הבא

Kim Hôn Phong Vũ Tình tập 46 - Hồ Quân, Chu Vận

17 צפיות· 05/31/25
duongvu88
duongvu88
3 מנויים
3

⁣Kim Hôn Phong Vũ Tình - Chuyện tình 50 năm giữa giông bão thời cuộc – từ một ánh nhìn đến trọn đời bên nhau.

Kim Hôn Phong Vũ Tình kể về chuyện tình giữa anh hùng quân đội Cảnh Trực và nữ bác sĩ Thư Mạn, bắt đầu từ thập niên 1950. Vì tình yêu, anh từ bỏ quân ngũ, chấp nhận hy sinh cả sự nghiệp trong những năm tháng đầy biến động. Trải qua nửa thế kỷ thăng trầm, họ vẫn bên nhau – viết nên một chuyện tình bền bỉ, sâu lắng và đầy cảm xúc.

להראות יותר

[00:02:14] Câu chuyện trong phim hoàn toàn hư cấu. Nếu có sự trùng hợp, đó hoàn toàn là ngẫu nhiên.

[00:02:19] Bác sĩ, cho tôi ra ngoài một chút đi.

[00:02:21] Tôi chỉ đi mua một cuốn sách rồi về ngay.

[00:02:23] Tôi chỉ mua một cuốn sách, nhanh lắm.

[00:02:29] Sao thế? Sao thế?

[00:02:30] Bác sĩ Thư, căn hộ sát vách ấy.

[00:02:32]

[00:02:34] Bây giờ cả nhà họ

[00:02:35] đều được đưa đến bệnh viện rồi.

[00:02:36] Tòa nhà của chúng ta cũng bị phong tỏa rồi.

[00:02:38] Chỉ được vào không được ra.

[00:02:40] Thế thì mua rau cỏ kiểu gì đây?

[00:02:41] Không biết nữa.

[00:02:42] Mọi người yên lặng một chút, nghe tôi nói.

[00:02:45] Tôi đến đây là để mọi người yên tâm.

[00:02:47] Chúng tôi sẽ mỗi ngày đúng giờ

[00:02:49] giao cơm, giao rau, giao dầu, giao gạo cho các vị.

[00:02:52] Thịt, gia cầm, trứng sẽ được giao đến từng nhà.

[00:02:54] Để đảm bảo cuộc sống bình thường cho mọi người.

[00:02:57] Vì vậy, mong mọi người

[00:02:58] khắc phục khó khăn, phối hợp với chúng tôi chiến thắng SARS.

[00:03:09] Chẳng phải bà đi mua rau sao?

[00:03:10] Mua nhanh vậy.

[00:03:11] Nhanh nấu cơm đi, tôi đói chết mất.

[00:03:14] Nấu gì chứ? Căn hộ sát vách nhà mình ấy,

[00:03:17]

[00:03:19] Cả tòa nhà bị phong tỏa rồi.

[00:03:22] Nhà ai? Hình như là nhà ông Đổng.

[00:03:25] Lão này không phải

[00:03:28] Thế là nhốt chúng ta lại rồi còn gì.

[00:03:30] Ông già, đừng sốt ruột.

[00:03:32]

[00:03:34] Ông biết đấy, một người mắc bệnh

[00:03:36] là cả nhà đều mang mầm bệnh.

[00:03:37] Lại đây, lại đây, lại đây.

[00:03:39] Tôi bảo ông này, ông phải cẩn thận đấy.

[00:03:41] Lỡ ông có phản ứng gì,

[00:03:42] cả nhà chúng ta đều xui xẻo theo.

[00:03:44] Phải phải phải, sao lại cứ...

[00:03:47] Không, tôi mà có phản ứng ấy à?

[00:03:50] Bà, cái cô hai tiểu thư tư sản này,

[00:03:52] sức khỏe yếu như vậy,

[00:03:53] nếu có phản ứng thì cũng là bà có phản ứng.

[00:03:57] Tôi nói cho ông biết nhé,

[00:03:58] ông phải ngoan ngoãn. Ông mà không nghe lời,

[00:04:01]

[00:04:02]

[00:04:04]

[00:04:05] cả nhà chúng ta không ai thoát được đâu.

[00:04:08] Thôi thì cả nhà vào viện luôn cho đỡ phải nấu cơm.

[00:04:13] A lô, Cảnh Cảnh à?

[00:04:16] Tòa nhà mình bị phong tỏa rồi, con biết không?

[00:04:20] Mẹ với bố con đều khỏe, con yên tâm, yên tâm.

[00:04:23] Con ở đâu thế?

[00:04:25] Đơn vị con có ký túc xá không?

[00:04:27] Con có thể ở nhà dì cả.

[00:04:31] Gì mà mẹ yên tâm, mẹ chính là...

[00:04:34] Con bé này thật là...

[00:04:39] Thật không biết tòa nhà của chúng ta

[00:04:40] phải phong tỏa bao lâu nữa.

[00:04:42] Con bé này lâu rồi không về nhà,

[00:04:45] ông không lo lắng sao?

[00:04:47] Được rồi, sao bà lại thế rồi?

[00:04:50] Bà không nghĩ xem, ở tuổi của con gái chúng ta,

[00:04:52] bà đã là mẹ của ba đứa con rồi.

[00:04:55] Bà nói xem Cảnh Cảnh có điểm nào không hơn bà, phải không?

[00:04:58] Học vấn cao hơn bà, IQ cũng cao hơn bà.

[00:05:00] Bà lo lắng vớ vẩn làm gì?

[00:05:03] Tôi lo lắng mà.

[00:05:04] Con bé với cái thằng... thằng...

[00:05:06] Tiểu Cường, ông nói thật đi, ông thật sự không lo lắng à?

[00:05:09] Đồng chí Thư Mạn,

[00:05:11] bà thật sự không phải là nhà văn lớn đâu.

[00:05:13] Tại sao chứ? Bà không hiểu bản chất con người.

[00:05:16] Tôi mà không hiểu, tôi có thể lo lắng thế này sao?

[00:05:18] Nếu bà hiểu, tại sao bà lại lo lắng như vậy?

[00:05:20] Ý ông là gì?

[00:05:20] Ý của tôi mà bà còn không hiểu sao?

[00:05:22] Ông đúng là lão già thối, ý gì chứ?

[00:05:25] Các đồng chí cư dân, mua rau đây!

[00:05:34] Còn lại lấy cho tôi mấy quả dưa chuột đi.

[00:05:35] Được thôi, dưa chuột bốn đồng rưỡi.

[00:05:38] Mẹ, con đến thăm mẹ đây.

[00:05:39] Đừng qua đây, đừng qua đây.

[00:05:40] Con biết, không sao, không sao.

