Tiếp theo

(AI-sub) Trịnh Hoà Hạ Tây Dương tập 8 - La Gia Lương, Đường Quốc Cường

0 Lượt xem· 08/12/25
ai_sub_studio
ai_sub_studio
Người theo dõi
0

Phụ đề được dịch bằng AI, cần bạn góp sức hoàn thiện. Liên hệ tham gia tại Facebook: https://www.facebook.com/profi....le.php?id=1000678863 -------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- Trịnh Hoà Hạ Tây Dương (2009): Hành Trình Lịch Sử Vượt Biển Của Hạm Đội Nhà Minh <br>Bộ phim xoay quanh nhân vật lịch sử có thật – thái giám Trịnh Hòa (do ngôi sao TVB La Gia Lương thủ vai). Dưới mệnh lệnh của hoàng đế Minh Thành Tổ - Chu Đệ (Đường Quốc Cường), Trịnh Hòa đã dẫn đầu một hạm đội lớn nhất thế giới thời bấy giờ thực hiện 7 chuyến hải trình vĩ đại đến &quot;Tây Dương&quot; (vùng biển Ấn Độ Dương và xa hơn nữa).

Xem nhiều hơn

[00:00:06] Bẩm Hoàng Thượng, lão thần biết vì sao các vị không nói lời nào.

[00:00:12] Khi Tiên Hoàng còn tại vị,

[00:00:14] trước sau có năm vị văn võ đại thần,

[00:00:17] vì thẳng thắn can gián mà chọc giận thiên nhan.

[00:00:21] Ngay tại đại điện này đã bị đình trượng thảm khốc,

[00:00:25] gãy xương nát thịt bị khiêng ra ngoài.

[00:00:28] Nay máu tươi trên mặt đất đã không còn,

[00:00:31] nhưng thiên uy của Tiên Hoàng vẫn còn đó.

[00:00:36] Lòng sợ hãi của các quan vẫn chưa tan.

[00:00:52] Các ái khanh, chuyện mà các khanh đã trải qua,

[00:00:55] trẫm cũng từng trải qua.

[00:01:06] Bày tỏ lời thề trước triều đình.

[00:01:11] Tất cả chính sách tàn khốc từ thời Thái Tổ,

[00:01:13] luật lệ hà khắc, hình pháp nghiêm ngặt, nhất loạt bãi bỏ.

[00:01:16] Trẫm muốn lấy nhân làm gốc, lấy đức trị nước.

[00:01:23] Trẫm muốn khởi xướng chính sách cải cách

[00:01:25] kết hợp khoan dung và nghiêm khắc, ân uy tương xứng.

[00:01:28] Ý nghĩa sâu xa của việc trẫm đổi niên hiệu thành Kiến Văn

[00:01:31] chính là muốn chấm dứt chính sách trọng võ khinh văn.

[00:01:34] Xây dựng một triều đại văn trị tươi tốt,

[00:01:37] hoằng dương thiên đạo, khai sáng thịnh thế.

[00:01:41] Từ nay trở đi,

[00:01:42] các ái khanh bất luận dâng lời gì, tâu kế sách gì,

[00:01:47] dù được chấp thuận hay từ chối, đều vô tội.

[00:01:56] Hoàng Thượng một lời nói đáng giá ngàn vàng,

[00:01:58] thật là cái may của Đại Minh, cái may của bề tôi,

[00:02:01] cái may của chúng sinh thiên hạ.

[00:02:04] Các vị ái khanh, vậy hãy thẳng thắn bàn việc chính sự đi.

[00:02:10] Bệ hạ, thần Giải Tấn có việc muốn khởi tấu.

[00:02:15] Ngươi là...

[00:02:17]

[00:02:20] Giải ái khanh, mời nói.

[00:02:22] Việc Hoàng Thượng vừa nói về khoan dung và nghiêm khắc tương xứng

[00:02:25] quả thực là chính sách đổi mới để loại bỏ cái cũ, thiết lập cái mới.

[00:02:28] Nhưng khoan dung không thể tách rời nghiêm khắc, nghiêm khắc là để khoan dung.

[00:02:33] Thế nào là khoan dung? Thần cho rằng chính là phải cắt giảm và kiềm chế các tông phiên,

[00:02:37] bảo vệ hoàng quyền.

[00:02:38] Từ thời Tần Hán đến nay, mối họa phiên trấn, sử sách vẫn không ngừng ghi chép.

[00:02:41] Nay lại càng nghiêm trọng hơn.

[00:02:44] Bốn phía đông, tây, nam, bắc của triều đình

[00:02:46] bị bao vây bởi Yến Vương, Ninh Vương, Sở Vương,

[00:02:48] Tề Vương, Tương Vương, Ngô Vương.

[00:02:51] Họ là hoàng thúc,

[00:02:52] binh nhiều quyền lớn, hùng cứ một phương.

[00:02:54] Bề ngoài là triều đình ra lệnh cho thiên hạ,

[00:02:57] kiềm chế các phiên vương.

[00:02:58] Nhưng thực tế là các phiên vương ngày càng lớn mạnh,

[00:03:01] triều đình nguy như trứng chồng.

[00:03:03] Thần mỗi lần nghĩ đến đây lại thấy kinh hãi.

[00:03:08] Vì vậy, phiên trấn không triệt, đất nước sẽ không có ngày yên.

[00:03:12] Lời của Giải đại nhân có thể nói là sâu sắc.

[00:03:16] Thần khấu xin Hoàng Thượng dùng thủ đoạn sấm sét

[00:03:19] nhanh chóng cắt giảm phiên trấn,

[00:03:20] thu toàn bộ binh mã trong thiên hạ về cho triều đình,

[00:03:24] để phòng họa từ khi chưa xảy ra.

[00:03:26] Thần phụ nghị.

[00:03:28] Thần xin phụ nghị.

[00:03:31] Bệ hạ mới lên ngôi, nên thi hành nhân chính,

[00:03:34] không nên tiến hành chinh phạt lớn.

[00:03:36] Chuyện triệt phiên vẫn cần phải từ từ tính toán.

[00:03:41] Đã là mối họa sau này, thì nên trừ sớm.

[00:03:43] Do dự nhìn trước ngó sau chỉ là tự trói mình,

[00:03:45] cuối cùng sẽ thành thế lớn không thể dẹp được.

[00:03:48] Nhân chính chưa thi hành đã tiến hành sát phạt,

[00:03:50] trái với đạo của thánh quân.

[00:03:52] Được rồi, được rồi, đừng tranh cãi nữa.

