Vương Triều Càn Long -

12/40 أشرطة فيديو

Vương Triều Càn Long vietsub tập 12

0 المشاهدات· 08/21/25
ai_sub_studio
ai_sub_studio
مشتركين
0

Vương Triều Càn Long (乾隆王朝) là bộ phim dã sử hoành tráng, khép lại series "bộ ba phim vương triều" kinh điển của Trung Quốc, nối tiếp thành công của Vương Triều Khang Hy và Vương Triều Ung Chính. Tác phẩm được xem là một trong những bộ phim lịch sử Trung Quốc đáng xem nhất.
Phim tập trung vào những năm cuối đời của Càn Long Đế (do diễn viên gạo cội Tiêu Hoảng thủ vai), khắc họa một triều đại vẻ ngoài thịnh vượng "Khang Càn thịnh thế" nhưng bên trong đã mục ruỗng bởi nạn tham nhũng. Trọng tâm của phim là cuộc đấu trí căng thẳng và mâu thuẫn nội tâm của Càn Long khi đối mặt với đại tham quan Hòa Thân, vừa là một sủng thần, vừa là mầm mống suy vong của triều đại.
Với kịch bản sâu sắc và diễn xuất đỉnh cao, Vương Triều Càn Long mang đến một góc nhìn đa chiều, trần trụi về một trong những vị vua nổi tiếng nhất lịch sử nhà Thanh. Nếu bạn là fan của thể loại phim chính kịch, cung đấu và lịch sử, đây chắc chắn là tác phẩm không thể bỏ lỡ.

أظهر المزيد

[00:02:39] Ngắm Tây Hồ trong mưa bụi

[00:02:46] Trẫm thích cái cảm giác lúc này không ai hay biết.

[00:02:51] Cảnh giới nhàn nhã tự tại hiếm có.

[00:03:08] Tri âm, tri âm à.

[00:03:12] Khúc hát này chẳng phải đã nói lên tiếng lòng của Hoàng thượng sao?

[00:03:15] Đi xem thử.

[00:03:18] Dạ, dạ.

[00:03:24] Giọng hát vừa rồi rõ ràng là ở đây mà.

[00:03:37] Lão sư chỉ biết một mà không biết chúng ta quyên góp sách,

[00:03:41] lại giúp cho tên quan ngu ngốc Lâm Khả Nhược đó rồi.

[00:03:45] Liên quan gì đến hắn chứ.

[00:03:46] Hắn dùng sách dựng thành tường để nghênh đón Thánh giá.

[00:03:49] Hoàng thượng vừa thấy, long tâm đại duyệt.

[00:03:51] Đã ban thưởng cho tên quan ngu ngốc đó một phen.

[00:03:54] Học trò nghĩ lại mà không cam tâm.

[00:03:57] Kệ hắn đi. Chuyện này không cần so đo nữa.

[00:04:03] May là chúng ta không có lòng nịnh bợ quan phủ.

[00:04:07] Chỉ có chí chuyên tâm học hành.

[00:04:11] Quyên góp sách rồi vẫn giữ được khí phách của Trúc Lâm Thất Hiền mà.

[00:04:15] Lão sư, Lâm Khả Nhược đến rồi.

[00:04:17] Hắn đến làm gì?

[00:04:25] Lâm đại nhân hạ cố đến đây, có lỗi không ra đón từ xa.

[00:04:28] Đâu có, đâu có. Hoàng lão tiên sinh là danh sĩ Giang Nam.

[00:04:33] Bổn phủ đã sớm nên đến thăm ông rồi.

[00:04:36] Nhưng vì việc trần tục quấn thân, mãi không dứt ra được.

[00:04:39] Hôm nay tôi đặc biệt đến đây để bày tỏ lòng cảm tạ với ông.

[00:04:46] "Hiến chính mô phạm". Lâm đại nhân.

[00:04:49] Mỹ danh thế này, tôi không dám nhận đâu.

[00:04:53] Nhận được, nhận được. Bổn phủ chỉ ra một tờ cáo thị,

[00:04:57] ông đã khiến cho tất cả học trò ở Hàng Châu hăng hái quyên góp sách.

[00:05:03] Giúp cho chính lệnh của ta được thông suốt.

[00:05:05] Tất cả đều nhờ vào sức của Hoàng tiên sinh đó.

[00:05:09] Hay là xin đại nhân hãy nhận lại tấm biển này đi.

[00:05:13] Tôi biết tiên sinh không màng hư danh, nhưng tấm biển này...

[00:05:18] Lâm đại nhân, vậy ngài cứ tùy ý đi.

[00:05:25] Sách quyên góp ở Hàng Châu đã kiểm kê xong chưa?

