(AI-sub) Kiểm Soát Tuyệt Đối -

9/22 Видео

(AI-sub) Kiểm Soát Tuyệt Đối tập 9 phim hình sự Trung Quốc

0 Просмотры· 08/08/25
ai_sub_studio
ai_sub_studio
Подписчики
0

Phụ đề được dịch bằng AI, cần bạn góp sức hoàn thiện. Liên hệ tham gia tại Facebook: https://www.facebook.com/profi....le.php?id=1000678863 -------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- Kiểm Soát Tuyệt Đối 绝对控制 (2002) là bộ phim truyền hình Trung Quốc thuộc thể loại hình sự, tâm lý, trinh thám, xoay quanh cuộc đấu trí căng thẳng giữa cảnh sát và tội phạm công nghệ cao. Với sự tham gia của dàn diễn viên thực lực: Vương Học Binh, Lý Quyên, Miêu Phố, Đổng Dũng, Vương Khuê Vinh, Đỗ Chí Quốc và Trương Thiên Thư, phim mang đến một câu chuyện ly kỳ, hấp dẫn, đầy bất ngờ.

Показать больше

[00:00:03] Hai hôm nay mọi người vất vả rồi.

[00:00:05] Tất cả tài liệu của vụ án xác chết vô danh,

[00:00:06] chúng ta phải nhanh chóng chuyển cho đội cảnh sát hình sự.

[00:00:08] Kết quả giám định DNA có chưa?

[00:00:09] Chưa có.

[00:00:10] Đi giục họ đi.

[00:00:11] Đi làm đi.

[00:00:12] Vâng.

[00:00:14] Chuyện gì?

[00:00:15] Trưởng đồn Trọng.

[00:00:18] Hai vị tổ tông tới rồi.

[00:00:24] Hôm qua hai người đến khu giải trí làm gì?

[00:00:26] Chống móc túi.

[00:00:28] Hai chúng tôi đi chống móc túi.

[00:00:30] Chống móc túi?

[00:00:31] Nếu hai người đi chống móc túi đàng hoàng,

[00:00:33] tôi đã không bị đội trưởng Hồ gọi đến mắng cho một trận.

[00:00:37] Thế thì chịu thôi.

[00:00:38] Ai bảo anh nhận tôi,

[00:00:39] viên cảnh sát rắc rối này và đồ đệ của anh ấy chứ.

[00:00:41] Trưởng đồn Trọng.

[00:00:42] Điện thoại.

[00:00:43] Giờ cô bắt đầu nguỵ biện rồi đấy.

[00:00:49] Tôi nguỵ biện hồi nào?

[00:01:40] Sao vậy?

[00:01:42] Không có gì.

[00:01:44] Chết thảm thật.

[00:01:46] Xem nào.

[00:01:48] Đại Phong.

[00:01:49] Anh bình tĩnh chút đi.

[00:01:50] Tấm ảnh này là...

[00:01:51] Bức ảnh này không liên quan tới cô.

[00:01:52] Làm việc của cô đi.

[00:01:57] Thi thể này được tìm thấy ở đâu?

[00:01:58] Không hiểu tôi nói gì à?

[00:01:59] Làm việc của cô đi.

[00:02:06] Sở Hiểu Minh.

[00:02:21] Đội trưởng.

[00:02:22] Sao thế?

[00:02:26] Nói đi.

[00:02:35] Vừa rồi ở chỗ Trọng Đại Phong,

[00:02:36] tôi thấy một tấm ảnh.

[00:02:38] Rất có thể liên quan đến vụ án tôi đang điều tra.

[00:02:42] Thật sao?

[00:02:44] Đó là ảnh của một xác chết vô danh.

[00:02:46] Tôi rất muốn biết...

[00:02:48] tình hình điều tra thu thập chứng cứ của họ.

[00:02:51] Ai là người đầu tiên phát hiện thi thể?

[00:02:54] Thời gian tử vong.

[00:02:57] Ai báo án đầu tiên?

[00:03:01] Không biết họ đã nắm được bao nhiêu thông tin.

[00:03:04] Vậy đến chỗ trưởng đồn Trọng hỏi xem,

[00:03:06] tiện thể xem qua tài liệu là được rồi.

[00:03:15] Em biết rồi.

[00:03:16] Chuyện này không nên công khai.

[00:03:19] Hay là để em đi lo liệu?

[00:03:21] Chuyện này,

[00:03:23] thực sự có độ khó nhất định.

[00:03:25] Hơn nữa,

[00:03:26] nó rất quan trọng với anh.

[00:03:27] Nếu em không hoàn thành được...

[00:03:28] Được rồi, được rồi sư phụ, đừng nói nữa.

[00:03:30] Chút chuyện này mà còn không tin em à?

[00:03:32] Em rất hợp làm những việc có độ khó cao.

[00:03:34] Tin em đi.

[00:03:36] Vậy được.

[00:03:40] Anh nói xem được không?

[00:03:43] Không được.

[00:03:46] Trưởng đồn Trọng,

[00:03:47] không phải anh luôn nói với em là phải học hỏi nhiều sao?

[00:03:49] Anh cứ nói cho em biết hiện trường án mạng ở đâu đi.

[00:03:50] Em xin anh đấy.

[00:03:51] Tôi đã nói với cô rồi,

[00:03:52] không được.

[00:03:55] Không phải, anh xem em mới được điều đến đội hình sự,

[00:03:57] lần đầu tiên gặp phải vụ án mạng như thế này.

[00:03:59] Anh cứ cho em đến hiện trường xem đi mà.

[00:04:00] Em xin anh đấy.

[00:04:01] Dựa vào đâu mà tôi phải gọi sư phụ tôi?

[00:04:02] Là cô muốn đi hay sư phụ cô muốn đi?

[00:04:05] Không phải sư phụ tôi, thật sự là tôi muốn đi.

[00:04:08] Không nói thật đúng không?

[00:04:09] Không nói thật thì cô ra ngoài đi.

[00:04:12] Trưởng đồn Trọng,

[00:04:13] anh muốn em nói bao nhiêu lần nữa?

[00:04:14] Tôi đã nói với cô rồi.

[00:04:15] Ra ngoài.

[00:04:18] Sao anh lại quan liêu thế nhỉ?

[00:04:20] Có gì ghê gớm đâu.

[00:04:21] Chuyện bé tí mà anh đồng ý là xong rồi.

[00:04:24] Có ảnh hưởng gì đến anh đâu. Đúng là...

[00:04:27] Cô còn ồn ào nữa,

[00:04:29] cô còn ồn ào nữa là tôi bắt cô đấy.

[00:04:31] Anh còn định bắt tôi à?

[00:04:32] Hôm nay tôi nói cho anh biết,

[00:04:33] anh là cảnh sát thì tôi cũng là cảnh sát.

