Vương Triều Càn Long -

3/40 वीडियो

Vương Triều Càn Long vietsub tập 3

0 विचारों· 08/21/25
ai_sub_studio
ai_sub_studio
ग्राहकों
0

Vương Triều Càn Long (乾隆王朝) là bộ phim dã sử hoành tráng, khép lại series "bộ ba phim vương triều" kinh điển của Trung Quốc, nối tiếp thành công của Vương Triều Khang Hy và Vương Triều Ung Chính. Tác phẩm được xem là một trong những bộ phim lịch sử Trung Quốc đáng xem nhất.
Phim tập trung vào những năm cuối đời của Càn Long Đế (do diễn viên gạo cội Tiêu Hoảng thủ vai), khắc họa một triều đại vẻ ngoài thịnh vượng "Khang Càn thịnh thế" nhưng bên trong đã mục ruỗng bởi nạn tham nhũng. Trọng tâm của phim là cuộc đấu trí căng thẳng và mâu thuẫn nội tâm của Càn Long khi đối mặt với đại tham quan Hòa Thân, vừa là một sủng thần, vừa là mầm mống suy vong của triều đại.
Với kịch bản sâu sắc và diễn xuất đỉnh cao, Vương Triều Càn Long mang đến một góc nhìn đa chiều, trần trụi về một trong những vị vua nổi tiếng nhất lịch sử nhà Thanh. Nếu bạn là fan của thể loại phim chính kịch, cung đấu và lịch sử, đây chắc chắn là tác phẩm không thể bỏ lỡ.

और दिखाओ

[00:02:44] Đứng lại!

[00:03:05] Hòa gia, thật đúng như ngài đoán.

[00:03:12] Mau nói.

[00:03:13] Hôm nay đưa cơm, quả nhiên có người bỏ độc.

[00:03:16] Cơm có độc là đưa cho ai?

[00:03:19] Một nữ tử tên Khanh Liên.

[00:03:23] [trống]

[00:03:29] Là Vương Đản Vọng, Vương đại nhân, sai các ngươi đưa cơm sao?

[00:03:33] Vâng.

[00:03:35] Hòa đại nhân, chuyện này ngài không cần phải hỏi.

[00:03:39] Ngày nào cũng là họ đưa cơm cho ta.

[00:03:46] Mở ra, ăn đi!

[00:03:47] Mở ra ăn đi!

[00:03:54] Ăn!

[00:03:56] Đại nhân tha mạng, trong này có độc ạ.

[00:04:01] Ngươi nói bậy!

[00:04:02] Di nãi nai, di nãi nai.

[00:04:06] Tôi biết ngài không muốn tin.

[00:04:08] Nhưng trong này thật sự có độc.

[00:04:11] Đây là do Vương Trung丞, Vương đại nhân, sai tôi mang tới.

[00:04:15] Chúng tôi không dám không nghe ạ.

[00:04:25] Phải, ta biết chuyện của hắn quá nhiều rồi.

[00:04:34] Hoa rơi hữu ý, nước chảy vô tình.

[00:04:45] Cô thật lòng đối đãi với hắn như vậy.

[00:04:47] Hắn lại muốn giết cô diệt khẩu.

[00:04:50] Cô tự xem mà làm đi.

[00:04:52] [trống]

[00:05:10] Hòa đại nhân!

[00:05:16] Các ngươi làm gì vậy?

[00:05:20] Các ngươi làm gì vậy? Ta là mệnh quan triều đình!

[00:05:59] Mau!

[00:06:14] Ngươi, Tô Khanh Liên, con tiện nhân này!

[00:06:21] Ta quyết không tha cho ngươi!

[00:06:35] Nô tài Hòa Thân quỳ tấu.

[00:06:38] Vương Đản Vọng mạo danh cứu tế để quyên góp, chứng cứ xác thực.

[00:06:42] Nô tài đã tra rõ.

[00:06:43] Tên Tuần phủ này đã nhận được tổng cộng hơn bảy trăm vạn lạng bạc quyên góp.

[00:06:47] Bỏ túi riêng đến hơn bốn trăm vạn.

[00:06:51] Số quan viên liên quan lên đến sáu mươi bốn người.

[00:06:53] Là điều mà nô tài chưa từng ngờ tới.

[00:06:56] Quan viên cả tỉnh Cam Túc cấu kết với nhau.

[00:07:01] Mà số bạc và đồ vật tham ô của Vương Đản Vọng...

[00:07:04] ...đã được vận chuyển toàn bộ về quê nhà ở Chiết Giang để cất giấu.

