《Truyền kỳ Lưu Ly Xưởng》 Tập 24-Diễn viên chính: Phùng Viễn Chinh, Trương Quốc Lập, Cúc Tuyết
【Tóm tắt nội dung】
Bộ phim kể về ba người đàn ông vốn không hề liên quan đến đồ cổ: Viên Ngọc Sơn thật thà chất phác, Kim Bảo Nguyên – một vương gia sa sút nhưng mê hí khúc, và Thôi Hòa Hữu – một tiểu sinh giỏi chiến đấu. Do cơ duyên trớ trêu, cả ba cùng bước chân vào Lưu Ly Xưởng và từ đó dệt nên một câu chuyện huyền thoại về nhân duyên thời loạn thế.
[00:00:18] Người phàm luôn rung động
[00:00:19] Qua lại đa phần là kẻ si tình
[00:00:27] Ngủ không biết nơi nào
[00:00:30] Tỉnh chẳng hiểu đường về
[00:00:34] Đều là lũ ngốc nghếch
[00:00:39] Đều là lũ cá hồ đồ
[00:00:41] Trời không chiều lòng người
[00:00:45] Người chẳng thuận theo ý trời
[00:00:48] Cần gì phải định nghĩa
[00:00:55] Chúng ta đều là người tốt bình thường
[00:00:59] Si tâm phàm tâm luôn sẽ có
[00:01:02] Luôn sẽ có
[00:01:03] Chúng ta đều là người tốt bình thường
[00:01:06] Lương tâm là quý giá nhất
[00:01:10] Chúng ta đều là người tốt bình thường
[00:01:13] Chúng ta...
[00:01:14] Si tâm phàm tâm luôn sẽ có
[00:01:17] Chúng ta đều là người tốt bình thường
[00:01:21] Lương tâm là quý giá nhất
[00:02:10] Lính đến rồi, mau chạy đi! Mau lên!
[00:02:12] (tiếng la hét)
[00:02:18] Lính đến rồi! Mau chạy, mau chạy!
[00:02:18] Lính đến rồi! Mau chạy, mau chạy!
[00:02:19] Lính đến rồi! Mau chạy, mau chạy!
[00:02:34] Mau ra đây! Tha mạng, tha mạng!
[00:02:51] Các người làm gì vậy? Giữa ban ngày ban mặt.
[00:02:53] Chúng tôi có phạm pháp đâu.
[00:02:54] Bớt lời thừa đi.
[00:02:55] Quan sai Công bộ. Hôm nay phá miếu.
[00:02:57] Phá miếu? Không được đâu!
[00:02:59] Phá miếu rồi đến nhà các người ở chắc?
[00:03:01] Miếu cũng không phải của Công bộ các người. Phá được sao?
[00:03:04] Không phải của chúng ta? Phổ thiên chi hạ, mạc phi vương thổ.
[00:03:08] Câu này ngươi từng nghe chưa?
[00:03:10] Bây giờ không có hoàng thượng nữa, miếu này là của tổng thống.
[00:03:14] Không phải của chúng ta thì là của các người chắc?
[00:03:16] Phá miếu!
[00:03:17] Mấy hôm trước còn hiển linh đấy.
[00:03:19] Hiển linh? Hiển linh cái quái gì chứ?
[00:03:23] Dọa ai hả? Đưa đồ nghề cho chúng.
[00:03:25] Tất cả đi làm việc cho ta!
[00:03:45] Đi! Đẩy đổ tượng Phật cho ta!
[00:03:46] Không được đẩy đâu! Đây là Phật gia mà!
[00:03:51] Vừa nãy còn hiển linh đấy.
[00:03:52] Hiển linh cái quái gì.
[00:03:54] Mau làm đi!
[00:03:56] Được, được.
[00:03:58] Không được đẩy mà!
[00:04:02] Mau lên, mau lên!
[00:04:16] Mau phá! Mau phá!
[00:04:18] Đẩy đi!
[00:04:26] Khoan đã! Khoan đã! Ta nói các ngươi xem này.
[00:04:28] Thật không ngờ. Trong địa cung dưới tháp này...
[00:04:32] lại chôn thứ này. Phải đó.
[00:04:36] Đây là cái gì vậy?
[00:04:38] Mở ra xem thử.
[00:04:41] Ta nói, sắp phát tài rồi.
[00:04:43] Phật gia hiển linh! Bên trong tám phần là vàng! Vàng!
[00:04:49] Mở ra xem thử.
[00:04:51] Xem đội quan binh kia đi chưa.
[00:04:53] Đi rồi, đi rồi, đi rồi.
[00:04:57] Ta nói... Nếu là vàng thì sao?
[00:05:02] Còn sao nữa? Ăn một bữa no nê.
[00:05:08] Đúng! Mua một cái sân viện ở. Làm lão đại ăn mày.
[00:05:11] (tiếng lẩm bẩm)
[00:05:12] Đúng! Không tốt? Sao vậy?
[00:05:16] Nếu là vàng, cái kiếp ăn mày của chúng ta...
[00:05:20] ...sẽ không sống nổi nữa. Ngột ngạt biết bao.
[00:05:26] Này, nhẹ thôi. Ta thấy đây đâu phải vàng.
[00:05:31] Kệ nó là gì, mở ra xem trước đã.
[00:05:34] Đúng, đúng, đúng. Mở ra xem. Mở ra, mở ra!
[00:05:37] Khoan đã! Khoan, khoan! Từ từ thôi.
[00:05:43] Thứ này...
[00:05:45] Đây... đây là cái gì?
[00:05:48] Đây... đây là cái cốc uống nước hả?
[00:05:52] Không phải. Lư hương.
[00:05:59] Phật gia.
[00:06:03] Cái này tốt. Phật gia.
[00:06:05] Cái này tốt.
[00:06:06] Còn gì nữa không?
[00:06:11] Mảnh tre nát. Mảnh tre nát, chán phèo.
[00:06:14] Không phải tre, là xương đúng không? Xem xem.
[00:06:17] Khắc cái gì vậy? Trên đó viết hai chữ cũng không biết.
[00:06:21] Là chữ gì vậy?
[00:06:23] Còn gì nữa không?
[00:06:24] Đây là cái gì?
[00:06:27] Cái hộp nhỏ này không tệ.
[00:06:33] Cái này nặng quá. Vác không nổi.
[00:06:36] Thứ to thế này.
[00:06:43] Đây là cái gì?
[00:06:51] Chắc chắn là vàng. Vàng!
[00:06:55] Thử xem... Răng của ta! Toàn tại ngươi đó!
[00:07:02] Còn nói là vàng? Đồng đấy!
[00:07:05] Chúng ta bán đi. Chỗ ở cũng mất rồi.
[00:07:07] Mai vào thành ăn xin đi.
[00:07:09] Đừng bán, hay là chôn nó lại đi.
[00:07:11] Thứ này vốn ở dưới đất, gặp ánh sáng...
[00:07:15] ...nó có thể không muốn đâu.
[00:07:16] Vớ vẩn! Còn chôn lại? Ngươi có sức thì ngươi chôn đi.
[00:07:21] Chúng ta vào thành ăn xin đây.
[00:07:22] Đừng để ý. Hôm qua gặp Nhạc ca ở Lưu Ly Xưởng...
[00:07:25] ...đang bán đồ nát đó.
[00:07:26] Chúng ta mang đến cho anh ấy đi.
[00:07:27] Người ta bán đồ cổ, sao lại là đồ nát chứ?
[00:07:30] Nói là đồ cổ thì là đồ cổ.
[00:07:33] Chúng ta nhìn nó thì là đồ nát.
[00:07:36] Được, mang đến cho anh ấy. Cần thì lấy, không cần thì thôi.
[00:07:42] Muốn chôn lại còn tốn công sức.
[00:07:44] Thứ này anh ấy có cần không? Kẻo Nhạc ca lại cười cho.
[00:07:49] Mang tượng Phật gỗ kia đến thì còn được. Đúng vậy.
[00:07:52] Cái này cũng mang, Phật gỗ cũng mang. Mai nhé, chúng ta...
[00:07:55] ...mỗi người một món mang đến cho Nhạc ca.
[00:07:58] Coi như chúng ta giúp anh ấy một tay.
[00:08:00] Đúng! Ý hay! Ý hay!
