(AI-sub) Sóng gió Tây Quan - Trần Khôn, Tôn Lệ -

1/20 Видео

(AI-sub) Sóng gió Tây Quan vietsub tập 1+2 - Trần Khôn, Tôn Lệ

4 Просмотры· 08/03/25
ai_sub_studio
ai_sub_studio
Подписчики
0

Phụ đề được dịch bằng AI, cần bạn góp sức hoàn thiện. Liên hệ tham gia tại Facebook: https://www.facebook.com/profi....le.php?id=1000678863 -------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- Giữa lòng Tây Quan hoa lệ những năm 1920, tình yêu và tình bạn của một nhóm thanh niên ưu tú bị đặt vào thử thách khốc liệt nhất. <br>Với sự tham gia của cặp đôi vàng Trần Khôn và Tôn Lệ, &quot;Sóng gió Tây Quan&quot; sẽ cuốn bạn vào vòng xoáy của những mối tình nồng cháy, những nghĩa tình huynh đệ sâu nặng và cả những lựa chọn sinh tử trước vận mệnh của đất nước. Liệu họ sẽ chọn tình yêu hay lý tưởng?

Показать больше

[00:00:04] Hôm đó trong giấc mơ,

[00:00:06] tôi lại quay về Nam Châu Lý.

[00:00:08] Quay về nơi đã sinh ra và nuôi nấng tôi.

[00:00:12] Quay về thời tôi còn ngông cuồng vui vẻ,

[00:00:15] vô lo vô nghĩ của tuổi thiếu nữ.

[00:00:18] Ngày lại ngày,

[00:00:20] mỗi buổi sáng tôi nằm trên giường,

[00:00:23] còn chưa mở mắt,

[00:00:25] tôi đã biết thế giới quen thuộc này

[00:00:28] lại bắt đầu một ngày tuần hoàn như cũ.

[00:00:33] Cậu Hai ở nhà đối diện là người dậy sớm nhất.

[00:00:37] Mỗi buổi sáng sớm,

[00:00:39] luôn là tiếng gò đồng như âm nhạc của cậu ấy,

[00:00:41] đánh thức cả Nam Châu Lý đang say ngủ.

[00:00:44] Tiếp theo là tiếng mẹ tôi ăn chay niệm Phật,

[00:00:48] tiếng mõ gõ khi tụng kinh sáng.

[00:00:51] Và cả tiếng guốc gỗ lộc cộc của những người giúp việc.

[00:00:55] Nam Châu Lý bắt đầu hoàn toàn tỉnh giấc.

[00:01:00] Ngồi xe hơi,

[00:01:01] bíp bíp bíp, ba tôi đi làm rất vất vả,

[00:01:04] luôn đi sớm hơn bác Lương một bước.

[00:01:07] Cho nên nhà của chúng tôi

[00:01:09] cao lớn và sang trọng hơn nhà họ Lương.

[00:01:12] Bác Lương đi làm bằng xe kéo,

[00:01:14] tâm trạng luôn không tốt.

[00:01:15] Như thể nợ tiền người khác vậy.

[00:01:21] Tiếng bước chân đầy sức sống này là của anh Cả.

[00:01:25] Trong mắt của đám thanh thiếu niên chúng tôi ở Nam Châu Lý,

[00:01:28] từng lời nói, hành động của anh ấy

[00:01:29] mãi là tấm gương để chúng tôi noi theo.

[00:01:41] Gia Nghi, xem gì thế?

[00:01:47] Không xem gì cả.

[00:01:49] Một ngày mới cứ thế bắt đầu.

[00:01:52] Chỉ là tôi hoàn toàn không ngờ rằng

[00:01:54] rất nhanh sau đó sẽ xảy ra một vài chuyện không tầm thường

[00:01:58] làm xáo trộn cuộc sống yên bình của Nam Châu Lý.

[00:02:03] Gia Tuấn, Gia Tuấn.

[00:02:04] Đừng phá nữa, tôi muốn ngủ.

[00:02:10] Cô ấy đến rồi.

[00:02:11] Mau dậy đi, chị ấy sẽ giật chăn đó.

[00:02:13] Kệ chứ, tôi buồn ngủ mà.

[00:02:15] Chị ấy thật sự sẽ giật chăn đó.

[00:02:18] Tôi cũng không muốn dậy.

[00:02:28] Anh họ Gia Tuấn, Cẩm Khôn.

[00:02:31] Cô ấy lên rồi, mau lên!

[00:02:43] Ngươi chẳng qua chỉ là một con sâu nhỏ,

[00:02:45] một làn khói đen, một bóng mây.

[00:02:47] Mặc cho ngươi quỷ kế đa đoan,

[00:02:48] cũng không thể làm hại chúng ta một mảy may.

[00:02:51] Ngươi chẳng qua cũng là hạng Tần Cối, Ngô Tam Quế mà thôi.

[00:02:53] Uổng cho ngươi sống một đời người,

[00:02:54] cũng chỉ có thể mang tiếng xấu muôn đời.

[00:02:57] Cha, cha, nếu cha còn không hối cải,

[00:03:00] con sẽ rời khỏi căn nhà này.

[00:03:03] Đây đâu phải con gái của tên mại bản,

[00:03:04] đúng là trò hề mà.

[00:03:06] Anh Hai, anh nghiêm túc một chút được không?

[00:03:08] Thế này không thể nghiêm túc được, quá hài hước rồi.

[00:03:10] Các thủy thủ sẽ cười, thầy Tô cũng sẽ cười cho xem.

[00:03:12]

[00:03:13] Được rồi, được rồi, được rồi.

[00:03:14] Tôi đề cử Thiên Tuệ.

[00:03:16] Không được.

[00:03:17] Tại sao?

[00:03:17]

[00:03:20] Không được có ý đồ với em gái tôi.

[00:03:21] Thiên Hào!

[00:03:22] Thiên Tuệ không phải là kiểu con gái e thẹn đâu.

[00:03:24] Ý của Cẩm Khôn rất hay.

[00:03:26] Hơn nữa, Thiên Tuệ là người phụ nữ thời đại mới.

[00:03:28]

[00:03:30] là hoạt động tiến bộ.

[00:03:31] Thiên Tuệ chắc chắn sẽ đồng ý.

[00:03:32] Không được, tôi nói không được là không được.

[00:03:35] Thiên Tuệ có nghe lời anh đâu.

[00:03:36] Hơn nữa,

[00:03:37] ít nhất cũng phải hỏi ý kiến của Thiên Tuệ chứ.

[00:03:39] Thôi thôi thôi, đừng cãi nữa.

[00:03:40]

[00:03:43] Để tôi đề cử một người nhé.

[00:03:45] Mạch Quỳnh của trường nữ sinh Khôn Duy.

[00:03:47] Mạch Quỳnh, Mạch Quỳnh.

[00:03:55] Hai người nhanh lên.

[00:03:59] Cần gì phải nhanh như vậy?

[00:04:00] Dù sao cũng không liên quan gì đến tôi.

[00:04:02] Không sao, cùng lắm thì tôi thay cậu.

[00:04:04] Cậu nói đó nhé.

[00:04:04] Được, cậu nói đó. Vậy thì nhanh lên nào.

[00:04:07] Được, tới đây.

[00:04:19] Tôi muốn lên cao hơn chút nữa, không thấy gì cả.

[00:04:21] Gia Tuấn.

[00:04:22] Tiết thể dục của trường nữ sinh thú vị thật.

[00:04:30] Nếu như lệnh cho nam nữ học chung trường

[00:04:31] được ban hành sớm hơn vài năm thì tốt biết mấy.

[00:04:33] Tiếc là tôi không kịp tham gia.

[00:04:34] Các cậu vẫn chưa tìm thấy mục tiêu à?

[00:04:37] Tôi sắp không trụ nổi nữa rồi.

[00:04:38] Khánh ca, rốt cuộc là ai vậy?

[00:04:42] Người đi thứ hai, người thon thả nhất đó.

[00:04:45] Xa quá, tôi nhìn không rõ.

[00:04:46] Đồ ngốc, nhớ cái ô là được rồi.

[00:04:49] Không được nữa rồi, không được nữa rồi.

[00:04:51] Không được nữa rồi, Gia Tuấn.

[00:05:08] Cô ấy ra rồi.

[00:05:13] Bạn học Mạch Quỳnh, chào bạn, tôi là...

[00:05:17] Anh họ Gia Tuấn.

[00:05:18] Thiên Tuệ.

[00:05:19] Thiên Tuệ.

[00:05:21] Sao anh lại ở đây?

[00:05:23] Tôi... tôi...

[00:05:26] Bạn học Mạch Quỳnh, cái tên này nghe quen quá.

[00:05:31] Anh quen cô ấy hả? Tìm cô ấy có chuyện gì?

[00:05:34] Tôi không quen cô ấy. Tôi đến tìm cô ấy là để...

[00:05:36] Mau nói, không thì tôi về nói với dì

[00:05:40] và chị họ Gia Nghi.

[00:05:46] Lương Cẩm Khôn, ra đây.

[00:05:55] Thiên Tuệ, em tan học sớm thế?

[00:05:59] Không sớm sao bắt được anh?

[00:06:01] Lương Cẩm Khôn.

[00:06:03]

[00:06:05] Anh không thấy mình đê tiện à?

[00:06:07] Không phải tôi, là...

[00:06:08] Thiên Tuệ, em trách lầm Cẩm Khôn rồi. Là anh đề nghị đó.

[00:06:12] Anh họ Gia Tuấn.

[00:06:14] Anh đừng lúc nào cũng nhận tội thay cho người khác được không?

[00:06:16] Ở Nam Châu Lý, bất kể ai làm sai chuyện gì

[00:06:17] cũng đều đổ lên đầu anh.

[00:06:18] Em sớm đã không ưa rồi.

[00:06:19] Lương Cẩm Khôn.

[00:06:20] Hôm nay nếu anh không có dũng khí thừa nhận,

[00:06:22] tôi sẽ về nói với ba của anh.

[00:06:24] Thiên Tuệ, đây thật sự không phải ý của tôi, là...

[00:06:27] Được, nếu anh đã không chịu thừa nhận,

[00:06:30] vậy thì tôi đành đi mách lẻo thôi.

[00:06:31] Thiên Tuệ, đừng vậy mà.

[00:06:33] Thiên Tuệ.

[00:06:36] Xong rồi, xong rồi.

[00:06:37] Thiên Tuệ về nói một tiếng là chúng ta tiêu đời hết.

[00:06:39] Xem cái gan của cậu kìa.

[00:06:42] Cô ấy ra rồi. Cẩm Khôn, mau đi đi.

[00:06:44] Khánh ca, tôi thật sự không đi đâu, được không?

[00:06:47] Cậu cứ đợi đấy.

[00:06:51] Chào bạn học Mạch Quỳnh.

[00:06:54] Bạn là ai? Sao bạn lại biết tên tôi?

[00:06:57] Bạn học Mạch Quỳnh đừng hiểu lầm. Cậu ấy nói không rõ.

[00:06:59] Chúng tôi đều là học sinh của trường nam sinh Thành Tín.

[00:07:01] Bây giờ đang tập một vở kịch văn minh.

[00:07:03]

[00:07:05] Là một vở kịch nói tiến bộ.

[00:07:07] Các bạn là học sinh trường Thành Tín à?

[00:07:08] Đúng vậy, đúng vậy.

[00:07:09] Cậu ấy là anh Hai của tôi.

[00:07:10] Chúng tôi đều sống ở Nam Châu Lý, Tây Quan.

[00:07:12] Mong bạn hãy tin chúng tôi.

[00:07:14] Các bạn là thiếu gia ở Tây Quan à?

[00:07:18] Vậy... người ở bên kia cũng vậy sao?

[00:07:22] Là cậu ấy, tên là Lương Cẩm Khôn.

[00:07:24] Là anh em tốt lớn lên cùng nhau từ nhỏ của chúng tôi.

[00:07:26]

[00:07:28]

[00:07:31]

[00:07:36] Bạn học Mạch Quỳnh, xin hãy tha thứ cho sự đường đột của chúng tôi.

[00:07:38] Bạn có thể suy nghĩ một chút không?

[00:07:40] Thấy các bạn thành tâm mời như vậy,

[00:07:43] tôi cũng muốn vì sự nghiệp bãi công

[00:07:44] góp một chút sức mọn.

[00:07:45] Tôi đồng ý với các bạn.

[00:07:46] Cảm ơn bạn học Mạch Quỳnh.

[00:07:56] Nhiệm vụ hoàn thành.

[00:07:58] Tôi muốn cùng người tôi yêu đến Quảng Châu.

[00:08:01] Nơi đó có tự do, nơi đó có hạnh phúc.

[00:08:03] Nói bậy! Không cho phép con đi!

[00:08:05] Cha buông con ra.

[00:08:06] Bây giờ cha đã không còn là cha của con nữa.

[00:08:08] Con khinh bỉ cha, con ghét bỏ cha.

[00:08:11] Đưa em đi đi, chúng ta đi ngay bây giờ.

[00:08:14] Em thấy nhân vật Mạch Quỳnh này

[00:08:16] nên có hai mặt.

[00:08:18] Một mặt là đồng tình ủng hộ bãi công,

[00:08:20] muốn cùng người yêu về Quảng Châu.

[00:08:21] Mặt khác thì,

[00:08:22] lại không nỡ từ bỏ vinh hoa phú quý.

[00:08:24] Chị xem Mạch Quỳnh kìa,

[00:08:25]

[00:08:28] Xung đột của nhân vật yếu đi rất nhiều, phải không?

[00:08:32]

[00:08:37]

[00:08:40] Anh ấy không hiểu, đừng để ý anh ấy.