[00:07:14] Truyền chỉ, lệnh cho Hòa Thân áp giải Vương Đản Vọng và một nghìn quan viên tham ô...

[00:07:21] ...lập tức về kinh, nghiêm khắc thẩm tra.

[00:07:23] Lập tức áp giải về kinh, nghiêm khắc thẩm tra.

[00:07:25] Lệnh cho Tổng đốc Mân-Chiết Trần Huy Tổ.

[00:07:27] Khám xét, tịch thu gia sản của Vương Đản Vọng ở quê nhà.

[00:07:30]

[00:07:33] Thần lập tức soạn chỉ.

[00:08:19] Cô lên xe phía trước ngồi đi.

[00:08:21] Thiếp là vợ của tội thần, không đáng để đại nhân vì thiếp mà mạo hiểm.

[00:08:58] Cử mấy người đi kiểm tra bên đó.

[00:09:03] Chế đài Trần đại nhân đến.

[00:09:25] Mở ra!

[00:09:35] [trống]

[00:09:38] [trống]

[00:09:41] Vương Đản Vọng trấn giữ một nơi nghèo khó như Cam Túc.

[00:09:46] Nếu việc mạo danh cứu tế của hắn là vì bách tính Cam Túc...

[00:09:50] ...thì vẫn còn có chỗ để bàn luận.

[00:09:53] Không thể để bách tính đói bụng.

[00:09:57] Trẫm vốn tưởng rằng hắn mở kho quyên góp.

[00:10:00] Là vì có lòng yêu thương dân chúng.

[00:10:03] Nhưng hắn lại bỏ túi riêng.

[00:10:07] Hơn nữa còn lôi kéo quan viên cả tỉnh vào cuộc.

[00:10:11] Các khanh nói xem nên làm thế nào?

[00:10:16] Lưu Dung.

[00:10:17] Thần có mặt.

[00:10:18] Trong tay khanh cầm gì vậy?

[00:10:19] Bẩm Hoàng thượng, là sổ quan viên của Lại bộ.

[00:10:22] Khanh cầm sổ quan viên của Lại bộ lên điện.

[00:10:25] Là có lời muốn nói sao?

[00:10:28] Hoàng thượng, thần đang nghĩ...

[00:10:33] Trẫm biết, cả tỉnh Cam Túc.

[00:10:36] Từ Tuần phủ đến Bố chánh, Án sát, Đạo, Phủ, Huyện...

[00:10:46] Một lúc bắt đi sáu mươi bốn quan viên.

[00:10:47] Nhiều người như vậy đều phải xóa tên khỏi sổ quan viên của khanh.

[00:10:51] Khanh đang thấy khó xử phải không?

[00:10:52] Hoàng thượng anh minh.

[00:10:55] Hoàng thượng, lo lắng của Lưu Trung đường không phải là không có lý.

[00:11:00] Các chức quan của cả tỉnh đều bị bỏ trống.

[00:11:02] Đó là mỗi chức quan đều cần có người đảm nhiệm đấy.

[00:11:05] Thần cũng đang nghĩ...

[00:11:06] ...nhất thời e rằng cũng khó tìm được nhiều người lấp vào như vậy.

[00:11:08] Vì vậy...

[00:11:09] Thần cho rằng Vương Đản Vọng đáng chém, kẻ chủ mưu phải bị trừng trị.

[00:11:12] Còn những kẻ tòng phạm, có thể xem xét cho họ lấy công chuộc tội.

[00:11:23] Hoàng thượng, lời của Lưu đại nhân và Kỷ đại nhân vừa rồi...

[00:11:28] ...thần thực sự không dám tán đồng.

[00:11:30] ...thần thực sự không dám tán đồng.

[00:11:32]

[00:11:35] Không có chuyện lấy công chuộc tội gì cả.

[00:11:45] Bất kể thiếu bao nhiêu quan viên, kẻ đáng chém thì phải chém.

[00:11:54] Vụ án Vương Đản Vọng mạo danh cứu tế, tham ô...

[00:11:57] ...số quan viên liên quan tổng cộng là một trăm linh bảy người.

[00:12:01] Trong đó có Bố chánh sứ tam phẩm Ngô Diên Tán.

[00:12:04] Án sát sứ tứ phẩm Kha Đạo Hưng.

[00:12:07] Tri phủ ngũ phẩm Tưởng Toàn Địch, Đồng tri lục phẩm Vi Chi Viện.

[00:12:13] Tri phủ ngũ phẩm Túc Kính, Hà đạo ngũ phẩm Ngạch Nhĩ Ngạch.