[00:05:27] Thần đã kiểm kê cả rồi. Xem ra có không ít

[00:05:30] bản quý, bản hiếm được gia đình cất giữ nhiều đời.

[00:05:34] Ai quyên góp vậy?

[00:05:35] Lâm Khả Nhược không nói rõ, nhưng thần biết

[00:05:38] nếu không phải là gia đình thư hương nhiều đời thì sẽ không có những bộ sách như vậy.

[00:05:43] Ở Hàng Châu này,

[00:05:46] có mấy gia đình là thư hương môn đệ mấy đời?

[00:05:49] Đa số là hậu duệ của các quan thần nhà Minh.

[00:05:52]

[00:06:00] Trong số đó, người được coi là lãnh tụ là Hoàng Côn và Sử Vi Trần.

[00:06:04] Tổ tiên của Hoàng Côn từng giữ chức quan nhị phẩm trong triều Minh.

[00:06:09] Sử Vi Trần là cháu đời thứ mười của Sử Khả Pháp.

[00:06:12] Những người này có lòng dạ hai mang không?

[00:06:14] Việc này thì chưa từng nghe qua.

[00:06:16] Việc quyên góp sách lần này cũng có thể thấy được phần nào.

[00:06:19] Đương nhiên rồi, người đọc sách mà, cũng có cái tính khí của người đọc sách.

[00:06:26] Chuyện thường không cùng quan điểm với quan phủ cũng có.

[00:06:32] Chí khí thư sinh không sao cả.

[00:06:36] Chỉ cần người ta không phản nghịch thì đừng làm khó người ta.

[00:06:40] Người ta nói tể tướng bụng có thể chứa thuyền.

[00:06:44] Thần thấy bụng của Hoàng thượng có thể chứa cả đại dương.

[00:06:46] Sĩ tử Giang Nam nếu biết được tấm lòng của Hoàng thượng,

[00:06:50] chắc sẽ không biết cảm kích thế nào cho phải.

[00:06:53] Ngài nói xem chúng ta có nên đến tận nhà bái phỏng một chuyến không?

[00:06:59] Được đó. Đi, đi, đi.

[00:07:01] Hoàng thượng, người cứ thế này mà đi sao?

[00:07:03] Chẳng phải sẽ dọa họ chết khiếp sao.

[00:07:05] Đúng, đúng, đúng.

[00:07:06] Triệu Cẩm Vân. - Dạ.

[00:07:08] Hiểu Lam, ngươi cũng đi thay đồ đi.

[00:07:12] Nhi thần thỉnh an Hoàng A Mã.

[00:07:13] Con dạo này bận gì thế?

[00:07:15] Nhi thần ngoài việc hầu chuyện Hoàng Tổ Mẫu, Hoàng Ngạch Nương,

[00:07:17] thì chính là đọc sách.

[00:07:19] Đọc vạn quyển sách không bằng đi vạn dặm đường.

[00:07:22] Con phải ra ngoài xem nhiều hơn, quan sát phong tục, xét việc quan lại.

[00:07:26] "Tỉnh phương vấn tục" đều là những bài học không thể thiếu.

[00:07:29] Nhi thần đã ghi nhớ.

[00:07:30] Đi đi, đi đi.

[00:07:41] Hoàng Ngạch Nương, Ngạch Nương.

[00:07:48] Đứng dậy đi.

[00:07:49] Sao thế? Hoàng thượng lại sắp ra ngoài à?

[00:07:54] Đi gặp vài người.

[00:07:56] Giang Nam này là chốn phú quý dịu dàng,

[00:08:00] một nơi phồn hoa gấm vóc. Chúng ta đến đây rồi,

[00:08:04] thì nên vui vẻ một chút.

[00:08:07] Ta già rồi, không còn tinh thần đó nữa.

[00:08:10] Nhưng mà Hoàng hậu, con không nên cứ ru rú trong phòng.

[00:08:16] Con nên cùng Hoàng thượng đi đây đi đó xem thử.

[00:08:21] Tốt biết bao.

[00:08:23] Con dâu không dám đi lung tung. Con dâu đi rồi,

[00:08:27] ai sẽ trò chuyện cùng người chứ ạ.

[00:08:30] Ngạch Nương.

[00:08:31] Hôm khác nhi tử nhất định sẽ cùng Hoàng hậu ra ngoài đi dạo. Chỉ là hôm nay...

[00:08:34] Biết rồi, biết rồi. Con để trong lòng là được rồi.

[00:08:38] Đi đi, đi đi.

[00:08:45] Hoàng thượng, nô tài tìm được rồi.

[00:08:48] Tìm được cái gì?

[00:08:52] Nô tài thỉnh an Hoàng Thái hậu, Hoàng hậu nương nương.

