التالي

Vương Triều Càn Long vietsub tập 37

0 المشاهدات· 08/21/25
ai_sub_studio
ai_sub_studio
مشتركين
0

Vương Triều Càn Long (乾隆王朝) là bộ phim dã sử hoành tráng, khép lại series "bộ ba phim vương triều" kinh điển của Trung Quốc, nối tiếp thành công của Vương Triều Khang Hy và Vương Triều Ung Chính. Tác phẩm được xem là một trong những bộ phim lịch sử Trung Quốc đáng xem nhất.
Phim tập trung vào những năm cuối đời của Càn Long Đế (do diễn viên gạo cội Tiêu Hoảng thủ vai), khắc họa một triều đại vẻ ngoài thịnh vượng "Khang Càn thịnh thế" nhưng bên trong đã mục ruỗng bởi nạn tham nhũng. Trọng tâm của phim là cuộc đấu trí căng thẳng và mâu thuẫn nội tâm của Càn Long khi đối mặt với đại tham quan Hòa Thân, vừa là một sủng thần, vừa là mầm mống suy vong của triều đại.
Với kịch bản sâu sắc và diễn xuất đỉnh cao, Vương Triều Càn Long mang đến một góc nhìn đa chiều, trần trụi về một trong những vị vua nổi tiếng nhất lịch sử nhà Thanh. Nếu bạn là fan của thể loại phim chính kịch, cung đấu và lịch sử, đây chắc chắn là tác phẩm không thể bỏ lỡ.

أظهر المزيد

[00:02:41] Còn không mau quỳ xuống để Vương gia xử trí

[00:02:43] Ta không hiểu là ai dạy ngươi quy củ

[00:02:46] Ngay cả người trong phủ Thành Thân Vương mà ngươi cũng dám động vào

[00:02:48] Vương gia, nô tài oan quá

[00:02:52] Nô tài dù có ăn gan hùm mật gấu cũng không dám đâu ạ

[00:02:57] Vương gia

[00:02:59] Nhưng mà ông chủ Vu đó, đánh chết cũng không chịu hé răng

[00:03:03] Ông ta càng không chịu nói

[00:03:05] nô tài lại càng nghĩ rằng ông ta đã làm chuyện gì đó phi pháp.

[00:03:10] Ngài nói xem, tại sao ông ta lại không nói chứ?

[00:03:13] Ông ta là người của phủ Vương gia ngài mà, Vương gia

[00:03:17] Ngài tha cho cái mạng nhỏ của nô tài đi, Vương gia

[00:03:23] Vương gia, chủ nhà tôi muốn lấy mạng của tôi

[00:03:32] Nô tài cầu xin Vương gia, nói giúp cho nô tài một câu đi ạ

[00:03:41] Chỉ vì ba mươi vạn lượng bạc của ngài thôi

[00:03:46] [Không thể dịch - ký tự lỗi]

[00:03:47] Được rồi, được rồi, được rồi

[00:03:52] Ta nói này, Hòa Trung Đường.

[00:03:54] Chuyện này là hiểu lầm thôi, cũng không thể trách ngài được

[00:03:59] Ngài tha cho tên nô tài này đi

[00:04:01] Để hắn mau đi đi, kẻo hắn gào khóc làm ta phiền lòng

[00:04:04] Còn không mau khấu đầu tạ ơn Vương gia

[00:04:07] Tạ ơn Vương gia đã khai ân

[00:04:10] Vương gia, bạc của ngài

[00:04:13] Nô tài đã mang trả lại cho ngài không thiếu một ly một hào nào

[00:04:18] Đang ở ngoài cửa, ngài ra xem đi ạ

[00:04:27] Được, được, được. Đứng dậy đi.

[00:04:29] Cút đi đâu thì cút, nghe thấy chưa

[00:04:32] Ngươi còn ngây ra đó làm gì, còn không mau đi xem

[00:04:34] [Ký tự lỗi]

[00:04:37] Làm phiền, cởi trói giúp tôi với

[00:04:44] Cảm ơn nhé, ông chủ Vu

[00:04:48] Tên nô tài này

[00:04:51] Hòa Trung Đường, ngài xem

[00:04:53] Chẳng phải chỉ là chút tiền than nhỏ mọn thôi sao

[00:04:55] Làm ầm ĩ cả trời đất lên. Nào nào, mời

[00:05:05] Tiền than của Vương gia quả là không ít nhỉ

[00:05:07] Tiền than của Vương gia quả là không ít

[00:05:09] Đây đều là tiền hiếu kính của quan viên các tỉnh dâng lên ngài

[00:05:13] *

[00:05:15] Vương gia, nô tài xin nói thêm một câu

[00:05:20] Ngài phải để ý một chút. Để tôi tính cho ngài xem

[00:05:24] Tổng đốc quan hàm nhị phẩm, là quan viên cao nhất ở địa phương

[00:05:29] Thu nhập một năm của ông ta là

[00:05:30] Bổng lộc là một trăm năm mươi lăm lạng bạc, gạo bảy mươi thạch

[00:05:35] Tiền lương là một trăm hai mươi lạng

[00:05:38] Tiền rau củ nến than là một trăm tám mươi lạng

[00:05:41] Tiền giấy mực là hai trăm tám mươi tám lạng

[00:05:44] Tiền vật dụng công vụ là sáu mươi lạng

[00:05:47] Tổng cộng tiền lương bổng lộc là tám trăm lẻ ba lạng

[00:05:53] Trong đó bao gồm tất cả chi phí sinh hoạt của ông ta và gia đình

[00:05:57] Tất cả chi phí công vụ của bản thân ông ta

[00:06:01] Còn như Tri huyện quan hàm thất phẩm

[00:06:04] Bổng lộc là bốn mươi lăm lạng bạc, gạo hai mươi hai thạch rưỡi

[00:06:09] Tiền giấy mực ba mươi lạng

[00:06:12] Tiền sửa nhà và vật dụng là hai mươi lạng

[00:06:14]

