(AI-sub) Kiểm Soát Tuyệt Đối tập 21 phim hình sự Trung Quốc
Phụ đề được dịch bằng AI, cần bạn góp sức hoàn thiện. Liên hệ tham gia tại Facebook: https://www.facebook.com/profi....le.php?id=1000678863 -------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- Kiểm Soát Tuyệt Đối 绝对控制 (2002) là bộ phim truyền hình Trung Quốc thuộc thể loại hình sự, tâm lý, trinh thám, xoay quanh cuộc đấu trí căng thẳng giữa cảnh sát và tội phạm công nghệ cao. Với sự tham gia của dàn diễn viên thực lực: Vương Học Binh, Lý Quyên, Miêu Phố, Đổng Dũng, Vương Khuê Vinh, Đỗ Chí Quốc và Trương Thiên Thư, phim mang đến một câu chuyện ly kỳ, hấp dẫn, đầy bất ngờ.
[00:00:06] Gấu Trúc, sao rồi?
[00:00:07] Xe đến đâu rồi?
[00:00:09] Bến tàu, cậu nhất định phải cẩn thận.
[00:00:12] Đặc biệt là những điểm cao trên các tòa nhà.
[00:00:14] Và cả những góc chết trên mặt đất nữa.
[00:00:17] Nói nhảm, đệ tử của tôi đang ở trên xe, tôi đương nhiên lo lắng rồi.
[00:00:21] Có chuyện gì tôi sẽ hỏi tội cậu. Cứ vậy đi.
[00:00:31] Alo?
[00:00:35] Sao rồi?
[00:00:37] Không không không.
[00:00:37] Sự yên tĩnh này chỉ là bề ngoài thôi.
[00:00:40] Không biết lúc nào sẽ xảy ra chuyện bất ngờ.
[00:00:43] Đường Tử Kiệt là người thế nào, cậu nên rõ.
[00:00:46] Đương nhiên rồi, Sở Hiểu Minh đang ở trên xe, tôi đương nhiên lo lắng.
[00:00:51] Ai bảo cô ấy là đệ tử của tôi chứ?
[00:00:54] Vậy sao cậu không để tôi đi?
[00:00:57] Thôi được.
[00:00:58] Cậu để tâm nhiều vào.
[00:01:27] Tay run rồi à?
[00:01:32] Lúc bóp cò, tôi sẽ rất vững.
[00:01:36] Dốc toàn bộ lực lượng.
[00:01:39] Bạch Tuyết có được đãi ngộ cao thế sao?
[00:01:41] Đối thủ quá khó đối phó.
[00:01:43] Không còn cách nào khác.
[00:01:46] Dùng Bạch Tuyết để dụ hắn ra.
[00:01:48] Đây là chủ ý của ai?
[00:01:51] Đừng quan tâm là chủ ý của ai.
[00:01:53] Đánh giá một chút, cũng coi như là có sáng tạo đấy.
[00:01:56] Đây là một kế hoạch đầy sơ hở.
[00:01:59] Một cao thủ trăm trận trăm thắng.
[00:02:02] Cuối cùng lại chết vì súng cướp cò.
[00:02:06] Câu chuyện này, đối thủ của tôi, hắn ta chắc đã nghe qua rồi.
[00:02:10] Hắn ta đã cướp cò một lần.
[00:02:13] Chính là nhận một tên đệ tử tuổi sói.
[00:02:16] Tên đệ tử đó muốn đẩy hắn vào chỗ chết.
[00:02:21] Hắn rất cảnh giác, đã phòng được cú đâm lén của đệ tử.
[00:02:27] Bởi vì hắn ra tay nhanh hơn đệ tử của hắn.
[00:02:30] Bởi vì hắn ra tay nhanh hơn đệ tử của hắn.
[00:02:33] Lý Nguyên Bá ném đôi chùy sắt lên trời,
[00:02:36] cuối cùng rơi xuống đập chết chính mình.
[00:02:38] Đó chính là cách chết của đệ nhất hảo hán thiên hạ.
[00:02:42] Ai nói người vô địch thì nhất định không có ưu phiền?
[00:02:47] Tôi thấy đối thủ của tôi
[00:02:49] đã gần đất xa trời rồi.
[00:02:53] Nào là manh mối đồng xu, nào là Bạch Tuyết bị điều tra nội bộ,
[00:02:57] bây giờ lại bày trò chuyển nghi phạm, dẫn rắn ra khỏi hang.
[00:03:01] Không sợ người ta nói vụng về à?
[00:03:08] Ai cũng có lúc sơ suất.
[00:03:10] Đối thủ của tôi cũng không thần kỳ như hắn ta tưởng tượng đâu.
[00:03:14] Tôi đang đợi hắn sơ suất.
[00:03:16] DISTO
[00:03:18] Một kế hoạch không tính kỹ đường lui
[00:03:21] sẽ khiến người ta rất khó xử.
[00:03:25] Sự khó xử này, chẳng qua chỉ là bắt đầu.
[00:03:28] Tôi đã từng nói với Hoa Thập Nguyệt,
[00:03:31] để làm rõ sự thật về cái chết của người anh em đó của tôi,
[00:03:34] tôi có thể hy sinh tính mạng cũng không do dự.
[00:03:37] Nhưng sự thật nhất định phải được đưa ra ánh sáng.
[00:03:42] Sự thật sớm đã bốc hơi rồi.
[00:03:45] Không còn nữa.
[00:03:47] Biến mất rồi.
[00:03:49] Anh còn muốn sự thật gì nữa?
[00:03:53] Ông đã giết Hải Dương.
[00:04:04] Alo?
[00:04:05] Tiết Băng.
[00:04:07] Tôi là Lý Câm, xe của Sở Hiểu Minh đã qua huyện Tam Hòa.