[00:04:39] Tôi không cãi với cô.

[00:04:40] Gọi sư phụ cô đến đây.

[00:04:42] Không gọi.

[00:04:44] Ai tìm tôi?

[00:04:46] Không nhịn được nữa rồi.

[00:04:48] Anh cứ trốn ở ngoài cửa nãy giờ phải không?

[00:04:51] Tôi có gì phải trốn?

[00:04:53] Tiết Băng,

[00:04:54] đây là đồ đệ giỏi anh đào tạo ra đấy.

[00:04:56] Anh để cô ta đến chỗ tôi cãi cọ ầm ĩ,

[00:04:59] mềm nắn rắn buông với tôi.

[00:05:00] Anh có thể dạy cô ta điều gì tốt đẹp hơn không?

[00:05:03] Đồ đệ của tôi thì sao?

[00:05:05] Tôi thấy cô ấy rất xuất sắc.

[00:05:08] Cô ấy nói chuyện tử tế với anh, anh có nghe không?

[00:05:10] Nói hết lời ngon ngọt rồi,

[00:05:11] lúc nãy ở ngoài tôi nghe hết rồi.

[00:05:14] Anh đối xử với cô ấy thế nào?

[00:05:16] Chê cô ấy ồn ào, chê cô ấy làm loạn, chê cô ấy mềm nắn rắn buông.

[00:05:18] Chẳng phải là do anh sao?

[00:05:20] Còn nói là muốn bắt cô ấy.

[00:05:21] Tôi nói cho anh biết, anh không dám đâu.

[00:05:24] Anh chẳng qua chỉ là một trưởng đồn công an thôi mà.

[00:05:27] Sư phụ tôi đã nói,

[00:05:28] chúng ta làm nghề cảnh sát hình sự thì phải thế nào?

[00:05:30] Chẳng phải là phải giúp đỡ, hỗ trợ lẫn nhau sao?

[00:05:32] Anh làm lãnh đạo kiểu gì vậy?

[00:05:34] Đồn công an chỉ là một cơ quan trực thuộc của cơ quan công an thôi.

[00:05:36] Anh phải biết rõ chức trách của mình.

[00:05:38] Sư phụ tôi còn nói với em,

[00:05:39] anh chỉ thích làm quan.

[00:05:41] Có gì ghê gớm đâu. Phải không sư phụ?

[00:05:43] Sư phụ em còn nói,

[00:05:44] lúc còn đi học anh đã như vậy rồi.

[00:05:46] Đối với anh em thì...

[00:05:47] Đừng nói nữa, Sở Hiểu Minh.

[00:05:48] Sao vậy?

[00:05:49] Ra ngoài đợi anh.

[00:05:50] Em không ra.

[00:05:51] Ra ngoài đợi anh.

[00:05:53] Sư phụ, anh đừng nói nhiều với anh ta.

[00:05:55] Có gì ghê gớm đâu.

[00:05:58] Đây là đồ đệ giỏi anh đào tạo ra đấy.

[00:06:01] Vấn đề của đồ đệ tôi, tôi về sẽ giáo dục lại cô ấy.

[00:06:04] Bây giờ chúng ta nói chuyện chính.

[00:06:05] Được, được.

[00:06:06] Nói chuyện chính.

[00:06:07] Tại sao anh lại cứ để ý đến vụ án mạng này?

[00:06:10] Nếu tôi không nhìn lầm,

[00:06:12] người chết trong những bức ảnh vừa rồi,

[00:06:14] chắc là Tam Tiết Hà.

[00:06:17] Ai là Tam Tiết Hà?

[00:06:19] Là tên trộm vặt quen thuộc trong khu vực của anh.

[00:06:22] Hắn tên là Hạ Vũ.

[00:06:30] Dựa vào đâu mà anh chắc chắn hắn chính là Tam Tiết Hà?

[00:06:35] Dựa vào chiếc khuyên tai ở tai trái của hắn.

[00:06:41] Chỉ dựa vào khuyên tai mà anh chắc chắn hắn là Tam Tiết Hà?

[00:06:44] Đại Phong.

[00:06:45] Anh nên biết,

[00:06:45] ở Giang Thành,

[00:06:46] đàn ông đeo khuyên tai không nhiều.

[00:06:50] Được, được.

[00:06:52] Coi như hắn là Tam Tiết Hà đi.

[00:06:54] Anh điều tra hắn làm gì?

[00:06:56] Tìm người bị hại.

[00:06:57] Chuyện này anh biết mà.

[00:06:58] Nhưng Tam Tiết Hà đã chết rồi.

[00:07:00] Làm sao cung cấp manh mối về người bị hại cho anh được?

[00:07:02] Biết đâu Tam Tiết Hà đã để lại manh mối gì đó.

[00:07:05] Tôi không phải là không hiểu về bọn móc túi.

[00:07:08] Lúc Tam Tiết Hà còn sống,

[00:07:09] anh còn không moi được manh mối gì,

[00:07:10] hắn chết rồi thì để lại được gì cho anh chứ?

[00:07:12] Anh không điều tra sao biết hắn để lại gì cho tôi?

[00:07:16] Anh không nói thật.

[00:07:18] Vậy tôi phải nói thế nào anh mới tin lời tôi là thật?

[00:07:22] Anh vốn không định nói thật.

[00:07:24] Tạm biệt.

[00:07:28] Về giáo dục lại đồ đệ của anh đi.

[00:07:55] Xin lỗi, sư phụ.

[00:07:59] Em đã không làm được việc cho anh.

[00:08:02] Còn làm hại anh cãi nhau một trận với trưởng đồn Trọng.

[00:08:08] Không sao.

[00:08:11] Đi thôi.

[00:08:24] Làm gì đấy?

[00:08:25] Vẫn muốn cãi nhau à?

[00:08:26] Anh mới có máu cãi nhau đấy.

[00:08:28] Anh nghe cho rõ đây.

[00:08:30] Lát nữa chúng ta gặp nhau ở chỗ cũ.

[00:08:32] Tôi không đi.

[00:08:33] Anh đến hay không tùy.

[00:08:35] Không đến thì đừng hối hận.

[00:08:36] Tôi đợi anh đến mười giờ.

[00:08:44] Sở Hiểu Minh.

[00:08:45] Được rồi, được rồi, em đừng nói nữa.

[00:08:47] Anh hiểu hết rồi.

[00:08:48] Có phải anh lại muốn đuổi em đi không?

[00:08:53] Em đi đây.

[00:09:02] Anh có thể nói thật với tôi không?

[00:09:03] Tại sao anh lại điều tra Tam Tiết Hà?

[00:09:05] Những gì tôi nói với anh đều là sự thật.

[00:09:08] Anh lừa tôi.

[00:09:10] Anh cho rằng cái chết của Tam Tiết Hà có liên quan đến cái chết của Hải Dương.

