Kim Hôn Phong Vũ Tình -

8/51 Videos

Kim Hôn Phong Vũ Tình tập 7 - Hồ Quân, Chu Vận

21 Ansichten· 05/18/25
duongvu88
duongvu88
3 Abonnenten
3

⁣Kim Hôn Phong Vũ Tình - Chuyện tình 50 năm giữa giông bão thời cuộc – từ một ánh nhìn đến trọn đời bên nhau.

Kim Hôn Phong Vũ Tình kể về chuyện tình giữa anh hùng quân đội Cảnh Trực và nữ bác sĩ Thư Mạn, bắt đầu từ thập niên 1950. Vì tình yêu, anh từ bỏ quân ngũ, chấp nhận hy sinh cả sự nghiệp trong những năm tháng đầy biến động. Trải qua nửa thế kỷ thăng trầm, họ vẫn bên nhau – viết nên một chuyện tình bền bỉ, sâu lắng và đầy cảm xúc.

Zeig mehr

[00:02:14] Câu chuyện trong phim hoàn toàn hư cấu, nếu có sự trùng hợp, đó chỉ là ngẫu nhiên.

[00:02:18] Tứ Thanh ở nông thôn còn chưa làm rõ xong,

[00:02:21] Tứ Thanh ở thành phố lại bắt đầu rồi.

[00:02:23] Cậu nói xem, chuyện này là sao đây?

[00:02:26] Cậu nói xem, chúng ta đều từ nông thôn ra, phải không?

[00:02:29] Cái việc thanh lý sổ sách, thanh lý kho tàng, thanh lý công điểm,

[00:02:33] là thanh lý tài chính, chúng ta đều có thể hiểu được.

[00:02:35] Còn thanh lý tư tưởng, thanh lý chính trị,

[00:02:36] thanh lý tổ chức, thanh lý kinh tế,

[00:02:38] cái này lớn quá, tôi không hiểu nổi.

[00:02:42] Cậu làm chính trị, cậu phân tích giúp tôi xem,

[00:02:43] Trung ương rốt cuộc là có ý gì?

[00:02:45] Trung ương có ý gì, chúng ta không quản được, cũng không lo nổi.

[00:02:50] Quan trọng là mấy người dưới tay chúng ta,

[00:02:52] không thể xảy ra chuyện gì, đúng không?

[00:02:55] Không nghe người trong cơ quan đều đồn à,

[00:02:57] Tứ Thanh có thanh hay không, ai cũng không nói rõ được.

[00:03:00] Mấy ngày nay tôi vẫn luôn đọc tài liệu.

[00:03:04] Tôi vẫn luôn suy nghĩ, nhưng cái đầu này,

[00:03:06] càng nghĩ càng to, càng nghĩ càng hồ đồ.

[00:03:09] Cậu biết không, mẹ tôi nói với tôi,

[00:03:11] ở quê Đường Sơn của chúng tôi,

[00:03:13] làm không được tốt, nông dân rất bức xúc.

[00:03:18] Thôi bỏ đi, cậu và tôi đều là cán bộ cấp phòng,

[00:03:22] cứ thành thật phục tùng mệnh lệnh, nghe chỉ huy đi.

[00:03:26] Phục tùng mệnh lệnh, nghe chỉ huy đương nhiên không vấn đề,

[00:03:28] nhưng chúng ta không thể đánh trận hồ đồ được.

[00:03:30] Giữ mồm giữ miệng đi.

[00:03:34] Chị, anh rể sức khỏe khá hơn chưa?

[00:03:38] Anh ấy chỉ cần ở trong nhà máy thì không khá hơn được.

[00:03:41] Lâu như vậy rồi mà vẫn chưa quen à?

[00:03:44] Anh ấy làm sao có thể quen được chứ?

[00:03:45] Đầu óc đầy lý tưởng hoài bão,

[00:03:47] cả ngày đau khổ không muốn sống, hoài tài bất ngộ.

[00:03:50] Em nói xem anh ấy cứ như vậy,

[00:03:51] anh ấy không vào bệnh viện tâm thần thì chị cũng vào mất.

[00:03:58] Em rể, tan làm rồi à.

[00:04:02] Chị lại đến rồi. Tiểu Thư, lại đây một chút.

[00:04:17] Chị em à, chỉ là tiện đường ghé qua thôi.

[00:04:20] Anh căng thẳng làm gì?

[00:04:22] Không phải anh căng thẳng, anh không căng thẳng.

[00:04:25] Không, là Linh Tử gọi điện thoại,

[00:04:27] nói tối nay bảo chúng ta về một chuyến,

[00:04:28] nhà có chút chuyện.

[00:04:29] Tháng này chúng ta vừa mới được chia gạo mà,

[00:04:30] không phải là muốn mang về sao?

[00:04:32] Vậy em đi cùng anh.

[00:04:33] Vậy chị em ai chăm sóc?

[00:04:34] Không sao, những lời cần nói đều nói cả rồi.

[00:04:37] Chị ấy chẳng qua là, muốn nhờ anh giúp đỡ lần nữa.

[00:04:39] Em xem em kìa, Em còn nói không để anh căng thẳng.

[00:04:42] Được rồi, được rồi, em đã từ chối giúp anh rồi.

[00:04:46] Anh đừng lúc nào cũng thái độ đó,

[00:04:47] phòng chị em như phòng trộm vậy.

[00:04:50] Em không tin, nhà anh sẽ không nhờ anh giúp đỡ.

[00:04:53] Đương nhiên là không rồi, nhà chúng tôi đời đời làm nông,

[00:04:56] yêu nông thôn, yêu ruộng đất.

[00:04:57] Mời họ lên thành phố người ta còn không muốn lên.

[00:04:59] Em không tin.

[00:05:01] Tiểu Mạn, em rể, hai người bận đi, chị về trước nhé.

[00:05:04]

[00:05:06] Giữ người ta lại chứ. À.

[00:05:07] Anh giả tạo chết đi được.

[00:05:11] Mẹ, chúng con về rồi.

[00:05:14] Chú, thím, hai người về rồi à.

[00:05:17] Cậu là con nhà ai thế?

[00:05:19] Chú, sao chú không nhận ra con vậy?

[00:05:21] Con là Tứ Quý ở đầu làng phía nam đây mà.

[00:05:24] Tứ Quý à?

[00:05:25] Bà ơi, chú con về rồi.

[00:05:27] Mẹ, Tứ Quý là ai vậy?

[00:05:29] Cảnh Tứ Quý này mà con cũng không nhớ sao?

[00:05:33] Con trai lớn nhà anh họ con, con quên rồi à?

[00:05:37] Lúc con làm liên đội trưởng về thăm ông nội,

[00:05:39] Tứ Quý suốt ngày bám theo đít con,

[00:05:42] dính lấy con, đòi đội mũ quân của con, con quên rồi sao?

[00:05:46] Tứ Quý, Cảnh Tứ Quý.

[00:05:49] Lớn thành thanh niên rồi đấy.

[00:05:51] Mau vào nhà, vào nhà.

[00:05:51] Được được được, đi đi đi.

[00:05:52] Vào nhà, lại đây lại đây.

[00:05:56] Anh về rồi. Đây là chị dâu.

[00:05:59] Trông như người trong tranh vậy.

[00:06:01] Sao mà xinh thế.

[00:06:02] Đây là ai vậy?

[00:06:03] Nó mà anh cũng không nhớ à? Từ nhỏ ở nhà mình,

[00:06:05] ăn chực, uống chực, hút thuốc chực, Cảnh Lục Tử.

[00:06:07] Cảnh Lục Tử.

[00:06:10] Sao mày bây giờ lại gầy gò thấp bé thế này?

[00:06:13] Bởi vì cái gì đó,

[00:06:14] chúng tôi là người nông thôn mà, anh nói xem, càng lớn càng lùn.

[00:06:17] Anh xem bố tôi năm mươi tuổi,

[00:06:18] trông cao bằng đứa cháu năm tuổi.

