(AI-sub) Kiểm Soát Tuyệt Đối -

8/22 Videolar

(AI-sub) Kiểm Soát Tuyệt Đối tập 8 phim hình sự Trung Quốc

0 Görünümler· 08/08/25
ai_sub_studio
ai_sub_studio
Aboneler
0

Phụ đề được dịch bằng AI, cần bạn góp sức hoàn thiện. Liên hệ tham gia tại Facebook: https://www.facebook.com/profi....le.php?id=1000678863 -------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- Kiểm Soát Tuyệt Đối 绝对控制 (2002) là bộ phim truyền hình Trung Quốc thuộc thể loại hình sự, tâm lý, trinh thám, xoay quanh cuộc đấu trí căng thẳng giữa cảnh sát và tội phạm công nghệ cao. Với sự tham gia của dàn diễn viên thực lực: Vương Học Binh, Lý Quyên, Miêu Phố, Đổng Dũng, Vương Khuê Vinh, Đỗ Chí Quốc và Trương Thiên Thư, phim mang đến một câu chuyện ly kỳ, hấp dẫn, đầy bất ngờ.

Daha fazla göster

[00:01:45] Hôm đó

[00:01:45] tôi hình như nghe thấy tiếng cửa phòng ký túc xá các cậu.

[00:01:48] Tiếp đó là một tràng tiếng bước chân,

[00:01:50] rất vội vã.

[00:01:54] Người ra ngoài là Hải Dương à?

[00:01:55] Cái đó thì tôi không biết rồi.

[00:01:57] Hôm đó tôi không hề ra ngoài.

[00:01:59] Còn tình hình nào khác không?

[00:02:02] Không có tình hình nào khác.

[00:02:04] Sao cậu lại nghĩ đến việc hỏi chuyện này?

[00:02:07] Không có gì.

[00:02:08] Hỏi bừa thôi.

[00:02:10] Tối hôm đó ký túc xá các cậu còn ai khác không?

[00:02:13] Sư phụ.

[00:02:17] Sao anh lại tìm đến đây?

[00:02:19] Chị Nghiêm nói với em là anh ở đây.

[00:02:22] Có chuyện gì sao?

[00:02:23] Không có gì.

[00:02:25] Chị Nghiêm bảo em theo sát anh.

[00:02:27] Chị Nghiêm tại sao lại bảo cô theo sát tôi?

[00:02:30] Học hỏi.

[00:02:32] Chẳng phải anh là sư phụ của em sao?

[00:02:36] Tiểu Phó,

[00:02:36] tôi đi đây.

[00:02:39] Mua cái này đi.

[00:02:40] Cái này vừa nhỏ gọn,

[00:02:41] màu sắc lại tươi tắn,

[00:02:42] con gái dùng hợp hơn.

[00:02:44] Tôi thấy cái kia quá nhỏ, quê mùa.

[00:02:47] Vẫn là cái này tốt hơn.

[00:02:48] Lấy cái này đi.

[00:02:49] Cái này,

[00:02:50] nối vào tổng đài của Cục Công an chúng ta.

[00:02:55] Số máy phải giữ bí mật.

[00:02:57] Đừng quên xuất hóa đơn.

[00:02:58] Xuất cho một cái hóa đơn.

[00:03:03] Chủ nhiệm Vương.

[00:03:04] Tiểu Tiết.

[00:03:06] Sao cậu lại đến đây?

[00:03:07] Tôi muốn kiểm tra lại,

[00:03:08] hồ sơ cuộc gọi của La Hải Dương ở cục chúng tôi.

[00:03:11] Hồ sơ của Hải Dương không phải các cậu đã lấy rồi sao?

[00:03:13] Sao lại lấy nữa?

[00:03:14] Vâng.

[00:03:16] Lại có một vài tình hình mới.

[00:03:18] Tôi muốn lấy toàn bộ.

[00:03:20] Hay là thế này đi,

[00:03:21] tôi photo cho cậu một bản,

[00:03:22] đỡ phải đến làm phiền tôi nữa.

[00:03:23] Cậu đợi một lát.

[00:03:25] Cảm ơn.

[00:03:37] Đội trưởng Hồ.

[00:03:39] Tôi nói chuyện với Tiết Băng chút.

[00:03:40] Vâng.

[00:03:44] Chuyện gì vậy?

[00:03:45] Tôi hỏi cậu,

[00:03:46] sao cậu lại mặc kệ Sở Hiểu Minh như vậy?

[00:03:49] Không có.

[00:03:50] Cậu bảo Sở Hiểu Minh xem Hùng Tiểu Mao bọn họ làm việc,

[00:03:52] là sao thế này?

[00:03:55] Hai ngày nay tôi không được khỏe.

[00:03:58]

[00:03:59] nên mới để cô ấy đi theo Panda bọn họ xem trước.

[00:04:03] Tôi nói cho cậu biết,

[00:04:05] đừng có giở trò với tôi.

[00:04:11] Đầu.

[00:04:12] Sao thế?

[00:04:14] Sao thế?

[00:04:16] Tại sao anh lại đi mách lẻo với đội trưởng Hồ?

[00:04:19] Mách lẻo với cô?

[00:04:20] Tôi không có.

[00:04:21] Không có?

[00:04:23] Không có thì sao đội trưởng Hồ lại nói tôi qua loa với cô?

[00:04:25] Tôi thật sự không có.

[00:04:26] Tôi thề, tôi tuyệt đối không có.

[00:04:29] Cô thề với tôi à?

[00:04:31] Tôi làm sao chứ?

[00:04:32] Tôi đi vệ sinh cô cũng đi theo tôi làm gì?

[00:04:35] Tuy không phải em mách lẻo với đội trưởng Hồ,

[00:04:38] nhưng em muốn hỏi anh một câu.

[00:04:40] Có phải anh đang qua loa với em không?

[00:04:42] Tôi là muốn để cô làm quen với môi trường trong đội trước,

[00:04:44] rồi mới dạy cô.

[00:04:46] Cái gì gọi là qua loa với cô?

[00:04:51] Em không tin đâu.

[00:05:00] Đến rồi à.

[00:05:03] Có chuyện gì mà gấp thế?

[00:05:07] Cũng không có chuyện gì lớn.

[00:05:09] Trong đội lại phân cho tôi một đệ tử nữa.

[00:05:11] Ngày mai tôi sẽ đưa cô ấy đến làm việc.

[00:05:13] Báo cho anh một tiếng.

[00:05:15] Chỉ có chuyện này mà cậu phải chạy đến một chuyến sao?

[00:05:17] Nói với tôi qua điện thoại một tiếng là được rồi mà.

[00:05:21] Chỉ có chuyện này thôi.

[00:05:25] Không đúng.

[00:05:28] Thằng nhóc cậu chắc chắn có chuyện khác.

[00:05:32] Hải Muội chữa bệnh cần tiền à?

[00:05:35] Không phải.

[00:05:36] Vậy thì lại cãi nhau với sư phụ của tôi rồi.

[00:05:39] Không có.

[00:05:41] Anh không thể mong tôi tốt một chút được sao?

[00:05:43] Cái gì gọi là tôi mong cậu tốt một chút?

[00:05:46] Cậu không nói thì tôi chỉ có thể đoán mò.

[00:05:49] Vậy thì anh đừng đoán nữa.

[00:05:50] Tôi tìm anh có việc.

[00:05:58] Chuyện gì mà nghiêm trọng thế?

[00:06:03] Cậu có nói không?

[00:06:09] Sao thế?

[00:06:13] Cậu cho rằng Hải Dương thật sự bị chết do điện giật từ bếp điện à?

[00:06:16] Ý gì đây?

[00:06:19] Không phải đã có kết luận rồi sao?

[00:06:23] Cậu còn nhớ tối hôm qua tôi hỏi cậu

[00:06:25] Hải Dương thích ăn loại mì ăn liền nào không?