[00:04:10] Mọi việc bình thường, cậu yên tâm, chúng ta giữ liên lạc.
[00:04:14] Các cậu rút quân đi.
[00:04:16] Hắn ta hình như không dám đi nữa.
[00:04:18] Gì cơ? Cậu nói gì?
[00:04:23] Đường đi không còn dài nữa.
[00:04:26] Mời ông về suy nghĩ cho kỹ.
[00:04:29] Chơi với ông cũng coi như là một ván cờ.
[00:04:33] Tôi cũng có cảm giác như vậy. Nhưng là một ván cờ tàn.
[00:04:52] Lạ thật, trời còn chưa tối sao đã về rồi?
[00:04:59] Mua pin chưa?
[00:05:02] Cậu đoán xem.
[00:05:26] Sao thế? Tôi thấy tâm trạng của cậu có vẻ không được tốt lắm.
[00:05:31] Có chuyện gì không vui thì nói ra,
[00:05:34] tôi giúp cậu giải tỏa.
[00:05:35] Câm miệng lại, không nói chuyện thì cậu chết à?
[00:05:39] Thằng ranh con, tôi cũng đang bực đây.
[00:05:45] Ăn được uống được. Không giống.
[00:05:49] Haiz.
[00:06:03] Bài hát này tôi cũng biết hát.
[00:06:05] Ra ngoài rồi tôi đưa cô đi karaoke.
[00:06:11] Tôi biết hát nhưng không đi karaoke.
[00:06:15] Vậy đi đâu?
[00:06:18] Cô đoán xem.
[00:06:56] Thầy Hùng?
[00:06:58] Ý gì vậy? Làm gì mà căng thẳng thế?
[00:07:01] Chẳng phải chỉ là một doanh nhân mất tích thôi sao.
[00:07:04] Cậu nói ít vài câu đi.
[00:07:06] Cậu không thấy mặt Cục trưởng Tiêu trắng bệch ra rồi à?
[00:07:09] Tôi không nghe anh giải thích.
[00:07:11] Tôi không biết anh đã nỗ lực thế nào.
[00:07:12] Người đến giờ vẫn chưa tìm thấy.
[00:07:14] Cục trưởng Tiêu.
[00:07:15] Hiện tại tất cả mọi người trong đội đều đã tham gia tìm kiếm và giăng lưới.
[00:07:18] Họp xong rồi nói.
[00:07:32] Hôm nay hai vị cục trưởng đến đội,
[00:07:34] để công bố một quyết định với mọi người.
[00:07:37] Tôi sẽ không nói nhiều nữa.
[00:07:39] Hoa Thập Nguyệt đã mất tích sáu ngày rồi.
[00:07:42] Thành phố rất lo lắng.
[00:07:44] Phương án của chúng ta đã được triển khai,
[00:07:46] nhưng đến giờ vẫn chưa có kết quả.
[00:07:48] Hôm nay cục đã ra một quyết định.
[00:07:51] Mời Cục trưởng Tiêu phát biểu.
[00:07:53] Mọi người vất vả rồi.
[00:07:56] Tôi biết,
[00:07:57] có những đồng chí vừa hoàn thành 18 tiếng mai phục,
[00:08:00] vẫn chưa kịp nghỉ ngơi.
[00:08:03] Cũng có những đồng chí vừa xuống tàu còn chưa về nhà.
[00:08:07] Không còn cách nào khác, trách nhiệm của chúng ta là như vậy.
[00:08:13] Sao cậu đến muộn thế?
[00:08:16] Ngủ quên.
[00:08:17] Ngủ quên.
[00:08:17] Đảng ủy cục đã nghiên cứu quyết định,
[00:08:19] vụ án ga tàu Tân Nguyên và vụ án khách sạn Nguyệt Phong tạm dừng.
[00:08:22] Tất cả nhân sự sáp nhập vào vụ án Hoa Thập Nguyệt mất tích.
[00:08:26] Để tăng cường chỉ đạo,
[00:08:27] quyết định bổ nhiệm Cục phó Đường Tử Kiệt làm tổ trưởng chuyên án.
[00:08:30] Đội phó Trọng Đại Phong làm tổ phó chuyên án,
[00:08:33] và chịu trách nhiệm báo cáo tình hình cho Đảng ủy cục.
[00:08:35] Sau đây mời Cục phó Đường phát biểu.
[00:08:39] Vụ án Hoa Thập Nguyệt mất tích không phải chuyện nhỏ.
[00:08:43] Lãnh đạo thành phố và lãnh đạo Sở đã có chỉ đạo cụ thể.
[00:08:46] Phá án trong thời hạn.
[00:08:48] Tôi cũng là người từ đội cảnh sát hình sự chúng ta ra.
[00:08:51] Luôn sẵn sàng trở về cùng mọi người ngủ giường tầng, ăn mì gói.
[00:08:56] Một câu thôi.
[00:08:58] Chúng ta phải dốc toàn lực.
[00:09:00] Điều tôi muốn nói là,
[00:09:01] mọi người dù có đào sâu ba thước đất cũng phải tìm ra Hoa Thập Nguyệt.
[00:09:04] Sống phải thấy người, chết phải thấy xác.
[00:09:07] Các đồng chí mới sáp nhập vào chuyên án, lập tức đến phòng họp để họp.
[00:09:10] Chia nhau hành động.
[00:09:12] Các tổ chú ý, đằng trước, nhìn! Đằng sau, quay!
[00:09:15] Bước đều, bước!
[00:09:24] Cục trưởng Đường nói cậu cũng tham gia chuyên án Hoa Thập Nguyệt.
[00:09:30] Mấy hôm nay đi đâu thế? Sao tôi không tìm được cậu?
[00:09:37] Đi trám răng.
