(AI-sub) Kiểm Soát Tuyệt Đối tập 20 phim hình sự Trung Quốc
Phụ đề được dịch bằng AI, cần bạn góp sức hoàn thiện. Liên hệ tham gia tại Facebook: https://www.facebook.com/profi....le.php?id=1000678863 -------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- Kiểm Soát Tuyệt Đối 绝对控制 (2002) là bộ phim truyền hình Trung Quốc thuộc thể loại hình sự, tâm lý, trinh thám, xoay quanh cuộc đấu trí căng thẳng giữa cảnh sát và tội phạm công nghệ cao. Với sự tham gia của dàn diễn viên thực lực: Vương Học Binh, Lý Quyên, Miêu Phố, Đổng Dũng, Vương Khuê Vinh, Đỗ Chí Quốc và Trương Thiên Thư, phim mang đến một câu chuyện ly kỳ, hấp dẫn, đầy bất ngờ.
[00:01:59] Đừng gọi nữa.
[00:02:01] Tôi đã ngắt đường dây điện thoại và hệ thống an ninh
[00:02:03] toàn bộ rồi.
[00:02:06] Anh là ai? Sao lại vào được đây?
[00:02:12] Tôi là ai không quan trọng.
[00:02:15] Tôi vào đây bằng cách nào lại càng không quan trọng.
[00:02:19] Vào từ đường ống thông gió của điều hòa trung tâm.
[00:02:23] Tiểu tử uống nhiều quá rồi à?
[00:02:26] Tôi không bao giờ uống rượu.
[00:02:33] Muốn tiền à?
[00:02:35] Trong ngăn kéo bên phải bàn giấy, tự lấy đi.
[00:02:38] Muốn bao nhiêu có bấy nhiêu.
[00:02:42] Sếp Hoa.
[00:02:45] Trận đấu giữa Inter Milan và Juventus đã kết thúc.
[00:02:49] Inter Milan thắng rồi.
[00:02:50] Inter Milan thắng rồi.
[00:02:51] Ông nghĩ Piero cộng Trezeguet cộng Davids
[00:02:54] cộng Ferrara
[00:02:55] là có thể đánh bại Vieri và Kallon,
[00:02:58] cộng với Ronaldo vừa bình phục chấn thương sao?
[00:03:01] ủy viên Chính Hiệp, đại biểu Nhân Đại sao?
[00:03:02] Thực ra ông cũng không tin.
[00:03:04] Thứ ông tin là cờ bạc, ông cũng biết đó gọi là cờ bạc.
[00:03:07] Mà cờ bạc... là dựa vào vận may.
[00:03:08] Mà cờ bạc... là dựa vào vận may.
[00:03:09] Vận may không phải là mãi mãi.
[00:03:12] Dựa vào cờ bạc để cầu may... là bẩn thỉu và ngu xuẩn.
[00:03:17] Ông nghĩ vụ án cá độ bóng đá sáu năm trước,
[00:03:19] ông thắng Cam Vị Đông thì có thể thắng mãi sao?
[00:03:22] Ông nghĩ ông dùng tiền mua chuộc một số người
[00:03:24] thì có thể làm càn sao?
[00:03:26] Ông nghĩ Đới Bỉnh Văn chết rồi,
[00:03:27] vận may của ông sẽ tiếp tục mãi mãi sao?
[00:03:30] Ông nghĩ ông có thể cờ bạc để trở thành tỷ phú,
[00:03:33] Ông nghĩ ông có thể dùng cờ bạc để đổi trắng thay đen sao?
[00:03:37] Tôi muốn nói cho ông biết, chỉ cần là cờ bạc,
[00:03:40] thì xác suất may mắn là 50-50.
[00:03:43] Nửa còn lại nằm trong tay đối thủ của ông.
[00:03:45] Vốn trong tay tôi tuy không nhiều bằng ông,
[00:03:48] nhưng tôi sẽ đem mấy mạng người đã chết vì ông
[00:03:50] đều đặt cược hết. Cái này gọi là gì? Cái này gọi là SUHAN.
[00:03:54] Tiếng Trung gọi là Tố Tất. Bài của ông tôi đã nhìn thấu rồi.
[00:04:23] Anh là người thế nào?
[00:04:25] Không phải tôi đã nói rồi sao?
[00:04:27] Điều đó không quan trọng.
[00:04:29] Cái gì quan trọng?
[00:04:30] Sự thật.
[00:04:33] Anh muốn sự thật gì?
[00:04:35] Chuyện của ông và Đường Tử Kiệt.
[00:04:37] Người trẻ tuổi, là cậu không giữ được bình tĩnh trước nhỉ.
[00:04:42] Cậu nghĩ tôi không biết thân phận của cậu sao?
[00:04:45] Tôi đã biết cậu là cảnh sát từ lâu rồi.
[00:04:48] Nếu tôi đoán không lầm,
[00:04:51] cậu chính là gã cảnh sát chó điên nổi tiếng đó,
[00:04:53] Tiết Băng.
[00:04:55] Vậy thì tôi không nhiều lời giải thích chính sách với cậu nữa.
[00:04:58] Nhưng tôi phải giải thích cho cậu.
[00:05:01] Biết luật mà phạm luật là tội tăng thêm một bậc.
[00:05:04] Ông nghĩ sai rồi.
[00:05:05] Tôi không phải đến tìm ông với tư cách một cảnh sát.
[00:05:09] Bởi vì tôi đã chuẩn bị sẵn sàng cho việc không làm cảnh sát nữa.
[00:05:12] Khi cậu nói câu này, chính cậu cũng không vững lòng.
[00:05:16] Thanh tra của các cậu sẽ nghe lời giải thích như vậy của cậu sao?
[00:05:20] Người trẻ tuổi, bây giờ cậu rời khỏi đây,
[00:05:23] mọi chuyện vẫn chưa đến mức không thể cứu vãn.
[00:05:26] Đồng chí già, ông nằm mơ đi.
[00:05:30] Nếu tôi không nói cho cậu biết những gì cậu muốn biết,
[00:05:33] cậu sẽ ở đây mãi mãi sao?
[00:05:36] Tôi biết cậu đã chuẩn bị rất đầy đủ.
[00:05:39] Nhưng cậu đừng quên,
[00:05:41] tôi là củ khoai nóng bỏng tay trong tay cậu.
[00:05:45] Cậu không nuốt trôi đâu.
[00:05:47] Tôi nuốt chắc rồi.
[00:05:49] Cậu làm như vậy,
[00:05:50] cuối cùng người chịu thiệt chỉ có thể là chính cậu thôi.
[00:05:53] Tôi biết tôi làm vậy là vi phạm kỷ luật.
[00:05:55] Không phải vi phạm kỷ luật, là phạm pháp. Cậu sẽ hối hận.
[00:06:01] Tôi hối hận cái gì?
[00:06:03] Tiền đồ, chức vụ.
[00:06:06] Vậy ông nghe cho rõ đây, những thứ đó tôi đều sẽ không hối hận.
[00:06:10] Tôi không tin một người
[00:06:11] lại không nghĩ cho lợi ích của mình.
[00:06:13] Ông sai rồi.
[00:06:15] Bởi vì ông chưa từng gặp qua
[00:06:16] lúc một người bị dồn đến phát điên.
