(AI-sub) Kiểm Soát Tuyệt Đối -

14/22 Video zapisi

(AI-sub) Kiểm Soát Tuyệt Đối tập 14 phim hình sự Trung Quốc

0 Pogledi· 08/08/25
ai_sub_studio
ai_sub_studio
Pretplatnici
0

Phụ đề được dịch bằng AI, cần bạn góp sức hoàn thiện. Liên hệ tham gia tại Facebook: https://www.facebook.com/profi....le.php?id=1000678863 -------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- Kiểm Soát Tuyệt Đối 绝对控制 (2002) là bộ phim truyền hình Trung Quốc thuộc thể loại hình sự, tâm lý, trinh thám, xoay quanh cuộc đấu trí căng thẳng giữa cảnh sát và tội phạm công nghệ cao. Với sự tham gia của dàn diễn viên thực lực: Vương Học Binh, Lý Quyên, Miêu Phố, Đổng Dũng, Vương Khuê Vinh, Đỗ Chí Quốc và Trương Thiên Thư, phim mang đến một câu chuyện ly kỳ, hấp dẫn, đầy bất ngờ.

Prikaži više

[00:01:48] Đây là Bạch Tuyết, văn phòng ủy ban thành phố.

[00:01:51] Chào cô.

[00:01:53] Cục trưởng Đường, hôm nay có việc gì vậy ạ?

[00:01:56] Cậu ngồi xuống trước đi.

[00:01:58] Gọi món chưa?

[00:01:59] Tôi đi gọi ngay đây.

[00:02:01] Có rượu trắng không?

[00:02:04] Huyết áp của anh, có được không?

[00:02:06] Hôm nay không thể không uống.

[00:02:08] Bảo họ mang ít rượu trắng lên.

[00:02:10] Được thôi.

[00:02:17] Thế nào?

[00:02:20] Tôi uống gì cũng được.

[00:02:24] Tôi không hỏi cậu uống gì.

[00:02:26] Tôi hỏi là con người Bạch Tuyết thế nào?

[00:02:28] Tôi hỏi là con người Bạch Tuyết thế nào?

[00:02:29] Cục trưởng Đường, tôi đã có bạn gái rồi.

[00:02:34] Cậu nhóc này đang mơ mộng hão huyền gì vậy?

[00:02:37] Cậu tưởng tôi làm mai cho cậu à?

[00:02:40] Tôi nói cho cậu biết,

[00:02:42] Bạch Tuyết là bạn gái của tôi.

[00:02:46] Mấy hôm nay huyết áp tôi cứ cao mãi.

[00:02:50] Chính là vì chuyện này.

[00:02:52] Vậy anh phải chú ý sức khỏe nhiều vào.

[00:02:56] Chúng tôi quen nhau mấy năm rồi.

[00:02:58] Không nghe thấy tin đồn gì chứ?

[00:02:59] Không nghe thấy tin đồn gì chứ?

[00:03:01] Không ạ.

[00:03:02] Một chút cũng không.

[00:03:04] Phụ nữ đều như vậy.

[00:03:06] Ban đầu đều nói là vì tình cảm,

[00:03:10] danh phận, lợi ích gì cũng có thể hy sinh.

[00:03:13] Dần dần thì không được nữa.

[00:03:17] Xen vào vòng quan hệ của anh.

[00:03:20] Đây này, làm ầm ĩ một thời gian dài rồi,

[00:03:25] nhất quyết đòi gặp bạn bè của tôi.

[00:03:26] nhất quyết đòi gặp bạn bè của tôi.

[00:03:27] Bạn bè của tôi,

[00:03:29] người mà tôi có thể tin tưởng được cũng chỉ có cậu thôi.

[00:03:37] Cậu biết đấy,

[00:03:39] chúng tôi đã ly thân gần năm năm rồi.

[00:03:42] Theo lý thì ly thân hai năm tòa án có thể xử ly hôn.

[00:03:47] Nhưng trước đây,

[00:03:49] một là vì trách nhiệm,

[00:03:51] hai là vì cái mũ trên đầu này.

[00:03:56] Sống bao nhiêu năm nay,

[00:04:03] Buổi tối không có việc gì chứ?

[00:04:06] Buổi tối?

[00:04:07] Không có việc gì.

[00:04:25] Thưa ngài, ngài có cần thêm trà không ạ?

[00:04:29] Xin chờ một lát.

[00:04:34] Khó chịu lắm sao?

[00:04:36] Không sao, nôn xong là đỡ thôi.

[00:04:39] Không phải anh trước giờ không uống rượu sao?

[00:04:42] Rượu hôm nay không thể không uống.

[00:04:44] Có phải có chuyện gì phiền lòng không?

[00:04:47] Em muốn nghe không?

[00:04:49] Nói cho em nghe đi.

[00:04:54] Tôi đã thông qua Tam Tiết Hà để moi ra Đới Bỉnh Văn.

[00:04:58] Nhưng Đới Bỉnh Văn lại tỏ ra cái vẻ cây ngay không sợ chết đứng.

[00:05:01] Nhưng Đới Bỉnh Văn lại tỏ ra cái vẻ cây ngay không sợ chết đứng.

[00:05:05] Sau đó tôi lại biết được Bạch Tuyết và một

[00:05:07] nhân vật quan trọng đã gọi điện.

[00:05:10] Tôi cứ tưởng tôi đã nắm được

[00:05:11] thóp của nhân vật quan trọng này.

[00:05:13] Nhưng không ngờ...

[00:05:16] Vừa rồi ông ta đã nói cho tôi biết,

[00:05:18] Vừa rồi ông ta đã nói cho tôi biết,

[00:05:19] mối quan hệ tình nhân giữa ông ta và Bạch Tuyết.

[00:05:25] Nếu ông ta thực sự có vấn đề,

[00:05:28] ông ta có nói hết cho tôi biết không?

[00:05:32] Người uống rượu cùng anh,

[00:05:34] chính là nhân vật quan trọng đó sao?

[00:05:37] Đúng.

