(AI-sub) Trịnh Hoà Hạ Tây Dương tập 47 - La Gia Lương, Đường Quốc Cường
Phụ đề được dịch bằng AI, cần bạn góp sức hoàn thiện. Liên hệ tham gia tại Facebook: https://www.facebook.com/profi....le.php?id=1000678863 -------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- Trịnh Hoà Hạ Tây Dương (2009): Hành Trình Lịch Sử Vượt Biển Của Hạm Đội Nhà Minh <br>Bộ phim xoay quanh nhân vật lịch sử có thật – thái giám Trịnh Hòa (do ngôi sao TVB La Gia Lương thủ vai). Dưới mệnh lệnh của hoàng đế Minh Thành Tổ - Chu Đệ (Đường Quốc Cường), Trịnh Hòa đã dẫn đầu một hạm đội lớn nhất thế giới thời bấy giờ thực hiện 7 chuyến hải trình vĩ đại đến "Tây Dương" (vùng biển Ấn Độ Dương và xa hơn nữa).
[00:00:07] Sao trên biển lớn lại có thể lây lan dịch bệnh chứ?
[00:00:08] Toàn bộ thuyền đội đột nhiên có nhiều người phát bệnh như vậy.
[00:00:10] Trong y thư cũng không có ghi chép.
[00:00:11] Trịnh đại nhân.
[00:00:13] Khó mà chẩn đoán.
[00:00:14] Vậy thuốc men trên các thuyền có đủ không?
[00:00:17] Bệnh tình không rõ.
[00:00:18] Y quan trên các thuyền không dám tùy tiện dùng thuốc.
[00:00:20] Những loại thuốc thanh nhiệt giải độc đó,
[00:00:22] dùng rồi cũng không có tác dụng.
[00:00:24] Đã cho người bệnh uống thêm nước chưa?
[00:00:27] Bệnh này không liên quan đến việc uống nước và khô khát.
[00:00:30] Uống nước cũng không có tác dụng.
[00:00:31] Vậy còn phương diện đồ ăn thì sao?
[00:00:33] Y quan các thuyền đã thử cho người bệnh ăn thêm
[00:00:35] thịt cá và trứng gà.
[00:00:36] Nhưng vẫn không có tác dụng.
[00:00:37] Trịnh đại nhân, có chuyện không hay rồi!
[00:00:38] Có mấy huynh đệ muốn nhảy xuống biển!
[00:00:42] Có chuyện rồi! Có chuyện rồi!
[00:00:44] Đứng lại!
[00:00:47] Trịnh đại nhân.
[00:00:49] Xuống đi, mau xuống đi.
[00:00:50] Các người đang làm gì vậy?
[00:00:52] Chúng tôi không thể lây bệnh cho các huynh đệ khác.
[00:00:55] Trịnh đại nhân, ngài hãy bảo trọng nhé. Bảo trọng.
[00:00:59] Đừng mà!
[00:01:02] Đừng, đừng mà!
[00:01:50] Nam Công à, Nam Công.
[00:01:53] Trịnh đại nhân.
[00:01:54] Đừng đứng dậy, ngồi đi, mau ngồi đi.
[00:01:58] Nam Công à.
[00:02:01] Ông một mình ăn hết cả một thùng cơm lớn thế này,
[00:02:03] những người khác đâu?
[00:02:05] Đừng nhắc tới họ nữa, đều bệnh cả rồi. Thật đáng thương.
[00:02:10] Giống hệt các huynh đệ trên những thuyền khác.
[00:02:14] Đều chảy máu chân răng, thật đáng sợ.
[00:02:18] Bọn họ đều nói ở trên đất liền
[00:02:20] chưa từng thấy qua căn bệnh kỳ lạ như vậy.
[00:02:23] Phải rồi, Nam Công.
[00:02:25] Tại sao những người xung quanh phòng lái chính của ông
[00:02:26]
[00:02:28] mà chỉ có mình ông lại bình an vô sự vậy?
[00:02:33] Chắc là do tấm thân già này của tôi
[00:02:35] đã ở trên biển quá nhiều năm rồi,
[00:02:38] đến cả Diêm Vương gia cũng không muốn nhặt về nữa.
[00:02:43] Nam Công à,
[00:02:45] cơm các ông ăn hằng ngày đều giống nhau à?
[00:02:49] Cùng một cái nồi,
[00:02:50] sao có thể nấu ra món ăn khác được chứ.
[00:02:53] Vậy cái thứ màu xanh này của ông là gì?
[00:02:57] Ông nói cái này hả?
[00:02:59] Vâng.
[00:03:00] Cái này gọi là rong biển, là thứ mọc dưới biển.
[00:03:04] Vớt nó lên rồi phơi khô,
[00:03:07] ăn với cơm, thơm lắm.