[00:06:19] Bởi vì ông chưa từng trải qua
[00:06:20] nỗi đau bạn bè chết vì mình.
[00:06:22] Sự bất lực khi công lý bị chà đạp.
[00:06:26] Tôi đã từng thề sẽ dùng mạng để cược.
[00:06:30] Tôi hỏi ông,
[00:06:31] nếu một người ngay cả mạng sống cũng có thể không cần,
[00:06:34] vậy anh ta còn có gì không thể từ bỏ không?
[00:06:37] Anh ta còn vì chút lợi nhỏ mà hối hận sao?
[00:06:40] Tôi thật không biết nên cảm động vì sự cao cả của cậu,
[00:06:44] hay là tiếc nuối cho sự bồng bột của cậu.
[00:06:48] Cậu là một mầm non tốt,
[00:06:51] tiếc là cậu đã chọn sai đối thủ.
[00:06:53] Vậy sao? Hiệp hai mới vừa bắt đầu.
[00:06:57] Bây giờ phân thắng bại còn quá sớm đấy.
[00:07:00] Tôi muốn xem cậu thắng tôi thế nào.
[00:07:03] Chống đối tôi,
[00:07:05] cậu không sợ chết sao?
[00:07:09] Chữ "chết" này có hai cách nói.
[00:07:12] Đối với loại người như ông,
[00:07:14] thì gọi là "qua đời".
[00:07:15] Còn đối với tôi, gọi là "hy sinh".
[00:07:18] Tôi nói lại cho ông một lần nữa,
[00:07:20] nếu ông không khai báo,
[00:07:22] thì tuyệt đối không qua được ải của tôi đâu.
[00:07:25] Bây giờ ông gọi một cuộc điện thoại,
[00:07:26] bảo tất cả bảo vệ đến tầng hầm đi.
[00:07:29] Cứ nói ở đó có báo động cháy.
[00:07:32] Bảo họ kiểm tra kỹ một chút.
[00:07:33] Bảo họ kiểm tra kỹ một chút.
[00:07:35] Sếp Hoa, thức thời mới là trang tuấn kiệt.
[00:08:05] Kính.
[00:08:13] Xem đi, đây chính là nhà mới của ông.
[00:08:36] Thằng nhóc, xem ra mày đã âm mưu từ lâu.
[00:08:40] Đúng.
[00:08:41] Tiết Băng, mày muốn làm gì?
[00:08:43] Mày đừng quên mày là cảnh sát.
[00:08:45] Tôi sẽ không bao giờ quên.
[00:08:48] Thằng ranh con, mày đang cờ bạc hay là cướp bóc?
[00:08:53] Tao nói trước cho mày biết,
[00:08:56] nếu mày chơi kiểu này,
[00:08:57] thì mày đừng hòng có được cái rắm gì hết.
[00:09:00] Lão tặc, những ngày ông muốn chơi thế nào thì chơi thế đó
[00:09:04] đã kết thúc rồi.
[00:09:06] Ông bớt giở trò ngang ngược với tôi đi.
[00:09:09] Bây giờ ông đã mất tự do rồi,
[00:09:12] còn không bằng cả kẻ ăn xin trên phố.
[00:09:15] Tao đây có chết cũng là một ngọn núi,
[00:09:18] đủ cho con chó điên như mày bò cả đời.
[00:09:21] Đến đi, lúc tao tắt thở mà có chớp mắt một cái,
[00:09:26] xuống mồ tao cũng không xứng được dựng bia.
[00:09:28] Cái bộ dạng này của ông mà cũng tính là một ngọn núi sao?
[00:09:32] Được.
[00:09:33] Vậy thì tôi sẽ cho ông biết
[00:09:34] thế nào gọi là núi này cao còn có núi khác cao hơn.
[00:09:37] Chơi đi, xem ai có thể chơi chết ai.
[00:09:41] Có người không! Có người không!
[00:09:43] Cảnh sát bắt cóc người lương thiện!
[00:09:45] Có người không!
[00:09:46] Cứu mạng!
[00:09:48] Cảnh sát bắt cóc!
[00:09:50] Cứu mạng!
[00:09:52] Cứu mạng!
[00:09:55] Ông la đi.
[00:09:57] Ông la đi.
[00:10:00] Ông cũng quá ngây thơ rồi.
[00:10:02] Chuyện tôi đã âm mưu từ lâu,
[00:10:03] sao lại có sơ hở đơn giản như vậy chứ?
[00:10:06] Tôi nói thật cho ông biết,
[00:10:08] đây là khu biệt thự Bắc Sơn.
[00:10:10] Trọn vẹn một trăm hai mươi căn biệt thự
[00:10:12] đã sớm bị chính quyền thành phố liệt vào danh sách công trình phi pháp
[00:10:14] và cho dỡ bỏ rồi.
[00:10:16] Chuyện này ông nên rõ hơn tôi.
[00:10:19] Ông cứ la đi.
[00:10:20] Người sống gần nhất ở đây cũng cách ba cây số,
[00:10:23] trong một cái lều cỏ trông dưa nào đó.
[00:10:24] Ông có la đến sập trời
[00:10:26] cũng chỉ đổi lại được hai tiếng chó sủa thôi.
[00:10:29] Ông la đi.
[00:10:35] Điên rồi, mày đúng là điên thật rồi!
[00:10:40] Nói đi, mày muốn làm gì?
[00:10:42] Tao đồng ý với mày.
[00:10:43] Ông đoán xem.
[00:10:48] Ông muốn biết, tôi còn chưa muốn nói cho ông.
[00:10:52] Không phải ông muốn biết ai sẽ chơi chết ai sao?
[00:10:54] Ông cứ chờ đó. Lại đây.
[00:11:09] Mày đang lập công đường riêng.
[00:11:12] Mày muốn làm gì?
[00:11:13] Rốt cuộc mày muốn làm gì?
[00:11:16] Không phải ông muốn chơi sao?
[00:11:19] Vậy thì chúng ta chơi tới cùng.
[00:11:23] Hoa Thập Nguyệt đã dựng sẵn đài ăn mừng rồi.
[00:11:25] Hôm nay là ngày ký kết mà chúng ta đã hứa với ông ta.
[00:11:28] Hoãn ký kết, chúng ta giải thích với ông ta thế nào?
[00:11:30] Giải thích với một mình ông ta
[00:11:32]
[00:11:35] Tôi không hiểu ý ông.
[00:11:37] Ý của tôi rất rõ ràng.
[00:11:39] Nếu có một ngày,
[00:11:40] người dân hỏi chúng ta
[00:11:41] tại sao lại ký hợp đồng với một tội phạm,
[00:11:43] chúng ta giải thích thế nào?
[00:11:45] Nói ông ta là tội phạm, có bằng chứng gì không?
[00:11:47] Tai nạn xe của Đới Bỉnh Văn có liên quan đến Hoa Thập Nguyệt,
[00:11:49] đây dù sao cũng chỉ là một suy đoán.
[00:11:51] Bằng chứng đang được điều tra.
[00:11:53] Nếu cứ mãi điều tra không ra,
[00:11:55] chúng ta sẽ cứ mãi trì hoãn, phải không?
[00:11:57] Chính phủ của chúng ta còn có uy tín không?