[00:12:17] Diêm chính ngũ phẩm Lặc Nhĩ Đa, Tri châu lục phẩm Dương Tế.

[00:12:22] Tri huyện thất phẩm A Nhĩ Đồ.

[00:12:29] Tạo nghiệt quá, những cô nương xinh đẹp thế này.

[00:12:32] Đây là đang giải đi đâu vậy?

[00:12:34] Ông chưa nghe sao?

[00:12:35] Họ đều là gia quyến của các tham quan Cam Túc.

[00:12:38] Sắp bị đày đến Ô Thập làm khổ sai đấy.

[00:12:40] Lúc này là cho họ đi xem hành hình.

[00:12:54] Quỳ xuống!

[00:13:39] Nô tài Trần Huy Tổ ra mắt Hoàng thượng.

[00:13:42] Nô tài Hòa Thân khấu kiến Hoàng thượng.

[00:13:44] Nô tài Hòa Thân ra mắt Hoàng thượng.

[00:13:45] Trần Huy Tổ, việc trẫm giao cho ngươi...

[00:13:50] ...ngươi làm xong nhanh vậy sao?

[00:13:52] Bẩm Hoàng thượng.

[00:13:54] Thần đã tịch thu được của Vương Đản Vọng một trăm vạn lạng bạc trắng.

[00:13:58] Hai nghìn lạng vàng, ba mươi rương tài vật.

[00:14:02] Đã bàn giao đầy đủ cho Hộ bộ ký nhận.

[00:14:06] Đứng dậy trả lời.

[00:14:06] Tạ ơn Hoàng thượng.

[00:14:11] Ngươi vất vả rồi.

[00:14:13] Từ Chiết Giang đến kinh thành hơn hai nghìn dặm đường.

[00:14:16] Dọc đường không xảy ra sai sót gì chứ?

[00:14:18] Thần cũng lo lắng dọc đường có loạn dân, cướp bóc.

[00:14:23] Vì vậy đã mang theo hai trăm binh lính Lục doanh tinh nhuệ.

[00:14:27] Cẩn thận hộ tống suốt đường đi.

[00:14:29] Ngươi làm việc, trẫm đương nhiên yên tâm.

[00:14:33] Vì vậy mới giao cả vựa lúa Giang Nam...

[00:14:36] ...cho ngươi đó chứ.

[00:14:37] Hoàng thượng ân sủng vạn trượng.

[00:14:42] Thần dù chết cũng khó báo đáp.

[00:14:46] Kỷ Quân.

[00:14:47] Thần có mặt.

[00:14:49] Trần Huy Tổ làm việc đắc lực, ban thưởng.

[00:14:52] Tuân chỉ.

[00:14:54] Tạ ơn Hoàng thượng.

[00:15:03] Hòa Thân.

[00:15:03] Nô tài có mặt.

[00:15:05] Việc này ngươi làm cũng không tệ.

[00:15:08] Hòn đá nhỏ đã làm vỡ cái lu lớn.

[00:15:12] Bẩm Hoàng thượng, nếu không có thánh mệnh của Hoàng thượng...

[00:15:17] ...nô tài chỉ có thể là hòn đá nhỏ. Gánh vác thánh mệnh...

[00:15:21] ...nô tài chính là hòn đá lớn rồi.

[00:15:26] Xem ra ngươi muốn làm một hòn đá lớn sao?

[00:15:32] Những gì Hoàng thượng không nghĩ tới, nô tài không dám nghĩ.

[00:15:36] Ngươi có công, trẫm nên thưởng.

[00:15:40] Trước khi ngươi làm thư biện ở Lục doanh...

[00:15:43] ...đã được tập tước Tam đẳng Khinh xa Đô úy.

[00:15:47] Theo phẩm cấp thì là Tòng ngũ phẩm.

[00:15:51] Trẫm sẽ ban cho ngươi chức quan thực thụ ngũ phẩm, kể từ hôm nay.

[00:15:57] Ngươi hãy đến Hộ bộ nhận chức Chủ sự đi.

[00:16:02] Nô tài Hòa Thân tạ ơn Hoàng thượng.

[00:16:07] Gia sản ở quê nhà Chiết Giang của Vương Đản Vọng do Trần Huy Tổ tịch thu...

[00:16:11] ...kiểm tra và nhập kho.

[00:16:12] Kiểm tra và nhập kho.

[00:16:13] Đây chính là nhiệm vụ của Hộ bộ Chủ sự ngươi.

[00:16:18] Không được lơ là.