[00:03:58] Các vị ái khanh, trẫm mới lên ngôi,

[00:04:02] sao... sao có thể bất kính với các hoàng thúc chứ?

[00:04:04] Hoàng Thượng, khi cần quyết không quyết, ngược lại sẽ bị loạn.

[00:04:07] Lòng nhân của đàn bà ắt sẽ gây hại cho thiên hạ!

[00:04:10] Thôi, thôi!

[00:04:12] Hoàng Thượng!

[00:04:13] Chuyện triệt phiên cứ bàn đến đây thôi.

[00:04:16] Triều đình mới lập, trăm công ngàn việc,

[00:04:19] vẫn nên nhanh chóng bàn về việc cứu trợ thiên tai, vỗ về dân chúng,

[00:04:21] giảm nhẹ lao dịch, thuế má.

[00:04:28] Về kinh bôn tang chắc chắn là một tai họa.

[00:04:32]

[00:04:35] Trăm điều thiện hiếu đứng đầu. Sợ chết mà không đi,

[00:04:39] sao có thể xứng với ơn dưỡng dục của Phụ hoàng.

[00:04:41] Bây giờ đâu phải lúc làm tròn đạo hiếu?

[00:04:43] Đây rõ ràng là tự chui đầu vào lưới mà.

[00:04:45] Không đi chính là bất kính với Phụ hoàng,

[00:04:47] ngược lại còn để người trong thiên hạ chê cười.

[00:04:49] Phụ vương, vậy hãy để nhi thần đi thay người.

[00:04:51] Đại hiếu không trọn, Phụ hoàng dưới suối vàng không yên,

[00:04:54] càng không phải là việc bổn vương nên làm.

[00:04:57] Cao Sí, Mã Hòa, đi!

[00:04:59] Vâng.

[00:05:00] Vương gia.

[00:05:01] Yên tâm đi.

[00:05:03] Ta nghĩ chúng không dám làm gì ta đâu.

[00:05:06] Vương gia!

[00:05:11] Điện hạ.

[00:05:12] Các tướng sĩ hộ vệ mạt tướng đã chọn

[00:05:13] đã tập hợp sẵn sàng, xin vương gia chỉ thị.

[00:05:15] Đại tang của Phụ hoàng định vào ngày mùng 9 tháng này.

[00:05:18] Chúng ta phải đến bến Phổ Khẩu trên sông Trường Giang trước ngày mùng 7.

[00:05:22]

[00:05:24] Truyền Cao Sí dẫn kỵ binh đi trước ba mươi dặm.

[00:05:27] Trương Ngọc dẫn bộ binh đi cùng bổn vương.

[00:05:29] Mỗi ngày khi đóng trại thì hợp quân lại.

[00:05:32] Tuân lệnh.

[00:05:33] Xuất phát!

[00:06:01] Mẹ, có chuyện rồi!

[00:06:04] Sao vậy? Mau nói!

[00:06:05] Mật thư từ kinh thành. Mang đến đây.

[00:06:11] Đưa cho ta. Mau đưa cho ta!

[00:06:13] Chu Doãn Văn quả nhiên không có ý tốt.

[00:06:18] Người đâu! Triệu tập người ngựa cho ta!

[00:06:25] Đại sư, ngài nói có nên đuổi Vương gia về không?

[00:06:28] Vương gia trước khi đi đã nói hết lời rồi,

[00:06:32] ý chí rất kiên định, ai có thể thay đổi?

[00:06:35] Cho dù lão nạp có đến khuyên can cũng vô ích.

[00:06:38] Vậy phải làm sao đây?

[00:06:39] Vương phi, vương phi, đại sự không hay rồi.

[00:06:42] Nhị vương tử đã điểm năm ngàn tinh kỵ đuổi theo vương gia rồi.

[00:06:44] Cậu ấy muốn bảo vệ điện hạ đến kinh sư,

[00:06:45] tìm Hoàng Thượng tính sổ.

[00:06:46] Đuổi theo! Mau đuổi Nhị vương tử về!

[00:06:49] Có kịp không ạ?

[00:06:50] Không kịp cũng phải đuổi.

[00:06:52] Đây là đang đoạt mạng của vương gia.

[00:06:54] Bà nghĩ xem, trên đời này làm gì có chuyện

[00:06:55] dẫn theo năm ngàn thiết kỵ đi bôn tang?

[00:06:59] Đây chính là mưu phản mà!

[00:07:00] Đây là đẩy Yến Vương điện hạ vào miệng cọp.

[00:07:05] Trời ơi!

[00:07:10] Nhị vương tử!

[00:07:12] Nhị vương tử!

[00:07:16] Nhị vương tử!

[00:07:21] Nhị vương tử!

[00:07:24] Nhị vương tử!

[00:07:25] Vương phi có lệnh, bảo cậu lập tức quay về.

[00:07:27] Ngươi nói gì?

[00:07:28] Vương phi có lệnh, bảo cậu lập tức quay về.

[00:07:29] Không được đuổi theo Yến Vương điện hạ.

[00:07:31] Nói bậy!

[00:07:33] Ta đi cứu cha ta,

[00:07:34] ngươi lại nói mẹ ta không cho ta đi.

[00:07:37] Thằng nhãi nhà ngươi có ý đồ gì? Cút!

[00:07:40] Nhị vương tử! Nhị vương tử!

[00:07:50] Xưa Nghiêu Thuấn thi hành nhân chính mà thiên hạ thái bình,

[00:07:56] thiên hạ thái bình mà thành thiên cổ.

[00:07:58] Hoàng Thượng...

[00:08:00] Hoàng Thượng! Chu Đệ phụng chỉ về kinh.

[00:08:02] Hay lắm! Thái sư nói rất hay!

[00:08:05] Hoàng Thượng, Chu Đệ sắp đến Phổ Khẩu rồi.

[00:08:09] Sau lưng ông ta còn giấu năm ngàn tinh binh.

[00:08:19] Bẩm thế tử, phía trước là trấn Phổ Khẩu ven sông.

[00:08:22] Chúng ta có nên tạm dừng lại,

[00:08:23] vào trấn chờ không?

[00:08:26] Trấn Phổ Khẩu thuộc vùng phòng thủ kinh sư,

[00:08:28] theo thông lệ sẽ có quân triều đình đồn trú.

[00:08:30] Nếu quân ta chờ ở ngoài trấn

[00:08:32] có lẽ sẽ thích hợp hơn.