[00:12:00] Bí thư Điền, Cục trưởng Tiêu đến rồi.
[00:12:06] Bí thư Điền, Thị trưởng Văn, tôi có việc cần báo cáo.
[00:12:12] Hoa Thập Nguyệt mất tích rồi.
[00:12:29] Tiết Băng.
[00:12:31] Tiết Băng.
[00:13:01] Thằng nhóc, chưa ngủ à.
[00:13:07] Mày đang nghĩ gì vậy?
[00:13:10] Nghĩ cách trốn.
[00:13:13] Tôi khuyên ông nên dẹp cái ý nghĩ đó đi.
[00:13:16] Tôi đã thử nghiệm rồi, vô ích thôi.
[00:13:25] Mày bị bệnh à?
[00:13:27] Đúng.
[00:13:30] Mày bắt tao không thể không có mục đích.
[00:13:33] Mày có vấn đề gì thì hỏi đi.
[00:13:35] Vậy ông nghe đây.
[00:13:38] Ông và Đường Tử Kiệt có quan hệ gì?
[00:13:41] Đã làm những việc gì phạm pháp?
[00:13:43] Đừng nói là không có.
[00:13:45] Nói không có đồng nghĩa với từ chối trả lời.
[00:13:47] Mày dám điều tra sau lưng hắn,
[00:13:49] mày không sợ gà bay trứng vỡ à?
[00:13:52] Ông sai rồi, cùng lắm là đập nồi dìm thuyền thôi.
[00:13:57] Được.
[00:13:58] Tôi viết.
[00:14:01] Mở còng tay ra.
[00:14:03] Đừng có mơ mộng hão huyền, chú à.
[00:14:05] Tôi nhắc ông,
[00:14:06] cho dù ông viết rồi tôi cũng sẽ không thả ông ra ngay.
[00:14:10] Cho đến khi tôi dùng những thứ ông viết
[00:14:11] tìm được bằng chứng tương ứng.
[00:14:13] Để tránh ông ra ngoài rồi nói tôi bức cung,
[00:14:16] dựa vào đó để lật cung.
[00:14:18] Nói đi, viết hay không viết?
[00:14:21] Khó nói.
[00:14:23] Tôi vốn dĩ không có ý định ông sẽ nói ngay hôm nay.
[00:14:26] Kế hoạch của tôi là giam ông ở đây một năm.
[00:14:31] Nếu ông vẫn không nói,
[00:14:33] tôi có thể xem xét tiếp tục kéo dài.
[00:14:36] Mày nghe đây.
[00:14:38] Kế hoạch của mày có một thiếu sót trời lớn,
[00:14:41] có lẽ mày cũng không phát hiện ra.
[00:14:42] Nói nghe xem, Tiết mỗ tôi xin lĩnh giáo.
[00:14:45] Mày không dám giết tao.
[00:14:47] Đây là tử huyệt của mày.
[00:14:50] Lũ du côn ở Giang Thành cũ đều biết,
[00:14:52] lũ du côn ở Giang Thành cũ đều biết,
[00:14:53] tao ngay cả chết cũng không sợ,
[00:14:54] mày còn có thể làm gì tao?
[00:14:56] Tôi có thể lật bài ngửa cho ông xem.
[00:14:59] Chuẩn bị tâm lý của tôi là
[00:15:01] dùng độ dài của mạng sống để đấu với lão già như ông.
[00:15:05] Quy luật tự nhiên cho tôi biết,
[00:15:07] tôi sẽ sống lâu hơn ông.
[00:15:09] Nếu tôi chết trước ông,
[00:15:10] đó cũng là bất hạnh của ông.
[00:15:12] Ông nhiều nhất cũng chỉ sống thêm được ba ngày.
[00:15:15] Ông không mạnh hơn cơn đói đâu.
[00:15:20] Tôi buồn ngủ rồi.
[00:15:45] Mắt của mày có chút rối loạn.
[00:15:47] Chứng tỏ tâm mày không tĩnh.
[00:15:50] Đừng như vậy, như vậy không làm nên chuyện lớn được.
[00:15:56] Mày ngủ đi. Những ngày sau này của mày đều phải ở đây.
[00:16:03] Ngủ cả đời.
[00:16:14] Lão Tiêu.
[00:16:16] Tổ chức lực lượng, toàn lực tìm kiếm tung tích của Hoa Thập Nguyệt.
[00:16:19] Rõ.
[00:16:20] Hoa Thập Nguyệt sớm không mất tích, muộn không mất tích,
[00:16:22] lại nhằm đúng lúc sắp ký hợp đồng thì mất tích.
[00:16:25] Ông không cảm thấy có chút bất thường sao?
[00:16:27] Thị trưởng Văn, mất tích vốn dĩ đã là hiện tượng không bình thường.
[00:16:31] Ông có suy nghĩ gì thì nói thẳng ra đi.
[00:16:33] Tôi chỉ cảm thấy Hoa Thập Nguyệt mất tích quá đột ngột.
[00:16:37] Tôi hiểu ý ông rồi.
[00:16:39] Gặp chuyện trước tiên đừng nghi ngờ đồng chí của mình.
[00:16:43] Bây giờ trước hết phải điều tra rõ,
[00:16:45] có phải Hoa Thập Nguyệt đang giở âm mưu gì không.
[00:16:47] Sau đó mới điều tra các phương diện khác.
[00:16:50] Bao gồm cả người trong nội bộ công an.
[00:17:00] Ăn nhanh đi, lát nữa nguội đấy.
[00:17:02] Hôm nay uống chút rượu nhé.
[00:17:07] Ngày mai,
[00:17:08] có thể cho tôi một bữa cá Vũ Xương hấp không?
[00:17:12] Không được.
[00:17:14] Theo thực đơn tôi đã định cho ông,
[00:17:16] thứ Tư tuần sau mới được ăn cá.
[00:17:19] Thứ Tư tuần sau...
[00:17:24] Không phải mày định trói tao bao nhiêu ngày?
[00:17:26] Ăn nhanh đi. Lát nữa ăn cơm xong,
[00:17:29] nước nóng rồi ông còn có thể tắm.
[00:17:32] Quần áo thay giặt tôi đã mang đến cho ông rồi.
[00:17:34] Trả lời tao.
[00:17:35] Ông đừng nhìn tôi như vậy.
[00:17:38] Tôi không phải cấp dưới của ông. Tôi không sợ ông.
[00:17:44] Tắm xong ông còn có thể cạo râu.
[00:17:47] Tao không cạo.
[00:17:49] Tao nhất định không cạo.
[00:17:51] Sau khi ra ngoài, tao sẽ mở họp báo.
[00:17:54] Tao muốn cho họ xem mày đã bức hại tao thế nào.
[00:17:59] Không cạo thì thôi. Buổi tối có lạnh không?
[00:18:03] Có cần thêm một cái chăn không?
[00:18:06] Mày bớt giở
[00:18:06] trò nhân đạo chủ nghĩa giả tạo này đi.
[00:18:09] Mày có ngày nào cũng cho tao ăn một bữa Mãn Hán toàn tịch
[00:18:12] thì mày vẫn là kẻ bắt cóc.
[00:18:15] Có bản lĩnh thì bây giờ mày giết tao đi.
[00:18:18] Nếu không thì sớm muộn gì tao cũng có ngày ra ngoài.
