اگلا

(AI-sub) Sóng gió Tây Quan vietsub tập 17+18 - Trần Khôn, Tôn Lệ

0 مناظر· 08/03/25
ai_sub_studio
ai_sub_studio
سبسکرائبرز
0

Phụ đề được dịch bằng AI, cần bạn góp sức hoàn thiện. Liên hệ tham gia tại Facebook: https://www.facebook.com/profi....le.php?id=1000678863 -------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- Giữa lòng Tây Quan hoa lệ những năm 1920, tình yêu và tình bạn của một nhóm thanh niên ưu tú bị đặt vào thử thách khốc liệt nhất. <br>Với sự tham gia của cặp đôi vàng Trần Khôn và Tôn Lệ, &quot;Sóng gió Tây Quan&quot; sẽ cuốn bạn vào vòng xoáy của những mối tình nồng cháy, những nghĩa tình huynh đệ sâu nặng và cả những lựa chọn sinh tử trước vận mệnh của đất nước. Liệu họ sẽ chọn tình yêu hay lý tưởng?

مزید دکھائیں

[00:00:00] Ba, Cẩm Khôn đã trải qua sóng to gió lớn như vậy rồi.

[00:00:03] Ba cứ dẫn nó ra ngoài mở mang tầm mắt đi ba.

[00:00:05] Con xin ba đó.

[00:00:07] Đây là một cuộc họp rất quan trọng.

[00:00:10] Một Đoàn tổng như nó đi làm gì?

[00:00:13] Đoàn tổng không là gì cả.

[00:00:15] Nhưng sau này nó là con rể quý của ba mà.

[00:00:23] Con gái bây giờ đúng là mặt dày thật.

[00:00:28] Ba, ba đồng ý rồi.

[00:00:30] Ba, ba tốt quá. Ba thật tốt.

[00:00:33] Đi gọi nó đi.

[00:00:34] Vâng, con đi gọi nó ngay.

[00:00:40] Cẩm Khôn.

[00:00:41] Mộ Trinh, tối nay muốn ăn gì? Tôi mời cô.

[00:00:45] Ăn gì không quan trọng, nói chuyện gì mới quan trọng.

[00:00:48] Là cô muốn nói chuyện với tôi, hay là bác trai muốn nói chuyện với tôi?

[00:00:51] Không phải tôi, cũng không phải ba tôi.

[00:00:53] Là quân trưởng quân Điền và tổng hội trưởng Thương hội.

[00:00:56] Thật sao?

[00:00:57] Mau vào trong đi. Đi nào.

[00:01:02] Ba, anh ấy đến rồi.

[00:01:04] Hội K

[00:01:07] Lương đoàn tổng.

[00:01:13] Tối mai có một cuộc gặp mặt rất quan trọng.

[00:01:17] Cậu có muốn đi cùng tôi không?

[00:01:20] Tôi đồng ý.

[00:01:23] Được, vậy thì đi đi.

[00:01:25] Nhưng sau khi vào trong chỉ được nghe.

[00:01:28] Không được nói nửa lời. Hiểu không?

[00:01:30] Vâng.

[00:01:36] Bất kể nghe thấy gì cũng không được làm ầm lên.

[00:01:45] Tôn Văn kìm kẹp người dân Quảng Đông một năm tám tháng qua.

[00:01:50] Dân oán sôi sục, thấu tận trời xanh.

[00:01:53] So với thời Tuyên Thống cuối nhà Thanh nào có khác gì.

[00:01:57] Quân Trần nhiều lần không thành công,

[00:01:59] lại giống như đảng Cách Mạng năm xưa,

[00:02:00] khởi nghĩa nhiều lần mà không thành công.

[00:02:05] Nay họ Tôn tranh vũ khí với thương dân,

[00:02:08] cướp của chúng ta hơn 9.800 khẩu súng,

[00:02:11] hơn 30 vạn viên đạn.

[00:02:13] Biến dân thành giặc.

[00:02:16] Lại giống như Thịnh Tuyên Hoài

[00:02:17] gây ra vụ án tranh đường sắt với dân Xuyên Tương.

[00:02:21] Vu cho dân là giặc, cùng một kiểu cả.

[00:02:23] Nếu như không trả lại súng ống,

[00:02:26] thì thương dân chúng ta còn gì để đảm bảo?

[00:02:30] Nói nhiều làm gì? Muốn làm thì cứ làm.

[00:02:33] Cái lão họ Tôn đó chẳng phải dựa vào

[00:02:35] mấy cây súng quèn của trường sĩ quan Hoàng Phố của Tưởng Giới Thạch sao?

[00:02:38] Tôi chỉ cần một tiểu đoàn là có thể tước vũ khí của hắn.

[00:02:41] Ngô đại soái ủng hộ chúng ta, sợ gì chứ?

[00:02:53] Dân quân các tỉnh khởi nghĩa hưởng ứng vụ án đường sắt,

[00:02:57] chẳng mấy chốc đã lan khắp phía nam sông lớn.

[00:02:59] Nhà Thanh sụp đổ.

[00:03:00] Hôm nay, đoàn quân các thuộc địa ở Quảng Đông

[00:03:03] bị cái nghĩa phải đứng lên bức bách,

[00:03:05] chia nhau khởi nghĩa, hưởng ứng vụ án vũ khí.

[00:03:08] Cũng sẽ giống như vậy cả thôi.

[00:03:11] Hãy nghe ý kiến trả lời, chờ đợi giải quyết.

[00:03:14] Nếu không được, chỉ còn cách đóng cửa ngừng kinh doanh mà thôi.

[00:03:19] Xong rồi, các vị thấy thế nào?

[00:03:45] Cô Mạch, mời cô.

[00:04:08] Đoàn thương nhân này càng ngày càng lớn.

[00:04:10] Tôi thấy sớm muộn gì cũng xảy ra chuyện.

[00:04:14] Ba, sao hôm nay không đến tiệm buôn vậy?

[00:04:17] Già rồi.

[00:04:19] Cái thân già này ngày một yếu đi.

[00:04:22] Quảng Lợi có con ở đó, ta cũng nên nghỉ ngơi rồi.

[00:04:26] Buôn bán đối với tôi quá nhàm chán.

[00:04:28] Tôi chỉ nghỉ ngơi một thời gian,

[00:04:30] thư giãn một chút thôi.

[00:04:35] Cô Mạch, cô cũng xem đi.

[00:05:16] Bác gái, con xem xong rồi, rất hay.

[00:05:55] Mẹ.

[00:05:58] Mẹ sao vậy?

[00:06:00] Mạch Kỳ đâu?

[00:06:02] Miếu nhà họ Tạ chúng ta nhỏ,

[00:06:04] không chứa nổi vị Bồ Tát lớn như cô ta.

[00:06:08] Vì cơ nghiệp nhà họ Tạ,

[00:06:10] từ nay về sau,

[00:06:13] người phụ nữ này

[00:06:14] không được phép bước vào cửa lớn nhà họ Tạ nửa bước.

[00:06:18] Mẹ, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

[00:06:26] Ba.

[00:06:47] Phùng Mộ Trinh nóng lòng gả đi không chờ trời tối.

[00:06:49] Cẩm Khôn nhà chúng ta thì lại chẳng vội vàng gì.

[00:06:52] Chúng ta phải có chủ ý.

[00:06:59] Nhìn gì mà nhìn? Có lên xe không?

[00:07:15] Sao cô vẫn còn ở đây?

[00:07:16] Tôi đã đến nhà tìm cô.

[00:07:18] Tôi tăng ca.

[00:07:25] Cô định không từ mà biệt sao?

[00:07:29] A Kỳ.

[00:07:30] Buổi chiều cô rốt cuộc đã nói gì với mẹ tôi?

[00:07:33] Không nói gì cả.

[00:07:37] Ba tiếng đồng hồ, mà cô lại bảo không nói gì cả?

[00:07:40] Ngay cả một câu chào hỏi khách sáo cũng không có sao?

[00:07:42] Không có.

[00:07:46] Có phải cô đã nói gì với mẹ tôi không?

[00:07:48] Những lời như không hiểu tôi?

[00:07:50] Không có, không nói gì cả.

[00:07:51] Vậy tại sao lại như vậy?

[00:07:55] Lúc trước chuyện của tôi và Phương Gia Nghi khiến bà rất không hài lòng,

[00:07:57] bà cũng không như chiều nay.

[00:08:00] Nói cho tôi biết.

[00:08:01] Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

[00:08:08] Mạch Kỳ.

[00:08:09] Ba tôi đối với cô rất hiền từ.

[00:08:11] Mẹ tôi cũng chủ động đề nghị muốn gặp cô.

[00:08:14] Tuy tôi chưa cầu hôn cô,

[00:08:15] đó là vì hôn ước của tôi và Phương Gia Nghi

[00:08:16] vẫn chưa chính thức hủy bỏ.

[00:08:18] Những gì cần làm tôi đều đã làm.

[00:08:19] Cô rốt cuộc còn muốn tôi thế nào nữa?

[00:08:29] A Kỳ, xin lỗi, đều là lỗi của tôi.

[00:08:32] Tôi thề tôi sẽ không bao giờ hỏi nữa,

[00:08:33] về chuyện xảy ra chiều nay.

[00:08:37] Tôi biết chúng ta thật lòng yêu nhau.

[00:08:39] Có điều đó là đủ rồi.

[00:08:41]

[00:08:51] Cô đợi tôi, đừng đi.

[00:08:56] A Kỳ!

[00:08:59] A Kỳ, đừng đi mà!

[00:09:03] A lô?

[00:09:06] Xin chào, tiệm buôn Quảng Lợi.

[00:09:09] A lô? A lô?

[00:09:13] Anh Thiên Hữu, là em đây.

[00:09:15] Em vừa họp xong về.

[00:09:16] Mau nói đi, bọn họ rốt cuộc muốn thế nào?

[00:09:19] Xem tình hình,

[00:09:20] họ muốn liên hợp với quân Điền để đối đầu trực diện với chính phủ.

[00:09:25] Quả nhiên không ngoài dự đoán của tôi.

[00:09:28] Cẩm Khôn, cậu nghe đây.

[00:09:29] Cậu đi lấy giấy phép của 40 khẩu súng đó ra.

[00:09:32] Sau đó tìm một lý do thích hợp lập tức rời khỏi đoàn thương nhân.

[00:09:35] Vậy... sau đó thì sao?

[00:09:37] Yên tâm đi, tôi đã sắp xếp cả rồi.

[00:09:39] Cậu mau đi lấy đi.

[00:09:40] A lô, nhưng mà... a lô?

[00:10:02] Cẩm Khôn.

[00:10:05] Anh đang làm gì vậy?

[00:10:06] Anh đang gọi điện thoại.

[00:10:08] Không phải anh đi ăn cơm với bác trai sao?

[00:10:11] Anh gọi cho ai vậy?

[00:10:14] Cho bạn học đại học Trịnh Nhất Dân, em cũng quen mà.

[00:10:18] Vậy sao? Em cũng đang có việc muốn tìm anh ấy.

[00:10:21] Anh giúp em nối máy đi.

[00:10:25] Mộ Trinh, là Thiên Tuệ... em ấy bị bệnh, anh hỏi thăm một tiếng.

[00:10:39] Tôi thật ngốc.

[00:10:42] Tôi thật sự quá ngốc.

[00:10:45] Xin lỗi, hãy tin anh.

[00:10:47] Anh rất quan tâm đến em.

[00:10:50] Tôi không tin, anh vẫn luôn lừa dối tôi.

[00:10:55] Anh không lừa dối em, anh thật sự rất quan tâm đến em.

[00:11:12] Được rồi, Cẩm Khôn.

[00:11:14] Từ ngày mai, cậu đến sở cảnh sát làm việc.

[00:11:16] Sở cảnh sát? Làm gì?

[00:11:18] Tuần cảnh, giống như Gia Tuấn trước đây.

[00:11:22] Tuần cảnh à?

[00:11:24] Cậu còn muốn làm cục trưởng à?

[00:11:27] Cẩm Khôn, mọi việc đều phải bắt đầu từ nhỏ.

[00:11:31] Anh vẫn luôn nghĩ như vậy sao?

[00:11:35] Vậy khi nào anh giải thích với Thiên Tuệ?

[00:11:40] Bây giờ chưa phải lúc, cứ bình tĩnh xem xét.

[00:11:43] Cứ vậy đi, tôi đi gặp một người bạn.

[00:11:45] Lát nữa chúng ta nói chuyện chi tiết sau.

[00:11:47] Là đi tìm Mạch Kỳ phải không?

[00:11:53] Cô Mạch muốn từ chức.

[00:11:55] Tôi đi hỏi thăm nguyên do.

[00:11:56] Cũng là nhân viên công ty mà.

[00:11:59] Nhưng em nghe anh gọi cô ấy là A Kỳ.

[00:12:03] Anh Thiên Hữu, chúng ta đã từng nói chuyện.

[00:12:06] Về sự trung thành.

[00:12:10] Giữa đàn ông với nhau,

[00:12:11] không cần thiết phải nói đến những chuyện vụn vặt như vậy.

