(AI-sub) Kiểm Soát Tuyệt Đối -

7/22 Mga video

(AI-sub) Kiểm Soát Tuyệt Đối tập 7 phim hình sự Trung Quốc

0 Mga view· 08/08/25
ai_sub_studio
ai_sub_studio
Mga subscriber
0

Phụ đề được dịch bằng AI, cần bạn góp sức hoàn thiện. Liên hệ tham gia tại Facebook: https://www.facebook.com/profi....le.php?id=1000678863 -------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- Kiểm Soát Tuyệt Đối 绝对控制 (2002) là bộ phim truyền hình Trung Quốc thuộc thể loại hình sự, tâm lý, trinh thám, xoay quanh cuộc đấu trí căng thẳng giữa cảnh sát và tội phạm công nghệ cao. Với sự tham gia của dàn diễn viên thực lực: Vương Học Binh, Lý Quyên, Miêu Phố, Đổng Dũng, Vương Khuê Vinh, Đỗ Chí Quốc và Trương Thiên Thư, phim mang đến một câu chuyện ly kỳ, hấp dẫn, đầy bất ngờ.

Magpakita ng higit pa

[00:00:02] Sáng sớm mai tôi

[00:00:05] sẽ đưa Hải Muội đến Bắc Kinh.

[00:00:08] Đồ đạc chuẩn bị xong hết chưa?

[00:00:13] Dù sao cũng quen rồi.

[00:00:16] Lúc nào cũng sẵn sàng lên đường.

[00:00:19] Thật ra cũng chỉ là đổi chỗ ăn chỗ ngủ thôi.

[00:00:25] Chẳng có gì để chuẩn bị cả.

[00:00:44] Nghe tôi nói một câu này.

[00:00:47] Đừng vội đưa ra quyết định gì.

[00:00:50] Mọi chuyện đợi cậu từ Bắc Kinh về rồi nói.

[00:00:54] Tôi hiểu ý cậu.

[00:00:58] Yên tâm đi.

[00:00:59] Hải Dương mất rồi,

[00:01:02] tôi biết cậu sẽ cô đơn,

[00:01:05] sẽ đau khổ,

[00:01:06] những điều này tôi đều hiểu.

[00:01:09] Tôi muốn nói là,

[00:01:11] đừng chìm đắm trong đó quá lâu.

[00:01:16] Dù sao chúng ta vẫn phải sống tiếp.

[00:01:19] Hơn nữa phải sống một cách vui vẻ.

[00:01:24] Tôi nghĩ,

[00:01:26] đây cũng là điều mà Hải Dương mong muốn.

[00:01:30] Đại Phong,

[00:01:33] tôi biết để thoát khỏi đau khổ

[00:01:36] cần có thời gian.

[00:01:38] Nhưng tôi không biết

[00:01:40] thời gian đó sẽ là bao lâu.

[00:01:45] Tôi sẽ cố gắng,

[00:01:47] cố gắng để bản thân

[00:01:48] mau chóng thoát ra,

[00:01:51] thanh thản hơn.

[00:01:54] Nhưng trong khoảng thời gian Hải Dương mất,

[00:01:57] tôi cũng thực sự cảm nhận được

[00:01:59] thế nào là một ngày dài tựa năm.

[00:02:02] Thế nào là bạn bè.

[00:02:14] Cứ coi tôi là bạn của cậu,

[00:02:17] được không?

[00:02:21] Cảm ơn.

[00:03:00] Thị trưởng Văn,

[00:03:01] tôi đã gọi cho Hoa Thập Nguyệt rồi.

[00:03:03] Anh ta nói không thể đến tham dự cuộc họp.

[00:03:05] Tại sao?

[00:03:06] Anh ta nói có người theo dõi,

[00:03:08] giám sát anh ta.

[00:03:09] An toàn cá nhân của anh ta không được đảm bảo.

[00:03:12] Cậu chuyển lời tới Hoa Thập Nguyệt,

[00:03:13] bảo anh ta nhất định phải tham dự buổi đấu thầu.

[00:03:15] Vấn đề an toàn cứ để anh ta yên tâm.

[00:03:18] Vâng.

[00:03:18] Tôi biết rồi.

[00:03:21] Còn chuyện gì nữa không?

[00:03:25] Có một chuyện riêng,

[00:03:27] tôi không biết có nên nói hay không.

[00:03:30] Cứ nói đi.

[00:03:31] ...

[00:03:32] Tiểu Bạch.

[00:03:34] Cậu ngồi đi.

[00:03:40] Tiểu Bạch,

[00:03:42] cậu vào Ủy ban thành phố làm thư ký cho tôi

[00:03:45] cũng được năm năm rồi.

[00:03:47] Tôi luôn rất coi trọng cậu,

[00:03:49] cũng rất tin tưởng cậu.

[00:03:51] Cậu có chuyện gì cứ nói thẳng.

[00:03:54] Tôi nghe được một thông tin,

[00:03:57] nói rằng vụ tai nạn xe của em gái tôi sáu năm trước

[00:03:59] có liên quan đến vụ án cá độ bóng đá ở Giang Thành.

[00:04:02] Tôi cũng biết thông tin này.

[00:04:04] Nói rằng nhà cái thực sự của vụ cá độ

[00:04:06] không phải là Cam Vị Đông,

[00:04:08] mà là Hoa Thập Nguyệt.

[00:04:10] Bây giờ cậu nghi ngờ

[00:04:11] vụ tai nạn của Bạch Ngọc có liên quan đến Hoa Thập Nguyệt,

[00:04:15] phải không?

[00:04:16] Chồng chưa cưới của em gái tôi, Đới Bỉnh Văn,

[00:04:18] cũng đã từ nước ngoài trở về.

[00:04:21] Anh ấy cũng từng nói với tôi

[00:04:22] về sự nghi ngờ của anh ấy đối với vụ tai nạn đó.

[00:04:25] Anh ấy cho rằng

[00:04:26] là do trong trận đấu đó,

[00:04:28] anh ấy đã đá vào quả bóng quyết định,

[00:04:30] nên mới gây ra vụ tai nạn đó.

[00:04:32] Tôi chỉ có thể nói với cậu,

[00:04:34] hãy tin tưởng tổ chức,

[00:04:35] tin tưởng cơ quan công an.

[00:04:39] Vâng.

[00:04:44] Đội trưởng Hồ.

[00:04:45] Anh tìm tôi có việc gì à?

[00:04:46] Đúng vậy.

[00:04:47] Trong đội chúng ta vừa có mấy người mới.

[00:04:49] Các cậu chia nhau ra hướng dẫn đi.

[00:04:51] Được. Được.

[00:04:52] Chia thế nào ạ?

[00:04:53] Trong đó có một cô gái,

[00:04:54] cậu hướng dẫn được không?

[00:04:56] Thôi thôi,

[00:04:56] tôi không biết cách tiếp xúc với con gái đâu.

[00:05:02] Không biết cách tiếp xúc với con gái,

[00:05:04] thế mỗi ngày cậu lên mạng tìm mò cái gì?