[00:08:58] Đứng dậy đi!

[00:08:59] Đứng dậy đi.

[00:08:59] Tạ Hoàng Thái hậu.

[00:09:05] Mấy vị lão thần tiền triều mà Hoàng thượng bảo nô tài tìm,

[00:09:09] nô tài đã tìm được rồi.

[00:09:10] Các con có việc chính, cứ đi làm việc của mình đi.

[00:09:13] Nào, chúng ta ra ngoài dạo đi.

[00:09:17] Người đi cẩn thận.

[00:09:30] Nói năng bừa bãi.

[00:09:32] Trẫm bảo ngươi đi dò la tin tức lão thần tiền triều bao giờ?

[00:09:36] Hoàng thượng, người mà nô tài tìm được...

[00:09:38] ...là vị "khúc hát tàn mà người không thấy" đó ạ.

[00:09:44] Nàng tên là Hoàng Hạnh Nhi.

[00:09:45] Mỗi đêm trăng thường đến bên Tây Hồ hát với trăng.

[00:09:48] Đã trở thành một cảnh đẹp của Tây Hồ rồi.

[00:09:55] Cảnh này cũng xem như thanh kỳ, để sau này đến nghe thử.

[00:10:01] Hoàng thượng không muốn gặp nàng ấy nữa sao?

[00:10:09] Mắt thấy không bằng tai nghe, bút đến không bằng ý đến.

[00:10:15] Hoàng thượng nói phải. Nô tài chung quy cũng là một kẻ phàm tục.

[00:10:19] Biết là tốt rồi. Hoàng thượng, Hoàng thượng.

[00:10:24] Cùng đi nào. Đi gặp người cần gặp thôi. Đi.

[00:10:25] Cùng đi gặp người cần gặp thôi. Đi.

[00:10:55] Hạnh Nhi.

[00:10:57] Cha, người xem, làm con giật cả mình.

[00:11:04] Là con gái cũng nên học chút nữ công thêu thùa rồi.

[00:11:09] Nếu không sẽ không gả đi được đâu.

[00:11:13] Gả không được thì con không gả. Con sẽ ở bên cha đến già.

[00:11:18] Nói ngốc.

[00:11:19] Lão sư, lão sư. Hàng Châu có chuyện lạ rồi.

[00:11:25] Chuyện lạ gì?

[00:11:26] Càn Long Hoàng thượng đã hạ mình,

[00:11:28] lại đến thảo đường của Sử Vi Trần tiên sinh.

[00:11:34] Thú vị, thú vị.

[00:11:37] Sử Vi Trần nếu như vẫn ăn mặc không chỉnh tề như thường lệ,

[00:11:43]

[00:11:45]

[00:11:50] Xem ra,

[00:11:51] Thánh giá khó tránh khỏi sẽ ghé qua thư viện của lão sư đó.

[00:11:55] Ta không hiếm lạ gì ơn trời mưa móc.

[00:11:58] Càng không chịu nổi ba quỳ chín lạy. Cha, con đi đây.

[00:12:02] Càng không chịu nổi ba quỳ chín lạy. Con đi đây.

[00:12:02] Tốt! "Thiên tử gọi chẳng lên thuyền".

[00:12:07] Đây là khí phách của Lý Thái Bạch.

[00:12:10] Cha đi cùng con.

[00:12:14] (Âm thanh)

[00:12:26] Đại nhân, ngài vẫn còn giận sao?

[00:12:30] Ta giận cái gì chứ.

[00:12:35] Mấy tên văn nhân thối này, cho thể diện mà không biết điều.

[00:12:39] Nói cái gì thế?

[00:13:02] Cha, Hoàng thượng bị từ chối thẳng thừng,

[00:13:07] liệu ngài có nổi trận lôi đình không ạ?

[00:13:10] Chắc không đến nỗi đó đâu. Chẳng phải người ta nói

[00:13:13] ngài là một vị thánh quân khiêm tốn, rộng lượng sao?

[00:13:16] Ta lại lo Lâm Khả Nhược sẽ đến gây sự.

[00:13:19] Lâm Khả Nhược sẽ ra tay với cha sao?

[00:13:22] Cái gì? Hoàng thượng đã giết Tào các lão?

[00:13:27] Chẳng phải là tai họa do tàng thư gây ra sao.

[00:13:33] Tàng thư.

[00:13:36] Hoàng Côn à Hoàng Côn, ngươi cũng có ngày hôm nay.

[00:13:41] Không phải ta có lỗi với ngươi, mà là ngươi có lỗi với Hoàng thượng.

[00:13:48] Ta sẽ khiến ngươi ngã ngựa chính vì học vấn của ngươi.

