìm nàng, muốn nói chuyện với nàng.

[00:28:28] Rồi trong lòng tự nhiên cũng thấy thoải mái hơn nhiều.

[00:28:34] Thiếp một thân nữ nhi yếu đuối, giúp được gì chứ.

[00:28:38] Thiếp sở dĩ chưa quy y cửa Phật,

[00:28:40] là vì thấy ngài một ngày mấy phen kinh hãi, có thể nói chuyện với ngài,

[00:28:45] có thể để ngài có được một khoảnh khắc yên bình.

[00:28:49] Ngài phiền muộn là vì ngài quá cô đơn,

[00:28:56] là vì ngài không có bạn bè, không có tri kỷ.

[00:29:03] Ai nói? Không phải có nàng sao? Còn có Vạn tuế gia.

[00:29:11] Vạn tuế gia là vua, ngài là tôi.

[00:29:14] Dù cho hai người là cặp vua tôi ngàn năm có một,

[00:29:18] nhưng ngài ấy không phải là bạn của ngài, không phải tri kỷ của ngài.

[00:29:22] Cả cuộc đời hai người,

[00:29:25] chỉ có giang sơn, chỉ có công việc.

[00:29:35] Trong lòng ta sao lại không biết.

[00:29:40] Bất kể Vạn tuế gia tin ta thế nào,

[00:29:45] ta cũng chỉ là một quân cờ của ngài ấy.

[00:29:49] Ta ngăn cản Chu Khuê vào kinh,

[00:29:50]

[00:29:53] Chu Khuê liền vào kinh. Cha con vẫn là cha con!

[00:29:57] Còn nữa, đại thọ tám mươi lăm tuổi của Hoàng thượng thoáng chốc đã đến.

[00:30:01] Cầm quyền đã sáu mươi năm. Lúc Hòa Thân vương qua đời,

[00:30:04] lại chọc thủng lớp giấy cửa sổ về việc Hoàng thượng có thiện vị hay không.

[00:30:09] Hoàng thượng bây giờ không tỏ thái độ, không biết là phúc hay họa.

[00:30:15] Hiện tại trên dưới triều đình đều đang quan tâm đến chuyện này.

[00:30:19] A Quế, Lưu Dung thái độ kiên quyết,

[00:30:23] nói bây giờ quốc gia đang trong thời buổi nhiều biến cố,

[00:30:26] Hoàng thượng không thể thoái vị.

[00:30:29] Kỷ Hiểu Lam thì chuồn thẳng ra ngoài biên ải.

[00:30:34] Các quan viên lớn nhỏ khác đều có tính toán riêng.

[00:30:41] Ta cũng nên có một chủ trương.

[00:30:47] Tâm nguyện lớn nhất đời này của Hoàng thượng,

[00:30:49] là vượt qua tất cả các đế vương, làm một người hoàn mỹ xưa nay.

[00:30:54] Thiện vị quả thực là việc mà các đế vương từ xưa chưa từng làm.

[00:30:59] Nước cờ này, Hoàng thượng sẽ đi.

[00:31:06] Hoàng thượng không phải không muốn thiện vị, mà là không yên tâm.

[00:31:11] Mấy vị hoàng tử, ngài ấy đều không hài lòng.

[00:31:14]

[00:31:16] Ta cũng chính là nhìn thấy điểm này,

[00:31:19] mới đặt cược vào người nó.

[00:31:23] Nhưng vị Thập Ngũ a ca này đối với ta lại không nóng không lạnh.

[00:31:27] Luôn không thể thân thiết được.

[00:31:31] Nếu có thể như Trương Đình Ngọc, làm một lão thần ba triều,

[00:31:38] đó sẽ là phúc phận lớn biết bao.

[00:31:46] Hòa gia, hãy như Kỷ Hiểu Lam, dũng cảm rút lui đi.

[00:31:55] Chúng ta đều có đường lui, nhưng Hoàng thượng thì sao?

[00:32:03] Không có Hoàng thượng thì không có Hòa Thân ta.

[00:32:06] Hoàng thượng không còn đường lui,

[00:32:07] Hòa Thân ta cũng không còn đường lui.

[00:32:18] Ta thật mong Hoàng thượng có thể vạn năm không già.

[00:32:22] Vạn năm không già.

[00:32:30] Chuyện sau này do trời định.

[00:32:33] Dù cho là Gia Cát Lượng, Lưu Bá Ôn tái thế,

[00:32:35] sao có thể tính toán không sót một kế nào.

[00:32:39] Nếu đã quyết tâm vượt khó đi lên,

[00:32:43] vậy thì Hoàng thượng có thể làm thiên tử đệ nhất kim cổ,

[00:32:46] Hòa gia ngài cũng có thể làm thần tử đệ nhất kim cổ.

[00:32:55] Người hiểu ta, chỉ có Khanh Liên.

[00:33:06] Có nàng bầu bạn, Hòa Thân ta đời này đủ rồi.

[00:33:12] Nepal, Gurkha xâm phạm Hậu Tạng.

