(AI-sub) Sóng gió Tây Quan - Trần Khôn, Tôn Lệ -

2/20 Video zapisi

(AI-sub) Sóng gió Tây Quan vietsub tập 3+4 - Trần Khôn, Tôn Lệ

2 Pogledi· 08/03/25
ai_sub_studio
ai_sub_studio
Pretplatnici
0

Phụ đề được dịch bằng AI, cần bạn góp sức hoàn thiện. Liên hệ tham gia tại Facebook: https://www.facebook.com/profi....le.php?id=1000678863 -------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- Giữa lòng Tây Quan hoa lệ những năm 1920, tình yêu và tình bạn của một nhóm thanh niên ưu tú bị đặt vào thử thách khốc liệt nhất. <br>Với sự tham gia của cặp đôi vàng Trần Khôn và Tôn Lệ, &quot;Sóng gió Tây Quan&quot; sẽ cuốn bạn vào vòng xoáy của những mối tình nồng cháy, những nghĩa tình huynh đệ sâu nặng và cả những lựa chọn sinh tử trước vận mệnh của đất nước. Liệu họ sẽ chọn tình yêu hay lý tưởng?

Prikaži više

[00:00:03] Cẩm Khôn.

[00:00:05] Anh Thiên Hữu.

[00:00:06] Vừa rồi dọa em sợ rồi phải không?

[00:00:07] Không sao đâu. Anh xem cái này.

[00:00:10] Còn có cả ảnh nữa.

[00:00:16] Cái này từ đâu ra vậy?

[00:00:19] Đây là hôm họ đánh nhau với đám lưu manh.

[00:00:21] Em nhặt được ở dưới đất.

[00:00:22] Em còn tưởng là của họ đánh rơi.

[00:00:27] Thứ này cứ để ở chỗ anh trước đã.

[00:00:29] Cô Mạch, cô còn việc gì khác không?

[00:00:31] Không có gì nữa. Vậy tôi đi trước đây.

[00:00:34] Được.

[00:00:35]

[00:00:37] Vâng, được ạ.

[00:00:44] Anh cả.

[00:00:45] Trong phong bì này...

[00:00:46] ...sao lại có ảnh của ông Tô?

[00:00:52] Thiên Hào, không phải chuyện của em.

[00:00:54] Từ mai em cứ đi học như bình thường.

[00:00:56] Hoàn toàn quên chuyện này đi.

[00:00:58] Thật sự không sao rồi ạ?

[00:01:00] Vậy bây giờ em đi báo cho anh Khánh và Gia Tuấn.

[00:01:12] Mẹ kiếp!

[00:01:13] Quỳ xuống!

[00:01:15] Cẩm Khôn, mau nhận lỗi với ba con đi.

[00:01:18] Mày cứng đầu lắm phải không?

[00:01:21] Để tao xem mày cứng được không?

[00:01:22] Cứng thì quỳ cho tao cả đêm!

[00:01:26] Lão gia, uống chén trà cho nguôi giận ạ.

[00:01:29] Đi đi, không uống!

[00:01:31] Con đấm lưng cho người.

[00:01:32] Đi đi, đừng có giả vờ.

[00:01:35] Tức giận như vậy làm gì?

[00:01:38] Sao lại không nghe lời? Nhận sai thì có sao chứ?

[00:01:43] Sớm muộn gì con cũng giết ông ta.

[00:01:45] Con nói gì vậy?

[00:01:46] Dù sao ông ấy cũng là ba con.

[00:01:48] Không được để ông ấy nghe thấy, biết chưa?

[00:01:49] Nghe thấy con cũng không sợ.

[00:01:51] Con đã từng giết người rồi.

[00:01:53] Cẩm Khôn, con đang nói gì vậy?

[00:01:55] Mẹ, con không nói bậy.

[00:01:56] Con có thể lấy báo cho mẹ xem.

[00:01:57] Người con giết không phải người thường.

[00:01:59] Con giết là một tên đại lưu manh ở Hồng Kông đó, con nói cho mẹ biết.

[00:02:01] Nhưng mẹ đừng lo.

[00:02:02] Anh Thiên Hữu đã lo liệu với sở cảnh sát rồi.

[00:02:04] Sẽ không sao đâu, mẹ đừng lo.

[00:02:06] Sổ sách của tao đâu? Sổ sách của tao đâu?

[00:02:11] Tao bắt mày quỳ! Tao cho mày cút!

[00:02:15] Cút cút cút! Cút về đi!

[00:02:16] Cẩm Khôn! Cẩm Khôn, con đi đâu vậy? Con đi đâu?

[00:02:18] Mày làm sao?

[00:02:19] Mày cũng muốn đến nhà họ Phương ở à?

[00:02:21] Được, được, được! Tất cả cút hết đi!

[00:02:24] Mẹ, mẹ ngồi xuống đi. Mai con về thăm mẹ.

[00:02:52] Sao cô còn đi theo tôi?

[00:02:55] phản đối Trần Quýnh Minh chiếm giữ Quảng Châu.

[00:02:57] Chúng ta có cần lên tiếng ủng hộ không?

[00:02:57] Cô theo tôi cũng vô ích thôi.

[00:02:58] Đương nhiên là có.

[00:02:59] Bây giờ cậu bảo Tiểu Lâm viết một bài rồi gửi đến tòa soạn báo,

[00:03:00] Tôi không phải là người tử tế mà cô muốn tìm đâu.

[00:03:01] cố gắng để sáng mai có thể đăng báo. Được.

[00:03:04] Tôi cũng chẳng phải thiếu gia thực sự gì cả.

[00:03:09] Mẹ tôi chỉ là một người dì vợ lẽ không có địa vị.

[00:03:14] Tôi lại sinh ra bát tự không tốt, khắc với bà Cả.

[00:03:18] Thằng em trai ngốc nghếch của tôi là do tôi khắc mà ra.

[00:03:22] Từ năm sáu tuổi tôi đã bị đuổi ra khỏi nhà.

[00:03:25] Từ đó không còn chiếc giường nào của riêng mình nữa.

[00:03:28] Mười mấy năm nay đều ở nhà họ Phương.

[00:03:31] Tôi chỉ có cái danh thiếu gia hão.

[00:03:33] Ngay cả về nhà ăn một bữa cơm,

[00:03:34] cũng phải nhìn sắc mặt của bà Cả và người hầu.

[00:03:39] Thêm vào đó tôi lại không có chí lớn,

[00:03:42] tầm nhìn hạn hẹp,

[00:03:44] nhút nhát yếu đuối.

[00:03:47] Cả hẻm Nam Châu này ngoài Phương Gia Tuấn ra,

[00:03:50] không có ai coi trọng tôi cả.

[00:03:54] Tôi vốn dĩ là người...

[00:03:56] ...thừa thãi nhất trên thế giới này.

[00:03:58] Cẩm Khôn, anh nghe em nói.

[00:04:02] Có lẽ đối với người khác,

[00:04:04] anh là một người thừa thãi.

[00:04:06] Nhưng đối với em, anh là người quan trọng nhất.

[00:04:09] Thật không?

[00:04:11] Thật.

[00:04:19] Khóc đi, cứ khóc lớn lên đi.

[00:04:26] Em hy vọng mãi mãi được ở bên anh như thế này.

[00:04:29] Tôi, Mạch Quỳnh, hôm nay xin thề trước sông Châu Giang.

[00:04:31] Sẽ mãi mãi không bao giờ rời xa anh Lương Cẩm Khôn.

[00:04:33] Mãi mãi không bao giờ rời xa anh.

[00:04:37] Mãi mãi không rời xa.

[00:04:39] Tại sao cô lại mãi mãi không rời xa tôi?

[00:04:41] Em mãi mãi muốn ở bên anh mà.

[00:04:44] Anh không muốn em mãi mãi yêu anh như vậy sao?

[00:04:48] Cô yêu tôi?

[00:04:51] Tôi không cần! Tại sao tôi lại cần cô yêu tôi chứ?

[00:04:54] Tại sao tôi lại cần cô yêu tôi chứ?

[00:04:55] Cẩm Khôn!

[00:04:57] Cẩm Khôn, ngày mai anh phải tới đó.

[00:04:58] Em đợi anh ở đây.

[00:05:13] Người đẹp, chào buổi sáng.

[00:05:17] Cẩm Khôn.

[00:05:18] Thiên Tuệ, cậu chưa đi à?

[00:05:19] Cẩm Khôn, quà tốt nghiệp cho cậu này.

[00:05:23] Quà tốt nghiệp của tớ?

[00:05:25] Mở ra xem đi.

[00:05:29] Cậu thích là được rồi.

[00:05:30] Tớ chắc chắn sẽ thích.

[00:05:31] Thiên Tuệ, dù cậu tặng tớ cái gì,

[00:05:32] tớ cũng sẽ thích hết, thật đó.

[00:05:34] Cẩm Khôn, tạm biệt.

[00:05:35] Tạm biệt, Thiên Tuệ.

[00:05:39] Gia Tuấn, Gia Tuấn!

[00:05:41] Đây là lần đầu tiên Thiên Tuệ tặng quà cho tớ đó.

[00:05:45] Cậu xem này! Đẹp quá! Đẹp quá phải không?

[00:05:52] Thật ra bình thường tớ có thắt cà vạt đâu, thật đó.

[00:05:55]

[00:05:58] Còn nhiều việc phải làm lắm, đi thôi.

[00:06:00] Đi.

[00:06:07] Ngay khi chúng tôi đang chìm đắm...

[00:06:08] ...trong trò chơi tình cảm của tuổi mới lớn,

[00:06:11] thì một cuộc tổng bãi công chống đế quốc rầm rộ,

[00:06:13] sắp sửa được mở màn.

[00:06:16] Sau này, cuộc tổng bãi công do những người Cộng sản lãnh đạo...

[00:06:19] ...đã kéo dài suốt mười sáu tháng.

[00:06:21] Trở thành một trong những cuộc bãi công có thời gian dài nhất...

[00:06:23] ...trong lịch sử phong trào công nhân thế giới.

[00:06:37] Mời vào.

[00:06:40] Thiên Hữu, sáng mai Hội Thanh niên có một hoạt động.

[00:06:42] Tôi có việc không đi được.

[00:06:44] Cậu đi thay tôi được không?

[00:06:45] Không vấn đề gì. Tôi nhất định sẽ có mặt đúng giờ.

[00:06:48] Tham gia nhiều những hoạt động như thế này là có lợi.

[00:06:50] Ông Tô rất coi trọng những người trẻ tuổi.

[00:06:53] Làm tốt nhé.

[00:06:55] Chủ tịch Ôn.

[00:06:57] Gần đây tôi có nghe phong thanh...

[00:06:59] ...rằng người Anh đang âm mưu thuê người giết người.

[00:07:02] Mũi nhọn chĩa thẳng vào ông Tô.

[00:07:05] Chuyện này tôi cũng nghe qua vài lần rồi.

[00:07:07] Nhưng vẫn chưa có bằng chứng xác thực.

[00:07:09] Chắc chúng cũng có phần kiêng dè.

[00:07:11] Dù sao ông Tô cũng là...

[00:07:12] ...lãnh đạo công đoàn có tầm ảnh hưởng lớn.

[00:07:14] Chắc chúng chỉ là...

[00:07:15] ...tung tin đồn để gây hỗn loạn mà thôi.

[00:07:18] Chưa chắc. Tin tức tôi nhận được...

[00:07:20] ...là chúng đã có hành động rồi.

[00:07:24] Có bằng chứng không?

[00:07:36] Bằng chứng thì có một ít.

[00:07:38] Nhưng việc này liên quan đến an toàn của người trong cuộc, tôi lo lắng...

[00:07:41] Không có gì phải lo cả.

[00:07:43] Chỉ cần chúng ta có được bằng chứng xác thực và vững chắc,

[00:07:45] chúng ta có thể chủ động ra tay.

[00:07:47] Tận dụng dư luận để làm lớn chuyện,

[00:07:48] phát động tấn công, thu hút sự chú ý của cả nước.

[00:07:52] Nhưng bằng chứng này...

[00:07:53] ...liên quan đến an toàn tính mạng của mấy người trẻ.

[00:07:55] Có biện pháp bảo vệ nào không?

[00:07:57] Làm phong trào thì nhất định phải hành động trước,

[00:07:58] mới có thể làm nên chuyện.

[00:08:00] Lỡ như không may có đổ chút máu,

[00:08:02] biết đâu lại càng có lợi cho chúng ta.

[00:08:16] Thiên Hữu.

[00:08:19] Xin lỗi, lát nữa em sẽ quay lại.

[00:08:21] Gia Nghi.

[00:08:24] Em qua đây một chút.

[00:08:32] Gia Nghi, sao bây giờ em mới đến?

[00:08:35] Anh đã viết xong bài phát biểu tốt nghiệp cho Gia Tuấn rồi.

[00:08:37] Em đưa cho nó xem trước đi.

[00:08:38] Nếu nó còn có chỗ nào không hài lòng,

[00:08:40] anh sẽ sửa lại giúp nó.

[00:08:42] Anh đang cùng với Chủ tịch Ôn...

[00:08:43] ...bàn một số chuyện rất quan trọng.

[00:08:44] Em ra ngoài đợi anh nhé.

[00:08:55] Chủ tịch Ôn, hiện giờ bằng chứng vẫn chưa đủ.

[00:08:58] Đợi tôi điều tra rõ rồi sẽ báo cáo với ngài.

[00:09:01] Cũng được. Vậy hy vọng cậu có thể...

[00:09:03] ...nhanh chóng tìm được bằng chứng xác thực và hữu ích.

[00:09:06] Vâng.

[00:09:22] Gia Nghi, đưa phong bì cho anh.

[00:09:24] Thiên Hữu, lá thư này em xem rồi.

[00:09:26] Rốt cuộc là có chuyện gì?

[00:09:32] Tìm một nơi yên tĩnh, anh sẽ nói cho em.

[00:09:44] Nối máy đến Đội bảo vệ Lao công cho tôi.

[00:09:46] Chúng gây ra họa lớn như vậy,

[00:09:48] sao anh không nói gì với em?