[00:13:50] Sẽ không xảy ra chuyện gì chứ?

[00:13:52] Có thể xảy ra chuyện gì chứ? Hoàng thượng nếu sợ làm lớn chuyện,

[00:13:58] thì bản đê báo này còn được gửi đi khắp cả nước sao?

[00:14:02] Nhưng Hoàng thượng đã nhiều lần chỉ dụ trên đê báo

[00:14:05] không thể vì vụ án Tào Nguyên Long mà lại dấy lên đại án,

[00:14:08] làm tổn hại đến nguyên khí của giới học giả.

[00:14:12] Giới học giả.

[00:14:15] Hoàng thượng lo lắng nhất chính là những người đọc sách này.

[00:14:20] Ta làm quan bao nhiêu năm nay,

[00:14:22] nếu còn không đoán ra được ý của Hoàng thượng,

[00:14:24] thì cái chức quan này cũng không cần làm nữa.

[00:14:28] Người đâu! - Có.

[00:14:32] Lập tức dẫn người đến Thượng Lâm thư viện,

[00:14:34] bắt toàn bộ Hoàng Côn và gia đình của hắn.

[00:14:43] Lão sư, không hay rồi.

[00:14:44] Nha dịch của phủ Hàng Châu đến bắt người rồi.

[00:14:47] Vô pháp vô thiên.

[00:14:48] Bây giờ không phải là lúc tức giận.

[00:14:49] Người hãy mau đi trốn đi đã.

[00:14:51] Thế này đi.

[00:14:52] Con hãy đưa Hạnh Nhi đến gánh hát Phú Hoa trốn một thời gian.

[00:14:55] Ta ở đây chờ, để ta đối phó với chúng.

[00:14:58] Nhanh lên, ở đây. Nhanh lên.

[00:15:05] Mở cửa! Mau mở cửa!

[00:15:10] Mở cửa! Nhanh!

[00:15:12] Các người làm gì vậy? Không được xông vào trong.

[00:15:14] Đi, mau đi.

[00:15:18] Sư muội, mau đi đi. Không đi là không kịp nữa đâu.

[00:15:20] Mau đi đi! Cha!

[00:15:24] Cha!

[00:15:30] Đại nhân, ngài xem chỗ này trong sách,

[00:15:33] chẳng phải là ẩn giấu ý đồ xấu sao?

[00:15:41] Ngài xem quyển này, lời lẽ phản nghịch còn nhiều hơn.

[00:15:47]

[00:15:53] Người đâu! - Có.

[00:15:59] Tống Hoàng Côn vào tử lao.

[00:16:02] Lục soát khắp thành, phải bắt được Hoàng Hạnh Nhi.

[00:16:30] Vào trong.

[00:16:38] Tính ra, đây là lần thứ tư đến Hàng Châu rồi nhỉ.

[00:16:45] Nhớ chứ. Lần đầu tiên là năm Càn Long thứ sáu.

[00:16:50] Năm thứ mười một một lần, năm thứ hai mươi chín một lần.

[00:16:51] Năm thứ hai mươi chín một lần.

[00:16:55] Cộng thêm lần này nữa chẳng phải là lần thứ tư rồi sao?

[00:16:59] Ngạch Nương trí nhớ tốt thật. Phải không?

[00:17:01] Hoàng hậu là lần đầu tiên đến đây phải không?

[00:17:04] Vâng.

[00:17:04] Vậy con phải vui chơi cho thỏa thích đó.

[00:17:08] Tây Hồ này là phải đi du ngoạn,

[00:17:11] chùa Linh Ẩn dâng hương cũng phải đi.

[00:17:14] Chùa Linh Ẩn dâng hương cũng phải đi.

[00:17:15] Còn có cái đó...

[00:17:17] Cái gánh hát Côn khúc giọng cao đó tên là gì nhỉ?

[00:17:21] Gánh hát Phú Hoa, đúng không? Gánh hát Phú Hoa còn không?

[00:17:22] Gánh hát Phú Hoa, đúng không? Gánh hát Phú Hoa, còn không?

[00:17:25] Còn ạ, còn ạ.

[00:17:27] Biết Ngạch Nương thích Côn khúc, trước khi đến Hàng Châu,

[00:17:31] con đã dặn dò Hòa Thân, họ đã chuẩn bị cả rồi.

[00:17:33] Con đã dặn dò Hòa Thân, họ đã chuẩn bị cả rồi.

[00:17:35] Hoàng thượng thật là hiếu thuận.

[00:17:37] Đến cả chuyện này cũng nghĩ cho Ngạch Nương.

[00:17:40] Ngạch Nương vui vẻ, nhi tử cũng vui vẻ.