[00:18:21] Ăn đi, lát nữa rau sẽ nguội mất.
[00:18:24] Tao không ăn.
[00:18:26] Tao không đói.
[00:18:30] Vậy thì được.
[00:18:32] Không đói thì viết tài liệu.
[00:18:34] Khai báo hành vi phạm pháp của ông và Đường Tử Kiệt.
[00:18:36] Không có.
[00:18:39] Bây giờ tao tuyên bố tuyệt thực.
[00:18:41] Và từ chối trả lời mọi câu hỏi mày đưa ra.
[00:18:44] Nếu tôi đã có thể đưa ông đến đây,
[00:18:46] thì đã nghĩ ra cách đối phó với việc ông tuyệt thực rồi.
[00:18:49] Ông muốn biết đó là phương pháp gì không?
[00:18:52] Chính là tùy ông thôi.
[00:18:55] Đừng dùng cái chết để dọa tôi nữa.
[00:19:01] Tôi có một người anh em,
[00:19:03] chết ngay trong phòng của tôi.
[00:19:07] Chứng kiến cảnh tượng đó,
[00:19:10] tôi sẽ không còn bất kỳ nỗi sợ hãi nào về cái chết nữa.
[00:19:16] Ông đừng nói với tôi những lời như ông muốn chết nữa.
[00:19:19] Những lời như vậy đối với tai tôi
[00:19:21] cũng giống như một cơn gió thôi.
[00:19:25] Để làm rõ sự thật về cái chết của người anh em đó của tôi,
[00:19:28] tôi có thể liều cả mạng sống cũng sẽ không do dự.
[00:19:33] Nhưng sự thật phải được đưa ra ánh sáng.
[00:19:37] Đừng so sánh tao với gã cảnh sát quèn đó.
[00:19:40] Tao chết, Giang Thành không thể không có phản ứng.
[00:19:44] Cùng lắm cũng chỉ là vài ngày bàn tán đầu đường cuối ngõ thôi.
[00:19:47] Còn có thể thế nào nữa? Mặc niệm cho ông à?
[00:19:51] Ông thần thánh đến thế sao?
[00:19:53] Ông chẳng qua chỉ là một kẻ dựa vào cờ bạc, dựa vào ăn chặn lẫn nhau,
[00:19:55] dựa vào hối lộ, dựa vào ức hiếp bá chủ thị trường mà phất lên thôi.
[00:20:00] Người ta cớ gì không quan tâm đến Giang Thành
[00:20:02] ngày một tốt đẹp hơn,
[00:20:05] mà lại đi quan tâm đến sự biến mất của một kẻ côn đồ chứ?
[00:20:09] Sự biến mất của tao có ý nghĩa gì đối với Giang Thành?
[00:20:12] Điều này mày nên biết chứ nhỉ.
[00:20:15] Ý nghĩa cái rắm.
[00:20:17] Chẳng qua là,
[00:20:17] một mẩu tin ngắn dưới trang 14 của tờ báo buổi tối thôi.
[00:20:22] Ông đúng là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ.
[00:20:24] Tự xem đi.
[00:20:25] Lật lại.
[00:20:28] Đoán mò vô vị.
[00:20:34] Chẳng lẽ sự thật tao đã mất tích
[00:20:36] còn không thể xác định sao?
[00:20:39] Thôi nào, lão Hoa, đừng mất cân bằng như vậy.
[00:20:43] Mỗi ngày có bao nhiêu người bỏ nhà ra đi,
[00:20:45] ông chiếm được một góc báo
[00:20:47] cũng coi như xứng đáng với cái danh tiếng trùm giang hồ của ông rồi.
[00:20:51] Tôi đã đem đạo lý
[00:20:52] và hiện thực nói rất rõ ràng với ông rồi.
[00:20:55] Hy vọng ông đừng giữ tâm lý may mắn.
[00:20:59] Nói đi, chuyện mờ ám của ông và Đường Tử Kiệt.
[00:21:02] Tiết Băng, hai chúng ta bây giờ là kẻ độc thân đối kẻ độc thân.
[00:21:08] Đừng ai giả vờ như đã nắm chắc phần thắng trong tay.
[00:21:11] Mày trói tao ở đây,
[00:21:13] trong lòng lo lắng đến mức nào tao cũng biết.
[00:21:17] Bây giờ tao cho mày xem một lá bài tẩy.
[00:21:19] Mày đừng thất vọng.
[00:21:23] Tao và Đường Tử Kiệt,
[00:21:24] cho dù có chuyện gì không thể để người khác biết,
[00:21:26] mày nghĩ tao có thể nói cho mày biết sao?
[00:21:29] Cho dù tao ở đây nói cho mày,
[00:21:32] trước tòa tao có thể thừa nhận không?
[00:21:34] Như vậy là chết chắc.
[00:21:36] Hậu quả của việc mày trói tao ở đây tệ đến cùng cực,
[00:21:40] cũng chẳng qua là một cái chết thôi. Có gì khác nhau?
[00:21:46] Chết tốt và chết xấu đều là một thứ.
[00:21:50] Tao không giống A Q.
[00:21:52] Đối với cái chết, tao không có gì phải kén chọn.
[00:21:55] Tôi cũng có thể cho ông xem một lá bài tẩy.
[00:21:58] Tôi đưa ông đến đây,
[00:22:00] vốn dĩ không có ý định hỏi được gì từ miệng ông.
[00:22:03] Tôi đang chờ sơ hở của Đường Tử Kiệt.
[00:22:05] Tôi không tin hắn có thể mãi mãi tính toán được chiêu thức của tôi.
[00:22:10] Thứ tôi chờ là,
[00:22:12] cặp đôi cấu kết làm bậy của hai người các ông,
[00:22:14] thiếu đi một người,
[00:22:16] người còn lại sẽ đứng ngồi không yên như thế nào.
[00:22:18] Xem này,
[00:22:19] nếu Hoa Thập Nguyệt bị bắt cóc,
[00:22:21] chuyện này liệu có liên quan đến Tiết Băng không?
[00:22:25] Lúc đầu tôi cũng có chút nghi ngờ cậu ta.
[00:22:28] Nhưng sáng nay tôi đã thăm dò cậu ta một chút,
[00:22:30] cảm thấy không giống cậu ta làm.
[00:22:32] Nói lý do đi.
[00:22:34] Tiết Băng ở trong đội có biệt danh là "cảnh sát chó điên".
[00:22:38] Nhưng dù cậu ta có điên đến đâu cũng không đến mức đi bắt cóc Hoa Thập Nguyệt.
[00:22:40] Bởi vì hậu quả của việc này ít nhất là phải cởi bỏ quân phục cảnh sát.
[00:22:44] Tôi và cậu ta là bạn học, cũng là bạn tốt.
[00:22:45] Tôi hiểu Tiết Băng.
[00:22:47] Cậu ta là một người cực kỳ yêu nghề cảnh sát hình sự.
[00:22:50] Về mặt tính cách, cậu ta không thể giấu được chuyện gì trong lòng.
[00:22:54] Nếu thật sự là cậu ta bắt cóc Hoa Thập Nguyệt,
[00:22:56] khi tôi nói chuyện này với cậu ta sáng nay,
[00:22:58] vẻ mặt cậu ta đáng lẽ phải không tự nhiên.
