(AI-sub) Kiểm Soát Tuyệt Đối -

4/22 ویڈیوز

(AI-sub) Kiểm Soát Tuyệt Đối tập 4 phim hình sự Trung Quốc

0 مناظر· 08/08/25
ai_sub_studio
ai_sub_studio
سبسکرائبرز
0

Phụ đề được dịch bằng AI, cần bạn góp sức hoàn thiện. Liên hệ tham gia tại Facebook: https://www.facebook.com/profi....le.php?id=1000678863 -------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- Kiểm Soát Tuyệt Đối 绝对控制 (2002) là bộ phim truyền hình Trung Quốc thuộc thể loại hình sự, tâm lý, trinh thám, xoay quanh cuộc đấu trí căng thẳng giữa cảnh sát và tội phạm công nghệ cao. Với sự tham gia của dàn diễn viên thực lực: Vương Học Binh, Lý Quyên, Miêu Phố, Đổng Dũng, Vương Khuê Vinh, Đỗ Chí Quốc và Trương Thiên Thư, phim mang đến một câu chuyện ly kỳ, hấp dẫn, đầy bất ngờ.

مزید دکھائیں

[00:00:08] Đối với một cầu thủ đã giải nghệ mà nói

[00:00:10] có thể sở hữu một câu lạc bộ bóng đá của riêng mình

[00:00:14] thật sự là một điều rất may mắn.

[00:00:16] Nếu Bạch Ngọc còn sống,

[00:00:18] cô ấy nhất định sẽ mừng cho tôi.

[00:00:21] Anh có thể nghĩ như vậy là tốt rồi.

[00:00:23] Em nghĩ

[00:00:24] cô ấy nơi suối vàng

[00:00:26] cũng có thể nhắm mắt rồi.

[00:00:29] Nhưng mà,

[00:00:30] em nghĩ anh

[00:00:31] vẫn nên cố gắng quên cô ấy đi.

[00:00:33] Những ngày tháng sau này của anh còn dài mà.

[00:00:37] Lẽ ra cũng nên quên rồi.

[00:00:40] Nhưng,

[00:00:42] điều đó là không thể.

[00:00:48] Cái chết của Cam Vị Đông,

[00:00:49] anh chắc chắn đã biết từ lâu rồi phải không?

[00:00:55] Nghe nói rồi.

[00:00:56] Kẻ đáng chết

[00:00:58] sớm muộn gì cũng phải chết.

[00:01:01] Chuyện này có liên quan đến anh không?

[00:01:06] Không có.

[00:01:07] Vậy tại sao Cục Công an lại tìm anh?

[00:01:11] Họ đoán mò thôi.

[00:01:12] Người tên Hồ Thế Sinh đã tìm tôi.

[00:01:14] Ông ta cho rằng tôi có liên quan đến vụ án này.

[00:01:19] Gã họ Hồ đó không đàng hoàng.

[00:01:22] Vụ án cái chết của Bạch Ngọc

[00:01:23] chính là do ông ta ém nhẹm xuống.

[00:01:26] Anh tránh xa ông ta một chút.

[00:01:31] Anh muốn tránh xa cả cái thành phố này.

[00:01:36] Bạch Tuyết,

[00:01:37] anh chuẩn bị ra nước ngoài vài ngày.

[00:01:41] Khi nào về?

[00:01:44] Đợi tổng giám đốc Hoa giành được dự án này.

[00:01:47] Là Hoa Thập Nguyệt bảo anh đi?

[00:01:51] Đừng hỏi nhiều như vậy.

[00:01:53] Anh chỉ muốn ra ngoài vài ngày thôi.

[00:02:02] Thằng nhóc Cam Vị Đông này,

[00:02:03] chết thật đúng lúc.

[00:02:06] Làm chúng ta hụt một vố.

[00:02:09] Cậu tưởng tôi tốn nhiều công sức như vậy,

[00:02:12] chỉ để điều tra Cam Vị Đông à?

[00:02:14] Sếp vốn không tin Đới Bỉnh Văn và Bạch Ngọc,

[00:02:15] vụ tai nạn xe năm đó,

[00:02:17] là do một mình Cam Vị Đông gây ra.

[00:02:19] Một vụ tai nạn lớn như vậy,

[00:02:21] nói ngừng điều tra là ngừng điều tra.

[00:02:24] Cam Vị Đông làm gì có bản lĩnh đó.

[00:02:27] Tôi hiểu.

[00:02:28] Cam Vị Đông là một manh mối.

[00:02:31] Chúng ta lần theo manh mối này có thể tìm ra rất nhiều tình hình.

[00:02:34] Nhưng manh mối này,

[00:02:36] bây giờ đã đứt rồi.

[00:02:39] Chỉ sợ là,

[00:02:41] trước khi tôi về hưu,

[00:02:43] không có cách nào điều tra rõ được.

[00:02:52] Y tá,

[00:02:54] anh ta có phải đã tỉnh rồi không?

[00:02:55] Tỉnh rồi.

[00:02:55] Nói chuyện được không?

[00:02:56] Được.

[00:02:57] Cảm ơn.

[00:03:04] Đội trưởng Hồ,

[00:03:05] tôi là Tiết Băng.

[00:03:06] Dương Quân tỉnh rồi.

[00:03:08] Tôi muốn đối với anh ta...

[00:03:10] yếu...

[00:03:18] Tôi không phải đã nói với cô rồi sao,

[00:03:19] phòng chăm sóc đặc biệt không được tùy tiện vào.

[00:03:21] Tôi xong ngay thôi.

[00:03:24] Sếp của các người khi nào đến?

[00:03:26] Anh cũng sốt sắng quá nhỉ.

[00:03:29] Tôi là đang nghĩ cho anh đấy.

[00:03:31] Lỡ như họ chưa đến kịp,

[00:03:33] mà tôi đi rồi thì sao.

[00:03:36] Vậy thì anh cứ giữ sức đi,

[00:03:39] đợi họ đến,

[00:03:40] anh muốn không nói cũng khó đấy.

[00:03:42] Tôi bất cần rồi.

[00:03:45] Anh bạn,

[00:03:48] tôi muốn đi tiểu.

[00:03:50] Không ai cản anh cả.

[00:03:51] Tiểu đi.

[00:03:52] Y tá!

[00:03:54] Anh không giúp tôi thì tiểu thế nào được?

[00:03:56] Để y tá làm.

[00:03:59] Để tôi.

[00:04:09] Phải đợi một lát.

[00:04:19] Anh bạn,

[00:04:21] cảnh sát Mỹ có làm việc này không?

[00:04:24] Anh có ý gì?

[00:04:26] Nhìn cái kiểu anh bắt tôi,

[00:04:29] tôi còn tưởng anh là cảnh sát Mỹ cơ.

[00:04:32] Cảnh sát Mỹ không làm cái việc hứng nước tiểu này.

[00:04:35] Anh biết tại sao không?

[00:04:37] Bởi vì cảnh sát Mỹ có một quy tắc ngầm.

[00:04:39] Chính là khi gặp phải tình huống như anh,

[00:04:41] cầm súng chống cự,

[00:04:43] việc đầu tiên họ nghĩ đến là bắn chết tội phạm,

[00:04:45] chứ không phải bắn bị thương.

[00:04:48] Bởi vì trong mắt người Mỹ,

[00:04:49] mạng của cảnh sát,

[00:04:50] quý giá hơn mạng của loại người như anh rất nhiều.

[00:04:54] Thế thì tôi lại muốn đến Mỹ,

[00:04:56] chết quách cho xong,

[00:04:58] đỡ phải chịu cái tội này.

[00:05:05] Sao thế?