[00:12:14] Đó là chuyện của tôi.

[00:12:34] Thiên Hữu.

[00:12:36] Em gái con gần đây tâm trạng rất không tốt.

[00:12:38] Con là anh trai,

[00:12:39] dành thời gian nói chuyện với nó đi.

[00:12:42] Là sông là biển đều phải tự mình vượt qua.

[00:12:44] Khuyên cũng vô ích thôi.

[00:12:47] Năm đó mẹ khuyên con, ép con như vậy, con có nghe không?

[00:12:52] Phải rồi, mẹ, con còn muốn nói với mẹ một chuyện.

[00:12:56]

[00:12:58] nhưng chuyện của con và cô ấy,

[00:13:00] mẹ không cần phải quản nữa.

[00:13:06] Được, được, được.

[00:13:09] Chuyện của hai đứa, mẹ cũng lười quản nữa rồi.

[00:13:13] Mẹ chỉ ăn chay niệm Phật thôi.

[00:13:17] Như vậy mới đúng, thật ra mẹ và ba,

[00:13:19] đều nên sống những ngày thảnh thơi rồi.

[00:13:21] Phải không ba?

[00:13:24] Phải, phải.

[00:13:26] Chúng ta sớm đã nên thảnh thơi rồi.

[00:13:34] Sao thế nhỉ?

[00:13:36] Bà cả nhà họ Lương thấy Cẩm Khôn gần đây rất được thế,

[00:13:40] sợ gia sản rơi vào tay người ngoài,

[00:13:42] từ quê mua cho thằng ngốc Lương Cẩm Hoa

[00:13:44] một cô vợ nhỏ.

[00:13:46] Hai hôm nay đang bận rộn muốn cho động phòng.

[00:13:49] Đúng là tạo nghiệt.

[00:13:54] Thiên Hữu, chuyện này cậu đừng có mà xía vào.

[00:13:59] Tôi có nói là xía vào đâu, tôi đi xem thôi.

[00:14:04] Bà Lương, bà Lương!

[00:14:13] Cho dù cô bé là do các người mua về,

[00:14:14] bà cũng không thể đánh như vậy.

[00:14:17] Chủ đánh người ở, đến lượt cô quản sao?

[00:14:20] Tôi có đánh chết nó,

[00:14:21] tôi cũng phải bỏ tiền ra chôn nó.

[00:14:23] Bây giờ là thời dân quốc, đánh người là phạm pháp.

[00:14:26] Ôi, cô dọa chết tôi rồi.

[00:14:29] Cái miệng này thật biết nói chuyện.

[00:14:30] Lôi tôi đi gặp quan à?

[00:14:32] May mà Cẩm Khôn nhà chúng tôi có mắt không lấy cô.

[00:14:34] Nếu không nửa đời sau của tôi lại có người quản rồi.

[00:14:36] Bà!

[00:14:37] Không nghe lời, tôi đánh chết cô! Bà cả của mày.

[00:14:40] Xem bà cả của mày dám nói gì.

[00:14:42] Dừng tay!

[00:14:43] Dừng tay!

[00:14:45] Bà Lương, sao bà có thể tùy tiện đánh người?

[00:14:47] Tôi tùy tiện đánh đấy, thì sao?

[00:14:49] Đây là người nhà chúng tôi.

[00:14:51] Gia Tuấn, nếu cậu mặc bộ đồ cảnh sát đó,

[00:14:53] tôi còn phải nể mặt cậu một chút.

[00:14:56] Bây giờ cậu chẳng là gì cả.

[00:14:58] Mau đi đi.

[00:14:59] Kẻo tôi nói ra những lời cậu không thích nghe.

[00:15:01] Tiểu Hạnh, chúng ta đến sở cảnh sát kiện bà ta.

[00:15:05] Cậu nắm tay nó như vậy là sao?

[00:15:07] Đó là vợ của Lương Cẩm Hoa.

[00:15:08] Lát nữa thằng ngốc ra sẽ liều mạng với cậu.

[00:15:12] Đi!

[00:15:19] Mẹ, sao thế ạ?

[00:15:21] Sao thế mẹ?

[00:15:26] Tức chết tôi rồi.

[00:15:27] Sao thế?

[00:15:28] Nó bị lão già kia xúi giục, lấy nước trà làm bỏng tôi.

[00:15:30] Xem của tôi này.

[00:15:31] Con không có, con không cẩn thận.

[00:15:34] Mẹ, mẹ về trước đi, về trước đi.

[00:15:39] Tao nói cho mày biết,

[00:15:40] hôm nay tao nể mặt Cẩm Khôn,

[00:15:41] tao tha cho mày một mạng.

[00:15:43] Được rồi mẹ, đi thôi.

[00:15:47] Mau cút về đi.

[00:15:48] Bác cả, bác buông tay ra.

[00:15:52] Nó là con dâu tôi, tôi mắng hai câu cũng không được sao?

[00:15:56] Cô bé dĩ nhiên là không được rồi, nó mới mười ba tuổi.

[00:15:58] Cẩm Hoa còn nhỏ như vậy, họ không thể kết hôn được.

[00:16:00] Họ không thể kết hôn thì cô bé không phải là con dâu của bác.

[00:16:02] Nể tình nó là họ hàng xa của bác,

[00:16:04] cũng không truy cứu tội lỗi của bác nữa.

[00:16:05] Bác cũng về trước đi.

[00:16:10] Thiếu gia.

[00:16:12] Mau dậy đi.

[00:16:15] Lần sau có chịu ấm ức thì đến tìm anh.

[00:16:18] Về nhà thôi.

[00:16:28] Về đi.

[00:16:33] Vẫn là Cẩm Khôn có cách.

[00:16:35] Có thể nắm bắt được mấu chốt vấn đề ngay lập tức.

[00:16:42] Sắp muộn rồi, đi thôi.

[00:16:47] Con trai, làm tốt lắm.

[00:16:49] Chuyện phạm pháp này phải quản.

[00:16:51] Bác đánh người cũng là bất hợp pháp.

[00:16:54] Mẹ chỉ là nóng giận nhất thời, sau này không đánh nữa là được.

[00:16:58] Cậu chủ, xe đón cậu đã đến cửa rồi.

[00:17:00] Ừm.

[00:17:05] Ba, hay là con đến nhà máy sợi học kinh doanh với ba nhé?

[00:17:09] Xảy ra chuyện gì à?

[00:17:12] Vậy tại sao?

[00:17:14] Hơi mệt.

[00:17:16] Cẩm Khôn à.

[00:17:18] Con bây giờ đến nhà máy sợi cũng không giúp được gì nhiều.

[00:17:21] Con chỉ cần làm tốt ở Thương hội,

[00:17:23] nhà máy sợi sẽ có thể phát triển tốt.

[00:17:25] Đúng vậy, đúng vậy.

[00:17:26] Con ở Thương hội càng có thể bảo vệ nhà họ Lương chúng ta.

[00:17:32] Ăn đi, Cẩm Khôn.

[00:17:33] Con no rồi, con đi đây.

[00:17:36] Chẳng ăn gì cả mà...

[00:17:38] Nó no chưa vậy?

[00:17:41]

[00:17:44] Có gì mà nói.

[00:17:46] Kiệu hoa đến cửa rồi, nó lên cũng phải lên,

[00:17:48] không lên cũng phải lên.

[00:17:50] Nghiêm!

[00:17:52] Anh Khôn.

[00:17:54] Làm gì vậy?

[00:17:55] Đón hội trưởng nhậm chức chứ sao.

[00:17:56] Chút phô trương này vẫn phải có chứ.

[00:17:58] Hội trưởng?

[00:17:59] Đúng vậy, đến là biết. Mời.

[00:18:05] Mời.

[00:18:28] Lương hội trưởng, mời.

[00:18:39] Nghiêm!

[00:18:43] Cẩm Khôn.

[00:18:45] Mau mời vào.

[00:18:52] Cẩm Khôn, anh xem, phòng Phó hội trưởng.

[00:18:58] Nghe ba em nói Tổng hội trưởng bây giờ rất coi trọng anh.

[00:19:02] Chắc là anh cũng không ở đây được mấy ngày đâu.

[00:19:08] Sao vậy? Anh có vẻ không vui.

[00:19:10] Không có, anh rất vui.

[00:19:14] Bác trai đề cao anh như vậy, anh vô cùng biết ơn.

[00:19:17] Anh chỉ biết cảm ơn bác trai thôi à?

[00:19:21] Cảm ơn bác trai thì nói ngoài miệng thôi.

[00:19:23] Cảm ơn em, anh dĩ nhiên để trong lòng rồi.

[00:19:27] Ở đây thật tuyệt. Cảm ơn em nhé.

[00:19:30] Anh nói xem tôi rốt cuộc phải làm sao đây?

[00:19:32] Mạch Quỳnh, bạn nói xem.

[00:19:35] Anh không có lựa chọn nào khác.

[00:19:37] Rời khỏi Phùng Mộ Trinh, anh sẽ không có được sự huy hoàng như bây giờ.

[00:19:40] Anh lại không nỡ.

[00:19:42] Chỉ có cô là thông minh.

[00:19:43] Vốn dĩ là vậy mà. Thật ra tôi thấy,

[00:19:46] Phùng Mộ Trinh đó cũng không có gì không tốt cả.

[00:19:48] Người nhiệt tình, lương thiện, lại si tình.

[00:19:51] Không phải anh muốn nhanh chóng vượt qua Tạ Thiên Hữu sao?

[00:19:54] Anh ở bên cô ấy sẽ nhanh chóng thực hiện được thôi.

[00:19:57] Cô ta cho cô lợi ích gì rồi?

[00:19:59] Phùng Mộ Trinh, Phùng Mộ Trinh, tốt đến không chịu được.

[00:20:02] Anh xem.

[00:20:06] Đây đều là những cậu ấm lịch thiệp mà cô ấy giới thiệu cho tôi.

[00:20:12] Anh xem người này.

[00:20:14] Người này là con trai thứ hai của thị trưởng.

[00:20:16] Sắp tới sẽ đi châu Âu làm quan ngoại giao rồi.

[00:20:19] Còn người này,

[00:20:20] người này là cháu trai lớn của một thương nhân muối vùng Giang-Triết.

[00:20:24] Người này tôi thấy không tệ.

[00:20:25] Người này là cháu ngoại của trưởng sở vận tải đường sông Hà Bắc.

[00:20:29] Tuy tóc anh ta hơi ít một chút,

[00:20:33] và tuổi cũng hơi lớn,

[00:20:35] nhưng tôi thấy cũng không tệ.

[00:20:38] Mặt cô đúng là dày thật đấy.

[00:20:41] Trước đây không phải cô nói yêu tôi sao?

[00:20:43] Tôi yêu anh mà, bây giờ tôi cũng yêu anh.

[00:20:46] Nhưng anh không yêu tôi.

[00:20:52] Sao thế? Ghen rồi à? Ghen tị à?

[00:20:55] Ghen tị? Thôi đi.

[00:20:59] Miệng nói không ghen tị,

[00:21:00] trong lòng ít nhiều cũng có một chút chứ.

[00:21:02] Trời ạ.

[00:21:03] Thật ra, Tạ Thiên Tuệ,

[00:21:05] khi thấy anh ở bên Phùng Mộ Trinh,

[00:21:07] trong lòng cũng có chút ghen tị.

[00:21:09] Tuy cô ấy miệng không nói.

[00:21:11] Tôi nghĩ,

[00:21:12] cảm giác của cô ấy bây giờ cũng giống như anh.

[00:21:15] Thật sao?

[00:21:16] Ừm.

[00:21:19] Thật sao?

[00:21:21] Vậy tại sao cô không ghen tị?

[00:21:24] Tôi ghen tị có ích gì không?

[00:21:28] Cẩm Khôn.

[00:21:29] Nếu bây giờ anh đồng ý qua lại với tôi,

[00:21:32] tôi sẽ không cần những người mà chị Mộ Trinh giới thiệu...

[00:21:34] Thôi đi, cô cứ qua lại với họ đi.

[00:21:36] Một tiếng "chị Mộ Trinh", hai tiếng "chị Mộ Trinh".

[00:21:39] Gọi ngọt như vậy cô không thấy xấu hổ à?

[00:21:41] Có gì mà xấu hổ.

[00:21:43] Anh muốn có địa vị của mình,

[00:21:44] tôi muốn gả cho một người đàn ông tốt.

[00:21:45] Cô mà còn nói bậy nữa tôi bóp chết cô.

[00:21:48] Anh bóp chết tôi đi, bóp chết tôi đi, bóp chết tôi đi.

[00:21:51] Xem anh bóp chết tôi.

[00:21:52] Tìm đâu ra một người bạn như tôi.

[00:21:55] Đúng vậy, một người bạn mặt dày như cô,

[00:21:57]

[00:22:00] Đưa ảnh đây tôi giúp cô chọn.

[00:22:04] Em gái, hoa là để ngắm,

[00:22:07] không phải để bứt chơi.

[00:22:11] Cô Thiên Tuệ, xin dừng bước.

[00:22:13] Tôi có chuyện muốn nói với cô.

[00:22:16] Chúng ta có gì để nói sao?