[00:05:07] Trên mạng là không gian ảo mà.

[00:05:09] Người cũng là ảo.

[00:05:11] Anh nói xem bây giờ có một người sống sờ sờ,

[00:05:12] tôi không chịu nổi đâu.

[00:05:14] Tôi căng thẳng lắm.

[00:05:17] Tôi nói các cậu thanh niên này,

[00:05:19] sao lại còn phong kiến hơn cả ông già tôi thế.

[00:05:22] Chẳng lẽ để tôi tự mình hướng dẫn?

[00:05:23] Tiết Băng chưa từng hướng dẫn đệ tử.

[00:05:26] Để lại cho cậu ta.

[00:05:48] Cô bé,

[00:05:49] đây là chứng tự kỷ điển hình.

[00:05:53] Có cách nào chữa không ạ?

[00:05:55] Tự kỷ là khuyết tật trong các loại khuyết tật.

[00:05:57] Độ khó chữa trị rất lớn.

[00:05:59] Cô bé có khép mình với tất cả mọi người không?

[00:06:02] Ý tôi là luôn luôn...

[00:06:03] Thông thường, cô bé chỉ nhận một người,

[00:06:06] thường là mẹ của mình.

[00:06:08] Cô bé thì không.

[00:06:10] Chỉ nhận anh trai thôi.

[00:06:21] Hải Muội!

[00:06:42] Hải Muội,

[00:06:43] sao em lại ra ngoài một mình thế này?

[00:06:45] Anh Tiết Băng của em đâu?

[00:06:58] Sao chị lại đến đây?

[00:07:05] Ăn đi.

[00:07:12] A...

[00:07:13] Hộp cơm này nguội hết rồi.

[00:07:15] Ăn vào không tốt cho sức khỏe Hải Muội đâu.

[00:07:17] Mì của cô còn nóng, đưa cho em ấy ăn đi.

[00:07:20] Được thôi.

[00:07:21] Chúng ta đổi đi.

[00:07:23] Cô cũng tinh ý ghê.

[00:07:29] Nào,

[00:07:31] hộp cơm lúc nãy nguội rồi,

[00:07:33] ăn vào không tốt cho sức khỏe.

[00:07:35] Chúng ta đổi sang ăn cái này nhé, còn nóng đấy.

[00:07:39] Nào...

[00:07:53] Sao lại không ăn thế?

[00:08:11] Em sao vậy?

[00:08:14] Em ấy sẽ không ăn đâu.

[00:08:16] Em ấy chắc chắn không ăn mì ăn liền.

[00:08:19] Em ấy không ăn.

[00:08:21] Tại sao?

[00:08:23] Vì Hải Dương cũng không ăn mì ăn liền.

[00:08:27] Thì sao chứ?

[00:08:28] Tôi cũng không thích ăn mì ăn liền.

[00:08:31] Không ăn mì ăn liền,

[00:08:32] sao lại nấu mì ăn liền?

[00:08:36] Ý anh là sao?

[00:08:39] Hải Dương lúc đang nấu mì ăn liền

[00:08:41] thì bị bếp điện giật chết.

[00:08:43] Chuyện này không lạ.

[00:08:45] Rốt cuộc cô muốn nói gì?

[00:08:49] Hải Dương không thể nào chết do tai nạn điện giật được.

[00:08:53] Chắc chắn là bị sát hại.

[00:08:57] Bị sát hại?

[00:09:03] Có lẽ...

[00:09:05] Có lẽ lúc đó,

[00:09:06] không có gì khác để ăn.

[00:09:10] Không thể nào.

[00:09:11] Hôm đó chúng tôi đã mua rất nhiều đồ ăn.

[00:09:15] Vậy...

[00:09:17] liệu có phải là không mua đồ ăn chính không?

[00:09:29] Hy vọng là như cô nói.

[00:09:34] Nhưng tôi tin

[00:09:36] tôi không nhớ nhầm đâu.

[00:09:49] Vậy anh định làm thế nào?

[00:09:52] Ngày mai về Giang Thành.

[00:10:07] Anh về phải cẩn thận đấy.

[00:10:12] Hải Muội nhờ cả vào cô.

[00:10:15] Yên tâm đi.

[00:10:17] Có chuyện gì cứ gọi điện cho tôi.

[00:10:21] Còn anh,

[00:10:23] nhất định phải chú ý an toàn.

[00:10:25] Ừm.

[00:10:31] Tiểu Muội,

[00:10:32] anh có chuyện rất quan trọng

[00:10:35] phải về giải quyết.

[00:10:36] Phải đi trước đây.

[00:10:39] Em phải nghe lời chị Chu Lâm nhé.

[00:10:48] Anh đi đây.

[00:12:28] A lô.

[00:12:30] Thế nào rồi?

[00:12:31] Biết nói sao đây...

[00:12:33] Bây giờ đầu óc tôi trống rỗng.

[00:12:36] Có phải

[00:12:39] như cô nói không?

[00:12:41] Trong tủ lạnh toàn là đồ ăn Hải Dương thích.

[00:12:45] Cậu ấy không thể nào đi nấu mì ăn liền được.

[00:12:52] Vậy...

[00:12:53] sau này...

[00:12:55] sau này anh định thế nào?

[00:12:58] Sẽ rất đáng sợ.

[00:13:00] Chu Lâm,

[00:13:02] tôi rất cảm kích cô.

[00:13:04] Tại sao?

[00:13:07] Hải Dương không còn nữa,

[00:13:09] ít nhất vẫn còn một người để nói chuyện.

[00:13:13] Chu Lâm,

[00:13:14] tôi...

[00:13:15] Có chuyện gì,

[00:13:17] anh cứ nói.

[00:13:21] Một người chết không rõ ràng,

[00:13:24] bạn bè của anh ta nên làm gì?

[00:13:26] Có phải anh đã nghĩ kỹ rồi không?

[00:13:30] Bây giờ đầu óc tôi rất rối loạn.

[00:13:33] Sẽ có nguy hiểm không?

[00:13:35] Có.

[00:13:36] Chắc là sẽ có.

[00:13:38] Tiết Băng,

[00:13:40] tôi và Hải Muội,

[00:13:44] đều hy vọng...

[00:13:47] hy vọng anh có thể bình an.

[00:13:52] Tôi biết.

[00:13:55] Chăm sóc tốt cho Hải Muội.

[00:13:57] Tôi thay mặt Hải Dương cảm ơn cô.

[00:13:59] Còn anh,

[00:14:01] phải cẩn thận.

[00:14:03] Yên tâm đi,

[00:14:04] tôi sẽ không còn lỗ mãng như vậy nữa.

[00:14:07] Rất nhiều chuyện từ hôm nay phải xem xét lại.

[00:14:12] Cô nghỉ sớm đi.

[00:14:14] Tạm biệt.

