Up next

(AI-sub) Ổ nhỏ tập 7 - Trương Gia Dịch, Lý Niệm, Hải Thanh - 蝸居 vietsub

1 Views· 07/28/25
ai_sub_studio
ai_sub_studio
Subscribers
0

Phụ đề được dịch bằng AI, cần bạn góp sức hoàn thiện. Liên hệ tham gia tại Facebook: https://www.facebook.com/profi....le.php?id=1000678863 -------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- ⁣🎬 Ngọa Cư (蝸居) – Bộ phim truyền hình hiện thực xã hội từng gây chấn động Trung Quốc, kể về hành trình hai chị em vật lộn trong một “ổ nhỏ” giữa thành phố lớn, nơi tình yêu, tiền bạc và phẩm giá đều bị đặt lên bàn cân. <br> <br>Phim có sự tham gia của ảnh đế Trương Gia Dịch trong vai Tống Tư Minh – một nhân vật sâu sắc, đầy mâu thuẫn và là điểm nhấn của toàn bộ bộ phim. Bên cạnh đó là Hai Thanh và Lý Niên, góp phần tạo nên một tác phẩm truyền hình được giới chuyên môn và khán giả đánh giá cao nhất năm 2009.

Show more

[00:02:11] Ăn mì khô 5 ngày liền rồi, anh không ngán à?

[00:02:15] Bây giờ anh nhìn thấy mì khô, anh chỉ muốn chết thôi.

[00:02:18] Hải Bình thực ra cũng không nuốt nổi nữa rồi...

[00:02:21] Vừa nhìn thấy mì là buồn nôn.

[00:02:24] Nhưng nếu ăn cơm thì phải có đồ ăn kèm. Nếu ăn mì, chỉ cần một gói củ cải muối là đủ.

[00:02:32] Bữa cuối cùng. Bữa cuối cùng của tuần này.

[00:02:37] Mai Hải Tảo đến là em đi mua đồ ăn, được không?

[00:02:39] Không được.

[00:02:40] Chồng à.

[00:02:42] Khổ trước sướng sau, thế mới hơn người chứ. Nhà cửa nói mua là mua, sắp phải trả tiền rồi.

[00:02:47] Trang trí này, đồ điện này, người ta đâu có cho không mình. Anh cố gắng một chút, được không?

[00:02:51] Mai em nhất định sẽ mua đồ ăn.

[00:03:01] Hôm nay anh tuyệt đối không ăn nữa, anh tuyệt thực!

[00:03:06] Tuyệt thực thì tuyệt thực. Nhịn một bữa cũng không chết đói được anh đâu.

[00:03:10] Anh có muốn ăn ngay bây giờ, em lấy đâu ra đồ ăn cho anh?

[00:03:14] Em không thể nào,

[00:03:16] cải thiện chất lượng cuộc sống một chút được sao? Nâng cao chất lượng cuộc sống lên một chút?

[00:03:20] Ít ra anh còn có cái để trông mong. Ngày nào cũng sống lay lắt thế này sẽ tổn thọ đó.

[00:03:27] Được được được. Anh nói xem nâng cao thế nào?

[00:03:30] Chỉ cần trên cơ sở không tốn tiền, anh nói nâng cao thế nào em sẽ nâng cao thế đó, được không?

[00:03:34] Anh không ăn mì khô, anh muốn ăn mì ăn liền.

[00:03:39] Xem cái tiền đồ của anh kìa. Làm em hết cả hồn.

[00:03:41] Em còn tưởng anh định nói với em là ngày nào cũng phải ăn thịt kho tàu chứ.

[00:03:45] Mì ăn liền thì anh ăn được à? Tốt hơn mì khô sao?

[00:03:50] Tốt hơn nhiều.

[00:03:51] Ít ra trong mì bò kho còn có một tí xíu thịt bò vụn.

[00:04:01] Ôi trời ơi.

[00:04:17] Mời vào.

[00:04:23] Hải Tảo.

[00:04:27] Thư ký Tống.

[00:04:29] Giám đốc Trần bảo tôi mang hồ sơ thầu qua cho ngài. Phiền ngài xem có vấn đề gì không.

[00:04:35] Lại đây ngồi đi.

[00:04:39] Tôi còn có việc, không ngồi đâu ạ.

[00:04:49] Thư ký Tống, tôi rất cảm ơn ngài đã giúp đỡ tôi lúc tôi gặp khó khăn.

[00:04:53] Đây là 20.000 tệ, tôi đã để dành đủ rồi.

[00:04:56] Còn cả chiếc điện thoại này, lúc đó ngài nói là hàng dùng thử, hai tháng sau phải trả lại.

[00:05:00] Vừa hay bạn trai tôi cũng tặng tôi một chiếc, nên cái này cũng không dùng đến nữa.

[00:05:04] Phiếu phản hồi thông tin bên trong tôi đã điền xong rồi. Điện thoại thật sự rất tốt, cảm ơn ngài.

[00:05:08] Thư ký Tống cảm nhận rõ ràng giữa hai người đã dựng nên một bức tường dày.

[00:05:14] Hải Tảo mỗi khi kết thúc một động tác,

[00:05:16]

[00:05:26]

[00:05:31] Tạm biệt. - Tạm biệt.

[00:05:50] Tim của Thư ký Tống lại bắt đầu đau thắt lại.

[00:05:53] Anh biết đây là cách Hải Tảo dùng phương thức của riêng mình, uyển chuyển nói lời từ biệt với anh.

[00:06:00] Trái tim Tống Tư Minh,

[00:06:02] như bị xé toạc một vết rách lớn, bắt đầu rỉ máu tong tong.

[00:06:08] Lời từ biệt này đến quá đột ngột.