[00:06:20] Rồi xem ông tôi nữa.

[00:06:22] Thôi được rồi, được rồi.

[00:06:23] Gì mà bố mày, ông mày.

[00:06:25] Nói đi, dẫn Tứ Quý đến tìm anh mày,

[00:06:26] có chuyện gì?

[00:06:27] Cháu đến Bắc Kinh làm được gì chứ,

[00:06:29] chẳng phải là đến thăm chú thím thôi sao.

[00:06:36] Ông nói đi.

[00:06:37] Bà nói đi.

[00:06:38] Ông nói đi.

[00:06:39] Bà nói.

[00:06:40] Đừng, đừng, rốt cuộc ai nói đây?

[00:06:43] Vậy em nói. Em chỉ muốn là,

[00:06:45] Tứ Quý, than bánh đủ rồi, vào nhà đi.

[00:06:48] Đến đây, đến đây.

[00:06:52] Con chỉ muốn làm tài xế.

[00:06:55] Cậu nói gì?

[00:06:58] Bà ơi, mẹ con nói chú con là một anh hùng lớn.

[00:07:03] Chủ tịch Mao cũng đã gặp mặt, ở thành phố làm quan lớn.

[00:07:06] Mẹ con nói nếu con đến thành phố,

[00:07:08] muốn làm gì thì làm nấy.

[00:07:10] Con không muốn làm gì cả, con chỉ muốn làm tài xế.

[00:07:13] Lái xe tải lớn hiệu Giải Phóng, phía trước có bốn đèn.

[00:07:17] Cậu cũng muốn làm tài xế à?

[00:07:22] Tôi, tôi thì không nhất thiết làm tài xế.

[00:07:25] Tôi chỉ muốn là, chỉ cần được ăn cơm nhà nước,

[00:07:27] có lương là được.

[00:07:31] Mẹ, vào đây một chút đi. Mẹ.

[00:07:35] Đến đây, đến đây.

[00:07:41] Mẹ, chuyện lớn như vậy,

[00:07:43] sao mẹ không bàn với con trước?

[00:07:45] Người này đùng một cái đã đến rồi,

[00:07:46] đây không phải, đây không phải là gì chứ.

[00:07:48] Đây cũng không phải chuyện gì to tát, con cứ làm giúp đi.

[00:07:54] Mẹ ơi là mẹ,

[00:07:55] con trai mẹ đâu phải là thị trưởng Bắc Kinh.

[00:07:57] Mà cho dù là thị trưởng Bắc Kinh,

[00:07:59] cũng không thể mở miệng nói làm là làm được.

[00:08:01] Nhà nước có quy định của nhà nước,

[00:08:02] mẹ làm vậy không phải là gây thêm rắc rối cho con sao?

[00:08:04] Sao mẹ nhờ con làm chút việc lại là gây thêm rắc rối?

[00:08:06] Còn nhà họ Thư, chị dâu con,

[00:08:09] hai vợ chồng họ ở nơi xa xôi như vậy,

[00:08:12] nói vào nhà máy là vào nhà máy.

[00:08:14] Người nhà họ Thư,

[00:08:15] ra ra vào vào, vào vào ra ra,

[00:08:17] sao con lại nhanh nhẹn, vui vẻ như vậy?

[00:08:19] Người nhà họ Cảnh chúng ta chỉ đến một lần,

[00:08:21] sao con lại có thái độ này?

[00:08:22] Con còn mang họ Cảnh không?

[00:08:24] Mẹ, mẹ để con nói gì bây giờ.

[00:08:27] Con không cần nói gì hết, mẹ nói cho con biết,

[00:08:28] hai đứa trẻ này là người thân thiết nhất của nhà họ Cảnh chúng ta.

[00:08:31] Tứ Quý, cậu bao nhiêu tuổi?

[00:08:32] Con mới hai mươi.

[00:08:35] Đã đi học chưa?

[00:08:37] Đã đi học, chữ trong sách con đều biết.

[00:08:41] Mẹ, chuyện này con không lo được.

[00:08:45] Con nói lại lần nữa xem.

[00:08:47] Không, con thật sự không lo được mà.

[00:08:48] Con chưa tìm người, chưa gọi điện thoại,

[00:08:51] sao con lại nói không lo được?

[00:08:52] Được được được, mẹ.

[00:08:54] Con là cưới vợ quên mẹ phải không?

[00:08:57] Mẹ, con...

[00:08:57] Con còn là con trai nhà họ Cảnh chúng ta không?

[00:08:59] Con là con trai nhà họ Thư.

[00:09:01] Cũng là con hiếu cháu thảo nhà họ Thư của họ.

[00:09:03] Mẹ tự nuôi con lớn, mẹ...

[00:09:05] Mẹ nuôi con uổng công rồi.

[00:09:06] Lúc đánh Nhật, tôi đi học trường tư thục,

[00:09:09] thầy tôi dạy tôi "chi hồ giả dã".

[00:09:12] Ôi ôi, thôi đi.

[00:09:13] Đến tên mình còn viết không đầy đủ,

[00:09:15] còn "chi hồ" rồi "giả dã" nữa.

[00:09:18] Chú, chú cứ bới móc chuyện của con làm gì.

[00:09:20] Hơn nữa con cũng là người nhà họ Cảnh.

[00:09:24] Con cũng là con cháu nhà họ Cảnh.

[00:09:32] Không đi học cũng không sao.

[00:09:34] Tứ Quý, con hai mươi tuổi, học gì cũng còn kịp.

[00:09:38] Lúc nãy con nói muốn lái xe tải lớn,

[00:09:40] con chỉ muốn làm tài xế.

[00:09:42] Làm tài xế tốt mà, lái xe tải lớn oai lắm.

[00:09:45] Vẫn là thím hiểu lòng con nhất.

[00:09:47] Vậy chị dâu, chị thấy tôi làm được gì?

[00:09:50] Lục Tử. Anh ngồi xuống trước đi, ngồi xuống.

[00:09:54] Cậu muốn làm gì?

[00:09:55] Tôi chỉ muốn là, vào nhà máy lớn làm công nhân.

[00:09:58] Giai cấp công nhân tốt biết bao.

[00:10:00] Nếu không làm được công nhân,

[00:10:01] tôi nghĩ vào cơ quan làm nhân viên gì đó cũng được.

[00:10:03] Ăn cơm nhà nước là được.

[00:10:05] Cậu nói bậy.

[00:10:11] Cậu thật là có chí lớn.

[00:10:12] Giai cấp công nhân là giai cấp lãnh đạo, tốt lắm.

[00:10:17] Tôi đã nói rồi mà, anh xem Bắc Kinh này lớn như vậy,

[00:10:21] tìm việc làm có gì khó đâu.

[00:10:23] Thư Mạn

[00:10:25] Chuyện của hai đứa trẻ này giao cho con đấy.

[00:10:28] Không vấn đề, về nhà con sẽ cùng Cảnh Trực tìm người.

[00:10:34] Vậy mẹ yên tâm rồi.

[00:10:39] Anh nói cho em biết, họ không đùa với em đâu,

[00:10:41] họ thật sự muốn tìm việc làm.

[00:10:43] Em xem kìa, một mực nói không vấn đề,

[00:10:45] một mực nói để em lo.

[00:10:46] Em còn hơn cả chuyện phóng vệ tinh trên ruộng,

[00:10:49] trẻ con đứng trên bông mà khoác lác nữa đấy.

[00:10:52] Người ta từ xa đến nhờ anh giúp đỡ,

[00:10:54] anh mở miệng từ chối ngay, có hợp lý không?

[00:10:57] Em mở miệng đồng ý ngay, vậy là hợp lý à?

[00:10:59] Em đó gọi là nói năng lung tung.

[00:11:01] Họ là họ hàng nhà anh mà,

[00:11:02] anh nổi nóng với em làm gì?

[00:11:04] Mưu mẹo vặt vãnh trong lòng em anh còn không hiểu sao.