[00:14:33] Hải Dương,

[00:14:35] hôm nay tôi bước trên những bậc thang lạnh lẽo này,

[00:14:38] tôi cảm thấy lạnh buốt,

[00:14:40] từ lòng bàn chân lên đến tận trái tim tôi.

[00:14:44] Đối mặt với bia mộ của cậu,

[00:14:46] tôi không thể không ngả mũ kính chào.

[00:14:50] Hôm nay làm như vậy,

[00:14:51]

[00:14:54] mà là tôi đối với huy hiệu sáng lấp lánh này,

[00:14:57] thực lòng cảm thấy hổ thẹn.

[00:15:01] Tôi không có tư cách trước mặt cậu

[00:15:03] đeo nó nữa.

[00:15:07] Cậu có phải đang mở mắt nằm ở đây không?

[00:15:11] Đất vàng và phiến đá ở đây có lạnh lẽo không?

[00:15:15] Nếu có,

[00:15:17] cậu hãy chớp mắt một cái,

[00:15:19] được không?

[00:15:21] Tôi ở đây,

[00:15:23] có thể nhìn thấy.

[00:15:27] Tôi nhìn thấy rồi.

[00:15:29] Tôi thấy mắt cậu đang nhìn tôi.

[00:15:31] Tôi thề,

[00:15:32] tôi nhất định sẽ còng tay bàn tay đen đã giết hại cậu.

[00:15:35] Bắt hắn quỳ trước mộ cậu.

[00:15:38] Để cậu có thể yên lòng,

[00:15:41] mỉm cười,

[00:15:42] nhắm mắt lại.

[00:15:47] Tôi có niềm tin sẽ rửa oan cho cậu.

[00:15:50] Tôi có niềm tin,

[00:15:51] sẽ khiến cho đất vàng và phiến đá bên cạnh cậu trở nên ấm áp,

[00:15:55] để sưởi ấm cho cậu.

[00:15:59] Đợi đến ngày đó,

[00:16:02] có lẽ tôi sẽ say một trận túy lúy trước mặt cậu.

[00:16:06] Cậu đừng cản tôi nhé.

[00:16:12] Tôi sẽ ngụy trang bản thân,

[00:16:14] nhưng đây chính là sự khởi đầu hành động của tôi.

[00:16:18] Có lẽ thời gian sẽ rất dài,

[00:16:20] nhưng cậu nhất định phải đợi tôi.

[00:16:41] Cục trưởng Đường.

[00:16:42] Em về rồi ạ.

[00:16:43] Tiết Băng.

[00:16:44] Về lúc nào thế?

[00:16:45] Mới về ạ.

[00:16:47] Em gái của Hải Dương thế nào rồi?

[00:16:48] Bác sĩ nói có nhiều hy vọng chữa khỏi.

[00:16:51] Vậy thì tốt.

[00:16:52] Có vấn đề gì cứ nói với tôi,

[00:16:53] cục sẽ cố gắng hết sức để giải quyết.

[00:16:56] Tạm thời chưa có ạ.

[00:16:57] Cảm ơn cục trưởng.

[00:17:01] Cậu không có chuyện gì khác chứ?

[00:17:04] Không có ạ.

[00:17:06] Sao vậy ạ?

[00:17:08] Hình như trong ánh mắt của cậu

[00:17:10] có cảm giác né tránh tôi.

[00:17:12] Không có.

[00:17:14] Tại sao em phải né tránh cục trưởng chứ?

[00:17:16] Không có là tốt rồi.

[00:17:17] Nhớ nhé,

[00:17:19] có chuyện gì cứ đến tìm tôi,

[00:17:20] tôi sẽ giúp cậu.

[00:17:22] Em biết rồi ạ.

[00:17:24] Cháu về lúc nào thế?

[00:17:25] Cháu mới về hôm nay.

[00:17:27] Tiểu Muội đâu?

[00:17:28] Em ấy ở lại Bắc Kinh rồi.

[00:17:30] Vậy ai chăm sóc nó?

[00:17:31] Là một bác sĩ tên là Chu Lâm.

[00:17:33] Là người của bệnh viện Nhân dân chúng ta.

[00:17:35] Sao không nghe cháu nói đến bao giờ?

[00:17:38] Chúng cháu cũng mới quen nhau thôi ạ.

[00:17:40] Là bạn của cháu à?

[00:17:42] Vâng.

[00:17:43] Cô ấy cũng là người Giang Thành.

[00:17:45] Lần này đi Bắc Kinh khám bệnh là do cô ấy giúp liên hệ.

[00:17:48] Chắc chắn không có vấn đề gì.

[00:17:49] Có chữa được không?

[00:17:52] Bác sĩ nói vẫn còn nhiều hy vọng ạ.

[00:17:54] Vậy thì tốt.

[00:17:56] Hải Dương thật không uổng công có người bạn như cháu.

[00:18:01] Chú ơi,

[00:18:02] tối hôm Hải Dương xảy ra chuyện,

[00:18:04] cậu ấy không liên lạc với chú ạ?

[00:18:07] Không có.

[00:18:09] Chú cũng không gọi cho cậu ấy?

[00:18:11] Không có.

[00:18:14] Sao cháu lại hỏi chuyện này?

[00:18:16] Không có gì ạ.

[00:18:17] Cháu tiện miệng hỏi thôi.

[00:18:19] Này, này.

[00:18:22] Cái này tải xuống thế nào?

[00:18:24] Ấn vào đây.

[00:18:26] Ấn vào đây.

[00:18:27] Ấn vào đây.

[00:18:28] Tải gì thế?

[00:18:30] Tiết Băng.

[00:18:32] Sao cậu lại về rồi?

[00:18:34] Tôi đến quan tâm cậu đây.

[00:18:35] Quan tâm

[00:18:36] xem cậu và cô nàng xinh đẹp trên mạng tán tỉnh đến đâu rồi.

[00:18:39] Đừng, đừng, đừng.

[00:18:39] Đừng có la lớn.

[00:18:40] Đội trưởng Hồ biết thì toi đời.

[00:18:43] Cậu to con thế này mà còn sợ đội trưởng Hồ à?

[00:18:44] Được rồi, được rồi.

[00:18:46] Tiểu Muội thế nào rồi?

[00:18:48] Tiểu Muội rất tốt.

[00:18:49] Cần giúp gì,

[00:18:50] cứ nói một tiếng.

[00:18:52] Nhất định.

[00:18:52] Tán tỉnh tiếp đi nhé.

[00:18:55] Hỏi thăm cô ấy giúp tôi nhé.

[00:18:57] Nói là đội hình sự có...

[00:18:58] Sao bây giờ cậu mới lộ mặt?

[00:19:01] Sao lại là "mới" chứ?

[00:19:03] Tôi chẳng phải mới về sao?

[00:19:04] Có một cô gái gọi điện hỏi cậu về chưa.

[00:19:07] Về rồi thì

[00:19:07] gọi lại cho cô ấy đi.

[00:19:09] Tôi nói không thấy cậu,

[00:19:09] cô ấy còn nổi cáu với tôi.