[00:05:38] Nhân vật quan trọng này,

[00:05:40] trong lòng anh rốt cuộc quan trọng đến mức nào?

[00:05:43] Có thể nói là cha đỡ đầu tinh thần của tôi.

[00:05:47] Sau khi Hải Dương xảy ra chuyện,

[00:05:50] người thân thiết nhất với tôi trong cục

[00:05:53] vốn chính là ông ấy.

[00:05:55] Nhưng không ngờ,

[00:05:58] ông ấy cũng bị tôi nghi ngờ.

[00:06:01] Vốn dĩ tối nay tôi đã hẹn cục trưởng,

[00:06:04] muốn báo cáo với ông ấy,

[00:06:06] về sự nghi ngờ của tôi đối với nhân vật quan trọng này.

[00:06:09] May mà nhân vật quan trọng đó đã tìm tôi trước.

[00:06:12] Tôi mới biết mình đã hiểu lầm ông ấy.

[00:06:16] Những bằng chứng sắt đá mà tôi nghĩ,

[00:06:19] thực ra chỉ là lâu đài xây trên cát,

[00:06:21] không chịu nổi chút sóng gió nào.

[00:06:25] Em cứ tưởng trong lòng anh chỉ có một mình Hải Dương.

[00:06:30] Ai ngờ,

[00:06:32] bây giờ lại xuất hiện thêm một nhân vật quan trọng nữa.

[00:06:34] Bao nhiêu năm rồi,

[00:06:36] tôi đối với ông ấy luôn như người thân.

[00:06:40] Xem ra,

[00:06:42] làm bạn của anh vẫn hạnh phúc hơn.

[00:06:47] Em không phải cũng là bạn của tôi sao?

[00:06:50] Em không hạnh phúc.

[00:06:54] Em nghĩ tôi hạnh phúc lắm sao?

[00:06:59] Chu Lâm.

[00:07:05] Là mẹ em sao?

[00:07:08] Vâng.

[00:07:08] Mẹ em giục em về nhà.

[00:07:10] Phải rồi, muộn quá rồi, tôi đưa em về.

[00:07:12] Không cần đâu.

[00:07:13] Anh nghỉ ngơi cho khỏe đi.

[00:07:15] Khăn và nước em đều để trên bàn cho anh rồi.

[00:07:19] Vậy em về trước đây.

[00:07:26] Đi đi.

[00:07:33] Xin lỗi.

[00:07:34] Không sao.

[00:07:35] Cô vào đi.

[00:07:37] Anh ấy uống hơi nhiều.

[00:07:38] Tôi đi trước đây.

[00:07:43] Giúp tôi lấy cốc nước.

[00:07:56] Tiết Băng,

[00:07:57] cậu giỏi thật đấy.

[00:08:00] Chuyện nhi nữ tình trường dài dòng như vậy.

[00:08:02] Xem cái bộ dạng hèn kém của cậu kìa.

[00:08:05] Sao vậy?

[00:08:07] Cậu nói gì thế?

[00:08:08] Cậu nói xem tôi đang nói gì?

[00:08:11] Cậu có biết là cậu đã hẹn Cục trưởng Tiêu không?

[00:08:13] Một cục trưởng lớn ở trong quán trà,

[00:08:15] đã đợi cậu suốt hai tiếng đồng hồ, cậu đang làm gì thế?

[00:08:17] Ở đây ân ân ái ái yêu đương sao?

[00:08:21] Tiết Băng, tôi muốn hỏi một câu,

[00:08:22] cậu còn phân biệt được đâu là gốc đâu là ngọn không?

[00:08:25] Sở Hiểu Minh, tôi không hèn kém như cô tưởng đâu.

[00:08:29] Nếu có một chút cách nào khác tôi cũng không uống say thế này.

[00:08:32] Tôi nói cho cô biết.

[00:08:34] Sau này chuyện như vậy đừng tìm tôi.

[00:08:52] Sao?

[00:08:53] Người đi đào tạo ngoài biên chế mà đội các anh báo cáo lên là Tiết Băng à?

[00:08:56] Đúng vậy, hiện đang thực hiện "ba mục giáo dục".

[00:08:59] Lãnh đạo giao chỉ tiêu cho mỗi đơn vị.

[00:09:01] Tách những cảnh sát không đủ điều kiện ra.

[00:09:04] Mấy vị lãnh đạo trong đội hình sự đã bàn bạc,

[00:09:06] cho rằng Tiết Băng là phù hợp nhất.

[00:09:08] Trong đội của các anh,

[00:09:09] điều kiện nghiệp vụ của Tiết Băng không phải là kém nhất chứ?

[00:09:14] Nhưng cậu ta cũng gây ra nhiều chuyện nhất.

[00:09:16] Tự ý thả Tam Tiết Hà, lơ là trọng phạm Nê Thu.

[00:09:18] Dựa vào điều nào cũng đủ để cậu ta nghỉ việc rồi.

[00:09:21] Chúng ta không thể tuyển người kém hơn mình được.

[00:09:23] Phải chú ý phương pháp làm việc.

[00:09:27] Tôi không hiểu lý thuyết kiểm soát như anh.

[00:09:28] Người như Tiết Băng, tôi không kiểm soát được.

[00:09:31] Nếu đã là ý kiến của đội các anh,

[00:09:33] tôi cũng không tiện nói gì.

[00:09:35] Nhưng phải làm tốt công tác tư tưởng với Tiết Băng.

[00:09:37] Người ta nói chính không thắng được tà.

[00:09:40] Tôi nghĩ cậu ta cũng không phải là mông cọp đâu.

[00:09:47] Ai đấy?

[00:09:49] Sư phụ, em nghe nói thầy để Tiết Băng đi đào tạo.

[00:09:53] Sao, cả con cũng đến gây sự với ta à?

[00:09:56] Các người bị sao vậy?

[00:09:57] Các người bị sao vậy?

[00:09:58] Điên rồi hay ngốc rồi?

[00:10:01] Em chỉ hỏi thôi.

