Kim Hôn Phong Vũ Tình -

26/51 Videolar

Kim Hôn Phong Vũ Tình tập 25 - Hồ Quân, Chu Vận

28 Görünümler· 05/23/25
duongvu88
duongvu88
3 Aboneler
3

⁣Kim Hôn Phong Vũ Tình - Chuyện tình 50 năm giữa giông bão thời cuộc – từ một ánh nhìn đến trọn đời bên nhau.

Kim Hôn Phong Vũ Tình kể về chuyện tình giữa anh hùng quân đội Cảnh Trực và nữ bác sĩ Thư Mạn, bắt đầu từ thập niên 1950. Vì tình yêu, anh từ bỏ quân ngũ, chấp nhận hy sinh cả sự nghiệp trong những năm tháng đầy biến động. Trải qua nửa thế kỷ thăng trầm, họ vẫn bên nhau – viết nên một chuyện tình bền bỉ, sâu lắng và đầy cảm xúc.

Daha fazla göster

[00:02:14] Câu chuyện trong phim hoàn toàn hư cấu, nếu có trùng hợp chỉ là ngẫu nhiên

[00:02:21] Từ từ thôi. Được rồi, ba mẹ.

[00:02:24] Con tự đi được, không sao đâu.

[00:02:26] Hổ Tử, đừng cố quá nhé con.

[00:02:27] Bà nội, bà nội! Hổ Tử! Bà nội!

[00:02:37] Cục cưng của bà!

[00:02:41] Bà nội ngày nào cũng mơ thấy con đó.

[00:02:45] Mơ thấy con bị thương, máu chảy thành sông.

[00:02:51] Bà nội nằm mơ khóc tỉnh giấc. Để bà nội xem nào.

[00:02:59] Thật là, sắc mặt sao lại tệ thế này?

[00:03:04] Con bệnh à? Không, không, con bị thương à?

[00:03:06] Không có, bà nội. Con khỏe mà. Bà nội.

[00:03:09] Hổ con của ta!

[00:03:11] Mẹ, mẹ... mẹ vui quá hóa hồ đồ rồi.

[00:03:13] Con là con trai mẹ, nó là cháu trai mẹ.

[00:03:15] Con toàn nói linh tinh gì vậy?

[00:03:17] Con mau nói cho bà nội nghe.

[00:03:18] Con thật sự, thật sự không bị thương à?

[00:03:22] Bà nội, con... con đi đều bước cho bà xem nhé.

[00:03:24] Nào, bà xem con luyện ở đơn vị tốt lắm.

[00:03:26] Bà nhìn này. Đều bước! Bà xem, bà nội.

[00:03:31] Đằng sau... quay! Bà xem, bà nội. Đều bước!

[00:03:36] Hổ Tử, được rồi. Bà nội đi nấu cơm cho con.

[00:03:39] Làm món bánh chẻo nhân thịt heo con thích ăn nhất.

[00:03:42] Được. Bà đi nấu cơm cho con nhé.

[00:03:44] Anh hai!

[00:03:45] Anh hai không bế em được đâu, anh hai mệt lắm rồi.

[00:03:51] Tại sao ạ? Nghe nói anh làm anh hùng mà.

[00:03:55] Anh hùng cũng biết mệt sao?

[00:03:56] Anh hùng cũng biết mệt, đồ ngốc.

[00:03:58] Nào, Hổ Tử vào nhà trước đi.

[00:03:59] Con vào nhà trước đi. Vào nhà trước.

[00:04:09] Về rồi à?

[00:04:14] Anh được nghỉ phép à?

[00:04:23] Vết thương lành hẳn chưa?

[00:04:26] Không có gì nghiêm trọng.

[00:04:27] Mẹ nói rồi.

[00:04:28] Lần này tuy em bị tổn hao nguyên khí,

[00:04:30] nhưng chỉ cần bổ sung dinh dưỡng đầy đủ,

[00:04:31] chú ý rèn luyện thân thể, sẽ khỏe lại thôi.

[00:04:36] Anh nói nhiều hơn trước rồi đấy.

[00:04:39] Ngày mai có việc gì không? Ra ngoài đi dạo.

[00:04:42] Gặp bạn học cũ.

[00:04:43] Không đi đâu. Mệt lắm.

[00:04:47] Anh cả, anh hai, ăn bánh chẻo!

[00:04:49] Lâu lắm rồi không được ăn bánh chẻo bà nội gói.

[00:04:52] Thèm chết đi được. Bà nội đúng là thiên vị.

[00:04:55] Anh hai về rồi mới gói bánh chẻo.

[00:05:00] Ăn đi.

[00:05:05] Hổ Tử, ăn nhiều bánh chẻo vào.

[00:05:08] Ăn đi nào. Cảnh Cảnh.

[00:05:11] Con ăn đi, con ăn đi. Con đừng để ý nó.

[00:05:13] Con bé này ăn hai cái là được rồi.

[00:05:15] Ai nói? Con muốn ăn mười cái.

[00:05:18] Đây, ăn mười cái.

[00:05:22] Sau này con có dự định gì không?

[00:05:28] Con chưa nghĩ tới.

[00:05:29] Mới về thì có dự định gì chứ.

[00:05:32] Ở ngoài mệt mỏi lắm rồi.

[00:05:33] Về nhà cứ ăn ngon, uống ngon, chơi vui.

[00:05:36] Thế là được rồi.

[00:05:37] Ăn đi Hổ Tử, ăn thêm đi. Đây.

[00:05:40] Ăn đi. Được, mau ăn đi.

[00:05:47] Bà nội, mọi người ăn đi. Con ăn no rồi.

[00:05:51] Con nghỉ ngơi một lát.

[00:05:58] Thằng bé này sao vậy?

[00:05:59] Trước khi đi lính, bánh chẻo bà gói,

[00:06:01] nó ăn một bữa hết năm mươi cái.

[00:06:03] Giờ thì... năm cái bánh chẻo chưa ăn hết đã đi rồi.

[00:06:07] Có phải nó bị thương không? Không có đâu.

[00:06:12] Hai đứa nói thật cho mẹ biết.

[00:06:13] Nó có bị thương không?

[00:06:15] Mẹ, mẹ nói xem lính tráng,

[00:06:16] bị thương một chút là chuyện bình thường.

[00:06:18] Hồi con đi lính...

[00:06:19] Anh đừng nhắc đến hồi đó của anh nữa.

[00:06:20] Nói thật cho mẹ biết, nó rốt cuộc có bị thương không?

[00:06:28] Thì... nó... bị thương nhẹ một chút. Con...

[00:06:35] Thương nhẹ cũng là thương mà!

[00:06:39] Mẹ, đừng lo. Mẹ nói nó không bị thương,

[00:06:42] mẹ còn suốt ngày gặp ác mộng.

[00:06:43] Nếu nói cho mẹ biết nó bị thương,

[00:06:45] mẹ chẳng phải lo chết sao?

[00:06:47] Hơn nữa, Hổ Tử về rồi.

[00:06:48] Mẹ đừng nghĩ linh tinh nữa.

[00:06:50] Mẹ không hiểu. Con nói xem,

[00:06:52] biết rõ đánh trận là bị thương chảy máu,

[00:06:55] tại sao còn đưa con cái đến đó?

[00:07:02] Được rồi mẹ, bà nội.

[00:07:17] Thằng Hổ Tử này cứ như biến thành người khác.

[00:07:22] Phải. Bị thương nặng như vậy,

[00:07:26]

[00:07:29] Bây giờ sức khỏe nó không tốt,

[00:07:31] tinh thần tự nhiên cũng không tốt được.

[00:07:33] Nghỉ ngơi một thời gian là được rồi.

[00:07:35] Con trai anh, anh biết.

[00:07:37] Đừng lấy nó so với anh.

[00:07:39] Chủ nghĩa kinh nghiệm điển hình.

[00:07:40] Trẻ con bây giờ đánh trận khác với thời của anh rồi.

