次に

Người Bố Xa Lạ tập 15 vietsub - Lee Joon, Jung So Min

0 ビュー· 08/20/25
duongvu88
duongvu88
3 加入者
3

Bạn đang tìm một bộ phim gia đình Hàn Quốc vừa hài hước vừa cảm động để "chữa lành" tâm hồn? "Người Bố Xa Lạ" chính là lựa chọn không thể tuyệt vời hơn!
Cuộc sống của một gia đình bình thường bỗng đảo lộn khi ngôi sao Ahn Joong Hee (Lee Joon) xuất hiện và tự nhận là con trai của ông bố Byun Han Soo. Từ đây, bí mật động trời được chôn giấu suốt 35 năm dần hé lộ, kéo theo vô số tình huống dở khóc dở cười.
Cùng theo dõi hành trình đầy tiếng cười, nước mắt và những bài học sâu sắc về tình thân. Đừng bỏ lỡ phản ứng hóa học bùng nổ của cặp đôi "oan gia" Lee Joon - Jung So Min và câu chuyện tình yêu "cười ra nước mắt" của Lee Yoo Ri!

もっと見せる

[00:00:03] Rồi sao?

[00:00:07] Cậu ta tới làm gì?

[00:00:12] Cậu ấy muốn…

[00:00:15] sống cùng chúng ta.

[00:00:23] Ý ông là sao?

[00:00:25] Cậu ấy muốn sống với tôi.

[00:00:29] Nên tôi đã đồng ý rồi.

[00:00:35] Cái gì?

[00:00:38] Ông điên rồi sao?

[00:00:40] Cậu ấy đến gặp tôi, nghĩ tôi là bố cậu ấy

[00:00:42] nên tôi không thể từ chối.

[00:00:46] Tôi biết là đã muộn,

[00:00:51] nhưng tôi muốn…

[00:00:54] thay Han Soo làm bố cậu ấy.

[00:00:56] - Ông à! - Tôi đã gặp cậu ấy vài lần.

[00:00:59] Đó là một chàng trai tốt. Rất tuyệt.

[00:01:03] Cậu ấy cao ráo và đẹp trai.

[00:01:08] Nhìn y hệt Han Soo vậy.

[00:01:11] Phải rồi.

[00:01:13]

[00:01:17] Đã đóng mấy bộ phim truyền hình.

[00:01:20] Tên cậu ấy là An Jung Hui.

[00:01:24] Ông đã đi gặp cậu ta

[00:01:27] sau khi đóng cửa quán ăn vặt sao?

[00:01:30] Ừ.

[00:01:34] Ông điên rồi sao?

[00:01:37] Nhỡ bị bắt gặp thì làm sao?

[00:01:47] Gặp được Jung Hui rồi,

[00:01:51] bà cũng sẽ thích cậu ấy thôi.

[00:01:53] Tôi không muốn nghe nữa.

[00:01:56] Nếu ông muốn làm bố cậu ta thì tự mình làm đi.

[00:02:00] Tôi không bao giờ đồng ý một chuyện vô lý như vậy.

[00:02:06] Bà à.

[00:02:42] Bà xã.

[00:02:44] Tim tôi đang đập loạn xạ này. Đừng nói gì với tôi nữa.

[00:03:14] Là trà hoa cúc này.

[00:03:16] Tôi đâu có nhờ ông làm thế.

[00:03:21] Ông nói chẳng có lý gì cả.

[00:03:23] Sao cậu ta có thể tới đây sống cùng chứ? Ông sẽ nói sao với bọn trẻ?

[00:03:26] Tôi biết.

[00:03:29] Tôi biết hết…

[00:03:31] Nhưng là con trai của Han Soo cơ mà.

[00:03:34] Sao tôi có thể làm ngơ với con trai của Han Soo chứ?

[00:03:37] Ông xã!

[00:03:38] Khi chết, sao tôi nhìn mặt Han Soo đây?

[00:03:43] Tôi không thể làm ngơ với Jung Hui rồi nhìn mặt Han Soo khi chết.

[00:03:48] Vậy thì đừng nhìn mặt. Có sao đâu chứ.

[00:03:54] Vậy ông sẽ đối mặt với bọn trẻ thế nào?

[00:03:57] Ông sẽ nói gì với chúng?

[00:04:00] Bố có một đứa con trai nữa và nó muốn sống cùng bố sao?

[00:04:04] - Nói vậy à? - Chuyện đó…

[00:04:07] Bà giải thích với chúng giúp tôi được chứ?

[00:04:10] Bà giỏi ăn nói hơn tôi.

[00:04:14] Bà rất giỏi thuyết phục mà.

[00:04:16] Ông đang đùa tôi đấy à?

[00:04:19] Tôi xin bà đấy.

[00:04:22] Tôi đã đồng ý với Jung Hui rồi.

[00:04:24] Vậy thì quay lại nói là không được đi.

[00:04:27] Ông có khóc lóc thì tôi cũng không đổi ý.

[00:04:31] Chưa kể,

[00:04:33] nếu bị phát hiện thì làm sao?

[00:04:36] Sao ông không nghĩ đến điều này?

[00:04:39] Sau ngần ấy năm trời sống trong lo sợ

[00:04:42] mà không có được phút giây bình yên nào,

[00:04:44] cuối cùng ông cũng được nhẹ lòng, không phải sao?

[00:04:47] Tôi thì sao khi nhìn thấy ông khổ sở?

[00:04:49]

[00:04:51] Tôi luôn bất an, thấp tha thấp thỏm.

[00:04:54] Một người luôn rụt rè, nhút nhát như ông

[00:04:57] sao lại to gan lớn mật như vậy?

[00:05:01] Ông không sợ bị phát hiện thật sao?

[00:05:03] Sợ chứ.

[00:05:06] Sao lại không sợ? Dĩ nhiên là tôi xấu hổ.

[00:05:09] Vậy thì sao?

[00:05:10] Nhưng giờ tôi không thể làm ngơ với Jung Hui.

[00:05:15] Bao nhiêu năm nay,

[00:05:16] Jung Hui luôn nghĩ rằng mình bị bố bỏ rơi.

[00:05:19] Bởi vì tôi.

[00:05:22] Vì tôi đã sống dưới cái tên Han Soo.

[00:05:23] Cậu ấy tin rằng Han Soo vẫn còn sống. Tôi nói sai sao?

[00:05:29] Nhưng mà sau 35 năm,

[00:05:32] cậu ấy đi tìm người bố đã bỏ rơi mình.

[00:05:36] Dù luôn miệng từ chối nhưng chắc chắn cậu ấy rất nhớ bố.

[00:05:41] Tôi lớn lên không có bố

[00:05:43] nên tôi hiểu cảm giác đó hơn bất cứ ai.

[00:05:46] Làm sao tôi có thể làm ngơ với cậu ấy? Điều đó không thể tha thứ được, bà à.

[00:05:53] Bà xã à, nhờ có Han Soo

[00:05:56] mà chúng ta có thể yên ổn nuôi dạy các con lớn khôn.

[00:05:59] Nhờ Han Soo mà con cái ta có thể lớn lên

[00:06:02] và được tận hưởng một tuổi thơ vui vẻ.

[00:06:04] Ông chỉ nghĩ được có vậy thôi sao?

[00:06:07] Ông đã phải chịu đựng hơn ai hết.

[00:06:09] Những gì ông đã trải qua thì sao?

[00:06:11] Khi tôi nghĩ về…

[00:06:13] Bà xã.

[00:06:14] Chỉ cần nghĩ về việc ta nợ Han Soo nhiều thế nào thôi.

[00:06:19] Đừng nghĩ về những gì tôi đã trải qua.

[00:06:22] Chúng ta…

[00:06:24] hãy tập trung vào những gì đã làm với Han Soo.

[00:06:30] Ông may mắn thật.

[00:06:32] Ông hệt như một vị bồ tát vậy.

[00:06:34] Hy vọng ông sẽ tu thành chánh quả.

[00:06:38] Nhưng tôi thì không thể.

[00:06:40] Dù ông có nói gì,

[00:06:43] tôi cũng không bao giờ chấp nhận.