[00:16:19] Nô tài tuân chỉ.

[00:16:21] Hòa đại nhân đến.

[00:16:29] Hòa đại nhân.

[00:16:30] Toàn bộ gia sản ở quê của Vương Đản Vọng đã được vận chuyển đến.

[00:16:32] Xin đại nhân kiểm tra.

[00:16:36] Mở rương kiểm tra!

[00:16:41] Các Tổng đốc, Tuần phủ mỗi năm về kinh báo cáo công việc một lần.

[00:16:46] Năm ngoái trẫm không cho ngươi về.

[00:16:49] Ngươi có hiểu ý của trẫm không?

[00:16:51] Thần hiểu, đó là Hoàng thượng tin tưởng thần.

[00:17:01] Ngươi là bề tôi thân cận của trẫm.

[00:17:06] Thực ra, trẫm nào đâu không muốn mỗi năm...

[00:17:09] ...đều có thể cùng ngươi trò chuyện như thế này.

[00:17:12] Trách nhiệm của ngươi rất lớn.

[00:17:15] Ngươi là Tổng đốc Mân-Chiết.

[00:17:17] Thay trẫm cai quản một vùng đất trù phú.

[00:17:21] Hơn nữa còn là nơi hội tụ văn nhân Giang Nam.

[00:17:26] Họ nhìn từng lời nói, hành động của ngươi...

[00:17:29] ...chính là đang nhìn trẫm.

[00:17:32] Hai năm nay ngươi đã già đi không ít, hãy bảo trọng sức khỏe.

[00:17:38] [trống]

[00:17:39] Trẫm còn trông cậy vào những trọng thần như ngươi.

[00:17:42] Hoàng thượng, thần đức mỏng tài hèn.

[00:17:47] Sao được Hoàng thượng ưu ái đến vậy.

[00:17:51] Đứng dậy, đứng dậy.

[00:17:52] Hoàng thượng.

[00:17:55] Trẫm tin ngươi.

[00:18:18] Sao toàn là những thứ kém chất lượng thế này?

[00:19:13] Đây là gì?

[00:19:18] Là ai để ở đó?

[00:19:20] Đây là một cặp kỳ lân ngọc vừa được người ngoài gửi đến.

[00:19:31] Là ai tặng vậy?

[00:19:33] Hòa Thân.

[00:19:35] Hòa Thân là ai?

[00:19:37] Nghe nói là Hộ bộ Chủ sự mới được Hoàng thượng sắc phong.

[00:19:49] Hoàng ngạch nương.

[00:19:50] Mẹ cũng biết con dâu là người vô dụng.

[00:19:55] Từ khi Hoàng ngạch nương chỉ định con dâu...

[00:19:57] ...làm chủ Trung cung.

[00:19:59] Bao nhiêu năm nay, con giống như đội một bát nước trên đầu.

[00:20:05] Mỗi bước đi đều vô cùng cẩn trọng.

[00:20:10] Chỉ cần Hoàng thượng ho một tiếng, con đều phải suy ngẫm nửa ngày.

[00:20:19] Chỉ khi Hoàng thượng vui, lòng con dâu mới thấy yên ổn.

[00:20:24] [trống]

[00:20:25] Nhưng con cũng biết mấy năm nay Hoàng thượng...

[00:20:30] ...không được...

[00:20:31] ...vui vẻ như khi Phú Sát Hoàng hậu còn tại thế.

[00:20:35] Con dâu hiểu, Hoàng thượng tuy là bậc cửu ngũ chí tôn.

[00:20:39] Nhưng nói đến hai chữ "tình nghĩa"...

[00:20:42] ...ngài còn hơn người thường gấp mười lần.

[00:20:45] Đây cũng là chuyện không có cách nào khác.

[00:20:49] Con dâu không oán trời cũng không trách người.

[00:20:53] Hoàng ngạch nương, lòng mẹ như gương sáng.

[00:20:56] Mẹ thử nói xem.

[00:20:58] Con dâu so với Phú Sát Hoàng hậu, chẳng lẽ chỗ nào cũng không bằng sao?

[00:21:04] [trống]

[00:21:07] Con ngoan, là con đã quá đa tâm rồi.

[00:21:12] Hoàng thượng mấy năm nay chính sự bận rộn, tâm trạng của ngài...

[00:21:17] ...tự nhiên không thể giống như khi Phú Sát Hoàng hậu còn tại thế.

[00:21:22] Con nên thông cảm cho ngài nhiều hơn mới phải.

[00:21:30] Con trước nay là người hiểu chuyện.