[00:11:08] Gì mà chín chín tám tám, nói gì vậy.

[00:11:12] Thấy chưa, mặt đỏ rồi kìa, mặt đỏ rồi kìa.

[00:11:14] Để anh nói trúng tim đen rồi.

[00:11:15] Bố mẹ anh có phải là không hài lòng chuyện anh giúp chị em, anh rể

[00:11:17] chuyển công tác không?

[00:11:19] Suy nghĩ của em lộ rõ cả rồi.

[00:11:21] Thật sự có ý kiến à?

[00:11:22] Em có phải sợ bố mẹ anh giận,

[00:11:23] nên tự mình nhảy ra thể hiện một chút không?

[00:11:26] Em thể hiện gì chứ? Em sai à?

[00:11:29] Cũng không phải chuyện gì không thể cho người khác biết.

[00:11:31] Em xem hai thằng nhóc đó đưa ra yêu cầu gì kìa,

[00:11:32] một đứa muốn làm tài xế, một đứa muốn làm cán bộ.

[00:11:34] Chúng ta, chúng ta có thể đáp ứng họ không?

[00:11:37] Cho dù đáp ứng họ rồi,

[00:11:39] đó cũng là hậu họa khôn lường.

[00:11:40] Sau này không biết còn có bao nhiêu cô dì chú bác

[00:11:42] đều tìm đến cửa,

[00:11:43] chúng ta, chúng ta phải làm sao đây?

[00:11:45] Anh đừng nghĩ nhiều như vậy.

[00:11:46] Trước tiên nghĩ cách giúp họ đi, đều là người một nhà.

[00:11:49] Hơn nữa,

[00:11:50] bố mẹ anh rất coi trọng chuyện này.

[00:11:52] Còn không phải là vì họ khoác lác

[00:11:53] với người nhà ở quê sao.

[00:11:55] Vậy em tìm người nghĩ cách xem.

[00:11:57] Em, em quen ai chứ?

[00:12:00] Chẳng lẽ để họ một người làm bác sĩ,

[00:12:01] một người làm y tá à?

[00:12:02] Vậy anh nói làm sao bây giờ?

[00:12:04] Anh sẽ tìm họ nói chuyện tử tế.

[00:12:07] Cho họ chút lộ phí, để họ về nhà.

[00:12:11] Vậy mẹ anh không chửi chết em à?

[00:12:12] Nói em thất hứa.

[00:12:14] Anh nói cho em biết, chuyện này,

[00:12:15] em vừa đồng ý, toàn là rắc rối.

[00:12:18] Vậy đã đồng ý rồi,

[00:12:19] anh nghĩ cách đi.

[00:12:20] Vậy trước tiên,

[00:12:22] là em đồng ý, không phải anh đồng ý.

[00:12:25] Thứ hai là, em đã đồng ý với người ta rồi,

[00:12:26] em lại không làm được chuyện này,

[00:12:28] điều đó chứng tỏ em đã phạm một sai lầm rất lớn.

[00:12:30] Tiếp theo nữa là,

[00:12:31] gì mà tiếp theo không tiếp theo chứ.

[00:12:34] Anh ban ngày ở cơ quan làm báo cáo,

[00:12:35] vẫn chưa đủ à?

[00:12:36] Thứ nhất, anh ở cơ quan rất ít làm báo cáo.

[00:12:39] Thứ hai, anh bây giờ không phải đang làm báo cáo với em,

[00:12:42] anh đang giảng đạo lý lớn cho em nghe.

[00:12:43] Anh rốt cuộc giảng cái gì vậy?

[00:12:45] Sao anh lại là người như vậy?

[00:12:46] Anh nói xem em có lòng tốt giúp đỡ,

[00:12:47] cuối cùng lại thành ra không phải là người tốt.

[00:12:49] Sau này chuyện nhà anh,

[00:12:50] em không nói một lời nào được không?

[00:12:52] Không được.

[00:12:56] Cãi nhau với vợ rồi phải không?

[00:12:57] Xem mặt cậu xanh lét kìa.

[00:12:59] Gì chứ, người nhà ở quê đến,

[00:13:00] bảo tôi tìm việc cho họ.

[00:13:03] Người nào? Tìm việc gì?

[00:13:05] Một người hai mươi, một người ba mươi,

[00:13:07] chữ nghĩa không biết mấy,

[00:13:08] một người muốn làm tài xế, một người muốn làm cán bộ.

[00:13:11] Cậu nói xem nếu tôi không lo cho họ,

[00:13:12] mẹ tôi lại suốt ngày bám lấy tôi.

[00:13:14] Cậu nói xem nếu tôi lo cho họ,

[00:13:15] tôi lấy đâu ra bản lĩnh lớn như vậy chứ.

[00:13:17] Mẹ anh chắc chắn nói, vậy cậu giúp chị dâu cậu,

[00:13:21] người nhà bên vợ, sao lại có bản lĩnh lớn như vậy?

[00:13:23] Đúng rồi, mẹ tôi chính là nói như vậy.

[00:13:24] Đứa nhỏ thì cho nó đi lính đi.

[00:13:29]

[00:13:33]

[00:13:34] Cậu nói xem, chuyện này mà mở đầu rồi,

[00:13:36] thì còn đâu là hết nữa.

[00:13:37] Bố mẹ tôi, họ hàng nhà họ, cô dì chú bác,

[00:13:40] chẳng phải đều tìm đến cửa sao.

[00:13:42] Hơn nữa bây giờ đang làm Tứ Thanh,

[00:13:44] tôi mà làm như vậy,

[00:13:45] chính tôi cũng không nói rõ được nữa.

[00:13:47] Lời này lúc nãy tôi cũng nghĩ rồi, không dám nói.

[00:13:50] Chuyện này mà truyền ra ngoài,

[00:13:52] ảnh hưởng không tốt đâu.

[00:13:54] Phòng khác có một cán bộ giúp người thân của vợ,

[00:13:57] đi cửa sau lấy được ít thuốc tốt,

[00:13:59] kết quả là anh ta mang ra chợ đen bán giá cao,

[00:14:02] bị kết án rồi.

[00:14:03] Thật à?

[00:14:06] Cậu cũng đừng quá khó xử.

[00:14:07] Đứa nhỏ đó, tôi lo.

[00:14:08] Đứa lớn cậu nghĩ cách.

[00:14:10] Được rồi, được rồi.

[00:14:10] Không được, kiên quyết không được.

[00:14:11] Bên trái cũng không phải, bên phải cũng không phải.

[00:14:14] Cậu nói xem tôi phải làm sao đây?

[00:14:17] Tôi thấy chuyện này, chính là mẹ chồng cậu đang bắt bẻ.

[00:14:20] Tôi cũng nghĩ vậy, nhưng chị tôi, anh rể,

[00:14:22] đều nhờ quan hệ của Cảnh Trực mới chuyển được đến Bắc Kinh.

[00:14:25] Bây giờ không giúp người nhà ở quê của họ,

[00:14:27] thật sự cũng không nói được.

[00:14:30] Chị cậu và anh rể anh có thể giống họ sao?

[00:14:32] Họ tốt nghiệp đại học danh tiếng,

[00:14:34] lại là trí thức cao cấp,

[00:14:35] họ so được sao?

[00:14:37] Mẹ chồng tôi mà nghe được những lời này của cậu,

[00:14:39] chắc chắn tức chết mất.

[00:14:43] Mẹ chồng tôi không có nhiều chuyện như vậy.

[00:14:45] Tôi với bà ấy, rất hợp nhau.

[00:14:55] Hai người, hai người đây là...

[00:14:56] Chú.

[00:14:57] Ôi mẹ ơi, đây là làm gì vậy chứ.

[00:14:59] Tan làm rồi à.

[00:15:01] Mau vào nhà.

[00:15:03] Đi đi đi, vào nhà, vào nhà.

[00:15:04] Để tôi xách cho.

[00:15:05] Mẹ.