[00:19:11] Nói tôi lừa cô ấy.

[00:19:12] Ai thế?

[00:19:13] Dám nổi cáu với cậu à?

[00:19:14] Nói là bạn gái của cậu.

[00:19:17] Ai?

[00:19:18] Tôi làm gì có bạn gái.

[00:19:19] Cậu hỏi Hùng đi.

[00:19:21] Đúng vậy mà.

[00:19:21] Thế nên tôi mới nói cô ấy gọi nhầm số.

[00:19:24] Cô ấy có nói tên là gì không?

[00:19:26] Cô ấy nói,

[00:19:27] hình như nói là họ Chu.

[00:19:30] Được, tôi biết rồi, tôi biết rồi.

[00:19:31] Chu Lâm.

[00:19:33] Đúng.

[00:19:33] Để tôi nói cho các cậu biết,

[00:19:34] bác sĩ bệnh viện Nhân dân,

[00:19:35] tôi đã sớm nhìn ra rồi.

[00:19:37] Hai người họ lợi dụng công việc để đưa đẩy nhau.

[00:19:39] Cậu dừng lại. Dừng lại.

[00:19:40] Cậu tán được cô ấy từ khi nào thế?

[00:19:43] Tán cái gì mà tán.

[00:19:45] Nói năng khó nghe thế.

[00:19:46] Có giống cảnh sát nhân dân không?

[00:19:48] Người ta giúp tôi chăm sóc Hải Muội.

[00:19:50] Tiết Băng,

[00:19:51] cậu không tử tế.

[00:19:52] Lần trước tôi hỏi cậu còn nói không phải.

[00:19:55] Lần này tôi cũng có nói là phải đâu.

[00:19:57] Thôi đi.

[00:19:58] Phải thì cứ nhận đi.

[00:20:00] Ai mà thèm tranh với cậu.

[00:20:02] Cậu có muốn tranh cũng không được.

[00:20:03] Đây, đây, đây.

[00:20:04] Đây là đặc sản tôi mang từ Bắc Kinh về.

[00:20:06] Mọi người nếm thử.

[00:20:07] Gì thế?

[00:20:07] Kẹo.

[00:20:08] Kẹo cưới à?

[00:20:09] Kẹo cưới gì chứ?

[00:20:09] Đây, đây.

[00:20:10] Ăn kẹo cưới đi, ăn kẹo cưới đi.

[00:20:13] Kẹo cưới của Tiết Băng.

[00:20:15] Kẹo cưới của ai?

[00:20:17] Đội trưởng Hồ.

[00:20:18] Của anh.

[00:20:18] Không, không phải.

[00:20:19] Tôi mới về,

[00:20:20] ...

[00:20:21] tiện thể mọi người đang ở đây,

[00:20:24] tôi chào hỏi mọi người một tiếng.

[00:20:26] Trong cục vừa có văn bản mới,

[00:20:28] yêu cầu chấn chỉnh kỷ luật làm việc.

[00:20:31] Nhìn này,

[00:20:31] điều đầu tiên là,

[00:20:33] trong giờ làm việc,

[00:20:34] không được lên mạng.

[00:20:35] Chú ý nhé.

[00:20:37] Ngoài ra còn phải triển khai dịch vụ mỉm cười.

[00:20:39] Cái này...

[00:20:41] Thôi được rồi, Tiểu Nghiêm,

[00:20:42] lúc nào rảnh đọc cho mọi người nghe nhé.

[00:20:44] Vâng ạ.

[00:20:45] Tiết Băng, cậu qua đây một chút.

[00:20:47] Ăn kẹo cưới đi.

[00:20:48] Ăn kẹo cưới đi nào.

[00:20:49] Ăn kẹo cưới đi.

[00:20:51] Đội đã nghiên cứu rồi,

[00:20:52] cậu về lại đội trọng án.

[00:20:53] Ngày mai đừng qua chỗ Đại Phong nữa.

[00:20:55] Không cần đâu ạ.

[00:20:57] Em vẫn muốn làm chống móc túi một thời gian nữa.

[00:20:59] Sao thế?

[00:21:00] Nghiện rồi à?

[00:21:02] Cũng hơi hơi.

[00:21:04] Dù sao bên đó bây giờ cũng đang thiếu người.

[00:21:06] À đúng rồi,

[00:21:07] trong đội không phải có người mới đến sao?

[00:21:09] Phân cho em hướng dẫn ai vậy ạ?

[00:21:10] Mấy ngày không gặp,

[00:21:11] thay đổi lớn ghê.

[00:21:14] Cũng không hẳn.

[00:21:16] Nghỉ ngơi mấy ngày,

[00:21:17] tâm trạng tốt hơn nhiều rồi.

[00:21:19] Chủ yếu là vì

[00:21:21] bên đội chống móc túi thời gian tương đối tự do,

[00:21:23] tiện chăm sóc Hải Muội hơn.

[00:21:25] Tiếp tục làm chống móc túi tôi đồng ý.

[00:21:28] Người mới còn một người,

[00:21:29] tên là Sở Hiểu Minh.

[00:21:31] Là người từ quân đội về.

[00:21:32] Con gái.

[00:21:33] Giao cho cậu hướng dẫn.

[00:21:34] Con gái?

[00:21:37] Sao lại là con gái chứ?

[00:21:39] Vốn dĩ là con gái mà.

[00:21:40] Sao thế?

[00:21:43] Có thể đổi cho em người khác được không ạ?

[00:21:45] Đổi người khác?

[00:21:47] Cậu tưởng đây là đi chợ à?

[00:21:49] Những người khác,

[00:21:50] đều đã có người hướng dẫn.

[00:21:51] Bây giờ chỉ còn lại một mình Sở Hiểu Minh.

[00:21:54] Cậu muốn hướng dẫn,

[00:21:55] chính là cô ấy.

[00:21:56] Vả lại,

[00:21:57] đội chúng ta cũng đang thiếu nữ cảnh sát hình sự.

[00:21:59] Nếu cậu thật sự có thể đào tạo cô ấy thành tài,

[00:22:01] cũng coi như lập công cho đội.

[00:22:04] Vậy được ạ.

[00:22:06] Đội trưởng Hồ,

[00:22:07] em có thể xem lại báo cáo điều tra tai nạn

[00:22:08] của Hải Dương được không ạ?

[00:22:12] Sao lại muốn xem cái đó?

[00:22:15] Em muốn...

[00:22:15] nghiên cứu lại một chút.

[00:22:18] Thôi được.

[00:22:20] Lát nữa tôi sẽ nói với Tiểu Nghiêm.

[00:22:21] Vậy em đi trước ạ.

[00:22:38] Đại Phong à, tôi Hồ Thế Sinh đây.

[00:22:42] Tiết Băng từ Bắc Kinh về rồi,

[00:22:43] cậu biết rồi chứ?

[00:22:46] Không.

[00:22:46] Không, không phải, không phải.

[00:22:48] Tôi thấy lạ là lần này cậu ta về thay đổi rất lớn.

