Volgende

Kim Hôn Phong Vũ Tình tập 27 - Hồ Quân, Chu Vận

18 Bekeken· 05/25/25
duongvu88
duongvu88
3 abonnees
3

⁣Kim Hôn Phong Vũ Tình - Chuyện tình 50 năm giữa giông bão thời cuộc – từ một ánh nhìn đến trọn đời bên nhau.

Kim Hôn Phong Vũ Tình kể về chuyện tình giữa anh hùng quân đội Cảnh Trực và nữ bác sĩ Thư Mạn, bắt đầu từ thập niên 1950. Vì tình yêu, anh từ bỏ quân ngũ, chấp nhận hy sinh cả sự nghiệp trong những năm tháng đầy biến động. Trải qua nửa thế kỷ thăng trầm, họ vẫn bên nhau – viết nên một chuyện tình bền bỉ, sâu lắng và đầy cảm xúc.

Laat meer zien

[00:02:14] Câu chuyện trong phim hoàn toàn hư cấu, nếu có trùng hợp chỉ là ngẫu nhiên.

[00:02:24] Có chuyện gì mới à?

[00:02:29] Thành phố tổ chức cho lãnh đạo các cục đi Mỹ khảo sát.

[00:02:33] Sao anh không đi?

[00:02:34] Để Lão Quý đi đi, người ta là dân chuyên nghiệp mà.

[00:02:36] Đừng động vào, để tôi tự làm được không? Được rồi.

[00:02:40] Cơ hội hiếm có như vậy,

[00:02:42] sao anh lại khiêm nhường thế?

[00:02:46] Chị về phòng nhân sự của chị,

[00:02:48] làm việc nghiêm túc của chị đi được không? Thiệt tình.

[00:02:51] Được, Anh không nói tôi cũng đoán được phần nào.

[00:02:55] Lão Mã này, không phải tôi nói chị đâu,

[00:02:57] chị bây giờ ngày càng giống bà nội trợ rồi đấy.

[00:03:00] Nói lăng nhăng gì thế?

[00:03:01] Chẳng qua là đi nước ngoài thôi mà,

[00:03:02] có gì ghê gớm đâu.

[00:03:04] Chị đi thông báo một chút,

[00:03:07] chiều họp Đảng ủy, nhấn mạnh thông báo cho Quý Thành.

[00:03:10] Lão già này thiếu tự giác nhất.

[00:03:12] Anh tìm người khác thông báo đi.

[00:03:14] Tôi phải đi rồi. Chị đi đâu?

[00:03:17] Tôi chuyển lên thành phố rồi, anh không biết à?

[00:03:20] Nhưng cũng không thể nói đi là đi ngay được chứ.

[00:03:22] Lệnh điều động đã xuống hơn một tháng rồi,

[00:03:24] sao lại gọi là nói đi là đi?

[00:03:25] Anh quan liêu quá rồi đấy.

[00:03:27] Lão Mã này, chị xem xem,

[00:03:29] chị ở cục chúng ta đúng không,

[00:03:31] công việc tốt, quan hệ tốt,

[00:03:33] chị xem chúng ta hợp tác thuận lợi biết bao.

[00:03:36] Có phải chị có chuyện gì không vui không?

[00:03:43] Chỉ cho phép đàn ông các anh có chí tiến thủ,

[00:03:45] còn tôi thì phải ở đây chờ về hưu à?

[00:03:47] Chị lên thành phố làm gì? Chủ tịch công đoàn?

[00:03:51] Cục nhân sự, Phó cục trưởng.

[00:03:54] Đúng vậy, thế thì chị nên đi rồi.

[00:03:57] Rất hợp với chị.

[00:03:59] Nhưng chỗ tôi thì sao?

[00:04:02] Chỗ này ai làm mà chẳng được.

[00:04:03] Đương nhiên là khác rồi.

[00:04:05] Tôi mặc kệ, tôi phải đi rồi.

[00:04:12] Đúng rồi, lần này nếu anh không đi Mỹ,

[00:04:15] sẽ có người có suy nghĩ khác đấy.

[00:04:25] Một phòng ngủ của Lão Thư,

[00:04:28] bằng nửa cái nhà của em rồi.

[00:04:31] Trước đây chúng ta xem phim,

[00:04:32] thấy nhà người Mỹ,

[00:04:34] đều là ở nhà mấy tầng, còn có bể bơi.

[00:04:37] Cứ tưởng phải là triệu phú mới ở được.

[00:04:41] Chị đến Mỹ xem,

[00:04:42] tầng lớp trung lưu đều như vậy cả.

[00:04:44] Em biết tầng lớp trung lưu là gì không?

[00:04:47] Nghĩa đen là, nằm giữa tầng lớp tiểu tư sản

[00:04:50] và đại tư bản chứ gì.

[00:04:51] Em biết bây giờ ở Mỹ,

[00:04:54] nghề nào kiếm tiền tốt nhất không?

[00:04:57] Thứ nhất là bác sĩ, còn có luật sư.

[00:05:00] Em ở Mỹ, chính là tầng lớp trung lưu điển hình.

[00:05:04] Trong nhà chắc chắn có bể bơi.

[00:05:05] Nhà Lão Thư,

[00:05:07] có một cái bể bơi rất lớn.

[00:05:08] Còn có vườn hoa đẹp lắm.

[00:05:11] Chị.

[00:05:13] Chị ngoài việc chú ý đến bể bơi, vườn hoa lớn của ông ấy,

[00:05:15] còn có cảm giác gì khác không?

[00:05:17] Chị không hận ông ấy à?

[00:05:22] Còn em thì sao? Em có hận không?

[00:05:26] Lúc ông ấy đi, em mới mười một tuổi.

[00:05:28] Với lại ông ấy không mấy khi ở nhà,

[00:05:30] em chẳng có ấn tượng gì về ông ấy cả.

[00:05:33] Cũng chẳng có cảm giác gì.

[00:05:35] Chỉ nhớ hình như ông ấy rất cao.

[00:05:38] Cao gì chứ? Lúc đó em còn nhỏ,

[00:05:40] em thấy ông ấy cao thôi.

[00:05:41] Ông ấy thực ra chẳng cao chút nào.

[00:05:43] Bây giờ, co lại rồi, càng lùn hơn.

[00:05:45] Vậy chị đối với ông ấy rốt cuộc cảm giác thế nào?

[00:05:49] Ông ấy cũng già rồi.

[00:05:53] Chị nhớ năm ông ấy đi,

[00:05:55] là một người đàn ông rất anh hùng, ít nói.

[00:05:59] Nếu không, mẹ làm sao lại yêu ông ấy như vậy,

[00:06:01] vì ông ấy mà bệnh nặng như thế.

[00:06:04] Thực ra, lần này chị gặp ông ấy,

[00:06:07] chị cũng đã nghĩ rất nhiều.

[00:06:09] Đặc biệt là đêm trước khi gặp ông ấy,

[00:06:11] chị không ngủ được.

[00:06:13] Chị cứ nghĩ mãi, mình nên chất vấn ông ấy thế nào,

[00:06:17] tại sao ông ấy lại làm mẹ tức chết,

[00:06:19] tại sao lại nhẫn tâm bỏ rơi hai chị em mình,

[00:06:21] tự mình ra đi.

[00:06:23] Để hai chúng ta không cha không mẹ, chịu bao nhiêu khổ cực.

[00:06:28] Nhưng khi chị gặp ông ấy,

[00:06:31] ông ấy gầy gầy yếu yếu, hiền từ phúc hậu.