[00:08:33] Quan viên đồn trú ở Phổ Khẩu là ai?

[00:08:35] Thường là một vị chỉ huy sứ.

[00:08:39] Đúng là có chút kỳ lạ.

[00:08:41] Lẽ ra ông ta phải ra khỏi trấn để đón bổn thế tử chứ.

[00:08:44] Đi xem sao.

[00:09:06] Các người muốn làm gì?

[00:09:08] Qua sông.

[00:09:09] Qua sông làm gì?

[00:09:10] Để đưa tang Tiên Hoàng.

[00:09:12] Xem ra các ngươi là thuộc hạ của Yến Vương.

[00:09:15] Trưởng tử của vương gia là Chu Cao Sí, phụng mệnh vương gia đi trước.

[00:09:19] Ngươi mau mau nhường đường, rồi mở cổng, chuẩn bị thuyền,

[00:09:22] đón phụ vương ta qua sông. Nghe thấy chưa?

[00:09:24] Lời của công tử, bổn tướng đã nghe.

[00:09:27] Bây giờ mời trưởng công tử nghe cho rõ.

[00:09:30] Các ngươi dừng lại ở đây.

[00:09:31] Quân Yến lập tức trở về Bắc Bình.

[00:09:36] Ngươi chỉ là một chỉ huy sứ nhỏ nhoi mà dám cản đường.

[00:09:38] Nghe đây, mau tránh đường cho ta!

[00:09:40] Nếu không, bổn chức sẽ phá cổng đấy!

[00:09:44] Đại vương tử, người này không phải chỉ huy sứ.

[00:09:46] Ông ta là Trấn Nam tướng quân Thiết Bình.

[00:09:49] Tướng quân Thiết Bình?

[00:09:51] Kỳ lạ thật, trưởng công tử không nhận ra bổn tướng,

[00:09:55] người hầu của trưởng công tử lại nhận ra bổn tướng.

[00:10:06] Thiết đại tướng quân cát tường.

[00:10:10] Ngươi không phải là... là tiểu tịnh sinh đó sao?

[00:10:14] Vâng.

[00:10:16] Nhờ ơn Thiết đại tướng quân ban cho, trở thành thái giám.

[00:10:19] Bây giờ tôi đang phục vụ cho Yến Vương.

[00:10:21] Chúc mừng nhé. Vậy ngươi mau về bẩm báo với Yến Vương,

[00:10:24] bảo ông ta lập tức trở về Bắc Bình.

[00:10:27] Tại hạ không hiểu.

[00:10:28] Yến Vương về kinh bôn tang,

[00:10:30] vì sao tướng quân lại ngăn cản? Xin tướng quân giải thích rõ.

[00:10:34] Rèn luyện thành kẻ miệng lưỡi sắc bén nhỉ.

[00:10:36] Người có thể ngăn cản Yến Vương đương nhiên là Hoàng Thượng hiện tại.

[00:10:40] Hoàng Thượng có chỉ, các phiên vương ở lại nơi đóng quân để làm tròn chữ hiếu,

[00:10:43] không được về kinh bôn tang.

[00:10:44] Thật kỳ lạ.

[00:10:45] Thánh Thượng vừa mới hạ chỉ bảo vương gia về kinh bôn tang,

[00:10:48] sao mới mấy ngày đã thay đổi rồi?

[00:10:51] Bổn tướng chỉ nhận thánh chỉ.

[00:10:53] Thánh Thượng lệnh cho ta canh giữ cổng Phổ Khẩu,

[00:10:55] những chuyện khác bổn tướng không hỏi đến.

[00:10:57] Thiết Bình, phụ vương ta sắp đến rồi.

[00:11:01] Ngươi mau mở cổng đón tiếp.

[00:11:02] Những chuyện khác đợi chúng ta vào thành rồi nói.

[00:11:05] Bổn tướng đã nói, không được vào thành!

[00:11:08] Đây còn là lãnh thổ của Đại Minh không?

[00:11:10] Ngươi còn là thần tử của Đại Minh không?

[00:11:12] Dám chặn Yến Vương ngoài thành!

[00:11:13] Bất kể vương gia nào,

[00:11:14] đều phải tuân theo luật lệ của Đại Minh.

[00:11:18] Nghe đây, bổn chức hôm nay nhất định phải vào thành!

[00:11:21] Thằng nhãi!

[00:11:23] Khi Thiết gia gia của ngươi theo Tiên Hoàng chinh chiến,

[00:11:25] ngươi còn chưa ra khỏi bụng mẹ đâu.

[00:11:26] Biết điều thì lui về.

[00:11:27] Không biết điều,

[00:11:28] đừng trách Thiết gia gia của ngươi không nể tình.

[00:11:35] Giết!

[00:11:37] .

[00:11:38] Chặn chúng lại! Chặn chúng lại!

[00:11:40] Mau xông lên!

[00:11:41] Đến đây, thằng nhãi!

[00:11:48] Dừng tay! Dừng tay!

[00:11:53] Lui ra! Lui ra!

[00:11:58] Yến Vương đến rồi! Yến Vương đến rồi!

[00:12:01] Dừng tay!

[00:12:10] Phụ vương!

[00:12:13] Tại sao lại động thủ?

[00:12:19] Điện hạ, tướng quân Thiết Bình không cho quân Yến vào cửa ải.

[00:12:22] Công tử vì thế mà tranh cãi với ông ta.

[00:12:30] Sao con lại đến đây?

[00:12:32] Con đến để hộ giá cho phụ vương.

[00:12:34] Không ngờ lại gặp phải

[00:12:35] lũ chó giữ cửa có mắt như mù này.

[00:12:37] Người đợi một lát,

[00:12:38] để con đi xử lý lão già này.

[00:12:39] Câm miệng! Về doanh trại ta sẽ tính sổ với con!

[00:12:53] Thiết đại tướng quân, đã lâu không gặp.

[00:12:57] Mạt tướng Thiết Bình bái kiến Yến Vương điện hạ.

[00:13:00] Cao Hú, còn không mau xin lỗi Thiết đại tướng quân!

[00:13:03] Con... Phụ vương...

[00:13:20] Mạt tướng, đã đắc tội.

[00:13:21] Không dám, không dám, công tử mời đứng dậy.

[00:13:26] Thiết Bình à, Tiên Hoàng đã băng hà,

[00:13:28] ngày kia triều đình sẽ cử hành đại tang.

[00:13:30] Ta thân là hoàng tử, đặc biệt đến đây bôn tang,

[00:13:34] tại sao lại chặn chúng ta ở đây?