[00:15:07] Lại đây, lại đây, lại đây, lại đây.

[00:15:08] Ôi, cuối cùng cũng về đến nhà.

[00:15:11] Ngồi đi, ngồi đi, ngồi đi.

[00:15:13] Lục Tử, Tứ Quý, hai đứa ngồi đi.

[00:15:15] Tìm ghế ngồi xuống.

[00:15:17] Ngồi xổm quen rồi.

[00:15:18] Ngồi xổm thoải mái hơn ngồi ghế.

[00:15:23] Cái đó, cái đó, con đừng trách chúng ta vội.

[00:15:26] Tối qua, bà nội của Tứ Quý,

[00:15:29] chính là chị cả của mẹ, báo mộng cho mẹ.

[00:15:33] Bà ấy nói, cháu ngoại lớn của mẹ,

[00:15:35] có phải ở Bắc Kinh làm quan lớn rồi không?

[00:15:37] Làm quan lớn,

[00:15:38] có phải là không nhận dì cả nữa không?

[00:15:42] Mẹ nói cái đó, cái đó, liên lạc rồi chứ?

[00:15:50] Mẹ ơi là mẹ, mới có mấy ngày chứ.

[00:15:52] Con còn chưa...

[00:15:53] Chưa gì? Con chưa làm phải không?

[00:15:56] Mẹ biết ngay thằng nhóc con có trò này mà.

[00:15:58] Cho nên chúng ta đều đến đây tìm con.

[00:16:00] Con biết không?

[00:16:01] Có phải vợ con cản trở con không?

[00:16:05] Mẹ, mẹ nói gì vậy?

[00:16:07] Thái độ của Thư Mạn ở nhà hôm đó,

[00:16:08] mọi người đều thấy rồi phải không?

[00:16:10] Còn tích cực hơn cả con nữa.

[00:16:11] Nói chuyện đó làm gì chứ.

[00:16:13] Thôi, con đừng bênh vợ con nữa.

[00:16:14] Dù sao hôm nay, mẹ cũng đã dẫn người đến rồi.

[00:16:17] Con cho một lời chắc chắn đi. Con không cho một lời chắc chắn,

[00:16:20] họ sẽ ở đây không đi nữa.

[00:16:23] Mẹ, mẹ, mẹ...

[00:16:24] Mẹ làm vậy không phải là đẩy con trai mẹ vào cái gì đó...

[00:16:25] Gì gì gì? Gì chứ?

[00:16:27] Vào cái gì? Con nói đi.

[00:16:28] Dù sao cũng là quanh co khúc khuỷu,

[00:16:32] mẹ đang ép con vào đường cùng đấy.

[00:16:34] Đường cùng à?

[00:16:36] Mẹ nói này thằng cả, con giúp vợ con,

[00:16:39] người nhà chị dâu con,

[00:16:41] khúm núm chạy vạy,

[00:16:43] cúi đầu khom lưng, đó là con đường rộng lớn.

[00:16:46] Con giúp người thân nhà họ Cảnh chút việc nhỏ,

[00:16:48] đó là đường cùng.

[00:16:50] Con nói xem, thằng nhóc hỗn láo này,

[00:16:53] con chính là cưới vợ quên mẹ, con biết không?

[00:16:56] Không phải mẹ...

[00:16:58] Mẹ đến rồi, đói bụng rồi phải không?

[00:17:03] Con đi nấu cơm ngay đây.

[00:17:10] Anh giúp em.

[00:17:25] Em đi tiếp họ đi.

[00:17:27] Em khéo nói như vậy mà.

[00:17:29] Em nói mẹ anh có tin không?

[00:17:31] Hôm đó coi như em thể hiện uổng công, không những không được khen,

[00:17:34] còn khiến anh mang tiếng

[00:17:35] cưới vợ quên mẹ.

[00:17:37] Em thấy oan cho anh quá.

[00:17:39] Được rồi, được rồi, em đừng chấp bà cụ nữa.

[00:17:41] Không phải, anh thật sự không tiện nói chuyện với họ.

[00:17:45]

[00:17:48] Nói vài câu ngọt ngào,

[00:17:49] là có thể thuyết phục họ về rồi.

[00:17:51] Em không làm được đâu, em mềm lòng lắm.

[00:17:54] Em thấy Tứ Quý rất đáng yêu,

[00:17:57] nếu là người thân của em, em nhất định giúp nó.

[00:17:59] Đứng nói chuyện không đau lưng.

[00:18:09] Mẹ, mẹ đừng vội nhé.

[00:18:13] Mẹ mà vội là con sốt ruột.

[00:18:15] Lỡ mẹ vội quá mà có chuyện gì,

[00:18:17] thì tính vào ai đây?

[00:18:21] Con vội, mẹ không vội à?

[00:18:23] Con không vội, mẹ mới vội đấy.

[00:18:26] Tứ Quý, chú thấy cháu trẻ khỏe, một thanh niên trai tráng,

[00:18:31] lúc tuyển quân sao không đi lính?

[00:18:33] Đăng ký rồi, tiểu đoàn xe tăng đến làng cháu tuyển quân,

[00:18:35] người ta không nhận cháu.

[00:18:37] Tại sao?

[00:18:38] Tại sao à?

[00:18:39] Họ nói một tay dài một tay ngắn.

[00:18:42] Cậu nói gì vậy?

[00:18:43] Không phải, Tứ Quý đứng dậy đi.

[00:18:46] Cho anh tôi xem tay cậu.

[00:18:49] Sao vậy?

[00:18:50] Không phải, bình thường không nhìn ra,

[00:18:52] chỉ khi dùng thước đo mới thấy.

[00:18:55] Người tuyển quân nói hai tay tôi chênh nhau một phân.

[00:18:58] Không phải chênh một phân, bình thường không nhìn ra,

[00:19:01] khi thực hiện nhiệm vụ mới thấy.

[00:19:03] Anh nói xem bây giờ quân đội đều hiện đại hóa rồi,

[00:19:05] tuyển quân cũng phải dùng thước đo.

[00:19:08] Lúc tôi đi lính không phải như vậy,

[00:19:10] cứ là người là được.

[00:19:12] Không đi lính được,

[00:19:13] thằng nhóc này suốt ngày nghĩ đến lái xe tăng,

[00:19:15] nằm mơ cũng muốn lái xe tăng.

[00:19:18] Tứ Quý à, đến Bắc Kinh bao nhiêu ngày rồi,

[00:19:20] trong thành phố Bắc Kinh có xe tăng không?

[00:19:22] Không lái xe tăng cũng được.

[00:19:24] Con chỉ muốn lái xe tải lớn hiệu Giải Phóng,

[00:19:26] cũng oai như lái xe tăng.

[00:19:28] Đúng vậy.

[00:19:29] Tứ Quý còn trẻ, chí cao, không giống tôi.

[00:19:31] Có việc gì tôi cũng làm.

[00:19:34] Cậu làm được gì chứ?

[00:19:36] Vậy thì phải xem anh tôi sắp xếp thế nào.

[00:19:41] Cậu làm gì vậy?

[00:19:43] Sau này khạc nhổ phải dùng giấy lót,

[00:19:45] nhà không phải có nhà vệ sinh sao?

[00:19:46] Như vậy ra thể thống gì chứ.

[00:19:49] Không phải, tôi, mấy hôm nay cổ họng ngứa,

[00:19:51] sao mày lại học cái thói cầu kỳ như vậy.

[00:19:53] Con nói này mẹ, dù sao đi nữa,

[00:19:55] con trai mẹ cũng là một cán bộ của Cục Y tế.

[00:19:57] Dù thế nào đi nữa,

[00:19:58] nhà chúng ta phải làm gương, phải không?

[00:20:00] Để người ta thấy không phải sẽ cười chê sao.

[00:20:02] Lại đây, lại đây.

[00:20:03] Nhà chỉ còn một nắm mì sợi,

[00:20:06] mọi người ăn trước đi.

[00:20:07] Lát nữa có thời gian con đi mua thêm.