[00:22:52] Vừa đòi tiếp tục làm chống móc túi,

[00:22:54] lại còn chủ động yêu cầu hướng dẫn đệ tử.

[00:22:57] Còn đòi xem lại

[00:22:58] báo cáo điều tra tai nạn của Hải Dương.

[00:23:00] Nói là muốn nghiên cứu lại.

[00:23:02] Này, cậu chú ý một chút.

[00:23:04] Có tình hình gì,

[00:23:05] lập tức báo cáo cho tôi.

[00:23:16] Chào cô.

[00:23:20] Cô là Sở...

[00:23:22] Tôi là Sở Hiểu Minh.

[00:23:24] Chào cô.

[00:23:25] Tôi là Tiết Băng.

[00:23:27] Chào sư phụ.

[00:23:28] Mời ngồi.

[00:23:29] Vâng.

[00:23:34] Kế hoạch đào tạo của cục đề ra cô đã xem hết rồi chứ?

[00:23:37] Tôi đã xem ba lần rồi ạ.

[00:23:40] Có suy nghĩ gì không?

[00:23:42] Kiên quyết hoàn thành nhiệm vụ.

[00:23:44] Mời ngồi.

[00:23:45] Vâng.

[00:23:48] Thế này đi,

[00:23:49] trước tiên giao cho cô một việc.

[00:23:50] Photo tài liệu này ra.

[00:23:52] Vâng.

[00:23:53] Sở...

[00:23:55] Sở Hiểu Minh.

[00:23:57] Máy photo ở đằng kia.

[00:23:59] Bị hỏng rồi ạ.

[00:24:11] Photo xong rồi, sếp.

[00:24:12] Ngồi xuống ăn cơm đi.

[00:24:15] Cảm ơn anh, tôi ăn rồi.

[00:24:17] Tôi đã đợi anh suốt.

[00:24:19] Xin lỗi, lúc tôi đi photo,

[00:24:20] tôi đã uống hai hộp sữa chua.

[00:24:22] Cô không ăn,

[00:24:25] làm tôi cũng không đói nữa.

[00:24:27] Cô từ đơn vị nào về thế?

[00:24:29] Lính thủy đánh bộ.

[00:24:34] Vậy tại sao lại muốn làm cảnh sát?

[00:24:36] Chỉ là thích thôi.

[00:24:38] Và đặc biệt muốn làm cảnh sát hình sự.

[00:24:40] Tại sao thích làm cảnh sát hình sự?

[00:24:42] Kích thích.

[00:24:45] Làm cảnh sát hình sự,

[00:24:46] đôi khi rất kích thích,

[00:24:48] nhưng đa số thời gian là bình thường,

[00:24:50] thậm chí là tầm thường.

[00:24:52] Tôi sẽ cố gắng để bản thân không tầm thường.

[00:24:55] Tại nhân vi sự.

[00:24:58] Lời của tôi không có ý gì khác.

[00:25:00] Tôi chỉ muốn nhắc nhở cô,

[00:25:01] doanh trại và xã hội

[00:25:02] là hai chuyện hoàn toàn khác nhau.

[00:25:05] Doanh trại là một thế giới khác,

[00:25:06] trong sáng thế nào cũng được.

[00:25:08] Còn xã hội là một cái thùng thuốc nhuộm lớn,

[00:25:09] thứ gì lộn xộn cũng có.

[00:25:11] Công việc của chúng ta

[00:25:11] chính là ra vào cái thùng thuốc nhuộm đó,

[00:25:14] mà vẫn phải không dính một hạt bụi.

[00:25:16] Tôi hiểu.

[00:25:18] Làm cảnh sát hình sự muốn hiểu được,

[00:25:20] cần phải trả một cái giá rất đắt.

[00:25:22] Bây giờ cô nói hiểu có lẽ còn hơi sớm.

[00:25:24] Biết rồi.

[00:25:25] Hiểu rồi.

[00:25:28] Tôi đã làm lính đặc nhiệm ở Lính thủy đánh bộ năm năm.

[00:25:30] Từ lần đầu tiên tôi mang vác 37kg

[00:25:31] tham gia rèn luyện 50km,

[00:25:32] tôi đã biết,

[00:25:33] nói "hiểu rồi" với cấp trên,

[00:25:34] có nghĩa là đã hiểu toàn bộ sự bố trí.

[00:25:38] Vậy cận chiến, việt dã, bắn súng của cô thế nào?

[00:25:41] Cũng được ạ.

[00:25:44] Hiểu rồi.

[00:25:46] Khi nào nộp?

[00:25:52] Tài liệu này của cô sao lại viết giống như một bản báo cáo tư tưởng vậy?

[00:25:55] Xin hãy cho ý kiến cụ thể ạ.

[00:26:03] Ý kiến cụ thể để tôi nghĩ đã.

[00:26:05] Thế này đi,

[00:26:06] cô đi theo Hùng Tiểu Mao họ,

[00:26:08] xem cách thẩm vấn nghi phạm.

[00:26:10] Vâng.

[00:26:12] Đây là đội hình sự,

[00:26:15] nói chuyện không cần lớn tiếng như vậy.

[00:26:19] Hiểu rồi.

[00:26:22] Thầy Hùng.

[00:26:22] Ừm.

[00:26:23] Là vụ gì vậy ạ?

[00:26:24] Trộm cắp.

[00:26:25] Tự treo mình lên ban công không xuống được.

[00:26:26] Đã hỏi một lần rồi,

[00:26:29] bây giờ moi thêm các tội khác của hắn.

[00:26:30] Ồ.

[00:26:32] Thế nào,

[00:26:33] cho cậu cả buổi trưa, đã nghĩ kỹ chưa?

[00:26:36] Nói đi.

[00:26:39] Buổi trưa tôi đã ngủ một giấc.

[00:26:42] Chưa kịp nghĩ.

[00:26:44] Nói vậy là,

[00:26:45] cậu đến chỗ chúng tôi để nghỉ ngơi à?

[00:26:48] Thế nào,

[00:26:49] thoải mái lắm phải không?

[00:26:51] Không ai pha cho cậu ấm trà à?

[00:26:53] Tôi không định ngủ.

[00:26:55] Nhưng mà,

[00:26:56] buồn ngủ không chịu nổi.

[00:26:59] Ngủ dậy đầu óc minh mẫn rồi chứ?

[00:27:02] Nói đi.

[00:27:05] Đây là lần đầu tiên tôi đến Giang Thành.

[00:27:10] Chỗ chúng ta,

[00:27:12] gọi là Giang Thành phải không?

[00:27:14] Mày lừa ai thế?

[00:27:15] Mày lần đầu đến Giang Thành,

[00:27:17] ai mà tin?

[00:27:19] Tôi thật sự đến lần đầu.

[00:27:22] Là lần đầu đến.

[00:27:25] Mày đúng là cứng đầu thật.

[00:27:29] Mày đứng dậy cho tao.

