Kim Hôn Phong Vũ Tình -

27/51 Videoer

Kim Hôn Phong Vũ Tình tập 26 - Hồ Quân, Chu Vận

21 Visninger· 05/25/25
duongvu88
duongvu88
3 Abonnenter
3

⁣Kim Hôn Phong Vũ Tình - Chuyện tình 50 năm giữa giông bão thời cuộc – từ một ánh nhìn đến trọn đời bên nhau.

Kim Hôn Phong Vũ Tình kể về chuyện tình giữa anh hùng quân đội Cảnh Trực và nữ bác sĩ Thư Mạn, bắt đầu từ thập niên 1950. Vì tình yêu, anh từ bỏ quân ngũ, chấp nhận hy sinh cả sự nghiệp trong những năm tháng đầy biến động. Trải qua nửa thế kỷ thăng trầm, họ vẫn bên nhau – viết nên một chuyện tình bền bỉ, sâu lắng và đầy cảm xúc.

Vis mere

[00:02:14] Câu chuyện trong phim hoàn toàn hư cấu, nếu có trùng hợp chỉ là ngẫu nhiên

[00:02:25] Anh, uống miếng nước đi.

[00:02:28] Uống cái quái gì.

[00:02:29] Khát chết anh cũng không uống nước em rót.

[00:02:32] Anh nói xem anh làm vậy là sao chứ?

[00:02:34] Tục ngữ có câu, dưa ép chín không ngọt.

[00:02:38] Đừng có ở đây dưa với chả táo với anh.

[00:02:40] Em nghĩ gì mà anh không biết.

[00:02:41] Em chính là Trần Thế Mỹ phiên bản nữ.

[00:02:43] Bây giờ em vào Bắc Kinh rồi, thi đỗ đại học rồi,

[00:02:46] liền coi thường người nông dân rồi chứ gì?

[00:02:48] Gì chứ, gì chứ, Trần Thế Mỹ phiên bản nữ gì chứ.

[00:02:51] Trình độ của anh chỉ có thế thôi, đừng có nói em nữa. Anh...

[00:02:54] Anh không có gì để nói với em.

[00:02:55] Em đợi chị dâu về, em nói với chị dâu.

[00:02:58] Anh hoàn toàn không hiểu em.

[00:03:00] Bây giờ em biết tìm chị dâu rồi à?

[00:03:02] Em có biết chị dâu nói gì về em không?

[00:03:04] Chị ấy hoàn toàn không đồng ý em ly hôn.

[00:03:06] Tìm người đàn ông khác, không sợ mất mặt à.

[00:03:08] Đây là chị dâu nói đó.

[00:03:10] Em không tin, chị dâu em không phong kiến như vậy.

[00:03:16] Mẹ ơi, mẹ ơi.

[00:03:21]

[00:03:24] Từ nhỏ đến lớn,

[00:03:25] con cũng chưa từng để mẹ bớt lo lắng điều gì.

[00:03:27] Mẹ ạ, lần này mẹ đừng lo cho con nữa.

[00:03:31] Mẹ nói xem con lớn thế này rồi,

[00:03:32] chuyện của con con tự giải quyết được.

[00:03:34] Không lo cho con sao được chứ?

[00:03:37] Sao số lại khổ thế này?

[00:03:42] Con xem, lúc trước anh con với vợ nó đòi ly hôn,

[00:03:44] nhưng dù sao nó cũng là đàn ông.

[00:03:46] Con xem con là phụ nữ, sắp bốn mươi rồi,

[00:03:49] còn đòi ly hôn nữa.

[00:03:50] Sao chứ? Con sao lại bốn mươi rồi?

[00:03:52] Con mới qua sinh nhật 35 tuổi, mẹ tính kiểu gì vậy?

[00:03:54] Tuổi mụ con đã 38 rồi, không phải sắp bốn mươi sao?

[00:03:58] Con nói xem ly hôn rồi thì,

[00:03:59] con biết làm sao đây con?

[00:04:02] Linh Tử, mẹ biết con lấy Tiểu Châu,

[00:04:05] trong lòng con ấm ức.

[00:04:07] Con gái ngốc, con đã lấy rồi,

[00:04:12] con nói xem ly hôn rồi thì biết làm sao đây?

[00:04:15] Mẹ, con còn nửa đời sau chưa sống mà.

[00:04:20] Con không muốn cứ mãi nhẫn nhịn, chịu đựng như vậy.

[00:04:24] Mẹ không biết mấy năm nay con...

[00:04:27] con sống... con ấm ức thế nào... con...

[00:04:30] Mẹ sao lại không biết chứ?

[00:04:32] Ai mà chẳng trải qua thời trẻ.

[00:04:35] Con xem vợ chồng anh con,

[00:04:37] lúc trước đánh nhau như chó với mèo,

[00:04:39] hận không thể mày ăn tao, tao ăn mày.

[00:04:41] Giờ không phải cũng sống rất tốt sao?

[00:04:43] Mẹ, mẹ đừng lấy con làm ví dụ.

[00:04:45] Bọn con không giống Linh.

[00:04:49] Chị dâu ơi, chị dâu, chị về rồi.

[00:04:53] Trong nhà này, em không nghe lời ai được cả.

[00:04:55] Không phải là đồ phong kiến cổ hủ thì cũng là đầu óc già cỗi, không nói nổi.

[00:04:57] Chị dâu, em nghe chị!

[00:05:00] Chị nói đi, em chỉ nghe một mình chị thôi.

[00:05:03] Chị nói gì chứ?

[00:05:04] Xảy ra chuyện gì chị còn chưa rõ.

[00:05:05] Mọi người tự giải quyết đi.

[00:05:08] Các con thật là không hiểu chuyện.

[00:05:12] Con xem chị dâu con nói gì thì cũng đâu phải họ Cảnh.

[00:05:15] Con không phải là gây thêm phiền phức cho người ta sao?

[00:05:20] Mẹ ra ngoài, mẹ ra ngoài hít thở không khí.

[00:05:23] Ngột ngạt chết ta rồi.

[00:05:26] Linh Tử, chuyện của con,

[00:05:27] con tự xem mà làm đi.

[00:05:29] Mẹ không quản nổi nữa rồi.

[00:05:33] Ngột ngạt chết mất.

[00:05:40] Con bé Linh Tử nó chỉ nghe lời em thôi.

[00:05:42] Em nói với nó mấy câu đi.

[00:05:43] Em lại không mang họ Cảnh, là người ngoài, không xen vào được đâu.

[00:05:46] Không phải, bà cụ nói câu giận dỗi thôi mà.

[00:05:50] Em lại thật sự nhỏ nhen như vậy à?

[00:05:53] Chị dâu, em nói thật đấy.

[00:05:55] Em thật sự có chuyện muốn nói với chị.

[00:05:56] Chị biết không? Chị biết không?