[00:13:36] Bẩm Yến Vương, Hoàng Thượng có chỉ,

[00:13:38] tất cả các phiên vương ở lại nơi đóng quân để làm tròn chữ hiếu,

[00:13:41] không được về kinh bôn tang.

[00:13:43] Đại tang của Tiên Hoàng,

[00:13:44] hoàng tử lại không thể đến trước linh cữu bái lạy,

[00:13:47] thiên hạ có đạo lý như vậy sao?

[00:13:49] Mạt tướng nhận được nghiêm chỉ,

[00:13:50] thân là thần tử, thực sự là bất đắc dĩ.

[00:13:52] Đây gọi là chỉ gì?

[00:13:53] Ta thấy là gian thần giả chiếu chỉ, làm loạn triều chính,

[00:13:56] ly gián tình thân hoàng gia của ta.

[00:13:59] Mạt tướng không dám.

[00:14:01] Đời này mạt tướng chỉ biết phụng mệnh chinh chiến,

[00:14:03] chưa bao giờ can dự chính sự.

[00:14:05] Yến Vương, xin cho phép mạt tướng nói một câu thật lòng.

[00:14:09] Nói đi.

[00:14:11] Nếu Yến Vương là Hoàng Thượng hiện nay,

[00:14:14] mạt tướng tuyệt đối trung thành với Yến Vương.

[00:14:17] Nhưng nay Hoàng Thái Tôn đã lên ngôi,

[00:14:19] mạt tướng chỉ có thể trung thành với Hoàng Thượng hiện tại.

[00:14:23] Nói hay lắm! Hay lắm!

[00:14:26] Thiết đại tướng quân, ta không trách ngươi.

[00:14:29] Nhưng ngươi nghe đây, bổn vương nhất định phải vào Phổ Khẩu.

[00:14:33] Không chỉ vào Phổ Khẩu,

[00:14:34] bổn vương còn muốn từ Phổ Khẩu qua sông, về kinh bôn tang.

[00:14:37] Không được!

[00:14:41] Trừ khi bước qua xác của mạt tướng.

[00:14:57] Thiết đại tướng quân,

[00:14:58] vừa rồi ngài đã nói lời thật lòng với Yến Vương,

[00:15:00] bây giờ ngài có thể cho phép tại hạ nói một câu thật lòng không?

[00:15:02] Nói đi.

[00:15:04] Yến Vương từ nơi xa ngàn dặm đến đây để bôn tang cho Tiên Đế.

[00:15:08] Lúc này người đã đến bờ sông,

[00:15:10] Thiết đại tướng quân nên mời Yến Vương vào

[00:15:11] trấn Phổ Khẩu, dùng trà rượu tiếp đãi.

[00:15:16] Đồng thời cử người phi báo về triều đình, sau đó sẽ định đoạt.

[00:15:23] Như vậy,

[00:15:25]

[00:15:28] cũng không trái chỉ lệnh.

[00:15:33] Nói hay lắm! Mở cổng!

[00:15:36] Yến Vương, mời.

[00:15:57] Phụ vương!

[00:15:59] Phụ vương, phụ vương người đừng đánh nữa.

[00:16:01] Phụ vương, đừng đánh nữa, phụ vương.

[00:16:03] Nhị đệ cũng là một lòng hiếu thảo mà.

[00:16:05] Ai cho con mang binh đến?

[00:16:07] Con muốn người khác nói phụ vương muốn mưu phản sao?

[00:16:09] Phụ vương, người...

[00:16:10] Cho dù là mưu phản,

[00:16:11] con cũng không thể để Chu Doãn Văn hại người.

[00:16:14] Hỗn xược!

[00:16:16] Điện hạ!

[00:16:17] Điện hạ! Điện hạ!

[00:16:18] Phụ vương!

[00:16:19] Nhi thần cho rằng vẫn nên về Bắc Bình thì hơn.

[00:16:21] Phụ vương không thể tự chui đầu vào lưới ạ.

[00:16:23] Đúng vậy, chúng ta đánh qua đi.

[00:16:25] Đến kinh sư rồi tìm Chu Doãn Văn lý luận.

[00:16:29] Có Thiết Bình ở đây,

[00:16:31] chúng ta căn bản không thể qua được sông Trường Giang.

[00:16:36] Bệ hạ,

[00:16:37] không thể do dự không quyết, thả hổ về rừng nữa.

[00:16:40] Nếu để Chu Đệ vào,

[00:16:42] năm ngàn thiết kỵ của ông ta dù dũng mãnh thế nào,

[00:16:44] cũng không địch lại mấy vạn đại quân.

[00:16:46] Chắc chắn sẽ là bắt rùa trong chum.

[00:16:49] Hơn nữa, mang quân đi bôn tang chính là mưu phản,

[00:16:52] vừa hay lấy cớ này để triệt ông ta,

[00:16:55] trừ hậu họa mãi mãi.

[00:16:57] Nhưng Chu Đệ là Tứ thúc của trẫm.

[00:17:00] Hoàng Thượng nhân hậu như vậy, thần xin hiến một kế nữa.

[00:17:06] Hoàng Thượng có thể soạn một nghiêm chỉ nữa,

[00:17:09] lệnh cho các phiên vương khác lập tức dẫn quân về đất phong,

[00:17:12] riêng Chu Đệ thì giơ cao đánh khẽ, lệnh cho một mình ông ta vào kinh.

[00:17:15] Nếu ông ta tuân chỉ,

[00:17:16] Yến Vương không còn quân Yến cũng như giao long mắc cạn,

[00:17:20] khó mà nổi mây tạo gió.

[00:17:21] Nếu ông ta không tuân chỉ, thì lòng phản nghịch đã rõ ràng,

[00:17:24] lệnh cho Thiết Bình mang đại quân

[00:17:26] tiêu diệt ông ta tại Phổ Khẩu.

[00:17:29] Nhưng Chu Đệ đến để tế linh mà.

[00:17:32] Trong thời gian quốc tang mà lại động binh đao,

[00:17:35] vậy trẫm chẳng phải sẽ mang tiếng là bạo quân sao?

[00:17:38] Vậy thì tạm thời không giết ông ta.

[00:17:41] Không động binh đao có thể tránh được cảnh máu chảy thành sông.

[00:17:45] Triều đình có thể ban ơn nuôi dưỡng ông ta,

[00:17:47] làm một vương gia thái bình cả đời.