[00:09:51] Nói với em thì có tác dụng gì?

[00:09:52] Chỉ thêm một người lo lắng sợ hãi mà thôi.

[00:09:55] Nhưng...

[00:09:55] Gia Nghi, em yên tâm, sẽ không có chuyện gì đâu.

[00:09:58] Kể cả sau này có phiền phức gì,

[00:10:00] có phong bì này trong tay anh,

[00:10:02] thì cũng coi như đã nắm được...

[00:10:03] ...thóp của Cục trưởng Cảnh sát rồi.

[00:10:06] Lường trước được ông ta cũng không dám truy cứu.

[00:10:08]

[00:10:10] Họ sẽ không tha cho ông Tô đâu.

[00:10:12] Cho nên lá thư này không chỉ cứu được Gia Tuấn và bọn họ,

[00:10:16] mà còn rất có ích cho anh.

[00:10:19] Hà tất phải để Ôn Đình Quang có được cái ơn này chứ?

[00:10:23] Thiên Hữu, anh nghĩ như vậy sao?

[00:10:31] Gia Nghi, hôm nay em đẹp lắm.

[00:10:39] Thiên Hữu, chuyện kia...

[00:10:44] ...dượng lại đang giục rồi.

[00:10:46] Ông ấy nhờ Gia Tuấn nhắn lại rồi.

[00:10:53] Gia Nghi, chúng ta đính hôn đi.

[00:10:58] Đính hôn?

[00:11:01] Anh muốn đính hôn với em?

[00:11:05] Một khi chúng ta đã đính hôn,

[00:11:07] em sẽ là vợ chưa cưới của anh.

[00:11:09] Ba anh sẽ không thể đuổi cả nhà em đi được.

[00:11:12] Ngoài ra,

[00:11:14] anh còn muốn mời bác Lương làm người chứng hôn cho chúng ta.

[00:11:16] Ba anh dù sao cũng sẽ không...

[00:11:18] ...không nể mặt người chứng hôn chứ.

[00:11:22] Em nghe theo anh.

[00:11:37] Cục trưởng.

[00:11:38] Cục trưởng.

[00:11:40] Cục trưởng, có chuyện rồi.

[00:11:41] Anh cả của A Long từ Hồng Kông...

[00:11:43] ...qua đây đòi người rồi.

[00:11:44] Anh cả nào của A Long?

[00:11:45] Chính là tên "Quỷ Kiến Sầu",

[00:11:47] Mạc Lão Hổ, người được mệnh danh là "Hạ Sơn Hổ".

[00:11:49] Lần này phiền phức lớn rồi.

[00:11:52] Gã này như con ba ba vậy,

[00:11:53] đã cắn là không nhả.

[00:11:55] Lần này nếu không có mấy kẻ chết thay,

[00:11:57] e là không qua được.

[00:11:59] Vậy phải làm sao?

[00:12:02] Mời ngài uống trà đây.

[00:12:04] Uống trà?

[00:12:06] Đây mẹ nó là canh đoạt mạng mà.

[00:12:09] Canh đoạt mạng?

[00:12:14] Ai tìm tôi?

[00:12:17] Thiên Tuệ, là tớ đây.

[00:12:20] Cậu à, có chuyện gì?

[00:12:22] Cảm ơn cậu đã tặng tớ món quà tinh xảo.

[00:12:24] Có qua có lại mới toại lòng nhau.

[00:12:26] Tớ cũng đã mua hai vé xem phim.

[00:12:27] Xin hỏi quý cô có thể nể mặt không?

[00:12:27] Xin hỏi quý cô có thể nể mặt không?

[00:12:29] Sến chảy nước!

[00:12:30] Cái cà vạt đó là anh cả tớ tặng.

[00:12:32] Mỗi người đều có.

[00:12:37] Đã mua vé xem phim rồi thì đừng lãng phí.

[00:12:39] Mời Mạch Quỳnh đi xem đi.

[00:12:40] Mời Mạch Quỳnh đi xem đi.

[00:12:40] Mời Mạch Quỳnh đi xem đi.

[00:12:43] Thiên Tuệ, tớ không thích Mạch Quỳnh.

[00:12:45] Cậu đừng gán ghép tớ với cô ấy.

[00:12:47] Cậu không thích mà còn hẹn hò với cô ta?

[00:12:49] Chuyện cậu khóc trong lòng cô ta,

[00:12:51] Mạch Quỳnh đã khoe khoang...

[00:12:51] ...gần như cả trường Khôn Duy đều biết rồi.

[00:12:55] Thiên Tuệ...

[00:13:01] Em gái nhỏ, tặng em này.

[00:13:02] Em gái nhỏ, tặng em này.

[00:13:07] Cẩm Khôn, sao bây giờ con mới về?

[00:13:10] Con muốn làm mẹ lo chết à?

[00:13:12] Mẹ, lo gì chứ?

[00:13:13] Con đã nói không sao là không sao.

[00:13:15] Đừng lo.

[00:13:16] Mấy hôm trước mẹ lo thật.

[00:13:18] Bây giờ thì không lo chút nào nữa.

[00:13:21] Mẹ đến Sở cảnh sát hỏi rồi.

[00:13:23] Người ta đúng là không quản chuyện này.

[00:13:25] Mẹ có quen ai ở Sở cảnh sát đâu, hỏi ai vậy?

[00:13:28] Con tưởng mẹ cứ ru rú trong nhà,

[00:13:30] là không có mối quan hệ à?

[00:13:32] Một người bạn thân khuê các của mẹ,

[00:13:33] vừa hay gả cho Cục trưởng Cảnh sát làm vợ bé.

[00:13:37] Bà ấy đã hỏi giúp mẹ bên gối rồi.

[00:13:39] Tuyệt đối không có chuyện gì.

[00:13:40] Mẹ mới có thể yên lòng sau mấy ngày lo lắng.

[00:13:43] Mẹ, mẹ đừng hỏi lung tung.

[00:13:45] Không có chuyện lại hỏi thành có chuyện đó.

[00:13:47] Mẹ ngốc à?

[00:13:48] Mẹ hỏi vòng vo tam quốc.

[00:13:50] Người khác không chút nghi ngờ.

[00:13:52] Tên Tạ Thiên Hữu đó chỉ lo cho em trai nó.

[00:13:55] Ai thèm lo cho sống chết của con.

[00:13:56] Con nhớ kỹ, trên đời này chỉ có mẹ là thương con nhất.

[00:13:59] Xem mẹ mua cho con bộ vest này.

[00:14:02] Vest? Tiền ở đâu ra?

[00:14:04] Hỏi nhiều làm gì?

[00:14:05] Mẹ không có chút tiền riêng à?

[00:14:08] Đi, sang nhà họ Phương thử.

[00:14:11] Đừng để bà Cả của con thấy lại lắm lời. Đi.

[00:14:14] Con không cần, trả lại đi.

[00:14:16] Đứa trẻ này lại nổi nóng rồi.

[00:14:18] Mặc vào đi, đi.

[00:14:19] Mẹ, mẹ không có tiền.

[00:14:21] Đi.

[00:14:22] Mặc vào cho mẹ xem. Đẹp lắm.

[00:14:31] Ôi, thật đúng là...

[00:14:32] ...người đẹp vì lụa, Phật đẹp vì vàng.

[00:14:35]

[00:14:38] Vừa bảnh bao lại vừa đẹp.

[00:14:40] Mẹ, con mặc đồng phục là được rồi.

[00:14:43] Mẹ mang quần áo về trả đi.

[00:14:44] Không trả. Con cởi ra đi.

[00:14:46] Nhờ bác Phương bóp cái vạt sau lại một chút.

[00:14:48] Đẹp mà, con làm sao vậy?

[00:14:51] Đẹp lắm.

[00:14:53] Con mau qua đó ăn cơm đi.

[00:15:04] Quà của ba người họ đều là cà vạt.

[00:15:07] Chỉ có của cậu là khác. Xem có thích không.

[00:15:23] Thiên Tuệ, tớ rất thích.

[00:15:25] Thích lắm.

[00:15:27] À phải rồi, giúp tớ cảm ơn anh Thiên Hữu nhé.

[00:15:30] Chỉ cảm ơn một mình anh ấy thôi à?

[00:15:32] Cũng cảm ơn cậu.

[00:15:35] Chỉ một câu thôi sao?

[00:15:38] Vậy... vậy cậu còn muốn thế nào nữa?

[00:15:42] Mời tớ xem phim.

[00:15:43] Xem phim?

[00:15:46] Tớ... tớ không có tiền.

[00:15:49] Không có tiền thì có thể mượn tớ mà.

[00:15:52] Mượn tiền của cậu để mời cậu xem phim?

[00:15:56] Không hay lắm nhỉ.

[00:15:58] Rốt cuộc cậu có mượn hay không?

[00:16:03] Vậy được rồi.

[00:16:04] Thiên Tuệ, có thể cho tớ mượn một đồng không?

[00:16:12] Được lắm! Dám trêu tớ à!

[00:16:14] Đi nào!

[00:16:15] Đừng chạy!

[00:16:17] Đừng chạy!

[00:16:29] Em mặc kệ, em cứ nói đấy!

[00:16:31] Ai bảo hai tối nay anh không đến.

[00:16:33] Làm em đợi lâu như vậy.

[00:16:35] Anh không đến, anh không đến thì em sẽ nói ra.

[00:16:37] Em không quan tâm.

[00:16:39] Tôi nói cho cô biết.

[00:16:41] Nếu cô còn làm phiền tôi nữa, tôi sẽ giết cô.

[00:16:45] Em làm phiền anh?

[00:16:46] Là anh làm phiền em mới đúng.

[00:16:48] Anh vì em mà đánh nhau với lưu manh, còn tặng em sườn xám.

[00:16:52] Anh còn mời em ăn cơm, còn muốn "văn minh luyến ái" với em.

[00:16:55] Đúng rồi, anh còn khóc trong lòng em nữa đó.

[00:16:58] Nói đó! Em sẽ nói ra hết! Em cứ nói đấy!

[00:17:01] Nói không? Còn nói nữa không?

[00:17:04] Anh điên rồi!

[00:17:05] Anh buông ra! Buông tay ra!

[00:17:07] Tôi không buông.

[00:17:08] Cô nói đi!

[00:17:13] Em không dám nữa.

[00:17:16] Không dám nữa phải không?

[00:17:18] Tôi nói cho cô biết, không được làm phiền tôi nữa.

[00:17:20] Không được tìm bất kỳ ai ở hẻm Nam Châu.

[00:17:22] Cô hiểu chưa?

[00:17:24] Đi!

[00:17:44] Ai đã giết anh em của tôi?

[00:17:47] Tôi thật sự không biết là ai giết.

[00:17:50] Nếu tôi biết, tôi đã sớm bắt hắn rồi.

[00:17:52] Không, tôi sẽ xử tại trận.

[00:17:58] Ngài đây là...

[00:18:00] Oan có đầu, nợ có chủ.

[00:18:02] Nhiều tiền như vậy mua một câu nói của ngài, đủ dùng rồi chứ?

[00:18:05] Tôi không biết là ai.

[00:18:09] Nếu ngài không muốn kiếm khoản tiền này,

[00:18:12] tôi cũng không ép.

[00:18:13] Nhưng anh em tôi thích náo nhiệt.

[00:18:15] Nếu không có ai đi cùng nó,

[00:18:17] thì thất đầu tiên này tuyệt đối không qua được.

[00:18:22] Trong ba ngày không tìm được hung thủ,

[00:18:25] sẽ phải có mười lăm mạng người đi cùng nó.

[00:18:28] Thưa anh, chuyện này không có chút liên quan nào đến gia đình tôi cả.

[00:18:33] Tôi nghĩ anh cũng sẽ không mạo hiểm như vậy chứ?

[00:18:36] Số tiền này vẫn là của ngài.

[00:18:39] Tôi là người làm ăn có quy tắc.

[00:18:45] Như vậy có được không?

[00:18:47] Tôi cung cấp cho anh một chút manh mối.

[00:18:49] Như vậy cũng tính là đã nói rồi chứ?

[00:18:52] Gần đây, hẻm Nam Châu ở Tây Quan...

[00:18:54] ...liên tục có người đến chỗ tôi...

[00:18:57] ...hỏi thăm chuyện của A Long.

[00:18:59] Tôi nghi ngờ người giết A Long...

[00:19:02] ...chính là ở hẻm Nam Châu.

[00:19:05] Cảm ơn nhiều.

[00:19:06] Thưa anh, lần này tôi và gia đình tôi không sao rồi chứ?

[00:19:10] Tôi làm xong việc sẽ đi. Coi như cáo từ.

[00:19:21] Chúng ta là thế hệ thanh niên mới.

[00:19:23] Chúng ta có tuổi trẻ, có sức sống, có lý tưởng.

[00:19:26] Thế giới này sau này sẽ là của chúng ta.

[00:19:28] Các bạn học thân mến,

[00:19:29] chúng ta hãy cùng nhau nỗ lực,

[00:19:31] cùng phấn đấu vì sự giàu mạnh của Trung Hoa!

[00:19:37] Cẩm Khôn, cậu thấy thế nào?

[00:19:39] Thật sự, thật sự rất rất hay.

[00:19:42] Đây là bài phát biểu tốt nghiệp...

[00:19:43] ...mạnh mẽ và đầy nhiệt huyết nhất mà tớ từng nghe.

[00:19:46] Thật đó.

[00:19:49] Tuyệt vời.

[00:19:50] Cậu thích là được rồi. Đây là tớ viết cho cậu đó.

[00:19:52] Cho tớ?

[00:19:55] Với tư cách là trưởng ban văn thể,

[00:19:56] tớ đề cử cậu đại diện cho sinh viên tốt nghiệp phát biểu.

[00:19:58] Đây cũng là lần cuối cùng tớ sử dụng quyền lực của mình.

[00:20:03] Gia Tuấn.

[00:20:04] Tớ... tớ không biết phải cảm ơn cậu thế nào.

[00:20:07] Anh em tốt, không cần cảm ơn.

[00:20:09] Nhưng... nhưng hôm đó...