[00:08:42] Vậy tôi cũng nói một câu thật lòng. - Anh nói đi.

[00:08:44] Em gái tôi sở dĩ chê bai Mạch Quỳnh

[00:08:46] là vì em ấy muốn cùng Gia Tuấn đóng vai người yêu.

[00:08:48] Vì em ấy thích Gia Tuấn. Thích...

[00:08:53] Mau xem, cả vở kịch sắp đến cao trào rồi.

[00:08:55] Gia Tuấn có một đoạn thoại rất đặc sắc, nghe đi.

[00:08:59] Em có vẻ rất am hiểu vở kịch này nhỉ.

[00:09:01] Đương nhiên rồi, em đã xem kịch bản mấy lần lận.

[00:09:04] Còn giúp Gia Tuấn sửa mấy chỗ thoại nữa đó.

[00:09:11] Vì để kiếm thêm mấy đồng tiền dơ bẩn,

[00:09:12] cha lại đi làm nô tài, làm nội gián,

[00:09:14] phá hoại sự đoàn kết của công nhân,

[00:09:15] phá hoại hạnh phúc của con gái cha,

[00:09:17] để tất cả chúng ta trở thành tội nhân của tổ quốc.

[00:09:20] Nếu cha còn một chút nhân tính nào,

[00:09:22] cha có thể quên được máu tươi ở Sa Điền không?

[00:09:24] Cha có thể quên được máu tươi ở Hoàng Hoa Cương không?

[00:09:27] Gia Tuấn giỏi quá, anh xem tiếng vỗ tay thật nồng nhiệt.

[00:09:31] Sao vậy?

[00:09:33] Lãnh đạo cuộc bãi công, thầy Tô đến rồi.

[00:09:35] Đi, chúng ta qua đó đi.

[00:09:39]

[00:09:40] Đi thôi, lãnh đạo bãi công đến rồi.

[00:09:41]

[00:09:44] Gia Tuấn, Gia Tuấn.

[00:09:48] Chúc mừng anh.

[00:09:49]

[00:09:53]

[00:09:54] Giống như một nhà cách mạng thực thụ, một người anh hùng thực thụ.

[00:09:58] Thiên Tuệ, anh biết em đang thương hại anh.

[00:10:01] Đây không phải là thương hại, là tình yêu.

[00:10:18] Mạch Quỳnh, tôi muốn theo đuổi bạn.

[00:10:22] Anh... anh sau này chỉ có thể làm một thợ gò đồng.

[00:10:26] Anh lấy gì để theo đuổi tôi?

[00:10:28] Thợ gò đồng có gì không tốt?

[00:10:30] Có tay nghề, có sức lực, còn có thể bảo vệ bạn.

[00:10:32] Bạn không thích sao?

[00:10:35] Nhưng ba tôi đã tốn rất nhiều tiền

[00:10:38] cho tôi đến Khôn Duy học,

[00:10:40] chính là hy vọng sau này tôi có thể gả vào một gia đình tốt.

[00:10:43] Nhà anh tuy ở Tây Quan,

[00:10:44] nhưng anh không phải là thiếu gia thật sự.

[00:10:51] Được thôi. Nhưng tôi muốn cái áo sườn xám này.

[00:10:55] Không vấn đề, tôi thay Cẩm Khôn quyết định tặng nó cho bạn.

[00:10:58] Thật sao? Cảm ơn anh.

[00:11:01] Được rồi, tôi phải về nhà rồi, tạm biệt.

[00:11:04]

[00:11:05] Vậy thì không được đâu.

[00:11:07] Nếu ba tôi biết anh là thợ gò đồng,

[00:11:08] sẽ mắng chết tôi mất. Đi đây.

[00:11:11] Vậy được thôi. Tạm biệt.

[00:11:21] Anh Lương, bai bai.

[00:11:26] Cô ấy chấp nhận sự theo đuổi của tôi rồi.

[00:11:28] Thật là tuyệt vời.

[00:11:29] Lợi hại thật, Khánh ca đúng là Khánh ca.

[00:11:31] Anh Hai, bó hoa đó là Thiên Tuệ tặng em mà.

[00:11:34] Gia Tuấn, một bó hoa thôi mà. Chúng ta là anh em.

[00:11:39] Chuyện của Khánh ca là chuyện của tất cả chúng ta.

[00:11:41] Đúng vậy mà.

[00:11:43] Được rồi, đi. Tôi mời mọi người ăn chè sữa hai lớp Nhân Tín.

[00:11:45] Đi, đi, đi.

[00:11:47] Đúng rồi, Cẩm Khôn.

[00:11:47] Cái áo sườn xám của cậu tôi tặng cho Mạch Quỳnh rồi.

[00:11:49] Khánh ca, Khánh ca, đó là của mẹ tôi.

[00:11:51] Một cái áo sườn xám thì có là gì?

[00:11:54] Chuyện của Khánh ca là chuyện của mọi người mà.

[00:11:59] Cẩm Khôn, sẽ không có chuyện gì chứ?

[00:12:01] Sắp bị ăn đòn rồi.

[00:12:04] Hoa Tử, ăn nhiều vào.

[00:12:08] Anh ăn đi.

[00:12:09] Anh không ăn thịt.

[00:12:11] Anh không ăn à?

[00:12:13] Lão gia trong lòng có phiền muộn cũng phải ăn một chút.

[00:12:15] Uống miếng canh cũng được mà.

[00:12:16] Cả ngày nay ông không ăn uống gì rồi.

[00:12:19] Đi đi.

[00:12:20] A Thái, mau đi lấy cho lão gia một cái khăn lạnh.

[00:12:24] Mau đi, mau đi.

[00:12:26] A Thái.

[00:12:27] Có thấy cái áo sườn xám màu đỏ tây của tôi không?

[00:12:29] Phơi ở trong hẻm Thanh Vân đó.

[00:12:30] Sao lại hỏi tôi? Chẳng lẽ tôi lấy trộm chắc?

[00:12:33] Ai nói cô trộm? Chẳng phải là hỏi một câu thôi sao?

[00:12:35] Bà chủ bảo tôi lấy khăn lạnh.

[00:12:37] Tôi không rảnh đôi co với bà.

[00:12:38] Bà ấy là bà chủ, tôi là người hầu.

[00:12:42] Đồ đắt tiền như vậy mà không được hỏi một câu sao?

[00:12:44] Mất quần áo đi hỏi A Thái là đạo lý gì?

[00:12:47] A Thái theo tôi bao nhiêu năm nay,

[00:12:49] thứ tốt gì mà chưa từng thấy chứ?

[00:12:50] Người từ làng Chấn Nam ra,

[00:12:52] đồ quê mùa thì đương nhiên thấy nhiều rồi.

[00:12:56] Áo sườn xám màu đỏ tây thì cô ta thấy được mấy cái?

[00:13:00] Cái thứ chỉ mặc khi đi hát mua vui đó,

[00:13:02] ai đụng vào cũng xui xẻo.

[00:13:06] Vậy thì lục soát đi. Tôi muốn xem hôm nay

[00:13:08] ai đã trộm cái thứ xui xẻo đó vào phòng mình.

[00:13:11] Lục thì lục.

[00:13:13] Cẩm Khôn, đi, cùng mẹ đi lục soát.

[00:13:16] Sao vậy? Quần áo là con lấy.

[00:13:19] Con lấy quần áo của mẹ làm gì?

[00:13:20]

[00:13:24] Con bé này, không nói sớm với mẹ.

[00:13:27] A Thái à,

[00:13:28] sau này, phải cất đồ cho kỹ vào.

[00:13:32] Nhà này không yên ổn, có giặc nhà rồi.

[00:13:36] Cẩm Khôn, con qua đây cho mẹ, qua đây.

[00:13:39] Lão gia, lão gia, lão gia, tôi nhầm rồi.

[00:13:42] Áo sườn xám để trong rương của tôi mà.

[00:13:44] Báo ứng nhãn tiền!

[00:13:48] Tao cho mày đi học

[00:13:49]

[00:13:51] Yêu tinh trong nhà, sinh ra bát tự đã không tốt.

[00:13:55] Sớm muộn cũng làm bại hoại cái nhà này.

[00:13:57] Chưa biết bát tự của ai không tốt đâu.

[00:13:58] Dù sao tôi cũng không sinh ra con trai ngốc.

[00:14:01] Bà nói ai?

[00:14:02] Nếu không phải bà sinh ra một đứa mạng cứng,

[00:14:04] sao lại khắc Hoa Tử thành ra thế này?

[00:14:07] Cẩm Khôn nhà chúng tôi mạng cứng, chúng tôi không có khắc chết ai cả.

[00:14:10] Cãi, cãi, cãi. Đợi đến lúc ra đường ở,

[00:14:12] xem các người còn cãi nữa không.

[00:14:14] Lương Tam gia, Lương Tam gia có nhà không?

[00:14:17] Cứ nói tôi không có nhà.

[00:14:22] Tới đây, tới đây.

[00:14:25] Ồ, là Tạ lão gia à.

[00:14:27] Lão gia nhà chúng tôi không có nhà.

[00:14:29] Không sao, tôi đợi được.

[00:14:32] Lão gia đi Khai Bình dưới quê rồi, hôm nay không về đâu.

[00:14:38] Vẫn là nhà lớn tốt thật.

[00:14:40] Ông xem, ông xem.

[00:14:43] Cái cổng học sĩ này, bức tường lùn chạm hoa này.

[00:14:46] Chà, đâu phải mấy cái nhà lầu kiểu Tây có thể sánh được.

[00:14:52] Ông xem, chỗ này mục hết rồi, mau sửa lại đi.

[00:14:56] Ông xem, ông xem, gạch xanh mài nước này.

[00:15:00] Ngói lưu ly này cũng nên thay rồi.

[00:15:03] Chào bác Tạ.

[00:15:04] Mẹ.

[00:15:06] Có đau không con?

[00:15:07] Cũng ổn ạ.

[00:15:08] Bác Tạ đây là...

[00:15:09] Con mau về đi.

[00:15:13] Vôi trên tường này tróc ra hết rồi.

[00:15:15] Không được rồi, phải sơn lại một lần.

[00:15:18] Tạ Quảng Lợi!

[00:15:21] Tạ ông à, đây vẫn chưa phải là nhà lớn của ông đâu.

[00:15:25] Không cần ông phải bận tâm như vậy.

[00:15:27] Lương Tam gia, không phải ông đi về quê rồi sao?

[00:15:35] Nếu tôi không nói vậy, e là mười ngày nửa tháng

[00:15:38] cũng không gặp được mặt của Lương Tam gia ông.

[00:15:41] Không có chuyện gì khác, chỉ là đến nhắc nhở ông một tiếng.

[00:15:45] Nếu còn không xoay được tiền,

[00:15:48] người Anh sẽ thu giấy tờ nhà của ông đó.

[00:15:51] Ông cũng biết mà,

[00:15:53] người Anh làm việc rất cứng nhắc.

[00:15:56] Đừng giả vờ nữa, người Anh gì chứ.

[00:15:59] Giấy tờ nhà đang nằm dưới đáy rương nhà ông đó.

[00:16:02] Đừng tưởng tôi không biết.

[00:16:03] Được, vậy thì nói thẳng ra đi.

[00:16:08] Trong vòng một tuần nữa không trả được tiền,

[00:16:10] Nam Châu Lý này sẽ phải đổi thành hẻm nhà họ Tạ rồi.

[00:16:15] Tạ Quảng Lợi, ông thật không phải là người mà.

[00:16:19] Mẹ kiếp, tôi đúng là mù rồi,

[00:16:21] lúc đầu lại đi tin lời ma quỷ của ông.

[00:16:24] Mấy gia đình này đã sống cùng một con hẻm mấy đời rồi.

[00:16:28] Cớ gì phải làm vậy?

[00:16:30] Cũng không phải cướp nhà của ông, giao dịch công bằng thôi mà.

[00:16:35] Tôi không dọn đi đấy.

[00:16:38] Có giỏi thì ông cho người đến

[00:16:39] đuổi cả nhà chúng tôi ra ngoài đi.

[00:16:41] Ông sai rồi.

[00:16:43] Nhà họ Tạ chúng tôi là người văn minh kiểu mới.

[00:16:46] Sao có thể làm ra chuyện đó được chứ.

[00:16:49] Thế này đi, ba ngày sau

[00:16:52] cầm theo giấy tờ nhà và giấy nợ ra quan nói chuyện. Cáo từ.

[00:17:00] Phì! Lão gia sao vậy? Mặt ông sao thế này?

[00:17:07] Đi đi đi, đau răng.

[00:17:16] Tôi đi tắm đây, cậu có đi không?

[00:17:21] Tôi đang nói với cậu đó.

[00:17:27] Cẩm Khôn, anh Hai của tôi thích nói bậy bạ,

[00:17:31] đừng để ý nhé.

[00:17:35] Không phải cậu vẫn luôn chê chân tôi hôi sao?

[00:17:38] Sau này cậu sẽ không ngửi thấy nữa đâu.

[00:17:39] Sao vậy?

[00:17:41] Tôi sắp chuyển đi rồi.

[00:17:43] Bác gái đồng ý cho cậu về nhà ở rồi à?

[00:17:45] Không phải, là cả nhà tôi đều phải chuyển đi.

[00:17:49] Tại sao? Đang ở yên lành sao lại phải chuyển?

[00:17:53] Là cậu của cậu bắt cả nhà tôi chuyển đi.

[00:17:55] Cậu của tôi?

[00:17:58] Cẩm Khôn, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, mau nói cho tôi biết.

[00:18:04] Chính là cậu của cậu bắt cả nhà tôi chuyển đi.

[00:18:06] Không thể, không thể ở đây nữa rồi.

[00:18:17] Để tôi đi hỏi cậu ấy.