[00:09:38] Trám răng mà tối đến ký túc xá cũng không về à?
[00:09:42] Cậu ngày càng bí ẩn đấy.
[00:09:45] Ngủ quên ở nhà tắm công cộng.
[00:09:48] Cậu nghĩ lý do này tôi sẽ tin à?
[00:09:52] Họp xong ở phòng họp,
[00:09:54] đến văn phòng tôi một chuyến.
[00:09:57] Sư phụ.
[00:10:05] Cảm ơn.
[00:10:10] Chuyện bí mật đến mấy,
[00:10:13] cậu có thể giấu người khác,
[00:10:15] nhưng đừng bao giờ giấu tôi.
[00:10:17] Cậu cũng không nên giấu tôi.
[00:10:24] Những lời cậu nói tôi không hiểu.
[00:10:28] Cậu có thể để Chu Lâm đi mai phục.
[00:10:34] Tại sao tôi lại không được?
[00:10:45] Cậu đã nói,
[00:10:47] chúng ta là bạn bè.
[00:10:49] Chúng ta là bạn bè.
[00:10:52] Cảm ơn.
[00:10:58] Cậu không phải là từ chối,
[00:11:03] mà là ruồng bỏ.
[00:11:16] Huy hiệu trên mũ lệch rồi.
[00:11:21] Nếu đến lúc khó khăn nhất,
[00:11:24] tôi cần người giúp đỡ,
[00:11:27] người đầu tiên tôi tìm sẽ là cậu.
[00:11:30] Vậy tôi chờ.
[00:11:37] Tôi đi họp đây.
[00:12:08] Mấy ngày nay rốt cuộc cậu bận gì vậy?
[00:12:11] Chẳng phải tôi đã nói với cậu rồi sao.
[00:12:12] Cậu nói dối.
[00:12:14] Cậu có thể nói thật với tôi không?
[00:12:17] Chuyện của Hoa Thập Nguyệt có liên quan đến cậu không?
[00:12:21] Cậu nói vậy là có ý gì?
[00:12:22] Vụ mất tích của Hoa Thập Nguyệt rốt cuộc có liên quan đến cậu không?
[00:12:25] Không.
[00:12:27] Tiết Băng.
[00:12:29] Có người nhìn thấy trước khi Hoa Thập Nguyệt mất tích,
[00:12:32] cậu từng xuất hiện ở tập đoàn Hoa Thị.
[00:12:35] Điều đó không nói lên được gì.
[00:12:38] Cậu nên biết tính nghiêm trọng của sự việc này.
[00:12:44] Tôi đương nhiên biết.
[00:12:45] Nhưng chuyện của Hoa Thập Nguyệt,
[00:12:47] tôi không hề hay biết.
[00:12:50] Có lẽ điều thực sự rùng rợn trong "Nhật Ký Người Điên",
[00:12:55] không phải là sự miêu tả của Lỗ Tấn về việc ăn thịt người,
[00:12:58] thậm chí...
[00:12:59] cũng không phải là tiếng thét "cứu lấy trẻ em" ở cuối tiểu thuyết,
[00:13:03] mà là điều cuối cùng khiến người điên vô cùng kinh ngạc,
[00:13:07] phát hiện ra "tôi cũng đã từng ăn thịt người".
[00:13:10] Có thể nói,
[00:13:11] đây là sự tự giác về ý thức tội lỗi nguyên thủy của người điên.
[00:13:15] Giống như nói người bắt cóc con tin,
[00:13:18] bản thân hắn cũng bị con tin bắt cóc.
[00:13:21] Cảm giác tội lỗi khó lòng thoát khỏi
[00:13:23] khiến hắn trở thành con tin của người bị bắt cóc.
[00:13:28] Ông Takeuchi cũng cho rằng,
[00:13:30] sự ra đời của "Nhật Ký Người Điên"
[00:13:33] đánh dấu sự sáng tác của Lỗ Tấn
[00:13:35] đã chuyển sang văn học chuộc tội.
[00:13:38] Ông là người đầu tiên trong lịch sử văn học hiện đại của nước ta...
[00:13:47] Thật là trùng hợp, lại để anh nghe thấy đoạn này.
[00:13:51] Vì nàng mà người tiều tụy, biết bao nhiêu...
[00:13:55] áo rộng chẳng hối hận thuở ban đầu.
[00:14:02] Ông muốn chọc giận tôi.
[00:14:04] Không có sự chăm sóc tỉ mỉ của ông,
[00:14:08] làm sao tôi có thể vô tình vô nghĩa được.
[00:14:12] Xem ra tôi dùng thủ đoạn lưu manh để đối phó với một lão lưu manh
[00:14:17] sẽ không có kết quả gì.
[00:14:19] Được anh em đề cao.
[00:14:22] Kể từ khi có danh xưng doanh nhân này,
[00:14:26] người gọi tôi là lão lưu manh ngày càng ít đi.
[00:14:30] Nhưng câu nói này của anh,
[00:14:31] lại khiến tôi nhớ về những năm tháng mưa gió thời khởi nghiệp.
[00:14:36] Một đứa trẻ nghèo khổ,
[00:14:38] dựa vào súng tự chế và lừa đảo để tạo dựng một giang sơn.
[00:14:42] Thật là nhớ lại những năm tháng hào hùng xưa.
[00:14:45]
[00:14:48] khiến thế giới kinh ngạc.
[00:14:50] Có nhiều người vì tôi mà ăn không ngon ngủ không yên.
[00:14:54] Tạo nghiệp.
[00:14:57] Thấy nhiều người bận rộn rối rít như vậy,
[00:14:59] nhưng anh lại đứng bên cạnh quan sát sự biến đổi,
[00:15:03] có phải có cảm giác của một kỳ thủ cửu đẳng
[00:15:06] đang xem người khác chơi cờ ở vỉa hè không?