[00:22:19] Đầu tiên,

[00:22:20] cảm ơn cô đã đưa Cẩm Khôn đến bên cạnh tôi.

[00:22:23] Thứ hai, nhắc nhở cô hãy tự trọng một chút.

[00:22:27] Cô nói vậy là có ý gì?

[00:22:28] Ý tứ rất rõ ràng.

[00:22:30] Xin cô sau này đừng đến Thương hội tìm Cẩm Khôn nữa.

[00:22:33] Cũng đừng dùng sự u sầu,

[00:22:34] bệnh tật để thu hút sự chú ý của Cẩm Khôn.

[00:22:37] Như vậy không tốt cho Cẩm Khôn,

[00:22:39] càng không tốt cho Phương Gia Tuấn.

[00:22:43] Tôi và Phương Gia Tuấn là anh em họ.

[00:22:46] Cô nhấn mạnh quan hệ họ hàng như vậy,

[00:22:48] chứng tỏ cô vẫn còn tình ý với Cẩm Khôn.

[00:22:52] Tôi có tình ý với Cẩm Khôn hay không,

[00:22:55] cũng không liên quan gì đến cô phải không?

[00:22:57] Được thôi, đổi chủ đề.

[00:23:00] Cô có biết đàn ông cần gì không?

[00:23:04] Đàn ông cần sự ngưỡng mộ của mọi người,

[00:23:06] sự công nhận của xã hội, cần tiền đồ xán lạn.

[00:23:09] Tình yêu,

[00:23:11] chỉ là một thứ tô điểm trong cuộc sống của đàn ông mà thôi.

[00:23:14] Cô hiểu không?

[00:23:19] Cẩm Khôn là đàn ông, anh ấy cần những thứ này.

[00:23:22] Và tôi có thể giúp anh ấy có được những thứ này.

[00:23:26] Còn cô có thể cho anh ấy cái gì?

[00:23:30] Nếu cô thật sự có tình ý với Cẩm Khôn,

[00:23:32] thì xin cô hãy rời xa anh ấy.

[00:23:34] Đừng phá hoại mọi thứ của Cẩm Khôn.

[00:23:36] Đừng đến làm phiền chúng tôi nữa.

[00:23:38] Cẩm Khôn không phải như vậy.

[00:23:41] Bây giờ có thể không phải,

[00:23:43] dần dần sẽ là vậy.

[00:23:45] Tôi đã sắp xếp mọi thứ của anh ấy rồi.

[00:23:48] Đoàn tổng, phó hội trưởng, hiệp lý Tổng Thương hội,

[00:23:52] sau đó là quan chức của tòa thị chính,

[00:23:55] rồi sau đó tham gia tranh cử nghị viên.

[00:23:59] Đến lúc đó, anh ấy còn có thể không phải sao?

[00:24:03] Không thể nào.

[00:24:05] Cẩm Khôn sẽ không nghe cô sắp đặt đâu.

[00:24:10] Nếu anh ấy nói không, anh ấy sẽ chết. Cô tin không?

[00:24:22] Cẩm Khôn là của tôi.

[00:24:47] Cẩm Khôn.

[00:24:48] Thiên Tuệ.

[00:24:52] Sao vậy?

[00:24:54] Tan học xong vẫn luôn ở đây đợi anh.

[00:24:57] Em đợi anh à? Có chuyện gì sao?

[00:25:02] Không có gì, em chỉ lo lắng cho anh.

[00:25:07] Anh có gì đáng lo đâu. Không sao đâu.

[00:25:10] Cẩm Khôn, anh rời khỏi Phùng Mộ Trinh đi.

[00:25:14] Không liên quan đến Phùng Mộ Trinh.

[00:25:15] Anh chỉ làm việc ở Thương hội thôi.

[00:25:18] Tất cả mọi thứ của anh đều do cô ta sắp đặt.

[00:25:20] Cô ta đã sắp đặt cả cuộc đời của anh rồi.

[00:25:23] Cẩm Khôn, anh rời khỏi Thương hội đi, em xin anh đó.

[00:25:28] Cảm ơn sự quan tâm của em.

[00:25:31] Anh sẽ tìm cơ hội.

[00:25:37] Cẩm Khôn.

[00:25:39] Phùng Mộ Trinh là một người phụ nữ rất đáng sợ.

[00:25:42] Cô ta nói sẽ giết anh đó. Thật đấy.

[00:25:46] Anh hiểu rồi.

[00:25:54] Tôi lo lắng cho Cẩm Khôn.

[00:25:55] Tôi không thể trơ mắt nhìn cậu ấy

[00:25:57] trượt xuống một vực sâu không đáy mà không thể tự thoát ra.

[00:26:01] Đối với Cẩm Khôn,

[00:26:02] tôi mang một cảm giác áy náy và biết ơn mơ hồ.

[00:26:05] Nhưng ngoài sự áy náy và biết ơn đó,

[00:26:07] dường như còn có điều gì đó.

[00:26:09] Chỉ là lúc này, tôi vẫn hoàn toàn không biết.

[00:26:14] Anh cả, ngủ chưa ạ?

[00:26:21] Thiên Tuệ, có chuyện gì sao?

[00:26:24] Em rất rối lòng.

[00:26:27] Vào đi.

[00:26:34] Anh cả, tình cảnh của Cẩm Khôn bây giờ rất nguy hiểm.

[00:26:37] Anh giúp cậu ấy đi.

[00:26:39] Anh giúp thế nào?

[00:26:41] Đó là lựa chọn của cậu ấy.

[00:26:43] Cậu ấy cũng là vì Gia Tuấn và Nam Châu Lý...

[00:26:45] Thiên Tuệ, nếu nói Lương Cẩm Khôn và Phùng Mộ Trinh

[00:26:48] ở bên nhau ban đầu là vì tình bạn với Gia Tuấn

[00:26:51] và với em... cứ cho là tình yêu đi.

[00:26:55] Nhưng bây giờ tuyệt đối không còn như vậy nữa.

[00:26:58] Cậu ta đã mê muội với ảo ảnh thăng quan tiến chức,

[00:27:00] mê muội với cảm giác ở trên cao.

[00:27:03] Không phải là không thể thoát ra,

[00:27:04] mà là chính cậu ta không muốn thoát ra.

[00:27:06] Không phải vậy đâu anh cả.

[00:27:08] Anh không hiểu Cẩm Khôn.

[00:27:09] Nhưng anh hiểu em.

[00:27:11] Em trước nay có thói quen đồng cảm với kẻ yếu.

[00:27:15] Đồng cảm với kẻ yếu có gì không đúng ạ?

[00:27:20] Thứ nhất, Lương Cẩm Khôn không phải kẻ yếu.

[00:27:24] Thứ hai, em phải phân biệt rõ ràng giữa tình bạn và tình yêu.

[00:27:30] Thiên Tuệ, em và Gia Tuấn gần đây thế nào rồi?

[00:27:35] Rất tốt ạ.

[00:27:39] Thiên Tuệ, bất kể trước đây em đối với Gia Tuấn là thật lòng

[00:27:42] hay là do tùy hứng,

[00:27:44] Gia Tuấn đã dần chấp nhận tình cảm của em.

[00:27:47] Hiện tại gia đình cũng ngầm đồng ý cho hai đứa.

[00:27:50] Em nên biết trân trọng mới phải.

[00:27:54] Em biết rồi.

[00:27:59] Ba đứa các em từ nhỏ đã lớn lên cùng nhau.

[00:28:02] Lương Cẩm Khôn và Phương Gia Tuấn,

[00:28:03] lại là anh em tốt ngủ chung một giường.

[00:28:06] Nếu em yêu một trong hai,

[00:28:07] thì phải nói rõ ràng với người còn lại.

[00:28:10] Tuyệt đối không được tìm cớ

[00:28:11] lượn lờ giữa hai người đàn ông.

[00:28:13] Sự do dự của em sẽ làm tổn thương tình bạn của họ,

[00:28:16] đồng thời cũng sẽ làm tổn thương chính em. Em hiểu không?

[00:28:24] Còn về Cẩm Khôn,

[00:28:25] anh sẽ tìm cơ hội nói chuyện với cậu ấy.

[00:28:28] Sau đó sẽ nói kết quả cho em biết, được không?

[00:28:31] Cảm ơn anh cả.

[00:28:34] Không còn sớm nữa, đi ngủ đi.

[00:28:50] Cẩm Khôn, tôi có chuyện muốn nói với cậu.

[00:28:55] Anh Thiên Hữu lại có gì chỉ bảo à?

[00:28:58] Lại đây, Cẩm Khôn.

[00:29:01] Cẩm Khôn,

[00:29:02] Thiên Tuệ và Gia Tuấn đều đã khuyên cậu rồi.

[00:29:05] Những lời của họ tôi không muốn lặp lại nữa.

[00:29:08] Nhưng tôi phải nhắc nhở cậu,

[00:29:09] lựa chọn của cậu bây giờ

[00:29:10] không liên quan gì đến bất kỳ ai ở Nam Châu Lý cả.

[00:29:13] Tôi cũng không mong ai biết ơn tôi cả.

[00:29:16] Anh hà tất phải nói những lời như vậy.

[00:29:19] Điều này không giống với phong cách trước nay của anh Thiên Hữu.

[00:29:22] Đúng là thời thế thay đổi.

[00:29:23] Còn nữa.

[00:29:24] Chính phủ sẽ không để yên cho đoàn thương nhân làm loạn như vậy đâu.

[00:29:27] Người thông minh thì tôi không cần nói nhiều nữa.

[00:29:30] Anh không báo cáo, cũng không giải thích,

[00:29:31] ai mà biết được những chuyện này.

[00:29:32] Bộ dạng bây giờ của cậu, tôi giải thích thế nào?

[00:29:34] Vậy tôi hỏi cậu,

[00:29:35] cậu muốn có giấy phép sử dụng súng để làm gì?

[00:29:38] Theo kinh nghiệm của tôi, chính phủ sẽ sớm có hành động.

[00:29:41] Cậu bây giờ quay đầu lại vẫn còn kịp.

[00:29:43] Theo kinh nghiệm của anh...

[00:29:45] Anh Thiên Hữu, vậy khi nào Đại tổng thống

[00:29:48] sẽ muốn cái đầu này của tôi?

[00:29:54] Tốt. Tôi quả nhiên không nhìn lầm cậu.

[00:29:57] Nhưng bây giờ lộ ra bản lĩnh vẫn còn quá sớm.

[00:30:01] Cậu tự lo cho mình đi.

[00:30:15] Hay lắm, học sinh trường Hoàng Phố ra tay đánh người trước.

[00:30:18] Vậy thì tôi không khách khí nữa.

[00:30:20] Một tên thư sinh.

[00:30:26] Được đấy, mấy ngày không gặp công lực tăng tiến.

[00:30:31] Nhớ cậu chết đi được.

[00:30:32] Này, còn mang súng nữa. Oai thật đấy.

[00:30:35] Đương nhiên rồi.

[00:30:36] Thiên Hào, sao cậu đột nhiên chạy về vậy?

[00:30:39] Cậu có biết tình hình của Cẩm Khôn không?

[00:30:42] Cậu nói chuyện đoàn thương nhân bãi thị à?

[00:30:45] Tôi cũng đang lo cho cậu ấy đây.

[00:30:50] Bãi thị là để ép chính phủ trả lại súng.

[00:30:52] Cậu còn chưa biết phải không?

[00:30:54] Đoàn thương nhân đã tự mua gần một vạn khẩu súng,

[00:30:56] còn có hơn 30 vạn viên đạn.

[00:30:58] Hiện tại đang niêm phong ở trường quân sự Hoàng Phố.

[00:31:01] Mục đích thật sự của họ là gây ra bạo loạn.

[00:31:04] Hả?

[00:31:05] Vậy... vậy chúng ta mau đi báo cho Cẩm Khôn đi.

[00:31:08] Có thể cậu ấy vẫn còn bị giấu diếm.

[00:31:09] Đúng, mau đi thôi.

[00:31:15] Được rồi được rồi, khó có dịp tụ họp.

[00:31:17] Đừng nói chuyện mất hứng, uống rượu đi.

[00:31:19] Cậu đừng làm loạn. Rượu say ba phần tỉnh.

[00:31:22] Lời tôi nói cậu nên nghe rất rõ.

[00:31:26] Thế nào là mưu phản?

[00:31:27] Tôn Trung Sơn thành lập chính phủ độc lập ở Quảng Châu,

[00:31:30] bản thân đó đã là mưu phản rồi.

[00:31:31] Cậu nói bậy!

[00:31:32] Được rồi được rồi, đừng cãi nữa, từ từ nói.

[00:31:36] Thiên Hào, tôi thấy cậu ở trong quân đội bị tẩy não quá lâu rồi.

[00:31:40] Nhìn nhận thời cuộc không được khách quan lắm.

[00:31:42] Cậu có biết bây giờ có bao nhiêu người phản đối Tôn Trung Sơn không?

[00:31:45] Các tỉnh đều ủng hộ đoàn thương nhân, thuận theo dân ý, vung gươm thảo phạt.

