পরবর্তী আসছে

(AI-sub) Trịnh Hoà Hạ Tây Dương tập 35 - La Gia Lương, Đường Quốc Cường

0 ভিউ· 08/12/25
ai_sub_studio
ai_sub_studio
সাবস্ক্রাইবার
0

Phụ đề được dịch bằng AI, cần bạn góp sức hoàn thiện. Liên hệ tham gia tại Facebook: https://www.facebook.com/profi....le.php?id=1000678863 -------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- Trịnh Hoà Hạ Tây Dương (2009): Hành Trình Lịch Sử Vượt Biển Của Hạm Đội Nhà Minh <br>Bộ phim xoay quanh nhân vật lịch sử có thật – thái giám Trịnh Hòa (do ngôi sao TVB La Gia Lương thủ vai). Dưới mệnh lệnh của hoàng đế Minh Thành Tổ - Chu Đệ (Đường Quốc Cường), Trịnh Hòa đã dẫn đầu một hạm đội lớn nhất thế giới thời bấy giờ thực hiện 7 chuyến hải trình vĩ đại đến &quot;Tây Dương&quot; (vùng biển Ấn Độ Dương và xa hơn nữa).

আরো দেখুন

[00:00:05] Hoàng Thượng, không xong rồi.

[00:00:08] Nô tài phát hiện ra một bí mật.

[00:00:10] Từ khi thuyền đội Đại Minh của chúng ta từ hải ngoại trở về,

[00:00:12] một số người trong triều cứ cái này không vừa mắt,

[00:00:14] cái kia cũng không ưa.

[00:00:15] Hơn nữa còn đi khắp nơi thu thập những cái gọi là tội trạng.

[00:00:17] Có người thậm chí còn coi thường vương pháp,

[00:00:19] lén lút sau lưng bàn luận về tân chính.

[00:00:21] Nói rằng đây đều là hậu quả xấu do Hoàng Thượng quyết ý tuần dương.

[00:00:24] Bọn họ to gan lớn mật như vậy,

[00:00:26] chẳng phải là muốn tạo phản sao?

[00:00:34] Nói tiếp đi.

[00:00:37] Hết rồi ạ.

[00:00:46] Nhìn nhiều, nói ít, hành sự cẩn trọng.

[00:00:53] Tuân chỉ.

[00:01:03] Người xem bên kia náo nhiệt chưa kìa.

[00:01:05] Chè trôi nước, bán chè trôi nước đây.

[00:01:07] Chúng ta ăn chút chè trôi nước đi.

[00:01:09] Chè trôi nước, hai vị ăn chè trôi nước không ạ?

[00:01:14] Thôi, thôi, đi thôi.

[00:01:17] Lát nữa qua bên kia chơi nhé.

[00:01:23] Sao ngươi ngốc thế hả?

[00:01:34] Các vị không ăn chè trôi nước của tôi.

[00:01:36] Số bạc này trả lại cho các vị, tôi không thể nhận được.

[00:01:38] Tiền này thưởng cho cô đấy.

[00:01:40] Về mua một bộ đồ mới.

[00:01:41] Đừng quên bà cô đây là được.

[00:01:44] Tôi không có thói quen nợ tiền bạc của người khác.

[00:01:46] Trả lại cô.

[00:01:47] Tôi càng không dám dùng

[00:01:48] số bạc không minh bạch để mua quần áo.

[00:01:49] Tôi sợ làm bẩn thân mình.

[00:01:51] Đứng lại!

[00:01:56] Cái vẻ nghèo hèn này mà còn dám hỗn với ta à?

[00:01:58] Bà cô đây nói cho ngươi biết,

[00:02:00] thời buổi này có tiền trong tay nói chuyện mới có trọng lượng.

[00:02:02] Nếu không như hạng người ngươi,

[00:02:04] ăn bữa nay lo bữa mai,

[00:02:07] mới là mất mặt nhất.

[00:02:09] Chỉ đáng uống nước rửa chân của bà cô đây thôi.

[00:02:15] Chúng ta đi thôi.

[00:02:56] Tỷ Liên Tâm, tỷ đừng buồn nữa.

[00:02:59] Chuyện ra khơi vẫn chưa quyết định, còn sớm mà.

[00:03:02] Tôi tạm thời vẫn chưa đi được đâu.

[00:03:04] Cậu mau đi đi, mau ra khơi đi.

[00:03:07] Mang hết những thứ ô uế tạp nham này đi.

[00:03:09] Nếu cậu không dọn dẹp sạch sẽ chúng,

[00:03:11] thì cậu đừng về nữa.

[00:03:16] Ra khơi, ra khơi.

[00:03:19] Xem cậu đã mang những gì từ bên ngoài về này.

[00:03:21] Kinh thành yên ổn thế này đều bị các cậu làm cho rối loạn cả lên.

[00:03:33] Hoàng Thượng.

[00:03:34] Đây chính là thịnh thế phồn vinh của Đại Minh ta sao?

[00:03:39] Xin Hoàng Thượng lập tức hạ chỉ.

[00:03:40] Thần sẽ cho phong tỏa toàn bộ sông Tần Hoài.

[00:03:42] Xem ai còn dám hồ đồ ở đó.

[00:03:44] Đúng là muốn làm phản cả rồi.

[00:03:56] Thuyền hoa trên sông Tần Hoài,

[00:03:57] tuy nói là có nguồn gốc lịch sử,

[00:03:59] nhưng trong vài ngày lại chỉ tăng không giảm.

[00:04:01] Đây là sự thật ai cũng thấy rõ.

[00:04:03] Có quan lại công nhiên ra vào thanh lâu.

[00:04:05] Bọn họ không chỉ làm tổn hại thanh danh của mình,

[00:04:07] mà còn làm mất thể diện quốc gia.

[00:04:09] Đây e là điều Hoàng Thượng không muốn thấy phải không ạ?

[00:04:15] Thế thái suy đồi, vàng thau lẫn lộn.

[00:04:18] Trên sông Tần Hoài trong sáng lại thành trời đất u ám.

[00:04:20] Tiếng cười nói lả lơi không dứt bên tai.

[00:04:22] Phụ nữ nhà lành không dám ra đường.

[00:04:24] Thiếu nữ khuê các đóng chặt cửa nhà.

[00:04:26] Tiểu dân lương thiện, bị cám dỗ,

[00:04:28] cũng tự cam sa đọa, vay nợ mua vui.