[00:06:17] Tổng cộng bổng lộc mới có một trăm bốn mươi mốt lạng

[00:06:23] Nếu tính trung bình theo tháng

[00:06:26] Một huyện quan mỗi tháng chi cho cả nhà sinh hoạt

[00:06:29] Và tiền bạc có thể chi dùng cho việc công

[00:06:33] còn chưa đến mười hai lạng. Nhưng Vương gia ngài một lần

[00:06:37] đã nhận được ba mươi vạn lạng tiền than

[00:06:41] Cho nên nô tài nhắc nhở Vương gia

[00:06:43] Tuyệt đối đừng dây dưa với đám tham quan đó

[00:06:47] Chuyện này ngươi cứ yên tâm, sẽ không đâu

[00:06:50] Vương gia chắc chắn như vậy sao?

[00:06:53] Sao, ngươi còn nghi ngờ ta à?

[00:06:55] Nô tài không dám. Nô tài chỉ sợ ngài

[00:06:59] bị đám hạ nhân không hiểu chuyện của ngài làm liên lụy

[00:07:03] Yên tâm, một trăm lần yên tâm

[00:07:09] Nói như vậy, bạc của Vương gia chắc chắn không có vấn đề gì

[00:07:14] Ta nói cho ngươi biết, tuyệt đối không có vấn đề gì

[00:07:21] Vương gia, ngài cứu nô tài với

[00:07:24] Ngươi làm gì vậy, mau đứng dậy

[00:07:27] Vương gia, người quang minh chính đại không nói lời mờ ám

[00:07:30] Ngài cũng biết

[00:07:31] Nô tài bây giờ sắp bị chuyện tiền bạc làm cho phát điên rồi

[00:07:34] Nô tài hiểu

[00:07:36] Ba mươi vạn lạng bạc này của ngài tuyệt đối không phải là tiền than

[00:07:39] Nếu nguồn gốc của tiền không có vấn đề

[00:07:41] Hòa Thân to gan xin Vương gia chỉ cho một con đường

[00:07:44] Để nô tài giải quyết cái khó trước mắt đã rồi hẵng nói

[00:07:48] Được lắm Hòa Thân ngươi

[00:07:50] Ngươi vòng vo một vòng lớn như vậy

[00:07:52] Hóa ra là để ta giúp ngươi tìm bạc

[00:07:55] Đúng vậy

[00:08:01] Đứng dậy nói chuyện

[00:08:03] Vương gia không cứu nô tài, nô tài sẽ không đứng dậy

[00:08:11] Ta thật không ngờ đó

[00:08:14] Ta nói đây có phải là Hòa Thân không, Hòa Trung Đường, Hòa đại nhân

[00:08:18] Vâng

[00:08:20] Thật không ngờ

[00:08:22] Ngươi cũng có ngày bị ép đến mức phải giở trò vô lại

[00:08:25] Nhìn bộ dạng nghiêm túc này của ngươi, ta tin ngươi

[00:08:28] Ta biết nếu ngươi không bị ép đến đường cùng

[00:08:31] cũng sẽ không làm như vậy

[00:08:33] Được thôi, ta nói cho ngươi biết. Đứng dậy trước đã

[00:08:38] Đa tạ Vương gia

[00:08:40] Ngươi có biết số bạc này của ta từ đâu mà có không?

[00:08:43] Ta nói cho ngươi biết, là do ta làm ăn kiếm được

[00:08:54] Lưu Toàn. - Thưa ông chủ

[00:08:56] Chuyến đi này của ngươi hệ trọng vô cùng

[00:09:00] Nhất định phải làm tốt việc cho ta

[00:09:03] Ông chủ, ngài cứ yên tâm. Nô tài đi lần này

[00:09:08] không nắm rõ tình hình ở Quảng Châu

[00:09:11] nô tài sẽ không quay về gặp ngài

[00:09:17] Nếu thật sự như lời Thành Thân Vương nói

[00:09:21] bên Quảng Châu làm ăn với người Tây Dương

[00:09:24] đã ở trong tình trạng bán công khai

[00:09:26] thậm chí ngay cả quan phủ cũng nhúng tay vào

[00:09:31] thì có lẽ chủ nhà ngươi thật sự có hy vọng rồi

[00:09:34] Ông chủ, nô tài có chút không hiểu

[00:09:43] Ngươi nghĩ xem, Thành Thân Vương tùy tiện một chút

[00:09:48] là có thể kiếm được một, hai mươi vạn rồi

[00:09:50] Đây không phải là một cơ hội trời cho sao

[00:09:55] Không thể không làm, cũng chẳng thể lo nhiều như vậy được nữa

[00:10:00] Cứ qua ải khó này trước đã rồi tính

[00:10:02] Ông chủ, nô tài hiểu cả rồi ạ

[00:10:17] Tốt lắm, tốt lắm

[00:10:21] Lão tiên sinh, mời thử trà

[00:10:24] Là trà mới hay trà cũ vậy?

[00:10:26] Mới ra lò đó

[00:10:29] Thế nào?

[00:10:31] Thơm quá

[00:10:33] Lão tiên sinh, ngài xem thịt hun khói này, còn có lạp xưởng này nữa

[00:10:37] Ngon lắm đó, nếm thử đi

[00:10:55] Mặt tiền thật là hoành tráng

[00:11:00] [Ký tự lỗi]

[00:11:07] Lạ thật, mở một cửa tiệm lớn như thế này

[00:11:13] Chẳng lẽ chỉ để trưng cho đẹp sao

[00:11:20] Vị khách quan này

[00:11:25] Chưởng quỹ, tôi từ xa đến đây

[00:11:28] Dám hỏi Đức Hanh Hàng này kinh doanh mặt hàng gì vậy?