[00:18:19] Mụ già đó nói Cẩm Khôn khắc bà ta,

[00:18:23] hại Cẩm Khôn bao nhiêu năm nay phải ở nhà chị,

[00:18:25] gây cho chị nhiều phiền phức như vậy.

[00:18:28] Nếu thật sự phải chuyển về làng Chấn Nam,

[00:18:30] chị nói xem mẹ con tôi còn chỗ dung thân không?

[00:18:36] Chị tốt ơi, chị đã giúp tôi bao nhiêu năm,

[00:18:39] tôi lại phải nhờ chị giúp tôi việc này nữa.

[00:18:44] Tuy là họ hàng,

[00:18:46] nhưng tình hình mấy năm nay em cũng thấy rồi đó.

[00:18:49] E là...

[00:18:49] Bà ấy là chị ruột của chị.

[00:18:51] Nếu chị đi nói giúp,

[00:18:53] bà ấy nhất định sẽ nể mặt.

[00:18:56] Chị giúp tôi đi, cả đời này tôi sẽ nhớ ơn chị.

[00:19:01] Được rồi, được rồi. Vậy để tôi đi thử xem.

[00:19:03] Em đừng khóc, đừng khóc.

[00:19:05] Bọn trẻ còn ở trên lầu đó.

[00:19:32] Em Hai à. - Vâng.

[00:19:35] Là Lương Tần thị nhờ em đến phải không?

[00:19:37]

[00:19:42] Lỡ như nhà họ Lương thật sự chuyển về quê,

[00:19:45] hai mẹ con họ sẽ không có nơi nào để ở.

[00:19:51] Chị cũng không phải không giúp, nhưng giấy tờ nhà của họ Lương

[00:19:55] là do Lương Tam gia nhờ cậu của em thế chấp.

[00:19:58] Chuyện giữa đàn ông với nhau, chị làm sao hỏi được.

[00:20:03] Cậu của em, con người đó em cũng biết rồi,

[00:20:04] hoàn toàn không cho chị xen vào.

[00:20:06] Vậy... vậy thôi ạ.

[00:20:10] Không thể làm phiền chị được.

[00:20:13] Em Hai này, còn một chuyện nữa.

[00:20:19] Có chuyện gì chị cứ nói đi ạ, chị Cả.

[00:20:23] Là thế này.

[00:20:26] Cậu của em gần đây cứ than phiền với chị,

[00:20:29] nói là khoản tiền mà Phương Bỉnh Đức vay đó,

[00:20:32] mãi không trả được, làm chị khó xử lắm.

[00:20:37] Mấy hôm nay càng nói nhiều hơn.

[00:20:40] Vậy em về nói với Phương Bỉnh Đức,

[00:20:42] trả được bao nhiêu thì cứ trả trước bấy nhiêu ạ.

[00:20:44] Cậu của em nói rồi,

[00:20:46] giật gấu vá vai,

[00:20:47] trả một hai đồng thì không được.

[00:20:50] Cậu ấy muốn trả hết một lần.

[00:20:54] Cái này e là... tình hình trong nhà,

[00:20:57] chị Cả cũng biết mà.

[00:20:59] Em Hai à, đất nền tổ tiên của nhà họ Phương

[00:21:04] không phải có thể bán đi được một ít tiền sao?

[00:21:06] Chị Cả, ý của chị là...

[00:21:07] Không phải ý của chị.

[00:21:09] Đây là lời của cậu em nói.

[00:21:11] Chị cũng là bất đắc dĩ mới nói với em.

[00:21:16] Cái tên Phương Bỉnh Đức này cũng thật không có chí tiến thủ.

[00:21:19] Sớm biết cả đời như vậy,

[00:21:21] năm đó chị đã không làm mai mối.

[00:21:26] Em Hai, em cứ về với Phương Bỉnh Đức

[00:21:29] thương lượng cho kỹ đi nhé.

[00:21:39] Làm sao bây giờ?

[00:21:42] Có nên bàn với Gia Nghi một chút không?

[00:21:46] Nói với con bé,

[00:21:48] cũng chỉ thêm một người phiền lòng.

[00:21:51] Con bé lo cho gia đình đã đủ nhiều rồi.

[00:21:56] Trước đây, con gái lớn bằng Gia Nghi,

[00:21:58] sớm đã gả đi rồi.

[00:22:02] Hy vọng có một gia đình tốt đến hỏi cưới.

[00:22:20] Anh Hai, anh nghĩ cách đi chứ.

[00:22:22] Thật ra chẳng có gì phải bàn cả.

[00:22:25] Chỉ có một chữ thôi: Trộm.

[00:22:28] Không có giấy tờ nhà và giấy nợ,

[00:22:29] cậu của tôi dù có

[00:22:31] la rách trời, dậm gãy chân cũng vô dụng.

[00:22:32] Khánh ca nói đúng, trộm là xong chuyện.

[00:22:35] Ba tôi có đi báo quan cũng vô dụng.

[00:22:39] Ngày mai, nhân lúc mọi người ngủ trưa thì hành động.

[00:22:41] Cẩm Khôn.

[00:22:42] Cậu chịu trách nhiệm dụ cậu của tôi đến nhà cậu.

[00:22:44] Bịa chuyện gì đó để giữ chân ông ấy.

[00:22:46] Thiên Hào, cậu chịu trách nhiệm đi trộm giấy tờ nhà.

[00:22:50] Còn Gia Tuấn, cậu và tôi chịu trách nhiệm yểm trợ.

[00:22:56] Tháng bảy nóng như lửa, tháng chín may áo đông.

[00:23:01] Ngày xuân nắng ấm, có chim vàng anh hót.

[00:23:32] Đứng lại.

[00:23:35] Mẹ, mẹ chưa ngủ ạ?

[00:23:38] Con lại đây.

[00:23:49] Lén lén lút lút làm gì đó?

[00:23:53] Con vào thư phòng đọc sách.

[00:23:56] Vào thư phòng của ba con để đọc sách của ông ấy à?

[00:23:59] Bác, cháu có cùng quan điểm với bác.

[00:24:01] Bức tường này không thể cao hơn mái nhà một thước.

[00:24:04] Bởi vì đất vượng mà tài không tụ.

[00:24:07] Vậy cao bao nhiêu thì hợp?

[00:24:10] So với xà ngang của sảnh thờ,

[00:24:12] năm thước sáu tấc là tốt nhất.

[00:24:13] Giữ được tài khí, lại không cản ánh sáng.

[00:24:16] Ngày xuân nắng ấm, có chim vàng anh hót.

[00:24:23] Tháng bảy nóng như lửa, tháng chín may áo đông.

[00:24:28] Ngày xuân nắng ấm...

[00:24:30] Con nghe cho rõ đây.

[00:24:32] Sau này không được qua lại với đám lính vô lại đó nữa.

[00:24:36] Cũng không được đi chơi bời với Phương Gia Khánh nữa.

[00:24:40] Không lấy được bằng tốt nghiệp, thì liệu hồn với mẹ.

[00:24:44] Ngồi qua đây.

[00:24:47] Đọc ở đây đi.

[00:24:52] Qua đây.

[00:25:01] Bác,

[00:25:02] bác cứ tự nhiên, cháu vẫn chưa nói xong.

[00:25:04] Còn một chỗ nữa cháu muốn nói với bác.

[00:25:05] Mời đi bên này.

[00:25:06] Còn nữa à?

[00:25:08] Bên này quẹo qua con hẻm,

[00:25:09] tiếp đó là giếng trời nhà cháu.

[00:25:11] Bên đó có vài chỗ

[00:25:12] cần phải sửa đổi một chút.

[00:25:14] Mời đi bên này.

[00:25:20] Thật đáng ghét, giữa trưa cũng không để người ta yên.

[00:25:31] Thiên Tuệ, mua gì ngon cho anh thế?

[00:25:35] Anh họ Gia Tuấn, chăm chỉ quá nhỉ.

[00:25:39] Ngon lắm đó, mau ăn đi. Sắp chảy hết rồi.

[00:25:46] Ăn đi, ngon lắm thật mà.

[00:25:48] Chảy hết rồi.

[00:25:54] Mọi người đang giở trò quỷ gì thế?

[00:25:56] Nói cho em biết đi.

[00:25:58] Bên này cái cửa đó thật ra trông cũng khá ổn.

[00:26:05] Anh không nói, em đi hỏi Cẩm Khôn.

[00:26:06] Thiên Tuệ, em không được đi.

[00:26:09] Cũng gần xong rồi, chỉ có vậy thôi, bác.

[00:26:13] Vậy anh nói cho em đi.

[00:26:14] Tháng bảy nóng như lửa, tháng chín may áo đông. Ngày xuân nắng ấm...

[00:26:15]

[00:26:19] Đứng lại.

[00:26:21] Bác, cháu còn quên một nơi quan trọng nhất

[00:26:23] quên nói với bác.

[00:26:26] Còn chỗ nào nữa? Bên này.

[00:26:31] Giếng nước.

[00:26:32] Giếng nước không thể đào ở vị trí này.

[00:26:36] Tôi không định đào giếng nước.

[00:26:38] Đến lúc đó nối nước máy qua là được rồi.

[00:26:41] Thiên Tuệ, đi đâu thế?

[00:26:43] Thiên Hào làm không được, cậu ấy không biết trộm đâu.

[00:26:45] Anh đi vào cùng em.

[00:26:46] Ở cửa phòng khách yểm trợ cho em.

[00:26:48] Tháng bảy nóng như lửa, tháng chín may áo đông.

[00:26:50] Ngày xuân nắng ấm, có chim vàng anh hót.

[00:26:57] Gia Tuấn, đợi em ở đây một lát, ra ngay.

[00:27:01] Mẹ.

[00:27:03] Không ngủ trưa lại chạy đi đâu rồi?

[00:27:07] Con... con không buồn ngủ. Mẹ.

[00:27:12] Mẹ, mẹ không nghỉ ngơi một chút ạ?

[00:27:15] Ngủ trưa rất tốt cho sức khỏe.

[00:27:18] Cả ngày bị mấy đứa làm tức đến đau cả tim,

[00:27:21] ngủ gì cũng vô dụng.

[00:27:26] Mẹ, có một chuyện con phải nói với mẹ.

[00:27:30] Thiên Hào và Phương Gia Khánh họ mắng ba ở ngoài đường đó ạ.

[00:27:34] Sao lại thế?

[00:27:35] Mẹ, mẹ đừng nghe em ấy nói bậy.

[00:27:37] Chúng con chỉ mắng mại bản,

[00:27:39]

[00:27:41] Văn minh kịch gì?

[00:27:43] Ba của các con không mua không bán thì các con ăn gì?

[00:27:47] Đều đi hít gió Tây Bắc à?

[00:27:49]

[00:27:51] Em ấy cũng đi xem.

[00:27:54] Con chỉ xem thôi à?

[00:27:55] Đến cửa trường nữ sinh Khôn Duy chặn đường nữ sinh,

[00:27:57] không phải con à?

[00:27:59] Con lại dám làm ra chuyện như vậy!

[00:28:04] Quỳ xuống cho mẹ! Quỳ xuống!

[00:28:12]

[00:28:15] Không tin mẹ cứ hỏi Gia Tuấn.

[00:28:21] Mẹ không hỏi ai cả, mẹ chỉ hỏi con.

[00:28:24] Cái trường cấp hai này con còn định học bao lâu nữa?

[00:28:28] Cũng là đi học, em gái con cứ nhảy lớp liên tục.

[00:28:32] Còn con thì hay rồi, học cùng lớp với em gái.

[00:28:36] Còn không biết xấu hổ.

[00:29:37] Thiên Tuệ, đi đâu vậy?

[00:29:41] Con ra cửa chơi một ván cờ với Gia Tuấn và mọi người.

[00:29:47] Đừng tưởng mẹ nói Thiên Hào là không liên quan đến con.

[00:29:50] Mẹ còn có chuyện muốn nói đây.

[00:29:54] Gia Tuấn, mau lại đây cầm bàn cờ. Mẹ gọi em.

[00:29:59] Anh với Gia Khánh chơi trước đi, em ra ngay.

[00:30:02] Được, đợi em nhé.

[00:30:07] Mẹ.

[00:30:12] Tháng bảy nóng như lửa...

[00:30:13] Anh Hai.

[00:30:14] Được rồi, được rồi, được rồi.

[00:30:15] Cậu, cậu, chúng ta chơi cờ, chơi cờ.

[00:30:25] Bác đi thong thả.

[00:30:30] Ở đây, ở đây. Giấy tờ nhà của chúng ta.

[00:30:39] Tốt quá, tốt quá.

[00:30:43] Bảy ngày giờ chỉ còn sáu ngày.

[00:30:46] Mẹ nói xem, sáu ngày này cũng dài thật.

[00:30:51] Bà chỉ mong mặt trời lặn xuống,

[00:30:52] mười lăm phút sau lại mọc lên phải không?

[00:30:55] Đương nhiên rồi.

[00:30:58] Mặt trời này mọc lặn thêm sáu lần nữa,

[00:31:01] ngôi nhà lớn của họ Lương sẽ đổi thành họ Tạ thôi.

[00:31:09] Lại đây, lại đây. Bà xem cái bản đồ phong thủy này.

[00:31:12] Sau này, Tạ gia đại viện sẽ là trên nóc dưới hiên,

[00:31:18] đông nổi tây chìm, muốn không phát đạt cũng khó.

[00:31:23] Phát đạt nữa thì sao?

[00:31:26] Ba đứa con quý tử của ông, không đứa nào giữ được gia nghiệp.

[00:31:31] Tôi nói bà này,

[00:31:32] lúc nào cũng dội nước lạnh vào lúc tôi đang hứng khởi.