[00:05:40] Tòa nhà của chúng ta bị phong tỏa rồi mà.

[00:05:42] Không sao đâu mẹ.

[00:05:43] Bố con ở trong đó chắc buồn chết mất.

[00:05:45] Mua cho bố cái gì hay hay, bố chắc chắn sẽ thích.

[00:05:47] Mẹ xem này. Được được được.

[00:05:48] Từ từ thôi, từ từ thôi.

[00:05:49] Mang cho bố mẹ thùng dầu.

[00:05:50] Nào, từ từ.

[00:05:53] Con thấy sắc mặt mẹ vẫn tốt.

[00:05:55] Bố con thế nào?

[00:05:56] Ông ấy vẫn vậy.

[00:05:57] Hai đứa rảnh thì gọi điện cho ông ấy,

[00:05:59] bảo ông ấy chú ý một chút.

[00:06:00] Ông ấy cả ngày nghịch ngợm như trẻ con.

[00:06:03] Nói nhỏ thôi, giữ chút thể diện cho bố con.

[00:06:04] Đúng đấy.

[00:06:06] Nhà Tĩnh Tĩnh thế nào?

[00:06:08] Đều tốt cả. Bố mẹ không sao là được rồi.

[00:06:09] Chuyện này mà để bố con biết,

[00:06:11] chỉ cách một tòa nhà,

[00:06:12] nhà họ không sao, còn chúng ta thì bị giam lỏng,

[00:06:14] chắc chắn sẽ tức chết.

[00:06:16] Mẹ, con xem tin tức rồi,

[00:06:17] mẹ phải rửa tay nhiều vào, nghiêm trọng lắm đấy.

[00:06:19] Các con cũng phải chú ý.

[00:06:21] Chú ý nhiều vào. Nhanh về đi, về đi.

[00:06:22] Chú ý thông gió nhé mẹ.

[00:06:23] Vậy chúng con đi trước đây mẹ.

[00:06:24] Có việc gì thì gọi điện.

[00:06:26] Sáu đồng. Xong rồi.

[00:06:33] Xem kìa, con bé lớn rồi, hiểu chuyện thật.

[00:06:38] Cẩn thận đấy, không thì lại tự làm khổ mình.

[00:06:42] Đừng chơi nữa, mau ăn cơm đi.

[00:06:44] Cứ như trẻ con ấy.

[00:06:48] Hai đứa nhóc đó còn nói gì về tôi nữa?

[00:06:51] Hỏi ông có khỏe không chứ gì.

[00:06:54] Bà chắc chắn không nói tốt cho tôi rồi.

[00:06:55] Bà ở ngoài không bao giờ nói tốt cho chồng mình.

[00:06:58] Đương nhiên là nói ông tốt rồi.

[00:07:01] Nói rằng ông nhà tôi ấy à, tốt lắm.

[00:07:04] Tốt không chê vào đâu được. Mau ăn cơm đi.

[00:07:09] Phải rồi, bố vợ của Hổ Tử,

[00:07:13] ở nhà làm gì nhỉ? Có phải là buồn chết rồi không?

[00:07:16] Chính là để không ảnh hưởng đến mấy tòa nhà kia,

[00:07:19] nên mới phong tỏa tòa nhà của chúng ta.

[00:07:22] Đây gọi là tình huống gì chứ?

[00:07:25] Ông ấy chẳng phải ở đối diện chúng ta sao?

[00:07:27] Virus SARS chẳng phải biết bay sao?

[00:07:29] Sao không bay sang chỗ ông ấy?

[00:07:30] Sao họ lại đặc biệt thế chứ?

[00:07:32] Tôi nói với Hổ Tử,

[00:07:33] bố con ấy à, chắc chắn ghen tị chết với ông ngoại của Lạc Lạc rồi.

[00:07:37] Quả nhiên, ông xem.

[00:07:39] Ông còn suốt ngày nói người ta hẹp hòi.

[00:07:41] Xem câu nói này của ông đã bộc lộ bộ mặt thật của ông rồi.

[00:07:45] Lão già này, việc gì cũng thuận lợi hơn tôi.

[00:07:47] Dịch SARS thì nhốt tôi trong tù,

[00:07:50] còn ông ta thì ở ngoài tha hồ vui vẻ.

[00:07:54] Tức chết tôi mất.

[00:08:02] Ông đi đâu đấy?

[00:08:04] Tôi xem lão già này đang làm gì.

[00:08:06] Cẩn thận chút, người khác lại tưởng ông nhìn trộm.

[00:08:10] Bà biết tôi làm gì là được rồi mà.

[00:08:13] Vả lại, chỉ có thế này

[00:08:15] con chuột già này nhìn trộm ông ta thì có giá trị gì chứ?

[00:08:21] Xem này, vũ khí kiểu mới.

[00:08:38] Xem nào.

[00:08:43] Cái này phải có độ phóng đại bao nhiêu đây?

[00:08:45] Cái này với ống nhòm quân dụng có khác gì đâu.

[00:08:48] Từ nay về sau,

[00:08:49] lão Quý này không bao giờ thoát khỏi mắt thần của tôi được nữa.

[00:09:00] Mau qua đây, qua đây, qua đây.

[00:09:02] Lạc Lạc, Lạc Lạc.

[00:09:05] Thật à? Lạc Lạc, có Lạc Lạc.

[00:09:08] Đừng cử động lung tung, bà chỉ nhìn thôi, chỉ nhìn thôi.

[00:09:11] Thấy chưa? Nhìn rất rõ.

[00:09:13] Rõ chứ? Có phải có Lạc Lạc không? Lạc Lạc!

[00:09:16] Lạc Lạc! Lạc Lạc! Được rồi, được rồi.

[00:09:19] Nó không nghe thấy đâu.

[00:09:20] Bà nói xem nó có nhìn thấy tôi không?

[00:09:22] Đương nhiên là không nhìn thấy rồi.

[00:09:23] Để tôi xem thêm một lát.

[00:09:25] Nó mà nhìn thấy,

[00:09:26] thì lão Quý kia chẳng phải cũng nhìn thấy sao?

[00:09:27] Lão Quý mà nhìn thấy,

[00:09:28] tôi còn quan sát đời tư của lão thế nào được nữa?

[00:09:30] Đi đi đi, ông xem cái tâm lý đen tối của ông kìa.

[00:09:33] Đúng là biến thái.

[00:09:36] Bà xem, tôi nói cho bà biết lão đang làm gì.

[00:09:39] Lão đang mặc vest.

[00:09:42] Bà nói xem, tối rồi còn mặc vest,

[00:09:44] đúng là khoe mẽ vớ vẩn.

[00:09:48] Nhìn kìa, đang soi gương đấy, soi gương đấy.