[00:15:13] Anh muốn chọc giận tôi.
[00:15:15] Đúng vậy.
[00:15:17] Ông đã chọc giận tôi sáu ngày rồi.
[00:15:19] Tôi không thể chọc giận ông một ngày sao?
[00:15:29] Với cơn tức giận hiện tại của tôi, tôi sẽ đập nát cái đầu chó của ông.
[00:15:33] Nếu tôi không đứng dậy được trong tám giây,
[00:15:34] tôi sẽ cùng ông đến tòa án tự thú.
[00:15:36] Họ Hoa kia!
[00:15:37] Đánh đi!
[00:15:38] Họ Hoa kia, đừng ép tôi!
[00:15:40] Đừng ép tôi. Tôi nói cho ông biết, tôi sắp mất kiểm soát rồi.
[00:15:44] Ông đừng ép tôi, kẻo sau này lại trách tôi dã man.
[00:15:48] Cái bộ dạng này của ông mà cũng xứng nói dã man à?
[00:15:50] Câm miệng cho tôi!
[00:15:51] Một mạng đổi một mạng. Hôm nay nếu ông không giết được tôi,
[00:15:54] tôi sẽ cho ông xuống địa ngục.
[00:15:56] Bầu bạn với người anh em tên Hải Dương của ông.
[00:15:58] Không được nhắc đến cậu ấy!
[00:15:59] Tôi cứ nhắc đấy, thì sao?
[00:16:01] Linh hồn vất vưởng của cái thằng chết bằm đó...
[00:16:03] Mẹ kiếp nhà mày! Đứng dậy! Đứng dậy đi!
[00:16:06] Ông không phải tám giây sao? Tôi đếm giúp ông.
[00:16:09] Hai! Tôi đếm giúp ông. Nào, đứng dậy.
[00:16:13] Ba! Bốn! Ông đứng dậy cho tôi xem.
[00:16:16] Ông đứng dậy cho tôi xem!
[00:16:17] Ông không phải là giang hồ lão luyện sao? Lão giang hồ đứng dậy! Đứng dậy!
[00:16:21] Năm! Sáu! Đứng dậy! Đứng dậy! Còn hai giây nữa!
[00:16:25] Nhanh, nhanh, nhanh, nhanh! Đứng dậy! Bảy! Tám!
[00:16:31] Ông thua rồi.
[00:16:35] Thằng nhãi, mày đủ độc ác!
[00:17:03] Trong hai tiếng tôi ở trên máy bay,
[00:17:06] anh trai tôi có tin tức gì chưa?
[00:17:07] Chưa có.
[00:17:10] Các người lập tức hẹn gặp gã họ Đường cho tôi.
[00:17:12] Vâng.
[00:17:15] Cục trưởng Tiêu.
[00:17:18] Có chuyện gì vậy?
[00:17:20] Em trai của Hoa Thập Nguyệt chiều nay từ Bắc Kinh
[00:17:23] đã đến Giang Thành.
[00:17:25] Cuối cùng cũng có người không giữ được bình tĩnh rồi.
[00:17:28] Cậu ta vừa xuống máy bay đã hẹn gặp Đường Tử Kiệt.
[00:17:30] Xem ra kịch hay sắp bắt đầu rồi.
[00:17:32] Đại Phong.
[00:17:34] Nhất định phải chú ý bảo vệ an toàn cho em trai Hoa Thập Nguyệt.
[00:17:37] Cứ làm công khai, không cần che giấu.
[00:17:39] Để Đường Tử Kiệt biết chúng ta đang bảo vệ cậu ta.
[00:17:43] Vâng.
[00:17:59] Tôi đang tưởng tượng, nhìn bộ dạng này của ông bây giờ.
[00:18:05] Nếu để ông cạo râu, cắt tóc,
[00:18:08] rồi mặc vest, thắt cà vạt,
[00:18:12] ông còn giống Tổng giám đốc Hoa oai phong lẫm liệt đó không?
[00:18:19] Anh có thể.
[00:18:22] Sau này ở Giang Thành, anh chắc chắn sẽ được coi là một nhân vật.
[00:18:27]
[00:18:32] Anh có thể chịu đựng được quá trình tim bị ép nát,
[00:18:35] đó là nội công vượt qua tuổi tác của anh.
[00:18:38] Ông quá khen rồi.
[00:18:40] Có một cuốn sách tên là "Đau đớn và hạnh phúc".
[00:18:43] Tác giả hình như họ Bạch.
[00:18:45] Cuốn đó viết về tôi của bây giờ đấy.
[00:18:50] Có phải anh đến chết cũng không bán đứng Đường Tử Kiệt?
[00:18:55] Châu chấu trên cùng một sợi dây, chết thì cùng chết.
[00:18:58] Nhưng anh có thể lập công chuộc tội.
[00:19:01] Kể từ ngày tập đoàn Hoa Thị được thành lập, tôi đã thề
[00:19:04] sẽ rửa tay gác kiếm, cải tà quy chính.
[00:19:07] Nhưng không thể... Một con cá lên bờ sao có thể sống được?
[00:19:14] Tôi và Bí thư Điền của Thành ủy đã nói chuyện sâu một lần.
[00:19:17] Tôi hỏi ông ấy,
[00:19:19] nếu tôi đem toàn bộ gia sản của gia tộc Hoa Thị
[00:19:22] đều hiến tặng cho Giang Thành, Giang Thành sẽ thế nào?
[00:19:27] Ông ấy nói về kinh tế có thể sẽ tiến một bước lớn,
[00:19:31] nhưng văn minh của thành phố có thể sẽ lùi lại vài năm.
[00:19:39] Tại sao?
[00:19:41] Tại sao?
[00:19:43] Lúc đó tôi cũng hỏi Bí thư Điền như vậy.
