(AI-sub) Sóng gió Tây Quan - Trần Khôn, Tôn Lệ -

7/20 ভিডিও

(AI-sub) Sóng gió Tây Quan vietsub tập 13+14 - Trần Khôn, Tôn Lệ

1 ভিউ· 08/03/25
ai_sub_studio
ai_sub_studio
সাবস্ক্রাইবার
0

Phụ đề được dịch bằng AI, cần bạn góp sức hoàn thiện. Liên hệ tham gia tại Facebook: https://www.facebook.com/profi....le.php?id=1000678863 -------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- Giữa lòng Tây Quan hoa lệ những năm 1920, tình yêu và tình bạn của một nhóm thanh niên ưu tú bị đặt vào thử thách khốc liệt nhất. <br>Với sự tham gia của cặp đôi vàng Trần Khôn và Tôn Lệ, &quot;Sóng gió Tây Quan&quot; sẽ cuốn bạn vào vòng xoáy của những mối tình nồng cháy, những nghĩa tình huynh đệ sâu nặng và cả những lựa chọn sinh tử trước vận mệnh của đất nước. Liệu họ sẽ chọn tình yêu hay lý tưởng?

আরো দেখুন

[00:00:10] Nhiều tiền thế này,

[00:00:12] cậu không phải là bảo tôi thuê người giết người đấy chứ?

[00:00:16] Tôi muốn chuộc Phương Gia Tuấn ra.

[00:00:19] Tôi biết ngay là cậu vì nó mà.

[00:00:26] Ây da, nhưng bây giờ nó đang bị giam ở Hiệp hội Lao công.

[00:00:30] Số tiền này tôi nhìn mà thèm nhưng không kiếm được.

[00:00:36] Phương Gia Tuấn là thuộc hạ của ngài.

[00:00:38] Dù có tội lớn đến đâu cũng nên do ngài xử trí.

[00:00:42] Giam ở bên đó thì ra thể thống gì.

[00:00:45] Cậu muốn tôi xử trí nó, hay là thả nó ra?

[00:00:50] Về chỗ ngài đương nhiên là tùy ngài trừng phạt.

[00:00:53] Nhưng tội lơ là chức vụ thì nên giam bao lâu?

[00:00:59] Còn nói là để tôi xử trí, cậu đến cả tội danh cũng định sẵn cho nó rồi.

[00:01:05] Hai tháng.

[00:01:07] Dài quá rồi, nhiều nhất là ba ngày.

[00:01:10] Ba ngày là không thể.

[00:01:12] Tội lơ là chức vụ ít nhất cũng nửa tháng.

[00:01:15] Nhưng tình hình của Phương Gia Tuấn không giống vậy.

[00:01:18] Cậu ấy một mình,

[00:01:19] chống lại rất nhiều lưu manh vô lại,

[00:01:22] bị đánh toàn thân bầm dập, sức yếu thế cô mới làm mất hàng hóa.

[00:01:26] Đối với thuộc hạ như vậy, ngài nên khen thưởng mới phải.

[00:01:30] Đương nhiên tôi cũng rất hiểu ngài,

[00:01:33] ít nhiều cũng phải có chút thái độ.

[00:01:35] Cho nên là ba ngày.

[00:01:41] Tôi còn chưa nghĩ xong, cậu đã nói xong hết rồi.

[00:01:45] Làm chính trị đúng là khác biệt.

[00:01:49] Thế này đi, gọi Lư Khôi lấy tờ giấy đến,

[00:01:52] ghi lại tình hình cậu trình bày,

[00:01:55] tránh sau này có sai sót.

[00:02:00] Ngài muốn lấy lời khai của tôi sao?

[00:02:03] Đa nghi, cậu quá đa nghi rồi.

[00:02:09] Cậu xem lúc nào đón Phương Gia Tuấn thì thích hợp?

[00:02:13] Đó là chuyện của cục trưởng đại nhân ngài.

[00:02:16] Đợi tôi bước ra khỏi cửa này,

[00:02:18] ngài và Lư Khôi bàn bạc thế nào cũng được.

[00:02:24] Thiên Hữu à, lần này hai anh em chúng ta coi như hòa giải rồi nhé.

[00:02:34] Anh Phó, hợp tác vui vẻ.

[00:02:41] Đứng lại, tìm ai?

[00:02:42] Không tìm ai cả, đưa Phương Gia Tuấn về sở cảnh sát.

[00:02:45] Đứng lại! Người đâu!

[00:02:50] Làm gì? Muốn làm gì?

[00:02:58] Nhanh!

[00:03:09] Cục trưởng Phó.

[00:03:14] Anh huy động lực lượng rầm rộ thế này, có việc gì quý hóa vậy?

[00:03:18] Bộ trưởng Ôn, chúng ta người quang minh chính đại không nói lời úp mở.

[00:03:22] Phương Gia Tuấn là người của tôi,

[00:03:24] tôi phải đưa về sở cảnh sát thẩm vấn.

[00:03:26] Lời này nói ra có chút không thích hợp.

[00:03:29] Phương Gia Tuấn là thuộc hạ của anh,

[00:03:31] nhưng nó còn có một thân phận là đội viên bảo vệ bãi công.

[00:03:35] Tạ Thiên Hữu hai ngày nay đang điều tra tình hình nhà và kho của nó,

[00:03:39] chắc cũng sắp sáng tỏ rồi.

[00:03:41] Hay là đợi thêm hai ngày nữa nhé.

[00:03:42] Không được! Anh điều tra thế nào tôi không quan tâm,

[00:03:45] người của tôi phải đưa đi.

[00:03:47] Vậy nếu tôi không thả người thì sao?

[00:03:50] Bộ trưởng Ôn, tôi là nghe lời thuyết phục của anh,

[00:03:54] tôi mới cử người tham gia bãi công.

[00:03:56] Trong đó có cả đại nghĩa và tình nghĩa.

[00:04:00] Anh làm vậy thì không nể mặt tôi quá rồi.

[00:04:03] Đây không phải là vấn đề tình nghĩa.

[00:04:05] Chuyện này liên quan đến danh dự của Ủy ban Công nhân và Hiệp hội Lao công.

[00:04:09] Tôi là kẻ thô lỗ, tôi nghe không hiểu.

[00:04:11] Nếu anh không thả người, đừng trách tôi không nể tình.

[00:04:15] Anh Phó à, Tạ Thiên Hữu đã cho anh bao nhiêu lợi lộc vậy?

[00:04:26] Ai là Tạ Thiên Hữu chứ? Tôi hoàn toàn không quen biết.

[00:04:31] Đừng nói nhiều lời, được hay không được?

[00:04:36] Vậy anh phải viết một giấy cam đoan,

[00:04:39] Phương Gia Tuấn trong thời gian bị giam không được tiếp xúc với bất kỳ ai,

[00:04:42] trước khi sự việc chưa được điều tra rõ ràng, tuyệt đối không được thả người.

[00:04:44] Được, anh viết, tôi ký.

[00:04:48] Tốt.

[00:04:57] Đứng dậy, đi theo chúng tôi.

[00:04:59] Các người muốn đưa tôi đi đâu?

[00:05:00] Toàn gây chuyện mất mặt cho tao.

[00:05:02] Tao về sẽ bắn chết mày! Dẫn đi!

[00:05:05] Bỏ tôi ra!

[00:05:07] Các người đưa tôi đi đâu?

[00:05:08] Đi mau!

[00:05:15] Ký đi.

[00:05:54] Được rồi, được rồi.

[00:05:56] Vậy cảm ơn ông nhé. Tạm biệt.

[00:05:58] Thế nào? Xong rồi.

[00:06:02] Mới đến sở cảnh sát thôi.

[00:06:03] Đợi người được thả về nhà mới thực sự là xong xuôi.

[00:06:10] Thiên Hữu à, cái thằng, cái thằng Phương Gia Tuấn đó là một kẻ cứng đầu,

[00:06:14] nó có chịu đi nhận dạng nhà họ Lương không?

[00:06:17] Nó trước giờ rất nghe lời con.

[00:06:19] Bố cứ yên tâm chờ tin tốt đi ạ.

[00:06:22] Con nhớ kỹ,

[00:06:24] một nghìn đồng bạc đó tuyệt đối không được nói cho mẹ con biết.

[00:06:27] Bố, bố cứ yên tâm đi.

[00:06:30] Con trước giờ còn kín miệng hơn bố. Con đi đây.

[00:06:37] Con xem con làm việc sao mà cứ hấp tấp thế.

[00:06:39] Lấy khăn đi. Nhanh nhanh nhanh!

[00:06:41] Có bị bỏng không?

[00:06:42] Không sao, không sao.

[00:06:44] Cái ông Tần này... Đây là...

[00:06:46] Bố, bố làm thương mại xuất nhập khẩu bao nhiêu năm rồi,

[00:06:49] sao lại để công ty như một xưởng thủ công thế này?

[00:06:51] Đến cả một thư ký cũng không có.

[00:06:55] Đại thiếu gia, xin lỗi, xin lỗi.

[00:06:57] Thôi được rồi, đưa cho tôi. Đi làm việc đi.

[00:07:03] Lại để quản đốc đi bưng trà rót nước,

[00:07:05] thật là mất thể diện.

[00:07:07] Không phải vậy.

[00:07:10] Cô thư ký trước đây,

[00:07:12] không nói một tiếng đã nộp đơn từ chức, đi lấy chồng rồi.

[00:07:16] Hại bố mấy ngày nay phải tự mình nghe điện thoại,

[00:07:19] ngay cả hợp đồng cũng phải để quản đốc Tần viết.

[00:07:22] Vậy thì mau chóng tuyển người mới đi chứ. Thế này là sao?

[00:07:25]

[00:07:29]

[00:07:33] Toàn là những bình hoa vô dụng.

[00:07:40] Bố, hay là con giới thiệu cho bố một người nhé.

[00:07:45] Con không phải là muốn giới thiệu Phương Gia Nghi đấy chứ?

[00:07:47] Nó học y, hơn nữa những thứ nó học

[00:07:51] cũng đã bỏ bê từ lâu rồi.

[00:07:53] Con nói là một người bạn khác.

[00:07:55] Trước đây cũng từng làm thư ký ở hãng洋行 Sa Diện,

[00:07:57] gần đây vừa hay đang thất nghiệp ở nhà.

[00:07:59] Hay là để cô ấy đến thử xem.

[00:08:02] Lương bao nhiêu?

[00:08:04] Cứ trả theo lương của thư ký trước,

[00:08:06] cộng thêm một chút thể diện của con trai bố.

[00:08:09] Phì! Thể diện của con không đáng một xu.

[00:08:15] Thôi được rồi, gọi cô ấy đến đi.

[00:08:18] Cảm ơn bố.

[00:08:19] Mau đi đến sở cảnh sát đi.

[00:08:21] Đúng rồi, đúng rồi.

[00:08:22] Bố, con đi đây.

[00:08:33] Này, ra đây, có người đến thăm cậu.

[00:08:46] Anh Thiên Hữu.

[00:08:55] Gia Tuấn, lại đây, mau ngồi xuống.

[00:09:01] Anh Thiên Hữu.