[00:11:34] Khách quan, ngài muốn làm ăn phải không?

[00:11:38] Trên con phố này có rất nhiều cửa hàng

[00:11:42] Hay là ngài đến nhà khác hỏi thử xem

[00:11:44] Nói vậy là các người không làm ăn với tôi nữa sao?

[00:11:49] Ngài nói phải

[00:11:58] Lý đại... Lý tiên sinh, mời vào trong, ngài mau mời vào trong

[00:12:06] Sao thế?

[00:12:07] Ngươi làm chủ kiểu gì mà càng ngày càng không ra thể thống gì nữa

[00:12:12] Người thế nào ngươi cũng dám tiếp đón

[00:12:14] Đâu có, là người ngoại tỉnh không biết chuyện đến hỏi đường thôi

[00:12:25] Xin lỗi, tiệm chúng tôi không rảnh để tiếp

[00:12:28] Vị khách quan này, mời ngài đi cho

[00:12:36] Lý đại... Lý tiên sinh... rõ ràng là đang gọi đại nhân

[00:12:42] Hóa ra là một tên quan sai, còn dám giấu diếm ông đây

[00:12:54] Lão huynh đây, sạp hàng này của huynh

[00:12:56] lúc nào cũng bày ở đây sao?

[00:12:59] Chứ còn gì nữa, bày ở đây cũng nhiều năm rồi

[00:13:02] Nếu ngài vừa ý chỗ này

[00:13:04] cứ ra giá, cũng không phải không thương lượng được

[00:13:07] Chỗ này quả là nơi tốt

[00:13:09] Nhưng bên cạnh lại có một Đức Hanh Hàng lớn như vậy

[00:13:13] Chẳng phải việc làm ăn của huynh đều bị họ cướp hết rồi sao?

[00:13:16] Ngài thật sự không biết hay là giả vờ không biết vậy?

[00:13:18] Người ta đâu có thèm

[00:13:19] giành giật mối làm ăn với đám buôn bán nhỏ như chúng ta đâu

[00:13:22] Có lai lịch lớn lắm à?

[00:13:25] Nói về lai lịch thì lớn lắm đấy, là do người Tây Dương mở

[00:13:29] Do người Tây Dương mở? Sao lại ở vùng này

[00:13:33] Người Tây Dương có thể công khai mở cửa hàng sao?

[00:13:35] Ngài là người từ nơi khác đến phải không?

[00:13:39] Trên con phố này của chúng ta

[00:13:40] cửa hàng do người Tây Dương mở có đến mấy nhà lận

[00:13:44] Vậy quan phủ không quản sao?

[00:13:47] Mọi người đều mắt nhắm mắt mở, không ai làm to chuyện

[00:13:52] Chẳng việc gì phải phá hỏng chén cơm của người khác, ngài nói có phải không?

[00:13:55] Vả lại, người Tây Dương đến đây

[00:13:57] chuyên mua những thứ nhiều vô số kể của Đại Thanh chúng ta

[00:14:00] Đây là chuyện tốt mà. Hơn nữa tôi còn nghe nói

[00:14:04] Đức Hanh Hàng này là của một vị quan lớn ở kinh thành

[00:14:08] cùng mở với người Tây Dương

[00:14:10] Vị quan lão gia vừa vào lúc nãy, huynh có biết không?

[00:14:14] Bị ngài nhìn ra rồi sao

[00:14:16] Đó là quan coi tiền của Quảng Đông chúng tôi, gọi là gì nhỉ...

[00:14:20] Bố Chính sứ

[00:14:25] Chuyện Hòa Thân lo liệu bạc bè đã tiến triển thế nào rồi?

[00:14:28] Không thấy có động tĩnh gì

[00:14:30] Nhưng xem ra

[00:14:31] không còn vẻ mặt đưa đám như mấy hôm trước nữa

[00:14:35] Trẫm đã nói mà

[00:14:37] Chỉ cần hắn đối với trẫm giống như đối với Hoàng A Mã

[00:14:40] thì không có việc gì là không làm được

[00:14:43] Vẫn là Hoàng thượng nhìn người sâu sắc

[00:14:46] Phải rồi, chuyện Hòa Thân gom bạc

[00:14:49] Chu sư phụ, thầy cũng phải để tâm vào

[00:14:52] Bây giờ có biết bao nơi cần dùng bạc gấp

[00:14:55] Không thể trì hoãn được

[00:15:00] Ngài xem cái này, cái này thế nào?

[00:15:19] Lão đại, tôi hỏi ngài chút chuyện

[00:15:21] Người Tây Dương vừa vào lúc nãy, ngài có biết không?

[00:15:27] Đừng thấy tôi làm ăn buôn bán nhỏ

[00:15:30] nhưng những người làm ăn thường xuyên qua lại trên con phố này

[00:15:34] bất kể là quan gia hay người Tây Dương

[00:15:37] thật sự không có mấy người mà tôi không biết

[00:15:40] Người lúc nãy tên là John Stanton

[00:15:45] Chúng tôi đều gọi ông ta là John Bull, là một người rất am hiểu Trung Quốc

[00:15:48] Cũng là khách quen của Đức Hanh Hàng

[00:15:52] Đa tạ

[00:15:56] Stanton tiên sinh, xin dừng bước

[00:16:03] Vị tiên sinh này, chúng ta đã gặp nhau sao?

[00:16:07] Sao, ngài chỉ làm ăn với người quen thôi à?

[00:16:12]

[00:16:15] Nói vậy là, tiên sinh muốn làm ăn với tôi?