[00:06:30] Nhớ.

[00:06:32] Hôm qua tôi còn thấy lạ,

[00:06:34] sao cậu lại hỏi tôi câu đó.

[00:06:36] Bởi vì tôi đột nhiên nhớ ra,

[00:06:38] Hải Dương trước giờ không hề ăn mì.

[00:06:41] Vậy thì sao cậu ấy lại đang nấu mì ăn liền

[00:06:43] thì bị bếp điện giật chết?

[00:06:46] Cậu cho rằng Hải Dương

[00:06:49] cậu ấy không phải bị bếp điện giật chết?

[00:06:52] Tôi không nói như vậy.

[00:06:54] Tôi chỉ muốn nghe xem cậu giải thích thế nào.

[00:07:02] Có lẽ cậu ấy đột nhiên muốn ăn mì ăn liền,

[00:07:03] thay đổi thói quen sinh hoạt một chút.

[00:07:06] Sự thay đổi thói quen sinh hoạt này

[00:07:07] thường là do hoàn cảnh ép buộc.

[00:07:10] Nhưng Hải Dương hoàn toàn không có vấn đề này.

[00:07:12] Lúc đó trong tủ lạnh ở ký túc xá có rất nhiều

[00:07:14] thứ mà cậu ấy thích ăn.

[00:07:16] Nói như vậy cậu nghi ngờ cái chết của Hải Dương

[00:07:20] là án mạng?

[00:07:22] Tôi không chắc.

[00:07:24] Tôi chỉ cảm thấy chuyện này không hợp logic,

[00:07:26] muốn làm cho rõ.

[00:07:30] Nếu cái chết của Hải Dương là án mạng,

[00:07:33] thì chắc là do kẻ thù làm.

[00:07:36] Hải Dương có kẻ thù như vậy sao?

[00:07:39] Tôi đã nghĩ nửa ngày,

[00:07:40] Hải Dương không thể có kẻ thù muốn lấy mạng cậu ấy.

[00:07:44] Chúng tôi vào đội hình sự mới được mấy năm,

[00:07:46] năm đầu tiên ở đội chống móc túi,

[00:07:47] tiếp xúc toàn là những vai tép riu như Tôm Ba Đốt, Lươn,

[00:07:49] những vai nhỏ như vậy.

[00:07:51] Sau đó đến đội án lớn,

[00:07:54] người đứng ra giải quyết đều là người khác,

[00:07:56] không thể có ai có thù hận lớn như vậy với chúng tôi.

[00:08:00] Vậy còn băng nhóm buôn ma túy mà các cậu bắt gần đây thì sao?

[00:08:03] Có thể là bọn chúng không?

[00:08:05] Lão Thất dù có hận chúng tôi,

[00:08:06] cũng không ra tay nhanh như vậy.

[00:08:08] Hơn nữa,

[00:08:10] tôi đã tiếp xúc với chúng,

[00:08:12] chúng không có gan giết cảnh sát.

[00:08:15] Có thể là ngộ sát không?

[00:08:19] Dĩ nhiên cũng không loại trừ khả năng này.

[00:08:21] Không xác định được là ai làm.

[00:08:24] Không có bất kỳ manh mối nào về hung thủ.

[00:08:29] Nếu cái chết của Hải Dương thật sự có vấn đề,

[00:08:32] ngoài việc điều tra hung thủ ra,

[00:08:33] còn có cách nào khác để điều tra không?

[00:08:35] Tôi đã từ Tiểu Phó

[00:08:36] và Panda biết được rằng,

[00:08:38] Hải Dương vào tối hôm xảy ra chuyện

[00:08:40] đã từng rời khỏi ký túc xá.

[00:08:42] Tôi muốn điều tra kỹ,

[00:08:44] Hải Dương tối hôm đó đã làm những gì.

[00:08:46] Có lẽ sẽ tìm được câu trả lời.

[00:08:51] Lật lại kết luận đã có,

[00:08:53] cậu phải thận trọng đấy.

[00:08:56] Anh yên tâm.

[00:08:57] Trước khi tìm được bằng chứng xác thực,

[00:08:59] tôi sẽ không hành động thiếu suy nghĩ đâu.

[00:09:02] Tại sao không nói cho đội trưởng Hồ?

[00:09:05] Ông ấy trước giờ chưa bao giờ coi trọng tôi.

[00:09:07] Sao có thể tin tôi được?

[00:09:08] Vậy còn Cục trưởng Đường?

[00:09:10] Chuyện này cho đến nay chỉ là suy đoán.

[00:09:13] Cũng không để cho đệ tử của cậu biết?

[00:09:16] Đúng vậy.

[00:09:17] Chuyện này tôi chỉ nói với một mình anh.

[00:09:24] Tiết Băng.

[00:09:26] Nếu cậu muốn điều tra chuyện này,

[00:09:28] rất khó để không bị đội trưởng Hồ bọn họ phát hiện.

[00:09:32] Vâng.

[00:09:33] Tôi sẽ suy nghĩ kỹ lại.

[00:09:44] A lô.

[00:09:45] Ai vậy?

[00:09:46] Anh vẫn khỏe chứ?

[00:09:48] Chu Lâm.

[00:09:52] Anh vẫn khỏe.

[00:09:54] Tôi đã đem phát hiện của mình

[00:09:55] nói với Trọng Đại Phong.

[00:09:58] Vậy à.

[00:09:59] Tôi càng nghĩ càng cảm thấy chuyện này không thể tin được,

[00:10:02] đặc biệt là chuyện mì ăn liền.

[00:10:05] A lô?

[00:10:07] Anh còn đang nghe không?

[00:10:09] Sao anh không nói gì?

[00:10:12] Em ngoài nói chuyện này ra,

[00:10:15] chẳng lẽ,

[00:10:17] không còn gì khác muốn hỏi sao?

[00:10:20] Cũng không muốn hỏi thăm tình hình của Hải Muội sao?

[00:10:22] Bệnh của Hải Muội có chuyển biến tốt hơn không?

[00:10:27] Còn nữa,

[00:10:30] hai mẹ con đã ăn cơm chưa?

[00:10:32] Nó thật sự nghi ngờ Hải Dương bị giết?

[00:10:35] Đúng vậy.

[00:10:38] Ngài thấy thế nào?

[00:10:40] Tôi thấy nghi ngờ của Tiết Băng là có lý.

[00:10:44] Tôi không nhìn nhầm thằng nhóc này.

[00:10:46] Quả nhiên có chút nhãn quan.

[00:10:48] Đây không phải là manh mối.

[00:10:49] Chỉ là một sự nghi ngờ.

[00:10:51] Anh đoán nó sẽ bắt đầu từ đâu?

[00:10:53] Nó chỉ nói muốn điều tra các hoạt động trước khi chết của Hải Dương.

[00:10:56] Ngài cảm thấy,

[00:10:58] tôi cũng không đoán ra được.

[00:11:00] Nhưng có một điều chắc chắn,

[00:11:02] kết quả rất khó lường.

[00:11:04] Cậu,

[00:11:05] để ý thằng nhóc Tiết Băng này một chút.

[00:11:08] Tôi không biết chắc nó sẽ làm ra chuyện gì,

[00:11:10] trong lòng không yên.

[00:11:12] Theo như tôi hiểu về Tiết Băng,

[00:11:14] chỉ cần nó đã nảy sinh nghi ngờ,

[00:11:15]

[00:11:18] Tôi lo nó sẽ làm trước khi nghĩ kỹ nhiều chuyện,

[00:11:21] cuối cùng khó mà giải quyết.

[00:11:24] Thế này,

[00:11:25] tôi sẽ gõ đầu nó trước.

[00:11:28] Sau đó tìm một cơ hội cậu nói chuyện thẳng thắn với nó,

[00:11:30] xem đối với tương lai khó lường,

[00:11:31] nó có chuẩn bị tâm lý gì không.