[00:08:02] Quyết định vậy đi. Sáng mai đi.
[00:08:10] Cẩn thận phía dưới. Khoan đã, khoan đã.
[00:08:15] Giữ chắc vào.
[00:08:17] Đừng làm rơi.
[00:08:24] Đi thôi.
[00:08:26] (tiếng hô)
[00:08:27] Này mấy anh em, sắp đến rồi đó! Mau lên!
[00:08:29] Nhạc ca! Nhạc ca! Ra xem này! Nhạc ca!
[00:08:35] Sao các cậu nói mang là mang đến thật vậy?
[00:08:40] Thế nào hả?
[00:08:42] Đợi chút, đợi chút, đợi chút. Để tôi gọi chưởng quầy...
[00:08:45] ra đây.
[00:08:46] Ông ấy cần gì thì chúng ta chuyển vào đó. Cứ vậy đi.
[00:08:49] Sao lại ồn ào thế này?
[00:08:50] Chuyển vào trong, khiêng vào trong. Khoan đã, khoan đã. Đừng va vào.
[00:08:53] Khoan đã, khoan đã. Đừng va vào.
[00:08:58] Khoan đã, khoan đã, đừng vội. Để bên này. Khoan đã, khoan đã.
[00:09:08] Này, chúng ta lắp lại cho chưởng quầy xem thế nào?
[00:09:11] Được thôi!
[00:09:12] Đừng, đừng, đừng. Không sao, đừng lắp. Lát nữa...
[00:09:16] ...cứ chất đống ở sân đã, chưa biết xử lý thế nào.
[00:09:18] Nào, nào, nào. Tôi đưa các cậu ra sân sau.
[00:09:20] Đừng, đừng, đừng. Cậu quên rồi sao? Hồi trước chúng ta đến đây...
[00:09:22] ...mang một cái lọ đổi lấy mấy miếng bánh của Lưu chưởng quầy ăn đó.
[00:09:27] Đi, tôi dẫn các cậu đi. Đi, đi, đi.
[00:09:36] Đừng nói nữa, biết đâu trong này có thứ đáng tiền.
[00:09:39] Chẳng đáng gì đâu.
[00:09:40] Đồ trong miếu này đem đốt làm củi còn khó cháy.
[00:09:44] Cẩn thận, cẩn thận. Từ từ, từ từ.
[00:09:46] Nào, nào, nào. Lão Nhạc, lấy nước cho họ rửa tay đi.
[00:09:50] Rửa tay gì chứ? Cả năm không rửa tay rồi.
[00:09:53] Chưởng quầy,
[00:09:54] Ngài xem đồ này, nếu cần thì ngài lấy.
[00:09:56] Nếu ngài không cần, chúng tôi sẽ nguyên vẹn...
[00:09:58] ...chuyển ra ngoài cho ngài.
[00:09:59] Cần, cần chứ. Cứ chất ở đây đã.
[00:10:03] Thế này,
[00:10:04] cầm lấy, mỗi người một đồng.
[00:10:06] Không, không, không. Đừng vậy ạ.
[00:10:07] Tôi bảo các cậu cầm thì cứ cầm đi!
[00:10:13] Giả vờ khách sáo làm gì? Tôi nói các cậu giả vờ khách sáo.
[00:10:16] Nào, mỗi người một đồng, cầm cả đi.
[00:10:18] Mỗi người một đồng. Cảm ơn ngài.
[00:10:20] Nhạc ca, vậy chúng tôi nhận nhé. Cảm ơn ngài.
[00:10:23] Không có việc gì thì chúng tôi đi đây.
[00:10:25] Được, chúng tôi đi nhé. Anh em.
[00:10:28] Rảnh thì đến nhé!
[00:10:31] Vâng ạ!
[00:10:33]
[00:10:37] Đa tạ chưởng quầy.
[00:10:39] Rảnh thì đến nhé!
[00:10:45] Này, bảo chúng mang ít đồ cổ cũ đến.
[00:10:50] Ai ngờ lại mang đến cả đống đồ nát thế này.
[00:10:54] Viên chưởng quầy? Ngài đi nhầm cửa rồi hả?
[00:10:57] Không nhầm. Vị này là Lộc đại nhân.
[00:10:59] Lộc đại nhân, ngài thích gì ạ?
[00:11:02] Ông đổi bảng hiệu rồi à?
[00:11:05] Mà còn chưa mời tôi đến nữa.
[00:11:07] Các tiệm khác đều mời tôi.
[00:11:10] Các ông thì một lần cũng chưa mời.
[00:11:13] Có đồ gì tốt giấu giếm phải không?
[00:11:17] Đâu có ạ. Chúng tôi buôn bán nhỏ lẻ.
[00:11:20] Không giàu có như Bối Lặc phủ.
[00:11:22] Mời ngài cũng là mời suông. Ngài xem...
[00:11:28] Cái Lưu Ly Xưởng này bán đồ,
[00:11:30] giống như phụ nữ châu Âu mặc quần áo vậy.
[00:11:34] Cái gì bán chạy là bán toàn cái đó.
[00:11:37] Mấy hôm trước chuộng đồ Thanh Hoa (gốm men lam).
[00:11:41] Chẳng biết từ đâu lại xuất hiện nhiều đồ Thanh Hoa thế.
[00:11:44] Tranh chữ thì toàn lạc khoản (chữ ký, ấn dấu).
[00:11:47] Thế là lại toàn lạc khoản cả.
[00:11:49] Cái nào không có cũng tìm cách bổ sung vào.
[00:11:53] Trước đây tranh Pháp không đáng tiền.
[00:11:55] Hay thật, có mấy người Pháp mua là giá lại lên.
[00:12:00] Chẳng có cái loại mắt nhìn nào có thể từ đồ không đáng tiền
[00:12:03] tìm ra được thứ đáng giá.
[00:12:07] Vậy phải có học vấn, có mắt nhìn, có thẩm định.
[00:12:10] Ở Lưu Ly Xưởng này, người có mắt nhìn thương mại thì nhiều,
[00:12:13] nhưng thực sự muốn người ta nhìn ra được
[00:12:15] giá trị của một món đồ thì không nhiều đâu.
[00:12:17] Không có thẩm định. Ngài nói đúng rồi.
[00:12:30] Ông giấu đồ tốt ở phía sau rồi chứ gì?
[00:12:34] Người bán để người mua chọn.
[00:12:36] Ông nói xem, không chọn được thì phải làm sao?
[00:12:39] Vậy thì chịu thôi.
[00:12:41] Tôi không thể ép ngài mua được.
[00:12:42] Ngành đồ cổ này không có chuyện ép mua ép bán.
[00:12:45] Nhất là ngài. Ngài không mua thì thôi.
[00:12:48] Ngài mua một món thì chúng tôi bớt đi một món, phải không?
[00:12:52] Tôi ở chỗ các ông nghe được người nói chuyện thế này
[00:12:54] thật là hiếm.
[00:12:58] Tôi để ông không vừa mắt. Đưa cho ông một món đồ nát.
[00:13:01] Lừa ông xem ông có nhận ra không.
[00:13:04] Ngoại đại nhân? Tại sao ông gọi tôi là Ngoại đại nhân?
[00:13:07] Gọi ngài là Ngoại đại nhân, vì ngài là người nước ngoài.
[00:13:11] Hai là, ngài là người ngoại đạo (không am hiểu).
[00:13:13] Sao tôi lại là người ngoại đạo?
[00:13:15] Lúc tôi vào nghề này,
[00:13:16] chưởng quầy của các ông còn chưa ra đời đâu.
[00:13:19] Nói ngài là người ngoại đạo, ngài lại không phục.
[00:13:22] Cứ nói tiệm chúng tôi không có đồ.
[00:13:24] Đây, không phải mang ra một món cho ngài xem thử sao?
[00:13:27] Mở mang tầm mắt.
[00:13:37] Tôi là người ngoài, tôi là người ngoài.
[00:13:39] Thứ này vừa nãy ở đâu?
[00:13:41] Ngay trước mắt ngài đấy ạ.
[00:13:46] Tôi là người ngoại đạo, không nhìn thấy.
[00:13:49] Thập bộ chi nội, tất hữu phương thảo. (Trong mười bước chân, ắt có cỏ thơm)
[00:13:52] Không nhìn thấy, tội lỗi quá.