[00:07:43] Có gì khác nhau đâu?

[00:07:45] Cũng là giết địch bảo vệ đất nước, làm anh hùng.

[00:07:47] Em không biết đấy thôi, tiểu đoàn trưởng của nó nói với anh rồi.

[00:07:51] Nói Hổ Tử nhà mình tuy không tham gia trận đánh lớn,

[00:07:53] nhưng sau khi đụng độ với một toán địch nhỏ,

[00:07:56] cái khí thế hổ báo đó không ai bì kịp.

[00:07:59] Nếu không phải nó bị trọng thương,

[00:08:02] chắc chắn đã ở lại quân đội rồi.

[00:08:04] Nhất định là một tướng tài.

[00:08:06] Con bị thương nặng như vậy,

[00:08:08] suýt nữa thì hy sinh rồi,

[00:08:09] anh còn ở đây hô hào khẩu hiệu.

[00:08:11] Anh ấy à, chưa bao giờ quan tâm đến nội tâm của nó,

[00:08:15] quan tâm đến suy nghĩ của nó.

[00:08:16] Anh biết em có ý gì.

[00:08:18] Em chính là kiểu... có chút...

[00:08:19] đa sầu đa cảm của tiểu tư sản.

[00:08:21] Hổ Tử vừa mới rời chiến trường,

[00:08:23] đi qua lằn ranh sinh tử như vậy,

[00:08:26] trong lòng chịu cú sốc rất lớn.

[00:08:29] Nhưng không sao cả.

[00:08:30] Anh hiểu, nó sẽ không có chuyện gì đâu.

[00:08:33] Con trai anh không phải là kẻ hèn nhát.

[00:08:34] Ai nói nó là kẻ hèn nhát?

[00:08:36] Em nói cho anh biết nhé,

[00:08:37] chính cái thái độ này của anh,

[00:08:38] ép nó nhất định phải đi làm anh hùng.

[00:08:40] Trong lòng có khổ gì cũng không nói ra.

[00:08:42] Cứ thế này nhất định sẽ hại nó đấy.

[00:08:45] Thôi, không nói với anh nữa.

[00:08:47] Đúng là đàn gảy tai trâu.

[00:08:49] Hổ Tử, nào, đắp cái mới này.

[00:08:52] Cái mới ấm áp. Bà nội,

[00:08:53] bà xem con đi lính hai năm nay,

[00:08:55] ngày nào cũng tự dọn dẹp nội vụ.

[00:08:56] Bà xem, bà còn coi con như trẻ con.

[00:08:58] Con cứ để bà nội giúp con làm chút việc đi.

[00:09:02] Mẹ, mẹ đi nghỉ đi. Mai nói chuyện với Hổ Tử.

[00:09:05] Con ngủ thì đắp chăn cho kỹ nhé.

[00:09:07] Không được đạp chăn, đạp chăn là cảm lạnh đấy.

[00:09:09] Con lớn thế này rồi còn đạp chăn nữa à.

[00:09:11] Con lớn thế nào thì cũng là cháu trai của bà. Nào.

[00:09:14] Mẹ, con xuất viện rồi, con không phải bệnh nhân nữa.

[00:09:17] Cởi giày với tất ra, mẹ giặt giúp con.

[00:09:19] Con tự giặt được. Vậy mẹ trông con giặt.

[00:09:22] Không, mẹ ra ngoài con mới giặt.

[00:09:24] Được, thằng nhóc này.

[00:09:46] Vẫn ngủ ngon được cơ à?

[00:09:48] Em làm gì thế? Nửa đêm nửa hôm.

[00:09:51] Vấn đề tâm lý của Hổ Tử,

[00:09:54] không phải một hai ngày là giải quyết được.

[00:09:56] Em đừng quá lo lắng.

[00:09:57] Cả nhà chỉ có anh là không lo. Anh còn dám nói.

[00:10:00] Anh nói cho em biết nhé,

[00:10:01] không thể cứ nuông chiều nó mãi như vậy được.

[00:10:03] Cả nhà vây quanh nó thì không nói,

[00:10:06] còn phải nhìn sắc mặt nó nữa.

[00:10:08] Mang nước rửa chân cho nó, mọi người không phải đang giúp nó đâu,

[00:10:11] mọi người đang hại nó đấy.

[00:10:13] Nó sẽ cảm thấy mình là một người vô dụng.

[00:10:15] Vậy anh nói làm sao bây giờ? Cứ trơ mắt nhìn

[00:10:18] nó đau khổ, tiêu cực như vậy sao?

[00:10:21] Nó mới hai mươi tuổi.

[00:10:23] Cửa ải này mà nó không vượt qua được,

[00:10:24] con đường tương lai biết đi thế nào?

[00:10:26] Những điều này anh đã nghĩ đến chưa?

[00:10:27] Được rồi. Anh... ngày mai anh tìm nó nói chuyện.

[00:10:30] Anh phải nói chuyện tử tế với nó.

[00:10:32] Không được mắng nó.

[00:10:33] Người ta là anh hùng, anh mắng nó làm gì?

[00:10:36] Anh phải khen nó chứ.

[00:10:37] Còn nữa, không được giảng đạo lý với nó.

[00:10:40] Phải lấy tình cảm động lòng người.

[00:10:43] Vậy em đi mà nói. Anh chỉ biết lấy lý lẽ thuyết phục người khác thôi.

[00:10:45] Anh muốn làm em tức chết phải không hả? Em...

[00:11:12] Hổ Tử! Sao thế hả? Gặp ác mộng à?

[00:11:18] Có bà nội ở đây, đừng sợ nhé. Hổ Tử...

[00:11:20] Con xem thằng bé này mồ hôi đầm đìa,

[00:11:21] Sợ quá à? Con không sao. Mẹ ngủ đi, bà nội.

[00:11:26] Mẹ, mẹ xem, Hổ Tử nó không sao. Mẹ đi ngủ đi.

[00:11:29] Thật sự không sao. Ở đây có chúng con rồi, mẹ.

[00:11:31] Con có chuyện gì cứ nói với bà nội.

[00:11:34] Chúng ta không sợ đâu. Mẹ yên tâm, mẹ.

[00:11:36] Mẹ đi ngủ đi, ngủ ngon nhé.

[00:11:37] Nó mồ hôi đầm đìa thế này. Mẹ nói xem, đây...

[00:11:39] Nó mơ thôi, mẹ. Rốt cuộc là sao vậy?

[00:11:42] Không sao. Con chỉ là gặp một cơn ác mộng thôi.

[00:11:46] Hổ Tử, con có nỗi khổ gì trong lòng thì nói ra với mẹ.

[00:11:50] Nếu không tinh thần sẽ có vấn đề lớn đấy.

[00:11:52] Mẹ là mẹ của con, nói ra không mất mặt đâu.

[00:11:54] Con không có gì để nói cả. Con khỏe mạnh mà.

[00:11:56] Con ăn được, ngủ được. Con như heo ấy.

[00:11:58] Con khỏe lắm.

[00:12:03] Em đi nghỉ đi. Ở đây để anh.

[00:12:06] Đi đi.

[00:12:10] Anh qua đây.

[00:12:14] Em nói cho anh biết nhé,

[00:12:15] Hổ Tử bị kích động rất nghiêm trọng,

[00:12:17] tâm lý rất không ổn định.

[00:12:18] Anh nhất định phải kiên nhẫn với nó.

[00:12:20] Đừng như trước đây,

[00:12:21] một câu không thuận tai là mắng nó.

[00:12:22] Em yên tâm đi. Anh từng dẫn lính,

[00:12:24] anh biết cách đối phó với thằng nhóc này.

[00:12:26] Gì mà đối phó?

[00:12:27] Nó không phải lính, nó là con trai anh.

[00:12:29] Anh biết, anh biết.

[00:12:30] Mau về nghỉ đi. Đi đi.

