(AI-sub) Kiểm Soát Tuyệt Đối tập 22 phim hình sự Trung Quốc
Phụ đề được dịch bằng AI, cần bạn góp sức hoàn thiện. Liên hệ tham gia tại Facebook: https://www.facebook.com/profi....le.php?id=1000678863 -------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- Kiểm Soát Tuyệt Đối 绝对控制 (2002) là bộ phim truyền hình Trung Quốc thuộc thể loại hình sự, tâm lý, trinh thám, xoay quanh cuộc đấu trí căng thẳng giữa cảnh sát và tội phạm công nghệ cao. Với sự tham gia của dàn diễn viên thực lực: Vương Học Binh, Lý Quyên, Miêu Phố, Đổng Dũng, Vương Khuê Vinh, Đỗ Chí Quốc và Trương Thiên Thư, phim mang đến một câu chuyện ly kỳ, hấp dẫn, đầy bất ngờ.
[00:01:26] Hoa Thập Nguyệt, Hoa Thập Nguyệt!
[00:01:29] Cô có nghe tôi nói không?
[00:01:32] Này, này, tỉnh lại đi.
[00:01:43] Tôi khát.
[00:02:08] Uống từ từ thôi, đừng để bị sặc.
[00:02:16] Cô nương.
[00:02:19] Cứu tôi với.
[00:02:20] Cô đừng nói gì nữa.
[00:02:22] Sức khỏe cô rất yếu, tôi đến đây là để cứu cô.
[00:02:30] Tôi mang cho cô ít cháo này. Nào.
[00:02:37] Nào.
[00:02:50] Tôi cứ ngỡ...
[00:02:52] mình không sống nổi nữa.
[00:02:54] Được rồi, cô đừng nói gì nữa.
[00:03:00] Đưa tôi đi đi.
[00:03:03] Tôi muốn về nhà.
[00:03:06] Ăn trước đã, ăn xong rồi nói, được không?
[00:03:16] Đi vệ sinh.
[00:03:35] Cô là cảnh sát, tôi đã gặp cô rồi.
[00:03:39] Lúc bắt Đái Bỉnh Văn, cô cũng có mặt ở đó.
[00:03:43] Cô là người tốt.
[00:03:45] Con chó điên Tiết Băng đó quá dã man.
[00:03:48] Sau khi ra ngoài, tôi sẽ không tha cho hắn đâu.
[00:04:12] Alo, sư phụ, là em.
[00:04:16] Người rất an toàn, anh cứ yên tâm.
[00:04:21] Lát nữa em nói chuyện với anh sau.
[00:04:39] Hôm nay tôi không thể đưa cô đi được.
[00:04:42] Cô nương.
[00:04:44] Chỉ có cô mới cứu được tôi.
[00:04:48] Đừng bỏ tôi lại.
[00:04:53] Tôi thực sự không chịu nổi nữa rồi.
[00:04:56] Hoa Thập Nguyệt.
[00:04:59] Tôi rất thông cảm với cô.
[00:05:02] Mặc dù con người cô không đáng để tôi thông cảm.
[00:05:07] Tiết Băng trói cô ở đây là hành vi vi phạm kỷ luật nghiêm trọng.
[00:05:12] Tôi nghĩ sau này anh ấy sẽ nhận được hình phạt thích đáng.
[00:05:18] Anh ấy có nói với tôi.
[00:05:21] Anh ấy bất đắc dĩ mới phải làm vậy.
[00:05:25] Nhưng trong lòng cô nên hiểu tại sao anh ấy lại làm thế.
[00:05:32] Anh ấy đang xả thân vì nghĩa.
[00:05:37] Anh ấy đã đánh đổi tất cả danh dự, lý tưởng và lòng trung thành của mình.
[00:05:44] Anh ấy sẽ phải trả một cái giá rất đắt.
[00:05:48] Anh ấy đang phải chịu đựng nỗi đau không thể chia sẻ với ai.
[00:05:56] Cô có từng nghĩ...
[00:06:00] ai có thể cứu anh ấy không?
[00:06:02] Hắn sẽ không tha cho tôi đâu.
[00:06:05] Hắn chỉ muốn giết chết tôi thôi.
[00:06:09] Nếu anh ấy muốn giết chết cô, cô đã không sống được đến hôm nay.
[00:06:12] Cũng sẽ không để tôi đến đưa cơm cho cô.
[00:06:20] Tiết Băng bây giờ đã rơi vào...
[00:06:21] thế tiến thoái lưỡng nan.
[00:06:23] Anh ấy vẫn còn nghĩ đến tính mạng của cô.
[00:06:26] Cô nói xem anh ấy là gì?
[00:06:29] Hoa Thập Nguyệt, hôm nay cô hãy nhớ cho kỹ.
[00:06:35] Anh ấy là một cảnh sát ưu tú.
[00:06:38] Một người chính trực.
[00:06:42] Anh ấy không phải người xấu.
[00:06:45] Anh ấy rất lương thiện, rất lương thiện.