[00:03:12] Tôi đi biển bao nhiêu năm nay,
[00:03:14] chỉ thích ăn thứ này.
[00:03:17] Trịnh đại nhân, ngài nếm thử xem.
[00:03:20] Được.
[00:03:21] Ngon lắm đó.
[00:03:32] Sao vậy?
[00:03:33] Tanh quá.
[00:03:34] Trịnh đại nhân, chân răng của ngài cũng đang chảy máu kìa.
[00:03:39] Thật sao?
[00:03:41] Yên tâm đi, ta không sao.
[00:03:43] Ta đã nghĩ ra cách rồi,
[00:03:45] có lẽ có thể chữa khỏi bệnh cho mọi người.
[00:03:48] Thật sao?
[00:03:56] Trịnh đại nhân, Trịnh đại nhân.
[00:03:58] Trịnh đại nhân, đại nhân.
[00:05:04] Đại nhân, đến lúc rồi.
[00:05:12] Đi đi.
[00:05:13] Yên tâm đi, tôi nhất định sẽ khiến hắn trời long đất lở.
[00:05:23] Huynh đệ們, chúng ta đã ở trên biển
[00:05:24] gần một tháng rồi.
[00:05:25] Đến bóng dáng đất liền cũng không thấy.
[00:05:27] Bề ngoài thì sóng yên biển lặng,
[00:05:29] thực ra ông trời đang
[00:05:30] lặng lẽ báo thù chúng ta.
[00:05:31]
[00:05:33] Nếu không tại sao từ xưa đến nay
[00:05:35] không có ai vượt qua được Ấn Độ Dương?
[00:05:36] Phải, là chúng ta đã chọc giận hải thần.
[00:05:39] Nếu không quay về,
[00:05:40] chúng ta đều sẽ phải chôn thân dưới biển.
[00:05:41] Phải, chúng ta muốn quay về.
[00:05:43] Chúng ta muốn quay về.
[00:05:44] Phải, chúng ta không đi tiếp nữa.
[00:05:45] Chúng ta muốn quay về.
[00:05:46] Chúng ta đi tìm Trịnh đại nhân.
[00:05:47] Đi, tìm Trịnh đại nhân.
[00:05:51] Có người ra khỏi khoang rồi.
[00:05:52] Đừng để họ ra ngoài lây bệnh cho chúng ta.
[00:05:55] Đừng để họ ra ngoài.
[00:05:59] Làm gì đó? Muốn tạo phản à?
[00:06:02] Trịnh đại nhân.
[00:06:03] Chúng tôi đã bị nhốt ở trong bảy ngày rồi.
[00:06:05] Đại nhân, hết cách rồi.
[00:06:06] Không đuổi những người bị bệnh về,
[00:06:07] tất cả chúng ta đều sẽ chết.
[00:06:10] Đứng lại, mọi người nghe ta nói.
[00:06:13] Bệnh của họ đã được chữa khỏi rồi.
[00:06:17] Phải đó, huynh đệ, chúng tôi thật sự đã khỏi rồi.
[00:06:20] Chúng tôi bị bệnh là vì trong người thiếu rau xanh.
[00:06:22] Hoàn toàn không phải là báo ứng của hải thần gì cả.
[00:06:24] Đừng nghe hắn nói, họ đang nói dối đó.
[00:06:26] Đuổi họ về, nếu không ta sẽ giết hắn.
[00:06:27] Ngươi dừng tay cho ta!
[00:06:30] Tống Thiên là Bách hộ trưởng do Hoàng thượng thân phong.
[00:06:32] Ai dám giết hắn chính là mưu phản.
[00:06:34] Kẻ mưu phản, tru di cửu tộc.
[00:06:39] Các ngươi muốn làm gì?
[00:06:41] Còn không mau thả Tống Thiên ra cho ta.
[00:06:48] Trịnh đại nhân.
[00:06:50] Sức khỏe ngài đã hồi phục rồi, vậy thì tốt quá.
[00:06:53] Ngô Tuyên, ngươi liệu mà làm.
[00:06:59] Trịnh đại nhân.
[00:07:05] Trịnh đại nhân, ngài xem,
[00:07:06] màu nước biển đã thay đổi rồi.
[00:07:08] Sắc trời cũng bắt đầu thay đổi.
[00:07:09] Sắp có bão rồi.
[00:07:12] Mọi người nghe cho rõ, bão sắp đến rồi.
[00:07:15] Nếu mọi người không thể đồng tâm hiệp lực,
[00:07:17] sẽ chỉ có cùng nhau chết chìm.
[00:07:34] Zack, cậu không sao chứ? Ngồi xuống, mau ngồi xuống.
[00:07:38] Lấy dây thừng, mau đưa dây thừng cho tôi.
[00:07:44] Trịnh đại nhân, ngài không sao chứ?
[00:07:45] Ta không sao, cô yên tâm đi.