[00:04:30] Gây ra cảnh vợ con ly tán, gà bay chó sủa.

[00:04:33] Hoàng Thượng, căn nguyên của tất cả những điều này,

[00:04:35] đều nằm ở

[00:04:36] thói xa hoa lãng phí mà thuyền đội Đại Minh mang về.

[00:04:37] Đều do cái gọi là "vạn quốc đến chầu" mà Trịnh Hòa đề xướng.

[00:04:46] Hoàng Thượng.

[00:04:48] Sứ thần các nước ở Hội Đồng Quán không dưới ngàn người,

[00:04:50] mỗi ngày tiêu tốn không dưới ngàn lạng bạc.

[00:04:53] Uhm.

[00:04:54] Bọn họ vui không muốn về, ngày về không hẹn.

[00:04:56] Cứ kéo dài thế này, triều đình không gánh nổi.

[00:05:00] Hơn nữa, một số sứ thần và thương nhân ngoại quốc,

[00:05:02]

[00:05:04] Dựa vào hàng hóa ngoại quốc trong tay,

[00:05:06] ngày đêm rượu chè, làm bại hoại thuần phong mỹ tục của ta.

[00:05:08] Lỗ nhỏ không bịt, ắt thành họa lớn.

[00:05:12] Điều này đã khiến trong ngoài triều đình vô cùng căm phẫn.

[00:05:15] Thần to gan bẩm tấu Hoàng Thượng,

[00:05:18]

[00:05:21] Để tiết kiệm chi phí, chấn chỉnh lại dân phong.

[00:05:28] Mở cửa sổ thì ruồi muỗi bay vào mặt.

[00:05:30] Bước xuống nước thì bùn cát cuộn lên.

[00:05:35] Các ngươi ngoài việc chỉ trích lung tung,

[00:05:36] không còn cách nào khác sao?

[00:05:44] Ai còn có gì muốn nói không?

[00:05:54] Bãi triều.

[00:06:07] Thôi, không nói nữa, để đỡ làm cậu phiền lòng.

[00:06:12] Cái này thì không sao.

[00:06:18] Một gia đình dưới chân núi Chung Sơn.

[00:06:20] Mấy người con rất ngoan ngoãn.

[00:06:21] Vốn dĩ rất an phận.

[00:06:23] Nam cày ruộng, nữ dệt vải, sống vui vẻ hòa thuận.

[00:06:25] Nhưng bây giờ,

[00:06:26] đều chạy đến Hội Đồng Quán hoặc bên bờ sông Tần Hoài,

[00:06:29] vui vẻ đi kiếm tiền.

[00:06:31] Bỏ lại người mẹ già bệnh tật ở nhà.

[00:06:33] Cậu nói xem người bây giờ sao lại thành ra thế này?

[00:06:36] Tôi là không hiểu nổi nữa rồi.

[00:06:37] Vĩnh Lạc tân chính mà Hoàng Thượng muốn chấn hưng,

[00:06:39] chẳng lẽ chính là chỉ cần tiền bạc không cần liêm sỉ sao?

[00:06:42] Nếu đúng là như vậy,

[00:06:44] vậy thì ứng nghiệm một câu nói,

[00:06:46] "Triều Vĩnh Lạc cương thường tận thất, luân lý tận vong".

[00:06:52] Diệu Cẩm, tỷ mệt rồi, muốn ngủ một lát.

[00:07:03] Tỷ, đều tại muội không tốt.

[00:07:05] Không nên nói những chuyện phiền lòng này với tỷ.

[00:07:09] Thật ra,

[00:07:11] lúc này người phiền lòng nhất vẫn là Hoàng Thượng.

[00:07:38] Có gì mà phải sầu lo chứ?

[00:07:39] Phụ hoàng.

[00:07:40] Nghề son phấn từ xưa đã có, ngàn năm chưa dứt.

[00:07:43] Triều Hồng Vũ cũng chưa từng dứt.

[00:07:46] Cũng được coi là một nghề trong trăm nghề.

[00:07:48] Không đáng để làm to chuyện.

[00:07:50] Hơn nữa, tất cả những gì trước mắt,

[00:07:53] chẳng phải vừa hay cho thấy

[00:07:54] trong túi bá tánh đã có tiền,

[00:07:56] no ấm rồi mới nghĩ đến dâm dục sao?

[00:07:58] Nếu đói meo thì đi ăn xin còn không kịp,

[00:08:00] làm gì có thời gian đi dạo thanh lâu chứ.

[00:08:03] Thịnh thế tự nhiên có cách sống của thịnh thế.

[00:08:06] Ca múa thái bình, đó mới gọi là thái bình thịnh thế.

[00:08:09] Việc cấp bách bây giờ là,

[00:08:11] nên đánh thuế nặng bọn họ.

[00:08:13] Không thể để họ kiếm hết tiền được.

[00:08:15] Phải để bạc chảy vào quốc khố.

[00:08:18] Sông Tần Hoài là nơi phồn hoa của kinh sư,

[00:08:21] là bộ mặt của Đại Minh ta.

[00:08:23] Càng được thiên hạ chú ý.

[00:08:25] Hơn nữa, thế thái suy đồi, lòng người không như xưa,

[00:08:28] ắt sẽ tiếp tay cho thói kiêu căng, xa xỉ, dâm dật.

[00:08:31] Mấy chiếc thuyền hoa, mấy gã công tử ăn chơi,

[00:08:35] mà có thể trở thành mối họa cho xã tắc sao?

[00:08:40] Con không tin,

[00:08:41] lũ chuột bọ phóng đãng này lại có thể làm phản được.

[00:08:47] Có tiền mà không có đức, sao gọi là thịnh thế?

[00:08:49] Bụng đói meo mà giữ thanh danh, đó gọi là thịnh thế sao?

[00:08:56] Không ra ngoài chạy một vòng,

[00:08:58] không biết mình đã già đến mức nào.

[00:09:01] Lời của Thái tử và Nhị hoàng tử,

[00:09:03] khiến bần tăng càng cảm thấy mình già rồi.

[00:09:06] Đại sư đều nghe thấy lời của hai người chúng con rồi à?

[00:09:08] Ngài thấy thế nào?

[00:09:11] Tán thành cũng được, phản đối cũng xong.

[00:09:14] Bần tăng cho rằng,

[00:09:16] thực ra hai vị đã nói hết nhẽ rồi.