[00:06:50] Cô chỉ cần giơ tay là tôi đi ngay thôi.
[00:06:53] Chỉ có để Tiết Băng thả cô đi.
[00:06:55] Sau này mới có thể giảm nhẹ tội danh cho anh ấy.
[00:07:00] Anh ấy là sư phụ cũng là bạn của tôi.
[00:07:04] Tôi không thể vô tình vô nghĩa với anh ấy.
[00:07:08] Tôi phải giữ lòng trung thành với anh ấy.
[00:07:14] Cô nên biết rất rõ.
[00:07:16] Thêm cho Tiết Băng tội danh bắt cóc.
[00:07:19] Anh ấy sẽ có kết cục gì?
[00:07:22] Chúng tôi hy sinh vì cái gì?
[00:07:23] Tại sao chúng tôi phải liều mạng hy sinh như vậy?
[00:07:30] Hoa Thập Nguyệt.
[00:07:33] Cái gọi là coi cái chết nhẹ tựa lông hồng của cô.
[00:07:36] Chẳng qua chỉ là trước mặt lợi ích mà thôi.
[00:07:41] Nhưng anh ấy thì không.
[00:07:44] Tôi có thể khai báo tất cả.
[00:07:47] Chỉ cần cho tôi được sống.
[00:07:51] Nếu cô sớm chịu mềm mỏng như thế này.
[00:07:55] Cả cô và anh ấy đều sẽ không rơi vào tình cảnh hôm nay.
[00:07:59] Cô không thả tôi đi sao?
[00:08:02] Bây giờ thì không được.
[00:08:26] Sở Hiểu Minh, có việc gì?
[00:08:28] Tôi đến thăm sư phụ.
[00:08:29] Được, ký tên vào đây.
[00:08:42] Vào đi.
[00:08:47] Về rồi à.
[00:08:56] Anh biết.
[00:08:57] Em thấy cảnh tượng đó.
[00:09:00] Trong lòng chắc chắn không thoải mái, cảm thấy anh rất tàn nhẫn.
[00:09:04] Vâng.
[00:09:06] Thực ra anh cũng không muốn như vậy.
[00:09:10] Mỗi lần đi đưa cơm cho cô ta.
[00:09:12] Nhìn thấy căn phòng vừa tối vừa âm u đó.
[00:09:16] Còn thấy Hoa Thập Nguyệt chỉ có thể bị xích sắt khóa lại.
[00:09:19] Quanh quẩn bên cái nệm, trong lòng em cũng rất khó chịu.
[00:09:23] Mà hắn có thể thoát khỏi sự trừng phạt sao?
[00:09:23] Em nói một câu, anh đừng giận.
[00:09:27] Đây không phải phong cách của em, có gì cứ nói.
[00:09:32] Anh phải thả người.
[00:09:34] Anh không có quyền tự ý giam giữ người.
[00:09:37] Kể cả là nghi phạm.
[00:09:39] Điều này anh biết.
[00:09:41] Em biết anh muốn hy sinh bản thân để hạ gục Đường Tử Kiệt.
[00:09:44] Dĩ nhiên Hoa Thập Nguyệt không phải người tốt.
[00:09:47] Nhưng cách làm của anh quá cực đoan.
[00:09:49] Một kẻ tội ác tày trời.
[00:09:50] Chỉ vì không có bằng chứng phạm tội.
[00:09:54] Chúng ta không có.
[00:10:00] Chúng ta căn bản không có quyền trừng phạt họ.
[00:10:04] Anh bây giờ là biết luật mà vẫn phạm luật.
[00:10:07] Nếu cứ tiếp tục đi con đường này.
[00:10:08] Kết quả sẽ chẳng khác gì tự sát.
[00:10:12] Em tin rằng liên minh của Đường Tử Kiệt và Hoa Thập Nguyệt.
[00:10:14] Là một khối sắt thép sao?
[00:10:16] Anh quyết không tin.
[00:10:18] Chỉ cần Hoa Thập Nguyệt dám xuất hiện một ngày.
[00:10:20] Đường Tử Kiệt và những người trong liên minh của chúng.
[00:10:22] Sẽ có thêm khả năng để lộ chân tướng.
[00:10:24] Chỉ cần có ngày đó.
[00:10:27] Anh thà đợi đến kết cục cá chết lưới rách.
[00:10:32] Cá chết lưới rách, anh cam tâm sao?
[00:10:35] Dựa vào đâu mà anh phải chịu trừng phạt?
[00:10:38] Vừa nãy em gần như đã muốn thả Hoa Thập Nguyệt đi rồi.
[00:10:50] Nhưng anh phải làm như vậy.
[00:10:55] Em biết em là đệ tử.
[00:10:58] Em nói với anh như vậy.
[00:11:00] Thực ra là một hiện thực rất tàn nhẫn.
[00:11:05] Nói thật lòng.
[00:11:08] Sự dạy dỗ và những gì anh cho em luôn làm em cảm động.