[00:07:48] Cơn bão sẽ sớm qua thôi.
[00:07:49] Cô không cần phải sợ.
[00:08:02] Trịnh đại nhân, đại nhân.
[00:08:04] Trịnh đại nhân, có việc gấp bẩm báo.
[00:08:06] Có một thuyền lương bảy cột buồm phát tín hiệu,
[00:08:08] bánh lái mạn và bánh lái đuôi trên thuyền
[00:08:09] đều bị sóng gió đánh gãy, tình hình rất nguy hiểm.
[00:08:11] Mau đi cứu người.
[00:08:12] Nam Hiên Công không cho tôi nói với ngài.
[00:08:13] Ông ấy đã chèo thuyền nhỏ đến cứu viện rồi.
[00:08:15] Ngoài ra, ông ấy bảo tôi chuyển lời đến đại nhân,
[00:08:17] mau ra lệnh cho các thuyền đem các bao cát dằn thuyền
[00:08:19] chuyển xuống khoang đáy, càng xuống thấp càng tốt.
[00:08:20] Ngươi mau đi truyền lời của Nam Công.
[00:08:22] Tuân lệnh.
[00:08:24] Cô không cần lo cho ta.
[00:08:25] Mau vào trong khoang thuyền chuyển bao cát đi.
[00:08:27] Vâng, đại nhân hãy cẩn thận.
[00:08:28] Biết rồi.
[00:09:00] Dùng sức, dùng sức!
[00:09:03] Mọi người dùng sức về bên trái!
[00:09:09] Trịnh đại nhân, ngài mau đi chỉ huy thuyền đội.
[00:09:13] Ở đây cứ giao cho tôi.
[00:09:16] Đi đi.
[00:09:21] Ba người các ngươi mau đi kiểm tra các giỏ cứu sinh.
[00:09:24] Mau đi đi.
[00:09:25] Vâng, đi, đi, đi.
[00:09:31] Nhất định phải giữ chặt bánh lái, chết cũng không được buông tay!
[00:09:35] Nếu không sẽ đâm vào thuyền khác gây chuyện lớn đó, đẩy về phía trước!
[00:09:41] Nam Công, Nam Công!
[00:09:45] Nam Công, Nam Công, ông tỉnh lại đi.
[00:09:46] Tỉnh lại đi, ông không sao chứ?
[00:09:47] Nam Công, Nam Công, ông tỉnh lại đi!
[00:09:49] Nam Công!
[00:09:54] Nam Công.
[00:09:55] Phải giữ chặt bánh lái, đừng lo cho tôi.
[00:10:01] Nam Công, Nam Công!
[00:10:08] Giữ vững, dùng sức vào!
[00:11:00] Nam Công.
[00:11:09] Trịnh đại nhân, tổn thất của thuyền đội có lớn không?
[00:11:20] Đã chìm năm chiếc thuyền.
[00:11:23] Bốn mươi tám huynh đệ đã vì nước hy sinh.
[00:11:32] Coi như là được Ma Tổ Nương Nương phù hộ.
[00:11:36] Gặp phải cơn bão lớn như vậy,
[00:11:40] đã là may mắn lắm rồi.
[00:11:51] Trịnh đại nhân à, tôi phải đi rồi.
[00:12:03] Không thể cùng ngài và các huynh đệ
[00:12:16] vượt qua đại dương được nữa.
[00:12:19] Nam Công.
[00:12:21] Lúc lâm biệt, tôi để lại cho ngài một câu.
[00:12:30] Ông nói đi.
[00:12:32] Ngài và Hoàng thượng, có đảm lược, có khí phách.
[00:12:49] Tống Thiên, ngươi lấy cái hộp trong tủ ra đây cho ta.
[00:13:08] Trịnh đại nhân, sau này ngài lại hạ Tây Dương,
[00:13:19] khi cần đến tôi,
[00:13:22] ngài hãy giao nó cho Hoàng thượng.
[00:13:31] Giao cho Hoàng thượng, giao cho Hoàng thượng.
[00:14:35] Hoàng thượng.
[00:14:37] Mật chỉ của Hoàng thượng thúc giục điều tra sự thật vừa đi được nửa đường,
[00:14:40]
[00:15:05] Lạ thật.
[00:15:07] Giải Tấn sao lại biết chuyện chúng ta nuôi tử sĩ?
[00:15:10] Và ai đã báo tin này cho chúng ta?
[00:15:13] Chắc chắn là người bên cạnh Hoàng thượng.
[00:15:26] Chuyện này
[00:15:27]
[00:15:30] chúng ta ba người biết.
[00:15:33] Sao lại có thể lộ ra ngoài?
[00:15:34] Có phải là trong người của chúng ta có nội gián không?
[00:15:39] Hay là giải tán những người đó đi?
[00:15:42] Xem động tĩnh rồi tính sau.