[00:31:34] Bọn chúng còn nhỏ mà.

[00:31:37] Thiên Hào, Thiên Tuệ còn nhỏ, nhưng Thiên Hựu thì sao?

[00:31:41] Ngoài chuyện làm ăn và phong thủy ra,

[00:31:43] ông cũng nên quản con trai mình đi.

[00:31:47] Nó mà chịu nghe lời tôi,

[00:31:48] thì nó đã không vừa tốt nghiệp

[00:31:49] đã chạy đến nơi đó làm việc.

[00:31:52] Đúng là cái loại ăn cơm nhà vác tù và hàng tổng.

[00:31:55] Chỉ hợp chơi với đám hạ lưu đó thôi.

[00:31:57] Ông nói thế mà nghe được à?

[00:32:01] Ông nên nói chuyện tử tế với nó.

[00:32:04] Tôi lười phí công sức.

[00:32:10] Tôi vừa vào đã thấy Thiên Hào mặt mày ủ rũ,

[00:32:12] là biết cậu ta không làm được rồi.

[00:32:14] Trong lúc vội, tôi liền mách tội cậu ta một trận.

[00:32:16] Cậu đúng là ngốc thật, còn cãi với tôi.

[00:32:19] Tôi đâu có biết cậu định làm gì.

[00:32:20] Nói chuyện khác thì thôi đi, lại cứ nói chuyện đến trường nữ sinh.

[00:32:23] Hại tôi phải quỳ cả buổi.

[00:32:25] Cậu quỳ một lúc thì có là gì.

[00:32:26] Tôi đọc đến khản cả cổ họng đây này.

[00:32:28] Cậu thì có là gì, cậu cứ đọc đi đọc lại có hai câu đó.

[00:32:30] Gia Tuấn còn phải đọc lại cả đoạn "Thất Nguyệt" mấy lần đó.

[00:32:33] Phải không Gia Tuấn? - Đúng vậy đó.

[00:32:35] Đúng rồi, đúng rồi. Tiếng của cậu ấy vừa dứt,

[00:32:36]

[00:32:38] Không ngờ đi được hai bước đã nghe tiếng cậu la lối,

[00:32:40] tôi vội kéo ông ấy lại, nói bừa một hồi.

[00:32:42] Cuối cùng cũng che giấu được.

[00:32:43] Bên tôi còn nguy hiểm hơn.

[00:32:44] Tôi vừa đến cửa, mọi người đoán xem sao?

[00:32:47] Bị mẹ tôi gọi lại. May mà có Gia Tuấn ở cửa yểm trợ,

[00:32:51] nếu không thì lộ hết rồi.

[00:32:52] Đúng rồi, còn nói tôi ngốc, Gia Tuấn còn ngốc hơn tôi.

[00:32:55] Cầm bàn cờ đứng ngây ra đó.

[00:32:57] Làm tôi phải nháy mắt lia lịa, biết không?

[00:32:59] Đó là tại tôi không hiểu ý của Thiên Tuệ.

[00:33:00] Biết không?

[00:33:01] Anh nói với mẹ làm gì "không tin mẹ cứ đi hỏi Gia Tuấn".

[00:33:04] Lỡ mẹ thật sự đi ra hỏi thì sao? Ngốc không chứ.

[00:33:07] Ngốc không chứ.

[00:33:08] Nhưng hôm nay thật sự phải nhờ có Thiên Tuệ.

[00:33:11] Đương nhiên rồi, sau này mọi người có chuyện gì,

[00:33:14] tuyệt đối đừng giấu em.

[00:33:15] Không có em, mọi người chẳng làm được gì đâu.

[00:33:18] Tốt. Tôi quyết định, lần hành động này Thiên Tuệ công đầu.

[00:33:22] Gia Tuấn thứ hai, Thiên Hào thứ ba, Cẩm Khôn thứ tư.

[00:33:26] Còn tôi thì thôi vậy.

[00:33:27] Tôi không đồng ý.

[00:33:28] Nếu không có Cẩm Khôn giữ chân cậu,

[00:33:29] Thiên Tuệ làm gì có cơ hội hành động.

[00:33:31] Hay là Cẩm Khôn thứ hai đi.

[00:33:33] Vậy Cẩm Khôn thứ hai.

[00:33:33] Tôi không đồng ý.

[00:33:35] Chúng ta đều là vì ai? Vì cậu đó.

[00:33:37] Cẩm Khôn không nên có trong bảng xếp hạng.

[00:33:45] Đưa đồ cho tôi.

[00:33:50] Cẩm Khôn...

[00:33:58] Anh Thiên Hựu.

[00:33:59] Đưa đây.

[00:34:10] Chuyện này không thể làm như vậy được, hiểu không?

[00:34:14] Được rồi.

[00:34:15] Chuyện này để anh xử lý, các em đừng quan tâm nữa.

[00:34:26] Anh Thiên Hựu không trách mắng tức là đã đồng ý.

[00:34:28] Chứng tỏ lần hành động này của chúng ta là thành công.

[00:34:30] Cậu nói xem anh Thiên Hựu anh ấy sẽ không...

[00:34:32] Được rồi, Cẩm Khôn, cậu đừng lo.

[00:34:34] Anh Thiên Hựu sẽ có cách tốt hơn, ổn thỏa hơn.

[00:34:37] Anh ấy nhất định sẽ có.

[00:34:39] Cậu Cả về rồi.

[00:34:43] Mẹ.

[00:34:44] Thiên Hựu về rồi.

[00:34:46] Mẹ, còn cơm không ạ?

[00:34:47] Tôi nói có sai đâu.

[00:34:49] Nó mà không đói bụng,

[00:34:50] nó sẽ không nghĩ đến cái nhà này đâu.

[00:34:54] Đứng lại. Sao không gọi ba?

[00:34:58] Ba.

[00:34:59] Lúc vào cửa sao không gọi?

[00:35:01] Còn có quy củ nữa không?

[00:35:06] Xin lỗi, ba.

[00:35:07] Mày có lỗi với tao đó.

[00:35:09] Cả ngày ăn của tao, uống của tao,

[00:35:10] lại còn chạy vặt cho đám nghèo kiết xác đó.

[00:35:12] Còn bày đặt bãi công gì nữa.

[00:35:14] Tao nói cho mày biết, tao mà bãi công một ngày,

[00:35:16] thì mày phải đi hít gió Tây Bắc.

[00:35:19] Thiên Hựu, mệt lắm phải không con?

[00:35:22] Mau đi rửa mặt, mẹ bảo họ dọn cơm.

[00:35:24] Không cần phiền đâu ạ, mẹ.

[00:35:25] Con tự vào bếp ăn tạm một miếng là được rồi.

[00:35:29] Bà xem, bà xem.

[00:35:31] Đây đâu có giống dáng vẻ của một thiếu gia.

[00:35:33] Thể diện của nhà họ Tạ đều bị nó làm cho mất hết rồi.

[00:35:45] Thiên Hựu, đừng giận ba con.

[00:35:49] Con là con trưởng,

[00:35:50] phải làm gương cho các em.

[00:35:53] Vâng.

[00:35:56] Con cũng không còn nhỏ nữa, cho dù không quản chuyện làm ăn,

[00:35:59] cũng phải suy nghĩ đến chuyện của mình đi chứ.

[00:36:06] Nhị tiểu thư nhà họ Phạm ở phố Phùng Nguyên, con đã gặp rồi.

[00:36:09] Dung mạo xinh đẹp, phẩm hạnh đoan chính.

[00:36:11] Cầm kỳ thư họa, thứ gì cũng giỏi.

[00:36:14] Với nhà chúng ta cũng xem như môn đăng hộ đối.

[00:36:17] Chỉ là bây giờ con...

[00:36:21] Con gái bây giờ,

[00:36:22] đều hy vọng đàn ông làm ăn đàng hoàng.

[00:36:25] Con nói xem?

[00:36:27] Mẹ, con còn có việc, phải đi gấp.

[00:36:29] Con trai, con ngay cả thời gian nghe mẹ nói một câu

[00:36:33] cũng không có sao?

[00:36:34] Đúng rồi, mẹ. Lưng mẹ không được tốt.

[00:36:36] Đây là đơn thuốc con tìm cho mẹ.

[00:36:38] Nghe nói rất hiệu quả, mẹ thử xem.

[00:36:40] Lưng không tốt là chuyện nhỏ, tâm bệnh của mẹ còn nặng hơn.

[00:36:46] Nặng lắm sao ạ?

[00:36:48] Vậy con đi tìm đơn thuốc cho mẹ ngay.

[00:36:52] Con...

[00:36:55] Đúng là cái đồ nghiệt chướng đánh không được, mắng không xong.

[00:37:00] Cứ thế, chuyện trộm giấy tờ nhà,

[00:37:02] cuối cùng cũng không gây ra sóng gió lớn hơn.

[00:37:04] Tình bạn của chúng tôi cũng đã trải qua một lần thử thách.

[00:37:08] Đương nhiên, tôi không biết anh Cả sẽ làm cách nào để cứu vãn

[00:37:11] vận rủi phải chuyển khỏi Nam Châu Lý của Gia Tuấn và Cẩm Khôn.

[00:37:14] Nhưng chúng tôi luôn tràn đầy niềm tin vào anh ấy.

[00:37:17] Bởi vì anh ấy là anh Cả của chúng tôi.

[00:37:19] Vóc người của tôi tuy thấp hơn các người,

[00:37:22] nhưng nếu các người vì thế mà coi thường tôi,

[00:37:23] tôi sẽ lập tức chặt đầu các người,

[00:37:26] để xóa bỏ sự khác biệt này.

[00:37:27] Đây là Napoleon nói đó.

[00:37:28] Bạo lực, kẻ vũ phu độc đoán.

[00:37:32] Tôi không thích nhất câu nói này của Napoleon.

[00:37:36] Lịch sử chứng minh ông ta là một quân chủ thất bại.

[00:37:38] Trị vì đất nước phải dựa vào dân chủ và quần chúng,

[00:37:41] ví dụ như Lenin.

[00:37:43] Chính sách kinh tế mới của ông ấy rất được lòng dân.

[00:37:46] Đây hoàn toàn là hai chuyện khác nhau, không có gì để so sánh.

[00:37:49] Không nói với anh nữa. Gia Tuấn, anh nói xem?

[00:37:52] Anh thấy cũng không phải là một chuyện.

[00:37:56] Nhưng mà Thiên Tuệ, em nói cũng không sai.

[00:38:00] Chán thật.

[00:38:01] Cẩm Khôn, Cẩm Khôn.

[00:38:03] Nói suy nghĩ của cậu xem.

[00:38:06] Mọi người nói xem anh Thiên Hựu sẽ không đem thứ đó

[00:38:08] trả lại chứ? Cậu thấy sao?

[00:38:11] Cậu này...

[00:38:12] Anh Cả của tôi là người như vậy sao?

[00:38:14] Chán thật, không chơi với mọi người nữa.

[00:38:19] Cẩm Khôn, anh Thiên Hựu đã nói rồi mà,

[00:38:21] anh ấy sẽ xử lý.

[00:38:22] Tôi biết, nhưng mà...

[00:38:24] Cẩm Khôn, đều tại cậu.

[00:38:25] Làm người có tiền nhất tức giận bỏ đi rồi, cậu trả tiền đi.

[00:38:28] Tôi không đủ tiền. Chỉ có từng này thôi.

[00:38:32] Góp tiền đi.

[00:38:35] Đi theo tôi, đi theo tôi.

[00:38:37] Đi đâu?

[00:38:38] Đi đi, đi rồi sẽ biết.

[00:38:39] Chưa trả tiền mà.

[00:38:40] Để tôi, để tôi.

[00:38:42] Đi đâu vậy?

[00:38:43] Đi rồi sẽ biết. Đi.

[00:38:49] Thiên Hựu, về hướng đi sau khi tốt nghiệp,

[00:38:54] em muốn nghe ý kiến của anh.

[00:38:57] Anh tôn trọng sự lựa chọn của em.

[00:38:58] Em muốn đến làm việc trên thuyền phúc âm của nhà thờ,

[00:39:04] để chữa bệnh cho những người dân khốn khổ.

[00:39:06] Thiên Hựu, anh thấy sao?

[00:39:08] Rất tốt. Học sinh của trường nữ y Hạ Cát lên thuyền phúc âm,

[00:39:12] em là người đầu tiên.

[00:39:13] Thật sự khiến anh khâm phục từ đáy lòng.

[00:39:15] Tốt quá rồi, Thiên Hựu. Cảm ơn sự ủng hộ của anh.

[00:39:22] Gia Nghi, thời gian này anh rất bận.

[00:39:25] Buổi tối phải khắc bản in truyền đơn,

[00:39:26] ban ngày phải tham gia các cuộc họp.

[00:39:28] E là không thể thường xuyên ở bên em được.

[00:39:31] Không sao đâu.

[00:39:32] Anh phải chú ý sức khỏe, đừng mệt quá.

[00:39:35] Làm việc vì công nhân, anh không bao giờ thấy mệt.

[00:39:38] Hôm kia anh đã tham gia

[00:39:39]

[00:39:43]

[00:39:45] phấn khích đến mức cả đêm không ngủ được.

[00:39:48] Gia Nghi, em sẽ không cười anh chứ?

[00:39:50] Sao em lại cười chứ?

[00:39:51] Thầy ấy là lãnh tụ tinh thần của anh mà.

[00:39:53] Đúng vậy, anh sùng bái, kính ngưỡng thầy ấy từ đáy lòng.

[00:39:57] Rất muốn trở thành người như thầy ấy.

[00:39:59] Thầy ấy thật quá vĩ đại.