[00:11:12] Em tự yêu cầu bản thân trong sự nghiệp cảnh sát hình sự sau này.
[00:11:16] Nhất định phải nỗ lực báo đáp anh.
[00:11:21] Nếu anh không còn tương lai.
[00:11:25] Em biết báo đáp ai đây?
[00:11:28] Ai nói anh không có tương lai?
[00:11:41] Bất kể kết cục của Hoa Thập Nguyệt sau này thế nào.
[00:11:45] Anh nên biết rất rõ.
[00:11:47] Chúng tội đáng phải chịu, đó là chuyện sớm muộn.
[00:11:49] Nhưng anh không có lý do gì để hy sinh cả bản thân mình.
[00:11:52] Nói nhỏ thôi.
[00:12:00] Chuyện đã đến nước này rồi.
[00:12:02] Không thể cứu vãn được nữa.
[00:12:05] Chuyện này là lựa chọn của riêng anh.
[00:12:08] Không ai ngăn cản, cũng không ai ủng hộ.
[00:12:13] Em chính là muốn ngăn cản.
[00:12:16] Em không ngăn cản được đâu.
[00:12:23] Sở dĩ anh không thả Hoa Thập Nguyệt.
[00:12:26] Là vì muốn để lại cơ hội này cho em đích thân đi.
[00:12:31] Như vậy ít nhất có thể giảm nhẹ tội của anh.
[00:12:37] Hình phạt mà anh đáng phải nhận, một chút cũng không trốn tránh.
[00:12:42] Nhưng bây giờ thì không được.
[00:12:43] Trận quyết chiến chỉ mới bắt đầu.
[00:12:47] Chúng ta là cảnh sát hình sự, là để làm gì?
[00:12:49] Anh nghĩ em rõ hơn anh.
[00:12:52] Chúng ta không nên tự đấu với chính mình.
[00:12:54] Bây giờ cả đội hình sự bận rộn đến mức nào.
[00:12:58] Mọi người đã mấy ngày không về nhà.
[00:13:00] Không được ăn một bữa cơm ngon, không được ngủ một giấc trọn vẹn.
[00:13:04] Mắt của đội trưởng Trọng đã thâm quầng đến mức nào rồi, anh có thấy không?
[00:13:07] Anh không phải người mù.
[00:13:11] Nhưng chỉ cần Đường Tử Kiệt sa lưới, tất cả đều đáng giá.
[00:13:14] Anh nghĩ họ sẽ hiểu thôi.
[00:13:16] Pháp luật sẽ không hiểu cho anh đâu.
[00:13:21] Thực ra anh rõ hơn ai hết.
[00:13:24] Hậu quả của việc làm này nghiêm trọng đến mức nào.
[00:13:27] Nhưng xúc xắc đã gieo rồi.
[00:13:30] Đợi nó dừng lại.
[00:13:32] Mọi chuyện sẽ qua.
[00:13:36] Sư phụ.
[00:13:38] Em cầu xin anh, thả cô ta đi.
[00:13:41] Như vậy anh có thể giành được thế chủ động.
[00:13:44] Nếu anh vẫn coi chúng ta là bạn.
[00:13:47] Nếu anh vẫn quan tâm đến tình cảm giữa chúng ta.
[00:13:51] Vậy thì để anh suy nghĩ thêm.
[00:13:54] Cho anh mười hai tiếng.
[00:14:04] Tình cảm.
[00:14:08] Tình cảm thực ra là một phần quan trọng nhất của cuộc sống.
[00:14:13] Đối với những người làm nghề nguy hiểm.
[00:14:18] Tình cảm lại càng là một thứ cần phải trải nghiệm trong cuộc sống.
[00:14:24] Bởi vì chỉ khi bạn cảm nhận được sự ngọt ngào trong đó.
[00:14:27] Bạn mới có thể tự tin hơn vào nghề nghiệp của mình.
[00:14:30] Cũng có thêm sức mạnh.
[00:14:36] Từ nhỏ em đã lớn lên trong doanh trại quân đội.
[00:14:40] Anh nói không sai, em giống như con trai.
[00:14:44] Nhưng em không tự ti, thậm chí đôi lúc còn rất tự hào.
[00:14:49] Bởi vì em cảm thấy sự khỏe khoắn trên người mình.
[00:14:52] So với những người suốt ngày tô son trát phấn lên mặt.
[00:14:55] Biến mình thành dáng vẻ tiểu tư sản bệnh hoạn.
[00:14:58] Rồi chui vào quán bar.
[00:14:59] Ca múa thái bình, rên rỉ không bệnh tật.
[00:15:04] Còn quyến rũ hơn.
[00:15:09] Đối với dũng khí, nghĩa khí, tấm lòng hào hiệp.
[00:15:14] Thực ra em có những tưởng tượng như trong mơ.
[00:15:19] Từ nhỏ em đã thích múa súng vung dao.
[00:15:23] Thích đọc tiểu thuyết võ hiệp.
[00:15:26] Thích những anh hùng đồng cảm tương tri.
[00:15:30] Em còn thích những bài hát cũ.