[00:19:47] Ông ấy nói một thành phố
[00:19:48] mắc nợ một phú ông có vết nhơ gia tộc,
[00:19:51] có nghĩa là địa vị xã hội của toàn bộ người dân thành phố sẽ giảm xuống.
[00:19:56] Bởi vì một tầng lớp đặc quyền khổng lồ
[00:19:58] sẽ giống như một đám mây đen,
[00:20:00] lởn vởn trên bầu trời của thành phố này không tan.
[00:20:04] Bí thư Điền nói không sai.
[00:20:09] Về nhà tôi đã khóc.
[00:20:12] Tôi không thấy tủi thân.
[00:20:15] Tôi chỉ cảm thấy tại sao mình càng thành công lại càng cảm thấy thất bại.
[00:20:21] Anh không thể hiểu được đâu.
[00:21:08] Sao vậy? Tâm trạng không tốt à?
[00:21:11] Có phải vì hôm qua đã đánh tôi,
[00:21:13] trong lòng có chút áy náy?
[00:21:30] Ông có thể rời khỏi đây rồi.
[00:21:33] Anh... anh nói gì?
[00:21:36] Tôi tuyệt vọng rồi.
[00:21:40] Tôi còn trẻ.
[00:21:42] Xem ra muốn đấu với các người,
[00:21:44] chỉ có thể tìm cơ hội sau này.
[00:21:49] Anh thực sự muốn thả tôi?
[00:22:04] Có phải anh cảm thấy phán đoán ban đầu của mình có chút sai lầm?
[00:22:08] Tôi chưa bao giờ nghi ngờ phán đoán của mình.
[00:22:12] Chỉ là sự nham hiểm và lão luyện của ông và đám Đường Tử Kiệt
[00:22:15] khiến tôi bất ngờ.
[00:22:18] Thấy nhiều đồng nghiệp, đồng đội như vậy
[00:22:21] vì tôi và ông mà hy sinh quá nhiều, tôi không nỡ lòng.
[00:22:26] Chỉ vậy mà thôi.
[00:22:28] Không hề có ý thỏa hiệp.
[00:22:48] Đưa tay ra.
[00:23:16] Tôi nấu cho ông bữa cơm nhé, cũng coi như là tạm biệt.
[00:23:20] Không cần đâu, ông mau đi đi.
[00:23:24] Kẻo lát nữa tôi lại hối hận.
[00:23:28] Vậy được, tôi đi vệ sinh một lát.
[00:24:03] Chuyện gì?
[00:24:05] 970c Cậu đang ở đâu thế?
[00:24:06] Có gì nói nhanh, không tôi cúp máy đây.
[00:24:08] Cậu mau về đội đi.
[00:24:10] Em trai của Hoa Thập Nguyệt từ Bắc Kinh đến rồi.
[00:24:13] Và ngay lập tức dùng điện thoại
[00:24:14] liên lạc với Đường Tử Kiệt.
[00:24:17] Nội dung cuộc gọi thì sao?
[00:24:18] Không nghe lén được.
[00:24:20] Đường Tử Kiệt đột nhiên bật to tiếng TV.
[00:24:22] Đội Trọng nói tình hình vụ án có thể có thay đổi.
[00:24:26] Alo?
[00:24:28] Cậu đang ở cùng ai vậy?
[00:24:30] Cậu mau về đi, mọi người đang đợi cậu đấy.
[00:24:35] Đi tiểu xong rồi.
[00:24:37] Anh không nuốt lời chứ?
[00:24:41] Ông nói đúng rồi. Tôi nuốt lời rồi.
[00:24:45] Bây giờ ông vẫn chưa thể đi.
[00:24:47] Anh đùa tôi à?
[00:24:51] Ít nói nhảm đi, tự đeo còng tay vào.
[00:25:00] Tôi đi tiểu một cái là anh thay đổi rồi.
[00:25:03] Anh vốn không có ý định thả tôi.
[00:25:05] Anh cố tình hành hạ tôi.
[00:25:07] Đeo còng tay vào.
[00:25:09] Vừa nãy anh nói sao? Sao anh có thể nuốt lời được?
[00:25:13] Không ngờ cơ hội lại đến nhanh như vậy.
[00:25:16] Cái điện thoại chết tiệt này là ai gọi vậy?
[00:25:21] Thượng đế.
[00:25:24] Anh trai tôi trước đây từng nói với tôi,
[00:25:26] ở Giang Thành, chỉ cần có người bạn như ông,
[00:25:31] thì anh ấy không có gì phải lo.
[00:25:33] Thật sao? Giao tình của chúng tôi quả thực không tệ.
[00:25:38] Nhưng...
[00:25:40] anh ấy cũng nói nếu ở Giang Thành gặp chuyện không may,
[00:25:44] người có thể ám toán anh ấy chỉ có một.
[00:25:48] Đó chính là ông, Cục trưởng Đường.
[00:25:50] Anh ấy còn nói gì nữa?
[00:25:52] Sống không thấy người, chết không thấy xác. Anh ấy còn có thể nói gì nữa?
[00:25:58] Bây giờ đến lượt ông nói rồi.
[00:26:00] Cậu nói vậy là có ý gì?
[00:26:02] Anh trai cậu mất tích, tôi cũng lo lắng như cậu.
[00:26:09] Vậy xin Cục trưởng Đường hãy tỏ thái độ ra.
[00:26:12] Để tôi xem ông lo lắng đến mức nào.
[00:26:20] Ba ngày thì thế nào?
[00:26:23] Ba ngày, tôi muốn thấy anh trai tôi.
[00:26:25] Tôi sẽ cố gắng hết sức.
[00:26:28] Dù là vì trách nhiệm của một cục trưởng công an,
[00:26:31] hay vì tình bạn.