[00:05:06] Này anh bạn,

[00:05:08] anh muốn tôi tuyệt tự tuyệt tôn hả?

[00:05:11] Anh tưởng đời này anh còn có thể nối dõi tông đường à?

[00:05:13] Xin lỗi,

[00:05:15] anh phải ra ngoài.

[00:05:17] Bệnh nhân mới vừa tỉnh lại.

[00:05:21] Tiểu tiếp đi.

[00:05:40] Anh bạn,

[00:05:42] cho xin điếu thuốc được không?

[00:05:45] Không được.

[00:06:09] Này,

[00:06:09] sao anh lại như vậy?

[00:06:10] Anh ta vừa mới tỉnh lại,

[00:06:11] anh sẽ giết anh ta mất.

[00:06:12] Thật đấy.

[00:06:14] Đừng quan tâm anh ta.

[00:06:16] Anh ta biết lần này mình không qua khỏi rồi,

[00:06:18] hút được điếu nào hay điếu đó.

[00:06:20] Lấy giúp anh ta cái gạt tàn.

[00:06:32] Tỉnh rồi à?

[00:06:39] Hây...

[00:07:13] Còn trách tôi nói anh.

[00:07:16] Đi ăn cơm.

[00:07:34] Nhặt lên.

[00:07:49] Anh đói không?

[00:07:57] Tôi hỏi anh,

[00:07:58] những gì anh nói với Dương Quân,

[00:07:59] có phải là thật không?

[00:08:00] Cái gì?

[00:08:02] Cảnh sát Mỹ đều đối xử với phạm nhân như vậy sao?

[00:08:04] Cô nghe qua một câu chuyện cười chưa?

[00:08:06] Chuyện cười gì?

[00:08:10] Có một vị tổng thống Mỹ,

[00:08:12] nhiệm kỳ nào thì tôi không nói,

[00:08:14] thích nuôi thú cưng.

[00:08:16] Nhưng thú cưng của ông ấy hơi lạ,

[00:08:17] là một con thỏ.

[00:08:21] Tổng thống vừa xử lý xong

[00:08:22] vụ máy bay đâm vào tòa nhà,

[00:08:25] mệt.

[00:08:26] Ngồi trên chuyên cơ Air Force One

[00:08:27] đến Trại David.

[00:08:29] Con thỏ không quen,

[00:08:31] chạy vào trong rừng,

[00:08:32] lạc mất.

[00:08:33] Tổng thống khóc,

[00:08:35] "Con thỏ của tôi..."

[00:08:39] Tìm đi.

[00:08:41] Phái CIA đến.

[00:08:43] Trong rừng đặt đầy các loại máy dò.

[00:08:46] Báo cáo tổng thống,

[00:08:47] chỉ cần con thỏ xuất hiện,

[00:08:49] chúng tôi lập tức có thể bắt được nó.

[00:08:51] Tổng thống sốt ruột,

[00:08:53] "Thế này phải đợi đến năm nào tháng nào?"

[00:08:56] "Mấy người CIA các người

[00:08:57] toàn là đồ ngốc."

[00:08:59] "Cút đi."

[00:09:00] Lại phái NYPD đến.

[00:09:04] Cảnh sát New York.

[00:09:05] Cảnh sát New York vừa đến,

[00:09:06] vừa vào rừng không bao lâu đã ra.

[00:09:09] Dẫn ra một con gấu to.

[00:09:11] Bị đánh đến mặt mày sưng vù.

[00:09:14] Báo cáo tổng thống,

[00:09:15] con thỏ của ngài,

[00:09:16] đã tìm về cho ngài rồi.

[00:09:17] WHAT?

[00:09:19] Đây là con thỏ của tôi á?

[00:09:20] Đúng vậy.

[00:09:21] Đây là con thỏ của ngài.

[00:09:22] Nó tự nói đấy.

[00:09:23] Không tin ngài hỏi nó đi.

[00:09:26] Nói đi,

[00:09:28] mày là con thỏ của tao.

[00:09:31] Con gấu nói,

[00:09:33] "Tôi là con thỏ của ngài."

[00:09:35] "Thật mà, ngài xem."

[00:09:35] "Tôi thật sự là con thỏ của ngài."

[00:09:42] Không buồn cười.

[00:09:46] Rất buồn cười mà.

[00:09:49] Có lẽ là do tôi kể không hay.

[00:09:52] Anh kể rất hay.

[00:09:55] Vậy sao cô không cười?

[00:09:59] Tôi cảm thấy

[00:10:01] không giống chuyện cười,

[00:10:03] giống chuyện thật hơn.

[00:10:05] Là chuyện thật.

[00:10:10] Cảnh sát các anh,

[00:10:11] có phải ai cũng lạnh lùng như vậy không?

[00:10:13] Còn tùy là đối với ai.

[00:10:15] Đối với loại kẻ xấu như Dương Quân,

[00:10:16] bắt buộc phải như vậy.

[00:10:19] Đối với người tốt tất nhiên là khác.

[00:10:21] Bác sĩ các cô không phải cũng vậy sao?

[00:10:24] Bác sĩ chúng tôi không nhìn người như vậy.

[00:10:26] Cũng sẽ không đánh một con gấu

[00:10:27] thành một con thỏ.

[00:10:29] Cô tưởng tôi là bác sĩ nhi khoa à?

[00:10:32] "Em bé,

[00:10:32] ngoan nào,"

[00:10:33] "để cô xem nào."

[00:10:35] "A..."

[00:10:37] Đối với loại người như Dương Quân thì vô dụng.

[00:10:41] Tôi thấy các anh đây là xâm phạm nhân quyền.

[00:10:44] Chúng tôi bắt buộc phải lấy được bằng chứng.

[00:10:46] Nếu không lấy được bằng chứng,

[00:10:47] thì không thể bảo vệ nhiều người hơn.

[00:10:49] Cô hiểu không?

[00:10:50] Không hiểu.

[00:10:52] Tiết Băng,

[00:10:54] anh có biết không?

[00:10:55] Anh đây là đang ngụy biện.

[00:10:58] Tôi còn có việc,

[00:11:00] tôi đi trước đây.

[00:11:05] Sao lại đi vậy Chu Lâm?

[00:11:07] Tôi có việc.

[00:11:14] Chu Lâm sao thế?

[00:11:15] Sao lại không vui?

[00:11:20] Tôi làm sao biết được.

[00:11:21] Có lẽ là

[00:11:23] không thích nghe chuyện cười.

[00:11:26] Tôi nói hai người,

[00:11:27] vừa mới có chút tiến triển đã như vậy,

[00:11:29] không hay chút nào.

[00:11:31] Bọn tôi thì có tiến triển gì chứ.

[00:11:35] Đừng nói bậy.

[00:11:42] Chỉ dựa vào số ma túy tìm thấy trên người anh,

[00:11:45] là có thể kết án tử hình anh rồi.

[00:11:48] Ông nói không đúng.

[00:11:51] Chơi hỏng rồi mới là đường chết.

[00:11:55] Nếu như tôi không hỏng,

[00:11:57] chẳng phải tôi đã phất lên rồi sao?

[00:12:06] Hừ.

[00:12:06] Chẳng phải anh đã chơi hỏng rồi sao?

[00:12:08] Đó là do tôi không may mắn thôi.

[00:12:10] Chưa chơi hỏng

[00:12:11] thì nhiều lắm.

[00:12:12] Tôi hỏi anh,

[00:12:14] lô ma túy này có liên quan đến Cam Vị Đông không?

[00:12:19] Ông quả nhiên vẫn không muốn tha cho hắn.

[00:12:21] Đừng nói nhảm.

[00:12:23] Nói!

