(AI-sub) Sóng gió Tây Quan - Trần Khôn, Tôn Lệ -

15/20 Videolar

(AI-sub) Sóng gió Tây Quan vietsub tập 29+30 - Trần Khôn, Tôn Lệ

0 Görünümler· 08/03/25
ai_sub_studio
ai_sub_studio
Aboneler
0

Phụ đề được dịch bằng AI, cần bạn góp sức hoàn thiện. Liên hệ tham gia tại Facebook: https://www.facebook.com/profi....le.php?id=1000678863 -------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- Giữa lòng Tây Quan hoa lệ những năm 1920, tình yêu và tình bạn của một nhóm thanh niên ưu tú bị đặt vào thử thách khốc liệt nhất. <br>Với sự tham gia của cặp đôi vàng Trần Khôn và Tôn Lệ, &quot;Sóng gió Tây Quan&quot; sẽ cuốn bạn vào vòng xoáy của những mối tình nồng cháy, những nghĩa tình huynh đệ sâu nặng và cả những lựa chọn sinh tử trước vận mệnh của đất nước. Liệu họ sẽ chọn tình yêu hay lý tưởng?

Daha fazla göster

[00:00:00] Trưởng quan, đây đều là phạm nhân mới bị bắt.

[00:00:09] Ngươi.

[00:00:10] Đứng lên cho ta.

[00:00:14] Ngươi đứng lên.

[00:00:19] Ngươi đứng lên.

[00:00:21] Trưởng quan, anh ta là người què.

[00:00:23] Trưởng quan, oan uổng. Trưởng quan, oan uổng quá.

[00:00:29] Thấy anh ta què quặt đáng thương, cho anh ta một suất đi.

[00:00:32] Được.

[00:00:37] Bên kia, bên kia.

[00:00:39] Đúng rồi, mau qua bên đó đi.

[00:00:53] Các anh em công nhân, các anh em công nhân.

[00:00:56] Mọi người đều đã xem truyền đơn rồi.

[00:00:58] Trên đó viết rất rõ ràng.

[00:01:00] Cuộc đại bãi công đã là chuyện quá khứ rồi, phải không?

[00:01:03] Xưởng sợi Lương Ký để thích ứng với thời cuộc,

[00:01:05] đã đi đầu trong việc mở cửa trở lại.

[00:01:07] Chắc hẳn các anh em công nhân

[00:01:09] đã chịu đựng bao nhiêu ngày rồi, cũng đến lúc kết thúc rồi.

[00:01:12] Vào xưởng làm lại, lương vẫn như cũ không đổi.

[00:01:15] Chắc hẳn người già trẻ nhỏ trong nhà các anh em

[00:01:17] đều đang chờ các anh mang tiền về, phải không?

[00:01:20] Anh em công nhân còn do dự gì nữa?

[00:01:21] Mau vào xưởng làm lại đi.

[00:01:23] Vào xưởng làm lại đi nào. Nào, các anh em.

[00:01:26] Vào xưởng làm lại đi. Nào.

[00:01:29] Làm lại đi. Các anh em công nhân, tốt lắm.

[00:01:33] Lái xe về nhà.

[00:01:35] Đúng rồi, như vậy mới đúng chứ, các anh em.

[00:01:42] Ý kiến của Cẩm Khôn hay thật.

[00:01:44] Nếu nhà máy hoạt động trở lại,

[00:01:45] thì những ngày khốn khó của nhà họ Lương coi như đã qua.

[00:01:49] Lão hồ đồ.

[00:01:50] Phải tính từ lúc Cẩm Khôn được điều đến cửa khẩu Bảo An,

[00:01:53] những ngày khốn khó của nhà họ Lương chúng ta đã qua rồi.

[00:01:56] Đúng vậy, Cẩm Khôn đúng là đã trưởng thành rồi.

[00:01:59] Nhà họ Lương bây giờ đã đổi vận.

[00:02:02] Lão gia, con trai này tôi sinh có giỏi không?

[00:02:06] Giỏi, giỏi, giỏi.

[00:02:19] Chơi bài chán quá, A Đào buồn ngủ cả rồi.

[00:02:22] Này, ngày mai là Nhân Nhật.

[00:02:25] Để mẹ dẫn các con đi núi Phượng Hoàng dã ngoại nhé.

[00:02:27] Đúng, đúng, đúng. Đây là đặc sản của Quảng Châu đó.

[00:02:30] Cẩm Khôn, có phải con nhìn A Đào

[00:02:33] là nhớ đến Nhân Nhật hoàng hậu không?

[00:02:35] Nhân Nhật hoàng hậu?

[00:02:37] Là một nhóm người đi dã ngoại,

[00:02:40] ai xinh đẹp nhất thì người đó là Nhân Nhật hoàng hậu,

[00:02:42] sẽ do cô ấy sắp xếp tiết mục.

[00:02:44] Nhưng tại sao lại phải đi núi Phượng Hoàng chứ?

[00:02:49] Núi Phượng Hoàng thì sao?

[00:02:51] Núi Phượng Hoàng là nghĩa địa mà.

[00:02:53] Những người chết trong thảm án Lục Nhị Tam đều được chôn ở đó.

[00:02:55] Đó là quốc táng.

[00:02:56] Ồ, vậy thì tôi phải đi xem mới được.

[00:03:00] Nghĩ ra ý này.

[00:03:02] Ngày Nhân Nhật mà gặp phải người quen...

[00:03:07] Cậu cố tình dọa chết người đấy à?

[00:03:10] Người quen gì chứ? Các người có bạn bè chôn ở đó à?

[00:03:13] Cũng coi như vậy.

[00:03:15] Nếu đã là bạn bè, thì có gì đáng sợ chứ?

[00:03:18] Đúng vậy.

[00:03:18] Người chết không đáng sợ.

[00:03:20] Người sống mới đáng sợ.

[00:03:23] Mọi người đang nói gì vậy?

[00:03:26] Sao tôi không hiểu một câu nào cả?

[00:03:27] Đến lượt ông rồi, Cục trưởng.

[00:03:29] Chơi bài, chơi bài.

[00:03:30] Dù sao Quảng Châu cũng bé bằng bàn tay,

[00:03:32] người cần gặp sớm muộn cũng sẽ gặp thôi.

[00:04:12] Được rồi, được rồi, đừng chơi nữa.

[00:04:14] Đi thôi, đi thôi. Đầu hàng rồi.

[00:04:22] Này, xem anh ta nhìn cô kìa, ngây cả người ra rồi.

[00:05:07] Tư lệnh Từ, mời ngài.

[00:05:11] Cẩm Khôn, mời rượu Tư lệnh Từ đi.

[00:05:15] Tư lệnh Từ nói ông ấy rất coi trọng cậu,

[00:05:17] biết đâu sẽ điều cậu đến Bộ Tư lệnh Cảnh bị đó.

[00:05:19] Đa tạ Tư lệnh đã đề bạt.

[00:05:23] Tốt, tốt, tốt. Rót đầy, rót đầy.

[00:05:28] Núi Phượng Hoàng có thú vị không?

[00:05:30] Thật sự có rất nhiều mộ à?

[00:05:32] Những người đàn ông đi tảo mộ nhìn thấy A Đào

[00:05:34] mắt đều trợn tròn.

[00:05:37] Người ta là do chưa thấy mẹ dẫn con gái đi chơi núi,

[00:05:40] nên thấy kỳ lạ thôi.

[00:05:42] Nào, nào, nào, Tư lệnh.

[00:05:45] Nào, tốt.

[00:06:16] Trưởng quan Lục, hôm nay vẫn chưa thỏa mãn.

[00:06:18] Hôm khác lại sắp xếp một ván, vui vẻ một phen.

[00:06:20] Được, được, được. Hẹn gặp lại.

[00:06:30] Tôi muốn hỏi cô một chuyện.

[00:06:31] Ở đây có cô nào tên là Đào Hồng không?

[00:06:34] Là cô mặc đồ màu tím đó.

[00:06:41] Được rồi, vậy tôi đi trước.

[00:06:42] Được, tạm biệt.

[00:07:03] Chú Xán, chúng ta đi thôi.

[00:07:15] Đi thôi.

[00:07:25] Cẩm Khôn, chào buổi sáng.

[00:07:27] Chào.

[00:07:29] Thiên Tuệ, chào buổi sáng.

[00:07:34] Tôi đã luôn nghĩ rằng

[00:07:36] những rắc rối giữa đàn ông với nhau

[00:07:38] phức tạp hơn, khó giải quyết hơn giữa nam và nữ.

[00:07:42] Nhưng chỉ sau một đêm,

[00:07:43] mối quan hệ giữa anh cả và Cẩm Khôn đã thay đổi.

[00:07:46] Giống như họ thông qua gương mặt của kẻ thù

[00:07:48] nhìn thấy bí mật của chính mình.

[00:07:50] Ngược lại giữa họ lại có một sự thấu hiểu và ăn ý vi diệu.

[00:07:55] Tôi không biết tại sao lại như vậy.

[00:07:57] Nhưng tôi biết không phải ai cũng

[00:07:59] trải qua sự thay đổi này.

[00:08:01] Ví dụ như Gia Tuấn.

[00:08:03] Có ai ở trong không?

[00:08:09] Bên trong có ai không? Mở cửa.

[00:08:11] Mở cửa. Có ai không?

[00:08:15] Đừng chạy. Đứng lại. Đừng chạy. Nhìn tôi.

[00:08:20] Bác Niên, bác cũng trở lại làm việc rồi à?

[00:08:24] Bác nhìn tôi này.

[00:08:25] Con trai bác chết trên tàu của người Anh đấy.

[00:08:39] Các anh em công nhân này đều tự nguyện trở lại làm việc.

[00:08:42] Tôi không hề ép buộc.

[00:08:44] Tôi làm vậy là thuận theo lòng dân.

[00:08:46] Anh đừng nói nữa.

[00:08:48] Quốc pháp, thiên ý, dân ý, tôi đều có đủ cả.

[00:08:53] Nếu không mở cửa trở lại,

[00:08:55] tôi thật sự không biết ăn nói thế nào. Anh nói xem.

[00:08:58] Anh muốn làm gì?

[00:09:00] Tôi đi đây.

[00:09:01] Đừng, đừng, đừng. Tôi vẫn chưa nói xong mà.

[00:09:04] Đừng đi, lại đây ngồi.

[00:09:05] Lương lão bản, đội thanh tra công nhân đến bắt người rồi.

[00:09:07] Không thấy tôi đang nói chuyện với anh ta à?

[00:09:09] Không phải chuyện của anh ta.

[00:09:15] Anh cứ từ từ nói xem chuyện là thế nào.

[00:09:22] Thôi, thôi, Lương lão bản, không đấu lại họ đâu.

[00:09:27] Đội trưởng, những người này tôi gần như đều quen.

[00:09:30] Anh cả tôi cũng quen họ.