[00:09:02] Đừng nói gì cả, ăn trước đã.

[00:09:05] Gia Tuấn, những thứ này

[00:09:08] đều là chị Kỳ của em tự tay làm cho em đấy.

[00:09:10] Anh Thiên Hữu, anh đã gặp chị Kỳ rồi sao?

[00:09:13] Sao? Anh không được gặp cô ấy nữa à?

[00:09:15] Không, dĩ nhiên không phải.

[00:09:18] Chị ấy có khỏe không?

[00:09:23] Rất khỏe. Gia Tuấn, mau ăn đi.

[00:09:29] Anh Thiên Hữu, anh đã giao bến tàu cho em,

[00:09:33] nhưng em đã có lỗi...

[00:09:39] Gia Tuấn, ở đây không có người ngoài,

[00:09:42] kể hết ngọn ngành sự việc cho anh nghe được không?

[00:09:46] Em có thể nói hết mọi chuyện cho anh nghe,

[00:09:49] nhưng em có một yêu cầu.

[00:09:51] Nói đi.

[00:09:53] Em tuy ngốc, nhưng em cũng biết,

[00:09:55] sự thật là một chuyện,

[00:09:57] ai gánh chịu lại là một chuyện khác.

[00:09:59] Cho dù có bao nhiêu người liên quan đến việc này,

[00:10:02] cuối cùng hãy để một mình em gánh chịu.

[00:10:05] Anh Thiên Hữu, em xin anh.

[00:10:09] Được, anh hứa với em.

[00:10:24] Bộ trưởng Tạ, cục trưởng bảo ngài xem cái này.

[00:10:27] Nếu không có vấn đề gì,

[00:10:28] thì mời Phương Gia Tuấn ký tên vào đây.

[00:10:35] Lão ta học được trò chơi chữ này từ bao giờ vậy?

[00:10:38] "Sức yếu thế cô" và "vạn bất đắc dĩ" vẫn có sự khác biệt.

[00:10:44] Bộ trưởng Tạ, đã đến lúc này rồi,

[00:10:46] đừng quá câu nệ nữa, chẳng phải chỉ có ba ngày sao.

[00:10:50] Chỉ ba ngày?

[00:10:51] Đúng, chỉ ba ngày.

[00:11:00] Gia Tuấn, em xem cái này đi.

[00:11:03] Nếu thấy không có vấn đề gì thì điểm chỉ.

[00:11:23] Gia Tuấn, em không phải vừa mới nói,

[00:11:26] dù thế nào em cũng sẽ gánh chịu sao?

[00:11:29] Bản lời khai này không được quang minh chính đại,

[00:11:32] nhưng có thể bảo toàn cho em bình an,

[00:11:34] hơn nữa sẽ không làm tổn hại đến bất kỳ ai ở Nam Châu Lý.

[00:11:44] Anh biết trong lòng em rất khó chịu.

[00:11:46] Nhưng em bị giam ở đây khiến anh rất bị động.

[00:11:49] Ngay cả cơ hội giải thích với công chúng cũng không có.

[00:11:53] Hiện tại, em có thể ra ngoài là quan trọng nhất.

[00:11:56] Còn việc sau này làm sao để lấy lại danh dự cho em,

[00:11:59] chúng ta sẽ tính sau.

[00:12:02] Nghe lời anh cả, được không?

[00:12:09] Gia Tuấn, Mạch Kỳ vẫn đang chờ tin của em đấy,

[00:12:13] đừng để cô ấy quá lo lắng.

[00:12:46] Cô Mạch Quỳnh.

[00:12:50] Ồ, Tạ đại thiếu gia đây làm tân lang rồi,

[00:12:54] còn có thời gian chạy đến Nam Quan của chúng tôi à?

[00:12:56] Mạch Quỳnh, đừng có đanh đá thế được không?

[00:12:59] Mạch Kỳ có ở đó không? Tôi có việc tìm cô ấy.

[00:13:01] Dù có ở đây cũng không thể ra gặp anh được.

[00:13:02] Có chuyện gì thì nói với tôi đi.

[00:13:06] Đứng lại! Tạ Thiên Hữu, tôi nói cho anh biết,

[00:13:10] nhà chúng tôi không chào đón đàn ông ở Nam Châu Lý.

[00:13:15] Mạch Quỳnh, tôi nghe nói Lương Cẩm Khôn

[00:13:17] gần đây hình như gặp chút rắc rối.

[00:13:19] Hả? Rắc rối gì?

[00:13:21] Hình như là bị buộc thôi học rồi.

[00:13:23] Cụ thể tôi cũng không rõ lắm.

[00:13:24] Cô cầm giúp tôi đã.

[00:13:26] Ê, Mạch Quỳnh!

[00:13:41] Bỏ cá vào chậu, lát nữa tôi làm.

[00:13:43] Đừng nói với bố là có cá.

[00:13:44] Đợi ông ấy ra ngoài,

[00:13:46] tôi sẽ nấu chút canh cá cho mẹ.

[00:13:51] Hóa ra anh thiên vị thế.

[00:13:53] Cũng chẳng trách bố không thương anh.

[00:13:54] Là em à? Làm anh giật cả mình.

[00:13:57] Không phải anh thiên vị,

[00:13:59] sức khỏe của mẹ không tốt, anh phải bồi bổ cho bà.

[00:14:02] Đây.

[00:14:03] À, Mạch Quỳnh đâu?

[00:14:05] Anh trêu cô ấy nói Lương Cẩm Khôn gặp chuyện,

[00:14:08] cô ấy nhét con cá cho anh rồi quay đầu chạy mất.

[00:14:11] Xem ra Mạch Quỳnh thật sự rất si tình với Lương Cẩm Khôn.

[00:14:15] Chỉ tiếc là...

[00:14:17] Chỉ tiếc là chị tôi không xứng với cậu ta.

[00:14:20] Cũng không hẳn là vậy.

[00:14:22] Anh thấy Cẩm Khôn tầm nhìn hạn hẹp, lại lắm mưu mô,

[00:14:26] hơn nữa còn nhát gan sợ chuyện.

[00:14:27] Dù sao thì anh không thích cậu ta lắm.

[00:14:35] Em đoán xem hôm nay anh đến có chuyện gì.

[00:14:38] Chắc là chuyện của Gia Tuấn.

[00:14:41] Đó là một.

[00:14:42] Thứ hai, anh đến xem cô thư ký

[00:14:45] ở trong bếp thì trông như thế nào.

[00:14:47] Anh đừng trêu em nữa, em bây giờ thế này,

[00:14:49] chẳng khác nào một người hầu gái thô kệch.

[00:15:00] A Kỳ,

[00:15:02] mời em đến hãng buôn Quảng Lợi làm thư ký, được không?

[00:15:06] Anh nói là mời em đến Quảng Lợi làm việc sao?

[00:15:08] Sáng mai em đến báo danh.

[00:15:11] Lương chắc chắn sẽ nhiều hơn trước đây.

[00:15:13] Nhưng anh còn chưa hỏi ý kiến em.

[00:15:19] Sao, em không đồng ý à?

[00:15:22] A, là cậu Tạ phải không?

[00:15:24] Dạ, thưa bác.

[00:15:26] A Kỳ, con cũng thật là, sao lại để khách đứng thế kia.

[00:15:28] Cậu Tạ, cậu ngồi, con đi pha trà cho cậu.

[00:15:30] Không cần phiền đâu bác, con tự làm được.

[00:15:58] Thiên Hữu, cậu thấy sao?

[00:16:03] Ông Tăng, bản lời khai này là do sở cảnh sát gửi đến,

[00:16:07] tôi không tiện bình luận.

[00:16:09] Nhưng Phương Gia Tuấn là người tôi nhìn thấy lớn lên,

[00:16:11] tính tình rất ương bướng,

[00:16:13] nếu không phải tự nguyện thì cậu ấy tuyệt đối sẽ không ký tên điểm chỉ.

[00:16:19] Bộ trưởng Ôn, còn ngài?

[00:16:22] Tôi đối với tính xác thực của bản lời khai này

[00:16:24] không có chút nghi ngờ nào,

[00:16:26] cũng tin rằng Phương Gia Tuấn vô tội.

[00:16:29] Cho dù vào thời khắc quan trọng có chút nhát gan,

[00:16:32] nhưng cậu ấy dù sao cũng còn rất trẻ, thực ra vẫn là một đứa trẻ,

[00:16:35] có phạm chút sai lầm cũng có thể tha thứ được.

[00:16:40] Nếu như bản lời khai này không có gì đáng nghi,

[00:16:44] tôi ở đây có vài vấn đề,

[00:16:46] muốn nhờ bộ trưởng Tạ giải thích cho chúng tôi.

[00:16:48] Ông Tăng,

[00:16:50] tôi có thể hỏi Thiên Hữu vài câu được không?

[00:16:53] Được chứ.

[00:16:56] Lời khai của Phương Gia Tuấn nói rằng,

[00:16:58] cậu ta cả đêm không rời khỏi bến tàu.

[00:17:01] Vậy lời của em gái cậu giải thích thế nào?

[00:17:04] Nó nói nó ở trong khách sạn

[00:17:05] cùng Phương Gia Tuấn cho đến sáng.

[00:17:06] Tôi có thể không tin,

[00:17:08] nhưng hai tấm vé xem kịch kia dường như không phải là bịa đặt.

[00:17:13] Tôi đã hỏi em ấy,

[00:17:14] đêm hôm đó em ấy đúng là đã đi mời Phương Gia Tuấn xem kịch.

[00:17:18] Hai tấm vé đó còn là giật từ tay mẹ tôi.

[00:17:23] Nhưng Phương Gia Tuấn đã không đồng ý.

[00:17:25] Thật không dám giấu, em gái tôi rất có cảm tình với Phương Gia Tuấn.

[00:17:29] Trong lúc vội vã mới làm chứng giả.

[00:17:31] Nếu muốn truy cứu trách nhiệm,

[00:17:33] tôi sẽ đến trường tìm em ấy đến đây.

[00:17:36] À đúng rồi, vì làm tổn hại đến danh dự,

[00:17:39] em ấy bị trách phạt nặng nề, đã bị hủy tư cách du học.

[00:17:42] Nghe nói lô hàng đó đã rơi vào tay hàng xóm của cậu là Lương Quý Nguyên,

[00:17:46] cậu biết không?

[00:17:48] Tôi cũng có nghe được một vài lời đồn đại.

[00:17:50] Tôi còn đặc biệt đến xưởng dệt Lương Ký để điều tra,

[00:17:53] không có bất kỳ ai hay bất kỳ bằng chứng nào

[00:17:55] có thể chỉ ra là Lương Quý Nguyên đã tổ chức lưu manh cướp bóc.

[00:17:58] Lương Ký trong thời gian bãi công đã sa thải một số công nhân,

[00:18:01] trong đó có anh trai của Phương Gia Tuấn là Phương Gia Sinh.

[00:18:04] Nhưng chưa được mấy ngày, Phương Gia Sinh lại quay trở lại làm việc.

[00:18:08] Cậu không cảm thấy rất kỳ lạ sao?