[00:09:13] Đúng vậy.

[00:09:14] Tôi chính là nghĩ như vậy.

[00:09:16] Có thể nói cho tôi biết phân tích của anh không?

[00:09:18] Giữa chúng ta có sự tin tưởng đến vậy sao?

[00:09:21] Ít nhất thì tôi tin anh.

[00:09:24] Được, được.

[00:09:25] Tôi có thể nói cho anh biết.

[00:09:26] Nghe xong anh muốn báo cáo với ai thì cứ báo cáo.

[00:09:35] Tối hôm đó,

[00:09:37] sau khi tôi cãi nhau với Hải Dương,

[00:09:39] tôi đã rời khỏi ký túc xá,

[00:09:41] không mang theo điện thoại.

[00:09:44] Trong khoảng thời gian đó,

[00:09:45] Tam Tiết Hà đã gọi cho tôi một cuộc điện thoại.

[00:09:47] Là Hải Dương nghe máy.

[00:09:49] Tôi đoán Hải Dương chắc chắn đã đi gặp Tam Tiết Hà.

[00:09:52] Sau đó đã xảy ra chuyện gì đó.

[00:09:55] Chúng ta hãy thử tưởng tượng,

[00:09:57] nếu Hải Dương thực sự bị sát hại,

[00:10:00] thì cậu ấy chắc chắn đã đột nhiên biết được điều gì đó trước khi chết.

[00:10:03] Và là biết được từ Tam Tiết Hà.

[00:10:06] Nhưng Tam Tiết Hà lại biết được điều gì?

[00:10:09] Theo tôi điều tra,

[00:10:11] trước khi chết, Tam Tiết Hà...

[00:10:12] đã từng trộm một chiếc ví.

[00:10:14] Bên trong có một chiếc thẻ phòng của khách sạn Kim Hoa.

[00:10:17] Được đăng ký bằng chứng minh thư giả.

[00:10:20] Vậy người dùng chứng minh thư giả đó,

[00:10:22] là ai?

[00:10:27] Nói có lý.

[00:10:30] Nhưng anh không nên giấu tôi.

[00:10:32] Tôi sẽ không bỏ cuộc.

[00:10:34] Anh muốn thế nào?

[00:10:35] Tôi không muốn thế nào cả.

[00:10:37] Tôi chỉ cảm thấy chuyện quan trọng như vậy,

[00:10:39] sao anh lại để Sở Hiểu Minh đến đồn công an gây sự với tôi?

[00:10:42] Anh còn đứng bên cạnh cổ vũ cho cô ấy nữa.

[00:10:45] Anh sợ ít người biết chuyện này quá phải không?

[00:10:48] Tôi không để cô ấy nói chuyện với anh, tôi nói với anh có tác dụng gì không?

[00:10:51] Được một bữa trà.

[00:10:53] Sao anh biết là không có tác dụng?

[00:11:00] Đây chính là hiện trường Tam Tiết Hà bị sát hại.

[00:11:46] Đừng bận tâm nữa.

[00:11:47] Tôi đã sớm gửi cho Tiểu Phó kiểm nghiệm rồi.

[00:11:51] Lỡ như đây là của hung thủ thì sao?

[00:11:54] Tôi đã thu thập tất cả các mẫu.

[00:11:56] Chỉ có của Tam Tiết Hà.

[00:12:03] Nhà máy này đã bị bỏ hoang nhiều năm.

[00:12:05] Vì vậy thi thể được tìm thấy rất muộn.

[00:12:10] Sao hắn không biết chạy đến nơi đông người nhỉ?

[00:12:13] Đúng là đồ ngốc.

[00:12:15] Trời tối đen như mực mà chạy được đến đây,

[00:12:18] chắc chắn là bị truy đuổi gấp lắm.

[00:12:21] Đại Phong.

[00:12:23] Sao anh đột nhiên lại đổi ý vậy?

[00:12:27] Tôi đổi ý gì chứ?

[00:12:29] Không phải anh không muốn giúp tôi sao?

[00:12:32] Sao lại đưa tôi đến đây?

[00:12:39] Anh đúng là quá tự cho mình là đúng.

[00:12:41] Sao anh cứ nói tự cho mình là đúng?

[00:12:43] Anh có ý gì?

[00:12:44] Anh nói xem tôi có ý gì?

[00:12:45] Anh theo đuổi vụ này đến cùng là vì anh và Hải Dương là bạn học sao?

[00:12:47] Dĩ nhiên không phải.

[00:12:48] Làm cảnh sát hình sự,

[00:12:49] trong lòng có chuyện thì không ngủ được.

[00:12:50] Thế mới đúng.

[00:12:51] Anh đừng quên,

[00:12:53] tôi trước đây cũng làm cảnh sát hình sự.

[00:12:58] Mỗi ngày cứ gọi "trưởng đồn Trọng, trưởng đồn Trọng".

[00:13:00] Nếu anh không nói tôi cũng thật sự quên mất.

[00:13:03] Đại Phong.

[00:13:07] Cảm ơn.

[00:13:11] Anh tưởng chỉ có anh mới là bạn học của Hải Dương sao?

[00:13:27] Tôi không biết mối quan hệ của chúng ta hồi đi học,

[00:13:30] tại sao lại trở thành như bây giờ.

[00:13:34] Bây giờ thế nào?

[00:13:37] Không thể tin tưởng lẫn nhau.

[00:13:39] Chẳng phải là vì sau khi anh lên làm trưởng đồn,

[00:13:41] mắt chỉ chuyên nhìn lên trên sao?

[00:13:45] Anh đừng nói bậy.

[00:13:47] Tôi biết,

[00:13:48] anh có thành kiến với tôi,

[00:13:49] là vì Hải Dương luôn có ý kiến với tôi.

[00:13:53] Thôi bỏ đi.

[00:13:54] Hải Dương bây giờ cũng mất rồi,

[00:13:56] tôi cũng không muốn nói xấu gì cậu ấy sau lưng.

[00:13:59] Hải Dương thực ra không nói gì anh cả.

[00:14:01] Tất cả ý kiến đều là tự nhiên mà có.

[00:14:06] Vậy được.

[00:14:08] Nếu chúng ta vì chuyện của Hải Dương mà nảy sinh bất đồng,

[00:14:11] vậy bây giờ đối mặt với cái chết của Hải Dương,

[00:14:13] chúng ta có thể nhìn nhận lại đối phương không?

[00:14:16] Tìm lại sự tin tưởng.

[00:14:19] Câu nói này của anh là nghiêm túc chứ?

[00:14:21] Thật đáng sợ.

[00:14:24] Để anh tin tưởng khó đến vậy sao?

[00:14:26] Tại sao tôi lại không nghiêm túc?

[00:14:30] Vậy được.

[00:14:32] Tôi tạm thời tin anh.