[00:11:33] Nếu không có,

[00:11:34] khuyên nó dừng lại ở đây,

[00:11:35] chúng ta sẽ nghĩ cách khác.

[00:11:38] Đội MU chắc chắn thua không thể nghi ngờ.

[00:11:40] Đến rồi.

[00:11:42] Chưa chắc đâu.

[00:11:43] Sao lại chưa chắc? Cậu không đặt theo tôi,

[00:11:44] cứ chờ thua đi nhé.

[00:11:46] Chào buổi sáng, sư phụ.

[00:11:47] Tài liệu anh bảo em xem,

[00:11:48] em xem hết rồi.

[00:11:50] Tiết Băng, đội trưởng Hồ tìm cậu kìa.

[00:11:54] Sư phụ,

[00:11:56] hôm nay em lại không gặp được anh nữa à?

[00:11:58] Cũng chưa chắc.

[00:12:02] Đội trưởng Hồ.

[00:12:03] Ừm.

[00:12:03] Anh tìm tôi à?

[00:12:04] Hai ngày nay bận gì thế?

[00:12:07] Dạy dỗ Sở Hiểu Minh.

[00:12:09] Dạy dỗ Sở Hiểu Minh?

[00:12:10] Không chỉ có thế chứ?

[00:12:12] Vâng,

[00:12:14] tôi còn lập kế hoạch đào tạo cho cô ấy.

[00:12:16] Cậu có phải đang điều tra chuyện của Hải Dương không?

[00:12:20] Ai nói với anh?

[00:12:22] Cậu đừng quan tâm ai nói với tôi.

[00:12:24] Có hay không?

[00:12:26] Tôi chỉ nghi ngờ thôi,

[00:12:27] chứ chưa làm gì cả.

[00:12:29] Báo cáo kết thúc vụ án cậu cũng đã xem rồi.

[00:12:32] Tổ điều tra cũng đã trả lời tất cả các câu hỏi của cậu.

[00:12:34] Bây giờ cậu lại lật lại chuyện này,

[00:12:37] là sao thế này?

[00:12:39] Không phải anh đã dạy chúng tôi,

[00:12:41]

[00:12:42] tin vào kết luận của người khác sao?

[00:12:43] Nhưng đến cả tổ chức và đồng chí cũng không tin,

[00:12:46] nói nhẹ thì là biến thái,

[00:12:48] nói nặng thì là phạm sai lầm.

[00:12:51] Hải Dương căn bản không ăn mì ăn liền,

[00:12:53] sao cậu ấy lại đang nấu mì ăn liền

[00:12:55] thì bị điện giật chết?

[00:12:56] Vì vậy tôi nghi ngờ cái chết của Hải Dương có vấn đề.

[00:12:58] Đây là biến thái sao?

[00:13:01] Cậu nghi ngờ Hải Dương bị sát hại?

[00:13:04] Tôi không biết.

[00:13:05] Nhưng tôi biết

[00:13:06] cậu ấy sẽ không bị điện giật chết khi đang nấu mì ăn liền.

[00:13:09] Hung thủ là ai?

[00:13:10] Động cơ là gì?

[00:13:12] Không biết.

[00:13:13] Cậu không trả lời được hai câu hỏi này,

[00:13:15] dựa vào đâu mà điều tra lại?

[00:13:20] Tuy nói Hải Dương không thích ăn mì,

[00:13:22] nhưng không có nghĩa là không thể ăn mì.

[00:13:31] Nếu cần thiết,

[00:13:32] tôi có thể phê chuẩn cho cậu tiếp tục nghỉ phép.

[00:13:35] Nhưng chuyện này đừng điều tra nữa.

[00:13:37] Trừ phi cậu có lý do xác đáng.

[00:13:42] Được thôi.

[00:13:54] Làm gì thế, làm tôi giật cả mình.

[00:13:56] Có chuyện.

[00:14:05] Chuyện gì?

[00:14:08] Nói đi, chuyện gì?

[00:14:10] Tại sao anh lại đem chuyện điều tra cái chết của Hải Dương

[00:14:11] nói cho Hồ Thế Sinh?

[00:14:17] Hôm qua tôi đã suy nghĩ một chút.

[00:14:19] Tôi thấy đây không phải là chuyện nhỏ.

[00:14:20] Nên đã nói với đội trưởng Hồ.

[00:14:22] Nói hay lắm.

[00:14:23] Bây giờ ông ấy không cho tôi điều tra nữa.

[00:14:24] Hải Dương cứ thế chết oan,

[00:14:25] anh vui rồi chứ?

[00:14:27] Tôi vui cái gì?

[00:14:28] Cậu nói có phải là lời người nói không?

[00:14:29] Về cái chết của Hải Dương, tâm trạng của tôi cũng giống cậu.

[00:14:32] Anh đã quên từ lâu rồi.

[00:14:33] Tôi chưa quên.

[00:14:36] Nhưng bây giờ báo cáo điều tra viết rất rõ ràng,

[00:14:39] nghi ngờ của cậu cũng không có bằng chứng.

[00:14:41]

[00:14:42] Quy tắc của đội hình sự cậu không phải không biết,

[00:14:43] điều tra lại vụ án là phải có lý do.

[00:14:45] Huống hồ

[00:14:45] đây không phải là vụ án bình thường.

[00:14:46] Tôi không quan tâm những thứ đó.

[00:14:47] Tôi chỉ muốn điều tra làm rõ sự thật.

[00:14:49] Anh muốn giúp thì giúp, không giúp tôi cũng chẳng cần.

[00:14:52] Nhưng anh đừng cản trở tôi.

[00:14:54] Ai cản trở tôi,

[00:14:55] tôi sẽ trở mặt với người đó.

[00:14:56] Vậy thì cậu cứ trở mặt đi.

[00:15:01] Đứng lại.

[00:15:03] Cậu đi đâu thế?

[00:15:07] Tôi làm việc tôi cho là nên làm.

[00:15:10] Cậu đã hứa với đội trưởng Hồ là ngừng điều tra.

[00:15:12] Đội trưởng Hồ bảo tôi giám sát cậu.

[00:15:14] Cậu không được điều tra chuyện của Hải Dương nữa.

[00:15:17] Anh cũng đã từng hứa với tôi là không nói với bất kỳ ai,

[00:15:19] nhưng anh cũng đã thất hứa.

[00:15:22] Sở trưởng, văn kiện này mời anh ký.

[00:15:24] Có chuyện gì lát nữa nói.

[00:15:25] Đây là công văn khẩn.

[00:15:25] Ra ngoài.

[00:15:34] Tiết Băng,

[00:15:35] cậu có thể bình tĩnh một chút không?

[00:15:37] Tôi không thể.

[00:15:39] Hải Dương chết không rõ ràng, anh bảo tôi bình tĩnh thế nào?

[00:15:42] Bây giờ mà còn bình tĩnh được thì gọi là vô tình vô nghĩa.

[00:15:45] Tôi biết tôi không thuyết phục được cậu.

[00:15:46] Chỉ cần cậu đã nảy ra

[00:15:47] ý định điều tra lại nguyên nhân cái chết của Hải Dương,

[00:15:49] cái tính ngang bướng của cậu tôi có cản cũng không được.

[00:15:51] Tôi cũng biết,

[00:15:52] cái chết của Hải Dương có thể có nghi vấn.

[00:15:54] Cậu có nghĩ đến không,

[00:15:56] chưa nói đến việc chúng ta có điều tra ra kết quả không,

[00:15:58] cho dù điều tra ra kết quả thì cậu sẽ có kết cục gì?

[00:16:00] Tôi chỉ muốn làm rõ sự thật,

[00:16:02] không muốn biết mình sẽ có kết cục gì.