[00:20:11] Mẹ, mẹ, ba người ăn trước đi.

[00:20:13] Chỉ còn một nắm mì sợi.

[00:20:15] Mẹ không đói, hai đứa ăn trước đi.

[00:20:18] Vậy mẹ, con nấu cháo cho mẹ nhé.

[00:20:20] Mẹ không đói, mẹ không ăn nổi.

[00:20:23] Con cả của mẹ biết mà,

[00:20:24] trong lòng mẹ mà có chuyện bực mình,

[00:20:26] mẹ không ăn nổi cơm.

[00:20:33] Tiểu Thư à, hôm đó ở nhà chúng ta,

[00:20:36] con nói thẳng thắn, rõ ràng,

[00:20:39] con muốn tìm việc cho hai thằng nhóc này, phải không?

[00:20:43] Con thật sự làm, hay là chỉ nói cho qua chuyện?

[00:20:47] Mẹ.

[00:20:48] Mẹ, Thư Mạn cô ấy có quan hệ xã hội gì chứ,

[00:20:51] đừng nghe cô ấy nói lung tung.

[00:20:54] Mẹ, tìm việc không phải là chuyện nhỏ,

[00:20:57] phải vận dụng rất nhiều mối quan hệ xã hội,

[00:20:59] còn phải mời khách, tặng quà,

[00:21:01] còn phải làm rất nhiều thủ tục.

[00:21:02] Chuyện này không vội được, mẹ đừng vội nhé.

[00:21:05] Đúng vậy.

[00:21:06] Hôm đó ở nhà chúng ta,

[00:21:07] con không nói như vậy.

[00:21:09] Con nói rất chắc chắn,

[00:21:10] con nói việc làm của hai thằng nhóc này,

[00:21:12] cứ giao cho con.

[00:21:14] Thằng cả, hai người là,

[00:21:16] một người đóng vai thiện, một người đóng vai ác.

[00:21:19] Mẹ nói con không thừa nhận.

[00:21:20] Không phải mẹ, mẹ nói vậy oan cho Thư Mạn rồi.

[00:21:22] Tiểu Thư không ít lần lo lắng cho hai thằng nhóc này đâu.

[00:21:26] Cô ấy đã tìm đến cả viện trưởng của họ rồi.

[00:21:29] Nhưng bệnh viện người ta cần gì chứ?

[00:21:30] Cần bác sĩ và y tá.

[00:21:32] Hai thằng nhóc này làm được gì chứ?

[00:21:35] Tôi đã học làm lang y.

[00:21:37] Cậu không phải chỉ bán cao dán chó sao.

[00:21:39] Thôi đừng nói nữa, cái đó,

[00:21:42] chuyện này, mẹ đã nói rồi, con phải làm cho mẹ.

[00:21:46] Hai thằng nhóc này hôm nay ở lại nhà con.

[00:21:49] Mẹ đi đây.

[00:21:49] Không phải mẹ, sao mẹ nói đi là đi vậy?

[00:21:51] Bố con, em gái con không ăn cơm à?

[00:21:53] Họ ăn cơm con có lo không?

[00:21:57] Không phải, không phải, dì hai.

[00:21:59] Ngoan ngoãn ở lại đi.

[00:22:01]

[00:22:02]

[00:22:03] Mẹ có tay có chân, mẹ tự đi được.

[00:22:07]

[00:22:08] Không phải...

[00:22:09] Mau, mau.

[00:22:11] Mẹ, con...

[00:22:12] Con ở nhà đi.

[00:22:13] Không phải, không phải, không phải mẹ, đợi chút mẹ.

[00:22:15] Mẹ làm gì vậy?

[00:22:16] Con đừng đỡ mẹ.

[00:22:18] Mẹ chưa đến bảy tám mươi tuổi đâu.

[00:22:20] Mẹ có già, mẹ cũng không trông mong con hầu hạ.

[00:22:22] Con xem mặt vợ con kìa, xị xuống,

[00:22:25] cho ai xem vậy?

[00:22:26] Mẹ, Thư Mạn đối với mẹ,

[00:22:28] có thể nói là hết lòng hết dạ.

[00:22:30] Mẹ không phải vẫn luôn nói cô ấy hiểu chuyện sao?

[00:22:32] Mẹ, mẹ còn nói Thư Mạn này,

[00:22:34] là tiên nữ hạ phàm đến nhà chúng ta.

[00:22:36] Sao mẹ nói thay đổi là thay đổi vậy?

[00:22:39] Mẹ có chút hai mặt quá rồi đó.

[00:22:41] Con nói này, đứa con ngốc này,

[00:22:43] lúc đó, không phải con thích người ta sao,

[00:22:44] mẹ có thể nói gì chứ?

[00:22:46] Mẹ chỉ giúp con nịnh bợ người ta thôi.

[00:22:48] Lúc đó con chỉ là một người lính,

[00:22:51] người ta...

[00:22:53] Người ta là thành phố lớn, bệnh viện lớn, bác sĩ lớn.

[00:22:56] Người ta có thể thích con sao?

[00:22:57] Chúng ta không phải là hơi trèo cao sao.

[00:22:59] Vậy bây giờ thân phận con khác rồi.

[00:23:02] Con bây giờ cũng là thành phố lớn, cơ quan lớn, cán bộ lớn,

[00:23:05] trưởng phòng lớn rồi.

[00:23:06] Phó phòng.

[00:23:07] Phó phòng con cũng lớn hơn cô ấy.

[00:23:09] Chúng ta cũng không thiếu tay thiếu chân gì.

[00:23:12] Mẹ, mẹ nói vậy tầm thường quá, thực dụng quá.

[00:23:15] Con phải dạy cho mẹ một lớp chính trị tử tế.

[00:23:17] Con dạy lớp gì, chuyện người thân của con,

[00:23:19] con cũng phải lo, đừng lúc nào cũng nịnh bợ vợ con.

[00:23:23] Con đi dạy cho cô ấy một lớp trước đi.

[00:23:24] Cô ấy phải học, mẹ cũng phải học.

[00:23:26] Chủ tịch Mao dạy chúng ta rằng, sống đến già, học đến già.

[00:23:30] Không hiểu cái này.

[00:23:32] Mẹ, mẹ nói chuyện của hai thằng nhóc này...

[00:23:38] Tứ Quý, nhà anh cả sao nhỏ vậy?

[00:23:43] Theo lý mà nói, chức quan này cũng gần bằng huyện lệnh,

[00:23:46] sao nhà lại không lớn bằng nhà địa chủ ở làng mình?

[00:23:50] Còn nhỏ hơn nhà tôi nữa.

[00:23:51] Đây là làm quan gì vậy chứ.

[00:23:55] Hai đứa uống nước trước đi. Anh cậu, chú cậu,

[00:24:00] thứ bậc của các cậu tôi cũng không rõ.

[00:24:03] Thật ra đâu có rõ ràng như vậy.

[00:24:04] Cứ gọi tôi là đại ca, gọi đại ca là được rồi.

[00:24:07] Làng các cậu có làm Tứ Thanh không?

[00:24:12] Đang làm đấy.

[00:24:14] Thím ơi, Cảnh Lục Tử này chính là đối tượng Tứ Thanh.

[00:24:18] Cậu mới là đối tượng Tứ Thanh.

[00:24:20] Thím ơi, thím không biết đâu,

[00:24:21] Cảnh Lục Tử là thủ kho của đội đó.

[00:24:25] Lần này thanh lý kho, lại thanh lý luôn cả nó.

[00:24:27] Nó tham ô.

[00:24:28] Cậu, cậu, cậu nói gì vậy?

[00:24:30] Làm gì vậy?

[00:24:37] Chú, anh.

[00:24:41] Cậu nói xem, cái đức hạnh của cậu ai mà không biết.

[00:24:45] Tôi oan, tôi...