[00:05:59] Chị biết em và Tiểu Châu,

[00:06:00] về mặt văn hóa, thói quen, mọi phương diện đều khác biệt rất lớn.

[00:06:03] Chị có thể hiểu.

[00:06:05] Nhưng sự khác biệt này không phải hôm nay mới phát hiện ra.

[00:06:07] Em về Bắc Kinh rồi, học đại học, có công việc rồi,

[00:06:11] mới phát hiện hai người có sự khác biệt lớn như vậy.

[00:06:13] Đây chẳng phải là tự tìm mắng sao?

[00:06:15] Mọi người không hiểu Tiểu Châu.

[00:06:17] Tiểu Châu người này,

[00:06:18] ngoài việc nói chuyện phiếm với mấy bà cô,

[00:06:20] cô dâu trẻ trong làng ra,

[00:06:22] còn có cả chuyện đó nữa, thật sự chẳng nghĩ ngợi gì cả.

[00:06:28] Những chuyện em quan tâm,

[00:06:30] anh ta một chút cũng không để ý.

[00:06:33] Em thật sự không hiểu nổi,

[00:06:34] lúc đó sao em lại mắt mù rồi,

[00:06:35] lại thích anh ta chứ? Em...

[00:06:36] Vậy bây giờ em có người hợp với mình chưa?

[00:06:38] Em tuổi này rồi...

[00:06:40] Em... Em nói thế này cho chị nhé.

[00:06:43] Em thà nửa đời sau sống một mình,

[00:06:46] cũng không muốn cứ thế sống tạm bợ với anh ta.

[00:06:48] Em đã quyết tâm rồi.

[00:06:50] Em từ nhỏ đã bướng bỉnh.

[00:06:51] Lời người khác, em một câu cũng không nghe lọt tai.

[00:07:05] Anh nói xem, Linh Tử bên cạnh,

[00:07:08] cũng không có người đàn ông đáng tin cậy nào mà đã ly hôn.

[00:07:10] Còn mang theo một đứa con.

[00:07:12] Những ngày tháng sau này, chắc chắn sẽ khó khăn lắm.

[00:07:16] Anh à, đối tốt với nó một chút.

[00:07:18] Đừng có việc gì cũng mắng nó.

[00:07:20] Nói nhiều lời dịu dàng hơn.

[00:07:22] Anh không phải là người giỏi nhất trong việc chiều chuộng phụ nữ trẻ sao?

[00:07:25] Sao lại đối xử thô bạo với em gái mình như vậy?

[00:07:28] Ai nói anh chiều chuộng phụ nữ trẻ?

[00:07:31] Chẳng phải chỉ có mình em thôi sao? Thật không?

[00:07:47] Lần này là phẫu thuật bắc cầu, sao anh lại từ chối nữa rồi?

[00:07:53] Chuyện chuyên môn em đừng quản.

[00:07:56] Bây giờ ở dưới có rất nhiều lời đồn đại.

[00:07:58] Đều nói anh là vì tai nạn ba năm trước,

[00:08:00] để lại ám ảnh tâm lý rồi.

[00:08:03] Nói anh không dám lên bàn mổ lớn.

[00:08:09] Ca phẫu thuật này, rất khó.

[00:08:10] Trong nước không mấy người làm tốt được.

[00:08:12] Anh lại làm qua mấy lần rồi.

[00:08:14] Anh là người có kinh nghiệm.

[00:08:15] Anh nên thông qua ca phẫu thuật lần này,

[00:08:17] bịt miệng mấy người đó lại đi.

[00:08:19] Em đừng nói nữa.

[00:08:20] Anh lại không cho em nói.

[00:08:21] Vậy anh nói đi.

[00:08:22] Anh đã bao lâu rồi không làm phẫu thuật lớn?

[00:08:25] Anh cứ như vậy nữa thì anh... anh...

[00:08:29] Lúc đầu anh...

[00:08:30] không nên quản mấy chuyện vớ vẩn nhà Thư Mạn.

[00:08:32] Anh xem bây giờ, người ta không sao cả rồi.

[00:08:35] Cả đời anh cũng không ngóc đầu lên được nữa.

[00:08:36] Anh có biết không?

[00:08:37] Anh đã bảo em đừng nói nữa rồi mà!

[00:08:39] Cứ nhắc đến Thư Mạn là anh lại có biểu cảm đó.

[00:08:41] Anh không thể vì sự nghiệp, tiền đồ của mình

[00:08:42] mà suy nghĩ một chút sao?

[00:08:44] Em ra ngoài cho anh! Đợi chút.

[00:08:55] Cục trưởng Cảnh, đến rồi à? Đến, xuống đây thị sát à?

[00:09:03] Đúng đúng, cái đó... bà cụ nhập viện rồi phải không?

[00:09:07] Thế nào? Không sao chứ?

[00:09:08] Tôi còn định lúc nào rảnh đến thăm đây.

[00:09:11] Không có gì đâu.

[00:09:11] Không... Làm phiền cô.

[00:09:17] Được rồi, vậy hai người nói chuyện trước đi, tôi đi...

[00:09:27] Tôi còn tưởng mình đi nhầm chỗ rồi chứ.

[00:09:29] Tôi tìm văn phòng Viện trưởng.

[00:09:31] Tưởng vào nhầm nhà Viện trưởng chứ.

[00:09:34] Hai người đây là sao?

[00:09:37] Anh tìm tôi có chuyện gì?

[00:09:40] Thủ tục xong rồi.

[00:09:41] Vừa bước ra khỏi văn phòng ủy ban phường,

[00:09:45] cầm cuốn sổ nhỏ này, em nghĩ cả đời này,

[00:09:47] em chẳng còn liên quan gì đến anh ta nữa.

[00:09:49] Bây giờ em nhìn trời cũng thấy xanh hơn.

[00:09:53] Em nói xem, lúc em và Tiểu Châu đòi cưới,

[00:09:56] chuyện đó cứ như mới hôm qua vậy...

[00:09:58] Chị xem, chị cứ không chịu nhìn về phía trước.

[00:10:01] Chị cứ nhìn về phía sau mãi thế.

[00:10:03] Xã hội đang thay đổi,

[00:10:04] tình cảm con người sao có thể không đổi chứ?

[00:10:07] Chị thấy mình già rồi.

[00:10:09] Chị thật sự không thích ứng được với sự thay đổi của em.

[00:10:13] Đời này em,

[00:10:14] nếu tìm được người yêu như anh trai em,

[00:10:16] em cũng sẽ không thay đổi.

[00:10:19] Ngồi chút đi. Em đã sống cùng anh trai em chưa?

[00:10:23] Anh trai em đâu có tốt như em nói.

[00:10:26] Nói thật lòng đi,

[00:10:27] nửa đời này chị gặp được người đàn ông nào,

[00:10:29] có ai tốt hơn anh trai em không?