[00:18:11] Ý của ngài là Phương Gia Sinh đã giúp Lương Quý Nguyên vận chuyển lậu hàng hóa?

[00:18:16] Tuyệt đối không thể, con người cậu ta tôi quá hiểu.

[00:18:19] Vận chuyển lậu? Trong lời khai của Phương Gia Tuấn rõ ràng nói là cướp bóc.

[00:18:29] Xin lỗi, tôi lỡ lời.

[00:18:34] Nghe giọng điệu của cậu, dường như rất coi thường Phương Gia Sinh.

[00:18:38] Có phải vì xuất thân của cậu ta không?

[00:18:45] Lúc nhỏ chúng tôi thường đánh nhau,

[00:18:48] không ai đánh lại Gia Sinh.

[00:18:49] Cậu ta không có đối thủ trong hẻm,

[00:18:51] nên không thích chơi trong hẻm,

[00:18:53] vì vậy với mọi người trong hẻm đều khá xa cách.

[00:18:56] Tuy cậu ta làm việc ở xưởng dệt Lương Ký,

[00:18:58] nhưng không có quan hệ thân thiết với Lương Quý Nguyên.

[00:19:02] Còn về việc cậu ta làm sao được trở lại làm việc,

[00:19:04] ngài tốt nhất nên trực tiếp hỏi chính cậu ta.

[00:19:08] Tại sao cậu lại giao cho Phương Gia Tuấn canh giữ bến tàu?

[00:19:11] Phương Gia Tuấn là lực lượng do sở cảnh sát cử đến hỗ trợ bãi công,

[00:19:15] và đội quân đồng minh này chính là do ngài kéo đến.

[00:19:22] Nghe nói cậu sắp kết hôn?

[00:19:26] Vâng, lẽ nào đây cũng là vấn đề ngài quan tâm sao?

[00:19:30] Hôn sự vào lúc này được đưa vào lịch trình,

[00:19:33] Phương Gia Tuấn trở thành em rể chính hiệu của cậu.

[00:19:37] Vì lý do này,

[00:19:38] cậu ta được thăng chức làm đội trưởng bảo vệ bến tàu,

[00:19:40] dung túng cho cấp dưới uống rượu, vui đùa,

[00:19:41] một mình canh giữ kho hàng,

[00:19:43] đúng lúc gặp phải lưu manh cướp bóc.

[00:19:46] Sau đó ỷ thế không sợ, biết chuyện không báo,

[00:19:48] để người khác nắm được thóp, gây ra vụ thương đoàn cướp phá,

[00:19:50] xét cho cùng, tất cả những khả năng này

[00:19:52] đều bắt nguồn từ việc cậu là lãnh đạo bãi công,

[00:19:53] bắt nguồn từ vị trí đặc biệt của cậu trong Hiệp hội Bảo vệ Lợi ích Lao công.

[00:20:01] Bộ trưởng Ôn, lời này của ngài không ổn lắm.

[00:20:04] Xin mạn phép nói thẳng, ông Tăng,

[00:20:06] thực ra trong lòng ngài cũng rất rõ,

[00:20:08] những lời tôi vừa nói

[00:20:09] chính là những điều mà các vị ngồi đây

[00:20:11] và tất cả những người tham gia bãi công đều muốn biết.

[00:20:14] Tôi không nhắm vào cá nhân Tạ Thiên Hữu,

[00:20:16] mà là xét từ danh dự của Liên hiệp Lao công.

[00:20:19] Sự võ đoán của bộ trưởng Ôn khiến tôi có miệng mà không thể biện bạch.

[00:20:24] Tôi chỉ muốn làm rõ một điểm,

[00:20:26] trong chuyện này, tôi, Tạ Thiên Hữu, không thẹn với lòng.

[00:20:30] Không thẹn với lòng? Vậy tôi hỏi cậu,

[00:20:35] tấm chi phiếu một nghìn đồng bạc trắng này là sao?

[00:20:40] Chúng ta đều biết,

[00:20:41] cục trưởng cảnh sát là cổ đông của Quảng Lợi.

[00:20:43] Cậu cũng có thể giải thích là tiền thưởng cuối năm.

[00:20:47] Yên lặng! Tất cả yên lặng!

[00:20:51] Tôi sẽ đem tình hình hôm nay

[00:20:52] báo cáo chi tiết lên Tổng Công hội.

[00:20:56] Trước khi có ý kiến phản hồi, bộ trưởng Tạ tạm thời tránh mặt.

[00:21:00] Công việc của cậu ấy do Lê Triển Hoa tạm thời đảm nhiệm.

[00:21:04] Cảm ơn ông Tăng đã trọng dụng, tôi nhất định sẽ tận tâm tận lực.

[00:21:08] Ngoài ra, tôi còn muốn nhấn mạnh, hiện tại đang trong thời gian bãi công,

[00:21:12] mong các vị hãy suy nghĩ cho đại cục.

[00:21:15] Có bất kỳ ý kiến và nghi ngờ nào,

[00:21:17] đừng bàn tán và loan truyền riêng tư,

[00:21:19] tránh ảnh hưởng đến đoàn kết.

[00:21:22] Giải tán.

[00:21:29] Đình Quang, cậu cũng nên quay về Ban Duy trì trật tự rồi nhỉ.

[00:21:33] Đương nhiên rồi, bên đó cũng rất bận.

[00:21:37] Những chuyện lặt vặt ngày một nhiều lên.

[00:21:41] Xin cáo từ.

[00:21:45] Hãy mạnh mẽ lên.

[00:21:52] Ông Tăng, tôi...

[00:21:56] thật sự không liên quan đến chuyện này.

[00:22:00] Tôi tin cậu không liên quan đến số hàng bị mất.

[00:22:04] Nhưng tấm chi phiếu này...

[00:22:06] bảo tôi nói thế nào đây.

[00:22:09] Cậu về nghỉ phép trước đi.

[00:22:11] Nhớ kỹ, tuyệt đối không được làm chuyện ngu ngốc nữa.

[00:22:38] Bộ trưởng Tạ.

[00:22:43] Là muốn tôi giao lại thẻ chứng nhận sao?

[00:23:00] Không cần đếm đâu.

[00:23:01] Bạn bè cả, còn không tin cậu sao?

[00:23:05] Cậu đừng nói thế, tôi vừa mới ra khỏi cửa,

[00:23:07] cậu đã quay lại cắn từng người một.

[00:23:10] Có thể thả người rồi.

[00:23:13] Tôi nói này ông Ôn, giặc cùng đường chớ đuổi, vừa phải thôi.

[00:23:18] Cẩn thận lấy đá ghè chân mình đấy.

[00:23:21] Tảng đá này rơi xuống,

[00:23:22] người kêu đau chắc chắn là Tạ Thiên Hữu.

[00:23:26] Cậu ta tưởng rằng mọi chuyện đã qua,

[00:23:28] đâu biết rằng vở kịch hay vẫn chưa bắt đầu.

[00:23:41] Sao ông lại có thể tin lời nó?

[00:23:44] Cả một nghìn đồng bạc trắng cứ thế đổ sông đổ biển.

[00:23:48] Cộng thêm tiền hàng mà Lương Quý Nguyên quỵt,

[00:23:51] trong ngoài như vậy, bà tính xem đã lỗ bao nhiêu?

[00:23:56] Ây da, kiếm tiền thì nhìn về phía trước, xem sổ sách thì nhìn về phía sau mà.

[00:24:00] Đúng, đúng là lỗ hơi nhiều,

[00:24:04] nhưng Thiên Hữu có thể về nhà sớm một chút,

[00:24:06] cũng coi như là chuyện tốt rồi.

[00:24:10] Theo cách nói của bà,

[00:24:12] Thiên Hữu có thể quay về con đường chính đạo, đó là lời chứ.

[00:24:16] Hơn nữa bây giờ Lương Quý Nguyên dựa vào Phùng Bá Hàn chống lưng cho hắn,

[00:24:22] hắn ta rất kiêu ngạo.

[00:24:25] Nếu Thiên Hữu sớm một chút,

[00:24:27] có thể đến Quảng Lợi giúp tôi lo việc kinh doanh,

[00:24:30] chỉ bằng đầu óc của nó,

[00:24:32] mười thằng Lương Quý Nguyên cũng không bằng.

[00:24:36] Cái đó thì đúng.

[00:24:40] Hơn nữa, ngày cưới của Thiên Hữu

[00:24:43] ngày một đến gần rồi.

[00:24:45] Bà cũng phải dành chút thời gian

[00:24:47] để nó điều chỉnh tâm trạng chứ.

[00:24:50]

[00:24:54] thật là mất vui.

[00:25:43] Thiên Hữu, uống chút gì đi.

[00:25:48] Đừng làm phiền tôi.

[00:26:00] Ây da, cái cô Phương Gia Nghi này cũng thật là ngốc, nếu cô ta biết...

[00:26:08] Thiên Hữu bây giờ rất oán trách Phương Gia Nghi.

[00:26:12] Tôi thấy, cho dù kết hôn rồi cũng chưa chắc đã sống tốt được.

[00:26:17] Vài năm nữa thì cũng chẳng có gì là tốt hay không tốt.

[00:26:20] Có điều sự oán giận của Thiên Hữu đối với gia đình,

[00:26:23] phải tìm cách hòa giải.

[00:26:29] À đúng rồi, Thiên Hữu hai ngày trước giới thiệu cho tôi một thư ký,

[00:26:34] tôi đoán là,

[00:26:36] chính là cô gái họ Mạch ở Nam Quan.

[00:26:39] Bà xem chuyện này có thể...

[00:26:41] Được chứ! Chuyện này làm theo ý nó,

[00:26:46] còn hữu hiệu hơn vạn lời nói ngọt ngào.

[00:26:49] Ông viết thư mời ngay đi, tôi bảo chú Trung đi một chuyến đến Nam Quan.

[00:26:53] Nên nói thế nào, tôi sẽ dặn dò ông ấy.

[00:26:56] Nhưng Gia Nghi thì để đâu?

[00:26:59] Bỏ ra mấy đồng bạc trắng mua một người phụ nữ, cho con trai nở một nụ cười,

[00:27:03] để nó có thêm chút tinh thần, chịu khó đến Quảng Lợi qua lại,

[00:27:07] liên quan gì đến Phương Gia Nghi?

[00:27:09] Ông đúng là già rồi nên lẩm cẩm.

[00:27:39] Nhỏ tiếng thôi, nhỏ tiếng thôi.

[00:27:42] Nhỏ tiếng, chúng tôi bên trong có việc.

[00:27:43] Nhỏ tiếng gì chứ? Tại sao phải nhỏ tiếng?

[00:27:45] Cái hẻm này đâu phải chỉ có nhà họ ở.

[00:27:47] Thấy ồn thì dọn đi, phải không?

[00:27:49] Phải.

[00:27:50] Vậy cậu cũng phải nhỏ tiếng thôi chứ.

[00:27:51] Ê ê ê!

[00:27:54] Ù rồi, ù rồi! Bắt Ngũ khôi! Lão gia!

[00:27:59] Tôi và giám đốc Hoàng...

[00:28:01] Tôi và giám đốc Hoàng đang bàn chuyện chính sự, nhỏ tiếng thôi.