[00:14:35] Anh liên hệ cái chết của Hải Dương và Tam Tiết Hà lại với nhau,

[00:14:39] về mặt logic là hợp lý.

[00:14:41] Có thể nói thêm không?

[00:14:43] Anh có đối tượng nghi ngờ nào không?

[00:14:46] Theo như tôi hiểu về Hải Dương,

[00:14:48] nếu cậu ấy phát hiện ra manh mối gì,

[00:14:50] việc đầu tiên cậu ấy làm,

[00:14:51] là báo cáo cho lãnh đạo.

[00:14:53] Điều này không còn nghi ngờ gì nữa.

[00:14:55] Từ hiện trường vụ án của Tam Tiết Hà,

[00:14:56] đến ký túc xá đội cảnh sát hình sự,

[00:14:59] chính là con đường chúng ta vừa đi qua.

[00:15:02] Sẽ đi qua những nơi nào?

[00:15:04] Anh nói thẳng đi.

[00:15:06] Nhiều nơi như vậy sao tôi nhớ hết được.

[00:15:09] Phải đi qua khu ký túc xá cũ của Cục chúng ta.

[00:15:14] Tôi đã kiểm tra lịch sử cuộc gọi của Hải Dương.

[00:15:17] Cuộc gọi cuối cùng cậu ấy nhận trước khi chết,

[00:15:19] là lúc 10 giờ 15 phút tối hôm đó.

[00:15:21] Là gọi từ một bốt điện thoại công cộng trên đường Thổ Thành.

[00:15:25] Bốt điện thoại công cộng đó,

[00:15:26] cách khu ký túc xá cũ của Cục chúng ta,

[00:15:28] chỉ có một trạm xe buýt.

[00:15:30] Đây là ngẫu nhiên sao?

[00:15:31] Người trong nội bộ gây án.

[00:15:33] Đây là hướng suy luận logic,

[00:15:35] chứ không phải tôi nói bừa.

[00:15:39] Nếu việc Hải Dương đến khu ký túc xá cũ báo cáo là có thật,

[00:15:43] thì chín vị lãnh đạo sống ở đó tôi đều đã loại trừ.

[00:15:47] Người có khả năng nhất và cũng phù hợp nhất,

[00:15:50] chỉ có một người.

[00:15:53] Chính là đội trưởng Hồ Thế Sinh.

[00:16:05] Không chịu nổi rồi phải không?

[00:16:10] Tiết Băng.

[00:16:13] Anh và tôi đều là cảnh sát.

[00:16:16] Bỏ qua cái chết của Hải Dương không nói,

[00:16:18] cho dù là một vụ án mạng bình thường,

[00:16:20] tôi cũng sẽ không vì quan hệ thầy trò, cấp trên cấp dưới...

[00:16:22] mà có quá nhiều e ngại.

[00:16:25] Anh bây giờ đang nghi ngờ đội trưởng Hồ.

[00:16:27] Tôi càng hy vọng vụ án này có thể sớm ngày được làm sáng tỏ.

[00:16:31] Anh nghi ngờ sư phụ của tôi cũng giống như tôi nghi ngờ Cục trưởng Đường.

[00:16:33] Lý lẽ là như nhau.

[00:16:34]

[00:16:36] tôi biết chức trách của mình.

[00:16:42] Anh yên tâm rồi chứ?

[00:16:50] Tôi nên bày tỏ sự kính trọng với cảnh giới của anh.

[00:16:54] Tôi đồng ý với ý kiến của Đại Phong.

[00:16:57] Cái chết của Tam Tiết Hà có thể xác định là do "chó cắn chó".

[00:17:00] Đại Phong, Hùng Tiểu Mao,

[00:17:02] hai cậu từ phương diện này, khoanh vùng mấy phạm vi.

[00:17:04] Trước tiên điều tra đi.

[00:17:05] Tại sao Tam Tiết Hà và Hải Dương lại chết cùng ngày?

[00:17:08] Chuyện này trùng hợp quá.

[00:17:10] Hùng Tiểu Mao.

[00:17:12] Ý gì đây?

[00:17:13] Không có ý gì.

[00:17:15] Chỉ là trùng hợp thôi.

[00:17:18] Cậu mới làm cảnh sát hình sự ngày đầu à?

[00:17:20] Lời nói liên quan đến vụ án có thể nói bừa được sao?

[00:17:22] Truyền ra ngoài sẽ thành ra thế nào?

[00:17:29] Tôi xin nhắc nhở mọi người,

[00:17:31] gần đây Cục trưởng Đường lại yêu cầu chúng ta cải thiện tác phong làm việc.

[00:17:35] Mọi người đừng lơ là.

[00:17:36] Không ai được nói năng linh tinh.

[00:17:43] Thế nào rồi?

[00:17:45] Theo như anh nói,

[00:17:46] là không có gì.

[00:17:49] Chuyện này cũng nhờ có anh.

[00:17:50]

[00:17:57] Bây giờ xem ra cái chết của Tam Tiết Hà là một đột phá.

[00:18:00] Chúng ta nên bắt đầu từ đâu?

[00:18:04] Anh xem cái này.

[00:18:07] Đây là thời gian Tam Tiết Hà gọi cho tôi.

[00:18:10] Đây là thời gian tử vong ước tính của Hải Dương do pháp y giám định.

[00:18:13] Hai thời điểm này cách nhau khoảng hai tiếng rưỡi.

[00:18:17] Theo tính cách của Hải Dương,

[00:18:19] hoặc là tìm lãnh đạo báo cáo,

[00:18:20] hoặc là tìm cách liên lạc với tôi.

[00:18:24] Nói tiếp đi.

[00:18:27] Tôi đoán là trên đường trở về,

[00:18:29] hoặc là sau khi trở về,

[00:18:31] Hải Dương có thể đã gặp ai đó.

[00:18:33] Nếu có thể tra ra trước khi chết Hải Dương đã gặp ai,

[00:18:36] thì cơ bản là có câu trả lời.

[00:18:39] Đúng.

[00:18:41] Tôi đã nghĩ rồi.

[00:18:42] Chúng ta nên phân công.

[00:18:44] Tôi đi điều tra tình hình trước khi chết của Tam Tiết Hà và Hải Dương.

[00:18:47] Anh có thể tìm người khác,

[00:18:48] xác minh lại nguyên nhân tử vong thực sự của Hải Dương không?

[00:18:51] Được.

[00:18:53] Nhưng chuyện này phải tuyệt đối bảo mật.

[00:18:56] Tôi biết.

[00:18:57] Nếu xảy ra chuyện gì,

[00:18:59] tôi tuyệt đối không liên lụy anh.

[00:19:01] Tôi không thích nghe câu này đâu.

[00:19:03] Tôi không có ý gì khác.