[00:16:04] Nếu cái chết của Hải Dương là án mạng,

[00:16:06] vậy thì người có khả năng giết cậu ấy nhất là ai?

[00:16:08] Cậu làm quan riết có vấn đề rồi à?

[00:16:10] Anh nói rõ hơn đi, tôi không hiểu.

[00:16:12] Các cậu ở là ký túc xá cảnh sát của đội hình sự.

[00:16:14] Người ra vào tự nhiên nhất là ai?

[00:16:16] Cảnh sát.

[00:16:17] Đúng.

[00:16:18] Đây là câu trả lời có khả năng nhất.

[00:16:53] Sư phụ.

[00:16:56] Sư phụ.

[00:16:58] Đầu.

[00:17:02] Anh sao thế?

[00:17:04] Chỗ nào không khỏe à?

[00:17:06] Đến giờ tan làm rồi.

[00:17:13] Đến giờ ăn cơm rồi.

[00:17:14] Vậy anh muốn ăn ở đây hay là

[00:17:15] về ký túc xá ăn?

[00:17:23] Ngày mai gặp.

[00:17:30] Trước đây khi phá án,

[00:17:32] tôi biết đối thủ của mình là ai,

[00:17:35] nhìn rất rõ.

[00:17:38] Nhưng bây giờ,

[00:17:40] tôi không nhìn rõ hắn.

[00:17:42] Cũng không biết hắn ở đâu.

[00:17:45] Tôi cảm thấy hơi sợ.

[00:17:48] Em cảm nhận được

[00:17:49] sự tồn tại của một đối thủ,

[00:17:52] cũng biết

[00:17:53] hắn sẽ làm ra những chuyện gì với em.

[00:17:56] Nhưng em không biết hắn ở đâu,

[00:17:59] cũng không biết

[00:18:00] khi nào hắn sẽ hành động với em.

[00:18:03] Có phải không?

[00:18:05] Chính là như vậy.

[00:18:10] Thật lòng mà nói,

[00:18:12] anh rất lo cho sự an toàn của em.

[00:18:15] Anh thậm chí còn cảm thấy,

[00:18:17] Hải Dương đến lúc chết có lẽ cũng không biết,

[00:18:19] mình chết vì cái gì.

[00:18:22] Anh thật sự sợ,

[00:18:24] mình cũng sẽ có một kết cục như vậy.

[00:18:28] Vậy thì

[00:18:29] thôi vậy.

[00:18:31] Đừng nói những chuyện này nữa.

[00:18:33] Hôm nay Hải Muội thế nào?

[00:18:35] Rất tốt.

[00:18:36] Vậy thì nhờ cả vào em.

[00:18:38] Lỡ như anh có chuyện gì,

[00:18:40] Anh đừng nói những lời xui xẻo như vậy.

[00:18:43] Không có ý gì khác.

[00:18:44] Đây là một thói quen trong nghề của chúng tôi.

[00:18:47] Đội hình sự của chúng tôi còn quy định,

[00:18:48] mỗi người lúc còn sống đều phải viết một bản di chúc,

[00:18:51] tránh cho đến lúc đó lại không kịp trở tay.

[00:18:54] Anh đừng nói những lời như vậy nữa.

[00:18:57] Tôi không thích nghe nhất.

[00:19:00] Anh cũng không thích nói những lời như vậy.

[00:19:02] Em yên tâm.

[00:19:04] Anh sẽ cân nhắc thận trọng.

[00:19:07] Em tự chăm sóc bản thân nhé.

[00:19:09] Tắt máy đây.

[00:19:22] Tôi đã dò xét Tiết Băng theo lời của ngài.

[00:19:26] Nó thế nào?

[00:19:27] Nó không trả lời ngay là nó muốn làm thế nào.

[00:19:30] Tốt.

[00:19:30] Điều này cho thấy nó đã bắt đầu trưởng thành rồi.

[00:19:32] Bất kể nó làm hay không làm,

[00:19:34] chỉ cần nó suy nghĩ nghiêm túc,

[00:19:35] tôi đã yên tâm rồi.

[00:19:38] Nó sẽ không không làm đâu.

[00:19:39] Tôi nghĩ vậy.

[00:19:41] Sư phụ,

[00:19:44] chuyện này nếu làm không tốt,

[00:19:45] sẽ là một con đường không có lối về.

[00:19:51] Muốn làm tốt cái nghề này của chúng ta,

[00:19:53] phải có dũng khí dám đi con đường không có lối về.

[00:19:59] Cô chính là Sở Hiểu Minh?

[00:20:01] Chào Sở trưởng Trọng.

[00:20:02] Tên tuổi của cô tôi đã nghe như sấm bên tai rồi.

[00:20:04] Tiết Băng ngày nào cũng khen cô với tôi,

[00:20:07] nói rằng nó đã có một đệ tử giỏi,

[00:20:08] võ công giỏi thế nào.

[00:20:10] Không có.

[00:20:11] Tôi không nói.

[00:20:14] Không phải đội trưởng Hồ bảo các cậu đến chống móc túi sao?

[00:20:17] Khoảng thời gian này cậu hãy dẫn đệ tử của mình

[00:20:19] lên phố bắt trộm.

[00:20:21] Chỉ được chống móc túi,

[00:20:22] không được làm chuyện khác.

[00:20:24] Hai chúng tôi đi tuần trên phố,

[00:20:25] anh biết chúng tôi ngoài chống móc túi ra,

[00:20:27] có làm chuyện khác không?

[00:20:29] Tôi dĩ nhiên không thấy được.

[00:20:32] Nhưng tôi tin cậu.

[00:20:34] Đây có phải gọi là ngầm hiểu với nhau không?

[00:20:38] Tôi đã đảm bảo với đội trưởng Hồ rồi,

[00:20:40] nói cậu ra đường chỉ bắt kẻ móc túi, không làm chuyện khác.

[00:20:43] Ý của anh là tôi vì không muốn bán đứng anh,

[00:20:45] nên tôi chỉ có thể bán đứng chính mình,

[00:20:46] phải nghe lời anh?

[00:20:51] Sư phụ, hai người nói gì vậy?

[00:20:53] Em nghe không hiểu lắm.

[00:20:54] Chuyện nên hỏi thì hỏi, không nên hỏi thì đừng hỏi.

[00:20:56] Không hiểu quy tắc.

[00:21:01] Đi thôi.

[00:21:02]

[00:21:04] Đi trước đây.

[00:21:07] Đầu,

[00:21:08] chúng ta bắt kẻ móc túi thế nào?

[00:21:09] Viết di chúc trước.

[00:21:11] Bắt kẻ móc túi sao lại phải viết di chúc trước?

[00:21:15] Cảnh sát hình sự đi làm nhiệm vụ bên ngoài,

[00:21:17] đều phải viết di chúc.

[00:21:18] Tại sao?

[00:21:20] Đây là quy tắc do Cục trưởng Đường đặt ra.

[00:21:22] Trước đây có một đồng nghiệp chưa viết di chúc người đã chết,

[00:21:24] kết quả là nợ tiền người ta chưa trả,

[00:21:26] gây ra rất nhiều phiền phức cho gia đình.

[00:21:28] Thực ra anh ấy đã sắp xếp xong việc trả tiền,

[00:21:31] chỉ là chết quá đột ngột,

[00:21:32] không kịp nói với gia đình.

[00:21:35] Nên phải viết di chúc trước.

[00:21:37] Vậy à?

[00:21:39] Chúng ta làm cảnh sát không biết khi nào

[00:21:40] sẽ gặp phải chuyện gì.

[00:21:43] Viết một bản di chúc trong lòng cũng thấy yên tâm.

[00:21:58] Hỏi cô một chuyện.

[00:21:59] Cô không phải người Giang Thành,

[00:22:00] sao sau khi chuyển ngành lại đến Giang Thành?

[00:22:03] Câu hỏi này có thể không trả lời không?