[00:23:00] Nhưng tôi thấy cậu ta vẫn khá bình thường.
[00:23:03] Nói tiếp đi.
[00:23:05] Nhưng nói một câu mà cảnh sát không nên nói,
[00:23:08] việc Hoa Thập Nguyệt mất tích lại rất có lợi cho chúng ta.
[00:23:11] Bởi vì đây là một tình huống đột xuất, một biến số.
[00:23:14] Bây giờ Đường Tử Kiệt
[00:23:16] chắc chắn đang sợ nội bộ Tập đoàn Hoa Thị xảy ra vấn đề.
[00:23:19] Tôi thấy hắn ta lại có vẻ như đang ngồi vững trên thuyền câu.
[00:23:23] Có lẽ trong lòng hắn đã có tính toán.
[00:23:24] Hoa Thập Nguyệt dù có xảy ra chuyện cũng sẽ không khai ra hắn.
[00:23:28] Quan hệ của họ
[00:23:29] nên là một mối quan hệ lợi ích kiềm chế lẫn nhau.
[00:23:32] 012a
[00:23:33] Một người tổn hại thì cả hai cùng tổn hại, một người vinh quang thì cả hai cùng vinh quang.
[00:23:36] Phần tử tham nhũng và băng đảng cũng là một mối quan hệ cá với nước.
[00:23:40] Cục Tiêu.
[00:23:42] Tôi có một dự cảm, Hoa Thập Nguyệt chắc vẫn còn sống.
[00:23:47] Thế này đi.
[00:23:48] Các anh toàn lực tìm kiếm tung tích của Hoa Thập Nguyệt.
[00:23:52] Tôi sẽ bảo Sở Hiểu Minh thăm dò Tiết Băng một lần nữa.
[00:24:10] Vào đi.
[00:24:15] Sao em lại đến đây?
[00:24:16] Em đến đội lấy chút tài liệu,
[00:24:18] tiện thể qua xem anh.
[00:24:19] Em đến mấy lần mà không gặp anh.
[00:24:21] Gần đây anh bận gì vậy?
[00:24:21] Gần đây anh bận gì vậy?
[00:24:23] Hoa Thập Nguyệt không phải đã mất tích rồi sao.
[00:24:26] Mọi người trong đội đều đang bận, anh cũng đang bận.
[00:24:29] Bạch Tuyết có biết Hoa Thập Nguyệt mất tích không?
[00:24:34] Biết.
[00:24:35] Biết.
[00:24:35] Có phản ứng gì không?
[00:24:36] Có phản ứng gì không?
[00:24:38] Không có phản ứng gì.
[00:24:42] Gần đây sắc mặt anh không tốt lắm, phải chú ý nghỉ ngơi nhiều.
[00:24:45] Cảm ơn.
[00:24:46] Em đi đây.
[00:24:47] Đợi đã.
[00:24:51] Lần này trong vụ song quy của Bạch Tuyết,
[00:24:53] hình như em can dự rất sâu.
[00:24:55] Hình như em can dự rất sâu.
[00:24:56] Có phải Cục trưởng Tiêu có kế hoạch gì không?
[00:24:58] Không có.
[00:25:00] Không có.
[00:25:01] Không có hay là không thể nói?
[00:25:06] Thôi, đi đi.
[00:25:22] Cục trưởng Tiêu, tổ chuyên án chúng tôi sau khi nghiên cứu kỹ lưỡng,
[00:25:26] nhất trí nhận định,
[00:25:27] nếu Bạch Tuyết không khai báo nguồn gốc tài sản khổng lồ,
[00:25:32] thì chúng ta không thể điều tra Hoa Thập Nguyệt.
[00:25:35] Cũng sẽ không có được bằng chứng phạm tội của Đường Tử Kiệt.
[00:25:40] Cảm ơn luật sư Tề.
[00:25:41] Cảm ơn luật sư Tề.
[00:25:43] Bạch Tuyết hiện giờ vẫn nhấn mạnh tiền là do Đới Bỉnh Văn cho.
[00:25:46] Và cô ta vẫn kiên quyết với mấy điều kiện đã nêu.
[00:25:49] Các đồng chí bên Viện Kiểm sát nói,
[00:25:51] nếu chúng ta tiếp tục kéo dài thời gian,
[00:25:52] họ sẽ hủy bỏ lệnh song quy.
[00:25:57] Hiểu rồi.
[00:25:59] Cái này gọi là chết không có đối chứng.
[00:26:04] Lần sau đến có thể mang một cái radio đến.
[00:26:07] Được.
[00:26:09] Mày cũng có thể mang một bộ cờ tướng đến,
[00:26:12] hai chúng ta có thể giải khuây.
[00:26:14] Tao dùng quân Mã cũng khá tốt.
[00:26:17] Vậy sao?
[00:26:20] Hậu bối thích chơi cờ mù.
[00:26:23] Tức là không cần quân cờ và bàn cờ.
[00:26:25] Ông nên biết chứ nhỉ.
[00:26:27] Tao lớn tuổi hơn mày,
[00:26:29] đỏ đi trước, đen đi sau, mày đi trước đi.
[00:26:33] Cảm ơn. Tôi Pháo hai tiến tám.
[00:26:39] Tôi Xe chín bình tám.
[00:26:42] Tôi Pháo tám tiến tám.
[00:26:45] Mày đi nước gì vậy?
[00:26:47] Không phải ông nói dùng quân Mã giỏi lắm sao?
[00:26:49] Bây giờ cả hai con Mã đều mất rồi.
[00:26:52] Giải trí thôi, mày căng thẳng thế làm gì?
[00:26:57] Vậy thì đi ngủ, không giải trí nữa.
[00:27:01] Nào ngoan, còng tay vào trước đi.
[00:27:03] đảm bảo để mày được bình an vô sự.
[00:27:06] Đồ chó đẻ.
[00:27:08] Tao bị bệnh tim.
[00:27:14] Nghe đây, tao bị bệnh tim, tao phải đi bệnh viện.
[00:27:18] Không phải đang giải trí sao? Sao lại bị bệnh tim rồi?
[00:27:26] Tiết Băng, nếu mày bây giờ thả tao ra,
[00:27:28] tao đảm bảo bỏ qua chuyện cũ.
[00:27:30] Chuyện của mày tao tuyệt đối không nói.
[00:27:32] Thật không?
[00:27:34] Thật.
[00:27:36] Muộn rồi. Bây giờ tôi đã đâm lao phải theo lao rồi.
[00:27:41] Vậy nếu sau này tao ra ngoài,
[00:27:46] E là không đơn giản như vậy đâu nhỉ.
[00:27:48] Nếu có người hỏi ông,
[00:27:49] mất tích nhiều ngày như vậy ông đã đi đâu,
[00:27:51] ông trả lời thế nào?
[00:27:53] Tao nói tao lên mặt trăng, ai quản được chứ?
[00:27:59] Nếu Đường Tử Kiệt ép ông,
[00:28:01] bắt ông nói ra sự thật về việc mất tích thì sao?
[00:28:04] Với tao ư?
[00:28:05] Hắn không có cái gan đó.
[00:28:12] Thế nào, có thể đồng ý rồi chứ?