[00:15:43] Không vội, ta đã mưu tính bao nhiêu năm nay,
[00:15:47] một phen tâm huyết không thể cứ thế bị hủy hoại.
[00:15:51] Chuyện này lại hỏng trong tay Giải Tấn.
[00:15:58] Mẹ kiếp, cái thằng Giải Tấn này.
[00:16:01] Từ cái ngày chúng ta vào thành Nam Kinh,
[00:16:03] nó đã chống đối ta.
[00:16:07] Lần này lại đến đâm sau lưng ta.
[00:16:09] Ngươi lập tức đến Nam Kinh.
[00:16:11] Bây giờ Giải Tấn bị Hoàng thượng nhốt trong đại lao,
[00:16:14] cơ hội này ngàn năm có một.
[00:16:18] Ngươi phải nghĩ mọi cách,
[00:16:20] giết Giải Tấn cho ta.
[00:16:22] Tuân lệnh.
[00:16:24] Khoan đã.
[00:16:27]
[00:16:32] Ta cứ thấy hắn có gì đó không ổn.
[00:16:35] Không thể nào.
[00:16:36] Khó nói lắm.
[00:16:47] Đắng thật.
[00:16:49] Thuốc thì có loại nào không đắng chứ?
[00:16:52] Trời lạnh rồi, bệnh phong thấp lại nặng như vậy.
[00:16:55] Hay là đi tắm suối nước nóng đi.
[00:16:58] Nói thì hay lắm.
[00:17:01] Đã là lúc nào rồi, người có nghĩ thoáng được không?
[00:17:06] Hoàng thượng cũng có thể nhân cơ hội này
[00:17:09] tĩnh tâm suy nghĩ một chút.
[00:17:12] Chuyện này cũng phải có một kết thúc.
[00:17:15] Vừa không thể để mặc bọn Cao Hú như vậy,
[00:17:20] cũng không thể quá nóng vội, sấm sét vang trời.
[00:17:25] Nếu làm theo lời Giải đại nhân,
[00:17:27] làm cho sự việc long trời lở đất,
[00:17:31] sẽ chỉ khiến triều đình đại loạn,
[00:17:34] phá hỏng đại cục của Hoàng thượng.
[00:17:39] Cũng được, trẫm cứ tiến về phía trước một bước,
[00:17:42] rồi lùi lại xem sao.
[00:17:45] Có lẽ sẽ tìm được bước ngoặt nào đó.
[00:17:48] Vương Trung tại.
[00:17:50] Ngươi đi sắp xếp đi. Vâng.
[00:17:54] Thằng súc sinh này, những thứ khác không học,
[00:17:57] Tĩnh Nan tranh công thì nó lại nhớ mãi không quên.
[00:18:01] Hoàng thượng, Thành Quốc công cầu kiến.
[00:18:18] Lão thần tham kiến Hoàng thượng.
[00:18:20] Chu Năng à, lại đây ngồi đi.
[00:18:23] Hoàng thượng, gần đây long thể có khỏe không ạ?
[00:18:27] Ngươi không thấy sao?
[00:18:29] Vua tôi chúng ta cũng lâu rồi chưa gặp nhau.
[00:18:32] Phải ạ.
[00:18:36] Hoàng thượng, tóc bạc của người lại nhiều thêm rồi.
[00:18:42] Ngươi cũng già rồi.
[00:18:45] Mạt tướng tuy thân đã già,
[00:18:48] nhưng lòng vẫn còn sung sức.
[00:18:57] Vết chai vẫn còn, vẫn có thể cầm được đao.
[00:19:02] Lão thần biết Hoàng thượng triệu thần đến
[00:19:05] chắc chắn là có đại sự.
[00:19:09] Ngươi là người cũ từ thời Tĩnh Nan.
[00:19:11] Chuyện này không phải ngươi thì không được.
[00:19:21] Có người bảo tôi từ Tuyền Châu về Nam Kinh,
[00:19:23] đặc biệt đến thăm đại nhân.
[00:19:29] Tại hạ chẳng qua chỉ là một tên nô tài do hoàng gia nuôi dưỡng,
[00:19:32] sao dám nhận một chữ "thăm".
[00:19:34] Đại nhân quá khiêm tốn rồi.
[00:19:35] Kỷ đại nhân quyền khuynh triều chính, nóng bỏng tay,
[00:19:38] thống lĩnh mấy vạn Cẩm Y Vệ,
[00:19:40] lại được Hoàng thượng tin yêu,
[00:19:41] ai dám không nể mặt Kỷ đại nhân chứ.
[00:19:47] Có gì nói thẳng đi.
[00:19:49] Chủ tử của ngươi rốt cuộc có việc gì cầu xin?
[00:19:53] Lấy thủ cấp của một người.
[00:19:58] Ai?
[00:20:00] Giải Tấn.