[00:10:03] Hỏi cái gì mà hỏi?

[00:10:04] Hỏi cái gì mà hỏi?

[00:10:05] Vấn đề đơn giản như vậy mà không có não à?

[00:10:07] Chỉ có mồm thôi à?

[00:10:10] Tôi nói con không chịu suy nghĩ kỹ đi,

[00:10:12] nếu Tiết Băng không bị tạm đình chỉ,

[00:10:15] cậu ta có thể

[00:10:15] dành thời gian, rảnh tay ra,

[00:10:17] để điều tra những vấn đề cậu ta chưa điều tra không?

[00:10:20] Em hiểu rồi.

[00:10:22] Thầy làm vậy là để cho cậu ấy có nhiều thời gian và tự do hơn.

[00:10:24] Em hiểu rồi.

[00:10:25] Em hiểu rồi.

[00:10:26] Bây giờ mới hiểu à?

[00:10:27] Bây giờ mới hiểu à?

[00:10:38] Tôi muốn biết đây là quyết định của ai?

[00:10:43] Đây là quyết định tập thể của chi bộ Đảng.

[00:11:11] Đội trưởng Hồ, tôi có lời muốn nói.

[00:11:13] Có chuyện gì thì bàn giao xong rồi nói.

[00:11:20] Đào tạo ngoài biên chế chỉ là một quá trình.

[00:11:23] Mấu chốt vẫn phải xem biểu hiện của bản thân.

[00:11:27] Quyền chủ động,

[00:11:28] bây giờ vẫn nằm trong tay cậu.

[00:11:47] Đội trưởng Hồ, tại sao lại là Tiết Băng?

[00:11:50] Không phải anh ta thì là ai? Cô à?

[00:11:54] Tôi thà là tôi chứ không nên là sư phụ tôi.

[00:11:56] Ý của cô là cô còn sáng suốt hơn cả chi bộ à?

[00:12:01] Ít nhất tôi còn hiểu sư phụ tôi hơn các người.

[00:12:05] Ít nhất tôi còn hiểu Tiết Băng hơn các người.

[00:12:08] Vậy được, tôi nghe cô nói.

[00:12:14] Tôi không thể nói.

[00:12:14] Tôi không thể nói.

[00:12:15] Vậy thì cứ giữ trong bụng đi.

[00:12:17] Vậy thì cứ giữ trong bụng đi.

[00:12:17] Ngậm miệng lại.

[00:12:28] Anh cũng không phục phải không?

[00:12:32] Tôi nói cho anh biết,

[00:12:34] danh sách người bị tách ra không có giới hạn đâu.

[00:12:38] Không có giới hạn phải không?

[00:12:41] Ông cho chúng tôi nghỉ hết đi.

[00:12:45] Sẽ có người đến tặng ông biển khen ngay thôi.

[00:12:47] Vui mừng chính là bọn tội phạm.

[00:12:50] Nói cái gì thế? Nói tiếng người đấy.

[00:12:55] Ông tưởng tôi, Hùng Tiểu Mao,嘻嘻哈哈, hồ đồ,

[00:12:58] trong lòng không có một cán cân sao?

[00:13:01] Tục ngữ có câu, mắt người như cán cân.

[00:13:03] Tôi không mù cũng không ngốc.

[00:13:06] Hy vọng trong lòng các vị lãnh đạo cũng có một cán cân.

[00:13:09] Hơn nữa quả cân phải đặt cho chuẩn.

[00:13:11] Sờ vào lương tâm mà hỏi,

[00:13:13] các người đối xử với Tiết Băng như vậy,

[00:13:14] có công bằng không?

[00:13:19] Tôi biết, cá nhân phải phục tùng tổ chức.

[00:13:22] Nhưng tôi còn biết một điều nữa,

[00:13:23] thiểu số phải phục tùng đa số.

[00:13:26] Nếu biểu quyết bằng cách giơ tay,

[00:13:28] người bị tách ra sẽ là Tiết Băng sao?

[00:13:31] Các người có dám biểu quyết bằng cách giơ tay không?

[00:13:35] Hùng Tiểu Mao à Hùng Tiểu Mao,

[00:13:37] anh càng nói càng hăng.

[00:13:41] Tốt, nói hết những gì trong lòng ra đi.

[00:13:45] Hết rồi.

[00:13:48] Tôi vẫn còn.

[00:13:51] Đội trưởng Hồ,

[00:13:52] tôi đồng ý với ý kiến của thầy Hùng.

[00:13:55] Nếu nhất định phải làm cho có,

[00:13:56] phải có người đi đào tạo ngoài biên chế,

[00:13:58] vậy thì nên để cả đội chúng ta biểu quyết bằng cách giơ tay.

[00:14:01] Nếu thực sự biểu quyết bằng cách giơ tay,

[00:14:03] anh nghĩ xem nên là ai?

[00:14:11] Tôi biết phần lớn sẽ là tôi.

[00:14:16] Tôi là người mới đến,

[00:14:18] tính tình không tốt, không được lòng người.

[00:14:20] Lại còn làm mất còng tay.

[00:14:23] Nếu mọi người đều chọn tôi,

[00:14:26] tôi chấp nhận.

[00:14:28] Nhưng ít nhất như vậy còn có sự công bằng.

[00:14:32] Đây là đội cảnh sát hình sự, chỉ nói chuyện bằng chứng.

[00:14:35] Vậy ông cho sư phụ tôi đi đào tạo ngoài biên chế,

[00:14:37] có bằng chứng gì?

[00:14:39] Tự ý thả Tam Tiết Hà, lơ là tên trộm vặt Nê Thu,

[00:14:42] còn có băng đĩa sex mà cô tố cáo.

[00:14:45] Chẳng lẽ những bằng chứng này còn ít sao?

[00:14:54] Chuyện Tiết Băng bị đình chỉ để đào tạo,

[00:14:55] cô tuyệt đối đừng để lộ ra ngoài.

[00:14:57] Tôi biết điều này rất làm tổn thương Tiết Băng.