[00:28:15] Mày thả tao ra, đôi bên chúng ta đều được giải thoát.
[00:28:21] Ngủ đi, chúng ta đều đi ngủ.
[00:28:25] Chờ kết quả.
[00:28:27] Kết quả gì?
[00:28:28] Chờ đến khi một trong ba người, ông, tôi, hắn, hoàn toàn sụp đổ.
[00:28:34] Mẹ kiếp, tao bây giờ sụp đổ rồi đây.
[00:28:40] Không giống.
[00:29:02] Bạch Tuyết rốt cuộc có chuyện lớn đến mức nào?
[00:29:04] Tại sao lâu như vậy vẫn chưa thể giải trừ lệnh song quy?
[00:29:08] Cụ thể thì tôi cũng không rõ lắm.
[00:29:11] Nhưng anh yên tâm.
[00:29:13] Bạch Tuyết có thể có biểu hiện lập công lớn,
[00:29:16] vì vậy sẽ được xử lý nhẹ.
[00:29:18] Biểu hiện lập công lớn?
[00:29:21] Cô ta có thể lập công gì?
[00:29:23] Nghe nói trong tay cô ta có một đồng xu,
[00:29:26] là của hung thủ giết chết viên cảnh sát đó
[00:29:28] lấy từ người nạn nhân.
[00:29:31] Nếu cô ta có thể giao nộp đồng xu đó,
[00:29:33] là có thể xác định được hung thủ,
[00:29:35] đào ra được sự thật của vụ án Cam Vị Đông.
[00:29:39] Vậy sao? Cô ta có điều kiện gì?
[00:29:43] Điều kiện là cho cô ta ra nước ngoài.
[00:29:48] Cô ta nghĩ quá ngây thơ rồi.
[00:29:50] Hôm nay trong cuộc họp Ban Thường vụ đã chính thức thảo luận về điều kiện của cô ta.
[00:29:54] Nếu cô ta có thể có biểu hiện lập công lớn,
[00:29:56] điều kiện của cô ta không phải là không thể xem xét.
[00:30:01] Tức là cô ta còn phải bị giam giữ một thời gian nữa.
[00:30:05] Cũng không lâu nữa đâu.
[00:30:07] Tỉnh đã chỉ định
[00:30:08] Viện Kiểm sát thành phố Lâm Giang tiếp nhận vụ án của Bạch Tuyết.
[00:30:12] Chỉ cần bàn giao người qua đó sẽ không kéo dài nữa.
[00:30:16] Tôi biết rồi.
[00:30:22] A lô? A lô?
[00:30:27] " Ha.
[00:30:27] Suýt nữa ngủ quên.
[00:30:28] Thôi đi, anh ngủ quên rồi còn gì.
[00:30:31] Sao em lại về đây?
[00:30:32] Về lấy mấy bộ quần áo thay,
[00:30:34] tiện thể qua xem anh thế nào.
[00:30:36] Tình hình bên đó của anh thế nào?
[00:30:39] Đã quyết định rồi.
[00:30:40] Ngày mốt sẽ bàn giao Bạch Tuyết cho Viện Kiểm sát thành phố Lâm Giang.
[00:30:44] Bàn giao?
[00:30:46] Tại sao?
[00:30:47] Chủ yếu là xét đến
[00:30:48] Bạch Tuyết ở thành phố chúng ta có quan hệ khá phức tạp,
[00:30:50] vì vậy giao cho thành phố Lâm Giang thẩm tra.
[00:30:54] Ồ.
[00:30:58] Sao đội mình ít người thế?
[00:31:01] Đều đang lo vụ án mất tích của Hoa Thập Nguyệt.
[00:31:04] Sắc mặt anh không tốt lắm.
[00:31:06] Mấy ngày nay không nghỉ ngơi tốt à?
[00:31:08] Mấy ngày nay không nghỉ ngơi tốt à?
[00:31:09] Không tốt sao?
[00:31:11] Chẳng phải tôi lúc nào cũng có quầng thâm mắt sao?
[00:31:15] Sư phụ.
[00:31:17] Em nhớ chúng ta hình như đã nói,
[00:31:20] bất cứ chuyện gì cũng không được giấu nhau.
[00:31:22] Nói rồi, sao nào?
[00:31:24] Anh đừng vội.
[00:31:28] Anh chắc chắn có chuyện giấu em.
[00:31:32] Thôi, đi đây.
[00:31:43] Đường Tử Kiệt đã đi gặp Văn Kính Vũ rồi.
[00:31:46] Chiêu này có hiệu quả rồi.
[00:31:47] Bố trí lực lượng cảnh sát, giám sát chặt chẽ.
[00:31:48] Bố trí lực lượng cảnh sát, giám sát chặt chẽ.
[00:31:49] Tôi sẽ không kinh động hắn,
[00:31:51] giám sát tất cả các vị trí.
[00:31:54] Khi hành động,
[00:31:55] phải nghĩ cách điều Tiết Băng qua đây.
[00:31:58] Một là xét đến mối quan hệ đặc biệt của cậu ta với Đường Tử Kiệt.
[00:32:01] Hai là để phòng cậu ta lại hành động mù quáng, làm rối kế hoạch.
[00:32:04] Hai là để phòng cậu ta lại hành động mù quáng, làm rối kế hoạch.
[00:32:04] Thế này đi.
[00:32:05] Tôi sẽ để Tiết Băng thay Sở Hiểu Minh đi canh gác Bạch Tuyết.
[00:32:17] Mang radio đến chưa?
[00:32:22] Đây.
[00:32:27] Muốn ăn gì không?
[00:32:28] Sao cũng được.
[00:32:31] Không mua "sao cũng được" cho ông.
[00:32:35] Sao không kêu?
[00:32:38] Kêu được mới lạ.
[00:32:42] Quên mua pin rồi.
[00:32:47] Mua radio mà quên mua pin.
[00:32:51] Tôi thấy mày bắt đầu bồn chồn rồi đấy.
[00:32:56] Lão Hoa.
[00:32:59] Ông thay đồ, cạo râu xong trông trẻ ra nhiều.
[00:33:02] Ông thay đồ, cạo râu xong trông trẻ ra nhiều.
[00:33:02] Đừng đánh trống lảng.
[00:33:05] Thực ra ba ngày đầu mày bắt tao là quan trọng nhất.
[00:33:08] Nếu ba ngày đó Cục trưởng Đường của các người vẫn bình tĩnh không nao núng,
[00:33:12] thì những ngày sau đó,
[00:33:14] hắn sẽ không còn gì đáng sợ nữa.
[00:33:16] Hắn thậm chí còn nghĩ tao đã chết rồi.
[00:33:19] Tao chết rồi, hắn còn gì phải lo lắng nữa.
[00:33:22] Ông nói có lý.
[00:33:24] Nhưng ông có cách nào khiến hắn đứng ngồi không yên không?
[00:33:28] Tao có thể gọi điện cho hắn.
[00:33:30] Vậy hắn sẽ thế nào đây?
[00:33:32] Không phải mày đang chờ hắn có phản ứng sao?
[00:33:35] Nếu hắn vẫn ngồi vững như bàn thạch, thì mày hết hy vọng đi.
[00:33:39] Mày xem, mắt mày đỏ ngầu rồi, sắc mặt cũng rất tệ.