[00:40:01] Chỉ trong một tuần đã tổ chức được

[00:40:02] cuộc đại bãi công của hàng vạn người.

[00:40:03] Hơn nữa còn nhận được sự hưởng ứng của cả nước.

[00:40:05] Thắng lợi lần này vô cùng triệt để.

[00:40:08] Thiên Hựu, sao em lại cảm thấy

[00:40:11] có người đang theo dõi chúng ta vậy?

[00:40:17] Không sao, là Thiên Tuệ và Gia Tuấn họ đó.

[00:40:21] Là họ à. Vậy làm sao bây giờ?

[00:40:25] Chuyện của chúng ta,

[00:40:25] không cần phải công bố với bất kỳ ai,

[00:40:27] nhưng cũng không cần phải che giấu.

[00:40:29] Để mọi người biết theo cách này,

[00:40:31] thật ra cũng rất thú vị, em nói xem?

[00:40:37] Nghe lời anh là được.

[00:40:47] Anh nói xem sao lại thế này?

[00:40:49] Em thấy thế này không tốt à?

[00:40:51] Em thấy họ rất hợp nhau.

[00:40:53] Thanh mai trúc mã, lại còn cùng chung chí hướng.

[00:40:56] Thật thời thượng, thật lãng mạn.

[00:40:59] Thật là một đôi tình nhân đáng ngưỡng mộ.

[00:41:02] Nhưng mà...

[00:41:04] Nhưng mà cái gì? Em thấy chỗ nào không tốt?

[00:41:07] Em thấy chỗ nào cũng tốt, thật đó.

[00:41:10] Nếu như tay của anh Thiên Hựu

[00:41:11] có thể nắm tay chị gái thì còn tuyệt hơn nữa.

[00:41:12] Phải không? - Ừm.

[00:41:14] Anh Cả của anh là quân tử, là quý ông.

[00:41:17] Nồng nhiệt một cách kín đáo là sự tôn trọng lớn nhất dành cho phái nữ.

[00:41:21] Sự tôn trọng bản thân nó chính là tình yêu.

[00:41:22] Phải, tôn trọng chính là yêu.

[00:41:27] Gia Tuấn, anh nói xem?

[00:41:30] Phải.

[00:41:33] Hai người có bao nhiêu tiền?

[00:41:37] Đây.

[00:41:38] Keo kiệt thật.

[00:41:39] Tôi chỉ có từng đó thôi.

[00:41:41] Tôi muốn mời Mạch Quỳnh xem phim, đi cùng tôi đi.

[00:41:43] Chúng tôi đi cùng anh xem phim với cô ấy,

[00:41:45] không hợp lắm đâu.

[00:41:46] Ai cho cậu xem phim? Mơ đẹp à.

[00:41:48] Ba của Mạch Quỳnh thích thiếu gia nhà giàu.

[00:41:50] Tôi là muốn cậu giúp tôi hẹn cô ấy ra.

[00:41:52] Tôi không đi.

[00:41:52] Đi không?

[00:41:53] Tôi thật sự không đi.

[00:41:54] Thiên Hào, cậu đi với tôi, được không?

[00:41:55] Lương Cẩm Khôn, tôi nói cho cậu biết.

[00:41:56] Cậu ở lại đây cũng là thừa thãi.

[00:41:58] Thiên Tuệ thích là em trai tôi.

[00:42:00] Cậu đừng có mơ nữa.

[00:42:12] Bán hoa.

[00:42:13] Bán hoa.

[00:42:15] Bán hoa.

[00:42:18] Bán hoa.

[00:42:20] Gái xinh trai đẹp thật xứng đôi.

[00:42:21] Mua một cành giải ngữ hoa, rất thú vị đó.

[00:42:26] Tôi muốn hai cành. Không cần thối.

[00:42:30] Hai người nhất định sẽ yêu thương nhau trọn đời.

[00:42:31] Cảm ơn.

[00:42:32] Tôi cũng muốn một cành.

[00:42:35] Đi thôi, Gia Tuấn.

[00:42:37] Cảm ơn.

[00:42:39] Bán hoa, bán hoa.

[00:42:44] Lẻ.

[00:42:45] Chẵn.

[00:42:47] Lẻ.

[00:42:48] Chẵn.

[00:42:50] Lẻ.

[00:42:51] Chẵn.

[00:42:53] Lẻ.

[00:42:54] Chẵn.

[00:43:00] Gia Tuấn bị trụi lủi rồi.

[00:43:02] Cậu xem tôi này, tôi cũng giống cậu,

[00:43:03] đều chỉ còn lại một cánh. Cậu xem.

[00:43:06] Hoa tôi mua, có liên quan gì đến cậu chứ?

[00:43:08] Giải ngữ hoa gì chứ, chẳng vui chút nào.

[00:43:11] Thiên Tuệ.

[00:43:17] Thiên Tuệ, em không nên đối xử với Cẩm Khôn như vậy.

[00:43:33] Lương Cẩm Khôn.

[00:43:35] Anh Lương.

[00:43:37] Sao lại là anh?

[00:43:38] Không phải anh Gia Khánh mời chị xem phim sao?

[00:43:42] Phim chán quá, tôi chuồn ra ngoài rồi.

[00:43:45] Đang trên đường về nhà thì gặp anh.

[00:43:52] Khi chị phát hiện người mời chị xem phim là anh Gia Khánh,

[00:43:54] chứ không phải Tạ Thiên Hào,

[00:43:55] bộ phim liền trở nên vô vị, phải không?

[00:43:59] Vốn dĩ là vậy mà.

[00:44:00] Làm sao tôi có thể

[00:44:01] đi xem phim với một thợ gò đồng được chứ.

[00:44:05] Sao anh lại ở đây?

[00:44:07] Không thấy à? Tôi đang đi dạo.

[00:44:10] Anh có phải đang không vui không?

[00:44:16] Tôi có không vui à?

[00:44:17] Hơn nữa, tôi không vui thì có liên quan gì đến chị?

[00:44:21] Chúng ta đi ăn khuya đi.

[00:44:24] Tôi không có tiền, chị mời tôi đi.

[00:44:28] Sao lại để phụ nữ mời khách chứ?

[00:44:29] Bản thân còn là một thiếu gia nữa.

[00:44:32] Tôi nói cho chị biết,

[00:44:33] chị đừng làm phiền tôi nữa, đi tìm Phương Gia Khánh đi.

[00:44:36] Tôi... tôi muốn trả lại áo sườn xám cho anh.

[00:44:43] Thật à?

[00:44:44] Đi nhanh lên được không?

[00:45:00] Ở ngay phía trước rồi.

[00:45:02] Chị có muốn vào trong ngồi một lát không?

[00:45:04] Không cần, chị đi lấy đi, tôi đợi ở đây. Chắc chắn rồi, đây là phụ đề tiếng Việt cho tệp bạn đã cung cấp.

[00:45:07] Đi đi.

[00:45:35] Mạch Quỳnh, Mạch Quỳnh.

[00:45:36] Hôm qua sao em đột nhiên bỏ đi vậy? Giận hả?

[00:45:40] Đâu có, em chỉ thấy phim nước ngoài không hay.

[00:45:44] Còn không hay bằng hát kịch Quảng Đông nữa.

[00:45:45] Ồ, vậy lần sau anh mời em đi xem kịch.

[00:45:48] Anh đưa em về nhà được không?

[00:45:51] Lát nữa em còn đi mua đồ. Em đi trước nhé.

[00:45:58] Anh Khánh, em thấy Mạch Quỳnh vừa thực dụng vừa quê mùa.

[00:46:02] Căn bản là không xứng với anh.

[00:46:03] Anh biết cái quái gì chứ!

[00:46:06] Cô ấy đẹp.

[00:46:07] Làm gì?

[00:46:09] Đi mau!

[00:46:10] Thằng nhãi này! Đuổi theo!

[00:46:29] Em gái, em đi đâu vậy?

[00:46:33] Đừng đi mà, chúng ta làm quen chút đi.

[00:46:36] Các anh muốn làm gì?

[00:46:37] Chúng ta làm quen chút đi.

[00:46:39] Thiên Hào!

[00:46:40] Anh Hai.

[00:46:41] Tụi bây đừng chạy! Đừng chạy nữa, đừng chạy!

[00:46:44] Đứng lại cho tao!

[00:46:47] Nói xem, sao hai đứa hôm nay không đi học?

[00:46:50] Thầy giáo nói gì?

[00:46:51] Thầy giáo rất không hài lòng việc các em trốn học trước khi tốt nghiệp.

[00:46:53] Kệ thầy nói gì thì nói.

[00:46:55] Anh tên A Long. Em tên gì?

[00:46:58] Anh đừng qua đây. Anh qua đây tôi la lên đó!

[00:47:00] La lên? Anh la giúp em.

[00:47:02] Có người! Sàm sỡ!

[00:47:03] Có người! Sàm sỡ!

[00:47:05] Mấy người đang nói gì vậy?

[00:47:06] Cứu mạng! Cứu mạng! Mau tới đây!

[00:47:09] Là Mạch Quỳnh.

[00:47:09] Cứu mạng! Cứu mạng!

[00:47:11] Ở bên kia, mau lên!

[00:47:12] Các người đợi đã!

[00:47:14] Cứu mạng! Cứu mạng! Cứu mạng!

[00:47:18] Dừng tay!

[00:47:22] Cẩm Khôn, cứu em!

[00:47:23] Cẩm Khôn, cứu em!

[00:47:31] Tụi bây cút hết cho tao!

[00:47:36] Mấy thằng nhãi ranh này.

[00:47:38] Người đẹp, cây dao này của anh...

[00:47:40] Đánh!

[00:47:45] Đuổi, đuổi, đuổi! Đuổi!

[00:47:49] Mạch Quỳnh, chạy mau!

[00:48:02] Đứng lại! Đứng lại, đừng chạy!

[00:48:06] Đứng lại! Đứng lại!

[00:48:11] Đừng chạy! Đứng lại!

[00:48:12] Mẹ kiếp, mày tưởng tao sợ mày à?

[00:48:13] Anh Hai, làm sao đây?

[00:48:15] Qua đây, qua đây.

[00:48:16] Đưa dao cho tao!

[00:48:18] Lúc lão tử Giang Long này chơi dao...

[00:48:20] thì tụi bây còn đái dầm đó. Đưa đây!

[00:48:23] Gia Khánh!

[00:48:24] Anh Hai!

[00:48:26] Anh Khánh!

[00:48:27] Anh Khánh!

[00:48:34] Mẹ kiếp, mày muốn chết!

[00:48:41] Anh Hai, chạy mau!

[00:48:41] Thằng khốn nạn!

[00:48:43] Cẩm Khôn! Cẩm Khôn, chạy mau!

[00:49:12] Nhớ kỹ, không có chuyện gì xảy ra hết, nghe chưa?

[00:49:16] Anh họ Gia Tuấn!

[00:49:20] Anh họ Gia Tuấn, anh về rồi!

[00:49:21] Sao giờ anh mới về, em đợi anh lâu lắm rồi.

[00:49:23] Anh đi đâu vậy?

[00:49:25] Thiên Huệ, em đang đợi anh à?

[00:49:29] Đang chơi xích đu à? Xích đu này vui không?

[00:49:35] Cái xích đu này treo đây mấy năm rồi.

[00:49:37] Anh đâu phải lần đầu thấy.

[00:49:38] Vậy sao? Treo mấy năm rồi à?

[00:49:40] Hôm nay anh sao vậy?

[00:49:46] Không sao cả.

[00:49:48] Anh chẳng biết nói dối gì cả.

[00:49:50] Nhìn là biết mấy anh lại làm chuyện xấu gì rồi.

[00:49:53] Không có, không có, không có.

[00:49:54] Tụi anh thật sự không làm gì cả.

[00:49:56] Nói mau!

[00:50:02] Vậy tụi anh nói cho em, em không được nói cho người khác.

[00:50:05] Phải xem là chuyện gì đã.

[00:50:07] Chuyện đàng hoàng thì em còn muốn giúp.

[00:50:09] Gia Khánh và Thiên Hào trốn học.

[00:50:11] Tôi và Gia Tuấn giúp che giấu.

[00:50:13] Không ngờ bị thầy giáo phát hiện.

[00:50:15] Sáng mai bốn đứa tụi tôi cùng bị phạt.

[00:50:18] Phương Gia Khánh, lần nào cũng là anh!

[00:50:20] Dẫn Thiên Hào không học hành đàng hoàng, còn liên lụy Gia Tuấn.

[00:50:22] Em đi nói cho dì Hai.

[00:50:26] Vẫn là cậu được đó.

[00:50:28] Cái lưỡi này của cậu...

[00:50:29] đúng là sinh ra để nói dối mà.

[00:50:31] Tôi đâu có muốn nói dối.

[00:50:32] Lời nói dối này không cao tay chút nào.

[00:50:34] Không cần đợi đến sáng mai.

[00:50:36] Hôm nay chúng ta đều bị phạt.

[00:51:06] Gia Tuấn, xin lỗi.

[00:51:08] Không ngờ lại liên lụy đến anh.

[00:51:11] Thiên Huệ, không phải chuyện của em.

[00:51:14] Em mau về ngủ đi.

[00:51:17] Đại trượng phu, đao quang kiếm ảnh còn trải qua rồi.

[00:51:19] Chút gian nan này có là gì.

[00:51:31] Lại đánh nhau à? Hôm nay ai đánh ai?

[00:51:35] Tụi con trốn học.

[00:51:37] Có lý do không?

[00:51:38] Có, có ạ. Anh Khánh bảo con đi cùng anh ấy hẹn hò Mạch Quỳnh.

[00:51:44] Được rồi, Thiên Hào, quỳ tiếp đi.

[00:51:47] Thiên Huệ, ra đây, đừng trốn nữa.