[00:06:10] Đột ngột đến mức những điều tốt đẹp của anh còn chưa bắt đầu đã kết thúc.

[00:06:14] Mà anh chẳng thể nói gì, chẳng thể làm gì.

[00:06:19] Chỉ có thể giả vờ như không có chuyện gì xảy ra, vẫn qua lại công việc với Hải Tảo.

[00:06:25] Tim thật sự rất đau, nỗi đau này gọi là bị từ chối.

[00:06:35]

[00:06:36]

[00:06:36]

[00:06:37]

[00:06:54] Trần Tự Phúc, cậu đến đây gặp tôi một chuyến ngay.

[00:07:06] Giám đốc Trần. - Chào...

[00:07:08] Tiểu Lưu.

[00:07:09] Trần Tự Phúc nghe tin mừng rỡ chạy đến văn phòng của Thư ký Tống.

[00:07:14] Trong lòng thầm nghĩ, xem ra con yêu tinh nhỏ này cũng có tác dụng thật, bên trong thì lẳng lơ, mã đáo thành công rồi.

[00:07:22] Lần đầu tiên được Thư ký Tống gọi thẳng tên như vậy.

[00:07:27] Quan hệ rõ ràng đã tiến thêm một bước, trước đây toàn gọi mình là Tiểu Trần mà.

[00:07:37] Đại ca, anh tìm em?

[00:07:42] Cậu đã nói gì với Quách Hải Tảo?

[00:07:47] Em có nói gì đâu? Cái đó... em chỉ bảo cô ấy quan tâm anh nhiều hơn.

[00:07:54] Sao cậu lại nhiệt tình thế?

[00:07:56] Cậu lo tốt chuyện của mình là được rồi, lo nhiều chuyện làm gì?

[00:08:00] Không phải, đại ca.

[00:08:02] Không phải.

[00:08:05] Hồ sơ thầu cầm về đi. Tôi không có thời gian xem. Tôi không xem cũng biết.

[00:08:08] Với thực lực của công ty cậu, muốn chiếm miếng đất đó, cửa cũng không có.

[00:08:13] Nhưng nếu cậu thật sự muốn làm nền, tôi cũng không cản.

[00:08:16] Nhưng tôi nói trước cho cậu biết.

[00:08:18] Không phải, đại ca, ngài hiểu lầm rồi.

[00:08:21] Em không nói là muốn cả miếng đất đó. Em... em chỉ muốn phần rìa thôi.

[00:08:25] Tôi còn có việc, phải ra ngoài.

[00:08:27] Chỉ... em chỉ muốn phần rìa đó. Cái miếng ở bên cạnh thôi.

[00:08:36] Quách Hải Tảo!

[00:08:38] Rốt cuộc cô đã nói gì với vị thần tài này của tôi hả?

[00:08:44] Cô nói gì đi chứ?

[00:08:49] Chẳng phải ông bảo tôi đi đưa tài liệu sao? Tôi đưa rồi đó, tôi không nói gì cả.

[00:08:55] Cô không nói gì cả? Cô không nói gì cả mà ông ta lại trở thành như vậy?

[00:09:00] Cô nói xem ông ta đã trở thành như thế nào?

[00:09:02] Như thế nào chứ? Tôi thật sự không nói một lời nào.

[00:09:07] Quách Hải Tảo, cô không nói một lời nào,

[00:09:10] tôi bảo cô đi làm gì hả? Tôi bảo cô đi giao lưu tình cảm.

[00:09:13] Cô không nói một lời, cô giao lưu tình cảm thế nào?

[00:09:17] Giám đốc Trần.

[00:09:19] Một tháng ông trả tôi 3680 tệ, tôi đương nhiên tôi chỉ làm công việc đáng giá 3680 tệ thôi.

[00:09:24] Lúc ông tuyển dụng, ghi rành rành là công việc văn thư.

[00:09:27] Văn thư có bao gồm giao lưu tình cảm không? Văn thư có bao gồm việc đi đêm không?

[00:09:31] Tôi ngoài việc văn thư, làm việc vặt, làm người đưa tin, đi ăn cùng, đi hát cùng, đi nhảy cùng,

[00:09:34] tôi chỉ còn thiếu việc đi ngủ với người ta nữa thôi.

[00:09:36] Chẳng lẽ ông trả có bấy nhiêu tiền mà muốn tôi bán thân cho công ty sao?

[00:09:41] Thị trường nhân lực bây giờ có rẻ mạt đến đâu,

[00:09:43] cũng không tìm được ông chủ nào tính toán như ý được như ông đâu.

[00:09:47] Nhà họ Quách tôi bán là kiến thức mười mấy năm của tôi, không phải con người tôi.

[00:09:51] Nếu ông còn có yêu cầu quá đáng, tôi sẽ nghỉ việc.

[00:09:56] Trần Tự Phúc lần đầu tiên thấy một Hải Tảo trước nay luôn hiền lành cũng có lúc nổi đóa.

[00:10:02] Hải Tảo thuộc tuýp nhân viên lò xo,

[00:10:04] cho dù sức chịu đựng lớn đến đâu, cũng sẽ co lại một cách đàn hồi.

[00:10:10] Xem ra hôm nay đã đến giới hạn rồi, lùi một bước vẫn tốt hơn.

[00:10:15] Nếu cô ta thật sự bỏ đi, về cơ bản từ đây sẽ gây thù chuốc oán với Thư ký Tống.

[00:10:28] Hải Tảo, có lẽ cô hiểu lầm rồi, thật ra tôi cũng không có ý đó.

[00:10:33] Thế này đi, hôm nay chúng ta nói đến đây thôi, vài hôm nữa chúng ta từ từ nói chuyện tiếp, được chứ?

[00:10:40] Tránh ra, tránh ra!