[00:19:05] Nếu hôm Hải Dương xảy ra chuyện,

[00:19:07] tôi không cãi nhau với cậu ấy,

[00:19:10] nếu tôi không quên điện thoại ở ký túc xá,

[00:19:13] người gặp Tam Tiết Hà hôm đó đáng lẽ là tôi.

[00:19:15] Chuyện này là do tôi mà ra.

[00:19:18] Cái gì gọi là chuyện này do anh mà ra?

[00:19:21] Ý tôi là nếu để lộ tin tức,

[00:19:23] thì cái chết của Hải Dương,

[00:19:25] có thể sẽ không bao giờ được điều tra rõ ràng.

[00:19:29] Anh có ý tưởng cụ thể nào không?

[00:19:33] Đầu tiên,

[00:19:34] không thể để người khác liên hệ cái chết của Tam Tiết Hà

[00:19:35] với cái chết của Hải Dương.

[00:19:38] Thứ hai,

[00:19:39] trước khi chúng ta tìm được bằng chứng đáng tin cậy,

[00:19:41] chuyện này không được nói với bất kỳ ai.

[00:19:46] Tôi biết rồi.

[00:19:49] Những người khác thì tôi không lo lắm.

[00:19:52] Đồ đệ của anh thì sao?

[00:19:54] Cô ấy phải đi theo anh mỗi ngày.

[00:19:58] Sở Hiểu Minh tính tình thẳng thắn, người cũng không xấu.

[00:20:01] Có thể vẫn chưa hiểu rõ,

[00:20:02] đặc điểm và sự nguy hiểm của công việc này.

[00:20:06] Tôi đang xem xét cô ấy.

[00:20:07] Sẽ nói chuyện với cô ấy xem sao.

[00:20:10] Anh với trưởng đồn Trọng không biết đang mưu tính chuyện gì,

[00:20:13] thần bí như vậy.

[00:20:15] Em đợi lâu lắm rồi đấy.

[00:20:25] Sở Hiểu Minh.

[00:20:27] Sau này tuyệt đối đừng bàn tán chuyện của anh với người khác.

[00:20:34] Em không hiểu.

[00:20:37] Cũng không được báo cáo chuyện của anh.

[00:20:42] Nhưng những chuyện vi phạm nguyên tắc,

[00:20:43] em kiên quyết không làm.

[00:20:48] Có một số chuyện,

[00:20:50] bây giờ anh vẫn chưa thể nói với em.

[00:20:53] Nhưng anh mong em hãy tin vào nhân cách của anh.

[00:20:55] Anh có thể dùng tính mạng để đảm bảo với em,

[00:20:57] việc anh đang làm hiện tại,

[00:20:59] tuyệt đối không phải là chuyện mờ ám.

[00:21:04] Tin anh.

[00:21:10] Được, được.

[00:21:12] Em tin anh.

[00:21:18] Cảm ơn.

[00:21:21] Hai hôm nay em tự ra đường luyện tập chống móc túi.

[00:21:23] Đừng quên những điểm mấu chốt anh đã dạy em.

[00:21:26] Yên tâm đi, sư phụ.

[00:21:27] Em sẽ làm thật tốt.

[00:21:34] Đi thôi.

[00:21:51] Làm gì thế cậu?

[00:21:53] Ở trong phòng mà cũng đeo kính râm.

[00:21:56] Tôi đang suy nghĩ.

[00:21:57] Thế này không thể tập trung tinh thần được.

[00:21:59] Tôi dùng máy tính của cậu gửi một cái email.

[00:22:02] Gửi đi.

[00:22:16] Gấu Trúc.

[00:22:17] Cái bếp điện trước kia trong phòng chúng ta cậu có thấy không?

[00:22:23] Là cái làm Hải Dương bị điện giật đó.

[00:22:25] Đúng.

[00:22:26] Không phải phòng kỹ thuật đã lấy đi kiểm nghiệm rồi sao?

[00:22:30] Ồ.

[00:22:35] Lại lên mạng tìm gái xinh à?

[00:22:36] Đâu có, tôi cai lâu rồi.

[00:22:38] Trên mạng làm gì có thứ gì thật.

[00:22:40] Tôi thấy cậu chơi vui lắm mà.

[00:22:42] Vui gì chứ.

[00:22:43] Tôi chỉ muốn xem,

[00:22:45] trên mạng này rốt cuộc có gì.

[00:22:47] Với lại bây giờ có án thì tôi làm gì có thời gian.

[00:22:50] Không giống như cậu,

[00:22:51] cứ bám trụ ở đội chống móc túi không chịu về, nhàn hạ biết bao.

[00:22:54] Tôi không phải là để chăm sóc Hải muội sao?

[00:22:59] Đúng rồi, Gấu Trúc.

[00:23:01] Hôm Hải Dương xảy ra chuyện,

[00:23:03] cậu ngoài việc nghe thấy tiếng bước chân,

[00:23:05] còn nghe thấy âm thanh nào khác không?

[00:23:07] Ký túc xá tập thể của chúng ta,

[00:23:08] lúc nào cũng ồn ào như vậy.

[00:23:10] Thêm nữa cũng không ai ngờ lại xảy ra chuyện như vậy.

[00:23:14] Cho nên tôi thật sự không để ý.

[00:23:19] Hải Dương, thật là đáng tiếc.

[00:23:24] Cho nên mới nói, con người ta,

[00:23:26] quan trọng nhất,

[00:23:27] là sống tốt mỗi ngày.

[00:23:30] Đúng vậy.

[00:23:32] Vấn đề là phải sống được tốt.

[00:23:42] Tiểu Phó.

[00:23:43] Tiểu Phó.

[00:23:44] Chuyện gì?

[00:23:46] Bếp điện nơi Hải Dương xảy ra chuyện các anh đã kiểm tra chưa?

[00:23:49] Ồ, đã kiểm nghiệm rồi.

[00:23:51] Chưa trả lại cho chúng tôi nhỉ?

[00:23:54] Chắc ở trong kho.

[00:23:59] Anh còn cần cái bếp điện đó làm gì?

[00:24:02] Tôi và Hải Dương đã dùng nó nấu cơm nhiều lần.

[00:24:04] Muốn giữ lại làm kỷ niệm.

[00:24:06] Ồ, nếu có, cũng có thể ở trong đó.

[00:24:09] Trong tủ số chín, tủ số mười.

[00:24:12] Vậy anh tự tìm đi.

[00:24:14] Được, được.

[00:24:52] Nơi này không tệ.

[00:24:54] Sau này có thể thường xuyên hẹn ở đây.

[00:24:56] Thôi cứ hẹn tạm thời đi.

[00:25:00] Bên anh có tiến triển gì mới không?

[00:25:03] Bên pháp y rất khó có manh mối mới.