[00:22:07] Dĩ nhiên có thể.

[00:22:08] Đây là chuyện riêng của cô.

[00:22:11] Có phải vì bạn trai ở đây không?

[00:22:16] Sao không nói gì?

[00:22:21] Không phải anh đã nói câu hỏi này có thể không trả lời sao?

[00:22:23] Dĩ nhiên.

[00:22:28] Di chúc của cô tôi đã xem qua rồi.

[00:22:31] Thế nào?

[00:22:33] Viết rất tốt.

[00:22:35] Dù sao cũng đã qua rèn luyện trong quân ngũ.

[00:22:37] Cảm ơn.

[00:22:39] Lát nữa ăn cơm xong, cùng với bản của tôi,

[00:22:41] đem nộp cho chị Nghiêm.

[00:22:45] Cô ở Giang Thành chắc chắn có người thân.

[00:22:48] Dù không phải là bạn trai.

[00:22:52] Đúng vậy.

[00:22:53] Tôi thật sự không làm gì cả.

[00:22:55] Sao anh không tin tôi?

[00:23:02] Mày lắc cái gì mà lắc?

[00:23:03] Đứng yên.

[00:23:05] Nói tiếp đi.

[00:23:09] Chị Nghiêm.

[00:23:11] Đây là di chúc của em và sư phụ em.

[00:23:15] Tiết Băng này,

[00:23:16] trước đây rất không thích nộp di chúc.

[00:23:18] Thúc giục nó mấy lần,

[00:23:19] nó mới nộp cho chị một bản qua loa.

[00:23:21] Từ khi làm sư phụ của em,

[00:23:22] nó đã thực sự trưởng thành hơn rồi.

[00:23:25] Lời này em có thể chuyển lại cho sư phụ em không ạ?

[00:23:27] Dĩ nhiên có thể rồi.

[00:23:31] Hiểu Minh.

[00:23:32] Có.

[00:23:32] Quay lại đây.

[00:23:35] Vừa mới khen nó mấy câu.

[00:23:36] Em nói xem,

[00:23:37] chỉ viết có mấy dòng thế này,

[00:23:38] quá đơn giản rồi.

[00:23:40] Em cầm về đưa cho nó.

[00:23:42] Cứ nói là chị bảo,

[00:23:43] bảo nó viết lại.

[00:23:44] Vâng.

[00:23:49] Hôm nay về,

[00:23:50] suy nghĩ nhiều hơn,

[00:23:51] ngày mai chúng ta có thể về chủ đề này,

[00:23:52] thảo luận sâu hơn một chút.

[00:23:55] Tan họp.

[00:23:57] Lão Hoa, đợi một chút.

[00:24:04] Thật không ngờ cuộc họp lại thuận lợi như vậy.

[00:24:07] Vài ngày nữa là có thể ký hợp đồng rồi.

[00:24:10] Tôi lại không lạc quan như vậy.

[00:24:12] Không đưa ra được bằng chứng chứng minh anh trong sạch,

[00:24:14] anh nói hợp đồng này có ký được không?

[00:24:18] Tôi sẽ ủng hộ quyết định của thành phố.

[00:24:21] Nhưng tôi cũng tin tôi sẽ không có chuyện gì.

[00:24:24] Anh tưởng,

[00:24:24] người như Cam Vị Đông chết là xong sao?

[00:24:27] Anh không sợ âm hồn của hắn không tan chứ?

[00:24:30] Tôi sợ chính là điều này.

[00:24:32] Chuyện trên đời này,

[00:24:33] không phải chuyện gì chúng ta cũng đều nhìn thấy được.

[00:24:36] Một người hoàn toàn nhìn thấu một người khác,

[00:24:38] là điều không thể.

[00:24:40] Nhưng về mặt lớn thì nên nhìn thấu được.

[00:24:43] Nếu không thì không thể cùng làm việc được.

[00:24:46] Anh nói có phải không?

[00:24:48] Vậy được.

[00:24:48] Vài ngày nữa nói.

[00:24:56] Sao anh lại đến đây?

[00:24:58] Anh đang vội ra ngoài à?

[00:24:59] Không vội, có chuyện.

[00:25:01] Anh xem tài liệu này đi.

[00:25:03] Tình hình Tiết Băng thế nào?

[00:25:05] Đã có đệ tử rồi.

[00:25:06] Sao thế?

[00:25:07] Lại có người mách lẻo à?

[00:25:08] Anh nghĩ đi đâu vậy?

[00:25:09] Hải Dương mất rồi, nó chắc chắn rất đau khổ.

[00:25:12] Chúng ta phải quan tâm nó nhiều hơn.

[00:25:14] Bất kể là về mặt cuộc sống hay tư tưởng.

[00:25:17] Đệ tử nó dẫn tên là gì?

[00:25:19] Sở Hiểu Minh.

[00:25:20] Là nữ.

[00:25:22] Dạy dỗ thế nào?

[00:25:22] Đi lung tung.

[00:25:23] Chắc là không tệ.

[00:25:24] Tôi không nghe có phản ánh gì.

[00:25:26] Vậy nó đang làm vụ án gì?

[00:25:28] Vẫn đang chống móc túi.

[00:25:30] Lão Hồ,

[00:25:30] không phải tôi đã nói với anh rồi sao,

[00:25:32] sao anh vẫn để nó đi chống móc túi?

[00:25:34] Tôi đã nói với nó rồi.

[00:25:35] Anh bảo nó quay về.

[00:25:36] Nhưng chính nó yêu cầu được ở lại chống móc túi.

[00:25:39] Nó không phải vẫn luôn đòi về đội án lớn sao?

[00:25:41] Đúng vậy, tôi cũng thấy rất lạ.

[00:25:44] Sao thằng nhóc này đột nhiên thông suốt rồi?

[00:25:50] Đầu.

[00:25:51] Làm gì thế?

[00:25:53] Gì mà đi lung tung?

[00:25:54] Đang tìm cô đây.

[00:25:55] Xe đạp của tôi đâu?

[00:25:56] Xe của cô?

[00:25:58] Xe gì?

[00:25:59] Xe đạp của tôi.

[00:26:01] Không phải cô đi rồi sao?

[00:26:04] Hỏng rồi.

[00:26:06] Tôi để quên ở trung tâm thương mại rồi.

[00:26:09] Sao cô không để quên luôn cả mình ở trung tâm thương mại đi.

[00:26:13] Xin lỗi.

[00:26:14] Con người tôi vốn đã cẩu thả quen rồi.

[00:26:15] Toàn hay quên.

[00:26:16] Tôi nói cho cô biết, riêng điện thoại tôi đã mất ba cái rồi.

[00:26:20] Cô mất ba cái điện thoại là có lý rồi à?

[00:26:22] Cô suốt ngày hay quên.

[00:26:23] Không biết trong đầu cô nghĩ gì.

[00:26:25] Đi một chuyến đến cửa hàng mà để quên xe đạp ở đó.

[00:26:27] Bình thường làm nhiệm vụ thường xuyên không mang điện thoại,

[00:26:29] tìm không thấy cô đâu.

[00:26:30] Điện thoại phải mang theo người hàng ngày,

[00:26:32] nếu không thì cô muốn làm gì?

[00:26:36] Tôi không tin,

[00:26:37] anh chưa từng mất điện thoại.

[00:26:39] Tôi chính là chưa từng mất điện thoại.

[00:26:41] Tôi chưa bao giờ hay quên.

[00:26:42] Điện thoại của tôi ở ngay đây,

[00:26:44] tôi chưa bao giờ mất nó, mỗi ngày nó đều ở trên người tôi.

[00:27:14] Sư phụ.

[00:27:15] Anh đừng giận nữa.

[00:27:17] Xin lỗi.

[00:27:24] Sau này em đảm bảo sẽ sửa.

[00:27:29] Sư phụ.