[00:09:20] Đại sư, người xuất gia không nói dối đâu nhé.

[00:09:26] Trong lòng Hoàng Thượng đã sớm có thánh đoán.

[00:09:29] Tuy chưa nói ra,

[00:09:31] nhưng đã mưu tính gần như xong cả rồi.

[00:09:37] Xin đại sư nói rõ.

[00:09:41] Tần Hoài chi loạn tuy không liên quan đến việc thuyền đội trở về,

[00:09:45] nhưng kinh sư là đất trọng yếu, phải chấn chỉnh kỷ cương.

[00:09:51] Đại sư quả nhiên đoán được tâm tư của trẫm.

[00:09:55] Giáo hóa sáng thì dân phong chính.

[00:09:57]

[00:10:00] Nhà Thương Trụ vong, vong vì dâm loạn.

[00:10:02] Hậu Đường vong, vong vì xa xỉ.

[00:10:06] Phong hóa trên sông Tần Hoài nhất định phải chấn chỉnh.

[00:10:08] Cứ kéo dài thế này sẽ lầm nước hại dân.

[00:10:14] Có phải muốn Nhị hoàng tử xử lý việc này không?

[00:10:22] Còn có Trịnh Hòa, kinh thành có bao nhiêu người ngoại quốc sống,

[00:10:27] trẫm đã phái hắn đi trước một bước,

[00:10:29] đi sâu tìm hiểu, sớm tìm kế sách hay.

[00:10:34] Cao Hú.

[00:10:36] Nhi thần có mặt.

[00:10:37] Việc chấn chỉnh phong hóa bên bờ sông Tần Hoài,

[00:10:40] giao cho con và Trịnh Hòa hai người.

[00:10:42] Nhưng không được đánh, càng không được giết.

[00:10:46] Trong vòng nửa tháng, phải thấy hiệu quả.

[00:10:48] Nếu không, trẫm sẽ hỏi tội con và Trịnh Hòa.

[00:10:53] Nhi thần tuân chỉ.

[00:11:04] Hoàng Thượng không phải là hồ đồ rồi sao?

[00:11:07] Ta nói không nên quản, lại cứ bắt ta quản.

[00:11:11] Thái tử bọn họ hận đến nghiến răng,

[00:11:14] lại để họ được nhàn rỗi.

[00:11:18] Làm sao đây, ngươi nói xem.

[00:11:24] Thần không có chủ ý.

[00:11:27] Ta không có chủ ý được, nhưng ngươi không thể không có.

[00:11:30] Ngươi muốn hai chúng ta cùng bị mắng,

[00:11:32] phải không?

[00:11:35] Ngươi có thở dài cũng phải nghĩ ra cách cho ta.

[00:11:38] Thuyền đội lớn như vậy ngươi còn quản được,

[00:11:40] chút chuyện này mà ngươi không quản được sao?

[00:11:45] Chuyện này không giống.

[00:11:54] Hai người đang nhìn sông nước mà khóc kìa.

[00:12:02] Hoàng Thượng cũng thật là khác người.

[00:12:05] Sao lại để họ đi quản chuyện này chứ?

[00:12:07] Giao cho Trịnh Hòa thì cũng nên.

[00:12:10] Bao nhiêu thứ ô uế tạp nham này,

[00:12:11] ít nhiều cũng liên quan đến việc hạ Tây Dương.

[00:12:14] Chỉ có Cao Hú là hơi oan.

[00:12:16] Với tính cách của hắn,

[00:12:17] sẽ dùng xích khóa hết những thuyền hoa, thuyền thưởng ngoạn lại,

[00:12:20] tất cả không được ra ngoài, thế là coi như xong việc.

[00:12:23] Thật sự muốn làm trong sạch sông Tần Hoài,

[00:12:26] lại phải dẹp yên nỗi oán hận của thần dân, vậy thì quá khó rồi.

[00:12:33] Đại sư muốn biết,

[00:12:34] vì sao lại để Cao Hú chấn chỉnh sông Tần Hoài phải không?

[00:12:38] Ý của thiên tử, người khác khó đoán.

[00:12:41] Bần tăng lại biết đôi chút.

[00:12:44] Thái tử phản đối thuyền đội hạ Tây Dương,

[00:12:48] Hoàng Thượng liền để Thái tử đốc thúc việc đóng thuyền,

[00:12:51] gom góp hàng hóa.

[00:12:53] Hán vương hết lời khen ngợi Tần Hoài chi loạn,

[00:12:57] vậy thì đáng đời hắn phải ra mặt, chấn chỉnh phong hóa.

[00:13:02] Cao炽 là con trai trẫm.

[00:13:04] Cao Hú cũng là con trai trẫm.

[00:13:07] Để chúng nó làm việc rèn luyện, cũng chẳng có gì không tốt.

[00:13:12] Hoàng Thượng thực ra cũng không có kế sách gì hay.

[00:13:15] Chỉ là muốn đứng ngoài sự việc,

[00:13:18] chờ suy nghĩ chín muồi rồi mới tìm cách giải quyết.

[00:13:22] Nhưng lại lo Thái tử và những người khác vì nhỏ mất lớn,

[00:13:26] làm tổn thương bạn bè ngoại quốc,

[00:13:28] cắt đứt đại nghiệp trung hưng của Vĩnh Lạc.

[00:13:31] Thế là đành phải để Nhị hoàng tử làm tốt thí,

[00:13:35] thăm dò sâu cạn.

[00:13:39] Thương thay hắn một kẻ võ phu,

[00:13:41] sao có thể có cách trị lý dân phong được chứ?

[00:13:46] Bần tăng chỉ sợ hắn sẽ tỏ ra yếu kém,

[00:13:49] để người khác chê cười Hoàng Thượng.

[00:13:53] Đại sư sao biết hắn nhất định không trị được?

[00:13:57] Không phải còn có Trịnh Hòa sao?

[00:13:59] Chiêu này của Hoàng Thượng còn lợi hại hơn.

[00:14:02] Trịnh Hòa hiện giờ đã trở thành mục tiêu của mọi người.

[00:14:05] Hoàng Thượng lại đẩy cậu ta ra đầu sóng ngọn gió.

[00:14:10] Trịnh Hòa ở hải ngoại mấy năm,

[00:14:12] đúng là đã tiến bộ rất nhiều.