[00:10:32] Nửa đời này chị, ngoài anh trai em ra,

[00:10:34] chưa từng tiếp xúc với người khác giới nào khác.

[00:10:37] Làm sao chị biết có ai giỏi hơn anh trai em không chứ?

[00:10:40] Cái anh Quý...

[00:10:42] Viện trưởng rồi đó, thế nào?

[00:10:45] Quý Thành và anh trai em,

[00:10:46] là hai kiểu người hoàn toàn khác nhau.

[00:10:49] Chị nói xem lúc trước,

[00:10:51] nếu chị lấy Quý Thành, liệu có hạnh phúc không?

[00:10:55] Chuyện chưa làm sao chị biết được.

[00:10:57] Nhưng chị nghĩ sẽ không cãi nhau nhiều như vậy,

[00:11:01] sẽ không đau lòng như vậy.

[00:11:04] Vậy em hiểu rồi.

[00:11:06] Vậy chị vẫn yêu anh trai em hơn.

[00:11:08] Chị biết tại sao không?

[00:11:10] Có yêu mới có đau lòng chứ.

[00:11:12] Không yêu thì chẳng sao cả.

[00:11:14] Chị với anh trai em, là oan gia từ kiếp trước.

[00:11:17] Em thấy kiếp này, chị đừng hòng chạy thoát.

[00:11:20] Không nói chị nữa. Em sau này có dự định gì?

[00:11:24] Tôi không làm! Tại sao?

[00:11:27] Tại sao? Anh viển vông! Anh thần kinh rối loạn!

[00:11:30] Anh nhàn cư vi bất thiện! Anh rốt cuộc muốn làm gì?

[00:11:35] Cậu và tôi đều rất bận, lời thừa tôi không nói nhiều.

[00:11:40] Bảo cậu làm Phó cục trưởng này, có cả ngàn vạn lý do.

[00:11:43] Tôi chọn ra ba cái cậu nghe thử.

[00:11:45] Thứ nhất, cậu hiểu nghiệp vụ, là chuyên gia.

[00:11:49] Thứ hai, cậu không ham chức quyền, không bày mưu tính kế.

[00:11:52] Thứ ba, tôi quen cậu đã một phần tư thế kỷ rồi.

[00:11:55] Thứ hai, tôi quen cậu đã một phần tư thế kỷ rồi.

[00:11:57] Tôi cũng không có thời gian nói nhảm với anh.

[00:12:00] Tôi cũng chỉ có một câu: Tôi không được, tôi không làm.

[00:12:03] Lý do?

[00:12:04] Tôi là bác sĩ, tôi muốn nghiên cứu khoa học.

[00:12:07] Tôi muốn làm lâm sàng.

[00:12:09] Tôi phải chịu trách nhiệm cho cả bệnh viện này mà.

[00:12:11] Cậu có thể kiêm nhiệm mà. Tôi bật đèn xanh cho cậu.

[00:12:14] Phó cục trưởng kiêm Viện trưởng? Vậy...

[00:12:16] Phó cục trưởng kiêm Viện trưởng vậy...

[00:12:18] Làm lãnh đạo và làm chuyên môn là hai chuyện khác nhau.

[00:12:22] Chỉ có những người không hiểu nghiệp vụ,

[00:12:23] quan liêu, giống như anh vậy,

[00:12:27] mới gộp hai chuyện đó làm một.

[00:12:28] Tôi nói cho cậu biết,

[00:12:29] hôm nay tôi đến là để chào hỏi cậu một tiếng.

[00:12:32] Quyết định bổ nhiệm của cậu tuần này sẽ xuống.

[00:12:34] Anh còn chưa nói chuyện với tôi mà đã bổ nhiệm?

[00:12:37] Hôm nay tôi chính là đại diện cho tổ chức,

[00:12:38] đến nói chuyện với cậu mà.

[00:12:41] Tôi nói cho anh biết, tôi không làm!

[00:12:47] Bác sĩ Quý à.

[00:12:48] Cậu thật sự muốn nửa đời sau chỉ làm phẫu thuật ruột thừa,

[00:12:51] cắt amidan, cứ thế đối phó qua ngày sao?

[00:12:55] Tôi biết cậu có tâm bệnh.

[00:12:58] Chuyện của bố tôi,

[00:13:00] đả kích đối với cậu quả thực rất lớn.

[00:13:08] Phải, tôi thừa nhận chuyện của bố anh,

[00:13:14] là một khối tâm bệnh tôi không thể loại bỏ.

[00:13:16] Cho nên bây giờ tôi cho cậu cơ hội này.

[00:13:18] Ngày nào cũng đối mặt với tôi, ngày nào cũng làm việc cùng tôi.

[00:13:21] Cho đến khi khối tâm bệnh này của cậu được loại bỏ.

[00:13:23] Tay này không còn run nữa.

[00:13:26] Thế nào, đồng chí Quý Thành, dám đối mặt không?

[00:13:28] Tôi... Anh à... Anh à...

[00:13:33] Con người anh thật là không từ thủ đoạn.

[00:13:40] Không từ thủ đoạn, cũng là một loại thủ đoạn đấy.

[00:13:44] Văn phòng của cậu tôi đã sắp xếp xong rồi.

[00:13:46] Ngay đối diện tôi.

[00:13:55] Mẹ, lần này mẹ nằm viện, đừng như lần trước,

[00:13:58] nằm nửa ngày đã chạy mất.

[00:14:00] Lần này chúng ta phải làm mấy hạng mục kiểm tra.

[00:14:03] Theo dõi phải mất 24 giờ.

[00:14:05] Cho nên, thế nào cũng phải ở lại một ngày rưỡi.

[00:14:08] Biết rồi, con nói câu này bao nhiêu lần rồi.

[00:14:13] 24 giờ, một ngày rưỡi.

[00:14:15] Con nói xem con còn chưa đến 50 tuổi,

[00:14:17] sao lại lắm lời thế?

[00:14:23] Tiểu Thư, mẹ nhờ con một việc nhé.

[00:14:28] Con nói chuyện con bé Linh Tử tìm bạn già ấy,

[00:14:30] con để tâm một chút đi.

[00:14:32] Mẹ, Linh Tử năm nay tuổi thực mới 36.

[00:14:35] Trông vẫn còn khỏe khoắn lắm.

[00:14:38] Sao lại thành tìm bạn già rồi?

[00:14:40] Tuổi mụ đã 38 rồi.

[00:14:44] Được rồi.

[00:14:47] Con nói điều kiện của người đàn ông này,

[00:14:50] cũng không cần quá nhiều yêu cầu đâu.

[00:14:52] Gì mà đã kết hôn hay chưa,

[00:14:53] cao thấp thế nào, tàm tạm là được rồi.

[00:14:57] Chỉ cần người tốt,

[00:14:58] biết thương người, thật thà phúc hậu,

[00:15:00] biết thương con bé nhà mình là được rồi.