[00:06:39] Vừa gặp đã rơi nước mắt,

[00:06:41] nắm lấy tay chị không buông,

[00:06:44] cứ gọi "con gái yêu, con gái yêu", thật đấy.

[00:06:49] Em không thể nói ra được một lời mắng ông ấy.

[00:06:56] Nhưng bình thường chị cũng sắc sảo lắm mà.

[00:06:59] Nếu là em, e rằng cũng chỉ có nước rơi lệ thôi.

[00:07:04] Dù sao đi nữa, ông ấy cũng là ba của chúng ta.

[00:07:08] Điều này không thể thay đổi được.

[00:07:11] Vừa gặp ông ấy đã nói một câu,

[00:07:14] ông ấy chỉ muốn quay về,

[00:07:16] xem em thế nào, xem các con của chúng ta.

[00:07:27] Cục trưởng Cảnh, Tiểu Đào.

[00:07:33] Cô đi cùng lãnh đạo thành phố à?

[00:07:34] Vâng ạ.

[00:07:35] Cục trưởng Cảnh, tôi nghe Vụ Ngoại sự nói,

[00:07:37] lần đi khảo sát nước ngoài này anh không đi? Tại sao vậy?

[00:07:43] Nhà tôi có chút việc, lần sau đi cũng được mà.

[00:07:46] Cô nên đi chứ.

[00:07:48] Tiếng Anh của cô chắc không vấn đề gì.

[00:07:51] Anh biết tôi sẽ đi, nên mới không đi,

[00:07:54] đúng không?

[00:07:55] Cô nói gì thế này, cô bé này.

[00:07:59] Sao lại nói cô đi thì tôi không đi chứ?

[00:08:02] Logic gì vậy?

[00:08:03] Cục trưởng Cảnh, tôi biết trong lòng anh nghĩ gì.

[00:08:07] Nhưng anh cũng biết, tôi và Cảnh Linh bằng tuổi nhau,

[00:08:10] tháng sau tôi tròn ba mươi bảy tuổi rồi.

[00:08:13] Tôi hai mươi tuổi xuống nông thôn, ở ngoài xã hội mười bảy năm rồi.

[00:08:16] Tôi sẽ không giống những

[00:08:17] cô gái nhỏ mới ra trường kia,

[00:08:18] hồ đồ dùng tình cảm giải quyết việc.

[00:08:21] Tôi hoàn toàn biết mình đang nghĩ gì,

[00:08:23] cũng biết mình phải làm gì.

[00:08:25] Hơn nữa tôi có năng lực tự chịu trách nhiệm cho bản thân.

[00:08:28] Anh hiểu ý tôi chứ?

[00:08:30] Hiểu, đương nhiên là hiểu rồi.

[00:08:32] Vậy thì tốt.

[00:08:33] Vậy xe cứ đậu ở đó đi.

[00:08:36] Bộ trưởng Sở.

[00:08:37] Đến rồi à? Mọi người đều ở đây à?

[00:08:39] Ngài cũng đến dự họp ạ?

[00:08:40] Vậy ngài nói chuyện với Cục trưởng Cảnh trước đi.

[00:08:43] Chúng tôi lát nữa gặp trong cuộc họp.

[00:08:44] Được, lát nữa gặp. Được.

[00:08:57] Nhìn nữa là nhìn vào tim mất đấy.

[00:09:02] Tôi rõ mình đang nghĩ gì làm gì.

[00:09:05] Tôi hoàn toàn có năng lực tự chịu trách nhiệm cho bản thân.

[00:09:08] Cậu hiểu ý tôi chứ?

[00:09:11] Hơi khó hiểu. Ai nói vậy?

[00:09:13] Chẳng phải là lời thừa sao?

[00:09:16] Tiểu Đào, Tiểu Đào xuất thân Hồng vệ binh.

[00:09:21] Lại là một đồng chí nữ, không đơn giản đâu.

[00:09:24] Tôi thấy cô ấy phức tạp hơn cậu nhiều đấy.

[00:09:26] Lão Cảnh, tôi thấy trong lòng cậu,

[00:09:29] vẫn còn một chữ "tư" to đùng đang lóe lên.

[00:09:33] Cậu nói gì thế?

[00:09:35] Tôi nói cho cậu biết, cậu còn nói linh tinh nữa,

[00:09:36] tôi mặc kệ cậu là bộ trưởng hay phó bộ trưởng,

[00:09:39] tôi đánh cậu đấy.

[00:09:42] Tôi hiểu rồi.

[00:09:43] Cậu hiểu cái gì?

[00:09:44]

[00:09:48] làm người đàn ông tốt cả đời,

[00:09:50]

[00:09:52] Trừng mắt nhìn tôi làm gì? Họp đi.

[00:10:00] Cảnh Cảnh, gọi điện cho anh cả, anh hai,

[00:10:02] bảo họ mau về.

[00:10:03] Điện thoại ký túc xá đại học khó gọi lắm.

[00:10:05] Con không gọi đâu, để ba gọi đi.

[00:10:07] Con bé này, lúc quan trọng thế này,

[00:10:08] sao không giúp mẹ gì cả?

[00:10:10] Ba, ba chắc chắn chưa rửa tay, con không nghe thấy tiếng nước chảy.

[00:10:13] Mẹ con bận quá quên mất rồi,

[00:10:14] con nhắc mẹ làm gì thế?

[00:10:16] Đi đi, mau đi rửa tay đi.

[00:10:20] Cổ áo của anh này.

[00:10:28] Anh cả, anh hai.

[00:10:28] Tiểu Mạn, Tiểu Mạn.

[00:10:30] Đến đây, đến đây, Tiểu Mạn.

[00:10:43] Tiểu Mạn? Dạ, ba.

[00:10:51] Tiểu Mạn, con trông giống mẹ con,

[00:10:57] lúc trẻ, y hệt nhau.

[00:11:03] Nhìn con, ba nhớ... ba nhớ...

[00:11:13] Đừng đứng cả thế, chúng ta ngồi xuống nói chuyện.

[00:11:17] Ngồi, ngồi, nào nào, ngồi ngồi ngồi.

[00:11:20] Nào, ngồi đi.

[00:11:25] Ông Thư, tôi xin tự giới thiệu.

[00:11:27] Tôi tên là Cảnh Trực, đây là mẹ tôi.

[00:11:30] Chào ông, ngồi đi.

[00:11:32] Cảnh Trực là...

[00:11:35] Cậu chính là Cảnh Trực? Vâng.

[00:11:38] Mấy năm nay,

[00:11:40] nhờ cậu chăm sóc Lộ Lộ, Tiểu Mạn.

[00:11:46] Ơn lớn đức dày của cậu, tôi nhất định sẽ báo đáp.

[00:11:50] Đừng, ông đừng nói vậy.

[00:11:52] Thư Mạn là vợ tôi,

[00:11:53] tôi chăm sóc cô ấy là chuyện đương nhiên.

[00:11:55] Nào nào, ngồi ngồi đi.

[00:11:56] Đây là Cảnh Cảnh.

[00:11:59] Cảnh Cảnh, gọi ông ngoại đi.

[00:12:00] Ông ngoại ạ. Cháu ngoại của tôi.

[00:12:03] Đến đây ông ngoại xem nào. Con xem.

[00:12:12] Đúng rồi, em rể,

[00:12:12] tôi quên giới thiệu cho các vị.

[00:12:14] Vị này là ông Frank đến từ Mỹ.

[00:12:16] Chào ông. Chào mọi người, chào mọi người.

[00:12:18] Ngồi đi, ngồi đi.