[00:33:44] Ban ngày đi làm, buổi tối còn đến chăm sóc tao,
[00:33:47] một ngày ngủ không được mấy tiếng.
[00:33:50] Mày nghĩ mày là Thiết Nhân Vương Tiến Hỷ à?
[00:33:53] Tôi đương nhiên không thể so sánh với Vương Tiến Hỷ.
[00:33:56] Với lại, nhốt tao ở đây
[00:33:58] có liên quan gì đến Đường Tử Kiệt?
[00:34:00] Cho dù tao và hắn cùng nhau làm chuyện xấu,
[00:34:03] tao mất tích thì có ảnh hưởng gì đến hắn?
[00:34:07] Tại sao mày lại cho rằng hắn nhất định sẽ đứng ngồi không yên?
[00:34:10] Nếu tôi nói cho ông biết,
[00:34:12] hắn bây giờ đã đứng ngồi không yên rồi,
[00:34:14] ông sẽ nghĩ thế nào?
[00:34:24] Mày...
[00:34:27] Mày đừng hòng đấu tâm lý với tao.
[00:34:30] Ông và Đường Tử Kiệt quả là ăn ý.
[00:34:33] Đều muốn so với tôi về chỉ số chịu áp lực, phải không?
[00:34:35] Được, không thành vấn đề. Tôi xin tiếp đến cùng.
[00:34:39] Đều tỏ ra bộ dạng vững như núi Thái Sơn.
[00:34:41] Tôi không tin không có ai sau lưng đang sứt đầu mẻ trán.
[00:34:45] Ngủ đi.
[00:34:46] Mày dám nói mày không sứt đầu mẻ trán không?
[00:34:48] Ông im miệng!
[00:34:52] Tao thấy mày đã sứt đầu mẻ trán rồi.
[00:34:54] Im miệng!
[00:35:20] Tiết Băng.
[00:35:21] Đại Phong, có chuyện gì?
[00:35:24] Sáng mai tám giờ,
[00:35:26] anh đến tổ chuyên án Bạch Tuyết trình diện.
[00:35:28] Thay thế cho mấy đồng nghiệp đội mình về nghỉ luân phiên.
[00:35:30]
[00:35:32] Được rồi, tôi biết rồi.
[00:35:42] Sở Hiểu Minh, lại đây một chút.
[00:35:52] Đóng cửa.
[00:35:58] McDonald's.
[00:36:01] Anh làm gì vậy, dỗ con nít à?
[00:36:04] Em ăn cơm rồi.
[00:36:07] Ăn rồi thì để dành mai ăn.
[00:36:09] Khi có nhiệm vụ phải ăn nhiều một chút.
[00:36:13] Ý anh là gì? Em có thể có nhiệm vụ gì chứ?
[00:36:19] Vừa nãy Trọng Đại Phong đã gọi điện cho tôi rồi.
[00:36:22] Anh ấy bảo tôi sáng mai
[00:36:23] đến đây để thay ca cho em.
[00:36:26] Nhưng ngày mai Bạch Tuyết sẽ bị đưa đến
[00:36:29] Viện Kiểm sát thành phố Lâm Giang.
[00:36:30] Tức là,
[00:36:31] ngày mai người đi Lâm Giang không phải là Bạch Tuyết mà là em.
[00:36:34] Em thay Bạch Tuyết để dụ Đường Tử Kiệt cắn câu, đúng không?
[00:36:40] Sao anh biết hết rồi?
[00:36:42] Chuyện đơn giản như vậy, ai mà không đoán ra được. XX
[00:36:43] Chuyện đơn giản như vậy, ai mà không đoán ra được. XX
[00:36:43] Chuyện đơn giản như vậy, ai mà không đoán ra được.
[00:36:45] Thực ra các người vẫn luôn chuẩn bị.
[00:36:50] Ai cũng nói em ngây thơ, sao cũng nhiều mưu mẹo thế.
[00:36:55] Xin lỗi, sư phụ.
[00:36:59] Trọng Đại Phong không cho em nói với anh.
[00:37:03] Yên tâm đi, em sẽ không sao đâu.
[00:37:07] Sau khi giao ca, đến ký túc xá của tôi một chút.
[00:37:21] Chuyện gì?
[00:37:24] Thực ra ngay từ đầu ngài đã không tin rằng
[00:37:27] chúng ta có thể thuyết phục được Bạch Tuyết.
[00:37:30] Cái gọi là "có lợi cho chúng ta"
[00:37:31] trong việc lấy bằng chứng phạm tội của Đường Tử Kiệt
[00:37:33] chính là trên đường đưa Bạch Tuyết đến Lâm Giang,
[00:37:35] cho Đường Tử Kiệt một cơ hội.
[00:37:39] Và Bạch Tuyết đi Lâm Giang cũng không phải là Bạch Tuyết thật,
[00:37:41] mà là Sở Hiểu Minh.
[00:37:42] OM638
[00:37:42] Sở Hiểu Minh bí mật giám sát, và đóng giả Bạch Tuyết.
[00:37:46] cũng là ngài đã sắp xếp từ lâu rồi, phải không?
[00:37:48] Sở Hiểu Minh là mồi nhử của ngài, đúng không?
[00:37:51] Đây là quyết định của Cục.
[00:37:53] "Cục" đối với chúng ta mà nói
[00:37:54] chỉ là một khái niệm trống rỗng.
[00:37:56] Hôm nay người đại diện cho Cục là ngài,
[00:37:58] có lẽ ngày mai sẽ là người khác.
[00:38:00] Còn Sở Hiểu Minh đối với chúng ta mà nói
[00:38:02] là một sự tồn tại thực sự.
[00:38:03] Là đồng đội mà chúng ta gặp mặt hàng ngày.
[00:38:05] Anh có biết không?
[00:38:06] Cô ấy cũng là đồng đội của tôi.
[00:38:08] Nhưng ngài đã giao cho đồng đội của mình
[00:38:10] nhiệm vụ như thế nào?
[00:38:12] Giả dạng Bạch Tuyết để dụ Đường Tử Kiệt ra tay.
[00:38:15] Ngài có biết Đường Tử Kiệt là người như thế nào không?
[00:38:17] Chỉ cần hắn nổ súng, ngoài Chúa ra,
[00:38:19] không ai cứu được Sở Hiểu Minh.
[00:38:21] Để Sở Hiểu Minh đi giả dạng Bạch Tuyết,
[00:38:24] ngài đã nghĩ ra như thế nào?
[00:38:25] Bạch Tuyết là người thế nào?
[00:38:26] Trước mặt người khác thì hào nhoáng vô hạn. Còn Sở Hiểu Minh thì sao?
[00:38:29] Cô ấy ngoài việc ở Thủy quân lục chiến
[00:38:30] trải qua mấy năm huấn luyện tàn khốc đó ra,
[00:38:32] chẳng được hưởng thụ gì cả.
[00:38:35] Cô ấy ngay cả yêu đương cũng chưa từng.
[00:38:37] Sao ngài có thể để cô ấy
[00:38:38] thực hiện nhiệm vụ nguy hiểm như vậy chứ?
[00:38:41] Tiết Băng, những điều này tôi đều hiểu.
[00:38:44] Ngài không hiểu.