[00:28:07] Đi đâu vậy, Cẩm Khôn?

[00:28:08] Đi dạo.

[00:28:11] Về sớm nhé, đừng về muộn quá.

[00:28:16] Nhỏ tiếng thôi, nhỏ tiếng thôi.

[00:28:28] Làm gì đó? Cô lại theo dõi tôi?

[00:28:32] Người ta lo cho cậu mà.

[00:28:34] Ai cần cô lo? Chúng ta có phải bạn bè đâu.

[00:28:37] Hay là thế này,

[00:28:38] tôi giúp cậu đến ký túc xá sinh viên tìm cô ấy, được không?

[00:28:43] Cô muốn tìm ai tôi không quan tâm,

[00:28:44] nhưng cô ấy có gặp cô không?

[00:28:48] Cậu chờ đấy.

[00:29:02] Cô ấy không có ở đây. Người quản lý nói cô ấy không ở đây.

[00:29:06] Cô ấy về nhà ở rồi. Không thể nào.

[00:29:10] Sao cô về nhanh thế?

[00:29:12] Cô có đi không vậy?

[00:29:14] Xảy ra chuyện như vậy,

[00:29:15] cô ta còn mặt mũi nào mà ở đây chứ.

[00:29:19] Đáng đời cô ta! Cô ta đã không biết xấu hổ từ lâu rồi.

[00:29:23] Đừng nói nữa, đi thôi. Tôi đưa cô về nhà.

[00:29:36] Nam Châu Lý.

[00:29:41] Dừng, dừng, dừng!

[00:29:46] Đó không phải là chú Trung sao?

[00:29:47] Ai là chú Trung?

[00:29:48] Quản gia của nhà họ Tạ.

[00:29:51] Ây, lẽ nào là đến hỏi cưới?

[00:29:53] Cậu không phải rất ghét Tạ Thiên Hữu sao?

[00:29:56] Đó là vì anh ta không thể cho Mạch Kỳ danh phận.

[00:29:58] Nếu là đến hỏi cưới,

[00:30:00] thì chúng tôi là người một nhà rồi, anh ta là em rể tôi.

[00:30:02] Xem kìa xem kìa, xem đám đàn bà các người kìa,

[00:30:04] không có một ai là tốt cả.

[00:30:05] Bám víu vào nhà giàu sang, đi bám víu vào nhà họ Tạ đi.

[00:30:08] Cút!

[00:30:09] Cút thì cút!

[00:30:13] Quay đầu về Nam Châu Lý.

[00:30:27] Gia Tuấn, cuối cùng em cũng về rồi.

[00:30:32] Mấy ngày nay, ngày nào chị cũng nửa đêm chạy về,

[00:30:35] trời chưa sáng đã lại đến trường,

[00:30:38] cuối cùng cũng đợi được em về.

[00:30:40] Sao? Chị ở trường sao?

[00:30:42] Gia Tuấn, em về rồi.

[00:30:44] Chị! Mau vào nhà nói đi.

[00:30:46] Lát nữa dì mà thấy. Nhanh lên.

[00:31:07] Em nói em ở cùng anh cả đêm,

[00:31:09] mẹ em biết được đã tát em một cái thật mạnh.

[00:31:13] Em đã tuyên bố tuyệt giao với họ,

[00:31:15] rồi chuyển đến trường ở.

[00:31:24] Gia Tuấn, chúng ta đi đi.

[00:31:28] Đi? Đi đâu?

[00:31:32] Đi đâu cũng được,

[00:31:35] chỉ cần có thể rời khỏi nơi này.

[00:31:39] Tư cách du học của em đã bị hủy rồi.

[00:31:41] Trong trường toàn là lời đồn đại,

[00:31:43] đi đâu cũng bị người ta chỉ trỏ.

[00:31:46] Tuy em giả vờ không quan tâm,

[00:31:49] nhưng mà...

[00:31:53] Gia Tuấn, đưa em đi đi.

[00:32:01] Anh đã hứa rồi, anh muốn nuốt lời sao?

[00:32:06] Anh không có ý đó.

[00:32:10] Em nghĩ xem, anh Thiên Hữu là để cứu anh

[00:32:14] mới bị đuổi khỏi Liên hiệp Lao công.

[00:32:16] Nếu anh bỏ đi, có lẽ cả đời anh ấy cũng không rửa sạch được oan khuất.

[00:32:22] Cho dù ở lại, anh có thể làm được gì?

[00:32:25] Bây giờ mọi người đều biết chuyện là thế nào,

[00:32:28] nhưng không có bằng chứng thì không thể kháng cáo được.

[00:32:32] Lương Cẩm Khôn hiện tại và Phùng Mộ Trinh đang rất thân mật.

[00:32:35] Dù có tìm được công nhân vận chuyển lậu

[00:32:37] để chỉ ra Lương Quý Nguyên cũng vô ích.

[00:32:41] Hơn nữa... hơn nữa một khi điều tra ra sự thật,

[00:32:45] bố em cũng không thoát khỏi liên can.

[00:32:54] Vậy thì...

[00:32:57] đi thôi.

[00:33:01] Khi nào?

[00:33:05]

[00:33:09]

[00:33:11] Được. Chúng ta sẽ không để lại bất kỳ dấu vết nào.

[00:33:17] Anh tiếp tục làm cảnh sát tuần tra của anh,

[00:33:21] em vẫn sẽ đi học ở trường.

[00:33:26]

[00:33:30] chúng ta sẽ lặng lẽ cao chạy xa bay.

[00:33:34] Anh không cần đi tuần tra nữa.

[00:33:37] Anh đã bị đuổi việc rồi.

[00:33:39] Đuổi việc? Tại sao vậy? Anh cả có biết không?

[00:33:47] Nếu đã quyết định rời đi,

[00:33:49] biết hay không biết cũng không còn quan trọng nữa.

[00:33:53] Không được! Đây là anh cả đã bỏ ra một nghìn đồng

[00:33:56] mới mua lại được kết quả này, quá oan uổng.

[00:33:59] Em phải đi nói với anh ấy.

[00:34:00] Ê, Thiên Tuệ!

[00:34:03] Chị Gia Nghi.

[00:34:09] Gia Tuấn, em ấy sao vậy?

[00:34:17] Chị, có phải anh Thiên Hữu đã bỏ tiền chuộc em ra không?

[00:34:21] Chị... chị không rõ lắm.

[00:34:24] Gia Tuấn, cởi giày ra, ngâm chân cho ấm đi.

[00:34:27] Chị, để em tự làm.

[00:34:29] Để chị hầu hạ em nhé.

[00:34:43] Anh cả!

[00:34:45] Chào em. Dọn về nhà rồi à?

[00:34:48] Anh cả, Gia Tuấn bị sở cảnh sát đuổi việc rồi, anh có biết không?

[00:34:53] Ồ, có thể về nhà là tốt rồi.

[00:34:57] Sao thái độ của anh lại thế này?

[00:34:59] Nhà chúng ta đã bỏ ra cả một nghìn đồng bạc trắng đấy.

[00:35:02] Nếu em đã biết nhà mình đã bỏ ra một khoản tiền lớn,

[00:35:02] Hơn nữa, em thích những thứ không thể có được.

[00:35:05] thì đừng làm loạn nữa.

[00:35:08] Bây giờ trong lòng anh rất phiền.

[00:35:10] Đừng nói với anh những chuyện này nữa.

[00:35:14] Anh cả, em và Gia Tuấn chuẩn bị cùng nhau đi rồi.

[00:35:21] Hai người định bỏ trốn sao?

[00:35:25] Dự định đi đâu?

[00:35:28] Đi đâu không quan trọng.

[00:35:30] Chỉ cần có thể rời khỏi nơi ô uế này.

[00:35:33] Anh cả, anh sẽ không phản đối em chứ?

[00:35:38] Anh không phản đối.

[00:35:40] Nhưng Thiên Tuệ, anh muốn nhắc em một câu.

[00:35:43] Tình cảm của em đối với Gia Tuấn chưa chắc đã là yêu.

[00:35:45] Em mê luyến sự đấu tranh, sự chống đối với hoàn cảnh.

[00:35:48] Một khi không còn áp bức,

[00:35:50] động lực của em sẽ tan biến.

[00:35:55] Khoảng thời gian này, Lương Cẩm Khôn không để ý đến em,

[00:35:56] có phải làm em khá thất vọng không?

[00:35:59] Chà, em chẳng thèm quan tâm đến Lương Cẩm Khôn thế nào.

[00:36:02] Cô Phùng Mộ Trinh kia vừa xấu vừa ngốc,

[00:36:05] hoàn toàn không thể so sánh với em.

[00:36:08] Anh có nhắc đến Phùng Mộ Trinh sao?

[00:36:11] Thiên Tuệ, em vẫn nên tự mình suy nghĩ kỹ đi.

[00:36:19] Cẩm Khôn, gặp chủ tịch Phùng thay ta cảm ơn ông ấy một tiếng.

[00:36:24] Gặp rồi hãy nói.

[00:36:26] Lão gia, đau đầu.

[00:36:29] Đau đầu. Bảo bà đóng cửa sổ ngủ bà cứ không nghe.

[00:36:33] Trời thế này rồi còn ham mát.

[00:36:36] Mở cửa sổ cũng đâu có nói là không đắp chăn.

[00:36:39] Đổ lỗi là phải đổ lỗi cho ông.

[00:36:41] Con trai ở đây, bà nói gì vậy.

[00:36:42] Con mình đẻ ra, sợ gì chứ.

[00:36:44] Người lớn cây lớn, có gì mà nó không hiểu, nó đâu có ngốc.

[00:36:50] Hoa Tử, lại ăn cơm.

[00:36:51] Ăn đi.

[00:36:54] Rửa tay chưa?

[00:36:55] Mẹ, mẹ làm gì vậy?

[00:36:56] Nó có hiểu đâu.

[00:36:57] Chính vì không hiểu,

[00:36:59] mới phải dạy nó thế nào là quy củ, thế nào là sợ hãi.

[00:37:01] Hoa Tử, ngồi xuống.

[00:37:02] Nói tôi không khỏe, hẹn hôm khác.

[00:37:02] Mẹ, mẹ có làm ầm lên thế nào con không quan tâm.

[00:37:05] Sau này đừng động đến một ngón tay của Hoa Tử.

[00:37:08] Phản rồi! Mày là do tao nuôi lớn.

[00:37:12] Biết nặng nhẹ lại biết đại thể, nhà họ Lương có hy vọng rồi.

[00:37:18] Nào nào, ăn cơm, ăn cơm.

[00:37:24] Alo, cô Phùng à?

[00:37:29] Cứ nói tôi không có nhà.

[00:37:32] Cẩm Khôn, cậu ấy nói cậu ấy không có nhà.

[00:37:34] Hừ, cứ nói tôi đang ăn cơm, hỏi cô ấy có việc gì.

[00:37:41] À, phải rồi, phải rồi.

[00:37:45] Cô đợi một lát, đợi một lát.

[00:37:48] Cô Phùng nói thời tiết hôm nay đẹp quá,

[00:37:50] hỏi cậu có đi núi Bạch Vân uống trà không.