[00:24:47] Nếu tôi bây giờ vẫn còn làm ở kho,

[00:24:49] tôi đi xa như vậy,

[00:24:51] tôi lạ nước lạ cái,

[00:24:52] tôi bỏ nhà bỏ cửa chịu khổ thế này...

[00:24:54] Được rồi, được rồi, được rồi. Thức ăn của người ta,

[00:24:57] tôi đã lấy hết rồi.

[00:25:00] Không biết có đủ cho hai đứa ăn không. Ăn đi. Ây.

[00:25:10] Các con chưa rửa...

[00:25:12] Thím ăn đi.

[00:25:13] Không, không, không, con ăn đi.

[00:25:15] Chị dâu, chị ăn đi.

[00:25:17] Các cậu ăn đi, các cậu ăn đi.

[00:25:18] Tôi đang nấu canh trứng, đi xem thử.

[00:25:20] Vậy, vậy chúng tôi ăn nhé.

[00:25:22] Ăn bẩn sống lâu!

[00:25:30] Anh, sao anh không ăn?

[00:25:32] Tôi à, tôi, tôi thôi vậy.

[00:25:44] Ngon thật đấy.

[00:25:52] Chú, bà con nói người làm quan lo nhiều,

[00:25:57] lòng càng lo càng lớn, dạ dày càng lo càng nhỏ.

[00:26:02] Bà con nói nhiều quá. Ăn đi, còn nữa.

[00:26:07] Lại đây, lại đây, canh trứng, bánh bao khô quá.

[00:26:14] Uống chút canh đi.

[00:26:17] Khô ăn ngon.

[00:26:20] Đúng.

[00:26:20] Hai năm nay không được ăn đồ khô.

[00:26:22] Hai năm trước, ngày nào cũng uống cháo loãng.

[00:26:24] Tôi nhìn thấy cháo loãng là dạ dày lại ứa nước chua.

[00:26:28] Vừa hay.

[00:26:30] Thím, con cũng không uống nổi.

[00:26:33] Được rồi, được rồi, được rồi, uống không nổi thì thôi.

[00:26:34] Ăn no chưa?

[00:26:37] Ăn no rồi.

[00:26:39] Vậy chúng ta nói chuyện của hai đứa.

[00:26:42] Lại đây ngồi, ngồi xuống.

[00:26:51] Ngồi ngay ngắn, ngồi không ra ngồi, còn muốn làm việc.

[00:27:01] Hai đứa là họ hàng của tôi.

[00:27:04] Theo lý mà nói, các cậu tìm đến nhờ tôi giúp đỡ,

[00:27:07] việc tôi nên giúp thì tôi sẽ giúp.

[00:27:11] Đúng.

[00:27:12] Nhưng bây giờ tôi thật sự không giúp được các cậu.

[00:27:14] Mẹ tôi tuổi đã cao, bà ấy hồ đồ.

[00:27:18] Nhưng hai đứa còn trẻ,

[00:27:19] nên hiểu đạo lý này.

[00:27:21] Hiện nay, nhà nước đang xây dựng nông thôn mới,

[00:27:24] đang cần những lao động khỏe mạnh như các cậu.

[00:27:26] Nếu chính sách cho phép,

[00:27:29] có cơ hội tôi cũng muốn về nông thôn.

[00:27:35] Cho nên, cái này, cho nên...

[00:27:46] Chú, chú có phải không định giúp chúng con không?

[00:27:52] Không phải tôi...

[00:27:55] Chú các con không phải không muốn giúp các con,

[00:27:57] anh ấy rất muốn, anh ấy nằm mơ cũng muốn giúp các con.

[00:28:00] Nhưng tìm cách cần thời gian, cần tìm người.

[00:28:03] Cho nên các con về trước đi.

[00:28:06] Đây là lộ phí cho các con.

[00:28:08] Nếu còn dư,

[00:28:09] thì mua chút quà cho người lớn.

[00:28:19] Bà con nói, con có thể xin với chú nhỏ,

[00:28:23] chú Cảnh Trực từ nhỏ chính là rất thích con.

[00:28:28] Đừng nói lái xe tải lớn, cho dù nói lái xe con,

[00:28:32] cũng không vấn đề gì.

[00:28:34] Con nói với bà con, con không thích lái xe con,

[00:28:38] con chỉ thích lái xe tải lớn.

[00:28:41] Ông bà con, đã nói với cả làng rồi,

[00:28:45] nói Tứ Quý đến Bắc Kinh lái xe tải lớn.

[00:28:49] Con mà về như thế này,

[00:28:52] ông bà con không chửi chết con à.

[00:28:57] Sao con lại ngốc như vậy chứ.

[00:28:59] Chú Cảnh Trực, sao lại không thích con chứ.

[00:29:01] Cậu làm loạn gì vậy.

[00:29:05] Không phải Tứ Quý, con là một trang nam tử hán,

[00:29:11] ngồi xổm dưới đất khóc như vậy,

[00:29:12] như một bà già vậy, sao thế này.

[00:29:16] Chú Cảnh Trực chính là không thích con.

[00:29:18] Con chưa bao giờ khóc.

[00:29:21] Con bị oan ức lớn lắm con mới khóc.

[00:29:24] Tứ Quý, con đừng khóc nữa.

[00:29:26] Con khóc như vậy, lòng thím cũng rất khó chịu.

[00:29:29] Con đừng khóc nữa, chúng ta nghĩ cách.

[00:29:36] Thím ơi, con biết thím thích con.

[00:29:41] Thím đã hứa giúp con tìm việc rồi, thím không được lừa con.

[00:29:46] Chúng ta ngoéo tay, thím lừa con là chó con.

[00:29:50] Đây, đây là cái gì lung tung vậy.

[00:29:52] Im miệng.

[00:29:56] Tứ Quý, chú và thím con đều rất thích con.

[00:29:59] Nhưng chuyện này và chuyện tìm việc là hai chuyện khác nhau, biết không?

[00:30:12] Chú Cảnh Trực của con chính là không thích con.

[00:30:15] Bỏ nhà bỏ cửa.

[00:30:17] Các người...

[00:30:20] Chú Cảnh Trực sao không thích con.

[00:30:22] Bỏ nhà bỏ cửa, con làm gì chứ.

[00:30:27] Con chỉ muốn lái xe tải lớn.

[00:30:34] Em nói sao anh lại lòng dạ sắt đá như vậy?

[00:30:36] Tứ Quý, một thanh niên trai tráng khóc như vậy,

[00:30:38] anh nhẫn tâm sao, em cũng không chịu nổi nữa.

[00:30:41] Em đúng là điển hình của tính yếu đuối tiểu tư sản.

[00:30:43] Anh...

[00:30:48] Em có tin không, thằng nhóc Cảnh Lục này,

[00:30:50] đang ở ngoài nghe lén đấy. Lại đây, lại đây.

[00:30:58] Thấy chưa? Không cần nói gì nữa.

[00:31:00]

[00:31:04] Vậy mẹ anh thì làm sao?

[00:31:06] Chuyện của mẹ anh, anh sẽ lo.

[00:31:07] Không thể làm cái chuyện không lành mạnh này được.

[00:31:10] Có nghiêm trọng đến vậy không?

[00:31:12] Anh nói vậy, chị em, anh rể,

[00:31:13] chuyển công tác là chuyện không lành mạnh à?

[00:31:15] Tình hình của hai người họ khác.

[00:31:18] Họ là trí thức.

[00:31:19] Là nhân tài có ích cho đất nước.

[00:31:21] Lý lẽ này của anh không thuyết phục được người khác,

[00:31:23] càng không thuyết phục được mẹ anh.

[00:31:24] Mẹ anh chắc chắn sẽ hỏi, tại sao trí thức

[00:31:27] lại là nhân tài có ích cho đất nước?

[00:31:28] Vậy công nhân, nông dân,

[00:31:29] xây dựng đất nước không cần đến sao?

[00:31:32] Anh đừng trừng mắt với em, anh nói đi.

[00:31:34] Anh không phải là đầy bụng đạo lý lớn sao?