[00:09:51] Thắt cà vạt. Lão ta định ra ngoài.

[00:09:56] Lão ta ra ngoài, tôi cũng muốn ra ngoài, tức chết tôi mất!

[00:10:05] Ông ơi, ban dân phố thông báo

[00:10:08] tòa nhà chúng ta được dỡ phong tỏa rồi.

[00:10:10] Thế à? Hai chúng ta ra ngoài đi dạo đi.

[00:10:11] Chờ đã, tôi rửa xong cuộn phim này rồi nói.

[00:10:14] Lần này lão Quý chết chắc rồi.

[00:10:16] Ông chỉ biết chơi thôi.

[00:10:43] A lô, tôi đây.

[00:10:46] Ăn ngon miệng nhỉ.

[00:10:49] Bà cũng khéo nói thật.

[00:10:51] Từng này tuổi rồi, ăn gì mà ngon được nữa.

[00:10:54] Ăn đồ ăn tốt cho sức khỏe phải không?

[00:10:57] Sao bà biết tôi ăn đồ ăn tốt cho sức khỏe?

[00:10:59] Tôi biết bói mà.

[00:11:01] Sao chỉ có một mình bà ở nhà vậy? Quý Thành đâu?

[00:11:04] Sao bà biết Quý Thành không có ở nhà?

[00:11:08] Bà đừng quan tâm tôi. Quý Thành đi đâu rồi?

[00:11:11] Còn úp mở nữa.

[00:11:13] Quý Thành bận rộn lắm, đến bệnh viện rồi.

[00:11:17] Chẳng phải ông ấy đã nghỉ hưu rồi sao?

[00:11:18] Đây chẳng phải là tình hình đặc biệt vì SARS sao?

[00:11:21] Bệnh viện dành ra một số phòng

[00:11:23] để tiếp nhận bệnh nhân SARS.

[00:11:24] Còn thành lập một tổ chuyên gia,

[00:11:26] ông ấy làm tổ phó, tối qua đã đi rồi.

[00:11:29] Hôm nay còn trả lời phỏng vấn nữa.

[00:11:34] A lô? Sao không có tiếng gì?

[00:11:37] A lô, bà có đang nghe không?

[00:11:43] Anh đi cùng họ trước đi. Đi!

[00:11:46] Xin lỗi, cô phải đo thân nhiệt.

[00:11:48] Đo thân nhiệt xong rồi mới được vào khám bệnh.

[00:11:50] Đo thân nhiệt.

[00:11:53] Sao ông lại ở đây?

[00:11:54] Tại sao tôi lại không thể ở đây?

[00:11:55] Thư Mạn đâu?

[00:11:56] Sao ông cứ quan tâm đến vợ tôi thế?

[00:11:58] Thư Mạn khỏe lắm. Tôi...

[00:12:00] Bác sĩ Quý,

[00:12:01]

[00:12:02] Đi nào.

[00:12:04] Ra vẻ cái gì chứ, lão già thối.

[00:12:09] Thân nhiệt vẫn như hôm qua.

[00:12:25] Bà đến rồi.

[00:12:34] Công thức này là do bộ phận nghiên cứu điều chế khẩn cấp.

[00:12:38] Hiệu quả điều trị chưa được kiểm nghiệm nghiêm ngặt.

[00:12:40] Phải theo dõi sát sao.

[00:12:43] Phát hiện bất kỳ tình huống nào phải báo cho tôi ngay.

[00:12:46] Được, được, mau đi đi.

[00:12:50] Ông sao thế này?

[00:12:58] Ông sao vậy?

[00:13:09] Thư Mạn.

[00:13:14] Sao vậy?

[00:13:15] Nghe nói lão Quý sốt cao bốn mươi độ.

[00:13:18]

[00:13:19] Không phải.

[00:13:21] Vậy thì tôi yên tâm rồi. Tôi còn tưởng...

[00:13:24] Ông ấy chắc chắn là do mệt.

[00:13:25]

[00:13:26] không kể đến tính mạng.

[00:13:28] Bây giờ tình hình không lạc quan lắm.

[00:13:31] Chụp phim nói phổi có một vùng mờ rất lớn.

[00:13:35] Chín mươi phần trăm có khả năng là ung thư phổi.

[00:13:43] Họ nói mấy năm nay

[00:13:43] ông ấy bận đến nỗi không đi khám sức khỏe.

[00:13:46] Có gì không khỏe cũng không mấy để tâm.

[00:13:49] Ông cũng biết,

[00:13:50] sức khỏe của ông ấy vốn dĩ đã không tốt lắm.

[00:13:53] Sao ông ấy lại có thể như vậy chứ?

[00:13:55] Bà nói xem, ông là một chuyên gia lớn, học giả lớn,

[00:13:57] ông ấy bình thường đều biết mình ăn gì làm gì,

[00:14:00] còn suốt ngày dạy bảo tôi phải sống thế nào.

[00:14:03] Sao ông ấy có thể...

[00:14:05] Ông tưởng bác sĩ chữa bệnh cho người khác

[00:14:06] thì bản thân sẽ không bị bệnh sao?

[00:14:08] Áp lực của ông ấy lớn biết bao.

[00:14:10] Dù ông ấy là chuyên gia lớn đến đâu,

[00:14:11] nửa đêm có điện thoại gọi đi hội chẩn,

[00:14:14] ông ấy cũng phải đi.

[00:14:16] Ông ấy lo lắng gấp bao nhiêu lần người thường.

[00:14:20] Sớm biết thế này,

[00:14:20] tôi đã ngày nào cũng lôi ông ấy đi tập thể dục rồi.

[00:14:23] Tôi nói này, bây giờ bà phải mạnh mẽ lên.

[00:14:27] Bà phải khuyên nhủ bà thông gia của chúng ta.

[00:14:30] Bà mà không mạnh mẽ,

[00:14:31] bà nói xem Thạch Phi Phi phải làm sao?

[00:14:33] Còn Tĩnh Tĩnh, Lạc Lạc nữa.

[00:14:36] Tôi thật không biết khuyên Phi Phi thế nào.

[00:14:38] Được rồi, được rồi.

[00:14:39] Hay là, tôi vào xem trước.

[00:14:46] Y tá trưởng Thạch, y tá trưởng Thạch, bác Thạch!

[00:14:50] Viện trưởng Quý muốn gặp bác, mau đi đi.

[00:14:59] Đừng vội, đừng vội.

[00:15:00] Đừng vội.

[00:15:24] Tình hình, em đều biết cả rồi.

[00:15:30] Vẫn chưa có kết luận cuối cùng mà.

[00:15:32] Trong lòng anh biết rõ.

[00:15:35] Em à, phải chuẩn bị tâm lý đi.