[00:06:47] - Bà xã. - Con về rồi ạ.

[00:06:51] Tôi không còn lời nào để nói nữa.

[00:07:15] Em gái về rồi à?

[00:07:17] Chị ơi…

[00:07:18] Em uống rượu à?

[00:07:20] Sao thế? Có chuyện gì vậy?

[00:07:22] Chị cũng uống rượu à?

[00:07:24] Sao thế?

[00:07:27] Bởi vì chị rất buồn.

[00:07:30] Em cũng vậy.

[00:07:32] Lại đây. Uống thêm đi.

[00:07:34] Có nên không nhỉ?

[00:07:45] Chị à.

[00:07:47] Cuộc sống là gì?

[00:07:48] Là tình yêu và chiến tranh.

[00:07:52] Chính xác.

[00:07:54] Sao chuyện thế này có thể xảy ra chứ?

[00:07:57] Nếu đây là một bộ phim, mọi người sẽ phàn nàn,

[00:08:00] bảo là không thể nào.

[00:08:01] Đúng vậy.

[00:08:03] Em cũng chưa từng thấy chuyện này dù là trên phim.

[00:08:06] Chị phản đối cuộc hôn nhân này.

[00:08:09] Bước qua xác chị đã. Không bao giờ!

[00:08:12] Em cũng phản đối cặp đôi này.

[00:08:14] Nhưng như vậy cũng không làm họ chia tay hay gì cả.

[00:08:19] Đúng vậy. Vấn đề là ở chỗ đó.

[00:08:23] Chết tiệt. Cạn nào.

[00:08:26] Cạn ly.

[00:08:42] Bà xã.

[00:08:45] Chưa ngủ à?

[00:08:48] Chưa ngủ thì nói chuyện đi.

[00:08:54] Thôi được rồi, ngủ đi.

[00:09:21] Ôi, đầu mình.

[00:09:24] Ôi, bụng mình.

[00:09:26] Sao mình lại uống nhiều vậy nhỉ?

[00:09:33] Cái gì đây?

[00:09:35] Trời ạ.

[00:09:44] Thôi, uống đi.

[00:09:46] Có một cô gái từng bắt nạt tôi rất dã man.

[00:09:49] Cô ấy và anh trai tôi sẽ cưới nhau.

[00:09:52] Báo thù đi!

[00:09:53] Tôi sẽ báo thù!

[00:09:54] - Vì! - Trả thù!

[00:09:58] Mình điên thật rồi!

[00:10:00] Mình điên rồi! Sao lại bép xép chuyện đó?

[00:10:06] Không, anh An có thể không nhớ gì cả.

[00:10:09] Anh ấy uống say khướt mà.

[00:10:15] Nhưng sao mình lại nhớ vậy?

[00:10:21] Quên đi!

[00:10:35] Buổi phỏng vấn với Drama Plus.

[00:10:36] Ôi, không…

[00:10:40] Ôi, đầu mình.

[00:10:41] Khỉ thật…

[00:10:45] Khỉ thật…

[00:10:54] Mình có buổi phỏng vấn. Tiêu rồi.

[00:11:05] Tối qua mình uống với ai nhỉ?

[00:11:11] Không. Không thể nào…

[00:11:15] Thế gian này đầy những người

[00:11:18] sinh con xong rồi bỏ rơi.

[00:11:20] Xung quanh cô cũng có đấy.

[00:11:22] Không phải tôi bỏ rơi. Tôi bị bỏ rơi.

[00:11:24] Cái gì thế?

[00:11:26] Mình đã nói hết với thực tập sinh sao?

[00:11:29] Mình đã nói đến đâu rồi nhỉ?

[00:11:33] Toàn bộ sao? Là…

[00:11:35] Nói như vậy là toàn bộ rồi còn gì.

[00:11:37] Điên mất.

[00:11:45] Không…

[00:11:47] Không, không thể nào.

[00:11:49] Không thể ư? Cái gì không thể chứ?

[00:11:52] Mình bị sao vậy?

[00:11:54] Sao cứ uống rượu vào là gây rắc rối chứ?

[00:12:03] Thực tập sinh tửu lượng cao chứ?

[00:12:06] Từng là vận động viên nên chắc cao rồi.

[00:12:08] Khả năng cô ấy lịm đi là…

[00:12:14] rất nhỏ.

[00:12:16] Mình tiêu rồi.

[00:12:19] Khỉ thật…

[00:12:24] Tae Bu, cậu đang ở đâu?

[00:12:26] Ở chỗ làm.

[00:12:27] Vì có bài kiểm tra trình độ cho người mới.

[00:12:29] Tae Bae, nghe kỹ nhé.

[00:12:31] Tâm trạng hôm nay của tôi rất tồi tệ.

[00:12:33] Vậy nên cậu có thể đến thay thực tập sinh

[00:12:35] chỉ hôm nay thôi được không?

[00:12:38] Sao thế anh? Anh bị ốm à?

[00:12:39] Không, tôi không bị ốm.

[00:12:42] Chỉ là tối qua tôi uống hơi nhiều.

[00:12:45] Cậu làm ơn đến đây được không?

[00:12:48] Tôi nghĩ là không.

[00:12:49] Tôi sẽ bảo thực tập sinh mua ít canh giải rượu…

[00:12:51] Làm ơn đi. Cậu phải đến đấy. Phải là cậu. Biết chưa?

[00:12:54] Tae Bu, tôi biết cậu rất vất vả.

[00:12:56] Tôi sẽ đợi cậu. Tạm biệt nhé.

[00:13:23] Ôi mẹ ơi! Ôi trời, làm giật cả mình.

[00:13:26] Chào anh An.

[00:13:27] Ừ, chào cô.

[00:13:29] Cô đang làm gì ở đây?

[00:13:31] À, tôi đang lau dọn ghế sau.

[00:13:34] Cậu ấy đâu? Tae Bu ấy?

[00:13:36] Anh Tae Bu đang bận làm bài kiểm tra trình độ cho người mới,

[00:13:39] vậy nên tôi phải đến…

[00:13:40] Tôi hiểu rồi.

[00:13:42] Để tôi chợp mắt một lúc đã.

[00:14:06] Là latte giải rượu.

[00:14:07] Anh Tae Bu nói anh thích cái này.

[00:14:10] Cậu ấy dạy cô từng chi tiết nhỉ.

[00:14:14]

[00:14:16] Được. Tôi hiểu rồi.

[00:14:36] Cổ họng tôi hơi đau.

[00:14:40] - Bụng cô cũng đau chứ? - Vâng, có một chút.

[00:14:44] À, mà này…

[00:14:47] Sao tối qua chúng ta lại uống rượu nhỉ?

[00:14:49] Tôi chẳng nhớ gì cả.

[00:14:53] Đây là lý do mọi người nói An Jung Hui có thể là người máy.

[00:14:57] Không nhớ sao? Rõ ràng là nhớ mà.

[00:15:01] Tôi không chắc nữa.

[00:15:02] Tôi cũng không nhớ gì cả.

[00:15:05] À thật sao? Cô không nhớ gì?

[00:15:07] Lạ quá nhỉ? Tôi cũng không nhớ gì cả.

[00:15:11] Vì cô là quản lý của tôi nên mới nói với cô đấy nhé.

[00:15:15] Tôi mắc một loại bệnh. Tôi bị nói dối bệnh lý.

[00:15:18] Lúc tỉnh táo thì không sao,

[00:15:20] nhưng cứ uống rượu vào là mất kiểm soát.

[00:15:22] Nên tối qua tôi có nói gì cũng là nói dối. Tất cả là nói dối.

[00:15:26] Hóa ra là vậy.

[00:15:27]

[00:15:31] là sáng tác phim dài tập.

[00:15:33] Chuyện này xảy ra suốt thôi.

[00:15:35] Ước mơ của tôi là trở thành biên kịch.

[00:15:38] Vậy nên nếu anh nhớ được điều gì,

[00:15:40] cứ nghĩ rằng, "Ồ, chắc cô ấy lại đang sáng tác

[00:15:42] phim truyền hình dài tập".