[00:20:02] Giải Tấn.
[00:20:04] Nói thẳng ra nhé, Giải Tấn này cậy tài khinh người,
[00:20:10] không chỉ đã trở thành kẻ thù của chủ tử tôi,
[00:20:12] e rằng hắn cũng sẽ không tha cho
[00:20:15] vị Kỷ đại nhân mượn ơn vua làm càn, hãm hại trung lương,
[00:20:17] tham lam tàn bạo, giết hại vô cớ đâu nhỉ.
[00:20:41] Hoàng thượng.
[00:20:43] Xem ra suối nước nóng này đúng là thứ tốt.
[00:20:46] Hoàng thượng chỉ mới tắm nửa tháng,
[00:20:48] mà đã tinh thần sảng khoái, mặt mày hồng hào rồi.
[00:20:51] Phải đó, nếu không phải bận đến không dứt ra được,
[00:20:55] trẫm thật sự nên ở nơi này
[00:20:57] an dưỡng qua một mùa đông.
[00:20:59] Hoàng thượng, việc này có gì khó đâu.
[00:21:01] Dùng xe nước chở thẳng nước suối vào cung,
[00:21:03] khi nào Hoàng thượng muốn tắm,
[00:21:05] hâm nóng lên là được mà.
[00:21:08] Nói bậy.
[00:21:10] Vận chuyển một chuyến nước suối, đi về hơn hai trăm dặm đường,
[00:21:14] chỉ để cho trẫm ngâm mình.
[00:21:18] Nếu ngươi thật sự có lòng hiếu thảo đó,
[00:21:20] thì ngươi gánh nước cho trẫm đi.
[00:21:22] Chỉ cần Hoàng thượng long thể vạn an,
[00:21:25] nô tài làm gì cũng cam tâm tình nguyện.
[00:21:27] Chỉ cần Hoàng thượng gật đầu, nô tài lập tức làm ngay.
[00:21:30] Đừng nói nhảm nữa.
[00:21:32] ...
[00:21:32] Nói đi, ngươi đến có việc gì?
[00:21:34] Hoàng thượng,
[00:21:36] đây là danh sách trọng phạm trong chiếu ngục, là chém hay giữ,
[00:21:39] xin Hoàng thượng chỉ thị.
[00:21:42] Hoàng thượng,
[00:21:43] ngự y nói sau khi tắm bôi một chút long diên hương,
[00:21:46] có lợi cho long thể, nguội rồi sẽ không có tác dụng nữa.
[00:21:49] Không cần phiền phức thế.
[00:21:58] Hoàng thượng,
[00:21:59] hay là lát nữa nô tài vào xin chỉ thị của Hoàng thượng sau.
[00:22:06] Nô tài xin cáo lui.
[00:22:10] Giải Tấn... vẫn còn đó à?
[00:22:54] Giải đại nhân, mời mời mời ngồi.
[00:22:57] Hạ quan hôm nay đặc biệt chuẩn bị rượu nhạt,
[00:23:00] để trừ gió giữ ấm cho Giải đại nhân.
[00:23:09] Giải đại nhân tại sao lại cười?
[00:23:14] Giải mỗ từng nghe người ta nói,
[00:23:17] Kỷ đại nhân của Cẩm Y Vệ có một biệt hiệu,
[00:23:20] hôm nay xem ra, quả nhiên không sai.
[00:23:26] Kỷ Lạc Thiết (Kỷ bàn là), phải không?
[00:23:29] Đùa thôi, đùa thôi, đùa thôi.
[00:23:33] Ngoài Kỷ Lạc Thiết ra,
[00:23:35] Kỷ đại nhân còn được người ta gọi là Kỷ Tam Bôi (Kỷ Ba Chén).
[00:23:42] Kỷ đại nhân mỗi khi muốn giết người,
[00:23:44] đều đãi rượu thịt,
[00:23:49] rồi hứa sẽ đến trước mặt Hoàng thượng trần tình xin tha tội,
[00:23:53] nhân cơ hội tống tiền.
[00:23:56] Đến ngày Kỷ đại nhân nhận được tiền,
[00:23:59] cũng là lúc người đưa tiền thành ma.
[00:24:09] Giải đại nhân thật là thẳng thắn.
[00:24:11] Nào nào nào, còn đứng đó làm gì.
[00:24:13] Uống hết ba chén rượu rồi lên đường,
[00:24:15] kiếp sau quyết không làm ma oan.
[00:24:19] Cảm tạ ý tốt của đại nhân.
[00:24:20] Mời Giải đại nhân.
[00:24:40] Giải mỗ là một nhà nho nghèo, tay trắng cả.
[00:24:49] Uổng công uống ba chén rượu ngon này của Kỷ đại nhân.
[00:24:53] Thật xấu hổ.
[00:24:57] Thật xấu hổ.
[00:25:00] Mời.