[00:25:06] Nhưng vết thương do điện giật và chấn thương ngoài sọ,

[00:25:07] rốt cuộc cái nào trước, cái nào sau,

[00:25:10] vẫn không thể kết luận được.

[00:25:12] Nói cách khác,

[00:25:12] khả năng chấn thương ngoài sọ có trước,

[00:25:14] vẫn tồn tại.

[00:25:16] Đúng vậy.

[00:25:17] Chỉ là khả năng thôi.

[00:25:20] Vậy tại sao lại vội vàng,

[00:25:21] kết luận là tai nạn tử vong chứ?

[00:25:24] Công khai như vậy cũng tốt.

[00:25:25] Để tránh nhiều người chú ý.

[00:25:27] Bên anh có phát hiện gì không?

[00:25:29] Cái bếp điện làm Hải Dương chết đã biến mất.

[00:25:32] Biến mất?

[00:25:35] Trong kho thì sao?

[00:25:37] Trong kho cũng không có.

[00:25:39] Không ai biết là ai đã lấy đi.

[00:25:41] Cũng không để lại bất kỳ hồ sơ lấy chứng cứ nào.

[00:25:43] Người quản lý kho nói,

[00:25:44] hai hôm nay không có ai vào.

[00:25:47] Một cái bếp điện không để lại bất kỳ dấu vết tội phạm nào,

[00:25:51] sao có thể tự dưng mất được?

[00:25:54] Lẽ nào lúc đó kiểm tra không cẩn thận,

[00:25:56] trên đó vẫn còn lưu lại dấu vết gì đó của hung thủ?

[00:25:59] Bất kể là ai,

[00:26:01] tại sao lại lấy đi bếp điện?

[00:26:03] Hải Dương bị sát hại.

[00:26:05] Và nghi ngờ bàn tay đen đến từ nội bộ,

[00:26:07] ngày càng có thể được xác lập.

[00:26:16] Chu Lâm.

[00:26:17] Vào nhanh đi.

[00:26:22] Ngồi đi.

[00:26:28] Để tôi rót nước cho cô.

[00:26:29] Không cần đâu.

[00:26:31] Có chuyện gì anh cứ nói đi.

[00:26:35] Vẫn là chuyện xin lỗi.

[00:26:38] Tôi không phải là không quan tâm đến cô và Hải muội.

[00:26:40] Chỉ là dạo này,

[00:26:42] thật sự quá bận.

[00:26:46] Nguyên nhân cái chết của Hải Dương,

[00:26:48] anh điều tra đến đâu rồi?

[00:26:51] Chúng ta có thể không nói về chuyện này không?

[00:26:54] Vậy anh hẹn tôi ra đây muốn nói chuyện gì?

[00:27:02] Chuyện điều trị của Hải muội thế nào rồi?

[00:27:05] Tôi biết anh quan tâm đến Hải muội.

[00:27:08] Nhưng,

[00:27:09] về phương án điều trị của Hải muội,

[00:27:12] chúng ta đã bàn bạc rất nhiều lần rồi.

[00:27:15] Có phải anh không có chuyện gì để nói không?

[00:27:18] Cô nói chuyện đừng có sắc sảo như vậy được không?

[00:27:21] Tôi không phải bệnh nhân của cô.

[00:27:23] Xin lỗi.

[00:27:26] Ba từ này anh thường xuyên nói với tôi.

[00:27:31] Anh có thể nói cho tôi biết tại sao lại xin lỗi tôi không?

[00:27:36] Tôi sợ...

[00:27:40] Sợ gì?

[00:27:42] Tình cảm.

[00:27:45] Trốn tránh hay né tránh tình cảm,

[00:27:48] có phải là điều một người đàn ông nên làm không?

[00:27:51] Chu Lâm.

[00:27:52] Tôi đi đây.

[00:27:54] Tôi còn phải trực ban.

[00:28:06] Bây giờ chỉ nắm được bấy nhiêu tình hình.

[00:28:08] Rất khó đột phá.

[00:28:09] Tiết Băng đã hỏi một số người,

[00:28:10] nhưng tôi nghĩ sớm muộn cũng sẽ bị đối phương phát hiện,

[00:28:13] rằng cậu ấy đang điều tra lại chuyện này.

[00:28:15] Áp lực mà Tiết Băng phải chịu sẽ ngày càng lớn.

[00:28:18] Làm sao bây giờ?

[00:28:23] Gõ núi doạ hổ.

[00:28:27] Cục trưởng Đường.

[00:28:28] Lão Hồ.

[00:28:29] Sao anh lại đến đây? Ngồi đi.

[00:28:33] Tôi báo cáo với anh một chuyện.

[00:28:36] Chuyện gì mà nghiêm túc vậy?

[00:28:39] Tiết Băng có nghi ngờ về cái chết của La Hải Dương.

[00:28:43] Có bằng chứng gì không?

[00:28:46] Cậu ta cảm thấy,

[00:28:47] nguyên nhân cái chết của La Hải Dương không rõ ràng.

[00:28:52] Cậu ta là người như vậy, mặc kệ cậu ta.

[00:28:56] Đợi cậu ta tự đâm đầu vào tường sẽ quay đầu thôi.

[00:29:00] Cậu ta có vẻ đang điều tra gì đó.

[00:29:02] Đã có mấy người phản ánh với tôi rồi.

[00:29:06] Tôi biết rồi.

[00:29:08] Ai cũng làm như Tiết Băng thì tôi không thể quản lý được.

[00:29:11] Sao lại không thể quản lý?

[00:29:13] Quyền lực đã trao cho anh rồi.

[00:29:14] Anh hoàn toàn có quyền quản lý theo quy định.

[00:29:17] Vậy thì tôi sẽ làm đúng theo quy trình.

[00:29:23] Vâng, vâng, tôi biết rồi.

[00:29:25] Được, cứ vậy đi. À, được.

[00:29:30] Anh tìm tôi?

[00:29:31] Đúng vậy, tôi hỏi cậu.

[00:29:33] Mấy hôm nay lại làm loạn gì thế?

[00:29:36] Không làm loạn gì cả.

[00:29:38] Dẫn theo Sở Hiểu Minh, bắt vài tên móc túi vặt.

[00:29:40] Cậu có tìm ông Kiều ở phòng thường trực ký túc xá Cục Công an không?

[00:29:45] Cậu có tìm Tiểu Phó ở phòng kỹ thuật không?

[00:29:48] Cậu có đến kho vật chứng không?

[00:29:51] Cậu có biết,

[00:29:53] tự ý điều tra khi chưa được phê duyệt là hành vi vi phạm kỷ luật nghiêm trọng không?

[00:29:58] Tôi biết.

[00:29:59] Nhưng tôi không phải là điều tra chính thức.

[00:30:01] Vậy là gì?

[00:30:04] Tôi muốn tìm hiểu tình hình trước khi Hải Dương chết,

[00:30:08] để giúp bác sĩ điều trị bệnh cho Hải muội.