[00:17:48] Vừa vẹn toàn danh tiếng nhân quân của Hoàng Thượng,

[00:17:51] vừa trừ được mối họa loạn nước. Bệ hạ!

[00:18:07] Phụ vương,

[00:18:08] nếu triều đình không cho chúng ta qua sông,

[00:18:10] nhi thần có thể đoạt lấy chiến thuyền của thủy sư Phổ Khẩu,

[00:18:12] dốc hết quân tang, cưỡng ép qua sông,

[00:18:14] xem triều đình dám làm gì chúng ta.

[00:18:17] Cao Sí, con thấy ý của Cao Hú thế nào?

[00:18:22] Nhi thần cho rằng không ổn.

[00:18:25] Thứ nhất, Thiết Bình trung thành với vua hiện tại.

[00:18:27] Đoạt thuyền từ tay ông ta, ắt phải động binh đao.

[00:18:30] Thứ hai, nếu cưỡng ép qua sông,

[00:18:33] sẽ là tự đưa ra cái cớ cho người khác.

[00:18:35] Những gian thần trong triều

[00:18:36] sẽ dựa vào đó để vu khống phụ vương có ý đồ thoán nghịch.

[00:18:45] Nghe thấy chưa, Cao Hú?

[00:18:47] Thực ra tình hình còn tệ hơn lời Cao Sí nói.

[00:18:50] Nếu chúng ta cưỡng ép qua sông,

[00:18:52] đại quân triều đình sẽ lấy danh nghĩa diệt giặc

[00:18:55] giết sạch chúng ta.

[00:18:57] Phải biết đây không phải là Bắc Bình,

[00:19:01] mà là dưới chân thiên tử, sông Trường Giang mênh mông.

[00:19:06] Phụ vương là đường đường Yến Vương,

[00:19:09] ngàn dặm bôn tang, đã đến bên kinh thành,

[00:19:11] lại không thể đến trước linh cữu Hoàng gia gia bái lạy.

[00:19:13] Đây... đây chẳng phải là để người trong thiên hạ chê cười sao?

[00:19:16] Nhị đệ,

[00:19:17] lời của Cao Hú tuy gay gắt,

[00:19:20] nhưng ý không sai.

[00:19:23] Ta thân là hoàng tử, đường đường Yến Vương,

[00:19:26] nếu ngay cả kinh thành của nhà họ Chu ta cũng không vào được,

[00:19:29] đó sẽ là nỗi nhục lớn, sống không bằng chết.

[00:19:34] Tiểu huynh đệ, thoáng cái đã mười mấy năm trôi qua.

[00:19:38] Ngươi lại trở thành tướng giỏi trong phủ vương.

[00:19:42] Đáng mừng, đáng mừng.

[00:19:45] Chút duyên phận này của tại hạ

[00:19:46] cũng là do đại tướng quân năm xưa để lại.

[00:19:54] Lẽ nào ngươi vẫn còn hận ta

[00:19:56] vì đã thiến ngươi lúc trước?

[00:19:58] Tại hạ đã sớm không còn lòng oán hận rồi.

[00:20:01] Đại tướng quân phụng chỉ hành sự,

[00:20:03] đối với Yến Vương là đau thương, nhưng đối với triều đình là trung thành.

[00:20:07] Hôm nay ngài xả thân chặn ở Phổ Khẩu,

[00:20:09] đủ thấy tướng quân trung thành với chủ.

[00:20:11] Sớm muộn gì cũng sẽ được tân hoàng trọng thưởng.

[00:20:17] Thằng nhãi nhà ngươi giỏi ăn nói thật.

[00:20:19] Tiểu huynh đệ à,

[00:20:21] lão phu khuyên ngươi một câu, hãy rời khỏi Yến Vương đi.

[00:20:27] Tại sao?

[00:20:28] Yến Vương bất trung với triều đình,

[00:20:30] sớm muộn gì cũng gặp họa.

[00:20:33] Dám hỏi đại tướng quân có phản bội vua hiện tại không?

[00:20:36] Tuyệt đối không.

[00:20:38] Tại hạ cũng giống như đại tướng quân,

[00:20:40] thề chết trung thành với chủ tử.

[00:20:44] Tốt, khí phách như hồng.

[00:20:49] Ta... thích cái dáng vẻ này của ngươi.

[00:20:53] Tại hạ cũng khâm phục đại tướng quân.

[00:20:56] Đại tướng quân, mời xem, có thuyền đến.

[00:21:02] Còn là một chiếc long châu của hoàng gia.

[00:21:09]

[00:21:10] A

[00:21:11] truyền Yến Vương Chu Đệ một mình vào kinh,

[00:21:14] không được dẫn theo một binh một tốt nào.

[00:21:16] Các tướng sĩ đi cùng lập tức trở về đất Yến,

[00:21:19] không được ở lại bên ngoài. Khâm thử.

[00:21:23] Thần Chu Đệ lĩnh chỉ, tạ ơn.

[00:21:38] Điện hạ, về Bắc Bình đi.

[00:21:42] Ngươi nói gì?

[00:21:44] Xin điện hạ lập tức trở về Bắc Bình.

[00:21:49] Triều đình đã quyết tâm rồi.

[00:21:51] Nếu Yến Vương lúc này không lui, sẽ không còn đường thoát.

[00:21:57] Tại sao ngươi lại nói cho ta biết những điều này?

[00:22:02] Thiết Bình theo Thái Tổ chinh chiến nửa đời người,

[00:22:05] giết chóc vô số, máu chảy thành sông.

[00:22:07] Thiết Bình biết, Thái Tổ rất trọng công đạo,

[00:22:10] ghét nhất là âm mưu.

[00:22:12] Yến Vương tài trí mưu lược, anh hùng cái thế,

[00:22:14] Thiết Bình vô cùng khâm phục.

[00:22:16] Nhưng Thiết Bình...

[00:22:18] bây giờ chỉ có thể trung thành với Hoàng Thượng hiện tại.

[00:22:25] Điện hạ,

[00:22:26] Điện hạ...

[00:22:27] đừng để lật thuyền trong mương nhỏ.

[00:22:30] Thiết Bình xin cáo từ.

[00:22:40] Phụ vương, làm sao bây giờ?

[00:22:42] Phụ vương, Thiết Bình nói sao?

[00:22:44] Vương gia, Chu Năng cho người đến báo,

[00:22:46] sau lưng chúng ta có đại quân đang di chuyển.

[00:22:49] Hoàng Thượng quyết tâm giữ ta lại bên bờ Trường Giang rồi.