[00:13:54] (Thở dài)
[00:13:56] Đây là đồ đồng tinh xảo nhất thời Đường.
[00:13:59] Hẳn là phải có một bộ. Hẳn là có.
[00:14:02] Những món khác ở đâu? Đều ở đó cả.
[00:14:05] Bao nhiêu? Bao nhiêu tiền một món? Lấy ra tôi xem.
[00:14:09] Tôi nhất định phải xem.
[00:14:11] Thứ này tôi chưa nhìn ra.
[00:14:14] Nhưng nhìn dáng vẻ của nó chắc chắn là đồ phi phàm.
[00:14:18] Thường nghe người ta nói dưới chùa tháp ắt có xá lị.
[00:14:19] Xem ra mấy viên đá bảy màu kia
[00:14:24] cũng không phải vật tầm thường.
[00:14:26] Ông đừng lo về tiền. Tiền không thành vấn đề.
[00:14:29] Đưa đồ cho tôi.
[00:14:31] Tôi vốn rất muốn nghiên cứu những thứ này.
[00:14:33] Ngài xem cũng vô ích thôi.
[00:14:35] Thứ này đã có người đặt rồi, giữ lại cho người ta.
[00:14:37] Lấy ra chỉ để ngài mở mang tầm mắt thôi.
[00:14:43] Không được! Thứ này phải đưa cho tôi. Tôi sẽ trả giá cao.
[00:14:47] Đưa nó cho tôi!
[00:14:49] Xem xem là được rồi.
[00:14:50] Đưa lại đây đi. Không! Không! Nhất định phải đưa cho tôi!
[00:14:52] Không được! Nhất định phải đưa cho tôi! Làm gì đấy? Làm gì đấy?
[00:14:54] Cho tôi! Cho tôi!
[00:14:55] Ông làm gì vậy hả? Ông định cướp à?
[00:14:57] Muốn cướp à? Ở Viên Minh Viên các người cướp còn chưa đủ sao?
[00:15:02] Đã nói là của người khác thì ông đừng nhòm ngó nữa.
[00:15:06] Nói cho tôi biết ai đặt hàng vậy?
[00:15:07] Quy tắc của giới buôn bán, sao có thể nói cho ngài biết được.
[00:15:11] Xem thứ khác đi. Nếu không mua đồ thì mời ngài đi cho.
[00:15:16] Được. Hôm nay tôi đi, ngày mai sẽ quay lại.
[00:15:20] Tôi muốn đến. Đừng bán cho người khác.
[00:15:23] Tiền không thành vấn đề. Giữ những thứ này lại cho tôi.
[00:15:39] ---
[00:15:55] Lộc đại nhân, mời ngài. Cảm ơn.
[00:16:01] Mời.
[00:16:25] Thứ này đúng là chính hiệu thật.
[00:16:29] Một cái hắt xì đánh ra,
[00:16:32] cơ thể nhẹ đi một nửa.
[00:16:35] Những thứ bẩn thỉu trên người này,
[00:16:36] không biết đã phụt ra bao nhiêu nữa.
[00:16:40] Lộc đại nhân, ngài ngồi đi.
[00:16:43] Tôi có cà phê hảo hạng đây.
[00:16:46] Đức Tử!
[00:16:47] Lộc đại nhân, ngài xem cà phê này.
[00:16:55] Là loại thượng hạng.
[00:16:58] Cho một bát.
[00:17:02] Uống cà phê phải tính bằng tách.
[00:17:05] Ai lại tính bằng bát chứ.
[00:17:08] Chắc là nhầm với trà bát lớn rồi.
[00:17:16] Đây.
[00:17:21] Tính bằng tách. Uống tách cà phê.
[00:17:25] Nghe có vẻ keo kiệt.
[00:17:27] Cái bát này mới sảng khoái làm sao.
[00:17:30] Vậy thử một bát cà phê đầy xem.
[00:17:33] Chắc chắn sảng khoái.
[00:17:35] Tim của ông chắc phải nhảy lên tận đầu mất.
[00:17:39] Từ! Giấy thông hành lấy được chưa?
[00:17:42] Lộc đại nhân, ngài không có việc thì không đến à.
[00:17:46] Đến là có việc gấp.
[00:17:48] Vừa nãy chúng ta còn đang nói chuyện cà phê.
[00:17:50] Giờ ngài đã nói đến giấy thông hành rồi.
[00:17:53] Ngài không thể thư thả một chút sao?
[00:17:56] Thấy người Bắc Kinh các ông,
[00:17:59] việc trời sập cũng không cản được thói quen đi dạo với chim.
[00:18:04] Cái gì cũng hiểu.
[00:18:07] Việc gì cũng không làm.
[00:18:10] Đó là cảnh giới.
[00:18:12] Bắc Kinh là nơi nào chứ?
[00:18:15] Cố đô ba triều Nguyên, Minh, Thanh đấy.
[00:18:20] Nuôi dưỡng bao nhiêu người nhàn rỗi.
[00:18:23] Cái khí chất này không phải một hai ngày là nuôi dưỡng được đâu.
[00:18:28] Tám, chín trăm năm đấy, anh bạn.
[00:18:33] Nước của các ông có được tám, chín trăm năm không?
[00:18:36] Đây gọi là "gia". (tiếng xưng hô tôn kính)
[00:18:40] Gọi là "Kinh dân tam phẩm quan" (dân kinh thành như quan tam phẩm).
[00:18:43] Ai mà không phải là "gia" chứ?
[00:18:45] Như các ông ấy hả? Ăn cơm thì một nồi thập cẩm.
[00:18:49] Thế còn gọi là sống sao?
[00:18:53] Phí hoài ông trời phái các ông xuống đây đi một chuyến.
[00:18:59] Mà thôi... Đúng rồi! Các ông không tin ông trời.
[00:19:04] Các ông gọi là... gọi là gì nhỉ?
[00:19:07] Thật khiến người ta không chịu nổi. Nói về giấy thông hành,
[00:19:11] lại có thể kéo đến tận ông trời.
[00:19:16] Nói chuyện phiếm sao mà lại sảng khoái thế nhỉ.
[00:19:20] Hóa ra là... chữa bệnh.
[00:19:23] Nói cho ông biết, đừng vội. Giấy thông hành chắc chắn lấy được.
[00:19:27] Đợi thêm hai ngày nữa.
[00:19:29] Đợi đi, đợi đi, đợi đi.
[00:19:33] Tôi còn một việc muốn nói với ông.
[00:19:36] Nói đi.
[00:19:37] Không nói sao làm ăn được. Nói đi.
[00:19:40] Nói ra sợ ông làm không được.
[00:19:43] Ông đừng có khích tôi.
[00:19:45] Nói gì thì ông đến Trung Quốc cũng không phải ngày một ngày hai rồi.
[00:19:48] Mấy cái trò nhỏ này đều là trò trẻ con.
[00:19:51] Tôi không mắc bẫy của ông đâu.
[00:19:55] Người ta nói tôi làm không được, thì tôi làm không được.
[00:19:58] Ông mà làm được, tôi sẽ hậu tạ hậu hĩnh.
[00:20:02] Hậu hĩnh thế nào?
[00:20:04] Hậu tạ một trăm lượng vàng.
[00:20:16] Quân tử yêu tiền, lấy tiền có đạo.
[00:20:20] Số tiền này nếu tôi không muốn kiếm,
[00:20:23] thì cha mẹ tôi sinh tôi ra uổng công rồi.
[00:20:26] Giấy thông hành bây giờ không còn là chuyện lớn nữa.
[00:20:31] Vừa nãy tôi ở Nhất Tâm Trai,
[00:20:33] thấy một số đồ vật trong miếu thời Đường.
[00:20:37] Giống đồ trong địa cung Hàm Dương, Thiểm Tây.
[00:20:42] Hiện nay các bảo tàng lớn ở châu Âu
[00:20:46] đều đang tranh mua loại hàng này.
[00:20:49] (tiếng Anh) Tôi rất muốn lô hàng này.
[00:20:54] Rất, rất muốn.
[00:20:57] Nhưng tên tiểu Viên kia không thông suốt.
[00:21:00] Hắn ta không có chút ý định bán nào cả.