[00:09:31] Họ cũng quen anh cả tôi.

[00:09:33] Chỉ là chuyện cơm áo gạo tiền thôi,

[00:09:34] chưa đến mức là công tặc đâu.

[00:09:36] Không có ai sai khiến, liệu họ có đồng loạt làm lại như vậy không?

[00:09:39] Tôi đưa họ về điều tra rõ ai là kẻ chủ mưu,

[00:09:41] tự nhiên sẽ thả người.

[00:09:43] Nhưng gia đình của họ

[00:09:44] đều có người chờ họ mang tiền về ăn cơm.

[00:09:46] Xin anh châm chước cho.

[00:09:48] Dẫn đi. Đi, đi.

[00:10:06] Chuyện của nhà máy họ Lương,

[00:10:08] số người yêu cầu làm lại khá nhiều.

[00:10:11] Nếu những người này có thể cầm cự,

[00:10:12] họ sẽ không trở lại làm việc.

[00:10:14] Cứ giam ở Bộ Duy trì như vậy,

[00:10:15] người già trẻ nhỏ ở nhà sẽ chết đói mất.

[00:10:17] Tôi sẽ đi đốc thúc họ thả người.

[00:10:19] Chỉ cần tìm ra kẻ chủ mưu là được.

[00:10:22] Tôi gần như quen biết tất cả những người này,

[00:10:24] họ sẽ không bỏ trốn đâu.

[00:10:26] Gia Tuấn à,

[00:10:27] tôi nghe nói cậu đã đến nhà máy họ Lương để điều tra.

[00:10:30] Có tra ra được gì không?

[00:10:33] Tôi không phải điều tra, tôi chỉ muốn làm rõ,

[00:10:36] tôi nghĩ họ nên có thể tiếp tục cầm cự.

[00:10:39] Cầm cự đến ngày thật sự trở lại làm việc.

[00:10:42] Cậu không điều tra, làm sao biết được

[00:10:44] họ không thể cầm cự nữa?

[00:10:45] Gia đình sắp chết đói rồi?

[00:10:47] Tôi... tôi chỉ biết sơ qua tình hình của họ.

[00:10:51] Biết sơ qua?

[00:10:53] Vậy thì họ cũng chỉ là sơ qua không cầm cự được,

[00:10:55] sơ qua là công tặc thôi.

[00:10:59] Cho nên tôi mới hỏi cậu tra ra được gì.

[00:11:01] Tôi nghĩ cậu chắc chắn có thể cho tôi biết

[00:11:03] mỗi công nhân yêu cầu làm lại

[00:11:05] đều có lý do của riêng mình.

[00:11:07] Sau đó cậu mới có thể nói với tôi

[00:11:08] họ không sai, chỉ là bất đắc dĩ.

[00:11:11] Được, tôi hiểu rồi. Tôi sẽ đi điều tra.

[00:11:16] Nhưng trước khi tôi điều tra xong,

[00:11:18] có thể cho họ về nhà được không?

[00:11:21] Về nhà?

[00:11:24] Gia Tuấn,

[00:11:25] lý do tôi bảo cậu đi điều tra,

[00:11:27] không chỉ vì vài người

[00:11:29] đang bị giam ở Bộ Duy trì có thể về nhà.

[00:11:31] Biết đâu họ đang đại diện cho một tiếng nói.

[00:11:34] Đại diện cho một tiếng nói bất đắc dĩ yêu cầu làm lại.

[00:11:37] Chúng ta không thể bịt tai mình lại,

[00:11:38] không lắng nghe tiếng nói đó.

[00:11:41] Nếu đã có người đề xuất tự nguyện làm lại,

[00:11:44] thì chắc chắn họ có nguyện vọng của mình.

[00:11:46] Nếu nó đại diện cho nguyện vọng của đa số,

[00:11:48] chỉ có thể nói rằng chúng ta đã sai.

[00:11:50] Ý của anh là,

[00:11:52] bây giờ có thể làm lại rồi?

[00:11:55] Cho nên mới bảo cậu đi điều tra mà.

[00:11:58] Nếu công nhân kiên trì bãi công nhiều hơn,

[00:11:59] chúng ta sẽ tiếp tục kiên trì.

[00:12:01] Còn nếu người muốn làm lại nhiều hơn,

[00:12:02] thì chúng ta sẽ làm lại.

[00:12:04] Tất cả đều trông vào cậu. Và phải nhanh lên.

[00:12:07] Nếu không sẽ thật sự như cậu nói,

[00:12:08] sẽ có người chết đói.

[00:12:11] Được. Tôi sẽ đi điều tra.

[00:13:03] Được ạ.

[00:13:08] Tạ lão bản đang chờ người à?

[00:13:11] Chỉ chờ cô thôi.

[00:13:13] Lên xe đi.

[00:13:28] Không được quay đầu lại. Canh chừng giúp tôi.

[00:13:30] Tôi thay đồ.

[00:13:37] Tạ lão bản thích tự mình lái xe à.

[00:13:40] Nếu cô muốn,

[00:13:42] có thể gọi tôi là Thiên Hữu.

[00:13:44] Nếu Tạ lão bản muốn,

[00:13:45] có thể gọi tôi là A Đào.

[00:13:49] A Đào.

[00:13:52] Tên này hay thật.

[00:13:54] Thiên Hữu.

[00:13:55] Gọi cũng khá thuận miệng.

[00:13:58] Thiên Hữu.

[00:14:01] Thiên Hữu.

[00:14:02] Vẫn chưa quen nghe phải không?

[00:14:05] Vậy tôi vẫn gọi là Thiên Hữu lão bản vậy.

[00:14:08] Xong rồi, có thể lên được rồi.

[00:14:19] Tạ lão bản, phát tài ở đâu vậy?

[00:14:28] Hoa oải hương à?

[00:14:30] Thiên Hữu lão bản sống rất tỉ mỉ. Tôi thích.

[00:14:34] Tôi làm thương mại, ở công ty Quảng Lợi.

[00:14:37] Công ty Quảng Lợi? Tên hay.

[00:14:39] Nghe là thấy phát tài rồi.

[00:14:44] Mỗi ngày anh đều đến đây à?

[00:14:45] Đến đây

[00:14:46] mới gặp được người thú vị như Thiên Hữu lão bản.

[00:14:49] Tôi không muốn đi nơi khác đâu.

[00:14:55] Tôi đưa cô về nhà nhé.

[00:14:57] Anh biết nhà tôi à... Ừm.

[00:15:01] Được, đến nhà tôi cũng được.

[00:15:23] Thế nào? Có mệt không?

[00:15:40] Đến rồi. Xuống xe đi.

[00:15:45] Anh thật sự biết nhà tôi à?

[00:15:50] Đồ xấu xa. Anh chắc chắn đã điều tra tôi.

[00:15:57] A Đào tiểu thư, mời.

[00:15:59] Đồ chết tiệt. Không thấy người ta mặc đồ ngủ à?

[00:16:01] Cũng không giúp người ta xem xét.

[00:16:05] Không có ai. Xuống đi.

[00:16:15] Thiên Hữu lão bản không vào trong ngồi một lát sao?

[00:16:28] Thiên Hữu lão bản như biến thành người khác vậy.

[00:16:37] Vừa rồi anh dùng sức mạnh quá.

[00:16:39] Làm tôi đau cả rồi.

[00:16:45] Xin lỗi, tôi đi trước đây.

[00:16:56] Thiên Hữu lão bản, thường xuyên đến ngồi chơi nhé.

[00:17:06] Sao thế? Ông ta lại hối hận à?

[00:17:13] A Châu à, mấy lần rồi, A Đào đều không có ở đây.

[00:17:18] Ông chưa nghe nói à?

[00:17:20] A Đào đang quấn lấy một tay lắm tiền.

[00:17:22] Mỗi ngày đều vui vẻ ở nhà riêng của mình.

[00:17:26] A Đào không phải người như vậy đâu.

[00:17:29] Gã đó mở công ty ở Sa Diện.

[00:17:32] Người cũng khá thú vị.

[00:17:33] Nảy sinh tình thật cũng không biết chừng.

[00:17:36] Thú vị.

[00:17:38] Này, Cẩm Khôn.

[00:17:39] Chuyện lần trước tôi nhờ cậu làm,

[00:17:42] Tư lệnh cứ yên tâm. Chuyện này đã xong rồi.

[00:17:44] Tốt, tốt.

[00:17:46] Thanh tra Lương sao lâu rồi không đến cùng Cục trưởng?

[00:17:49] Cục trưởng hôm qua còn hỏi thăm cậu đấy.

[00:17:50] Thật sao?

[00:17:51] Này, Phó Bưu này,

[00:17:54] không phải ông ta nói cho tôi Thanh tra Lương rồi sao?

[00:17:59] Cậu đi nói với Phó Bưu,

[00:18:00] Thanh tra Lương, tôi không trả lại cho ông ta đâu.

[00:18:05] Thật hay giả vậy?

[00:18:06] Nếu là thật, thì đó là phúc của Thanh tra Lương đấy.

[00:18:13] Cậu thật sự muốn theo tôi à?

[00:18:15] Ai mà không muốn theo Tư lệnh để phi hoàng đằng đạt chứ?

[00:18:17] Mong ngài chiếu cố nhiều hơn.

[00:18:20]

[00:18:23] Nhưng bây giờ thì không được.

[00:18:25] Cậu vẫn phải ở lại chỗ Cục trưởng Phó.

[00:18:27] Chỉ sợ lúc đó mời cũng không mời được cậu đấy.

[00:18:31] Tư lệnh, Cẩm Khôn lúc nào cũng sẵn sàng chờ lệnh của ngài.

[00:18:35] Chỉ lo nói chuyện, có chơi bài nữa không?

[00:18:37] Đến lượt cậu rồi, Thanh tra Lương.

[00:19:01] Cẩm Khôn.

[00:19:02] Thiên Tuệ, sớm vậy.

[00:19:07] Cảm ơn quà của anh.

[00:19:11] Tối qua bận tiếp khách,

[00:19:12] không kịp đánh thức em.

[00:19:14] Dạo này anh bận lắm à? Cũng tạm.

[00:19:18] Vậy anh về sớm nghỉ ngơi đi.

[00:19:20] Anh không mệt.

[00:19:24] À đúng rồi,

[00:19:26] sau này đừng tặng tôi những món quà này nữa.

[00:19:32] Không thích à?

[00:19:33] Không phải, là nhận không hết nổi.

[00:19:38] Nhiều quá thì không còn giống quà nữa.

[00:19:43] Ra là vậy. Được, tôi hiểu rồi.

[00:19:46] Vậy tôi về đây.

[00:19:49] Được.

[00:20:02] Tạm biệt.

[00:20:21] Xin lỗi, xin lỗi. Có đụng trúng không?

[00:20:24] Không sao, không sao.