[00:27:30] Mày nghĩ mày thông minh lắm phải không?

[00:27:32] Mày nghĩ mày giở chút trò khôn vặt này ra

[00:27:34] là chúng tao không trị được mày phải không?

[00:27:35] Mày nghĩ chúng tao không tra ra được mày là người ở đâu à?

[00:27:38] Thằng nhãi,

[00:27:40] cái chỗ mày trộm hẻo lánh đến mức nào,

[00:27:42] mày có biết không?

[00:27:42] Tao nói cho mày biết,

[00:27:43] tao còn không biết nó ở đâu.

[00:27:46] Mày lần đầu đến Giang Thành?

[00:27:49] Thằng nhãi, tao cảnh cáo mày,

[00:27:51] mày khai thật cho tao.

[00:27:54] Ngồi xuống.

[00:28:09] Nói.

[00:28:10] Đến Giang Thành lần thứ mấy?

[00:28:11] Lần thứ ba.

[00:28:14] Hai lần trước,

[00:28:15] mày đã làm gì?

[00:28:16] Hai lần trước đều là...

[00:28:18] dò la địa hình.

[00:28:21] Nói bậy!

[00:28:22] Dò la hai lần,

[00:28:24] mà mày còn tự treo mình trên ban công không xuống được à?

[00:28:31] Thầy Hùng,

[00:28:32] có phải em không nên hỏi không?

[00:28:34] Không sao.

[00:28:35] Em cứ hỏi đi.

[00:28:39] Nhìn gì mà nhìn?

[00:28:39] Nói thật đi.

[00:28:49] Sư phụ,

[00:28:50] em về rồi.

[00:28:53] Nào,

[00:28:54] uống ngụm nước cho đỡ rát họng.

[00:28:57] Cô thẩm vấn tội phạm như vậy là không được.

[00:28:59] Hại họng lắm.

[00:29:01] Lúc nãy anh cũng ở trong phòng thẩm vấn à?

[00:29:03] Vậy sao em không thấy anh?

[00:29:06] Cô quá phấn khích,

[00:29:08] đầu óc trống rỗng,

[00:29:09] mất đi phản ứng chức năng bình thường của con người.

[00:29:12] Như vậy không có lợi cho việc thẩm vấn,

[00:29:14] cũng không có lợi cho việc nhìn thấy tôi.

[00:29:15] Sư phụ,

[00:29:17] anh thấy em biểu hiện thế nào?

[00:29:21] Sao cô biết

[00:29:21] hắn không phải dò la hai lần?

[00:29:25] Bị treo trên ban công không xuống được,

[00:29:26] chứng tỏ hắn dò la không kỹ.

[00:29:28] Hắn không thể nào dò la hai lần.

[00:29:29] Leo trèo là sở trường của em.

[00:29:31] Về điểm này hắn đừng hòng lừa em.

[00:29:34] Tôi thấy cô hợp với đội cứu hỏa hoặc 113 hơn.

[00:29:36] Giúp người ta lấy chìa khóa, mở cửa gì đó.

[00:29:40] Ý anh là sao?

[00:29:41] Đùa thôi.

[00:29:42] Tôi chỉ đưa ra gợi ý,

[00:29:44] không tiếp thu cũng thôi.

[00:29:45] Sếp,

[00:29:46] còn việc gì cần làm nữa không ạ?

[00:29:49] Hôm nay sắp hết giờ làm rồi,

[00:29:50] để mai nói.

[00:29:51] Anh có thể nói trước cho em một tiếng được không,

[00:29:53] để em còn chuẩn bị.

[00:29:55] Có gì mà phải chuẩn bị?

[00:29:57] Nghiệp vụ công an em không quen lắm,

[00:29:59]

[00:30:01] Cần cù bù thông minh mà.

[00:30:03] Bây giờ tôi là một con chim đói.

[00:30:05] Chúng ta có thể chim đói ăn trước,

[00:30:07] rồi chim ngốc bay sau được không?

[00:30:09] Hiểu rồi.

[00:30:12] Hê, thầy Hùng.

[00:30:15] Cậu... các cậu sao lại đến đây?

[00:30:18] Đây không phải quán ăn à?

[00:30:19] Được mà.

[00:30:22] ... hai, ba, bốn, năm.

[00:30:25] Một mình mà gọi nhiều món thế,

[00:30:26] ăn hết không?

[00:30:29] Chưa đến mùa thu hoạch mà cậu đã ăn mặc bảnh bao thế này,

[00:30:32] chắc là đang đợi ai phải không?

[00:30:37] Sư phụ của em mời em ăn cơm à?

[00:30:40] Đợi ai thế?

[00:30:42] Một cô gái.

[00:30:44] Đúng.

[00:30:47] Quen trên mạng phải không?

[00:30:52] Đúng.

[00:30:54] Nếu cậu đã thú nhận rồi,

[00:30:56] vậy hai chúng tôi qua kia ngồi nhé.

[00:30:58] Được.

[00:31:01] Chúc cậu thành công.

[00:31:02] Anh em đang chờ tin tốt của cậu.

[00:31:08] Ấy...

[00:31:08] Ấy cái gì?

[00:31:19] Này.

[00:31:20] Tên trên mạng của thầy Hùng là gì thế?

[00:31:23] "Một chú chim nhỏ".

[00:31:34] Cô gái này sao vẫn chưa đến nhỉ?

[00:31:38] Sư phụ, nếu mà

[00:31:40] lát nữa cô gái đó đến,

[00:31:42] trông rất xinh đẹp,

[00:31:44] anh sẽ làm gì?

[00:31:46] Cướp lấy.

[00:31:48] Anh...

[00:31:49] Đúng.

[00:31:53] Đáng sợ.

[00:31:55] Tôi đi vệ sinh.

[00:31:57] Nghĩ xem ăn gì đi.

[00:32:02] Cô đừng sợ.

[00:32:03] Tôi đi vệ sinh thôi.

[00:32:18] Chào anh.

[00:32:19] Xin hỏi anh có phải là "Một chú chim nhỏ" không?

[00:32:26] Tôi là "Một chú chim nhỏ".

[00:32:28] Chào cô.

[00:32:29] Tôi là "Một đóa hoa nhài xinh".

[00:32:33] Mời ngồi.

[00:32:43] Tôi thuộc cung Song Tử,

[00:32:44] nhóm máu AB,

[00:32:45] có hai nhân cách,

[00:32:46] là sự kết hợp của Quan Âm và Satan.

[00:32:48] Anh có sợ không?

[00:32:50] Tôi không sợ.

[00:32:52] Cô vẫn đang học cấp ba phải không?

[00:32:56] Tôi chẳng phải đã nói với anh rồi sao,

[00:32:57] tôi là một con cá đao trong biển sách.

[00:32:59] Tôi làm việc ở thư viện.

[00:33:02] Cá đao...

[00:33:05] Cô muốn ăn gì?

[00:33:07] Thực đơn tôi chẳng phải đã gửi cho anh qua email rồi sao?