[00:16:28] Phòng khi ông vẫn đang hy vọng,

[00:16:30] tôi xuống để nói với ông lần cuối.

[00:16:35] Dù tôi nghĩ thế nào cũng thấy chuyện này không được.

[00:16:40] Nghĩ xem ông đã sống thế nào suốt bao năm qua.

[00:16:44] Tại sao ông sống như thế suốt ngần ấy năm?

[00:16:48] Tất cả là vì các con của chúng ta.

[00:16:51] Ông lúc nào cũng lo nghĩ cho bọn trẻ.

[00:16:54] Ông chưa từng lấy bằng lái xe.

[00:16:55] Chưa từng đi du lịch nước ngoài hay cả trong nước.

[00:16:58] Không ở nhà thì là ở cửa hàng.

[00:17:00] Ông chưa từng mở tài khoản ngân hàng.

[00:17:03] Cả căn hộ nhà ta và quán ăn vặt này

[00:17:06] đều do tôi đứng tên.

[00:17:08] Nhưng…

[00:17:10] giờ ông định vứt bỏ hết mọi thứ hay sao?

[00:17:13] Các con của ta đã sống cả đời với họ Byun,

[00:17:16] mà ông sẽ nói với bọn trẻ

[00:17:18] rằng bố chúng thật ra họ Lee sao?

[00:17:22] Không, đâu cần phải đến mức đó.

[00:17:26] Chúng nghĩ bố mình là ông bố tốt nhất trên đời.

[00:17:31] Vậy liệu ông có thể nói với bọn trẻ

[00:17:34] bố chúng có một đứa con trai khác và cậu ta muốn sống cùng?

[00:17:38] Jun Yeong, Hye Yeong và Mi Yeong…

[00:17:40] Được thôi. Chúng hơn 30 tuổi rồi. Có lẽ chúng sẽ hiểu thôi.

[00:17:44] Ra Yeong thì sao?

[00:17:46] Con gái út vẫn còn là đứa trẻ.

[00:17:49] Hơn nữa, ông có biết chuyện gì đã xảy ra

[00:17:52] giữa Han Soo và An Su Jin không?

[00:17:54] Họ đã gặp nhau và chia tay như thế nào?

[00:17:57] Ông chỉ đoán thôi.

[00:17:58] Ông có biết liệu lúc đó bà An mang thai

[00:18:02] hay cậu ta đã được sinh ra vào lúc đó rồi?

[00:18:05] Ông có đảm bảo rằng cậu ta

[00:18:07] sẽ không hỏi về những điều đó không?

[00:18:09] Khi đó, ông có chắc có thể bịa ra mọi chuyện không?

[00:18:15] Ngoài những điều này,

[00:18:18] nếu có lý do nào đó để cậu ta phải sống với chúng ta,

[00:18:21] hãy thuyết phục tôi.

[00:18:23] Khi đó, tôi sẽ bị thuyết phục.

[00:18:26] Làm sao tôi thuyết phục được bà?

[00:18:30] Khi mà bà khiến tôi

[00:18:31] không thốt nên lời như thế này?

[00:18:36] Đó là lý do…

[00:18:39] tôi đã nghĩ bà có thể thuyết phục bọn trẻ.

[00:18:47] Phải, bà nói đúng.

[00:18:51] Điều tôi nói thật điên rồ. Tôi biết.

[00:18:55] Tôi có thể bị phát hiện. Rất nguy hiểm.

[00:18:58] Tôi biết hết.

[00:19:03] Nhưng cậu ấy là con trai của Han Soo.

[00:19:07] Tôi cũng muốn nấu cho Jung Hui

[00:19:13] những bữa ăn ấm cúng.

[00:19:18]

[00:19:22] Rất nhạy cảm.

[00:19:23]

[00:19:26] Không phải thế đâu.

[00:19:29] Tôi nghĩ cậu ấy chưa bao giờ biết được tình cảm gia đình.

[00:19:32] Trông cậu ấy rất cô đơn.

[00:19:35] Căn hộ của cậu ấy không có hơi ấm.

[00:19:38] Nó lạnh lẽo, tủ lạnh thì trống trơn.

[00:19:42] Cứ như nhà không có người ở vậy.

[00:19:44] Ông cũng tới nhà cậu ta rồi sao?

[00:19:49] Tôi đến hai lần rồi.

[00:19:53] Nếu Jung Hui chuyển đến sống với chúng ta,

[00:19:58] có khi sẽ đi bất cứ lúc nào.

[00:20:01] Cậu ấy muốn chuyển đến nhưng trước giờ luôn sống một mình,

[00:20:04] vậy nên có thể sẽ đến rồi đi vào ngày hôm sau.

[00:20:07] Thế nên tôi muốn nấu cho cậu ấy những bữa cơm ấm cúng

[00:20:11] nhiều lần nhất có thể.

[00:20:13] Tôi muốn cậu ấy cảm nhận được tình cảm gia đình.

[00:20:16] Và nếu có thể,

[00:20:20] tôi cũng muốn cậu ấy cảm nhận được tình cha con.

[00:20:27] Những lý do này là chưa đủ.

[00:20:32] Nếu ông muốn nấu ăn cho cậu ta,

[00:20:36] muốn cậu ta cảm nhận được tình cha con, hãy tới nhà cậu ta mà làm.

[00:20:41] Hai chuyện khác nhau mà.

[00:20:43] Ông nói cậu ta đã là người nổi tiếng mà.

[00:20:47] Vậy tại sao cậu ta lại cô đơn?

[00:20:49] Cậu ta chắc hẳn được hàng nghìn người yêu quý.

[00:20:52] Bà à…

[00:20:54] Quên đi. Cuộc nói chuyện kết thúc ở đây.

[00:20:58] Ông không thuyết phục được tôi.

[00:21:01] Xem như chuyện này chưa xảy ra đi.

[00:21:20] Đợi đã.

[00:21:21] Nếu Jun Yeong kết hôn, phòng đó sẽ bỏ trống.

[00:21:34] Mẹ à, không phải mẹ thấy bất tiện khi phải ở chung phòng với Min Ha sao?

[00:21:39] Giờ thằng bé cũng lớn rồi mà.

[00:21:41] Trời, thấy bất tiện thì sao chứ?

[00:21:43] Đâu còn cách nào khác.

[00:21:46] Có một cách đấy ạ.

[00:21:49] - Con muốn chuyển đi à? - Không ạ.

[00:21:51] Khi Jun Yeong kết hôn, phòng thằng bé sẽ bỏ trống.

[00:21:54] - Con muốn Min Ha chuyển vào phòng đó à? - Không ạ.

[00:21:57] Con phải chăm sóc con trai mình chứ mẹ.

[00:22:00] Vậy ý con là sao?

[00:22:02] Con bảo mẹ chuyển lên phòng gác mái sao?

[00:22:05] Con chỉ nghĩ mẹ nên cân nhắc chuyện đó thôi ạ.

[00:22:09] Ở cùng phòng với cháu trai có thể sẽ thấy bất tiện,

[00:22:12] mẹ cũng rất thương chị Yeong Sil mà.

[00:22:14] Mẹ chưa bao giờ nói thấy bất tiện cả.

[00:22:17] Nhưng có lẽ con thấy bất tiện.

[00:22:19] Con không nên như thế này.

[00:22:21] Bảo mẹ chồng già cả, xương khớp yếu

[00:22:24] lên ở căn phòng gác mái khác nào bảo mẹ ra khỏi nhà đâu.

[00:22:28] Không đâu, mẹ à. Con không có ý đó.

[00:22:31] Vậy ý con là gì đây?

[00:22:33] Nếu con muốn nói vậy,

[00:22:34] hãy trả lại khoản tiền cọc mà mẹ đã góp.

[00:22:38] Mẹ sẽ lấy số tiền đó và chuyển ra khỏi căn nhà này.

[00:22:42] Ôi trời. Nếu có người nghe thấy,

[00:22:44] họ sẽ nghĩ mẹ ăn nhờ ở đậu nhà con trai.