[00:10:48] Có chuyện gì vậy? ‐ Không biết, vừa nãy cãi nhau dữ dội lắm.

[00:10:52] Sao lại cãi nhau? Không biết tại sao.

[00:10:54] Cô không phải ở trên đó sao? - Không biết, đột nhiên cãi nhau.

[00:10:57] Hải Tảo cảm thấy không thể ở lại đây được nữa, đã gây gổ với sếp rồi.

[00:11:03] Thôi rồi, tối về phải mua một tờ báo tối, xem có tin tuyển dụng nào không.

[00:11:09] Không phải mình không muốn làm, nhưng lần nào cũng mang thiện ý mà làm không được lâu.

[00:11:15]

[00:11:20] lập tức đã rơi vào cảnh phải cuốn gói ra đi. Đây chính là hiện thực.

[00:11:33] Ý gì đây?

[00:11:36] '3680'

[00:11:40] Chê ít tiền à? Tăng lương.

[00:11:45] Con ngựa non này nếu không cho thêm cỏ đêm, chẳng phải sẽ chạy mất sao?

[00:12:00] Nói cho hai cô biết nhé.

[00:12:03] Thứ Sáu tuần trước, Tiểu Trương ở phòng bên cạnh kết hôn, phòng chúng ta 9 người mà chỉ có 4 người đi.

[00:12:09] Nhưng người ta đã để dành cho chúng ta một bàn tiệc, ngại quá.

[00:12:12] Cho nên, chúng tôi đã bàn bạc với nhau,

[00:12:14] mừng cho cô ấy một phong bì 1288 tệ, cho may mắn mà.

[00:12:18] www

[00:12:19] Chia đều ra thì mỗi người khoảng 143 tệ. wwwww

[00:12:24] Phần lẻ tôi trả.

[00:12:26] k

[00:12:27] Thật ra, 143 tệ này thì có là gì? Ở Giang Châu, cô nói xem? hew

[00:12:31] Bây giờ đãi một bàn tiệc, bàn nào mà chẳng hơn 2000 tệ? how

[00:12:35] 1500 tệ này căn bản chẳng thấm vào đâu. Xem ra, lần này Tiểu Trương lỗ vốn rồi. ke

[00:12:43] À đúng rồi, cái đó... kẹo cưới thì tôi mang về giúp các cô rồi, ở trên bàn làm việc của tôi đó.

[00:12:48] Sau khi tan làm, các cô qua đó lấy nhé, mỗi người hai hộp.

[00:12:52] Thôi, làm việc đi.

[00:12:53] The four of Thôi, làm việc đi.

[00:12:53] The fate of

[00:12:58] Anh ta... làm gì có chuyện như vậy? Không đi ăn cũng phải trả tiền, ép người ta nộp phạt à?

[00:13:05] D B V

[00:13:08] M D B

[00:13:13] 143 tệ.

[00:13:15] Anh ta còn mặt mũi nào mà nói ra được? Tôi còn tự cho là mình đã thoát được rồi chứ.

[00:13:21] Em biết không? Tối hôm đó chị và Tô Thuần vì chuyện ăn mì khô hay mì ăn liền mà cãi nhau nửa ngày.

[00:13:27] Sớm biết thế này đã dẫn cả Tô Thuần đi, dù sao cũng trống một chỗ ngồi mà.

[00:13:36]

[00:13:39] Được rồi, được rồi. Cứ coi như số tiền này quyên góp cho đồng bào vùng thiên tai đi.

[00:13:43] Không phải, em nói xem bây giờ còn có vùng thiên tai nào nghèo hơn chúng ta không?

[00:13:47] Chả trách lại phải náo động phòng, không náo động phòng sao được?

[00:13:50] Không náo động phòng sao có thể trút hết lửa giận lên đôi vợ chồng này,

[00:13:53] lũ cướp giương đèn cướp giữa ban ngày này chứ?

[00:13:57] Còn kẹo cưới, tôi thèm vào kẹo cưới của cô ta.

[00:14:00] Anh ơi, báo tìm việc ở bên nào ạ?

[00:14:06] "Tay trao tay", "Một báo thông". Hai tờ này bao nhiêu tiền?

[00:14:11] Ba tệ. Cái này bảy tệ rưỡi. 一给

[00:14:33] Sắc mặt vợ khó coi thế mà hạt cơm này vẫn không rớt à?

[00:14:36] Sao vậy?

[00:14:38] Túi bị thủng một lỗ lớn.

[00:14:42] Bị móc túi à? BL

[00:14:44] Còn thảm hơn thế nữa, muốn oán trách cũng không có chỗ mà đi.

[00:14:50] Một người mới ở cơ quan đến mặt còn không nhận ra, kết hôn, bị sếp moi mất 143 tệ tiền mừng.

[00:15:00] Đồng nghiệp cơ quan hùn tiền mừng à, chuyện tốt mà. Ít ra em còn được một bữa ngon.

[00:15:05] Ăn gì chứ?

[00:15:07] Chuyện từ thứ Sáu tuần trước, hôm hai chúng ta ở nhà ăn mì đó. Em còn tưởng mình thoát rồi.

[00:15:14] Vậy thì em lỗ to rồi, em thật không nên bỏ lỡ bữa cơm đó. Dù em không đi, đổi lại là anh đi cũng được.

[00:15:19] Xui xẻo.

[00:15:20] Con người ta, không phải cứ không trộm gà thì sẽ không mất gạo đâu.

[00:15:23] Chỉ cần trong kho của em có gạo là chồn, chuột, gà năm bữa nửa tháng lại nhòm ngó.

[00:15:27] Em để dành chút tiền sao mà khó thế?