[00:37:59] Bác qua xem thằng bé đi.

[00:38:00] Được được được, được, hoan nghênh, hoan nghênh.

[00:38:06] Cẩm Khôn, người ta dù sao cũng là con gái,

[00:38:09] đừng lạnh nhạt như vậy.

[00:38:10] Đúng vậy, sau này cô Phùng đến nhà mình,

[00:38:13] phải nhiệt tình với cô ấy một chút.

[00:38:15] Nghe thấy chưa, thằng bé này.

[00:38:16] Nhiệt tình một chút.

[00:38:27] Tìm Cẩm Khôn phải không?

[00:38:28] Đúng vậy.

[00:38:29] Đi, đi, đi.

[00:38:32] Vất vả cho cô rồi.

[00:38:35] A Thái à, mau, mau ra mở cửa đi.

[00:39:07] Thiên Tuệ.

[00:39:09] Không đi học à?

[00:39:10] Anh cũng không đi học còn gì.

[00:39:13] Anh không biết sao? Tôi đã thôi học rồi.

[00:39:16] Vậy nếu cả hai đều không phải đi học, chúng ta đi núi Bạch Vân chơi đi.

[00:39:21] Ồ, là chị khóa trên à? Nếu đều là bạn học,

[00:39:25] vậy thì cùng đi chơi nhé.

[00:39:27] Được chứ. Vốn dĩ lúc nãy chúng tôi cũng định đi nơi khác,

[00:39:30] nếu em gái khóa dưới đã đề nghị, vậy thì cùng đi đi.

[00:39:33] Em muốn đi núi Bạch Vân, vậy chúng ta đi núi Bạch Vân nhé.

[00:39:36] Cùng đi chứ?

[00:39:36] Đúng vậy.

[00:39:38] Cùng đi thì cùng đi.

[00:39:41] Ồ, học sinh đi dã ngoại mà cần đến sự phô trương này sao?

[00:39:44] Còn mang theo cả người hầu.

[00:39:48] Cậu về đi. Đặt đồ lên xe.

[00:39:53] Em gái khóa dưới, vậy em nói xem,

[00:39:54] chúng ta đi bộ hay là đi xe?

[00:39:58] Đương nhiên là đi xe rồi, đường xa thế đi bộ sao được.

[00:40:05] Tôi đi gọi Gia Tuấn.

[00:40:06] Gia Tuấn về rồi.

[00:40:09] Cậu cũng là anh em kết nghĩa của cậu ấy mà.

[00:40:11] Vì vụ mất hàng gây ra bạo loạn của thương đoàn,

[00:40:14] cậu ấy bị sở cảnh sát đuổi việc rồi.

[00:40:24] Đi đi, đi đi.

[00:40:26] Coi như là đi giải khuây.

[00:40:27] Em không muốn đi, mọi người đi đi.

[00:40:29] Em và Cẩm Khôn là anh em kết nghĩa,

[00:40:33] coi như là lần tạm biệt cuối cùng, được không?

[00:40:37] Đi đi, đi đi mà.

[00:40:43] Giày của em đâu?

[00:40:45] Gia Tuấn!

[00:40:56] Thử đôi này xem.

[00:40:58] Nếu không vừa, chị đi đổi ngay cho em.

[00:41:00] Chị, chị đừng như vậy được không?

[00:41:02] Hừ, ở tù mấy ngày mà thành ông chủ rồi.

[00:41:05] Có cần tôi đút cho ăn uống không?

[00:41:07] Gia Sinh, ăn đi để bịt miệng anh lại.

[00:41:11] Không thấy Gia Tuấn đang buồn sao, đừng chọc nó nữa.

[00:41:14] Nó tự tìm lấy.

[00:41:15] Nếu lúc đó đến cửa hàng làm học việc thì làm gì có chuyện này.

[00:41:18] Cứ nghe lời bậy bạ của tên khốn Tạ Thiên Hữu đó,

[00:41:21] đáng đời nhận kết cục này.

[00:41:32] Ây da, Gia Sinh, anh muốn tức chết tôi à, thật là.

[00:41:43] Gia Tuấn, xin lỗi, đều là lỗi của chị.

[00:41:47] Lại đây, chị mang cho em.

[00:41:50] Chị, em không muốn thấy chị như vậy.

[00:41:53] Để em tự mang được không?

[00:42:20] Gia Tuấn, cậu ở trong đó có bị đánh không?

[00:42:24] Không có.

[00:42:26] May mà bình thường quan hệ với đồng nghiệp

[00:42:28] khá tốt,

[00:42:29] lại không bị giam bao lâu.

[00:42:34] Xin lỗi, lần này tôi không giúp được gì cả.

[00:42:40] Cẩm Khôn, cậu đừng nói vậy.

[00:42:42] Tôi biết cậu đã cố hết sức rồi.

[00:42:47] Vậy sau này phải làm sao?

[00:42:51] Đợi đám cưới của anh Thiên Hữu và chị tôi

[00:42:53] tổ chức xong rồi tính.

[00:42:55] Gia Tuấn, ăn bánh kem đi.

[00:42:58] Tôi không đói.

[00:42:59] Ê, Cẩm Khôn,

[00:43:01] tri kỷ của cậu, Mạch Quỳnh, gần đây thế nào rồi?

[00:43:05] Cô nói bậy bạ gì vậy?

[00:43:05] Tôi và cô ấy không có quan hệ gì cả.

[00:43:07] Không thể nào, lúc cậu mới thôi học,

[00:43:09] cô ấy rất quan tâm đến cậu.

[00:43:11] Chúng tôi ai cũng thấy mà.

[00:43:12] Nói đi, hai người thế nào rồi?

[00:43:15] À, mà cũng đúng,

[00:43:17] cô ta thích thiếu gia lịch lãm,

[00:43:19] nhưng không biết yêu cầu của người ta còn cao hơn nữa.

[00:43:22] Thiên Tuệ, cô đừng nói lung tung.

[00:43:23] Không, tôi không nói lung tung.

[00:43:25] Những gì tôi nói đều là thật, thật đó.

[00:43:27] Để tôi lấy cho anh một ly nước nữa.

[00:43:33] Thật không biết trong đầu Thiên Tuệ nghĩ gì.

[00:43:36] Cô ấy không phải lúc nào cũng vậy sao?

[00:43:38] Không cần để ý đến cô ấy là được.

[00:43:44] Thật ra, tôi thấy cô Phùng này cũng không tệ.

[00:43:47] Cậu thấy sao?

[00:43:52] Gia Tuấn, có phải cậu thấy tôi thật sự rất ngốc không?

[00:43:58] Không hề.

[00:44:00] Tôi luôn rất ngưỡng mộ tình yêu chung thủy của cậu.

[00:44:08] Sao vậy? Không đi nổi nữa à?

[00:44:11] Giày không vừa chân.

[00:44:21] Gia Tuấn, anh lại sao vậy?

[00:44:24] Cả buổi cứ xị mặt ra,

[00:44:25] tôi lại làm gì phật lòng anh à?

[00:44:27] Không có, tôi chỉ là không muốn nói chuyện thôi.

[00:44:31] Anh rõ ràng là đang không vui.

[00:44:34] Thiên Tuệ, em lúc nào cũng lấy bụng ta suy ra bụng người,

[00:44:38] cái tính này bao giờ mới sửa được.

[00:44:41] Ê, em lại làm sao nữa, Gia Tuấn?

[00:44:44] Anh tâm trạng không tốt, em cố gắng mời anh ra ngoài chơi,

[00:44:46] em lại sai sao?

[00:44:49] Anh cả của em đối xử với tôi như vậy, em còn không nói một câu,

[00:44:51] anh còn muốn tôi phải thế nào?

[00:44:55] Tôi thay mặt anh cả xin lỗi anh là được chứ gì.

[00:45:01] Tôi biết anh không muốn đi.

[00:45:04]

[00:45:07] Anh đừng tưởng tôi không nghe ra.

[00:45:10] Anh không muốn đi thì đừng đi.

[00:45:12] Tôi không cầu xin anh.

[00:45:22] Ê, Thiên Tuệ!

[00:45:39] Ăn chút đi.

[00:45:42] Không ăn được gì cả, trong lòng nặng trĩu.

[00:45:46] Anh nên振作起來,重新開始。

[00:45:50] Khó lắm. Bây giờ tôi thật sự có chút sợ hãi.

[00:45:55] Cảm giác bị người thân nhất đâm sau lưng,

[00:45:58] thật đáng sợ.

[00:46:01] Bây giờ tôi có chút vạn niệm đều tro tàn rồi.

[00:46:05] Thiên Hữu, em đi làm đây.

[00:46:08] Ồ, khi nào?

[00:46:10] Sáng sớm hôm nay.

[00:46:12] Tốt, tốt.

[00:46:14] Lương thế nào? Công việc có nhiều không?

[00:46:16]

[00:46:18] Công việc rất nhẹ nhàng, đồng nghiệp cũng rất tốt với em.

[00:46:21] Lương... chưa nói đến.

[00:46:23] Vậy sao được, anh đi nói giúp em.

[00:46:25] Không cần đâu. Khoảng thời gian này,

[00:46:28] em ở nhà chịu đựng lời trách mắng của cha,

[00:46:30] thật sự rất buồn và ngày càng mất tự tin.

[00:46:35] Có thể cảm nhận lại niềm vui của công việc,

[00:46:37] em đã rất mãn nguyện rồi.

[00:46:39] Anh đã cho em cơ hội như vậy,

[00:46:41] em rất cảm kích.

[00:46:43] Còn về lương bao nhiêu, thật sự không quan trọng.

[00:46:50] Anh biết em đang an ủi anh.

[00:46:52] Cảm ơn em.

[00:46:54] Vậy thì ăn thêm một chút đi.

[00:47:07] Thưa ông, thưa bà, xin mời chọn một bài hát.

[00:47:13] Em bé biết hát bài gì?

[00:47:16] Em hát được hết.

[00:47:18] Vậy em hát chay một bài "Trường Tương Thủ" nhé, được không?

[00:47:23] Em mới bao nhiêu tuổi chứ?

[00:47:25] Được, hát đi.

[00:48:04] Ê, anh Phó, làm gì đấy?

[00:48:10] Người anh em Đình Quang.

[00:48:12] Anh định khi nào xử lý Phương Gia Tuấn?

[00:48:17] Chắc trong một hai ngày tới.

[00:48:19] Đối với Phương Gia Tuấn chỉ là một con tốt thí,

[00:48:22] người tôi muốn xử lý là cậu ta.

[00:48:26] Tôi thật không hiểu,

[00:48:28] anh không phải chỉ muốn cậu ta cúi đầu nhận lỗi sao?

[00:48:31] Tôi dùng súng áp giải cậu ta đến đây nhận tội với anh,

[00:48:35] muốn bôi đen cậu ta đâu có khó.

[00:48:38] Mấu chốt là phải xử lý theo pháp luật,

[00:48:41] mới có thể dạy cho cậu ta biết quy củ, biết đạo lý làm người.

[00:48:46] Ây da, các anh làm chính trị,

[00:48:48] thật không cùng đường với chúng tôi, những kẻ chơi súng đạn.