[00:14:59] Nhưng chỉ có thể làm vậy thôi.

[00:15:01] Nhưng tôi lo rằng...

[00:15:02] bây giờ mọi nghi ngờ của cậu ấy đều nhắm vào anh.

[00:15:05] Sự nghi ngờ đó của cậu ấy có bị người khác lợi dụng không?

[00:15:07] Tôi nghĩ là không.

[00:15:09] Cậu ấy không ngốc.

[00:15:11] Khi sự thật được phơi bày, mọi thứ sẽ rõ ràng thôi.

[00:15:16] Hy vọng là vậy.

[00:15:20] Tôi nói này, cô còn trẻ như vậy,

[00:15:21] sao tâm tư còn nặng nề hơn cả tôi.

[00:15:26] Tôi lo cho Tiết Băng.

[00:15:28] Sư phụ,

[00:15:29] sự tổn thương này đối với Tiết Băng mà nói,

[00:15:31] có phải là quá mạnh không?

[00:15:33] Đừng nói những lời vô ích nữa.

[00:15:35] Phá án mới là việc chúng ta nên làm.

[00:15:37] Nỗi oan của cá nhân để sau này hãy nói.

[00:15:47] Sư phụ.

[00:15:52] Nếu anh đi rồi, em phải làm sao đây?

[00:15:59] Bây giờ ngay cả bản thân mình tôi cũng không biết phải làm sao.

[00:16:08] Tôi thật không hiểu, đã đến lúc này rồi,

[00:16:10] anh còn cười được.

[00:16:13] Không cười thì làm sao? Chẳng lẽ bắt tôi khóc à?

[00:16:17] Nếu khóc có thể khiến họ thay đổi ý định,

[00:16:20] tôi có thể khóc ngay bây giờ.

[00:16:22] Có thể lên tận Vạn Lý Trường Thành để khóc.

[00:16:27] Vậy em phải làm sao?

[00:16:30] Tôi muốn quản,

[00:16:32] nhưng bây giờ tôi không thể quản nhiều như vậy nữa.

[00:16:35] Tổ chức sẽ sắp xếp cho em một sư phụ mới.

[00:16:45] Đệ tử thường xuyên đổi sư phụ,

[00:16:49] thực ra cũng giống như chó con thường xuyên đổi chủ vậy.

[00:16:54] Đổi một người chủ,

[00:16:56] dù sao vẫn còn có chủ.

[00:16:58] Không giống như tôi,

[00:16:59] như một con chó hoang.

[00:17:04] Anh cứ thế mà đi sao?

[00:17:07] Súng cũng đã nộp rồi, không đi thì làm sao?

[00:17:15] Em đã nói với đội trưởng Hồ rồi,

[00:17:17] để mọi người biểu quyết bằng cách giơ tay.

[00:17:22] Nếu tất cả đều chọn em đi đào tạo,

[00:17:25] em chấp nhận.

[00:17:28] Nhưng họ không thể đối xử với anh như vậy.

[00:17:36] Dựa vào sự hy sinh của đệ tử để đổi lấy bát cơm,

[00:17:39] em nghĩ bưng nó lên có thoải mái không?

[00:17:48] Vậy anh cứ nhẫn nhịn như vậy sao?

[00:17:53] Anh đúng là có sức chịu đựng tốt thật.

[00:17:59] Tôi không có sức chịu đựng tốt.

[00:18:02] Tôi bất lực thôi.

[00:18:08] Bất lực.

[00:18:10] Em biết không?

[00:18:56] Sao em lại đến đây?

[00:18:58] Đệ tử của anh, Sở Hiểu Minh, đã gọi cho em.

[00:19:01] Bảo em đến xem anh thế nào.

[00:19:03] Chuyện bị đình chỉ,

[00:19:05] em đều biết cả rồi.

[00:19:11] Xem ra tôi đã nhận một đứa đệ tử lắm mồm.

[00:19:15] Tiết Băng,

[00:19:17] em không thể nói là hiểu anh hoàn toàn,

[00:19:19] nhưng em nghĩ em có thể hiểu được anh.

[00:19:22] Giọng điệu của anh nghe có vẻ rất thoải mái,

[00:19:26] nhưng em có thể cảm nhận được sự u uất và chán nản của anh.

[00:19:30] Có lẽ tôi không tệ như em tưởng.

[00:19:35] Anh là một người coi sự nghiệp như sinh mệnh.

[00:19:39] Anh từng nói với em rằng,

[00:19:43] sự nghiệp đối với anh mà nói,

[00:19:44] còn quan trọng hơn cả tình cảm và gia đình.

[00:19:48] Mặc dù nghe rất không thoải mái,

[00:19:52] nhưng em vẫn ép buộc bản thân mình

[00:19:54] phải hiểu anh, phải thích nghi với anh.

[00:20:00] Chuyện bị đình chỉ,

[00:20:02] em biết anh không phải là không để tâm.

[00:20:05] Anh chỉ không muốn ở trước mặt một cô gái

[00:20:08] thể hiện ra sự đau khổ của mình.

[00:20:10] Không muốn ở trước mặt một người ngoài

[00:20:13] thể hiện ra sự yếu đuối của mình.

[00:20:16] Nhưng em,

[00:20:18] có thể cảm nhận được nỗi oan ức trong lòng anh,

[00:20:21] cùng với sự chua xót sau khi bị tổn thương lòng tự trọng.

[00:20:26] Chu Lâm,

[00:20:28] nếu một người không có việc làm,

[00:20:30] nói muốn cưới em,

[00:20:32] em sẽ không cảm thấy không có cảm giác an toàn chứ?

[00:20:36] Tình cảm và công việc không liên quan đến nhau.

[00:20:39] Em không để tâm.

[00:20:49] Tôi không muốn lúc tâm trạng bất ổn

[00:20:52] lại chấp nhận một mối tình.

[00:20:55] Càng không muốn vì tâm trạng sa sút của mình

[00:20:58] mà để người khác thương hại.