[00:31:49] Ý nghĩa này rất sâu xa.

[00:31:51] Nếu cậu muốn tìm chết, tùy cậu thôi.

[00:31:54] Cẩm Khôn, Thiên Hào nói đúng.

[00:31:56] Cậu thật sự nên suy nghĩ kỹ lại.

[00:31:58] Đừng cứ mê muội không tỉnh ngộ.

[00:32:00] Mê muội không tỉnh ngộ...

[00:32:02] Tôi có lựa chọn sao?

[00:32:04] Tôi thấy ít nhất làm người nên giữ chữ tín,

[00:32:07] biết tri ân báo đáp chứ.

[00:32:09] Lương Cẩm Khôn, nói như vậy thì không hay rồi.

[00:32:12] Tuy cậu cứu Gia Tuấn và anh cả tôi có công,

[00:32:14] nhưng cũng là tờ khai của cậu

[00:32:15] đã đưa họ vào tù.

[00:32:17] Cùng lắm chỉ là công tội ngang nhau.

[00:32:19] Nếu không phải Thiên Tuệ đến tìm tôi,

[00:32:20] tôi có tìm Phùng Bá Hàn không?

[00:32:22] Tôi có viết tờ khai đó không?

[00:32:23] Đó là cậu muốn lấy lòng Tạ Thiên Tuệ.

[00:32:25] Cậu có tư tâm!

[00:32:26] Đừng cãi nữa được không?

[00:32:32] Rốt cuộc còn nói chuyện chính nữa không?

[00:32:35] Không nói nữa.

[00:32:37] Thiên Hào.

[00:32:38] Lương Cẩm Khôn.

[00:32:39] Coi như Tạ Thiên Hào tôi lo chuyện bao đồng.

[00:32:42] Thiên Hào, cậu xem...

[00:32:44] Ba anh em chúng ta khó có dịp gặp nhau một lần.

[00:32:46] Nếu cậu đi, sau này...

[00:32:47] Sau này không gặp cũng được.

[00:32:49] Thiên Hào! Thiên Hào!

[00:32:51] Này, Thiên Hào cố tình xin nghỉ về khuyên cậu,

[00:32:54] sao cậu có thể đối xử với nó như vậy?

[00:32:56] Tôi thấy đầu óc của Thiên Hào càng ngày càng đơn giản.

[00:33:00] Lẫn lộn trong một đám quân nhân thô lỗ,

[00:33:02] tôi không thể nói rõ với nó được.

[00:33:04] Nói thêm vài câu nữa,

[00:33:05] biết đâu nó rút súng ra chỉ vào đầu tôi.

[00:33:07] Cậu tin không?

[00:33:10]

[00:33:14] nhưng dù sao cũng là một ý tốt.

[00:33:17] Ai tốt với tôi, tôi biết.

[00:33:19] Tình cảnh của tôi bây giờ tôi cũng hiểu.

[00:33:22] Tôi không thể rời khỏi Thương hội được.

[00:33:25] Đây là một ván cược.

[00:33:26] Tôi đã bắt đầu rồi thì không thể dừng lại được.

[00:33:30] Có lẽ tôi sẽ thua sạch.

[00:33:33] Có lẽ tôi sẽ chết.

[00:33:35] Nhưng nếu tôi không đặt cược,

[00:33:37] tôi sẽ không có một chút cơ hội thắng nào.

[00:33:41] Những ngày sống như chó luồn cúi, nhìn sắc mặt người khác,

[00:33:43] tôi đã chịu đủ rồi. Chịu đủ rồi. Cậu hiểu không?

[00:33:47] Cẩm Khôn, cậu có thể nói với tôi như vậy,

[00:33:49] chứng tỏ cậu vẫn coi tôi là anh em.

[00:33:52] Được, tôi hỏi cậu một câu.

[00:33:55] Nếu Thiên Tuệ khuyên cậu từ bỏ, cậu có chịu không?

[00:34:03] Tôi hỏi cậu hai câu được không?

[00:34:05] Cậu nói đi.

[00:34:07] Cậu yêu Thiên Tuệ không?

[00:34:10] Nói thật, tình cảm của tôi đối với cô ấy rất mơ hồ.

[00:34:17] Thiên Tuệ từ nhỏ đã được mọi người cưng chiều,

[00:34:21] cô ấy quen với việc muốn gì là phải có ngay,

[00:34:23] không cho sẽ khóc.

[00:34:25] Cô ấy cho rằng yêu ai thì người đó nhất định phải yêu lại,

[00:34:28] hoặc nên yêu lại cô ấy.

[00:34:31] Cho nên tôi...

[00:34:31] Thật ra cậu không yêu cô ấy.

[00:34:34] Tôi không rõ, tôi thật sự không rõ.

[00:34:39] Tôi nói như vậy có phải rất khốn nạn không?

[00:34:41] Rất khốn nạn.

[00:34:43] Cậu còn chưa rõ cậu có yêu cô ấy hay không,

[00:34:45] mà đã đưa cô ấy đi.

[00:34:47] Tình hình lúc đó cậu cũng biết.

[00:34:49] Tôi không muốn liên lụy cô ấy.

[00:34:53] Được rồi, câu hỏi thứ hai.

[00:34:56] Vậy cậu cho rằng tôi rời khỏi Thương hội,

[00:34:59] là có thể có được trái tim của Thiên Tuệ sao?

[00:35:03] Câu hỏi của cậu tôi còn cần trả lời sao?

[00:35:10] Được rồi, không cần nói những chuyện vô vị này nữa.

[00:35:12] Nói chuyện gì có ý nghĩa đi.

[00:35:14] Ví dụ như?

[00:35:16] Ví dụ như lý tưởng của tôi.

[00:35:20] Lý tưởng trước đây của tôi là có một chiếc giường của riêng mình.

[00:35:24] Để không phải ngày nào cũng ngửi mùi chân thối của cậu.

[00:35:28] Nhưng tôi về nhà rồi, lý tưởng cũng thay đổi.

[00:35:32] Tôi hy vọng bác cả không ngày nào cũng mắng tôi.

[00:35:36] Tôi hy vọng mẹ tôi không bị người khác bắt nạt.

[00:35:40] Khi tất cả đều thành hiện thực,

[00:35:43] tôi lại thấy vô vị.

[00:35:45] Tại sao chứ?

[00:35:47] Lý tưởng sẽ thay đổi.

[00:35:50] Lý tưởng bây giờ của tôi là bảo vệ công việc kinh doanh của nhà họ Lương.

[00:35:53] Nhưng sức mạnh của tôi bây giờ không đủ lớn.

[00:35:58] Nếu có một ngày,

[00:35:59] tôi có được quyền lực và sức mạnh to lớn,

[00:36:02] tôi không chỉ có thể bảo vệ công việc kinh doanh của nhà họ Lương,

[00:36:04] mà còn có thể bảo vệ cả Nam Châu Lý.

[00:36:06] Bảo vệ mỗi người mà tôi thương yêu.

[00:36:08] Đến lúc đó xem,

[00:36:09] Tạ Thiên Hữu còn dám coi thường tôi không.

[00:36:12] Đến lúc đó,

[00:36:14] còn có chuyện gì mà không làm được chứ.

[00:36:17] Cẩm Khôn, đây là dục vọng của cậu, không phải lý tưởng.

[00:36:21] Cái gọi là lý tưởng,

[00:36:23] chính là lớp vỏ bọc hào nhoáng của dục vọng tâm lý.

[00:36:26] Cái gọi là tình yêu,

[00:36:28] chính là lớp vỏ bọc của dục vọng thể xác.

[00:36:30] Tôi sớm đã hiểu ra rồi.

[00:36:32] Cậu một ngày nào đó cũng sẽ hiểu ra thôi, Gia Tuấn.

[00:36:36]

[00:36:39] Cậu giả vờ hồ đồ thôi, thật ra cậu hiểu hết.

[00:36:42] Là do tính cách của cậu bài xích.

[00:36:44] Cậu cho rằng tất cả những điều này không đủ cao thượng.

[00:36:46] Đây chính là điểm hoàn toàn khác biệt giữa cậu và tôi.

[00:36:49] Tôi thì sao, tôi không phải là thứ gì cao thượng.

[00:36:51]

[00:36:54] Điều này không cản trở chúng ta làm anh em, phải không?

[00:36:57] Nào, vì chúng ta là anh em, cạn một ly.

[00:37:01] Nào.

[00:37:19] A lô? Là Cẩm Khôn thiếu gia à.

[00:37:22] Tiểu thư ở trên lầu, cậu đợi tôi đi gọi cô ấy.

[00:37:34] Tôi vẫn còn ở đây.

[00:37:36] Cẩm Khôn thiếu gia, tiểu thư nói có chuyện gì cứ nói với tôi,

[00:37:39] để tôi chuyển lời cho cô ấy.

[00:38:02] Mạch Quỳnh.

[00:38:05] Bộ dạng của tôi bây giờ rất đáng sợ sao?

[00:38:08] Giống như kẻ điên sao?

[00:38:20] Tôi bây giờ đã có được mọi thứ tôi muốn.

[00:38:24] Nhưng tại sao tôi không vui?

[00:38:29] Chẳng lẽ đây là tất cả những gì tôi muốn sao?

[00:38:35] Là lý tưởng đã thay đổi, hay là lòng người đã thay đổi?

[00:38:38] Hay vốn dĩ là tôi đã thay đổi?

[00:38:43] Nếu có một ngày tôi trở nên vô sở bất năng,

[00:38:47] nhưng anh em lại trở mặt, Thiên Tuệ cũng không thèm để ý đến tôi,

[00:38:51] ngay cả người em ngốc Hoa Tử mà tôi thương nhất

[00:38:52] cũng sợ tôi.

[00:38:55] Tất cả những gì tôi có được, sự ngưỡng mộ của mọi người,

[00:38:58] thì có ý nghĩa gì chứ?

[00:39:03] Tôi ghét nhất là sự bất trung bất nghĩa của Tạ Thiên Hữu.

[00:39:07] Nhưng tôi bây giờ có khác gì anh ta?

[00:39:15] Là phương pháp không đúng.

[00:39:19] Hoặc là,

[00:39:21] lựa chọn của tôi vốn dĩ đã sai.

[00:39:25] Nhưng quyền lực là cần thiết.

[00:39:28] Chắc chắn là cách thức không đúng.

[00:39:30] Là con đường để có được quyền lực không đúng.

[00:39:35] Nhưng hiện tại tôi còn có lựa chọn nào khác không?

[00:39:40] Mạch Quỳnh, cô biết không?

[00:39:42] Nỗi đau khổ trước đây của tôi là không có lựa chọn.

[00:39:45] Còn nỗi đau khổ bây giờ là,

[00:39:48] tôi hoàn toàn không biết tôi đang lựa chọn cái gì.

[00:39:53] Cô đừng chỉ nghe tôi nói.

[00:39:56] Cô cũng nói chuyện với tôi đi.

[00:39:59] Coi như tôi cầu xin cô.

[00:40:00] Cẩm Khôn, tôi...

[00:40:05] Tôi chỉ có thể ở bên anh đến hôm nay thôi.

[00:40:09] Ngày mai tôi phải đi rồi.

[00:40:11] Đi?

[00:40:13] Đi đâu?

[00:40:16] Chị Mộ Trinh đã giúp tôi tìm một người đàn ông lịch thiệp chịu cưới tôi.

[00:40:22] Ngày mai tôi sẽ đi Thượng Hải với anh ta.

[00:40:32] Cẩm Khôn, anh đừng như vậy.

[00:40:34] Nếu anh không nỡ để tôi đi,

[00:40:36] anh nói một câu đi.

[00:40:38] Anh chỉ cần nói một câu, tôi sẽ vì anh mà ở lại.

[00:40:40] Phùng Mộ Trinh, ôi Phùng Mộ Trinh.

[00:40:43] Cô thật là độc ác.

[00:40:48] Anh đừng nói vậy.

[00:40:50] Thật ra chị Mộ Trinh cũng là nể mặt anh,

[00:40:53] mới chịu giúp tôi.

[00:40:55] Mạch Quỳnh.

[00:40:57] Cô và tôi đều là kẻ ngốc.

[00:40:59] Phùng Mộ Trinh mới là người thông minh.

[00:41:02] Cô ta trước dùng quyền lực để dụ dỗ tôi,

[00:41:04] cướp đi lòng tự trọng của tôi.

[00:41:05] Lại dùng chuyện trai gái để thu hút cô,

[00:41:07] cướp đi người bạn duy nhất tôi có thể tâm sự không e dè.

[00:41:09] Lại mượn miệng cô,

[00:41:10] làm cho mối quan hệ của tôi và Thiên Tuệ trở thành thế này.

[00:41:18] Cô đi đi.

[00:41:21] Đi tìm hạnh phúc của cô đi.

[00:41:24] Tôi thật lòng chúc phúc cho cô.

[00:41:29] Cẩm Khôn.

[00:41:31] Sau khi tôi đi,

[00:41:33] anh nhất định phải tự chăm sóc bản thân.

[00:41:37] Nếu anh có thời gian,

[00:41:39] cũng giúp tôi chăm sóc em gái ngốc của tôi.