[00:20:25] Xin lỗi tiên sinh. Không phải lỗi của chú Xán, là lỗi của tôi.

[00:20:33] Xin lỗi, tiên sinh.

[00:20:48] Này, xin lỗi.

[00:20:49] Ở đây chúng tôi chỉ tiếp đãi hội viên thôi.

[00:20:51] Tôi vào tìm người.

[00:20:52] Anh tìm ai? Tên là gì?

[00:20:54] Cô ấy tên là... tôi cũng không biết cô ấy tên gì.

[00:20:57] Là cô gái vừa mới vào đó.

[00:20:58] Ở đây chúng tôi có rất nhiều cô gái.

[00:21:00] Tìm cô gái là phải tốn tiền.

[00:21:01] Tôi thấy anh... anh nên về đi.

[00:21:03] Anh cho tôi vào đi.

[00:21:04] Anh tìm tôi à?

[00:21:07] Mạch Kỳ?

[00:21:09] Cô... cô thật sự là Mạch Kỳ?

[00:21:12] Tôi quen anh sao?

[00:21:16] Ồ, anh là người lúc nãy.

[00:21:20] Tìm tôi có việc gì không?

[00:21:22] Không, cô không phải là Mạch Kỳ.

[00:21:25] Mạch Kỳ gì chứ?

[00:21:26] Này, anh ta là khách của tôi.

[00:21:28] Đi, chúng ta vào trong nói chuyện.

[00:21:30] Đi nào. Này, mau đi đi.

[00:21:33] Lần sau đến thì nói là tìm tôi, Tiểu Đào Hồng.

[00:21:37] Đi, đi nào. Vào trong.

[00:21:40] Vào đi, vào đi.

[00:21:44] Cứ ngồi tự nhiên đi.

[00:21:47] Nhân lúc tôi còn chút thời gian yên tĩnh, nói xem,

[00:21:50] anh tìm tôi làm gì?

[00:21:52] À đúng rồi, lúc nãy anh nói tôi là ai vậy?

[00:21:55] Cô ấy là gì của anh?

[00:22:03] Cô mỗi ngày đều ở đây à?

[00:22:07] Anh biết đây là nơi nào không?

[00:22:09] Vậy anh biết tôi làm nghề gì rồi.

[00:22:13] Yên tâm ngồi đi, không lấy tiền của anh đâu.

[00:22:24] Hôm đó ở núi Phượng Hoàng, tôi hình như đã gặp anh.

[00:22:29] Ồ, tôi nhớ ra rồi.

[00:22:31] Hôm nay tôi lại đụng trúng anh.

[00:22:32] Chúng ta thật sự có duyên.

[00:22:35] Này, anh đến đó làm gì?

[00:22:41] Tôi đến viếng một người bạn.

[00:22:44] Lúc nãy cô gọi tôi là gì?

[00:22:48] Chính là người bạn đó.

[00:22:52] Được rồi, tôi phải đi đây.

[00:22:54] Cho tôi biết anh ở đâu.

[00:22:56] Tôi gọi xe đưa anh về.

[00:22:58] Không cần đâu.

[00:22:59] Này, cho tôi biết anh ở đâu đi mà.

[00:23:01] Ở cái nơi quỷ quái Quảng Châu này tôi không có một người bạn nào.

[00:23:04] Biết đâu tôi sẽ tìm anh chơi đó.

[00:23:07] Nhà tôi ở Nam Châu Lý, Tây Quan.

[00:23:11] Nhưng tôi nghĩ, tôi và cô không thể trở thành bạn.

[00:23:13] Chuyện đó khó nói lắm.

[00:23:15] Nam Châu Lý...

[00:23:17] Này, tôi quen một Tạ lão bản cũng ở đó.

[00:23:20] Tạ lão bản?

[00:23:22] Tạ Thiên Hữu à?

[00:23:25] Anh quen à?

[00:23:27] Tôi quá quen anh ta.

[00:23:29] Vậy bây giờ anh muốn đi tôi cũng không cho đi nữa.

[00:23:32] Lại đây, ngồi đây.

[00:23:34] Tôi có chuyện muốn hỏi anh, ngồi đi.

[00:23:38] Xem anh sợ kìa. Tôi có ăn thịt anh đâu.

[00:23:40] Yên tâm, tôi không hứng thú với anh,

[00:23:43] mà hứng thú với người hàng xóm của anh.

[00:23:45] Anh phải cẩn thận với anh ta đó.

[00:23:48] Sao lại nói vậy?

[00:23:49] Anh ta không phải...

[00:23:51] anh ta không phải là người như anh nghĩ đâu.

[00:23:53] Vậy anh ta là người thế nào? Anh nói cho tôi nghe.

[00:23:57] Dù sao... dù sao anh ta cũng sẽ không cho cô kết quả tốt đẹp đâu.

[00:24:02] Anh ta cho tiền là được rồi.

[00:24:09] Là anh ta có tiền.

[00:24:13] Được rồi, tôi đi đây.

[00:24:16] Này.

[00:24:18] Tôi nói cho anh biết.

[00:24:19] Biết đâu tôi thật sự sẽ đến Nam Châu Lý tìm anh đấy.

[00:24:22] Không phải đã nói rồi sao?

[00:24:24] Ở Quảng Châu tôi chỉ quen có hai người,

[00:24:26] mà lại đều ở Nam Châu Lý.

[00:24:27] Anh nói xem đây có phải là số mệnh không?

[00:24:30] Được rồi. Anh muốn đến thì cứ đến.

[00:24:36] Anh tên gì?

[00:24:40] Phương Gia Tuấn.

[00:24:41] Sau này anh có thể gọi tôi là A Đào.

[00:24:46] Tạm biệt.

[00:24:57] Quản lý Tần.

[00:24:58] Giám đốc.

[00:24:59] Sáng mai anh đến công ty thương mại Chu Giang một chuyến.

[00:25:02] Thúc giục khoản tiền hàng họ nợ chúng ta.

[00:25:04] Nếu họ vẫn không có tiền thì giữ lại hàng của họ.

[00:25:07] Sau đó...

[00:25:10] Ồ, đây là công ty của nhà anh à?

[00:25:21] Sao cô lại tìm được đến đây?

[00:25:23] Đây là Quảng Châu mà.

[00:25:25] Không có nơi nào mà chú Xán không biết cả.

[00:25:33] Ý tôi là...

[00:25:34] sao hôm nay cô lại nghĩ đến việc đến chỗ tôi?

[00:25:37] Mỗi ngày anh đều đến nơi làm việc của tôi.

[00:25:39] Tôi chưa bao giờ đến nơi làm việc của anh.

[00:25:42] Thật không công bằng.

[00:25:45] Chẳng có gì để xem cả, chỉ có vậy thôi.

[00:25:48] Ai nói không có gì để xem?

[00:25:50] Tôi chưa bao giờ thấy nơi nào như thế này.

[00:25:53] Phụ nữ ở đây thế nào?

[00:25:55] Đều là người cấp tiến à?

[00:25:56] Tôn sùng tinh thần Ngũ Tứ và bình đẳng nam nữ à?

[00:26:03] Rốt cuộc cô muốn làm gì?

[00:26:06] Mẹ không nói với anh à?

[00:26:08]

[00:26:21] Đùa với anh thôi.

[00:26:23] Tôi chỉ đi mua đồ ngang qua,

[00:26:25] tiện thể lên xem thôi.

[00:26:28]

[00:26:31] vậy thì tôi từ chối sẽ là bất kính.

[00:26:34] Sao thế? Anh lại sợ rồi à?

[00:26:38] Thiên Hữu lão bản ở công ty của mình

[00:26:40] và ở chỗ chúng tôi không giống nhau lắm.

[00:26:46] Vậy cô thích cái nào?

[00:26:48] Tôi ư?

[00:26:49] Thích cái ở đây.

[00:26:52] Cái này là giả.

[00:26:55] Người ta là thật lòng thật dạ.

[00:26:57] Thiên Hữu lão bản lại không đứng đắn.

[00:26:59] Được rồi, được rồi, cả hai đều là thật.

[00:27:02] Anh xem, lòng bàn tay hay mu bàn tay đều như nhau.

[00:27:08] Nhân viên nữ ở chỗ các anh mỗi ngày làm những gì?

[00:27:12] Không ngoài việc sao chép, ghi chép, liên lạc qua lại.

[00:27:15] Chỉ có vậy thôi.

[00:27:17] Chỉ có vậy thôi à? Vậy lúc bình thường thì sao?

[00:27:20] Ý tôi là lúc không đi làm.

[00:27:23] Lúc không đi làm?

[00:27:25] Cũng không ngoài việc đi dạo phố, ăn uống với bạn bè,

[00:27:28] rồi thì lấy chồng,

[00:27:29] về nhà làm bà nội trợ, sinh một đàn con, đều như nhau cả.

[00:27:33] Nghe thì có vẻ giống nhau.

[00:27:35] Chị em ở chỗ chúng tôi

[00:27:36] cũng không ngoài việc đi làm, tan làm, ăn uống, dạo phố.

[00:27:39] Có người thì lấy chồng.

[00:27:41] Rồi đều như nhau cả.

[00:27:43] Không giống nhau. Các cô kiếm tiền nhiều.

[00:27:46] Họ kiếm tiền ít, đi dạo phố ở đâu chứ?

[00:27:49] Đều như nhau mà.

[00:27:50] Là đi đường Thập Phố, công ty Đại Tân gì đó.

[00:27:54] Họ cũng đi công ty Đại Tân.

[00:27:57] Nói với anh rồi, đều như nhau cả mà.

[00:28:00] Còn nói là như nhau nữa.

[00:28:02] Hôm nay tôi đến công ty Đại Tân,

[00:28:04] thích một chiếc nhẫn mà không mua nổi.

[00:28:07] Còn nói tôi kiếm tiền nhiều.

[00:28:12] Được. Để cô mua nổi.

[00:28:29] Lại sao nữa?

[00:28:30] Thêm một số không nữa đi.

[00:28:46] Tôi nói rồi mà, vẫn là Thiên Hữu lão bản này thú vị.

[00:28:50] Tôi đến công ty Đại Tân đây. Anh đi cùng tôi không?

[00:28:57] Tạm biệt.

[00:29:03] Thiên Hữu lão bản,

[00:29:04] tiền đã trả rồi.

[00:29:06] Buổi tối tôi chờ anh.

[00:29:11] Này.

[00:29:21] Gia Tuấn, đợi tôi với.

[00:29:34] Gia Tuấn, đi, chúng ta đi cùng nhau.

[00:29:37] Chúng ta đâu có tiện đường.

[00:29:38] Cậu đi đâu?

[00:29:40] Tôi đến nhà công nhân bãi công để điều tra.

[00:29:42] Tôi cũng đi.

[00:29:44] Làm sao được chứ.

[00:29:45] Sao lại không được?