[00:14:14] Cái gọi là trò hơn thầy,

[00:14:16] biết đâu có thể nghĩ ra cách tốt hơn chúng ta.

[00:14:20] Chiêu này của Hoàng Thượng tuy hay,

[00:14:22] nhưng cũng là một nước cờ hiểm.

[00:14:24] Hoặc là một quân cờ lật ngược thế cờ,

[00:14:26] CAGE

[00:14:27] hoặc là thua cả ván cờ. CAGE

[00:14:31] Trẫm bây giờ đúng là không có cách nào tốt hơn.

[00:14:35] Trước khi chưa nghĩ thông suốt đã vội vàng ra tay,

[00:14:38] chỉ có thể là làm nhiều công ít.

[00:14:41] Cho nên, trẫm để con tốt qua sông trước,

[00:14:44] biết đâu có thể chặn được con xe lớn.

[00:14:48] Cao Hú tuy lỗ mãng, nhưng được cái trên người hắn DE

[00:14:51] không bị trói buộc bởi nhiều quy củ khắt khe.

[00:14:53] Cứ để chúng xông pha trận mạc đi.

[00:14:55] Chúng ta đứng sang một bên xem nhiều nghe nhiều,

[00:14:59] rồi nghĩ tiếp.

[00:15:03] Hoàng Thượng, đây đúng là gọi là "mắt lạnh quan sát chốn đục nhơ" rồi.

[00:15:09] Tiểu Hồng, phải tiếp đãi khách cho tốt nhé.

[00:15:12] Vâng, vâng.

[00:15:13] Lại đây uống đi.

[00:15:21] Mau, bao vây lại.

[00:15:31] Tránh ra, tránh ra.

[00:15:42] Tú bà đâu? Lăn ra đây cho ta.

[00:15:45] Đến đây, đến đây.

[00:15:50]

[00:15:54] Ngươi nghe cho rõ đây.

[00:15:55] Từ bây giờ, cái tiệm này của ngươi đừng mở nữa.

[00:15:58] Đổi thành quán trà, mở quán cơm, tùy ngươi.

[00:16:01] Trò đùa này có hơi lớn quá rồi đấy.

[00:16:04] Đừng thấy Di Xuân Viện nhỏ bé của ta đây,

[00:16:06] không có đao thương, không có hộ vệ,

[00:16:08]

[00:16:11] Lục Bộ Cửu Khanh, bà đây đều có người quen.

[00:16:14] Gia nhà chúng ta mà ho một tiếng,

[00:16:16] tên cẩu quan đó cũng phải tè ra quần.

[00:16:19] Các người tưởng mình là Hoàng Thượng à?

[00:16:21] To gan! Chỉ bằng câu nói này của ngươi,

[00:16:23] đã đáng bị cắt lưỡi cho chó ăn rồi.

[00:16:26] Hán Vương điện hạ!

[00:16:28] Hán Vương điện hạ!

[00:16:31] Tú bà à,

[00:16:34] nếu ngươi còn dám ở bên bờ Tần Hoài thêm một ngày,

[00:16:38] bổn vương sẽ phá cửa nhà ngươi, chặt đầu ngươi.

[00:16:42] Điện hạ.

[00:16:42] Trong ngự chỉ không phải nói là không được giết người, không được...

[00:16:48] Phải rồi.

[00:16:51] Vậy lão tử sẽ phóng một mồi lửa,

[00:16:54] đốt cái Di Xuân Viện này của ngươi.

[00:16:56] Nướng tất cả lũ gian phu dâm phụ các ngươi thành xiên thịt.

[00:17:00] Rồi mở một quán cơm ngay trong Di Xuân Viện này,

[00:17:03] bán cho người sống ăn.

[00:17:39] Theo ta.

[00:17:40] Điện hạ, ngài muốn làm gì?

[00:17:42] Chỉ cần bị ta nắm được thóp,

[00:17:43] sẽ niêm phong Hội Đồng Quán.

[00:17:45] Điện hạ, tuyệt đối không được, ngài nghe thần nói.

[00:17:49] Những sứ giả, thương nhân ngoại quốc này,

[00:17:51] đều là khách mà Hoàng Thượng mời đến.

[00:17:53] Gió mùa chưa đến, họ không đi được.

[00:17:55] Nếu ngài cứ làm càn,

[00:17:57] chắc chắn sẽ khiến Đại Minh bị hải ngoại chê cười.

[00:18:00] Có thể sẽ phá hoại

[00:18:01] quốc sách "vỗ về người phương xa" của Hoàng Thượng.

[00:18:06] Vậy cứ trơ mắt nhìn họ biến Hội Đồng Quán thành kỹ viện sao?

[00:18:10] Vậy cũng không thể làm bừa được.

[00:18:12] Cái này không được, cái kia cũng không xong.

[00:18:15] Ngươi nói xem phải làm sao?

[00:18:22] Tức chết ta rồi! Đường đường là Hán Vương,

[00:18:24] cùng với ngươi, thống soái của thuyền đội Đại Minh,

[00:18:26] lại không trị nổi phong khí của kinh thành này.

[00:18:31] Ngươi không thấy mất mặt à?

[00:18:37] Sự việc càng ngày càng rối loạn.

[00:18:39] Học sĩ của Quốc Tử Giám lũ lượt ra đường kích động.

[00:18:42] Hơn nữa còn tìm quan lại của Văn học quán,

[00:18:44] muốn cùng ký tên dâng sớ.

[00:18:46] Một số công thần đức cao vọng trọng trong triều,

[00:18:48] cũng đang ngấm ngầm qua lại liên lạc,

[00:18:50] đang tổ chức ký tên, muốn dâng Vạn Dân Thư.

[00:18:57] Nô tài phát hiện manh mối, lập tức ngăn chặn.

[00:18:59] Bịa đặt tội danh bắt mấy người,

[00:19:01] lại ngầm phái người đi dàn xếp,

[00:19:03] tạm thời đã trấn áp được luồng gió xấu này.

[00:19:07] Hoàng Thượng mau để Hán Vương và Trịnh Hòa,

[00:19:09] dùng thủ đoạn sấm sét, đẩy nhanh việc chấn chỉnh.

[00:19:12] Nếu không, bên nô tài sắp không chống đỡ nổi nữa rồi.

[00:19:15] Lui đi.

[00:19:16] Vâng.

[00:19:21] Hoàng Thượng, canh sen long nhãn đường phèn xong rồi ạ.