[00:51:54] Anh Cả, mấy anh ấy quỳ lâu lắm rồi.

[00:52:00] Thiên Huệ, về đây với anh.

[00:52:18] Sao em không nói gì?

[00:52:20] Sao em phải nói? Em không muốn nói dối.

[00:52:22] Anh Hai!

[00:52:23] Không quỳ nữa!

[00:52:32] Gia Tuấn, xem thử có ngay không?

[00:52:36] Bên phải cao hơn một chút... Không, không phải, là bên trái.

[00:52:41] Gia Tuấn, làm ơn tập trung chút được không?

[00:52:44] Lúc thì bên trái, lúc thì bên phải.

[00:52:45] Tụi này mỏi tay lắm rồi.

[00:52:46] Gia Tuấn, Cẩm Khôn, có chuyện rồi!

[00:52:51] Có chuyện gì?

[00:52:52] Gã đó...

[00:52:55] Gia Tuấn, cậu thật là...

[00:52:56] Không phải đã hẹn anh Khánh ăn trưa sao?

[00:52:58] Anh ấy chắc chắn đang đợi sốt ruột rồi.

[00:53:00] Phải đó, phải đó. Anh Khánh nổi giận rồi.

[00:53:02] Đi, đi.

[00:53:04] Ở đây nhờ hai cậu nhé. Tạm biệt.

[00:53:12] Xem kìa, lên báo rồi.

[00:53:15] Anh Hai, làm sao bây giờ?

[00:53:18] Người đã chết rồi, còn làm sao được.

[00:53:20] Dù sao cũng không ai biết là chúng ta làm.

[00:53:21] Đúng, dù sao cũng không ai thấy.

[00:53:25] Cẩm Khôn, cậu nói xem?

[00:53:27] Tôi nghe lời anh Khánh.

[00:53:33] Anh Hai, em thấy chúng ta nên đi đầu thú.

[00:53:37] Tuy người đó là kẻ xấu, nhưng dù sao...

[00:53:39] Đi đi đi! Dù sao cái quái gì!

[00:53:41] Muốn đi thì cậu tự đi đi!

[00:53:42] Tôi và Thiên Hào không làm gì cả.

[00:53:43] Chúng tôi đi hẹn hò Mạch Quỳnh, đúng không?

[00:53:45] Đúng vậy, Mạch Quỳnh có thể chứng minh.

[00:53:48] Anh Khánh.

[00:53:49] Nếu Mạch Quỳnh kể chuyện đánh nhau cho người khác...

[00:53:51] sẽ phiền phức lắm đó.

[00:53:53] Đi, tìm Mạch Quỳnh. Đi!

[00:53:55] Anh Khánh, anh Hai!

[00:53:59] Cẩm Khôn, cậu thấy chúng ta có nên đi đầu thú không?

[00:54:03] Dù sao trước khi chúng ta đi, hắn vẫn chưa chết.

[00:54:05] Sau đó xảy ra chuyện gì, làm sao tôi biết.

[00:54:07] Sao cậu có thể nói vậy?

[00:54:08] Rõ ràng là chúng ta đã giết hắn.

[00:54:11] Cho dù không dám đi đầu thú,

[00:54:13] cũng không thể...

[00:54:14] cũng không thể không có can đảm thừa nhận với chính mình sao?

[00:54:17] Làm người phải thành thật, đó là điều tối thiểu.

[00:54:21] Nếu các cậu không chịu đi,

[00:54:23] tôi đi.

[00:54:24] Gia Tuấn! Gia Tuấn, cậu đừng đi!

[00:54:28] Ba tôi mà biết sẽ đánh chết tôi mất.

[00:54:30] Cậu không cần sợ, tôi sẽ nói là một mình tôi làm.

[00:54:32] Làm sao có thể chứ?

[00:54:33] Cậu đến Thiên Huệ còn lừa không được,

[00:54:34] sao có thể lừa được sở cảnh sát chứ?

[00:54:36] Không phải cậu đã nói sao? Làm người phải thành thật.

[00:54:40] Chuyện này là chúng ta cùng làm.

[00:54:41] Cậu một mình nhận tội cũng là không thành thật.

[00:54:47] Tôi thấy làm sai mà không nhận là không đúng.

[00:54:50] Người này...

[00:54:51] là du đãng xã hội đen từ Hồng Kông chạy qua.

[00:54:53] Chúng ta là vì dân trừ hại.

[00:54:54] Tôi thấy không phải là chuyện sai trái gì.

[00:54:58] Vậy chúng ta càng nên quang minh chính đại.

[00:54:59] Phải quang minh chính đại.

[00:55:02] Nhưng Gia Tuấn, cậu nghĩ xem,

[00:55:03]

[00:55:05] Nếu bị sở cảnh sát bắt đi điều tra,

[00:55:07]

[00:55:08] cũng không chụp ảnh tốt nghiệp được, tiếc lắm.

[00:55:10] Hay là chuyện này, đợi sau khi tốt nghiệp rồi nói, được không?

[00:55:13] Không, tôi cho rằng như vậy không tốt.

[00:55:15] Cậu cho là không tốt là chuyện của cậu.

[00:55:16] Ba người chúng tôi cho là như vậy,

[00:55:17] cậu nên nghe theo chúng tôi.

[00:55:19] Thiểu số phục tùng đa số.

[00:55:21] Được không?

[00:55:23] Đi.

[00:55:28] Các cậu không biết tình hình lúc đó đâu.

[00:55:30] Gã côn đồ đó cao to lực lưỡng,

[00:55:32] tay còn cầm dao nữa.

[00:55:34] Nhưng anh ấy không hề sợ hãi.

[00:55:36] Lúc đó anh ấy hoàn toàn bị sự phẫn nộ thôi thúc.

[00:55:39] Chỉ thấy anh ấy hét lớn một tiếng, lao ra khỏi đám đông,

[00:55:42] lao lên đấm cho gã côn đồ một cú.

[00:55:44] Các cậu đoán xem sao?

[00:55:45] Gã côn đồ sợ đến tè ra quần, vắt chân lên cổ mà chạy.

[00:55:48] Đừng cười, thật đó.

[00:55:50] Mạch Quỳnh, không phải lúc nãy em nói...

[00:55:52] Phương Gia Khánh là người đầu tiên xông lên sao?

[00:55:54] Sao giờ lại nói là Lương Cẩm Khôn?

[00:55:56] Họ là ai không quan trọng.

[00:55:58] Quan trọng là họ đều là thiếu gia Tây Quan.

[00:56:00] Họ đều đang bảo vệ em.

[00:56:12] Đừng lo.

[00:56:14] Một mẩu tin nhỏ không đáng chú ý,

[00:56:17] sẽ không ai để ý đâu.

[00:56:19] Cậu chắc chứ?

[00:56:21] Tôi chắc, tôi chắc chắn, thật đó.

[00:56:24] Nhưng trong lòng tôi cứ nghĩ...

[00:56:26] Lương Cẩm Khôn, cậu qua đây cho tôi!

[00:56:29] Anh Khánh, anh sao vậy?

[00:56:32] Cậu gặp Mạch Quỳnh chưa?

[00:56:33] Cậu còn dám nói à?

[00:56:35] Có phải cậu lén lút sau lưng tôi hẹn hò với Mạch Quỳnh không?

[00:56:37] Tôi... tôi thề với trời, tuyệt đối không có!

[00:56:39] Không có? Vậy tại sao cô ấy không chịu gặp tôi?

[00:56:42] Tại sao hôm qua cô ấy lại gọi tên cậu đầu tiên?

[00:56:45] Đúng vậy, tôi cũng nghe thấy. "Cẩm Khôn, cứu em!"

[00:56:48] Nói nhỏ thôi!

[00:56:52] Anh hùng cứu mỹ nhân, thật đáng ngưỡng mộ.

[00:56:55] Em đừng hiểu lầm. Bọn anh đang nói chuyện của người khác, phải không?

[00:56:56] Đúng.

[00:56:57] Đúng, đúng, đúng! Cậu còn muốn chối cãi?

[00:57:00] Mạch Quỳnh khoe khoang khắp nơi,

[00:57:01] cả trường nữ sinh Khôn Duy đều đồn ầm lên rồi.

[00:57:03] Thiếu gia ở hẻm Nam Châu,

[00:57:04] vì cô ấy mà đánh nhau với côn đồ, còn dùng cả dao.

[00:57:06] Cậu còn ân cần đưa cô ấy về nhà.

[00:57:07] Tôi không hề có! Tuyệt đối không có!

[00:57:09] Anh đúng là nhàm chán.

[00:57:11] Anh Khánh, còn gì để nói nữa?

[00:57:12] Cậu đừng có ngụy biện!

[00:57:13] Anh Hai, anh Hai!

[00:57:14] Gia Tuấn, đừng đuổi theo họ. Em biết ngay mà.

[00:57:16] Chắc chắn là do ba kẻ nhàm chán đó làm.

[00:57:18] Sau này chúng ta đừng để ý đến họ nữa.

[00:57:21] Thiên Huệ, hôm đó anh cũng ở đó.

[00:57:23] Anh cũng đánh nhau.

[00:57:24] Cái gì? Anh cũng vì Mạch Quỳnh mà đi đánh nhau?

[00:57:29] Không thể nào! Anh nói bậy!

[00:57:31] Anh không nói bậy.

[00:57:35] Tại sao anh lại làm chuyện hoang đường như vậy?

[00:57:39] Anh không thấy hoang đường. Chỉ là...

[00:57:42] Anh hùng! Anh giỏi lắm!

[00:57:44] Em đã nhìn lầm người rồi! Anh Cả của em cũng nhìn lầm người!

[00:58:11] Tôi đảm bảo trong vòng ba ngày sẽ điều tra rõ ràng,

[00:58:13] ai đã giết A Long.

[00:58:17] Đảm bảo ngài và chuyện này không có chút quan hệ nào.

[00:58:21] Ngài Charles, ngài cứ một vạn lần yên tâm.

[00:58:23] Một vạn lần yên tâm.

[00:58:26] Được, được, được... ài... ài... ài...

[00:58:35] Lũ người Anh này, đúng là đồ khốn nạn.

[00:58:37] Thuê người giết người không nhận tội,

[00:58:39] còn muốn đòi lại một ngàn đồng đó. Hắn mơ đi!

[00:58:42] Ai đó?

[00:58:47] Đội trưởng Lô, ông chủ Tạ vẫn đang đợi.

[00:58:49] Bảo hắn đi nhanh lên. - Vâng.

[00:58:52] Lô Khôi, tờ ngân phiếu đó tìm thấy chưa?

[00:58:55] Tôi đã lục soát trong ngoài cái xác đó một lượt rồi,

[00:58:57] không thấy ngân phiếu nào cả.

[00:58:59] Vậy thì mau đi tìm đi!

[00:59:01] Biết đâu lại rơi ở bờ sông.

[00:59:05] Cục trưởng.

[00:59:06] Hiện giờ ngân phiếu không phải là quan trọng nhất.

[00:59:10] Ngân phiếu đó chính là tiền đó!

[00:59:12] Là năm trăm đồng bạc đại dương đó!

[00:59:14] Phải, năm trăm đồng bạc đại dương.

[00:59:15] Nhưng cái phong bì mới là phiền phức lớn.

[00:59:17] Phong bì? Đúng vậy!

[00:59:19] Trong phong bì có giấy nợ có ký tên ngài viết cho A Long,

[00:59:21] và tấm ảnh của người họ Tô đó, đúng không?

[00:59:25] Nếu A Long bị đội kiểm tra lao công xử lý,

[00:59:27] rất có khả năng phong bì đã rơi vào tay họ.

[00:59:29] Sẽ rất nhanh tìm đến đầu ngài.

[00:59:32] Phải làm sao đây? Phải làm sao đây?

[00:59:37] Xin lỗi, xin lỗi.

[00:59:39] Cục trưởng, thật sự xin lỗi.

[00:59:42] Tôi thật sự có việc gấp.

[00:59:44] Hôm nay tôi có việc, ngày mai anh đến được không?

[00:59:48] Tôi biết ngài bận, Cục trưởng.

[00:59:50] Nhưng... nhưng chuyện của tôi cũng gấp lắm.

[00:59:52] Một lô tơ sống của tôi bị thuộc hạ của ngài giữ lại.

[00:59:55] Ngài nhất định phải nghĩ cách giúp.

[00:59:57] Tôi không có thời gian nghe anh lôi thôi. Đi đi đi!

[01:00:01] Đi đi!

[01:00:05] Cục trưởng!

[01:00:07] Làm gì?

[01:00:09] Cầm lấy, cầm lấy!

[01:00:10] Anh cút cho tôi! Cút!

[01:00:13] Đi nhanh đi! Đi nhanh đi!

[01:00:15] Anh không thấy ông ấy đang bận sao?

[01:00:17] Trở mặt như lật sách!

[01:00:29] Cục trưởng, chuyện này ngài đừng quá lo lắng.

[01:00:32] Trước tiên hãy tìm cách ổn định người Anh.

[01:00:34] Bên tôi sẽ cho người đi tìm phong bì.

[01:00:37] Lỡ như chỉ là côn đồ thanh toán nhau,

[01:00:39] sau khi tìm được phong bì thì giết người diệt khẩu,

[01:00:41] coi như là mọi chuyện êm xuôi.

[01:00:44] Nếu thật sự có dính líu đến công đoàn,

[01:00:48] chúng ta hãy nghĩ cách sau cũng không muộn.

[01:00:51] Được, bên Charles tôi sẽ đối phó.

[01:00:54] Cậu mau đi tìm phong bì.

[01:00:55] Mẹ kiếp, nếu thật sự tìm đến cửa...

[01:01:04] lão tử cũng không nhận!