[00:13:00] Con trai, gặp ác mộng à? Thôi, đừng cố tỏ ra mạnh mẽ nữa.

[00:13:06] Giấc mơ kiểu này, ba cũng từng mơ. Đều là người,

[00:13:09] tim đều bằng thịt, không phải máy móc.

[00:13:14] Việc xông pha chiến trận trên chiến trường,

[00:13:17] khác với trò chơi đánh trận hồi nhỏ lắm.

[00:13:20] Làm gì có nhiều niềm vui như vậy,

[00:13:22] nhiều kích thích như vậy.

[00:13:24] Làm anh hùng, đeo huy chương, không đơn giản như vậy đâu.

[00:13:35] Thế nào là máu tươi, sợ hãi, cái chết?

[00:13:39] Trước khi con đi lính, nói thế nào con cũng không hiểu được.

[00:13:43] Bây giờ con hiểu rồi.

[00:13:45] Nhưng con thật sự hiểu như vậy sao?

[00:13:54] Mẹ con dặn đi dặn lại ba,

[00:13:56] bảo ba phải hiểu rõ lý lẽ, dùng tình cảm đối với con,

[00:14:01] không được mắng con.

[00:14:02] Tại sao? Vì cơ thể con từng bị thương nặng.

[00:14:07] Tâm lý con từng bị kích động.

[00:14:10] Nhưng bây giờ vết thương trên cơ thể con đã lành rồi.

[00:14:15] Tâm lý của con thật sự tàn phế rồi sao?

[00:14:18] Tại sao con không dám nói ra suy nghĩ của mình?

[00:14:22] Con đừng tưởng con không nói thì ba không biết.

[00:14:28] Bây giờ con đau khổ, sợ hãi, chán nản.

[00:14:32] Con hoàn toàn thất vọng về bản thân.

[00:14:39] Ba cũng từng như vậy sao?

[00:14:41] Đương nhiên. Bất kỳ người lính nào cũng bắt đầu từ tân binh,

[00:14:45] từ lần đầu cầm súng, từ lần đầu nổ súng.

[00:14:48] Thôi. Ba đừng nói với con những đạo lý lớn này nữa.

[00:14:50] Con đều hiểu cả. Con cũng biết.

[00:14:53] Bây giờ con như vậy là không tốt.

[00:14:57] Con không nên ủ rũ như bây giờ.

[00:15:01] Con nên cảm thấy vinh quang vì những huy chương đó.

[00:15:04] Cảm thấy tự hào. Nhưng ba có biết không?

[00:15:09] Con không thể nhắm mắt lại được.

[00:15:12] Con sợ hãi.

[00:15:15] Trung đoàn chúng con có một người lính Hồ Nam,

[00:15:17] tên là Nhị Nha Tử. Cậu ấy bị mìn nổ chết.

[00:15:23] Cậu ấy có hai hàm răng rất đều, rất trắng.

[00:15:26] Lúc cậu ấy chết, cậu ấy ở ngay cạnh con.

[00:15:28] Con luôn nhìn thấy cậu ấy.

[00:15:30] Cậu ấy bị nổ... cái chân đó của cậu ấy...

[00:15:34] Con chịu không nổi! Con chịu không nổi!

[00:15:37] Con biết. Con chính là một kẻ hèn nhát.

[00:15:39] Ba chắc chắn rất coi thường con, đúng không?

[00:15:41] Con không xứng làm con trai ba.

[00:15:42] Mẹ con nói đúng.

[00:15:44] Con căn bản không nên đi lính.

[00:15:46] Con cũng không xứng đáng làm lính.

[00:15:48] Con chịu không nổi? Ai chịu nổi?

[00:15:49] Đều là cha mẹ sinh ra, đều cần một quá trình.

[00:15:52] Cái bộ dạng này của con,

[00:15:53] biết trên chiến trường ba sẽ xử lý con thế nào không?

[00:15:57] Ba có thể cho con ra tiền tuyến lần nữa.

[00:15:59] Tiểu đội tiên phong, cho con đối mặt với kẻ thù của con.

[00:16:02] Ba cho con bắn từng phát một.

[00:16:04] Để kẻ thù của con trước mắt con

[00:16:06] lần lượt biến mất, lần lượt ngã xuống.

[00:16:10] Không trải qua hy sinh và máu tươi,

[00:16:12] con căn bản không biết thế nào là chiến tranh,

[00:16:14] thế nào là sinh mệnh.

[00:16:23] Nhưng con có thể nói ra những lời như vậy,

[00:16:25]

[00:16:30] Nhưng từ bây giờ trở đi,

[00:16:32] những lời thừa thãi ba sẽ không nói với con nữa.

[00:16:35] Ba muốn con hành động như một chiến sĩ.

[00:16:37] Từ ngày mai trở đi,

[00:16:39] con phải đối mặt với cuộc sống mới của mình.

[00:16:41] Bất kể là trong công việc hay học tập,

[00:16:43] con phải thích nghi với nó.

[00:16:45] Con không muốn đi học cùng đám nhóc con.

[00:16:49] Con chỉ có bằng tốt nghiệp cấp ba.

[00:16:51] Ba muốn con làm được gì chứ? Con...

[00:16:53] Bất kể con làm gì,

[00:16:54] đều phải làm cho tốt cho ba.

[00:16:56] Con phải hiểu,

[00:16:57] bây giờ con là một người dân bình thường.

[00:16:59] Con phải thích nghi với cuộc sống mới của con bây giờ.

[00:17:02] Không, con không muốn gặp người khác.

[00:17:05] Con không muốn sống thì đi chết đi.

[00:17:07] Chết thế nào, tùy con. Nhưng chỉ cần con còn sống,

[00:17:10] con phải sống cho ra hồn cho ba.

[00:17:12] Đừng để bà nội và mẹ con lo lắng.

[00:17:27] Mẹ, mẹ làm gì vậy?

[00:17:29] Con đi đâu mẹ theo đó.

[00:17:30] Mẹ có phiền không?

[00:17:31] Gì mà mẹ theo con?

[00:17:33] Con không thể đi cùng mẹ vài bước sao?

[00:17:35] Mẹ thật giả tạo.

[00:17:36] Trong lòng mẹ nghĩ gì con mà không rõ.

[00:17:38] Mẹ yên tâm đi, con đã chết một lần rồi,

[00:17:40] còn có thể làm ra chuyện gì nữa.

[00:17:42] Đây không phải là Hổ Tử sao? Dì à.

[00:17:45] Về lúc nào vậy?

[00:17:46] Sao cũng không báo một tiếng.

[00:17:48] Mới về không lâu.

[00:17:49] Tịnh Tịnh thi thử lần hai thế nào rồi?

[00:17:51] Chuyện này không biết nói sao nữa. Con bé này.

[00:17:55] Cậu xem nó thi nhỏ thì sai nhỏ, thi lớn thì sai lớn.

[00:17:58] Mẹ em lại ở đó lải nhải rồi.

[00:18:01] Trong lớp thành tích học tập,

[00:18:01] bình thường ấy, nó luôn đứng nhất, nhì.

[00:18:02] Cậu xem nó cứ thi là lại tụt xuống hạng mười mấy.

[00:18:04] Lúc nãy em còn cược với mẹ,

[00:18:05] em nói là anh.

[00:18:05] Mẹ em nhất định không tin.

[00:18:06] Nói anh Hổ Tử đang ở tiền tuyến.

[00:18:08] Anh cũng không nhận ra em.

[00:18:09] Em cao lớn hơn rồi, tóc cũng dài ra.

[00:18:14] Anh đang khen em đấy à?

[00:18:16] Anh hình như cũng trắng ra, gầy đi.

[00:18:20] Sắp giống anh trai em rồi.

[00:18:22] Đúng rồi, cái đó...

[00:18:23] Hôm nay em không phải thi đại học sao? Có mệt không?

[00:18:26] Vốn dĩ không mệt lắm đâu.