[00:26:33] Nhưng cậu không thể giới hạn thời gian cho tôi quá chặt.
[00:26:37] Cục trưởng Đường, ông chỉ có ba ngày.
[00:26:41] Trong vòng ba ngày, nếu tôi không gặp được anh trai tôi,
[00:26:45] tôi sẽ công bố một số tài liệu.
[00:26:48] Đến lúc đó, mặt mũi của mọi người đều không đẹp đẽ gì.
[00:26:57] Sư phụ.
[00:26:58] Anh nói xem, em trai của Hoa Thập Nguyệt từ Bắc Kinh đến,
[00:27:02] sự việc sẽ có thay đổi gì không?
[00:27:07] Không biết.
[00:27:08] Vậy anh đoán xem Hoa Thập Nguyệt bây giờ còn sống
[00:27:13] hay đã chết rồi?
[00:27:15] Nếu tôi biết, còn ngồi ở đây à?
[00:27:22] Vừa nãy tôi gọi điện cho anh, anh đang ở đâu?
[00:27:26] Hửm, em đoán xem.
[00:27:29] Một người bạn cùng trường cảnh sát của tôi đến, tôi đi gặp cậu ấy.
[00:27:35] Ồ.
[00:27:39] Anh nói xem Hoa Thập Nguyệt, tại sao ông ta...
[00:27:42] Em sao có nhiều "tại sao" thế?
[00:27:47] Cục trưởng Đường.
[00:27:52] Tiết Băng, có thời gian không?
[00:27:55] Tôi có chuyện muốn nói với cậu, đến phòng họp một lát.
[00:28:15] Bố, con đây. ALL
[00:28:17] Sao thế, Cục trưởng Đường? Ông không nghỉ phép nữa à?
[00:28:22] Nếu cứ nghỉ như thế này,
[00:28:24]
[00:28:29] Nghiêm trọng vậy sao?
[00:28:32] Vậy ông phải cẩn thận nhiều hơn đấy.
[00:28:38] Lời nhắc nhở này của cậu, là có ý tốt à?
[00:28:44] Lời này ông đã hiểu rồi.
[00:28:51] Cậu đang đánh cược à?
[00:28:53] Một người có tiền cũng đã hỏi tôi như vậy.
[00:28:57] Tôi không muốn đánh cược, chỉ muốn đánh một trận.
[00:29:00] Đường lui, đã nghĩ xong chưa?
[00:29:03] Cùng lắm là đi bầu bạn với Hải Dương thôi.
[00:29:07] Đã có chuẩn bị.
[00:29:08] Tôi đang cứu cậu đấy.
[00:29:11] Cậu biết không?
[00:29:13] Đừng nói như vậy.
[00:29:16] Thứ có thể cứu tôi, đó là một loại kết cục.
[00:29:21] Trong kết cục này chỉ có hai người.
[00:29:26] Một người sống.
[00:29:29] Mọi người sẽ gọi anh ta là anh hùng.
[00:29:32] Một người không thể sống.
[00:29:34] Hắn phải trả giá cho tội ác mà hắn đã gây ra.
[00:29:39] Ngoài ra, bất kỳ sự cứu vớt nào đối với tôi đều là vô ích.
[00:29:45] Cậu quá lạc quan rồi.
[00:29:48] Lúc chột dạ mà cậu vẫn còn hùng hồn như vậy.
[00:29:53] Người cầm củ khoai lang nóng,
[00:29:54] đều đang nghĩ cách ném nó đi.
[00:29:58] Sư phụ.
[00:30:01] Bây giờ tôi mới thực sự giống như đệ tử của ông.
[00:30:04] Hai chúng ta,
[00:30:06] một người như con mèo trên mái tôn nóng,
[00:30:08] một người như con kiến trên chảo nóng.
[00:30:11] Nếu nói là chột dạ,
[00:30:14] thì cũng như nhau cả thôi.
[00:30:24] Hoa Thập Nguyệt ở đâu?
[00:30:26] Tung tích của Hoa Thập Nguyệt tôi biết, nhưng tôi không thể nói cho ông.
[00:30:30] Tại sao không thể nói cho ông, tôi nghĩ ông nên rất rõ.
[00:30:38] Vào đi.
[00:30:43] Cục trưởng Đường, Cục trưởng Tiêu tìm Tiết Băng.
[00:30:57] Tiết Băng.
[00:31:05] Đừng giấu trong lòng, ông ta tìm cậu nói chuyện gì?
[00:31:11] Tiết Băng, nếu là chuyện tốt,
[00:31:13] là chuyện lập công được thưởng, tôi cũng không muốn hỏi nhiều.
[00:31:17] Nhưng nếu là chuyện buồn... Điền
[00:31:19] là chuyện cần người giúp đỡ, cần người chia sẻ,
[00:31:24] cậu phải nói cho tôi biết.
[00:31:27] Cậu đừng tưởng tôi không nhìn ra.
[00:31:30] Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
[00:31:48] Cục trưởng Tiêu.
[00:31:50] Lão Đường, sao ông lại đến?
[00:31:52] Xảy ra chuyện lớn như vậy, sao tôi có thể ngồi yên được.
[00:31:56] Ông nói chuyện Hoa Thập Nguyệt à?
[00:31:58] Theo phân tích của tôi,
[00:32:00] Hoa Thập Nguyệt đang ở trong tay Tiết Băng.
[00:32:02] Lão Đường,
[00:32:03] chuyện lớn như vậy, phải có bằng chứng.
[00:32:06] Ông bố trí người,
[00:32:07] giám sát Tiết Băng 24/24,
[00:32:09] sẽ không thể không lấy được bằng chứng.
[00:32:11] Tiết Băng là đồng chí của chúng ta.