[00:15:45] Em đừng khóc.

[00:15:50] Lại đây, anh bàn với em chuyện điều trị.

[00:16:01] Anh có hai lựa chọn.

[00:16:06] Phẫu thuật rồi Hóa trị là phương pháp thông thường nhất.

[00:16:12] Nhưng như vậy sẽ kéo dài rất lâu.

[00:16:17] Sẽ gây thêm nhiều phiền phức cho các em.

[00:16:21] Anh nói gì vậy chứ?

[00:16:24] Em có phiền phức gì đâu.

[00:16:26] Bệnh của anh,

[00:16:28] anh biết là tình hình thế nào rồi.

[00:16:34] Anh quyết định rồi, anh không muốn hóa trị.

[00:16:43] Không muốn tăng thêm gánh nặng cho các em nữa.

[00:16:52] Anh quyết định rồi à?

[00:16:55] Anh nói những lời này, anh có còn lương tâm không?

[00:17:00] Anh có biết cả đời này anh nợ em bao nhiêu không?

[00:17:05] Anh quyết định rồi sao?

[00:17:07] Cả đời này anh chưa bao giờ để ý đến em.

[00:17:11] Đến lúc này rồi,

[00:17:14] sao anh vẫn không coi em ra gì?

[00:17:20] Anh nợ em nhiều quá rồi.

[00:17:26] Anh không muốn nợ em nữa.

[00:17:30] Anh, chính anh cũng biết.

[00:17:33] Cả đời này, em vẫn luôn chờ đợi.

[00:17:39] Chờ đợi, chịu đựng.

[00:17:43] Em chỉ muốn chờ đến một ngày anh già đi,

[00:17:47] anh cũng không còn nghĩ đến chuyện khác nữa.

[00:17:50] Cũng có thể yên ổn sống những ngày tháng cùng em.

[00:17:54] Em khó khăn lắm mới chờ được đến lúc anh già,

[00:17:57] anh cũng không nghĩ đến chuyện khác nữa.

[00:18:00] Anh... anh vẫn không muốn sống cùng em.

[00:18:04] Anh cứ thế lại buông tay ra đi.

[00:18:13] Anh... anh có còn là đàn ông không?

[00:18:17] Em đáng ghét đến thế sao?

[00:18:19] Anh không muốn sống cùng em đến vậy sao?

[00:18:42] Sao rồi?

[00:18:45] Ông ấy không muốn phẫu thuật, cũng không muốn hóa trị.

[00:18:52] Tôi biết, ông ấy chán ghét tôi rồi.

[00:18:56] Đến nước này rồi cũng không muốn sống cùng tôi.

[00:19:01] Đừng nghĩ linh tinh nữa.

[00:19:04] Thư Mạn, hay là cậu đi khuyên ông ấy đi.

[00:19:08] Cả đời này người ông ấy quan tâm nhất chính là cậu.

[00:19:11] Ông ấy chỉ nghe lời cậu thôi, cậu đến nói với ông ấy đi.

[00:19:14] Coi như tớ cầu xin cậu.

[00:19:16] Phi Phi, ông ấy sẽ không sao đâu.

[00:19:19] Bệnh viện chúng ta đã mời rất nhiều chuyên gia đến hội chẩn cho ông ấy.

[00:19:21] Nhất định sẽ nghĩ ra cách.

[00:19:24] Thư Mạn, cả đời này tớ chưa từng cầu xin cậu điều gì.

[00:19:29] Coi như tớ cầu xin cậu.

[00:19:31] Làm... làm gì vậy? Cậu làm gì vậy?

[00:19:32] Bà làm gì vậy?

[00:19:34] Thư Mạn, Thư Mạn, đi đi đi.

[00:19:37] Bà đây là...

[00:19:38] Ngồi đi. Xin lỗi chủ nhiệm Thư.

[00:19:41] Viện trưởng Quý, ông ấy nói không muốn gặp ai.

[00:19:43] Cô nói với ông ấy là tôi muốn gặp ông ấy.

[00:19:45] Ông ấy đã dặn rồi, nói không muốn gặp bất kỳ ai.

[00:19:48] Đặc biệt là ngài.

[00:19:50] Cái gì? Lão già này!

[00:19:53] Tôi đi gặp lão.

[00:19:54] Cục trưởng Cảnh, ông làm gì vậy? Ai dám cản tôi!

[00:20:09] Ông đến đây làm gì? Trả thù tôi à?

[00:20:14] Tôi nói ông này,

[00:20:16] bụng dạ hẹp hòi, tâm tư nặng nề,

[00:20:18] người khác nói với ông một câu,

[00:20:19] ông nhớ cả nửa đời.

[00:20:21] Ông không bệnh thì ai bệnh chứ?

[00:20:24] Nói đi, tiếp tục nói những đạo lý lớn của ông đi.

[00:20:33] Có lời gì, ông cứ nói hết ra đi.

[00:20:39] Tôi đang chờ ông đây.

[00:20:41] Ông nói xem, tôi từ năm mười tám tuổi nhập ngũ làm tiểu đội trưởng,

[00:20:45] đã bắt đầu làm công tác tư tưởng cho người ta.

[00:20:48] Làm cả một đời rồi.

[00:20:50] Đối với ông, tôi thật sự không biết nói gì nữa.

[00:20:56] Ông xem ông kìa,

[00:20:57] chuyên gia tầm cỡ quốc tế,

[00:21:00] bác sĩ cấp cao.

[00:21:02] Sống chết ông đều đã thấy cả.

[00:21:05] Đạo lý gì mà ông không hiểu, phải không?

[00:21:14] Thực ra, điều tôi muốn nói với ông là,

[00:21:17] con người sống là nhờ một hơi thở.

[00:21:20] Hồi tôi đánh trận ở Triều Tiên,

[00:21:24] đúng rồi, chiến dịch lần thứ năm,

[00:21:26] đánh trận đó vô cùng thảm khốc.

[00:21:29] Viên đạn xuyên qua ngay sát tim tôi.

[00:21:32] Máu chảy nhiều kinh khủng.

[00:21:35] Tôi ở trong đống người chết,

[00:21:37] bị chôn vùi suốt bảy ngày bảy đêm.

[00:21:41] Nhưng tôi vẫn sống sót.

[00:21:43] Tại sao ư? Bởi vì tôi muốn sống.

[00:21:48] Tôi muốn sống để đuổi lũ Mỹ ra khỏi Triều Tiên.

[00:21:51] Tôi muốn sống

[00:21:53] để về nước gặp cô gái đáng yêu của tôi.

[00:21:58] Mặc dù tôi không phải bác sĩ,

[00:22:00] nhưng tôi biết chết là gì.

[00:22:03] Đời này tôi suýt chết

[00:22:05] mấy lần rồi.