[00:15:30] Kế hoạch này mãi mãi không theo kịp sự thay đổi. Mãi mãi thiếu một chút, một chút, một chút.

[00:15:35] 143 tệ, mất sạch rồi.

[00:15:38] Sao em không chịu suy nghĩ gì cả? Trước khi đi sao không thăm dò sếp trước?

[00:15:42] Em làm sao biết được?

[00:15:43] Nếu sếp đi, ít ra cũng bỏ tiền mua sự thoải mái, tạo mối quan hệ chứ.

[00:15:48] Em thật sự nghĩ đi đám cưới là để xem cô dâu chú rể à? Đó là bỏ tiền ra để mua cơ hội xã giao đó.

[00:15:54] Càng không đi lại càng bị ra rìa.

[00:15:56] Không thân với lãnh đạo, chuyện tốt nào cũng không đến lượt em đâu.

[00:16:00] Cái loại tiền bạc "ngầm" phải chi này, em một đồng cũng không đầu tư, thì làm sao được?

[00:16:04] Nhớ đấy, sau này ngã một lần khôn ra một chút.

[00:16:08] Em cũng muốn tạo quan hệ, em cũng muốn đầu tư! Tiền đâu? Tiền đâu? Tiền đâu?

[00:16:12] Tiền ở đâu ra? Lấy gì mà đầu tư?

[00:16:17] Thôi được... lỗi của anh, lỗi của anh.

[00:16:19] Bực tức ở bên ngoài, sao lại biến thành mâu thuẫn nội bộ trong phút chốc thế này?

[00:16:26] Một, hai, ba. Em cứ coi như nó là canh gà.

[00:16:36] Cười gì? Ngon mà.

[00:16:41] Mì hầm tôm hùm.

[00:16:45] Xem cái tiền đồ của anh kìa.

[00:16:48] Ngon.

[00:17:16] Em quyết định rồi. Em muốn mua một chiếc xe đạp.

[00:17:19] Mỗi ngày đạp xe 7 trạm, tiết kiệm được một tệ rưỡi tiền chuyển xe, một tháng được 33 tệ.

[00:17:22] Sáu tháng là tiết kiệm đủ tiền xe, sau đó là lãi.

[00:17:25] Vợ ơi, em không sao chứ?

[00:17:29] Một tháng tiết kiệm được có 33 tệ mà em cũng tính à?

[00:17:32] Chẳng phải chỉ là 143 tệ thôi sao?

[00:17:34] Không sao đâu. Tuần sau lúc nộp tiền, chúng ta xót một chút, vài ngày là quên thôi.

[00:17:40] Ngủ thôi.

[00:17:41] Em sẽ không quên đâu. Em thấy có xe rất tốt, cũng tiện lợi mà.

[00:17:44] Anh nghĩ xem, sau này chúng ta mua vật liệu, mua đồ đạc, chẳng lẽ anh muốn đi taxi à?

[00:17:50] Hơn nữa em không chỉ vì tiết kiệm tiền xe, đương nhiên tiền xe 33 tệ, một năm cũng được khá nhiều.

[00:17:58] Dù sao em cũng thấy đi xe đạp rất tốt, vừa bảo vệ môi trường, vừa tiết kiệm. Cứ quyết định vậy đi.

[00:18:02] Thôi được.

[00:18:03] Tô Thuần đã ám chỉ rất nhiều lần "ngủ thôi",

[00:18:05] Đè vào em rồi.

[00:18:06] hy vọng Hải Bình có thể hiểu được ý nghĩa trong đó.

[00:18:08] 33...

[00:18:09] Không ngờ não của Hải Bình đang vận hành tốc độ cao, hoàn toàn không để ý.

[00:18:13] Bây giờ chúng ta "vận động", "vận động", "bảo vệ môi trường" một chút, có muốn không?

[00:18:17] Không muốn, không muốn. - Lại đây, lại đây.

[00:18:20] Cái giường hỏng càng ngủ càng lún, kêu kẽo kẹt, nhà dưới nghe thấy hết.

[00:18:37] Anh sắp biến thành xác ướp khô rồi.

[00:18:41] Một tháng đến một lần cũng không có.

[00:18:44] Chúng ta mới bao nhiêu tuổi chứ?

[00:18:47] Đè nén bản tính con người.

[00:18:50] Không có nhà mới là đè nén bản tính con người.

[00:18:53] Người ta nói no ấm mới nghĩ đến chuyện chăn gối.

[00:18:55] Anh ở đây ăn mì khô mà còn suốt ngày nghĩ đến chuyện đó.

[00:18:59] Ăn cho no đã rồi hẵng nói.

[00:19:38] Thứ Hai, Hải Bình bắt đầu đạp chiếc xe đạp cô săn được ở chợ để đi làm.

[00:19:43] Trông còn khá mới, cũng không đắt, chỉ 180 tệ.

[00:20:22] Tan làm rồi à?

[00:20:24] Vâng, dù sao cũng không có việc gì.

[00:20:27] Ghen tị với cô thật. Cô xem tôi này, hôm nay lại không về sớm được rồi.

[00:20:34] Bận rộn tốt mà. Bận rộn chứng tỏ công việc cần đến mình.

[00:20:39] ‐ Tạm biệt nhé. - Tạm biệt.

[00:20:51] Ông chủ không những không đuổi việc Hải Tảo, còn thăng chức cho cô, chuyển đến văn phòng ở tầng dưới.

[00:20:58] Nhưng thứ Hải Tảo nhận được là một chức vụ nhàn rỗi.

[00:21:02] Mỗi ngày đồng nghiệp chào nhau rồi mỗi người một việc, chỉ riêng cô là tan làm từ rất sớm.

[00:21:08] Đây không phải là hiện tượng tốt.

[00:21:11] Hải Tảo ráo riết tìm việc.