[00:12:20] Hai người là chị em ruột à?

[00:12:23] Trông không giống nhau lắm.

[00:12:26] Đúng rồi, xem kìa, tôi quên giới thiệu mất.

[00:12:28] Đây là đối tác kinh doanh của tôi,

[00:12:32] tên là Frank, bạn cũ của tôi.

[00:12:34] Nhưng ông ấy trông trẻ quá.

[00:12:40] Lần này ông ấy về đại lục, muốn xem xem cái này...

[00:12:44] Đúng, xem sự phát triển xây dựng của tổ quốc đại lục.

[00:12:46] Ông Thư,

[00:12:47] hai cô con gái của ông thật xinh đẹp.

[00:12:51] Còn cháu gái ngoại cũng xinh đẹp.

[00:12:54] Ông Thư, ông thật có phúc.

[00:12:56] Không chỉ thế đâu, tôi còn có cháu trai ngoại nữa.

[00:12:59] Thật sao? Đúng vậy.

[00:13:02] Tiểu Mạn, chúng nó đâu rồi?

[00:13:04] Sắp về rồi ạ.

[00:13:06] Ba, ba ngồi xuống đi.

[00:13:07] Ngồi xuống nói chuyện, ngồi xuống nói chuyện.

[00:13:09] Ông Frank, đừng khách sáo nhé.

[00:13:11] Đừng khách sáo.

[00:13:13] Tiểu Mạn, vào nhà lâu thế rồi,

[00:13:14] sao em còn chưa gọi ba một tiếng?

[00:13:17] Em không nói được.

[00:13:20] Không, không cần, có thể không cần gọi.

[00:13:27] Ba không có tư cách làm ba của các con.

[00:13:38] Ông Thư và ông Phất,

[00:13:42] nào, chúng ta cùng uống trà nhé?

[00:13:43] Uống chút trà. Uống trà, uống trà.

[00:13:46] Ông Cảnh, tôi không họ Phất.

[00:13:49] Tên tiếng Trung của tôi là họ Lâm.

[00:13:51] Tôi tên là Lâm Hạo Nhiên.

[00:13:53] Chính là Hạo trong "hạo nhiên chính khí".

[00:13:55] Nhiên trong "chính khí hạo nhiên".

[00:13:56] Nhưng ở nước ngoài, mọi người đều gọi tôi là Frank.

[00:13:59] Người da trắng phát âm chuẩn hơn một chút.

[00:14:01] Gọi tôi là Frank.

[00:14:03] Người Nhật gọi tôi là Furanku.

[00:14:05] Người Ấn Độ lại gọi tôi là Franklin.

[00:14:08] Gọi tôi thế nào tôi cũng quen rồi.

[00:14:11] Cho nên, Thư tiểu thơ,

[00:14:13] thực ra, bây giờ người phương Tây

[00:14:15] gọi cha mẹ mình thế nào,

[00:14:17] khác với người Trung Quốc chúng ta.

[00:14:19] Không để ý như chúng ta.

[00:14:21] Một cô gái thông minh xinh đẹp như cô,

[00:14:23] cô gọi ông ấy thế nào, ông ấy cũng đều hạnh phúc rồi.

[00:14:26] Phải không, ông Thư?

[00:14:28] Phải, phải.

[00:14:29] Mọi người nói chuyện, tôi đi bưng đồ ăn.

[00:14:32] Không cần, không cần tự làm nữa đâu.

[00:14:33] Như vậy vất vả quá.

[00:14:34] Hay là chúng ta ra nhà hàng ăn đi.

[00:14:37] Như vậy cô không cần vất vả nữa.

[00:14:39] Cũng có thể ngồi xuống nói chuyện với chúng tôi.

[00:14:41] Như thế không phải là quá lãng phí sao?

[00:14:44] Cái đó, cái đó, Ph...

[00:14:45] Frank.

[00:14:46] Ông Frank,

[00:14:48] đến nhà chúng tôi thì nghe theo sắp xếp của chúng tôi.

[00:14:50] Chúng ta ăn ở nhà là được rồi.

[00:14:52] Được, vậy tôi giúp cô một tay nhé.

[00:14:54] Không cần, không cần, mời ông ngồi.

[00:14:56] Ông Frank,

[00:14:57] có phải ông muốn kinh doanh ở Trung Quốc không?

[00:14:59] Chồng tôi rất hiểu chính sách, hai người nói chuyện đi.

[00:15:02] Vậy thì tốt quá. Vậy để sau nói chuyện.

[00:15:04] Nhưng mà, nhưng mà Thư tiểu thơ, cô nghe tôi nói này,

[00:15:06] cô đừng gọi tôi là ông mãi thế.

[00:15:08] Cô gọi tôi Frank là được rồi.

[00:15:10] Kinh doanh không quan trọng.

[00:15:12] Lần này tôi về là để tu thân dưỡng tính.

[00:15:14] Chúng ta không bàn chuyện làm ăn, không bàn chuyện chính trị.

[00:15:18] Được không, Thư tiểu thơ?

[00:15:20] Tôi nói này, ông Ph... ông Lâm,

[00:15:23] sao ông lại gọi cô ấy là tiểu thư thế?

[00:15:25] Phải gọi là bà Cảnh chứ, đúng không?

[00:15:28] Ông Cảnh,

[00:15:30] Thư tiểu thơ một năm ba trăm sáu mươi mấy ngày,

[00:15:32] đều làm bà Cảnh của ông, vất vả quá nhỉ?

[00:15:35] Thỉnh thoảng ông phải để người ta làm Thư tiểu thơ một chút chứ.

[00:15:38] Đúng không, Thư tiểu thơ?

[00:15:42] Phải không? Ở Đài Loan, bà cụ hơn sáu mươi tuổi,

[00:15:43] chúng tôi cũng gọi là tiểu thơ.

[00:15:45] Không gọi là tiểu thơ, bà ấy sẽ không vui.

[00:15:50] Ông Frank, vậy người Mỹ các ông,

[00:15:52] có phải gặp phụ nữ nào cũng nói lời ngon ngọt thế không?

[00:15:55] Bản lĩnh này của ông là bẩm sinh,

[00:15:57] hay là luyện tập mà có vậy?

[00:15:58] Vậy tôi phải cảm ơn lời khen của cô rồi.

[00:16:01]

[00:16:03] hay là do luyện tập.

[00:16:05] Chắc là cả hai đều có.

[00:16:12] Tôi đây, nào nào nào.

[00:16:14] Để cô ấy bận việc của cô ấy đi.

[00:16:15] Tôi đang định hỏi ông đây.

[00:16:17] Ông nói xem, tôi sớm đã nghe nói cán bộ Đảng Cộng sản,

[00:16:20] thường cưới những nữ sinh viên trẻ đẹp.

[00:16:24] Quả nhiên mắt thấy tai nghe là thật.

[00:16:27] Ông Cảnh này, xin hỏi một chút,

[00:16:30] hai chúng ta trông tuổi tác cũng sàn sàn nhau nhỉ?

[00:16:33] Vậy tại sao vợ ông trông

[00:16:35] hình như nhỏ hơn ông hai mươi mấy tuổi vậy?

[00:16:38] Ông nói ít rồi, nhỏ hơn ba mươi tuổi đấy. Sợ chết đi được.

[00:16:45] Vậy cô ấy cưới ông lúc bao nhiêu tuổi?

[00:16:47] Bây giờ con cái đã lớn thế này rồi.

[00:16:49] Ông tàn nhẫn quá, ông hủy hoại mầm non.