[00:17:44] Nói đến Côn khúc, cái giọng cao đó...

[00:17:47] Cái dư vị đó, khỏi phải nói.

[00:18:13] Hoàng hậu có biết đây là lời trong vở kịch nào không?

[00:18:17] Bẩm Hoàng Ngạch Nương,

[00:18:19] đây là lời hát trong hồi "Nhứ Các" của vở Côn khúc "Trường Sinh Điện".

[00:18:23] Kể về việc Đường Minh Hoàng lạnh nhạt với Dương Quý Phi,

[00:18:28] Dương Quý Phi trong lòng khó chịu, bèn mượn cớ để nói ra.

[00:18:42] Hoàng hậu à, nói đến vở "Nhứ Các" này,

[00:18:47] ta còn có cả bản hát của nó đấy.

[00:18:49] Con đi lấy cho ta được không?

[00:18:50] Con đi lấy cho ta được không? - Vâng.

[00:19:03] (Âm thanh)

[00:19:06] Lại đây.

[00:19:14] Hoàng hậu cũng không nói sai điều gì.

[00:19:17] Con đừng có hơi một tí là tỏ thái độ với người ta.

[00:19:20] Không có đâu ạ. Ngạch Nương đa tâm rồi.

[00:19:23] Không có đâu. Ngạch Nương đa tâm rồi.

[00:19:24] (Im lặng)

[00:19:25] Hoàng hậu đoan trang hiền thục,

[00:19:28] đối với ta cũng hết lòng hầu hạ.

[00:19:32] Nói rộng ra,

[00:19:32] người ta là người đứng đầu lục cung, mẫu nghi thiên hạ.

[00:19:33] Người ta là người đứng đầu lục cung, mẫu nghi thiên hạ.

[00:19:37] Nói nhỏ lại, các con là vợ chồng.

[00:19:38] Nói nhỏ lại, các con là vợ chồng!

[00:19:42] Nói nhỏ lại, các con là vợ chồng.

[00:19:42] Về mặt nhân luân, không thể xem nhẹ được đâu.

[00:19:47] Con có thể làm một hoàng đế tốt,

[00:19:50] một người cha tốt, một người con tốt.

[00:19:53] Sao con lại không thể làm một người chồng tốt chứ?

[00:19:58] Sẽ ạ. Ngạch Nương yên tâm đi. Con sẽ đối xử tốt với cô ấy.

[00:20:34] Dừng, dừng, dừng, dừng.

[00:20:39] Cảm giác không đúng. Tôi hỏi cô, hôm nay cô bị sao vậy?

[00:20:42] Hoàng Thái hậu của chúng ta lòng dạ bồ tát,

[00:20:45] tôi chỉ trông vào mấy giọt nước mắt này của cô để lấy lòng bà ấy thôi đó.

[00:20:51] Làm lại.

[00:21:01] Lâm đại nhân, Tiểu Tú mấy hôm nay sức khỏe không tốt.

[00:21:05] Chuyện gì vậy? Giọng không tốt

[00:21:08] thì liên quan gì đến sức khỏe?

[00:21:10] Thái hậu nghe là nghe giọng hát.

[00:21:12] Ta nói cho cô biết, hát không hay nữa thì đổi người cho ta.

[00:21:18] Tên cẩu quan đi rồi.

[00:21:20] Đi thì đi rồi, nhưng tối nay còn đến nữa.

[00:21:26] Có chuyện gì vậy?

[00:21:27] Hoàng thượng và Thái hậu

[00:21:29]

[00:21:32]

[00:21:37] người trong gánh hát không một ai được sống.

[00:21:42] Vậy phải tìm người thay vai của Tiểu Tú.

[00:21:46] Trong lúc này biết tìm người ở đâu chứ.

[00:21:52] (Im lặng)

[00:21:57] Để tôi.

[00:22:39] Hoàng thượng, hôm nay sẽ không lại đến đây vô ích chứ ạ?

[00:22:43] Trẫm không tin là nàng không đến.

[00:23:07] Hoàng thượng cát tường. Muộn thế này rồi,

[00:23:09] sao người lại đến đây ạ?

[00:23:11] Hoàng thượng đêm khuya chưa về, thần thiếp không yên tâm.

[00:23:15] Thần thiếp đến để hầu hạ Hoàng thượng.

[00:23:21] Làm khó cho nàng rồi.

[00:23:26] Hoàng thượng, sương xuân lạnh như băng.

[00:23:29]

[00:23:32] Nên đặc biệt đến khoác thêm áo cho Hoàng thượng.

[00:23:59] Tay nàng lạnh buốt. Nàng đừng chỉ lo cho...

[00:24:17] Hoàng thượng, thần thiếp xin nói một câu không nên nói.