[00:20:12] ...phía dưới sẽ có rất nhiều người.

[00:20:13] Tớ không biết tớ có thể...

[00:20:14] Tin tớ đi, cậu nhất định sẽ làm được.

[00:20:19] Gia Tuấn, Cẩm Khôn!

[00:20:20] Nhanh lên, ra chụp ảnh nào.

[00:20:22] Đi nhanh lên.

[00:20:32] Nào, mọi người lại gần một chút. Đúng rồi.

[00:20:33] Mấy bạn học lại gần chút nào.

[00:20:34] Nhìn tôi bên này. Tốt.

[00:20:36] Nào, mọi người nhìn rõ bên này. Tốt.

[00:20:38] [Chụp ảnh]

[00:20:49] Thua rồi! Thua rồi!

[00:20:53] Thiên Hào không được. Em ấy thật sự không được.

[00:20:55] Đúng là không được.

[00:20:56] Hai chúng ta chơi đi. Em không chơi đâu.

[00:20:59] Được rồi, được rồi, không còn sớm nữa. Về ngủ cả đi.

[00:21:01] Anh Thiên Hữu, cứ thế giải tán à?

[00:21:03] Nhưng em thấy hôm nay là một ngày rất quan trọng.

[00:21:05] Mọi người nên ăn mừng một bữa chứ.

[00:21:07] Hay là chúng ta tụ tập đi?

[00:21:08] Đừng đừng đừng nói đến ăn khuya.

[00:21:11] Vừa ăn cơm xong, không ăn nổi gì đâu.

[00:21:13] Vậy chúng ta có thể...

[00:21:13] Anh cả.

[00:21:15] Em thấy chúng ta nên tổ chức một...

[00:21:16]

[00:21:17] Hoặc có thể kỷ niệm tình huynh đệ giữa chúng ta.

[00:21:21] Vậy chúng ta lập một hội đi.

[00:21:23] Sau này ra xã hội có thể giúp đỡ lẫn nhau.

[00:21:25] Đúng đó.

[00:21:25] Tẻ nhạt quá. Vậy...

[00:21:28] ...hay là chúng ta cắt máu ăn thề kết nghĩa đi.

[00:21:30] Được đó, được đó! Em thấy rất hay.

[00:21:32] Ý tưởng kết nghĩa này cũng rất hay.

[00:21:35] Nhưng cắt máu ăn thề thì lại mang màu sắc phong kiến cũ kỹ.

[00:21:38] Theo tôi hay là thế này đi.

[00:21:40] Các em hãy trao thiệp kết nghĩa trước tượng Đại Tổng thống.

[00:21:42] Vừa là anh em tốt, vừa là chiến hữu.

[00:21:45] Được đó! Ý này hay! Em đồng ý.

[00:21:47] Em cũng tán thành. Rủ cả anh Khánh nữa.

[00:21:48] Bốn chúng ta cùng kết nghĩa.

[00:21:49] Được! Em có thể mời Thiên Tuệ...

[00:21:51] ...làm người chứng kiến cho chúng em kết nghĩa không?

[00:21:53] Được, được, được! Em đồng ý.

[00:21:55] Chị và anh cả sẽ cùng làm chứng cho các em.

[00:21:59] Anh Thiên Hữu.

[00:22:00] Anh Hai chưa về, có cần đợi anh ấy không?

[00:22:02] Ai biết khi nào nó về chứ.

[00:22:04] Theo anh cứ rèn sắt khi còn nóng, trao thiệp luôn đi.

[00:22:06] Em thay anh trai em là được rồi.

[00:22:07] Cũng được.

[00:22:08] Các em hãy ấn dấu tay của mình lên lời thề.

[00:22:11]

[00:22:13] Không chỉ là kỷ niệm.

[00:22:15] Lỡ sau này ai nói lời không giữ lời,

[00:22:16] thì lấy ra đối chất.

[00:22:19] Cẩm Khôn, Thiên Hào.

[00:22:21] Gia Tuấn, Gia Khánh, của em này.

[00:22:34] Huynh đệ chúng tôi,

[00:22:36] sống cùng sống, chết cùng chết.

[00:22:37] Gặp nạn tương trợ, hoạn nạn cứu giúp.

[00:22:39] Cống hiến hết mình vì sự giàu mạnh của Trung Hoa.

[00:22:42] Lòng này không đổi, trời đất chứng giám.

[00:23:15] Tìm ai vậy?

[00:23:20] Con dao này tốt thật. Có bán không?

[00:23:26] Tôi trả giá cao.

[00:23:28] Cái này à, bao nhiêu tiền cũng không bán.

[00:23:31] Tôi phải mất nửa cái mạng mới có được nó đấy.

[00:23:43] Ba, mẹ.

[00:23:45] Trưa nay con đã đặt hai bàn tiệc ở tửu lầu Ngọc Ba.

[00:23:48] Để ăn mừng tốt nghiệp cho Thiên Hào và Thiên Tuệ.

[00:23:50] Ba mẹ cũng đến chung vui nhé.

[00:23:52] Được chứ, chỉ sợ mấy người già này của chúng tôi lắm lời,

[00:23:58] làm các con mất vui.

[00:24:00] Sao lại thế được ạ? Ba mẹ không đi mới mất vui chứ ạ.

[00:24:03] Thời gian trôi nhanh thật.

[00:24:06] Tã lót của mấy đứa con phơi ở hẻm Nam Châu,

[00:24:09] cứ như là chuyện của ngày hôm qua.

[00:24:11] Đúng là già rồi.

[00:24:12] Bị mấy đứa trẻ các con đuổi cho già đi rồi.

[00:24:21] Nếu nói chuyện lớn,

[00:24:24] thì chính là hai mươi năm nay,

[00:24:26] Hoàng đế không còn, Tổng thống thì nhiều lên.

[00:24:29] Ông Tạ có kiến giải thật thấu đáo.

[00:24:32] Đừng nói chuyện xa xôi.

[00:24:33] Hay là nói chuyện trước mắt trong hẻm chúng ta đi.

[00:24:38] Được, ông nói chuyện trước mắt đi.

[00:24:39] Bọn trẻ tốt nghiệp,

[00:24:41] đó chính là chuyện lớn nhất hiện nay.

[00:24:43] Đúng vậy, hôm nay là Thiên Hữu mời khách.

[00:24:47] Nào nào nào, uống.

[00:24:49] Sao có thể để Thiên Hữu tốn kém chứ.

[00:24:51] Lẽ ra tôi và Bỉnh Đức phải mời mới đúng.

[00:24:54] Hai nhà chúng tôi...

[00:24:56] ...đều biết là phải nhờ ông chiếu cố nhiều.

[00:25:01] Cái ô rách này của tôi...

[00:25:02] ...sao che nổi cái đầu lớn của ông chứ.

[00:25:05] Tôi tin rằng mười, hai mươi năm nữa,

[00:25:08] cả Trung Quốc và cả thế giới sẽ đổi khác.

[00:25:11] Lúc đó, cả thế giới sẽ phải cúi đầu trước các bạn,

[00:25:14] đón chào những người chủ mới của nó.

[00:25:16] Tuyệt vời!

[00:25:21] Gia Nghi, chúng ta đi mời rượu các bậc trưởng bối.

[00:25:27] Nhanh lên, Gia Nghi.

[00:25:40] Gì cơ?

[00:25:41] Con... con muốn đính hôn với Gia Nghi?

[00:25:45] Hai đứa...

[00:25:46] Con và Gia Nghi tự do yêu đương,

[00:25:47] đã một thời gian dài rồi.

[00:25:49] Tuy đây là chuyện riêng của chúng con,

[00:25:51] nhưng con nghĩ vẫn nên báo cho các bậc trưởng bối.

[00:25:53] Ba, mẹ, Dượng Hai, Dì Hai.

[00:25:56] Mọi người đều là người cởi mở, chắc sẽ không phản đối chứ ạ?

[00:25:57] Như vậy thật không ra thể thống gì!

[00:26:02] Phương Bỉnh Đức, sao ông không nói gì?

[00:26:05] Ba, con chỉ thông báo một chút thôi.

[00:26:09] Thiên Hữu, không trách ba con tức giận.

[00:26:12] Dì cũng rất không vui.

[00:26:14] Con làm việc quá không chu đáo.

[00:26:16] Chuyện lớn như vậy, sao không nói sớm?

[00:26:20] Trưởng bối chúng ta đây,

[00:26:22] đến một món quà cũng chưa chuẩn bị cho Gia Nghi.

[00:26:25] Thật không phải phép.

[00:26:26] Dì, không phải lỗi của Thiên Hữu đâu ạ.

[00:26:29] Đều tại Gia Nghi không hiểu chuyện.

[00:26:31] Mong dì đừng trách tội anh ấy.

[00:26:33] Con à, sao dì lại trách tội con chứ?

[00:26:37] Vui mừng còn không kịp nữa là.

[00:26:39] Tuyệt vời!

[00:26:40] Họ quá dũng cảm, quá vĩ đại.

[00:26:43] Bác Lương.

[00:26:44] Con còn muốn mời bác làm người chứng hôn cho con và Gia Nghi.

[00:26:46] Không biết bác có thể nể mặt không ạ?

[00:26:48] Ôi, thật là quá đề cao tôi rồi.

[00:26:52] Nếu cháu đã mở lời,

[00:26:54] thì tôi tự nhiên là không thể từ chối rồi.

[00:26:58] Thiên Hữu, tự do yêu đương ta không phản đối.

[00:27:01] Nhưng chuyện hôn nhân đại sự,

[00:27:02] phải do ta và mẹ con lo liệu.

[00:27:07] Lương Tam gia, Thiên Hữu nó không hiểu quy củ,

[00:27:10] ông đừng xem là thật.

[00:27:17] Chúc mừng anh Thiên Hữu. Chúc mừng chị cả.

[00:27:20] Cảm ơn.

[00:27:26] Nói ra thì chúng ta lại càng thân lại càng thân.

[00:27:31] Những món nợ đó cứ từ từ nói sau nhé.

[00:27:36] Thiên Hữu và Gia Nghi là tự do yêu đương.

[00:27:40]

[00:27:43]

[00:27:46]

[00:27:49] Nếu không có gì không hợp lý,

[00:27:50]

[00:27:53] Quy củ cũ vẫn phải giữ một chút.

[00:27:56] Tránh để người ta nói ra nói vào.

[00:27:59] Đây cũng là vì tốt cho Gia Nghi.

[00:28:01] Cảm ơn chị, chị cả.

[00:28:02] Cảm ơn gì chứ.

[00:28:06] Vậy chúng tôi đi trước nhé.

[00:28:11] Anh rể, chúng tôi đi đây.

[00:28:14] Đi thong thả.

[00:28:23] Lần này Phương Bỉnh Đức hời to rồi.

[00:28:27] Không ngờ Gia Nghi im im lặng lặng,

[00:28:30] lại có thể câu được Thiên Hữu.

[00:28:31] Đừng nói khó nghe như vậy.

[00:28:35] Thanh mai trúc mã cũng rất tốt.

[00:28:38] Bình thường bà không phải là người coi trọng môn đăng hộ đối nhất sao?

[00:28:42] Thiên Hữu thích, chúng ta không đồng ý thì làm được gì?

[00:28:46] Nếu cứ nhất quyết phản đối,

[00:28:47] con trai sẽ càng xa cách với chúng ta hơn.

[00:28:52] Xuất thân của Phương Gia Nghi thì không được tử tế cho lắm,

[00:28:56] nhưng tính tình ôn hòa lại biết quy củ.

[00:28:59] Vẫn hơn những...

[00:29:00] ...cô gái điên điên khùng khùng cắt tóc gáo dừa chứ.

[00:29:02] Nó có thể ép Thiên Hữu của chúng ta gật đầu trước mặt mọi người.

[00:29:07] Đúng là giỏi hơn nhiều.

[00:29:10] Thiên Hữu của chúng ta từ nhỏ đến lớn có nghe lời ai bao giờ.

[00:29:12] Chịu nghe lời Phương Gia Nghi là chuyện tốt.

[00:29:16] Sau này để nó khuyên bảo chồng,

[00:29:18] lời thủ thỉ bên gối một câu bằng chúng ta nói vạn câu.

[00:29:24] Việc Thiên Hữu giao du với Cục trưởng Cảnh sát,

[00:29:26] ông cũng đã thấy rồi.

[00:29:27] Nếu cứ thế quay về đường chính,

[00:29:30] thì chúng ta lời to rồi.

[00:29:33] Hy vọng cái tính toán như ý của bà không bị hụt.

[00:29:37] Lão gia, phu nhân, Lương Tam gia đến ạ.

[00:29:41] Ông Tạ.

[00:29:43] Lương Tam gia.

[00:29:45] Một chút quà mọn, không đáng gì. Mời ông nhận cho.

[00:29:51] Quà nặng thế này.

[00:29:53] Tam gia, nếu ông đến để chúc mừng thì tôi nhận.

[00:29:58] Nếu vì chuyện khác, thì mang về đi.

[00:30:01] Đương nhiên là để chúc mừng rồi.

[00:30:04] Ông Tạ con cái song toàn, lại đứa nào cũng tài giỏi.

[00:30:07] Sắp tới...

[00:30:08] ...một cô con dâu đoan trang hiền thục sắp về nhà.

[00:30:10] Phong thủy tốt của hẻm Nam Châu,

[00:30:12] đều bị ông chiếm hết rồi.

[00:30:14] Dù tôi có dọn đi,

[00:30:16] sau này cũng vẫn phải nhờ ông chiếu cố nhiều.

[00:30:22] Được, Tam gia.

[00:30:24] Vậy cảm ơn ý tốt của ông nhiều.

[00:30:27] A Phát, dâng trà.

[00:30:29] Không cần đâu, tôi đi ngay đây.

[00:30:31] Chỉ chờ uống rượu mừng thôi.

[00:30:32] Đi thong thả.

[00:30:33] Bác Lương, bác đi ngay ạ, không ngồi thêm một lát sao?

[00:30:37] Lương Quý Nguyên này trước giờ một xu cũng không bỏ.