[00:15:35] Em không biết anh có nhớ không.
[00:15:36] Có một bài hát thế này.
[00:15:44] Khi bạn rơi vào tuyệt vọng.
[00:15:48] Hãy nhớ rằng cuối cùng vẫn còn.
[00:15:52] Những người bạn như tôi.
[00:15:58] Sư phụ, anh hãy nhớ.
[00:16:01] Còn non xanh thì lo gì không có củi đốt.
[00:16:04] Muốn hạ gục Đường Tử Kiệt, trước hết anh phải bảo vệ tốt bản thân.
[00:16:09] Nếu không em sẽ không đồng ý.
[00:16:14] Cho anh mười hai tiếng.
[00:16:19] Được.
[00:16:21] Em về trước đây.
[00:16:25] Mai lại đến.
[00:17:05] Hôm nay hai người trực à?
[00:17:09] Cô muốn ra ngoài à?
[00:17:10] Không vào uống chén trà sao?
[00:17:12] Thôi không cần đâu.
[00:17:15] Vất vả rồi.
[00:18:36] Nghe đồng nghiệp của tôi nói.
[00:18:38] Cô muốn khai báo tất cả vấn đề.
[00:18:40] Tôi đổi ý rồi.
[00:18:42] Tại sao?
[00:18:43] Bởi vì người biết tung tích của tôi ngày càng nhiều.
[00:18:47] Nếu cô khai báo, tôi sẽ thả cô ngay lập tức.
[00:18:53] Anh bạn trẻ, lời của anh tôi không tin đâu.
[00:18:57] Coi như cô lăn lộn giang hồ không uổng danh đại ca.
[00:19:01]
[00:19:04] Làm vậy cô nên hiểu.
[00:19:06] Ngày mai cô có thể về rồi.
[00:19:08] Tôi đã nói rồi mà.
[00:19:10] Lời của anh tôi không tin nữa.
[00:19:13] Điều đó đối với tôi không quan trọng.
[00:19:15] Người có thể lấy được lòng tin của cô cũng chẳng phải hạng tốt đẹp gì.
[00:19:21] Cô gái hôm qua.
[00:19:23] Gọi cô ấy là cảnh sát.
[00:19:25] Đúng, cảnh sát, cô ấy rất nghĩa khí.
[00:19:30] Cô ấy nói để lại cơ hội cho anh.
[00:19:32] Khó nói tôi có do dự hay không.
[00:19:35] Rốt cuộc anh có thả hay không?
[00:19:38] Ngày mai, mọi chuyện đợi đến ngày mai.
[00:19:42] Hôm nay tôi có thể nấu cho cô bữa ăn cuối cùng.
[00:19:53] Cô gái đến hôm qua rất trung thành với anh.
[00:19:56] Có thể thấy cô ấy rất thích anh.
[00:19:59] Thật sao?
[00:20:02] Không ngờ cô cũng hiểu chút nhân tình thế thái.
[00:20:05] Luôn nghĩ cho anh, cô ấy còn rất trọng nghĩa.
[00:20:08] Các người gọi là trọng nghĩa.
[00:20:10] Chúng tôi gọi là chính nghĩa.
[00:20:14] Có một câu không biết anh có tin không.
[00:20:17] Nói đi.
[00:20:18] Nếu ngày mai anh thật sự thả tôi.
[00:20:21] Sau khi ra ngoài, tôi đảm bảo không khởi kiện anh.
[00:20:24] Không phải cô không tin tôi nữa sao?
[00:20:28] Nếu ngày mai tôi thật sự thả cô.
[00:20:31] Cô sẽ lấy đó làm điểm yếu để uy hiếp tôi.
[00:20:34] Trước đây chẳng phải cô đã dùng thủ đoạn này.
[00:20:36] Để đối phó với một cảnh sát khác sao?
[00:20:41] Cứu một mạng người hơn xây bảy tòa tháp.
[00:20:44] Đây là lời trong kinh Phật.
[00:20:49] Quét sạch mọi loài sâu bọ hại người, vô địch thiên hạ.
[00:20:54] Đây là lời của Chủ tịch Mao.
[00:21:02] Vào đi.
[00:21:06] Tiết Băng, đội trưởng Trọng đến thăm cậu.
[00:21:16] Anh đến để hỏi tôi vừa đi đâu à?
[00:21:21] Đáng lẽ cậu phải chủ động khai báo.
[00:21:24] Tại sao lại biến mất hai tiếng đồng hồ.
[00:21:26] Điều này không cần anh nhắc.
[00:21:28] Tôi thực sự đang nghĩ nên khai báo thế nào.
[00:21:32] Dù là với tổ chức hay với chính mình.
[00:21:39] Cần dùng nhiều giấy thế sao?
[00:21:44] Phức tạp lắm à?
[00:21:50] Tôi cảm thấy tâm trí mình bây giờ như một đống mảnh vỡ.
[00:21:55] Tôi phải sắp xếp lại tất cả chúng.