[01:01:05] Tiểu thư, cô sao vậy? Ai chọc cô giận?

[01:01:09] Cô đừng đập nữa, đừng đập mà!

[01:01:11] Không được, không được! Bình hoa này là của phu nhân...

[01:01:15] Không cần cô lo, cút ra ngoài!

[01:01:38] Mẹ, đừng để ý nó.

[01:01:40] Lúc này luôn có chút tính khí thất thường,

[01:01:42] cứ để nó là được.

[01:01:43] Lúc này?

[01:01:45] Ý gì?

[01:01:48] Con nói là tuổi của nó.

[01:01:49] Đang là tuổi đa sầu đa cảm.

[01:01:51] Vài năm nữa là sẽ ổn thôi.

[01:01:53] Cái tính đó của nó, hai mươi năm nữa cũng không ổn được.

[01:01:57] Còn con nữa, con chưa bao giờ kiên nhẫn ngồi xuống...

[01:02:00] nghe mẹ nói chuyện đàng hoàng.

[01:02:02] Mẹ, mẹ nói đi, con nghe đây.

[01:02:07] Thiên Hữu à, ảnh của con, cô Phạm đã xem rồi.

[01:02:11] Nhờ người nhắn lại là rất ưng ý con.

[01:02:15] Mẹ, con ăn no rồi. Con đi đây.

[01:02:16] Con trai.

[01:02:19] Ngoài ăn và ngủ ra,

[01:02:20] con không thể ở nhà thêm một chút sao?

[01:02:23] Người ngoài còn quan trọng hơn người nhà sao?

[01:02:29] Thiên Hào và Thiên Huệ sắp tốt nghiệp trung học rồi,

[01:02:32] một đứa thì quậy phá không ra thể thống gì,

[01:02:34] một đứa thì suốt ngày lông bông bên ngoài không về nhà.

[01:02:37] Con là anh Cả,

[01:02:38] hỏi han một chút về tương lai của các em,

[01:02:41] cũng là điều nên làm chứ?

[01:02:45] Được, con không đi.

[01:02:47] Đợi Thiên Huệ khóc xong, Thiên Hào về,

[01:02:49] con sẽ nói chuyện với từng đứa.

[01:02:52] Không chỉ là chuyện của chúng,

[01:02:55] còn có ba của con.

[01:02:58] Chuyện làm ăn con không hiểu chút nào,

[01:03:00] cũng không có chút hứng thú.

[01:03:04] Ba con muộn thế này vẫn chưa về,

[01:03:06] không biết có gặp phiền phức gì không.

[01:03:08] Ông ấy có thể có phiền phức gì chứ?

[01:03:11] Chỉ là chuyện kiếm được nhiều hay ít tiền thôi.

[01:03:13] Thiên Hữu, con không thể nói như vậy.

[01:03:17] Thời buổi binh hoang mã loạn này,

[01:03:18] lỡ như chiến tranh lan đến thành Quảng Châu,

[01:03:20] thì phải dùng tiền đổi mạng đó.

[01:03:24] Con chưa từng trải qua gió mưa,

[01:03:26] chỉ biết hô hào cách mạng, cách mạng.

[01:03:28] Cách mạng của ai?

[01:03:30] Chính là những người không an phận muốn cách mạng những người an phận.

[01:03:37] Con cười gì? Mẹ nói rất buồn cười sao?

[01:03:42] Đừng tưởng lão gia sờ mó cô là sẽ cưới cô.

[01:03:45] Qua đây đấm lưng cho tôi.

[01:03:48] Qua đây!

[01:03:59] Quậy đủ chưa?

[01:04:01] Đến nói cho anh Cả nghe,

[01:04:04] rốt cuộc là ai bắt nạt em?

[01:04:06] Còn có thể là ai.

[01:04:08] Phương Gia Tuấn.

[01:04:09] Gia Tuấn bắt nạt em?

[01:04:10] Sao có thể chứ?

[01:04:13] Cho dù cậu ta có mượn gan trời,

[01:04:15] cũng không dám chọc em.

[01:04:18] Anh ta vì một cô gái mà đánh nhau với côn đồ,

[01:04:20] còn dùng cả dao.

[01:04:21] Cả trường Khôn Duy đều đồn ầm lên rồi.

[01:04:24] Không thể nào.

[01:04:25] Có phải là Gia Khánh và mấy đứa đó không?

[01:04:27] Chính là Phương Gia Tuấn. Anh ấy đã đích thân thừa nhận rồi.

[01:04:30] Nhà họ Mạch có hai cô con gái.

[01:04:32] Nhà họ ở đâu?

[01:04:33] Bên kia.

[01:04:34] Cẩm Khôn.

[01:04:35] Mạch Quỳnh.

[01:04:36] Cẩm Khôn, anh đến tìm em à? Trả lại anh.

[01:04:38] Anh正好找你有事, 你来.

[01:04:40] Vậy em đi thay đồ nhé.

[01:04:41] Bộ này xấu quá, là của em gái em.

[01:04:43] Rất hợp với em.

[01:04:44] Thật sao? - Đúng.

[01:04:45] Vậy chúng ta đi đâu?

[01:04:46] Không đi đâu cả. Anh có chuyện nghiêm túc muốn nói với em.

[01:04:48] Ai lại hẹn hò con gái ngoài đường chứ?

[01:04:50] Còn là thiếu gia nữa.

[01:04:51] Chúng ta đến Đào Đào Cư đi.

[01:04:53] Anh không phải tìm em để hẹn hò.

[01:04:54] Mạch Quỳnh, anh xin em.

[01:04:56] Đừng ở trong trường học...

[01:04:57] thêm mắm thêm muối kể chuyện đánh nhau nữa.

[01:04:58] Sẽ rất phiền phức cho bọn anh.

[01:04:59] Và xin em đừng nói với bất kỳ ai nữa.

[01:05:02] Em hiểu không?

[01:05:03] Đó là tự do của tôi.

[01:05:04] Tôi thích nói thế nào thì nói.

[01:05:06] Tôi muốn nói với ai thì nói với người đó.

[01:05:09] Hậu quả của chuyện này rất nghiêm trọng.

[01:05:10] Anh xin em đừng nói nữa.

[01:05:13] Tôi biết anh sợ Tạ Thiên Huệ đó.

[01:05:16] Anh quan tâm cô ta, anh thích cô ta.

[01:05:17] Tôi không quan tâm cô ta.

[01:05:18] Em đừng có không biết điều!

[01:05:19] Chuyện này cũng liên quan đến em.

[01:05:21] Nếu cảnh sát tìm đến thì phiền lắm.

[01:05:24] Được, tôi bây giờ sẽ đến cửa sở cảnh sát nói.

[01:05:26] Đứng lại!

[01:05:27] Em!

[01:05:31] Được rồi, coi như anh xin em.

[01:05:34] Xin em đừng nói nữa, được không?

[01:05:38] Nói anh không thích Tạ Thiên Huệ.

[01:05:42] Anh không thích.

[01:05:44] Nói anh thích em.

[01:05:45] Em đừng quậy nữa, được không?

[01:05:47] Anh mời em ăn ở Đào Đào Cư.

[01:05:48] Anh đưa hết tiền trong người cho em, được không, ngay bây giờ.

[01:05:50] Tôi không cần.

[01:05:52] Cẩm Khôn, chúng ta yêu nhau được không?

[01:05:55] Yêu nhau?

[01:05:56] Em với anh?

[01:05:57] Em mơ à? Sao có thể chứ?

[01:06:00] Tôi có nói là muốn cưới anh đâu.

[01:06:02] Chỉ là tự do yêu đương thôi mà.

[01:06:04] Bây giờ rất thịnh hành.

[01:06:04] Mạch Quỳnh, chuyện này phải nói rõ ràng.

[01:06:06] Cẩm Khôn! Cẩm Khôn!

[01:06:08] Gia Khánh, Gia Khánh, cậu nghe tôi nói.

[01:06:09] Chuyện này không liên quan đến Cẩm Khôn, đều là lỗi của tôi.

[01:06:10] Mạch Quỳnh, cô tránh ra, không liên quan đến cô!

[01:06:13] Phương Gia Khánh, tôi nói cho anh biết.

[01:06:15] Nếu anh dám bắt nạt Cẩm Khôn, tôi không tha cho anh đâu!

[01:06:30] Đứng lại! Tìm ai?

[01:06:33] Không tìm ai. Tôi muốn báo án.

[01:06:36] Đừng đuổi theo tôi, anh Khánh.

[01:06:39] Tôi sai rồi, tôi sai rồi. Tôi tìm Mạch Quỳnh là vì...

[01:06:41] Không phải chuyện này, cậu tự xem đi.

[01:06:48] Cẩm Khôn, tôi đi gánh vác phần tôi nên gánh vác,

[01:06:49] cố gắng không liên lụy đến các cậu. Bảo trọng.

[01:06:53] Gia Tuấn đâu rồi?

[01:06:54] Cả đêm không thấy bóng dáng cậu ấy.

[01:06:55] Tôi tìm thấy tờ giấy này trên chăn của cậu ấy.

[01:06:57] Ban ngày các cậu rốt cuộc đã nói gì?

[01:07:00] Cậu ấy nói đi đầu thú.

[01:07:03] Cậu nói xem, cậu ấy có phải đã đến sở cảnh sát không?

[01:07:05] Bây giờ chúng ta phải làm sao?

[01:07:07] Đồ ngốc này!

[01:07:08] Đi, đến sở cảnh sát. Đi!

[01:07:12] Anh cảnh sát, tôi đầu thú.

[01:07:14] Đầu thú, đầu thú, đi đầu thai còn không gấp bằng cậu.

[01:07:16] Đi, đi, lấy tờ giấy qua bên kia viết đi.

[01:07:19] Trộm đồ nhà ai?

[01:07:20] Trộm cái gì?

[01:07:22] Viết rõ thời gian, địa điểm cho tôi.

[01:07:24] Tôi không phải trộm đồ, tôi là...

[01:07:25] Bớt nói nhảm! Đi nhanh!

[01:07:27] Đi viết đi!

[01:08:16] Làm gì đó? Tránh ra!

[01:08:23] Nhị thiếu gia về rồi.

[01:08:41] Anh Cả.

[01:08:45] Sao vậy?

[01:08:46] Còn có thứ đáng sợ hơn cả con dao này.

[01:08:49] Anh Cả, con dao này không phải của em.

[01:08:51] Không phải của chúng ta.

[01:08:57] Đưa cặp sách cho anh.

[01:08:59] Đưa đây!

[01:09:32] Thiên Hào, chuyện này là sao?

[01:09:36] Nói đi! Nói!

[01:09:47] Chúng ta không thể cứ đứng đây mãi.

[01:09:49] Phải nghĩ cách chứ.

[01:09:50] Nghĩ cách gì? Cậu đi thay Gia Tuấn ra.

[01:09:54] Tôi đi? Một mình tôi à?

[01:09:55] Chính là cậu.

[01:09:58] Nhưng... - Nhưng cái gì!

[01:09:59] Hôm đó nếu không phải cậu đá cú cuối cùng,

[01:10:00] gã đó chưa chắc đã chết.

[01:10:02] Gia Tuấn là thay cậu chịu tội, đáng lẽ cậu phải đi.

[01:10:04] Đi đi!

[01:10:09] Làm ồn gì? Tránh ra!

[01:10:14] Chết tiệt, cậu đi thật à?

[01:10:29] Anh Khánh.

[01:10:31] Hay là chúng ta đi tìm anh Thiên Hữu?

[01:10:33] Tìm anh ấy nói sao đây?

[01:10:36] Nói thật.

[01:10:37] Chuyện đã đến nước này chỉ có thể nói thật.

[01:10:39] Bị mắng còn hơn bị bắt giam.

[01:10:43] Cậu nói xem?

[01:10:46] Anh Thiên Hữu! Anh Thiên Hữu!

[01:10:47] Dừng! Dừng!

[01:10:54] Anh Thiên Hữu.

[01:10:56] Đang tìm mấy đứa.

[01:10:57] Mấy đứa chạy đến đây làm gì?

[01:10:58] Còn sợ chuyện chưa đủ lớn sao?

[01:11:00] Gia Tuấn vào trong rồi. Cậu ấy đi tự thú rồi.

[01:11:04] R Cậu ấy vào bao lâu rồi?

[01:11:06] Bọn em cũng không biết.

[01:11:06] Bọn em đứng đây gần một tiếng rồi.

[01:11:11] Mấy đứa về trước đi.

[01:11:14] Bảo mấy đứa về trước đi!

[01:11:17] Bây giờ mới biết lo lắng à?

[01:11:21] Mấy đứa cứ đứng yên đây đợi anh, không được đi đâu cả.

[01:11:29] Tôi là Tổng cán sự của Hội Liên hiệp Lao công, Tạ Thiên Hữu.

[01:11:31] Tôi có việc gấp muốn gặp cục trưởng của các anh.

[01:11:33] Được, mời vào.

[01:11:34] Cảm ơn.

[01:11:41] Nghỉ sớm đi, mai còn có công vụ.

[01:11:45] Đều là do thằng rồng cụt đuôi này mang lại xui xẻo.

[01:11:47] Viết xong chưa?

[01:11:49] Viết xong rồi ạ. Mời ngài xem.

[01:11:51] Đọc đi.

[01:11:56] Ngày... tháng... năm... Tôi cùng ba người anh em bạn học...

[01:12:00] Gia Tuấn!

[01:12:03] Anh Thiên Hữu.

[01:12:07] Vị cảnh sát này,

[01:12:08] xin hỏi Cục trưởng Phó Bưu làm việc ở đâu?

[01:12:11] Cậu muốn gặp cục trưởng của chúng tôi?