[00:12:25] Ông quá coi thường tôi rồi.

[00:12:29] Anh đừng có giả ngốc với tôi mà không nói.

[00:12:32] Đồ ngốc này.

[00:12:35] Ngang ngược quá.

[00:12:50] Tiết Băng.

[00:12:54] Làm gì đó?

[00:12:56] Phải nghĩ ra một chiêu độc.

[00:12:58] Nghĩ chiêu độc gì?

[00:13:00] Cậu muốn làm gì?

[00:13:02] Thằng nhóc Dương Quân này quá ngang ngược,

[00:13:04] sống chết không mở miệng.

[00:13:06] Làm đội trưởng Hồ tức đến la lối om sòm.

[00:13:08] Biết là tội chết nên cứ lì ra.

[00:13:10] Đối với loại người này không thể chơi theo lẽ thường được.

[00:13:14] Phải dùng chút chiêu độc.

[00:13:16] Cậu có ý gì?

[00:13:18] Tôi không tin

[00:13:20] nó không mở miệng.

[00:13:21] Được rồi,

[00:13:22] đừng có nghĩ bậy nữa.

[00:13:24] Tôi ra ngoài một chuyến.

[00:13:26] Cậu canh giúp tôi một lát.

[00:13:27] Cậu đừng có làm bậy đấy.

[00:13:29] Cậu về đi.

[00:13:33] Về đi.

[00:13:43] Anh nghĩ anh không nói gì cả

[00:13:45] là chúng tôi hết cách với anh à?

[00:13:46] Phải không?

[00:13:48] Đúng vậy.

[00:13:50] Có cách,

[00:13:51] các người đã chẳng cần phải tốn công sức đến hỏi tôi.

[00:14:06] Uy Vân,

[00:14:07] cậu giúp tôi một việc.

[00:14:09]

[00:14:12] Không khó đâu.

[00:14:13] Chỉ gọi một cuộc điện thoại.

[00:14:14] Tôi chỉ cậu.

[00:14:15] Cậu nghe cho kỹ.

[00:14:17] Cậu gọi cho một người họ Hồ.

[00:14:19] Dương Quân...

[00:14:26] Có chuyện gì không?

[00:14:27] Làm phiền đội trưởng Hồ một chút ạ,

[00:14:28] bên ngoài có điện thoại của ngài.

[00:14:32] Tôi bây giờ không có thời gian nghe.

[00:14:34] Là văn phòng thành phố gọi tới ạ.

[00:14:40] A lô.

[00:14:41] Tôi là Hồ Thế Sinh.

[00:14:43] Ngài có phải là đội trưởng Hồ Thế Sinh của đội cảnh sát hình sự không ạ?

[00:14:46] Đúng vậy, là tôi.

[00:14:48] Tôi là người của văn phòng thành phố,

[00:14:50] Thị trưởng Văn mời ngài nghe điện thoại.

[00:14:53] Được, được.

[00:15:11] Xin lỗi đội trưởng Hồ,

[00:15:12] Thị trưởng Văn phải nhận điện thoại của tỉnh,

[00:15:14] mời ngài đợi một lát, đừng cúp máy.

[00:15:19] Được, được, được.

[00:15:23] Sao cậu lại đến đây?

[00:15:42] Các người muốn làm gì?

[00:15:48] Nghe đây,

[00:15:50] những lời tiếp theo tôi chỉ nói một lần,

[00:15:52] tuyệt đối không lặp lại.

[00:15:58] Đây là em gái anh, phải không?

[00:16:02] Sao cậu lại có ảnh của nó?

[00:16:05] Tất nhiên là lấy ở nhà anh rồi.

[00:16:07] Cậu có ý gì?

[00:16:08] Tôi biết tại sao anh cứ lì ra.

[00:16:11] Anh muốn lần này đằng nào cũng không có đường sống,

[00:16:13] nên một mình gánh hết,

[00:16:15] không bán đứng anh em khác,

[00:16:17] để sau khi chết có người chăm sóc gia đình.

[00:16:20] Anh nghĩ cũng hay đấy,

[00:16:22] nhưng quá đơn phương rồi.

[00:16:25] Trên bàn học,

[00:16:27] chúng tôi tìm thấy ảnh của em gái anh.

[00:16:30] Anh có muốn biết ở bên dưới,

[00:16:32] chúng tôi phát hiện ra thứ gì không?

[00:16:34] Thứ gì?

[00:16:42] Không thể nào!

[00:16:48] Ngạc nhiên không?

[00:16:50]

[00:16:53] Ai?

[00:16:54] Chính là đám anh em mà anh muốn bảo vệ đó.

[00:16:58] Lừa tôi.

[00:17:00] Anh có thể không tin tôi.

[00:17:02] Anh không phải tin Lão Thất sao?

[00:17:03] Tôi nói cho anh biết,

[00:17:04] tất cả những chuyện này đều do Lão Thất đứng sau giật dây.

[00:17:07] Cậu ta đã khai hết rồi.

[00:17:09] Hơn nữa còn nhờ tôi nhắn lại với anh một câu.

[00:17:12] Câu gì?

[00:17:14] Cậu ta nói xin lỗi.

[00:17:16] Đưa ma túy cho một đứa trẻ,

[00:17:18] thật quá đáng.

[00:17:20] A lô... a lô...

[00:17:23] Xin lỗi, thị trưởng Văn mời ngài đợi thêm một lát.

[00:17:27] Tôi đang phá án,

[00:17:28] tôi lát nữa gọi lại được không?

[00:17:32] Thị trưởng Văn nói không được.

[00:17:33] Ông ấy nói có việc gấp tìm ngài.

[00:17:37] Vậy được rồi.

[00:17:41] Tôi làm những việc này,

[00:17:43] em gái tôi chưa bao giờ biết.

[00:17:44] Nhưng chúng tôi đã tìm thấy thứ này.

[00:17:46] Anh nếm thử đi.

[00:17:50] Không thể nào.

[00:17:52] Các người đã lục soát nhà tôi rồi.

[00:17:54] Anh nói không sai.

[00:17:56] Lần trước chúng tôi không tìm thấy.

[00:17:58] Nhưng lần này thì khác rồi.

[00:18:00] Lão Thất biết mình không phải kẻ cứng cỏi thì không ra vẻ cứng cỏi.

[00:18:04] Không giống anh.

[00:18:06] Chỉ cần có lời khai của Lão Thất,

[00:18:09] chúng tôi chắc chắn có thể tìm thấy thứ chúng tôi muốn.

[00:18:13] Tôi không tin.

[00:18:14] Đồ ngốc.

[00:18:16] Vậy thì anh cứ đợi đến lúc ra tòa,

[00:18:17] gặp em gái mình đi.

[00:18:19] Tạm biệt.

[00:18:22] Đợi đã.

[00:18:26] Anh không phải không tin sao?

[00:18:28] Không ngờ anh Dương đây vẫn còn chút lương tri.

[00:18:32] Anh nói đi.

[00:18:34] Tôi phải làm thế nào mới cứu được em gái tôi?

[00:18:36] Tôi không mua bán với anh.

[00:18:39] Chỉ cần em gái tôi không sao,

[00:18:42] anh hỏi gì tôi nói đó.

[00:18:46] Không phải tôi hỏi,

[00:18:48] là đội trưởng Hồ.

[00:18:49] A lô... a lô...

[00:19:08] Đội trưởng Hồ.

[00:19:09] Ấy, sao cậu lại ở đây?

[00:19:11] Tôi...

[00:19:12] Điện thoại để ở đây.

[00:19:22] Dương Quân,

[00:19:24] thế nào rồi?