[00:16:57] Em gái nhỏ, em vui gì thế?

[00:16:59] Ông gọi cháu là em gái nhỏ,

[00:17:00] vậy ông gọi mẹ cháu là gì?

[00:17:02] Lợi hại, lợi hại lợi hại.

[00:17:05] Em gái nhỏ nói năng trẻ con thật đáng yêu. Ông Thư.

[00:17:10] Hổ Tử, lại đây, gọi ông ngoại, gọi ông ngoại đi.

[00:17:13] Chào ông ngoại. Tôi, tôi không phải ông ngoại của cậu.

[00:17:15] Tôi không già đến thế.

[00:17:16] Con nhỏ của tôi cũng trạc tuổi cậu đấy.

[00:17:19] Ông ngoại của cậu là vị này, ông Thư.

[00:17:23] Chào ông ngoại ạ.

[00:17:26] Hổ Tử, lớn thế này rồi. Đây là cháu trai ngoại của tôi.

[00:17:37] Hổ Tử, mau mời ông ngoại ngồi xuống.

[00:17:40] Tuổi đã cao thế này rồi,

[00:17:41] mau lên. Mời ông ngồi.

[00:17:42] Mau ngồi, mau ngồi. Ngồi xuống.

[00:17:44] Ngưu Ngưu, nào nào nào, lại đây.

[00:17:51]

[00:17:53] Sinh năm Sửu nên gọi là Ngưu Ngưu.

[00:17:55] Cô Thư, có cần tôi giúp không?

[00:17:56] Không cần, không cần, không sao đâu.

[00:17:58] Lúc tôi còn trẻ,

[00:17:59] từng làm việc trong nhà hàng, cô biết không?

[00:18:01] Một ngày phải rửa bốn năm trăm cái đĩa.

[00:18:04] Mười ngón tay đều rửa thành mười mấy ngón rồi.

[00:18:07] Bởi vì nó nứt ra rồi.

[00:18:08] Cho nên, con gái nhất định phải bảo vệ đôi tay của mình.

[00:18:13] Tuyệt đối đừng dùng nước quá lạnh để rửa tay.

[00:18:16] Con gái gì chứ? Tôi là mẹ của con gái rồi.

[00:18:19] Chỉ cần là phụ nữ xinh đẹp, thì đều là con gái.

[00:18:22] Đúng rồi.

[00:18:23] Trong bếp nhà các vị có găng tay cao su không?

[00:18:25] Găng tay cao su? Dùng để làm gì?

[00:18:28] Chính là loại găng tay cao su

[00:18:29] mà con gái đeo khi làm việc nhà ấy.

[00:18:32] Chính là loại găng tay cao su

[00:18:33] mà bệnh viện dùng khi phẫu thuật. Có không?

[00:18:36] Không sao, tôi gửi từ Mỹ về cho cô là được rồi.

[00:18:39] Cô phải đặc biệt bảo vệ đôi tay này.

[00:18:41] Đôi tay này của cô rất nghệ thuật đấy.

[00:18:44] Ăn cơm thôi. Ngồi.

[00:18:45] BLAU

[00:18:45] Nào, Ngưu Ngưu, Ngưu Ngưu, mau lên, gọi đi.

[00:18:50] Rót rượu lên.

[00:18:51] Ông Frank,

[00:18:53] Nào, ngồi đây, ngồi đây.

[00:18:54] Không sao, tôi ngồi đây là vừa rồi.

[00:18:59] Người ngoại tỉnh đến Bắc Kinh,

[00:19:01] có ba việc nhất định phải làm.

[00:19:04] Đó là leo Trường Thành, ăn vịt quay,

[00:19:07] còn có uống rượu Nhị Oa Đầu Ngưu Lan Sơn này.

[00:19:10] Nếu không, coi như chưa đến Bắc Kinh.

[00:19:13] Chúng ta chào mừng ông Thư và anh bạn Frank,

[00:19:18] cuối cùng đã trở về vòng tay tổ quốc. Cạn ly!

[00:19:23] Tôi không uống bao nhiêu mà.

[00:19:24] Ba, ba cẩn thận nhé. Cẩn thận, cẩn thận.

[00:19:26] Bậc thềm cẩn thận nhé, ba.

[00:19:29] Cẩn thận nhé, cẩn thận nhé.

[00:19:30] Đỡ ông ấy một chút.

[00:19:30] Vậy Frank đâu?

[00:19:31]

[00:19:34] Cái đó, cái đó gì nhỉ... Ông Cảnh này,

[00:19:37] nhờ ông,

[00:19:38] giúp tôi đưa cô Thư về nhà được không?

[00:19:41] Làm ơn.

[00:19:42] Anh bạn Frank,

[00:19:43] anh yên tâm, tôi nhất định sẽ đưa cô Thư về nhà.

[00:19:47] Vậy thì cảm ơn ông nhiều nhé.

[00:19:48] Đừng khách sáo.

[00:19:50] Cô Thư là ai đang gọi vậy?

[00:19:52] Anh bạn Frank, chúng ta hẹn gặp lại nhé.

[00:19:54] Hẹn gặp lại.

[00:19:56] Đừng hẹn gặp lại, ngày mai tôi sẽ đến mà.

[00:19:59] Ba, ba cẩn thận.

[00:20:00] Đỡ cẩn thận. Không sao, không sao ba ạ.

[00:20:02] Gọi xe, gọi xe. Mọi người về đi.

[00:20:04] Đi cẩn thận nhé. Tạm biệt.

[00:20:05] Yên tâm đi. Về đi, về đi.

[00:20:08] Anh cả, anh cả, hai anh ở nhà nhé.

[00:20:12] Em cần anh giúp em làm bài tập mà.

[00:20:14] Trường anh còn có việc.

[00:20:15] Nghỉ hè anh giúp em.

[00:20:16] Bà nội. Cháu đi à?

[00:20:18] Trời lạnh rồi, bà mặc thêm áo nhé.

[00:20:19] Được, con yên tâm.

[00:20:20] Ngưu Ngưu, sao lại đi rồi?

[00:20:23] Mẹ. Lâu rồi không về nhà.

[00:20:24] Ở nhà thêm lúc nữa đi, thêm lúc nữa.

[00:20:25] Trường con còn có chút việc, mẹ ạ.

[00:20:28] Gần đây công việc thế nào rồi?

[00:20:32] Cảm ơn bố đã giúp con liên hệ đơn vị công tác.

[00:20:34] Lãnh đạo ngân hàng đối xử với con khá tốt.

[00:20:36] Này, con khách sáo làm gì.

[00:20:38] Nên làm mà, nên làm.

[00:20:39] Vậy con đi trước nhé, mẹ. Con đi đây.

[00:20:41] Bà nội, con đi nhé.

[00:20:43] Ngưu Ngưu, có thời gian thì về nhà nhé.

[00:20:48] Hổ Tử, có thời gian thì nói chuyện với anh con đi.

[00:20:51] Con xem nó lâu rồi không về nhà.

[00:20:53] Trong lòng nó nghĩ gì mẹ cũng không biết.

[00:20:55] Nói chuyện gì ạ?

[00:20:56] Lão Ngưu bây giờ tư tưởng rất đơn thuần.

[00:20:58] Anh ấy chỉ là vừa mới vào đơn vị,

[00:20:59] tích cực yêu cầu tiến bộ thôi.

[00:21:01] Con không thấy tâm tư nó rất nặng nề à?

[00:21:02] Mẹ,

[00:21:03] làm em trai phải quan tâm anh trai chứ.