[00:29:46] Cậu nói cho tôi biết ở đâu đi.

[00:29:47] Trường học không có việc gì, tôi đi cùng cậu.

[00:29:51] Tại sao?

[00:29:53] Sao lại hỏi tại sao chứ?

[00:29:55] Tôi mấy ngày rồi không gặp cậu.

[00:30:10] Để đồ ở đây đi.

[00:30:17] Được. Tạm biệt.

[00:30:22] Anh ta có việc gì vậy?

[00:30:24] Nói là mang một ít đồ dùng hàng ngày từ Bảo An qua,

[00:30:26] xem có cần không.

[00:30:28] Đều biết bây giờ thị trường khan hiếm.

[00:30:29] Hừ, đây là chuyện gì chứ.

[00:30:35] Để đại thiếu phu nhân tiếp là được rồi.

[00:30:42] Lần này các anh coi như đã biết cửa rồi.

[00:30:45] Lần sau cứ trực tiếp mang đồ đến là được.

[00:30:47] Hiểu chưa? Hiểu rồi ạ.

[00:30:51] Gia Nghi tỷ.

[00:30:52] Cẩm Khôn, cậu đến rồi.

[00:30:59] Tôi mang một ít đồ dùng hàng ngày khan hiếm đến.

[00:31:01] Hai túi này, túi này để lại đây.

[00:31:03] Túi này phiền chị mang về nhà họ Phương.

[00:31:05] Sau này có đồ gì,

[00:31:07] tôi sẽ bảo hai người họ mang đến.

[00:31:08] Vì tôi ở Bảo An,

[00:31:10] không biết lúc nào mới có thể về.

[00:31:11] Vậy phiền cậu quá.

[00:31:24] Tôi cho rằng người ở Nam Châu Lý chúng ta

[00:31:25] nên giúp đỡ lẫn nhau.

[00:31:27] Tôi làm vậy, Thiên Hữu ca anh ấy sẽ không phản đối chứ?

[00:31:32] Ồ, vậy cậu tự đi hỏi Thiên Hữu đi.

[00:31:36] Được rồi, tôi đi trước đây.

[00:31:38] Đi thong thả.

[00:31:39] Đi thôi.

[00:31:41]

[00:31:43] Thiên Hữu ca.

[00:31:46] Bảo An tuy là nơi rất nhỏ,

[00:31:48] nhưng đồ đạc thì lại rất phong phú.

[00:31:50] Thương nhân qua lại nhiều hơn một chút,

[00:31:52] nên tiện lợi hơn.

[00:31:53] Làm khó cậu phải nghĩ đến chúng tôi.

[00:31:57]

[00:31:58] Vâng.

[00:32:06] Thiên Hữu ca, hai anh em chúng ta

[00:32:08]

[00:32:11] Chỉ có thể gặp nhau ở chỗ Tiểu Đào Hồng thôi.

[00:32:16] Đi.

[00:32:17] Có lẽ vậy, cậu cũng là khách quen.

[00:32:22] Tôi ở Bảo An,

[00:32:23] chỉ thỉnh thoảng đi cùng cấp trên thôi.

[00:32:28] Vậy chúng ta sau này sẽ gặp lại.

[00:32:31] Đi thôi, đi.

[00:32:56] Nếu đã bãi công, không đấu tranh ra kết quả,

[00:32:58] đương nhiên không thể làm lại.

[00:32:59] Những ngày khổ cực không phải một hai ngày.

[00:33:01] Đã kiên trì lâu như vậy rồi,

[00:33:02] phải kiên trì đến cùng.

[00:33:04] Nếu không sẽ có lỗi với những người đã chết.

[00:33:06] Cả nhà chúng tôi, bao gồm cả nhà Lý Cầu Cầu,

[00:33:08] đều có suy nghĩ này.

[00:33:10] Lý Cầu Cầu còn cố chấp hơn tôi,

[00:33:11] nhất định phải bãi công đến cùng.

[00:33:19] Yên tâm đi, chúng tôi nhất định sẽ kiên trì đến cùng.

[00:33:24] Ừm.

[00:33:32] Này, Gia Tuấn, cậu lên xe đi.

[00:33:34] Đến trước cửa nhà người ta rồi hãy xuống xe.

[00:33:36] Làm gì có chuyện ngồi xe đến điều tra

[00:33:37] xem người ta có sắp chết đói không.

[00:33:42] Vậy cậu đến chỗ nào tốt hơn một chút,

[00:33:44] tôi xuống xe đi cùng cậu.

[00:33:46]

[00:33:47] người ta còn có thể chết đói sao?

[00:33:50] Được rồi, phía trước là đến rồi.

[00:33:52] Cậu cứ ở đây đợi tôi nhé.

[00:33:57] Có phải cậu cảm thấy ở cùng tôi

[00:33:59] là làm cậu mất mặt không?

[00:34:00] Không có.

[00:34:01] Cậu xem, bộ dạng của chúng ta rất kỳ lạ.

[00:34:05] Kỳ lạ? Kỳ lạ đâu phải mới bắt đầu từ hôm nay.

[00:34:09] Cậu không muốn nhìn thấy tôi như vậy,

[00:34:12] cậu đi đi. Tôi không đi nữa.

[00:34:16] Vậy cũng được. Tôi đi đây.

[00:34:22] Quay đầu về Nam Châu Lý.

[00:34:54] Anh hỏi tôi có muốn làm lại không à?

[00:34:57] Vợ tôi giấu tôi đi ăn xin ngoài đường.

[00:35:00] Vì con gái nhỏ của tôi ở nhà ngày nào cũng kêu đói.

[00:35:06] Hỏi tôi có muốn làm lại không?

[00:35:09] Đứa con cuối cùng của tôi cũng chết đói rồi.

[00:35:11] Nếu muốn làm lại, tôi đã làm lại từ lâu rồi.

[00:35:13] Con gái nhỏ của tôi cũng sẽ không chết.

[00:35:16] Tôi đã kiên trì đến hôm nay,

[00:35:17] anh còn hỏi tôi có muốn làm lại không.

[00:35:19] Anh thà trực tiếp hỏi tôi,

[00:35:20] con gái nhỏ của tôi có đáng chết không.

[00:35:28] Anh còn hỏi tôi có muốn làm lại không?

[00:35:46] Gia Tuấn, cậu đến sớm vậy.

[00:35:50] Điều tra xong rồi à?

[00:35:51] Tốt lắm. Tôi đang định tìm cậu vì chuyện này.

[00:35:55] Đây, tôi cũng có một bản báo cáo.

[00:35:58] Cậu cầm lấy xem đi.

[00:36:00] Tôi tin rằng đa số công nhân đều đồng ý làm lại.

[00:36:03] Cái gì?

[00:36:05] Cuộc sống của công nhân thật sự không thể tiếp tục nữa.

[00:36:08] Họ đều mong chờ Ủy ban Bãi công

[00:36:10] có thể sớm giải quyết tình trạng bế tắc vô ích này.

[00:36:13] Cứ tiếp tục như vậy,

[00:36:14] e rằng sẽ thật sự như cậu nói,

[00:36:16] sẽ có người chết đói.

[00:36:18] Làm sao có thể chứ?

[00:36:21] Làm sao có thể gì?

[00:36:24] Cậu xem.

[00:36:25] Đây là báo cáo điều tra của tôi.

[00:36:27] Chỉ cần là người tôi đã điều tra,

[00:36:28] đa số đều muốn kiên trì đến cùng,

[00:36:30] kiên trì đến ngày thắng lợi cuối cùng.

[00:36:32] Thái độ của họ rất kiên quyết,

[00:36:33] không thể lay chuyển.

[00:36:34] E rằng hai bản báo cáo điều tra của chúng ta

[00:36:36] có phạm vi không giống nhau.

[00:36:37] Tôi tin rằng bản báo cáo của tôi có sức nặng hơn.

[00:36:41] Nhưng tôi...

[00:36:42] Gia Tuấn, Gia Tuấn.

[00:36:45] Cậu trước tiên hãy cầm bản báo cáo này xem qua.

[00:36:49] Tôi muốn mời cậu chuẩn bị cho việc làm lại.

[00:36:53] Cậu đi sâu vào quần chúng công nhân,

[00:36:55] cậu có tư cách nhất để làm việc này.

[00:36:57] Báo cáo này,

[00:36:58] tôi cũng sẽ xem xét kỹ lưỡng.

[00:37:01] Cho dù là chuẩn bị làm lại,

[00:37:03] tâm trạng của bộ phận công nhân này cũng không thể bỏ qua.

[00:37:06] Công việc của Ủy ban Bãi công có hàng ngàn đầu mối,

[00:37:09] rất phức tạp.

[00:37:11] Phải phối hợp tốt công việc của mấy chục vạn người.

[00:37:16] Làm tốt nhé, Gia Tuấn.

[00:37:36] Đến Lãnh sự quán Anh.

[00:38:08] Đồng ý làm lại, Lý Cầu Cầu.

[00:38:24] Cuộc Bắc phạt của chúng ta,

[00:38:25] vốn dĩ cần toàn thể nhân dân cả nước cùng nhau phấn đấu.

[00:38:28] Nhưng cuối cùng vẫn phải có một nơi chỉ huy tập trung.

[00:38:31] Nơi đó tự nhiên không đâu khác ngoài cái nôi cách mạng Quảng Châu.

[00:38:37] Chúng ta vì để giải thoát nỗi đau khổ của nhân dân cả nước,

[00:38:40] bảo vệ tính mạng và tài sản của nhân dân,

[00:38:42] khiến Trung Quốc thoát khỏi nguy cơ diệt vong.

[00:38:44] Bắc phạt phải thành công.

[00:38:49] Chuẩn bị thế nào rồi?

[00:38:51] Chuẩn bị xong rồi.

[00:38:54] Lát nữa tất cả sẽ trông vào cậu.

[00:38:57] Cứ để tôi lo.

[00:38:58] Xem ra chuẩn bị không tệ.

[00:39:07] Tốt. Các vị đại biểu, các anh em công nhân,

[00:39:10] bài phát biểu của tôi đến đây là kết thúc.

[00:39:12] Tiếp theo, chúng ta xin mời Ủy viên Ôn lên phát biểu.

[00:39:23] Các vị đại biểu, hôm nay tôi sẽ không nói nhiều.

[00:39:28] Tôi muốn mời các vị lắng nghe tiếng nói từ công nhân.

[00:39:31] Gia Tuấn.

[00:39:44] Tuyên ngôn trở lại làm việc.

[00:39:46] Ngày 11 tháng 8 năm Dân Quốc thứ 15,

[00:39:49] xưởng sợi Lương Ký ở phố Đồng Phúc Tây, Đại Cơ Đầu, Hà Nam,

[00:39:52] sau một năm ngừng hoạt động đã trở lại làm việc.