[00:30:40] Hôm nay trong hồ lô của lão bán thuốc gì vậy?

[00:30:45] Mau đóng cổng lớn lại.

[00:30:47] Lát nữa dù có đập cửa cũng đừng mở.

[00:30:49] Lão gia, có chuyện gì vậy ạ?

[00:30:53] Tao vừa tặng cho Tạ Quảng Lợi một món quà lớn.

[00:30:55] Hai tấm lụa satin đen thượng hạng.

[00:30:58] Đây không phải là trù ẻo người ta sao?

[00:30:59] Trù người ta đoạn tử tuyệt tôn à?

[00:31:01] Tao chính là muốn nó đoạn tử tuyệt tôn.

[00:31:04] Lão...

[00:31:05] ...giấy tờ nhà của chúng ta đang nằm trong tay người ta đó.

[00:31:08] Ngày mai tao dọn ra khỏi hẻm Nam Châu,

[00:31:09] hôm nay cũng phải xả được cục tức này.

[00:31:13] Chuyện đại sự cả đời con đều tiền trảm hậu tấu,

[00:31:15] còn gì để nói nữa?

[00:31:17] Còn mời Lương Quý Nguyên làm người chứng hôn? Lão ta là cái thá gì chứ!

[00:31:20] Đây là lựa chọn của riêng con.

[00:31:22] Con có quyền lựa chọn hôn nhân,

[00:31:24] cũng có quyền lựa chọn người chứng hôn.

[00:31:26] Con như vậy là quy củ mới không tôn trọng, quy củ cũ không giữ.

[00:31:29]

[00:31:31]

[00:31:33] Nhưng con hiểu quy tắc làm người.

[00:31:35] Chuyện bỏ đá xuống giếng, chúng ta không thể làm.

[00:31:38] Mày đừng có nói nhảm với tao.

[00:31:39] Mày mà còn được đằng chân lân đằng đầu,

[00:31:41] đừng trách tao không nể mặt cả nhà họ Phương.

[00:31:45] Thiên Hữu, con đi đâu vậy?

[00:31:48] Trả giấy tờ nhà cho bác Lương.

[00:31:50] Mày... mày trộm giấy tờ nhà của tao!

[00:31:53] Trên giấy tờ nhà này rõ ràng viết...

[00:31:54] ...tên của Lương Quý Nguyên.

[00:31:56] Sao có thể là của ba được?

[00:31:57] Mày đưa giấy tờ nhà ra đây cho tao!

[00:31:59] Mày dám rời khỏi nhà nửa bước,

[00:32:00] tao sẽ đánh gãy chân mày.

[00:32:02] Ba có thể đánh con vài cái cho hả giận.

[00:32:04] Nhưng hôm nay ba không cản được con đâu.

[00:32:05] Mày làm phản rồi!

[00:32:07] Lão gia!

[00:32:09] A Quế!

[00:32:10] Con điên rồi à? Con muốn chọc tức chết ba con sao?

[00:32:20] La hét gì thế? Gặp ma à?

[00:32:22] Phu nhân, người xem.

[00:32:26] Mở ra.

[00:32:34] Lão súc sinh này! Lão súc sinh!

[00:32:38] Phu nhân, người sao vậy?

[00:32:48] Lương Quý Nguyên, lão súc sinh nhà ngươi!

[00:32:51] Ngươi làm ra...

[00:32:53] ...việc đê tiện độc ác mà đến đàn bà cũng khinh bỉ.

[00:32:56] Mở cửa! Mở cửa ra cho ta!

[00:33:01] Tao độc ác đê tiện?

[00:33:02] Cái trò hợm hĩnh đổi hẻm Nam Châu thành hẻm họ Tạ,

[00:33:04] không phải là mày bày ra à?

[00:33:06] Mày cũng chẳng tốt hơn tao đâu.

[00:33:08] Nếu không phải con trai mày đính hôn với Phương Gia Nghi,

[00:33:10] mày đến cả em rể mày cũng không tha.

[00:33:12] Sớm muộn gì mày cũng bị trời đánh sét đánh!

[00:33:15] Mày đừng có làm con rùa rụt cổ.

[00:33:17] Mày cút ra đây cho tao!

[00:33:18] Chúng ta ra quan phủ ngay bây giờ.

[00:33:20] Gặp cả Thiên Vương Lão Tử tao cũng không sợ.

[00:33:23] Chưa nghe nói tặng mẹ nó mấy tấm lụa,

[00:33:25] mà lại có thể tặng ra cả kiện tụng. Mẹ kiếp!

[00:33:27] Ngươi cứ chờ đó!

[00:33:30] Ta sẽ đến Sở cảnh sát ngay! Ngươi chờ đó!

[00:33:34] Ba, những chuyện thế này đến Sở cảnh sát cũng vô ích.

[00:33:38] Mày là cái đồ ăn cây táo rào cây sung!

[00:33:39] Mày cút ra cho tao!

[00:33:42] Ba.

[00:33:42] Ba, là con sai. Là con sai.

[00:33:44] Con sẽ trả lại giấy tờ nhà cho ba ngay.

[00:33:47] Con trả lại cho ba ngay.

[00:33:49] Được rồi, ba, về nhà thôi.

[00:33:50] Lương Quý Nguyên, mày nghe cho rõ đây!

[00:33:53] Vay nợ trả tiền là chuyện thiên kinh địa nghĩa.

[00:33:56] Ngày mai tao sẽ ra tòa.

[00:33:58] Tao không tin...

[00:33:59] ...tao không đuổi được mày ra khỏi hẻm Nam Châu,

[00:34:01] tao không mang họ Tạ!

[00:34:04] Được rồi, được rồi, ba. Về nhà thôi.

[00:34:04] Lão súc sinh!

[00:34:05] Gia Nghi, mau đưa dượng và dì về nghỉ ngơi.

[00:34:08] Mẹ, ba, về nhà thôi.

[00:34:18] Lương Cẩm Khôn, ba cậu thật là hạ lưu.

[00:34:21] Lại có thể làm ra chuyện đáng khinh bỉ như vậy.

[00:34:24] Có phải tôi làm đâu, sao lại mắng tôi?

[00:34:26] Ông ta là ba cậu!

[00:34:28] Vậy ba cậu lừa giấy tờ nhà của nhà chúng tôi thì cao thượng sao?

[00:34:32] Nếu không phải anh Thiên Hữu và chị Gia Nghi đính hôn,

[00:34:34] có lẽ thật sự đến cả nhà họ Phương cũng không tha.

[00:34:36] Cậu...

[00:34:37] Tôi thì sao?

[00:34:38] Cậu hoàn toàn không xứng cùng Gia Tuấn và Thiên Hào...

[00:34:40] ...trao thiệp kết nghĩa.

[00:34:41] Cậu cũng không xứng làm người chứng kiến.

[00:34:42] Cậu... Tôi không thèm để ý đến cậu nữa!

[00:34:44] Tôi cũng không thèm để ý đến cậu!

[00:34:47] Cẩm Khôn, ba tớ đúng là đã lừa giấy tờ nhà của cậu,

[00:34:50] nhưng bọn tớ còn giúp cậu trộm lại mà.

[00:34:51] Thiên Hào, cậu xem.

[00:34:53] Đây đều là chuyện giữa người lớn bọn họ.

[00:34:55] Không liên quan đến chúng ta, đúng không?

[00:34:56] Đúng là không liên quan nhiều lắm.

[00:34:58] Huynh đệ đã trao thiệp kết nghĩa thì không nên nói lời ác ý làm tổn thương người khác.

[00:35:01] Thiên Hào! Thiên Hào!

[00:35:20] Tớ biết là tớ sai.

[00:35:21] Ngày mai tớ sẽ đi xin lỗi họ là được chứ gì.

[00:35:25] Cẩm Khôn, tớ không trách cậu.

[00:35:29] Chỉ là trong lòng tớ rất rối loạn.

[00:35:31] Chúng ta vừa kết nghĩa đã xảy ra chuyện này.

[00:35:34] Anh hai lại đến giờ vẫn chưa về.

[00:35:37] Hôm nay sao thế này?

[00:35:39] Tớ nghĩ cậu không cần lo lắng đâu.

[00:35:41] Anh ấy thường xuyên không về nhà qua đêm.

[00:35:42] Có lẽ ở nhà bạn rồi.

[00:35:46] Không được. Tớ phải đi tìm anh Thiên Hữu.

[00:35:58] Ai?

[00:35:59] Các người muốn làm gì?

[00:36:16] Các cậu nghĩ kỹ lại đi.

[00:36:17] Các cậu đã kể chuyện này cho ai nữa?

[00:36:20] Không có, không có. Em không nói với bất kỳ ai.

[00:36:23] Em cũng không. Em cũng không nói với người khác.

[00:36:25] Em cũng không nói với người ngoài.

[00:36:28] Không nói với người ngoài?

[00:36:30] Nghĩa là cậu đã nói với người nhà rồi.

[00:36:34] Mẹ em thấy em không yên lòng nên cứ gặng hỏi.

[00:36:37] Nhưng em đảm bảo bà sẽ không nói với người ngoài.

[00:36:39] Thật đó.

[00:36:40] Cẩm Khôn, cậu nói thật đi.

[00:36:42] Ngoài mẹ cậu ra, cậu còn nói với ai nữa?

[00:36:48] Mạch Quỳnh.

[00:36:49] Gì cơ?

[00:36:49] Nhưng là cô ta ép em yêu cô ta.

[00:36:52] Em mới nói em đã giết người,

[00:36:53] chỉ để dọa cô ta thôi.

[00:36:55] Ôi, Cẩm Khôn, cậu thật là hồ đồ.

[00:36:57] Cậu nói với Mạch Quỳnh,

[00:36:58] chẳng phải là nói với cả thế giới...

[00:37:00] ...biết rồi sao?

[00:37:00] Cẩm Khôn, cậu...

[00:37:01] Được rồi, được rồi.

[00:37:02] Gia Tuấn, Thiên Hào, hai em về nghỉ trước đi.

[00:37:05] Cẩm Khôn, cậu đưa tôi đi tìm Mạch Quỳnh.

[00:37:08] Bây... bây giờ ạ?

[00:37:11] Còn không mau đi?

[00:37:12] Đi nhanh lên! Nhanh lên!

[00:37:18] Các người là ai? Rốt cuộc muốn làm gì?

[00:37:23] Ai sai mày giết người?

[00:37:25] Không ai sai bảo.

[00:37:27] Không, tôi vốn không giết người.

[00:37:29] Còn muốn chối cãi?

[00:37:31] Có phải Tạ Thiên Hữu sai mày làm không?

[00:37:34] Tại sao lại lôi anh Thiên Hữu vào?

[00:37:35] Chuyện này không liên quan đến anh ấy.

[00:37:43] Mày rất không muốn là nó.

[00:37:45] Nhưng sự thật chính là nó, phải không?

[00:37:48] Cùng lắm là chết, các người cứ nhắm vào tôi.

[00:37:54] Trời sáng thì thả nó về.

[00:38:06] Anh Thiên Hữu, rẽ qua bên kia,

[00:38:08] nhà cuối cùng chính là nhà cô ấy.

[00:38:11] Cậu đi gọi Mạch Quỳnh ra đây.

[00:38:16] Em không muốn gặp cô ta.

[00:38:20] Toàn là phiền phức do cậu gây ra.

[00:38:36] Có ai không?

[00:38:40] Thưa anh, anh tìm ai?

[00:38:44] Đây là nhà tôi, anh tìm ai?

[00:38:46] Đây là nhà cô?

[00:38:47] Tôi tìm Mạch Quỳnh, cô Mạch Quỳnh.

[00:38:49] Vậy chắc anh là bạn của chị tôi rồi.

[00:38:52] Chị của cô?

[00:38:53] Mạch Quỳnh là chị tôi mà.

[00:38:55] Tôi đi gọi chị ấy cho anh.

[00:38:57] À đúng rồi, anh họ gì ạ?

[00:38:59] Tôi tên là Tạ Thiên Hữu.

[00:39:00] À, cô nói với chị ấy,

[00:39:01] tôi là bạn của Lương Cẩm Khôn.

[00:39:25] Xin lỗi, Mạch Quỳnh không muốn gặp anh.

[00:39:28] Nhưng tôi nghĩ sau này chị ấy sẽ không nói...

[00:39:29] ...những lời không nên nói với bất kỳ ai nữa.

[00:39:31] Cô biết đã xảy ra chuyện gì sao?

[00:39:33] Tôi chỉ biết chị ấy bị bạn của anh dọa sợ.

[00:39:35] Chị ấy đang khóc.

[00:39:37] Xin lỗi.

[00:39:38] Tôi thay mặt Lương Cẩm Khôn xin lỗi chị ấy.

[00:39:40] Không cần đâu.

[00:39:41] Cô có thể đảm bảo...

[00:39:43] ...Mạch Quỳnh sẽ không bao giờ nói lung tung với người khác nữa không?

[00:39:47] Chị tôi đúng là nhiều chuyện,

[00:39:47] nhưng chị ấy không cố ý làm hại ai cả.

[00:39:49] Tôi sẽ nhắc nhở chị ấy, anh yên tâm.

[00:39:52] Vậy thì tốt. Vậy thì tốt.

[00:39:56] Cô cũng là học sinh trường Khôn Duy?

[00:39:58] Không, tôi đã nghỉ học từ lâu rồi.

[00:40:00] Tôi làm công ở Sa Diện.

[00:40:01] Cô ở Sa Diện? Tôi cũng ở Sa Diện.

[00:40:04] Tôi thuộc Hội Liên hiệp Lao công Sa Diện.

[00:40:06] Ồ, anh ở Hội Liên hiệp Lao công Sa Diện. Tôi ở...

[00:40:08] Mạch Kỳ, con đang nói chuyện với ai vậy?

[00:40:11] Ba, không có ai ạ.

[00:40:14] Xin lỗi, tạm biệt.

[00:40:31] Một đêm như bao đêm khác,

[00:40:33] tôi vậy mà lại mất ngủ lần đầu tiên.