[00:30:10] Tôi đã liên lạc với bác sĩ rồi.

[00:30:12] Người ta hoàn toàn không yêu cầu cậu làm những việc này.

[00:30:17] Bác sĩ không yêu cầu tôi làm, tôi không thể tự làm sao?

[00:30:20] Tôi chủ động giúp bác sĩ không được à?

[00:30:22] Dĩ nhiên là không được.

[00:30:23] Thân phận của cậu đặc biệt.

[00:30:25] Không phải người dân bình thường.

[00:30:27] Ai biết cậu đã làm những gì?

[00:30:31] Tôi đang làm việc tôi nên làm.

[00:30:35] Cậu chuẩn bị tạm đình chỉ công tác để kiểm điểm đi.

[00:30:51] Cục trưởng Đường.

[00:30:53] Tôi là Hồ Thế Sinh.

[00:30:54] Chuyện gì?

[00:30:55] Tôi phê bình Tiết Băng làm bừa bãi, cậu ta không phục.

[00:30:58] Tôi dự định cho cậu ta tạm đình chỉ công tác để kiểm điểm.

[00:31:01] Không đến mức nghiêm trọng thế chứ?

[00:31:03] Cậu ta và Hải Dương thân như anh em ruột.

[00:31:05] Cái chết của Hải Dương,

[00:31:06] trong lòng cậu ta khó chấp nhận.

[00:31:08] Chúng ta nên thông cảm.

[00:31:10] Cậu ta đã âm thầm điều tra mấy người rồi.

[00:31:13] Mặc dù bây giờ người ta vẫn chưa biết cậu ta điều tra vì sao,

[00:31:16] nhưng trên đời này không có bức tường nào không có kẽ hở.

[00:31:18] Sớm muộn gì cũng sẽ truyền ra ngoài.

[00:31:21] Đến lúc đó gây ra ảnh hưởng,

[00:31:23] sẽ khó mà giải quyết.

[00:31:26] Về nguyên tắc tôi đồng ý.

[00:31:29] Tôi sẽ nói chuyện với cậu ta một lần nữa.

[00:31:55] Cục trưởng Đường, anh tìm tôi có chuyện gì?

[00:31:57] Lại đến nơi xa như vậy.

[00:32:02] Ở đội có phải đã cho cậu tạm đình chỉ công tác để kiểm điểm không?

[00:32:05] Phải.

[00:32:07] Tại sao?

[00:32:09] Tôi cũng không rõ.

[00:32:11] Tôi chỉ tìm hiểu một chút về tình hình Hải Dương chết.

[00:32:14] Đội trưởng Hồ đã...

[00:32:17] Cậu không phải đã hứa với tôi,

[00:32:19] sẽ ngừng điều tra sao?

[00:32:21] Tại sao lại thất hứa?

[00:32:24] Cục trưởng Đường.

[00:32:25] Một con người khỏe mạnh cứ thế mà chết.

[00:32:28] Hơn nữa còn chết không rõ ràng.

[00:32:30] Tất cả những điều này xảy ra ngay bên cạnh tôi.

[00:32:33] Miệng tôi có thể hứa với bất kỳ ai,

[00:32:35] không điều tra cái chết của cậu ấy nữa.

[00:32:37] Nhưng đầu óc tôi lại không thể vì thế mà ngừng suy nghĩ.

[00:32:40] Nó không cho phép tôi hứa với bất kỳ ai.

[00:32:42] Làm bất cứ việc gì cũng phải xem xét tình hình.

[00:32:45] Lấy sự phát triển của cục diện làm nguyên tắc phán đoán.

[00:32:48] Đừng gây thù chuốc oán quá nhiều.

[00:32:50] Sự nghi ngờ của cậu đã đẩy bản thân,

[00:32:52] vào thế đối đầu với tất cả mọi người.

[00:32:53] Vậy cậu còn có thể tồn tại được không?

[00:32:56] Nếu Hải Dương thật sự có oan khuất,

[00:32:58] mà tôi lại không thể minh oan cho cậu ấy,

[00:33:00] thì tôi sẽ hối hận suốt đời.

[00:33:02] Cậu ấy có oan khuất gì?

[00:33:06] Hải Dương không thể nào lúc đang nấu mì gói,

[00:33:08] lại bị bếp điện giật chết.

[00:33:11] Tại sao?

[00:33:13] Cậu ấy không ăn mì gói.

[00:33:18] Vậy mì gói ở hiện trường từ đâu ra?

[00:33:21] Những gói mì trong ký túc xá đều là để cho tôi ăn.

[00:33:29] Cậu chỉ vì những điều này mà bắt đầu điều tra lại?

[00:33:33] Thế này còn chưa đủ sao?

[00:33:36] Cậu đã điều tra thế nào?

[00:33:38] Chỉ là tìm kiếm nhân chứng, vật chứng.

[00:33:43] Có những ai tham gia vào việc này?

[00:33:46] Chỉ có mình tôi.

[00:33:59] Lão Hồ.

[00:34:01] Tôi đã nói chuyện với Tiết Băng rồi.

[00:34:03] Cậu ta cũng đã nhận ra vấn đề của mình.

[00:34:06] Tôi thấy thế này đi.

[00:34:08] Hình phạt tạm thời đừng thi hành.

[00:34:10] Xem biểu hiện của cậu ta thế nào.

[00:34:12] Anh nói sao?

[00:34:13] Được thôi.

[00:34:31] Tại sao tổng giám đốc Hoa lại bảo tôi về?

[00:34:33] Tổng giám đốc Hoa đang đợi cậu trong thư phòng, ông ấy sẽ tự mình nói cho cậu biết.

[00:34:37] Có phải Đới Bỉnh Văn đã về rồi không?

[00:34:40] Phải, tin tức của cậu nhanh thật đấy.

[00:34:43] Không phải đã nói rồi sao?

[00:34:44] Sau khi mọi chuyện kết thúc hắn mới được về.

[00:34:47] Đối với tôi, mọi chuyện đã kết thúc rồi.

[00:34:50] Tôi đã nhượng bộ rất nhiều lợi ích,

[00:34:51] thành phố mong muốn giao dự án này cho tôi làm.

[00:34:54] Anh biết ý tôi là gì mà.

[00:34:57] Tôi dĩ nhiên biết.

[00:34:59] Nhưng người anh em, cậu yên tâm.

[00:35:00] Bây giờ đã không có chuyện gì có thể cản trở tôi được nữa.

[00:35:04] Vì vậy cũng không có chuyện gì có thể cản trở cậu.

[00:35:07] Người tính không bằng trời tính.

[00:35:09] Anh vẫn nên cẩn thận một chút.

[00:35:12] Tôi rất yên tâm về Tiểu Đới.

[00:35:14] Nhưng tôi không yên tâm.