[00:15:03] Con hiểu Linh Tử,

[00:15:05] nó lớn thế này rồi chưa từng yêu thật lòng,

[00:15:07] nó sẽ không cam tâm đâu.

[00:15:09] Lời này con đừng nói với Linh Tử nhé, biết không?

[00:15:12] Phải thực tế một chút.

[00:15:14] Trước 40 tuổi nó giải quyết xong chuyện này.

[00:15:17] Phụ nữ mà, không chịu được tuổi già.

[00:15:21] Con xem lúc con còn trẻ,

[00:15:22] xinh đẹp như tranh vẽ trên tường ấy.

[00:15:27] Hai bím tóc lớn đó, vù vù.

[00:15:33] Con xem, con xem bây giờ...

[00:15:35] Con xem tóc con này, con xem sắc mặt con này.

[00:15:38] Mẹ không dám nói nữa đâu.

[00:15:40] Nói nữa khéo con lại cắt đứt ngón tay mẹ mất.

[00:15:43] Bà nội! À, Hổ Tử đến rồi.

[00:15:46] Còn chưa bảo mẹ cháu gọi điện thoại mà.

[00:15:47] Sao cháu biết bà nội nằm viện thế?

[00:15:49] Cháu với bà có thần giao cách cảm mà.

[00:15:51] Hổ Tử nhà chúng ta chỉ biết nịnh bợ.

[00:15:53] Được rồi, con ở với bà nội.

[00:15:54] Mẹ đi lấy thuốc cho bà nội.

[00:15:56] Vâng ạ. Bà nội, mua táo nè.

[00:15:58] Ngồi đi, ngồi đi.

[00:15:59] Con cứ đi làm chuyên gia của con đi.

[00:16:01] Có cháu trai ở với bà là được rồi.

[00:16:09] Ngưu Ngưu? Mẹ, mẹ gọi con là gì thế?

[00:16:15] Lại gọi tên ở nhà của con.

[00:16:16]

[00:16:20] Ai nói cho con biết?

[00:16:21] Con về nhà lấy ít đồ, hàng xóm đối diện nói cho con.

[00:16:24] Bà nội con bệnh nặng lắm hả mẹ?

[00:16:25] Không sao, sắp qua đông rồi,

[00:16:27] kiểm tra sức khỏe toàn diện thôi. Con mau đi đi.

[00:16:29] Ở phòng bệnh 203 khoa nội.

[00:16:32] Vâng. Mẹ, chỉ có một mình bà nội ở đó thôi ạ?

[00:16:36] Hổ Tử vừa đến.

[00:16:37] Vậy mai con lại đến.

[00:16:38] Đứa trẻ này sao vậy hả?

[00:16:40] Hai anh em có thù hằn gì không thể hóa giải sao?

[00:16:42] Hơn nữa, con còn là anh trai mà.

[00:16:44] Mẹ, con không có ý đó.

[00:16:45] Ở trường con thật sự có việc.

[00:16:47] Bác sĩ Thư, nhanh lên, còn phải phẫu thuật nữa.

[00:16:49] Vâng, đến đây. Con đi lấy thuốc giúp bà nội đi.

[00:16:52] Lát nữa, mẹ qua thăm hai đứa.

[00:16:54] Mẹ! Được rồi, không được đi nhé.

[00:16:57] Tối cùng ăn cơm.

[00:17:02] Cái áo len đó mặc có ngứa không?

[00:17:03] Hơi ngứa.

[00:17:06] Không ngứa. Cái đó... cái áo sơ mi của cháu ấy,

[00:17:09] mặc cái dày một chút nhé, biết không?

[00:17:10] Cháu biết rồi. Cháu mặc sơ mi bên trong, bên ngoài mặc cái đó.

[00:17:12] Cậu bé đó,

[00:17:13] có phải là con trai bác sĩ Thư không ạ?

[00:17:14] Đúng vậy, lông mày mắt giống bác sĩ Thư quá nhỉ.

[00:17:16] Tôi thấy không giống lắm.

[00:17:18] Liệu có phải là đứa con bà ấy nhận nuôi không?

[00:17:20] Không phải, đứa nhận nuôi là đứa lớn, gầy hơn đứa này.

[00:17:25]

[00:17:26] Tôi nghe nói đứa bé đó từ nhỏ sức khỏe đã không tốt.

[00:17:29] Là một đứa trẻ ốm yếu.

[00:17:37] Y tá trưởng Thạch, đến thăm bà cụ kia,

[00:17:39] là con ruột của bác sĩ Thư,

[00:17:41] hay là đứa bà ấy nhận nuôi vậy?

[00:17:42] Gì mà ruột với chả nuôi, không được nói linh tinh nhé.

[00:17:48] Đưa cái này cho phòng bệnh 203 giường số 3.

[00:17:57] Thư Mạn, Ngưu Ngưu có phải đã đến bệnh viện không?

[00:18:00] Đúng vậy, đến thăm bà nội.

[00:18:02] Có phải nó mặc quần jean và áo thể thao không?

[00:18:04] Cậu rốt cuộc muốn nói gì?

[00:18:06] Lúc nãy tớ đến khoa nội.

[00:18:10] Tớ nghe thấy mấy y tá khoa nội,

[00:18:11] đang bàn tán chuyện cậu nhận con nuôi.

[00:18:13] Nhắc đến tên cậu, cũng nhắc đến Ngưu Ngưu.

[00:18:16] Tớ hình như thấy Ngưu Ngưu đứng bên cạnh nghe thấy.

[00:18:22] Lúc đó, tớ định đuổi theo nói với nó một tiếng.

[00:18:25] Nhưng sau đó tớ lại sợ nói ra,

[00:18:26] nếu nó thật sự biết rồi,

[00:18:29] cậu nói xem tớ nói gì với nó bây giờ?

[00:18:31] Chuyện này nếu thật sự phải nói,

[00:18:33] thì cũng không thể là tớ nói được.

[00:18:41] Ngày này sớm muộn cũng sẽ đến.

[00:18:48] Anh về rồi.

[00:18:49] Sao vậy? Có phải mẹ chúng ta xảy ra chuyện gì không?

[00:18:52] Ngưu Ngưu xảy ra chuyện rồi.

[00:18:56] Ngưu Ngưu, lại đây.

[00:19:02] Ăn nhiều thịt vào.

[00:19:04] Mẹ, con tự lấy được.

[00:19:06] Con là con trai mẹ mà, có phải người ngoài đâu.

[00:19:15] Ngưu Ngưu à, bố có chuyện muốn nói với con.

[00:19:18] Cái này... Bố vẫn luôn muốn nói với con một chuyện.

[00:19:22] Chuyện gì ạ, bố?

[00:19:28] Ngưu Ngưu

[00:19:30] Bố con đang quan tâm đến công việc của con đấy.