[00:19:26] Mắc bẫy rồi.

[00:19:28] Đội trưởng Hồ,

[00:19:31] đừng đùa tôi nữa.

[00:19:34] Tôi khai.

[00:19:38] Cậu dùng thủ đoạn này đối phó với Dương Quân,

[00:19:40] là vi phạm kỷ luật đấy.

[00:19:41] Cậu biết không?

[00:19:42] Tôi chỉ xem hiệu quả.

[00:19:43] Tôi không cần biết cậu thế nào.

[00:19:45] Dù sao tôi cũng thấy cậu làm vậy

[00:19:46] không thích hợp.

[00:19:47] Sao lại không thích hợp?

[00:19:48] Tôi thấy rất thích hợp.

[00:19:49] Dương Quân đã sớm biết mình khó thoát khỏi cái chết.

[00:19:51] Tại sao lại trì hoãn không khai?

[00:19:53] Cậu tưởng là vì nghĩa khí à?

[00:19:54] Sai rồi.

[00:19:56] Trong lòng cậu ta vẫn còn một ảo tưởng.

[00:19:58] Đó là bảo vệ đồng bọn,

[00:19:59] để gia đình cậu ta sau này có thể sống một cuộc sống giàu có.

[00:20:02] Tôi chính là muốn dập tắt cái ảo tưởng đó của cậu ta.

[00:20:04] Chỉ có dập tắt ảo tưởng đó của cậu ta,

[00:20:05] mới có thể triệt để đánh gục cậu ta,

[00:20:06] đánh gục cậu ta thì mới có thể khai báo.

[00:20:10] Hải Dương,

[00:20:12] sau này cậu đừng nhắc đến kỷ luật với tôi nữa.

[00:20:18]

[00:20:20] Cậu đừng có không phục.

[00:20:29] Sao anh không nói với tôi là chưa đến tầng một.

[00:20:32] Hùng Tiểu Mao,

[00:20:33] vụ án ma túy kết thúc rồi, viết một bản báo cáo,

[00:20:35] lập tức mang đến cho tôi.

[00:20:37] Đội trưởng Hồ.

[00:20:38] Ấy,

[00:20:39] sao cậu lại đến đây?

[00:20:40] Đi ngang qua,

[00:20:41] tiện thể vào chúc mừng sếp một chút.

[00:20:43] Chúc mừng tôi cái gì?

[00:20:44] Vụ án ma túy không phải đã phá rồi sao?

[00:20:46] Haiz,

[00:20:47] lần này Tiết Băng lập công rồi.

[00:20:49] Lập công gì?

[00:20:51] Tôi nghe nói là Tiết Băng đã làm chút công tác,

[00:20:53] Dương Quân mới khai.

[00:20:57] Cậu tưởng nó giở trò quỷ gì tôi không biết à?

[00:20:59] Dù sao đi nữa,

[00:21:00] vụ án không phải đã phá rồi sao?

[00:21:02] Cậu tưởng tôi quan tâm đến số ma túy này à?

[00:21:05] Cậu đó,

[00:21:06] theo tôi bao nhiêu năm uổng công.

[00:21:08] Tôi biết.

[00:21:10] Tôi biết mục đích sếp phá vụ án ma túy.

[00:21:12] Nhưng con người Tiết Băng này tôi luôn cảm thấy có thể giúp được chúng ta.

[00:21:15] Nó nhiều mưu mẹo,

[00:21:16] lại thông minh hơn tôi.

[00:21:17] Không phải sếp nói tính cách của nó

[00:21:18] giống sếp hồi trẻ sao.

[00:21:21] Tôi nói sao cậu nhiều lời vô ích thế.

[00:21:24] Thôi, vậy tôi không nói nữa.

[00:21:26] Còn một chuyện nữa báo cáo với sếp.

[00:21:28] Lai lịch của Lão Thất tôi đã điều tra rõ.

[00:21:29] Mấy năm nay cậu ta và Cam Vị Đông không có quan hệ.

[00:21:33] Biết rồi.

[00:21:35] Lái xe không?

[00:21:36] Có lái.

[00:21:37] Đưa tôi đến bệnh viện một chuyến.

[00:21:38] Làm gì ạ?

[00:21:39] Tôi phải đến trả viện phí cho viện trưởng.

[00:21:42] Những chuyện này sếp để cấp dưới làm là được rồi.

[00:21:43] Không được không được, phải tự mình đi trả.

[00:21:47] Anh thường xuyên đến thăm con bé à?

[00:21:52] Đúng vậy.

[00:21:54] Đối với tôi, em gái của Hải Dương chính là em gái của tôi.

[00:21:57] Năm nay con bé bao nhiêu tuổi?

[00:21:59] Mười hai.

[00:22:00] Tháng trước ngày 6 vừa mới sinh nhật xong.

[00:22:03] Tôi cũng đến.

[00:22:05] Anh đến dự sinh nhật con bé, nó có vui không?

[00:22:08] Nó chẳng hiểu gì cả.

[00:22:10] Chỉ ôm một món đồ chơi lớn,

[00:22:12] cúi đầu chơi.

[00:22:13] Theo tình hình anh vừa nói xem ra,

[00:22:16] em gái của Hải Dương

[00:22:18] có thể là mắc hội chứng Williams.

[00:22:22] Cũng chính là chứng tự kỷ mà chúng ta thường nói.

[00:22:26] Chứng tự kỷ.

[00:22:27] Tôi biết.

[00:22:29] Nhưng tôi rất thích nói chuyện với nó.

[00:22:32] Tại sao?

[00:22:34] Con bé như vậy,

[00:22:35] rất khó giao tiếp với anh.

[00:22:38] Có lúc,

[00:22:40] nó đang chơi đồ chơi,

[00:22:43] tôi nói hai tiếng thì nó chơi hai tiếng.

[00:22:47] Trong mắt nó,

[00:22:49] dường như tôi không hề tồn tại.

[00:22:52] Có lúc,

[00:22:54] nó sẽ ngoan ngoãn nhìn tôi,

[00:22:57] dường như đã hiểu hết mọi thứ.

[00:23:01] Con bé có một đôi mắt chân thành và ngây thơ.

[00:23:05] Ánh mắt không bao giờ biết nói dối.

[00:23:09] Nó cứ nhìn tôi như thế,

[00:23:12] tôi chẳng còn e dè gì cả,

[00:23:14] cứ nói mãi,

[00:23:17] nói mãi.

[00:23:19] Nói những gì?

[00:23:23] Phiền não,

[00:23:25] oán trách,

[00:23:28] và cả uất ức.

[00:23:32] Trên thế giới này,

[00:23:33] ngoài Hải Muội ra,

[00:23:35] lẽ nào anh không thể tìm được một người

[00:23:37] có thể khiến anh dốc bầu tâm sự

[00:23:38] và tin tưởng sao?

[00:23:44] Còn cô thì sao?

[00:23:47] Đang tìm.

[00:24:00] Hai người đang nói gì thế?

[00:24:03] Có vẻ khá buồn.

[00:24:04] Tiết Băng đang kể cho tôi chuyện của em gái anh.

[00:24:07] Tôi nghe mà

[00:24:10] trong lòng thấy chua xót.

[00:24:13] Sao cậu lại đến đây?

[00:24:15] Trong phòng bệnh có người không?

[00:24:17] Tiểu Hùng đến làm thủ tục bàn giao rồi.

[00:24:21] Đội trưởng Hồ.

[00:24:24] Đội trưởng Hồ.

[00:24:25] Tiết Băng.

[00:24:26] Tôi đang tìm cậu đây.

[00:24:28] Cậu mau viết một bản báo cáo về quá trình thẩm vấn Dương Quân đi.