[00:41:41] Tuyệt đối đừng để Tạ Thiên Hữu chiếm tiện nghi của nó.

[00:41:44] Cầu xin anh đó.

[00:41:45] Cầu xin gì chứ, cầu người không bằng cầu mình.

[00:41:51] Ngày mai mặt trời mọc,

[00:41:54] mọi thứ đều là mới.

[00:42:12] Cẩm Khôn dường như đã thay da đổi thịt, hoàn toàn thay đổi.

[00:42:16] Cậu ấy giống như một người điên,

[00:42:18] cứ cố chấp đi trên mũi dao mà không màng hậu quả.

[00:42:21] Tôi biết, đối với cậu ấy,

[00:42:24] sự lo lắng của tôi đã không còn ý nghĩa gì.

[00:42:27] Tôi chỉ còn lại sự thương hại.

[00:42:36] Anh Khôn.

[00:42:38] Anh Khôn làm việc còn nhanh hơn cả hội trưởng.

[00:42:41] Đừng có anh Khôn, anh Khôn với tôi.

[00:42:44] Được, Lương phó hội trưởng.

[00:42:45] Ngài cứ bận, ngài cứ bận.

[00:43:07] Phải gõ cửa, biết chưa.

[00:43:10] Mộ Trinh.

[00:43:15] Gọi điện cho ai vậy?

[00:43:17] Em gọi điện về nhà.

[00:43:18] Em muốn hỏi họ tối nay ăn gì.

[00:43:23] Vậy thì gọi đi.

[00:43:25] Không cần gọi nữa.

[00:43:27] Này, sao hôm nay anh có thời gian qua đây vậy?

[00:43:32] Cẩm Khôn, anh cũng đã hôn rồi.

[00:43:35] Cũng đã ôm rồi. Khi nào cưới em?

[00:43:40] Mộ Trinh, đây là chuyện đại sự cả đời.

[00:43:45] Để anh suy nghĩ thêm nhé.

[00:43:47] Suy nghĩ thêm?

[00:43:49]

[00:43:50] Còn gì phải suy nghĩ nữa?

[00:43:54]

[00:43:55] Ai hạ? Sao anh không biết?

[00:43:56] Anh không biết, em biết.

[00:43:58] Em còn biết là anh đã trộm

[00:44:00] giấy phép của 40 khẩu súng đó.

[00:44:05] Em... em không trộm.

[00:44:08] Em có thể tìm lại được.

[00:44:08] Em có thể tìm lại được, không phải là được rồi sao?

[00:44:11] Những thứ đó đã không còn tác dụng gì.

[00:44:13] Nhưng nếu ba biết

[00:44:15] em trộm những thứ này,

[00:44:17] e rằng hôm nay em không ra khỏi được cánh cửa này đâu.

[00:44:32] Cẩm Khôn.

[00:44:34] Anh cưới em đi.

[00:44:40] Tiểu thư Thương hội gả về nhà chúng ta,

[00:44:42] không thể qua loa được.

[00:44:44] Lão Lý, pháo đó đã mua chưa?

[00:44:47] Sáng sớm thế này đi đâu vậy?

[00:44:57] Cẩm Khôn.

[00:44:59] Đừng nói.

[00:45:01] Đừng nói gì cả, em xin anh.

[00:45:15] Nhà họ Lương có thế lực đến đâu, chúng ta cũng không được hưởng chút nào.

[00:45:19]

[00:45:22] Nói phải đó, đừng nói là hưởng ké.

[00:45:27] Sau này Nam Châu Lý sẽ có thêm nhiều phiền phức.

[00:45:29] Vậy bà còn đi nịnh hót.

[00:45:31] Chúng ta không cần phải đi nịnh hót Lương Quý Nguyên.

[00:45:34] Tôi là vì Thiên Tuệ.

[00:45:37] Nó và Lương Cẩm Khôn từ nhỏ lớn lên cùng nhau,

[00:45:40] lại học cùng ba năm.

[00:45:42] Nó cũng nên có chút biểu hiện chứ.

[00:45:44] Bà biết rõ Cẩm Khôn thích Thiên Tuệ,

[00:45:47] còn để nó đi tặng quà.

[00:45:49] Đây chẳng phải là cố tình kích động người ta sao?

[00:45:51] Đúng vậy.

[00:45:53] Chỉ cần Thiên Tuệ tặng quà đến nơi,

[00:45:55] Lương Cẩm Khôn sẽ không thể kết hôn được.

[00:45:59] Nhưng chuyện đã đến nước này rồi.

[00:46:01] Lương Cẩm Khôn mà dám đề nghị hủy hôn,

[00:46:03] Phùng Bá Hàn chắc chắn sẽ giết cậu ta.

[00:46:06] Giết càng tốt.

[00:46:09] Cho dù giữ lại mạng sống cho cậu ta,

[00:46:12] nhà họ Lương cũng tiêu đời.

[00:46:17] À, phải rồi, tôi nghe nói biên kịch của bộ phim này

[00:46:20] là đồng hương Quảng Đông của chúng ta, tên là... tên là Hầu Diệu.

[00:46:24] Ông ấy cho rằng,

[00:46:25] cuộc đời giống như một vở kịch rất dài không có hồi kết.

[00:46:28] Nói hay quá.

[00:46:32] Này, Cẩm Khôn, anh có biết lai lịch của công ty điện ảnh Trường Thành không?

[00:46:36] Ban đầu là do một vài thanh niên Hoa kiều ở Mỹ

[00:46:38] vì lòng căm phẫn yêu nước mà...

[00:46:40] Thôi đi, Thiên Tuệ.

[00:46:43] Đừng như vậy được không?

[00:46:45] Em cứ như bình thường,

[00:46:47]

[00:46:49] hoặc mắng anh vài câu đi.

[00:46:52] Xin lỗi.

[00:46:54] Em chỉ muốn làm cho anh vui lên thôi.

[00:46:57] Em mời anh xem phim,

[00:46:59] anh đã rất vui rồi. Thật đấy.

[00:47:06] Phải rồi.

[00:47:08] Đây là mẹ em chuẩn bị cho anh.

[00:47:10] Tuy có hơi quê mùa,

[00:47:12] nhưng vẫn mong anh sẽ thích.

[00:47:18] Cảm ơn. Không quê mùa đâu.

[00:47:21] Cảm ơn em, cảm ơn mẹ em.

[00:47:24] Không, anh nợ em quá nhiều rồi.

[00:47:27] Nhà họ Tạ chúng tôi cũng nợ anh quá nhiều.

[00:47:30] Xin lỗi.

[00:47:32] Em hy vọng anh có thể vui vẻ, hạnh phúc.

[00:47:38] Em đi trước đây.

[00:47:59] Cẩm Khôn, rốt cuộc có chuyện gì, anh cứ nói đi.

[00:48:06] Mộ Trinh, anh không thể cưới em được.

[00:48:10] Anh nói gì?

[00:48:12] Bây giờ anh lại nói với em điều này.

[00:48:17] Anh xin lỗi em. Xin lỗi.

[00:48:21] Xin lỗi. Xin lỗi.

[00:48:24] Ngoài cái này ra còn có gì khác không?

[00:48:31] Anh đi đây.

[00:48:33] Anh đứng lại cho tôi!

[00:48:48] Lương Cẩm Khôn!

[00:48:51] Bây giờ anh rút lại những lời vừa nói vẫn còn kịp.

[00:48:55] Cẩm Khôn, các người buông nó ra! Buông ra!

[00:48:58] Cẩm Khôn, mau nói, mau nói! Anh không muốn hủy hôn, Cẩm Khôn!

[00:49:04] Thằng ngốc, nói đi!

[00:49:06] Nói xem mày rốt cuộc có muốn Mộ Trinh không?

[00:49:11] Nói!

[00:49:18] Không!

[00:49:19] Không!

[00:49:23] Lương Cẩm Khôn!

[00:49:26] Tôi sẽ khiến anh sống còn khó chịu hơn chết.

[00:49:33] Đi!

[00:49:42] Số phận dường như đã trêu đùa một trò không lớn không nhỏ,

[00:49:45] đảo lộn tất cả.

[00:49:48] Người mỗi ngày đợi tôi dưới gốc cây đa để cùng đi học,

[00:49:50] lại biến thành Gia Tuấn.

[00:49:52] Còn Cẩm Khôn, không nơi để đi, không việc để làm,

[00:49:56] dưới sự sắp xếp của anh cả, đã mặc lên bộ cảnh phục,

[00:49:58] làm một cảnh sát tuần tra đường phố.

[00:50:01] Tôi không biết suy nghĩ thật sự của Cẩm Khôn.

[00:50:04] Nhưng tôi nghĩ cậu ấy chắc chắn không cam tâm.

[00:50:07] Bởi vì tôi thấy trong ánh mắt của cậu ấy,

[00:50:09] có thêm một chút bất đắc dĩ.

[00:50:16] Cậu tỉnh ngủ rồi à?

[00:50:20] Cậu có biết không, chú Chu dẫn dắt cậu,

[00:50:22] chính là sư phụ cũ của tôi.

[00:50:24] Ông ấy kinh nghiệm làm việc phong phú, nhân phẩm cũng không tệ.

[00:50:26] Nhưng chỉ có điều hơi tham lam vặt vãnh.

[00:50:30] Tiền trà nước, ăn bánh cậu phải trả.

[00:50:34] Còn nữa, tuần tra bộ,

[00:50:36] thường thì tốc độ khoảng 45 bước một phút.

[00:50:38] và ký tên.

[00:50:39] Mỗi lần đi qua hộp tuần tra,

[00:50:41] đều phải ghi rõ thời gian đến trên bảng chấm công,

[00:50:46] Còn một điều cậu nhất định phải nhớ.

[00:50:48] Không có lý do đặc biệt,

[00:50:49] không được vượt quá phạm vi tuần tra quy định.

[00:50:59] Gia Tuấn, còn không đi học?

[00:51:01] Ồ, đi ngay đây.

[00:51:13] Cẩm Khôn, những lời tôi vừa nói với cậu,

[00:51:14] cậu nhất định phải nhớ nhé.

[00:51:16] Xong chưa?

[00:51:22] Tôi đi đây.

[00:51:23] Tôi còn chưa sửa xong.

[00:51:24] Cũng tạm rồi.

[00:51:25] Cậu cẩn thận nhé.

[00:51:30] Gia Tuấn, cầm lấy.

[00:51:34] Ôi, bẩn hết rồi.

[00:51:36] Hay là thế này, tôi giặt xong rồi đưa cho cậu.

[00:51:38] Không sao đâu.

[00:51:40] Cậu đợi tôi một chút.

[00:51:45] Đi thôi.

[00:51:55] Cái gì?

[00:51:57]

[00:51:59] Thật sự coi con gái ông ta là của quý rồi.

[00:52:02]

[00:52:03] người ta chê con người ông.

[00:52:05] Tuổi tác đã cao, sao xứng được.

[00:52:09] Sao lại không xứng?

[00:52:10] Tân nương mười tám, tân lang tám mươi.

[00:52:12] Tôi chỉ lớn hơn cô ấy...

[00:52:14] chỉ lớn hơn ba mươi mấy tuổi thôi mà.

[00:52:16] Ông không thương, cha mẹ người ta còn thương.

[00:52:18]

[00:52:20] Lão gia, tôi thấy thôi đi.

[00:52:25] Lão gia, con gái nuôi đến mười bảy mười tám cũng là gả đi,

[00:52:30] nuôi đến mấy chục tuổi cũng là gả đi.

[00:52:33] Chẳng lẽ nhà họ Mạch nuôi cô ta đến một trăm mấy chục tuổi sao?

[00:52:39] Tôi thấy đều là do chữ "tiền" gây ra.

[00:52:42] Hay là thế này,

[00:52:43] một tuổi một lạng vàng.

[00:52:46] Xem ông ta thương con gái hay là thương tiền.

[00:52:51] Có lý.

[00:52:53] Lão gia, ngài tuyệt đối đừng hồ đồ.

[00:52:56] Cẩm Khôn đã lớn như vậy rồi, Cẩm Hoa cũng đã mười tuổi rồi.

[00:53:00] Ngài cưới một cô gái nhỏ như vậy về nhà,

[00:53:02] sau này cô ta làm sao sống chung với hai đứa trẻ đó?

[00:53:05] Bà lo những chuyện vớ vẩn này làm gì.

[00:53:08] Có gì đâu, tôi thấy rất tốt.

[00:53:10] Sau này tôi sẽ bảo Hoa Tử nhà chúng ta gọi cô ta là "chị nhỏ".

[00:53:14] Sao lại nghĩ ra được vậy? Có mất mặt không?

[00:53:18] Mất mặt gì chứ, cả thành đều gọi như vậy.

[00:53:22] Tôi thấy sau này Cẩm Khôn cũng có thể gọi như vậy.

[00:53:26] Biết đâu có ngày lão gia vui,

[00:53:28] còn ban Mạch Kỳ cho Cẩm Khôn làm tiểu thiếp nữa.

[00:53:34] Lão gia!