[00:31:36] Anh đến em còn không thuyết phục nổi,

[00:31:37] làm sao anh chặn được miệng mẹ anh?

[00:31:39] Mau tìm việc cho họ đi.

[00:31:40] Được rồi, được rồi, vấn đề này,

[00:31:42] chúng ta không tranh luận nữa.

[00:31:43] Ngày mai anh đến cơ quan,

[00:31:44] đặt vé tàu cho họ,

[00:31:45] mau chóng để họ đi. A.

[00:31:47] Anh thật sự nhẫn tâm như vậy à?

[00:31:49] Đây không phải là vấn đề nhẫn tâm hay không nhẫn tâm,

[00:31:51] đây là vấn đề lập trường nguyên tắc.

[00:31:53] Tứ Thanh, em hiểu không? Tứ Thanh là gì?

[00:31:55] Tứ Thanh có thanh hay không, em thật sự không hiểu.

[00:31:57] Em chỉ không hiểu,

[00:31:58] sao anh lại không muốn giúp họ như vậy?

[00:32:00] Anh không nghĩ xem anh làm như vậy,

[00:32:01] anh để em làm sao đối mặt với mẹ anh đây?

[00:32:03] Em xem kìa, em xem kìa, em vẫn ích kỷ mà.

[00:32:06] Em chỉ nghĩ đến việc em ở chỗ mẹ anh

[00:32:07] làm người tốt như thế nào.

[00:32:08] Anh hiểu rõ hơn em nhiều.

[00:32:10] Được rồi, ngủ đi. Chuyện của mẹ anh, anh sẽ lo.

[00:32:13] Hơn nữa,

[00:32:14] mẹ anh thương em,

[00:32:16] tiên nữ hạ phàm này còn không kịp nữa là,

[00:32:17] sao lại ghét em được.

[00:32:19] Được rồi, được rồi, ngủ đi.

[00:32:20] Từ khi anh chuyển ngành,

[00:32:21] anh không còn là Đổng Vĩnh nữa.

[00:32:23] Bây giờ trong mắt mẹ anh em là hình tượng gì,

[00:32:25] em còn không biết sao.

[00:32:33] Mấy giờ rồi còn đọc sách, ngủ đi.

[00:32:37] Em muốn đọc sớm, đọc được không?

[00:32:40] Ngày tháng cứ thế trôi qua,

[00:32:41] loạn xị ngậu,

[00:32:42] em không có chút thời gian học nghiệp vụ nào.

[00:32:45] Em sắp thành phần tử lạc hậu rồi.

[00:32:47] Em nhắc như vậy,

[00:32:49] Anh cũng phải xem sách nghiệp vụ rồi.

[00:32:51] Em nói xem, Quý Thành thật sự đấu với anh rồi.

[00:32:54] hắn vừa gặp là kiểm tra anh,

[00:32:55] làm anh bây giờ không dám đến

[00:32:57] bệnh viện của em nữa.

[00:32:58] Đáng đời, ai bảo anh trêu chọc cậu ấy.

[00:33:00] Cậu ấy là mọt sách nổi tiếng của trường chúng em.

[00:33:11] Chào.

[00:33:12] Thím, ngủ dậy rồi à.

[00:33:15] Tối qua ngủ ngon chứ?

[00:33:17] Ngủ ngon.

[00:33:19] Thím ơi, con là người không chịu ngồi yên.

[00:33:22] Nhà mình còn việc gì bẩn thỉu, nặng nhọc,

[00:33:24] thím cứ giao cho con, con làm được hết.

[00:33:27] Không có gì, không có gì, không cần làm.

[00:33:34] Chị dâu.

[00:33:39] Để tôi.

[00:33:40] Cậu giành việc của tôi làm gì?

[00:33:42] Cậu không biết làm.

[00:33:43] Ai nói tôi không biết làm.

[00:33:44] Hai người làm gì vậy?

[00:33:48] Chú.

[00:33:49] Sáng sớm đã dậy rồi.

[00:33:51] Hôm nay hai đứa ra ngoài đi dạo đi.

[00:33:54] Nào là Thiên An Môn,

[00:33:55] Cung Văn hóa Lao động Nhân dân,

[00:33:57] Bảo tàng Lịch sử.

[00:33:58] Đừng để về nhà rồi bị bà con cười chê,

[00:34:00] nói đến Bắc Kinh mà chẳng thấy gì.

[00:34:02] Anh, chị dâu, hai người cứ đi làm đi.

[00:34:07] Lát nữa tôi và Tứ Quý tự đi dạo.

[00:34:10] Vội gì chứ, dù sao cũng làm việc ở Bắc Kinh,

[00:34:12] lúc nào đi chẳng được, không vội.

[00:34:16] Đúng vậy, đúng vậy.

[00:34:17] Lục Tử, cậu biết đường,

[00:34:18] cậu xuống quán ăn sáng dưới lầu mua chút đồ ăn sáng.

[00:34:20] Họ có sữa đậu nành, bánh lớn, quẩy,

[00:34:22] cậu muốn ăn gì thì mua nấy. À.

[00:34:24] Ừ, được.

[00:34:26] Đây.

[00:34:29] Mua nhiều một chút cho Tứ Quý.

[00:34:34] Cảm ơn thím.

[00:34:36] Đói, đi mua sữa đậu nành đây. Đi đây.

[00:34:37] Tôi đi mua sữa đậu nành đây. Đi đây.

[00:34:42] Tứ Quý.

[00:34:43] Chú.

[00:34:45] Tôi, tôi sáng nay còn có cuộc họp,

[00:34:51] tôi đi trước đây. À.

[00:34:54] Em nói chuyện tử tế với Tứ Quý và họ, nói chuyện tử tế.

[00:34:58] Anh không ăn sáng à?

[00:34:59] Không, không, không, không ăn, không ăn, không ăn.

[00:35:00] Không ăn.

[00:35:00] Túi, túi, túi.

[00:35:02] Túi, cái đó, Tứ Quý, nghe lời thím con nhé.

[00:35:15] Sao vậy?

[00:35:15] Chú con chính là không thích con.

[00:35:18] Chú ấy thấy con là chạy mất.

[00:35:21] Chú con ra ngoài tìm việc cho các con đấy.

[00:35:24] Tìm việc gì chứ, Cảnh Lục Tử nói,

[00:35:28] chú Cảnh Trực mua vé tàu cho hai đứa con,

[00:35:30]

[00:35:33] Con không thể về được.

[00:35:36] Con mà về, bà con không chửi chết con à.

[00:35:42] Thím ơi, thím cầu xin chú con,

[00:35:45] bảo chú ấy tìm cho con một công việc tùy ý,

[00:35:48] cho dù không lái xe tải, lái xe khác cũng được.

[00:35:54] Con không về đâu.

[00:35:56] Chỉ cần con không về, con sẽ lừa bà con,

[00:35:59] nói con ở Bắc Kinh lái xe tải lớn.

[00:36:02] Con không thể về được.

[00:36:05] Tứ Quý, con đứng dậy trước đi, đứng dậy trước đi.

[00:36:08] Đừng khóc, ngoan, ngoan, đừng khóc, đừng khóc.

[00:36:10] Con đừng vội, đừng vội, con vội là chú con cũng vội,

[00:36:14] vội rồi thì không nghĩ ra cách được nữa,

[00:36:16] con nói có phải không?

[00:36:18] Hôm nay thím đi làm ở bệnh viện,

[00:36:19] thím sẽ đi hỏi thăm. À.

[00:36:24] Con chỉ không muốn về.

[00:36:36] Làm gì vậy? Mặt mày ủ rũ thế.

[00:36:40] Có phải vẫn còn vì chuyện người thân nhà Cảnh Trực

[00:36:41] tìm việc mà phiền lòng không?

[00:36:44] Một người muốn tìm,

[00:36:46] một người lại khăng khăng giữ nguyên tắc, không cho em tìm.