[00:21:07] Ông giúp tôi... mua từ chỗ hắn ra đi.
[00:21:12] Chuyện gì chứ? Chuyện nhỏ thôi mà.
[00:21:17] Đừng nói là hàng có sẵn bây giờ.
[00:21:20] Cho dù là thứ mà cả Lưu Ly Xưởng này không có,
[00:21:24] chỉ cần ông có giá, muốn gì chắc chắn sẽ tìm được cho ông.
[00:21:30] Gia, hôm nay ngài rảnh rỗi à?
[00:21:33] Bối Lặc gia, ngài khỏe chứ?
[00:21:36] Vội rồi. Bây giờ là Dân Quốc rồi. Cái gì cũng phải thay đổi chút.
[00:21:43] Gia, hôm nay ngài rảnh rỗi nhỉ.
[00:21:48] Lúc không có tiền ấy à,
[00:21:49] thứ có nhiều nhất chính là nhàn rỗi.
[00:21:52] Không có tiền thì có thời gian rảnh.
[00:21:54] Mà có thời gian rảnh rồi,
[00:21:56] lại muốn đến xem cửa hàng của cậu.
[00:22:00] Từ Nhị,
[00:22:01] nhiều đồ thế này sao còn chưa mau chóng bán đi?
[00:22:06] Đây chẳng phải đang đợi khách sao.
[00:22:14] Chưa đợi được khách, lại đợi được chủ nhân đến rồi.
[00:22:18] Từ Nhị,
[00:22:19] tôi tìm cậu có chút việc. Tôi lên lầu đợi.
[00:22:40] Lộc đại nhân,
[00:22:42] đây chính là cái khí chất tu dưỡng tám, chín trăm năm đấy.
[00:22:46] Khó chịu không?
[00:22:48] Khó. Kiếp sau cũng khó sửa.
[00:22:52] Ông ta không thích tôi. Tôi đi đây.
[00:23:27] Bối Lặc gia, mời ngài dùng nước.
[00:23:31] Tôi đã nói với cậu từ lâu rồi, làm ăn với người Tây,
[00:23:37] kiếm tiền của họ không yên ổn đâu.
[00:23:41] Sao lại chiêu dụ hắn ta đến đây nữa vậy?
[00:23:44] Mấy hôm trước, Kim An ở ngoài nghe người ta nói,
[00:23:47] Bối Lặc phủ đến cái bát ăn cơm cũng bán cho người Tây rồi.
[00:23:50] Cậu nói xem đây là lời lẽ gì chứ.
[00:23:52] Gia,
[00:23:55] con không chiêu dụ hắn ta.
[00:23:57] Hắn ta suốt ngày lượn lờ trên con phố này.
[00:23:59] Hôm nay là tình cờ gặp thôi ạ.
[00:24:09] Nghe nói,
[00:24:11] cậu nhờ Tiểu Ngũ Bảo làm việc?
[00:24:14] Chuyện nhỏ thôi ạ.
[00:24:17] Chuyện nhỏ?
[00:24:28] Cao: (tiếng thở dài) Thứ này ấy à,
[00:24:30] nói không chừng chính là thượng phương bảo kiếm đấy.
[00:24:37] Dùng nó làm gì vậy?
[00:24:40] Không có gì ạ. Có một lô hàng ở nơi khác.
[00:24:43] Sợ lúc vận chuyển đường đi không yên ổn.
[00:24:45] Xin một tờ giấy cho tiện hơn chút thôi ạ.
[00:24:48] Cậu đang làm gì vậy hả?
[00:24:54] Lẽ ra tôi không nên hỏi.
[00:24:57] Nhưng nếu cậu lén lút vận chuyển đồ cho người ngoại quốc,
[00:25:00] thì không được đâu.
[00:25:04] Tôi vốn là một Bối Lặc.
[00:25:08] Lẽ ra bây giờ mở một cái tiệm nhỏ thế này,
[00:25:11] cũng không phải chuyện gì to tát. Chuyện tuy nhỏ,
[00:25:16] nhưng nếu làm cái việc thông gian bán nước,
[00:25:20] thì lại thành chuyện lớn đấy.
[00:25:23] Không cầu danh lưu sử sách, cũng không cầu lưu xú vạn niên (tiếng xấu muôn đời).
[00:25:31] Cái việc có lỗi với liệt tổ liệt tông Đại Thanh quốc,
[00:25:35] chúng ta không làm đâu. Không thể.
[00:25:40] Lời tôi nói đến đây thôi. Tôi đi đây.
[00:25:47] Nên làm thế nào, cậu cứ liệu mà làm.
[00:25:51] Bối Lặc gia, ngài không mang theo ít bạc ạ?
[00:25:57] Mang theo chút đi. Được, được.
[00:26:11] Cái này để đây.
[00:26:14] Được, đậy lại đi.
[00:26:18] Đức Nguyên!
[00:26:20] Nói với họ trông chừng cẩn thận chiếc xe phía trước kia.
[00:26:24] Yên tâm đi, chưởng quầy. Không xảy ra chuyện gì đâu.
[00:26:26] Không phải có hai tiêu sư hộ tống sao?
[00:26:28] Ngài yên tâm đi, chắc chắn không sao đâu.
[00:26:31] Gọi phu nhân đi.
[00:26:32] Phu nhân, đi thôi. Mời ạ.
[00:26:35] Sao bà lại vội vàng tự mình ra ngoài thế này?
[00:26:40] Nào, chuyển lên đi.
[00:26:43] Là thế này, trên đường có người hộ tống bà.
[00:26:47] Tôi thì chẳng cần ai hộ tống.
[00:26:49] Già cả mắt mờ rồi,
[00:26:50] cướp đồ cũng không cướp tôi đâu.
[00:26:53] Theo tôi nói ấy à, thuê một chiếc xe là đủ rồi.
[00:26:56] Sao lại còn phải thuê hai chiếc chứ?
[00:26:58] Quãng đường hơn ba ngày đấy.
[00:27:00] Không rộng rãi một chút thì mệt lắm.
[00:27:03] Ba ngày thì có là gì.
[00:27:05] Hồi trước tôi còn đi bộ đến Bắc Kinh cơ mà.
[00:27:08] Đói thì xin người ta miếng ăn.
[00:27:10] Buồn ngủ thì ngủ bên vệ đường. Hơn năm ngày mới đến.
[00:27:14] Bà bây giờ khác rồi, bà bây giờ là phu nhân rồi.
[00:27:17] Phu nhân thì phải có dáng vẻ của phu nhân.
[00:27:20] Bà nói có phải không?
[00:27:25] Tôi trời sinh đã không có số làm phu nhân.
[00:27:28] Vừa muốn sống hai ngày yên ổn,
[00:27:31] lại mua đất ở quê rồi.
[00:27:33] Nói là để tôi trông nom đất đai.
[00:27:36] Còn không biết trong bụng ông đang nung nấu ý đồ xấu xa gì nữa.
[00:27:40] Thôi được rồi.
[00:27:42] Bảo bối nhỏ của tôi.
[00:27:44] Hai chúng ta không phải đã nói rồi sao?
[00:27:48] Đợi tôi sang nhượng xong cửa hàng, tôi nhất định sẽ về.
[00:27:51] Bà xem, kinh thành sắp phải di dời rồi.
[00:27:55] Cái Lưu Ly Xưởng này còn có trò gì nữa chứ?
[00:27:58] Hay là thế này đi, bà thực sự không muốn về,
[00:28:00] chúng ta bây giờ về luôn. Được không? Thôi, thôi được rồi.
[00:28:02] Tôi sang nhượng xong cửa hàng, tôi nhất định sẽ về.
[00:28:05] Tôi đi đây.
[00:28:07] Tôi cũng nhớ những ngày trồng đậu, trồng ớt rồi.
[00:28:15] Mắt không thấy, lòng không phiền.
[00:28:17] Ông tự mình chăm sóc tốt cho bản thân đi.
[00:28:21] Qua mấy ngày nữa tôi sẽ đến.
[00:28:24] Tôi còn có một xe hàng phía trước nữa.
[00:28:28] Trong hòm này đựng toàn cái gì vậy?
[00:28:30] Kéo thứ này về quê làm gì chứ?