[00:21:33] Tại sao hôm nay lại cứ phải so đo như vậy?

[00:21:40] Hoàng ngạch nương, mẹ xem đi.

[00:21:46] Đây là quà của quan viên bên ngoài tặng cho con dâu.

[00:22:05] Hoàng ngạch nương.

[00:22:08] Một quan viên ngũ phẩm mà dám đối xử với con như vậy.

[00:22:12] Bản thân con thì không sao.

[00:22:14] Nhưng thể diện của Hoàng thượng và của người...

[00:22:16] ...còn để ở đâu nữa?

[00:22:18] Thế này... thế này thì bảo con dâu phải làm sao?

[00:22:53] Thỉnh an Hoàng ngạch nương.

[00:22:57] Đứng dậy đi.

[00:23:07] Sao vậy?

[00:23:14] Có chuyện gì sao?

[00:23:18] Ngồi xuống nói đi.

[00:23:27] Hoàng thượng và Phú Sát Hoàng hậu tình sâu nghĩa nặng.

[00:23:33] Đến nay vẫn không quên được cô ấy.

[00:23:35] Chuyện này, trong lòng mẹ đều hiểu cả.

[00:23:40] Nhưng Na Lạp thị...

[00:23:44] ...là một vị Hoàng hậu phẩm hạnh đoan chính.

[00:23:50] Hai con trong lòng không hợp nhau...

[00:23:55] ...nhưng nó không hề có nửa lời oán trách.

[00:24:00] Luôn nghĩ cho con.

[00:24:04] Luôn giữ thể diện cho con.

[00:24:07] Nó là đang giữ gìn cho cái nhà này đấy.

[00:24:12] [trống]

[00:24:13] Đế-Hậu vốn là một thể, nó mất mặt...

[00:24:18] ...chẳng phải là Hoàng thượng con mất mặt sao?

[00:24:22] Con nên thông cảm cho nó nhiều hơn mới phải.

[00:24:28] Ngạch nương, lời này của mẹ là từ đâu mà nói vậy ạ?

[00:24:35] Con đối xử với Hoàng hậu thế nào...

[00:24:39] ...các đại thần đều nhìn thấy cả.

[00:24:44] Thế nào ạ?

[00:24:46] [trống]

[00:24:47] [trống]

[00:24:48] Con tự mình đến mà xem đi.

[00:24:50] Đó chính là tấm lòng của các thần tử của con...

[00:24:52] ...dành cho Hoàng hậu đấy.

[00:24:53] Tấm lòng hiếu thảo dành cho Hoàng hậu đấy.

[00:25:06] Ai tặng cái này?

[00:25:08] Là... là cái tên gì đó...

[00:25:10] ...là Hòa Thân, Hộ bộ Chủ sự, tặng.

[00:25:13] Là Hòa Thân, Hộ bộ Chủ sự, tặng.

[00:25:15] Ta thấy hắn ta...

[00:25:16] ...coi Hoàng hậu là người thu mua đồng nát rồi.

[00:25:19] Coi Hoàng hậu là người thu mua đồng nát rồi.

[00:25:20] Hòa Thân!

[00:25:36] Đây là thứ ngươi tặng cho Hoàng hậu sao?

[00:25:37] Vâng... là một chút tấm lòng hiếu thảo của nô tài.

[00:25:40] Lòng hiếu thảo? Mấy thứ đồng nát này là lòng hiếu thảo của ngươi à?

[00:25:47] Ngươi coi Hoàng hậu là người bán hàng rong ngoài chợ rồi à?

[00:25:51] Nô tài đáng tội chết, nô tài đáng tội chết!

[00:25:53] Nhưng những vật này là do nô tài đã dụng tâm lựa chọn...

[00:25:57] ...từ những món đồ tịch thu của Vương Đản Vọng, đều là thượng phẩm ạ.

[00:26:00] Cái gì? Thượng phẩm? Vương Đản Vọng?

[00:26:08] Vâng.

[00:26:28] [trống]

[00:26:31] Hoàng thượng xem, đều là loại chất lượng này.

[00:26:37] Trong rương này có tổng cộng một trăm chín mươi sáu chuỗi triều châu.

[00:26:41] Xem đi!

[00:26:42] [trống]

[00:26:43] [trống]

[00:27:00] Hiểu Lam.

[00:27:00] Thần có mặt.

[00:27:02] Khanh còn nhớ hai năm trước...

[00:27:03] ...trẫm đã ban cho Vương Đản Vọng chuỗi triều châu mã não đó không?