[00:33:10] Phải, phải.

[00:33:11] Đậu phụ,

[00:33:14] cá rán,

[00:33:15] đĩa thập cẩm,

[00:33:16] thịt kho...

[00:33:20] Bàn ăn này không thể nói như vậy.

[00:33:22] Nó là một bài thơ.

[00:33:23] Của Lý Bạch.

[00:33:25] Cô có đoán ra được không?

[00:33:28] Lý Bạch...

[00:33:32] Tôi không rành về các nhà thơ Trung Quốc lắm.

[00:33:35] Còn đứng đây...

[00:33:37] Tôi không đoán ra được.

[00:33:39] Cô đoán đi.

[00:33:42] Anh có thể đừng bắt tôi đoán được không?

[00:33:47] Người kia là ai thế?

[00:33:51] Không quen.

[00:33:59] Không lẽ là bạn gái của sư phụ mình?

[00:34:04] Chắc là không phải.

[00:34:12] Cô bạn trên mạng của cậu sao vẫn chưa đến?

[00:34:17] Đúng thế.

[00:34:20] Thật sự xin lỗi.

[00:34:22] Thật ra tôi không phải là "Một chú chim nhỏ".

[00:34:24] Anh ấy là một người bạn của tôi.

[00:34:26] Anh ấy khá nhút nhát,

[00:34:28] nên tôi đã thay anh ấy đến đợi cô.

[00:34:31] Anh ấy đang ngồi sau lưng cô.

[00:34:34] Phật nói,

[00:34:36] năm trăm lần ngoảnh lại ở kiếp trước,

[00:34:37] mới đổi được một lần lướt qua vai ở kiếp này.

[00:34:41] Dù anh có phải là "chú chim nhỏ" hay không,

[00:34:47] Cô đừng đi.

[00:34:48] Tôi sẽ đi gọi anh ấy ngay.

[00:35:00] Người này chính là "Một đóa hoa nhài xinh".

[00:35:02] Sao cậu không nói sớm?

[00:35:03] Không có ý gì khác đâu.

[00:35:05] Tôi chỉ giúp cậu thăm dò trước thôi.

[00:35:07] Cô ấy cũng được lắm.

[00:35:08] Đi nhanh đi.

[00:35:10] Rất có chất thơ.

[00:35:12] Bàn ăn của tôi thì làm sao?

[00:35:14] Hoa nhài đã đến rồi mà cậu còn lo cho bàn ăn này à?

[00:35:20] Em còn tưởng là bạn gái của anh.

[00:35:21] Bạn gái gì chứ?

[00:35:23] Chúng ta làm gì bây giờ?

[00:35:24] ...

[00:35:38] Sư phụ,

[00:35:39] anh nói xem loại phụ nữ đó cũng gọi là phụ nữ à?

[00:35:43] Đưa về nhà chắc phiền chết mất, phải không?

[00:35:47] Cô có biết tại sao trong đội chọn đệ tử,

[00:35:49] chỉ còn lại một mình cô không ai hướng dẫn không?

[00:35:52] Anh không phải ở Bắc Kinh sao?

[00:35:53] Lúc đó em hoàn toàn không biết chuyện này.

[00:35:59] Em biết.

[00:36:00] Họ đều không muốn hướng dẫn em.

[00:36:02] Anh cũng không muốn.

[00:36:04] Nhưng em không quan tâm.

[00:36:05] Nhìn ra được.

[00:36:08] Dù sao em cũng biết anh là người giỏi nhất trong đội.

[00:36:11] Chỉ cần anh tận tâm dạy em,

[00:36:13] em nhất định sẽ học hành chăm chỉ.

[00:36:16] Em sẽ làm anh nở mày nở mặt.

[00:36:25] Tình hình của Hải Muội rất tốt.

[00:36:27] Anh đừng lo lắng.

[00:36:28] Phiền cô rồi.

[00:36:30] À đúng rồi,

[00:36:31] chuyện của Hải Dương,

[00:36:33] có thuận lợi không?

[00:36:36] Vẫn chưa bắt đầu điều tra.

[00:36:39] Anh vội về,

[00:36:41] không phải là để điều tra chuyện này sao?

[00:36:44] Không biết bàn bạc với ai,

[00:36:46] không biết bắt đầu từ đâu.

[00:36:48] Cảm giác này,

[00:36:50] thật sự quá khó chịu.

[00:36:52] Phải chi tôi học điều tra hình sự thì tốt.

[00:36:54] Bây giờ cũng có thể giúp anh góp chút ý.

[00:36:58] Cô đừng lo.

[00:37:00] Chuyện này,

[00:37:00] tôi nhất định sẽ giải quyết xong.

[00:37:03] Lời này tôi tin.

[00:37:05] Vì anh,

[00:37:06] còn cứng đầu hơn cả trâu.

[00:37:10] Thật đấy.

[00:37:11] Tôi chỉ là không thích bị giấu giếm.

[00:37:14] Tôi thích mọi chuyện rõ ràng.

[00:37:16] Tiết Băng,

[00:37:18] chuyện của Hải Dương,

[00:37:20] nếu không nguy hiểm,

[00:37:21] tôi ủng hộ anh điều tra tiếp.

[00:37:25] Nếu nguy hiểm,

[00:37:29] tôi vẫn hy vọng anh,

[00:37:31] suy nghĩ kỹ hơn.

[00:37:34] Chu Lâm,

[00:37:35] đưa điện thoại cho Hải Muội,

[00:37:36] tôi muốn nói với em ấy vài câu.

[00:37:39] Đợi chút.

[00:37:44] Hải Muội,

[00:37:45] anh Tiết muốn nói chuyện với em.

[00:37:52] Nói đi.

[00:37:56] Hải Muội,

[00:37:58] anh là anh Tiết Băng đây.

[00:38:00] Em khỏe không?

[00:38:03] Bắc Kinh rất lớn,

[00:38:05] cũng rất lạnh.

[00:38:06] Lúc ra ngoài,

[00:38:08] em phải nắm chặt tay chị Chu Lâm,

[00:38:10] phải mặc thêm quần áo.

[00:38:13] Em đã là cô gái lớn rồi,

[00:38:15] đừng quá bướng bỉnh.

[00:38:17] Hôm qua anh đi qua hiệu sách,

[00:38:21] đã mua một cuốn truyện cổ tích.

[00:38:24] Anh đã rất lâu rồi

[00:38:26] chưa đọc truyện cho em nghe.

[00:38:29] Có khách đến rồi,

[00:38:30] chúng ta lần sau kể nhé.

[00:38:33] Được.

[00:38:34] Vậy trước tiên thế nhé.

[00:38:35] Tôi cúp máy đây.

[00:38:36] Bảo trọng.

[00:38:39] Cậu vào khi nào thế?

[00:38:41] Tôi không được vào à?

[00:38:44] Được.

[00:38:44] Cậu từ Bắc Kinh về mà cũng không nói với tôi một tiếng.

[00:38:47] Hải Muội thế nào rồi?