[00:21:57] Không thể thiếu một mảnh nào.
[00:22:00] Sau đó ghép những mảnh vỡ này lại với nhau.
[00:22:04] Dù ghép ra hình dạng gì đi nữa.
[00:22:07] Tôi nghĩ đó chính là nhân phẩm của tôi.
[00:22:11] Vấn đề tôi cần khai báo phải bắt đầu từ nhân phẩm của tôi.
[00:22:17] Nếu không, mọi vấn đề sẽ không thể giải thích được.
[00:22:23] Tổ chức...
[00:22:25] chỉ muốn có một sự hiểu biết cơ bản về hành vi của cậu.
[00:22:28] Không ai nghi ngờ nhân phẩm của cậu.
[00:22:30] Nhân phẩm của tôi không thể bị nghi ngờ.
[00:22:36] Tôi đã nói rồi.
[00:22:38] Chưa có ai từng nghi ngờ nhân phẩm của cậu.
[00:22:40] Từ Cục trưởng Tiêu đến mỗi một đồng chí trong đội hình sự.
[00:22:43] Ai đã nghi ngờ?
[00:22:45] Bây giờ vụ án trọng tâm nhất của Cục là gì?
[00:22:47] 085, trong lòng cậu rõ hơn ai hết.
[00:22:49] Manh mối nào đã giấu cậu?
[00:22:52] Cậu có thể vượt ba cấp để trực tiếp nhận chỉ thị của Cục trưởng.
[00:22:54] Còn đội trưởng như tôi đây thường xuyên là kẻ biết sau.
[00:22:57] Tại sao?
[00:22:59] Là vì năng lực phá án của cậu mạnh hơn mọi người sao?
[00:23:03] Tôi thấy không phải đâu.
[00:23:05] Là vì mọi người đều tin vào nhân phẩm của cậu.
[00:23:11] Nhưng gần đây tôi đang tự hiệu chỉnh lại nhân phẩm của mình.
[00:23:15] Phát hiện ra không biết tại sao.
[00:23:18] Hình như có chút sai lệch.
[00:23:20] Là tự cậu bắt đầu nghi ngờ chính mình.
[00:23:25] Cậu đang phải chịu một áp lực chưa từng có.
[00:23:29] Chính áp lực này.
[00:23:30] Đã đè nén sự tự tin của cậu đến biến dạng.
[00:23:34] Khi cậu bắt đầu nghi ngờ Đường Tử Kiệt.
[00:23:37] Đã từng có một giai đoạn gần như suy sụp tinh thần.
[00:23:41] May mà cậu đã vượt qua được.
[00:23:44] Nhưng lần này.
[00:23:45] Cậu thực sự không chịu nổi nữa rồi, Tiết Băng.
[00:23:48] Nói một câu cậu không thích nghe.
[00:23:51] Tôi đang thấy cậu, đang từ từ nghiêng ngả.
[00:23:56] Tôi cần một cơ hội, như vậy tôi mới có thể trụ vững.
[00:24:00] Sai.
[00:24:01] Cậu cần một người bạn, cậu mới có thể vượt qua.
[00:24:08] Cậu có biết không?
[00:24:10] Một con lạc đà khỏe mạnh.
[00:24:12] Khi tải trọng của nó đã đến giới hạn.
[00:24:14] Dù chỉ thêm một cọng cỏ, nó cũng sẽ gục ngã.
[00:24:19] Tiết Băng.
[00:24:21] Trên thế giới này không phải là không có ai.
[00:24:23] Có thể chia sẻ áp lực với cậu.
[00:24:26] Nhưng cậu từ chối.
[00:24:28] Đây là một hố đen đáng sợ.
[00:24:30] Tất cả những người quan tâm và yêu thương tôi.
[00:24:32] Tôi đều không muốn họ đến gần.
[00:24:35] Cậu đã bắt cóc Hoa Thập Nguyệt.
[00:24:37] Muốn dùng điều đó để uy hiếp Đường Tử Kiệt.
[00:24:44] Không.
[00:24:46] Tôi là đội trưởng, nhưng tôi không hề ham mê chức vị này.
[00:24:49] Mà tôi cho rằng ở vị trí này.
[00:24:51] Có thể giúp tôi làm được nhiều việc chúng ta muốn làm hơn.
[00:24:54] Có thể giúp tôi bảo vệ được nhiều người như cậu hơn.
[00:24:58] Nếu cậu nhất định phải nhảy vào hố lửa.
[00:25:00] Sẽ có thêm khả năng dập tắt được lửa.
[00:25:00] Thì có thêm một người cùng cậu nhảy xuống.
[00:25:05] Nếu chỉ có một mình cậu.
[00:25:07] Thì chỉ có thể bị thiêu chết.
[00:25:09] Nhưng tôi thà như vậy.
[00:25:12] Xem ra.
[00:25:14]
[00:25:18] Có thể được cậu xem như anh em.
[00:25:23] Đại Phong.
[00:25:24] Về đi.
[00:25:28] Ngày mai.