[00:27:10] Thần nhớ. Chuỗi triều châu đó vô cùng quý giá.

[00:27:15] Là cống phẩm của nước Lưu Cầu. Hoàng thượng ban cho Vương Đản Vọng vì...

[00:27:19] ...ông ta đã ba năm liền được Lại bộ đánh giá là chính tích xuất sắc.

[00:27:23] Hắn đã đem cho người khác rồi.

[00:27:25] Chuyện này tuyệt đối không thể xảy ra.

[00:27:29] Vật Hoàng thượng ban thưởng là ân sủng trời ban.

[00:27:32] Vương Đản Vọng nhất định sẽ thờ phụng trong nhà, truyền lại cho con cháu muôn đời.

[00:27:35] Tuyệt không có lý nào lại tặng cho người khác.

[00:28:14] Gia sản của Vương Đản Vọng là do chính tay ngươi khám xét, kiểm kê.

[00:28:19] Vâng.

[00:28:23] Ba mươi mấy rương đồ đó cũng là do ngươi đưa đến Hộ bộ.

[00:28:28] Vâng.

[00:28:29] Hòa Thân đến chưa?

[00:28:33] Nô tài có mặt.

[00:28:34] Vương Đản Vọng khai nhận...

[00:28:37] ...đã tham ô bốn trăm mười vạn lạng bạc.

[00:28:41] Bản kê ngươi báo lên chỉ có một trăm vạn lạng.

[00:28:44] Là sao?

[00:28:48] Thần nhận được thánh chỉ.

[00:28:51] Đã lập tức khám xét gia sản của Vương Đản Vọng.

[00:28:53] Không ngừng nghỉ vận chuyển về kinh thành.

[00:28:56] Còn về giá trị bao nhiêu...

[00:28:59] ...thần không thể nói rõ được.

[00:29:07] Trẫm thật sự không hiểu.

[00:29:10] Vương Đản Vọng tham ô lớn như vậy.

[00:29:13] Vậy mà những vật quý cất trong nhà...

[00:29:16] ...sao lại có thể thô kệch đến thế?

[00:29:20] Lý lẽ gì đây?

[00:29:22] Việc này thần cũng nghĩ mãi không ra.

[00:29:35] Chuỗi triều châu đó đâu?

[00:29:38] Trong nhà Vương Đản Vọng...

[00:29:39] ...có một chuỗi triều châu mã não cực kỳ quý hiếm.

[00:29:43] Sao lại không thấy?

[00:29:44] Triều châu mã não?

[00:29:47] Khi ngươi khám nhà không thấy sao?

[00:29:55] Nói!

[00:30:01] Nếu không phải tự mình trải qua...

[00:30:05] ...trẫm thật sự không dám tin.

[00:30:09] Người mà trẫm tin tưởng nhất lại cũng là một tham quan.

[00:30:16] Trẫm lại sai một tham quan đi khám xét một tham quan khác.

[00:30:21] Ngươi đã tham ô bao nhiêu bạc?

[00:30:23] Trẫm nên định tội ngươi thế nào?

[00:30:26] Ngươi tự nói đi.

[00:30:30] Thần đáng tội chết.

[00:30:38] Liên quan đến vụ án của Trần Huy Tổ.

[00:30:41] Nô tài đã xác minh không sai.

[00:30:44] Trần Huy Tổ cả gan ngông cuồng.

[00:30:46] Đã đem toàn bộ tang vật của Vương Đản Vọng tráo đổi.

[00:30:50] Dối vua, trục lợi, chứng cứ xác thực.

[00:30:53] Nên xử tội thế nào, xin Hoàng thượng định đoạt.

[00:31:59] Hoàng thượng.

[00:32:03] Cuối cùng ngài vẫn đến thăm tội thần.

[00:32:16] Trẫm có mấy lời muốn hỏi ngươi.

[00:32:17] Tội thần lắng nghe.

[00:32:20] Trước đây trẫm đối với ngươi, ân sủng còn chưa đủ sao?

[00:32:24] Thần đứng đầu một vùng, ân sủng như biển.

[00:32:31] Vậy những năm qua, trẫm trừng trị tham quan...

[00:32:35] ...chẳng lẽ còn chưa nghiêm sao?

[00:32:37] Sấm sét của Hoàng thượng, bốn biển đều khiếp sợ.

[00:32:43] Vậy tại sao ngươi vẫn không giữ được tiết tháo?

[00:32:46] Vì những thứ vật ngoài thân này mà phụ lòng kỳ vọng của triều đình.

[00:32:48] Phụ thâm ân của trẫm.