[00:39:56] Hơn 50 công nhân trở lại làm việc do không thể duy trì cuộc sống,

[00:39:59] đã chủ động đề xuất yêu cầu làm lại với phía chủ.

[00:40:03] Vài ngày sau,

[00:40:04] hơn 50 công nhân làm lại

[00:40:05] bị đội thanh tra công nhân bắt giữ,

[00:40:07] đến nay vẫn bị giam tại Bộ Duy trì.

[00:40:10] Hơn 50 công nhân làm lại và gia đình hơn trăm người của họ

[00:40:13] đang đứng trên bờ vực sinh tồn.

[00:40:15] Họ đã sai sao? Bây giờ làm lại là sai sao?

[00:40:23] Gia Tuấn, nói vào trọng điểm.

[00:40:25] Nói ngắn gọn, trọng điểm thôi.

[00:40:30] Mọi người xin hãy im lặng.

[00:40:34] Đây là một bản tuyên ngôn trở lại làm việc.

[00:40:36] Trong tuyên ngôn muốn nói rằng,

[00:40:38] sau khi điều tra,

[00:40:39] đa số anh em công nhân đã ủng hộ việc trở lại làm việc.

[00:40:44] Mọi người xin hãy im lặng.

[00:40:50] Tôi ở đây còn có một bản báo cáo.

[00:40:52] Là do tôi và bạn bè của tôi đã điều tra.

[00:40:55] Đội điều tra 20 người của chúng tôi

[00:40:56] đã đi khắp các đường lớn ngõ nhỏ của thành phố Quảng Châu,

[00:40:59] điều tra hơn một nghìn người,

[00:41:00] hoàn thành 358 bản báo cáo điều tra chi tiết.

[00:41:04] Tôi nghĩ hôm nay các vị có mặt ở đây

[00:41:07] còn không ít người nhớ những câu hỏi tôi đã hỏi các vị.

[00:41:10] Là bãi công đến cùng hay bây giờ làm lại?

[00:41:14] Lúc đó, đa số các vị đã nói với tôi,

[00:41:16] Bãi công, đến cùng!

[00:41:18] Nhưng ngay khi tôi hoàn thành báo cáo điều tra của mình,

[00:41:21] một ủy viên của Ủy ban Bãi công

[00:41:23] đã đưa cho tôi bản tuyên ngôn làm lại này.

[00:41:25] Kết luận của tuyên ngôn hoàn toàn trái ngược với kết quả điều tra của tôi.

[00:41:29] Ở đây tôi muốn hỏi vị ủy viên này,

[00:41:32] làm thế nào để đưa ra kết luận như vậy?

[00:41:35] Gia Tuấn, cậu muốn làm gì?

[00:41:39] Xin hỏi ủy viên,

[00:41:41] làm thế nào ngài có thể đưa ra kết luận như vậy?

[00:41:45] Ủy viên Ôn không trả lời tôi,

[00:41:47] tôi sẽ tự mình đi tìm hiểu.

[00:41:51] Ông Tô đã cử người giúp tôi tìm ra câu trả lời.

[00:41:55] Những bức ảnh này ghi lại cảnh Ủy viên Ôn cùng người Anh

[00:41:59] và thành viên của Văn Hoa Đường do Hồng Kông tài trợ

[00:42:01] mật mưu việc làm lại.

[00:42:02] Đây chính là câu trả lời.

[00:42:04] Trở lại làm việc, chỉ là việc Ủy viên Ôn

[00:42:06] dùng làm bàn đạp để mưu cầu tư bản và địa vị mới.

[00:42:17] Phương Gia Tuấn.

[00:42:21] Sao anh lại đến đây?

[00:42:22] Đúng vậy, đi thôi.

[00:42:25] Tôi sẽ đi.

[00:42:31] Này, đúng rồi. Tại sao cô lại quan tâm

[00:42:33] chuyện của Tạ Thiên Hữu vậy?

[00:42:35] Làm ăn mà, không thể làm bừa được.

[00:42:38] Ý gì đây?

[00:42:39] Nhìn cô không có đầu óc.

[00:42:42] Anh ta là khách của tôi.

[00:42:43] Tôi phải biết rõ ngọn ngành về anh ta chứ.

[00:42:47] Anh ta... cô đừng bao giờ mong biết rõ ngọn ngành.

[00:42:52] Tại sao?

[00:42:58] Cô không nói thì thôi.

[00:43:40] Xin thương xót cho tôi với. Cho tôi một chút đi.

[00:43:52] Mệt không em?

[00:43:54] Không mệt.

[00:43:55] Vẫn là em tốt nhất, lúc cần ở thì ở,

[00:43:59] lúc cần đi thì đi.

[00:44:01] Anh ư?

[00:44:02] Thực ra cũng thường thân bất do kỷ.

[00:44:09] Về nhà không?

[00:44:11] Đi dạo với anh một lát nữa đi.

[00:44:13] Về sớm quá cũng không có gì vui.

[00:44:18] Lạnh không?

[00:44:28] Em không lạnh, anh mặc đi.

[00:44:31] Anh... anh cũng không lạnh.

[00:44:33] Tôi nghĩ tôi nên về thôi.

[00:44:35] Cứ đi thế này không có gì vui.

[00:44:41] Xe kéo!

[00:44:47] Giữ chặt nhé.

[00:44:49] Chậm một chút.

[00:44:53] Này, em không về à?

[00:44:55] Tôi về Bảo An.

[00:44:56] Muộn vậy rồi còn đi à?

[00:44:58] Công việc mà.

[00:44:59] Ồ, vậy tôi đi trước đây.

[00:45:02] Đi thôi, Nam Châu Lý.

[00:45:31] Chú Xán, chú về trước đi. Tôi tự về được.

[00:45:34] Được.

[00:45:48] Ngủ ở đây không sợ bị bệnh à?

[00:45:52] Cô đi đâu về vậy?

[00:45:54] Tôi đến Tây Quan.

[00:45:55] Cách Nam Châu Lý không xa lắm.

[00:45:57] Tôi cố ý bảo chú Xán đi đường vòng qua đó.

[00:45:59] Thấy được cây đa lớn mà cô nói,

[00:46:01] và nhà của cô.

[00:46:03] Đều không lớn như tôi nghĩ.

[00:46:11] Nhìn cô ngủ nhăn nhúm cả lại.

[00:46:14] Tại sao cô không nói với tôi một tiếng?

[00:46:16] Giận rồi à?

[00:46:18] Tôi chỉ đi ngang qua, có vào đâu.

[00:46:20] Tôi biết chừng mực. Nếu cô không vui,

[00:46:23] lần sau tôi đi ngang cũng không đi ngang nữa là được.

[00:46:25] Tôi đang nói cô đến Tây Quan.

[00:46:29] Xem ra cô thật sự ghen rồi.

[00:46:32] Tiền tôi cho cô không đủ dùng sao?

[00:46:34] Nếu không đủ tôi có thể cho thêm.

[00:46:36] Có một mình tôi đảm bảo cho cô,

[00:46:38] cô còn phải tự hạ thấp mình như vậy.

[00:46:40] Thiên Hữu lão bản cho tôi đảm bảo gì rồi?

[00:46:42] Hôm nay, ngày mai, ngày kia mà cũng tính là đảm bảo à?

[00:46:44] Khách quen mấy chục ngày, mấy năm

[00:46:46] tôi đâu phải chưa từng thấy.

[00:46:48] Vì mấy chục ngày này

[00:46:49] mà cắt đứt hàng vạn con đường lui.

[00:46:51] Ngày tháng qua đi, người cũng già rồi,

[00:46:53] anh muốn tôi dựa vào nuôi con nuôi gái để sống nửa đời còn lại à?

[00:46:56] Hơn nữa, vốn dĩ đã thấp hèn rồi mà.

[00:47:07] Chuộc thân cho cô cần bao nhiêu tiền?

[00:47:12] Có thật không?

[00:47:16] Xem anh nói mà chính mình cũng sợ rồi kìa.

[00:47:19] Được rồi, được rồi, biết anh hẹp hòi.

[00:47:22] Lần sau lúc đi

[00:47:23] tôi sẽ nói với anh một tiếng, được chưa?

[00:47:29] Đi thôi, đi uống trà.

[00:47:32] Tôi không đi đâu.

[00:47:33] Được. Vậy tối đến nhé.

[00:47:50] Lúc nhỏ người lớn thường nói,

[00:47:53] Cẩm Khôn kiếp trước nhất định đã làm chuyện có lỗi với Thiên Tuệ,

[00:47:56] nên kiếp này đến để trả nợ.

[00:47:59] Khi đó, mỗi khi tôi bị Gia Tuấn làm cho tức giận,

[00:48:03] nhất định sẽ trút giận lên Cẩm Khôn.

[00:48:06] Có lẽ đây cũng là một loại duyên phận.

[00:48:21] Đúng không? Đúng.

[00:48:24] A Đào, mẹ nuôi con từ tám tuổi đến mười bốn tuổi.

[00:48:30] Công sức bỏ ra

[00:48:31] không phải nhà bình thường nào có thể so sánh.

[00:48:34] Nhưng không ngờ con hai mươi tuổi đã hoàn lương.

[00:48:38] Đúng là lúc kiếm tiền nhiều nhất.

[00:48:40] Tạ lão bản này nên hiểu rõ điều đó.

[00:48:44] Phải không, Tạ lão bản?

[00:48:46] Mẹ, mẹ xem,

[00:48:48] những thứ này đều do con tự kiếm được.

[00:48:50] Mẹ cứ giữ lại làm kỷ niệm đi.

[00:48:52] Những thứ mẹ sắm cho con, con đều giữ lại.

[00:48:54] Bộ đồ này mẹ cũng giữ lại cho con làm kỷ niệm nhé.

[00:49:28] Được rồi, đi thôi.

[00:49:30] A Đào, tạm biệt nhé. Tạm biệt. Thường xuyên về thăm nhé.

[00:50:16] Là ở đây sao?

[00:51:11] Thiên Hữu.

[00:51:13] Anh tốt quá.

[00:51:15] Những thứ này đều là thật sao? Đều là thật sao?

[00:51:18] Tôi cứ tưởng mình đang mơ.

[00:51:20] Anh mau ôm tôi đi. Ôm chặt vào.

[00:51:22] Để tôi biết những thứ này đều là thật.

[00:51:44] Ủy ban Bãi công còn có Đội Thanh tra Công nhân,

[00:51:45] đang kiểm tra giấy thông hành.

[00:51:46] Chúng ta đợi một lát đi.

[00:52:00] Kiểm tra kỹ một chút nhé.

[00:52:25] Gia Tuấn.

[00:52:27] Đưa giấy thông hành cho anh ta xem.

[00:52:29] Tôi không đến để xem giấy thông hành.

[00:52:31] Tôi muốn nói với anh một câu.

[00:52:35] Anh muốn nói gì?