[00:25:10] Giải đại nhân, ngài sai rồi.
[00:25:13] Kỷ mỗ hôm nay không cần của ngài một đồng bạc nào.
[00:25:17] Rượu nhạt cũng không chỉ có ba chén.
[00:25:20] Kỷ mỗ kính phục tài cao khí ngạo của Giải đại nhân,
[00:25:25] đối đãi với ngài tự nhiên khác với bọn rắn rết kia rồi.
[00:25:29] Ta cũng đã được lĩnh giáo
[00:25:31] cái miệng lưỡi sắc bén này của Giải đại nhân.
[00:25:34] Cũng đã hiểu tại sao Hoàng thượng lại ghét ngài,
[00:25:37] xem ngài như gân gà.
[00:25:42] Kỷ mỗ chỉ muốn Giải đại nhân ra đi một cách minh bạch.
[00:25:47] Chúc mừng đại nhân.
[00:25:49] Hoàng thượng vừa mới hỏi đến đại nhân.
[00:25:55] Nguyên văn là "Giải Tấn vẫn còn đó à?".
[00:26:04] Có thể hiểu được rồi chứ?
[00:26:08] Tại hạ từ đó đoán ra được ý muốn tha cho Giải đại nhân,
[00:26:12] nhưng cũng có thể nghe ra Hoàng thượng muốn lấy mạng Giải đại nhân.
[00:26:20] Hoàng thượng không nói rõ ràng,
[00:26:23] vậy thì phải xem tại hạ lĩnh hội như thế nào.
[00:26:33] Mấy ngày trước có người trong triều nhờ vả,
[00:26:35] muốn động đến cái đầu này của Giải đại nhân.
[00:26:41] Chuyện này, Kỷ mỗ thật là khó xử.
[00:26:49] Giải đại nhân, ngài thật sự không muốn biết
[00:26:53] rốt cuộc là ai muốn lấy mạng của ngài không?
[00:27:09] Giải mỗ coi bọn chúng như rắn rết.
[00:27:14] Vì thiên đạo của Đại Minh, vì đại nghiệp của Hoàng thượng,
[00:27:21] Giải mỗ sớm đã đặt sống chết ra ngoài rồi.
[00:27:26] Tốt, tại hạ lại kính Giải đại nhân một chén.
[00:27:47] Giải đại nhân.
[00:27:54] Giải đại nhân.
[00:27:56] Trong lòng ngài còn có việc gì chưa xong,
[00:27:59] cứ việc dặn dò.
[00:28:02] Tại hạ nhất định sẽ thay ngài sắp xếp ổn thỏa.
[00:28:08] Giải mỗ chỉ còn lại một việc,
[00:28:11] đó là cười cho hết những kẻ đáng cười trong thiên hạ.
[00:28:17] Hàng năm vào ngày này chính là ngày giỗ của tôi.
[00:28:21] Đến lúc đó đừng quên thay tôi cười lớn ba tiếng.
[00:28:36] Tốt, có khí phách.
[00:28:40] Giải đại nhân, vậy thì xin lỗi nhé.
[00:28:45]
[00:28:47] Vâng, đi, mau đi.
[00:29:44] "Trong tiệc ai người lã chã châu chan? Giang Châu Tư Mã đượm màu áo xanh."
[00:30:28] Con thật không hiểu, người rốt cuộc sợ cái gì?
[00:30:31] Sợ Kỷ Cương, sợ Hoàng thúc hay là sợ Hoàng tổ phụ?
[00:30:39] Đường đường là một trữ quân của đất nước,
[00:30:41] lại nhu nhược như vậy, thấy chết mà không cứu.
[00:30:44] Có xứng đáng với lòng trung thành của Giải Tấn không?
[00:30:52] Cái chết của Giải Tấn còn thảm hơn những gì người biết.
[00:30:57] Người giả câm giả điếc, không nghe không hỏi,
[00:31:00] như vậy sẽ làm nguội lạnh lòng người trong thiên hạ.
[00:31:03] Sau này ai còn dám trung thành với người nữa?
[00:31:06] Vốn dĩ Hoàng tổ phụ đã không thích người,
[00:31:08] bây giờ người lại mất lòng dân,
[00:31:10] chẳng phải người đã trở thành A Đẩu, ai thấy cũng bắt nạt sao?
[00:31:17] Mất đi bằng hữu, thiếu đi tín nghĩa,
[00:31:20] sau này người lấy gì để đối phó với
[00:31:21] những mũi tên công khai và ngấm ngầm của Hoàng thúc?
[00:31:22] Lòng dạ sắt đá.
[00:31:29] Năm đó Hoàng tổ phụ của con vì ngôi báu,
[00:31:32] đã từng tru di thập tộc của Phương Hiếu Nhụ,
[00:31:35] tám trăm bảy mươi ba người cũng không chớp mắt.