[00:21:05] Mẹ đừng lo lắng, lo lắng cũng vô ích.

[00:21:06] Tính cách Lão Ngưu mẹ biết rõ nhất rồi.

[00:21:07] Anh ấy rất có chủ kiến.

[00:21:09] Bà đã nói rồi,

[00:21:10] con nhà người ta nuôi không thân.

[00:21:13] Con cứ không tin, bây giờ thế nào? Không nói gì nữa phải không?

[00:21:16] Bà, bà nội, bà nội,

[00:21:17] bà đừng đổ thêm dầu vào lửa nữa.

[00:21:19] Bà biết cả đời mẹ con,

[00:21:21] người mẹ thương nhất chính là Lão Ngưu.

[00:21:22] Lão Ngưu bây giờ cứ âm u, nửa sống nửa chết thế này,

[00:21:24] trong lòng mẹ con buồn chết đi được.

[00:21:26] Con mới đổ thêm dầu vào lửa đấy.

[00:21:29] Cảm ơn nhé. Không có gì. Người tiếp theo.

[00:21:36] Chị, em đang làm việc mà.

[00:21:43] Chị sao thế?

[00:21:47] Em nói xem đàn ông sao lại thế này?

[00:21:49] Em nói xem lúc họ còn trẻ,

[00:21:51] thế này thế kia thì cũng thôi đi,

[00:21:52] còn trẻ mà, có thể hiểu được.

[00:21:54] Lý trí không kiểm soát được tình cảm.

[00:21:55] Nhưng bây giờ đã lớn tuổi rồi mà.

[00:21:58] Sao ông ấy còn muốn chơi mấy trò này chứ?

[00:22:01] Ông ấy đâu phải người Trung Quốc.

[00:22:02] Chẳng phải chị nói đàn ông Mỹ đều thế sao?

[00:22:05] Đừng trêu em nữa.

[00:22:06] Em cứ nghĩ cho bản thân em đi.

[00:22:08] Em tưởng chị nói ông già hoa lá Frank kia à?

[00:22:10] Ông ta điên điên khùng khùng.

[00:22:11] Em tưởng ông ta thật sự thích em à?

[00:22:13] Chẳng qua là đóng vai hề, chọc mọi người vui thôi.

[00:22:16] Chị nói là Lão Đỗ.

[00:22:18] Lão Đỗ sao rồi? Anh ấy không phải đang ở Mỹ sao?

[00:22:21] Tìm được người hướng dẫn cũ,

[00:22:22] nhờ nói giúp một tiếng, thế là được chuyển đến viện nghiên cứu khoa học.

[00:22:25] Em xem anh ấy bây giờ vênh váo chưa kìa.

[00:22:28] Nhà lắp điện thoại, mỗi ngày điện thoại không ngừng.

[00:22:31] Toàn là các cô gái trẻ, toàn nói chuyện bằng tiếng Anh.

[00:22:35] Anh ấy vừa nghe điện thoại, giọng đã không còn là của anh ấy nữa.

[00:22:38] Nghe mà nổi da gà, em biết không?

[00:22:41] Cả đời này của chị,

[00:22:42] anh ấy chưa bao giờ dùng giọng đó nói chuyện với chị.

[00:22:45] Chị.

[00:22:46] Vậy chẳng phải chứng tỏ Lão Đỗ nhà chị vẫn còn trẻ sao?

[00:22:48] Còn trẻ gì nữa? Đã năm mươi hai tuổi rồi.

[00:22:51] Tóc sắp rụng hết rồi, ông già rồi.

[00:22:54] Chẳng phải chị từng nói với em sao,

[00:22:55] đàn ông năm mươi tuổi, đang sung sức lắm.

[00:22:57] Được rồi, được rồi.

[00:22:58] Nói mấy chuyện này với em, em không thể hiểu được đâu.

[00:23:01] Dù sao thì Cảnh Trực nhà em, là người thô kệch,

[00:23:04] cậu ấy cũng không biết chơi trò chơi tình cảm này.

[00:23:07] Em không cần lo lắng chuyện này.

[00:23:09] Đang nói Lão Đỗ nhà chị,

[00:23:10] sao lại lôi Cảnh Trực vào? Đúng là có vấn đề.

[00:23:13] Cô y tá, xin hỏi cô Thư...

[00:23:15] Bác sĩ Thư, cô ấy ở phòng khám nào vậy?

[00:23:18] Ông ta tìm đến tận đây rồi.

[00:23:19] Bác sĩ Thư, có người tìm. Được.

[00:23:24] Cô khỏe không? Thư tiểu thơ. Chào cô.

[00:23:27] Chào ông. Chào hai vị. Chào ông.

[00:23:30] Tôi đặc biệt đến tặng hoa cho cô, bác sĩ Thư à.

[00:23:32] Tặng tôi?

[00:23:35] Ông đến đây chuyên để tặng hoa cho em gái tôi à?

[00:23:38] Đúng vậy, đúng vậy.

[00:23:39] Từ xưa đến nay, hoa tươi là để tặng cho mỹ nhân mà.

[00:23:42] Cô đừng xem thường bó hoa này.

[00:23:43] Tôi đã phải chạy đến hai nhà hàng mới mua được đấy.

[00:23:46] Còn đặc biệt nhờ họ gói thành thế này.

[00:23:48] Hy vọng cô thích.

[00:23:51] Tiện thể đương nhiên cũng khám bệnh cho mình một chút.

[00:23:54] Ông bị bệnh à? Ông bị bệnh à?

[00:23:56] Bộ dạng này của tôi,

[00:23:57] chẳng lẽ không giống người bệnh sao?

[00:23:58] Tôi bị bệnh rồi.

[00:24:00] Vậy ông muốn khám nội khoa hay ngoại khoa?

[00:24:02] Tôi giúp ông tìm một bác sĩ giỏi.

[00:24:04] Khám khoa nào,

[00:24:04] cũng không nhanh bằng cô khám cho tôi đâu.

[00:24:07] Đây là khoa nhi, chuyên khám cho trẻ em.

[00:24:09] Ông không biết tiếng Trung à?

[00:24:11] Ngoài cửa phòng tôi có treo một cái biển,

[00:24:12] ghi hai chữ "Khoa Nhi".

[00:24:15] Cô đừng nhìn tôi tuy sống ở nước ngoài hai mươi mấy năm,

[00:24:18] nhưng tôi vẫn là người Trung Quốc, tôi đọc hiểu chữ Trung Quốc.

[00:24:21] Khoa nhi mà.

[00:24:22] Tôi chính là trẻ em, cô không tin thì,

[00:24:25] mở tim tôi ra xem đi.

[00:24:27] Tim tôi mới mười tuổi thôi đấy.

[00:24:31] Bác sĩ Thư, bây giờ có thể khám bệnh chưa ạ?

[00:24:33] Có một trẻ em đang sốt.

[00:24:34] Liền ngay, Liền ngay.

[00:24:37] Tôi thật sự không làm phiền cô nữa.

[00:24:39] Cô mau bắt đầu làm việc đi.

[00:24:41] Xin lỗi, tôi đặc biệt đến thăm cô.

[00:24:43] Vậy thì, hay là sau khi cô tan làm,

[00:24:46] tôi mời cô uống một ly cà phê nhé.

[00:24:52] Được, quyết định vậy nhé.

[00:24:54] Vậy tôi đợi cô nhé. Tạm biệt.

[00:24:56] Làm việc thuận lợi nhé. Cảm ơn, cảm ơn.

[00:25:00] Tạm biệt.