[00:28:32] Là tiện đường thôi. Đưa bà đi trước rồi mới giao hàng.
[00:28:37] Tôi là hai việc một chuyến tiêu mà.
[00:28:39] Kéo về quê thì tự có lý do kéo về quê.
[00:28:42] Đến lúc đó bà cứ xem đi.
[00:28:44] Dù sao thì đây cũng là một vụ làm ăn lớn.
[00:28:49] Đỡ phu nhân lên xe đi.
[00:28:50] Ngài đi cẩn thận ạ.
[00:28:53] Đúng rồi, trên đường chăm sóc tốt cho phu nhân nhé.
[00:28:55] Yên tâm, yên tâm.
[00:29:05] Trên đường cẩn thận nhé. Phiền các vị, phiền các vị.
[00:29:08] Yên tâm đi.
[00:29:15] Về đi.
[00:29:18] Được rồi, có thể đi rồi.
[00:29:22] Ngài xem.
[00:29:28] Ngài xem, đồ này có phải rất tạp không ạ?
[00:29:39] Đã là đồ trong địa cung Tháp Sắt,
[00:29:41] ắt phải có xá lị của cao tăng đại đức chứ.
[00:29:47] Ngài xem cái này.
[00:29:57] Lâu tiên sinh.
[00:30:00] Ngài xem.
[00:30:03] (tiếng kinh ngạc)
[00:30:06] Phải, phải. Đây là xá lị.
[00:30:09] Trong Phật giáo đâu chỉ là văn vật.
[00:30:11] Là thánh vật, thánh vật đấy ạ.
[00:30:15] Thật sao?
[00:30:16] Về tôi phải tra xem,
[00:30:18] dưới Tháp Sắt Tự nên chôn xá lị của người nào.
[00:30:27] Xá lị của Phật Tổ Thích Ca Mâu Ni
[00:30:29] từng lưu lạc đến Trung Quốc.
[00:30:32] Chỉ là bây giờ biết Bát Đại Xứ có Tháp Răng Phật.
[00:30:36] Những nơi khác ở đâu thì không biết.
[00:30:39] Điều này đối với việc nghiên cứu lịch sử Phật giáo có giá trị cực lớn.
[00:30:45] Đây là một phát hiện trọng đại trong văn hóa.
[00:30:50] Ngài xem, đây đều là mạ vàng.
[00:30:53] Về mặt công nghệ lại tinh xảo như vậy.
[00:30:58] Thật là vật hiếm thấy.
[00:31:01] Huống hồ đây lại là từ trong địa cung ra.
[00:31:04] Vậy ý nghĩa lại càng phi thường.
[00:31:08] Lâu tiên sinh.
[00:31:24] Ngài xem lại cái này.
[00:31:34] Tấm ngà voi này là gì vậy?
[00:31:37] Nói sáng không sáng.
[00:31:41] Có kính lúp không? Mượn dùng một lát.
[00:31:45] Lâu tiên sinh, mời.
[00:32:13] Lão Nhạc, ra xem thử.
[00:32:14] Ai vậy? Đóng cửa rồi. Mai hãy đến.
[00:32:18] Viên chưởng quầy có ở đây không? Có chút việc gấp ạ.
[00:32:23] Viên chưởng quầy có ở đây không? Mua đồ thì mai hãy đến.
[00:32:26] Sao lại đóng cửa sớm thế?
[00:32:28] Còn làm ăn nữa không?
[00:32:30] Có bảo bối gì mà sợ người ta thấy à?
[00:32:34] Không có mắt nhìn.
[00:32:42] Kinh Lăng Nghiêm, một chữ không thiếu.
[00:32:45] Đây có lẽ là bản dịch kinh Lăng Nghiêm
[00:32:49] rất sớm mà tôi từng thấy.
[00:32:53] Đây toàn là chữ triện.
[00:32:56] Báu vật hiếm có! Báu vật hiếm có!
[00:33:03] Những món đồ trong hòm này, món nào cũng có lai lịch.
[00:33:06] Món nào cũng là báu vật.
[00:33:08] Lâu tiên sinh, nếu ngài thích,
[00:33:11] Không. thì mang về nhà chơi vài hôm.
[00:33:12] thì mang về nhà chơi vài hôm.
[00:33:12] Chữ "chơi" này ai dám nói chứ?
[00:33:17] Người xưa gọi loại đồ vật này là "văn ngoạn" (đồ chơi văn hóa).
[00:33:22] Còn có chữ "văn" trong đó nữa.
[00:33:24] Sau này vua Càn Long đổi thành "cổ ngoạn" (đồ cổ để chơi).
[00:33:28] Chữ "ngoạn" (chơi) vẫn luôn ở trong đó.
[00:33:31] Lại còn bỏ cả chữ "văn" đi nữa.
[00:33:34] Đúng là càng sửa càng mất đi phẩm vị.
[00:33:38] Thực ra những món đồ này, đừng xem thường chúng nhỏ bé.
[00:33:42] Người bình thường còn không chơi nổi đâu.
[00:33:45] Không có học vấn uyên bác như "học phú ngũ xa" (kiến thức chứa đầy năm xe),
[00:33:48] ai dám xưng là "chơi" chứ?
[00:33:55] Người bây giờ ấy à, lúc thì coi trọng đồ quan diêu (gốm sứ do quan phủ đặt làm),
[00:33:59] lúc thì tranh cổ Tống Nguyên, lại có lúc là ngọc cổ, Điền Hoàng (đá quý).
[00:34:05] Xếp loại đồ vật này vào hạng mục tạp nham.
[00:34:09] Ai mà biết được chính những món đồ tạp nham này,
[00:34:13] chỉ riêng về giá trị của nó thôi,
[00:34:14] sẽ vượt qua những thứ mang tính công nghệ thuần túy kia chứ?
[00:34:22] Vậy mà người Tây lại nhìn ra trước.
[00:34:25] Thật đáng tiếc, đáng tiếc.
[00:34:29] Nói nữa thì, chỉ mấy món này thôi ấy à,
[00:34:34] ngoại trừ xá lị,
[00:34:37] món nào lại không phải là tác phẩm nghệ thuật chứ?
[00:34:43] Xem ra ngài thực sự thích.
[00:34:45] Lâu tiên sinh, tôi bảo Lão Nhạc mang về nhà cho ngài.
[00:34:49] Nói thật lòng, tôi trải qua chuyện của Tiểu Thôi kia,
[00:34:54] liền không dám tin vào những lời khách sáo
[00:34:57] trong giới đồ cổ nữa.
[00:34:59] Nói cho cùng,
[00:35:01] vẫn là không có tiền.
[00:35:03] Bán cả nhà tôi đi, một món tôi cũng không mua nổi.
[00:35:08] Nói đến tiền thì làm bẩn những món đồ này.
[00:35:14] Theo tôi thấy, từng món đồ trong hòm này,
[00:35:21] chỉ cần muốn mua, bao nhiêu tiền cũng không quá đáng.
[00:35:28] Tiếc là... người có thể trả giá cao,
[00:35:31] ngoại trừ người ngoại quốc như Lộc đại nhân kia,
[00:35:34] trong nước khó có người như vậy.
[00:35:35] trong nước khó có người như vậy.
[00:35:37] Nói ra thì Trung Quốc lớn như vậy,
[00:35:40] người có tiền cũng không ít.
[00:35:43] Người có tiền ấy à,
[00:35:45] họ sẽ không bỏ tiền ra mua những thứ này.
[00:35:48] Họ có thể bỏ ra một, hai vạn lượng để mua vợ bé,
[00:35:51] sửa sang mộ tổ.
[00:35:53] Họ tuyệt đối sẽ không dùng tiền vào việc này.
[00:35:56] Người muốn mua thì lại không có tiền.
[00:36:00] Rốt cuộc, không phải người ngoại quốc mua đi thì sao nữa?
[00:36:06] Nghĩ lại...
[00:36:10] thật không bằng để những thứ này ở trong đất
[00:36:14] thêm vài năm nữa?
[00:36:15] Lâu tiên sinh, ngài đừng nói những lời chán nản như vậy.
[00:36:19] Tôi tuy không có học vấn cao siêu gì,
[00:36:21] nhưng Luận Ngữ tôi đọc qua nửa bộ.
[00:36:25] Tôi biết câu "phú bất nhân" (giàu mà không nhân đức).