[00:25:30] Mọi chuyện sẽ kết thúc.
[00:25:37] Cậu cứ để tôi trơ mắt nhìn như vậy sao?
[00:25:40] Cứ thế mà kết thúc?
[00:25:44] Còn có thể thế nào nữa?
[00:25:47] Tôi vẫn luôn cho rằng...
[00:25:49] bản thân mình cũng được coi là một dũng sĩ đấu bò dũng cảm.
[00:25:54] Ban đầu nghe thấy tiếng vỗ tay.
[00:25:57] Tôi cứ ngỡ đó là sự khích lệ dành cho mình.
[00:26:01] Cho đến bây giờ.
[00:26:03] Tôi mới hiểu ra rằng...
[00:26:05] thực ra mình là con bò đực toàn thân phun máu.
[00:26:10] Một con bò đực giận dữ.
[00:26:20] Hoa Thập Nguyệt rốt cuộc ở đâu?
[00:26:23] Tôi đã nói rồi mà.
[00:26:25] Ngày mai mọi chuyện đều có thể kết thúc.
[00:26:32] Đại Phong.
[00:26:34] Về đi.
[00:26:36] Với tư cách là bạn, những lời cậu cần nói đều đã nói.
[00:26:40] Những việc cần làm cũng đã làm.
[00:26:44] Trong lòng tôi, cậu và Hải Dương đều như nhau.
[00:26:48] Đều là anh em có thể đối đãi chân thành.
[00:27:29] Anh đã nghĩ kỹ rồi.
[00:27:35] Bây giờ em có thể đi thả Hoa Thập Nguyệt rồi.
[00:27:43] Anh hy vọng em có thể đích thân đi.
[00:27:45] Nếu nhìn thấy bộ dạng tiểu nhân đắc chí của Hoa Thập Nguyệt.
[00:27:49] Anh sợ mình sẽ đổi ý.
[00:27:52] Nhưng có thể giảm bớt tổn thất cho anh.
[00:27:58] Tổn thất?
[00:28:03] Kết cục của anh dù thế nào cũng đã được định sẵn.
[00:28:18] đã nói cho em chuyện bắt cóc Hoa Thập Nguyệt.
[00:28:24] Hối hận thì không hẳn.
[00:28:27] Mọi sự kiên trì của em đều là đúng đắn.
[00:28:32] Vậy sau này anh phải làm sao?
[00:28:42] Ba em... ba em có một người bạn thân là luật sư rất giỏi.
[00:28:46] Em có thể mời ông ấy đến biện hộ cho anh.
[00:28:49] Cảm ơn em và ba em đã giúp đỡ anh.
[00:28:53] Sự tin tưởng của hai người đã cho anh rất nhiều dũng khí.
[00:28:58] Còn về việc biện hộ, anh nghĩ tự mình làm thì hơn.
[00:29:03] Lý do anh làm vậy là một phần nhân cách của anh.
[00:29:09] Người khác khó mà nói rõ được.
[00:29:17] Nhưng em phải làm gì đó cho anh chứ.
[00:29:22] Em đã làm không ít rồi.
[00:29:24] Nếu nói còn có việc gì có thể làm.
[00:29:27] Đó chính là thả Hoa Thập Nguyệt đi.
[00:29:30] Nhưng họ sẽ xử lý anh thế nào?
[00:29:32] Dĩ nhiên là càng công bằng càng tốt.
[00:29:38] Vậy sau này em phải làm sao?
[00:29:45] Căn phòng ký túc xá này, anh đã ở suốt năm năm.
[00:29:53] Tuy rất đơn sơ.
[00:29:56] Nhưng anh vẫn luôn lưu luyến nó.
[00:30:02] Đồ đạc ở đây em cứ giữ giùm anh nhé.
[00:30:10] Ở đây còn có rất nhiều di vật của Hải Dương.
[00:30:15] Nếu cái chết của anh ấy có thể được làm sáng tỏ.
[00:30:20] Anh ấy có thể sẽ được truy phong là liệt sĩ.
[00:30:27] Bao nhiêu di vật này.
[00:30:30] Sẽ được đưa vào nhà trưng bày liệt sĩ của Cục chúng ta.
[00:30:36] Những câu chuyện về Hải Dương, em hãy kể lại.
[00:30:40] Những gì anh từng kể với em đều là sự thật.
[00:30:45] Anh vẫn chưa trả lời em.
[00:30:48] Sau này em phải làm sao?
[00:30:53] Quên anh đi.
[00:30:58] O
[00:31:02] Anh có còn trở lại đây không?
[00:31:05] Chắc là không đâu.
[00:31:08] Anh không còn tư cách này nữa.
[00:31:11] Mặc dù anh rất yêu nơi này.
[00:31:16] Em sẽ thường đến thăm anh.
[00:31:21] Dù anh ở bất cứ nơi đâu.
[00:31:25] Nếu em thật sự muốn đến thăm anh.
[00:31:27] Anh chỉ đồng ý cho em một lần.