[00:48:57] Đưa cô nhóc đó vào đây cho tôi.

[00:49:02] Ít nhất vẫn có sở thích chung, thế là được rồi.

[00:49:08] Em bé, em thật không nên nhỏ tuổi thế này đã ra ngoài làm việc.

[00:49:12] Tìm một trường học, đi học cho tử tế đi.

[00:49:14] Cảm ơn ông, cảm ơn bà.

[00:49:16] Tiểu nhị, tính tiền.

[00:49:18] Đi, đưa anh đến nơi em làm việc xem sao.

[00:49:21] Quảng Lợi là của nhà anh, anh không lẽ chưa từng đến?

[00:49:24] Bây giờ khác trước mà.

[00:49:25] Tôi không đi đâu! Tôi không đi đâu!

[00:49:26] Người ta là cục trưởng cảnh sát,

[00:49:27] em không hát, ông ấy sẽ bắt em đó.

[00:49:28] Tôi không đi đâu!

[00:49:33] Tôi cho em tiền, cho em thật nhiều tiền.

[00:49:36] Anh chờ tôi một lát.

[00:49:43] Cục trưởng Phó, ngài làm vậy có hơi...

[00:49:46] Bộ trưởng Ôn.

[00:49:50] Cứ tưởng bộ trưởng Tạ từ nay sẽ sa sút tinh thần chứ.

[00:49:53] Không ngờ anh cũng có nhã hứng này.

[00:49:57] Xem ra cuộc bãi công lần này,

[00:50:00] đã khiến hai vị kết giao một tình bạn rất sâu sắc.

[00:50:03] Anh sai rồi, tình bạn của tôi và cục trưởng Phó

[00:50:07] đã bắt đầu từ cuộc bãi công của thủy thủ năm Dân Quốc thứ 11.

[00:50:10] Muốn biết tại sao không?

[00:50:11] Tôi không có hứng thú muốn biết.

[00:50:15] Cục trưởng Phó, cô bé này vẫn còn là một đứa trẻ, xin ngài giơ cao đánh khẽ.

[00:50:20] Ây, cho phép anh ăn vụng quả mơ chín tám phần,

[00:50:24] lại không cho phép tôi nếm thử quả mận chín ba phần sao?

[00:50:29] Lại đây, cũng hát cho đại gia một bài "Trường Tương Thủ" này đi.

[00:50:34] Hát hay, đại gia cũng gửi em đi học. Hát!

[00:50:54] Mẹ, bố.

[00:51:02] Mẹ, đọc báo à? Có chuyện gì lớn sao?

[00:51:07] Có chứ, Tôn Trung Sơn muốn chuẩn bị thành lập Ngân hàng Trung ương.

[00:51:12] Nói là để các cơ quan tài chính và thương nhân

[00:51:15] đều phải sử dụng giấy bạc của Ngân hàng Trung ương.

[00:51:18] Ước chừng, lại là một trận biến động.

[00:51:22] Mẹ vẫn còn quan tâm đến thời cuộc sao?

[00:51:30] Mẹ, có một chuyện con muốn nói với mẹ.

[00:51:34] Đừng có nói với mẹ chuyện hôm nay thích,

[00:51:36] ngày mai không thích gì đó nhé.

[00:51:38] Mẹ không thích nghe.

[00:51:41] Sao mẹ biết ạ?

[00:51:47] Thiên Hữu à, con nghe cho kỹ đây.

[00:51:51]

[00:51:55] Phương Gia Nghi chắc chắn là mợ cả nhà họ Tạ.

[00:51:58] Cô Mạch Kỳ kia dù có là tiên nữ,

[00:52:01] cũng chỉ có thể để ở bên ngoài cho mẹ.

[00:52:04] Thôi thôi, được rồi, ăn cơm, ăn cơm.

[00:52:09] Ăn không nói, ngủ không nói.

[00:52:12] Thời thế thay đổi, nhưng quy củ cũ của nhà họ Tạ không thể thay đổi.

[00:52:19] A Quế, Thiên Tuệ sao còn chưa xuống?

[00:52:22] Vừa mới gọi rồi ạ, cô ấy nói xuống ngay.

[00:52:57] Gia Tuấn, là em tìm chị.

[00:52:59] Chị Kỳ, chị có khỏe không?

[00:53:01] Chị rất khỏe.

[00:53:04] Khỏe là tốt rồi.

[00:53:06] Gia Tuấn, em sao vậy?

[00:53:09] Em không sao cả, chỉ là qua xem chị thế nào.

[00:53:12] Em có phải không thích chị làm việc ở đây không?

[00:53:15] Không có đâu. Chị cảm thấy vui là được rồi.

[00:53:19] Thật ra, chị làm việc ở đây là vì Tạ Thiên Hữu.

[00:53:24] Em hiểu mà.

[00:53:26] Em không hiểu đâu.

[00:53:28] Chị chấp nhận sự sắp xếp của anh ấy,

[00:53:30] là muốn anh ấy vui vẻ hơn, hy vọng anh ấy sẽ振作起來,

[00:53:33] tiếp tục lo việc cho các bạn lao công.

[00:53:35] Đợi tâm trạng anh ấy tốt hơn, chị sẽ rời khỏi đây.

[00:53:38] Chị Kỳ, nhưng chị có nghĩ đến,

[00:53:41] chị làm vậy, người khác sẽ nhìn chị thế nào không?

[00:53:43] Chị không quan tâm.

[00:53:45] Làm người, làm việc, chỉ cần không thẹn với lương tâm là được.

[00:53:54] Gia Tuấn, em đến tìm chị chắc chắn có việc, em mau nói đi.

[00:54:02] Thiên Tuệ bảo em đưa cô ấy đi.

[00:54:06] Đi? Có ý gì?

[00:54:09] Chính là rời khỏi Quảng Châu, đi ra ngoài, đi về phía Bắc.

[00:54:13] Vậy em đã suy nghĩ kỹ chưa?

[00:54:17] Em...

[00:54:21] Em đã đồng ý với cô ấy rồi.

[00:54:31] Là Thiên Tuệ à, mau ngồi đi.

[00:54:34] À, muộn thế này tìm chị có việc gì không?

[00:54:39] Chị Gia Nghi, nếu em không thể làm phù dâu cho chị,

[00:54:45] chị có giận không?

[00:54:48] Chị đương nhiên là không rồi.

[00:54:51] Nhưng tại sao vậy?

[00:54:53] Vậy thì tốt rồi.

[00:54:55] Em chúc chị và anh cả mãi mãi hạnh phúc.

[00:54:58] Tạm biệt.

[00:55:29] Tôi bỗng nhiên phát hiện,

[00:55:30] đối với thế giới này,

[00:55:32] tôi không phải hoàn toàn bất lực.

[00:55:34] Tôi có thể chủ động đi thay đổi một vài chuyện.

[00:55:37] Mặc dù chưa biết là tốt hơn hay xấu đi,

[00:55:40] mặc dù đối với tất cả những gì đã qua vẫn còn chút tiếc nuối,

[00:55:43] nhưng nội tâm tôi khát khao sự thay đổi.

[00:55:47] Khoảnh khắc bước ra khỏi Nam Châu Lý,

[00:55:50] tôi cảm thấy nhẹ nhõm và vui vẻ chưa từng có.

[00:56:31] Ai đó?

[00:56:32] Thiên Hữu, em tìm anh có chút việc.

[00:56:37] Anh ngủ rồi.

[00:56:39] Có chuyện gì mai nói nhé.

[00:57:36] Trời dần sáng,

[00:57:39] nhưng lòng tôi lại đang tối sầm lại,

[00:57:42] chìm vào bóng tối đặc quánh không tan.

[00:57:46] Tuyệt vọng, tủi thân và tức giận đã hoàn toàn nhấn chìm

[00:57:49] niềm hy vọng và niềm vui vừa mới nảy mầm đêm qua.

[00:57:53] Tôi biết Gia Tuấn sẽ không xuất hiện nữa,

[00:57:57] nhưng tôi vẫn không thể đối mặt với sự thật này.

[00:58:00] Tôi biết Gia Tuấn vốn dĩ đã có chút không muốn đi,

[00:58:03] nhưng tôi vẫn không thể tin được

[00:58:05] anh ấy lại dùng cách này

[00:58:08] để đáp lại tình yêu tha thiết của tôi.

[00:58:28] Gia Tuấn, áo đã may xong rồi.

[00:58:48] Chị, em đi đây.

[00:58:50] Em đi gánh vác những gì em phải gánh vác.

[00:58:52] Xin hãy yên tâm.

[00:59:06] Xin lỗi, xin lỗi!

[00:59:07] Xin lỗi!

[00:59:14] Thiên Hữu!

[00:59:15] Chỉ là một bài thơ, có gì không được chứ.

[00:59:19] Thiên Tuệ!

[00:59:24] Thiên Tuệ, em sao vậy?

[00:59:28] Thiên Tuệ!

[00:59:32] Thiên Hữu!

[01:00:04] Là anh.

[01:00:06] Anh muốn thế nào? Anh rốt cuộc muốn thế nào?

[01:00:10] Đừng sợ, chịu uất ức vài ngày đã.

[01:00:15] Đợi sự thật được điều tra rõ ràng sẽ thả em về nhà.

[01:00:19] Không cần điều tra nữa, là một mình tôi làm.

[01:00:21] Tất cả là do một mình tôi làm.

[01:00:22] Bây giờ em có gào rách họng cũng vô ích.

[01:00:26] Yên tâm ở đây đi.

[01:00:28] Chờ Tạ Thiên Hữu đến thay em ra ngoài.

[01:00:30] Các người xử trí tôi thế nào cũng được.

[01:00:32] Nhưng đừng hãm hại anh Thiên Hữu.

[01:00:33] Chuyện đó không liên quan đến anh ấy.

[01:00:38] Tôi nói thật vẫn không được sao?

[01:00:40] Là chị hai của tôi bảo tôi làm.

[01:00:41] Cô ấy là để lấy lòng dì tôi,

[01:00:42] mới bảo tôi làm như vậy.

[01:00:46] Này! Anh quay lại đi! Này! Này!

[01:00:51] Những gì tôi nói đều là sự thật!

[01:00:52] Các người muốn xử trí thì cứ xử trí tôi đi!

[01:00:55] Quay lại đi! Quay lại!

[01:01:11] Anh đến rồi.

[01:01:12] Đang bận gì vậy?

[01:01:14] Mấy bản hợp đồng, và công văn thương mại của lãnh sự quán.

[01:01:23] Tặng em.

[01:01:24] Cảm ơn anh.

[01:01:26] Không mở ra xem sao?

[01:01:30] Em đang làm việc mà.

[01:01:35] Vậy phiền cô rồi.

[01:01:37] Sau khi cô dịch xong thì cứ trực tiếp đưa vào trong nhé.

[01:01:40] Được.

[01:02:10] Gia Nghi.

[01:02:13] Gia Nghi.

[01:02:17] Dì.

[01:02:21]

[01:02:24] một đống việc mà con lại nhàn rỗi thế này.

[01:02:28] Dì, con muốn...

[01:02:32] con muốn đi.