[00:36:48] Cuối cùng lại đổ hết lên đầu em, không buồn sao được.

[00:36:54] Hay là ở bộ phận hậu cần bệnh viện chúng ta,

[00:36:56] tìm một công việc tạm thời đi.

[00:36:57]

[00:36:59] Muốn lắm, nhưng người làm hậu cần,

[00:37:01] tôi không quen ai cả.

[00:37:02] Bảo Quý Thành đi tìm.

[00:37:04] Anh ấy bây giờ là bảo bối của bệnh viện chúng ta,

[00:37:06] nói một câu bằng chúng ta nói cả trăm câu.

[00:37:10] Thôi bỏ đi, chuyện nhỏ như vậy,

[00:37:12] làm phiền cậu ấy làm gì.

[00:37:14] Thật sự không được, tôi tự đi tìm viện trưởng.

[00:37:16] Thôi, cậu mặt mũi mỏng manh, đừng cố chấp nữa.

[00:37:21] Nói thật nhé, là Quý Thành bảo tôi đến tìm cậu.

[00:37:25] Anh ấy thấy cậu có tâm sự.

[00:37:26] Nói bậy, tôi có tâm sự gì chứ.

[00:37:30] Không sao, tôi không ghen.

[00:37:33] Chuyện này cứ giao cho anh ấy lo.

[00:37:43] Lại đây, lại đây, ăn mì.

[00:37:47] Chuyện công việc các con đừng lo lắng nữa.

[00:37:49] Thím đã tìm lãnh đạo bệnh viện rồi,

[00:37:50] họ đang nghiên cứu.

[00:37:52] Cảm ơn thím.

[00:37:53] Không vội, không vội.

[00:37:54] Lại đây, lại đây, ăn.

[00:38:11] Chị.

[00:38:13] Chị tưởng chị đi nhầm.

[00:38:15] Sao chị lại đến đây?

[00:38:16] Cái đó...

[00:38:17] Lại đây, lại đây, vào nhà ngồi.

[00:38:20] Chị đã nói người thân nhà Cảnh Trực sẽ tìm đến mà,

[00:38:22] em còn không tin, bây giờ không thể không tin rồi phải không?

[00:38:25] Nhưng Cảnh Trực không muốn giúp họ.

[00:38:27] Anh ấy nói bây giờ là giai đoạn Tứ Thanh,

[00:38:29] bây giờ đi cửa sau là vi phạm kỷ luật.

[00:38:34] Lời này là nói cho chúng ta nghe phải không?

[00:38:37] Chuyện này có liên quan gì đến chị chứ?

[00:38:39] Sao chị chuyện gì cũng vơ vào mình vậy?

[00:38:42] Có bệnh à.

[00:38:43] Chuyện này rõ ràng rồi mà, em xem,

[00:38:45] Cậu ấy biết mấy ngày nay chị vẫn luôn tìm em,

[00:38:48] giúp Tiểu Đỗ chuyển công tác, cậu ấy liền nói những lời này.

[00:38:50] Đây không phải là giết gà dọa khỉ sao?

[00:38:52] Chị, em nói lại với chị một lần nữa,

[00:38:54] chuyện của hai người,

[00:38:55] Cảnh Trực không thể lo được nữa.

[00:38:58] Cảnh Trực là người rất giữ nguyên tắc.

[00:39:00] Vì chuyện của hai người,

[00:39:01] em đã thấy anh ấy cầu xin người ta thế nào.

[00:39:03] Anh ấy thật sự rất khó xử.

[00:39:30] Chú, chú về rồi à.

[00:39:33] Thím đã tìm được việc cho con rồi.

[00:39:35] Là làm việc ở bệnh viện.

[00:39:37] Anh cả, em cũng làm việc ở bệnh viện.

[00:39:40] Chị dâu tìm cho.

[00:39:43] Tối nay làm bánh chẻo cho các con nhé.

[00:39:45] Cảm ơn thím.

[00:39:46] Cảm ơn chị dâu.

[00:39:49] Chị dâu, chị dâu.

[00:39:51] Lại đây một chút.

[00:40:00] Chuyện gì?

[00:40:03] Em nói xem chuyện lớn như vậy,

[00:40:04] sao em không bàn với anh,

[00:40:05] tự mình quyết định rồi?

[00:40:07] Chuyện anh không làm được thì em giúp anh.

[00:40:10] Tìm việc gì vậy?

[00:40:11] Một ở nhà ăn, một ở hậu cần.

[00:40:15] Được, em vất vả rồi, em công lao to lớn, em nghỉ ngơi đi.

[00:40:19] Bữa tối này để anh nấu.

[00:40:23] Đây, đây không phải là gây thêm rắc rối cho em sao.

[00:40:27] Chỉ với cái đức hạnh của hai thằng nhóc này,

[00:40:29] ở hậu cần và nhà ăn làm được gì chứ.

[00:40:32] Anh nói với em, họ mà làm được tròn một tháng,

[00:40:35] đó đã là may mắn lắm rồi.

[00:40:36] Cuối cùng người bị oán trách không phải là em sao?

[00:40:39] Oán trách thì oán trách thôi.

[00:40:40] Dù sao cũng không liên quan đến anh,

[00:40:42] anh lo lắng làm gì.

[00:40:43] Bà già này tính khí cũng lớn thật.

[00:40:46] Anh nói ai là bà già?

[00:40:47] Anh nói anh, anh là...

[00:40:49] Anh...

[00:40:56] Mẹ.

[00:40:57] Mẹ, con đang định đến nhà, sao mẹ lại đến đây?

[00:40:59] Con cả, con nói xem con tìm cho hai đứa nó

[00:41:01] việc gì vậy?

[00:41:03] Tứ Quý, con vào đây, sợ gì chứ.

[00:41:05] Con nói cho nó nghe, nói xem tìm việc gì.

[00:41:07] Sao thế này?

[00:41:08] Con đến hậu cần nói với sư phụ, con muốn lái máy xúc,

[00:41:12] sư phụ nói bảo con đến là để con xúc đất,

[00:41:14] không phải bảo con đến lái máy xúc.

[00:41:16] Lái máy xúc đều phải là học sinh trường nghề,

[00:41:19] con, con không muốn xúc đất, con chỉ muốn lái máy xúc.

[00:41:23] Con nói xem, Tứ Quý lúc ở đội sản xuất,

[00:41:25] còn là xe ngựa kéo, dùng trâu cày ruộng.

[00:41:28] Con nói xem, đến Bắc Kinh, đến thành phố lớn rồi,

[00:41:30] lại thành người đẩy xe cút kít.

[00:41:33] Nó là cục cưng của bà nội nó đấy,

[00:41:35] con biết không?

[00:41:36] Từ nhỏ đến lớn chưa từng chịu khổ nhiều như vậy.

[00:41:39] Con nói xem sau này mẹ với chị cả của mẹ,

[00:41:40] biết ăn nói thế nào đây?

[00:41:42] Không phải mẹ...

[00:41:42] Anh cả, công việc ở nhà ăn bệnh viện,

[00:41:44] nó cũng không hợp với em.

[00:41:47] Sao lại không hợp?

[00:41:49] Em ở làng không phải cũng coi kho sao?

[00:41:50] Coi kho, đó là coi kho.

[00:41:53] Coi kho là ngồi coi à?

[00:41:54] Đúng vậy.

[00:41:55] Đều là người ta cầu xin em, xem sắc mặt của chúng ta.

[00:41:57] Nhưng bây giờ thì hay rồi, mấy người ở chung một phòng,

[00:42:00] suốt ngày đi mua rau còn phải xem sắc mặt người khác.

[00:42:02] Anh cả, hay là đổi cho em công việc khác đi.

[00:42:05] Hai đứa hỗn láo này.

[00:42:06] Con chỉ ai vậy? Con nói ai hỗn láo?

[00:42:09] Mẹ ơi là mẹ.

[00:42:11] Con nói con hỗn láo, được chưa?


 0 Bemerkungen sort   Sortiere nach