[00:25:06] Hoa hồng đỏ, tượng trưng cho tình yêu.

[00:25:10] Tôi đã bao nhiêu năm rồi,

[00:25:13] không nhận được hoa hồng đỏ.

[00:25:18] Này, bà Mã đâu? Gọi bà ấy đến đây.

[00:25:21] Việc này ông đừng quan tâm, để bà ấy lo.

[00:25:22] Cục trưởng, bà Mã bà ấy đã chuyển đi rồi ạ.

[00:25:27] Này, các cậu theo bà ấy bao nhiêu năm rồi,

[00:25:29] sao lại không học được chút phong cách làm việc nào của bà ấy thế?

[00:25:33] Thật là một mớ hỗn độn.

[00:25:36] Cô đợi chút.

[00:25:38] Tôi nói cho cô biết, bà Mã tuy người đã đi rồi,

[00:25:40] nhưng tinh thần của bà ấy không thể đi được, biết chưa?

[00:25:45] Cậu, cậu đi đi.

[00:25:47] Này, đóng cửa vào.

[00:25:50] Tinh thần Mã? Cái gì vậy?

[00:25:54] Đối với Lão Cảnh, ba trung thành, bốn vô hạn.

[00:25:57] Tôi nói với ông này, ông bạn già,

[00:25:58] mấy hôm nay tôi đi làm cứ như người mất hồn.

[00:26:02] Ông nói xem, lúc bà Mã này còn ở đây,

[00:26:04] tôi thật sự không ưa bà ấy lắm.

[00:26:05] Cứ điên điên khùng khùng, không ra nam không ra nữ.

[00:26:07] Việc lớn việc nhỏ trong nhà tôi,

[00:26:09] bà ấy đều có thể xen vào.

[00:26:11] Tôi thấy, bà ấy thật sự thích ông đấy.

[00:26:15] Ông tìm tôi có việc gì?

[00:26:16] Phải không? Cái này, cái này,

[00:26:18] trong bộ muốn làm thí điểm,

[00:26:20] các ông chuẩn bị đi.

[00:26:28] Con gái, con mua hoa à?

[00:26:31] Có người tặng cho mẹ con ạ.

[00:26:33] Người nào thế?

[00:26:34] Đàn ông chứ ai.

[00:26:38] Thật sao? Đó là...

[00:26:41] chàng hiệp sĩ nào tặng hoa cho công chúa vậy?

[00:26:45] Ai tặng thì anh không cần hỏi.

[00:26:47] Dù sao cả đời này, anh chưa từng tặng hoa cho em.

[00:26:51] Nếu em thích kiểu này,

[00:26:52] thì có gì khó đâu. Ngày mai anh tặng em.

[00:26:54] Nói đi, bán ở đâu?

[00:26:56] Nếu anh thật sự có thành ý, tự đi mà hỏi.

[00:27:03] Alo? Ông ngoại ạ? Chào ông, ông khỏe ạ? Khỏe, khỏe.

[00:27:05] Alo? Ông ngoại ạ? Chào ông, chào ông. Khỏe ạ? Khỏe.

[00:27:11] Mẹ,

[00:27:12] ông ngoại mời chúng ta uống cà phê, con đồng ý rồi.

[00:27:14] Con bé này.

[00:27:15] Con bảo ông ngoại đến nhà uống trà là được rồi.

[00:27:16] Con nói với ông, mẹ ngày mai phải đi làm,

[00:27:18] không có thời gian ra ngoài uống cà phê.

[00:27:22] Ông ngoại, mẹ mời ông đến nhà uống trà ạ.

[00:27:26] Được, vậy nhé ạ. Tạm biệt ông.

[00:27:31] Mẹ, vậy con đi làm bài tập đây.

[00:27:35] Nghe nói ông già hoa lá kia còn đuổi đến tận bệnh viện.

[00:27:40] Sao anh biết? Thư Lộ nói cho anh à?

[00:27:42] Cần gì người khác nói chứ.

[00:27:44] Chỉ có loại người như Frank,

[00:27:46] mới làm ra chuyện này.

[00:27:47] Chuyện này thì sao? Không thể để người khác biết à?

[00:27:50] Tầm thường, vô vị, sở thích thấp kém, phải không?

[00:27:52] Vậy là em vu khống anh bạn Frank của chúng ta rồi.

[00:27:56] Anh thật sự ngưỡng mộ ông ấy.

[00:27:58] Em xem anh Frank của anh,

[00:27:59] một trái tim trẻ thơ, nhiệt tình như lửa.

[00:28:00] Rất đáng yêu, rất đáng yêu.

[00:28:03] Em nói cho anh biết nhé,

[00:28:04] dù thế nào đi nữa, Frank lòng dạ thẳng thắn,

[00:28:07] không màu mè, không giả tạo, mạnh hơn anh.

[00:28:09] Phải, anh thừa nhận rồi mà.

[00:28:11] Anh ngưỡng mộ ông ấy, ông ấy mạnh hơn anh.

[00:28:13] Giả tạo.

[00:28:19] Ông ngoại. Cảnh Cảnh.

[00:28:21] Con rể. Mời vào, mời vào.

[00:28:23] Lại đây ngồi, ngồi.

[00:28:27] Cảm ơn, cảm ơn.

[00:28:30] Tôi nói nhé, ông Frank,

[00:28:33] tôi đang định hỏi ông đây.

[00:28:36] Ông mua hoa cho vợ tôi đẹp thật đấy.

[00:28:38] Mua ở đâu vậy?

[00:28:39] Cái này không tiện nói cho ông biết.

[00:28:41] Nếu ông biết rồi, ông

[00:28:42] mua hoa giống của tôi,

[00:28:43] thì hoa của tôi sẽ không còn sức hấp dẫn nữa.

[00:28:47] Xin lỗi, xin lỗi nhé, không có cách nào.

[00:28:51] Nào, uống nước. Được, cảm ơn.

[00:28:54] Để tôi, để tôi.

[00:28:55] Cô Thư, cô có muốn ngồi xuống cùng nói chuyện không?

[00:28:57] Ông không cần lo cho tôi đâu. Mời uống trà.

[00:28:59] Được, vậy cô cứ làm việc của cô đi.

[00:29:00] Chúng tôi tự lo được.

[00:29:02] Ngồi ngồi

[00:29:07] Ông Cảnh,

[00:29:08] có một chuyện,

[00:29:09] tôi vẫn luôn muốn hỏi ông.

[00:29:11] Nói đi.

[00:29:12] Chúng ta biết đến hiện tại

[00:29:14] Cách mạng Văn hóa đã kết thúc mấy năm rồi.

[00:29:16] Vậy chính trị và kinh tế cách mạng,

[00:29:18] đều đã có những thay đổi lớn.

[00:29:19] Nhưng bây giờ vẫn là...

[00:29:21] Ông có việc gì sao?

[00:29:22] Không có gì.

[00:29:24] Đôi vòng tay này, là năm đó,

[00:29:29] ba cố tình chạy đến tiệm vàng Thụy Hoa ở Thẩm Dương đặt làm cho mẹ con.

[00:29:35] Làm quà kỷ niệm 20 năm ngày cưới.

[00:29:39] Muốn cho mẹ con một bất ngờ.

[00:29:41] Ai ngờ chiến tranh nổ ra,

[00:29:43] làm mẹ con và ba phải xa nhau.

[00:29:47] Hôm nay con thay mẹ con nhận lấy.

[00:29:56] Con gái, ba biết.

[00:30:00] Những năm qua hai chị em con chịu không ít khổ cực.