[00:22:47] Ôi trời.

[00:22:50] Mẹ ơi!

[00:22:56] Không nên nói thế sao?

[00:23:05] Ôi, tức điên mất.

[00:23:09] Ôi, đau lòng quá đi.

[00:23:11] Nếu mẹ không có con gái,

[00:23:15] mẹ có thể trút bỏ muộn phiền với ai đây?

[00:23:19] Con biết không? Bo Mi vừa bảo mẹ

[00:23:24] dọn ra khỏi nhà của nó đấy.

[00:23:26] Nó nói phòng của Jun Yeong sẽ trống sau khi thằng bé kết hôn,

[00:23:30] và bảo mẹ dọn lên đó.

[00:23:34] Trời ạ, trái tim mẹ tan nát hết rồi,

[00:23:39] đến nỗi không nói nên lời luôn.

[00:23:41] Cả người mẹ đang run rẩy.

[00:23:44] Ôi trời…

[00:23:50] Con làm gì thế? Có chuyện gì vậy?

[00:23:54] Không nghe mẹ nói à?

[00:23:55] Mẹ à, đầu óc con đang rối bời nên không nghe thấy gì. Để nói sau nhé.

[00:24:01] Cái gì?

[00:24:02] Ôi trời, đúng là đứa con gái bất hiếu!

[00:24:06] Thôi quên đi!

[00:24:17] Được thôi. Mẹ sẽ đi.

[00:24:19] Mẹ đi rồi, mấy đứa sẽ rất hối hận cho xem.

[00:24:24] Lũ bất hiếu.

[00:24:51] Theo tỷ giá hôm nay là 1,92 triệu won.

[00:24:57] - Tôi trả khoản vay sinh viên. - Vâng.

[00:25:07] Alô.

[00:25:08] Nhờ anh, em đã trả gần hết khoản vay sinh viên rồi.

[00:25:10] Anh của em là nhất nhỉ?

[00:25:12] Này, anh chỉ sinh sớm hơn em hai phút thôi đấy.

[00:25:17] - Dù sao cũng cảm ơn anh. - Sến quá. Cúp nhé.

[00:25:25] Di chuyển chân nhanh hơn.

[00:25:27] Đá một lần thôi. Nào.

[00:25:31] Từ từ thôi.

[00:25:34] Tốt lắm.

[00:26:01] Bắt đầu.

[00:26:04] Di chuyển chân nhanh hơn.

[00:26:05] Ôi, thật thất vọng.

[00:26:08] Anh ấy có vẻ ngoài đẹp thế cơ mà.

[00:26:11] Cả hai đứa mình đã thả thính nhau.

[00:26:16] Đừng khóc.

[00:26:18] Đây như một thảm họa tự nhiên vậy.

[00:26:21] Không phải thứ con người có thể thay đổi.

[00:26:25] Di chuyển chân nhanh hơn.

[00:26:27] Nhưng đau lòng quá đi.

[00:26:32] Không, không cần thế này đâu.

[00:26:35] Đâu phải không dành cho mỗi mình.

[00:26:38] Được rồi, Byun Ra Yeong.

[00:26:41] Một người bạn là nam cũng được mà.

[00:26:49] Hoa đẹp thì cũng chỉ để ngắm thôi.

[00:27:00] Hôm nay đến đây nhé.

[00:27:01] - Cảm ơn thầy. - Cảm ơn thầy.

[00:27:18] Cảm ơn cô.

[00:27:19] Cảm ơn gì chứ. Bạn bè cả mà.

[00:27:21] Bạn bè?

[00:27:24] Tôi đã thấy hết rồi.

[00:27:31] Chúng ta còn chia sẻ bí mật nữa mà.

[00:27:34] Bí mật ư?

[00:27:36] Phòng trực đêm ấy.

[00:27:41] À, tôi còn nhìn thấy người đó nữa.

[00:27:47] Gì cơ?

[00:27:49] Tôi hiểu mà. Tôi hiểu.

[00:27:51] Đừng quá lo về chuyện đó.

[00:27:53] Tôi không có thành kiến về chuyện đó.

[00:27:55] Gì cơ? Cô đang nói gì vậy?

[00:27:58] Đã bảo tôi hiểu mà.

[00:28:00] Vậy giờ chúng ta là bạn rồi.

[00:28:03] Nếu anh có vấn đề gì, cứ nói với tôi.

[00:28:06] Chúng ta giúp đỡ lẫn nhau nhé?

[00:28:09] Cheol Su à.

[00:28:13] À, anh có lớp phải không?

[00:28:16] Chúc may mắn.

[00:28:19]

[00:28:21] Cố lên nhé!

[00:28:59] Mình đã bỏ nhà đi được một lúc rồi,

[00:29:02] nhưng mấy đứa con mình chẳng hề gọi điện.

[00:29:07] Lũ con bất hiếu.

[00:29:15] Bà ơi?

[00:29:18] Sao bà lại ở đây ạ?

[00:29:20] Bà cãi nhau với mẹ cháu nên đã bỏ nhà đi.

[00:29:24] Cháu đi từ đâu đến vậy?

[00:29:27] Lớp học thêm ạ.

[00:29:30] Bà và mẹ cãi nhau chuyện gì thế ạ?

[00:29:34] Cháu không cần bận tâm đâu.

[00:29:37] Mau về nhà

[00:29:39] xem thử có ai đang tìm bà không.

[00:29:44] Hỏi mẹ cháu xem

[00:29:46] bà đã đi đâu rồi.

[00:29:50] Hỏi xem đã có chuyện gì xảy ra

[00:29:54] và làm cho mẹ cháu lo lắng.

[00:29:57] Bà ơi, bà thật đáng yêu.

[00:30:00] Gì cơ?

[00:30:03] Cứ về nhà cùng cháu đi ạ.

[00:30:06] Cháu sẽ nói với mẹ là cháu lo lắng nên đã đi tìm bà.

[00:30:11] Bà không đói ạ?

[00:30:13] Đương nhiên là đói rồi.

[00:30:21] Được rồi.

[00:30:23] Bà không có phúc con cái,

[00:30:26] nhưng bà lại có phúc cháu trai.

[00:30:29] Đi thôi. Cháu cầm cái này nhé.

[00:30:32] Ôi trời, cái lưng của tôi.

[00:30:34] - Bà ơi. - Ôi, cháu cưng.

[00:30:48] Đưa túi cho anh.

[00:30:56] Đẹp không? Hạt Dẻ và Kẹp Hạt Dẻ.

[00:31:01] Rất đẹp.

[00:31:11] Cái này hoàn toàn…

[00:31:18] Ôi trời!

[00:31:21] Mua một tặng một kìa. Đúng rồi.

[00:31:31] Trộn lại?

[00:31:33] Sẽ nhức đầu lắm đấy.

[00:31:36] Được rồi. Về đến nhà rồi.

[00:31:44] Đi thôi.

[00:32:08] Con trai chị đã đến gặp tôi.

[00:32:11] Cậu ấy mang thịt bò Hàn Quốc và hoa tới, trịnh trọng xin lỗi tôi.

[00:32:19] Mình sẽ không tha cho nó việc đó.

[00:32:26] Về nhà rồi.

[00:32:30] Xin chào, chỉ có nhà mình là nhất.

[00:32:37] Tối nay Hạt Dẻ thử nấu ăn nhé?

[00:32:41] Kẹp Hạt Dẻ thấy sao?

[00:32:43] Thôi, đã bảo em đừng làm vậy nữa mà.

[00:32:45] Nhưng mà nếu Hạt Dẻ nấu ăn,

[00:32:48] không đảm bảo đồ ăn sẽ ngon đâu.

[00:32:49] - Đã bảo đừng làm thế mà. Anh thích lắm! - Được rồi.

[00:32:57] - Ai vậy nhỉ? - Ai thế?

[00:33:00] - Ai vậy? - Mẹ đây. Mở cửa đi.

[00:33:06] Phòng ngủ… Không.

[00:33:08] Phòng chứa đồ đi.

[00:33:15] Làm gì mà lâu thế không biết?

[00:33:21] Áo khoác của em!