[00:40:36] Trong lòng dâng lên một nỗi buồn man mác,

[00:40:40] cùng với sự bất an bao trùm hẻm Nam Châu,

[00:40:42] đan xen vào nhau.

[00:40:44] Thấp thoáng chỉ cảm thấy rất nhiều chuyện,

[00:40:47] sẽ vì vậy mà thay đổi.

[00:40:57] Không nói một lời đã chạy đi uống rượu với người ta.

[00:41:00] Mọi người lo cho em cả đêm đó.

[00:41:02] Lo cái quái gì.

[00:41:03] Tôi chắc chắn sẽ không bán đứng các người.

[00:41:04] Trời có sập xuống, một mình tôi chống đỡ.

[00:41:08] Anh Hai, anh gặp chuyện gì vậy?

[00:41:11] Có thể có chuyện gì chứ.

[00:41:12] Tôi không phải đã sống sót trở về rồi sao?

[00:41:13] Thật sự không sao chứ?

[00:41:15] Có, còn có chuyện lớn nữa. Em có thể đi thay anh được không?

[00:41:19] Em có thể.

[00:41:20] Mẹ bảo em đi mua muối, em đi nhé.

[00:41:29] Dì.

[00:41:29] Ồ, Thiên Hữu à.

[00:41:31] Gia Nghi đang ở trong bếp, để dì gọi nó.

[00:41:33] Không cần đâu ạ. Con chỉ đến xem Gia Khánh về chưa.

[00:41:35] Về từ sớm rồi.

[00:41:36] Gia Khánh, anh họ Thiên Hữu của con đến này.

[00:41:40] Gia Tuấn, em cứ nói anh ngủ rồi.

[00:41:48] Gia Khánh đâu?

[00:41:50] Uống rượu với bạn cả đêm, vừa mới đi ngủ.

[00:41:53] Anh ấy thật sự uống rượu với bạn cả đêm sao?

[00:41:56] Anh ấy nói với em như vậy.

[00:41:57] Hay là em đi gọi anh ấy.

[00:41:58] Không cần đâu, về là tốt rồi.

[00:42:03] Anh Thiên Hữu, anh và mọi người đã tìm được Mạch Quỳnh chưa?

[00:42:06] Cô ta nói sao?

[00:42:09] Không gặp được người, nhưng đã nhắn lại rồi.

[00:42:12] À đúng rồi, Gia Tuấn, em nói với Gia Khánh,

[00:42:13] À đúng rồi, Gia Tuấn, em nói với Gia Khánh,

[00:42:14] sau này đừng đi lêu lổng nữa.

[00:42:16] Phải suy nghĩ nhiều hơn cho sự giàu mạnh của quốc gia.

[00:42:18] Lúc nãy em cũng đang nghĩ về vấn đề này.

[00:42:22] Nhưng em không biết phải làm thế nào.

[00:42:25] Các em tự quyết định đi. Làm thế nào cũng đúng.

[00:42:28] Anh còn có việc, phải đi ngay đây.

[00:42:32] Chắc chắn sẽ đổ! Chắc chắn sẽ đổ! Chắc chắn sẽ...

[00:42:36] Không được rồi! Không được rồi!

[00:42:37] Cẩm Khôn!

[00:42:38] Ba.

[00:42:40] Từ hôm nay, con dọn về đây ở đi.

[00:42:43] Dù sao cũng không ở được mấy ngày nữa.

[00:42:45] Ba, chúng ta bắt buộc phải dọn đi ạ?

[00:42:48] Đã ầm ĩ đến nước này rồi, còn không dọn đi sao được?

[00:42:52] Con không nỡ rời xa những người huynh đệ kết nghĩa của con.

[00:42:54] Con nói gì?

[00:42:55] Con nói... con không nỡ rời xa Hoa Tử.

[00:42:58] Hoa Tử là em trai tốt của con.

[00:43:03] Cùng là người mà số phận khác nhau, cùng là ô mà cán khác nhau.

[00:43:07] Không chấp nhận số phận là không được.

[00:43:10] Cẩm Khôn, những năm nay con đã chịu không ít ấm ức.

[00:43:15] Sau này con cứ dọn về đây ở.

[00:43:17] Chăm sóc em trai con cho tốt.

[00:43:18] Thật không ạ, ba?

[00:43:19] Tuyệt quá! Hoa Tử, anh trai về rồi này!

[00:43:22] Ai cho mày bế con trai tao? Bỏ nó xuống!

[00:43:25] Sau này bà bớt lớn tiếng với Cẩm Khôn đi.

[00:43:28] Cả hai đều là con trai tôi.

[00:43:30] Không ai được phép phân biệt đối xử nữa.

[00:43:33] Đi đi. Làm gì vậy?

[00:43:42] Cẩm Khôn, mẹ dọn đồ cùng con.

[00:43:49] Chậm thôi, Cẩm Khôn. Đưa mẹ.

[00:43:52] Mẹ, không nặng đâu ạ. Không sao.

[00:43:55] Cẩm Khôn cuối cùng cũng đã qua được ngày khổ rồi.

[00:43:58] Cũng nhờ có chị ruột mất hết lương tâm của con đó.

[00:44:01] Nếu không thì Cẩm Khôn nhà chúng ta,

[00:44:02] e là cả đời này cũng không về nhà được nữa rồi.

[00:44:05] Tiếc thật, Cẩm Khôn là con trai,

[00:44:07] nếu là con gái thì tốt rồi.

[00:44:09] Mẹ!

[00:44:11] Bác gái, bác không thể nói vậy được.

[00:44:14] Đây đâu phải lỗi của chúng con.

[00:44:16] Ối, Gia Tuấn thật thà như vậy mà cũng lên tiếng rồi.

[00:44:19] Đây đúng là tường đổ mọi người đẩy,

[00:44:21] trống rách mọi người đánh mà.

[00:44:22] Mẹ, mẹ mà còn nói vậy nữa là con không dọn nữa đâu.

[00:44:24] Được được được, mẹ không nói nữa.

[00:44:26] Đừng giận, mấy lời mặn nhạt này của mẹ không phải nhắm vào con.

[00:44:28] Mẹ là... Về đi, về đi.

[00:44:32] Gia Tuấn, xin lỗi.

[00:44:35] Không sao.

[00:44:43] Gia Tuấn!

[00:44:45] Em biết là anh mà, mau ra đây đi.

[00:45:12]

[00:45:16] Sao vậy?

[00:45:17] Có một người đàn ông đụng trúng em mà không chịu xin lỗi.

[00:45:19] Anh đi mắng hắn giúp em đi, ở đằng kia kìa.

[00:45:21] Anh còn tưởng chuyện gì to tát chứ.

[00:45:22] Không xin lỗi thì thôi.

[00:45:24] Mặc kệ hắn là được rồi.

[00:45:25] Có người bất kính với em mà không phải chuyện lớn sao?

[00:45:27] Ngay cả Mạch Quỳnh không liên quan cũng đi giúp.

[00:45:29] Anh cứ thế nhìn em bị người ta bắt nạt à?

[00:45:31] Thôi được rồi Thiên Tuệ, anh đang giúp Cẩm Khôn dọn nhà.

[00:45:33] Em đừng quậy nữa.

[00:45:36] Bây giờ phải dọn đi sao?

[00:45:37] Sao vậy? Em còn nôn nóng hơn cả ba em nữa à?

[00:45:40] Chỉ mong chúng tôi mau cút đi thôi.

[00:45:41] Cô... Chó cắn Lã Động Tân, không biết lòng người tốt.

[00:45:45] Cút đi!

[00:45:49] Thiên Tuệ, sao em có thể đối xử với Cẩm Khôn như vậy?

[00:45:51] Trong lòng nó đã rất buồn rồi.

[00:45:53] Đáng đời, sau này không cho nó vào Nam Châu Lý nữa.

[00:45:58] Sau này nơi đây không gọi là Nam Châu Lý nữa.

[00:46:00] Đúng đó, gọi là Phương Tạ Lý hoặc Tạ Phương Lý thì hay hơn.

[00:46:03] Gọi là ngõ nhà họ Tạ là hay nhất.

[00:46:07] Sao thế? Em nói sai gì à?

[00:46:09] Thiên Tuệ!

[00:46:10] Sao em lại là người không có chút lòng thông cảm nào vậy?

[00:46:13] Cẩm Khôn nói đúng.

[00:46:15] Em không hề xứng.

[00:46:16] Làm người chứng giám lời thề cho chúng tôi, em không xứng!

[00:46:27] Gia Tuấn, đi mua muối đi.

[00:46:29] Không đi, con không đi.

[00:46:32] Hầy, giận dữ thế.

[00:46:34] Được, đợi mẹ về rồi xử lý con.

[00:46:40] Thưa cô, lần này cô đến mua hay đến đổi?

[00:46:43] Ông chủ của chúng tôi đeo không hợp, muốn đổi một cái khác.

[00:46:47] Cái này đã đeo rồi, không đổi được. Cầm về đi.

[00:46:50] Ông chủ, xin ông đó.

[00:46:51] Nếu cô mua thêm một cái nữa, tôi có thể giảm giá.

[00:46:54] Giảm 30%, được không? Ưu đãi cho cô đó.

[00:47:06] Cảm ơn ông chủ, lấy cái này.

[00:47:11] Hà tất phải khắt khe với phụ nữ như vậy.

[00:47:12] Ôi, không phải tôi keo kiệt.

[00:47:14] Ông chủ người Tây đó quá keo kiệt.

[00:47:16] Ông ta đã đeo cà vạt mấy lần rồi lại sai người đến đổi.

[00:47:20] Đi thong thả, tôi thối tiền cho cô.

[00:47:49] Cô Mạch.

[00:47:51] Chào cô Mạch.

[00:47:54] Chào anh Tạ.

[00:47:56] Cô đang về Sa Diện à? Chúng ta đi cùng nhau nhé.

[00:47:59] Anh đi trước đi, tôi còn có việc.

[00:48:02] Còn phải đi đổi cà vạt nữa sao?

[00:48:05] Sao anh biết?

[00:48:08] Lúc nãy tôi cũng ở trong đó.

[00:48:09] Cô không để ý đến tôi.

[00:48:11] Ông chủ bắt tôi phải đi đổi.

[00:48:12] Vì không đổi được nên tôi mua một cái để thay thế.

[00:48:19] Nếu cô không phiền,

[00:48:21] thì cứ lấy cái này về đối phó đi, tôi vừa mới mua.

[00:48:24] Không cần đâu.

[00:48:27] Cô Mạch, xin đừng hiểu lầm.

[00:48:29] Tôi tuyệt đối không có nửa điểm ý khinh mạn.

[00:48:31] Chỉ là thấy cô... Đừng phiền phức nữa.

[00:48:35] Không phiền phức, hôm khác đến chuộc lại là được rồi.

[00:48:38] Cảm ơn ý tốt của anh. Tạm biệt.

[00:48:45] Cô Mạch, xin đợi một chút.

[00:48:47] Cô Mạch.

[00:48:49] Cô Mạch.

[00:48:51] Tôi có chuyện rất quan trọng muốn nói với cô.

[00:48:54] Xin cô một chút thời gian, được không?

[00:48:57] Chuyện quan trọng gì, anh nói đi.

[00:49:02] Cô Mạch, Mạch Quỳnh có nói cho cô biết

[00:49:04] đã xảy ra chuyện gì không?

[00:49:06] Cô ấy không chịu nói.

[00:49:07] Tôi nghĩ chắc chắn là chuyện không hay.

[00:49:14] Hôm nay tôi mạo muội làm phiền cô,

[00:49:16] là muốn nhờ cô giúp một việc.

[00:49:18] Giúp đỡ? Tôi có thể giúp anh việc gì?

[00:49:27] Thứ bên trong này rất quan trọng.

[00:49:29] Tôi muốn nhờ cô giữ hộ.

[00:49:33] Tại sao anh lại tin tôi?

[00:49:37] Tôi cũng không biết tại sao.

[00:49:40] Chỉ cảm thấy cô rất đáng tin cậy.

[00:49:53] Sao cô không hỏi một tiếng

[00:49:55] bên trong này để cái gì?

[00:49:57] Thấy anh trịnh trọng như vậy, chắc chắn là chuyện hệ trọng.

[00:50:00] Chuyện không nên biết, tôi không hỏi.

[00:50:04] Cô quả thật rất khác biệt.

[00:50:08] Cô Mạch,

[00:50:10] tôi dùng một lý do có vẻ gượng ép

[00:50:12] để mời cô ra ngoài uống cà phê,

[00:50:14] trông có vẻ rất tự cho là đúng,

[00:50:16] hoặc có thể nói là hơi tùy tiện.

[00:50:18] Nhưng chuyện này rất quan trọng.

[00:50:19] Bây giờ tôi lại không thể giải thích.

[00:50:21] Vậy nên chỉ có thể xin cô tha lỗi.

[00:50:25] Tôi hiểu được sự thành ý của anh.

[00:50:26] Tôi tên Mạch Kỳ, là nhân viên trực tổng đài của cục điện thoại Sa Diện.

[00:50:30] Mạch Kỳ.

[00:50:32] Tôi sinh ra ở bệnh viện của nhà thờ,

[00:50:33] là do sơ đặt tên.

[00:50:38] Thảo nào.

[00:50:40] Tôi làm ở Liên hiệp Lao công Sa Diện,

[00:50:41] phụ trách các vấn đề về quyền lợi của công nhân người Hoa.

[00:50:43] Nếu ông chủ của cô có khấu trừ lương của cô,

[00:50:46] hoặc có hành vi khác xâm phạm quyền lợi của cô,

[00:50:48] cô có thể đến chỗ tôi để khiếu nại.

[00:50:50] Thế ông ấy cứ bắt tôi đi đổi cà vạt, có thể khiếu nại không?

[00:50:53] Đương nhiên. Cô muốn khiếu nại không?

[00:50:55] Với học vấn thấp như tôi,

[00:50:58]

[00:51:01] Tôi không khiếu nại đâu.

[00:51:27] Sáng sớm đã bảo Gia Khánh đi mua rồi,

[00:51:29] cả ngày không thấy nó về.

[00:51:31] Ngày mai tôi trả chị.