[00:52:37] Anh từ biệt thự ở Đông Sơn đến à?

[00:52:41] Hừ, anh quản cũng rộng thật.

[00:52:44] Chuyện này hình như đã vượt ra ngoài

[00:52:45] phạm vi quản lý của đội thanh tra các anh rồi.

[00:52:49] A Đào... cô ấy cũng là bạn của tôi.

[00:52:55] Anh quen A Đào?

[00:52:59] Chúng tôi chỉ là bạn bè bình thường.

[00:53:01] Nhưng...

[00:53:02] tôi không hề coi cô ấy là người thay thế Mạch Kỳ.

[00:53:07] Anh chỉ nói với tôi những điều này sao?

[00:53:09] Tôi hy vọng anh cũng không coi cô ấy là người thay thế Mạch Kỳ.

[00:53:12] Một người thay thế mua bằng tiền.

[00:53:15] Anh điên rồi, nói với tôi những điều này.

[00:53:18] Anh làm như vậy mới là điên.

[00:53:25] Không đi nữa, quay đầu đi.

[00:53:43] A Đào.

[00:54:00] Bộ đồ này cũng mộc mạc quá.

[00:54:04] Không giống bà nội trợ.

[00:54:07] Mà lại hơi giống nữ nhân viên công ty Tây.

[00:54:13] Nhưng mà, nếu anh thích,

[00:54:17] tôi mặc gì cũng được.

[00:54:38] Thưa quý ông, quý bà.

[00:54:39] Thưa quý ông, quý bà, xin hãy yên lặng.

[00:54:41] Ông Diệp Thành Mão quyên góp năm mươi nghìn,

[00:54:43] dùng để tài trợ cho Bắc phạt.

[00:54:51] Diệp Thành Mão quyên năm mươi nghìn.

[00:54:53] Tiền tiêu vặt trong túi ông ta

[00:54:55] còn nhiều hơn năm mươi nghìn này nhiều, phải không Cẩm Khôn?

[00:55:01] Em...

[00:55:02] em về rồi.

[00:55:04] Không ngờ đúng không? Sao thế, nhớ tôi à?

[00:55:12] Không ngờ sẽ gặp tôi ở đây đúng không?

[00:55:14] Tôi cũng không ngờ sẽ gặp em ở đây.

[00:55:16] Tôi thật sự không ngờ.

[00:55:19] Bây giờ em theo Tư lệnh Cảnh bị rồi à?

[00:55:22] Nhiệm vụ mà.

[00:55:25] Nhưng cũng tốt.

[00:55:26] Chỗ dựa này, luôn đáng tin hơn Thương hội.

[00:55:31] Cô rất thân với Tư lệnh Từ à?

[00:55:36] Anh biết mà, ông ấy có vợ rồi.

[00:55:42] Vậy chồng cô thì sao?

[00:55:45] Bây giờ nên gọi là chồng cũ rồi.

[00:55:47] Anh ta ở Thượng Hải, tôi về một mình.

[00:55:49] Bây giờ tôi lại được tự do rồi.

[00:55:59] Mời vào.

[00:56:03] Này, đang yên đang lành sao lại ly hôn?

[00:56:06] Lúc trước có ai ép cô lấy chồng đâu.

[00:56:08] Ly hôn hợp thời lắm đó.

[00:56:09] Mà còn có thể kiếm tiền nữa.

[00:56:11] Sao cơ? Ly hôn còn có thể kiếm tiền à?

[00:56:14] Trời ơi, sao anh lại quê mùa vậy.

[00:56:16] Cái này anh cũng không biết à? Sau khi ly hôn,

[00:56:18] có thể ra tòa xin cấp dưỡng.

[00:56:21] Cho dù cô có làm bà cả,

[00:56:22] tiền đó cũng không phải của người khác sao.

[00:56:24] Ly hôn rồi mới là của mình.

[00:56:27] Vậy nói như vậy, bây giờ cô rất có tiền rồi.

[00:56:31] Sao thế, không giống à?

[00:56:36] Được rồi, nói đi.

[00:56:37] Bây giờ anh đang ở cùng ai?

[00:56:39] Cô lại quan tâm cái này rồi.

[00:56:43] Vậy phải xem cô hỏi là người nào.

[00:56:47] Xem ra không chỉ một.

[00:56:49] Có mấy người đúng không?

[00:56:51] Chẳng qua chỉ là một vài thanh niên tài tuấn,

[00:56:53] có triển vọng, có tài sản, có tình thú và nắm thực quyền.

[00:56:57] Mạch Quỳnh à, bây giờ Quảng Châu không chuộng cái này đâu.

[00:57:00] Thế giới này thay đổi thất thường.

[00:57:02] Qua không được ba hai ngày có thể chỉ còn lại tuổi trẻ,

[00:57:04] còn lại chẳng có gì cả.

[00:57:05] Cô phải hết sức cẩn thận đó.

[00:57:08] Được rồi, được rồi, tôi biết rồi.

[00:57:09] Lại đây, mau ngồi xuống.

[00:57:11] Đừng chỉ nói về tôi, nói về anh đi.

[00:57:14] Anh thế nào rồi?

[00:57:15] Thế nào là thế nào?

[00:57:17] Anh với Tạ Thiên Tuệ.

[00:57:20] Anh cưới được cô ấy rồi à?

[00:57:24] Vậy cô ấy lấy Phương Gia Tuấn rồi à?

[00:57:27] Phương Gia Tuấn lấy vợ rồi?

[00:57:31] Chưa.

[00:57:34] Sao mọi chuyện vẫn như cũ vậy?

[00:57:36] Tôi cứ tưởng Lương Cẩm Khôn hôm nay

[00:57:39] chắc hẳn đã khác xưa nhiều lắm.

[00:57:41] Thật không ngờ mọi chuyện vẫn như cũ, chán ngắt.

[00:57:57] Là cô à.

[00:57:59] Còn mang cả hoa quả đến, thật là quê mùa.

[00:58:01] Mau vào đi.

[00:58:09] Người Quảng Đông các cô thật kỳ lạ.

[00:58:11] Còn chuyên nấu chè ngọt nữa.

[00:58:13] Thiên Hữu lại chê món ăn tôi nấu quá ngọt.

[00:58:19] Nếm thử xem có ngon không.

[00:58:22] Bây giờ cô rất giống một bà nội trợ.

[00:58:33] Anh ta có bao giờ nói về vợ mình không?

[00:58:40] Cô ấy tên là Phương Gia Nghi, là chị của tôi.

[00:58:45] Chuyện này tôi thật sự không biết.

[00:58:48] Cô muốn nói gì?

[00:58:49] Muốn tôi xin lỗi cô à?

[00:58:53] Tôi chỉ muốn cô biết, biết nhiều hơn.

[00:58:58] Nhưng những chuyện này tôi không muốn biết.

[00:59:05] Tạ Thiên Hữu có từng nói với cô về chuyện quá khứ của anh ta không?

[00:59:10] Chuyện quá khứ của anh ta tôi không quan tâm đâu.

[00:59:13] Được rồi, được rồi. Cô có uống nữa không?

[00:59:20] Nói đến chuyện quá khứ,

[00:59:22] tôi lại thường nhớ đến dáng vẻ lần đầu gặp Thiên Hữu.

[00:59:26] Anh ấy đến nghĩa địa núi Phượng Hoàng.

[00:59:29] Trong tay cầm một bó hoa cúc lớn như vậy.

[00:59:34] Này, cô có biết anh ta đi thăm ai không?

[00:59:40] Một người bạn.

[00:59:42]

[00:59:45] Nào, nào, nào, đừng khách sáo. Nào, ăn đi, ăn đi.

[00:59:49] Tiểu Đào Hồng của các người,

[00:59:51] thật sự bị Tạ Thiên Hữu chuộc về rồi à?

[00:59:52] Đương nhiên rồi, người ta đã bỏ ra một cái giá rất lớn.

[00:59:58] Cuối cùng anh ta vẫn không thoát được.

[01:00:00] Ai không thoát được?

[01:00:01] Còn ai nữa? Tạ Thiên Hữu chứ ai.

[01:00:04] Đó là số mệnh của anh ta.

[01:00:06] Món nợ mà Tạ Thiên Hữu cả đời không trả nổi.

[01:00:08] Tạ lão bản còn nợ nần à?

[01:00:10] Không nợ người sống, nợ người chết.

[01:00:13] Tạ lão bản của các người đó,

[01:00:15] trước đây có một người tình tên là Mạch Kỳ.

[01:00:17] Trông giống hệt Tiểu Đào Hồng của các người,

[01:00:19] như cùng một khuôn đúc ra.

[01:00:21] Tạ lão bản này theo đuổi cô ta,

[01:00:23] theo đuổi đến mức không cần gì cả.

[01:00:24] Nhưng cuối cùng cũng không có kết quả.

[01:00:27] Vậy sau đó thì sao?

[01:00:29] Còn có sau đó gì nữa? Không có kết quả chứ sao.

[01:00:31] Tôi hỏi Mạch Kỳ đó, cô ta bây giờ ở đâu?

[01:00:37] Anh hỏi anh ta đi. Anh ta tận mắt thấy đấy.

[01:00:41] Còn có thể ở đâu nữa.

[01:00:43] Trong mộ ở núi Phượng Hoàng.

[01:00:47] Ăn đi, ăn đi. Đừng nhắc đến chuyện này, đừng nhắc đến.

[01:01:10] Tại sao cô lại cắt tóc thành thế này?

[01:01:14] Tôi có giống Mạch Kỳ không?

[01:01:28] Tạ lão bản, ngài đã tốn kém rồi.

[01:01:31] Tôi chỉ muốn hỏi một câu.

[01:01:32] Là tôi đáng giá nhiều tiền như vậy,

[01:01:34] hay là Mạch Kỳ đáng giá nhiều tiền như vậy?

[01:01:37] Thứ mà trước đây anh không mua được, bây giờ có thể rồi.

[01:01:43] Ai nói với cô?

[01:01:46] Ngoài anh ra, ai nói cũng như nhau cả thôi.

[01:01:54] Cô là cô, Mạch Kỳ là Mạch Kỳ.

[01:02:01] Kể từ khi bước vào ngõ Trường Tam,

[01:02:04] tôi không còn cảm thấy mình là người sống nữa.

[01:02:07] Làm Tạ lão bản tốn kém,

[01:02:08] chuộc tôi ra khỏi tay mẹ nuôi.

[01:02:11] Sau này ít ra cũng có thể thở hơi thở của riêng mình.

[01:02:16] Có hơi thở để thở, đã cảm thấy sống lại.

[01:02:21] Không ngờ vẫn là chết.

[01:02:26] Không... còn không bằng chết.

[01:02:30] Chỉ là một kẻ thay thế cho người đã chết.

[01:03:02] Cẩm Khôn,

[01:03:03] Tạ Thiên Hữu này có phải đã xảy ra chuyện gì không?