[00:21:01] Tiết Băng,

[00:21:03] anh đừng sống mãi trong bóng ma của Hải Dương.

[00:21:07] Đừng xem sự áy náy này

[00:21:09] như là thứ đi theo anh cả đời.

[00:21:12] Anh nên có những người bạn mới như Hải Dương.

[00:21:16] Anh nên có một mối tình mới.

[00:21:19] Mối tình này,

[00:21:21] đáng để anh dùng cả tấm lòng để trân trọng,

[00:21:24] để che chở.

[00:21:26] Liều thuốc tốt nhất để trốn tránh nỗi đau,

[00:21:28] chính là đi tìm một tình cảm khác giới.

[00:21:32] Như vậy sẽ khiến anh cân bằng, khiến anh tĩnh tâm.

[00:21:39] Hãy chọn em đi.

[00:21:43] Em sẽ không để tâm đến sự lựa chọn mang tính trốn tránh này của anh.

[00:21:47] Cũng sẽ không vì lòng tự trọng của mình mà từ chối anh.

[00:22:01] Bởi vì...

[00:22:04] em yêu anh.

[00:22:09] Em không hy vọng anh trả lời em ngay.

[00:22:12] Chỉ cần hứa với em sẽ suy nghĩ kỹ.

[00:22:22] Xin lỗi.

[00:22:25] Tôi không biết em thích tôi ở điểm nào.

[00:22:29] Không biết em thích cuộc sống như thế nào.

[00:22:33] Cũng không biết em thích cách giao tiếp ra sao.

[00:22:41] Em thích cha xứ hỏi em,

[00:22:46] "Con có đồng ý lấy người này không?"

[00:22:49] "Dù nghèo đói hay giàu sang,"

[00:22:54] "dù khỏe mạnh hay bệnh tật."

[00:22:59] Như vậy em có thể nói với tất cả mọi người,

[00:23:06] "Con đồng ý."

[00:23:43] Thời gian này cô cứ theo Hùng Tiểu Mao trước đã.

[00:23:49] Sao thế?

[00:23:51] Không nghe thấy à?

[00:23:52] Em không.

[00:23:54] Ngoài Tiết Băng ra em không theo ai hết.

[00:23:56] Nhưng Tiết Băng đã bị đình chỉ rồi.

[00:23:58] Đình chỉ chứ không phải nghỉ việc, em đợi anh ấy.

[00:24:00] Đình chỉ chứ không phải nghỉ việc, em đợi anh ấy.

[00:24:01] Cô đợi anh ta?

[00:24:03] Vậy công việc thì sao?

[00:24:05] Em tự sắp xếp công việc, ông có thể kiểm tra.

[00:24:06] Em tự sắp xếp công việc, ông có thể kiểm tra.

[00:24:08] Nhưng thời gian này cô làm gì?

[00:24:10] Bắt kẻ móc túi, ôn lại những gì sư phụ đã dạy em.

[00:24:14] Cứ đi tuần bừa vậy thôi.

[00:24:16] Tên trộm nào đụng phải tôi thì hắn xui xẻo.

[00:24:19] Cô đừng có làm bừa đấy nhé.

[00:24:21] Xem cô chẳng học được gì khác,

[00:24:23] chỉ học được cái tính bướng bỉnh.

[00:24:24] chỉ học được cái tính bướng bỉnh.

[00:24:28] Đưa cái này cho Tiết Băng.

[00:24:36] Có cần nói gì với anh ấy không?

[00:24:38] Không cần.

[00:24:40] Em có phải đổi sư phụ không?

[00:24:44] Cứ đợi thông báo đi.

[00:24:57] Vào đi.

[00:25:00] Chuyện gì?

[00:25:01] Đội trưởng Hồ bảo em mang đến cho anh.

[00:25:05] Vậy em đi đây.

[00:25:06] Đợi đã.

[00:25:11] Hai ngày nay em bận gì thế?

[00:25:13] Trong đội có bốn vụ án mới.

[00:25:16] Mọi người đều đang bận.

[00:25:19] Tôi hỏi là em đang làm gì?

[00:25:22] Em đang rảnh.

[00:25:25] Có muốn tôi nói với đội trưởng Hồ một tiếng,

[00:25:27] đổi cho em một sư phụ mới không?

[00:25:30] Tại sao?

[00:25:32] Chuyện này còn phải hỏi sao?

[00:25:34] Thứ nhất, bây giờ tôi là người bị đình chỉ.

[00:25:36] Thứ hai, tôi sắp kết hôn rồi.

[00:25:43] Anh sắp kết hôn?

[00:25:46] Rất kỳ lạ sao?

[00:25:48] Em... em không có ý gì khác.

[00:25:53] Chúc mừng.

[00:25:56] Cảm ơn.

[00:26:01] Chuyện của em, tôi sẽ nói với đội trưởng Hồ sớm nhất có thể.

[00:26:05] Chuyện gì ạ?

[00:26:08] Chuyện đổi sư phụ.

[00:26:14] Vậy em đi trước đây.

[00:26:25] Còn chuyện gì nữa?

[00:26:29] Nói đi chứ.

[00:26:34] Em không muốn đổi sư phụ.

[00:26:44] Nghe nói anh đang chú ý đến Đới Bỉnh Văn?

[00:26:47] Không sai.

[00:26:49] Tại sao?

[00:26:51] Ông chủ Hoa với tư cách là ủy viên chính hiệp

[00:26:54] đến thẩm tra công tác công an của chúng tôi à?

[00:26:57] Tôi không đùa với anh đâu.

[00:27:01] Tôi cũng không đùa với anh.

[00:27:04] Nếu tôi không chú ý đến hắn,

[00:27:06] bây giờ hắn đã vào nhà tù chết rồi.

[00:27:12] Ông chủ Hoa,

[00:27:14] dưới trướng của anh nhân tài đầy rẫy.

[00:27:18] Giữ lại tên thất phu này,

[00:27:20] sau này sẽ hỏng đại sự của anh.

[00:27:23] Thất phu có cái tác dụng của thất phu.