[00:53:35] Bà... bà sao lại ăn nói hồ đồ vậy? Có hạ lưu không?

[00:53:39] Có gì hạ lưu đâu, người xưa đã có cách làm này.

[00:53:43] Đó còn là chuyện làm trong cung đình nữa.

[00:53:47] Nhưng lúc tôi còn sống thì không được.

[00:53:49] Nếu không thì đợi tôi chết,

[00:53:51] xem Cẩm Khôn có bằng lòng nhận cô ta không.

[00:53:53] Nếu bằng lòng,

[00:53:55] coi như một tuổi một lạng vàng tôi cũng lời.

[00:54:00] Lão gia, ngài đừng có vọng tưởng.

[00:54:02] Ngài có khiêng một núi vàng đến cũng vô ích.

[00:54:05]

[00:54:10] Lão súc sinh này, tuổi đã cao rồi.

[00:54:14] Bà nghe được từ đâu?

[00:54:15] Cả nhà họ Tạ ai cũng biết.

[00:54:17]

[00:54:21] Nhà họ Mạch sớm đã đồng ý rồi.

[00:54:25] Lão... đừng vội.

[00:54:28] Nói như vậy lại yên tâm.

[00:54:30] Nhà họ Mạch chỉ quan tâm đến vàng, không quan tâm đến tuổi tác.

[00:54:34] Nhà họ Tạ ra một lạng, chúng ta ra hai lạng.

[00:54:37] Họ ra hai lạng, chúng ta ra ba lạng.

[00:54:40] Mạch Kỳ là một nhân tài hiếm có.

[00:54:43] Chúng ta không thể trơ mắt

[00:54:45] nhìn cô ta rơi vào tay người khác được.

[00:54:48] Bà nói xem?

[00:54:49] Được. Tôi liều mạng.

[00:54:54] Phải cùng lão họ Tạ kia tranh cao thấp.

[00:54:57] Bà đi đi.

[00:54:58] Bà đi gọi lão già xảo quyệt Mạch Tam Đa kia đến đây cho tôi.

[00:55:03] Xem chuyện ông làm kìa.

[00:55:05] Lúc đầu ông còn đảm bảo với lão gia.

[00:55:09] Vốn dĩ chuyện này đã là chắc như đinh đóng cột rồi.

[00:55:13] Mạch Tam Đa kia ngay cả nhà lão gia thuê cũng đã đi xem rồi.

[00:55:16] Nhưng ai ngờ được Lương Quý Nguyên lại chen vào.

[00:55:20] Mạch Tam Đa thương con gái,

[00:55:22] cứ thấy làm vợ lẽ không bằng làm thiếp bảo hiểm hơn.

[00:55:25] Cứ đòi phải suy nghĩ thêm.

[00:55:26] Vậy ông nói tôi phải nói sao?

[00:55:28] Nói cho cùng cũng là chữ "tiền".

[00:55:31]

[00:55:32] Cũng là 200 đồng.

[00:55:34] Nhưng chỉ thêm vài đôi vớ lụa, giày pha lê,

[00:55:37] còn có rượu tây gì đó.

[00:55:40] Được. Chúng ta thêm 300, làm tròn 500.

[00:55:46] Nhưng ông phải nói rõ với lão họ Mạch kia.

[00:55:49] Nếu ông ta dám chơi trò một con gái gả hai nhà,

[00:55:52] thì bảo ông ta đợi đi tù đi. Hiểu không?

[00:55:56] Vậy bây giờ tôi đi nói với ông ta.

[00:55:57] Đi đi, đi nói với ông ta.

[00:55:58] Vâng.

[00:56:00] Lương Quý Nguyên này, hắn cố tình chống đối tôi.

[00:56:03] Không phải với ông, là đang chống đối nhà họ Tạ.

[00:56:08] Đưa người tình của Thiên Hữu về nhà hắn làm tiểu thiếp,

[00:56:11] đó không phải là làm mất mặt nhà họ Tạ chúng ta sao?

[00:56:15] Nếu hắn đã bày ra thế trận,

[00:56:17] được thôi, vậy chúng ta sẽ tiếp đãi.

[00:56:21] Nhưng chuyện này nếu thật sự làm lớn,

[00:56:25] Thiên Hữu sẽ biết.

[00:56:27] Bà muốn giấu nó, gạo nấu thành cơm là không thể được.

[00:56:31] Sớm muộn gì nó cũng sẽ biết.

[00:56:34] Bà sợ rồi à?

[00:56:35] Sợ? Tôi không tin.

[00:56:38] Nó có thể giết tôi sao?

[00:56:40] Nếu nó dám đến chất vấn,

[00:56:42] tôi sẽ hỏi nó họ gì trước.

[00:56:50] Mẹ nó, mồ mả tổ tiên bị bịt nắp rồi sao,

[00:56:52] thua đến mức sắp phải cược cả quần rồi.

[00:56:59] Lại mang tiền đến rồi.

[00:57:01] Đây là nhà ai gửi đến?

[00:57:02] Sao có chút xíu vậy?

[00:57:03] Ai cho không tiền cho ông xài chứ.

[00:57:05] Là Mạch Quỳnh gửi về.

[00:57:07] Ba, ba lại đi đánh bạc phải không?

[00:57:09] Đánh bạc gì chứ, nhà còn không có gì ăn.

[00:57:12] Lấy gì mà đánh bạc?

[00:57:14] Mẹ, đắng quá phải không mẹ?

[00:57:15] Con rót cho mẹ ly nước.

[00:57:16] Không phải thuốc đắng, mà là lòng đắng.

[00:57:19] A Kỳ, mẹ xin lỗi con.

[00:57:23] Bà đừng nói nhảm với tôi.

[00:57:24] Chê cuộc sống khổ thì đi chết đi.

[00:57:26] Ba! Này, tiền này ba không được lấy.

[00:57:28] Ba!

[00:57:29] Ba, tiền này ba không được lấy.

[00:57:31] Chị đã dặn là để mua thuốc cho mẹ.

[00:57:33] Tao đã mười mấy ngày xui rồi,

[00:57:35] hôm nay phải gỡ lại vốn.

[00:57:40] Mẹ, ba lấy đâu ra tiền đi đánh bạc vậy?

[00:57:44] Mẹ, con dìu mẹ vào trong. Chậm thôi.

[00:58:16] Ông đưa thừa rồi.

[00:58:18] Thừa à? Thừa còn không tốt sao?

[00:58:31] Sao vậy? Quen à?

[00:58:34] Không quen.

[00:58:36] Tôi trời sinh ham ăn chứ không ham sắc.

[00:58:40] Bây giờ đang là mùa cua béo nhất.

[00:58:45] Hiếm khi sư phụ có khẩu vị.

[00:58:46] Đi, tôi mời ông đến một nhà hàng hải sản mới mở.

[00:58:50] Đi lối này.

[00:58:54] Vất vả một ngày, ở nhờ một đêm.

[00:58:58] Kìa, mau đi tắm đi.

[00:59:01] Không tắm, tắm xong là hết buồn ngủ.

[00:59:03] Cậu xem cậu kìa, toàn mùi rượu, chân lại hôi.

[00:59:06] Mau đi, mau đi, nhanh lên.

[00:59:08] Cậu chê hôi thì ra ngoài ngủ.

[00:59:10] Dựa vào đâu?

[00:59:13] Dựa vào việc tôi có dùi cui cảnh sát. Sao nào?

[00:59:15] Được được được, tôi không dám chọc cậu.

[00:59:19] Cẩm Khôn, tôi phạt cậu ôn bài cùng tôi.

[00:59:23] Được thôi, còn phải xem tôi có hứng thú không.

[00:59:28] Cậu không đi, tôi đi làm cậu thối chết.

[00:59:41] Ai, ai đang hút thuốc?

[00:59:42] Đồ khốn Lương Cẩm Khôn.

[00:59:45] Lười nói với cậu.

[00:59:46] Này, nhanh lên được không? Tôi buồn ngủ rồi.

[00:59:48] Được, tới đây.

[00:59:50] Đất sét gân đỏ được chia thành hai loại đất là đất sét gân đỏ và đất sét gân vàng.

[00:59:55] Loại này có tính kiềm, tầng đất tương đối mỏng.

[00:59:59] Đừng nhỏ vào chân tôi.

[01:00:01] Sai. Loại đất này có tính axit, và tầng đất dày.

[01:00:06] Thích hợp trồng...

[01:00:09] Trà, mận, khoai lang và các loại cây trồng chịu axit mạnh khác.

[01:00:14] Còn có thể trồng tre, trẩu, sam, còn có...

[01:00:20] Thông đuôi ngựa, đồ ngốc.

[01:00:21] Đúng, thông đuôi ngựa.

[01:00:22] Đúng.

[01:00:23] Đất sét thông đỏ có hàm lượng chất hữu cơ thấp,

[01:00:26]

[01:00:28] Đúng.

[01:00:31] Cậu có phải rất thích Mạch Kỳ không?

[01:00:34] Đừng nói bậy, chị ấy là chị Kỳ của tôi.

[01:00:37] Chẳng qua là lớn hơn cậu nửa tuổi thôi mà.

[01:00:41] Chuyện này không liên quan đến tuổi tác.

[01:00:42] Là sự tôn trọng từ đáy lòng.

[01:00:45] Thật ra, anh Thiên Hữu và Mạch Kỳ ở bên nhau rất tốt.

[01:00:49] Cẩm Khôn, cậu đừng nói bậy nữa.

[01:00:52] Được không?

[01:00:53] Tôi thấy Tạ Thiên Hữu không hề quan tâm đến Mạch Kỳ.

[01:00:55] Hoặc là nói Mạch Kỳ không hề tin tưởng anh ta.

[01:00:57] Tại sao cậu lại nói vậy?

[01:00:59] Hôm nay tôi gặp Mạch Kỳ.

[01:01:00] Cậu có biết chị ấy đang làm gì không?

[01:01:01] Chị ấy đang làm công nhật ở sạp cá ven sông.

[01:01:03] Sao có thể? Chị ấy ở Quảng Lợi có nhận lương mà.

[01:01:08] Tôi nghĩ có lẽ đã gặp khó khăn gì đó.

[01:01:10] Cho nên tôi mới nói,

[01:01:11] Tạ Thiên Hữu là một kẻ ích kỷ.

[01:01:15] Cẩm Khôn, có lẽ anh Thiên Hữu còn chưa biết.

[01:01:19] Nếu là cậu, cậu có không biết không?

[01:01:22] Cậu thừa nhận đi, cậu chính là thích Mạch Kỳ.

[01:01:28] Cậu đi đâu vậy? Này!

[01:01:31] Cậu ngủ trước đi, đừng đợi tôi.

[01:01:43] Này, đến rồi.

[01:01:53] Là cậu.

[01:01:57] Đã muộn thế này rồi, sao cậu lại đến?

[01:01:59] Tôi gọi chị là chị Kỳ, chị đối xử với tôi như thế nào?

[01:02:03] Sao vậy?

[01:02:05] Chúng ta đã nói rồi,

[01:02:06] dù là vui vẻ hay khó khăn đều nên nói ra.

[01:02:09] Tại sao chị không nói?

[01:02:11] Cậu nói chuyện này à? Thật ra đây không phải là chuyện gì lớn.

[01:02:14] Cậu cũng biết, cứ đến mùa giao mùa,

[01:02:16] sức khỏe của mẹ tôi không tốt. Chỉ dựa vào thuốc không đủ.

[01:02:19] Tôi phải tranh thủ buổi sáng, tối và chủ nhật

[01:02:22] kiếm thêm chút tiền lẻ để bồi bổ cho bà.

[01:02:26] Vậy tại sao chị không nói với anh Thiên Hữu?

[01:02:30] Anh ấy gần đây khá bận, tôi không muốn anh ấy biết những chuyện này.

[01:02:34] Hứa với tôi, cậu cũng đừng nói, được không?

[01:02:39] Vậy chị phải hứa với tôi một chuyện trước.

[01:02:42] Hai chuyện.

[01:02:45] Cậu nói đi.

[01:02:46] Thứ nhất, sau này bất kể gặp khó khăn gì,

[01:02:49] chị không được giấu tôi.

[01:02:53] Thứ hai, từ ngày mai, tôi sẽ cùng chị đi làm.

[01:03:00] Ừm.

[01:03:02] Ừm.

[01:03:03] Được rồi, đã muộn thế này rồi, cậu mau về đi.

[01:03:07] Chị về trước đi.

[01:03:12] Tạm biệt, chị Kỳ.

[01:03:29] Dượng, Gia Tuấn đâu ạ?

[01:03:32] Nó đi rồi, mấy hôm nay nó đều đi rất sớm.

[01:03:35] Ồ.

[01:03:42] Chị Kỳ, chậm thôi. Được.

[01:03:47] Để đâu vậy?

[01:03:48] Để lên trên này. Được.

[01:03:52] Lau mồ hôi đi.

[01:03:53] Này, ai cho mày làm ở đây?

[01:03:56] Tôi đến giúp chị ấy.

[01:03:58] Không được giúp, cút!

[01:04:00] Dựa vào đâu? Đây có phải là nhà máy đâu.