[00:24:31] Cục đang giục kết án.

[00:24:34] Tôi không có gì để viết cả.

[00:24:36] Tôi chỉ dọa cậu ta một chút thôi.

[00:24:38] Tiểu Hùng đều biết mà.

[00:24:39] Dọa?

[00:24:41] Dọa cũng phải có quá trình, có phương thức chứ.

[00:24:43] Chỉ dựa vào cậu nói một câu như vậy,

[00:24:45] tôi làm sao báo cáo?

[00:24:47] Cứ nói là thẩm vấn ra rồi là được.

[00:24:49] Tại sao cứ phải nhắc đến chuyện dọa dẫm?

[00:24:51] Cậu nói thì đơn giản.

[00:24:53] Dương Quân cứ lì ra không nói.

[00:24:55] Tôi đi nghe một cuộc điện thoại vừa về,

[00:24:56] nó đã khai hết mọi thứ.

[00:24:58] Cậu nói xem,

[00:24:59] biên bản thẩm vấn của tôi có thể thành lập được không?

[00:25:02] Đó rõ ràng là để cho cục truy cứu trách nhiệm của tôi.

[00:25:06] Bây giờ thì sợ gánh trách nhiệm.

[00:25:08] Lúc đầu nghĩ thế nào?

[00:25:09] Xem kết quả chứ.

[00:25:11] Dù sao thì Dương Quân cuối cùng cũng khai rồi.

[00:25:12] Tôi không tranh công.

[00:25:13] Thế cũng không thể xử lý tôi chứ?

[00:25:15] Cậu lúc nào cũng có lý do.

[00:25:16] Cậu có biết tính chất của việc tự ý thẩm vấn không?

[00:25:18] Vậy không phải đều do sếp quyết định sao.

[00:25:20] Hơn nữa chuyện này cũng không...

[00:25:21] Thôi đi.

[00:25:22] Đừng nói nữa.

[00:25:24] Chỉ có cậu là giỏi, phải không?

[00:25:26] Tôi... không cho tôi nói nữa à?

[00:25:28] Tôi không có thời gian nghe cậu nói.

[00:25:34] Chúng tôi đã nói với phía khách sạn,

[00:25:36] không cho phép bàn tán về chuyện này nữa.

[00:25:38] Cục trưởng Đường,

[00:25:39] đã báo cáo xong chưa?

[00:25:41] Xong rồi ạ.

[00:25:43] Thị trưởng Văn,

[00:25:44] ngài thấy sao ạ?

[00:25:45] Anh phải chú ý,

[00:25:46] nhất định phải bên trong siết chặt, bên ngoài nới lỏng.

[00:25:48] Vừa không được xảy ra chuyện nữa,

[00:25:49] vừa không được gây hoang mang.

[00:25:52] Tôi biết rồi ạ.

[00:25:57] Có chuyện gì chúng ta trao đổi nhiều hơn.

[00:26:00] Tôi biết rồi ạ.

[00:26:05] Cùng nhau ăn một bữa cơm đi.

[00:26:09] Để hôm khác đi.

[00:26:11] Gần đây tôi bận quá.

[00:26:16] Vậy được rồi.

[00:26:26] Cậu phải xin lỗi Hồ Thế Sinh.

[00:26:28] Hồ Thế Sinh có thành kiến với chúng tôi.

[00:26:30] Dù chúng tôi làm thế nào, trong mắt ông ấy đều là sai.

[00:26:32] Có ý kiến có thể đề xuất theo nguyên tắc tổ chức.

[00:26:35] Các cậu cãi nhau tay đôi như vậy là sao?

[00:26:37] Là ông ấy không phân biệt phải trái, trước muốn cãi nhau với chúng tôi.

[00:26:40] Cục trưởng Đường,

[00:26:42] thật ra có những chuyện

[00:26:42] thật sự không thể trách Tiết Băng.

[00:26:45] Trách ai không trách ai không phải cãi nhau là ra được.

[00:26:48] Phải đưa ra sự thật, nói lý lẽ.

[00:26:50] Hồ Thế Sinh nói gì thì cũng là đội trưởng của các cậu.

[00:26:53] Nếu các cậu ngay cả quan hệ với ông ấy cũng không tốt,

[00:26:56] làm sao làm tốt cảnh sát hình sự?

[00:26:59] Tôi biết các cậu có lý tưởng,

[00:27:01] nhưng công việc phải làm từng bước một,

[00:27:04] đừng viển vông.

[00:27:06] Nhưng đội trưởng Hồ

[00:27:07] đôi khi thực sự thiếu giao tiếp với chúng tôi.

[00:27:09] Các cậu đã giao tiếp với ông ấy chưa?

[00:27:11] Nhưng ông ấy vừa gặp chúng tôi đã nổi cáu.

[00:27:13] Chúng tôi làm sao giao tiếp với ông ấy được.

[00:27:15] Nhưng các cậu phải nhớ một điều,

[00:27:16] công việc có thể làm thế này, cũng có thể làm thế kia.

[00:27:20] Khi lãnh đạo bảo cậu làm thế này,

[00:27:21] các cậu không thể làm thế kia.

[00:27:24] Tôi không phải không biết kỷ luật,

[00:27:26] nhưng đội trưởng Hồ thường xuyên lẫn lộn giữa kỷ luật và đúng sai.

[00:27:29] Tôi không thể chấp nhận được.

[00:27:30] Tôi bây giờ đang nói về vấn đề của cậu.

[00:27:33] Vấn đề của cậu là ý thức kỷ luật quá kém.

[00:27:36] Tôi yêu cầu cậu tăng cường tính kỷ luật.

[00:27:39] Thôi được.

[00:27:40] Chỉ cần các cậu có thể làm tốt công việc hiện tại,

[00:27:43] đến lúc đó tôi sẽ nói với Hồ Thế Sinh điều các cậu đi nơi khác.

[00:27:50] Hai chúng ta đi đâu đây?

[00:27:52] Đồn cảnh sát.

[00:27:53] Bắt kẻ móc túi.

[00:27:54] Đừng gây sự với đội trưởng Hồ nữa.

[00:27:56] Được không?

[00:27:56] Cậu sợ tôi gây sự với đội trưởng Hồ à?

[00:27:58] Cậu tưởng cậu làm không được chắc?

[00:28:00] Làm được chứ.

[00:28:01] Dù sao cũng không phải lần đầu tiên.

[00:28:03] Tôi không quan tâm.

[00:28:04] Thật sự không quan tâm?

[00:28:05] Tôi đã kinh qua thử thách lâu rồi.

[00:28:07] Cậu yên tâm đi.

[00:28:09] Cậu phải tranh thủ một chút.

[00:28:11] Đưa Tiểu Muội đến Bắc Kinh khám bệnh đi.

[00:28:13] Nếu không có vụ án mới lại không đi được.

[00:28:15] Tôi biết rồi.

[00:28:17] Cậu đừng chỉ hứa suông.

[00:28:22] Lão Hồ.

[00:28:24] Ối.

[00:28:26] Sao anh lại đến đây?

[00:28:27] Tôi không thể vào ngồi một lát sao?

[00:28:29] Cho anh.

[00:28:30] Thị trưởng Văn cho đấy.

[00:28:32] Trà Ô Long Đống Đỉnh.

[00:28:34] Tôi không cần.

[00:28:35] Loại này tôi uống không quen.

[00:28:37] Tìm tôi là vì chuyện của Tiết Băng phải không?

[00:28:39] Hôm nay tôi

[00:28:40] thực sự có chút tức giận.

[00:28:42] Lời nói có hơi nặng một chút.