[00:30:06] Điều ba ân hận nhất đời này,

[00:30:09] là có lỗi với mẹ con và hai chị em con.

[00:30:13] Ba nghĩ trong lòng,

[00:30:14] ba nhất định phải tìm cơ hội chuộc lỗi này.

[00:30:18] Con có khó khăn gì,

[00:30:20] có nhu cầu gì cứ nói.

[00:30:23] Ba làm được, nhất định sẽ làm.

[00:30:26] Ba đừng nghĩ vậy.

[00:30:27] Chuyện đã qua rồi.

[00:30:29] Ba xem, con bây giờ sống rất tốt.

[00:30:33] Cũng là Cảnh Trực là người tốt.

[00:30:37] Có thể thấy cậu ấy có bản lĩnh.

[00:30:39] Ba cũng yên tâm rồi.

[00:30:46] Cái này con cầm lấy.

[00:30:49] Ba làm gì vậy? Con thật sự không cần.

[00:30:53] Con không chịu nhận tiền của ba,

[00:30:57] chính là, vẫn không nhận người cha này.

[00:31:07] Ba, ba đừng nghĩ vậy.

[00:31:12] Con gọi ba là ba, ba vui quá.

[00:31:16] Cái này cầm lấy.

[00:31:19] Vòng tay con nhận rồi, tiền con thật sự không cần.

[00:31:30] Vậy sau này nó có

[00:31:32] đi theo con đường của các nước phương Tây không?

[00:31:35] Không.

[00:31:36] Thể chế xã hội chủ nghĩa của Trung Quốc sẽ không thay đổi.

[00:31:38] Nhưng phương Tây có những thứ tốt,

[00:31:39] chúng ta nhất định phải tiếp thu.

[00:31:41] Thông minh quá.

[00:31:44] Thông minh, chính là thông minh.

[00:31:46] Người nước ngoài không nghĩ ra được mà. Đúng.

[00:31:50] Cái đó, cô Thư, tôi thấy cô cứ bận rộn thế này,

[00:31:52] làm việc cả ngày rồi, còn phải chăm sóc chúng tôi,

[00:31:54] tôi thấy áy náy quá. Cô ngồi xuống đi.

[00:31:57] Ông không cần khách sáo, tôi còn nhiều việc phải làm lắm.

[00:32:00] Các vị không biết rồi.

[00:32:02] Người cộng sự già này của tôi, đối với phụ nữ thì khách sáo,

[00:32:06] trên thương trường ông ấy là một con cá mập trắng lớn.

[00:32:09] Ông ấy không cắn người, ông ấy nuốt người.

[00:32:12] Phải không?

[00:32:13] Vậy thì không có cách nào rồi.

[00:32:14] Ai bảo chúng ta là đàn ông chứ, phải không?

[00:32:17] Hai việc quan trọng nhất của đàn ông,

[00:32:19] một là kiếm tiền, một là phụ nữ.

[00:32:22] Ông Cảnh, ông nói có phải không?

[00:32:25] Lời tuy thô nhưng ý không sai, cũng có lý.

[00:32:27] Cảm ơn ông nhé. Tôi có lý là được rồi.

[00:32:31] Nào, uống nước, uống nước.

[00:32:33] Nhưng mà tôi vừa nghe ông nói những chuyện đó,

[00:32:34] tôi thấy ông thật sự là một người rất có kiến thức.

[00:32:39] Nói chuyện thì lời ít ý nhiều.

[00:32:42] Vậy ông có hứng thú rời khỏi cơ quan chính phủ,

[00:32:45] chúng ta cùng nhau kinh doanh không?

[00:32:47] Tôi đảm bảo trong thời gian ngắn,

[00:32:49] ông có thể kiếm được rất nhiều tiền đấy.

[00:32:54] Ông Cảnh, tôi biết ông không thích tiền.

[00:32:58] Nhưng đàn ông phải có cách,

[00:32:59] để phụ nữ sống cuộc sống tốt đẹp chứ.

[00:33:01] Cô Thư, cô nói có phải không?

[00:33:05] Tôi nói, đàn ông chính là phải kiếm tiền cho phụ nữ,

[00:33:07] sống cuộc sống tốt đẹp, phải không?

[00:33:11] Xin lỗi, xin lỗi.

[00:33:12] Tôi suýt nữa thì quên mất.

[00:33:13] Xem tôi này. Cái này tôi nghe nói,

[00:33:15] cô Thư, cô thích xem múa ba lê Hồ Thiên Nga.

[00:33:19] Tôi đặc biệt nhờ bạn bè kiếm được hai vé.

[00:33:22] Vậy cô và ông Cảnh cùng đi xem nhé.

[00:33:26] Ông Cảnh, ông cầm lấy.

[00:33:29] Đừng khách sáo, đừng khách sáo.

[00:33:30] Cái này nói thật,

[00:33:32] tôi về mặt này thật sự là người ngoại đạo.

[00:33:34] Anh bạn à, anh có thể giúp tôi làm việc này được không?

[00:33:38] Ông nói thật à?

[00:33:40] Vậy tôi không khách sáo nữa nhé.

[00:33:42] Đây là vinh hạnh của tôi.

[00:33:44] Chúng ta cùng đi nhé, cô Thư.

[00:33:47] Đoàn Ba lê Trung ương là đẳng cấp thế giới.

[00:33:49] Cảm ơn ông. Không có gì, không có gì.

[00:33:52] Không có gì nhé, không có gì.

[00:33:56] Con gái, xem bộ quần áo này của mẹ thế nào?

[00:34:00] Đẹp, đẹp quá.

[00:34:02] Mẹ mặc bộ này đẹp thật đấy.

[00:34:04] Chọn bộ này đi.

[00:34:05] Con bé này chỉ biết nịnh hót.

[00:34:06] Hỏi ba con xem. Thế nào bộ quần áo này?

[00:34:09] Ba, ba xem bộ này đẹp không?

[00:34:10] Đẹp, mẹ con mặc gì cũng đẹp.

[00:34:12] Không mặc còn đẹp hơn.

[00:34:14] Không đứng đắn. Không mặc quần áo thì mặc gì?

[00:34:16] Em không đi nữa.

[00:34:17] Sao lại không đi? Cơ hội tốt như vậy.

[00:34:20] Đợi đã... Múa ba lê...

[00:34:22] Nào, đi thôi. Tạm biệt.

[00:34:35] Cô Thư, hôm nay cô mặc thế này trông thật đoan trang.

[00:34:39] Cô là một cô gái xinh đẹp.

[00:34:41] Hy vọng bông hoa này có thể xứng với cô.

[00:34:44] Cảm ơn. Đi thôi.

[00:34:48] Xin lỗi, tôi có thể chứ?

[00:34:53] Ba ơi, con đói rồi.

[00:34:56] Con muốn ăn mì trứng cà chua.

[00:34:57] Bảo bà nội làm cho con đi.

[00:34:59] Bà nội ngủ rồi.

[00:35:00] Con xem ba có bao nhiêu tài liệu phải xử lý đây này.

[00:35:03] Đợi mẹ con về nhé.

[00:35:07] Chỉ có công việc của ba là quan trọng,

[00:35:08] sức khỏe của con không quan trọng à? Con đang tuổi lớn đấy.

[00:35:13] Đi thôi. Mì trứng cà chua.

[00:35:16] Mì sốt cà chua.

[00:35:18] Nếu cô sống ở New York thì tốt rồi.

[00:35:21] Mỗi tối đều có các đoàn nghệ thuật

[00:35:23]

[00:35:25] Cô muốn xem gì đều có nấy.