[00:22:54] Điện hạ, tại hạ có một biện pháp vẹn cả đôi đường.

[00:23:02] Nói.

[00:23:03] Có thể để thế tử thay Vương gia về kinh

[00:23:05]

[00:23:07] Vương gia thì nói rằng Bắc Bình có việc khẩn,

[00:23:09] cần gấp rút trở về biên quan.

[00:23:11] Như vậy,

[00:23:12] Vương gia vừa tránh được tội kháng chỉ,

[00:23:14] cũng tránh được việc một mình đi vào chỗ hiểm.

[00:23:17] Sau khi thế tử vào kinh,

[00:23:18] điện hạ chỉ cần giữ vững được Bắc Bình,

[00:23:20] triều đình sẽ không dám làm khó thế tử.

[00:23:23] Phụ vương, Mã Hòa nói đúng.

[00:23:25] Người và Cao Hú vẫn nên về Bắc Bình trước đi.

[00:23:27] Nhi thần nguyện thay người về kinh bôn tang.

[00:23:28] Không, con và phụ vương về đi.

[00:23:30] Ta một mình đi kinh sư.

[00:23:32] Ta xem thằng nhãi Chu Doãn Văn dám làm gì ta.

[00:23:50] Cũng chỉ có thể như vậy.

[00:23:53] Hai con đều đi đi,

[00:23:55] còn có thể chăm sóc lẫn nhau.

[00:23:57] Tiểu nhân nguyện bảo vệ hai vị vương tử đến kinh sư.

[00:24:01] Liều mạng cũng phải bảo vệ hai vị vương tử bình an trở về.

[00:24:07] Mã Hòa,

[00:24:08] an nguy của Cao... Cao Hú, ngươi nhất định phải để ý.

[00:24:11] Sau đại tang,

[00:24:13] ba người các ngươi lập tức trở về Bắc Bình.

[00:24:16] Tiểu nhân nhất định sẽ không phụ sự ủy thác.

[00:24:21] Đi đi.

[00:24:58] Thần tôn tuân theo di chỉ của Hoàng gia gia,

[00:25:02] kế thừa đại bảo, noi theo sự huy hoàng của Tiên Đế,

[00:25:06] cầu cho xã tắc hưng thịnh,鞠躬尽瘁 (cung kính tận tụy),

[00:25:10] để an ủi linh hồn của Tiên Đế Hoàng gia gia trên trời.

[00:25:14] Thần tôn Chu Doãn Văn tái bái.

[00:25:38] Các ái khanh, mời bình thân.

[00:25:46] Nhị đường đệ, mau đứng dậy.

[00:25:51] Bẩm Hoàng Thượng, đại tang của Tiên Hoàng đã xong,

[00:25:56] thần và Cao Hú xin phép lập tức trở về Bắc Bình,

[00:25:59] truyền đạt tình cảm trung hiếu của Hoàng Thượng cho phụ vương biết.

[00:26:02] Mong Hoàng Thượng chấp thuận.

[00:26:04] Trẫm đã dặn dò rồi.

[00:26:06] Lát nữa, Nội đại thần Tề Thái

[00:26:09]

[00:26:15] Thần tạ ơn.

[00:26:25] Đại vương tử, Nhị vương tử.

[00:26:28] Chúng ta không thể về vương phủ được nữa rồi.

[00:26:59] Nghe đây, chúng ta có quân vụ khẩn cấp cần ra khỏi thành.

[00:27:01] Lập tức mở cửa!

[00:27:04] Các ngươi còn không mở cửa ra,

[00:27:06] cẩn thận bổn vương tử lấy mạng chó của các ngươi!

[00:27:09] Ai mà vô lý thế nhỉ?

[00:27:14] Thánh Thượng khẩu dụ,

[00:27:16] Chu Cao Sí, Chu Cao Hú,

[00:27:18] ở lại kinh thành hộ linh giữ tang cho Tiên Hoàng,

[00:27:22] để làm tròn đạo hiếu của thần tử.

[00:27:25] Tề Thái!

[00:27:25] Ngươi muốn giữ chúng ta ở kinh thành làm con tin.

[00:27:28] Thế tử nói quá lời rồi.

[00:27:30] Hai vị thân là hoàng tôn, có thể giữ linh cho Tiên Hoàng,

[00:27:33] đây là vinh hạnh biết bao.

[00:27:35] Tề Thái, ngươi làm loạn triều chính,

[00:27:37] ly gián tình cốt nhục hoàng gia.

[00:27:38] Phụ vương ta sẽ không tha cho ngươi đâu!

[00:27:40] Hai vị vương tử, mời.

[00:27:42] Mời cái đầu ngươi! Chúng ta đi!

[00:28:24] Điện hạ!

[00:28:34] Điện hạ!

[00:28:39] Tiểu nhân khấu kiến điện hạ.

[00:28:47] Cao Sí, Cao Hú...

[00:28:49] có phải bị chúng giữ lại rồi không?

[00:28:57] Phải.

[00:29:03] Hoàng Thượng bảo hai vị vương tử ở lại kinh thành

[00:29:08] để giữ linh cho Tiên Hoàng.

[00:29:12] Tiểu nhân có tội.

[00:29:14] Không thể bảo vệ tốt cho hai vị vương tử.

[00:29:22] Tiểu nhân tội đáng muôn chết.

[00:29:26] Xin chủ tử trị tội.

[00:29:32] Đứng dậy đi. Chuyện này không thể trách ngươi.

[00:29:41] Tạ ơn điện hạ. Tiểu nhân...

[00:29:45] tiểu nhân nhất định sẽ liều mạng cứu hai vị vương tử về.

[00:29:53] Đại sư, triều đình đã trở mặt với tôi rồi.

[00:29:57] Bần tăng vẫn phải chúc mừng ngài.

[00:30:02] Lời này là sao?

[00:30:04] Xin Yến Vương hãy nghĩ lại,

[00:30:06] giả như hôm đó ngài đích thân qua sông bôn tang,

[00:30:11] vậy ngài có còn quay về được không?

[00:30:13] Nếu ngài không về được,

[00:30:15] đừng nói là hai vị vương tử,

[00:30:17] cả vương phủ sẽ gặp họa diệt môn.

[00:30:21] Chỉ cần Yến Vương ngài còn sống,

[00:30:23] hai vị vương tử sẽ không nguy hiểm đến tính mạng.

[00:30:27] Yến Vương nên lập tức dâng biểu xưng thần,

[00:30:30] để tỏ lòng trung nghĩa.