[00:18:27] Chỉ là mẹ em suốt ngày lải nhải,

[00:18:29] nghe bà nói em sắp mệt chết rồi.

[00:18:31] Cậu nói xem làm sao được chứ.

[00:18:32] Con gái như vậy là tốt lắm rồi.

[00:18:33] Cậu xem hai thằng con trai nhà tôi,

[00:18:35] hồi đó thi đại học.

[00:18:36] Thằng Hổ Tử này, ngày mai thi rồi,

[00:18:38] hôm nay còn đi chơi bóng rổ.

[00:18:40] Thằng Ngưu Ngưu cũng vậy, gánh nặng tâm lý nặng lắm.

[00:18:42] Hai đứa bé này.

[00:18:43] Anh thế nào? Vẫn khoẻ chứ.

[00:18:45] Sắp xếp công việc rồi chứ?

[00:18:47] Anh định... tiếp tục đi học, tiếp tục đọc sách.

[00:18:50] Anh vẫn chưa học đủ à?

[00:18:53] Tham gia thi đại học à? Đúng, tham gia.

[00:18:56] Em học giỏi thế còn sợ thi đại học à?

[00:18:58] Không phải em sợ, mẹ em sợ.

[00:19:02] Còn mời cho em một gia sư nữa.

[00:19:03] Một sinh viên đại học ngoại tỉnh.

[00:19:05] Đến tiếng phổ thông còn nói không rõ.

[00:19:07] Hoàn toàn là nói ngọng, làm em bực chết đi được.

[00:19:10] Lát nữa em đến nhà anh ôn bài nhé?

[00:19:13] Lát nữa em nói với mẹ một tiếng.

[00:19:15] Anh phối hợp với em một chút nhé. Được.

[00:19:18] Đi thôi. Tịnh Tịnh, Tiểu Tống sắp đến rồi.

[00:19:21] Mẹ, Tiểu Tống chẳng biết gì cả.

[00:19:24] Con thà tìm anh Ngưu Ngưu, anh Hổ Tử,

[00:19:26] cùng nhau ôn bài.

[00:19:27] Hai anh ấy một người giỏi Toán, một người giỏi Chính trị.

[00:19:29] Hai môn này đều là điểm yếu của con.

[00:19:32] Làm sao mà được chứ.

[00:19:34] Tịnh Tịnh nói đúng.

[00:19:35] Bọn trẻ học cùng nhau, đốc thúc lẫn nhau.

[00:19:37] Vậy thì đến nhà dì đi. Tốt quá! Đi thôi!

[00:19:40] Động tác chậm một chút.

[00:19:42] Hổ Tử bị thương lúc đánh trận,

[00:19:43] động tác không thể quá nhanh.

[00:19:45] Không sao đâu, mẹ.

[00:19:45] Anh Hổ Tử, anh thật sự từng đánh trận à?

[00:19:48] Còn bị thương nữa. Anh đúng là anh hùng.

[00:19:52] Con không sao, mẹ. Chúng ta đi thôi.

[00:19:54] Đến nhà dì đi. Đi, đi.

[00:19:56] Nào, em ra ngoài trước đi, Cảnh Cảnh.

[00:20:00] Anh Ngưu Ngưu, sao anh lại có biểu cảm giống anh Hổ Tử vậy?

[00:20:07] Em thay đổi nhiều thế sao?

[00:20:08] Nếu gặp em trên đường,

[00:20:10] anh thật sự không dám nhận ra em đâu.

[00:20:13] Lần trước gặp em, em còn chưa cao bằng Cảnh Cảnh.

[00:20:16] Có khoa trương thế không ạ?

[00:20:18] Em ôn xong môn Chính trị với anh Hổ Tử rồi,

[00:20:20] lát nữa môn Toán nhờ anh chỉ bảo nhé. Được.

[00:20:22] Anh là thiên tài Toán học mà. Em hoàn toàn trông cậy vào anh đó.

[00:20:25] Đi, anh tìm cho em hai quyển sách xem.

[00:20:31] Sách ở đây. Anh Hổ Tử đáng ghét!

[00:20:39] Mẹ! Ngưu Ngưu, sao con lại về?

[00:20:42] Tối nay không phải họp lớp sao?

[00:20:44] Không có gì thú vị cả, con không đi nữa.

[00:20:47] Con về thăm mẹ.

[00:20:49] Con trai mẹ thật hiểu chuyện.

[00:20:50] Nào, mau vào trong đi.

[00:20:59] Để em xem cái này.

[00:21:00] Về rồi à?

[00:21:02] Tịnh Tịnh! Dì tan làm rồi.

[00:21:05] Anh Ngưu Ngưu, anh cũng về rồi à?

[00:21:08] Vừa hay em có một bài Toán muốn hỏi anh.

[00:21:11] Hỏi lão Ngưu làm gì? Hỏi anh này.

[00:21:13] Anh nói cho em biết, trên đời này,

[00:21:14] không có phương trình nào anh không giải được.

[00:21:15] Thôi đi, chỉ biết khoác lác.

[00:21:16] Bài gì vậy?

[00:21:18] Tịnh Tịnh, mẹ con hôm nay tan làm sớm,

[00:21:21] cơm nấu xong rồi. Mau về nhà đi.

[00:21:24] Dì ơi, con chơi thêm một lát nữa.

[00:21:25] Sắp thi đại học rồi, đừng ham chơi nữa. Với lại,

[00:21:28] lát nữa mẹ con đến nhà dì bắt con, lại mắng dì nữa.

[00:21:31] K Mau về nhà đi. Đây là của con.

[00:21:33] Mẹ em thật là nhiều chuyện.

[00:21:34] Ngoài trời lạnh, quàng khăn vào.

[00:21:36] Anh Hổ Tử, anh Ngưu Ngưu, em đi đây.

[00:21:39] Chào dì ạ. Chào con.

[00:21:41]

[00:21:42] Nào. Tạm biệt, Tịnh Tịnh. Tạm biệt.

[00:21:49] Mẹ nói với hai đứa nhé,

[00:21:50] sau này đừng để Quý Tịnh đến nhà chúng ta nữa.

[00:21:52] Sắp thi đại học rồi.

[00:21:53] Vào lúc nước sôi lửa bỏng này, lỡ như thi trượt,

[00:21:55] chúng ta không gánh nổi trách nhiệm này đâu.

[00:21:57] Em ấy tự đến, không phải con bảo em ấy đến.

[00:21:59] Quý Tịnh mới bao nhiêu tuổi, nó không hiểu chuyện.

[00:22:01] Hai đứa cũng không hiểu chuyện theo à?

[00:22:03] Ý của mẹ là,

[00:22:04] kỳ thi đại học là chuyện lớn của đời người.

[00:22:06] Hai đứa xem dì Thạch và chú Quý căng thẳng thế nào kìa.

[00:22:09] Đâu phải con gọi em ấy đến.

[00:22:11] Mẹ cũng đừng nói với con nữa. Con biết rồi.

[00:22:26] Em rất mâu thuẫn.

[00:22:28] Nói chuyện nghiêm túc với anh.

[00:22:30] Anh nói xem, Hổ Tử lần này về nhà rất chán nản.

[00:22:33] Bất kể là em hay là anh,

[00:22:35] nói với nó thế nào nó cũng ủ rũ.

[00:22:38] Nhưng lần này gặp Quý Tịnh xong,

[00:22:40] cả người đều thay đổi.

[00:22:42] Giống như trở lại ngày xưa.

[00:22:44] Em có phải là hơi ghen tị với cô bé nhà người ta không?

[00:22:49] Em là người từng trải,

[00:22:50] em nên hiểu đạo lý này.

[00:22:51] Con trai lớn không nghe lời mẹ.

[00:22:53] Bây giờ thằng bé nhà mình theo đuổi một cô gái tốt,

[00:22:56] em xem, em nên vui mới phải.

[00:22:59] Sao em vui được?