[01:04:02] Lão tử nói không được là không được.

[01:04:03] Dựa vào đâu?

[01:04:04] Cút!

[01:04:07] Cảnh sát.

[01:04:08] Nghe cho rõ đây, mày mới phải cút. Mau cút đi!

[01:04:11] Vâng vâng vâng, tôi phải cút.

[01:04:16] Được đấy, oai ra phết nhỉ.

[01:04:18] Cút!

[01:04:22] Tôi đang đi tuần.

[01:04:24] Các vị cứ bận.

[01:04:26] Cẩm Khôn! Này!

[01:04:27] Cảm ơn nhé. Này!

[01:04:33] Sư phụ, bên này không phải phạm vi tuần tra của chúng ta.

[01:04:35] Đừng lằng nhằng, tôi dẫn cậu đi kiếm chút cháo.

[01:04:38] Sư phụ, ông không phải dẫn tôi đi trộm cắp chứ?

[01:04:40] Phỉ! Coi sư phụ của cậu là loại người gì?

[01:04:43] Nhìn nhà kia, ban ngày ban mặt cửa sổ đóng kín,

[01:04:46] nhưng bên trong lại có động tĩnh.

[01:04:48] Ồ, tôi biết rồi, sư phụ.

[01:04:51] Họ đang che cửa sổ để đánh bạc phải không?

[01:04:55] Cậu đến kia canh giữ đầu hẻm.

[01:04:57] Tôi ở đây hét một tiếng, họ chắc chắn sẽ chạy.

[01:04:58] Cậu ở kia chặn lại, bắt được người nào hay người đó.

[01:05:00] Lập tức lôi sang bên kia đường.

[01:05:01] Để không kinh động đến đội tuần tra bên này,

[01:05:03] kẻo họ nói chúng ta thò tay quá dài.

[01:05:06] Tôi thấy làm vậy không hay lắm.

[01:05:10] Sao? Lời sư phụ mà cậu dám không nghe?

[01:05:11] Không không, thật ra tôi có một cách đơn giản hơn,

[01:05:14] ít bị người ta nói ra nói vào hơn.

[01:05:20] Cảnh sát đến rồi! Mau chạy!

[01:05:28] Lại đây, lại đây, lại đây! Nhanh lên, lại đây!

[01:05:30] Ở đây an toàn. Nhanh lên, nhanh lên, lại đây!

[01:05:34] Các người đều ở đây.

[01:05:36] Phải, đều ở đây.

[01:05:39] Nhìn gì mà nhìn? Ngồi xuống!

[01:05:41] Sát vào nhau.

[01:05:43] Nghe đây, lấy tiền trong túi ra.

[01:05:48] Giữ lại một xu thì bị giam thêm một ngày.

[01:05:50] Mau lấy ra!

[01:05:57] Thú vị, quá thú vị.

[01:05:59] Cẩm Khôn, cậu đúng là thông minh.

[01:06:01] Giỏi hơn Phương Gia Tuấn nhiều.

[01:06:04] Ô, là Cẩm Khôn à. Tôi là bác Mạch của cậu đây.

[01:06:08] Sao ông lại ở đây?

[01:06:09] Tôi đang chạy thì nghe có người gọi tôi lại đây.

[01:06:12] Tôi liền lại đây.

[01:06:13] Tôi hỏi tại sao ông lại tham gia đánh bạc.

[01:06:16] Chỉ là vài người bạn chơi vài đồng tiền lẻ cho vui thôi.

[01:06:20] Cẩm Khôn, cậu nể mặt A Quỳnh,

[01:06:23] tha cho bác lần này đi.

[01:06:27] Anh Chu, đây là ba của một người bạn của tôi.

[01:06:29] Thả ông ta đi.

[01:06:33] Không có lần sau đâu. Đi đi.

[01:06:37] Vậy tiền này? 5 đồng lận đó.

[01:06:39] Đây là tiền A Quỳnh gửi về cho mẹ cô ấy mua thuốc.

[01:06:46] Ông còn là ba ruột của A Quỳnh không?

[01:06:48]

[01:06:50] Tiền chữa bệnh cho mẹ mà ông cũng đem đi đánh bạc.

[01:06:52] Tôi nói cho ông biết, tiền cược này tôi tịch thu. Cút!

[01:06:55] Này, thằng nhóc này trở mặt không nhận người. Tôi nói cho cậu biết,

[01:06:59] bây giờ tôi là bố vợ của ba cậu đó.

[01:07:02] Cậu có giỏi thì nhốt tôi lại đi.

[01:07:04] Xem ngày mai ai cầu xin ai.

[01:07:06] Xúc phạm cảnh sát. Đánh hắn!

[01:07:13] Tha cho tôi đi!

[01:07:14] Tổ tông nhỏ ơi, tha cho tôi đi! Tôi không dám nữa!

[01:07:18] Tôi nói cho ông biết,

[01:07:19] tôi giúp Mạch Quỳnh dạy dỗ một bài học

[01:07:21] cho người cha không ra gì này.

[01:07:25] Mẹ!

[01:07:29] Mẹ!

[01:07:31] Mẹ!

[01:07:34] Mẹ!

[01:07:40] A Thái, mẹ tôi đâu?

[01:07:42] Mẹ cậu dọn qua bên kia rồi.

[01:07:49] Mẹ!

[01:07:51] Mẹ... sao mẹ lại ở đây? Bẩn quá.

[01:07:53] Sao mẹ lại khóc? Sao vậy?

[01:07:56] Con trai, con trai, nếu con không đến nữa,

[01:07:57] sẽ không gặp được mẹ con nữa.

[01:07:59] Xảy ra chuyện gì vậy?

[01:08:03] Mẹ đừng khóc, mẹ nói đi.

[01:08:07] Ba con ông ấy bị ma ám rồi.

[01:08:09] Ông ấy nhất quyết đòi cưới vợ ba.

[01:08:12] Ông ấy bị lão già kia xúi giục,

[01:08:15] cứng rắn bắt mẹ dọn nhà cho họ,

[01:08:17] để họ làm phòng tân hôn.

[01:08:20] Con còn tưởng là giả, hóa ra là thật.

[01:08:23] Và... và tranh giành Mạch Kỳ với nhà họ Tạ là thật sao?

[01:08:26] Đương nhiên là thật rồi.

[01:08:29] Ông ta còn vô liêm sỉ hơn cả ba cô ta.

[01:08:32] Phải biết Mạch Kỳ kia là người phụ nữ của con trai ông ta.

[01:08:35] Đây là con trai chơi chán rồi lại chuyền cho cha.

[01:08:37] Trên đời này có chuyện gì bẩn thỉu hơn thế không?

[01:08:41] Mạch Kỳ này chắc chắn là hồ ly tinh chuyển thế.

[01:08:44] Khiến cho cả già trẻ đàn ông đều vì cô ta mà điên đảo.

[01:08:49] Đúng là một tai họa.

[01:08:51] Trên đời này lại có chuyện bẩn thỉu như vậy.

[01:08:59] Con trai,

[01:09:01] mẹ nói nếu当初 con mà cưới Phùng Mộ Trinh,

[01:09:03] sẽ không như thế này phải không?

[01:09:08] Mẹ nên tin con trai của mẹ.

[01:09:11] Không dựa vào ai cả, vẫn có thể thành công.

[01:09:13] Nhất định sẽ để mẹ sống một cuộc sống tốt.

[01:09:18] Đừng khóc nữa.

[01:09:22] Nhưng con không nuốt trôi cục tức này.

[01:09:24] Con chết cho họ xem.

[01:09:25] Con treo cổ trong phòng tân hôn để thêm chút xui xẻo cho họ.

[01:09:28] Mẹ ngốc à?

[01:09:31] Mẹ chết cho ai xem?

[01:09:33] Mẹ, chỉ có người thương mẹ mới đau lòng thôi.

[01:09:37] Mẹ phải vì con trai của mẹ mà sống tốt.

[01:09:40] Không được có ý nghĩ ngốc nghếch nữa.

[01:09:42] Con biết rồi.

[01:09:46] Khóc trông không đẹp chút nào.

[01:09:49] Cầm đi, đây đều là...

[01:09:53] Con lấy đâu ra nhiều tiền vậy?

[01:09:54] Không trộm cắp, không cờ bạc lừa đảo.

[01:09:57] Là tiền kiếm thêm từ đường chính đáng.

[01:09:59] Mẹ cứ lén cất đi.

[01:10:01] Con đi trước đây.

[01:10:02] Con còn đi à?

[01:10:04] Trong sở có một phạm nhân rất quan trọng.

[01:10:06] Con về dặn dò một tiếng, tuyệt đối đừng để thả nhầm.

[01:10:08] Mau đi đi.

[01:10:10] Đừng khóc nữa.

[01:10:18] Ba, chúc mừng ạ. Con đến chúc mừng ba đây.

[01:10:23] Chuột chù chúc Tết gà.

[01:10:25] Ba, con thật lòng đó.

[01:10:27] Ba xem, ba già mà vẫn dẻo dai.

[01:10:29] Sang năm lại sinh thêm một hai đứa nữa.

[01:10:30] Đến khi ba không làm được nữa cũng có người nối nghiệp.

[01:10:33] Bác cả, bác nói có phải không?

[01:10:34] Thằng nhóc hỗn xược, dám trêu chọc ba mày.

[01:10:37] Ba, ba xem thế này có được không?

[01:10:39] Con... con sẽ dọn phòng của con ra,

[01:10:41] để mẹ con về ở.

[01:10:42] Con ở trong sở cũng tiện.

[01:10:44] Coi như mày biết điều. Cút đi, cút đi.

[01:10:48] Bác cả, bác phải giữ gìn sức khỏe nhé. Con đi đây.

[01:10:54] Thằng bé này, lời nói này có ý gì vậy?

[01:11:25] Tốt.

[01:11:56] Tạm biệt.

[01:12:04] Sao anh lại đến?

[01:12:05] Em còn tưởng...

[01:12:07] cả đời này anh sẽ không nói chuyện với em nữa.

[01:12:08] Không có mà, không gặp được nhau thôi.

[01:12:10] Em thế này không bị lạnh à?

[01:12:12] Không, đang đổ mồ hôi đây.

[01:12:15] Tìm em có chuyện gì à?

[01:12:16] Cũng coi như có chuyện. Nhưng mà...

[01:12:18] Nói đi, đừng ấp a ấp úng.

[01:12:21] Là muốn mượn tiền hay là muốn mời em xem phim?

[01:12:24] Thiên Tuệ, anh nói em không được giận nhé.

[01:12:28] Ba anh sắp cưới vợ ba rồi.

[01:12:32] Cẩm Khôn, thời đại nào rồi,

[01:12:34] anh phải ngăn cản hành vi này của ba anh.

[01:12:36] Anh ngăn cản cũng vô ích.

[01:12:38] Bị một tát rồi còn bị đuổi ra ngoài.

[01:12:39] Ngay cả mẹ anh cũng bị đuổi ra ngoài.

[01:12:42] Nhưng em thì có thể.

[01:12:44] Em... em đi ngăn cản ba anh nạp thiếp?

[01:12:47] Không, là ba em cũng sắp cưới.

[01:12:48] Nhưng là nuôi làm vợ lẽ bên ngoài.

[01:12:50] Anh nói bậy!

[01:12:52] Em đừng kích động, là thật đó.

[01:12:53] Lúc anh bắt bạc đã bắt được ba của Mạch Quỳnh, ông ta nói.

[01:12:56] Ông ta nói?

[01:12:58] Ông ta còn chưa vào Nam Châu Lý bao giờ, mà ông ta nói?

[01:13:00] Thật buồn cười.

[01:13:00] Bởi vì ba em và ba anh,

[01:13:02] đều để ý cùng một người, là Mạch Kỳ.

[01:13:05] Này, Lương cảnh sát.

[01:13:07] Trong lúc tuần tra mà lơ là, giam ba ngày.

[01:13:10] Thiên Tuệ.

[01:13:12] Em tan học rồi à?

[01:13:13] Thiên Tuệ!

[01:13:14] Cẩm Khôn, em ấy sao vậy?

[01:13:16] Tôi cũng không biết. Tôi đi xem.

[01:13:18] Các người đi đâu vậy? Này!

[01:13:27] Thiên Tuệ, em đi chậm thôi. Em đi đâu vậy?

[01:13:30] Về nhà.

[01:13:32] Vậy em cũng phải cởi bộ đồ thể dục trên người ra chứ.

[01:13:36] Đến phía trước đi, nhanh.

[01:13:45] Thiên Tuệ, anh thấy em về nhà gây chuyện với ba em,

[01:13:49] không có tác dụng gì cả.

[01:13:50] Đi tìm anh cả của em đi.

[01:13:53] Phải đó. Vậy chúng ta đến chỗ anh cả đi.

[01:13:56] Được. Em nhanh lên. Xong chưa?

[01:13:59] Chưa, anh đừng nhìn trộm.

[01:14:01] Anh cứ nhìn.

[01:14:03] Cho anh nhìn.

[01:14:05] Đi.

[01:14:13] Là Thiên Tuệ tiểu thư à. Mời cô ngồi.