[00:31:30] Đó là khi Đường Tử Kiệt bị pháp luật trừng trị.
[00:31:36] Bất kể kết cục thế nào.
[00:31:41] Em đều nguyện ý chia sẻ cùng anh.
[00:31:44] Đừng nói ngốc nữa.
[00:31:46] Đây đều là hành vi cá nhân của anh, em chia sẻ thế nào được?
[00:31:53] Em đợi anh.
[00:31:57] Em nguyện ý đợi.
[00:31:59] Chờ đợi là một sự dày vò.
[00:32:02] Tốt nhất là quên đi.
[00:32:07] Tiết Băng.
[00:32:11] Lần này, em quyết không nghe lời anh nữa.
[00:32:46] Em thật sự sẽ đến thăm anh chứ?
[00:32:50] Em đoán xem.
[00:33:05] Bảo trọng.
[00:33:10] Sư phụ.
[00:35:30] Tôi là Tiêu Trường Xuân.
[00:35:31] Tôi có bằng chứng quan trọng, muốn giao cho ông.
[00:35:34] Cảm ơn.
[00:36:23] Tôi tên là Tiết Băng.
[00:36:24] Là cảnh sát thuộc Đội điều tra hình sự, Cục Công an thành phố Giang.
[00:36:27] Một cảnh sát hình sự bình thường của tổ trọng án.
[00:36:30] Tôi là người đã khoác lên mình giấc mơ thời niên thiếu.
[00:36:33] Đội nó trên đầu.
[00:36:35] Đây là cảm giác hạnh phúc không ngừng của tôi kể từ khi vào ngành cảnh sát.
[00:36:40] Tôi tin chắc.
[00:36:41] Tôi là người có thể mang lại...
[00:36:43] ánh sáng cho người yếu thế, cho các nạn nhân.
[00:36:46] Tai ương phải biến mất vì sự xuất hiện của tôi.
[00:36:49] Cái ác cũng phải thất bại vì sự có mặt của tôi.
[00:36:52] Tôi đã điều khiển một đoàn tàu cao tốc.
[00:36:53] Tôi đã điều khiển một đoàn tàu cao tốc.
[00:36:56] Mục đích là để nó đưa tôi.
[00:36:58] Đến nhà ga lý tưởng của mình một cách nhanh nhất.
[00:37:01] Nơi đó trật tự ngăn nắp, pháp luật là khuôn vàng thước ngọc.
[00:37:04] Ánh mắt con người ngây thơ, lời nói hiền hòa.
[00:37:08] Khu dân cư, đường phố.
[00:37:09] Đáng yêu như những bức tranh do trẻ con vẽ bằng bút màu.
[00:37:13] Thế nhưng, ngay khi tôi...
[00:37:14] dường như đã đến được nhà ga lý tưởng đó.
[00:37:17] Tôi lại phát hiện đoàn tàu cao tốc của mình đã mất kiểm soát.
[00:37:23] Vụ án của Hoa Thập Nguyệt.
[00:37:25] Hôm nay sẽ được phơi bày ra ánh sáng.
[00:37:28] Mỗi ngày nhìn vô số đồng nghiệp.
[00:37:30] Vì lỗi lầm tôi gây ra mà phải thức khuya làm việc.
[00:37:33] Mà mặt mày tái nhợt, mà hai mắt đỏ ngầu.
[00:37:36] Tôi lại chỉ có thể khoanh tay đứng nhìn.
[00:37:40] Sự dày vò này, tôi không thể chịu đựng được nữa.
[00:37:44] Tôi biết điều gì đang chờ đợi mình.
[00:37:47] Nếu một sự trừng phạt nghiêm khắc có thể rửa sạch lỗi lầm của tôi.
[00:37:51] Tôi sẽ không do dự chấp nhận.
[00:37:53] Nếu một trận khóc thâu đêm.
[00:37:55] Có thể giúp tôi quay trở lại như trước.
[00:37:57] Tôi có thể để nước mắt làm mình trong sạch.
[00:38:01] Nhưng tất cả đều không thể đảo ngược.
[00:38:05] Giống như Caesar đã nói.
[00:38:07] Xúc xắc đã được gieo rồi.
[00:38:12] Tương lai sẽ thế nào.
[00:38:14] Tôi không thể biết trước.
[00:38:16] Hãy để pháp luật sắp đặt.
[00:38:19] Nhưng tôi biết.
[00:38:20] Tôi không thể trở thành một cảnh sát được nữa.
[00:38:23] Dưới ánh mặt trời chói chang.
[00:38:25] Đối mặt với những bộ mặt dơ bẩn đó mà hét lớn.
[00:38:27] "Không được động đậy! Tôi là cảnh sát!"
[00:38:31] Thật là một hình ảnh đẹp đẽ.
[00:38:34]
[00:38:38] Nhưng tôi vẫn sẽ tin vào công lý.
[00:38:41] Tôi có thể cởi bỏ bộ cảnh phục.
[00:38:44] Nhưng linh hồn tôi mãi mãi mặc sắc phục.