[00:33:22] - Giày của em! - Giày.

[00:33:26] Gì thế? Con làm gì vậy?

[00:33:28] Chào mẹ. Con đang không mặc quần.

[00:33:31] Đợi con chút.

[00:33:41] Chào mẹ. Xin lỗi đã để mẹ đợi lâu.

[00:33:45] - Con lại đây đi. - Vâng.

[00:33:48] Sao trong nhà nóng thế nhỉ?

[00:33:50] - Biết hôm nay có chuyện gì không? - Dạ?

[00:33:54] Khoan đã, gì đây?

[00:33:56] Con mua hết nhiêu đây cho mình con sao?

[00:33:58] Không ạ, con đang làm chương trình mới.

[00:34:01] Là một chương trình ẩm thực có tên Hãy Quan Tâm Ba Bữa Cơm Nhà.

[00:34:05] Vậy sao?

[00:34:11] Con đã đi gặp người phụ nữ ở quán ăn vặt sao?

[00:34:15] Sao ạ? Vâng.

[00:34:18] Sao con lại đến xin lỗi chị ta?

[00:34:21] Con làm thế thì mẹ là gì?

[00:34:22] Con đã biến mẹ thành trò cười!

[00:34:29] Mẹ đang bực mình chết đi được mà con làm gì thế?

[00:34:31] Ôi trời. Hàm của con đau quá. Sao lại bị đau nhỉ?

[00:34:34] Gì? Đừng cố đánh trống lảng giống bố con!

[00:34:38] Đâu có ạ. Mẹ nói tiếp đi.

[00:34:41] Mẹ đã làm gì sai chứ?

[00:34:43] Mắc gì con phải đi xin lỗi?

[00:34:45] Con có biết vì thế mà người phụ nữ vô học đó

[00:34:48] hôm nay đã lên mặt với mẹ không?

[00:34:50] Bởi vì con.

[00:34:51] - Người phụ nữ vô học, quê mùa đó… - Mẹ!

[00:34:56] Trời đất ơi. Tim tôi…

[00:35:02] Ý là, con hiểu ý mẹ nói, nhưng mà con…

[00:35:10] Sao con cứ dò xét sau lưng mẹ thế?

[00:35:25] Khoan đã, đừng…

[00:35:36] Sao mẹ lại vào đó làm gì?

[00:35:38] Mẹ kỳ lạ quá đấy.

[00:35:43] Con đang giấu mẹ điều gì à?

[00:35:45] Không có. Con có thể giấu điều gì chứ?

[00:35:49] Sao con lại như vậy? Cứ như muốn đi vệ sinh vậy.

[00:35:51] Đứng ngồi không yên, toát đầy mồ hôi.

[00:35:54] À, con… Thật ra…

[00:35:57] Mọi người trong tổ của con sắp đến rồi.

[00:35:59] Bọn con sẽ vừa nấu ăn vừa lên kế hoạch.

[00:36:01] Vậy nên mẹ không thể ở lại đâu.

[00:36:03] Dù con bảo mẹ ở lại thì mẹ cũng không ở lại đâu. Đừng có lo.

[00:36:06] Vậy nên ý mẹ muốn nói.

[00:36:08] - Là người phụ nữ thô lỗ, tầm thường đó… - Mẹ!

[00:36:13] Ôi, con bị làm sao thể?

[00:36:14] Con điên rồi à?

[00:36:16] Con đang sốt ruột. Tổ của tôi sắp đến rồi.

[00:36:18] Mẹ về đi nhé?

[00:36:20] Sao mẹ không thể ở đây khi họ đến chứ?

[00:36:23] Mẹ là mẹ con mà.

[00:36:24] Không được đâu ạ.

[00:36:25] Như vậy họ sẽ thấy bất tiện lắm ạ.

[00:36:27] Đi thôi ạ. Ra ngoài rồi nói chuyện.

[00:36:29] Đi thôi.

[00:36:30] Thật là…

[00:36:32] Hãy hiểu cho con. Chương trình của con bị hủy rồi.

[00:36:36] Đi thôi.

[00:36:46] Con đã nói xin lỗi nên mẹ sẽ tha cho con lần này.

[00:36:49] Con biết rồi. Chuyện này sẽ không xảy ra nữa. Không bao giờ.

[00:36:55] Lên xe thôi, bà Oh.

[00:37:01] Mẹ lái xe cẩn thận nhé.

[00:37:04] Tạm biệt mẹ.

[00:37:09] Tạm biệt!

[00:37:13] Thật là…

[00:37:20] Cô ấy vẫn ở đây chứ? Làm sao đây?

[00:37:38] Anh xin lỗi.

[00:37:42] Về chuyện gì?

[00:37:43] Không cho người nhà đến thăm.

[00:37:46] Anh đã vi phạm Điều 3 trong Nội quy Căn hộ.

[00:37:48] Còn nữa, anh đã quên đổi mật mã.

[00:37:52] Xem ra anh biết lỗi rồi nhỉ.

[00:37:56] Thì sao? Từ giờ anh sẽ làm gì?

[00:37:59] Lập tức đổi mật mã. Anh gọi một cuộc điện thoại nhé?

[00:38:09] Mẹ à, là con đây.

[00:38:10] Nếu mẹ muốn gặp con thì bảo con đến chỗ mẹ.

[00:38:12] Con sẽ không để đồng nghiệp yêu quý của con cảm thấy bất tiện.

[00:38:16] Vậy nên đừng đến đây nữa nhé mẹ?

[00:38:18] Tạm biệt mẹ.

[00:38:23] Bị ngược mất rồi.

[00:38:28] - Anh đổi mật mã nhé? - Anh định không đổi à?

[00:38:31] Phải bỏ tay xuống mới làm được.

[00:38:37] Bỏ xuống đi.

[00:38:39] Anh đổi thành sinh nhật em nhé?

[00:38:41] Chứ anh định đổi thành sinh nhật mẹ anh à?

[00:38:43] Đâu có!

[00:38:45] Đừng vô lý thế. Anh đi đổi ngay đây.

[00:39:10] Alô.

[00:39:11] Ông không lên nhà à? Muộn rồi.

[00:39:16] Tôi lên đây.

[00:39:18] Sao bà không ngủ đi?

[00:39:21] Được rồi, tôi lên đây.

[00:39:43] Tôi tắt đèn đây.

[00:39:45] Được rồi.

[00:40:17] Ông bị sao thế?

[00:40:18] Là dạ dày của tôi.

[00:40:22] Bị sao à?

[00:40:23] Chắc là chỗ loét tái phát.

[00:40:26] Chỗ loét sao?

[00:40:28] Đau lắm không?

[00:40:30] Không sao đâu. Tôi chịu được.

[00:40:32] Tôi ngủ đây.

[00:40:34] Ngủ dậy sẽ thấy đỡ hơn thôi.

[00:40:37] Được rồi. Ngủ đi.

[00:40:38] Đau thì nói với tôi. Tôi sẽ đưa ông đi cấp cứu.

[00:40:46] - Mời cả nhà ạ. - Mời cả nhà ạ.

[00:40:50] Ăn sáng với cháo ạ?

[00:40:52] Ồ, vết loét dạ dày của bố con tái phát.

[00:40:55] Sao ạ? Bố ơi, vết loét tái phát ạ?

[00:40:58] Bố, có đau lắm không? Không cần đi khám ạ?

[00:41:01] Bố không sao.

[00:41:03] Bà không cần nấu cháo đâu.

[00:41:06] Đừng lo. Mau ăn rồi còn đi làm nữa.

[00:41:09] Sao đột nhiên lại vậy nhỉ?

[00:41:11] Bố có điều gì lo lắng sao ạ?

[00:41:14] Đúng thế. Khi bố lo lắng về chuyện gì đó,

[00:41:16] vết loét lại tái phát.

[00:41:18] Không có đâu.

[00:41:23] Dạ dày bố đau nên không ăn được.

[00:41:26] Bố đi làm đây.

[00:41:27] Có lẽ bố nên đi khám xem sao.

[00:41:29] Trông bố rất yếu.