[01:03:07] Đã một thời gian không thấy anh ta ở Nam Châu Lý.

[01:03:10] Anh ta có xảy ra chuyện gì không,

[01:03:11] cứ nhìn bộ dạng của bà già nhà họ Tạ là biết.

[01:03:13] Chắc chắn là có người bên ngoài rồi.

[01:03:15] Không coi trọng cái nhà này nữa.

[01:03:17] Cẩm Khôn, mẹ nói có đúng không?

[01:03:19] Này, Cẩm Khôn.

[01:03:19] Bây giờ con quen biết nhiều người trong giới quân cảnh, chính trị,

[01:03:23] có biết Tạ Thiên Hữu này đang làm trò gì không?

[01:03:26] Trời ơi, không phức tạp đến thế đâu.

[01:03:28] Mẹ nói không sai, chỉ là nuôi vợ bé thôi.

[01:03:31] Thật à?

[01:03:34] Mình nói đúng thật rồi. Trời ơi.

[01:03:38] Nuôi ở đâu? Nuôi người thế nào?

[01:03:41] Vậy chẳng phải là Gia Nghi sẽ biết sao?

[01:03:44] Chỉ là một kỹ nữ thôi, gái điếm từ Thượng Hải đến.

[01:03:49] Từ Thượng Hải đến à.

[01:03:52] Còn cười nữa.

[01:03:53] Đàn ông ở Nam Châu Lý các người cùng một ruộc.

[01:03:56] Mẹ đang mắng chính mình đấy à.

[01:03:58] Sao cho mặt mũi mà cũng không biết giữ gìn.

[01:04:02] Trời ơi, mình thật sự nên đến nhà họ Tạ xem.

[01:04:07] Trời ơi, mình không nhịn được nữa rồi.

[01:04:12] Mình thật sự phải đến nhà họ xem.

[01:04:13] Mình phải xem nhà họ có gì hay ho.

[01:04:17] Mình không nhịn được nữa rồi.

[01:04:25] Lê Hạnh, có thấy nhị thái thái không?

[01:04:29] Không ạ.

[01:04:30] Nhị thái thái này chạy đi đâu rồi?

[01:04:37] Ngồi xuống đi.

[01:04:38] Xem tay con thế nào rồi.

[01:04:40] Trời ơi, cái con Lê Hạnh này để bàn là lung tung.

[01:04:44] Nói xem nhà chúng ta sao lại mua một con

[01:04:45] nha đầu vụng về như vậy.

[01:04:48] Nó còn nhỏ, đã rất tốt rồi.

[01:04:52] Trời ơi, nhịn một chút.

[01:04:53] Con vốn không định bị bỏng.

[01:04:55] Sao lại trùng hợp bị bỏng chứ, con nói xem.

[01:04:59] Thiên Hữu không có ở nhà à?

[01:05:01] Tay con bôi thuốc là khỏi thôi.

[01:05:06] Dạo này nó có vẻ bận lắm.

[01:05:09] Chuyện gì mà bận đến mức này chứ.

[01:05:14] Gia Nghi à, con còn trẻ.

[01:05:17] Phải trông chừng chồng mình.

[01:05:19] Cứ không về nhà như vậy không phải là chuyện hay.

[01:05:23] Đàn ông, con đừng khách sáo với nó. Con phải...

[01:05:25] Mẹ nói cho con biết, nó đi đâu, nó làm gì...

[01:05:33] Tạ thái thái ở nhà đấy.

[01:05:36] Cần gì bà đến đây đặt điều thị phi.

[01:05:39] Thị phi gì chứ?

[01:05:41] Không có thị phi. Phải không? Không có thị phi. Không có.

[01:05:44] Gia Nghi, xong rồi thì về phòng đi.

[01:05:48] Cẩn thận ở đây học thói miệng lưỡi dơ bẩn.

[01:05:55] Tạ thái thái, tôi có lòng tốt đến nhắc nhở các người.

[01:05:58] Tôi sợ các người còn bị lừa trong bóng tối.

[01:06:00] Chúng tôi đều hiểu cả.

[01:06:04] Bà về đi.

[01:06:05] Bà hiểu cái gì?

[01:06:07] Thiên Hữu bao nuôi người thế nào bên ngoài?

[01:06:11] Thiên Hữu bên ngoài cưới một hai phòng nữa,

[01:06:14] chúng tôi làm cha mẹ cũng vui theo.

[01:06:18] Bà không lo chuyện nhà mình à?

[01:06:20] Hai thằng con trai chưa cưới được phòng nào.

[01:06:24] Con trai tôi thì sao?

[01:06:26] Không cưới được người giỏi nhất thiên hạ thì cứ đợi.

[01:06:28] Chứ không phải đi tìm hạng mèo mả gà đồng.

[01:06:31] Cũng không thể đến nhà thổ bao nuôi một kỹ nữ.

[01:06:33] Đây gọi là khí phách.

[01:06:35] Con trai bà tự nuôi có lửa mà không có chỗ xả.

[01:06:37] Bà còn kéo người nhà đàng hoàng chúng tôi

[01:06:38] đến so sánh với bà để mất mặt à?

[01:06:40] Bà nói gì?

[01:06:41] Tôi... tôi là có lòng tốt, tôi nhắc nhở bà.

[01:06:44] Bà tưởng Thiên Hữu bao nuôi người thế nào bên ngoài à?

[01:06:46] Đó là bao gái điếm.

[01:06:48] Tôi chưa thấy nhà nào bao gái điếm

[01:06:50] mà còn vênh váo như vậy.

[01:07:22] Đến rồi.

[01:07:27] Là cô.

[01:07:29] Tôi đã nói tôi sẽ đến tìm cô mà.

[01:07:33] Vậy cô có muốn vào ngồi một lát không?

[01:07:44] Gia Tuấn, tôi biết anh có rất nhiều chuyện chưa nói với tôi.

[01:07:48] Anh biết Mạch Kỳ.

[01:07:50] Nhưng anh chưa bao giờ nói với tôi.

[01:07:54] Mấy ngày nay,

[01:07:56] tôi biết chuyện của Mạch Kỳ, vẫn luôn suy nghĩ.

[01:08:01] Anh có biết tôi nghĩ gì không?

[01:08:05] Rời khỏi Tạ Thiên Hữu.

[01:08:07] Tôi đột nhiên nhớ ra,

[01:08:09] hôm đó anh cũng đến mộ của Mạch Kỳ ở núi Phượng Hoàng.

[01:08:13] Không phải ngày sinh, ngày giỗ.

[01:08:15]

[01:08:17] Anh đến đó làm gì?

[01:08:21] Tôi nói thay anh nhé.

[01:08:23] Mạch Kỳ là Nhân Nhật hoàng hậu của những người đàn ông Nam Châu Lý các anh.

[01:08:27] Hôm đó Tạ Thiên Hữu đến.

[01:08:30] Anh cũng đến.

[01:08:32] Anh cũng là người hồn xiêu phách lạc vì Mạch Kỳ, đúng không?

[01:08:35] Tôi...

[01:08:40] Cho nên anh không muốn tôi biết.

[01:08:43] Tôi không xứng đáng biết.

[01:08:45] Tôi không xứng để anh nói tôi là người thay thế của Mạch Kỳ sao?

[01:08:48] Cô ấy đã chết rồi. Cô không phải là người thay thế của Mạch Kỳ.

[01:08:50] Tôi thật sự muốn là thế.

[01:08:56] Xem ra yêu cầu của Tạ Thiên Hữu đơn giản hơn.

[01:08:59] Chỉ cần bỏ tiền ra chuộc một người thay thế là thỏa mãn.

[01:09:03] Nhưng ở chỗ anh, tôi còn không xứng nữa.

[01:09:05] Mạch Kỳ, cô ấy đã chết rồi.

[01:09:07] Cô là Tiểu Đào Hồng.

[01:09:09] Cô là một người biết nói, biết suy nghĩ, biết vui biết buồn.

[01:09:12] Là một người khác.

[01:09:14] Là một người khác hoàn toàn không liên quan đến Mạch Kỳ.

[01:09:16] Cô biết không?

[01:09:18] Thật sao?

[01:09:21] Xem kìa, ngay cả chính anh cũng không tin.

[01:09:27] Tôi vốn đã là một người chết.

[01:09:30] Nhưng lại cứ phải để tôi sống lại để nhìn xác chết của mình.

[01:09:33] Tại sao?

[01:09:35] Cô không thể nghĩ như vậy.

[01:09:36] Tôi không nghĩ cũng tàn nhẫn như vậy.

[01:09:45] Phương Gia Tuấn.

[01:09:48] Anh nói, nếu như gương mặt này của tôi bị hủy,

[01:09:57] tôi còn là Mạch Kỳ không?

[01:10:01] Cô tuyệt đối không được làm chuyện dại dột.

[01:10:08] Tôi mới không làm như vậy đâu.

[01:10:10] Tôi còn phải dựa vào gương mặt này để sống.

[01:10:18] Nhưng tôi không thể để ai nhìn thấy gương mặt này của tôi

[01:10:21] cũng đều cảm thấy thoải mái.

[01:10:32] Đại thiếu gia, cậu nên về nhà xem rồi.

[01:10:34] Trong nhà có chuyện gì sao?

[01:10:36] Tôi thấy thái thái hình như không nhận ra người rõ lắm.

[01:10:40] Nói năng cũng không đầu không cuối.

[01:10:42] Sao lại như vậy?

[01:11:01] Mẹ rốt cuộc sao rồi?

[01:11:07] Bà ấy không phải vẫn ổn sao?

[01:11:14] Bà ấy không nói chuyện với con, cứ trốn trong trai đường.

[01:11:18] Bà ấy có bị bệnh gì không?

[01:11:21] Vậy phải hỏi chính con rồi.

[01:11:24] Có lẽ là tâm bệnh.

[01:11:32] Lâu như vậy không về.

[01:11:34] Con ở đâu vậy?

[01:12:10] Mẹ.

[01:12:23] Thiên Hữu đâu?

[01:12:26] Thiên Hữu nói nó muốn đến thư phòng ngủ.

[01:12:30] Vậy con có thể đi mà.

[01:12:35] Đi, mau đi.

[01:12:38] Con đi cho mẹ.

[01:13:08] Gia Nghi, muộn vậy rồi còn chưa ngủ.

[01:13:10] Có chuyện gì sao?

[01:13:13] Anh đừng hỏi em, hỏi mẹ anh đi.

[01:13:20] Gia Nghi, em sao vậy?

[01:13:22] Có phải mẹ có chuyện gì không?

[01:13:24] Có chuyện gì em cứ nói với anh.

[01:13:27] Mẹ muốn em và anh sinh một đứa con.

[01:13:33] Sinh một đứa con.

[01:13:37] Mẹ nói bà đã già rồi.