[00:27:33] Xe đạp của anh đâu?

[00:27:35] Đây không phải sao?

[00:27:36] Dùng một chút.

[00:27:39] Anh, anh đi đâu, sư phụ?

[00:27:56] Cảm ơn anh, Chủ nhiệm Vương.

[00:28:07] Tôm Ba Đốt đó là nhân vật lớn gì chứ,

[00:28:09] mà vội vàng tìm hắn như vậy?

[00:28:12] Tôm Ba Đốt,

[00:28:13] là một lão móc túi.

[00:28:14] Tìm hắn là để giúp cô luyện tập chống móc túi.

[00:28:20] Tìm một lão móc túi làm sư phụ.

[00:28:25] Cô về đội trước đi.

[00:28:27] Tôi có chút việc.

[00:28:31] Đầu.

[00:28:33] Con người tôi có phải rất đáng ghét không?

[00:28:36] Không phải.

[00:28:37] Cô nghĩ nhiều rồi.

[00:28:38] Tôi có chút việc riêng cần làm.

[00:28:46] Trước đây,

[00:28:47] nửa đêm canh ba vẫn còn có người,

[00:28:48] bây giờ,

[00:28:49] một chút tiếng động cũng không có.

[00:28:51] Sau này chúng tôi không thể tránh khỏi còn làm phiền anh.

[00:28:53] Được thôi.

[00:28:58] Tôm Ba Đốt là người có tên trong sổ của sở các anh đấy.

[00:29:01] Lâu như vậy rồi,

[00:29:02] không đến chỗ các anh trình diện,

[00:29:04] các anh cũng không kiểm tra à?

[00:29:05] Cảnh sát quản lý khu vực này vừa mới nghỉ hưu,

[00:29:08] tôi mới đến không lâu,

[00:29:09] tình hình vẫn chưa quen thuộc lắm.

[00:29:10] Người này là manh mối quan trọng của chúng tôi,

[00:29:12] rất có thể liên quan đến một vụ án lớn.

[00:29:14] Nếu gần đây có ai đến tìm hắn,

[00:29:16] hy vọng các anh có thể lưu ý một chút.

[00:29:18] Được.

[00:29:18] Tôi biết rồi.

[00:29:19] Tôm Ba Đốt này ở thành phố còn có họ hàng gì không?

[00:29:23] Cái này tôi còn chưa biết.

[00:29:26] Nếu tình hình như vậy,

[00:29:27] tôi đề nghị các anh vào nhà kiểm tra,

[00:29:29] xem hắn rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

[00:29:34] Gửi lời hỏi thăm của tôi đến Sở trưởng Giang Dũng.

[00:29:39] Em gái.

[00:29:40] Chơi game không tồi.

[00:29:41] Học của ai thế?

[00:29:43] Học của ai à?

[00:29:44] Hỏi đại ca bọn này đi.

[00:29:47] Đại ca bọn mày?

[00:29:49] Mày không ra ngoài hỏi thăm xem,

[00:29:51] ở khu này ai có thể lớn hơn tao.

[00:29:56] Yo.

[00:29:57] Ra đây một chút.

[00:30:02] Chị gái,

[00:30:03] cái vai này của anh đây,

[00:30:04] không phải ai cũng có thể vỗ được đâu.

[00:30:08] Mày có ý gì?

[00:30:18] Anh trai.

[00:30:20] Tôi, tôi gần đây không làm gì cả.

[00:30:24] Ai là anh trai của mày?

[00:30:25] Nói chuyện với ai thế?

[00:30:27] Chị gái,

[00:30:28] tôi thật sự không làm gì cả.

[00:30:31] Mày làm gì hay không làm gì chưa nói,

[00:30:33] chị hỏi mày,

[00:30:34] Tôm Ba Đốt ở đâu?

[00:30:36] Chị hỏi anh trai của tôi,

[00:30:37] tôi không biết.

[00:30:40] Mày không biết?

[00:30:42] Mày nghĩ bọn tao sẽ tin mày à?

[00:30:45] Tôi biết các người sẽ không tin.

[00:30:46] Nhưng tôi thật sự không biết.

[00:30:49] Ngớ ngẩn rồi à?

[00:30:51] Mày, tôi.

[00:30:53] Qua đây.

[00:30:59] Ngồi đó.

[00:31:05] Tao hỏi lại mày một lần nữa.

[00:31:07] Tôm Ba Đốt ở đâu?

[00:31:09] Đúng vậy.

[00:31:11] Hắn đi đâu rồi nhỉ?

[00:31:12] Mày hỏi ai thế? Hỏi mày đấy.

[00:31:17] Lần cuối cùng mày gặp Tôm Ba Đốt là khi nào?

[00:31:21] Quên rồi.

[00:31:24] Chúng tôi đã lâu lắm rồi không gặp nhau.

[00:31:27] Tao nói cho mày biết,

[00:31:28] Tôm Ba Đốt rất có thể liên quan đến một vụ án trọng đại.

[00:31:31] Mày biết mà không báo, chính là

[00:31:32] chính là đồng phạm bao che.

[00:31:33] Tôi hiểu.

[00:31:35] Hiểu mà mày không nói?

[00:31:37] Tôi thật sự không biết.

[00:31:39] Được.

[00:31:40] Vậy tao tin mày một lần.

[00:31:41] Nhưng mày mà dám lừa tao,

[00:31:42] thì đừng hòng sống ở Giang Thành nữa.

[00:31:45] Đi thôi.

[00:31:49] Anh trai.

[00:31:50] Chuyện anh nói với đại ca chúng tôi,

[00:31:52] khi nào hết hạn?

[00:31:57] Tôi với đại ca các người có chuyện gì?

[00:32:00] Chính là,

[00:32:00]

[00:32:01] không cho chúng tôi ra tay.

[00:32:04] Mày có hiểu quy tắc không?

[00:32:06] Chuyện này đến lượt mày hỏi sao?

[00:32:11] Tôm Ba Đốt thường đi đến những nơi nào?

[00:32:13] Ngoài nơi này ra.

[00:32:15] Hình như là

[00:32:16] Quán bi-a Đế Vương.

[00:32:20] Đánh thế này phải không?

[00:32:21] Thường có người gọi tôi là Hendry.

[00:32:24] Sư phụ,

[00:32:25] sao anh lại thân với đám trộm cắp đó thế?

[00:32:29] Ai thân với đám trộm cắp đó?

[00:32:32] Đội trưởng Hồ bảo tôi và Hải Dương đi chống móc túi,

[00:32:34] lúc đó chúng tôi đang theo dõi tên buôn ma túy kia,

[00:32:36] làm gì có thời gian.

[00:32:38] Nên mới nghĩ ra một cách,

[00:32:39] bắt giặc phải bắt vua trước.

[00:32:45] Anh nói là,

[00:32:47] Tôm Ba Đốt đó là vua trộm à?

[00:32:49] Tôm Ba Đốt không phải là vua trộm.

[00:32:51] Bây giờ em càng nghe càng rối rồi.

[00:32:57] Vậy thì cô nghe cho kỹ đây.

[00:32:59] Trộm cũng phân cấp bậc.

[00:33:02] Lươn là cấp thấp nhất.

[00:33:05] Tôm Ba Đốt cũng không phải lớn nhất,

[00:33:07] trên hắn còn có A Kiên.

[00:33:08] Nên tôi đã bắt Tôm Ba Đốt,

[00:33:10] bảo hắn chuyển lời cho A Kiên,

[00:33:12] bảo đám đàn em của A Kiên,

[00:33:13]

[00:33:14] đừng ra ngoài lượn lờ bậy bạ.

[00:33:18] Vậy sao anh biết,

[00:33:19] người ta, A Kiên, sẽ nghe lời anh?

[00:33:24] Tôi làm sao biết hắn sẽ nghe lời tôi.