[00:33:15] Đội quân tinh nhuệ của Triệu Huệ đã từ Tân Cương tiến vào Tây Tạng.

[00:33:20] Cùng với bộ của Hải Lan Sát đã đánh mấy trận ác liệt.

[00:33:24] Tấu sớ gửi về là xin cấp thêm lương thảo.

[00:33:27] Ở Hiếu Cảm, Hồ Bắc xuất hiện Thiên Địa Hội.

[00:33:29] Ba bốn ngàn người tụ tập trong rừng núi.

[00:33:31] Tuần phủ Hồ Bắc xin tăng thêm binh lực.

[00:33:36] Đây là Bạch Liên giáo ở Hà Nam lại gây chuyện.

[00:33:39] Đã chiếm được Lưu Gia Tập, lại đang áp sát An Dương.

[00:33:43] Tào bang và Diêm bang ở Chiết Giang vì vấn đề vận chuyển đường thủy và đường bộ,

[00:33:47] đã đại động can qua, thương vong hơn ba trăm người.

[00:33:50]

[00:33:53] Hòa đại nhân, Lưu đại nhân và hai vị Vương gia,

[00:33:59] đây đều là những việc cấp bách.

[00:34:02] Có cần nguyên văn tấu trình lên Hoàng thượng không?

[00:34:13] Nhiều chuyện như vậy tấu lên,

[00:34:14] Hoàng thượng sẽ ăn ngủ không yên.

[00:34:17] Chuyện chiến sự Hậu Tạng thì tấu trình, còn lại chúng ta phân công nhau.

[00:34:20] Xem có thể nghĩ ra biện pháp đối phó trước không.

[00:34:27] Hai vị Vương gia, xử lý như vậy có thỏa đáng không?

[00:34:35] Cứ làm vậy đi. Chuyện chiến sự do Quế trung đường phụ trách.

[00:34:40] Thiên Địa Hội, Bạch Liên giáo,

[00:34:42] phiền Lưu trung đường lo liệu nhiều hơn.

[00:34:46] Chuyện tiền lương do Hòa trung đường giải quyết.

[00:34:52] Ta và Thập Nhất ca kinh nghiệm không đủ,

[00:34:56] chỉ có thể phụ giúp các vị thôi, được không?

[00:35:03] Phải rồi, còn một chuyện quan trọng hơn.

[00:35:07] Đại thọ tám mươi lăm tuổi của Hoàng A mã,

[00:35:11] nói là đến ngay.

[00:35:14]

[00:35:16]

[00:35:17] đã sớm được dâng lên.

[00:35:19] Đèn lồng khắp nơi cũng đã được thắp lên.

[00:35:23] Sao năm nay đến giờ này vẫn chưa có động tĩnh gì.

[00:35:27]

[00:35:30]

[00:35:32] lần trước đã để Tiền Phong làm Hoàng A mã mất hứng.

[00:35:36] Lần này ta nhất định phải tự mình đốc thúc,

[00:35:40] làm cho chuyện này thật đẹp đẽ, thật vẻ vang.

[00:35:44] Hoàng A mã cũng sẽ vui vẻ.

[00:35:47] Thập Nhất ca, các vị trung đường, đệ thấy chuyện này,

[00:35:55] có phải nên xin chỉ dụ trước rồi mới thi hành không?

[00:35:59] Cái này còn xin chỉ dụ gì nữa?

[00:36:01] Đây vốn là chuyện đương nhiên mà.

[00:36:04] Các vị nghĩ xem, đại thọ tám mươi lăm của Hoàng A mã,

[00:36:07] bản thân nó đã là chuyện vui cả nước ăn mừng.

[00:36:10] Còn gì phải lấn cấn nữa chứ?

[00:36:13] Từ xưa đến nay,

[00:36:14] có mấy Hoàng đế có thể đón đại thọ tám mươi lăm chứ?

[00:36:18] Tám mươi lăm.

[00:36:29] Ta tán thành cách nói của Gia Thân vương, chắc chắn phải tổ chức.

[00:36:35] Là tổ chức lớn hay theo thông lệ, rốt cuộc làm thế nào,

[00:36:41] vẫn nên xin chỉ dụ rồi mới thi hành.

[00:36:44] Được.

[00:37:08] Vĩnh Tinh à.

[00:37:12] Nhi thần có mặt.

[00:37:13] Đại thọ tám mươi lăm của trẫm năm nay,

[00:37:18] chúng ta đổi quy cách đi.

[00:37:23] Bảo Ngự Thiện Phòng làm vài món điểm tâm tinh xảo,

[00:37:29] để các vị từ Quý phi trở lên,

[00:37:32] các A ca, Cách cách cùng trẫm tụ họp một chút là được rồi.

[00:37:40] Hoàng A mã...

[00:37:41] Hòa Thân! - Nô tài có mặt.

[00:37:47] Nghe nói nước Bỉ có một họa sĩ đến à?

[00:37:53] Vẽ còn đẹp hơn cả Lang Thế Ninh.

[00:37:56] Đều nghe nói như vậy.

[00:37:58] Đều nghe nói như vậy.