[00:31:39] Phàm là người làm nên đại sự,
[00:31:41] phải xóa sạch hai chữ "nhân từ" trong lòng.
[00:31:47] Ta không thể vì cứu một Giải Tấn
[00:31:49] mà để Phụ hoàng nghi ngờ ta.
[00:31:52] Không thể vì chuyện nhỏ mà hủy hoại đại nghiệp.
[00:31:56] Người làm nên đại sự phải có một trái tim sắt đá.
[00:32:01] Trước khi làm việc lớn, phải để nước mắt chảy cạn,
[00:32:06] để máu trở nên lạnh.
[00:32:10] Con hãy nhớ kỹ điều này mãi mãi.
[00:32:22] Đây chính là kết cục của kẻ chống đối bản vương.
[00:32:24] Ngươi lập công đầu.
[00:32:30] Cảm ơn Hán Vương điện hạ.
[00:32:32] Được rồi, đi bảo họ dọn tiệc rượu.
[00:32:35] Hôm nay chúng ta phải uống cho thật đã.
[00:32:37] Tuân lệnh.
[00:32:39] Điện hạ, đừng chỉ mải vui vẻ,
[00:32:41] vẫn nên nghĩ cách giải quyết hậu quả đi.
[00:32:43] Hoàng thượng tuy cũng giận Giải Tấn,
[00:32:45] nhưng trong lòng vẫn kính trọng ông ta.
[00:32:48] Nếu người trách tội,
[00:32:50] thì đã sao chứ? Ta là con trai của người.
[00:32:55] Chẳng lẽ còn bắt ta đền mạng cho Giải Tấn?
[00:32:58] Nếu truy cứu,
[00:33:00] chúng ta cứ đổ hết mọi chuyện lên đầu Kỷ Cương.
[00:33:05] Dù sao thì tên Kỷ Lạc Thiết đó
[00:33:08] cũng đủ xấu xa rồi.
[00:33:10] Chết cũng là đáng đời.
[00:33:18] Điện hạ, có chuyện không hay rồi!
[00:33:19] Chu Năng dẫn người đột kích hải đảo,
[00:33:20] đã tiêu diệt hết tám trăm tử sĩ mà chúng ta nuôi dưỡng.
[00:33:21] Không để lại một người sống nào.
[00:33:25] Ngươi nói lại lần nữa.
[00:33:26] Chuyện này thật sự lớn rồi.
[00:33:28] Đây là tội mưu nghịch, phải tru di cửu tộc đó.
[00:33:36] Hán Vương, không thể sai lại càng sai.
[00:33:40] Điện hạ tuy là con trai của Hoàng thượng,
[00:33:42] nhưng nếu cứ cố chấp, dân chúng phẫn nộ khó lòng tha thứ,
[00:33:44] e rằng Hoàng thượng cũng không bảo vệ được người đâu.
[00:33:49] Dù sao đi nữa,
[00:33:51] Hoàng thượng cũng sẽ không giết con trai mình.
[00:33:53] Nhưng chúng tôi thì sao?
[00:33:54]
[00:33:58] Chỉ cần điện hạ quay đầu là bờ, thật lòng hối lỗi,
[00:34:01] Hoàng thượng nhất định sẽ khoan hồng.
[00:34:03] Xin điện hạ hãy mau chóng phi ngựa về kinh,
[00:34:05] đến chịu tội, giành lấy thế chủ động đi ạ.
[00:34:10] Để ta nghĩ xem.
[00:34:13] Để ta nghĩ một chút.
[00:34:17] Giải đại nhân chết oan quá.
[00:34:19] Chúng ta phải báo thù cho Giải đại nhân.
[00:34:31] Kỷ Lạc Thiết quá ngông cuồng.
[00:34:34] Hoàng thượng chỉ hỏi "Giải Tấn vẫn còn đó à?",
[00:34:37] hoàn toàn không có ý giết hại dã man.
[00:34:39] Hắn lại giả mạo thánh chỉ, giết hại trọng thần triều đình.
[00:34:43] Tội không thể tha.
[00:34:44] Phải, chúng ta phải báo thù cho Giải đại nhân.
[00:34:48] Các vị, các vị.
[00:34:50] Giải đại nhân chí công vô tư, trượng nghĩa chấp ngôn.
[00:34:54] Chỉ vì đắc tội với quyền quý, mà lại bị hãm hại như vậy.
[00:34:57] Chúng ta nhất định phải hỏi một câu, công lý ở đâu?
[00:35:02] Phải, công lý ở đâu? Báo thù cho Giải đại nhân.
[00:35:05] Báo thù cho Giải đại nhân.
[00:35:07] Thái tử giá đáo.
[00:35:10] Điện hạ, điện hạ.
[00:35:18] Giải tiên sinh à.
[00:35:20] Ngài chết oan uổng quá.