[01:12:14] Cậu là ai?

[01:12:15] Tôi là Tạ Thiên Hữu.

[01:12:17] Ba tôi là Tạ Quảng Lợi của công ty thương mại Quảng Lợi.

[01:12:19] Aiya, cậu là Tạ đại thiếu gia, con của ông chủ Tạ ở Tây Quan à?

[01:12:22] Mau, mau mời ngồi, mời ngồi.

[01:12:25] Đi rót ly nước.

[01:12:30] Tạ đại thiếu gia đến đây,

[01:12:32] chắc là vì lô hàng đó nhỉ?

[01:12:35] Vâng, vâng.

[01:12:37] Tôi thấy hôm nay thôi đi.

[01:12:38] Cục trưởng tâm trạng không tốt.

[01:12:40] Tôi báo cáo mấy lần đều bị ông ấy mắng đuổi ra.

[01:12:44] Ông chủ Tạ tự mình vào cũng bị từ chối.

[01:12:46] Hay là để ngày mai nhé.

[01:12:50] Mai cũng được.

[01:12:52] Vậy tôi xin cảm ơn trước.

[01:12:57] Tôi và ông chủ Tạ cũng có chút giao tình.

[01:13:00] Không cần như vậy đâu.

[01:13:02] Nên làm, nên làm.

[01:13:03] À phải, đây là em vợ tôi.

[01:13:06] Ở trường đánh nhau với bạn học. Ngài xem...

[01:13:11] Sao ngài không nói sớm?

[01:13:13] Ngài cứ dẫn cậu ấy đi.

[01:13:16] Như vậy... có được không ạ?

[01:13:18] Đánh nhau với bạn học có là gì. Tôi quyết định rồi.

[01:13:22] Gia Tuấn, còn không mau... Ngài họ gì ạ?

[01:13:26] Họ Chu.

[01:13:27] Còn không mau cảm ơn anh Chu.

[01:13:29] Anh Thiên Hữu, em thấy đây là chuyện rất lớn.

[01:13:31] Trên báo đều...

[01:13:32] Trên báo đều gì? Anh biết hết rồi.

[01:13:35] Cẩm Khôn và mấy đứa đang đợi ở ngoài. Nhanh lên.

[01:13:40] Cảm ơn anh Chu.

[01:13:41] Cảm ơn gì chứ, sau này đừng đến đây gây rối nữa là được.

[01:13:44] Đây là sở cảnh sát, không phải phòng giáo vụ. Đi đi.

[01:13:47] Đi mau, Gia Tuấn.

[01:13:49] Anh Chu, tạm biệt nhé.

[01:13:52] Đi mau!

[01:14:02] Biết chuyện nghiêm trọng đến mức nào không?

[01:14:07] A Long đó có xã hội đen Hồng Kông chống lưng.

[01:14:10] Ngay cả sở cảnh sát cũng không dám động đến chúng.

[01:14:12] Một khi biết là mấy đứa làm,

[01:14:14] không chỉ bốn đứa phải chết,

[01:14:16] cả con hẻm này cũng sẽ gặp họa.

[01:14:38] Sợ rồi à?

[01:14:40] Không phải em rất dũng cảm sao?

[01:14:49] Đừng như vậy. Đàn ông không được khóc trước mặt người khác.

[01:14:53] Mấy đứa kia còn đang đợi ở ngoài.

[01:14:55] Chúng ta ra ngoài đi.

[01:14:56] Nhớ kỹ, em chưa viết gì cả.

[01:15:08] Cẩm Khôn, Gia Khánh.

[01:15:11] Gia Tuấn, không sao chứ?

[01:15:12] Gia Tuấn vẫn chưa ăn tối.

[01:15:16] Đi, anh mời mấy đứa đi ăn khuya.

[01:15:24] Gia Tuấn tuy có hơi lỗ mãng,

[01:15:26] nhưng cậu ấy rất thành thật, dám gánh vác trách nhiệm.

[01:15:29] Về điểm này,

[01:15:30] anh hy vọng tất cả mấy đứa,

[01:15:32] sau này học hỏi Gia Tuấn nhiều hơn.

[01:15:33] Anh Thiên Hữu, thật ra Cẩm Khôn cậu ấy cũng muốn...

[01:15:35] Được rồi, được rồi, đừng nói nữa.

[01:15:37] Nào, ngồi xuống cả đi.

[01:15:44] Cậu ngồi đây đi.

[01:15:52] Mấy đứa nghe cho kỹ đây.

[01:15:53] Từ ngày mai, không ai được ra khỏi hẻm nửa bước.

[01:15:57] Nếu có ai hỏi mấy đứa...

[01:15:58] tại sao không đi học,

[01:16:01] Cẩm Khôn, bình thường cậu giỏi bịa chuyện nhất.

[01:16:04] Chuyện này cậu hẳn là rất giỏi đối phó, đúng không?

[01:16:10] Đúng.

[01:16:13] Cẩn thận thì cẩn thận, nhưng không cần sợ hãi.

[01:16:16] Mọi việc đã có anh lo.

[01:16:18] Được rồi, được rồi, đừng ủ rũ nữa.

[01:16:20] Ăn cơm.

[01:16:23] Ăn đi.

[01:16:31] Gia Tuấn, cậu nói xem anh Thiên Hữu...

[01:16:38] có phải đặc biệt coi thường tôi không?

[01:16:42] Sao lại thế?

[01:16:45] Tôi là con của vợ lẽ mà.

[01:16:48] Làm sai lại không có dũng khí gánh vác.

[01:16:51] Thích nói dối, lại không có tầm nhìn xa.

[01:16:54] Anh Thiên Hữu sẽ không để ý đến những chuyện đó đâu.

[01:16:58] Ngủ đi.

[01:17:01] Phải đó.

[01:17:04] Anh ấy sẽ không để ý đến tôi.

[01:17:07] Anh ấy còn không thèm nhìn thẳng vào tôi.

[01:17:12] Gia Tuấn.

[01:17:16] Gia Tuấn.

[01:17:39] Thật ra đêm đó,

[01:17:41] tôi không biết đã xảy ra chuyện gì.

[01:17:43] Càng không nhìn rõ biểu cảm của Cẩm Khôn.

[01:17:46] Nhưng tôi có thể cảm nhận được bằng bản năng,

[01:17:48] có một luồng khí bất an,

[01:17:50] đang lảng vảng ở hẻm Nam Châu.

[01:17:58] Cục trưởng, Tổng cán sự của Hội Liên hiệp Lao công Sa Diện,

[01:18:02] Tạ Thiên Hữu mời ngài uống trà.

[01:18:04] Kệ hắn là cán sự quái gì, từ chối, từ chối, từ chối.

[01:18:07] Từ chối.

[01:18:09] Cục trưởng, tôi thấy...

[01:18:13] đừng nói là chuyện của A Long,

[01:18:15] bị người khác nắm được thóp rồi nhé.

[01:18:22] Ba không nghe lầm chứ?

[01:18:23] Con nói con đi tìm cục trưởng sở cảnh sát,

[01:18:25] đòi lại lô hàng bị giữ đó sao?

[01:18:28] Ba, con cũng chỉ thử thôi.

[01:18:31] Con muốn mời ông ta đến Quế Hoa Lầu uống trà.

[01:18:33] Nếu ông ta đến thì có ba phần hy vọng.

[01:18:36] Không sao.

[01:18:36] Không đòi lại được cũng không sao.

[01:18:39] Chỉ cần con chịu trông coi việc làm ăn của gia đình là được.

[01:18:43] Con định biếu ông ta bao nhiêu tiền?

[01:18:48] Ba, hôm qua ba đi mang theo bao nhiêu...

[01:18:51] cứ đưa cho con là được.

[01:18:52] Lão gia, không hay rồi!

[01:18:53] Có một chiếc xe cảnh sát đậu trước cửa nhà chúng ta!

[01:18:57] Để con ra xem.

[01:19:04] Đường đột mời đến, không ngờ Cục trưởng lại thật sự nể mặt.

[01:19:07]

[01:19:09] Đã nghe danh Tổng cán sự Tạ từ lâu.

[01:19:11] Lần này gặp mặt, vô cùng vinh hạnh.

[01:19:14] Mời. - Được.

[01:19:36] Anh Hai, đừng hút nữa.

[01:19:39] Ngộp chết đi được.

[01:19:41] Đừng tưởng cậu ngồi cạnh anh Thiên Hữu,

[01:19:42] là có thể quản tôi.

[01:19:44] Không phải anh bảo tôi ngồi sao?

[01:19:46] Nhường một chút cậu ngồi thật à?

[01:19:57] Cẩm Khôn, mau qua xem.

[01:20:02] Người đó là ai?

[01:20:08] Gia Tuấn.

[01:20:09] Cậu nói xem có phải người ta tìm đến cửa rồi không?

[01:20:12] Không thể nào.

[01:20:16] Xem ra không giống tìm người.

[01:20:18] Nhưng chắc là không đâu, đừng sợ, có tôi đây.

[01:20:26] Cẩm Khôn, cậu đi đi.

[01:20:29] Tôi không đi, anh Hai, tôi sợ.

[01:20:31] Tôi đi.

[01:20:32] Gia Tuấn, cậu đừng đi.

[01:20:34] Cậu không biết ăn nói, Cẩm Khôn, cậu đi đi.

[01:20:36] Tôi không đi!

[01:20:36] Cậu đi đi!

[01:20:46] Cẩm Khôn.

[01:20:47] Là em à? Có chuyện gì không?

[01:20:49] Hôm đó em nhặt được một lá thư trên đất.

[01:20:52] Em muốn hỏi xem có phải của anh không.

[01:20:54] Không phải của tôi.

[01:20:56] Vậy em đi hỏi xem có phải của họ không.

[01:20:57] Anh mở cửa ra đi.

[01:20:59] Đâu phải nhà tôi.

[01:21:00] Em đã làm sai gì?

[01:21:02] Sao anh lại đối xử với em như vậy?

[01:21:07] Thế này đi, anh đi cùng em hỏi Thiên Hào.

[01:21:10] Hỏi xong thì em đi.

[01:21:13] Phiền chết đi được, mấy chuyện này cũng làm phiền tôi.

[01:21:23] Cục trưởng, mời dùng trà.

[01:21:39] Thật tuyệt.

[01:21:43] Ngay cả nước pha trà cũng là...

[01:21:45] lấy từ trên đỉnh núi Bạch Vân xuống.

[01:21:47] Nhà giàu quả là biết hưởng thụ.

[01:21:51] Nước đã để trong xe của ngài rồi.

[01:21:55] Trà không ngon, xin ngài nhận cho.

[01:22:07] Nếu tháng nào cũng được uống loại trà ngon thế này,

[01:22:10] thì thật là có phúc.

[01:22:12] Nhờ Cục trưởng ưu ái,

[01:22:14] sau này mỗi tháng đều sẽ có trà như thế này dâng lên.

[01:22:19] Ông chủ Tạ, lô tơ sống bị giữ đó,

[01:22:22] tôi về sẽ bảo gã không có mắt kia cho qua.

[01:22:25] Sau này có chuyện gì cứ việc lên tiếng.

[01:22:28] Vậy thì cảm ơn Cục trưởng quan tâm rồi.

[01:22:31] Thiên Hữu, tôi nhắc cậu một câu.

[01:22:35] Gần đây tôi nghe được chút phong thanh,

[01:22:38] cậu phải chú ý an toàn đấy.

[01:22:41] Âm mưu ám sát của người Anh,

[01:22:43] tôi đã sớm nghe nói.

[01:22:46] Chắc họ cũng không dám.

[01:22:48] Phải đó, phải đó.

[01:22:50] Tôi đoán họ cũng chỉ nói vậy thôi,

[01:22:52] không dám ra tay thật.

[01:22:55] Được, vậy không có chuyện gì tôi xin cáo từ.

[01:22:59] Sau này thường xuyên đến chơi nhé, Cục trưởng.

[01:23:01] Cục trưởng công vụ bận rộn, không dám làm phiền nhiều.

[01:23:03] Vâng.

[01:23:10] Hai bạn tìm Thiên Hào à?

[01:23:11] Hôm nay nó không khỏe, đang nằm trên lầu.

[01:23:13] Mau lên đi.

[01:23:15] Đi.

[01:23:19] Mời.

[01:23:30] Thiên Hữu à.

[01:23:32] Không ngờ mặt mũi công đoàn của các con lại lớn đến vậy.

[01:23:38] Nhưng mỗi tháng năm mươi đồng bạc đại dương cũng...

[01:23:42] Ba, sau này chuyện như thế này con sẽ không làm nữa.

[01:23:46] Đường đã trải rồi, ba tự xem mà làm.

[01:23:48] Tại sao không? Như thế này không phải rất tốt sao?

[01:23:58] Đúng là chuột con sinh ra đã biết đào hang.

[01:24:00] Mới thay lông vài ngày,

[01:24:01] mà đã qua lại với sở cảnh sát rồi.

[01:24:04] Lão gia, ngài cứ bồi dưỡng Cẩm Khôn cho tốt.

[01:24:07] Biết đâu hai năm nữa nó cũng được.

[01:24:10] Bây giờ đã biết tán gái,

[01:24:11] hai năm nữa ăn chơi trác táng đủ cả thì tôi tin.

[01:24:23] Lương Tam gia, tôi biết ông ở trong đó.

[01:24:27] Ông không cần mở cửa.

[01:24:29] Tôi chỉ đến để nhắc ông một câu.

[01:24:31] Còn ba ngày nữa là đến hạn rồi.

[01:24:34] Nếu thật sự làm ầm lên đến sở cảnh sát,

[01:24:36] mọi người đều sẽ khó coi.


 0 Комментарии sort   Сортировать по