[00:28:44] Tôi biết anh tính tình không tốt.

[00:28:46] Nhưng anh với Tiết Băng đây không phải lần đầu tiên.

[00:28:49] Tôi thấy e rằng không chỉ đơn giản là vấn đề tính cách.

[00:28:52] Anh có ý gì?

[00:28:54] Tôi cố ý làm khó nó à?

[00:28:56] Tại sao hai người luôn xảy ra xung đột?

[00:28:59] Tại sao?

[00:29:00] Tôi còn phải hỏi anh đấy.

[00:29:01] Nếu không phải anh luôn bao che cho nó,

[00:29:03] Tiết Băng đến giờ sẽ không kiêu ngạo như vậy.

[00:29:05] Có thể có nguyên nhân này.

[00:29:07] Nhưng tôi hy vọng anh cũng nghĩ xem,

[00:29:08] có nguyên nhân từ phía anh không?

[00:29:10] Nguyên nhân của tôi tôi vừa nói rồi,

[00:29:12] tôi tính tình không tốt.

[00:29:14] Lão Hồ,

[00:29:15] lời tôi nói có thể anh không thích nghe,

[00:29:16] nhưng tôi không thể không nói.

[00:29:18] Thời đại đã thay đổi rồi,

[00:29:19] anh cũng phải tiến cùng thời đại chứ.

[00:29:21] Đừng có ra vẻ với tôi.

[00:29:22] Nói thẳng là tôi lạc hậu không phải xong rồi sao.

[00:29:25] Tôi cũng đừng đợi nữa.

[00:29:26] Tôi về hưu luôn bây giờ.

[00:29:28] Tôi không nói anh mọi thứ đều lạc hậu.

[00:29:30] Nhưng trong việc xử lý vụ Ba Con Tôm này,

[00:29:32] tôi đồng ý với cách làm của Tiết Băng.

[00:29:34] Anh cũng nói những lời này.

[00:29:36] Tiết Băng không xin chỉ thị, tự ý quyết định, điểm này là không đúng.

[00:29:38] Nhưng vì hoàn thành nhiệm vụ mà chịu khó động não,

[00:29:40] điểm này rất đáng quý.

[00:29:43] Thả kẻ móc túi đã bắt được,

[00:29:44] giao dịch với kẻ móc túi,

[00:29:45] thế mà còn đáng quý à?

[00:29:47] Trước đây chúng ta lại chưa từng làm như vậy sao?

[00:29:49] Người khác tôi không biết,

[00:29:50] tôi chưa từng làm.

[00:29:51] Đúng vậy,

[00:29:52] anh chưa từng làm.

[00:29:53] Nhưng anh bắt đến hôm nay thì thế nào?

[00:29:55] Tiết Băng nói không phải không có lý.

[00:29:57] Bắt sạch kẻ móc túi là không thực tế.

[00:30:00] Tôi là một cảnh sát,

[00:30:01] thấy kẻ móc túi là phải bắt.

[00:30:03] Nhưng vấn đề hiện tại là chúng ta thiếu nhân lực.

[00:30:05] Chúng ta không thể vì bắt kẻ móc túi

[00:30:07] mà lãng phí quá nhiều nhân lực.

[00:30:10] Mọi người không phải đang làm thêm giờ sao.

[00:30:11] Làm thêm giờ mãi cũng không phải là cách.

[00:30:14] Hay là thế này,

[00:30:15] tôi sẽ nói chuyện nghiêm túc với Tiết Băng.

[00:30:17] Chuyện đình chỉ công tác thì thôi đi.

[00:30:18] Anh thấy sao?

[00:30:19] Những gì cần nói tôi đã nói hết rồi.

[00:30:21] Anh muốn làm thế nào thì làm.

[00:30:54] Tôi chuẩn bị đi xa vài ngày.

[00:30:56] Có một thứ,

[00:30:58] cô giúp tôi giữ.

[00:31:01] Được.

[00:31:04] Nhớ kỹ,

[00:31:05] không được để bất kỳ ai nhìn thấy,

[00:31:07] cũng không được để bất kỳ ai biết.

[00:31:11] Còn anh ấy thì sao?

[00:31:16] Tôi nói là bất kỳ ai.

[00:31:18] Bao gồm cả người thân thiết nhất của cô.

[00:31:28] Được.

[00:31:32] Thím.

[00:31:32] Chú.

[00:31:33] Đến rồi.

[00:31:34] Ngồi đi.

[00:31:38] Tiểu Muội hôm nay thế nào?

[00:31:40] Vẫn vậy.

[00:31:42] Từ khi bà nội mất,

[00:31:44] nó ngày nào cũng như vậy.

[00:31:46] Nhưng cứ thế này,

[00:31:47] làm sao được.

[00:31:50] Không sao đâu thím.

[00:31:52] Vé cháu đã đặt rồi.

[00:31:53] Vài ngày nữa cháu sẽ đưa con bé đến Bắc Kinh khám xem sao.

[00:31:56] Bệnh viện đó là do Tiết Băng giúp liên hệ đấy.

[00:31:59] Tiết Băng.

[00:32:01] Cảm ơn cháu.

[00:32:03] Thím đừng khách sáo như vậy.

[00:32:04] Chuyện của Hải Dương,

[00:32:05] không phải là chuyện của cháu sao.

[00:32:07] Nếu không chữa khỏi bệnh cho Tiểu Muội,

[00:32:09] anh ấy cứ phân tâm,

[00:32:10] chẳng phải cháu lại phải làm thêm việc sao.

[00:32:14] Bọn thím vào thu dọn đồ đạc một chút.

[00:32:15] Vâng, vâng.

[00:32:23] Hải Muội,

[00:32:24] sắp đi Bắc Kinh rồi,

[00:32:25] vui không?

[00:32:28] Anh làm ảo thuật cho em xem nhé.

[00:32:31] Xem này, đây là 1.

[00:32:32] Đây cũng là 1.

[00:32:40] Được rồi.

[00:32:45] Đúng rồi,

[00:32:47] cậu cầm lấy cái này.

[00:32:54] Làm gì vậy?

[00:32:55] Cầm về đi.

[00:32:56] Đây là tiền trúng xổ số.

[00:32:58] Cậu cầm đi.

[00:32:59] Cậu cũng là lần đầu tiên trúng số.

[00:33:01] Tự giữ mà dùng.

[00:33:02] Lại sao nữa?

[00:33:03] Cậu cầm đi.

[00:33:04] Có cầm không?

[00:33:09] Vậy nói trước nhé,

[00:33:10] tôi mượn tạm thôi.

[00:33:11] Khi nào có tôi sẽ trả lại cậu.

[00:33:13] Đừng quên đấy.

[00:33:34] Cục trưởng Đường,

[00:33:35] đây là những tài liệu ngài cần phê duyệt hôm nay.

[00:33:38] Có tài liệu nào quan trọng không?

[00:33:39] Gấp nhất là thủ tục xuất cảnh của ngài Đới Bỉnh Văn.

[00:33:43] Tôi biết rồi.

[00:33:44] Cậu nói với anh ta là hôm nay tôi rất bận,

[00:33:46] có thời gian tôi sẽ duyệt cho anh ta.

[00:33:48] Nhưng anh ta nói vé máy bay đã đặt rồi ạ.

[00:33:51] Chuyện này

[00:33:52] dường như không cần chúng ta phải lo lắng thay cho anh ta.

[00:33:55] Cục trưởng Đường,

[00:33:56] tôi không có ý gì khác đâu ạ.

[00:33:57] Tôi sợ Đới Bỉnh Văn đợi sốt ruột,

[00:33:59] sẽ nói những lời không hay.