[00:36:28] Hôm nay nếu không gặp được ngài,
[00:36:30] tôi vốn nhìn những món đồ này,
[00:36:32] tôi thật sự cảm thấy chúng đến lúc dùng rồi.
[00:36:35] Chúng chưa chắc đã... hữu dụng hơn một cái bánh nướng.
[00:36:43] Bây giờ nghe lời ngài nói,
[00:36:45] liền liên hệ chúng với gia quốc tổ tông của chúng ta
[00:36:49] lại với nhau rồi.
[00:36:50] Ngài yên tâm đi.
[00:36:52] Tôi dù gặp chuyện lớn đến đâu,
[00:36:55] tôi cũng sẽ không bán chúng cho người nước ngoài.
[00:37:00] Lâu tiên sinh,
[00:37:02] tôi chỉ xin ngài một việc.
[00:37:04] Có người mua thích hợp, ngài dẫn đến chỗ tôi.
[00:37:08] Tiền nhiều tiền ít không quan trọng.
[00:37:10] Chia cho ngài, tôi yên tâm.
[00:37:14] Nghe cậu nói vậy, cũng coi như là lời gan ruột rồi.
[00:37:18] Người mua ấy à... Tôi nghĩ xem...
[00:37:22] Có lẽ có bạn bè trong giới tài chính,
[00:37:25] vừa có tâm lại vừa có sức.
[00:37:28] Đồ vật cậu cất kỹ đi nhé.
[00:37:33] Hôm nay tôi cất đi rồi sẽ không cho người khác xem nữa.
[00:37:37] Chuyên đợi tin tức của ngài.
[00:37:40] Cậu coi trọng tôi như vậy,
[00:37:42] tôi nhất định sẽ đến các nhà nói thử xem.
[00:37:45] Vậy tôi cảm ơn ngài.
[00:37:47] Đừng cảm ơn tôi. Vì những thứ tổ tông để lại này,
[00:37:51] cảm ơn cũng không đáng chữ "cảm ơn".
[00:37:55] Vậy tôi đi đây.
[00:37:56] Khoan đã.
[00:37:58] Lâu tiên sinh, sân sau còn có mấy pho tượng Phật gỗ.
[00:38:02] Ngài có muốn xem qua không ạ?
[00:38:05] Tượng Phật gỗ? Muốn xem, muốn xem.
[00:38:08] Mời.
[00:38:11] Lão Nhạc, thu dọn đồ đạc đi. Được.
[00:38:15] Ngài đi cẩn thận.
[00:38:18] Hôm nay đến Lưu Ly Xưởng này, tôi coi như không đến uổng công rồi.
[00:38:36] Chưởng quầy.
[00:38:39]
[00:38:41] Bảo bà ấy đợi ở phía trước một lát. Vâng ạ.
[00:38:46] Tôi hút xong điếu này sẽ qua ngay.
[00:38:47] Vâng.
[00:39:22]
[00:39:23] Thôi đại chưởng quầy ạ.
[00:39:26] Ngài sắc mặt tốt quá.
[00:39:29]
[00:39:32] hỏi thăm thế nào rồi?
[00:39:34]
[00:39:36] Chân trước đi, chân sau đã hỏi thăm được rồi.
[00:39:40] Tốt, tốt. Mời ngồi.
[00:39:42] Trên con phố đó có một người em gái kết nghĩa của tôi.
[00:39:47] Chưa hứa gả cho ai phải không?
[00:39:48] Chưa hứa ạ.
[00:39:50] Người đến hỏi cưới thì cũng có hai, ba nhà.
[00:39:54] Đều là hạng kéo xe bán than, vốn liếng nhỏ.
[00:39:57] Vu sư phụ kia không bằng lòng.
[00:39:59] Nói gia cảnh vốn đã không tốt,
[00:40:02] thế nào cũng phải tìm một người có nghề trong tay.
[00:40:05] Mở tiệm thì không dám nghĩ, là người làm công cũng được.
[00:40:12] Hòe Hoa, bao nhiêu tuổi rồi?
[00:40:16] Nhị bát giai nhân (người đẹp tuổi 16). Mười sáu rồi.
[00:40:20] Vừa hay. Tuổi đẹp quá.
[00:40:24]
[00:40:27] Hai đồng bạc này bà cứ nhận trước đi. Làm phiền bà rồi.
[00:40:33] Tôi nhờ hai nhà không bằng nhờ một nhà.
[00:40:37] Tôi còn phải phiền bà đi một chuyến nữa.
[00:40:40] Bà cầm bát tự (ngày tháng năm sinh) của tôi đi hỏi cưới.
[00:40:42] Sau khi thành việc, tôi còn có hậu tạ.
[00:40:46] Được. Tiền tôi không quan tâm.
[00:40:49] Việc này làm sao mà không thành được chứ.
[00:40:52]
[00:40:54] với cái miệng thêu hoa dệt gấm này,
[00:40:58] cho dù cử một người ăn nói vụng về đi cũng chắc chắn nói thành công.
[00:41:04] Ai mà không biết Thôi đại chưởng quầy của ngài chứ.
[00:41:08] Việc này cứ giao cho tôi.
[00:41:10] Ngài cứ đợi bày tiệc cưới lo liệu việc đi.
[00:41:16] Còn có một câu tôi phải nói rõ ràng.
[00:41:19] Tôi cưới Hòe Hoa kia không phải là chính thất.
[00:41:24] Là thiên phòng (vợ lẽ).
[00:41:27] Cũng đúng, cũng đúng.
[00:41:29] Ngài uống nước, uống nước.
[00:41:32] Chỗ ngài, tôi nghe nói còn có một phu nhân nữa.
[00:41:37] Có một phu nhân? Đó cũng không phải chính thất gì.
[00:41:43] Không phải.
[00:41:46] Vậy ở quê còn có?
[00:41:48] Ở quê cũng không có.
[00:41:51] Chính thất còn chưa có đâu. Còn trống đấy.
[00:41:55] Còn trống, còn trống thì tốt. Còn trống thì tốt.
[00:42:00] Không có chính thất, cưới thiên phòng trước cũng tốt.
[00:42:05] Trước nhỏ sau lớn, trước nhỏ sau lớn mà.
[00:42:09] Cũng không phải ý này.
[00:42:12] Người chính thất thì có rồi, nhưng chưa cưới về thôi.
[00:42:15] Còn trống đấy.
[00:42:18] Đây gọi là song hỷ lâm môn. Cửa kia tôi cũng đi nói thử xem sao.
[00:42:25] Vậy thì không phiền bà nhọc công nữa.
[00:42:28] Cửa kia đã nói gần xong rồi.
[00:42:31] Nào nào, uống nước đi.
[00:42:34]
[00:42:36] những thứ ngày mai tôi chuẩn bị cho bà đây,
[00:42:38] còn thiếu gì không?
[00:42:40] Đủ rồi, đủ rồi. Không ít đâu.
[00:42:42] Ngài cứ yên tâm đi.
[00:43:19] Lão Nhạc!
[00:43:21] Nào, nào, nào! Mau chuyển qua đó!
[00:43:24] Nào, nào, nào! Từ từ, từ từ! Cẩn thận, từ từ! Vậy tôi không khách sáo nữa.
[00:43:25] Vậy tôi không khách sáo nữa. Nào, nào, nào! Từ từ, từ từ! Cẩn thận, từ từ!
[00:43:26] Vậy tôi không khách sáo nữa.
[00:43:27] Không khách sáo nữa.
[00:43:33] Nào, nào! Mau lên! Lão Nhạc! Từ từ nhé! Suốt ngày cứ ngồi không thế này.
[00:43:34] Suốt ngày cứ ngồi không thế này. Nào, nào! Mau lên! Lão Nhạc! Từ từ nhé!
[00:43:36] Nào, nào! Mau lên! Lão Nhạc! Từ từ nhé!
[00:43:37] Một vụ làm ăn cũng không có.
[00:43:43] Làm nghề này, chúng ta phải ngồi cho vững chứ.
[00:43:48] Đưa tôi, đưa tôi! Được! Cứ ngồi không yên thế này là không được đâu.
[00:43:49] Cứ ngồi không yên thế này là không được đâu. Đưa tôi, đưa tôi! Được!