[00:35:23] Bổn thái tử vì bận việc quốc sự, lơ là chăm lo,
[00:35:27] cái ngày ngài xảy ra chuyện,
[00:35:29] ta đang vì việc quan trọng mà bôn ba bên ngoài.
[00:35:32] Không ngờ được tên ngục quan chết tiệt đó
[00:35:35] lại độc ác như vậy, hại mạng ngài.
[00:35:58] Thái tử điện hạ.
[00:36:00] Nay tiểu nhân nắm quyền, gian thần làm loạn,
[00:36:05] nếu không trừ khử, nước không có ngày yên.
[00:36:10] Thù này không báo,
[00:36:11] biết đâu người tiếp theo lại đến lượt ai.
[00:36:13] Thái tử điện hạ, xin hãy giải oan cho Giải đại nhân.
[00:36:21] Người chết không thể sống lại, ta thấy
[00:36:25] mọi người cứ an táng cho Giải đại nhân tử tế,
[00:36:27] đối xử tốt với bản thân đi.
[00:36:31] Vậy chẳng phải Giải đại nhân chết vô ích sao?
[00:36:34] Thái tử điện hạ.
[00:36:36] Giải đại nhân lúc còn sống đã chịu đủ mọi sự sỉ nhục,
[00:36:39] không thể để ông ấy chết oan uổng như vậy được nữa.
[00:36:43] Điện hạ, hãy xử lý bọn tiểu nhân trước,
[00:36:46] sau đó sẽ đàn hặc Kỷ Lạc Thiết.
[00:36:47] Thái tử điện hạ.
[00:36:48] Ngài nói làm sao chúng tôi đều nghe theo ngài.
[00:36:50] Phải, nghe theo Thái tử, Thái tử.
[00:36:53] Các vị không được nóng vội.
[00:36:56] Giải đại nhân tuy chết oan,
[00:36:59]
[00:37:00] các vị đừng hùa theo nữa,
[00:37:03] làm không tốt là mất đầu đó.
[00:37:05] Thái tử điện hạ, hạ thần đã thảo một bản tấu chương,
[00:37:10] mọi người đều đã ký tên, sống chết có nhau.
[00:37:15] Nếu như Thái tử không đứng ra,
[00:37:17] xin hãy cùng chúng tôi giết Kỷ Cương.
[00:37:22] Thái tử, Thái tử.
[00:37:30] Hoàng thượng giá đáo.
[00:37:43] Thần đẳng tham kiến Hoàng thượng.
[00:39:03] Hoàng thượng.
[00:39:07] Thần đẳng khẩn cầu Hoàng thượng
[00:39:09] điều tra triệt để sự thật về cái chết oan của Giải đại nhân.
[00:39:35] Mau đi đi.
[00:39:36] Bốn phương chín cõi đều là thiên hạ của Đại Minh,
[00:39:39] còn có thể chạy đi đâu được chứ?
[00:39:40] Vậy cũng không thể ngồi chờ Cẩm Y Vệ đến bắt chúng ta chứ?
[00:39:44] Chạy được ngày nào hay ngày đó.
[00:39:45] Lỡ như bản vương có thể đông sơn tái khởi,
[00:39:48] ngươi lại quay về thôi.
[00:39:51] Điện hạ mà chạy,
[00:39:52] lại thêm một tội danh sợ tội bỏ trốn.
[00:39:55] Hoàng thượng làm sao bảo vệ được người?
[00:39:57] Bây giờ không ai bảo vệ ta được nữa rồi.
[00:40:00] Mẹ kiếp, không ngờ được,
[00:40:07] bản vương cũng có ngày hôm nay.
[00:40:12] Vào trong, vào trong.
[00:40:13] Quỳ xuống, quỳ xuống.
[00:40:16] Điện hạ.
[00:40:26] Điện hạ, Chu Năng đắc tội rồi.
[00:40:29] Thuộc hạ của ngài là Vương Bân,
[00:40:31] đã phạm tội mưu nghịch.
[00:40:32] Tại hạ lập tức phải áp giải hắn về kinh thành.
[00:40:36] Xin mời điện hạ cùng tôi về kinh diện thánh.
[00:40:56] Hú nhi sắp về đến Nam Kinh rồi.
[00:41:01] Về rồi thì có thể làm gì chứ?
[00:41:03] Sau khi Hú nhi về, ta muốn nấu một bữa cơm,
[00:41:06] cả nhà ngồi lại với nhau, nói chuyện tử tế.
[00:41:11] Ngồi lại với nhau nói gì?
[00:41:13] Giết nó, lăng trì nó,
[00:41:17] không... không đủ để tạ lỗi với thiên hạ.
[00:41:20] Thật sự hết cách cứu nó rồi sao?
[00:41:25] Muốn giải được thế cục này, không phải sức người có thể làm được.