[00:38:49] Linh hồn.
[00:38:51] Nó là thứ tôi muốn để lại ở đội hình sự.
[00:38:53] Thứ duy nhất.
[00:38:55] Tôi hy vọng nó có thể bù đắp ba điều hối tiếc lớn trong đời tôi.
[00:39:00] Thứ nhất.
[00:39:02] Là thay tôi thường xuyên đến thăm những người đồng đội đã hy sinh.
[00:39:06] Họ không sợ đất vàng lạnh lẽo.
[00:39:09] Nhưng họ sẽ cô đơn.
[00:39:12] Khi trời rét căm căm.
[00:39:14] Họ cần một lời hỏi thăm của tôi.
[00:39:18] Thứ hai.
[00:39:19] Là cầu phúc cho tất cả những người phụ nữ tôi đã yêu.
[00:39:22] Và những người đã yêu tôi.
[00:39:25] Nếu tôi không yêu nghề cảnh sát này.
[00:39:27] Họ đã không phải sống trong cô đơn.
[00:39:31] Vẻ đẹp và lòng tốt của họ.
[00:39:32] Luôn là thời trang tinh thần của tôi.
[00:39:35] Thứ ba.
[00:39:37] Cũng là quan trọng nhất.
[00:39:39] Là đi theo những người đồng đội cũ của tôi để kề vai sát cánh.
[00:39:43] Linh hồn tôi sẽ không bao giờ lùi bước.
[00:39:45] Nó sẽ dũng cảm tiến lên.
[00:39:46] Thần tượng của nó là chiến thần.
[00:39:48] Ngôn ngữ vĩnh cửu trong miệng nó.
[00:39:50] Là lời nguyền rủa luôn nhắm vào quỷ dữ.
[00:39:56] Tôi là cảnh sát.
[00:40:09] Trong những ngày tôi bị thẩm tra.
[00:40:11] Chờ đợi kết quả.
[00:40:13] Tôi đã luôn đối thoại tâm hồn.
[00:40:15] với hai linh hồn.
[00:40:18] Họ đã cho tôi sự an ủi to lớn.
[00:40:21] Một là Hải Muội.
[00:40:24] Ánh mắt trong sáng của Hải Muội luôn khích lệ tôi.
[00:40:28] Khiến tôi tự nhiên nảy sinh mong muốn trở thành người mạnh mẽ.
[00:40:32] Bởi vì một thế giới tốt đẹp như vậy.
[00:40:34] Cần sự bảo vệ thành tâm của nhiều người mạnh mẽ.
[00:40:38] Tôi có thể vì một thất bại thảm hại mà rời cuộc chơi sao?
[00:40:42] Câu trả lời rõ ràng là không.
[00:40:46] Tôi tin vào những điều tốt đẹp.
[00:40:48] Là cội nguồn của thế giới này.
[00:40:50] Nó sẽ mang lại cho nhân loại một sức mạnh.
[00:40:53] Sức mạnh này có thể biến chiến tranh thành hòa bình.
[00:40:56] Biến mục nát thành thần kỳ.
[00:40:58] Tôi tin vào sức mạnh này.
[00:41:00] Giống như tôi tin rằng nhân loại sẽ đặt chân lên tất cả các hành tinh.
[00:41:03] Giống như tin rằng một linh hồn tự kỷ.
[00:41:06] Một ngày nào đó cũng sẽ uyển chuyển khiêu vũ.
[00:41:13] Hemingway đã từng nói.
[00:41:16] "Đây là một thế giới tốt đẹp.
[00:41:18] Xứng đáng để chúng ta phấn đấu."
[00:41:21] Một ông cảnh sát già người Mỹ da đen.
[00:41:23] Đã từng phủ nhận nửa vế đầu.
[00:41:25] Ông ấy chỉ tin vào nửa vế sau.
[00:41:27] Còn tôi thì hoàn toàn tin tưởng.
[00:41:33] Còn một linh hồn nữa đồng hành cùng tôi.
[00:41:36] Chính là dòng sông trước mặt tôi đây.
[00:41:39]
[00:41:41] Lời răn dạy của Khổng Tử đối với hậu thế.
[00:41:44] "Kẻ ra đi như thế này, không kể ngày đêm."
[00:41:49] Câu nói này
[00:41:50] Tôi cho rằng còn vĩ đại hơn cả câu nói của Hemingway.
[00:41:54] Tôi tin chắc không nghi ngờ.
[00:41:58] Dòng sông này rất nổi tiếng.
[00:42:00] Trên bản đồ Trung Quốc.
[00:42:03] Tên của nó...
[00:42:04] là Trường Giang
[00:42:26] Đường Tử Kiệt do tội cố ý giết người, bị kết án tử hình. Hoa Thập Nguyệt do tội buôn bán đồ trộm cắp, bị kết án tù có thời hạn 10 năm.
[00:42:32] Tiết Băng do giam giữ Hoa Thập Nguyệt trái phép, bị khai trừ khỏi ngành công an...