[01:14:17] Là Thiên Tuệ tiểu thư. Tìm Đại thiếu gia phải không?

[01:14:19] Ở bên trong. Mời.

[01:14:32] Lương Cẩm Khôn có nói,

[01:14:33] Mạch Tam Đa bị giam ở đâu không?

[01:14:35] Có nói, giam ở phân cục cảnh sát số 9.

[01:14:40] Anh cả, không lẽ anh định đi cứu ông ta?

[01:14:47] Được rồi Thiên Tuệ, anh biết cả rồi.

[01:14:49] Em về trước đi.

[01:14:51] Em về đâu?

[01:14:53] Về cái nhà bẩn thỉu đó sao?

[01:14:55] Không, em sẽ không bao giờ về nữa.

[01:14:59] Đúng là vô liêm sỉ.

[01:15:01] Sao em lại có một người cha như vậy?

[01:15:04] Thiên Tuệ.

[01:15:06] Em cũng phải bình tĩnh một chút.

[01:15:08] Đừng ở đây làm loạn nữa.

[01:15:10] Anh bảo em về thì cứ về trước đi.

[01:15:12] Anh cả, còn Mạch Kỳ kia.

[01:15:14] Đều là họa do cô ta gây ra.

[01:15:16] Anh cả, anh bảo cô ta đi đi, đi ngay đi.

[01:15:17] Em có thôi đi không?

[01:15:19] Tần quản gia!

[01:15:21] Tần quản gia!

[01:15:23] Đến đây, đến đây.

[01:15:25] Giám đốc, có chuyện gì ạ?

[01:15:27] Đưa tiểu thư về.

[01:15:28] Không, anh cả.

[01:15:30] Nếu anh không đuổi người đàn bà xấu đó đi,

[01:15:32]

[01:15:33] Em có về không?

[01:15:34] Chết cũng không về.

[01:15:35] Em!

[01:15:40] Thiên Tuệ, xin lỗi. Anh cả không cố ý.

[01:15:43] Thiên Tuệ!

[01:15:44] Còn đứng ngẩn ra đó làm gì? Mau đuổi theo!

[01:15:46] Đại tiểu thư!

[01:15:52] Đủ rồi. Tiền đâu?

[01:15:54] Thua rồi. Thua sạch rồi.

[01:15:57] Vốn dĩ tôi muốn gỡ lại vốn.

[01:15:59] Ai ngờ gặp phải thằng khốn Lương Cẩm Khôn kia.

[01:16:01] Tôi thấy ông mới là lão già khốn nạn không hơn không kém.

[01:16:09] Ông nghe cho rõ đây.

[01:16:11] Sau này ông còn dám đối xử không phải với Mạch Kỳ dù chỉ một chút,

[01:16:14] tôi sẽ cho ông ở đây suốt nửa đời sau.

[01:16:16] Không dám nữa. Không dám nữa.

[01:16:18] Tôi sẽ coi cô ấy như Quan Âm Bồ Tát, thờ cô ấy lên.

[01:16:22] Thật ra, Tạ đại thiếu gia,

[01:16:24] nếu ngài sớm mở lời,

[01:16:25] tôi chắc chắn sẽ không cho ai, chỉ giữ lại cho ngài.

[01:16:31] Này, Tạ đại thiếu.

[01:16:39] Được, tôi lập tức thả người. Tôi lập tức thả người.

[01:16:41] Thả cái rắm!

[01:16:42] Cho hắn ăn cháo loãng, dưa muối cho no.

[01:16:44] Giam càng lâu càng tốt.

[01:16:46] Tốt nhất là giam hắn một năm rưỡi. Hiểu chưa?

[01:16:49] Hiểu rồi.

[01:16:52] Tạ đại thiếu gia, khi nào tôi được về nhà?

[01:16:55] Cậu không nên hỏi tôi.

[01:16:57] Nên đi hỏi ba của cậu.

[01:17:03] Cái nhà này ai đang làm chủ,

[01:17:05] trong lòng tôi hiểu rất rõ.

[01:17:06] Đó là trước đây.

[01:17:10] Còn nhớ không? Con đã nói với mẹ,

[01:17:12] chuyện trong nhà này không cần mẹ phải lo lắng nữa.

[01:17:15] Mẹ đã nghe lời con.

[01:17:18] Bây giờ mẹ trăm sự không hỏi,

[01:17:21] cho dù biết cũng không để tâm.

[01:17:25] Trí nhớ của mẹ thật tốt.

[01:17:27] Nhưng con tin chắc,

[01:17:28] chuyện này chính là do một tay mẹ thao túng.

[01:17:33] Ba con thấy sắc nổi lòng tham cũng là mẹ thao túng sao?

[01:17:37] Lương Quý Nguyên nghe lời mẹ mới muốn nạp thiếp sao?

[01:17:42] Con ruồng bỏ Phương Gia Nghi, dan díu với Mạch Kỳ,

[01:17:44] cũng là mẹ xúi giục sao?

[01:17:48] Điều mẹ đang làm là giữ gìn thể diện cho nhà họ Tạ.

[01:17:52] Chuyện hạ lưu như vậy cũng có thể làm ra được,

[01:17:53] còn có thể diện gì để nói?

[01:17:54] Hỗn xược!

[01:17:57] Mẹ là mẹ của con.

[01:18:06] Mẹ kính yêu,

[01:18:08] tâm tư của mẹ con biết, con biết hết.

[01:18:12] Mẹ chính là hận Mạch Kỳ, từ tận đáy lòng căm hận cô ấy.

[01:18:16] Bởi vì sự xuất hiện của cô ấy,

[01:18:18] mẹ đã không thể kiểm soát được con trai của mình.

[01:18:20] Cũng không thể kiểm soát được một cuộc hôn nhân

[01:18:21] mà mẹ cho là khá phù hợp.

[01:18:24] Ngay cả Phương Gia Nghi hoàn toàn phục tùng

[01:18:26] cũng đã thoát khỏi sự sắp đặt của mẹ.

[01:18:29] Mẹ không phải đang giữ gìn thể diện cho nhà họ Tạ,

[01:18:32] mà là đang giữ gìn mặt mũi của chính mình.

[01:18:34] Giữ gìn cái gọi là uy nghi của gia trưởng.

[01:18:39] Điều mẹ căm hận nhất, là vì sự xuất hiện của cô ấy,

[01:18:42] lại gây ra sự xáo động của lão gia nhà họ Tạ.

[01:18:44] Thế là mẹ nắm bắt mọi cơ hội để hủy hoại cô ấy,

[01:18:47] khiến cho mọi người đều cảm thấy cuộc tranh chấp này

[01:18:49] là do sự xuất hiện của cô ấy gây ra.

[01:18:51] Tất cả hậu quả đều nên do cô ấy gánh chịu.

[01:18:54] Cuối cùng mẹ muốn đổ tất cả sự oán hận và nguyền rủa

[01:18:56] lên đầu cô ấy.

[01:18:58] Con nói không sai chứ?

[01:19:04] Mẹ còn muốn trừng phạt một người,

[01:19:06] đó chính là người không nên ở tuổi này

[01:19:08] lại nảy sinh ý nghĩ xấu xa, lão gia nhà họ Tạ.

[01:19:11] Mẹ muốn để cho ông ấy nửa đời sau,

[01:19:12] đều sống trong sự khinh bỉ và coi thường của con cái, phải không?

[01:19:20] Thật vậy. Mẹ không thể tha thứ cho sự hoang đường của ông ấy.

[01:19:24] Thiên Hào và Thiên Tuệ cũng sẽ coi thường ba của chúng.

[01:19:27] Nhưng mẹ lại được gì?

[01:19:34] Con trai,

[01:19:36] con muốn nghĩ thế nào cũng được.

[01:19:40] Nhưng con thật sự không nên hỏi mẹ như vậy.

[01:19:44] Mẹ là mẹ của các con.

[01:19:48] Còn sống hay đã chết, vẫn là vậy.

[01:20:16] Hoa Tử! Hoa Tử!

[01:20:19] Cẩm Hoa!

[01:20:23] Hoa Tử! Hoa Tử!

[01:20:27] Cẩm Hoa!

[01:20:28] Phía trước, phía trước, nhanh lên!

[01:20:43] Con nhà ai đây?

[01:20:45] Làm gì ở đây?

[01:20:59] Thú vị. Con kiện cha.

[01:21:05] Đi thôi, vào trong với tôi.

[01:21:07] Đi nào, bên này.

[01:21:17] Nếu Hoa Tử có mệnh hệ gì,

[01:21:21] tôi biết sống thế nào đây?

[01:21:25] Được rồi, được rồi, đừng gào khóc nữa.

[01:21:28] Còn đứng đó làm gì? Mau đi tìm đi!

[01:21:31] Mau đi, mau tìm.

[01:21:32] Nhất định phải tìm cho kỹ, nghe chưa?

[01:21:34] Sống phải thấy người, chết phải thấy xác.

[01:21:37] Tìm xung quanh xem có đất mới đào không.

[01:21:40] Bà trù con trai tôi chết, tôi liều mạng với bà.

[01:21:42] Tôi không tin tôi không đánh lại bà.

[01:21:47] Thôi đi. Còn cãi nhau làm gì? Tìm người quan trọng hơn.

[01:21:53]

[01:21:55] Thật ra ông ấy ở trong đó rất tốt. Thật đấy.

[01:21:57] Lương cảnh sát.

[01:21:58] Thật sự không được thì ngài cho tôi gặp ông ấy một lần đi.

[01:22:01] Ông ta đối xử với cô như vậy, cô gặp ông ta làm gì?

[01:22:04] Dù sao ông ấy cũng là ba của tôi.

[01:22:09] Vậy thì tôi thử xem.

[01:22:11] Tôi nói chỉ là thử thôi.

[01:22:16] Đi.

[01:22:19] Tìm tôi.

[01:22:26] Cục trưởng, tôi cũng biết đây là yêu cầu quá đáng.

[01:22:29] Nhưng mẹ của cô Mạch đang nằm liệt giường.

[01:22:32] Nếu bà ấy biết tin này,

[01:22:33] chắc chắn bệnh tình sẽ nặng thêm.

[01:22:35] Xin cục trưởng ngài hãy nương tay.

[01:22:39] Ông trời này thật không có mắt.

[01:22:42] Một cô gái tốt như vậy lại có một người cha như thế.

[01:22:49] Cũng khó cho cô Mạch nửa đêm đến cầu xin.

[01:22:53] Lòng hiếu thảo của cô, thật đáng quý đáng kính.

[01:22:58] Lư Khôi, vào đây.

[01:23:02] Cục trưởng, có gì căn dặn ạ?

[01:23:05] Thả Mạch Tam Đa ra đi.

[01:23:10] Cục trưởng, không được. Sao có thể thả được?

[01:23:13] Hắn tụ tập đánh bạc, lại hành hung cảnh sát.

[01:23:15] Theo quy định, đây là phải xử phạt nặng.

[01:23:18] Cô Mạch đích thân đến,

[01:23:20] chút thể diện này tôi cũng phải cho chứ.

[01:23:23] Nếu cấp trên hỏi,

[01:23:24] cứ đổ trách nhiệm lên người tôi.

[01:23:27] Vậy được, vậy tôi nghe theo ngài.

[01:23:30] Tôi đi thả người ngay đây.

[01:23:35] Nghe thấy chưa?

[01:23:38] Tôi đều là nể mặt cô.

[01:23:42] Đây là mang tội thiếu trách nhiệm đấy.

[01:23:45] Cảm ơn cục trưởng.

[01:23:47] Mạch Kỳ ngày khác sẽ cùng mẹ đến tận nhà cảm ơn.

[01:23:50] Không cần, không cần. Cô đến là được rồi.

[01:23:58] Cậu đi rót cho tôi ly trà đi.

[01:24:04] Đầy rồi. Cục trưởng, ngài uống.

[01:24:06] Nguội cả rồi, đổi ly mới đi.

[01:24:12] Mạch Tam Đa! Mạch Tam Đa!

[01:24:14] Cục trưởng đại nhân, Mạch Tam Đa xin dập đầu cảm tạ ngài.

[01:24:17] Ba!

[01:24:18] A Kỳ, mau dập đầu cảm ơn cục trưởng đi.

[01:24:21] Ba còn chưa đủ mất mặt sao?

[01:24:22] Được rồi, được rồi.

[01:24:24] Tôi đều là nể lòng hiếu thảo của cô Mạch,

[01:24:26] mới thả ông. - Vâng, vâng.

[01:24:28] Sau này hãy làm người cho tốt. - Vâng, vâng.

[01:24:30] Không được làm những việc vi phạm pháp luật.

[01:24:32] Vâng, vâng.

[01:24:33] Đi đi.

[01:24:34] A Kỳ.

[01:24:34] Sau này nhất định phải báo đáp ơn lớn của cục trưởng.

[01:24:41] Cục trưởng, trà nóng.

[01:24:42] Ồ, cậu lui xuống đi.

[01:24:53] Cái cô bé này.

[01:24:56] Cái cô bé này thật đáng yêu.


 0 تبصرے sort   ترتیب دیں


اگلا