[00:19:25] Hoàng Thượng, ngài uống lúc nóng đi ạ.

[00:19:27] Mang cho Cao Hú và Trịnh Hòa.

[00:19:31] Để họ tĩnh tâm, định thần lại.

[00:19:35] Vâng.

[00:19:40] Rắc rối này gây ra lớn rồi.

[00:19:44] Không có Hỏa Diệm Sơn nào là không qua được.

[00:19:51] Trịnh đại nhân, Hoàng Thượng nói, mời ngài uống lúc nóng.

[00:19:55] Tĩnh tâm, định thần lại.

[00:20:06] Tạ ơn Hoàng Thượng.

[00:20:07] Nào, Trịnh đại nhân, mau mau đứng dậy.

[00:20:12] Vậy lão nô xin về phục mệnh.

[00:20:15] Mời công công.

[00:20:18] Đại nhân xin dừng bước.

[00:21:28] Trời còn sáng mà sao lại đóng cổng thành vậy?

[00:21:33] Từ bây giờ,

[00:21:33] các cổng thành kinh sư chỉ cho ra không cho vào.

[00:21:35] Tại sao?

[00:21:36] Mấy tỉnh phía Nam đang có dịch bệnh,

[00:21:38]

[00:21:41] triều đình đặc biệt ra lệnh đóng cổng thành.

[00:21:45] Đi đi, mau đi đi.

[00:21:49] Hoàng Thượng!

[00:21:53] Hoàng Thượng!

[00:21:55] Chuyện gì mà hoảng hốt như vậy?

[00:21:57] Hoàng Thượng, tỉnh Giang Nam phi ngựa đến báo,

[00:21:59] dịch bệnh không rõ nguyên nhân đang hoành hành dữ dội.

[00:22:01] Phụ nữ, trẻ em, người già, gia súc gia cầm, chết và bị thương vô số.

[00:22:05] Các Ty Bố chính các tỉnh đều báo tin khẩn.

[00:22:07] Thuốc men vô cùng khan hiếm.

[00:22:37] Nhi thần đã phái người,

[00:22:38] hỏa tốc đến các tỉnh có dịch,

[00:22:39] và yêu cầu Hộ bộ lập tức tổ chức lương thực, y phục,

[00:22:42] điều động củi cỏ, xe cộ, khẩn cấp gửi đến vùng dịch.

[00:22:46] Đã tra ra là bệnh gì chưa?

[00:22:48] Vẫn chưa. Bệnh này nhất thời khó chẩn đoán.

[00:22:51] Tự nhiên phát bệnh lại lây lan nhanh chóng.

[00:22:54] Truyền chỉ, các tỉnh lập tức triệu tập lang trung,

[00:22:57] nhanh chóng đến vùng dịch chẩn trị.

[00:22:58] Việc này...

[00:23:02] Ở vùng dịch đã có lang trung tiếp xúc với bệnh nhân,

[00:23:04] bắt đầu phát bệnh và tử vong.

[00:23:06] Lang trung địa phương đều coi bệnh này như hồng thủy mãnh thú.

[00:23:08] Hoặc là lũ lượt bỏ trốn, hoặc là viện cớ thoái thác.

[00:23:11] Người có thể đến vùng dịch thực sự rất ít.

[00:23:15] Vậy thì để Thái Y Viện cử ra một nhóm thái y,

[00:23:17] mau chóng phái đi.

[00:23:19] Thái y có thể phái đi,

[00:23:20] nhưng nguyên nhân bệnh lại không thể tra ra, không biết kê thuốc thế nào.

[00:23:30] Đạo cao một thước, ma cao một trượng.

[00:23:48] Các vị, các vị, các vị.

[00:23:50] Các vị phụ lão hương thân,

[00:23:52] hiệu thuốc này hôm nay chính thức khai trương.

[00:23:55] Các vị phụ lão hương thân, tại hạ là Cừu Quảng Đức.

[00:23:57] Tổ tiên nhiều đời là danh y kinh thành.

[00:24:01] Dịch bệnh Giang Nam, không đáng sợ.

[00:24:03] Hiệu thuốc Cầu Đức, có sẵn thuốc hay.

[00:24:05] Uống vào hết bệnh, trừ tai tiêu họa.

[00:24:09] Cừu lão bản, lưu huỳnh, não hương này,

[00:24:11] không phải là hàng ngoại quốc do thuyền đội Trịnh Hòa mang về sao?

[00:24:14] Sao có thể trị được dịch bệnh của Đại Minh chứ?

[00:24:18] Thiên hạ vạn vật đều tương thông, bệnh lý và dược lý cũng vậy.

[00:24:22] Thuốc ngoại quốc Tây Dương ở Đại Minh ta tuy dùng ít,

[00:24:25] nhưng hiệu quả lại rất kỳ diệu.

[00:24:27] Không tin, các vị có thể mua một ít về thử.

[00:24:30] Mua một ít về thử là biết ngay.

[00:24:32] Này Cừu lão bản,

[00:24:33] lưu huỳnh trong tiệm của ông,

[00:24:35] sao lại bán đắt thế?

[00:24:36] Phải đó, Cừu lão bản, lòng dạ ông cũng đen tối quá.

[00:24:38] Đây không phải là phát tài trên quốc nạn sao?

[00:24:41] Nhưng lúc đó tôi đã bán nhà bán đất,

[00:24:43] mới mua được số lưu huỳnh, não hương này.

[00:24:45] Tôi bị bao nhiêu người mắng là

[00:24:46] không bệnh tìm bệnh, điên khùng ngớ ngẩn.

[00:24:48] Vợ con về nhà ngoại một đi không trở lại.

[00:24:50] Chủ nợ ngày nào cũng đến đòi nợ,

[00:24:51] ép tôi suýt nữa phải nhảy sông thắt cổ.

[00:24:54]

[00:24:55] Không kiếm chút tiền, tôi dựa vào đâu?

[00:24:57] Tôi mong cầu điều gì chứ?

[00:24:58] Phải đó, không thể cứ theo giá gốc

[00:25:00] mua lưu huỳnh, não hương của Cừu lão bản được.

[00:25:02] Đó không phải là "mặt rỗ vào nhà",

[00:25:03] "lừa người đến tận cùng" sao?

[00:25:04] Phải đó, Cừu lão bản ông ta...

[00:25:06] Vớ vẩn!