[00:41:30] Không sao đâu. Chỉ là không ăn được thôi.

[00:41:34] Không đến mức đó đâu.

[00:41:39] Nếu trở nặng thì gọi con. Con sẽ đưa bố đi khám.

[00:41:42] - Chúc bố ngày tốt lành. - Bố sớm khỏe lại nhé.

[00:41:44] Mau ăn đi.

[00:41:46]

[00:41:59] Ôi, ồn ào quá.

[00:42:03] Hye Yeong à.

[00:42:11] Trời ạ.

[00:42:26] Là cô ấy giấu sao?

[00:42:36] Hết rồi chứ?

[00:42:38] Ngủ tiếp thôi.

[00:42:54] Sao không tắt được? Tắt đi…

[00:42:57] Là 42.825 nhân với căn bậc hai của 27?

[00:43:03] Hye Yeong à, dậy giải cái này đi.

[00:43:05] Anh không giải được.

[00:43:08] Này, Hye…

[00:43:11] Thật là, cô ấy không dậy nổi

[00:43:14] thì đặt nhiều báo thức như thế làm gì?

[00:43:16] Ôi, thật là!

[00:43:21] Trời ạ. Mình chuyên ngành nghệ thuật khai phóng mà.

[00:43:25] "Là anh không đi tìm bố thì đúng hơn.

[00:43:28] Vậy tại sao"…

[00:43:33] Cơ hội thế này không đến mỗi ngày.

[00:43:35] Ngày càng nhiều tin rác.

[00:43:40] Ông ấy không gọi, có lẽ là chưa nói với gia đình.

[00:43:44] Sao cũng được. Không làm được thì nên nói với mình một tiếng chứ.

[00:43:47] Mình vẫn luôn đợi mà.

[00:43:50] Này, Al. Không nên chuyển đến đó nhỉ?

[00:43:53] Đến đó thì hai chúng ta đều thấy bất tiện.

[00:43:57] Nhưng ông ấy nên báo mình kết quả chứ.

[00:44:04] Hôm nay chắc bố không đến được. Bố xin lỗi.

[00:44:09] Làm như có ai đó đang đợi vậy. Đúng không?

[00:44:12] Sao ông ấy lại nghĩ vậy chứ?

[00:44:19] Đến giờ chụp poster rồi.

[00:44:21] Khỉ thật…

[00:44:23] - Chào mọi người. - Xin chào.

[00:44:25] Xin chào.

[00:44:25] Xin chào.

[00:44:27] Xin chào.

[00:44:28] - Chào Jung Hui. Đến rồi à! - Chào anh.

[00:44:30] - Anh đến sớm thế. - Đương nhiên rồi.

[00:44:33] À, phải rồi.

[00:44:36] Đây là nhiếp ảnh gia của buổi chụp poster.

[00:44:38] - Xin chào. Hy vọng sẽ suôn sẻ. - Xin chào.

[00:44:40] Anh là nhân vật chính đấy.

[00:44:42] Tôi đã cho anh lên đầu danh sách.

[00:44:43] - Phải làm tốt nhé. - Anh đừng lo.

[00:44:46] Này, Judo.

[00:44:52] - Đưa tôi xem lịch trình nào. - Vâng.

[00:44:59] Gì? Là thật sao? Sao tôi lại ở đầu danh sách nhỉ?

[00:45:02] Có lẽ là vì anh có nhiều kinh nghiệm hơn anh Jin Seong Jun.

[00:45:05] Hẳn là vậy rồi.

[00:45:07]

[00:45:11] - Nhất thiết phải nói thế với tôi sao? - Nhưng đó là sự thật.

[00:45:14] Sự thật gì chứ? Đó không phải sự thật.

[00:45:17] Vâng?

[00:45:21] Xin chào.

[00:45:22] Tôi là Cha Jeong Hwan, tôi sẽ quay hậu trường.

[00:45:24] - Chào anh! - Nhà sản xuất Cha?

[00:45:29] Rất vui khi gặp anh ở đây. Anh mang theo máy quay sao?

[00:45:32] Ông bà ta nói cấm có sai bao giờ.

[00:45:35] Anh nghe câu thành ngữ này chưa?

[00:45:36] "Oan gia ngõ hẹp".

[00:45:42] Ông bà ta cũng đã nói thế này.

[00:45:44] "Gieo gió ắt gặt bão".

[00:45:49] Hậu trường sao? Nhà sản xuất chương trình tạp kỹ

[00:45:52] sao lại đi quay hậu trường chứ?

[00:45:54] À, phải rồi.

[00:45:56] Giải trí Hôm nay bị hủy bỏ rồi. Buồn thật.

[00:45:58] Không đâu, bởi vì Ôi, Sếp Tôi là một bộ phim đặc biệt

[00:46:02] nên KBC cử nhà sản xuất chương trình tạp kỹ đặc biệt đến.

[00:46:05] Mặc dù là một bộ phim đặc biệt,

[00:46:08]

[00:46:10] Nghe nói tập cuối của Giải trí Hôm nay.

[00:46:13] - Cũng phá kỷ lục tỷ suất xem thấp nhất. - Ôi trời!

[00:46:16] Anh rất quan tâm đến chuyện của tôi nhỉ. Trời ạ…

[00:46:30] Anh ơi, ta bắt đầu thôi.

[00:46:32] Ừ, đúng vậy. Ta bắt đầu quay thôi.

[00:46:35] Nhưng ở đây chẳng có gì để quay cả.

[00:46:38] Bao giờ anh Jin Seong Jun đến thế?

[00:46:40] - Không biết nữa. Để tôi đi hỏi. - Được.

[00:46:48] - Mong anh giúp đỡ! - Vâng.

[00:47:00] Hình như đã gặp cô ấy ở đâu rồi.

[00:47:03] - Ai cơ? - Quản lý của An Jung Hui.

[00:47:06] - Không phải sao? - Sẽ bắt đầu chụp anh An Jung Hui!

[00:47:08] Sao vai mình đau thế nhỉ? Đi thôi.

[00:47:11] Jung Hui, tuyệt lắm. Đẹp lắm.

[00:47:13] Trông dịu dàng một chút nào. Được rồi.

[00:47:16] Không.

[00:47:19] Thả lỏng nào. Một, hai.

[00:47:21] Được rồi. Tốt lắm.

[00:47:27] Tuyệt lắm.

[00:47:30] Jung Hui à. Nhìn vào ống kính nào.

[00:47:32] - Đây. - Xin lỗi.

[00:47:34] Bắt đầu nào. Một, hai.

[00:47:36] Được rồi.

[00:47:38] Anh Jin Seong Jun đến rồi.

[00:47:47] - Xin chào. - Vâng, chào anh.

[00:47:49] Tôi là Cha Jeong Hwan ở Ban Giải trí.

[00:47:50] - Chào anh. - Hôm nay hãy làm tốt nhé.

[00:47:52] - Xin chào, Seong Jin. - Chào anh.

[00:47:55] Tiền bối, chào anh.

[00:47:58] Suôn sẻ không ạ? Nhập vai không quá khó chứ?

[00:48:01] - Tạm nghỉ một chút nhé. - Được.

[00:48:04] Nghỉ giải lao năm phút.

[00:48:08] Tốt lắm.

[00:48:10] Seong Jun. Buổi quay thuận lợi chứ?

[00:48:12] - Vâng. - Nên mời chúng tôi đồ uống nhỉ.

[00:48:22] Thì ra là cô, thực tập sinh. Lâu rồi không gặp.

[00:48:24] Chào anh ạ.

[00:48:28] Đến sớm vậy. Nghe nói quay quảng cáo mà.

[00:48:30] Tôi xong việc sớm để có thể đến giúp anh nhập vai.

[00:48:35]

[00:48:37] Về chuyện gì?

[00:48:38] Vì chuyện ở buổi đọc kịch bản.

[00:48:42] Đừng lo, tiền bối.

[00:48:43] Tôi đã nói sẽ giúp anh

[00:48:45] và đảm bảo anh sẽ làm tốt mà.