[00:27:26] Nếu chuyện gì tôi cũng nhờ Cục trưởng Đường đây,

[00:27:29] tôi có nhờ nổi không?

[00:27:32] Quân tử yêu tiền, lấy có đạo.

[00:27:36] Tên Đới Bỉnh Văn này của anh,

[00:27:38] một mình làm việc,

[00:27:40] mười người đi dọn dẹp hậu quả cho hắn.

[00:27:45] Giữ hắn lại,

[00:27:47] hậu hoạn vô cùng.

[00:27:49] Đây là chuyện nội bộ của tập đoàn Hoa Thị chúng tôi.

[00:27:52] Cục trưởng Đường không cần bận tâm.

[00:27:56] Được thôi.

[00:27:57] Tôi còn có việc.

[00:28:00] Xin cáo từ.

[00:28:03] Cục trưởng Đường,

[00:28:06] về khoản tiền đó, anh cứ yên tâm.

[00:28:09] Chỉ cần công trình bắt đầu thi công,

[00:28:11] tôi sẽ lập tức trả hết cho anh.

[00:28:13] Sao tâm trạng lại không tốt như vậy?

[00:28:15] Mọi thứ không phải đều rất bình thường sao?

[00:28:18] Mấy ngày nay trái tim này của tôi,

[00:28:21] cứ như treo trên cổ họng.

[00:28:24] Gặp ác mộng liên miên.

[00:28:28] Anh nói là Hoa Thập Nguyệt?

[00:28:29] Người tôi không yên tâm nhất không phải là Hoa Thập Nguyệt.

[00:28:32] Bởi vì gia sản của hắn lớn hơn tôi.

[00:28:34] Bởi vì gia sản của hắn lớn hơn tôi.

[00:28:34] Vậy anh chỉ ai?

[00:28:37] Anh vẫn chưa biết sao?

[00:28:39] Tôi làm sao biết được.

[00:28:41] Đới Bỉnh Văn.

[00:28:43] Hắn nguy hiểm đến vậy sao?

[00:28:43] Hắn nguy hiểm đến vậy sao?

[00:28:44] Anh không biết đâu.

[00:28:47] Người mà anh nhờ tôi vớt ra,

[00:28:49] chính là tên trộm xe Nê Thu đó.

[00:28:52] Chưa đợi tôi qua đó,

[00:28:55] cơ quan công an ở quê hắn

[00:28:56] đã cử người đưa hắn đi rồi.

[00:29:00] Anh nghĩ xem,

[00:29:02] hắn là người trộm xe của cục trưởng.

[00:29:05] Bất kể ai bắt được hắn,

[00:29:07] theo lý mà nói,

[00:29:09] đây đều là một công lao.

[00:29:12] Nhưng cấp dưới của tôi,

[00:29:14] lại thả công lao này đi.

[00:29:17] Anh nói xem có bình thường không?

[00:29:20] Có lẽ họ không thẩm vấn ra.

[00:29:22] Ngay cả anh cũng biết,

[00:29:24] hắn là người trộm xe của cục trưởng,

[00:29:26] cảnh sát lại không biết sao?

[00:29:29] Đó là do đại ca của Nê Thu nói với tôi.

[00:29:35] Tên Tam Tiết Hà đó đã chết rồi.

[00:29:40] Chết rồi?

[00:29:43] Hơn nữa hắn rất có thể biết một bí mật động trời.

[00:29:49] Nê Thu không đơn giản như vậy.

[00:29:51] Nhưng đám người này có quan hệ gì với Đới Bỉnh Văn?

[00:29:57] Tôi còn phải cảm ơn anh đã nhắc nhở tôi.

[00:29:59] Tôi mới biết tầm quan trọng của Nê Thu.

[00:30:01] Tôi đã đến quê của Nê Thu để thẩm vấn hắn.

[00:30:04] Trước khi Tam Tiết Hà chết,

[00:30:05] hắn đã từng muốn tống tiền Đới Bỉnh Văn.

[00:30:08] Cho nên hắn đã chết.

[00:30:10] Ngạc nhiên không?

[00:30:11] Ngạc nhiên không?

[00:30:12] Anh tưởng Đới Bỉnh Văn cái gì cũng nói cho anh biết sao?

[00:30:15] Điều này nói lên điều gì?

[00:30:16] Điều này nói lên điều gì?

[00:30:16] Cái chết của Cam Vị Đông, Đới Bỉnh Văn khó thoát khỏi diện tình nghi.

[00:30:31] Nghe nói cậu sắp kết hôn rồi?

[00:30:33] Vâng ạ.

[00:30:34] Chúc mừng cậu.

[00:30:36] Cảm ơn bác.

[00:30:37] Đi làm đi, đi làm đi.

[00:30:51] Tại sao anh lại khuyên em rời khỏi Giang Thành?

[00:30:54] Em đừng hỏi nhiều nữa, dù sao anh cũng không hại em đâu.

[00:31:01] Em sẽ không rời đi.

[00:31:01] Sao em vẫn bướng bỉnh như vậy?

[00:31:03] Nếu không phải vì cái tính này của em,

[00:31:05] Bạch Ngọc cô ấy cũng sẽ không chết.

[00:31:07] Bạch Tuyết,

[00:31:09] anh không biết sao,

[00:31:10] thành phố này không chỉ có mộ của Bạch Ngọc,

[00:31:13] mà còn có cả thù hận của em.

[00:31:15] Cam Vị Đông kẻ đã hủy hoại em không phải đã chết rồi sao?

[00:31:20] Chuyện đó vẫn còn xa mới kết thúc.

[00:31:23] Chuyện lớn như Cam Vị Đông mà vẫn chưa phải là kết thúc sao?

[00:31:27] Đó có thể là kết quả do người khác thao túng, sắp đặt.

[00:31:31] Ý em là gì?

[00:31:35] Sáu năm trước,

[00:31:36] vụ tai nạn xe hơi khiến Bạch Ngọc tử vong,

[00:31:38] chủ mưu chưa chắc đã là Cam Vị Đông.