[00:22:08] Lão Quý, đừng tưởng ông cấp bậc cao, IQ cao

[00:22:14] là ông có thể khác người.

[00:22:16] Tôi nói cho ông một đạo lý đơn giản,

[00:22:19] chúng ta sống trên đời này,

[00:22:21]

[00:22:27] Có một từ gọi là ý chí. Nếu ông là đàn ông,

[00:22:30] nếu ông là người đàn ông có trách nhiệm,

[00:22:35] thì ông phải sống cho tốt cho tôi.

[00:22:40] Ông xem bộ dạng bây giờ của ông kìa,

[00:22:41] mặt như chuột,

[00:22:43] nửa sống nửa chết, nhìn thấy đã thấy ghét.

[00:22:47] Còn nữa, Thư Mạn muốn gặp ông,

[00:22:50] tại sao ông không gặp người ta?

[00:22:53] Chẳng phải ông sợ cô ấy nhìn thấy ông bệnh tật thế này,

[00:22:55] ảnh hưởng đến hình tượng huy hoàng của ông sao?

[00:22:57] Ông đây là gì?

[00:22:58] Đây là tâm lý của đàn bà.

[00:23:07] Cười, cười cái gì?

[00:23:15] Ông à, vẫn là một tên khốn nạn.

[00:23:22] Được, có bản lĩnh.

[00:23:26] Nghỉ ngơi cho khỏe.

[00:23:33] Thế nào rồi?

[00:23:35] Mọi người có thể yên tâm rồi.

[00:23:37] Qua sự khuyên bảo và giáo dục của tôi,

[00:23:39] tinh thần ông ấy bây giờ rất phấn chấn.

[00:23:42] Ông ấy đã hạ quyết tâm,

[00:23:43] sẽ kiên cường đấu tranh với bệnh tật.

[00:23:46] Đúng vậy. Bà Thạch,

[00:23:49] Lão Quý muốn gặp vợ tôi.

[00:24:17] May mà bà không lấy tôi.

[00:24:20] Nếu không bà đã thành góa phụ rồi.

[00:24:24] Ông nói gì vậy?

[00:24:29] Ông còn là bác sĩ nữa đấy.

[00:24:31] Bình thường ông khuyên những bệnh nhân kia thế nào?

[00:24:35] Sao đến lượt mình ông lại tiêu cực thế?

[00:24:39] Ông cũng quá giả tạo rồi.

[00:24:42] Phi Phi sắp đau lòng chết mất.

[00:24:44] Bà ấy nói ông không chịu hóa trị, không chịu phẫu thuật.

[00:24:49] Sao ông có thể ích kỷ như vậy?

[00:24:53] Phi Phi đối với ông thế nào, trong lòng ông rất rõ.

[00:24:58] Bà ấy đối với ông quá tốt.

[00:25:02] Cả đời này bà ấy chỉ có một người đàn ông là ông.

[00:25:08] Cả đời này, tôi nợ người không nhiều.

[00:25:15] Người có lỗi nhất chính là Phi Phi

[00:25:21] Phi Phi luôn nói tôi,

[00:25:25] người phụ nữ tôi quan tâm nhất đời này là bà.

[00:25:31] Tôi cũng từng nghĩ, nếu tôi phải đi,

[00:25:36] người tôi không yên lòng nhất là bà.

[00:25:42] Thực ra không phải, không phải.

[00:25:48] Cảnh Trực chăm sóc bà rất tốt.

[00:25:53] Hơn nửa đời người, tôi cũng đã thấy.

[00:25:58] Hai người hạnh phúc biết bao.

[00:26:03] Nếu bà thật sự ở bên tôi,

[00:26:07] chưa chắc đã hạnh phúc như vậy.

[00:26:12] Tĩnh Tĩnh và Lạc Lạc cũng có Hổ Tử chăm sóc.

[00:26:19] Thực ra, cả đời này,

[00:26:24] người tôi không yên lòng nhất vẫn là Phi Phi.

[00:26:31] Bao nhiêu năm nay, những tủi thân trong lòng bà ấy,

[00:26:36] tôi đều biết.

[00:26:39] Nhưng tôi, tôi thật sự, thật sự quá bận.

[00:26:49] Tôi không có thời gian nói chuyện tâm tình với bà ấy.

[00:26:58] Tôi luôn nghĩ, tôi nói,

[00:27:03] đợi đến khi mọi người đều già,

[00:27:07] đều nghỉ hưu rồi, tôi có thể bù đắp cho bà ấy.

[00:27:13] Tôi sẽ luôn ở bên bà ấy.

[00:27:18] Nhưng đây là ông trời đang trừng phạt tôi.

[00:27:34] Bà xem tôi đây là sao thế này.

[00:27:39] Lại làm bà khóc rồi.

[00:27:42] Được rồi, được rồi.

[00:27:52] Ngột ngạt chết mất! Ông đeo vào cho tôi!

[00:27:56] Được được được, tôi làm, tôi làm.

[00:27:57] Nếu ông không muốn đeo,

[00:27:58] thì một mình về nhà mà ở.

[00:28:00] Dám à? Bà là đồ phát xít, người đàn bà độc ác!

[00:28:04] Xem kìa, xem kìa.

[00:28:08] Đây mới gọi là lãng mạn chứ.

[00:28:10] Đi đi, lãng mạn cái gì mà lãng mạn. Đi thôi.

[00:28:15] Ban ngày ban mặt lại đi làm kỳ đà cản mũi.

[00:28:19] Không đúng, cái áo gió này trông quen quen.

[00:28:27] Cảnh Cảnh! Cảnh Cảnh! Con đứng lại!

[00:28:30] Cảnh Cảnh, đứng lại!

[00:28:33] Về đây! Muốn làm mẹ tức chết hả?

[00:28:37] Về đây, Cảnh Cảnh!

[00:28:39] Cậu là ai? Bỏ khẩu trang ra!

[00:28:49] Thím, chú.

[00:28:50] Thằng ranh con này!

[00:28:52] Mẹ! Thím!

[00:28:54] Nhanh, đi, đưa đến bệnh viện, đưa đến bệnh viện! Đi, đi!

[00:28:58] Cục trưởng Cảnh, bác sĩ Thư vừa rồi hơi kích động.

[00:29:00] Huyết áp hơi cao, nghỉ ngơi một lát sẽ khỏe.

[00:29:02] Vậy cảm ơn, cảm ơn. Cậu cứ làm việc của mình đi.

[00:29:16] Con ở đây với mẹ con.

[00:29:18] Bố đi dạy dỗ thằng nhóc thối kia.

[00:29:22] Ở yên đấy.

[00:29:35] Chú, thím con...

[00:29:36] Đi đi đi.