[00:16:18] Chính xác. Tôi nghe nói trong thành Quảng Châu rộng lớn này

[00:16:23] nếu muốn làm ăn lớn

[00:16:25] thì phải tìm ngài, John Stanton tiên sinh

[00:16:30] Thế nào, Stanton tiên sinh

[00:16:32] hai chúng ta bàn bạc một chút được không?

[00:16:36] Ngài là...

[00:16:37] Tại hạ họ Lưu

[00:16:39] Lưu tiên sinh, mời, mời

[00:16:45] Tiên sinh, mời, mời

[00:16:57] Mời ngồi, mời ngồi

[00:17:01] Chào ngài, mời ngài ngồi

[00:17:08] Dâng trà

[00:17:18] Stanton tiên sinh

[00:17:20] Vừa rồi bộ dạng lo lắng của ngài

[00:17:26] chắc là gặp phải chuyện gì khó khăn phải không?

[00:17:30] Gần đây có một mối làm ăn lớn tìm đến

[00:17:33] nhưng không có cách nào làm được. - Tiên sinh có thể nói thử xem

[00:17:36] biết đâu tôi có thể giúp được gì đó

[00:17:41] Ngay cả cửa hàng lớn nhất Quảng Châu

[00:17:44] cũng không gom đủ lô hàng này

[00:17:53] Lưu tiên sinh, chúng ta vẫn nên nói chuyện làm ăn khác đi

[00:17:59] Ngài xem thường tôi phải không, tiên sinh?

[00:18:03] Nói cho ngài biết, cửa hàng lớn nhất ở đây

[00:18:06] chẳng phải là Đức Hanh Hàng sao?

[00:18:08] Chuyện họ không làm được

[00:18:11] biết đâu chủ nhà tôi chỉ cần ra tay là xong ngay

[00:18:20] Chủ nhân của Lưu tiên sinh là...

[00:18:25] Chuyện này không tiện nói lắm

[00:18:30] Ông ấy chắc chắn là một nhân vật lớn

[00:18:32] Tiên sinh, chúng ta hãy bàn về mối làm ăn lớn đó của ngài đi

[00:18:38] Chuyện là thế này, nước Anh có một tàu buôn tên là Hải Bình

[00:18:46] mang theo một khoản tiền

[00:18:48] Vốn dĩ họ định đến Ấn Độ mua một ít hương liệu

[00:18:53] nhưng gần đây kinh tế Ấn Độ không được tốt lắm

[00:18:59] Tôi rất khó khăn mới thuyết phục được họ

[00:19:01] đầu tư số tiền này vào thị trường Trung Quốc chúng ta

[00:19:04] để mua tơ lụa, trà và các vật phẩm khác

[00:19:08] Ai ngờ mối làm ăn này quá lớn

[00:19:12] họ hoàn toàn không thể nhận một mối lớn như vậy

[00:19:17] Bọn họ có khẩu vị lớn đến mức nào chứ?

[00:19:19] Đáng sợ đến vậy sao?

[00:19:20] Lần này xem ra thật sự không nhỏ

[00:19:25] Khoảng chừng hai triệu bảng Anh

[00:19:31] Chỉ có chút hàng đó mà cũng không gom đủ sao?

[00:19:36] Ngài thật sự có thể giúp tôi làm mối làm ăn lớn như vậy sao?

[00:19:39] Đương nhiên, đương nhiên

[00:19:42] Tốt quá rồi, mối làm ăn sáu triệu lạng bạc

[00:19:45] Vốn dĩ tôi nghĩ

[00:19:46] trừ phi tôi hợp tác trực tiếp với quan phủ của các ngài

[00:19:49] nếu không tôi hoàn toàn không có cách nào làm được

[00:19:52] Sáu triệu lạng à?

[00:19:54] Đúng vậy, hai triệu bảng Anh

[00:19:59] theo tỷ giá của ngân hàng Trung Quốc

[00:20:01] là sáu triệu lạng bạc sao? Sao vậy, Lưu tiên sinh?

[00:20:07] Không có gì, không có gì, không có gì

[00:20:10] Tiên sinh, ngài cũng quen dùng thứ này sao?

[00:20:14] Đây không phải là vấn đề quen hay không quen. Tôi nói cho ngài biết

[00:20:20] Cây quạt này

[00:20:21] là do ông chủ của Đức Hanh Hàng tự tay tặng tôi

[00:20:26] Ông ta là ai chứ?

[00:20:31] Nghe nói

[00:20:32] ông ta chỉ là một viên quan nhỏ ở kinh thành

[00:20:36] biết đâu chỉ là một kẻ dưới trướng chủ nhà chúng tôi

[00:20:38] một vai trò nhỏ bé

[00:20:41] lại chạy đến đây dọa người

[00:20:43] Vậy lão gia nhà Lưu tiên sinh làm quan gì?

[00:20:51] Được thôi, nói cho ngài biết cũng không sao

[00:20:57] Ông ấy là Quân cơ đại thần của quý quốc

[00:20:59] Quân cơ đại thần?

[00:21:02] Chỉ nghe nói Chu Khuê từng làm quan ở Quảng Châu

[00:21:05] Lẽ nào là ông ta?

[00:21:07] Lão gia của Lưu tiên sinh

[00:21:09] thật sự là quan lớn ở kinh thành sao?