[00:23:01] Không nói chuyện khác, anh nói xem Quý Tịnh mới mười mấy tuổi,

[00:23:04] chỉ là một cô bé con.

[00:23:06] Nó biết gì gọi là tình cảm?

[00:23:08] Nó chỉ là kéo Hổ Tử chơi cùng thôi.

[00:23:10] Nhưng Hổ Tử thì khác.

[00:23:11] Nó từng ra chiến trường, từng bị thương nặng.

[00:23:13] Nó đặt toàn bộ hy vọng cuộc sống

[00:23:15] lên người cô bé này.

[00:23:18] Như vậy không phải rất nguy hiểm sao?

[00:23:19] Chuyện tốt! Chuyện tốt gì chứ?

[00:23:24] Anh vẫn luôn muốn nói với em.

[00:23:26] Ban đầu anh còn thật sự tưởng

[00:23:27] thằng con trai này của chúng ta... sắp bỏ đi rồi.

[00:23:29] Bây giờ tốt rồi, mọi thứ bình thường.

[00:23:31] Không phải chuyện tốt sao?

[00:23:32] Bản năng của con người, em không thể kìm nén được nó đâu.

[00:23:36]

[00:23:39] bọn anh liền tổ chức giao lưu với các nữ đồng chí địa phương.

[00:23:41] Rất hiệu quả đấy.

[00:23:43] Em quên chúng ta quen nhau thế nào à?

[00:23:45] Những cô gái ở hậu phương gửi cho chiến sĩ tiền tuyến,

[00:23:48] những người đáng yêu nhất, thư từ này, gửi ảnh này.

[00:23:51] Những chiến sĩ bọn anh lúc xông pha chiến trận,

[00:23:53] những bức ảnh và thư đó đều cất trong lòng đấy.

[00:23:55] Đây chính là sự lợi hại của các cô gái.

[00:23:57] Anh toàn nói linh tinh, thật là.

[00:24:00] Em hỏi anh, nếu Hổ Tử nhà mình...

[00:24:00] Anh hỏi em, nếu Hổ Tử nhà mình...

[00:24:04] không ở bên Tịnh Tịnh,

[00:24:06] mà ở bên một cô gái khác,

[00:24:08] phản ứng của em có còn mạnh mẽ như vậy không?

[00:24:10] Nói nhảm! Con trai em yêu đương,

[00:24:11] em đương nhiên vui rồi.

[00:24:12] Nhưng tuyệt đối không thể yêu con gái của Thạch Phi Phi.

[00:24:15] Em thấy chưa, em thấy chưa? Tôi đoán đúng rồi.

[00:24:17] Vẫn là cái lòng tự trọng đáng thương của em đang tác quái.

[00:24:19] Hơn nữa, người ta không chỉ là con gái của Thạch Phi Phi.

[00:24:23] Người ta họ Quý, là con gái của Quý Thành.

[00:24:26] Ý gì? Không có ý gì, không có ý gì.

[00:24:29] Em không đùa với anh đâu.

[00:24:31] Anh cũng đâu có đùa với em.

[00:24:34] Em nói xem thằng con trai này của chúng ta,

[00:24:35] bây giờ theo đuổi một cô gái,

[00:24:37] điều này nói lên cái gì?

[00:24:38] Nói lên thân thể và tâm hồn nó đang hồi phục khỏe mạnh.

[00:24:41] Em suốt ngày sợ nó thế này, thế kia.

[00:24:43] Bây giờ người ta còn thế nào nữa?

[00:24:45] Tương lai người ta thế nào, chúng ta có thể thế nào?

[00:24:47] Anh chỉ hỏi em một câu.

[00:24:49] Em thấy sức khỏe thể chất và tinh thần của con trai quan trọng,

[00:24:52] hay là chuyện giữa em và Thạch Phi Phi,

[00:24:54] cái chuyện vớ vẩn đó quan trọng hả?

[00:24:55] Đương nhiên là con trai em quan trọng rồi.

[00:24:57] Nhưng Hổ Tử bây giờ coi tình cảm với Quý Tịnh

[00:25:01] như cọng rơm cứu mạng, toàn tâm toàn ý đầu tư vào.

[00:25:05] Anh nói xem, tương lai lỡ có chuyện gì xảy ra,

[00:25:07] người bị tổn thương là ai? Hổ Tử.

[00:25:10] Có nghiêm trọng thế không?

[00:25:12] Tôi thấy đàn ông dù sao cũng là đàn ông.

[00:25:14] Thằng Hổ Tử nhà mình,

[00:25:15] sẽ không coi việc yêu đương này là sự nghiệp để làm đâu.

[00:25:17] Cũng chỉ có mấy bà đồng chí lớn tuổi như em,

[00:25:20] mới làm như vậy. Anh muốn nói gì?

[00:25:23] Không phải, ý anh là,

[00:25:24] bây giờ hai đứa nó vẫn còn là trẻ con,

[00:25:27] chẳng biết gì cả.

[00:25:28] Em nói xem, hồi anh yêu đương lúc hai mươi...

[00:25:31] Nói chuyện con cái, nói chuyện của anh làm gì? Không muốn nghe.

[00:25:38] Thư Mạn! Tôi đang định đi tìm cậu đây.

[00:25:40] Sao vậy? Cái đó... Chẳng phải sắp thi đại học rồi sao?

[00:25:44] Trường mở lớp học thêm kỳ nghỉ đông,

[00:25:46] nhưng giáo viên phản ánh, con Tịnh Tịnh nhà tôi, nó thường xuyên không đi.

[00:25:49] Còn suốt ngày chạy ra ngoài chơi.

[00:25:50] Đây này, sáng sớm nay lại chạy mất rồi.

[00:25:52] Căn bản là không đi học thêm.

[00:25:54] Cậu có ý gì?

[00:25:56] Chuyện này... tôi có thể có ý gì được?

[00:25:59] Nó... đến nhà cậu rồi.

[00:26:02] Hai thằng nhóc nhà cậu ấy,

[00:26:03] thích con Tịnh Tịnh nhà tôi.

[00:26:05] Chuyện này tôi biết lâu rồi.

[00:26:06] Nhưng cậu nói xem, cậu nói xem, vào lúc nước sôi lửa bỏng này,

[00:26:08] chẳng phải sắp thi đại học rồi sao?

[00:26:09]

[00:26:10] Phi Phi, cậu càng nói càng kỳ quặc rồi.

[00:26:14] Cậu tìm hiểu rõ ràng trước đi.

[00:26:15] Là con gái nhà cậu cứ chạy đến nhà tôi,

[00:26:17] không phải hai thằng con trai nhà tôi ép nó đến đâu.

[00:26:20] Tôi thấy cậu đang đảo lộn trắng đen rồi đấy.

[00:26:22] Những lời này cậu mau về nói với con gái cậu đi.

[00:26:26] Không phải, tôi không phải đến để hỏi tội đâu.

[00:26:28] Tôi chẳng phải chỉ có một đứa con gái này sao?

[00:26:30] Được rồi. Tôi... cũng về nhà hỏi rõ ràng.

[00:26:34] Tôi nói cho cậu biết, hai thằng con trai tôi rất hiểu chuyện đấy.

[00:26:39] Đừng động đậy. Như trâu già kéo xe vậy.

[00:26:43] Anh đạp nhanh lên đi.

[00:26:45] Sao lại như trâu già kéo xe vậy?

[00:26:47] Em đừng lắc, em đừng lắc!

[00:26:48] Hổ Tử! Mẹ! Sao mẹ tan làm sớm vậy?

[00:26:53] Dì Thư! Tịnh Tịnh! Lớp học thêm tan rồi à?

[00:26:57] Tan rồi, tan rồi. Dì ơi, con đi trước đây.

[00:27:00] Tạm biệt. Đi thôi ạ!

[00:27:05] Hổ Tử, con và Tịnh Tịnh sao vậy?