[00:29:40] Chú nói cháu này, thằng nhóc,

[00:29:41] nếu ở trong quân đội, trong tay chú có súng,

[00:29:43] cháu... cháu dám làm bậy với con gái chú,

[00:29:46] chú bắn chết cháu luôn!

[00:29:48] Chú, chú oan cho con rồi. Sao lại gọi là làm bậy chứ?

[00:29:51] Con với Cảnh Cảnh, đó là yêu đương mà.

[00:29:54] Vả lại, nếu chú bắn chết con,

[00:29:56] thì Cảnh Cảnh sẽ thành góa phụ. Chú không dám đâu.

[00:29:59] Cháu... Cháu nói xem sao bây giờ cháu học

[00:30:02] cái thói vô liêm sỉ thế này hả?

[00:30:07] Hai đứa đến mức nào rồi?

[00:30:09] Muốn đăng ký kết hôn rồi. Hết dịch SARS là đi.

[00:30:13] Cảnh Cảnh, rốt cuộc con nghĩ thế nào?

[00:30:16] Dù có cô đơn, trống trải, khó chịu đến mấy,

[00:30:19] con cũng không thể tự hành hạ mình, làm mình ghê tởm như vậy.

[00:30:22] Con làm ai ghê tởm? Con không thấy ghê tởm.

[00:30:24] Con thấy rất tốt mà.

[00:30:26] Chẳng phải mẹ thấy Cẩu Đản quê mùa,

[00:30:28] không có học vấn cao, ngoại hình không đẹp trai,

[00:30:29] nên mẹ thấy mất mặt sao?

[00:30:30] Được rồi, được rồi, hai mẹ con đừng cãi nhau nữa.

[00:30:32] Chuyện này cãi nhau cũng không giải quyết được gì.

[00:30:39] Chú, chẳng phải chú cũng từng yêu đương sao?

[00:30:42]

[00:30:43] Sao chú không hiểu trái tim đàn ông của con chứ?

[00:30:50] Làm con rể tôi,

[00:30:52] tôi nhìn thế nào cũng thấy khó chịu.

[00:30:56] Ai làm con rể bố mà không khó chịu chứ?

[00:30:59] Chú, chú ngồi, chú ngồi.

[00:31:01] Con với Cảnh Cảnh thật lòng yêu nhau mà.

[00:31:05] Vậy con có yêu nó không?

[00:31:07] Mẹ, con biết ẩn ý của mẹ là gì.

[00:31:12] Mẹ nghĩ rằng con gái mẹ không chịu nổi nữa,

[00:31:14] bên cạnh có ai là vơ lấy người đó.

[00:31:17] Mẹ nghĩ người như Cẩu Đản

[00:31:18] không thể nào hiểu được tình yêu là gì.

[00:31:20] Phải, mẹ nghĩ như vậy.

[00:31:23] Cảm giác nó mang lại cho mẹ chính là như vậy.

[00:31:26] Đừng có ở đây mà lân la với tôi.

[00:31:28] Cậu đúng là quá nham hiểm.

[00:31:30] Sao lại là nham hiểm? Con muốn cưới Cảnh Cảnh,

[00:31:32] chưa bao giờ giấu giếm hai bác.

[00:31:35] Vậy thì tuyệt đối không phải nham hiểm. Coi như là "dương hiểm" đi.

[00:31:40] Nói xem ta phải làm gì với cháu đây?

[00:31:43] Chú, con với Cảnh Cảnh thật sự rất hợp nhau.

[00:31:47] Chẳng thấy hợp ở điểm nào cả.

[00:31:48] Nhìn ra cũng không có tác dụng.

[00:31:50] Phải ở bên nhau mới biết chứ.

[00:31:52] Cháu đừng nói nhảm nữa.

[00:31:53] Chú, thật đấy, chú và thím,

[00:31:56] người ngoài nhìn vào cũng thấy không hợp.

[00:31:58] Thật mà. Hồi ở trường cán bộ,

[00:32:00] người ta đều nói thím là con gái chú đấy.

[00:32:05] Cháu này, đừng có nói bậy bạ.

[00:32:08] Đâu có nói bậy đâu.

[00:32:09] Cô cháu, thím cháu, mợ cháu...

[00:32:11] Câm miệng! Cháu không câm miệng.

[00:32:14] Cháu câm miệng, sao chú biết trong lòng con nghĩ gì?

[00:32:17] Mẹ, con vẫn luôn muốn hỏi mẹ,

[00:32:19] Mẹ có yêu bố không?

[00:32:22] Cẩu Đản này sao có thể so sánh với bố con được?

[00:32:25] Nó với bố con không có một chút giống nhau nào.

[00:32:28] Sao lại không có điểm giống nhau chứ?

[00:32:30] Chẳng phải đều không có văn hóa, đều không tiểu tư sản,

[00:32:32] đều không hiểu lãng mạn là gì sao?

[00:32:34] Chú với thím cũng không xứng đôi.

[00:32:37] Cháu dám nói ta với thím không xứng đôi à?

[00:32:40] Cả thế giới này đều nói vậy,

[00:32:41] chứ có phải con nói đâu.

[00:32:43] Con cũng không phải kẻ ngốc.

[00:32:45] Thật à. Vậy...

[00:32:48] Bố con biết lãng mạn là gì đấy.

[00:32:50] Ông ấy biết tình yêu là gì đấy.

[00:32:52] Cẩu Đản cũng biết.

[00:32:53] Con không thể vì giận dỗi mẹ

[00:32:55] mà bất chấp sự thật, đổi trắng thay đen được.

[00:32:58] Mẹ, sao mẹ biết con đang đổi trắng thay đen chứ?

[00:33:02] Mẹ còn chưa từng nhìn thẳng vào Cẩu Đản.

[00:33:04] Mẹ hiểu về anh ấy được bao nhiêu?

[00:33:05] Loại người như nó, mẹ không cần tìm hiểu sâu,

[00:33:07] mẹ cũng biết nó là người thế nào.

[00:33:09] Sao có thể chứ? Con quen anh ấy sáu năm rồi,

[00:33:13] còn không biết anh ấy là người lãng mạn như vậy.

[00:33:15] Tại sao con chết cũng phải cưới em Cảnh Cảnh?

[00:33:17] Chẳng phải là muốn học theo chú thím,

[00:33:19] sống những ngày tháng tốt đẹp, hạnh phúc sao?

[00:33:24] Vả lại, Cảnh Cảnh nhà chúng ta cũng không ngốc.

[00:33:27] Đúng không chú? Con đã thuyết phục được chú rồi ạ

[00:33:32] Thuyết phục cái con khỉ! Thuyết phục chú thì có tác dụng gì?

[00:33:36] Sao lại không có tác dụng?