[00:21:13] Tôi không tin

[00:21:14] Chu đại nhân của chúng tôi lại làm ăn với tên Tây Dương nhà ngươi

[00:21:22] Mời xem

[00:21:37] [Ký tự lỗi]

[00:21:39] Ngoài thành Cô Tô, chùa Hàn Sơn. Nửa đêm tiếng chuông vọng đến thuyền khách

[00:21:45] Không sai, là bút tích của Chu sư phụ

[00:21:51] Cái tên John Bull mà ngươi nói

[00:21:54] Tên này... Tên John Bull đó nói

[00:21:58] Chu Khuê đến nay vẫn là ông chủ của Đức Hanh Hàng

[00:22:01] Ông chủ, người ta không gọi là ông chủ, gọi là cổ đông

[00:22:07] Ông ta là một cổ đông lớn đó

[00:22:09] Hay lắm "cổ đông", chủ nhà ngươi cũng được mở mang tầm mắt theo ngươi rồi

[00:22:17] Ông chủ đừng lấy nô tài ra trêu đùa nữa

[00:22:20] Cái tên John Bull đó

[00:22:22] lần này bị nô tài lừa cho một vố đau rồi

[00:22:27] Gì mà hai triệu bảng Anh đổi ra sáu triệu lạng bạc

[00:22:35] nô tài tôi hoàn toàn không hiểu

[00:22:39] Còn nữa, nếu ông chủ không nói với nô tài

[00:22:41] nô tài tôi cũng hoàn toàn không biết

[00:22:44] lô hàng sáu triệu lạng bạc lại khó gom đến vậy

[00:22:48] Tên quỷ Tây Dương đó, lần này chắc chắn nghĩ rằng nô tài tôi

[00:22:54] đã từng trải sự đời lắm

[00:23:04] Bãi triều

[00:23:08] Chu đại nhân, xin dừng bước

[00:23:11] Hòa đại nhân, có chuyện gì vậy?

[00:23:13] Chu đại nhân, ngài cũng biết

[00:23:16] Hòa mỗ gần đây ngoài bạc ra không bàn chuyện khác

[00:23:19] Chu đại nhân, làm thế nào để gom tiền

[00:23:22] trong lòng Hòa mỗ cũng có một kế sách

[00:23:24] chỉ là không biết có thỏa đáng hay không

[00:23:27] Nói ra nghe thử xem

[00:23:29] Trong chốc lát làm sao nói rõ được

[00:23:31] Hay là thế này

[00:23:32] Tối nay đến phủ của tôi trò chuyện, thế nào?

[00:23:35] Được, cứ theo ý ngài

[00:23:37] Mời, mời

[00:23:44] Hòa Trung Đường, cách gom tiền mà ngài nói rốt cuộc là gì?

[00:23:51] Xem ngài vội chưa kìa. Khó khăn lắm mới đến phủ của tôi một chuyến

[00:23:55] cũng phải để tôi tiếp đãi cho tử tế chứ

[00:23:57] Dâng trà

[00:24:09] Mời ngài

[00:24:14] Nếm thử trà này xem thế nào

[00:24:27] Đây là trà Cửu Khúc Hồng Mai pha bằng nước mưa năm ngoái

[00:24:33] Quả nhiên là người sành sỏi. Trà ngon phải có tri kỷ thưởng thức

[00:24:40] Cửu Khúc Hồng Mai là danh trà của Chiết Giang

[00:24:43] Chỉ có ở chỗ Hòa đại nhân ngài mới được nếm thử

[00:24:47] Tôi làm gì có bảo bối này

[00:24:49] Chỗ tôi cũng không có nhiều

[00:24:51] Là do quan viên địa phương dưới kia hiếu kính

[00:24:55] Tôi cũng không dám nhận nhiều, trà này đắt lắm

[00:24:59] Nghe nói ở địa phương cũng không có mấy người uống nổi

[00:25:03] Đúng vậy, bán hai mươi lạng bạc một cân đấy

[00:25:07] Tiếc là không có nhiều người uống nổi

[00:25:09] nên cứ thế là không bán được

[00:25:11] Nghe nói các thương nhân trà thà để trà ngon hỏng trong tay

[00:25:16] cũng không chịu hạ giá của loại danh trà này

[00:25:19] Chu đại nhân biết rõ như vậy

[00:25:22] thật là biết được chuyện thiên hạ

[00:25:26] Nhắc đến thiên hạ, tôi lại nhớ ra

[00:25:29] Ngài nói trà này ở địa phương đắt, thế vẫn chưa là gì đâu

[00:25:33] Ngài có biết Cửu Khúc Hồng Mai này

[00:25:35] bán cho người Anh giá bao nhiêu không?

[00:25:37] Hai trăm lạng bạc một cân đấy

[00:25:44] Đây chẳng phải là giá trên trời sao, không thể nào

[00:25:49] Ngài không biết những người uống trà này

[00:25:51] đều là hoàng thất và quý tộc của Anh

[00:25:54] cái gọi là vật hiếm thì quý

[00:25:56] Họ muốn uống, Đại Thanh chúng ta lại không cho bán

[00:26:00] Mỗi năm chỉ có thể lén lút nhập về một ít

[00:26:03] [Ký tự lỗi]

[00:26:03] giá cả cứ thế càng ngày càng tăng cao

[00:26:06] Đến mùa xuân năm nay

[00:26:07] giá mà Quảng Châu đưa ra cho người Anh

[00:26:10] chính là hai trăm lạng một cân đó

[00:26:19] Chu đại nhân không nói tôi thật sự không biết

[00:26:23] Bên Quảng Châu đến nay vẫn đang thông thương với người Tây Dương

[00:26:32] Nhưng cũng không có gì lạ

[00:26:34] Lúc Chu đại nhân làm Tuần phủ Quảng Đông

[00:26:37] khó tránh phải giao thiệp với người Tây Dương

[00:26:42] Cứ qua lại như thế, tự nhiên thành người quen

[00:26:51] Chuyện này...