[00:31:41] Ít nhất không phải chỉ có một mình hắn.

[00:31:51] Anh định đi đâu vậy?

[00:31:52] Em đến muộn quá, anh đang định đi đón em.

[00:31:55] Em đi mua cơm cho anh.

[00:31:57] Để đó đi.

[00:32:00] Đói rồi phải không?

[00:32:02] Ừm.

[00:32:03] Uống chút nước đi.

[00:32:06] Cảm ơn.

[00:32:07] Đúng rồi, khi nào chúng ta đi đăng ký?

[00:32:11] Sao thế? Sốt ruột à?

[00:32:15] Không phải.

[00:32:16] Hôm nay ở bệnh viện có mấy đồng nghiệp hỏi em

[00:32:19] khi nào được uống rượu mừng của em.

[00:32:22] Vậy em cứ nói với họ,

[00:32:24] chúng ta phải chọn một ngày lành tháng tốt chứ.

[00:32:29] Em nghe theo anh.

[00:32:32] Người phụ nữ này tên là gì?

[00:32:38] Bạch Tuyết.

[00:32:41] Tại sao lại bảo tôi điều tra cô ta?

[00:32:43] Chuyện này có thể cho tôi biết được không?

[00:32:49] Bởi vì tôi là em rể của cô ta.

[00:32:51] Tôi muốn biết

[00:32:53] cô ta ở cùng với ai,

[00:32:56] đã làm những gì.

[00:33:12] Phải nhanh lên.

[00:33:21] Đây là của Hải Dương để lại phải không?

[00:33:24] Đây là thứ đáng giá duy nhất mà anh ấy để lại.

[00:33:28] Vậy anh lôi nó ra làm gì?

[00:33:30] Gần đây khá rảnh,

[00:33:32] anh muốn giúp anh ấy sắp xếp lại tài liệu trong máy tính.

[00:33:35] Vậy được, anh đừng làm muộn quá nhé.

[00:33:37] Em đi trước đây, bệnh viện còn phải trực.

[00:33:41] Anh đưa em về.

[00:33:43] Ừm.

[00:33:44] Chúng ta đi xe lam hay đi xe buýt?

[00:33:46] Còn một loại phương tiện giao thông nữa gọi là taxi.

[00:33:51] Biết không?

[00:33:52] Xa xỉ vậy sao?

[00:33:53] Xa xỉ một lần này thôi, đi nào.

[00:34:10] Này, sư phụ.

[00:34:11] Sao lại để xe đi mất rồi?

[00:34:14] Vậy anh về thế nào?

[00:34:16] Anh lên ngồi với em một lát.

[00:34:22] Không được.

[00:34:24] Một lát thôi.

[00:34:25] Bệnh viện em có quy định.

[00:34:26] Mười phút.

[00:34:30] Năm phút cũng không được.

[00:34:35] Vậy em cho anh hôn một cái rồi đi.

[00:34:43] Một cái thôi.

[00:34:54] Một cái.

[00:34:55] Xe cũng đi rồi.

[00:34:55] Xe cũng đi rồi.

[00:34:58] Này...

[00:35:06] Đã nói rồi, chỉ một cái thôi.

[00:35:33] Chu Lâm,

[00:35:34] anh đã mở được tệp máy tính của Hải Dương rồi.

[00:35:37] Em đoán xem anh ấy dùng gì làm mật khẩu.

[00:35:41] Không phải.

[00:35:42] Là sinh nhật của anh.

[00:35:44] Đúng.

[00:35:46] Em đã đi thăm bệnh nhân xong rồi à?

[00:35:52] Nhớ anh rồi à?

[00:35:55] Không sao.

[00:35:56] Vậy em cứ nhớ nhiều vào.

[00:36:00] Vậy em cứ nhớ nhiều vào.

[00:36:03] Lát nữa anh gọi lại cho em.

[00:36:14] Có chuyện gì cứ liên lạc với tôi ngay.

[00:36:15] Được, được.

[00:36:21] Tiết Băng.

[00:36:24] Anh đến đây làm gì?

[00:36:26] Tôi vẫn chưa bị đuổi việc phải không?

[00:36:28] Không ai nói là đuổi việc anh cả.

[00:36:30] Đúng rồi, tôi thông báo chính thức cho anh.

[00:36:33] Bắt đầu từ ngày mai, đến phòng nhân sự của cục để báo danh,

[00:36:35] tham gia đào tạo.

[00:36:38] Xin lỗi, đội trưởng Hồ.

[00:36:39] Tôi muốn xin nghỉ phép.

[00:36:41] Nghỉ phép gì?

[00:36:43] Tôi chuẩn bị kết hôn.

[00:36:45] Đơn đã nộp cho chị Nghiêm rồi.

[00:36:49] Tôi không quản được anh, đi tìm phòng nhân sự đi.

[00:36:54] Tiết Băng, nghe nói anh chuẩn bị kết hôn rồi?

[00:36:57] Khi nào uống rượu mừng đây?

[00:37:03] Sở Hiểu Minh, cô qua đây một chút.

[00:37:06] Anh ấy sao thế?

[00:37:09] Sao vậy? Đều bị bệnh cả rồi à?

[00:37:16] Anh nói đi chứ.

[00:37:21] Tôi đọc cho cô nghe một đoạn.

[00:37:27] Mãi đến hôm nay tôi mới phát hiện,

[00:37:29] trên đầu tôi có rất nhiều bóng tối.

[00:37:32] Không một ai có thể tin tưởng.

[00:37:34] Tôi thậm chí còn nghi ngờ bốn bức tường của đội cảnh sát hình sự

[00:37:36] đều giấu tai mắt.

[00:37:40] Nếu hắn đã đáng nghi như vậy,

[00:37:42] tôi còn có thể làm gì?

[00:37:43] Chỉ có thể lùi vào góc chết để lặng lẽ quan sát màn kịch của hắn,

[00:37:46] hoặc có lẽ là của nhiều người hơn.