[00:43:50] Cứ ngồi không yên thế này là không được đâu.
[00:43:55] Đây hình như là chỗ của Nhạc đại ca mà?
[00:44:01] Thứ này vốn là đồ dầm mưa dãi gió.
[00:44:04] Còn đáng để vì chúng mà ban đêm thức dậy sao? Này, này! Đứng lại! Đi đâu đấy?
[00:44:04] Này, này! Đứng lại! Đi đâu đấy? Còn đáng để vì chúng mà ban đêm thức dậy sao?
[00:44:06] Này, này! Đứng lại! Đi đâu đấy?
[00:44:06] Lời của Lâu tiên sinh rồi. Đây đều là quốc bảo. Tôi ra ngoài một chuyến.
[00:44:08] Lời của Lâu tiên sinh rồi. Đây đều là quốc bảo.
[00:44:08] Tôi ra ngoài một chuyến. Lời của Lâu tiên sinh rồi. Đây đều là quốc bảo.
[00:44:09] Lời của Lâu tiên sinh rồi. Đây đều là quốc bảo.
[00:44:09] Về ngay đây, về ngay đây. Lời của Lâu tiên sinh rồi. Đây đều là quốc bảo.
[00:44:09] Về ngay đây, về ngay đây.
[00:44:10] Trước đây nó thế nào thì không nói nữa. Về ngay đây, về ngay đây.
[00:44:11] Trước đây nó thế nào thì không nói nữa.
[00:44:12] Đến tay tôi rồi,
[00:44:13] cho dù rơi một mảnh vụn cũng là tội lỗi. Con phố này toàn là hàng quán.
[00:44:16] Con phố này toàn là hàng quán. cho dù rơi một mảnh vụn cũng là tội lỗi.
[00:44:16] Con phố này toàn là hàng quán.
[00:44:17] Nếu tôi có tiền ấy à, Con phố này toàn là hàng quán.
[00:44:18] Nếu tôi có tiền ấy à,
[00:44:18] thì đồ vớ vẩn cũng chẳng cần. Nếu tôi có tiền ấy à,
[00:44:19] thì đồ vớ vẩn cũng chẳng cần.
[00:44:19] Thu hết những thứ này lại mở một bảo tàng. thì đồ vớ vẩn cũng chẳng cần.
[00:44:19] Thu hết những thứ này lại mở một bảo tàng.
[00:44:20] Đừng vội! Phía trước có một nhà, Thu hết những thứ này lại mở một bảo tàng.
[00:44:21] Thu hết những thứ này lại mở một bảo tàng.
[00:44:21] nghe nói hôm nay cưới vợ. Thu hết những thứ này lại mở một bảo tàng.
[00:44:22] Thu hết những thứ này lại mở một bảo tàng.
[00:44:23] Không xa đâu, chúng ta đến đó xin ăn xem sao? Thu hết những thứ này lại mở một bảo tàng.
[00:44:23] Không xa đâu, chúng ta đến đó xin ăn xem sao?
[00:44:23] Để Lâu tiên sinh quản lý, một món cũng không bán. Không xa đâu, chúng ta đến đó xin ăn xem sao?
[00:44:25] Để Lâu tiên sinh quản lý, một món cũng không bán.
[00:44:25] Vậy tôi đóng giả thương binh làm gì chứ tôi? Để Lâu tiên sinh quản lý, một món cũng không bán.
[00:44:26] Vậy tôi đóng giả thương binh làm gì chứ tôi?
[00:44:27] Ai thích xem thì xem. Vậy tôi đóng giả thương binh làm gì chứ tôi?
[00:44:27] Ai thích xem thì xem.
[00:44:27] Đi thôi, đi thôi. Ai thích xem thì xem.
[00:44:28] Đi thôi, đi thôi.
[00:44:29] Đóng giả thương binh chẳng phải làm người ta ghét sao?
[00:44:30] Tôi đóng giả Thiện Tài Đồng Tử đến đó mở miệng là được. Trung Quốc đất rộng quá, đồ tốt bị hủy hoại...
[00:44:31] Trung Quốc đất rộng quá, đồ tốt bị hủy hoại... Tôi đóng giả Thiện Tài Đồng Tử đến đó mở miệng là được.
[00:44:33] Trung Quốc đất rộng quá, đồ tốt bị hủy hoại...
[00:44:33] Không sao, không sao. Đi, đi, đi. Trung Quốc đất rộng quá, đồ tốt bị hủy hoại...
[00:44:35] Trung Quốc đất rộng quá, đồ tốt bị hủy hoại...
[00:44:36] ...cũng đủ cho cậu mở bảo tàng rồi. Đúng vậy đó.
[00:44:39] Khi nào thì nói cho dân chúng biết,
[00:44:41] những thứ này đều là do tổ tiên truyền lại,
[00:44:44] là một niềm vinh dự? Tuyệt đối đừng hủy hoại nó. Thế nào? Bộ dạng này?
[00:44:45] Thế nào? Bộ dạng này? là một niềm vinh dự? Tuyệt đối đừng hủy hoại nó.
[00:44:47] là một niềm vinh dự? Tuyệt đối đừng hủy hoại nó.
[00:44:48] Là hai người à? là một niềm vinh dự? Tuyệt đối đừng hủy hoại nó.
[00:44:48] Là hai người à?
[00:44:48] Ai có thể nói cho họ biết chứ? Là hai người à?
[00:44:49] Ai có thể nói cho họ biết chứ?
[00:44:50] Giữa đường đóng giả, cẩn thận bị lộ. Ai có thể nói cho họ biết chứ?
[00:44:51] Giữa đường đóng giả, cẩn thận bị lộ.
[00:44:51] Cái vụ bận rộn này hành hạ chúng ta đủ rồi. Giữa đường đóng giả, cẩn thận bị lộ.
[00:44:52] Cái vụ bận rộn này hành hạ chúng ta đủ rồi.
[00:44:52] Bộ dạng này của Nhạc ca tôi cũng không nhận ra được. Cái vụ bận rộn này hành hạ chúng ta đủ rồi.
[00:44:56] Cái vụ bận rộn này hành hạ chúng ta đủ rồi.
[00:44:56] Lão Nhạc làm tên hầu ngốc nghếch gì chứ? Cái vụ bận rộn này hành hạ chúng ta đủ rồi.
[00:44:57] Lão Nhạc làm tên hầu ngốc nghếch gì chứ?
[00:44:57] Phật gia không ướt, hai chúng ta thành gà rù rồi. Lão Nhạc làm tên hầu ngốc nghếch gì chứ?
[00:44:58] Phật gia không ướt, hai chúng ta thành gà rù rồi.
[00:44:59] Ngày đó chẳng phải dài như một năm sao? Phật gia không ướt, hai chúng ta thành gà rù rồi.
[00:45:01] Ngày đó chẳng phải dài như một năm sao?
[00:45:02] Các cậu đi qua cửa nhà chúng tôi mà không gọi một tiếng.
[00:45:04] Chúng tôi sợ việc làm ăn của cậu. Phật gia mà có mắt ấy à, phải chiếu cố chúng ta chứ.
[00:45:06] Phật gia mà có mắt ấy à, phải chiếu cố chúng ta chứ. Chúng tôi sợ việc làm ăn của cậu.
[00:45:07] Phật gia mà có mắt ấy à, phải chiếu cố chúng ta chứ.
[00:45:07] Làm ăn gì? Không có làm ăn gì cả. Phật gia mà có mắt ấy à, phải chiếu cố chúng ta chứ.
[00:45:09] Phật gia mà có mắt ấy à, phải chiếu cố chúng ta chứ.
[00:45:10] Bốn ngày rồi chỉ có một khách vào. Phật gia mà có mắt ấy à, phải chiếu cố chúng ta chứ.
[00:45:10] Bốn ngày rồi chỉ có một khách vào.
[00:45:10] Vậy cậu cầu nguyện đi. Bốn ngày rồi chỉ có một khách vào.
[00:45:12] Bốn ngày rồi chỉ có một khách vào.
[00:45:14] Miệng tôi sắp cười rách ra rồi. Tôi chẳng có nguyện ước gì cả. Tôi giúp cậu cầu nguyện nhé?