[00:27:01] Nhưng nói đi cũng phải nói lại

[00:27:04] đây cũng là một việc hợp tình hợp lý

[00:27:06] Còn nói đến hai chữ "tình lý"

[00:27:10]

[00:27:15] Bề tôi chúng ta phải nghĩ cách để nó hợp lý

[00:27:21] Hòa đại nhân lại có cách hay nào để nó hợp lý đây?

[00:27:28] Hoàng thượng vì dân mà nghĩ, đó là một tấm lòng yêu dân

[00:27:32] nhưng nếu vì vậy mà khiến quốc khố trống rỗng, xảy ra chuyện lớn

[00:27:36] thì cái "tình" đó cũng không còn nữa

[00:27:39] Cho nên chỉ cần giải quyết được mấu chốt này

[00:27:43] mới có thể nói đến hai chữ "tình lý"

[00:27:47] Giải quyết thế nào, Hòa đại nhân nhất định có cách

[00:27:51] Ngài đã tốn công tốn sức như vậy

[00:27:53] chẳng phải là muốn tôi đồng ý với cách của ngài sao?

[00:27:56] Vậy thì cứ nói thẳng ra đi

[00:27:59] Được. Ý của tôi là

[00:28:07] ngài và tôi, cộng thêm Thành Thân Vương

[00:28:11] trực tiếp đi làm ăn với người Tây Dương

[00:28:14] Hòa đại nhân, trò đùa này không thể đùa được đâu

[00:28:20] Chu đại nhân, ngài xem tôi có giống đang đùa không?

[00:28:32] Ngài muốn tự tìm đường chết

[00:28:34] hà tất phải lôi kéo tôi vào?

[00:28:40] Chu đại nhân, John Bull nói với tôi

[00:28:46] trong tay ông ta có một mối

[00:28:49] làm ăn lớn sáu triệu lạng bạc

[00:28:52] ngay cả cửa hàng do quan lớn trong triều và người Tây Dương cùng mở

[00:28:57] là Đức Hanh Hàng cũng không làm nổi

[00:29:00] Chuyện này ngoài mấy vị các ngài liên thủ

[00:29:06] không ai làm nổi cả

[00:29:10] Nô tài to gan!

[00:29:12] Ở đây có chỗ cho ngươi nói sao? Lui xuống!

[00:29:19] Chu đại nhân, trước mắt chỉ có thể dùng trước

[00:29:24] sáu triệu lạng bạc này để giải quyết việc cấp bách

[00:29:28] Hơn nữa, ngài cũng không muốn thấy Hoàng thượng vừa mới đăng cơ

[00:29:31] đã vì không có bạc mà xảy ra chuyện lớn, phải không?

[00:29:44] Thành Thân Vương có đồng ý không?

[00:29:46] Đồng ý, có gì mà không đồng ý chứ

[00:29:49] Chỉ cần có tiền kiếm, lại có hai vị các ngươi liên thủ

[00:29:54] ta sợ gì chứ? Ta là huynh trưởng của Hoàng thượng

[00:29:57] Cho dù thật sự xảy ra chuyện gì

[00:29:59] thì cũng phải xử các ngươi trước

[00:30:03] Nói cho cùng, làm chuyện này cũng là vì Đại Thanh ta

[00:30:07] Nhưng vấn đề là, Càn Long gia đã sớm có thánh chỉ

[00:30:11] không cho phép thông thương với người Anh

[00:30:14] Cái chuyện không cho thông thương này

[00:30:16] chẳng phải cũng đã thông thương bao nhiêu năm nay rồi sao

[00:30:18] Trước mắt không phải là lúc nói những lời này

[00:30:21] Chỉ cần có thể kiếm được sáu triệu lạng bạc này của người Anh

[00:30:25] sau này hai vị có muốn tiếp tục làm ăn

[00:30:28] hay là từ nay không làm nữa

[00:30:30] Hòa mỗ tôi sẽ không bao giờ quản, không bao giờ nhắc đến nữa

[00:30:36] Được, cứ làm vậy đi

[00:30:41] Làm việc này cần phải tìm một người đáng tin cậy

[00:30:44] Bên ta vẫn sẽ cử Toàn đi

[00:30:47] Nhưng Lưu Toàn không biết làm ăn

[00:30:50] Thành Thân Vương

[00:30:51] Ông chủ Vu của ngài phải đi cùng hắn

[00:30:54] Nếu không người bên đó cũng không biết tên nô tài này của tôi

[00:30:58] Được

[00:30:59] Còn về phía Quảng Châu, Chu sư phụ

[00:31:01] vẫn lấy Đức Hanh Hàng của ngài làm nơi làm việc tạm thời

[00:31:05] Hai vị thấy thế nào?

[00:31:12] Được lắm Hòa Thân ngươi

[00:31:14] Chuyện gì ngươi cũng đã nghĩ thông suốt cả rồi

[00:31:18] Ai mà chạy thoát được chứ, còn nói thế nào cái gì

[00:31:27] Cứ quyết định vậy đi

[00:31:34] Mời

[00:31:36] Lưu đại nhân, chào ngài

[00:31:41] Stanton tiên sinh, ngồi, mời ngồi, mời ngồi

[00:31:49] Cảm ơn

[00:31:55] Xem ra Lưu đại nhân quả nhiên là quan sai

[00:31:59] Lưu đại nhân là Khâm sai đấy

[00:32:03] Hèn gì, hèn gì

[00:32:06] Nói như vậy

[00:32:07] Mối làm ăn này là do chính phủ quý quốc nhận rồi

[00:32:11] Vị Lý đại nhân này, ngài chưa biết phải không?

[00:32:18] Biết chứ, biết chứ, chúng ta là bạn cũ rồi

[00:32:22] Thế còn phải hỏi sao

[00:32:24] Vậy thì tốt quá. Còn giá cả thì sao?