[00:37:49] Cho đến khi thời cơ chín muồi, tung cho hắn một đòn chí mạng.

[00:37:52] La Hải Dương, mày không được tin bất kỳ ai,

[00:37:55] kể cả Tiết Băng.

[00:38:00] Đây là lời của ai nói?

[00:38:03] Sao nghe đáng sợ vậy?

[00:38:06] Đây là suy nghĩ thật của Hải Dương lúc còn sống.

[00:38:09] Tôi vừa mới phát hiện ra trong tệp máy tính của anh ấy.

[00:38:13] Người "hắn" mà anh ấy nói là ai?

[00:38:17] Từ trong tệp máy tính của anh ấy xem ra,

[00:38:20] có lẽ là một người chúng ta thường xuyên gặp mặt.

[00:38:22] Là cảnh sát.

[00:38:24] Anh ấy còn nói gì nữa?

[00:38:26] Còn nói "hắn" đó,

[00:38:28] có liên quan đến việc tiêu hủy bằng chứng của hoạt động tội phạm lớn,

[00:38:31] bao che cho hung thủ,

[00:38:32] thậm chí còn có liên quan đến cái chết của Cam Vị Đông.

[00:38:35] Lời anh nói mơ hồ quá.

[00:38:37] Anh cứ nói thẳng cho em,

[00:38:38] người "hắn" mà Hải Dương nói rốt cuộc là ai?

[00:38:42] Hải Dương không nói.

[00:38:43] Anh ấy thậm chí còn không tin cả máy tính.

[00:38:50] Sư phụ,

[00:38:53] có phải anh có chuyện quan trọng muốn bàn với em không?

[00:38:57] Thực ra điều tôi muốn nói là,

[00:39:00] Sở Hiểu Minh, xin lỗi.

[00:39:03] Em nghe tôi nói hết đã.

[00:39:06] Từ khi em đến đội cảnh sát đến hôm nay,

[00:39:08] tôi thật sự chưa từng tin tưởng em.

[00:39:11] Tôi nói vậy em đừng giận.

[00:39:14] Em không giận.

[00:39:19] Thực ra anh không nói em cũng nhìn ra được.

[00:39:23] Nhưng em tin rằng sẽ có một ngày anh tin tưởng em.

[00:39:27] Giống như anh tin tưởng vào chính đôi mắt của mình vậy.

[00:39:32] Được, tôi tin em.

[00:39:35] Cho nên hôm nay tôi mới hẹn em đến để nói về chuyện này.

[00:39:38] Một bí mật chỉ có tôi

[00:39:39] và Hải Dương đã khuất mới biết.

[00:39:43] Anh cứ nói tiếp đi.

[00:39:45] Em biết bây giờ tôi đã bị đình chỉ.

[00:39:47] Chúng ta chỉ có thể điều tra bí mật.

[00:39:49] Điều tra cái chết của Hải Dương,

[00:39:50] điều tra người "hắn" trong ghi chép máy tính.

[00:39:54] Em có thể giúp tôi không?

[00:39:57] Đệ tử đương nhiên phải đi theo sư phụ rồi.

[00:40:04] Chưa chắc.

[00:40:13] Chu Lâm,

[00:40:16] bên ngoài lạnh không?

[00:40:17] Không lạnh.

[00:40:19] Không lạnh sao mặt lại lạnh thế này?

[00:40:24] Là tay anh lạnh thì có.

[00:40:27] Thế nào rồi?

[00:40:28] Giấy giới thiệu làm xong rồi.

[00:40:30] Làm rồi, còn anh?

[00:40:32] Lát nữa vào giờ làm anh sẽ đi tìm đội trưởng Hồ.

[00:40:36] Em đi cùng anh.

[00:40:40] Ăn cơm chưa?

[00:40:43] Em đi pha mì cho anh.

[00:40:54] Anh muốn ăn loại này hay loại này?

[00:40:59] Loại này.

[00:40:59] Loại nào cũng được.

[00:41:03] Em sao thế?

[00:41:10] Có phải vì sắp gả mình đi rồi,

[00:41:13] nên trong lòng có chút bất an không?

[00:41:16] Không có.

[00:41:19] Tiết Băng,

[00:41:20] anh qua đây.

[00:41:24] Có gì dặn dò?

[00:41:26] Em có một thứ cho anh.

[00:41:28] Quà à?

[00:41:34] Em nhận được một lá thư Bộ Công an ở Bắc Kinh gửi cho anh.

[00:41:49] Thư nhận được khi nào?

[00:41:53] Mấy hôm rồi.

[00:41:58] Vậy tại sao hôm nay mới đưa cho tôi?

[00:42:02] Em không muốn

[00:42:03] để anh lại dính líu vào chuyện này.

[00:42:07] Em vốn không định đưa cho tôi.

[00:42:09] Sợ tôi gặp nguy hiểm, phải không?

[00:42:22] Hôm qua em đã nói dối.

[00:42:25] Em hoàn toàn không thể rút khỏi chuyện này.

[00:42:59] Tôi phải ra ngoài một chuyến ngay.

[00:43:02] Vậy chuyện đăng ký của chúng ta thì sao?

[00:43:05] Đợi anh về.

[00:43:06] Anh về sẽ đi tìm đội trưởng Hồ ngay.

[00:43:11] Nước sôi và mì gói để ở kia rồi,

[00:43:13] em tự pha đi nhé.

[00:43:51] Tôi thấy chuyện này không có cách nào khác.

[00:43:53] Vẫn phải hẹn Cục trưởng Tiêu.

[00:44:01] Nếu hẹn lại ông ấy, cô nói xem ông ấy có đi không?

[00:44:07] Để tôi nghĩ cách.

[00:44:09] Cô đúng là thần thông quảng đại.

[00:44:15] Tôi nói trước những lời khó nghe đây.

[00:44:22] Có đệ tử nào nói chuyện với sư phụ như vậy không?

[00:44:27] Cô định hẹn ở đâu?

[00:44:29] Quán trà.


 0 Komentari sort   Poredaj po