[00:33:27] Tôi chỉ thử thôi.

[00:33:28] Không ngờ,

[00:33:30] không ngờ lại thật sự thành công.

[00:33:37] Sư phụ.

[00:33:39] Anh nói,

[00:33:40] anh chống móc túi thì cứ chống móc túi,

[00:33:42] sao anh còn chỉ huy người ta.

[00:33:44] Như vậy được không?

[00:33:47]

[00:33:48] cần sự linh hoạt.

[00:33:52] Dĩ nhiên cũng không thể vi phạm kỷ luật.

[00:33:54] Điều này cần có chừng mực.

[00:33:55] Cô còn phải học từ từ.

[00:34:00] Ừm.

[00:34:01] Sư phụ,

[00:34:02] anh tìm Tôm Ba Đốt,

[00:34:03] không chỉ để cho em luyện tập chống móc túi.

[00:34:06] Sao cô cứ hỏi cái này?

[00:34:08] Vậy anh nói xem tại sao?

[00:34:11] Nếu cô muốn tôi nói,

[00:34:15] tôi nghĩ Tôm Ba Đốt này,

[00:34:16] khó tìm như vậy,

[00:34:18] có thể đã chết rồi không?

[00:34:25] Ừm.

[00:34:25] Cô nói tiếp đi.

[00:34:27] Anh bảo em nói, em nói gì chứ?

[00:34:28] Anh chẳng nói cho em manh mối nào cả.

[00:34:29] Em làm sao mà biết.

[00:34:31] Vậy cô muốn nghe manh mối gì?

[00:34:33] Được, tôi hỏi cô,

[00:34:35] trong cái ví mà Tôm Ba Đốt trộm được đó,

[00:34:37] cô có phát hiện thứ gì khác không?

[00:34:40] Không có.

[00:34:41] Anh nói dối.

[00:34:42] Nếu không phát hiện thứ gì,

[00:34:43] anh tìm hắn vất vả như vậy làm gì?

[00:34:46] Vật về với chủ cũ, chuyện này rất bình thường.

[00:34:48] Không đúng.

[00:34:49] Anh đang giấu em.

[00:34:51] Trong đó chắc chắn có manh mối lớn gì đó.

[00:34:58] Cô học bi-a từ ai thế?

[00:35:00] Đánh khá đấy.

[00:35:03] Đại ca,

[00:35:05] nghe ý của cảnh sát,

[00:35:07] chuyện này khá nghiêm trọng.

[00:35:13] Hắn thật sự nói như vậy?

[00:35:14] Nếu có nửa lời giả dối,

[00:35:16] em xin chịu mọi hình phạt.

[00:35:20] Không thể kết giao với cảnh sát được.

[00:35:21] Quá không có uy tín.

[00:35:27] Đúng vậy.

[00:35:28] Đại ca,

[00:35:28] vậy đám anh em chúng ta phải làm sao?

[00:35:35] Các người tùy ý đi.

[00:35:36] Dù sao thì tôi phải ra ngoài một chuyến,

[00:35:38] giải khuây.

[00:35:42] Đại ca,

[00:35:45] tên cảnh sát đó rất khó đối phó.

[00:35:47] Hắn nói,

[00:35:49] cái ví mà Tôm Ba Đốt trộm được,

[00:35:51] liên quan đến một vụ án lớn.

[00:36:00] Thằng ranh con Tôm Ba Đốt này,

[00:36:02] sao lâu như vậy rồi vẫn chưa có tin tức?

[00:36:04] Tôi không biết.

[00:36:07] Nhưng tối hôm đó,

[00:36:08] hắn nói hắn có thể kiếm được một món tiền lớn.

[00:36:12] Tôi không dám đi.

[00:36:14] Sau đó,

[00:36:17] có khi nào hắn bị người ta xử rồi không?

[00:36:35] Anh có phải đã từng làm ở quán bar "Tái Hồi Thủ" không?

[00:36:38] Đã từng.

[00:36:40] Làm được mấy năm rồi?

[00:36:42] Hơn một năm rồi.

[00:36:43] Có biết một người tên là Hạ Vũ không?

[00:36:46] Biệt danh là Tôm Ba Đốt.

[00:36:48] Biết.

[00:36:49] Nhưng chưa từng nói chuyện.

[00:36:51] Hắn và ông chủ của chúng tôi quen nhau.

[00:36:53] Lần cuối cùng anh thấy hắn là khi nào?

[00:36:57] Không nhớ.

[00:36:59] Trước đây hắn thường xuyên đến.

[00:37:01] Sau đó đột nhiên không đến nữa.

[00:37:03] Biết hắn đi đâu không?

[00:37:10] Anh có thể đi rồi.

[00:37:24] Hỏi cả một ngày rồi.

[00:37:24] Không có kết quả gì cả.

[00:37:26] Thế này phải hỏi đến bao giờ?

[00:37:28] Mới có một ngày mà cô đã chán rồi?

[00:37:30] Sau này cô sẽ biết,

[00:37:31] có những vụ án hỏi mấy tháng, mấy năm

[00:37:32] cũng chưa chắc có kết quả.

[00:37:34] Sư phụ.

[00:37:35] Bây giờ em phát hiện ra Tôm Ba Đốt chắc chắn có vấn đề lớn.

[00:37:38] Anh xem này.

[00:37:39] Bắt một tên trộm,

[00:37:40] rồi thu được một cái ví,

[00:37:41] trong ví phát hiện một tấm thẻ.

[00:37:42] Anh lại đi tìm người bị mất,

[00:37:44] kết quả thân phận người bị mất là giả.

[00:37:46] Anh đi tìm tên trộm,

[00:37:47] tên trộm biến mất.

[00:37:48] Đây chắc chắn là một vụ án lớn.

[00:37:51] Thế nào, sư phụ? Cũng được chứ?

[00:37:53] Em khâm phục chính là cái loại,

[00:37:54] khứu giác ban đầu,

[00:37:55] nhạy bén nhất này của anh.

[00:37:57] Thực ra em muốn học chính là điểm này.

[00:37:59] Sư phụ, anh đừng chê em ngốc.

[00:38:01] Chỉ cần anh dạy em tử tế, em nhất định sẽ học chăm chỉ.

[00:38:05] Khứu giác này cô sẽ học được.

[00:38:07] Nhưng trước tiên phải học được cách giữ bí mật.

[00:38:09] Hiểu không?

[00:38:17] Hôm qua Hùng Tiểu Mao mời em uống rượu,

[00:38:18] em nhất quyết không đi.

[00:38:20] Anh thấy em làm vậy có đúng không?

[00:38:21] Hùng Tiểu Mao mời cô uống rượu,

[00:38:22] cô muốn đi thì đi,

[00:38:23] không muốn đi thì không đi.

[00:38:25] Có gì mà đúng với không đúng.

[00:38:25] Không, ý em là,

[00:38:27] em không phải là người tùy tiện uống rượu với người khác.

[00:38:28] Em muốn uống là uống với sư phụ em.

[00:38:30] Ngày mai em mời anh uống rượu,

[00:38:31] chúng ta thi uống rượu vang.

[00:38:34] Anh thấy thế nào?

[00:38:37] Chu Lâm.

[00:38:40] Em về lúc nào vậy?

[00:38:42] Sao cũng không gọi điện cho anh?

[00:38:46] Vừa mới về.

[00:38:50] Sư phụ,

[00:38:51] vậy em về trước đây ạ.

[00:38:53] Đây là đệ tử của anh, Sở Hiểu Minh.

[00:38:56] Chào cô.

[00:38:59] Chào chị.

[00:39:00] Tôi đi trước đây.

[00:39:01] Tạm biệt.

[00:39:06] Vào trong nói đi.

[00:39:08] Không cần đâu.

[00:39:10] Em đến là để báo cho anh một tiếng,

[00:39:11] bệnh của Hải Muội,

[00:39:12] điều trị rất tốt.