[00:19:33] Con nghĩ xem, con sắp học năm cuối rồi, sắp tốt nghiệp.

[00:19:35] Con muốn đi làm ở đơn vị sự nghiệp hay doanh nghiệp?

[00:19:38] Hay là tiếp tục học cao học?

[00:19:40] Anh nói có phải không?

[00:19:42] Phải , phải, phải, phải.

[00:19:43] Con xem bây giờ,

[00:19:44] con bắt buộc phải cân nhắc vấn đề này rồi, hả?

[00:19:45] Có cần bố giúp con,

[00:19:46] liên hệ đơn vị thực tập không?

[00:19:48] Không cần ạ. Con học tài chính,

[00:19:50] lại không phù hợp với đơn vị của bố.

[00:19:52] Hơn nữa,

[00:19:53] chuyên ngành của bọn con bây giờ rất hot.

[00:19:55] Rất nhiều người đến trường bọn con tìm người đó.

[00:20:01] Con không vội chút nào.

[00:20:04] Vậy con không muốn tiếp tục học cao học à?

[00:20:08] Không muốn ạ. Con muốn đi làm sớm một chút.

[00:20:11] Bố con nói mà, đàn ông phải độc lập.

[00:20:14] Phải, phải độc lập, hơn nữa càng sớm càng tốt.

[00:20:25] Ngưu Ngưu sao lại bình tĩnh như vậy?

[00:20:27] Nó rốt cuộc có nghe thấy không?

[00:20:31] Nếu nó nghe thấy rồi,

[00:20:32] vẫn phản ứng như vậy, điều đó chứng tỏ,

[00:20:36] nó không muốn vạch trần chuyện này.

[00:20:38] Không muốn làm chúng ta khó xử.

[00:20:41] Có khả năng, là không nghe thấy.

[00:20:43] Thạch Phi Phi nói giống Ngưu Ngưu,

[00:20:45] không nhất định thật sự là Ngưu Ngưu mà.

[00:20:48] Em đừng cứ mãi ôm tâm lý may mắn đó được không?

[00:20:53] Nhìn đôi mắt của Ngưu Ngưu kia,

[00:20:54] em thật sự không nói ra lời được.

[00:20:56] Quan trọng là em không biết nó sẽ phản ứng thế nào.

[00:20:59] Hay là chúng ta quan sát thêm xem sao?

[00:21:03] Mấy ngày nữa hãy nói.

[00:21:05] Được rồi.

[00:21:10] Thật đáng thương cho tấm lòng cha mẹ trong thiên hạ.

[00:21:13] Không biết con nó còn coi chúng ta là cha mẹ không.

[00:21:27] Đến rồi à? Thế nào?

[00:21:30] Ngưu Ngưu phản ứng thế nào? Tôi hỏi cậu đấy.

[00:21:36] Rất bình thường mà.

[00:21:37] Không hỏi các cậu gì sao?

[00:21:38] Không có gì cả.

[00:21:39] Tôi còn muốn hỏi cậu đây, có phải cậu nhìn nhầm không?

[00:21:43] Thật sao?

[00:21:45] Cũng có khả năng.

[00:21:47] Nếu không thì đứa bé này đã sớm về nhà làm ầm lên rồi.

[00:21:49] Nếu không thì đứa bé này quá tâm cơ.

[00:21:55] Vậy các cậu làm thế nào? Vẫn tiếp tục giấu diếm à?

[00:21:58] Đương nhiên là phải nói rồi.

[00:22:00] Nhưng phải tìm một cơ hội thích hợp.

[00:22:03] Tương lai, ví dụ như nó kết hôn,

[00:22:06] sinh con, gì đó, rồi hãy nói.

[00:22:11] Các cậu thật sự có thể kéo dài đấy.

[00:22:13] Ông bạn già.

[00:22:14] Có chuyện này, muốn nhờ cậu giúp một tay.

[00:22:17] Đứa lớn nhà tôi, cậu còn nhớ không?

[00:22:20] Đúng... Sao cứ đến lúc mấu chốt,

[00:22:24] cậu lại đi công tác thế?

[00:22:27] Dù sao thì... chuyện nhà tôi,

[00:22:28] không quan trọng bằng chuyện của Phó Bộ trưởng Sở như cậu.

[00:22:30] Biết rồi, biết rồi, biết rồi.

[00:22:34] Chuyện gì to tát lắm à?

[00:22:35] Làm anh lo lắng thành ra thế này?

[00:22:37] Không, không không, không có gì.

[00:22:38] Vậy mau ký tên đi. Tôi đang cần gấp.

[00:22:41] Được.

[00:22:47] Lão Mã, tôi có chuyện này, chị xem...

[00:22:50] có thể giúp một tay không?

[00:22:53] Chuyện công hay chuyện tư?

[00:22:54] Tư... chuyện tư.

[00:22:56] Nói đi.

[00:22:58] Văn phòng của Phó cục trưởng Quý,

[00:22:59] dọn dẹp xong rồi.

[00:23:00] Xong rồi. Anh có muốn qua xem không?

[00:23:02] Không cần, không cần. Chị làm việc tôi yên tâm.

[00:23:05] Chỗ Phó cục trưởng Quý,

[00:23:06] nhiều hơn chỗ anh hai cái tủ sách.

[00:23:07] Không chỉ nhiều hơn hai cái chứ?

[00:23:08] Tôi đếm rồi: sao cậu ấy có đến bốn cái vậy?

[00:23:10] Phó cục trưởng Quý sách nhiều.

[00:23:12] Chỗ anh tủ hồ sơ nhiều.

[00:23:14] Thế mới gọi là chính phụ phân minh.

[00:23:16] Không được, chỗ tôi cũng phải có một cái tủ sách.

[00:23:18] Tôi muốn loại gỗ thật. Được, tốt.

[00:23:23] Anh không phải nói anh có chuyện tư sao? Chuyện gì vậy?

[00:23:26] Thêm một cái tủ sách không phải cũng là chuyện tư sao?

[00:23:34] Được, tốt.

[00:23:42] Tôi còn có một cuộc họp chuyên môn.

[00:23:43] Lão Cảnh cứ bắt tôi phải lên cục họp.

[00:23:45] Cậu nói xem có phiền phức không chứ?

[00:23:46] Đúng đúng đúng, tôi quên chúc mừng cậu thăng chức rồi.

[00:23:49] Gần đây chuyện của Ngưu Ngưu,

[00:23:50] làm tôi bù đầu rối tóc.

[00:23:52] Chúc mừng cậu nhé, Phó cục trưởng Quý.

[00:23:54] Cậu đừng trêu tôi nữa.

[00:23:56] Không biết anh ta nghĩ thế nào,

[00:23:57] cứ bắt tôi làm cấp phó cho anh ta. Cậu nói xem có dở hơi không?

[00:24:00] Anh ấy không hiểu nghiệp vụ.