[00:21:13] Thay vì bị người ta cho ngồi không, nhìn sắc mặt lạnh lùng, bị người ta đuổi đi, không bằng tự mình rút lui.

[00:21:21] Vẻ mặt ông chủ có ý đồ xấu, không biết định đối phó với cô thế nào.

[00:21:26]

[00:21:32] 1 Sie Brain GADE DE EROLA

[00:21:32] TITLE Six BAILO MLDE DE FRA

[00:21:36] Chị, không sao đâu, chị yên tâm.

[00:21:40] Nơi này không giữ ta, tự có nơi giữ ta mà. Nhảy việc là nghề của em. Tạm biệt.

[00:21:52] Cố lên!

[00:21:57] HH

[00:21:59] H

[00:22:12] Ngành bất động sản này là một ngành hừng đông. Thế nào là ngành hừng đông?

[00:22:17] Ngành hừng đông chính là mỗi giờ mỗi khắc, các cậu đều phải nắm bắt cơ hội.

[00:22:21] Bởi vì nó giống như mặt trời mọc vậy, nó qua đi là hết.

[00:22:25] Đúng không? Vậy nên về điểm này, gần đây Tiểu Lưu thể hiện rất tốt.

[00:22:30] Trong việc nắm bắt cơ hội, tranh thủ thời gian, đã làm rất tốt.

[00:22:36] Tiểu Lưu, cậu có phải đi photo tài liệu không? Phiền cậu giúp tôi photo cái này nhé.

[00:22:41] Tôi quên mất. - Cảm ơn nhé.

[00:22:56] Alo, chị.

[00:22:58] Bây giờ em hoàn toàn không hiểu trong hồ lô của ông chủ chúng em bán thuốc gì nữa.

[00:23:02] Nếu ông ta muốn em đi hầu hạ ai đó, ông ta cũng chẳng nói gì cả.

[00:23:06] Mấy lần xã giao gần đây, ông ta đều không gọi em đi.

[00:23:09] Hôm nay lần đầu tiên... lương nhận được 5000, còn không có danh mục.

[00:23:13] Trong lòng em cứ thấp thỏm không yên. Thấp thỏm cái gì? Không cần quan tâm nhiều thế.

[00:23:18] Có người đưa tiền cho em, không lấy thì phí. Dù sao em cũng đã nói thẳng với ông ta rồi.

[00:23:23] Nếu ông ta đuổi em, em cầm tiền đi cũng không thiệt.

[00:23:27] Trần Tự Phúc trong lòng tin chắc Hải Tảo và Thư ký Tống có gian tình.

[00:23:32] Hải Tảo chắc chắn đã đặt điều nói xấu ở chỗ Thư ký Tống rồi.

[00:23:36] Mình đối tốt với Hải Tảo, Thư ký Tống sớm muộn cũng sẽ biết.

[00:23:42] Nếu đã cấp trên không thích người phụ nữ của mình ra ngoài xã giao,

[00:23:46] mình vẫn nên có chút mắt nhìn, nuôi bồ nhí giúp ông ta là được.

[00:23:53] Không bận đến thế chứ? Ngài xem, cơm của ngài còn chưa ăn xong mà.

[00:23:57] Tôi thật sự còn có việc, để hôm khác nhé.

[00:24:00] Lát nữa cậu giải thích với mấy anh em giúp nhé.

[00:24:02] Không vấn đề gì, đại ca. Đó đều là anh em nhà mình cả.

[00:24:05] À đúng rồi, đại ca, còn có việc gì dặn em làm không ạ?

[00:24:11] Không có gì, tôi đi trước đây.

[00:24:15] Vậy ngài đi cẩn thận ạ, lái xe cẩn thận.

[00:24:19] Về đi.

[00:24:21] Tạm biệt đại ca. Em về sẽ nói lại với mọi người.

[00:24:31] Tống Tư Minh gần đây cũng đã tiếp xúc với Trần Tự Phúc vài lần.

[00:24:35] Lần nào cũng như chuồn chuồn đạp nước, lần nào cũng không gặp được Hải Tảo, lần nào cũng rất thất vọng.

[00:24:57] 2008-12-13. LA 金記意不要聚,12月份名会高职议,快来查询,好工作属于你!

[00:25:06] AZ DRAGORAMIC DIADALON Chine

[00:25:13]

[00:25:16]

[00:25:16] 2008-12-13. LA 金融危机不要世※,12月份名金崙职位,快来查询,好工作属于你!

[00:25:35]

[00:25:48] Tiểu Bối thường hay dắt Hải Tảo đi dạo quanh khu nhà.

[00:25:51] Dù chỉ là đi dạo bình thường, không tốn một đồng nào,

[00:25:54] Tiểu Bối cũng làm cho nó trở nên thú vị. ‐ Làm gì thế?

[00:25:57] Hôm nay không làm gì, rảnh lắm. - Anh ấy sẽ kéo bạn chơi trò người gỗ,

[00:25:59] giả vờ chân trái phải của hai người bị buộc vào nhau... Ăn trưa chưa?

[00:26:01] cùng bước đi. - Ăn rồi.

[00:26:02] cùng bước đi. Ăn rồi.

[00:26:03] Ăn gì thế? - Hoặc hai người thi đi bộ.

[00:26:04] Cơm văn phòng.

[00:26:05] Tiểu Bối sẽ khoa trương... Ngon không?

[00:26:06] lắc hông, đi thật nhanh, Không ngon, không ngon bằng anh nấu.

[00:26:08] bỏ Hải Tảo lại phía sau. - Tối nay em muốn ăn gì? Asa

[00:26:11] Hải Tảo không chịu thua, tụt lại phía sau là chạy, đuổi kịp rồi lại đi bộ. ALL

[00:26:16] Cho nên họ gọi đùa loại vận động này là "đi kết hợp chạy". - Ăn ở nhà hay ăn ở ngoài?