[00:35:27] Đúng vậy, đúng vậy.

[00:35:29] Nhưng tôi thấy Bắc Kinh sau này cũng không kém đâu.

[00:35:31] Nó là trung tâm chính trị, văn hóa, kinh tế của đất nước.

[00:35:34] Vậy thì cùng với sự phát triển ngày càng mạnh của kinh tế,

[00:35:37] các tiết mục đặc sắc từ khắp nơi trên thế giới,

[00:35:39]

[00:35:41] E rằng lúc đó, tôi đã già đến mức không đi nổi nữa rồi.

[00:35:44] Sao cô có thể nghĩ như vậy chứ?

[00:35:46] Tôi đã sáu mươi tuổi rồi, tôi còn không nghĩ như vậy.

[00:35:49] Cô phải học tinh thần của tôi.

[00:35:52] Cảm ơn ông, Frank.

[00:35:53] Không có gì. Đây là vinh hạnh của tôi.

[00:35:56] Đây là vinh hạnh của tôi.

[00:35:58] Hơn nữa tôi cũng phải cảm ơn cô đã cho tôi cơ hội này,

[00:36:00] để tôi tận hưởng một buổi tối tuyệt vời như hôm nay.

[00:36:04] Tôi đồng thời cũng hy vọng cô,

[00:36:05] sau này có thể ngày ngày đều vui vẻ như vậy.

[00:36:09] Cảm ơn. Vào nhà ngồi chơi đi.

[00:36:11] Không làm phiền nữa, không làm phiền nữa.

[00:36:12] Vậy tôi vào nhé.

[00:36:13] Tạm biệt nhé. Tạm biệt.

[00:36:51] Hối hận rồi sao?

[00:37:22] Ba, mẹ về rồi ạ.

[00:37:26] Mẹ vào nhà vệ sinh lâu lắm rồi, hình như đang khóc.

[00:37:35] Thư Mạn? Thư Mạn? Em sao thế?

[00:37:43] Em đừng khóc mà. Xảy ra chuyện gì rồi?

[00:37:47] Thư Mạn?

[00:37:54] Có phải Frank bắt nạt em không?

[00:37:58] Liên quan gì đến Frank chứ?

[00:38:02] Vậy em nói xem liên quan đến ai? Thư Mạn? Nói đi!

[00:38:12] Nói với anh thì có ích gì? Anh chẳng hiểu gì cả.

[00:38:18] Không phải... Có ích hay không, em cứ nói xem.

[00:38:23] Em nói xem, rốt cuộc xảy ra chuyện gì rồi?

[00:38:27] Thư Mạn?

[00:38:29] Biết em bao lâu rồi chưa vào nhà hát không?

[00:38:34] Anh biết, anh biết.

[00:38:37] Em chê vé đắt, lại không muốn đi một mình.

[00:38:44] Em thích xem Hồ Thiên Nga biết bao.

[00:38:49] Vở ba lê tuyệt vời nhất thế giới.

[00:38:52] Anh ủng hộ em xem mà.

[00:38:55] Em xem, anh còn nhờ người đi cùng em xem.

[00:38:57] Như vậy không phải tốt sao?

[00:39:00] Khó khăn lắm mới được xem ba lê một lần.

[00:39:04] Một vở ba lê đẹp như vậy.

[00:39:07] Em muốn cùng gia đình mình nhất,

[00:39:12] cùng người thân của mình chia sẻ.

[00:39:16] Nhưng anh...

[00:39:18] lại tùy tiện đẩy em cho một người xa lạ.

[00:39:34] Thư Mạn?

[00:39:35] Vô vị, chẳng có chút ý nghĩa nào.

[00:39:47] Frank? Ông Cảnh?

[00:39:50] Là thế này, xin lỗi nhé.

[00:39:51] Vì hôm nay đột nhiên có việc gấp,

[00:39:52] yêu cầu tôi phải về Mỹ ngay.

[00:39:54] Tối nay ngồi máy bay đi rồi.

[00:39:55] Cho nên tôi vừa mới gọi điện đến bệnh viện,

[00:39:57] tìm cô Thư nói một tiếng.

[00:39:58] Kết quả người ta nói cô ấy không có ở đó.

[00:40:00] Vậy tôi vội gọi điện đến nhà các ông,

[00:40:02] không ai nghe máy, cho nên tôi rất đường đột

[00:40:05] đến đây nói với các ông một tiếng tạm biệt. Là vậy.

[00:40:08] Thư tiểu thư đúng là không có ở nhà.

[00:40:10] Thật sao? Vậy khi nào cô ấy về?

[00:40:12] Không về đâu.

[00:40:14] Hôm nay cô ấy trực đêm, tối nay không về.

[00:40:19] Tôi đến bệnh viện tìm cô ấy.

[00:40:20] Không, tôi nói cho ông biết, cô ấy bây giờ cũng không ở bệnh viện.

[00:40:23] Cô ấy đang làm việc ở nơi khác.

[00:40:26] Cô ấy không thích người khác làm phiền.

[00:40:28] Tôi đâu có làm phiền cô ấy.

[00:40:30] Tôi chỉ nói với cô ấy một tiếng "bye".

[00:40:32] Cô ấy tốt như vậy, phải không?

[00:40:35] Thế này đi, tôi thay ông nói với cô ấy một tiếng "bye".

[00:40:38] Ông nhất định phải giúp tôi nói đến nơi nhé.

[00:40:40] Nhất định, nhất định.

[00:40:42] Ông sẽ không giúp tôi nói đâu.

[00:40:44] Ông... Tôi nói cho ông biết,

[00:40:46] tôi tốt nhất là nói với ông Thư,

[00:40:47] nhờ ông ấy giúp tôi nói.

[00:40:48] Nhưng tôi thật sự cảm ơn khoảng thời gian này,

[00:40:49] vợ chồng ông đã đối đãi với tôi.

[00:40:51] Ông Cảnh, cảm ơn.

[00:40:53] Tôi đi tìm ông Thư nói chuyện.

[00:40:54] Tạm biệt nhé. Tạm biệt.

[00:41:00] Con gái, mẹ con dậy chưa?

[00:41:04] Đang trong nhà vệ sinh ạ. Đang trong vệ sinh.

[00:41:07] Thư Mạn? Anh cứ tưởng em chưa dậy.

[00:41:10] Này, anh vừa nhờ người kiếm được hai vé

[00:41:13] Hồ Thiên Nga của Đoàn Ba lê Trung ương.

[00:41:16] Tối nay đấy.

[00:41:16] Em đã nói với anh rồi mà, tuần này em trực đêm.

[00:41:19] Không phải,

[00:41:20] anh có thể giúp em nói với bệnh viện một tiếng.

[00:41:22] Vé này khó kiếm lắm đấy.

[00:41:23] Tặng người khác đi, đừng lãng phí.

[00:41:29] Mẹ con sao thế này?

[00:41:30] Con thấy mẹ con cho rằng ba giả tạo.

[00:41:33] Bởi vì ba ghét xem ba lê nhất mà.

[00:41:35] Mẹ con nói với con à?

[00:41:36] Con đoán thôi.

[00:41:41] Alo? Đúng, được được được, anh đợi chút nhé.

[00:41:45] Ba, có người tìm ba.

[00:41:49] Alo? Thật sao? Được được được, đến ngay.

[00:41:57] Thư Mạn, bên bệnh viện Môn Đầu Câu xảy ra chút tai nạn,

[00:41:59] anh đến đó xử lý một chút.


 0 Comments sort   Sorteer op


Volgende