[00:25:07] Nhà tôi có người bệnh đang cần thuốc gấp cứu mạng.

[00:25:10] Ông ta Cừu Quảng Đức ở đây kiếm tiền thất đức.

[00:25:12] Rốt cuộc là ai lừa ai?

[00:25:13] Còn hiệu thuốc Cầu Đức, cầu cái đức khỉ gì.

[00:25:16] Đúng là lừa người, thất đức.

[00:25:20] Thưa các vị, tại hạ mở là hiệu thuốc,

[00:25:23] làm là buôn bán, không phải nhà từ thiện.

[00:25:26] Càng không phải là nơi để người ta cãi nhau.

[00:25:29] Tại hạ tích trữ lưu huỳnh, não hương tuy nhiều,

[00:25:31] nhưng bệnh nhân dịch bệnh ở Giang Nam còn nhiều hơn.

[00:25:34] Đã có lang trung mấy tỉnh đến chỗ tại hạ nhập hàng.

[00:25:36] Hàng tồn trong tiệm của tôi không còn nhiều đâu.

[00:25:41] Nhanh!

[00:25:50] Thập Công,

[00:25:51] dịch bệnh là do thuyền đội của Trịnh Hòa mang từ hải ngoại về.

[00:25:53] A Vâng.

[00:25:57] Giang Nam có nhiều thương nhân ngoại quốc, cũng có khả năng.

[00:26:01] Trận tai họa này, thật là kỳ lạ.

[00:26:03] Một số vùng dịch ở Giang Nam,

[00:26:04] dùng lưu huỳnh mà thuyền đội mang về từ Sumatra,

[00:26:07] có hiệu quả đặc biệt trong việc ngăn chặn dịch bệnh.

[00:26:09] Thuốc của nước ngoài lại trị được căn bệnh không rõ ràng.

[00:26:12] Hơn nữa, căn bệnh này

[00:26:13] trước đây ở Đại Minh chưa từng thấy.

[00:26:16] Đây chẳng phải rõ ràng là căn bệnh này

[00:26:17] là từ bên ngoài truyền vào sao?

[00:26:20] Bây giờ các nơi tranh nhau mua lưu huỳnh, não hương và các loại thuốc ngoại khác.

[00:26:23] Ngay cả kinh sư cũng khó tìm được một viên thuốc.

[00:26:31] Vậy bây giờ trong tay ai còn

[00:26:36] có lưu huỳnh và các loại hàng ngoại khác?

[00:26:37] Nghe nói có một thương nhân hương liệu tên là Cừu Quảng Đức,

[00:26:40] từng khuynh gia bại sản để tích trữ một lượng lớn lưu huỳnh,

[00:26:43] não hương và các loại thuốc ngoại khác.

[00:26:45] Bây giờ lòng người hoang mang,

[00:26:46] ngay cả một chai giấm cũng có thể bán một lạng bạc.

[00:26:49] Cừu Quảng Đức này cá mặn lật mình,

[00:26:51] chỉ sau một đêm đã trở thành cự phú của kinh thành.

[00:26:56] Loại tiểu nhân xảo quyệt này,

[00:26:58] lại nhân cơ hội quốc nạn mà phát tài bất nghĩa.

[00:27:00] Truyền đến hải ngoại,

[00:27:01] Đại Minh ta sẽ mất hết thể diện, thiên uy không còn.

[00:27:06] Người đâu!

[00:27:06] Có mặt!

[00:27:10] Bắt Cừu Quảng Đức lại.

[00:27:15] Tránh ra, tránh ra!

[00:27:19] Ai là Cừu Quảng Đức?

[00:27:22] Tại hạ là Cừu Quảng Đức.

[00:27:23] Các vị quân gia, vì chuyện gì mà động binh đao vậy?

[00:27:26] Dẫn đi.

[00:27:51] Đây đúng là một thanh kiếm tốt.

[00:27:52] Thanh kiếm này không tệ.

[00:27:57] Người này có phải là Thiết Bình đại tướng quân không?

[00:27:59] Phải, chính là ông ấy.

[00:28:01] Thiết Bình tướng quân tại sao lại bán kiếm?

[00:28:03] Các vị khách quan, xin nể mặt,

[00:28:06] xem thử bảo vật vô giá này, Công Đức Kiếm.

[00:28:10] Chỉ vì trong nhà hết gạo, trong miệng không có gì ăn,

[00:28:16] hôm nay, Thiết Bình phải bán rẻ ngoài đường

[00:28:19] thanh Thiên Tử Kiếm do Thái Tổ gia ban tặng.

[00:28:22] Bán kiếm đây, bán rẻ đây!

[00:28:25] Công Đức Kiếm bán rẻ đây!

[00:28:28] Bảo vật do Thái Tổ gia ban tặng bán rẻ đây!

[00:28:31] Một đồng tiền là bán!

[00:28:33] Nghe nói Thiết Bình tướng quân năm đó,

[00:28:34] từng nhiều lần cứu mạng Thái Tổ.

[00:28:36] Thái Tổ đã ban cho ông ấy bảo vật tùy thân.

[00:28:39]

[00:28:41] Thật là vinh dự lớn lao.

[00:28:43] Chỉ cần Thiết tướng quân cầm thanh kiếm này,

[00:28:44] các vị vua kế vị của Đại Minh,

[00:28:45] đều không thể xử tội chết ông ấy.

[00:28:47] Bảo vật vô giá này,

[00:28:49] tại sao Thiết tướng quân lại bán nó đi?

[00:28:51] Chắc chắn là đã xảy ra chuyện lớn.

[00:28:52] Qua xem thử.

[00:28:53] Đi thôi.

[00:28:58] Tránh ra!

[00:29:02] Bán kiếm đây, một đồng tiền là bán!

[00:29:05] Kiếm do Thái Tổ gia ban, một đồng tiền là bán!

[00:29:09] Thiết đại tướng quân, thân thể vẫn còn khỏe mạnh chứ?

[00:29:14] Già rồi. Thân tàn ma dại này như cái xác không hồn.

[00:29:19] Lãng phí bổng lộc của triều đình vô ích.

[00:29:29] Không thể nào.

[00:29:32] Đây là bảo vật do Hoàng gia gia của ta đích thân ban tặng mà.

[00:29:35] Không hổ là con cháu hoàng gia,

[00:29:38] đồ trong nhà mình mà còn nhận ra được.