[00:48:47] Nếu anh không nhập vai được, tôi có thể tập cùng và giúp anh.

[00:48:52] Anh Jin, anh thật tốt bụng.

[00:48:57] Được thôi, Seong Jun. Nhờ cậu giúp nhé.

[00:49:01] Tôi đi chuẩn bị một chút.

[00:49:03] Đi theo anh ấy.

[00:49:09] Chụp xong tôi sẽ đến thẳng phòng tập, gọi điện hẹn giáo viên đi.

[00:49:13] Đến thẳng luôn sao?

[00:49:14] - Tôi nghĩ anh cần nghỉ ngơi. Tối qua… - Giờ có thể nghỉ được sao?

[00:49:18] Đặt phòng tập cho cả ngày.

[00:49:20] Tôi hiểu rồi.

[00:49:26] Hôm nay, An Jung Hui cũng tham gia buổi chụp ảnh, đúng không?

[00:49:29] Vâng, anh ấy chụp trước.

[00:49:32] Chắc bây giờ cũng đã xong rồi.

[00:49:33] Vậy sao? May quá.

[00:49:37] - Tại sao? - Sao cơ? Không có gì. Đi thôi.

[00:49:49] Hôm nay vất vả rồi!

[00:49:50] Vất vả rồi! Cảm ơn ạ!

[00:49:52] - Tôi phải vào nhà vệ sinh. - Vất vả rồi.

[00:49:56] Nhóm trưởng Kim, nhà vệ sinh ở bên kia…

[00:50:11] Đúng là điên rồi.

[00:50:13] Cậu ấy muốn lời xin lỗi chính thức như thế nào chứ?

[00:50:18] Anh có thể đến thẳng phòng tập.

[00:50:20] Giáo viên đang đợi rồi ạ.

[00:50:29] Cậu không thấy giống cháu sao?

[00:50:32] Trời ạ.

[00:50:34] Mới năm tuần thì tế bào còn chưa phân chia xong.

[00:50:37] Không đúng. Nhìn giống Yu Ju.

[00:50:40] Đúng thế.

[00:50:42] Vui vậy sao?

[00:50:44] Vui vì sắp kết hôn ư?

[00:50:46] Cháu không biết nói gì với bố mẹ, nhưng cháu rất vui.

[00:50:52] Có gì mà vui như thế chứ?

[00:50:55] Hôn nhân là nấm mồ của cuộc đời.

[00:50:57] Cháu sẽ ở trong nấm mồ đó cùng Yu Ju,

[00:51:00] vậy nên cháu rất vui.

[00:51:01] Ôi, cháu đúng là bị tình yêu làm cho mù quáng rồi.

[00:51:05] Nặng lắm rồi.

[00:51:06] Cô ấy đáng được như vậy mà.

[00:51:09] Cô ấy quan tâm cháu, luôn khích lệ cháu.

[00:51:12] Khi ở bên Yu Ju,

[00:51:13] cháu cảm thấy mình là người đàn ông rất tốt.

[00:51:18] Mợ của cháu cũng thế. Nhưng là trước khi kết hôn cơ.

[00:51:21] Yu Ju của cháu sẽ không bao giờ thay đổi.

[00:51:24] Phải. Hy vọng là thế.

[00:51:26] Vậy cháu định sẽ sống ở đâu?

[00:51:29] Cuối tuần này bọn cháu sẽ đi tìm nhà.

[00:51:32] Cháu có tìm qua trên mạng,

[00:51:35] nhưng tiền nhà hiện nay rất cao nên cháu hơi lo.

[00:51:41] HỘI NHÀ THƠ MƠ MỘNG

[00:51:47] Chà, mình có nhiều bình luận quá.

[00:51:54] CUỘC ĐỜI, CHA GYU TAEK

[00:51:59] - Hay thật. - Tôi đồng cảm.

[00:52:01] Tôi không thích.

[00:52:04] Tên này không biết gì về thơ ca cả.

[00:52:12] Nhà thơ Zorba sao?

[00:52:16] "Tôi thích bài thơ của ông, ông Cha Gyu Taek.

[00:52:19] Đó là một bài thơ hay với cái nhìn sâu sắc về cuộc đời.

[00:52:23] Nỗi buồn và sự nuối tiếc khi lãng phí tuổi trẻ

[00:52:26] khiến trái tim tôi tràn ngập cảm xúc.

[00:52:28] Tôi rất vui được gặp một người

[00:52:30] có thể chia sẻ cảm xúc này.

[00:52:32] Chúng ta gặp nhau được không?

[00:52:35] Tôi rất muốn gặp ông".

[00:52:37] Quả nhiên tư tưởng lớn gặp nhau.

[00:52:44] Để xem nào. Buổi họp tiếp theo là khi nào nhỉ?

[00:52:46] Xem nào…

[00:52:51] Được rồi.

[00:52:52] Tôi nghĩ chúng ta có thể sớm gặp nhau.

[00:52:58] Gửi.

[00:53:06] Đây gọi là bạn tâm giao sao?

[00:53:29] Ông thấy sao rồi?

[00:53:32] Nếu thấy không khỏe thì nên đi khám.

[00:53:36] Tôi vừa đi khám rồi. Vì đau quá.

[00:53:38] Vậy sao? Bác sĩ nói gì?

[00:53:41] Vết loét của tôi tái phát.

[00:53:43] Tôi đã mua một tuần thuốc rồi.

[00:53:46] Tôi uống thuốc và thấy đỡ hơn nhiều.

[00:53:48] Vậy thì tốt rồi.

[00:53:50] Ông ăn trưa đi. Bữa sáng đã không ăn rồi.

[00:53:52] Lát nữa tôi ăn.

[00:53:54] Giờ tôi không muốn ăn.

[00:53:56] Được rồi. Nếu thấy đau hơn thì lên nghỉ ngơi nhé.

[00:54:00] Bà xã.

[00:54:03] Vẫn là không được sao?

[00:54:07] Khi tôi đi khám bệnh,

[00:54:11] tôi đã viết tên "Byun Han Soo" lên tờ phiếu.

[00:54:15] Tôi đã sống với cái tên Byun Han Soo

[00:54:17] còn lâu hơn cái tên Lee Yun Seok.

[00:54:20] Tôi có lỗi và nợ Han Soo rất nhiều.

[00:54:24] Cậu ấy là con trai của Han Soo,

[00:54:27] mà bà muốn tôi làm ngơ với cậu ấy sao?

[00:54:31] Bà hãy để tôi làm việc này nhé?

[00:54:35] Hãy xem như là cứu mạng tôi.

[00:54:38] Không được.

[00:54:41] Những chuyện khác tôi đều có thể làm vì ông.

[00:54:43] Nhưng chuyện này liên quan tới sự an toàn

[00:54:46] của cả gia đình.

[00:55:13] Tên là An Jung Hui sao?

[00:55:17] Cậu ta trông thế nào nhỉ?

[00:55:22] AN JUNG HUI

[00:56:05] Em dâu, giờ em có bận không?

[00:56:08] Tốt quá.

[00:56:09] Vậy trông hộ quán ăn vặt nhà chị nhé?

[00:56:13] Ừ, vợ chồng chị phải đến một nơi.

[00:56:18] Được rồi. Cảm ơn em.

[00:56:27] Ông ăn trưa chưa?

[00:56:30] Ông thấy sao rồi?

[00:56:34] Có đủ khỏe để đi đến một nơi không?

[00:56:38] Được rồi. Vậy ta đến nơi này nhé?

[00:56:41] Ừ. Tôi sẽ lái xe đến.

[00:57:34] Tớ xin lỗi, bạn của tớ.

[00:57:38] Tớ sẽ bù đắp cho chuyện này khi tớ chết.

[00:57:46] Tớ xin lỗi.

[00:57:48] Xin lỗi, Han Soo.

[00:57:53] Tôi xin lỗi.

[00:57:56] Thành thật xin lỗi.

[00:58:44] Đưa con trai của Han Soo về nhà đi.

[00:58:53] Đúng thế. Ông nói đúng.

[00:58:58] Không thể làm ngơ với con trai của Han Soo.