[00:33:38] Thuyết phục chú, vậy là coi như thuyết phục được một nửa rồi.

[00:33:40] Cháu mơ đẹp quá! Thuyết phục được một nửa à?

[00:33:43] Chú nói cho cháu biết, đến một phần mười cũng chưa được.

[00:33:45] Thật sao? Thảm đến vậy ạ?

[00:33:48] Mẹ nói cho con biết,

[00:33:49] nếu con tình cảm thuận lợi, chín chắn,

[00:33:52] con đưa ra lựa chọn thế nào,

[00:33:53] mẹ không có một lời nào để nói.

[00:33:55] Con tự mình tổng kết lại xem,

[00:33:57] bao nhiêu năm nay, con đã yêu bao nhiêu lần,

[00:33:59] lần nào con nhìn đúng người?

[00:34:01] Được được được, vậy mẹ cứ kết án tử hình con đi.

[00:34:04] Đứng lại! Mẹ lại không vui khi con hạnh phúc sao, con gái?

[00:34:08] Mẹ lo cho con mà.

[00:34:11] Con nói xem, con từ nhỏ đã tùy hứng, ích kỷ như vậy,

[00:34:15] những tật xấu này của con là giống ai hả?

[00:34:18] Mẹ, con không còn tùy hứng, cũng không ích kỷ nữa.

[00:34:29] Con chỉ muốn giống như mẹ,

[00:34:31] cả đời yêu một người, cả đời hạnh phúc.

[00:34:39] Mẹ.

[00:34:50] Trút giận lên dưa chuột à?

[00:34:54] Ông nhìn tôi cười có ý gì?

[00:34:56] Bà có thể đặt dao xuống trước được không?

[00:34:57] Tôi biết trong lòng ông giấu bao nhiêu ý xấu.

[00:34:59] Giống như thằng nhãi kia.

[00:35:01] Sao bà lại gọi người ta là thằng nhãi chứ?

[00:35:04] Bà... người ta là Cẩu Đản,

[00:35:05] ngoài việc trông hơi quê mùa một chút,

[00:35:08] tên đặt hơi quê mùa, học vấn không cao lắm,

[00:35:11] người ta cũng không làm gì xấu.

[00:35:13] Bà dựa vào đâu mà nói người ta là thằng nhãi?

[00:35:14] Lười nói chuyện với ông.

[00:35:17] Tôi biết trong lòng bà nghĩ gì.

[00:35:20] Về mặt cảm giác, Cẩu Đản với Cảnh Cảnh

[00:35:22] thật sự không mấy xứng đôi.

[00:35:25] Nhưng Cảnh Cảnh đã thích Cẩu Đản,

[00:35:28] vậy chứng tỏ Cẩu Đản cũng có điểm tốt.

[00:35:30] Phải không?

[00:35:31] Bà nói xem, trong vấn đề này,

[00:35:32] bà phản ứng mạnh mẽ như vậy,

[00:35:34] chỉ có thể giải thích một vấn đề,

[00:35:36] là từ trong thâm tâm bà đã coi thường tầng lớp công nông chúng tôi.

[00:35:39] Bà nói xem tôi phân tích có thấu đáo không?

[00:35:45] Đừng tưởng rằng trí thức các người

[00:35:46] phức tạp đến mức nào.

[00:35:48] Mấy cái vòng vo của các người, tôi nhìn là hiểu ngay.

[00:35:51] Chẳng trách bà cả đời làm khoa nhi.

[00:35:56] Ông thật sự thấy Cẩu Đản giống ông đến vậy sao?

[00:36:00] Dù sao cũng có điểm chung.

[00:36:02] Đương nhiên là trừ việc nó không đẹp trai bằng tôi.

[00:36:05] Bà không thấy nó hơi giống con trai tôi sao?

[00:36:07] Ông đừng nói bậy nữa. Nó mà được một nửa của ông,

[00:36:10] tôi việc gì phải làm khó con gái mình.

[00:36:13] Bà nói thật lòng đấy à?

[00:36:15] Nói nhảm! Sống với ông cả đời rồi,

[00:36:18] vẫn ngây thơ, tự cho mình là đúng như vậy.

[00:36:20] Mắng hay lắm, mắng hay lắm.

[00:36:23] Không phải nói đùa đâu,

[00:36:25] Cẩu Đản ấy, tuy không giống tôi,

[00:36:27] nhưng chưa chắc đã không bằng tôi.

[00:36:30] Giống như Cảnh Cảnh nhà chúng ta,

[00:36:31] có giống bà không? Cũng không giống mà.

[00:36:33] Nhưng con bé làm việc cũng rất tốt đó thôi.

[00:36:36] Mỗi người đều có

[00:36:37] tiêu chuẩn sống riêng.

[00:36:39] Đây là củ cải rau xanh, mỗi người một sở thích.

[00:36:41] Ông không cần phải lên lớp cho tôi nữa.

[00:36:43] Dù sao tôi cũng không thể chấp nhận được.

[00:36:47] Được, được.

[00:36:47] Bà đừng động tay vào, để tôi rửa.

[00:36:49] Bát ông rửa, tôi mới không dám dùng ấy.

[00:36:53] Hôm qua đi siêu thị,

[00:36:54] sao lại quên mua nước rửa chén rồi.

[00:36:56] Xem ông kìa, cũng không nhắc tôi.

[00:36:58] Vậy ý bà là bây giờ tôi đi mua à?

[00:36:59] Đi đi, mua hiệu Lập Bạch, đừng mua nhầm.

[00:37:02] Vâng vâng vâng, loại khác bà cũng không dùng.

[00:37:12] Quý Thành đâu? Đi xét nghiệm rồi.

[00:37:15] Tôi còn sợ làm phiền ông ấy nghỉ ngơi.

[00:37:17] Nấu cho ông ấy chút canh.

[00:37:19] Không biết ông ấy có thích uống không.

[00:37:21] Bà làm gì, ông ấy đều thích.

[00:37:24] Thích lắm ấy chứ.

[00:37:25] Lúc nào rồi mà

[00:37:26] bà còn nói những lời như vậy.

[00:37:28] Tôi biết bát canh này của tôi là thừa thãi.

[00:37:30] Cơm bà nấu ngon hơn tôi nhiều.

[00:37:33] Cái đó chưa chắc.

[00:37:34] Uống canh vẫn là phải uống hương vị.

[00:37:38] Phi Phi, bao nhiêu năm nay,

[00:37:41] Bà thật sự vẫn luôn ghen tị với tôi và Quý Thành à?

[00:37:45] Vậy bà nói xem?

[00:37:47] Tôi là thật lòng thật dạ nói với bà đấy.