[00:24:24] Một dân nữ hát xướng,

[00:24:26] không đáng để Hoàng thượng thường xuyên đến chờ đợi đâu ạ.

[00:24:29] Nghe một hai lần thì thôi,

[00:24:31] chứ chờ đợi giữa đêm khuya thế này,

[00:24:33] lỡ như long thể không khỏe,

[00:24:47] Nàng đang theo dõi hành tung của trẫm đấy à?

[00:24:53] Hoàng thượng nói vậy thật oan cho thần thiếp quá.

[00:24:57] Chăm lo sinh hoạt, nóng lạnh của Hoàng thượng là bổn phận của thần thiếp mà.

[00:25:05] Nàng rất có tâm đó.

[00:25:08] Hoàng thượng.

[00:25:22] Đại nhân, Dương Quý Phi trên sân khấu giống một người.

[00:25:26] Giống ai?

[00:25:28] Con gái của Hoàng Côn, Hoàng Hạnh Nhi.

[00:25:39] Hoàng Hạnh Nhi? Vậy sao không cho người bắt cô ta lại,

[00:25:43] tống vào nhà lao?

[00:25:45] Đại nhân, nếu ngài bắt cô ta,

[00:25:47]

[00:25:52] Cũng phải.

[00:25:54] Nhưng nhất định phải cho người trông chừng cô ta cho ta.

[00:25:57] Lão Phật gia xem kịch xong là bắt lại cho ta.

[00:26:39] Hoàng thượng cát tường, Hoàng thượng cát tường.

[00:26:54] Đi thôi, đi thôi.

[00:27:11] Hoàng thượng đã đi thỉnh an Thái hậu chưa?

[00:27:27] Người đâu! - Có.

[00:27:28] Đuổi hết những người không liên quan ra ngoài cho ta.

[00:27:31] Đến đây, lục soát hậu đài cho ta một lượt.

[00:28:05] Thái hậu cát tường, Hoàng thượng cát tường.

[00:28:20] Ngạch Nương, mời người an tọa.

[00:28:25] Sân khấu này cũng khá kín đáo.

[00:28:40] Thôi được rồi, con đi xem kịch của con đi.

[00:28:46] Thập cách cách, qua đây, ngồi xuống.

[00:28:57] Đứng dậy đi. - Tạ ơn Hoàng thượng.

[00:30:00]

[00:30:28] (Im lặng)

[00:30:38] Ta thấy, tạo hình này rất đẹp.

[00:30:50] (Im lặng)

[00:31:45] Đại nhân, người của chúng ta...

[00:31:47] ...đều bị họ đuổi ra khỏi hậu đài rồi.

[00:31:50] Bình tĩnh. Đợi kịch tan,

[00:31:53] không sợ cô ta có thể bay lên trời đâu. Yên tâm xem kịch đi.

[00:31:56] Vâng, đại nhân.

[00:32:12] Nương nương, Hoàng thượng giá đáo. Xin nương nương tiếp giá.

[00:32:18] Hoàng thượng giá đáo, xin nương nương tiếp giá.

[00:32:24] Xin nương nương tiếp giá.

[00:32:33] Hoàng thượng không phải đã đến rồi sao?

[00:32:37] Hoàng thượng ở đâu?

[00:32:38] Sao lời thoại sai rồi?

[00:32:39] Hoàng thượng, người ở đâu?

[00:32:41] Hoàng thượng không phải đã đến rồi sao?

[00:32:44] Sao lại đổi lời thoại rồi?

[00:32:47] Dân nữ Hoàng Hạnh Nhi đã viết một tờ đơn trạng,

[00:32:52] đầy bụng oan khuất đều ở trên giấy.

[00:32:55] Tôi muốn giao cho Hoàng thượng. Hoàng thượng!

[00:33:01] Có thích khách! Bắt thích khách!

[00:33:03] Hoàng thượng, thần bị oan!

[00:33:07] Hoàng thượng! Hoàng thượng!

[00:33:10] Hoàng thượng! Hoàng thượng!

[00:33:11] Dân nữ Hoàng Hạnh Nhi có nỗi oan lớn như biển.

[00:33:14] Xin Hoàng thượng, Thái hậu làm chủ cho dân nữ.

[00:33:18] Hoàng thượng!

[00:33:20] Hoàng thượng, xin hãy hồi cung.

[00:33:24] Hoàng thượng!

[00:33:27] Hoàng thượng, xin hãy về hành cung.

[00:34:24] Hòa Thân. - Nô tài có mặt.

[00:34:28] Hoàng Hạnh Nhi đã được đưa đến chưa?

[00:34:30] Bẩm Hoàng thượng, đã đưa về hành cung rồi ạ.