[00:59:02] Đưa về nhà đi.

[00:59:04] Bà xã à…

[00:59:05] Nhưng…

[00:59:10] Cái cậu tên là An Jung Hui đó

[00:59:13] đã nói muốn sống cùng chúng ta thật sao?

[00:59:17] Ừ.

[00:59:19] Ông có chắc là…

[00:59:22] sẽ không bị phát hiện không?

[00:59:26] Tôi sẽ cẩn thận và làm thật tốt.

[00:59:29] Tôi hứa đấy.

[00:59:32] Được rồi.

[00:59:36] Tôi nghĩ cậu ấy có thể ở phòng Hye Yeong.

[00:59:42] Khi nào Jun Yeong dọn ra ngoài, cậu ấy có thể ở phòng đó.

[00:59:48] Tôi sẽ nói với bọn trẻ, ông đừng lo chuyện đó.

[00:59:55] Cảm ơn bà xã.

[00:59:57] Cảm ơn.

[00:59:59] Hãy xuống núi trước khi mặt trời lặn.

[01:00:02] Về nhà còn phải họp với bọn trẻ nữa.

[01:00:06] Tôi cũng nên báo tin cho Jung Hui.

[01:00:16] Cảm ơn bà xã.

[01:00:17] Tôi sẽ cố gắng hơn nữa.

[01:00:20] Thật đấy. Tôi sẽ cố gắng nhiều hơn nữa.

[01:00:25] Ghi âm lại đi.

[01:00:28] Được rồi. Tôi sẽ ghi âm lại.

[01:00:41] Thông báo.

[01:00:42] Cuộc họp gia đình khẩn lúc 8:00 tối nay.

[01:00:45] Tất cả mọi người đều phải tham gia, kể cả Hye Yeong.

[01:00:48] Vâng, mẹ. Con phải lên lớp rồi.

[01:00:51] Họp về chuyện gì ạ?

[01:00:52] Không thể nói qua tin nhắn.

[01:00:54] Nhớ về đúng giờ đấy.

[01:00:55] Vâng. Hẹn gặp mẹ sau ạ.

[01:00:58] Con tò mò quá đi.

[01:01:00] À, bố thế nào rồi ạ?

[01:01:02] Con trai cả của chúng ta đúng là nhất.

[01:01:05] Ông ấy không sao rồi.

[01:01:06] Ông ấy đã gặp bác sĩ và đỡ hơn nhiều rồi.

[01:01:08] - Giờ ông ấy đang ăn. - Mẹ, con sẽ về đúng giờ.

[01:01:12] Ừ. Chúc các con một ngày tốt lành, gặp các con sau nhé.

[01:01:16] Con trai, con gái, con gái, con gái,

[01:01:19] mẹ yêu các con.

[01:01:28] MẸ YÊU CÁC CON, MẸ YÊU CÁC CON

[01:01:30] MẸ YÊU CÁC CON, MẸ YÊU CÁC CON

[01:01:37] Mẹ nói yêu chúng ta cơ đấy.

[01:01:40] Mẹ có bao giờ nói những lời này đâu nhỉ?

[01:01:42] Chưa bao giờ nói luôn ấy.

[01:01:44] Hãy cứ nhắn lại là con cũng yêu mẹ.

[01:01:47] Là ai đã gây chuyện? Ai đang định gây chuyện thế?

[01:01:50] Khai thật ngay đi nào.

[01:01:51] Không phải em.

[01:01:52] Cũng không phải em đâu đấy.

[01:01:54] Anh sao?

[01:01:55] Không phải anh.

[01:01:56] Lại là cậu Yeong Sik sao?

[01:01:58] Họp về chuyện gì nhỉ?

[01:02:00] Có thể là gì nhỉ?

[01:02:02] Không có ai gây chuyện thật sao?

[01:02:03] Sốc quá đi.

[01:02:05] Mẹ nói yêu chúng ta.

[01:02:07] Không phải bố, mà là mẹ.

[01:02:09] Hồi chị đậu kỳ thi luật, mẹ còn không nói như thế.

[01:02:12] Sợ quá đi.

[01:02:13] Anh cũng sợ quá.

[01:02:15] Nhưng giờ tất cả quay lại làm việc đã.

[01:02:17] À, đừng quên nhắn lại con cũng yêu mẹ đấy nhé.

[01:02:28] Con yêu mẹ, mẹ ơi.

[01:02:30] Con yêu mẹ.

[01:02:31] Con cũng yêu mẹ.

[01:02:33] Con cũng yêu mẹ.

[01:02:42] Ván đã đóng thuyền.

[01:02:50] Sao bố đến mà không báo trước?

[01:02:52] Bố định gọi cho con,

[01:02:54] nhưng lại muốn trực tiếp nói với con.

[01:02:55] Bố đã nói với gia đình rồi, mọi người đều đồng ý.

[01:02:59] - Khi nào con chuyển đến? - Gì cơ?

[01:03:02] Gia đình bố đã đồng ý sao?

[01:03:05] Ừ.

[01:03:09] Nhưng…

[01:03:12] Gia đình bố đã đồng ý thật sao?

[01:03:14] Bố đã ép họ hay gây áp lực cho họ…

[01:03:17] Không, không hề.

[01:03:18] Bố chẳng gây áp lực gì cả, họ đều đồng ý.

[01:03:23]

[01:03:25] Nhưng bố xin lỗi.

[01:03:27] Cái giường đó lớn quá.

[01:03:29] Nó không vừa phòng con gái bố.

[01:03:32] Con sẽ ở phòng con gái lớn của bố.

[01:03:35] Con bé vừa chuyển ra ngoài

[01:03:37] nên phòng đó đang trống.

[01:03:39] Vâng.

[01:04:15] Con bé đó còn chẳng thèm chào mình sao?

[01:04:19] Bố mẹ nó không dạy nó cách cư xử à?

[01:04:22] Kiểu con gái bất lịch sự như thế

[01:04:24] thì cả đời đừng hòng lấy chồng.

[01:04:26] Phụ nữ như thế nhất định sẽ hủy hoại cuộc đời con trai ngoan của người ta.

[01:04:42] - Con về rồi ạ. - Mau vào đi, con trai.

[01:04:50] Anh cũng về rồi, mẹ nói đi ạ.

[01:04:53] Có chuyện gì vậy ạ?

[01:05:02] Trước tiên, mỗi đứa uống một viên đi.

[01:05:05] Gì vậy ạ? Thuốc an thần ư?

[01:05:07] Mẹ à, sao bọn con phải uống cái này ạ?

[01:05:11] Mẹ bảo uống đi mà. Nhanh lên.

[01:05:13] Con không muốn uống. Cứ nói luôn đi ạ.

[01:05:15] Cứ nghe lời mẹ đi. Còn không mẹ sẽ không nói đâu.

[01:05:35] Bọn con đều uống rồi mẹ.

[01:05:37] Mẹ nói đi ạ.

[01:05:40] Được rồi.

[01:05:46] Bố các con…

[01:05:49] có con trai.

[01:05:57] Bố các con…

[01:06:00] có một đứa con trai khác.

[01:06:03] Sao ạ?

[01:06:06] Gì ạ?

[01:06:32] Bố.

[01:06:33] Bọn con phản đối việc anh ta đến đây sống chung.

[01:06:37] Nhưng mẹ đồng ý rồi, các con phản đối gì chứ?

[01:06:40] Tôi cứ tưởng bố mình sẽ khác.

[01:06:43] Đàn ông đều như nhau cả.

[01:06:45] Bà ấy chấp nhận con riêng của chồng mình.

[01:06:47] Nực cười nhỉ?

[01:06:49] Tôi không biết có cô ở đây. Tôi xin lỗi.

[01:06:51] Chuyện đó là sao? Con đang hẹn hò ai à?

[01:06:54] Đừng lặp lại những gì đã làm ở buổi đọc kịch bản.

[01:06:56] Chuyện này là bí mật giữa tôi và cô. Tôi sẽ chuyển nhà.

[01:06:59] Tới nhà bố anh sao?


 0 コメント sort   並び替え


次に