[00:38:46] Ngài, một Cục trưởng Công an đường đường,
[00:38:48] mỗi ngày ngồi trong văn phòng có điều hòa,
[00:38:50] sao có thể hiểu được một cảnh sát hình sự bình thường chứ?
[00:38:55] Cục trưởng.
[00:38:57] Vụ án lớn như vậy không phá được,
[00:38:59] nhìn thấy tội phạm mà không có bằng chứng,
[00:39:01] còn phải mỗi ngày chịu đựng hắn lượn lờ trước mắt,
[00:39:04] tâm trạng của ngài tôi có thể hiểu.
[00:39:07] Nhưng ngài là bậc trưởng bối,
[00:39:09] không nên lấy tính mạng của hậu bối ra làm mồi nhử.
[00:39:13] Huống chi cô ấy là một cô gái tốt, một cảnh sát hình sự tốt.
[00:39:18] Đây là quyết định của tổ chức, cá nhân tôi không có quyền thay đổi.
[00:39:21] Tôi biết tôi không thể chống lại tổ chức.
[00:39:24] Tôi cũng có thể hiểu được tâm trạng của ngài bây giờ.
[00:39:27] Thực ra chúng ta đều vì một mục tiêu chung.
[00:39:31] Nói một câu không nên nói,
[00:39:33] cứ để Chúa phù hộ cho Sở Hiểu Minh vậy.
[00:39:37] Tin rằng đây cũng là lời trong lòng của ngài.
[00:39:43] Tiết Băng.
[00:39:48] Phù hộ cho Sở Hiểu Minh không chỉ có Chúa,
[00:39:51] mà còn có chúng tôi. Anh nên tin tôi.
[00:39:56] Tôi hiểu Sở Hiểu Minh hơn anh.
[00:39:58] Tôi hiểu Sở Hiểu Minh hơn anh.
[00:39:58] Tôi tin ngài.
[00:40:02] Bởi vì Sở Hiểu Minh là con gái của ngài.
[00:40:14] Nhưng điều đó không thể trở thành lý do để ngài lấy cô ấy làm mồi nhử.
[00:40:18] Có một câu anh hãy nhớ,
[00:40:20]
[00:40:23] chính là tình thân.
[00:40:27] Có một câu ngài cũng hãy nhớ,
[00:40:30] nếu cô ấy thật sự xảy ra chuyện,
[00:40:32] điều chúng ta có thể làm
[00:40:33] chỉ là cúi đầu ba lần trước di ảnh của cô ấy.
[00:41:06] Xin lỗi.
[00:41:07] Cửa không khóa, em vào luôn.
[00:41:11] Không sao.
[00:41:13] Ngày mai em phải đi Lâm Giang rồi.
[00:41:17] Anh biết rồi.
[00:41:29] Ngồi đi.
[00:41:45] Sư phụ.
[00:41:47] Em đã theo anh một thời gian dài rồi.
[00:41:51] Ngày mai có thể coi là lần đầu tiên em rời anh
[00:41:52] để một mình thực hiện nhiệm vụ.
[00:41:56] Anh có thể nói gì với em không?
[00:42:01] Anh hy vọng anh có thể đi thay em.
[00:42:08] Em biết chuyện này nguy hiểm.
[00:42:11] Nhưng em muốn đi.
[00:42:15] Anh nghĩ
[00:42:16] chuyện nguy hiểm
[00:42:18] chắc là chưa đến lượt em.
[00:42:21] Nhưng tất cả những gì anh dạy em,
[00:42:23] và những gì em cảm nhận được từ anh,
[00:42:26] đều là không sợ nguy hiểm, dám hy sinh.
[00:42:32] Nhưng em còn trẻ.
[00:42:35] Thời gian làm cảnh sát hình sự cũng không dài,
[00:42:37] hơn nữa lại là con gái.
[00:42:41] Cảm ơn.
[00:42:45] Em làm đệ tử của anh tám tháng rồi.
[00:42:50] Đây là lần đầu tiên nghe anh nói em là con gái.
[00:42:55] Anh là người quá tự cho mình là đúng.
[00:42:59] Thích đùa giỡn, còn thường xuyên lấy em làm bao cát.
[00:43:04] Em đừng để ý.
[00:43:08] Em không để ý.
[00:43:11] Sư phụ.
[00:43:14] Thực ra con gái sợ nhất không phải là nguy hiểm,
[00:43:17] họ cũng có bản năng mạo hiểm.
[00:43:19] Vậy họ sợ gì?
[00:43:22] Sự lạnh lùng.
[00:43:25] Trước sự lạnh lùng, họ đều sẽ yếu đuối.
[00:43:32] Hiểu rồi.
[00:43:34] Em đang nói anh lạnh lùng.
[00:43:37] Trước đây là vậy.
[00:43:40] Nhưng hôm nay thì không.
[00:43:44] Anh nói anh muốn đi thay em.
[00:43:47] Có một sư phụ như anh, em rất tự hào.
[00:43:53] Anh vẫn luôn không cảm thấy
[00:43:56] mình có thể là một sư phụ tốt.
[00:43:59] Chính sự xuất hiện của em đã khiến anh tự kỷ luật hơn,
[00:44:02] thường xuyên kiểm điểm bản thân hơn.
[00:44:06] Mặc dù anh vẫn luôn không thể hiện ra,
[00:44:09] nhưng hôm nay anh có thể nói cho em biết,
[00:44:12] em đã giúp đỡ anh rất nhiều.
[00:44:16] Tại sao hôm nay lại nói những điều này?
[00:44:20] Có phải anh sợ em không trở về được không?
[00:44:25] Em có biết,
[00:44:26] trong một thời gian không dài,
[00:44:28] anh đã mất đi Hải Dương, Đội trưởng Hồ,
[00:44:32] những người đồng đội và bạn bè như vậy.
[00:44:35] Còn có Chu Lâm.
[00:44:38] Anh cảm thấy mình đã bị đánh gục.
[00:44:42] Trong lòng anh,
[00:44:44] luôn có một cảm giác không đứng vững.
[00:44:46] Luôn muốn vịn vào một thứ gì đó.
[00:44:50] Lảo đảo đi đến hôm nay,
[00:44:53] anh mới phát hiện mình không hề bị đánh gục.
[00:44:57] Bởi vì có người đã giúp đỡ anh một chút.
[00:45:00] Có Cục trưởng Tiêu, có Đại Phong.
[00:45:05] Nhưng người mạnh mẽ nhất,
[00:45:08] là đến từ em.
[00:45:11] Cái vẻ ngoài bất cần mọi thứ của em,
[00:45:13] đã từng cổ vũ anh, em có biết không?
[00:45:18] Cổ vũ anh sao?
[00:45:20] Em đã làm được sao?
[00:45:22] Em đã làm được.
[00:45:24] Và làm rất xuất sắc.
[00:45:27] Thực ra em còn có thể làm tốt hơn.
[00:45:30] Anh tin.
[00:45:39] Chúng ta vẫn nên nghiên cứu một chút
[00:45:41] về những chi tiết cần chú ý vào ngày mai. Điều này rất quan trọng.
[00:45:47] Em có một đề nghị quan trọng hơn.
[00:45:50] Nói đi.
[00:45:52] Ra ngoài ngồi một lát, uống một ly cà phê.