[00:27:09] Sao bây giờ mẹ lại lắm lời thế?

[00:27:10] Chuyện gì cũng quản.

[00:27:12] Hổ Tử, Tịnh Tịnh còn nhỏ, con cũng nhỏ.

[00:27:15] Hai đứa chẳng hiểu chuyện gì cả.

[00:27:17] Có chuyện gì nhất định đừng giấu người nhà nhé.

[00:27:19] Ý gì ạ?

[00:27:21] Chúng con có thể có chuyện gì chứ?

[00:27:22] Mẹ, con chỉ là kết bạn thôi. Con gái thì sao chứ?

[00:27:25] Chúng con ở bên nhau chơi rất vui mà.

[00:27:27] Mẹ cũng đâu có nói gì.

[00:27:29] Chuyện của con mẹ đừng quản nữa, mẹ.

[00:27:31] Hổ Tử, mẹ là mẹ của con.

[00:27:33] Sao mẹ có thể không quản?

[00:27:34] Bây giờ con đi một mình còn khó khăn,

[00:27:36] con còn đi xe đạp chở người. Con vừa bị thương nặng,

[00:27:38] mất 3000CC máu.

[00:27:40] Con bây giờ còn trẻ, dưỡng bệnh cho tốt.

[00:27:42] Nếu không sẽ ảnh hưởng cả đời đấy.

[00:27:44] Vậy ý của mẹ là,

[00:27:45] con suốt ngày nằm ở nhà,

[00:27:46] không làm gì cả, như heo phải không?

[00:27:47] Được được được, con đồng ý với mẹ.

[00:27:49] Bây giờ con về nhà nằm đây.

[00:27:50] Không gặp ai cả. Về nhà ở đây. Mẹ...

[00:28:01] Em mặc kệ anh nghĩ thế nào.

[00:28:03] Hổ Tử và Tịnh Tịnh thật sự không thể tiếp tục như vậy.

[00:28:08] Lại có tình hình mới gì rồi?

[00:28:11] Anh thấy Tịnh Tịnh con bé này rất tốt.

[00:28:13] Người lại xinh đẹp, đáng yêu, hiểu chuyện.

[00:28:17] Có thể gả vào nhà chúng ta,

[00:28:18] vậy thì còn gì tốt hơn nữa.

[00:28:20] Trẻ con còn quá nhỏ, không hiểu chuyện.

[00:28:22] Chúng căn bản không biết

[00:28:24] mình cần loại tình cảm nào.

[00:28:26] Hơn nữa, cô gái này nhà chúng ta không thể dây vào được đâu.

[00:28:28] Chỉ cần hơi thờ ơ một chút,

[00:28:30] Thạch Phi Phi chẳng phải sẽ nổi điên sao?

[00:28:32] Cưới về nhà chúng ta,

[00:28:33] không phải là con dâu, mà là Vương Mẫu Nương Nương.

[00:28:35] Dù sao anh thấy rất tốt.

[00:28:37] Tốt cái gì mà tốt? Thật là buồn cười. Nông dân.

[00:28:41] Sao anh lại thành nông dân rồi?

[00:28:44] Anh không phải suốt ngày mơ mộng hão huyền,

[00:28:46] muốn chiếm đoạt hai người phụ nữ của Quý Thành sao?

[00:28:48] Chờ đã. Hai người phụ nữ?

[00:28:52] Ngoài Tịnh Tịnh, người phụ nữ kia là ai?

[00:28:57] Đáng ghét! Đồng chí Thư Mạn,

[00:28:59] bây giờ em có phải cảm thấy không làm được

[00:29:02] bà vợ của chuyên gia lớn họ Quý này có chút hối hận không?

[00:29:05] Còn phải nói. Càng ngày càng hối hận.

[00:29:08] Em đừng tưởng rằng

[00:29:09] em dùng thái độ nhẹ nhàng bâng quơ này

[00:29:11] là có thể che giấu được tâm hồn xấu xa của mình.

[00:29:13] Anh còn nói cho em biết, em không thành bà Quý được đâu.

[00:29:17] Muốn làm vợ của cậu ấy,

[00:29:18] phải trả cái giá đau đớn đấy.

[00:29:20] Em không thấy Thạch Phi Phi bây giờ,

[00:29:22] bây giờ cái mặt già đó còn nhìn được không?

[00:29:25] Nếu không có đồng chí Thạch Phi Phi,

[00:29:26] bỏ ra nửa đời tâm huyết,

[00:29:28] làm gì có danh tiếng lẫy lừng của Quý Thành bây giờ.

[00:29:30] Hơn nữa, hai người mà ở bên nhau,

[00:29:33] đều phải làm chuyên gia lớn. Em đừng nói nữa.

[00:29:36] Đến cuối cùng hai người chẳng ai thành chuyên gia lớn được cả.

[00:29:39] Hơn nữa em còn phải chịu đựng thành một bà già mặt vàng.

[00:29:41] Thôi đi. Chuyên gia hay không chuyên gia,

[00:29:43] chuyện này không liên quan đến anh.

[00:29:45] Nhiệm vụ chính của anh bây giờ là quản lý tốt con trai.

[00:29:48] Nó đã chịu tổn thương thể xác một lần rồi,

[00:29:50] tuyệt đối không thể để nó chịu tổn thương tình cảm lần nữa.

[00:29:53] Em... Anh có thể tìm nó nói chuyện.

[00:29:57] Nhưng anh luôn cảm thấy chuyện này...

[00:30:00] Cái chuyện tình cảm trai gái này,

[00:30:01] nên là chuyện của phụ nữ các em.

[00:30:03] Anh một người đàn ông lớn tuổi,

[00:30:04] anh nói chuyện gì với nó chứ? Vậy anh nói hay không?

[00:30:07] Anh nói, anh đi nói ngay đây.

[00:30:15] Chuyện này...

[00:30:16] Nhóc con, nhóc con! Ba đang định tìm con nói chuyện đây.

[00:30:19] Con còn có việc.

[00:30:20] Việc của con quan trọng hơn à? Về rồi nói sau.

[00:30:21] Hổ Tử! Thằng nhóc thối này!

[00:30:23] Em xem, có vợ rồi, chắc chắn sẽ quên cha già.

[00:30:26] Chắc chắn là đi tìm Tịnh Tịnh rồi.

[00:30:27] Sao anh lại để nó đi?

[00:30:28] Không phải... Em cản nó thử xem?

[00:30:31] Cản được không chứ?

[00:30:33] Cười đi, cười đi! Có lúc anh không cười nổi đâu.

[00:30:38] Tối nay đi ăn một bữa thịnh soạn.

[00:30:40] Chúng ta đi về đi.

[00:30:43] Sao vậy? Đó là mấy đứa bạn học cấp hai của em.

[00:30:45] Rất đáng ghét, toàn là đứa không học hành tử tế. Đi thôi.

[00:30:48] Quý Tịnh! Sao không đợi anh? Đi đâu vậy?

[00:30:53] Thật đáng ghét. Mấy ngày không gặp xinh ra rồi.

[00:30:56] Thằng nhóc này nhìn ai vậy? Chúng ta đi thôi.

[00:31:00] Thương lượng với các cậu chút chuyện.

[00:31:02] Sau này có thể tránh xa cô ấy một chút không?

[00:31:03] Ông đây không nghe thì sao?

[00:31:06] Ông đây nhất quyết phải để cô ấy làm bạn gái tao.

[00:31:07] Đúng không, Tịnh? Ai đến nữa? Còn ai nữa?

[00:31:21] Đi! Đi nào!

[00:31:39] Phải. Hổ Tử sao vậy?

[00:31:51] Anh về đi. Vậy về nhà giáo dục lại cho tốt.

[00:31:54] Đừng nóng tính như vậy, phải không?

[00:31:56] Trời cũng không còn sớm nữa, về sớm đi.

[00:31:58] Được, cảm ơn. Thôi được rồi.