[00:51:33] Một chút muối, mượn trả gì chứ.

[00:51:37] Chuyện hồi sáng em đừng để trong lòng.

[00:51:39] Chị thật sự không cố ý.

[00:51:41] Để lát nữa chị cùng Gia Tuấn, Gia Nghi đến xin lỗi.

[00:51:43] Gia Tuấn nó không hiểu chuyện, em không trách nó là tốt rồi.

[00:51:46] Đâu có, Gia Tuấn với Cẩm Khôn,

[00:51:49] ngủ chung một giường bao nhiêu năm rồi,

[00:51:50] hai đứa nó trong lòng chị đều quan trọng như nhau.

[00:51:55] Em gái, em vừa nói Gia Khánh sáng sớm đi mua muối,

[00:51:59] đến giờ vẫn chưa về?

[00:52:01] Đúng vậy, nên tôi mới...

[00:52:04] Đừng lo, sẽ không có chuyện gì đâu. Về nấu cơm đi.

[00:52:07] Thôi, vậy tôi đi trước nhé.

[00:52:12] Không đúng, Gia Khánh đi mua muối.

[00:52:16] Cả một ngày trời, muối gì cũng phải mua về rồi chứ.

[00:52:19] Chắc chắn là xảy ra chuyện rồi.

[00:52:21] Mẹ, con buồn ngủ rồi, về ngủ đây.

[00:52:24] Cẩm Khôn, hôm nay đừng qua nhà họ Phương ngủ nữa.

[00:52:26] Con ngủ ở chỗ mẹ đi.

[00:52:29] Mẹ, mẹ sao vậy? Sợ đến hồ đồ rồi à?

[00:52:31] Con đã dọn về nhà ở rồi.

[00:52:34] Ồ, may quá, may quá, con dọn về rồi.

[00:52:37] Khó khăn lắm mới có một cái giường của mình,

[00:52:38] mẹ còn không cho người ta ngủ trên giường của mình à?

[00:52:41] Con về đây.

[00:52:44] Đi đi.

[00:53:21] Mẹ, anh hai về chưa?

[00:53:23] Gia Tuấn, mẹ đã bảo con đừng đi chân đất mà.

[00:53:26] Cẩn thận cảm lạnh, lên lầu mang vào đi.

[00:53:28] Cái thằng Gia Khánh này, thật càng ngày càng không ra thể thống gì.

[00:53:31] Mua một ít muối mà cũng đi cả nửa ngày không thấy bóng dáng.

[00:53:34] Chắc là anh hai.

[00:53:36] Anh hai!

[00:53:38] Cẩm Khôn, sao cậu lại bị đuổi ra nữa rồi?

[00:53:41] Không phải, đột nhiên mình ngủ một mình một giường,

[00:53:44] không quen lắm, mình qua đây chen chúc với cậu tiếp.

[00:53:47] Mau vào đi, mau vào đi.

[00:53:49] Cậu nói cậu không quen, mình cũng không quen.

[00:53:52] Tối nay chúng ta có thể nói chuyện cho đã.

[00:53:55] Lần này chắc là anh hai, anh hai!

[00:54:00] Anh cả, mẹ ơi, anh cả về rồi.

[00:54:02] Phát lương rồi, mẹ.

[00:54:03] Về rồi à.

[00:54:05] Đây là tiền. Còn cơm không ạ?

[00:54:07] Có, mẹ đi hâm cho con.

[00:54:08] Không cần hâm đâu, con ăn tạm vài miếng là được rồi.

[00:54:10] Biết rồi.

[00:54:11] Hai đứa sao còn chưa ngủ?

[00:54:12] Ngày mai không phải đi học cái thứ sách vở vớ vẩn đó à?

[00:54:14] Anh cả, con và Cẩm Khôn đã tốt nghiệp rồi.

[00:54:16] Đúng, tốt nghiệp rồi.

[00:54:17] Tốt nghiệp rồi à, tốt. Theo ba học nghề gò đồng đi,

[00:54:19] còn tốt hơn nhiều so với đọc mấy thứ sách vở đó.

[00:54:22] Cẩm Khôn, nếu cậu đến nhà máy sợi để tiếp quản công việc của ba cậu,

[00:54:25] tôi còn phải gọi cậu một tiếng ông chủ Lương đó.

[00:54:29] Anh đừng mỉa mai tôi, tôi có là gì đâu.

[00:54:31] Biết là tốt. Nhà họ Lương các người,

[00:54:33] từ trên xuống dưới không có ai ra gì cả.

[00:54:35] Gia Sinh!

[00:54:38] Hai đứa đi ngủ đi nhé, ngủ đi.

[00:54:41] À phải rồi, Gia Nghi, con cũng đi ngủ đi.

[00:54:44] Vâng. Anh, vậy anh ăn từ từ nhé.

[00:54:54] Gia Sinh. Ừm.

[00:54:55] Con về đúng lúc lắm.

[00:54:56] Mẹ đang có chuyện muốn bàn với con đây.

[00:54:58] Mẹ nói đi ạ.

[00:55:04] Cẩm Khôn, anh cả mình tính vậy đó,

[00:55:06] cậu đừng để ý.

[00:55:08] Sao lại để ý chứ, mình quen lâu rồi.

[00:55:12] Lạ thật,

[00:55:14] anh hai đến giờ vẫn chưa về.

[00:55:17] Cậu không cần lo đâu,

[00:55:18] tối qua anh ấy cũng không về mà.

[00:55:20] Nhưng hôm nay anh ấy đi mua muối.

[00:55:23] Anh hai tuy lông bông, nhưng chuyện mẹ giao cho,

[00:55:26] anh ấy vẫn rất để tâm.

[00:55:27] Có gì mà phải bàn?

[00:55:29] Tiền lương của con ngoài ăn uống ra đều nộp về hết rồi,

[00:55:31] mẹ bảo con lấy tiền ở đâu ra?

[00:55:33] Chúng ta vốn không phải nhà cao cửa rộng,

[00:55:35] của hồi môn nhiều thì có thể vẻ vang lên được sao?

[00:55:40] Thôi thôi, vẫn là để ba con đi mượn vậy.

[00:55:43] Mượn, mượn, chỉ biết mượn thôi.

[00:55:46] Bao nhiêu năm nay để nuôi ba đứa nó ăn học,

[00:55:47] họ hàng bạn bè đều bị ba mẹ mượn hết rồi.

[00:55:49] Bây giờ vì trèo cao còn muốn mượn nữa,

[00:55:52] sau này lấy gì mà trả?

[00:55:54] Tiệm bán đồ đồng chứ không phải đồ vàng.

[00:55:56] Tôi ở nhà máy sợi họ Lương kiếm được cũng không phải nén bạc.

[00:56:00] Tôi phải đi hỏi xem,

[00:56:01] Tạ Thiên Hữu đó rốt cuộc là muốn người hay muốn của hồi môn?

[00:56:04] Con đừng đi mà.

[00:56:06] Mẹ xin con, đừng đi.

[00:56:07] Anh, anh đừng nói nữa.

[00:56:10] Em không gả nữa là được chứ gì.

[00:56:13] Xem con làm gì kìa.

[00:56:15] Anh cả, anh đừng nói chị hai nữa.

[00:56:18] Con không đi học nữa, sau này con nuôi gia đình.

[00:56:20] Mày đọc mấy cái thứ vớ vẩn đó mà ăn được à?

[00:56:21] Cút về phòng ngủ đi!

[00:56:24] Cẩm Khôn, cậu làm gì vậy?

[00:56:25] Tôi về nhà ngủ, tôi có giường của mình rồi.

[00:56:29] Cẩm Khôn!

[00:56:34] Xem con kìa.

[00:56:37] Cẩm Khôn, cậu đừng giận nữa.

[00:56:38] Anh cả mình cũng chỉ là lo lắng,

[00:56:40] không phải nhắm vào cậu đâu.

[00:56:41] Gia Tuấn, mình không giận anh cả cậu.

[00:56:43] Mình giận Tạ Thiên Hữu.

[00:56:45] Anh Gia Sinh nói đúng.

[00:56:47] Tạ Thiên Hữu đó rốt cuộc muốn chị Gia Nghi

[00:56:49] hay là cưới của hồi môn?

[00:56:50] Nhà họ Tạ giàu có như vậy rồi,

[00:56:52] còn cần tiền để làm gì?

[00:56:54] Mình thấy đây chắc chắn không phải là anh Thiên Hữu...

[00:56:56] Đừng biện minh cho anh ta nữa.

[00:56:58] Miệng thì cứ luôn mồm nói chuyện đại sự,

[00:57:01] lẽ nào để người mình yêu chịu ấm ức,

[00:57:03] đây không phải là đại sự sao?

[00:57:05] Lúc nào cũng tỏ ra vẻ cao cao tại thượng,

[00:57:08] tỏ ra vẻ người đi giáo hóa,

[00:57:09] anh ta rốt cuộc đã làm gì?

[00:57:13] Cậu không phải cũng rất sùng bái anh Thiên Hữu sao?

[00:57:14] Đó là trước đây.

[00:57:16] Bây giờ mình đã nhìn thấu anh ta rồi.

[00:57:18] Kẻ ngụy quân tử lời nói và hành động không đi đôi.

[00:57:19] Cẩm Khôn, cậu không thể nói vậy được.

[00:57:21] Anh Thiên Hữu chắc chắn có nỗi khổ riêng.

[00:57:24] Đạo bất đồng, bất tương vi mưu.

[00:57:40] Nói thật đi!

[00:57:41] Không có ai khác, đều là một mình tôi làm.

[00:57:44] Không liên quan đến người khác.

[00:57:46] Còn mẹ nó cứng miệng!

[00:58:04] Anh cả, nó chết rồi.

[00:58:08] Nó nói không liên quan, vậy tức là có liên quan.

[00:58:12] Bốn đứa đều phải đi cùng A Long.

[00:58:14] Không thiếu một đứa nào.

[00:58:25] Tôi tính sổ xong sẽ qua ngủ, em đi trước đi.

[00:58:31] Cẩm Khôn đã về rồi,

[00:58:32] cô còn làm bộ mặt đưa đám làm gì?

[00:58:35] Lão gia!

[00:58:37] Cô...

[00:58:38] Xin ông hãy cứu Cẩm Khôn!

[00:58:41] Cẩm Khôn sao rồi?

[00:58:43] Cẩm Khôn... Cẩm Khôn nó giết người rồi!

[00:59:11] Cẩm Khôn!

[00:59:12] Cẩm Khôn!

[00:59:17] Ba.

[00:59:18] Ba, sổ sách gì mà phải con đi đòi ạ?

[00:59:20] Con có biết gì đâu.

[00:59:21] Không biết thì học, cứ coi như là đi về quê chơi.

[00:59:24] Về quê chơi vui lắm.

[00:59:26] Cẩm Khôn, con nghe đây, đến nơi rồi,

[00:59:28] lập tức đưa thư cho ông Lê.

[00:59:30] Không có người đến đón con thì không được về.

[00:59:32] Nhớ chưa? Ừm.

[00:59:33] Mau đi đi! Mẹ!

[00:59:34] Mau đi đi! Mẹ!

[00:59:34] Đi đường cẩn thận nhé. Đi từ từ thôi.

[00:59:41] Đúng là mầm họa.

[00:59:43] Toàn là con ngoan bà nuôi đó.

[00:59:46] Nếu Cẩm Khôn cứ ở nhà,

[00:59:48] sao có thể xảy ra chuyện này?

[00:59:59] Anh hai mau chạy đi! Mau chạy, anh hai! Mau!

[01:00:02] Anh hai!

[01:00:17] Gia Khánh!

[01:00:21] Anh hai!

[01:00:27] Thiên Tuệ, anh Thiên Hữu có ở nhà không?

[01:00:28] Không.

[01:00:29] Vậy còn Thiên Hào?

[01:00:29] Không.

[01:00:31] Anh Thiên Hữu! Thiên Hào! Anh Thiên Hữu!

[01:00:33] Đừng ồn nữa, bà chủ vừa mới ngủ.

[01:00:35] Cậu cả không có ở nhà, tối qua không về.

[01:00:38] Không về? Vậy Thiên Hào đâu?

[01:00:41] Cậu hai trời chưa sáng đã đi rồi.

[01:00:43] Đi rồi? Cậu ấy đi đâu?

[01:00:45] Không biết, dù sao hai ngày nay

[01:00:46] cậu hai lúc nào cũng đi sớm về khuya.

[01:00:53] Ai cho mày cãi tao.

[01:00:54] Không cho mày vào nhà đấy.

[01:00:55] A Phát, cảm ơn cậu đã giúp tôi chặn nó.

[01:00:57] Thưa cô, những gì tôi nói đều là thật.

[01:00:59] Cậu cả tối qua cả đêm không về,

[01:01:01] bà chủ đang vì chuyện này mà tức giận.

[01:01:05] Cẩm Khôn à?

[01:01:07] Cẩm Khôn đi Hồng Kông mừng thọ cha nuôi của nó rồi.

[01:01:10] Tối qua đi rồi. Có chuyện gì vậy?

[01:01:14] Cũng không có chuyện gì.

[01:01:15] Vậy khi nào nó về ạ?

[01:01:19] Vậy thì khó nói, có lẽ ba năm ngày,

[01:01:22] cũng có thể ở một năm nửa năm.

[01:01:24] Mừng thọ mà cần ở lâu vậy sao?

[01:01:26] Thôi được rồi, tôi còn nhiều việc lắm.

[01:01:28] A Thái, A Thái, đóng cửa.

[01:01:40] Cẩm Khôn cũng không có ở đây.

[01:01:42] Em lên lầu xem rồi, anh cả và Thiên Hào thật sự không có ở đây.

[01:01:45] Anh tìm họ có chuyện gì vậy?

[01:01:49] Này, tôi đang nói chuyện với anh đó, sao không trả lời?

[01:01:53] Cái người này...

[01:01:55] Anh có gì hay ho đâu chứ.

[01:01:57] Không nói chuyện với tôi, tôi cũng không nói chuyện với anh.