[00:34:41] Ai vậy?

[00:34:42] Là cô gái dâng đơn kiện vua đó.

[00:34:44] Con hát đó tên là Hoàng Hạnh Nhi à.

[00:34:47] Đây cũng không phải là chuyện gì to tát.

[00:34:48] Tôi cho người đuổi cô ta đi là được chứ gì.

[00:34:50] Kỷ đại nhân, cô ta dâng đơn kiện vua đó.

[00:34:53] Người dâng đơn kiện vua nhiều lắm,

[00:34:55] Hoàng thượng làm sao có thể đối phó từng người một được.

[00:34:57] Tôi nói này Kỷ đại học sĩ, ông ngoài "Tử viết", "Thi vân" ra,

[00:34:59] thì đã từng hỏi án bao giờ chưa?

[00:35:00] Hay là để tôi đi cùng Hoàng thượng.

[00:35:02] Đi, đi, đi.

[00:35:06] Dùng đại bác bắn muỗi.

[00:35:08] Chuyện bé xé ra to quá rồi.

[00:35:54] Cô nương đừng sợ. Ngồi đi, ngồi đi.

[00:36:00] Tờ đơn trạng này của cô, Hoàng thượng đã xem rồi.

[00:36:06] Ngài bảo tôi đến hỏi một chút.

[00:36:10] Những điều cô nói trong đơn trạng đều là thật chứ?

[00:36:14] Những lời dân nữ nói câu nào cũng là sự thật.

[00:36:22] Xin đại nhân hãy làm chủ cho dân nữ.

[00:36:25] Cô là một nữ tử yếu đuối mà dám dâng đơn kiện vua,

[00:36:29] gan cũng không nhỏ đâu.

[00:36:31] Phụ thân gặp nạn, dân nữ cũng không nghĩ được nhiều nữa.

[00:36:39] Đơn trạng này là do cô tự viết sao?

[00:36:44] Viết rất hay. Cô không chỉ là một hiếu nữ,

[00:36:51] mà còn là một tài nữ.

[00:36:55] Hoàng Côn dạy dỗ có phương pháp.

[00:37:02] Đại nhân, nếu ngài có thể cứu được phụ thân của dân nữ,

[00:37:07] dân nữ nguyện lấy cái chết để báo đáp.

[00:37:12] Chuyện này... trong đơn trạng của cô nói

[00:37:15] tri phủ Hàng Châu mang thù riêng trả đũa.

[00:37:20] Nhưng theo những gì chúng tôi biết, phụ thân cô là Hoàng Côn

[00:37:25] bình thường cũng có nhiều lời lẽ ngông cuồng.

[00:37:32] Bất kính thì có, nhưng phản nghịch thì chưa chắc.

[00:37:40] Nói rất thẳng thắn.

[00:37:46] Thế này, thế này.

[00:37:48] Ta sẽ bẩm báo chuyện này với Hoàng thượng rồi mới quyết định.

[00:37:54] Được không? Đứng dậy đi, đứng dậy đi.

[00:37:58] Đại nhân, ngài... ngài có thể cho tôi

[00:38:03] cho tôi gặp phụ thân của tôi được không?

[00:38:06] Tôi xin ngài, đại nhân. Tôi xin ngài.

[00:38:09] Tôi xin ngài.

[00:38:12] Chuyện này, để ông ta lo.

[00:38:43] Chúng tôi thực sự đi thăm cha tôi sao?

[00:38:45] Thật đó.

[00:38:47] Xin hỏi vị đại nhân vừa rồi họ gì ạ?

[00:38:51] Cô hỏi chuyện này làm gì?

[00:38:54] Sao có thể không hỏi chứ? Nếu ngài ấy bẩm báo Hoàng thượng,

[00:38:58] cứu được cha tôi ra,

[00:39:00] chẳng phải là tôi đến cả tên của ân nhân cũng không biết sao.

[00:39:08] Cô ghi nhớ ân tình của ngài ấy là được rồi.

[00:39:27] Hạnh Nhi, Hạnh Nhi.

[00:39:30] Cha! Hạnh Nhi! Cha!

[00:39:37] Con không sao chứ? Con vẫn ổn chứ?

[00:39:40] Cha đã phải chịu khổ rồi.

[00:39:44] Tất cả là do Lâm Khả Nhược.

[00:39:46] Hắn đã gán cho cha những tội danh vô căn cứ.

[00:39:49] Không sao. Hạnh Nhi, Hạnh Nhi, mau nói cho cha nghe,

[00:39:56] làm sao họ lại cho con vào đây?

[00:39:59] Cha, con đã dâng đơn kiện vua.