[00:24:01] Anh ấy muốn tìm một người vừa hiểu nghiệp vụ vừa đáng tin cậy.

[00:24:04] Ngoài cậu ra còn ai có thể đảm nhiệm được chứ?

[00:24:07] Đúng rồi,

[00:24:08] bố mẹ ruột của Ngưu Ngưu đã tìm thấy chưa?

[00:24:11] Chưa tìm thấy. Tìm thấy rồi thì sao chứ?

[00:24:14] Nói thật tôi cũng không biết,

[00:24:16] nói với Ngưu Ngưu chuyện này như thế nào.

[00:24:19] Nhưng, tôi cảm thấy,

[00:24:20] cậu vẫn nên nói hết lòng mình với Ngưu Ngưu.

[00:24:23] Nó chắc chắn có thể hiểu được.

[00:24:24] Cho dù nó không thể hiểu được gì cả,

[00:24:26] tôi có thể nói gì chứ?

[00:24:27] Cậu nói xem bố mẹ ruột của Ngưu Ngưu,

[00:24:29] cũng thật là nhẫn tâm.

[00:24:31] Bao nhiêu năm rồi, cũng không đến thăm nó một lần.

[00:24:34] Chắc chắn có khó khăn gì đó.

[00:24:36] Đừng nói nữa. Có khả năng, là vì nhà nghèo.

[00:24:40] Chưa kết hôn đã mang thai. Cũng có thể là một người xấu.

[00:24:43] Tôi thà tin rằng, là vì nhà nghèo.

[00:24:45] Cậu nói có khả năng nào,

[00:24:48] họ quay lại thăm mà tôi không biết không?

[00:24:50] Cậu đừng tự dọa mình nữa.

[00:24:52] Tóm lại chuyện này có thể giải quyết ổn thỏa mà.

[00:24:55] Tôi không nói với cậu nữa.

[00:24:56] Tôi sắp muộn rồi. Tôi đi trước đây.

[00:25:02] Lão Cảnh à.

[00:25:04] Chuyên gia lớn Quý cuối cùng cũng đến cục họp rồi.

[00:25:09] Ông trời để chào đón cậu,

[00:25:11] cũng đã đổ tuyết rồi kìa.

[00:25:15] Chúng ta khi nào bắt đầu ạ?

[00:25:16] Vội gì chứ? Còn một tiếng nữa.

[00:25:21] Cục trưởng đại nhân,

[00:25:22] tôi đã dừng cuộc họp của tôi để đến họp cuộc họp của anh đấy.

[00:25:27] Vậy còn một tiếng nữa, anh gọi tôi đến làm gì?

[00:25:30] Đây hoàn toàn là tính phiến diện tiểu tư sản.

[00:25:33] Gì mà họp của cậu, họp của tôi.

[00:25:35] Cậu đừng quên thân phận hiện tại của mình.

[00:25:36] Phó cục trưởng Quý của tôi.

[00:25:38] Được, cuộc họp của chúng ta.

[00:25:41] Vậy anh giục tôi đến sớm thế làm gì?

[00:25:46] Hôm nay,

[00:25:47] vấn đề cần thảo luận khá chuyên môn.

[00:25:50] Tôi thì, có mấy vấn đề chưa rõ ràng.

[00:25:53] Bảo anh đến trước bổ túc cho tôi mà.

[00:25:58] Được.

[00:25:59] Rất nhiều vấn đề tôi đã viết ở trên rồi.

[00:26:00] Đến lúc đó cậu giảng cho tôi.

[00:26:04] Tôi thấy anh, đột nhiên nghiêm túc như vậy,

[00:26:07] tôi thật sự có chút không quen.

[00:26:09] Anh phải thích nghi dần đi.

[00:26:11] Tôi làm việc trước nay đều rất nghiêm túc.

[00:26:13] Tôi hiểu, tôi hiểu.

[00:26:16] Có một chuyện, tôi thật sự phải cảm ơn anh.

[00:26:19] Chuyện gì?

[00:26:20] Một thời gian trước,

[00:26:21] tôi đã làm một ca phẫu thuật có độ khó rất cao.

[00:26:24] Chuyện này có liên quan đến tôi sao? Anh nói xem?

[00:26:34] Không khỏe ở đâu?

[00:26:44] Là cô bị bệnh à? Không phải.

[00:26:48] Tôi chỉ muốn gặp bác sĩ thôi.

[00:26:51] Cô đợi một chút.

[00:26:53] Bác sĩ Thư, bệnh nhân này muốn xin thêm số.

[00:26:54] Không được, không được.

[00:27:02] Cô là ai?

[00:27:09] Tìm tôi có chuyện gì không?

[00:27:14] Bác sĩ biết tôi là ai mà. Bác sĩ vẫn luôn tìm tôi mà.

[00:27:24] Cô là mẹ ruột của Ngưu Ngưu? Cô đừng căng thẳng.

[00:27:29] Tôi không có ý gì khác đâu.

[00:27:32] Tôi chỉ muốn biết đứa bé có khỏe không.

[00:27:37] Đứa bé rất khỏe.

[00:27:42] Cô muốn gặp nó không?

[00:27:47] Không, không, không.

[00:27:49] Đứa bé khỏe là được rồi, là được rồi.

[00:27:56] Tôi không muốn gặp nó.

[00:27:59] Tôi không muốn làm phiền cuộc sống của nó.

[00:28:03] Tôi cũng không muốn gây thêm phiền phức cho bác sĩ.

[00:28:11] Chờ một chút. Xin chờ một chút. Đợi chút.

[00:28:24] Xưng hô với cô thế nào ạ?

[00:28:31] Tôi họ Hứa. Tôi tên là Hứa Kinh Huệ.

[00:28:37] Bây giờ là giáo viên tiểu học.

[00:28:40] Cô Hứa, chúng ta có thể ngồi xuống nói chuyện một lát không?

[00:28:53] Mời ngồi, ngồi đi.

[00:29:06] Cuối cùng cũng gặp được cô.

[00:29:08] Bao nhiêu năm nay, trong lòng tôi vẫn luôn muốn tìm được cô,

[00:29:15] nói chuyện với cô về đứa bé.

[00:29:22] Xin cô nhất định phải nói thật với tôi.

[00:29:27] Bao nhiêu năm rồi,

[00:29:29] tôi vẫn luôn muốn quên đi chuyện này.

[00:29:34] Chuyện như thế này, làm sao có thể quên được.

[00:29:39] Phải ạ, làm sao có thể quên được chứ?

[00:29:48] Đứa bé sinh ra sức khỏe yếu, đưa vào khoa nhi.

[00:29:51] Đứa bé sinh ra, sức khỏe yếu, đưa vào khoa nhi.

[00:29:56] Tôi đã đến xem, tôi đã thấy bác sĩ.

[00:30:03] Lúc đó bác sĩ, ôm đứa bé,

[00:30:08] đang dỗ đứa bé ngủ.