[00:30:32] Cứ nói rằng,

[00:30:33] triều đình giữ lại hai vị vương tử để giữ tang cho Tiên Hoàng,

[00:30:37] đây là ân sủng của triều đình đối với thần.

[00:30:49] Thần Chu Đệ quay mặt về phía nam khấu tạ ơn vua.

[00:31:00] Hoàng Thượng xử lý hai đứa con nghịch tử,

[00:31:01] Chu Đệ sẽ không thể giả vờ như không có chuyện gì được nữa.

[00:31:04] Nếu ông ta có động tĩnh lạ,

[00:31:06] Hoàng Thượng vừa hay có thể phát binh tiêu diệt.

[00:31:08] Đây là một mũi tên trúng hai con nhạn, một công đôi việc.

[00:31:12] Yến Vương thế lớn, khó mà tiêu diệt ngay được.

[00:31:15] Chặt cây lớn, ắt phải chặt cành lá trước,

[00:31:17]

[00:31:20] Sau đó chặt ngang thân, để nó đổ sập xuống.

[00:31:24] Thần cho rằng,

[00:31:24] triều đình có thể ra tay với Chu Vương Chu Túc trước.

[00:31:27] Vương này là em ruột của Chu Đệ, từ lâu đã bất pháp.

[00:31:30] Triều đình vừa hay có thể trị tội mưu nghịch của ông ta.

[00:31:33] Bắt ông ta về kinh, bãi quan tước vị.

[00:31:36] Sau đó phế Tề Vương, Đại Vương, Tương Vương.

[00:31:38]

[00:31:44] Mở cửa! Mở cửa! Mau mở cửa!

[00:31:55] Mau đi!

[00:31:57] Phụng chỉ,

[00:31:58] Chu Vương Chu Túc ngang ngược bất pháp, âm mưu thoán nghịch.

[00:32:01] Truyền giải ông ta về kinh thành, giao cho Hình bộ nghiêm trị.

[00:32:21] Kiến Văn Đế vừa lên ngôi đã dốc sức triệt phiên.

[00:32:24] Chu Vương Chu Túc bị phế.

[00:32:27] Tề Vương Chu Phù, Đại Vương Chu Quế,

[00:32:31] Mân Vương Chu Biền lần lượt bị giáng xuống làm thường dân.

[00:32:36] Tương Vương Chu Bách chống cự bắt bớ,

[00:32:39] cả nhà tự thiêu mà chết.

[00:32:41] Mũi nhọn triệt phiên đã chĩa thẳng vào Yến Vương Chu Đệ.

[00:33:04] Sư phụ.

[00:33:07] Sao thế này? Trong phủ Yến Vương như thể lâm đại địch.

[00:33:12] Triều đình sát khí bủa vây.

[00:33:13] Mỗi lần triệt một vương gia đều hạ chỉ cho điện hạ,

[00:33:15] bảo ngài vạch trần tội trạng của các vương để tỏ ý ủng hộ.

[00:33:18] Điện hạ bây giờ tức giận đến sinh bệnh,

[00:33:20] đã nằm liệt giường hai ngày rồi.

[00:33:21] Chiêu này thật là độc ác.

[00:33:25] Cháu trai bắt chú, điện hạ mất anh em,

[00:33:29] lại còn phải ngày ngày ca ngợi triều đình.

[00:33:31] Nhưng điện hạ vừa không thể phản đối,

[00:33:33] lại không chịu tán thành.

[00:33:34] Ngài đau khổ vô cùng.

[00:33:36] Triều đình đang từ từ siết cổ Yến Vương,

[00:33:39] từng bước một bức chết Yến Vương.

[00:33:43] Sư phụ, hôm qua nhận được tin báo,

[00:33:46] triều đình đã bắt đầu giăng lưới ở Bắc Bình.

[00:33:49] Thượng tướng quân Cảnh Bỉnh Văn đóng quân ở Sơn Hải Quan,

[00:33:52] Vĩnh Thanh Tả vệ điều đến Chân Định,

[00:33:54] Vĩnh Thanh Hữu vệ điều đến Đức Châu.

[00:33:56] Quân đội từ bốn phương tám hướng,

[00:33:57] cộng lại khoảng hơn hai mươi vạn,

[00:33:58] họ đã bao vây chặt chẽ Bắc Bình,

[00:34:00] nội bất xuất, ngoại bất nhập.

[00:34:02] Nói như vậy, chỉ còn lại Bắc Bình là một tòa thành cô lập

[00:34:06] còn là địa bàn của Yến Vương.

[00:34:09] Tòa thành cô lập này không biết còn duy trì được bao lâu.

[00:34:15] Không sao, nhất thời còn chưa chết được.

[00:34:21] A Di Đà Phật, bần tăng xin thỉnh an Yến Vương.

[00:34:25] Đại sư à, mời ngồi.

[00:34:28] Mã Hòa, dâng trà. Vâng.

[00:34:31] Yến Vương, Vương phi, theo bần tăng thấy,

[00:34:36] triều đình muốn ép Yến Vương dâng biểu nhận tội tự sát.

[00:34:42] Muốn buộc tội thì đâu sợ không có cớ.

[00:34:47] Bây giờ ta cầu sống không được, cầu chết không xong.

[00:34:50] Vương gia, ngài không được nghĩ quẩn.

[00:34:53] Cao... Cao Hú

[00:34:54] bây giờ vẫn còn trong tay triều đình.

[00:34:56] Ái phi à,

[00:34:57] chính vì trong lòng ta lo lắng cho chúng nó.

[00:35:02] Vương gia, những người chúng ta cài vào các doanh trại khác,

[00:35:04] mười mấy thiên hộ đều bị bắt hết rồi.

[00:35:06] Ngươi nói gì?

[00:35:17]

[00:35:22] Chỉ có thể nhẫn nhịn, nhẫn nhịn nữa.

[00:35:24] Vương gia nên kiên cường bất khuất.

[00:35:27] Nhẫn đi.

[00:35:29] Nhẫn đến khi nhà tan cửa nát, nhẫn đến khi đầu lìa khỏi cổ.

[00:35:32] Nhẫn cho đến khi binh, mã, tiền, lương, bốn thứ đều đủ,

[00:35:35] đó chính là ngày ngẩng đầu lên được.

[00:35:41] Bẩm báo điện hạ,

[00:35:42] Trấn Nam Hầu Thiết Bình tướng quân phụng chỉ đến thăm.

[00:35:46] Vương gia, bất kể Thiết Bình nói gì,

[00:35:50] xin vương gia đừng nổi giận.