[00:32:13] Chỉ dựa vào suy đoán mà áp dụng biện pháp với cậu ấy, không ổn lắm.
[00:32:24] Thị trưởng Văn phải không ạ? Tôi là Đường Tử Kiệt.
[00:32:28] Chuyện Hoa Thập Nguyệt mất tích đã có manh mối rồi ạ.
[00:32:31] Theo phán đoán của tôi, là đội cảnh sát hình sự của cục công an chúng tôi,
[00:32:33] một người tên Tiết Băng đã bắt cóc Hoa Thập Nguyệt.
[00:32:36] Chúng tôi đang chuẩn bị giám sát cậu ta.
[00:32:38] Vậy tại sao các anh còn chưa hành động?
[00:32:41] Tôi đang nghỉ phép.
[00:32:43] Tôi đi nói với Tiêu Trường Xuân.
[00:32:44] Anh ta đang ở cạnh tôi.
[00:32:46] Bảo anh ta nghe điện thoại.
[00:32:48] Lão Tiêu, Thị trưởng Văn muốn nói chuyện với ông.
[00:32:55] Thị trưởng Văn.
[00:32:56] Các anh đang làm trò gì vậy? Muốn làm gì?
[00:33:01] Đây chỉ là suy đoán của Lão Đường.
[00:33:03] Các anh lập tức áp dụng biện pháp.
[00:33:14] Lão Tiêu, chúng ta làm như vậy là có trách nhiệm với Tiết Băng.
[00:33:18] Chúng ta không thể nhìn cậu ấy đi ngày càng xa.
[00:33:21] Được rồi.
[00:33:22] Nếu tin tôi thì giao việc này cho tôi làm.
[00:33:28] Sao không nghỉ phép nữa à?
[00:33:31] Sau này hãy nói. Muốn nghỉ ngơi thì ngày tháng còn dài.
[00:33:37] Tôi ra lệnh cho các cậu, từ bây giờ,
[00:33:41] giám sát 24/24 không gián đoạn
[00:33:42] cảnh sát đội hình sự Tiết Băng.
[00:33:44] Đây cũng là chỉ thị trực tiếp của Thị trưởng Văn.
[00:33:46] Cục trưởng Tiêu Trường Xuân đã đồng ý.
[00:33:48] Nếu trong hành động lần này,
[00:33:50] có thể giải trừ nghi ngờ cho Tiết Băng là tốt nhất.
[00:33:53] Bắt cóc là tội nặng.
[00:33:56] Hơn nữa Hoa Thập Nguyệt trên thế giới
[00:33:57] cũng là một doanh nhân có tầm ảnh hưởng.
[00:34:00] Trong hành động lần này,
[00:34:01] nhất định phải đảm bảo an toàn cho Hoa Thập Nguyệt.
[00:34:04] Có tình hình gì, bất kể thời gian, lập tức báo cáo cho tôi.
[00:34:18] Anh có thể cách xa tôi một chút không?
[00:34:20] Xin lỗi, đây là quyết định của cục.
[00:34:22] Giám sát 24 giờ.
[00:34:24] Anh cứ đi theo tôi như vậy có ý nghĩa gì?
[00:34:27] Giúp một tay đi. Lãnh đạo chắc chắn đã nói chuyện với cậu rồi.
[00:34:29] Cậu đừng làm khó tôi.
[00:34:31] Được, vậy tôi về văn phòng, không gây phiền phức cho các anh.
[00:34:42] Bích.
[00:34:45] Tôi dán một con Cơ tám.
[00:34:46] Chín.
[00:34:48] Không, tôi không ra Cơ tám.
[00:34:52] Đủ rồi! Đủ rồi, đủ rồi.
[00:34:55] Cậu không có chủ à?
[00:34:56] Có chủ hay không có chủ.
[00:34:57] Có.
[00:34:58] Có chủ sao không lấy chủ chặt, lại đi ra Cơ?
[00:35:01] Giữ chủ để nhìn hình.
[00:35:04] Người trên lại không có điểm, tôi chặt làm gì?
[00:35:06] Với lại sao tôi biết cậu chỉ còn một con Bích mười.
[00:35:09] Đúng vậy.
[00:35:10] Sao cậu không biết?
[00:35:10] Lượt trước khi ra Bích, tôi đã bỏ con khác.
[00:35:13] Đánh bài thì động não một chút, cậu lại để não đi đâu rồi?
[00:35:17] Có mang theo không? Có mang không?
[00:35:22] Không chơi nữa.
[00:35:24] Đây không phải là giờ nghỉ trưa sao? Chẳng có việc gì, lại đây, lại đây.
[00:35:26] Đã quá nửa giờ rồi, các cậu không ăn cơm không đói à?
[00:35:30] Vừa nãy không phải đã ăn cơm rồi sao?
[00:35:33] Tiết Băng, cậu nên biết,
[00:35:35] chúng tôi cũng là đang thực hiện nhiệm vụ của cấp trên.
[00:35:37] Tôi biết.
[00:35:49] Không sao chứ?
[00:35:51] Không sao.
[00:35:55] Đừng thù dai.
[00:35:58] Tôi sẽ không thù dai đâu.
[00:36:01] Thôi đừng buồn nữa.
[00:36:05] Tôi không buồn.
[00:36:08] Cậu đi làm việc của mình đi, đừng ở đây với tôi nữa.
[00:36:32] Tiết Băng có phản ứng gì không?
[00:36:35] Đang chơi bài ở trong đội.
[00:36:37]
[00:36:40] Vậy Đường Tử Kiệt thì sao?
[00:36:42] Ba ngày không ra khỏi văn phòng.
[00:36:44] Liên tục gọi điện thoại.
[00:36:46] Đều giữ được bình tĩnh thật đấy.