[00:32:31] Giá cả thì, thấp hơn giá thị trường một thành

[00:32:34] Tốt quá rồi

[00:32:37] Đối ngoại sẽ lấy danh nghĩa của Đức Hanh Hàng và Phiên ty Quảng Châu của tôi

[00:32:40] cùng nhau thu gom hàng hóa, cho nên cứ theo lệ cũ

[00:32:45] Về giá cả không có vấn đề gì, ngài có thể yên tâm

[00:32:48] Tôi rất hiểu quy củ trong làm ăn

[00:32:50] Thu nhập của tôi, Đức Hanh Hàng của ông ta được hai thành

[00:32:55] Nha môn của ngài được ba thành

[00:33:00] Nhưng về mặt thời gian, có thể nhanh hơn một chút được không?

[00:33:07] Chuyện này ngài cứ yên tâm, chúng tôi còn vội hơn ngài nữa

[00:33:11] Tôi còn muốn sớm trở về báo cáo nữa

[00:33:16] Đúng vậy đó!

[00:33:18] Thời gian của Lưu đại nhân còn quý hơn vàng

[00:33:21] Tôi làm ăn ở Trung Quốc bao nhiêu năm nay

[00:33:24] lần này là sảng khoái nhất

[00:33:27] Quả nhiên là quan lớn của Đại Thanh

[00:33:29] Cảm giác thật sự khác biệt

[00:34:35] Bây giờ thì hay rồi, không kìm lại được nữa

[00:34:39] Việc làm ăn bên đó bây giờ càng làm càng phát đạt

[00:34:43] Vốn dĩ chỉ có một con phố này

[00:34:47] nhưng bây giờ đã phát triển thành khu thương mại tự do rồi

[00:34:50] Ngài cũng không cản nổi thương nhân từ khắp nơi trên cả nước

[00:34:53] đều đổ dồn về đó. Cứ phát triển như thế này

[00:34:56] tương lai không biết sẽ thành ra thế nào nữa

[00:34:59] Ta nói này Hòa Thân

[00:35:00] Trước đây, ngươi không nghĩ đến hậu quả như thế này sao?

[00:35:07] Nói một câu không nên nói

[00:35:09] chuyện này cũng không khó để nhận ra

[00:35:12] Nếu thật sự mở cửa thông thương

[00:35:15] chưa chắc đã không phải là một việc tốt lợi nước lợi dân đâu

[00:35:20] Ít nhất thì bá tánh sẽ ủng hộ

[00:35:23] nhiều người cũng đã tìm được con đường làm giàu

[00:35:26] Nói thì nói vậy, Hòa đại nhân ngài

[00:35:29] bây giờ không phải là lúc nói những lời này

[00:35:31] Hòa đại nhân, cho dù có một trăm cái lợi

[00:35:34] chuyện này xong cũng phải đóng cửa khu thương mại đó

[00:35:38] không thể để nó mở rộng thêm nữa

[00:35:42] Cũng chỉ có thể như vậy thôi

[00:35:44] Tôi sẽ lập tức báo cho Lưu Toàn một tiếng

[00:35:46] Chuyện này thật đáng tiếc quá

[00:35:50] Chuyện này đã làm ầm ĩ lên rồi

[00:35:53] muốn đóng cửa e là cũng sẽ tốn nhiều công sức

[00:35:58] ít nhất trong một hai ngày không thể làm được

[00:36:02] Bây giờ điều quan trọng nhất, là trong khoảng thời gian này

[00:36:07] tuyệt đối đừng để Hoàng thượng biết được

[00:36:13] Đúng, đúng, đúng

[00:36:17] Mấu chốt là phải xem Chu sư phụ rồi

[00:36:23] Các vị yên tâm, tôi sẽ nghĩ cách

[00:36:29] Tại sao hàng của tôi vẫn chưa giao cho tôi?

[00:36:33] Ta nói ngươi đừng vội, Đại Thanh chúng ta có câu

[00:36:39] gọi là tiền trao cháo múc

[00:36:43] Câu này ngươi đã từng nghe qua rồi chứ?

[00:36:48] Sáu triệu lạng bạc

[00:36:52] không phải tôi đã thanh toán hết rồi sao?

[00:36:56] Chẳng phải còn thiếu năm mươi vạn lạng sao?

[00:37:00] Sao lại còn có chênh lệch?

[00:37:02] Sáu triệu lạng bạc của tôi đã trả rất rõ ràng rồi

[00:37:07] Tôi ở đây còn có biên lai do Lý đại nhân đưa

[00:37:11] Ngươi đừng đưa ta xem thứ đó

[00:37:15] Ta nói là hai chuyện khác nhau

[00:37:18] Lưu tiên sinh có ý gì?

[00:37:22] Ngươi quên rồi à, còn có phần của ta nữa

[00:37:27] Còn có phần của ngài?

[00:37:30] Ngươi xem này

[00:37:31] tiền đi lại của ta, tiền lo lót trên dưới

[00:37:34] tiền giấy tờ để cấp các loại hóa đơn cho ngươi

[00:37:39] tiền công làm các loại sổ sách

[00:37:42] những thứ này chẳng phải đều là tiền sao?

[00:37:45] Ta là nể tình chúng ta hợp tác vui vẻ

[00:37:50] mới chỉ đòi ngươi năm mươi vạn lạng

[00:37:55] Những khoản này của ngài không hề ghi rõ trong hợp đồng

[00:37:58] Ngài đang tống tiền, ngài không có đạo đức kinh doanh

[00:38:03] Người Đại Thanh các ngài là những người không có đạo đức kinh doanh nhất

[00:38:09]

[00:38:13] còn gì mà đạo Khổng Mạnh

[00:38:15] Tôi thấy quan viên các người đều trở thành như vậy

[00:38:19] người Đại Thanh các người cũng chẳng tốt đẹp được bao lâu đâu

[00:38:24] John Bull, ngươi la lối cái gì

[00:38:28] Người nước Đại Thanh chúng ta

[00:38:30] nhổ một sợi lông chân cũng to hơn bắp chân của người Anh các ngươi

[00:38:33] Ngươi tưởng ngươi là ai à? Đây là đất của Đại Thanh

[00:38:37] Ngươi tưởng ta không biết

[00:38:40] ngươi bắt nạt ta là người ngoài, không hiểu làm ăn

[00:38:44] nên chỉ không chia lợi cho ta, phải không?