[00:26:23] Vậy em hôn anh đi.

[00:26:33] Alo.

[00:26:34] Cái đó... tối nay anh dẫn em đến một nơi.

[00:26:38] Đi đâu vậy?

[00:26:41] Bí mật.

[00:26:54] Em xem, đẹp quá.

[00:26:57]

[00:27:03] Vui không?

[00:27:04] Đây là quà anh tặng em, kỷ niệm 500 ngày chúng ta quen nhau.

[00:27:08] Đã quen 500 ngày rồi sao? Sao thời gian trôi nhanh thế nhỉ?

[00:27:12] Vì hai chúng ta yêu nhau, nên chúng ta không cảm thấy thời gian trôi nhanh.

[00:27:18] Ngại quá, hóa ra quen nhau 500 ngày cũng phải kỷ niệm à?

[00:27:22] Trước đây em cứ nghĩ chỉ có sinh nhật mới kỷ niệm thôi.

[00:27:25] Sau này, chúng ta sẽ mãi mãi kỷ niệm như thế này, cho đến khi chúng ta già, được không?

[00:27:37] Nghĩ gì vậy?

[00:27:42] Tiểu Bối, Tiểu Bối, Tiểu Bối.

[00:30:13]

[00:30:27] Vợ về rồi.

[00:30:37] Sao vậy? Sao không vui thế?

[00:30:40]

[00:30:42] Mất xe rồi.

[00:30:48] Em đúng là ma xui quỷ khiến đầu thai mà.

[00:30:52] Năm nay cả một năm em không gặp may, hôm nào nhất định phải đến chùa cúng bái.

[00:31:01] Em không phải là tự tìm bực vào người sao?

[00:31:03] Đã bảo em đừng mua xe đừng mua xe, em cứ không nghe, bỏ tiền ra mua tội.

[00:31:08] Em đó, tật xấu lớn nhất là không nghe lời khuyên của người khác.

[00:31:12] Không sao, mất thì mất thôi. Chút trắc trở nhỏ, không tính là không thuận lợi.

[00:31:17] Nếu là chuyện thật sự không thuận lợi lớn, nhà chúng ta may mắn là chưa từng gặp phải.

[00:31:27] Hút, hút, hút. Còn hút.

[00:31:29] Vợ của anh đây, ngày nào cũng hít bụi ngoài đường, hết lòng hết dạ lo cho nhà.

[00:31:34] Anh thì hay rồi, còn ở đây có tiền rảnh rỗi đốt thuốc lá. Anh đúng là thừa tiền đốt mà.

[00:31:38] Anh tiết kiệm số tiền này, chúng ta cũng không cần ngày nào cũng ăn mì khô.

[00:31:42] Em nói cho anh biết, anh mau bỏ thuốc cho em.

[00:31:48] Thật là.

[00:31:51] Hải Bình, em có nói lý lẽ không vậy? - Em không nói lý lẽ chỗ nào?

[00:31:53] Lần nào làm sai chuyện, cũng trút giận lên đầu anh, dựa vào đâu chứ?

[00:31:57] Chuyện gì mà anh không chiều theo em, hy vọng em sống thoải mái, hy vọng em sống vui vẻ.

[00:32:00] Anh yêu cầu em cái gì? Sao em khó chiều thế?

[00:32:06] Ngày nào cũng chèn ép anh, nhìn anh cái này không vừa mắt, nhìn anh cái kia không vừa mắt.

[00:32:10] Anh sắp bị em ép đến đường cùng rồi. Bây giờ ngoài hút thuốc ra, anh còn sở thích nào nữa?

[00:32:16] Hơn nữa, anh ngày nào cũng tan làm về nhà đúng giờ, cũng không đánh mạt chược, cũng không uống rượu.

[00:32:20] Anh kiềm chế đến bây giờ đã là tốt lắm rồi, mỗi ngày chỉ hút 5-6 điếu, thuốc đắt tiền cũng không nỡ mua.

[00:32:24] Lần nào gặp chuyện cũng lấy thuốc lá của anh ra xử, dựa vào đâu chứ? Có hay ho không?

[00:32:30] Có hay ho không?

[00:32:33] Anh là một thằng đàn ông, anh có thấy ngại khi nhìn vợ mình,

[00:32:35] cả năm không mua một bộ quần áo, không làm tóc một lần, mua không nổi một món mỹ phẩm không?

[00:32:42] Anh nói xem, bao nhiêu năm nay, anh đã cống hiến gì cho cái nhà này?

[00:32:47]

[00:32:50] Còn có tiền rảnh rỗi hút thuốc?

[00:32:52]

[00:32:57] Còn sở thích?

[00:32:59] Thế giới này có bao nhiêu sở thích, sao anh không thích kiếm tiền đi?

[00:33:02] Sao anh không thích kinh doanh? Sao anh không thích thăng quan phát tài đi?

[00:33:06] Tốt nghiệp đến giờ, đến cái chức trưởng phòng cũng không lên được.

[00:33:10] Còn... còn thấy ngại...

[00:33:12] Em không thăng chức, em không thăng chức em không có gì để nói. Em đi sinh con rồi.

[00:33:16] Anh đi làm gì rồi? Anh cũng đi sinh con à?

[00:33:22] Đi đâu đấy? Nói anh hai câu là không được à?

[00:33:24] Trong nhà ngột ngạt quá, anh ra ngoài hít thở không khí.

[00:33:30] Anh có giỏi thì đi đi, đừng có về nữa.

[00:33:33] Nói cho anh biết, để em thấy anh hút thuốc lần nữa, em sẽ cho anh biết tay.