[00:38:02] Vậy thì bảo hắn vẽ cho trẫm một bức chân dung đi.

[00:38:06] Nô tài tuân chỉ.

[00:38:10] Dưỡng tâm kính thân hư kỷ tính, trướng vọng nam thiên lệ tự thùy.

[00:38:17] Bằng trình dao dao nại vô sí, ngô sư thiên lý hà sở quy.

[00:38:28] "Thầy ta ngàn dặm biết về nơi đâu"... Vương gia.

[00:38:34] Chu Khuê ta tài đức gì,

[00:38:36] mà làm phiền Vương gia phải bận tâm lo lắng như vậy.

[00:38:40] Thần không có gì báo đáp, chỉ có thể cúc cung tận tụy.

[00:38:50] Chu sư phụ, sau này ta phải trông cậy vào người.

[00:38:56] Bây giờ triều cục mờ mịt không rõ,

[00:38:59] nhiều chuyện mong sư phụ chỉ giáo.

[00:39:03] Hoàng A mã rốt cuộc có thiện vị hay không,

[00:39:06] ta có mấy phần thắng, đều không nắm chắc được.

[00:39:13] Hoàng A mã đối với ta lúc thì ân cần vỗ về,

[00:39:17] lúc thì lại khiển trách trước triều, không chừa chút thể diện.

[00:39:25] Thật không biết ngài ấy nghĩ thế nào.

[00:39:30] Thần vừa vào kinh thành, vẫn phải suy ngẫm một chút.

[00:39:35] Chuyện Hoàng thượng có thiện vị hay không, cả triều đình đều biết,

[00:39:40] đã không thể né tránh. Bất kể thánh tâm thế nào,

[00:39:45] Vương gia ngài chỉ có một con đường để đi.

[00:39:47] Vương gia ngài, chỉ có một con đường để đi.

[00:39:49] Kiên quyết can ngăn Hoàng thượng thoái vị.

[00:39:53] Thần đã thay Vương gia soạn một bản tấu sớ.

[00:39:59] Ngày mai dâng lên. Chuyện này nên sớm không nên muộn.

[00:40:03] Bất kể Hoàng thượng quyết định thế nào,

[00:40:06] Vương gia ngài cũng sẽ được điểm.

[00:40:11] Tấu sớ can ngăn Hoàng A mã thiện vị.

[00:40:40] Đợi một chút. Đi gọi Khanh Liên mau mau đến đây.

[00:40:45] Vâng.

[00:41:06] Vương gia, ngài thấy thế nào?

[00:41:10] Vương gia, muốn chọc thủng lớp giấy này,

[00:41:14] tuy là chuyện do thánh tâm độc đoán,

[00:41:17] chọc thủng vẫn tốt hơn là không.

[00:41:22] Nhưng để ta chọc thủng liệu có thích hợp không?

[00:41:25] Bây giờ Hoàng thượng do dự không quyết,

[00:41:28] Vương gia dâng tấu sớ này, đường hoàng chính trực,

[00:41:31] về tình về lý đều không thiên vị.

[00:41:35] Thúc đẩy Hoàng thượng làm rõ tình hình.

[00:41:37]

[00:41:47] Cứ nghe theo người.

[00:41:51] Ta đã quyết tâm rồi. Ý nàng thế nào?

[00:41:55] Ngài muốn làm đệ nhất thần tử kim cổ, thiếp sao cản ngài được.

[00:42:01] Không dâng sớ nữa.

[00:42:04] Chỉ tặng Hoàng thượng bốn chữ.

[00:42:06] Bốn chữ nào?

[00:42:44] Ngươi là người nước Bỉ?

[00:42:47] Vâng, Bệ hạ.

[00:42:48] Nghe nói ngươi vẽ còn đẹp hơn Lang Thế Ninh người Ý.

[00:42:52] Vâng, Bệ hạ.

[00:42:54] Nói xem,

[00:42:56] nước Bỉ của các ngươi so với Đại Thanh của chúng ta thì thế nào?

[00:43:02] Vâng, Bệ hạ.

[00:43:04] Sao ngươi chỉ biết nói một câu tiếng Đại Thanh vậy?

[00:43:07] Không phải đâu, Hoàng thượng.

[00:43:13] Vẽ xong rồi.

[00:43:14] Vẽ xong rồi!

[00:43:15] Trẫm muốn treo nó bên cạnh Thánh Tổ gia.

[00:43:19] Sẽ rất giống, Hoàng thượng.

[00:43:28] Nô tài cung thỉnh thánh an.

[00:43:31] Đứng dậy.

[00:43:32] Tạ Hoàng thượng.

[00:43:35] Xem xem hắn vẽ có giống không.

[00:43:50] Rất giống, Hoàng thượng.

[00:43:54] Hoàng thượng, Robert đã vẽ cho Hoàng thượng một bức tranh,

[00:43:59] nô tài cũng viết cho chủ tử một bức thư pháp.

[00:44:02] Chữ gì vậy?

[00:44:14] Nghiêu Thiên, Thuấn Nhật


 0 Komentari sort   Poredaj po