[00:36:49] ARE Hoa Thập Nguyệt mất tích mười hai ngày rồi.
[00:36:52] Làm sao bây giờ?
[00:36:54] Đường Tử Kiệt yêu cầu giám sát Tiết Băng là có ý gì?
[00:36:58] Vụ mất tích của Hoa Thập Nguyệt, thật sự có liên quan đến Tiết Băng à?
[00:37:03] Suốt những ngày qua,
[00:37:05] có xảy ra chuyện gì tôi cũng sẽ tin.
[00:37:09] Cứ bình tĩnh quan sát thôi.
[00:38:16] Vào ngồi một lát.
[00:38:17] Không cần đâu, không cần đâu.
[00:38:22] Ý gì vậy?
[00:38:23] Không có gì.
[00:38:52] Sở Hiểu Minh, em đến ký túc xá của anh một chuyến.
[00:38:56] Đừng hỏi nhiều nữa, đến ngay đi.
[00:39:13] Chuyện gì vậy, sư phụ?
[00:39:20] Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
[00:39:22] Ngồi đi.
[00:39:23] Em không ngồi đâu.
[00:39:24] Có chuyện gì anh nói đi, em phải ra hiện trường ngay.
[00:39:27] Ở hồ chứa Long Điền phát hiện một thi thể nam.
[00:39:30] Theo miêu tả của cuộc gọi báo án,
[00:39:31] ngoại hình, tuổi tác của người chết rất giống Hoa Thập Nguyệt.
[00:39:35] Xe của tổ chuyên án sắp xuất phát rồi.
[00:39:37] Em muốn đi theo xem thử.
[00:39:39] Vậy thì càng không cần vội, ngồi đi.
[00:39:49] Sư phụ.
[00:39:51] Gần đây anh chắc chắn đã gặp chuyện lớn.
[00:39:55] Anh vẫn luôn nhẫn nhịn.
[00:39:58] Đợi đến khi nhịn được có kết quả anh mới nói cho em, phải không?
[00:40:01] Vậy bây giờ anh sẽ nói cho em.
[00:40:10] Hoa Thập Nguyệt là do anh bắt cóc.
[00:40:12] Cho nên ông ta bây giờ không thể xuất hiện ở hồ chứa Long Điền.
[00:40:22] Anh bắt cóc?
[00:40:27] Xem ra suy đoán của Đường Tử Kiệt là đúng.
[00:40:29] Anh vốn định dùng việc này để ép Đường Kiệt,
[00:40:32] để hắn ta liều lĩnh mà đi, tự lộ chân tướng.
[00:40:36] Nhưng hắn ta không làm.
[00:40:38] Vậy Hoa Thập Nguyệt bây giờ đang ở đâu?
[00:40:52] Tại sao Đường Tử Kiệt không lộ chân tướng?
[00:40:54] Là vì hắn ta phán đoán vụ mất tích của Hoa Thập Nguyệt
[00:40:56] nhất định có liên quan đến anh, nói cách khác là có liên quan đến hắn ta.
[00:41:00] Cho nên hắn ta vẫn luôn gắng gượng.
[00:41:04] Và lợi dụng chức quyền trong tay,
[00:41:05] thực hiện giám sát 24/24 đối với anh.
[00:41:09] Khiến anh rơi vào thế bị động.
[00:41:15] Hắn ta làm anh rơi vào thế bị động thế nào?
[00:41:20] Hoa Thập Nguyệt đã ba ngày không ăn gì rồi.
[00:41:23] Bây giờ không biết là sống hay chết.
[00:41:26] Sao anh không nói với em sớm?
[00:41:28] Bây giờ muộn à?
[00:41:34] Anh từ trước đến nay chưa bao giờ tin tưởng em, phải không?
[00:41:37] Việc này không liên quan đến tin tưởng. It's
[00:41:43] Tiết Băng.
[00:41:48] Lúc em mới đến đội cảnh sát hình sự,
[00:41:50] anh có thể lảng tránh em, che giấu em, em đều không trách anh.
[00:41:54] Bởi vì hai chúng ta không thân quen.
[00:41:58] Nhưng đến bây giờ anh vẫn đối xử với em như vậy.
[00:42:03] Anh có ý gì?
[00:42:06] Em đã đối với anh không chút che giấu.
[00:42:10] Sao anh có thể đối xử với em như vậy?
[00:42:14] Tại sao anh không nói cho em?
[00:42:17] Tấm lòng của anh, em nên có thể hiểu.
[00:42:20] Đây là hành vi vi phạm kỷ luật nghiêm trọng.
[00:42:22] Thậm chí có thể nói là phạm pháp.
[00:42:26] Anh không có lý do gì để lôi em vào.
[00:42:28] Em hiểu không?
[00:42:34] Anh nói là Hoa Thập Nguyệt đã ba ngày không ăn rồi à?
[00:42:38] Chính xác mà nói, nên là hai ngày rưỡi.
[00:42:41] Đồ anh để lại ở đó chỉ đủ cho ông ta ăn nửa ngày.
[00:42:45] Bây giờ anh gọi em qua đây,
[00:42:46] có phải là để em đi đưa cơm cho Hoa Thập Nguyệt?
[00:42:51] Muộn hơn nữa thì khó nói Hoa Thập Nguyệt sống hay chết.
[00:42:59] Đây là địa chỉ.
[00:43:03] Nhớ kỹ rồi.
[00:43:17] Nếu Hoa Thập Nguyệt chết hoặc nguy kịch thì làm sao?
[00:43:21] Lập tức gọi điện cho anh.
[00:43:23] Vậy không phải em sẽ trở thành đồng phạm sao?
[00:43:25] Em chỉ chịu trách nhiệm cứu người.
[00:43:27] Mọi trách nhiệm không liên quan đến việc cứu người đều do anh gánh vác.