[00:31:59] Đi cẩn thận nhé. Tạm biệt.

[00:32:03] Con đưa Tịnh Tịnh về nhà trước đi.

[00:32:07] Chú ơi, không cần đâu, cháu tự về được.

[00:32:09] Ba, mẹ con không yên tâm, bảo con đến xem sao.

[00:32:14] Vừa hay con đưa Tịnh Tịnh về.

[00:32:17] Chào chú ạ. Tịnh Tịnh, đừng nhìn nữa. Đi thôi.

[00:32:31] Thật sự coi mình là anh hùng rồi? Tự tung tự tác?

[00:32:35] Đánh người! Lưu manh! Còn không bằng cả lưu manh!

[00:32:39] Ba không hiểu tình hình thì đừng mắng con nữa được không?

[00:32:42] Con còn có lý à?

[00:32:44] Cảnh sát nói đều là giả sao?

[00:32:47] Không phải một người từng đi lính...

[00:32:50] còn động tay đánh dân thường? Con...

[00:32:52] suýt nữa đánh người ta thành tàn phế.

[00:32:54] Con nói xem con... không phải con nói con... cái này...

[00:32:57] bị thương xong không làm gì được sao?

[00:32:59] Đánh nhau thì lại chịu bỏ sức ra?

[00:33:01] Họ cũng không phải dân thường.

[00:33:03] Họ là lưu manh! Họ trêu ghẹo Tịnh Tịnh!

[00:33:06] Con ở tiền tuyến bán mạng đánh trận,

[00:33:08] họ ở hậu phương ăn chơi hưởng lạc! Vô nhân tính!

[00:33:11] Con gặp họ con còn đánh họ! Con...

[00:33:12] Con la hét cái gì? Ba còn không biết con sao?

[00:33:16] Tại sao con lại ra tay nặng như vậy?

[00:33:18] Chẳng phải là muốn thể hiện trước mặt cô bé sao?

[00:33:21] Ngây thơ! Đầu óc con mê muội rồi! Con!

[00:33:24] Con nói xem con... con căn bản không xứng đáng,

[00:33:26] căn bản không xứng đáng

[00:33:27] đeo huy chương anh hùng mà quân đội trao cho con!

[00:33:29] Con biết con không xứng!

[00:33:30] Con nói cho ba biết, con không muốn làm anh hùng!

[00:33:32] Ba hiểu không?

[00:33:33] Con không muốn làm anh hùng! Không muốn làm!

[00:33:36] Đồ khốn! Tối muộn rồi đi đâu?

[00:33:42] Hổ Tử! Ở phía sau với ba.

[00:33:52] Sao chỉ có mình anh?

[00:33:53] Anh không có đứa con trai này! Em nghe đây,

[00:33:55] chuyện của nó sau này em bớt quản lại.

[00:33:57] Chẳng hiểu chuyện gì cả! Cái thứ gì vậy!

[00:33:59] Rốt cuộc là sao vậy?

[00:34:01] Anh không nói với em.

[00:34:02] Anh nói! Rốt cuộc là sao?

[00:34:12] Đã nửa đêm rồi,

[00:34:13] sao Hổ Tử vẫn chưa về?

[00:34:15] Em cứ yên tâm.

[00:34:16] Con trai em ở ngoài không chịu thiệt đâu.

[00:34:18] Hôm nay nó một mình đánh,

[00:34:19] đánh bốn năm thằng lưu manh nhỏ.

[00:34:20] Bản lĩnh khác không tăng,

[00:34:22] nhưng bản lĩnh đánh nhau thì ghê gớm lắm.

[00:34:24] Anh cố tình làm em tức phải không?

[00:34:26] Chính vì anh nghĩ như vậy,

[00:34:28] nó mới học đánh nhau đấy.

[00:34:30] Anh có đi tìm nó về không?

[00:34:32] Anh không đi thì em đi. Không! Anh đi, anh đi.

[00:34:34] Muộn thế này rồi, bảo anh đi đâu tìm nó đây hả?

[00:34:37] Còn có thể đi đâu được nữa? Nhà Quý Thành.

[00:35:02] Sao thế? Thà ở ngoài lang thang,

[00:35:05] cũng không chịu vào nhà à?

[00:35:07] Em ấy không chịu gặp con.

[00:35:15] Ai vậy? Quý Tịnh.

[00:35:20] Con không hiểu tại sao em ấy không chịu gặp con.

[00:35:23] Con đánh nhau vì em ấy,

[00:35:25] sao em ấy lại nổi giận với con?

[00:35:30] Đó chính là phụ nữ.

[00:35:33] Con nói xem, nếu ba trước mặt mẹ con,

[00:35:37] đánh người ta đến nôn ra máu,

[00:35:40] mẹ con có tha cho ba không?

[00:35:48] Cậu nói xem, trẻ con bây giờ sao đứa nào cũng thế này?

[00:35:52] Thật là không có tiền đồ.

[00:35:55] Trẻ con bây giờ,

[00:35:56] sinh ra trong hũ mật, lớn lên trong bát đường.

[00:35:59] Không thể dùng tiêu chuẩn thời của chúng ta để yêu cầu chúng được.

[00:36:02] Phải.

[00:36:04] Quan trọng là phải để nó ra khỏi nhà,

[00:36:06] nhanh chóng bước ra xã hội.

[00:36:08] Đúng vậy. Vậy chuyện Hổ Tử đi học,

[00:36:10] cậu lo liệu đi. Cậu là Thứ trưởng mà.

[00:36:13] Thật ra có hai người có thể giúp cậu.

[00:36:16] Còn hiệu quả hơn tôi. Ai?

[00:36:18] Một là Tiểu Đào Hoa.

[00:36:20] Đồng chí nữ này ghê gớm lắm đấy.

[00:36:22] Quan trọng là thư giới thiệu cậu viết quá tốt.

[00:36:25] Cô ấy đến Văn phòng Thành ủy,

[00:36:28] bây giờ là thư ký của Chính quyền thành phố,

[00:36:29] chuyên quản mảng giáo dục. Người đang nổi.

[00:36:32] Cô ấy mà nói một câu, không khác gì thánh chỉ đâu.

[00:36:36] Đi đi!

[00:36:39] Còn một người nữa, cậu không muốn biết là ai à?

[00:36:41] Cái miệng chó của cậu làm sao phun ra ngà voi được.

[00:36:43] Tiểu Thiết Mai. Cậu không muốn biết sao?

[00:36:47] Cô bé này lâu lắm rồi không có tin tức gì.

[00:36:50] Bây giờ người ta là phu nhân Thủ trưởng rồi.

[00:36:53] Nghe nói chức còn to hơn cả Quân trưởng nữa.

[00:36:58] Cô ấy mà nghe nói là chuyện của cậu, có thể không để tâm sao?

[00:37:01] Cậu mà ngại nói, tôi đi nói cho.

[00:37:03] Thôi! Cút đi! Tôi nói cho cậu biết, chuyện Hổ Tử đi học,

[00:37:07] rốt cuộc cậu có lo hay không hả?

[00:37:09] Cậu cứ đặt cái tâm đó vào trong bụng đi.

[00:37:13] Hổ Tử là ai? Là con trai của cậu.

[00:37:15] Hậu duệ của lính chúng ta.

[00:37:17] Từng lập công, từng đánh trận, là một anh hùng.

[00:37:21] Học sinh như vậy trường không xem xét sao? Đúng không?

[00:37:24] Nói có lý. Vậy chúng ta quyết định thế nhé.

[00:37:26] Được. Tạm biệt.

[00:37:34] Trước tiên xoa nóng lòng bàn tay. Nào.

[00:37:39] Nóng rồi chứ? Một lần lên, một lần xuống.

[00:37:41] Đây là gì vậy?

[00:37:43] Mỗi sáng tối ba mươi lần.

[00:37:44] Cái này rất tốt cho da phụ nữ.