[00:30:10] Bác sĩ mặc áo blouse trắng, thật đẹp.

[00:30:15] Biểu cảm trên mặt bác sĩ,

[00:30:18] cả đời tôi đều không quên được.

[00:30:23] Đứa bé nằm trong lòng bác sĩ, nhìn bác sĩ cười.

[00:30:30] Lúc đó tôi, trong lòng tôi đã yên tâm rồi.

[00:30:36] Tôi biết đứa bé...

[00:30:39] Tôi biết đứa bé đã gặp được quý nhân.

[00:30:48] Có một câu, tôi không biết có nên hỏi không.

[00:30:54] Nhưng tôi thật sự không thể hiểu được.

[00:30:58] Một người làm mẹ,

[00:30:59] sao có thể nhẫn tâm bỏ rơi con mình?

[00:31:04] Năm đó tôi tốt nghiệp cấp ba, thi trượt đại học.

[00:31:10] Tôi phát hiện mình có thai.

[00:31:13] Tôi mới 18 tuổi, tôi không biết phải làm sao.

[00:31:19] Vậy cha đứa bé đâu?

[00:31:21] Anh ấy là bạn học cấp ba của tôi.

[00:31:24] Nhưng vì lý lịch gia đình không tốt,

[00:31:26] nên làm công nhân ở mỏ than.

[00:31:30] Người nhà tôi không đồng ý tôi và anh ấy ở bên nhau.

[00:31:35] Vì anh ấy, tôi còn cãi nhau với gia đình.

[00:31:39] Nhưng tôi mang thai chưa bao lâu thì anh ấy đột nhiên biến mất.

[00:31:45] Tôi đã điên cuồng tìm anh ấy.

[00:31:47] Đứa bé sắp sinh rồi, tôi cũng không tìm thấy.

[00:31:56] Không còn cách nào, tôi đành phải cầu cứu gia đình.

[00:32:00] Gia đình đưa tôi đến bệnh viện này của bác sĩ.

[00:32:08] Sau khi sinh đứa bé, lúc đó tôi...

[00:32:13] Lúc đó tôi... tôi thật sự đã đường cùng rồi.

[00:32:16] Tôi thật sự không còn cách nào khác.

[00:32:20] Tôi đã lén đi thăm đứa bé.

[00:32:24] Tôi nhìn thấy bác sĩ ôm đứa bé.

[00:32:28] Đứa bé này số lớn thật.

[00:32:31] Bác sĩ Thư, bệnh án hôm nay giúp ký tên ạ.

[00:32:42] Cảm ơn.

[00:32:50] Đóng cửa vào, đóng cửa vào.

[00:32:51] Đóng cửa gì chứ? Trong nhà lại không có ai. Này...

[00:32:53] Em nói cho anh biết nhé.

[00:32:54] Hôm nay mẹ ruột của Ngưu Ngưu đã tìm đến bệnh viện rồi.

[00:32:58] Chuyện này chúng ta bắt buộc phải nói ra.

[00:33:03] Vậy thì em nói đi chứ! Sao lại là em nói?

[00:33:06] Anh đi mà nói.

[00:33:07] Anh à? Được, anh nói.

[00:33:13] Em đã gọi điện cho Ngưu Ngưu rồi.

[00:33:14] Ngưu Ngưu chắc sắp về đến nhà rồi.

[00:33:16] Anh mau nghĩ xem nói với nó thế nào đi.

[00:33:26] Bố, mẹ.

[00:33:35] Về rồi.

[00:33:36] Có chuyện gì không ạ, bố mẹ?

[00:33:41] Bố con có chuyện muốn nói với con. Phải.

[00:33:44] Có một chuyện quan trọng muốn nói với con.

[00:33:45] Con còn tưởng hai người bị bệnh chứ.

[00:33:47] Con thấy hai người vẫn khỏe mà.

[00:33:49] Ở trường con còn có việc.

[00:33:50] Ngày mai con còn thi cuối kỳ nữa. Con...

[00:33:51] Không, con đợi chút đã.

[00:33:53] Ngày mai con thật sự phải thi cuối kỳ.

[00:33:55] Học kỳ trước con có một môn không đạt.

[00:33:56] Lần này con bắt buộc phải nghiêm túc rồi ạ, mẹ.

[00:33:59] Chỉ nói mấy câu thôi.

[00:34:00]

[00:34:02] Chỉ một lát thôi, một lát thôi.

[00:34:03] Hai người muốn nói gì ạ?

[00:34:08] Chính là... chính là...

[00:34:12] Hay là em nói đi, em với con...

[00:34:13] Hai người đừng nói nữa, con thật sự phải thi.

[00:34:14] Con phải... con phải thi.

[00:34:15] Ngưu Ngưu, con nghe mẹ nói.

[00:34:24] Con biết cả rồi. Con biết cả rồi.

[00:34:27] Con không biết gì cả. Con không muốn biết.

[00:34:35] Bố và mẹ con, vẫn luôn muốn tìm cơ hội nói với con.

[00:34:42] Thật ra... chúng ta không phải là bố mẹ ruột của con...

[00:34:46] Không! Con không muốn nghe!

[00:34:51] Ngưu Ngưu, mẹ con sinh con ra,

[00:34:56] đã bỏ rơi con ở bệnh viện.

[00:34:59] Là chúng ta đã bế con về nhà.

[00:35:04] Tại sao bố mẹ lại nói ra chứ?

[00:35:10] Nếu bố mẹ không nói,

[00:35:14] bố mẹ vẫn là bố mẹ ruột của con.

[00:35:18] Mọi thứ sẽ không thay đổi.

[00:35:22] Nhưng bố mẹ đã nói rồi. Tại sao? Tại sao?

[00:35:54] Nếu bố mẹ đã nói rồi, vậy có nghĩa là,

[00:35:59] giữa chúng ta đã không còn bất cứ quan hệ gì nữa.

[00:36:05] Con không còn là con trai của bố mẹ nữa.

[00:36:15] Ngưu Ngưu! Ngưu Ngưu con đừng đi! Nghe mẹ nói!

[00:36:20] Thư Mạn!

[00:36:24] Nó đi rồi.

[00:36:26] Nó thật sự đi rồi.

[00:36:30] Được rồi, đừng nghĩ mãi về chuyện này nữa.

[00:36:33] Em xem bây giờ huyết áp em lại cao,

[00:36:35] nhịp tim lại không đều.

[00:36:37] Bác sĩ nói rồi, em không thể kích động nữa.

[00:36:41] Không kích động sao được?

[00:36:43] Anh nói xem đứa con trai lớn như vậy, nói đi là đi.

[00:36:50] Nó biết lâu như vậy rồi,

[00:36:52] thật sự, nó còn có thể nhịn không nói ra.

[00:36:55] Anh nói xem nó nghĩ thế nào vậy?