[01:02:34] Đi?

[01:02:37] Có ý gì?

[01:02:38] Dì, con muốn ra ngoài đi học.

[01:02:43] Con xin dì hãy đồng ý cho con.

[01:02:51] Con à.

[01:02:53] Dì biết trong lòng con uất ức.

[01:02:55] Nhưng con nghĩ xem,

[01:02:57] nam nữ yêu đương được mấy ngày.

[01:03:03] Làm phụ nữ cả đời này,

[01:03:05] chính là phải sống vì gia đình, vì chồng, vì con.

[01:03:09] Dì chẳng phải cũng đã trải qua như vậy sao.

[01:03:14] Thiên Hữu nó còn trẻ.

[01:03:17] Đợi nó dần dần thu tâm,

[01:03:19] hai đứa vẫn sẽ là một cặp vợ chồng ân ái.

[01:03:26] Mấy năm nay, sức khỏe của dì ngày một yếu đi.

[01:03:31] Dì luôn nghĩ,

[01:03:33] cơ nghiệp lớn thế này của nhà họ Tạ, có thể dựa vào ai?

[01:03:40] Tất cả đều phải dựa vào con.

[01:03:45] Gánh vác cơ nghiệp không phải là chuyện đơn giản.

[01:03:50] Có rất nhiều thứ phải học.

[01:03:53] Những điều này không phải con đi học là học được.

[01:03:58] Hiểu không?

[01:04:03] Dì, con hiểu rồi.

[01:04:06] Con sai rồi.

[01:04:12] Thế mới là đứa trẻ ngoan.

[01:04:15] Đi thôi, về nhà với dì.

[01:04:36] Sao mình lại ngủ quên thế này? Bây giờ mấy giờ rồi?

[01:04:40] Gần tám giờ rồi.

[01:04:41] Muộn thế này rồi, anh vẫn chưa về à?

[01:04:44] Đi, anh mời em đi ăn.

[01:04:45] Dịch xong rồi, xem có sai sót gì không.

[01:04:52] Đây thật sự là em dịch sao?

[01:04:54] Có vài từ không tìm được từ Hán Việt tương ứng,

[01:04:57] đành phải tạm vậy.

[01:05:03] Không có em,

[01:05:05] anh sẽ là một linh hồn không mục đích.

[01:05:09] Không có em,

[01:05:11] anh sẽ là một gương mặt không biểu cảm.

[01:05:14] Không có em,

[01:05:16] anh sẽ là một trái tim ngừng đập.

[01:05:21] Không có em ở bên cạnh,

[01:05:23] anh chỉ là một ngọn lửa không có hơi ấm.

[01:05:29] Bộ trưởng Tạ, giám đốc Tạ.

[01:05:32] Thiên Hữu, anh đừng như vậy.

[01:05:43] Hãng buôn Quảng Lợi, tìm ai vậy?

[01:05:47] Ồ, ủy viên Hoàng.

[01:05:49] Sao anh biết tôi ở đây?

[01:05:53] Cái gì? Sao có thể chứ?

[01:05:59] Được rồi, được rồi, tôi sẽ chú ý. Cảm ơn anh.

[01:06:10] A Kỳ.

[01:06:14] Có chuyện gì sao?

[01:06:17] Cũng không có chuyện gì.

[01:06:18] Cục Công vụ Sa Diện từ chối đàm phán,

[01:06:20] xảy ra một số xung đột với công nhân Trung Quốc.

[01:06:23]

[01:06:27] Xin lỗi em.

[01:06:30] Tôi phải đi gấp rồi, tạm biệt.

[01:06:37] Đứng lại! Anh tìm ai?

[01:06:38] Tìm Ôn Đình Quang.

[01:06:40] Tôi nghĩ ông ta chắc chắn đang ở trong đợi tôi.

[01:06:42] Anh là bộ trưởng Tạ phải không? Mời vào.

[01:06:55] Là Thiên Hữu phải không?

[01:06:57] Mau mời vào.

[01:07:05] Ông dựa vào đâu mà bắt Phương Gia Tuấn?

[01:07:07] Có người tố giác Phương Gia Tuấn

[01:07:08] vận chuyển lậu hàng hóa ở bến tàu, phá hoại bãi công.

[01:07:10] Xem xét và trừng phạt loại người này,

[01:07:11] là trách nhiệm của Ban Duy trì Kỷ luật Bãi công chúng tôi.

[01:07:14] Phương Gia Tuấn tham gia bãi công với tư cách là cảnh sát.

[01:07:17] Dù có sai lầm gì cũng không đến lượt ông xử lý chứ?

[01:07:20] Cậu có lẽ không biết, tôi cũng mới biết hôm qua thôi.

[01:07:23] Phương Gia Tuấn từ hôm qua đã không còn là cảnh sát nữa.

[01:07:27] Xem ra ông đã có âm mưu từ trước.

[01:07:29] Ông rốt cuộc muốn làm gì?

[01:07:34] Thiên Hữu à,

[01:07:36] suy nghĩ của cậu tôi rất rõ.

[01:07:39] Đưa Phương Gia Tuấn đến sở cảnh sát,

[01:07:41] định cho cậu ta một tội nhẹ là lơ là chức vụ rồi thả ra.

[01:07:44] Lưu manh lại không tìm ra được,

[01:07:45] chuyện này cứ thế qua đi, phải không?

[01:07:51] Còn mục đích của tôi rất đơn giản.

[01:07:55] Dạy cậu cách làm người.

[01:07:57] Để cậu biết cái gì mới là chính trị thực sự.

[01:08:03] Tạ mỗ xin rửa tai lắng nghe.

[01:08:05] Trước tiên cho cậu một kết quả.

[01:08:08] Nếu Phương Gia Tuấn bị định tội là công tặc,

[01:08:11] vậy thì cậu ta sẽ bị giam ở đây hai năm.

[01:08:14] Không thể nào.

[01:08:15] Nếu sáng mai ông không thả người,

[01:08:17] tôi sẽ trực tiếp trình báo với ông Tô,

[01:08:20] đem toàn bộ ngọn ngành sự việc,

[01:08:21] cũng như hành vi của ông,

[01:08:23] báo cáo thật cho ông Tô.

[01:08:25] Tôi tin ông Tô sẽ có một quyết định công bằng.

[01:08:28] Cậu tin ông ấy là vì ba năm trước,

[01:08:31] cậu đã từng bảo vệ ông Tô,

[01:08:33] ông ấy nên nể mặt cậu,

[01:08:34] sẽ thả Phương Gia Tuấn,

[01:08:36] và để cậu trở lại Hiệp hội Bảo vệ Lợi ích Lao công,

[01:08:38] đúng không?

[01:08:40] Ông Tô là một người chính trực,

[01:08:42] ông ấy sẽ không dung túng cho bất kỳ lời nói dối và sai lầm nào.

[01:08:44] Tạ Thiên Hữu,

[01:08:46] chúng ta hãy nói thẳng với nhau đi.

[01:08:49] Cậu muốn lập công chuộc tội,

[01:08:52] nhưng cậu có công lao gì chứ?

[01:08:56] Cậu tưởng là cậu đã bảo vệ ông Tô sao?

[01:08:58] Cậu sai rồi! Là tôi, là tôi, Ôn Đình Quang!

[01:09:03] Ba năm trước, nếu không có tôi,

[01:09:04] cậu đã sớm chết ở Đại Sa Đầu rồi.

[01:09:07] Cậu rõ ràng biết,

[01:09:10] người Anh muốn ám sát lãnh tụ lao công là ông Tô,

[01:09:14] nhưng lại che giấu bằng chứng,

[01:09:16] dùng giấy nợ và chi phiếu để ép buộc cục trưởng cảnh sát

[01:09:20] xử lý đám người của sát thủ A Long ở Hồng Kông,

[01:09:22] để bảo toàn cho ba người anh em nhỏ của cậu.

[01:09:26] Bàn tính cũng hay lắm đấy.

[01:09:31] Tiếc là,

[01:09:33] bị hành động ngu ngốc của bà hàng xóm Lương Tần thị của cậu

[01:09:34] làm rối tung lên.

[01:09:36] Cái phong bì mà cậu để ở chỗ Mạch Kỳ,

[01:09:38] đã bị bà ta mang đi đàm phán với cục trưởng cảnh sát.

[01:09:41] Động não suy nghĩ đi,

[01:09:42] với con người của lão họ Phó đó, lão ta sẽ giúp cậu sao?

[01:09:50] Là tôi,

[01:09:52] là tôi, Ôn Đình Quang, đã huy động đội hộ vệ lao công,

[01:09:56] tiêu diệt đám lưu manh đó,

[01:09:57] mới bảo toàn được tính mạng cho cậu, Tạ Thiên Hữu.

[01:10:03] Nhưng vì chuyện này,

[01:10:06] tôi rất nể trọng sự can đảm và đầu óc của cậu,

[01:10:09] mới quyết định nâng đỡ cậu,

[01:10:11] mới có những bài báo dư luận sau này,

[01:10:13] mới có dũng sĩ cách mạng Tạ Thiên Hữu,

[01:10:15] mới có cuộc gặp gỡ của ông Tô,

[01:10:17] mới có sự thăng tiến sau này của cậu.

[01:10:20] Tạ Thiên Hữu,

[01:10:23] quy tắc tối thiểu của làm người là biết ơn và báo đáp.

[01:10:32] Cảm ơn.

[01:10:40] "Bản thảo" nói, trà vị ngọt đắng,

[01:10:45] hơi lạnh không độc, vào hai kinh tâm phế,

[01:10:49] có thể giải được nỗi đau của vết bỏng, tiêu trừ mụn nhọt,

[01:10:53] thanh tâm tẩy vị, chữa được chứng đau đầu.

[01:10:57] Cậu thấy có lý không?

[01:11:01] Có, có lý.

[01:11:04] Nhưng tôi thấy đây đều là chuyện tào lao.

[01:11:07] Tác dụng của trà chỉ có một, giải khát.

[01:11:11] Cậu cho là thế nào?

[01:11:13] Đúng vậy, giải khát.

[01:11:37] Gia Tuấn, dậy đi.

[01:11:45] Anh Thiên Hữu!

[01:11:49] Sao anh lại đến đây?

[01:11:53] Anh Thiên Hữu, tên họ Ôn đó muốn hãm hại anh.

[01:11:56] Anh mau đi đi, mau đi đi!

[01:11:58] Đừng nói bậy, em hiểu lầm bộ trưởng Ôn rồi.

[01:12:03] Ông ta đang giúp chúng ta.

[01:12:05] Giúp chúng ta?

[01:12:07] Không thể nào.

[01:12:08] Ông ta là một kẻ rất hiểm độc.

[01:12:10] Anh... anh tuyệt đối đừng tin lời ông ta.

[01:12:12] Đừng nói bậy nữa.

[01:12:23] Gia Tuấn, lại đây ăn cơm.

[01:12:27] Đây là bộ trưởng Ôn cử người đặc biệt đi mua cho em đó.

[01:12:41] Anh Thiên Hữu!

[01:12:43] Anh rốt cuộc bị làm sao vậy?

[01:12:47] Anh rất ổn.