[00:37:46] Thật sao? Phụ nữ chúng ta nhất định phải chú ý bảo dưỡng bản thân.

[00:37:51] Tiểu Mạn, em đừng hờ hững như vậy.

[00:37:54] Em phải học cách yêu thương bản thân.

[00:37:56] Đừng lúc nào cũng nghĩ cho người khác, biết chưa?

[00:37:58] Kết hôn bao nhiêu năm rồi,

[00:37:59] ngày tháng cứ thế trôi qua từng ngày.

[00:38:02] Bảo dưỡng gì mà bảo dưỡng chứ.

[00:38:03] Hôm nay là kỷ niệm ngày cưới của hai người.

[00:38:06] Hai người kết hôn bao nhiêu năm rồi?

[00:38:07] Kết hôn cuối năm 58. Hai mươi lăm năm.

[00:38:11] Đó là đám cưới bạc! Đám cưới bạc là gì?

[00:38:15]

[00:38:16] Của nước nào? Tôi nói không rõ.

[00:38:18] Cái đó... Tiểu Đỗ, anh giải thích cho mọi người một chút đi.

[00:38:21] Cái cách nói đám cưới bạc, đám cưới vàng ấy.

[00:38:23] Phương Tây... cái này theo quy định... rất cầu kỳ đấy.

[00:38:27] Tôi nói cho chị biết.

[00:38:29] Hai mươi lăm năm gọi là đám cưới bạc.

[00:38:32] Bốn mươi năm gọi là đám cưới hồng ngọc.

[00:38:34] Năm mươi năm gọi là đám cưới vàng.

[00:38:35] Sáu mươi năm gọi là đám cưới kim cương.

[00:38:37] Bảy... Bảy mươi năm không có.

[00:38:39] Dù sao cũng là một ngày trọng đại.

[00:38:41] Thư Mạn, phải ăn mừng cho thật tốt.

[00:38:45] Nghe đi, nghe đi.

[00:38:46] Con nói xem người nước ngoài sao lại ham tiền thế.

[00:38:49] Nào là hồng ngọc, kim cương.

[00:38:51] Con nói xem cưới qua cưới lại,

[00:38:52] đều là vàng bạc châu báu. Phải.

[00:38:55] Chưa sống được bao lâu đã thành đám cưới bạc rồi.

[00:38:58] Dù thế nào đi nữa,

[00:38:59] hôm nay phải cho hai vị

[00:39:00] ăn mừng thật tốt một phen. Ăn mừng, ăn mừng.

[00:39:03] Em rể, lần này tại Tòa nhà Thạch Hàng,

[00:39:09] đồng chí Đặng Tiểu Bình đã đề xuất

[00:39:10] phải xây dựng chủ nghĩa xã hội mang đặc sắc Trung Quốc.

[00:39:15] Bây giờ ở nước ngoài rất nhiều người

[00:39:17] rất hứng thú với câu nói này.

[00:39:20] Anh muốn hỏi em xem,

[00:39:22] em hiểu thế nào về cái đặc sắc Trung Quốc này?

[00:39:25] Vậy những người ở nước ngoài đó hiểu thế nào?

[00:39:27] Làm sao anh biết được? Anh nói cho em nghe,

[00:39:32] có phải là chủ nghĩa xã hội và chủ nghĩa tư bản,

[00:39:38] con đường ở giữa hai cái này không?

[00:39:42] Đồng chí Tiểu Bình xây dựng

[00:39:43] phương án cải cách này,

[00:39:44] cũng là dò đá qua sông.

[00:39:47] Mọi người đều không có kinh nghiệm.

[00:39:48] Nói tóm lại,

[00:39:49]

[00:39:52] Đi đi! Em có thể đừng nói đạo lý lớn với anh được không?

[00:39:56] Anh muốn nghe xem có tin tức nội bộ gì không?

[00:40:01] Em là cán bộ mà. Cấp trên nói thế nào?

[00:40:05] Cái gì cấp trên cấp dưới, tin tức nội bộ?

[00:40:07] Anh xem, Em nói cho anh biết, con người anh,

[00:40:09] cái tàn dư của Cách mạng Văn hóa không cạn đâu nhé. Anh...

[00:40:14] Ba! Tay làm gì vậy? Xem mấy giờ rồi?

[00:40:16] Hổ Tử về rồi. Mẹ!

[00:40:18] Trời đông giá rét mặc ít áo thế không?

[00:40:19] Được rồi, không đợi nữa. Ăn cơm!

[00:40:21] Đến đây với bà nội. Mau đến đây.

[00:40:22] Ăn cơm! Ngưu Ngưu chưa về.

[00:40:24] Làm gì có chuyện người lớn đợi trẻ con.

[00:40:25] Thức ăn nguội hết rồi. Đi! Ăn cơm, ăn cơm.

[00:40:28] Nào nào nào, hôm nay

[00:40:29] là ngày kỷ niệm ngày cưới của tôi và đồng chí Thư Mạn.

[00:40:33] Mọi người vừa nói... nói đám cưới gì ấy nhỉ?

[00:40:35] Đám cưới bạc! Đám cưới bạc!

[00:40:37] Thật ra... chỉ là muốn tụ tập mọi người lại,

[00:40:39] uống bữa rượu, ăn bữa cơm cho náo nhiệt.

[00:40:42] Bà xã đại nhân, vất vả rồi!

[00:40:47] Nói gì vậy anh? Đúng là chẳng lãng mạn chút nào.

[00:40:50] Hai mươi lăm năm trước,

[00:40:51] anh lừa được nhị tiểu thư xinh đẹp như hoa nhà chúng tôi

[00:40:53] vào tay lúc nào,

[00:40:55] đâu có khô khan như vậy.

[00:40:56] Không được! Tụt hậu rồi! Anh tụt hậu sao?

[00:41:00] Nói gì vậy? Chưa uống rượu đã hồ đồ rồi. Nào!

[00:41:06] Ba mẹ.

[00:41:12] Ngưu Ngưu!

[00:41:17] Hổ Tử ở nhà.

[00:41:18] Sao con lại đưa Quý Tịnh đến đây?

[00:41:19] Quý Tịnh là bạn gái của con.

[00:41:23] Tại sao con không thể đưa cô ấy đến?

[00:41:25] Anh Ngưu Ngưu, anh nói gì vậy?

[00:41:26] Đừng nói nữa!

[00:41:28] Anh nói ai là bạn gái anh?

[00:41:29] Quý Tịnh! Tịnh Tịnh!

[00:41:31] Hai bọn anh, em rốt cuộc ở bên ai?

[00:41:33] Em đừng hỏi cô ấy!

[00:41:34] Để anh nói cho em biết! Em căn bản không xứng với cô ấy!

[00:41:36] Em có đi lính, đánh trận, làm anh hùng,

[00:41:38] cũng không đổi được cái thói lưu manh này của em!

[00:41:41] Từ nhỏ đến lớn em luôn tranh giành với anh!

[00:41:43] Hôm nay anh phải để em thua tâm phục khẩu phục!

[00:41:46] Ngưu Ngưu! Thằng nhóc hỗn xược này!

[00:41:48] Anh nói cho em biết, anh sẽ không đánh trả em đâu!

[00:41:51] Hôm nay chúng ta coi như hòa nhau!

[00:41:53] Đồ khốn! Dám động thủ ở nhà!

[00:41:56] Nó là anh trai con! Cút! Được!

[00:41:59] Em ghi nhớ rồi!

[00:42:00] Sau này em không có người anh này!

[00:42:01] Anh cũng không có người em này!

[00:42:03] Con nói cho mọi người biết! Con yêu Quý Tịnh!

[00:42:06] Con sẽ đợi cô ấy lớn!

[00:42:07] Đợi cô ấy tốt nghiệp! Con sẽ cưới Quý Tịnh!

[00:42:12] Chuyện này...

[00:42:13] Mẹ ơi! Mẹ sao vậy?


 0 Yorumlar sort   Göre sırala