[00:36:58] Chẳng lẽ thật sự hận chúng ta sao?

[00:37:03] Anh xem, tim em lạnh ngắt rồi. Không tin anh sờ xem.

[00:37:06] Không cần sờ của em đâu.

[00:37:08] Trong lòng anh đây cũng như đóng băng vậy.

[00:37:10] Vậy em nói xem em còn muốn nó thế nào nữa?

[00:37:14] Bảo nó giống như Lý Thiết Mai trong vở kịch mẫu kia sao?

[00:37:17] Biết mình không phải con ruột, là con nuôi,

[00:37:19] liền khóc lóc kêu gào:

[00:37:20] ~Bố ơi, bố chính là bố ruột của con.

[00:37:23] ~Mẹ ơi, mẹ chính là mẹ ruột của con.

[00:37:26] Bây giờ còn có tâm trạng đùa cợt.

[00:37:29] Anh mà giống em, nhà này còn có đàn ông không?

[00:37:33] Em à, cũng nghĩ cho con nhiều một chút đi.

[00:37:37] Nó còn trẻ, nó lại chưa từng trải qua chuyện này.

[00:37:39] Trong lòng nó không có chuẩn bị mà.

[00:37:41] Em chỉ sợ nó suy nghĩ lung tung.

[00:37:43] Em sợ nó sẽ không nghĩ sao?

[00:37:45] Anh đừng ở đây giảng đạo lý với em nữa.

[00:37:47] Anh đi tìm nó về nhà đi.

[00:37:48] Anh đi cầu xin nó, cầu xin nó về nhà.

[00:37:51] Được, lát nữa anh đi tìm nó.

[00:37:53] Đừng kích động như vậy nữa. Xem em kìa.

[00:38:18]

[00:38:25] Mẹ con ốm rồi, về thăm đi.

[00:38:27] Bệnh nặng lắm hả?

[00:38:30] Nặng thì đưa đi bệnh viện chứ.

[00:38:32] Còn ở nhà làm gì?

[00:38:37] Lại đây, lại đây.

[00:38:41] Con có ý gì?

[00:38:43] Muốn vạch rõ ranh giới với chúng ta à?

[00:38:48] Con có suy nghĩ gì, con nói ra được không?

[00:38:50] Con nói xem cái tính cách im như thóc này của con,

[00:38:52] bố ghét nhất đấy.

[00:38:54] Thật sự không phải của...

[00:39:00] Sao bố không nói hết câu đi?

[00:39:04] Con biết bố ghét con.

[00:39:06] Từ nhỏ đến lớn bố đều ghét con.

[00:39:09] Bởi vì con không phải con ruột của bố.

[00:39:13] Con không hiểu nổi,

[00:39:15] vậy tại sao bố lại ghét con như vậy,

[00:39:16] mà còn nhận nuôi con chứ?

[00:39:19] Nhặt được ở đâu thì vứt lại ở đó không phải xong sao?

[00:39:21] Đỡ phiền phức biết bao.

[00:39:23] Thằng nhóc! Con nói chuyện phải có lương tâm chứ!

[00:39:28] Từ nhỏ đến lớn, mẹ con đối xử với con thế nào,

[00:39:32] trong lòng con chắc phải biết rõ.

[00:39:34] Bà ấy bây giờ ốm mê man,

[00:39:36] trong mơ cũng gọi tên con.

[00:39:38] Con là cục cưng của bà ấy đó!

[00:39:40] Chỉ có mẹ đối tốt với con.

[00:39:42] Nhưng con không gánh nổi sự tốt đẹp này.

[00:39:47] Bố vẫn chưa trả lời câu hỏi của con.

[00:39:50] Bố, ông nội con, bà nội con, cô con...

[00:39:54] Cả nhà họ Cảnh có phải đều ghét con không?

[00:39:59] Con mà nói những lời này thì quá vô nhân tính rồi.

[00:40:01] Trong mắt các người, con khi nào là người chứ?

[00:40:05] Từ nhỏ đến lớn, lúc nào cũng là Hổ Tử tranh giành với con.

[00:40:07] Chuyện gì con cũng không hiểu nổi.

[00:40:09] Tại sao nó lại tranh giành với con?

[00:40:10] Tại sao mọi chuyện đều là nó thắng?

[00:40:13] Ngay cả việc đi đánh trận hy sinh cũng là Hổ Tử đi.

[00:40:17] Con tưởng chúng ta muốn à?

[00:40:18] Đưa Hổ Tử ra chiến trường làm anh hùng?

[00:40:21] Cản đường con phải không?

[00:40:22] Con biết bố mẹ thương hại con.

[00:40:26] Không muốn để con gặp nguy hiểm, phải không?

[00:40:29] Nhưng bố mẹ có nghĩ đến không,

[00:40:31] con là một người đàn ông, lớn thế này rồi,

[00:40:34] con đã làm được việc gì của đàn ông chưa?

[00:40:37] Cái gì cũng là của Hổ Tử, cái gì cũng là.

[00:40:41] Cuộc sống của con chính là không có gì cả, vô dụng.

[00:40:46] Ngưu Ngưu! Con đọc nhiều sách như vậy,

[00:40:51] đọc đi đâu hết rồi?

[00:40:52] Sao con lại dùng mông để suy nghĩ vấn đề thế hả? Con...

[00:40:54] Bố mẹ nhận nuôi con mục đích là gì?

[00:40:57] Có cao thượng như vậy không?

[00:41:02] Có phải lúc đó bố mẹ cảm thấy,

[00:41:04] mình không có khả năng sinh con,

[00:41:06] nên mới nhận nuôi con?

[00:41:07] Mày... Đồ khốn nạn! Mày... Nếu mày là con ruột...

[00:41:12] tao đánh gãy chân mày!

[00:41:14] Nếu là con ruột của bố...

[00:41:15] Nếu là con ruột của bố...

[00:41:18] Từ nhỏ đến lớn,

[00:41:19] bố chưa bao giờ coi con là con ruột.

[00:41:21] Bởi vì bố chưa bao giờ đánh con.

[00:41:23] Bố à... bố đánh đi! Đánh con đi!

[00:41:26] Thứ con muốn không phải là cái này!

[00:41:30] Bố tưởng không đánh con là tốt cho con sao?

[00:41:34] Bố coi thường con, phớt lờ con, không coi con là người!

[00:41:40] Chứ đừng nói là coi con như con ruột của bố!

[00:41:46] Mày... mày...

[00:42:07] Bố, bố sao vậy?

[00:42:09] Bố! Bố sao vậy?

[00:42:11] Con sai rồi, bố!

[00:42:12] Con sai rồi! Mau gọi người!

[00:42:13] Gọi người! Gọi người!

[00:42:15] Sao vậy? Sao vậy?

[00:42:17] Sao vậy? Lại đây, lại đây!


 0 Kommentarer sort   Sorter efter