[01:12:50] Gia Tuấn, em ở đây thêm ba năm ngày nữa,

[01:12:53] anh sẽ đến đón em.

[01:12:55] Ăn cơm đi, anh về đây.

[01:13:16] Anh cả!

[01:13:17] Anh rốt cuộc có quan tâm đến Gia Tuấn không?

[01:13:20] Anh nói một câu đi chứ!

[01:13:25] Mọi người không ai quan tâm đúng không? Tốt!

[01:13:28] Chỉ cần Gia Tuấn không ra ngoài, em sẽ không đi du học!

[01:13:52] Thiên Hữu, ăn chút gì đi.

[01:13:57] Để đó đi.

[01:14:02] Cảm ơn. Không cần cảm ơn.

[01:14:06] Anh còn muốn ăn gì khác không?

[01:14:12] Chắc là Gia Tuấn vài ngày nữa có thể về rồi,

[01:14:14] đừng quá lo lắng, cũng đừng nói với ai.

[01:14:19] Em không lo lắng.

[01:14:22] Em cũng sẽ không nói với ai đâu, yên tâm đi.

[01:14:57] Thật ngại quá, lần này lại phiền anh rồi.

[01:14:59] Cần gì phải nói thế, Gia Tuấn tôi cũng đã gặp,

[01:15:01] cũng coi như là bạn của tôi.

[01:15:05] Gì cơ? Anh nói lại lần nữa. Hả?

[01:15:10] Vào đi!

[01:15:14] Ây da, đã nói là tiền trao cháo múc,

[01:15:19] sao chuyện lại đến nước này?

[01:15:23] Cái gì? Giấy phép sử dụng súng?

[01:15:26] Chuyện tào lao! Bây giờ người có súng rất nhiều,

[01:15:30] ông mau đi tìm tên họ Ôn kia,

[01:15:31] bảo hắn lấy lại súng cho tôi.

[01:15:33] Nếu không, đừng trách thương đoàn không khách sáo với hắn.

[01:15:38] Cẩm Khôn, có chuyện gì sao?

[01:15:43] Có phải chuyện xưởng dệt Lương Ký sáp nhập gặp rắc rối không?

[01:15:45] Không không, cảm ơn sự quan tâm của ngài.

[01:15:47] Vậy còn có chuyện gì?

[01:15:49] Người bạn thân nhất của Cẩm Khôn là Phương Gia Tuấn,

[01:15:51] bị Ban Duy trì Bãi công bắt rồi.

[01:15:53] Con muốn nhờ bác giúp đỡ.

[01:15:55] Ban Duy trì Bãi công?

[01:15:56] Vâng.

[01:15:57] Có phải vì chuyện hàng hóa ở bến tàu không?

[01:15:59] Đúng vậy, xin bác hãy cứu Phương Gia Tuấn.

[01:16:09] Sao lại tiếp khách như vậy?

[01:16:11] Mộ Trinh, mau pha ấm trà ngon.

[01:16:13] Vâng.

[01:16:14] Cẩm Khôn, ngồi, ngồi, ngồi.

[01:16:18] Chuyện này xem ra thật sự có chút rắc rối rồi.

[01:16:22] Cái Ban Duy trì Bãi công này,

[01:16:25] bây giờ đang lạm dụng chức quyền,

[01:16:27] bắt người vào thì không thể thả ra được.

[01:16:32] Phương Gia Tuấn có thể sẽ bị định tội chết.

[01:16:34] Cậu ấy là chịu tội thay người khác.

[01:16:36] Chuyện tuy không lớn nhưng ảnh hưởng rất xấu.

[01:16:40] Cái gì gọi là bình dân phẫn nộ, tạ lỗi thiên hạ, cậu hiểu không?

[01:16:45] Bác, xin bác hãy cứu cậu ấy.

[01:16:50] Mộ Trinh rất coi trọng cậu,

[01:16:53] xem ra ta phải giúp việc này rồi.

[01:16:57] Nhưng cậu phải viết một bản trình bày.

[01:17:02] Viết gì ạ?

[01:17:05] Cậu viết theo lời ta nói, được không?

[01:17:12] Cậu yên tâm,

[01:17:13] tuyệt đối sẽ không liên lụy đến nhà họ Lương của các cậu một chút nào.

[01:17:18] Được, con viết.

[01:17:20] Nào, điểm chỉ đi, sẽ cho cậu ra ngoài.

[01:17:28] Xem cái gì mà xem,

[01:17:29] đều là những thủ tục thông thường.

[01:17:31] Phương Gia Tuấn,

[01:17:34] tôi và anh Thiên Hữu của cậu đều đã bàn bạc xong,

[01:17:37] cậu cứ yên tâm ký tên đi.

[01:17:39] Hừ, tôi không tin.

[01:17:43] Vậy thì cứ từ từ xem.

[01:17:45] Đừng để anh Thiên Hữu của cậu

[01:17:46] và chị Mạch Kỳ phải đợi quá lâu.

[01:18:03] Sao hôm đó anh không nói với em?

[01:18:06] Anh không muốn em lo lắng.

[01:18:08] Anh không nói em càng lo lắng hơn.

[01:18:09] Hôm đó em đã cảm thấy không ổn rồi.

[01:18:19] Đứng yên! Các người muốn làm gì?

[01:18:40] Ông ta đến đây làm gì?

[01:18:43] Vào thông báo,

[01:18:45] tôi muốn gặp bộ trưởng Ôn của các người.

[01:19:13] Chủ tịch Phùng.

[01:19:15] Ngài có chuyện gì cứ nói thẳng đi.

[01:19:20] Được rồi, vậy tôi sẽ vào thẳng vấn đề.

[01:19:24] Bốn mươi khẩu súng là anh bán cho tôi.

[01:19:27] Lúc đó chúng ta đã thỏa thuận là tiền trao cháo múc.

[01:19:33] Bây giờ tiền đã vào tay anh,

[01:19:38] nhưng súng thì thương hội lại chưa nhận được.

[01:19:42] Đình Quang, thế này là không được rồi.

[01:19:46] Hàng đã giao đến tay người của ngài,

[01:19:49] coi như giao dịch đã hoàn thành.

[01:19:51] Còn chuyện gì xảy ra trên đường về,

[01:19:53] thì không phải do tôi chịu trách nhiệm.

[01:19:58] Vậy tại sao lúc giao hàng cho tôi,

[01:20:00] lại không đưa giấy phép sử dụng súng?

[01:20:04] Chính phủ Quốc dân vừa mới ban hành luật mới,

[01:20:07] thu hồi vũ khí bất hợp pháp,

[01:20:09] thương đoàn của ngài cũng nằm trong danh sách bị giải tán.

[01:20:11] Tôi thật sự bất lực, quốc pháp khó dung.

[01:20:15] Ồ.

[01:20:18] Sáng sớm ngày mai,

[01:20:20] vài tờ báo lớn của Quảng Châu

[01:20:23] sẽ đăng một bản lời khai,

[01:20:26] ngoài ra,

[01:20:27] còn có vài tin tức rất thú vị.

[01:20:31] Bản nháp thì đang ở chỗ tôi.

[01:20:35] Muốn xem không?

[01:20:51] Sẽ không có vấn đề gì chứ?

[01:20:54] Chắc là không.

[01:20:55] Những gì cần làm tôi đều đã làm.

[01:20:59] Yên tâm đi, chắc chắn sẽ không.

[01:21:03] Tổ chức bãi công và hãng buôn nước ngoài cấu kết trong ngoài,

[01:21:06] vận chuyển lậu hàng hóa ở bến tàu khiến giá cả mất kiểm soát,

[01:21:09] nền công nghiệp dân tộc bị tổn hại cực lớn.

[01:21:13] Những bài báo này một khi được đăng lên,

[01:21:16] sẽ gây ra sự bất mãn mạnh mẽ trong quần chúng,

[01:21:18] thậm chí là bạo loạn.

[01:21:22] Khi đó,

[01:21:24] uy tín của công hội sẽ không còn nữa.

[01:21:27] Anh sẽ giải thích thế nào với đông đảo quần chúng đây?

[01:21:34] Khi đó, vị trí của anh cũng e là khó giữ.

[01:21:38] Phải không?

[01:21:42] Anh định dùng những thứ này để uy hiếp tôi sao?

[01:21:45] Vô ích.

[01:21:47] Bây giờ tôi có thể ra lệnh xử tử công tặc.

[01:21:54] Ây da, Đình Quang, đều là người cùng đường,

[01:21:57] sao lại hành động theo cảm tính như vậy.

[01:22:01] Suy nghĩ kỹ lại hai ngày đi.

[01:22:08] Được. Phùng mỗ cáo từ.

[01:22:17] Đi thong thả.

[01:22:24] Phương Gia Tuấn, chịu uất ức rồi.

[01:22:27] Đợi đã, đợi đã, khoan hãy thả người.

[01:22:29] Giam cậu ta lại.

[01:22:38] Các người quay lại!

[01:22:39] Lũ lừa đảo các người!

[01:22:40] Lũ lừa đảo các người!

[01:22:50] Đem mấy bản nháp báo đó,

[01:22:52] gửi cho bộ trưởng Ôn.

[01:22:54] Đây gọi là "văn hay cùng thưởng thức".

[01:22:56] Vâng, thưa trưởng quan. Rút!

[01:23:08] Bộ trưởng Tạ, bộ trưởng Ôn mời ngài vào trong một lát.

[01:23:10] Tiểu Lâm, có chuyện gì vậy?

[01:23:13] Phùng Bá Hàn đến đây làm gì? Gia Tuấn đâu?

[01:23:15] Ở đây không tiện nói, vào trong rồi nói.

[01:23:19] Anh đợi tôi một lát.

[01:23:33] Đây rõ ràng là vu khống,

[01:23:35] là đang bôi nhọ cuộc bãi công.

[01:23:37] Thật quá vô liêm sỉ.

[01:23:38] Đúng là rất vô liêm sỉ.

[01:23:42] Nhưng không có lửa làm sao có khói.

[01:23:45] Cậu xem, cậu xem cái thằng Lương Cẩm Khôn này.

[01:23:49] Thiên Hữu,

[01:23:50] tôi muốn nghe suy nghĩ của cậu.

[01:23:56] Trước đây tôi đã đắc tội với tên Phùng Bá Hàn đó,

[01:23:59] tôi nghĩ hắn là nhắm vào tôi.

[01:24:01] Hay là tôi đến tận nhà xin lỗi.

[01:24:03] Xin lỗi? Xin lỗi thế nào? Cắt nhà cắt đất à?

[01:24:07] Cậu quá ngây thơ rồi.

[01:24:09] Đây không phải là ân oán cá nhân,

[01:24:11] đây là thương đoàn đang gây hấn với cuộc bãi công.

[01:24:16] Thiên Hữu à,

[01:24:19] chuyện đến nước này,

[01:24:22] chỉ có một cách giải quyết duy nhất.

[01:24:25] Cách gì?

[01:24:27] Xử tử Phương Gia Tuấn.

[01:25:25] Phụ đề được tạo bởi ONKURS BARN


 0 মন্তব্য sort   ক্রমানুসার