[00:29:45] Ông đừng có cậy già lên mặt.

[00:29:48] Ngay cả Công Đức Kiếm do Thái Tổ ban tặng,

[00:29:50] ông cũng dám mang ra đường rao bán.

[00:29:52] Còn ra thể thống gì nữa.

[00:29:58] Các người còn muốn thế nào nữa?

[00:30:02] Lão phu hôm nay không chỉ bán kiếm,

[00:30:05] mà còn bán kèm cả cái đầu này nữa.

[00:30:10] Bán kiếm đây, Công Đức Kiếm rẻ đây!

[00:30:13] Một đồng tiền là bán, bán Công Đức Kiếm đây!

[00:30:16] Bán rẻ đây, một đồng tiền là bán!

[00:30:20] Bán rẻ ngoài đường Công Đức Kiếm do Thái Tổ gia ban tặng!

[00:30:24] Bán rẻ đây, một đồng tiền là bán!

[00:30:27] Cứ để ông ta bán, để ông ta rao.

[00:30:30] Ai cũng đừng khuyên ông ta.

[00:30:33] Không phải ông ta muốn tự bôi tro trát trấu vào mặt mình sao?

[00:30:35] Người đến càng đông,

[00:30:37] càng giống như đang giúp ông ta dựng sân khấu.

[00:30:39] Phụ hoàng, Tần Hoài chi loạn vẫn chưa dẹp yên,

[00:30:42] phía Nam lại nổi dịch bệnh.

[00:30:44] Thương nhân bất chính nhân cơ hội tích trữ đầu cơ,

[00:30:46] phát tài bất nghĩa.

[00:30:47]

[00:30:49] làm bại hoại quốc thể,

[00:30:50] nay Thiết Bình lại...

[00:30:51] Phụ hoàng, đừng nhân từ nương tay nữa.

[00:30:54] Cứ như thế này,

[00:30:54] không biết còn xảy ra chuyện gì nữa.

[00:31:00] Hoàng Thượng, vi thần cho rằng,

[00:31:03] nên lập tức đóng cửa Hội Đồng Quán, giải tán thương nhân ngoại quốc.

[00:31:06]

[00:31:09] giao cho Tam Pháp Ty trị tội.

[00:31:19] Hoàng Thượng, vi thần cho rằng,

[00:31:21] còn phải tự kiểm điểm về việc tuần dương, truy cứu trách nhiệm của Trịnh Hòa.

[00:31:23] Theo manh mối những kẻ phát tài nhờ hàng ngoại mà điều tra,

[00:31:26] trừng trị nghiêm một nhóm quan viên bất chính.

[00:31:28] Điều tra một người, cách chức một người, điều tra một nhóm, bắt giam một nhóm.

[00:31:31] Lấy việc chấn chỉnh quan lại làm đầu,

[00:31:33] triệt để sửa chữa thói đời không như xưa mà thuyền đội mang về.

[00:31:37] Thần xin phụ nghị.

[00:31:48] Hoàng Thượng, Thiết Bình bán kiếm, thương nhân tham lam,

[00:31:52] chẳng qua chỉ là bệnh ngoài da.

[00:31:56] Còn phong khí bại hoại, quan viên biến chất,

[00:31:58] mới là khối u độc đã ăn sâu vào xương tủy.

[00:32:01] Vì vậy,

[00:32:02] việc tuần dương hạ hải là căn nguyên của mọi tai họa.

[00:32:05] Nếu không có những thứ

[00:32:07] ô uế tạp nham này do Trịnh Hòa mang về,

[00:32:09] sao lại có thể náo loạn đến mức kinh thiên động địa như vậy.

[00:32:12] Hoàng Thượng, mau chóng đuổi người ngoại quốc ra khỏi đất nước,

[00:32:16] bế quan tỏa cảng, trả lại sự yên bình cho Đại Minh ta.

[00:32:19] Thuận theo lòng dân thiên hạ.

[00:32:23] Hoàng Thượng.

[00:32:25] Đây là tấu chương liên danh của thần và toàn thể văn võ bá quan.

[00:32:39] Hạ Nguyên Cát.

[00:32:40] Thần có mặt.

[00:32:42] Trẫm không xem nữa, cũng không phê duyệt nữa.

[00:32:47] Mang hết tấu chương của các ngươi chuyển cho Trịnh Hòa đi.

[00:32:50] Cái này...

[00:33:01] Trịnh Hòa à Trịnh Hòa,

[00:33:03] những gì ngươi hạ Tây Dương mang về,

[00:33:04] không chỉ là hương liệu hàng hóa ngoại quốc,

[00:33:06] mà còn sẽ là ngàn vạn cái đầu rơi xuống đất.

[00:33:24] Vương công công, sao vậy?

[00:33:26] Trịnh đại nhân, ngài về trước đi.

[00:33:28] Hoàng Thượng không có thời gian gặp ngài.

[00:33:31] Phiền ngài bẩm báo lại một lần nữa.

[00:33:32] Cứ nói là tôi... cứ nói là...

[00:33:34] Trịnh đại nhân à,

[00:33:35] lão nô đã truyền lời ba lần rồi.

[00:33:36] Ngài đừng có bám riết không buông nữa.

[00:33:41] Mời ngài.

[00:34:39] Nghe hiệu lệnh của ta, chúng ta bây giờ khởi hành.

[00:34:41] Ta kéo buồm cho cậu, ta chèo thuyền cho cậu.

[00:34:43] Ta dẫn đường cho cậu, làm phó sứ cho cậu.

[00:34:46] Mau dậy đi.

[00:34:48] Dậy, không được lười biếng, không được ngủ.

[00:34:57] Thiên nhi, đừng quậy nữa, mau về nhà đi.

[00:35:01] Mẹ con bảo cậu về cùng với con.

[00:35:06] Đừng nói bậy nữa, mau về đi.

[00:35:09] Cậu, mẹ con có nói cậu mấy câu,

[00:35:12] cậu có phải giận rồi không?

[00:35:13] Không có, được rồi, mau về đi.

[00:35:17] Cậu còn có việc.

[00:35:19] Cậu đúng là hẹp hòi.

[00:35:21] Mẹ con nói cậu mấy câu mà cậu đã không chịu được rồi.

[00:35:27] Mau đi thôi, thật sự là mẹ con bảo con đến.