[01:02:25] Đây là thông báo của Hội nghị Liên tịch Tỉnh-Cảng.

[01:02:26] Chủ tịch Ôn bảo anh xem ngay.

[01:02:28] Được, cảm ơn.

[01:02:32] Anh Thiên Hữu.

[01:02:33] Gia Tuấn, là Gia Nghi bảo em đến đúng không?

[01:02:36] Hôm qua anh thực sự không có thời gian.

[01:02:38] Lát nữa em đến Bạch Thái Lai,

[01:02:39] lấy những món đồ trang sức này.

[01:02:41] Về nói với chị em,

[01:02:42] mấy ngày nay anh thực sự rất bận.

[01:02:44]

[01:02:46] cứ để em ấy bàn với mẹ anh mà làm.

[01:02:48] Bạch Thái Lai, em biết ở đâu không?

[01:02:51] Em biết, nhưng...

[01:02:53] Thư ký Tạ, công nhân nhà máy nước,

[01:03:13] Gia Tuấn, em chưa đi sao?

[01:03:15] Không phải chị em bảo em đến, là Gia Khánh mất tích rồi.

[01:03:20] Lại mất tích?

[01:03:22] Nhưng lần này khác. Mẹ em bảo anh ấy đi mua muối,

[01:03:25] nhưng từ hôm qua đi,

[01:03:26] đến giờ vẫn chưa về.

[01:03:32] Tôi đang xem đây, ngài nói đi.

[01:03:41] Được rồi, tôi biết rồi. Em mau về đi.

[01:03:44] Vâng, vâng.

[01:03:46] Tôi rất đồng tình với quan điểm của ngài.

[01:03:49] Được, được, tôi biết rồi.

[01:03:58] Làm gì, làm gì?

[01:04:00] Thiếu gia, chính là đi đường này.

[01:04:15] À phải rồi, bác Lê, về chuyện đòi nợ,

[01:04:17] cháu không biết gì cả, bác phải dạy cháu nhiều hơn.

[01:04:19] À phải rồi, trong thư viết gì vậy ạ?

[01:04:21] Chuyện đòi nợ, cậu đừng vội.

[01:04:23] Cứ yên tâm ở lại chơi vài ngày đã.

[01:04:28] A Kim, thay hết chăn nệm ở phòng phía đông đi.

[01:04:31] Quét dọn kỹ góc giường, đừng để có sâu bọ, rệp.

[01:04:34] Cẩm Khôn thiếu gia quý giá lắm đó. Vâng ạ.

[01:05:38] Em tha lỗi cho anh đi, Thiên Tuệ. Anh thật sự đã sai rồi.

[01:05:41] Anh biết anh đã sai rồi.

[01:05:44] Anh thật sự đã sai rồi.

[01:05:45] Thiên Tuệ, em nói gì với anh đi.

[01:05:48] Anh thật sự đã sai.

[01:05:50] Cẩm Khôn, cậu thật không ra dáng anh em.

[01:05:56] Anh Gia Khánh,

[01:05:57] nỗi bất an trong lòng tôi,

[01:05:57] cuối cùng đã trở thành hiện thực đẫm máu.

[01:06:00] Anh Gia Khánh mất tích đã trở về.

[01:06:02] Chỉ là đã trở thành một cái xác treo trên cây đa.

[01:06:11] Thiên Hữu.

[01:06:12] Chủ tịch Ôn.

[01:06:12] Có chuyện gì mà gấp vậy?

[01:06:14] Nhà dượng hai tôi có chút chuyện,

[01:06:17] tôi phải về ngay một chuyến.

[01:06:18] Vậy mau đi đi.

[01:06:20] Cần giúp gì cứ nói. Vâng.

[01:06:26] Cử một người đến nhà cậu ấy xem.

[01:06:28] Tuyệt đối không được làm ầm lên.

[01:06:30] Vâng ạ.

[01:06:34] Cậu mau về quê đón Cẩm Khôn rồi ra bến tàu.

[01:06:38] Lên tàu đi Thượng Hải, càng nhanh càng tốt.

[01:06:40] Lão gia, ngài cứ yên tâm.

[01:06:42] Tôi bảo đảm ngày mai giờ này,

[01:06:43] Cẩm Khôn thiếu gia sẽ ở trên tàu đi Thượng Hải.

[01:06:45] Mau đi đi, đừng kinh động người trong ngõ.

[01:06:47] Gà chó tôi cũng không kinh động.

[01:06:51] Lão gia, Cẩm Khôn không sao chứ ạ?

[01:06:54] Có sao hay không sao cũng đều là do cái đồ ngu ngốc cô

[01:06:57] nghe ngóng ra phiền phức.

[01:07:00] Khóc cái gì mà khóc?

[01:07:02] Muốn khóc tang thì cút sang nhà họ Phương mà khóc.

[01:07:04] Đánh chết mày! Đánh chết mày! Đánh chết mày!

[01:07:06] Có chừa không? Có chừa không?

[01:07:08] Dượng hai, dượng hai!

[01:07:08] Cậu đừng kéo tôi.

[01:07:09] Dượng hai, không phải lỗi của Gia Tuấn, dượng đừng đánh nữa.

[01:07:11] Dượng hai, qua đây, qua đây, dượng hai.

[01:07:13] Dượng nghe con nói, dượng hai.

[01:07:16] Bây giờ không phải lúc trách mắng Gia Tuấn.

[01:07:18] Xin dượng đừng đánh nữa.

[01:07:19] Nếu dượng cứ phải như vậy mới hả giận,

[01:07:21] dượng đánh con đi.

[01:07:29] Gia Tuấn, mau đứng dậy.

[01:07:30] Cậu đừng đụng vào tôi!

[01:07:33] Gia Tuấn, tôi biết trong lòng cậu rất buồn.

[01:07:35] Nhưng cậu cứ quỳ như vậy, Gia Khánh có thể sống lại không?

[01:07:38] Nghe lời, mau đứng dậy.

[01:07:40] Anh Thiên Hữu, em luôn rất tin tưởng anh.

[01:07:44] Anh đã nói với em,

[01:07:45] anh hai sẽ không sao đâu.

[01:07:51] Gia Tuấn! Gia Tuấn! Em đi đâu vậy?

[01:07:57] Gia Tuấn, em đi đâu vậy?

[01:08:01] Gia Tuấn! Gia Tuấn, em đứng lại! Gia Tuấn!

[01:08:03] Em định làm gì?

[01:08:04] Anh cả, anh đừng cản em. Em muốn trả thù cho anh hai.

[01:08:06] Em muốn giết hắn!

[01:08:07] Giết, giết, em có thể giết ai?

[01:08:09] Đưa cái rìu đây cho anh! Đưa đây!

[01:08:17] Tạ Thiên Hữu, chính anh đã nói sẽ không xảy ra chuyện gì.

[01:08:20] Bây giờ anh còn gì để nói không?

[01:08:22] Gia Sinh, cậu bình tĩnh, nghe tôi nói.

[01:08:24] Tôi đã nói, nhưng...

[01:08:27] Nhưng tôi đã quá sơ suất.

[01:08:29] Sơ suất? Một chữ "sơ suất" của anh, em trai tôi mất rồi.

[01:08:33] Anh đi nói với Gia Khánh đi.

[01:08:34] Anh đi đi!

[01:08:35] Gia Sinh, cậu bình tĩnh. Tôi đến sở cảnh sát ngay đây.

[01:08:38] Anh bớt cái trò chết tiệt đó đi!

[01:08:40] Nếu không phải vì nó, em tôi không chết được.

[01:08:42] Cậu cả Phương! Cậu Phương!

[01:08:43] Bà chủ ngất xỉu rồi, cậu mau vào xem bà ấy đi.

[01:08:45] Sao vậy? Cậu hai cậu ấy...

[01:08:54] Chú Trung, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?

[01:08:56] Bên trong loạn như nồi cháo rồi,

[01:08:57] cô đừng vào thêm loạn nữa.

[01:08:59] Chú Trung.

[01:09:02] Mẹ!

[01:09:04] Nhanh lên! Mau đi gọi bác sĩ! Mau!

[01:09:06] Thưa cậu cả, cái này tìm thấy trên bàn trong phòng cậu.

[01:09:11] Anh cả, em đi tìm cuộc sống mới đây. Thiên Hào.

[01:09:16] Lão gia! Lão gia!

[01:09:18] Xem ra Tạ Thiên Hào cũng gặp chuyện rồi.

[01:09:21] Chúng ta phải làm sao đây?

[01:09:22] Làm sao cái gì? Liên quan quái gì đến chúng ta!

[01:09:28] Lương Quý Nguyên, lão khốn kiếp!

[01:09:30] Tại sao ông nghe được tin mà không nói một tiếng nào?

[01:09:33] Ông tưởng đưa Cẩm Khôn đến Hồng Kông là có thể trốn được sao?

[01:09:36] Ông nằm mơ đi! Ông ra đây cho tôi!

[01:09:39] Đợi Cẩm Khôn bên kia lên tàu,

[01:09:42] chúng ta mau chóng dọn nhà.

[01:09:44] Cái ngõ này không ở được nữa rồi.

[01:09:46] Muốn chết thì cùng chết!

[01:09:49] Ông mở cửa ra!

[01:09:50] Anh cả!

[01:09:51] Anh cả, đều là tai họa do em gây ra.

[01:09:54] Không liên quan đến nhà họ Lương.

[01:09:55] Anh muốn đánh thì đánh em đi.

[01:09:56] Cút!

[01:09:58] Mở cửa! Lương Quý Nguyên!

[01:10:17] Thám trưởng Lô, phiền anh vào thông báo một tiếng.

[01:10:20] Cứ nói tôi thật sự có việc gấp.

[01:10:23] Thật sự không được.

[01:10:25] Cục trưởng đang có một cuộc họp rất quan trọng.

[01:10:27] Không ai được vào.

[01:10:33] Được thôi, nếu ông ấy bận như vậy,

[01:10:35] tôi sẽ không làm phiền nữa.

[01:10:36] Nhưng phiền anh chuyển lời với ông ấy,

[01:10:38] hôm nay là tôi đến tìm ông ấy,

[01:10:40] hôm khác sẽ là ông ấy đến cầu xin tôi.

[01:10:44] Anh yên tâm, tôi nhất định sẽ chuyển lời.

[01:10:53] Cậu ta thật sự nói vậy sao?

[01:10:56] Thưa cục trưởng, đúng là nói như vậy.

[01:10:59] Hiện nay thế lực của họ không nhỏ,

[01:11:01] hơn nữa còn có chuyện đó,

[01:11:03] thực ra ngài nên gặp cậu ta.

[01:11:05] Thế lực cái quái gì.

[01:11:08] Chuyện đó đã qua lâu rồi, hơn nữa chết không có đối chứng.

[01:11:12] Đừng nói là cậu ta,

[01:11:14] ngay cả người đứng đầu công nhân Tỉnh-Cảng đích thân đến,

[01:11:17] cũng có thể làm gì được tôi?

[01:11:19] Tạ Thiên Hữu đó thật sự coi cái mũ

[01:11:22] tổng thư ký của mình là quan trọng lắm sao.

[01:11:23] Lão tử đây đếch thèm để ý đến nó.

[01:11:32] Mau đến Bộ Tư lệnh Cảnh vệ Đông Sơn.

[01:11:34] Vâng.

[01:11:53] Chuyện gì kinh động đến ông Đỗ phải đích thân xuống đây vậy?

[01:11:57] Thiếu gia đâu?

[01:11:58] Thiếu gia ở đây.

[01:11:59] Bức thư lão gia mang đến,

[01:12:00] bảo tôi trông chừng cậu ấy, không cho cậu ấy vào thành.

[01:12:02] Rốt cuộc là chuyện gì vậy?

[01:12:03] Đừng hỏi nhiều nữa.

[01:12:04] Mau thu dọn đồ đạc cho thiếu gia,

[01:12:05] bảo cậu ấy mau đi theo tôi.

[01:12:07] Đi theo ông? Ông nghe đi.

[01:12:11] Mở cửa!

[01:12:12] Không mở cửa nữa tôi sẽ đốt nhà đó.

[01:12:18] Bác Lê!

[01:12:20] Tại sao lại nhốt cháu lại?

[01:12:24] Mở cửa!

[01:12:27] Sao lại ra nông nỗi này?

[01:12:29] Thiếu gia ở một hai ngày thấy không ổn,

[01:12:31] cứ đòi về.

[01:12:32] Tôi không còn cách nào khác, đành phải nhốt cậu ấy lại.

[01:12:35] Lần này phiền phức rồi.

[01:12:37] Lão gia còn bảo tôi trong đêm

[01:12:38] đưa thiếu gia đi Thượng Hải nữa.

[01:12:39] Ngay cả bạc cũng đã chuẩn bị sẵn rồi.

[01:12:41] Cậu ấy chắc chắn sẽ không về theo ông.

[01:12:43] Hay là ông trói cậu ấy lại,

[01:12:45] hoặc là ông cứ chuốc say cậu ấy đi.

[01:12:48] Thiên Hữu, những gì con nói là thật sao?

[01:12:52] Mẹ, đương nhiên là thật.

[01:12:54] Con sẽ không lấy tính mạng của Thiên Hào ra đùa đâu.

[01:12:57] Mẹ cứ nằm xuống nghỉ ngơi cho khỏe đi.

[01:13:04] Ba.

[01:13:15] Thiên Hữu, lúc nãy con đang an ủi mẹ con hay là...

[01:13:19] Ba, Thiên Hào thật sự ở trong Trường Võ bị.

[01:13:23] Hôm đó con thấy tờ giấy nó để lại,

[01:13:25] trong lòng con cũng hơi lo lắng.

[01:13:27] Sau đó con đột nhiên nhớ ra,

[01:13:29] những lời nó thường hay nói muốn bỏ bút theo nghiệp võ.

[01:13:32] Con liền đến Đông Sơn tìm một người

[01:13:33] bạn học đại học của con có quan hệ rất tốt trong quân đội.

[01:13:36] Mất khá nhiều công sức,

[01:13:37] mới tra được danh sách học viên mới của Trường Võ bị.