[00:45:14] Tôi chẳng có nguyện ước gì cả. Tôi giúp cậu cầu nguyện nhé? Miệng tôi sắp cười rách ra rồi.
[00:45:15] Tôi chẳng có nguyện ước gì cả. Tôi giúp cậu cầu nguyện nhé?
[00:45:16] Vào sau một người là hỏi đường. Tôi chẳng có nguyện ước gì cả. Tôi giúp cậu cầu nguyện nhé?
[00:45:18] Vào sau một người là hỏi đường.
[00:45:18] Cậu biết tôi có nguyện ước gì à? Vào sau một người là hỏi đường.
[00:45:19] Cậu biết tôi có nguyện ước gì à?
[00:45:20] Biết. Cậu biết tôi có nguyện ước gì à?
[00:45:20] Cậu biết tôi có nguyện ước gì à?
[00:45:21] Này, tôi nói Lão Nhạc này. Biết.
[00:45:21] Biết. Này, tôi nói Lão Nhạc này.
[00:45:23] Này, tôi nói Lão Nhạc này.
[00:45:24] Hôm nào tôi đến mua ít đồ nhé. Để Phật gia phù hộ cho,
[00:45:24] Để Phật gia phù hộ cho, Hôm nào tôi đến mua ít đồ nhé.
[00:45:25] Để Phật gia phù hộ cho,
[00:45:26] không thì chưởng quầy lại nói cậu là sao chổi đấy. Để Phật gia phù hộ cho,
[00:45:27] không thì chưởng quầy lại nói cậu là sao chổi đấy.
[00:45:27] Sớm ngày chuộc Cửu Nhi ra cho cậu. không thì chưởng quầy lại nói cậu là sao chổi đấy.
[00:45:28] Sớm ngày chuộc Cửu Nhi ra cho cậu.
[00:45:29] Chưởng quầy là bạn tôi, đã cứu mạng tôi. Sớm ngày chuộc Cửu Nhi ra cho cậu.
[00:45:31] Sớm ngày chuộc Cửu Nhi ra cho cậu.
[00:45:31] Trong tiệm không có đồ mới lạ, không hút được khách. Cậu à...
[00:45:32] Cậu à... Trong tiệm không có đồ mới lạ, không hút được khách.
[00:45:33] Trong tiệm không có đồ mới lạ, không hút được khách.
[00:45:33] Đúng không? Trong tiệm không có đồ mới lạ, không hút được khách.
[00:45:34] Đúng không?
[00:45:34] Cái tiệm của cậu ấy, làm gì có đồ mới lạ gì. Đúng không?
[00:45:34] Cái tiệm của cậu ấy, làm gì có đồ mới lạ gì.
[00:45:35] Thôi được rồi, sớm về nghỉ ngơi đi. Cái tiệm của cậu ấy, làm gì có đồ mới lạ gì.
[00:45:36] Thôi được rồi, sớm về nghỉ ngơi đi.
[00:45:36] Toàn đồ nát. Thôi được rồi, sớm về nghỉ ngơi đi.
[00:45:37] Thôi được rồi, sớm về nghỉ ngơi đi.
[00:45:37] Nói đúng rồi. Đồ mới không cần, càng nát càng tốt. Thôi được rồi, sớm về nghỉ ngơi đi.
[00:45:38] Nói đúng rồi. Đồ mới không cần, càng nát càng tốt.
[00:45:38] Này, tôi về ngủ đây. Đi đi. Nói đúng rồi. Đồ mới không cần, càng nát càng tốt.
[00:45:40] Nói đúng rồi. Đồ mới không cần, càng nát càng tốt.
[00:45:42] Tôi không có thời gian chạy ra ngoài.
[00:45:44] Chưởng quầy nhận tôi là vì ông ấy thật lòng muốn giúp tôi.
[00:45:48] Tôi cũng muốn giúp ông ấy.
[00:45:50] Giúp ông ấy thành việc rồi tôi mới đi được chứ.
[00:45:53] Cậu nói có phải không?
[00:45:54] Thành việc gì chứ? Cưới vợ à?
[00:45:56] Chém gió! Chém gió vỡ cả Tháp Sắt.
[00:45:59] Cưới vợ? Bản thân còn chưa có vợ.
[00:46:01] Giúp người ta cưới vợ gì chứ? Chém gió!
[00:46:04] Cậu đừng quan tâm chém gió hay không.
[00:46:06] Có đồ nhất định phải mang đến cho tôi nhé.
[00:46:09] Được. Này, vậy tôi đi đây.
[00:46:10] Nhạc ca đi cẩn thận.
[00:46:12] À, quên, quên, quên.
[00:46:15] Trên người có mấy đồng xu quên chưa cho các cậu.
[00:46:19] Mua bánh nướng ăn đi.
[00:46:21] Nhạc ca hôm nay cũng cho chúng ta tiền này.
[00:46:23] Đây là lần đầu tiên trong đời tôi cho tiền ăn mày đấy.
[00:46:28] Trước đây ấy à, đều là người ta cho chúng ta.
[00:46:31] Bây giờ thì tôi là người cho các cậu.
[00:46:33] A Di Đà Phật.
[00:46:35] (tiếng cười)
[00:46:35] Phật gia này có mắt, chắc chắn sẽ thấy được. (tiếng cười)
[00:46:35] Phật gia này có mắt, chắc chắn sẽ thấy được.
[00:46:37] Đương nhiên rồi.
[00:46:38] (tiếng nhạc kết)
[00:47:21] Để tim quyến luyến
[00:47:22] Để niềm vui đến nơi người từng mơ
[00:47:26] Để tim quyến luyến Để niềm vui đến nơi người từng mơ
[00:47:26] Để niềm vui đến nơi người từng mơ
[00:47:27] Để niềm vui đến nơi như từng tu sửa Để niềm vui đến nơi người từng mơ
[00:47:31] Để niềm vui đến nơi như từng tu sửa
[00:47:32] Để tình yêu vĩnh cửu Để niềm vui đến nơi như từng tu sửa
[00:47:34] Để niềm vui đến nơi như từng tu sửa
[00:47:36] Để niềm vui đến nơi người từng mơ
[00:47:36] Để...
[00:47:37] Để tình yêu vĩnh cửu
[00:47:45] Để niềm vui dừng lại cảm giác mãi trẻ trung của người
[00:47:47] Để niềm vui dừng lại cảm giác mãi trẻ trung của người Để niềm vui dừng lại cảm giác mãi trẻ trung của người
[00:47:50] Để niềm vui dừng lại cảm giác mãi trẻ trung của người
[00:47:55] Bờ đê một năm Để niềm vui dừng lại cảm giác mãi trẻ trung của người
[00:47:55] Bờ đê một năm
[00:48:00] Bờ đê thật một mảnh
[00:48:02] Để ánh dương vuốt ve
[00:48:04] Đến gần bầu trời của người
[00:48:07] Trong cơn say của người
[00:48:09] Như trong cơn say
[00:48:14] Trái tim trong cơn say của người
[00:48:30] Để tình yêu vĩnh cửu
[00:48:32] (nhạc)
[00:48:32] Để tình yêu vĩnh cửu (nhạc)
[00:48:32] Để tình yêu vĩnh cửu
[00:48:32] Để tình yêu vĩnh cửu Để tình yêu vĩnh cửu
[00:48:33] Để tình yêu vĩnh cửu
[00:48:33] (nhạc) Để tình yêu vĩnh cửu
[00:48:33] (nhạc)
[00:48:33] Để tình yêu vĩnh cửu
[00:48:37] (nhạc) Tiệm
[00:48:37] Để tình yêu vĩnh cửu
[00:48:37] (nhạc) Để tình yêu vĩnh cửu
[00:48:38] Để tình yêu vĩnh cửu
[00:48:38] Để tình yêu vĩnh cửu
[00:48:48] (nhạc)
[00:48:49] Giấy phép sản xuất phim truyền hình: 00220 (nhạc)
[00:48:49] Giấy phép sản xuất phim truyền hình: 00220
[00:48:50] (nhạc)
[00:48:51] Giấy phép sản xuất phim truyền hình: 00220 (nhạc)
[00:48:53] (nhạc)
[00:48:53] (nhạc) (nhạc)
[00:48:53] (nhạc)
[00:48:56] Giấy phép sản xuất phim truyền hình: 00220