[00:35:30] Mẹ nói nếu con không đưa cậu về,

[00:35:33] mẹ sẽ đánh mông con.

[00:35:35] Không lừa cậu đâu, mau đi thôi.

[00:35:43] Đừng động đậy.

[00:35:44] Cậu.

[00:35:46] Chúng ta ăn xong đến sông Tần Hoài chơi đi.

[00:35:49] Ở đó náo nhiệt lắm.

[00:35:54] Tại sao mấy ngày nay cậu không về?

[00:35:59] Bên ngoài nhiều chuyện, tôi không muốn liên lụy đến mọi người.

[00:36:05] Cậu không về là không có chuyện gì sao?

[00:36:14] Chuyện này tôi cũng đã quan sát một thời gian rồi.

[00:36:18] Hình như không ổn lắm.

[00:36:20] Các đại thần không ngừng dâng tấu chương.

[00:36:24] Bá tánh cũng đều nói xấu cậu.

[00:36:27] Sao lại đồng thanh như vậy?

[00:36:30] Tôi cảm thấy

[00:36:32] đây là có người muốn lợi dụng chuyện này để gây sự.

[00:36:37] Họ muốn làm thì cứ làm đi.

[00:36:39] Dù sao tôi cũng không có gì để nói nữa rồi.

[00:36:42] Nói cũng không ai nghe.

[00:36:46] Tôi nói cho cậu biết.

[00:36:48] Hoàng Thượng đã đưa tấu chương

[00:36:50] liên danh của các đại thần cho tôi xem rồi.

[00:36:52] Không phê duyệt gì cả.

[00:36:58] Hoàng Thượng cũng không có gì để nói,

[00:37:00] tôi còn có thể nói gì chứ?

[00:37:06] Tỷ, tỷ đừng giận nữa mà.

[00:37:12] Ta không phải tức giận.

[00:37:15] Ta là cảm thấy cậu một mình trên thuyền,

[00:37:18] cô đơn lẻ loi.

[00:37:21] Không có một người nói chuyện.

[00:37:23] Lỡ như bức bối sinh bệnh thì sao.

[00:37:29] Mẹ đã lén khóc mấy lần rồi đó.

[00:37:31] Còn không cho muội nói.

[00:37:32] Lắm mồm.

[00:37:35] Ăn cơm của con đi.

[00:37:43] Trịnh đại nhân.

[00:37:49] Nguyệt Phân, có chuyện gì vậy?

[00:37:50] Hoàng hậu khẩu dụ, truyền ngài lập tức vào cung.

[00:38:13] Vi thần Trịnh Hòa xin thỉnh an Hoàng hậu nương nương.

[00:38:16] Trịnh Hòa, ngươi đến rồi, tốt lắm.

[00:38:20] Vừa hay, ta đang định tìm ngươi.

[00:38:24] Mau đứng dậy, đứng dậy đi.

[00:38:25] Tạ ơn Hoàng hậu nương nương.

[00:38:27] Đỡ ta dậy.

[00:38:37] Nương nương, người không sao chứ?

[00:38:39] Trịnh Hòa cũng luôn lo lắng cho Hoàng hậu nương nương.

[00:38:41] Mấy hôm trước nghe nói nương nương đã dần hồi phục,

[00:38:44] thần và tỷ Liên Tâm đều vui mừng khôn xiết.

[00:38:46] Tại sao bây giờ...

[00:38:51] Đều là do vi thần gây họa.

[00:38:54] Trịnh Hòa, ngươi tuyệt đối không được gục ngã.

[00:39:00] Còn nhớ lúc ngươi còn nhỏ,

[00:39:02] ta đã nói gì với ngươi không?

[00:39:06] Nam tử hán đại trượng phu không chỉ phải chịu được khổ,

[00:39:11] mà còn phải chịu được uất ức.

[00:39:14] Ngươi không chỉ phải chống đỡ được xương sống của mình,

[00:39:19] mà còn phải chống đỡ được cả gia đình này.

[00:39:28] Nương nương, lời của người vi thần mãi mãi ghi nhớ.

[00:39:34] Nương nương đã nói,

[00:39:36] Yên Vương phủ gặp khó khăn sẽ không sợ.

[00:39:40] Người trong Yên Vương phủ,

[00:39:42] gặp phải thiên tai nhân họa cũng sẽ không sợ.

[00:39:45] Chỉ cần mọi người đều vì gia đình này,

[00:39:49] thì không có đao sơn hỏa hải nào là không qua được.

[00:39:54] Chỉ cần có người có thể xả thân vì nghĩa,

[00:39:57] trung thành cứu chủ,

[00:39:59] gia đình này sẽ không tan rã.

[00:40:02] Còn nói người trong gia đình này,

[00:40:05] nhất định sẽ có ngày ngóc đầu lên được.

[00:40:10] Đúng, đều đúng.

[00:40:14] Ngồi, mau ngồi đi.

[00:40:17] Mau ngồi, mau ngồi.

[00:40:18] Nương nương.

[00:40:25] Ngồi.

[00:40:29] Trịnh Hòa à,

[00:40:33] Hạ Tây Dương là đại sự hàng đầu của Vĩnh Lạc tân chính.

[00:40:38] Hoàng Thượng còn rất nhiều đại sự chờ ngươi làm đó.

[00:40:43] Vi thần hiểu.

[00:40:46] Còn nữa, ta muốn nhờ ngươi một việc.

[00:40:49] Nương nương xin đừng nói vậy.

[00:40:51] Có việc gì người cứ căn dặn ạ.

[00:40:55] Ta nghe nói ở hải ngoại có nước Tích Lan Sơn,

[00:40:58] là đất Phật ngàn năm.

[00:41:01] Tương truyền Phật Tổ Thích Ca Mâu Ni,

[00:41:05] có vật thần thánh để lại ở đó.

[00:41:07] Hương khói rất thịnh vượng.

[00:41:11] Vâng ạ.

[00:41:12] Nước Tích Lan Sơn vẫn luôn thờ phụng hai chiếc răng Phật.

[00:41:15] Được coi là quốc bảo.

[00:41:18] Ta nghe nói răng Phật đó rất linh nghiệm.

[00:41:22] Trên có thể phù hộ cho quốc mạch hoàng triều,

[00:41:26] dưới có thể chữa trị nỗi khổ của nhân gian.


 0 মন্তব্য sort   ক্রমানুসার


পরবর্তী আসছে