[01:13:42] Thiên Hào đã đến báo danh vào sáng sớm hôm qua.

[01:13:44] Vậy nếu con đã tìm thấy nó,

[01:13:46] tại sao con không đưa nó về?

[01:13:48] Ba, ba thật là hồ đồ.

[01:13:51] Bây giờ ở nhà an toàn hay ở đó an toàn hơn?

[01:13:54] Đúng, đúng, vẫn là con nghĩ chu toàn.

[01:13:59] Vậy bây giờ phải làm sao?

[01:14:01]

[01:14:05] Trước tiên lo liệu tang sự của Gia Khánh đã.

[01:14:07] Chuyện sau này con sẽ nghĩ cách.

[01:14:09] Ngoài ra, tạm thời đừng

[01:14:11] nói cho dượng và họ biết tung tích của Thiên Hào.

[01:14:13] Cứ nói là nó mất tích, tìm khắp nơi không thấy.

[01:14:16] Ngay cả Thiên Tuệ cũng đừng nói.

[01:14:43] Thiên Hữu, anh đến rồi.

[01:14:46] Ngồi đi.

[01:14:51] Dượng hai.

[01:14:52] Gia Sinh.

[01:14:56] Số tiền này là ba tôi bảo tôi mang đến,

[01:14:59] trước tiên cứ lo liệu tang sự đi.

[01:15:06] Thiên Hữu, như vậy không được.

[01:15:08] Sao chúng tôi có thể nhận tiền của dượng được.

[01:15:11] Tấm lòng của dượng chúng tôi nhận rồi, số tiền này...

[01:15:12] Gia Nghi, đã lúc nào rồi,

[01:15:15] còn nói những lời này.

[01:15:16] Để Gia Khánh được an nghỉ là quan trọng.

[01:15:22] Dì hai sao rồi ạ?

[01:15:25] Vừa từ bệnh viện về,

[01:15:26] uống một ít thuốc an thần,

[01:15:28] không có chuyện gì lớn đâu, yên tâm đi.

[01:15:30] Vậy thì tốt rồi.

[01:15:36] Dượng hai, Gia Sinh, tôi đi đây.

[01:15:53] Thiên Hữu.

[01:15:56] Anh đừng quá để ý đến Gia Sinh.

[01:15:58] Anh ấy vì quá đau lòng thôi.

[01:16:01] Gia Nghi,

[01:16:03] chuyện này thực sự là do tôi quá sơ suất.

[01:16:06] Là tôi đã hại Gia Khánh.

[01:16:09] Anh đừng nói vậy, chuyện đã thế rồi,

[01:16:12] anh đừng tự trách mình quá.

[01:16:17] Gia Nghi, anh thật sự muốn sớm một chút đến chỗ em...

[01:16:21] Nhưng bây giờ mọi chuyện hỗn loạn,

[01:16:23] hay là đợi chuyện của Gia Khánh giải quyết xong rồi...

[01:16:27] Thiên Hữu, em nghe anh, anh cứ quyết định là được.

[01:16:32] Em biết,

[01:16:33] trong lòng anh là sự an nguy của cả Nam Châu Lý.

[01:16:38] Em chỉ hy vọng tất cả chúng ta đều có thể vượt qua kiếp nạn này.

[01:16:45] Gia Nghi,

[01:16:46] trong lòng anh, em đã sớm là vợ của anh rồi.

[01:17:16] Anh họ Gia Tuấn.

[01:17:18] Anh định trả thù cho Gia Khánh và Thiên Hào sao?

[01:17:27] Thiên Hào, có lẽ cậu ấy không sao.

[01:17:32] Có lẽ không sao?

[01:17:34] Thiên Tuệ, em biết tung tích của Thiên Hào, đúng không?

[01:17:37] Không, không, cậu ấy ở đâu em không biết.

[01:17:39] Nhưng Thiên Hào đã từng nói với em,

[01:17:41] cậu ấy muốn tốt nghiệp là rời khỏi nhà,

[01:17:44] bắt đầu một cuộc sống hoàn toàn mới.

[01:17:46] Em nghĩ mấy hôm trước cậu ấy đi sớm về khuya,

[01:17:48] có lẽ là đang chuẩn bị trước khi đi.

[01:17:55] Anh họ Gia Tuấn, em không nói cho ai biết,

[01:17:58] chỉ nói cho một mình anh thôi.

[01:17:59] Xin anh đừng giận Thiên Hào nữa.

[01:18:06] Chúng ta là anh em.

[01:18:08] Cậu ấy đi tìm cuộc sống mới,

[01:18:11] tôi mừng cho cậu ấy.

[01:18:13] Em biết trong lòng anh chắc chắn rất buồn.

[01:18:16] Em cũng rất tức giận.

[01:18:18] Nếu đã định rời đi,

[01:18:20] thì sao còn phải kết bái làm gì.

[01:18:22] Nói những lời cả đời không xa cách.

[01:18:25] Cẩm Khôn còn đáng ghét hơn, quả là phản bội.

[01:18:27] Đừng nói nữa.

[01:18:31] Thiên Tuệ, em về nhà đi.

[01:18:34] Kể những gì Thiên Hào nói cho họ nghe,

[01:18:36] để họ khỏi lo lắng. Đi đi.

[01:18:52] Thiên Tuệ, Gia Tuấn biết rồi sao?

[01:18:55] Biết rồi ạ.

[01:18:55] Chính anh ấy bảo em về

[01:18:57] nói sự thật cho mọi người.

[01:18:59] Ôi, cái thằng Thiên Hào này cũng thật quá đáng.

[01:19:03] Thậm chí không nói một tiếng nào,

[01:19:04] đã chạy đi tìm cuộc sống mới gì đó.

[01:19:06] Khiến mọi người một phen hú vía.

[01:19:08] Ba, bây giờ tốt rồi.

[01:19:11] Nếu đã biết tung tích của Thiên Hào,

[01:19:12] ba cũng không cần lo lắng nữa.

[01:19:14] Phải, không sao là tốt rồi.

[01:19:17] Như vậy tôi cũng yên tâm rồi.

[01:19:25] Anh cả, em thấy Thiên Hào làm không đúng.

[01:19:27] Lúc này cậu ấy nên ở lại Nam Châu Lý,

[01:19:29] ở bên cạnh Gia Tuấn,

[01:19:31] chứ không phải viện cớ nói đi tìm cuộc sống mới

[01:19:33] để giấu mình đi.

[01:19:35] Đây là hành vi của kẻ hèn nhát.

[01:19:37] Thiên Tuệ, Thiên Hào không phải đang lẩn trốn.

[01:19:40] Cậu ấy cũng không biết sẽ xảy ra chuyện như vậy.

[01:19:43] Dù không biết,

[01:19:44] cũng không nên không nói một lời mà đi.

[01:19:46] Đây là sự phản bội tình bạn, phản bội lời thề.

[01:19:50] Gia Tuấn bây giờ rất buồn.

[01:19:52] Sự phản bội của Cẩm Khôn và Thiên Hào

[01:19:54] còn khiến anh ấy buồn hơn cả cái chết của Gia Khánh.

[01:19:56] Anh cả, anh đi khuyên anh ấy đi.

[02:00:01] Được, Gia Tuấn bên đó anh sẽ đi nói với nó.

[02:00:04] Thiên Tuệ, có một số chuyện em không hiểu rõ lắm,

[02:00:07] thì đừng tùy tiện chỉ trích.

[02:00:08] Không phải đâu, anh cả.

[02:00:10] Thiên Tuệ, hôm nay đã xảy ra quá nhiều chuyện rồi,

[02:00:12] ngủ sớm đi.

[02:00:17] Còn là người chứng giám anh em kết bái nữa chứ.

[02:00:19] Sao có thể như vậy?

[02:00:21] Quá đáng.

[02:00:24] Ông Đỗ, tôi đây là đang nói đùa đó.

[02:00:27] Tôi đâu có coi lời ông là đùa.

[02:00:28] Ý kiến này của ông không tồi.

[02:00:29] Lão gia sẽ không trách tội đâu. Mau vào đi.

[02:00:45] Ô, sao nhiều đồ ăn ngon vậy?

[02:00:47] Tôi đang đói đây.

[02:00:50] Đây là gì vậy?

[02:00:54] Ô, thiếu gia dậy rồi à.

[02:00:57] Mấy ngày nay thật sự chăm sóc không chu đáo,

[02:00:59] nào, hôm nay tôi uống với cậu vài ly.

[02:01:03] Bác Lê, sao đột nhiên lại nghĩ đến uống rượu với cháu vậy?

[02:01:06] Trong nhà có người đến à?

[02:01:08] Không, không phải.

[02:01:09] Là lão gia và dì hai

[02:01:10] dặn tôi phải chăm sóc tốt cho thiếu gia.

[02:01:12] Nào, tôi rót rượu cho cậu, uống một ly.

[02:01:14] Chỉ có hai chúng ta uống thì buồn quá.

[02:01:16] Gọi người ở ngoài kia vào đây cho cháu.

[02:01:20] Đi đi, đi đi.

[02:01:23] Ông Đỗ, thiếu gia mời ông vào.

[02:01:28] Thiếu gia, thiếu gia, tôi cũng vừa mới đến,

[02:01:30] cả người đầy bụi, không dám vào.

[02:01:33] Đỗ Phát, ông lặn lội đến đây,

[02:01:35] có phải trong nhà xảy ra chuyện lớn rồi không?

[02:01:37] Không có chuyện gì lớn cả.

[02:01:38] Chỉ là... chỉ là bên Thượng Hải có một món nợ khó đòi.

[02:01:42] Lão gia và dì hai nói,

[02:01:43] chỉ cần thiếu gia ra mặt là chắc chắn sẽ giải quyết được.

[02:01:46] Thế nên mới sai tôi đến đây đi cùng thiếu gia một chuyến đến Thượng Hải.

[02:01:49] Đi Thượng Hải à?

[02:01:50] Phải, đi Thượng Hải.

[02:01:52] Nhà họ Phương có ai chết vậy?

[02:01:54] Không có ai cả. Thiếu gia đừng đoán bừa.

[02:01:59] Là Gia Khánh, hay là Gia Tuấn?

[02:02:03] Phương Gia Khánh.

[02:02:05] Phương Gia Khánh à.

[02:02:06] Phương Gia Khánh xảy ra chuyện rồi.

[02:02:08] Chuyện của nhà họ Phương liên quan đến tôi,

[02:02:10] chúng ta còn ăn cơm uống rượu gì nữa?

[02:02:11] Mau thu dọn đồ đạc đi Thượng Hải thôi.

[02:02:13] Bác Lê, mau chuẩn bị xe cho thiếu gia.

[02:02:16] Mở cửa! Mở cửa!

[02:02:19] Gia Tuấn, đừng giận, là Thiên Tuệ đây.

[02:02:21] Mọi người lo lắng cho anh mới làm vậy.

[02:02:23] Em bảo họ mở cửa cho anh. Mở ra!

[02:02:29] Mọi người không có ở đây, em không có chìa khóa.

[02:02:32] Thiên Tuệ, anh xin em, mở cửa ra được không?

[02:02:35] Gia Tuấn, anh đừng lo, em không đi đâu cả.

[02:02:38] Ở đây với anh, được không?

[02:02:39] Anh không cần em ở cùng.

[02:02:41] Nếu em không giúp anh mở cửa,

[02:02:42] thì em đi đi.

[02:02:48] Này!

[02:03:15] Thiên Hào!

[02:03:18] Gia Tuấn, mình về rồi.

[02:03:20] Vừa nghe tin là mình vội về ngay.

[02:03:21] Cậu rốt cuộc đã đi đâu?

[02:03:23] Mình sợ nhà ngăn cản,

[02:03:24] nên đã lén đăng ký tham gia Trường Võ bị Việt Quân.

[02:03:28] Định sau khi mặc quân phục,

[02:03:30] cho các cậu một bất ngờ, không ngờ...

[02:03:35] Gia Tuấn, mình không nên vắng mặt vào lúc quan trọng này.

[02:03:39] Mình sai rồi, cậu mắng mình đi.

[02:03:42] Không, cậu cứ mắng mình thật nặng đi.

[02:03:44] Mình đã hiểu lầm cậu.

[02:03:46] Nếu là mình cũng sẽ hiểu lầm thôi.

[02:03:49] Gia Tuấn, chúng ta đi tìm Cẩm Khôn.

[02:03:52] Dù thế nào cũng phải trả thù cho anh Khánh.

[02:03:55] Thôi bỏ đi, nó đã đi Hồng Kông học làm ăn rồi.

[02:03:59] Nó đi Hồng Kông rồi à?

[02:04:00] Khi nào?

[02:04:01] Hôm qua, trời chưa sáng.

[02:04:03] Mình nghe dì hai nhà họ Lương nói.

[02:04:06] Tên khốn kiếp bội tín bội nghĩa này!

[02:04:08] Nó chắc chắn nghe được tin nên đã trốn đi rồi.

[02:04:11] Tạ Thiên Hào!

[02:04:13] Hay lắm nhé, nói xấu sau lưng người khác.

[02:04:15] Cẩn thận miệng mọc đầy mụn nhọt đấy.

[02:04:16] Cẩm Khôn!

[02:04:22] Tiểu thư, tiểu thư, cô định làm gì?

[02:04:24] Ai chọc giận cô vậy?

[02:04:32] Gia Tuấn! Anh ở đâu? Gia Tuấn!

[02:04:37] Lão gia!

[02:04:39] Lão gia, Phương Gia Tuấn cũng mất tích rồi.

[02:04:42] Liên quan quái gì đến chúng ta!

[02:04:44] E là Cẩm Khôn lúc này đã sắp qua Chu Sơn rồi.

[02:04:46] Đồ đạc đã thu dọn xong hết chưa?

[02:04:48] Tôi đi thu dọn.

[02:04:49] Lão gia, thật sự phải dọn đi sao?

[02:04:51] Đương nhiên là phải dọn, cô còn muốn ở đây chờ chết à?

[02:04:54] Đã thu dọn xong hết chưa? Mau đi đi


 0 Komentari sort   Poredaj po