[00:38:49] Hải Muội rất tốt.

[00:38:50] Bác sĩ nói

[00:38:51] có nhiều hy vọng hồi phục.

[00:38:53] Vậy thì tốt.

[00:38:55] Nghe đội trưởng Hồ nói cậu không muốn về đội trọng án,

[00:38:58] còn muốn ở chỗ tôi chống móc túi.

[00:38:59] Sao thế?

[00:39:00] Không chào đón à?

[00:39:01] Đây không giống phong cách của cậu.

[00:39:04] Phong cách thay đổi rồi.

[00:39:06] Ở chỗ cậu,

[00:39:08] không phải có nhiều thời gian hơn để ở bên Tiểu Muội sao?

[00:39:11] Điều đó cũng đúng.

[00:39:14] Hải Dương mất rồi,

[00:39:15] Hải Muội chính là em gái của tất cả chúng ta.

[00:39:19] Có gì cần tôi giúp đỡ,

[00:39:22] nhất định phải nói với tôi.

[00:39:24] Nhất định.

[00:39:30] Đại Phong.

[00:39:31] Sao thế?

[00:39:33] Không có gì.

[00:39:34] Cậu có muốn ăn gì không?

[00:39:37] Ra ngoài ăn gì đó đi.

[00:39:39] Không cần đâu.

[00:39:40] Tôi nấu ít mì ăn liền là được.

[00:39:43] Đại Phong,

[00:39:44] cậu có biết Hải Dương thích ăn loại mì ăn liền nào không?

[00:39:50] Hình như tôi chưa từng thấy cậu ấy ăn mì ăn liền bao giờ.

[00:39:54] Hồi ở trường cậu ở cùng ký túc xá với cậu ấy,

[00:39:56] cậu không biết à?

[00:40:00] Sao lại hỏi chuyện này?

[00:40:03] Không có gì.

[00:40:05] Tiện miệng hỏi thôi.

[00:40:07] Cậu...

[00:40:09] không sao chứ?

[00:40:10] Không sao.

[00:40:14] Thôi, vậy tôi về trước đây.

[00:40:16] Nếu cậu mệt thì nghỉ vài ngày,

[00:40:19] không vội đi làm đâu.

[00:40:20] Ừm.

[00:40:22] Đi đây.

[00:40:36] Ừm ừm...

[00:40:39] Tối hôm Hải Dương xảy ra chuyện cậu có ở ký túc xá không?

[00:40:43] Không có à, cậu lằng nhằng gì với tôi ở đây.

[00:40:45] Được, cứ vậy đi.

[00:40:49] Ai thế?

[00:40:50] Sếp.

[00:40:51] Anh ở đâu?

[00:40:53] Không cho phép mà sao cô lại vào đây?

[00:40:55] Cũng không xem trong phòng có tình hình gì.

[00:40:58] Có tình hình gì ạ?

[00:40:59] Cô đoán đi.

[00:41:01] Đoán gì chứ?

[00:41:02] Chẳng đoán gì cả.

[00:41:03] Anh bắt em đoán cái gì?

[00:41:04] Cô đến đây làm gì?

[00:41:06] Em muốn hỏi ngày mai em làm gì ạ.

[00:41:08] Ngày mai,

[00:41:10] cô ở lại đội,

[00:41:12] rồi,

[00:41:12] xem Hùng Tiểu Mao họ làm việc thế nào.

[00:41:15] Còn anh?

[00:41:17] Tôi không khỏe.

[00:41:19] Anh bị bệnh à?

[00:41:20] Vậy anh mau đến bệnh viện đi, mấy ngày nay cúm

[00:41:22] rất nghiêm trọng.

[00:41:23] Em có một người bạn...

[00:41:23] Không, không cần đâu.

[00:41:24] Tôi uống ít nước là được rồi.

[00:41:26] Thôi, dù sao anh cũng chú ý giữ gìn sức khỏe.

[00:41:28] Nghỉ ngơi cho tốt.

[00:41:29] Tạm biệt.

[00:41:29] Em đi đây.

[00:41:32] Sếp, điện thoại anh reo kìa.

[00:41:35] Tôi biết.

[00:41:36] Đi đi.

[00:41:42] A lô.

[00:41:43] Tôi là Tiểu Phó đây.

[00:41:44] Cậu tìm tôi à?

[00:41:44] Tôi muốn hỏi cậu một chút,

[00:41:46] tối hôm Hải Dương xảy ra chuyện cậu có ở ký túc xá không?

[00:41:50] Đã khai hai lần rồi.

[00:41:52] Còn gì nữa?

[00:41:53] Nói lại đi.

[00:41:54] Hết rồi.

[00:41:56] Đã khai hết rồi.

[00:41:57] Vậy vụ án ở tiểu khu Miên Hoa là sao?

[00:42:02] Vậy thì tôi

[00:42:03] khai lại một lần nữa.

[00:42:07] Mày làm gì thế?

[00:42:08] Đứng dậy.

[00:42:10] Mày nghĩ đây là đâu?

[00:42:11] Mặc cả với tao à?

[00:42:13] Mày nghĩ đây là chợ tự do à?

[00:42:15] Hôm nay tao không tin là không trị được mày.

[00:42:18] Sở Hiểu Minh.

[00:42:19] Ngồi xuống.

[00:42:21] Ngồi xuống.

[00:42:27] Nói đi.

[00:42:31] Tính tôi hơi nóng nảy.

[00:42:34] Không sao.

[00:42:35] Hôm nay có phải tôi nói hơi nhiều không?

[00:42:36] Không, không.

[00:42:37] Hiểu Minh,

[00:42:38] cô cứ làm việc của mình đi.

[00:42:40] Hai chúng tôi nghiên cứu vụ án một chút.

[00:42:41] Đi đi, đi đi.

[00:42:45] Đi đi, em cứ bận việc đi.

[00:42:55] Hiểu Minh.

[00:42:55] Làm gì thế?

[00:42:56] Chị Nghiêm.

[00:42:57] Không có gì ạ.

[00:42:58] Tiết Băng đâu?

[00:42:59] Sư phụ của em hôm nay không khỏe nên không đến.

[00:43:02] Rồi bảo em xem thầy Hùng họ làm việc thế nào.

[00:43:05] Em tự xem thì khó hiểu lắm.

[00:43:07] Lãnh đạo đã sắp xếp Tiết Băng làm sư phụ của em,

[00:43:10] thì em phải bám sát cậu ấy.

[00:43:12] Học hết bản lĩnh của cậu ấy.

[00:43:15] Nhưng mà, chị Nghiêm,

[00:43:16] làm sao em bám sát anh ấy được?

[00:43:19] Anh ấy cứ đuổi em đi.

[00:43:21] Em phải đi theo cậu ấy.

[00:43:23] Làm đệ tử đều như vậy.

[00:43:24] Phải chủ động.

[00:43:26] Em biết rồi ạ.


 0 Mga komento sort   Pagbukud-bukurin Ayon