[00:32:51] Thần đã là người sắp chết.

[00:32:55] Nói ra cũng chỉ là một cái chết mà thôi.

[00:33:05] Đứng dậy nói.

[00:33:06] Hoàng thượng.

[00:33:09] Hoàng thượng, những lời này ngài không nên chỉ hỏi một mình tội thần.

[00:33:16] Ngài nên hỏi các quan lại trong thiên hạ mới đúng.

[00:33:19] Trẫm bây giờ đang hỏi ngươi.

[00:33:22] Hoàng thượng.

[00:33:24] Tội thần với các quan lại trong thiên hạ có gì khác nhau chứ?

[00:33:29] Nói bậy, sao lại không có gì khác?

[00:33:35] Ai giống như ngươi?

[00:33:37] Hoàng thượng, tiền tài rõ ràng là vật ngoài thân.

[00:33:44] Nhưng có mấy ai có thể siêu thoát khỏi vật chất chứ?

[00:33:49] Hoàng thượng đối với các quan lại trong thiên hạ ân đức sâu dày.

[00:33:54] Uy nghiêm như núi, nhưng rất nhiều người...

[00:33:58] ...vẫn không thể ngăn được lòng tham của họ.

[00:34:02] Hoàng thượng.

[00:34:03] Ngươi nói gì?

[00:34:05] Hoàng thượng, xin ngài hãy để tội thần nói hết lời.

[00:34:14] Nếu như ngài xử phạt toàn bộ quan lại trong thiên hạ...

[00:34:22] ...vậy thì có thể sẽ oan cho vài thanh quan.

[00:34:28] Nếu như ngài cứ cách một người lại xử một người...

[00:34:31] ...vậy thì ngài sẽ bỏ sót rất nhiều tham quan đấy.

[00:34:37] Hoàng thượng, tội thần đã là người sắp chết.

[00:34:44] Không còn cơ hội để tận trung, tận hiếu với ngài nữa.

[00:34:49] Tội thần nói những lời này là lời khuyên cuối cùng dành cho ngài.

[00:34:57] Hoàng thượng!

[00:34:59] Hoàng thượng!

[00:35:21] Không đáng để trẫm giết ngươi.

[00:35:59] Đừng khóc nữa. Có giỏi thì khóc cả đêm đi.

[00:36:02] Khóc mệt rồi chẳng phải vẫn phải ngủ sao?

[00:36:05] Trần đại nhân, ăn sáng thôi!

[00:36:11] Trần đại nhân tự vẫn rồi.

[00:36:40] Ngạch nương, sao mẹ lại tự mình đến đây?

[00:36:44] Là mẹ không cho họ gọi con.

[00:36:48] Nhi tử đang định qua thỉnh an mẹ đây.

[00:36:54]

[00:36:59] Hôm nay sao vậy, mẹ không yên tâm.

[00:37:06] Ngạch nương, mẹ còn nhớ người tên Trần Huy Tổ không ạ?

[00:37:12] Trần Huy Tổ?

[00:37:15] Tổng đốc Mân-Chiết đó?

[00:37:21] Ông ta là tiến sĩ Đệ nhất giáp trong khoa thi ân điển thời Ung Chính.

[00:37:28] Tiến sĩ Đệ nhất giáp.

[00:37:31] Con nói vậy thì mẹ cũng nhớ ra rồi.

[00:37:37] Khi Hoàng a mã của con còn tại thế đã từng nói.

[00:37:41] Người này tuy có tài hoa, có công danh...

[00:37:48] ...nhưng không thể trọng dụng.

[00:37:52] Vì vậy, ông ta đỗ tiến sĩ hạng bảy...

[00:37:57] ...chỉ làm được đến chức Hàn lâm viện Biên tu.

[00:38:03] Con nói là người này phải không?

[00:38:08] Sao vậy? Đứng dậy đi.

[00:38:12] Nhi tử bất hiếu, xin ngạch nương dạy bảo.

[00:38:18] Con nói vậy là sao? Mau đứng dậy.

[00:38:23] Nhi tử thấy ông ta có vẻ trung hậu, thật thà...

[00:38:28] ...nên đã mạnh dạn trọng dụng, liên tục cất nhắc.

[00:38:34] Để ông ta làm đến chức quan đứng đầu một vùng.

[00:38:38] Sao? Người này bây giờ có vấn đề rồi à?

[00:38:45] Là một tham quan, đã chịu tội rồi ạ.

[00:38:49] [trống]

[00:38:55] Trước khi chết ông ta đã nói vài lời...