[00:34:01] Cậu nói rõ với Đới Bỉnh Văn,

[00:34:02] chúng ta có quy tắc làm việc của chúng ta.

[00:34:05] Tôi đã nói với anh ta rồi.

[00:34:06] Vậy cậu nói lại với anh ta một lần nữa.

[00:34:10] Cứ nói là tôi bảo cậu nói.

[00:34:12] Đường Tử Kiệt này có ý gì?

[00:34:15] Có phải

[00:34:16] ông ta đã phát hiện ra điều gì rồi không?

[00:34:19] Bình tĩnh.

[00:34:21] Anh cứ làm việc của anh.

[00:34:23] Tôi đi đối phó với Đường Tử Kiệt.

[00:34:25] Ngài xem việc của công ty,

[00:34:27] tôi có cần làm thêm gì không?

[00:34:30] Việc của công ty anh không cần phải lo.

[00:34:33] Anh vẫn nên xử lý tốt chuyện của hai vị khách của anh.

[00:34:37] Vâng.

[00:34:40] Đến rồi.

[00:34:42] Ấy.

[00:34:42] Man United thua rồi.

[00:34:46] Tiểu Tống,

[00:34:47] anh giúp tôi kiểm tra xem

[00:34:48] gần đây có báo cáo vụ trộm cắp nào không.

[00:34:51] Không có.

[00:34:52] Không có à?

[00:34:54] Nó không tin thì cho nó xem đi.

[00:34:55] Anh tự xem đi.

[00:35:01] Đồn trưởng Trọng của các anh,

[00:35:02] giúp đỡ đội cảnh sát hình sự của các cậu,

[00:35:05] trong vụ án của Cam Vị Đông.

[00:35:09] Đến giờ vẫn chưa về.

[00:35:11] Đúng là không có thật.

[00:35:13] Giỏi lắm cậu.

[00:35:17] Giỏi lắm.

[00:35:18] Đại Phong,

[00:35:19] vụ án của Cam Vị Đông không phải đã xong rồi sao.

[00:35:20] Sao anh còn ở lì trong đội cảnh sát hình sự của chúng tôi.

[00:35:22] Tiết Băng.

[00:35:23] Hôm nay tôi có việc.

[00:35:25] Không thể mời cậu và Hải Dương ăn cơm được.

[00:35:26] Cậu giải thích với Hải Dương nhé.

[00:35:28] Đợi Hải Dương từ Bắc Kinh về tôi sẽ mời bù.

[00:35:31] Vậy được.

[00:35:32] Vậy đợi cậu ấy từ Bắc Kinh về.

[00:35:34] Vậy cúp máy nhé.

[00:35:40] Nói tiếp đi.

[00:35:43] Đây là tình hình hoạt động của Đới Bỉnh Văn mấy ngày trước.

[00:35:47] Còn mấy ngày nay?

[00:35:50] Mấy ngày nay...

[00:35:52] tôi không phải đang lo việc bảo vệ hội nghị ở khách sạn Kim Hoa sao.

[00:35:54] Cam Vị Đông vừa chết,

[00:35:55] tôi làm gì có thời gian.

[00:35:58] Cậu đúng là làm bừa.

[00:36:01] Chính vì Cam Vị Đông trở về,

[00:36:02] mới phải theo dõi sát sao Đới Bỉnh Văn.

[00:36:05] Tôi chỉ có một mình,

[00:36:06] tôi không thể phân thân.

[00:36:07] Tôi đành phải vất vả cho cậu.

[00:36:09] Không sao.

[00:36:11] Chỉ cần có thể chứng thực được nghi ngờ của sếp bao năm qua,

[00:36:13] vất vả mấy cũng đáng.

[00:36:15] Tôi biết.

[00:36:16] Làm nghề này của chúng ta,

[00:36:18] chỉ cần có một kết quả tốt,

[00:36:20] bỏ ra bao nhiêu cũng không quan tâm.

[00:36:23] Nhưng,

[00:36:24] lỡ như kết quả này không lý tưởng thì sao.

[00:36:27] Không phải sếp nói

[00:36:28] có công mài sắt có ngày nên kim sao.

[00:36:31] Cũng ăn chực rồi, trà cũng uống rồi,

[00:36:34] hơi buồn ngủ rồi.

[00:36:35] Ra phố dạo một vòng.

[00:36:37] Đi.

[00:36:38] Tiện thể lấy vé máy bay của tôi.

[00:36:41] Cốc để đây nhé.

[00:36:42] Tiểu Cam,

[00:36:44] à.

[00:36:45] Cái ví lần trước ở Tái Hồi Thủ,

[00:36:47] đã tìm được chủ nhân chưa?

[00:36:48] Chưa ạ.

[00:36:49] Vẫn chưa à?

[00:36:50] Chúng tôi đã liên lạc với khách sạn Kim Hoa,

[00:36:51] họ nói khách đã đi rồi.

[00:36:54] Vậy đưa cái ví cho tôi.

[00:36:55] Vừa hay hai đứa tôi phải đến khách sạn Kim Hoa lấy vé máy bay.

[00:36:57] Được.

[00:36:58] Vậy thì còn gì bằng.

[00:36:59] Đây.

[00:37:01] Ký tên vào.

[00:37:11] Đi đây.

[00:37:16] Tiết Băng.

[00:37:17] Tôi vẫn luôn nghĩ,

[00:37:18] cho dù A Kiên có quản được hết đàn em của cậu ta,

[00:37:21] nhưng nhiều nhất cũng chỉ được mấy ngày.

[00:37:24] Tương lai thì làm thế nào?

[00:37:25] Chuyện tương lai để tương lai tính.

[00:37:26] Thế nào cũng có cách thôi.

[00:37:28] Lần này tôi đi Bắc Kinh,

[00:37:29] cậu muốn gì không?

[00:37:31] Tôi mang về cho.

[00:37:32] Cậu thay tôi gửi lời chào đến người dân Bắc Kinh.

[00:37:35] Nói là Tiết Băng vẫn đang kiên trì đấu tranh.

[00:37:39] Vịt quay, vịt quay.

[00:37:41] Sau khi tôi đi,

[00:37:43] cậu tuyệt đối không được cứ chạy đến bệnh viện.

[00:37:45] Nhất định phải chú ý giữ gìn sức khỏe.

[00:37:47] Nghe thấy chưa?

[00:37:48] Sức khỏe không tốt mới đến bệnh viện.

[00:37:49] Hai ta đua xem nào.

[00:37:52] Sợ cậu chắc, đua thì đua.

[00:37:53] Đi!

[00:37:54] Cậu ăn gian!

[00:38:01] Họ đã đi rồi.

[00:38:04] Tôi biết.

[00:38:05] Họ làm mất một cái ví,

[00:38:06] cô có thể giúp tôi kiểm tra thông tin của họ không?

[00:38:09] Để tôi tiện liên lạc với Cục Công an địa phương.

[00:38:10] Trả lại ví cho họ.

[00:38:12] Vậy anh đợi một lát.

[00:38:13] Cảm ơn.

[00:38:19] Cảm ơn nhiều.

[00:38:20] Không có gì, hoan nghênh lần sau lại đến.

[00:38:25] Làm gì đó?

[00:38:26] So đo với nó làm gì.

[00:38:28] Đợi cậu.

[00:38:32]

[00:38:33] dựa theo số CMND của hai người đó,

[00:38:36] đã liên lạc với cơ quan công an địa phương.

[00:38:38] Họ nói

[00:38:40] không có hai người đó.

[00:38:41] Hai người nào?

[00:38:42] Chính là người làm mất ví ở Tái Hồi Thủ.