[00:40:06] Một vị đại nhân đã thụ lý vụ án của người.

[00:40:07] Còn cho người đưa con đến đây.

[00:40:10] Vị đại nhân đó khí độ phi phàm, ăn nói nho nhã,

[00:40:15] nhưng lại toát ra một vẻ uy nghiêm bẩm sinh.

[00:40:25] Ông ấy liệu có phải là...

[00:40:29] Không phải, không phải.

[00:40:31] Hoàng thượng là một ông lão hơn sáu mươi tuổi,

[00:40:35] còn vị đại nhân này mới chỉ khoảng bốn mươi bảy, bốn mươi tám.

[00:40:41] Không phải, không phải là Hoàng thượng đâu.

[00:40:49] Ông ta đối tốt với con như vậy, có phải là có ý đồ khác không?

[00:40:57] Cha, người xem người nghĩ đi đâu vậy.

[00:41:00] (Im lặng)

[00:41:05] Cho dù là có ý đồ khác, Hạnh Nhi cũng chấp nhận.

[00:41:10] Nếu là như vậy, ta thà chết trong nhà lao này,

[00:41:15] còn hơn là ra ngoài.

[00:41:16] Mãi mãi không ra ngoài.

[00:41:17] Hoàng tiên sinh học vấn uyên thâm,

[00:41:20] sao lại không hiểu chuyện như vậy.

[00:41:31] Cha, vị đại nhân này là người đi theo vị đại nhân kia.

[00:41:38] Đa tạ. Đội ơn đại nhân đã quan tâm.

[00:41:43] Lệnh ái là một nữ tử yếu đuối,

[00:41:45] lại làm ra hành động kinh thiên động địa là dâng đơn kiện vua.

[00:41:48] Được người khác ái mộ và kính trọng đều là chuyện hợp tình hợp lý.

[00:41:51] Sao lại nói là có ý đồ khác chứ?

[00:41:58] Còn về vụ án của Hoàng tiên sinh, nếu ông có tội,

[00:42:03] lệnh ái có làm gì cũng không cứu được ông đâu.

[00:42:06] Ông vô tội, triều đình tự nhiên sẽ thả ông ra.

[00:42:12] Nhưng đó là phán quyết theo luật pháp,

[00:42:15] không liên quan gì đến người khác.

[00:42:17] Càng không liên quan gì đến việc đại nhân nhà tôi yêu mến lệnh ái,

[00:42:21] không thể gộp chung vào được.

[00:42:25] Ông cứ yên tâm chờ đợi đi.

[00:42:27] Vụ án này của ông, Hoàng thượng sẽ đích thân xét xử.

[00:42:48] Hoàng thượng, thế nào rồi ạ?

[00:42:50]

[00:42:55] Vậy thì tốt.

[00:43:01] Nhưng những cuốn sách lục soát được trong nhà hắn,

[00:43:05] đúng là cũng có nhiều chỗ vi phạm.

[00:43:09] Nô tài cho rằng thiên hạ là của Hoàng thượng,

[00:43:13] pháp độ cũng là pháp độ của Hoàng thượng.

[00:43:16] Có vi phạm hay không, hoàn toàn phụ thuộc vào Hoàng thượng nói thế nào.

[00:43:34] Nếu trẫm vì...

[00:43:39] ...biện giải cho hắn,

[00:43:41] (Im lặng)

[00:43:42] vậy thì người trong thiên hạ có thể sẽ

[00:43:45] nói trẫm vì tình riêng mà bỏ lẽ công hay không?

[00:43:50] Lâm Khả Nhược thì xử trí thế nào?

[00:43:53] Hoàn toàn ngược lại. Hoàng Côn là lãnh tụ của giới sĩ lâm Giang Nam.

[00:43:58] Hoàng thượng nói giúp hắn chính là nói giúp cho giới sĩ lâm Giang Nam.

[00:44:02] Còn Lâm Khả Nhược và những người khác, thân là mệnh quan triều đình,

[00:44:04] lại tự ý suy đoán, xuyên tạc thánh ý.

[00:44:07] Suýt chút nữa đã khiến cho

[00:44:08] dụng tâm sâu sắc của Hoàng thượng trong việc biên soạn "Tứ Khố Toàn Thư" tan thành mây khói.

[00:44:13] Loại quan viên này, bớt được một người hay một người.

[00:44:23] Giải quyết nỗi lo cho vua cha, ngoài người ra còn ai làm được?

[00:44:32] Trẫm còn một vấn đề nan giải nữa.

[00:44:36] Hoàng thượng không nói, nô tài cũng biết.

[00:44:40] Xin hãy để nô tài từ từ nghĩ cách.


 0 تعليقات sort   ترتيب حسب