[00:38:59] ...khiến nhi tử kinh hồn bạt vía.

[00:39:03] Ông ta đã nói những gì?

[00:39:06] [trống]

[00:39:11] Thôi, mẹ đừng bận tâm nữa.

[00:39:25] Bây giờ nhi tử thật sự không biết nên tin vào ai nữa.

[00:39:36] [trống]

[00:39:37] Lời Hoàng thượng nói cũng đúng.

[00:39:42] Nhưng Hoàng thượng cũng đừng quá tự trách. Con nói có đúng không?

[00:39:49] Ngạch nương ở trong cung bao nhiêu năm nay.

[00:39:54] Tuy nói Đại Thanh có quy củ, hậu cung không can chính.

[00:40:03] Nhưng tai nghe mắt thấy...

[00:40:05] ...ngạch nương cũng đã thấy không ít chuyện triều đình.

[00:40:12] Theo mẹ thấy, triều đại nào cũng vậy.

[00:40:18] Có thanh quan thì có tham quan.

[00:40:24] Chuyện này không có gì lạ cả, con nói có phải không?

[00:40:29] Hoàng thượng à.

[00:40:32] Đừng vì chuyện này mà tổn hại đến long thể.

[00:40:41] Với lại, chẳng mấy chốc là mẹ tám mươi lăm rồi.

[00:40:50] Mẹ còn muốn được ngắm nhìn thêm mấy năm nữa.

[00:40:53] Cảnh tượng thái bình của thời thịnh thế Càn Long. Có phải không?

[00:41:02] Vâng.

[00:41:04] Vâng.

[00:41:05] Vâng.

[00:41:29] Đa điền, đa tử, đa thọ... thêm một chút.

[00:41:57] Tạ ơn Hoàng a mã.

[00:42:00] Tiếp theo đến ai?

[00:42:02] Đến con! Mỗi năm Tết đến, Hoàng a mã ban chữ "Phúc".

[00:42:05] Con lúc nào cũng là người cuối cùng.

[00:42:07] Nào là "ái thần", nào là "ái khanh".

[00:42:09] Còn hỏi tiếp theo là ai.

[00:42:11] Mất kiên nhẫn rồi à? Vốn dĩ...

[00:42:16] ...chữ "Phúc" này...

[00:42:18] ...là để cho những người quanh năm không về nhà được.

[00:42:21] Các quan viên nhậm chức ở ngoài lấy chút may mắn.

[00:42:25] Mấy đứa các con cũng đến góp vui.

[00:42:27] Bọn con chẳng phải cũng muốn xin Hoàng a mã chút may mắn sao.

[00:42:30] Đúng vậy, đúng vậy.

[00:42:32] Chỉ có con là nhiều trò nhất.

[00:42:40] Chữ "Phúc" này...

[00:42:42] ...trẫm từ nhỏ đã theo Thánh tổ Khang Hi gia học viết.

[00:42:48] Viết mấy chục năm rồi vẫn viết không đẹp.

[00:42:58] Ai nói chữ của Hoàng a mã viết không đẹp?

[00:43:00] Cho dù Hoàng a mã cho rằng...

[00:43:02] ...viết không bằng chữ của Khang Hi gia...

[00:43:04] ...đó cũng là do Hoàng a mã khiêm tốn mà thôi.

[00:43:06] Các huynh nói có phải không?

[00:43:09] Đúng, đúng vậy.

[00:43:11] Học được cách nịnh bợ rồi, đã lớn rồi.

[00:43:17] Trong lòng Hoàng a mã...

[00:43:18] ...chúng con mãi mãi là trẻ con.

[00:43:22] Con lại thấy...

[00:43:24] ...Hoàng a mã nói là chữ, nhưng so sánh lại không phải là chữ.

[00:43:27] Con nói xem so sánh cái gì?

[00:43:29] Con biết, nhưng con không nói.

[00:43:32] Không nói thì sau này nói trẫm cũng không nghe đâu.

[00:43:36] Được rồi, được rồi, đi chơi đi, đi chơi đi.

[00:43:38] Trẫm phải viết cả một đống chữ "Phúc"...

[00:43:40] ...để cho các quan viên đó lấy may mắn ăn Tết.

[00:43:42] Tạ ơn Hoàng a mã.

[00:43:45] Đừng quên chúc Tết sớm Hoàng tổ mẫu của các con...

[00:43:48] ...và Hoàng ngạch nương.

[00:43:50] Con biết rồi, Hoàng a mã.


 0 टिप्पणियाँ sort   इसके अनुसार क्रमबद्ध करें