[00:38:46] Đức Hanh Hàng, Bố Chính sứ, ngươi đều đã chia tiền cho họ

[00:38:50] Tại sao không đưa cho ta?

[00:38:53] Ngươi là đốt nhầm hương, vái nhầm chùa rồi

[00:38:56] Ở đây, ông đây mới là người có quyền quyết định

[00:39:01] Ngài thật là vô lý

[00:39:06] Tôi đã nhiều năm làm ăn với Đức Hanh Hàng của Trung Quốc

[00:39:10] còn có Bố Chính sứ Quảng Châu của các ngài

[00:39:12] Tôi đã hợp tác với họ rất lâu rồi

[00:39:14] cho nên chúng tôi chia lợi nhuận rất rõ ràng

[00:39:17] không phải kiểu làm ăn lưu manh như ngài

[00:39:20] Họ hiểu đạo đức và quy củ kinh doanh

[00:39:25] Mấy cái thứ tiếng chim của ngươi nói

[00:39:28] ta hoàn toàn không hiểu

[00:39:31] Một câu thôi, bạc ngươi có đưa không?

[00:39:36] Tôi không đưa

[00:39:41] Hàng hóa à, ngươi cũng đừng hòng lấy được

[00:39:46] Hợp tác với chính phủ Đại Thanh của các người

[00:39:48] thật không ngờ tôi lại gặp phải vấn đề như thế này

[00:39:51] Tôi phải kiện ngài, tôi phải kiện ngài

[00:39:58] Kiện ta? Ngươi đi đâu mà kiện?

[00:40:08] Đây là chuyện gì?

[00:40:18] Đơn kháng nghị của đám Anh di đã đệ đến chỗ trẫm rồi

[00:40:22] Trẫm mới biết là trẫm đang làm ăn với chúng

[00:40:32] Hoàng thượng bớt giận

[00:40:35] Hay lắm, hay lắm. Trẫm làm ăn với người Tây Dương

[00:40:42] Quan viên trẫm cử đi lại dám đòi hối lộ của đám Anh di.

[00:40:46] Quan viên trẫm cử đi lại dám đòi hối lộ của đám Anh di

[00:40:49] Thể diện của Đại Thanh ta bị các ngươi làm mất hết rồi

[00:40:54] Các ngươi có ý đồ gì?

[00:40:59] Hoàng thượng, chúng thần không có ý đồ gì cả

[00:41:03] Chúng thần chủ yếu là muốn kiếm thêm chút bạc cho Đại Thanh

[00:41:07] Ai ngờ, một con sâu làm rầu nồi canh...

[00:41:11] Câm miệng! Kiếm tiền?

[00:41:16] Đại Thanh chúng ta mà còn phải kiếm tiền của người Tây Dương sao?

[00:41:21] Ngươi có còn nhớ Hoàng A Mã đã từng nói thế nào không?

[00:41:25] Thần nhớ

[00:41:27] Nói

[00:41:29] Hoàng A Mã nói

[00:41:31] "Việc Đại Thanh ta thông thương với nước Anh Cát Lợi"

[00:41:35] "không hợp với thể chế Thiên triều, tuyệt đối không thể làm"

[00:41:40] Còn nữa

[00:41:42] Còn nói, "Đại Thanh Thiên triều ta đức uy vang xa"

[00:41:48] "Vạn quốc đến triều cống, các loại vật phẩm quý giá không thiếu thứ gì"

[00:41:54] Thứ các ngươi có, chúng ta có

[00:41:56] Thứ các ngươi không có, chúng ta cũng có

[00:42:00] Đủ rồi! Trẫm phạt ngươi úp mặt vào tường tự kiểm điểm

[00:42:08] Còn nữa, chép những lời này cho trẫm một trăm lần

[00:42:14] Tạ ơn Hoàng thượng

[00:42:15] Ngoài ra, phạt ngươi ba năm bổng lộc

[00:42:21] Tạ ơn Hoàng thượng

[00:42:26] Chu sư phụ, thầy cũng lừa dối trẫm

[00:42:30] Thần biết tội. Thần đã phụ lòng tin của Hoàng thượng

[00:42:38] Thần dù có tự vẫn trước mặt Hoàng thượng ngay lúc này

[00:42:43] cũng khó mà bày tỏ được một phần vạn nỗi hối hận của thần

[00:42:51] Lưu Dung. - Thần có mặt

[00:42:53] Soạn chỉ, cách chức Chu Khuê tại Quân cơ xứ

[00:43:03] Lưu lại kinh thành chờ lệnh

[00:43:05] Hoàng thượng!

[00:43:06] [Tiếng khóc]

[00:43:10] Thần tuân chỉ

[00:43:24] Thần khấu tạ Hoàng thượng

[00:43:56] Chuyện này là do một tay ngươi bày mưu hoạch định, phải không?

[00:44:04] Vâng

[00:44:06] Lưu Toàn là nô tài của ngươi

[00:44:12] Vâng

[00:44:27] Ngươi trở về đóng cửa chờ chỉ

[00:44:38] Nô tài tuân chỉ


 0 تعليقات sort   ترتيب حسب


التالي