[00:33:49] Lòng Tô Thuần như có tảng đá nặng đè lên.

[00:33:54] Cái nỗi đau muốn gào mà không gào được, muốn giãy giụa mà không thoát ra được, lại không thể giãi bày.

[00:34:01] Đàn ông rất mệt mỏi.

[00:34:09] HAUTS

[00:34:17] Ông chủ Trần.

[00:34:20] RAIN SH Tiểu Tô à, sao giờ này cậu cũng chạy đến đây?

[00:34:23] Không có gì, ra ngoài hít thở chút thôi.

[00:34:25] Đêm hôm thế này, cũng không có chỗ nào để ở. 「Tôi cũng không muốn lang thang ngoài đường.

[00:34:29] Thôi ngồi đi...

[00:34:32] Cậu đó, cậu vừa đến là tôi biết ngay.

[00:34:34] Tôi cũng như cậu, ở nhà cũng có một con sư tử Hà Đông.

[00:34:39] Chúng ta là đồng bệnh tương liên, đồng bệnh tương liên mà.

[00:34:49] Ông chủ Trần à.

[00:34:51] Vừa nãy đi trên đường, tôi cứ nghĩ mãi.

[00:34:55] Ban đầu tại sao tôi lại yêu đương, tại sao lại kết hôn chứ?

[00:34:59] Chỉ để không lâu sau đó, tìm một người phụ nữ chỉ vào mũi mình mà mắng sao?

[00:35:08] Trước khi kết hôn, tôi tự cho rằng mình cũng khá có bản lĩnh.

[00:35:14] Lúc đó tôi là niềm tự hào trong mắt bố mẹ, là đối tượng ngưỡng mộ của hàng xóm.

[00:35:19] Vì thành tích học tập tốt, mới không quản ngại ngàn dặm, đến thành phố lớn này học tập, làm việc, định cư.

[00:35:27] Còn cho rằng bản thân mình rất giỏi giang.

[00:35:31] Nhưng sau đó thì sao?

[00:35:32] Sau đó? Sau đó thì lún vào không rút ra được nữa.

[00:35:36] Kết hôn sinh con ở đây, ràng buộc cũng ở đây rồi.

[00:35:48] Vậy... vậy quyết định ban đầu của tôi có đúng không?

[00:35:52] Nếu ban đầu, tôi không tham luyến vẻ hoa lệ hư ảo của thành phố lớn này.

[00:35:56] Không tham luyến vòng tay ấm áp của người yêu, tôi kiên quyết trở về thị trấn nhỏ của mình.

[00:36:02] Ít nhất bây giờ tôi cũng lên được chức phó phòng rồi.

[00:36:04] Đúng vậy, đúng.

[00:36:08] Xa quê thì hèn mọn mà.

[00:36:12] Chúng ta thật đáng thương.

[00:36:14] Ở thành phố lớn này, đêm hôm khuya khoắt, bị người ta đuổi vào cái sạp báo này, để hối hận về cuộc đời mình.

[00:36:23] Thật ra, tôi so với cậu cũng chẳng tốt hơn bao nhiêu.

[00:36:27] Vừa nãy tôi cũng đang hối hận đây.

[00:36:31] Anh hối hận cái gì?

[00:36:34] Tôi đứng trên góc độ của vợ tôi để suy nghĩ.

[00:36:39] Một cô gái tuổi hoa, cùng tôi đi đến bây giờ.

[00:36:42] Từ lúc hoa nở rộ đến tiều tụy như hiện tại.

[00:36:47] Tuy cô ấy tính tình nóng nảy, nhưng đó không phải lỗi của cô ấy, là do áp lực cuộc sống ép buộc.

[00:36:55] Nếu cô ấy ra ngoài có xe, về nhà có người hầu, có cho tôi xem sắc mặt không?

[00:37:01] Ở cái thành phố lớn đầy hưởng thụ vật chất này,

[00:37:04] cô ấy bằng lòng theo một người không có gì trong tay như tôi.

[00:37:10] Tôi nên cảm kích cô ấy, bao dung cô ấy, yêu cô ấy, làm cho cô ấy vui vẻ.

[00:37:20] Ông chủ Trần, không ngờ anh đó nha.

[00:37:26] Đúng, anh nói rất có lý.

[00:37:27] Thật ra bây giờ đối với kiểu gầm thét theo chu kỳ của vợ tôi,

[00:37:31] tôi về cơ bản thuộc dạng ôm đầu chạy trốn, im lặng không nói.

[00:37:36] Nói thật, tôi cũng có thể cảm nhận được áp lực đó của cô ấy.

[00:37:41] Anh nói có lạ không?

[00:37:43] Anh nói xem, sống ở thành phố lớn này, sao lại khiến người ta cảm thấy bứt rứt không yên thế nhỉ?

[00:37:50] Luôn không có cảm giác nương tựa.

[00:37:55] Tôi cũng thừa nhận.

[00:37:57] Sống ở thành phố lớn này rất thú vị, cũng rất bận rộn. Nhưng luôn có rất nhiều chuyện khiến anh lo lắng.

[00:38:04] Anh nói xem đàn ông chúng ta đã có áp lực như vậy, phụ nữ họ thì sao? Áp lực còn lớn hơn.

[00:38:10] Đúng vậy, đúng vậy. Nói rất đúng, nói rất đúng.

[00:38:15] Không nói chuyện nữa nhé?

[00:38:17] Vậy về nhà?

[00:38:18] Về...

[00:38:19] Ông chủ, cảm ơn anh nhé.

[00:38:20] Đi thôi. Đi thôi, đi thôi.

[00:38:24]

[00:38:25] 与时俱进十

[00:38:31] GORE

[00:38:32]

[00:38:33] WAT An

[00:38:35] Phiền anh, tôi muốn quyển này. - Được.