[00:37:49] Bà mà thái độ thế này tôi không thèm để ý bà nữa.

[00:37:54] Sao lại không ghen tị được chứ?

[00:37:58] Vốn tưởng mình già rồi, đầu óc không còn minh mẫn,

[00:38:03] cũng sẽ không nhớ gì nữa.

[00:38:06] Nhưng mấy năm nay, những chuyện xảy ra trước mắt,

[00:38:11] nói xong là có thể quên.

[00:38:13] Còn chuyện mấy chục năm trước,

[00:38:15] lại nhớ rất rõ ràng.

[00:38:18] Hồi đó tôi đã mặt dày theo đuổi Quý Thành thế nào,

[00:38:23] Quý Thành lúc đó đã vì bà mà đau lòng tuyệt vọng ra sao.

[00:38:26] Tôi biết bà chỉ chuyên nhớ những chuyện này.

[00:38:29]

[00:38:33] Tôi nói cho bà biết,

[00:38:34] Chỗ này của tôi, đau thật đấy, đau thật sự.

[00:38:39] Tôi không hiểu,

[00:38:39] bà nói xem tôi một cô gái,

[00:38:41] cũng coi như tuổi xuân phơi phới,

[00:38:43] đứng ngay trước mặt mà sao ông ấy không nhìn thấy?

[00:38:46] Tôi cũng là phụ nữ mà.

[00:38:48] Ông ấy cố chấp mà, bà sống với ông ấy cả đời,

[00:38:51] bà còn không biết ông ấy sao?

[00:38:52] Tôi biết, nhưng tôi vẫn tức.

[00:38:55] Vậy bà nói xem, cả đời này,

[00:38:56] lúc nào bà từng buồn như tôi chưa?

[00:38:59] Sao lại nói là không có? Đều là phụ nữ.

[00:39:02] Cả đời Cảnh Trực,

[00:39:04] bên cạnh đã từng có bao nhiêu phụ nữ.

[00:39:06] Tôi mà như bà, tôi còn sống nổi không?

[00:39:09] Phụ nữ bên cạnh Cảnh Trực à?

[00:39:11] Bà coi tôi là đồ ngốc sao?

[00:39:13] Cảnh Trực mà có ngoại tình,

[00:39:15] trên đời này còn có người đàn ông nào đáng để lấy không?

[00:39:20] Bà đối với Cảnh Trực còn có lòng tin hơn cả tôi đối với ông ấy nữa.

[00:39:25] Thực ra tôi cũng không phải không hiểu,

[00:39:28] cuối cùng bà với Quý Thành cũng chẳng có gì.

[00:39:31] Chưa từng có gì cả.

[00:39:33] Nhưng tôi vẫn giận bà.

[00:39:35] Thà bà nói là hận tôi còn hơn.

[00:39:36] Tôi đúng là rất hận bà.

[00:39:38] Tôi nói cho bà biết,

[00:39:39] cả đời này tôi đều đấu tranh với cái bóng của bà.

[00:39:40] Tôi chưa bao giờ thắng.

[00:39:43] Bây giờ, tôi cũng không muốn đấu nữa.

[00:39:45] Tôi thấy mình già rồi, ông ấy cũng bệnh rồi.

[00:39:52] Bà nói xem, cả đời tôi,

[00:39:54] chẳng có lúc nào là tốt đẹp cả.

[00:39:58] Bà có biết không,

[00:40:00] bà là người phụ nữ hẹp hòi nhất thế giới.

[00:40:04] Thực ra,

[00:40:05] bà biết Quý Thành đối với bà tình cảm thế nào.

[00:40:09] Bà mới là người phụ nữ duy nhất của đời ông ấy.

[00:40:13] Bà là người phụ nữ hạnh phúc nhất thế giới.

[00:40:16] Hãy biết đủ đi.

[00:40:17] Không, tôi biết.

[00:40:19] Trong lòng ông ấy có một mảnh đất

[00:40:20] là dành cho bà.

[00:40:21] Mảnh đất đó của ông ấy gọi là đất riêng

[00:40:24] Không thuộc về một ai, chỉ thuộc về chính ông ấy.

[00:40:28] Bà phải hiểu cho ông ấy.

[00:40:29] Bà căn bản sẽ không ghen tị với tôi.

[00:40:30] Hoặc là, bà vốn dĩ biết,

[00:40:32] cố tình lấy tôi ra làm cớ. Tôi đúng là oan.

[00:40:36] Vậy... vậy cả đời này,

[00:40:39] bà chưa từng rung động với ông ấy sao?

[00:40:41] Vậy thì ông ấy cũng quá đáng thương rồi.

[00:40:47] Bà nói xem tôi nói nãy giờ,

[00:40:48] bà có nghe lọt tai được nửa câu nào không?

[00:40:51] Dù sao tôi cũng thấy,

[00:40:52] đời này tôi đã đủ đáng thương rồi.

[00:40:53] Tôi nghe bà nói xong chuyện này,

[00:40:55] tôi thấy ông ấy còn đáng thương hơn cả tôi nữa.

[00:40:57] Cho nên mới nói, hai người có thể thành một cặp mà.

[00:40:59] Đều cố chấp như nhau.

[00:41:02] Thạch Phi Phi sao có thể trách tôi cả đời chứ?

[00:41:06] Ông cũng đâu có trách Quý Thành cả đời.

[00:41:10] Sao bà lại so sánh một chiến sĩ tiên phong của giai cấp vô sản

[00:41:14] với một tiểu thị dân chứ?

[00:41:16] Thế mà bà vẫn là vợ tôi đấy.

[00:41:19] Giáo dục thất bại rồi.

[00:41:23] Hôm nay chúng ta đã thảo luận trọng điểm

[00:41:26] về đồng chí Cảnh Trực và những người phụ nữ của ông ấy.

[00:41:29] Thạch Phi Phi mà là tôi, ông nói xem bà ấy còn sống nổi không?

[00:41:35] Bụng dạ của Thạch Phi Phi rộng lượng hơn bà nhiều.

[00:41:38] Tại sao bây giờ bà vẫn sống sung sướng như vậy?

[00:41:41] Đó là bởi vì tấm lòng của đồng chí Cảnh Trực

[00:41:43] rộng như biển cả.

[00:41:46] Người đàn ông hoàn hảo nhất thế gian,

[00:41:48] có thể nói là thập toàn thập mỹ.

[00:41:54] Bà đừng có giọng điệu mỉa mai như vậy.

[00:41:56] Có chút tinh thần thực sự cầu thị được không?

[00:41:59] Tôi nói cho ông biết,

[00:42:00] Cái kẹp tóc này, tôi vẫn còn giữ.

[00:42:13] Gì? Kẹp tóc gì?


 0 הערות sort   מיין לפי


הבא