[01:13:44] Bà muốn nhìn thấy con cháu nhà họ Tạ chào đời,

[01:13:48] bà mới yên lòng.

[01:13:51] Em nói thật à?

[01:13:55]

[01:13:57] Bà trăm phương ngàn kế để anh về,

[01:14:01] chỉ muốn anh và em sinh một đứa con.

[01:14:12] Rốt cuộc ý anh là gì?

[01:14:17] Mẹ nói không muốn để con kỹ nữ đó

[01:14:21] sinh con nối dõi cho nhà họ Tạ trước.

[01:14:26] Em nói bậy bạ gì vậy?

[01:14:32] Anh dám nhìn thẳng vào tôi nói câu này không?

[01:14:38] Anh ngày ngày không về, đêm đêm không về.

[01:14:42] Anh tưởng chúng tôi đã quên con người anh rồi sao?

[01:14:46] Không nghĩ xem anh đang làm gì,

[01:14:49] ở cùng với ai rồi.

[01:14:53] Các người sớm đã biết rồi.

[01:15:02] Trước khi anh về tôi cũng đã nghĩ,

[01:15:06] thôi thì sinh một đứa con với anh.

[01:15:11] Mặc dù...

[01:15:13] anh không phải là người chồng lý tưởng trước đây của tôi.

[01:15:17] Người chung thủy với tôi,

[01:15:19] yêu tôi, bảo vệ tôi.

[01:15:26] Nhưng anh định mệnh là cha của đứa con.

[01:15:34] Tốt quá. Bây giờ anh về rồi,

[01:15:41] sống sờ sờ đứng trước mặt tôi.

[01:15:47] Tôi cảm thấy ghê tởm.

[01:15:51] Tôi tuyệt đối không thể để mình

[01:15:53] cùng với con người khiến tôi cảm thấy ghê tởm này

[01:15:56] sinh ra con của tôi.

[01:16:02] Anh cũng không muốn, đúng không?

[01:16:08] Phải không?

[01:16:10] Phương Gia Nghi.

[01:16:15] Cô muốn tuyệt tự nhà họ Tạ chúng tôi à?

[01:16:18] Nhà họ Tạ sao lại cưới phải cô.

[01:16:24] Thiên Hữu, con đi đâu? Con không được đi.

[01:16:28] Con không đi thì làm gì được?

[01:16:30] Ngay bây giờ ở đây, lập tức sinh cho mẹ một đứa cháu trai?

[01:16:35] Vậy thì con đi tìm người phụ nữ đó đi.

[01:16:38] Con cũng quá không biết tự trọng.

[01:16:40] Con không xứng làm con trai ta.

[01:16:43] Nếu mẹ cảm thấy con không xứng,

[01:16:45] thì giao việc nối dõi tông đường cho Thiên Hào đi.

[01:16:48] Con không làm được.

[01:16:50] Để xem con có thể đi đâu được.

[01:16:54] Con đứng lại.

[01:16:59] Con đứng lại cho ta.

[01:17:01] Con đứng lại.

[01:17:06] Con đứng lại cho ta.

[01:17:09] Mau đuổi nó về cho ta.

[01:17:10] Nghe thấy không? Đi đi.

[01:17:17] Phương Gia Nghi, cô đồ sao chổi.

[01:17:19] Cô muốn chọc tức chết tôi à?

[01:17:23] Chưa chắc ai chết trước đâu.

[01:17:27] Cô... cô...

[01:17:33] A Quế, A Quế.

[01:17:38] Số tôi khổ quá.

[01:17:42] Lão gia, ông một mình đi rồi bỏ tôi lại.

[01:17:55] Anh cả, sao anh lại vô trách nhiệm như vậy?

[01:17:58] Thiên Tuệ.

[01:18:01] Được rồi, được rồi, Thiên Tuệ.

[01:18:07] Em không hiểu đâu.

[01:18:09] Những chuyện này em đừng quan tâm nữa.

[01:18:11] Không ai có thể quản anh.

[01:18:12] Em chỉ là không chịu được.

[01:18:14] Anh đi rồi, bỏ lại chị dâu và mẹ.

[01:18:16] Anh muốn trơ mắt nhìn họ giày vò lẫn nhau sao?

[01:18:19] Mọi chuyện đều do anh gây ra.

[01:18:21] Anh lại phủi tay bỏ đi.

[01:18:23] Anh còn là đàn ông không?

[01:18:25] Em có biết là chuyện gì không mà đến quản?

[01:18:28] Anh cả, em không còn là trẻ con nữa.

[01:18:31] Những chuyện này em đều hiểu.

[01:18:33] Thiên Tuệ, cho dù em hiểu,

[01:18:36] chuyện của anh cũng không cần em quản, em hiểu không?

[01:19:07] Có ai không?

[01:19:11] Có ai không?

[01:19:20] Cô...

[01:19:22] Mạch Kỳ.

[01:19:25] Mọi người đều nói như vậy.

[01:19:27] Mọi người đều quen cô ta.

[01:19:30] Mạch Kỳ này thật lợi hại.

[01:19:32] Tôi thật sự muốn gặp cô ta.

[01:19:36] Cô tìm tôi à?

[01:19:38] Vào trong ngồi đi.

[01:19:44] Ngồi tự nhiên đi.

[01:19:53] Cô tìm Tạ Thiên Hữu à?

[01:19:57] Tôi tìm cô.

[02:00:00] Cô quen tôi à?

[02:00:03] Điều đó không quan trọng.

[02:00:05] Là cô ở cùng với anh trai tôi sao?

[02:00:08] Ra là cô là em gái anh ta.

[02:00:10] Hừ, xem tôi nghĩ đi đâu rồi.

[02:00:15] Cô có biết anh trai tôi là người đã có gia đình không?

[02:00:20] Tôi biết, danh không chính, ngôn không thuận.

[02:00:23] Không dám đến nhà chào hỏi.

[02:00:26] Cô biết?

[02:00:28] Vậy cô là gì?

[02:00:30] Vợ bé chứ gì. Dùng lời của dân thường mà nói,

[02:00:33] là làm vợ lẽ.

[02:00:35] Cô đã tìm đến tận cửa rồi, đáng lẽ phải biết chứ.

[02:00:39] Tôi biết cô chỉ là một kỹ nữ.

[02:00:43] Cô...

[02:00:47] Đúng vậy, tôi đã từng làm kỹ nữ.

[02:00:52] Xin hỏi trong bảy mươi hai nghề,

[02:00:53] cô làm nghề nào vậy?

[02:00:59] Vô liêm sỉ.

[02:01:01] Tôi có liêm sỉ hay không không quan trọng.

[02:01:03] Nhưng anh trai cô muốn chính là gương mặt này của tôi.

[02:01:11] Câu này coi như cô nói đúng.

[02:01:14] Cô tưởng anh trai tôi muốn là cô sao?

[02:01:17] Cô chỉ là người thay thế cho gương mặt này thôi.

[02:01:23] Người đó đã chết rồi.

[02:01:25] Xin cô đừng dùng gương mặt này để quấy rầy anh trai tôi nữa.

[02:01:29] Người chết thì đã chết rồi.

[02:01:31] Ai bảo trên đời này

[02:01:32] còn lại một gương mặt như tôi chứ.

[02:01:34] Ai bảo anh trai cô

[02:01:35] lại cứ thích gương mặt này của tôi chứ.

[02:01:38] Tôi chính là muốn dùng gương mặt này

[02:01:39] quấn lấy anh trai cô cả đời.

[02:01:49] Ai, nói thật nhé,

[02:01:51] tôi thật sự muốn xem Tiểu Đào Hồng đó.

[02:01:54] Không cần gặp đâu.

[02:01:55] Anh gặp rồi

[02:01:56] lại tức cảnh sinh tình, lại đau lòng.

[02:01:59] Nhưng nói cho anh biết nhé,

[02:02:00] hai người họ trông rất giống nhau.

[02:02:01] Chỉ là tính cách khác nhau.

[02:02:05] Cẩm Khôn, anh thật là xảo quyệt.

[02:02:08] Lại tìm một Mạch Kỳ khác cho Phương Gia Tuấn.

[02:02:11] Phương Gia Tuấn tự nhiên sẽ không cần Tạ Thiên Tuệ nữa.

[02:02:15] Tiểu Đào Hồng không phải do tôi tìm.

[02:02:17] Là do trời định.

[02:02:23] Đây là nhật ký của Mạch Kỳ.

[02:02:26] Anh đã xem rồi.

[02:02:29] Đã xem từng chữ.

[02:02:34] Anh đã nhận ra nhiều điều từ trong đó.

[02:02:37] Vụ buôn thuốc phiện của Tạ Thiên Hữu là do anh đọc ra.

[02:02:40] Không phải.

[02:02:41] Tôi chỉ xem con người Mạch Kỳ thôi.

[02:02:45] Tôi lại muốn xem con người Tạ Thiên Hữu.

[02:02:51] Dù kết cục thế nào,

[02:02:53] Mạch Kỳ đã tự chọn cuộc sống của mình.

[02:02:57] Anh xem xong nhật ký này,

[02:02:58] cũng nên cân nhắc tương lai của mình.

[02:03:02] Gia Tuấn, tại sao anh lại quan tâm tôi như vậy?

[02:03:03] liền tan biến.

[02:03:05] Đối tốt với tôi như vậy?

[02:03:09] Cô là người vô tội.

[02:03:10] Cô không nên bị cuốn vào.

[02:03:13] Cho nên anh muốn cứu tôi?

[02:03:24] Ngày 5 tháng 6. Tuyết lớn.

[02:03:28] Tuyết lớn? Quảng Châu có tuyết lớn à?

[02:03:36] Tôi mãi mãi không thể quên trận tuyết đó.

[02:03:39] Những bông tuyết từ tay Gia Tuấn bay xuống,

[02:03:43]

[02:03:45] chiếu rọi một màu tinh khiết.

[02:03:48] Những bông tuyết lạnh buốt thấm vào lòng bàn tay.

[02:03:51] Nỗi đau như bị lửa thiêu trong lòng tôi,

[02:03:55] Quảng Châu chưa bao giờ có tuyết.

[02:03:57] Chưa bao giờ.

[02:03:59] Nhưng trận tuyết tháng Sáu này

[02:04:01] sẽ mãi mãi không tan.

[02:04:07] Tôi ngày càng không nhận ra Thiên Hữu nữa.

[02:04:10] Mặc dù tôi từng nghĩ

[02:04:11] mình là người hiểu anh ấy nhất.

[02:04:14] Tôi đã từng thầm yêu một người đàn ông như vậy.

[02:04:17] Tôi không biết đó là bi kịch của tôi

[02:04:20] hay là bất hạnh của anh ấy.

[02:04:30] Bao nhiêu bài hát chờ em cất tiếng ca.

[02:05:17] Thiên thiên vạn vạn niên.


 0 Yorumlar sort   Göre sırala