[00:35:56] Vương gia, thay y phục đến chính đường đi ạ.

[00:35:59] Không, bổn vương sẽ gặp ông ta ở đây.

[00:36:02] Vâng.

[00:36:14] Mời.

[00:36:23] Mạt tướng Thiết Bình, tham kiến Yến Vương điện hạ.

[00:36:29] Thiết Bình à, không phải ngươi đang đồn trú ở trấn Phổ Khẩu sao?

[00:36:33] Sao lại chạy đến Bắc Bình rồi?

[00:36:35] Bẩm Yến Vương, mạt tướng phụng chỉ đến thăm Yến Vương.

[00:36:39] Hoàng Thượng khẩu dụ:

[00:36:40] "Chu Công của trẫm bị bệnh, trẫm vô cùng bất an."

[00:36:43] Cái gì? Chu Công?

[00:36:47] Đúng, Chu Công.

[00:36:50] Để Hoàng Thượng bất an, để triều đình lo lắng,

[00:36:54] thần thật là tội đáng muôn chết.

[00:36:58] Hoàng Thượng còn ban không ít thuốc quý trong cung,

[00:37:00] lệnh cho mạt tướng trình lên Yến Vương.

[00:37:03] Đồ vật tôi đã mang đến rồi.

[00:37:06] Đa tạ Hoàng Thượng hậu ái.

[00:37:09] Thiết Bình à, ngươi đến Bắc Bình,

[00:37:13] chắc không phải chỉ để đưa thuốc đâu nhỉ?

[00:37:16] Chuyện này... Yến Vương thông cảm.

[00:37:19] Có chuyện gì thì cứ nói thẳng đi.

[00:37:22] Mạt tướng phụng chỉ

[00:37:24] phải điều tam vệ của phủ Yến Vương dưới quyền điện hạ

[00:37:26] toàn bộ rời khỏi Bắc Bình.

[00:37:36] Ba vệ binh mã này là do Tiên Hoàng ban cho ta,

[00:37:40] là đội quân hộ vệ tinh nhuệ nhất của Bắc Bình.

[00:37:43] Hộ quân tinh nhuệ, thiên hạ đều biết.

[00:37:45] Nhưng họ không phải là quân đội của Yến Vương,

[00:37:48] mà là quân đội của triều đình.

[00:37:49] Nhưng ba vệ binh mã này

[00:37:51] đã theo điện hạ hơn mười năm rồi.

[00:37:53] Nếu ngài cưỡng ép điều đi,

[00:37:54] e rằng sẽ gây ra loạn lạc.

[00:37:55] Tướng quân, binh biến quân sự là chuyện nhỏ, binh biến là chuyện lớn.

[00:37:59] Thiết Bình đại tướng quân, vạn nhất gây ra binh biến,

[00:38:03] thì không phải là chuyện mà ngài và tôi có thể đàn áp được.

[00:38:05] Xin triều đình hãy suy nghĩ lại.

[00:38:07] Bẩm Yến Vương, mạt tướng vì để tiếp nhận tam vệ hộ quân,

[00:38:12] đã mang theo chín vạn đại quân.

[00:38:14] Hiện đã đóng quân ở ngoại ô thành Thông Châu.

[00:38:16] Vì vậy, mạt tướng không sợ gây ra biến loạn.

[00:38:20] Yến Vương à, mạt tướng cũng là phụng chỉ làm việc.

[00:38:24] Xin Yến Vương thông cảm.

[00:38:41] Trương Ngọc.

[00:38:43] Mạt tướng có mặt, xin vương gia chỉ thị.

[00:38:49] Truyền lệnh cho tổng binh, chỉ huy sứ, thiên hộ của tam vệ,

[00:38:54] đến đại đường nghe lệnh.

[00:38:56] Vâng.

[00:39:01] Điện hạ, mạt tướng quyết không rời xa người!

[00:39:03] Mạt tướng sẽ không rời xa người!

[00:39:05] Mạt tướng quyết không rời xa người!

[00:39:10] Điện hạ, mạt tướng bị bệnh,

[00:39:12] không làm được việc này nữa.

[00:39:13] Mạt tướng nguyện vào vương phủ làm hạ nhân,

[00:39:15] phục vụ điện hạ.

[00:39:16] Điện hạ, mạt tướng cũng không làm nữa!

[00:39:18] Mạt tướng cũng nguyện làm một gia...

[00:39:29] Điện hạ, mạt tướng tạm thời xin cáo lui.

[00:39:32] Điện hạ hãy từ biệt các vị tướng quân đi.

[00:39:57] Các huynh đệ, đều đứng dậy đi.

[00:40:00] Điện hạ! Điện hạ!

[00:40:03] Điện hạ, rốt cuộc là chuyện gì vậy?

[00:40:06] Chuyện xảy ra đột ngột, bổn vương cũng không có chuẩn bị gì.

[00:40:11] Thôi thế này đi, bổn vương sẽ lấy số bạc riêng tích góp nhiều năm

[00:40:15] tặng cho các huynh đệ.

[00:40:20] Thiên hộ mỗi người năm ngàn lượng.

[00:40:23] Chỉ huy sứ mỗi người tám ngàn lượng.

[00:40:26] Tổng binh mỗi người một vạn lượng.

[00:40:28] Chút tiền nhỏ mọn, không đáng kể.

[00:40:33] Gia quyến của các ngươi, nếu muốn ở lại Bắc Bình,

[00:40:36] bổn vương nhất định sẽ chăm sóc chu đáo.

[00:40:39] Mỗi tháng sẽ gửi lương thực và bổng lộc đều đặn.

[00:40:43] Tất cả đãi ngộ

[00:40:44] đều giống như khi các ngươi còn dưới trướng bổn vương.

[00:40:46] Điện hạ! Điện hạ! Điện hạ! Điện hạ!

[00:40:51] Các huynh đệ,

[00:40:59] các ngươi ăn bổng lộc của quốc gia,

[00:41:01] tự nhiên phải nghe theo sự điều động của triều đình.

[00:41:06] Đời người ở thế, luôn có hợp có tan.

[00:41:11] Ta và các ngươi sau này gặp lại, mọi người hãy tự lo liệu.

[00:41:15] Tình nghĩa của các vị, bổn vương xin ghi nhận.

[00:41:21] Điện hạ!

[00:41:24] Điện hạ! Điện hạ! Điện hạ!


 0 Bình luận sort   Sắp xếp theo


Tiếp theo