[00:38:44] Trả lại cái ví đi,

[00:38:47] giao cho đồn cảnh sát xử lý là được rồi.

[00:38:49] Chắc chắn có chuyện gì đó.

[00:38:51] Nếu không tại sao lại phải dùng CMND giả.

[00:38:53] Cậu lại lảm nhảm rồi.

[00:38:55] Ít nhất thì hắn cũng phá hoại cuộc tổng điều tra dân số lần thứ sáu.

[00:39:01] Đi đâu vậy?

[00:39:04] Chuyện tiện tay thôi.

[00:39:04] Đi điều tra một chút.

[00:39:10] Cô còn nhớ hai vị khách đó không?

[00:39:13] Đó là hai người ngoại tỉnh,

[00:39:14] nói tiếng phổ thông rất tốt.

[00:39:15] Nhưng giữa họ với nhau,

[00:39:16] chỉ dùng tiếng địa phương để nói chuyện.

[00:39:18] Tôi hoàn toàn không hiểu.

[00:39:21] Sao cô biết là tiếng địa phương của họ?

[00:39:24] Cô có nghe ra được là giọng ở đâu không?

[00:39:26] Không nghe ra được.

[00:39:29] Hai người đó trông thế nào?

[00:39:31] Có một người bị hói đầu,

[00:39:32] trông rất dữ tợn.

[00:39:35] Có đặc điểm nào khác không?

[00:39:36] Cao thấp, mập ốm,

[00:39:37] hoặc là có giọng địa phương?

[00:39:39] Họ thường xuyên nói tiếng quê hương.

[00:39:41] Tiếng quê hương?

[00:39:43] Giọng ở đâu?

[00:39:44] Có nghe hiểu không?

[00:39:45] Không hiểu.

[00:39:47] Có phải liên quan đến cái chết của Cam Vị Đông không?

[00:39:51] Cái gì cần hỏi thì hỏi,

[00:39:52] cái gì không nên hỏi thì đừng hỏi.

[00:39:54] Cảm ơn.

[00:40:02] Nhiệm vụ chống móc túi mà đội giao cho chúng ta

[00:40:06] vẫn chưa hoàn thành.

[00:40:07] Tự ý điều tra vụ án này chỉ tổ bị phê bình thêm thôi.

[00:40:10] Bị phê bình cũng phải điều tra.

[00:40:13] Dù sao thì trong thời gian cậu đi Bắc Kinh,

[00:40:15] tôi cũng không có việc gì nghiêm túc.

[00:40:16] Hơn nữa,

[00:40:17] chúng ta là cảnh sát hình sự.

[00:40:20] Gặp phải tình huống đáng ngờ,

[00:40:21] không điều tra rõ ràng,

[00:40:22] trong lòng cậu không khó chịu sao?

[00:40:24] Dù sao thì trong lòng tôi rất khó chịu.

[00:40:25] Tôi cũng khó chịu.

[00:40:26] Không nhìn ra.

[00:40:27] Nhưng CMND giả bây giờ ở đâu mà chẳng mua được.

[00:40:30] Cậu định điều tra từng cái một à?

[00:40:32] Lần này không giống.

[00:40:33] Sao lại không giống?

[00:40:34] Cậu nghĩ xem,

[00:40:35] Cam Vị Đông chết ở khách sạn này.

[00:40:38] Hai người đó cũng trong cùng thời gian,

[00:40:40] cũng ở khách sạn này.

[00:40:42] Hơn nữa còn dùng CMND giả để đăng ký.

[00:40:44] Làm mất ví mà không đi báo án.

[00:40:47] Thế không đáng ngờ sao?

[00:40:51] Nhưng cậu đừng quên,

[00:40:52] lúc hai người đó rời đi,

[00:40:54] Cam Vị Đông vẫn còn sống sờ sờ.

[00:40:56] Cậu đúng là nghĩ vẩn vơ quá rồi.

[00:40:59] Tôi không quên.

[00:41:01] Nhưng cũng quá trùng hợp rồi.

[00:41:04] Được rồi, cậu đừng có nghĩ bậy nữa.

[00:41:06] Cam Vị Đông chết tự nhiên,

[00:41:08] đã có kết luận rồi.

[00:41:12] Được.

[00:41:13] Vậy đi,

[00:41:15] tôi ở khách sạn này dạo một vòng nữa.

[00:41:17] Cậu về thu dọn hành lý đi.

[00:41:19] Lát nữa tôi đến đón Hải Muội.

[00:41:22] Cậu đừng có đi lung tung.

[00:41:23] Lại gây ra rắc rối,

[00:41:24] đội trưởng Hồ lại không vui.

[00:41:27] Biết rồi.

[00:41:30] Thưa ngài, mời.

[00:41:32]

[00:41:35] Tôi ở chốn quan trường, thân bất do kỷ.

[00:41:38] Chút thời gian này,

[00:41:38] còn phải xin thị trưởng Văn mới có được.

[00:41:41] Ông chủ Hoa tìm tôi có việc gì?

[00:41:43] Các người lui ra đi.

[00:41:45] Tôi nói mời cục trưởng Đường ăn cơm,

[00:41:47] là thật sự mời cục trưởng Đường ăn cơm.

[00:41:50] Có chuyện gì,

[00:41:52] cứ nói thẳng đi.

[00:41:55] Sáng nay Tiểu Đới nói với tôi,

[00:41:56] cái chân bị thương của cậu ấy gần đây không ổn.

[00:41:58] Cần phải ra ngoài điều trị.

[00:42:00] Hồ sơ xin phép của cậu ấy,

[00:42:01] đã được gửi đến chỗ tôi.

[00:42:04] Khi nào mới duyệt?

[00:42:06] Sớm nhất có thể.

[00:42:07] Sớm nhất có thể là có ý gì?

[00:42:10] Tôi còn có việc đang chờ cậu ấy làm.

[00:42:13] Cam Vị Đông đã chết.

[00:42:15] Không ai tranh dự án này với ông chủ Hoa nữa.

[00:42:18] Ông chủ Hoa định để Đới Bỉnh Văn

[00:42:19] đi làm công trình này à?

[00:42:21] Ông không phải không biết,

[00:42:23] cậu ta chỉ là một cầu thủ bóng đá, làm sao hiểu gì về công trình.

[00:42:27] Cái đó chưa chắc.

[00:42:30] Tôi thấy rất nhiều việc chưa từng làm,

[00:42:32] cậu ta làm không phải rất tốt sao.

[00:42:37] Có phải ông đang nghi ngờ cái chết của Cam Vị Đông,

[00:42:39] có liên quan đến tôi không?

[00:42:44] Đúng.

[00:42:46] Tôi thật sự muốn hỏi về chuyện này.

[00:42:51] Ông chủ Hoa,

[00:42:52] mời đứng lên.

[00:43:09] Lão phu bị ngài sỉ nhục như vậy,

[00:43:11] ngài cũng nên cho lão phu một lời giải thích chứ.

[00:43:13] Cục trưởng Đường,

[00:43:17] ông sợ để lại bằng chứng ghi âm à?

[00:43:19] Đúng.

[00:43:22] Tôi chưa bao giờ tin loại người như ông.

[00:43:25] Cái chết của Cam Vị Đông tôi không muốn truy cứu.

[00:43:27] Loại người này vốn dĩ đáng chết.

[00:43:30] Nhưng tôi không thể vô cớ không truy cứu.

[00:43:33] Đây là trách nhiệm của tôi.

[00:43:35] Tôi hiểu.

[00:43:37] Ông chủ Hoa,

[00:43:39] chúng ta đổi một nơi khác.

[00:43:41] Được.


 0 تبصرے sort   ترتیب دیں