[00:38:39] Đây. Thối lại anh 5 tệ.

[00:38:51] Tô Thuần, mở cửa, đỡ một tay, nhanh lên.

[00:38:53] Ra đây.

[00:38:55] Mua nhiều đồ ăn thế à? Chậm thôi chậm thôi, siết đau cả tay em rồi.

[00:38:57] Lại đây, nhanh lên. Đây này.

[00:38:59] Ngón tay ở đây này. - Thôi được... được rồi.

[00:39:01] Thứ Bảy hàng tuần của Hải Bình đều là ngày ăn mặn, mua cá, mua thịt, còn có rau.

[00:39:06] Mua thịt cho anh rồi đó. Còn rong biển và khoai tây, thịt này ăn thế nào?

[00:39:10] Hầm khoai tây đi. Khoai tây hầm thơm.

[00:39:13] Được.

[00:39:14] Vợ à, em không khen anh một câu sao? Em xem anh lau cả nhà rồi này.

[00:39:17] Đó không phải là việc nên làm à? Không kiếm được tiền, lau nhà mà cũng đòi khen.

[00:39:20] Vợ vất vả rồi.

[00:39:26] Chị.

[00:39:28] Làm chị giật cả mình.

[00:39:29] Làm món gì ngon thế?

[00:39:31] Để em xem, để em xem, để em xem. Làm món gì ngon.

[00:39:34] Thịt kho khoai tây. - Kho khoai tây à?

[00:39:36] Em giúp chị nhé. Đừng... em đừng làm chị rối thêm.

[00:39:39] Đi đi, lên đi, lên đi. Cất đồ đi nhé.

[00:39:45] Hải Tảo, ăn cá đi.

[00:39:47] Chị, chị ăn trước đi.

[00:39:49] Đùa à. Chị ăn thịt cá làm gì? Chị không thích ăn thịt cá, chị thích ăn đầu cá.

[00:39:52] Đây, Tô Thuần, một miếng.

[00:39:53] Trước đây, khi chưa có em gái, cá trong nhà cơ bản là Hải Bình ăn.

[00:39:59] Từ khi có em gái, Hải Bình đột nhiên trở nên hiểu chuyện. C

[00:40:03] Cô luôn cảm thấy em gái là do mình muốn có.

[00:40:07] Nên mình phải thương em hơn cả mẹ.

[00:40:10] Ở nhà, Hải Tảo ăn thịt, cô gặm xương. Hải Tảo ăn đùi gà, cô ăn đầu gà.

[00:40:16] Cô luôn nói với mẹ "Con thích gặm xương", rồi để dành thịt cho em gái ăn.

[00:40:22] Lâu dần, cô thật sự thích.

[00:40:26] Chị thích ăn mắt cá nhất.

[00:40:31] Chị, vừa nãy em đọc được một bài báo trên tạp chí.

[00:40:35] Nói về một cô gái yêu một chàng trai nghèo.

[00:40:38] Chàng trai nghèo này mỗi lần ăn cá, đều gắp mắt cá cho cô gái ăn.

[00:40:43] Vì anh ta nghĩ mắt cá là phần ngon nhất.

[00:40:46] Sau đó cô gái này không cam chịu nghèo khó, đã rời bỏ chàng trai nghèo đi kiếm tiền.

[00:40:51] Đợi sau khi cô giàu có trở về,

[00:40:53] phát hiện chàng trai nghèo đã kết hôn, còn mời cô đến nhà ăn cơm.

[00:40:57] Lúc ăn cơm, chàng trai nghèo gắp hết thịt cá cho cô gái ăn.

[00:41:01] Lại gắp mắt cá cho vợ mình ăn.

[00:41:05] Lúc đó cô gái đó buồn biết bao.

[00:41:09] Cô cảm thấy mình vất vả bận rộn cả nửa đời người,

[00:41:12] lại đánh mất "đôi mắt" quan trọng nhất.

[00:41:18] Sến sẩm.

[00:41:19] Nhìn là biết, loại bài viết này là từ tạp chí "Độc Giả" ra chứ gì?

[00:41:23] Đây chính là thầy bói xem voi, toàn là những người ăn no rửng mỡ viết để lừa tiền nhuận bút.

[00:41:29] Tác giả này nếu thật sự đã trải qua những ngày khốn khó thì sẽ biết, có thể ngày nào cũng ăn cá to thịt lớn, đó chính là hạnh phúc.

[00:41:35] Cô gái đó có tiền rồi còn muốn gì nữa? Nếu ban đầu cô ta không đi, cô ta có thể có tiền sao?

[00:41:40] Tục ngữ nói rất hay, "bần tiện phu thê bách sự ai".

[00:41:44] Nếu cô ta ngày nào cũng ăn mắt cá, sớm đã mắng chồng té tát, sớm đã ly hôn rồi.

[00:41:49] Sau này loại bài viết này đừng đọc nữa.

[00:41:52] Không bệnh mà rên, lãng phí thời gian, lãng phí tiền bạc.

[00:41:58] Nghĩ lại năm đó, chính chị là người đã đăng bài "Cùng nhau bắt lấy đêm mưa"

[00:42:02] trên nội san của trường mà?

[00:42:05] Sao bây giờ chị lại trở nên thực tế như vậy, không còn chút văn học nào nữa?

[00:42:10] Văn học? Văn học là cái gì? Văn học chính là rau thơm trên đĩa cá.

[00:42:14] Có cá thì rau thơm mới đẹp. Không có cá, một đĩa rau thơm em nuốt nổi không?

[00:42:20] Mau ăn cơm đi, không có nói em.


 0 Comments sort   Sort By


Up next