[00:39:14] Em đã đưa con bé về nhà chú nó rồi.

[00:39:22] Chu Lâm.

[00:39:25] Sao lại vội đi như vậy?

[00:39:29] Em mệt rồi.

[00:39:30] Muốn về nghỉ ngơi.

[00:39:35] Cô gái vừa rồi,

[00:39:36] là đệ tử của anh.

[00:39:38] Em đừng hiểu lầm.

[00:39:45] Tiết Băng,

[00:39:47] em không có lòng dạ hẹp hòi như vậy.

[00:39:51] Vậy em sao thế này?

[00:39:56] Em ở Bắc Kinh bao nhiêu ngày,

[00:40:00] anh có biết không?

[00:40:02] Chắc là...

[00:40:05] Chắc là...

[00:40:06] Anh cũng chỉ có thể trả lời một cách qua loa.

[00:40:13] Những ngày này,

[00:40:15] anh đã gọi cho tôi bao nhiêu cuộc điện thoại,

[00:40:18] anh có biết không?

[00:40:22] Xin lỗi.

[00:40:23] Con người anh

[00:40:25] chính là thường xuyên không nhớ ra,

[00:40:27] là kiểu người hay quên gọi điện cho người khác.

[00:40:31] May mà,

[00:40:33] anh không nói,

[00:40:34] anh công việc quá bận.

[00:40:38] Thật sự xin lỗi.

[00:40:40] Em là vì anh,

[00:40:41] mới đi cùng Hải Muội.

[00:40:44] Em không phải vì anh.

[00:40:46] Em là vì Hải Muội.

[00:40:50] Đúng.

[00:40:50] Anh biết.

[00:40:51] Không, em nghe anh nói.

[00:40:55] Nếu một hành vi nào đó của tôi khiến em hiểu lầm,

[00:40:59] nếu

[00:41:00] gây ra tổn thương cho em,

[00:41:02] đó đều không phải ý của tôi.

[00:41:06] Anh có thể xin lỗi em,

[00:41:07] cũng có thể giải thích.

[00:41:09] Nhưng anh vẫn hy vọng,

[00:41:10] giữa chúng ta có thể vui vẻ với nhau,

[00:41:13] không còn có hiểu lầm như thế này nữa.

[00:41:16] Còn nữa,

[00:41:17] chúng ta vào trong nói đi.

[00:41:20] Tiết Băng,

[00:41:22] những lời anh nói tôi không hiểu một câu nào cả.

[00:41:26] Tạm biệt.

[00:41:37] Báo cáo.

[00:41:38] Mời vào.

[00:41:42] Đội trưởng Hồ.

[00:41:43] Anh tìm em à?

[00:41:44] À.

[00:41:46] Tôi hỏi cô,

[00:41:47] cô và Tiết Băng đến Thành giải trí Chấn Hoa,

[00:41:49] và nhà hàng Phong Mãn Lâu làm gì?

[00:41:52] Sư phụ em không báo cáo với anh à?

[00:41:54] Bây giờ tôi đang hỏi cô.

[00:41:57] Em cũng không rõ lắm.

[00:41:58] Chỉ biết sư phụ dẫn em đi tìm người.

[00:42:00] Tìm người nào?

[00:42:03] Hình như là,

[00:42:04] nhân viên đã từng làm ở quán bar Tái Hồi Thủ.

[00:42:08] Ồ.

[00:42:10] Cô đi theo Tiết Băng,

[00:42:11] Tiết Băng dạy dỗ thế nào?

[00:42:14] Em thấy anh ấy dạy rất tốt.

[00:42:16] Bây giờ em đang dần dần khai窍 rồi.

[00:42:19] À.

[00:42:20] Đội trưởng Hồ.

[00:42:21] Sư phụ.

[00:42:24] Tiết Băng,

[00:42:26] hai người đi đến

[00:42:27] Thành giải trí Chấn Hoa và nhà hàng Phong Mãn Lâu

[00:42:29] làm gì?

[00:42:31] Tôi muốn tìm

[00:42:32] nhân viên đã từng làm ở quán bar Tái Hồi Thủ.

[00:42:35] Tại sao?

[00:42:37] Không phải tôi đã từng bảo Tôm Ba Đốt chuyển lời cho A Kiên sao,

[00:42:40] bảo đám đàn em của hắn đều ngoan ngoãn một chút.

[00:42:42] Kết quả gần đây,

[00:42:43] đám móc túi đàn em của hắn lại ra tay.

[00:42:46] Tôi muốn tìm hắn nói chuyện.

[00:42:49] Không lo làm việc chính.

[00:42:50] Dừng lại ngay.

[00:42:52] Dồn tâm sức vào công việc của mình.

[00:42:54] Dạy dỗ cô ấy cho tốt.

[00:42:56] Vâng.

[00:43:00] Chuyện hôm qua hai chúng ta đến thành giải trí,

[00:43:02] là cô báo cáo với đội trưởng Hồ à?

[00:43:04] Vâng.

[00:43:05] Sao miệng cô nhanh thế?

[00:43:06] Chẳng phải đã nói với cô rồi sao,

[00:43:07] vụ án chúng ta đang điều tra,

[00:43:08] chưa được tôi cho phép không được nói với bất kỳ ai.

[00:43:11] Nhưng đội trưởng Hồ là lãnh đạo, ông ấy hỏi em, em không nói được à?

[00:43:14] Cô đúng là ngốc.

[00:43:15] Tôi không phải là không cho cô nói,

[00:43:16] mà là không cho cô thật thà như vậy.

[00:43:17] Người ta hỏi gì cô nói nấy.

[00:43:19] Cô nghe đây.

[00:43:22] Sau này, chuyện báo cáo với lãnh đạo,

[00:43:24] sẽ do tôi làm.

[00:43:25] Hiểu rồi.

[00:43:27] Những gì anh nói thật lung tung.

[00:43:30] Trong sách em chưa bao giờ thấy.

[00:43:33] Trong sách dĩ nhiên là không có rồi.

[00:43:35] Cái này gọi là học đi đôi với hành.

[00:43:36]

[00:43:38] Cô chỉ đọc sách giáo khoa thì có thể trở thành một cảnh sát giỏi không?

[00:43:41] Vậy em càng rối hơn rồi.

[00:43:43] Nếu anh đã thông suốt như vậy,

[00:43:44] sao bây giờ lại đi chống móc túi chứ?

[00:43:48] Cũng chẳng thấy trong đội trọng dụng anh thế nào.

[00:43:56] Quá hiểu lãnh đạo,

[00:43:57] lãnh đạo cũng không thích.

[00:44:01] Sư phụ, em hỏi anh,

[00:44:02] có phải anh đã từng nói

[00:44:04] em không phải là phụ nữ không?

[00:44:08] Không có.

[00:44:09] Tôi sao có thể nói những lời như vậy chứ.

[00:44:10] Cô rõ ràng là một phụ nữ.

[00:44:11] Thôi đi, anh đừng có phủ nhận.

[00:44:13] Anh có nói em cũng không giận.

[00:44:15] Bố em thích con trai,

[00:44:16] từ nhỏ đã nuôi em như con trai.

[00:44:17] Xem ra chiêu này của ông ấy cũng khá hiệu quả.

[00:44:23] Bố cô thật đáng thương.

[00:44:25] Sư phụ,

[00:44:26] anh đừng thấy em bình thường khá giống con trai,

[00:44:29] thực ra trong xương cốt em rất nữ tính.

[00:44:32] Được rồi, được rồi.

[00:44:32] Cô là nam hay nữ, chủ đề này dừng lại ở đây.

[00:44:35] Trong lúc làm việc không phân biệt giới tính.

[00:44:37] Sau này đừng có mặc áo cao cổ giống tôi.


 0 Yorumlar sort   Göre sırala