[00:35:16] Vậy không sao.

[00:35:17] Tôi để Tiểu Đới nói chuyện với cậu.

[00:35:20] Cậu yên tâm thì nghe theo sắp xếp của tôi.

[00:35:22] Cậu không yên tâm thì nghe theo sắp xếp của cậu.

[00:35:26] Anh thấy thế nào?

[00:35:27] Được thôi.

[00:35:29] Được, cứ vậy đi.

[00:35:32] Đới Bỉnh Văn đến rồi.

[00:35:36] Tổng giám đốc Hoa, chào ông.

[00:35:38] Bỉnh Văn.

[00:35:40] Làm cậu chịu uất ức rồi.

[00:35:42] Không có gì.

[00:35:43] Có chuyện gì ông cứ việc sai bảo.

[00:35:46] Đường Tử Kiệt cậu có quen không?

[00:35:48] Hắn muốn nói chuyện với cậu.

[00:35:50] Hắn tìm tôi làm gì?

[00:35:52] Vụ án của Cam Vị Đông không phải đã kết thúc rồi sao?

[00:35:55] Đến đó sẽ biết.

[00:35:57] Cậu bây giờ đi ngay đi.

[00:36:00] Được thôi.

[00:36:03] Tại sao cậu lại về nhanh như vậy?

[00:36:06] Tổng giám đốc Hoa sắp xếp.

[00:36:10] Ông ta bảo cậu về làm gì?

[00:36:12] Không biết.

[00:36:14] Tôi vừa gặp ông ta, ông ta đã bảo tôi đến gặp anh.

[00:36:16] Giống như năm đó sắp xếp cho Cam Vị Đông vậy.

[00:36:20] Cậu có ý gì?

[00:36:21] Anh còn giả ngốc với tôi à?

[00:36:24] Tôi thật sự không hiểu anh đang nói gì.

[00:36:28] Anh thật sự nghĩ năm đó là Cam Vị Đông hại Bạch Ngọc?

[00:36:31] Không phải hắn thì là ai?

[00:36:34] Cậu nói thật với tôi.

[00:36:37] Quả bóng năm đó cậu cố ý đá vào,

[00:36:38] hay là vô ý?

[00:36:40] Chuyện này có liên quan đến chuyện anh đang nói bây giờ không?

[00:36:43] Tôi không cần phải nói cho anh biết.

[00:36:47] Dĩ nhiên là vô ý.

[00:36:49] Tất cả câu chuyện đều đã kết thúc.

[00:36:52] Người đáng chết thì đã chết,

[00:36:54] người đáng sống thì vẫn còn sống.

[00:36:56] Chỉ cần câu chuyện chưa kết thúc,

[00:36:57] không ai biết mình thuộc về...

[00:36:59] phía đáng chết hay phía đáng sống.

[00:37:03] Tôi không quan tâm.

[00:37:05] Phân tôi vào phía nào cũng được.

[00:37:08] Cậu cũng không quan tâm đến kết quả trận đấu sao?

[00:37:11] Đúng vậy.

[00:37:13] Tôi đã nói với anh rồi,

[00:37:15] trận đấu của tôi đã kết thúc rồi.

[00:37:31] Nghe nói sư phụ của anh lại muốn kỷ luật anh.

[00:37:33] Chuyện này rất bình thường. Nhưng bây giờ không sao rồi.

[00:37:37] Sao lại không sao rồi?

[00:37:39] Cũng nhờ Cục trưởng Đường mắng tôi một trận tơi bời,

[00:37:41] đội trưởng Hồ quyết định cho tôi hưởng "án tử hình treo".

[00:37:45] Vậy thì tốt rồi.

[00:37:46] Tôi còn lo cho anh.

[00:37:49] Tôi sợ anh bị kỷ luật,

[00:37:51] chuyện của chúng ta sẽ phải gác lại.

[00:37:56] Chuyện của chúng ta anh không báo cáo với Cục trưởng Đường chứ?

[00:37:59] Không có.

[00:38:01] Không phải đã nói là không nói với ai sao?

[00:38:05] Ừm.

[00:38:05] Nhưng tôi đã nghĩ rồi,

[00:38:07] chuyện này điều tra quá khó khăn.

[00:38:10] Có phải vẫn nên nói với Cục trưởng Đường một tiếng không?

[00:38:13] Tôi không đồng ý.

[00:38:14] Tại sao?

[00:38:16] Nếu như vậy,

[00:38:17] chúng ta sẽ phải đi theo quy trình bình thường.

[00:38:20] Chuyện này sẽ bị công khai.

[00:38:23] Nhưng cứ điều tra thế này thì khó khăn quá.

[00:38:26] Vẫn nên nói với Cục trưởng Đường.

[00:38:28] Không được.

[00:38:29] Nếu lại bị đội trưởng Hồ phát hiện, tôi chết chắc.

[00:38:34] Anh cho rằng trước khi chết Hải Dương nhất định đã đi...

[00:38:36] tìm lãnh đạo báo cáo đúng không?

[00:38:39] Đúng vậy.

[00:38:41] Anh nghi ngờ cậu ấy tìm đội trưởng Hồ?

[00:38:43] Phải.

[00:38:44] Nếu không ông ta đã không hung hăng cản trở tôi,

[00:38:46] không cho tôi điều tra.

[00:38:48] Anh cho rằng trước khi chết Hải Dương đã tìm lãnh đạo báo cáo.

[00:38:50] Điều này tôi không phản đối.

[00:38:53] Nhưng anh cho rằng cậu ấy chỉ có thể tìm đội trưởng Hồ,

[00:38:56] tôi không đồng ý.

[00:38:58] Anh đúng là không có chính kiến gì cả.

[00:39:00] Lúc đầu anh đâu có phản đối.

[00:39:02] Lãnh đạo ở chỗ các anh không chỉ có đội trưởng Hồ.

[00:39:05] Còn có đội trưởng Lý,

[00:39:06] Cục trưởng Đường.

[00:39:08] Tại sao Hải Dương không thể tìm Cục trưởng Đường báo cáo?

[00:39:10] Theo anh nói vậy thì cậu ấy còn có thể báo cáo với bí thư chính pháp uỷ nữa.

[00:39:12] Nhưng điều này không thể.

[00:39:13] Tại sao không thể?

[00:39:14] Thứ nhất,

[00:39:17] đội trưởng Lý phụ trách hậu cần.

[00:39:17] Thứ hai, Cục trưởng Đường lúc đó đang ở hội nghị thầu,

[00:39:19] hoàn toàn không ở Cục.

[00:39:20] Thứ ba, Hải Dương không có thói quen báo cáo vượt cấp.

[00:39:22] Anh đang dùng phương pháp loại trừ.

[00:39:24] Không loại trừ khả năng cuối cùng,

[00:39:27] thì không chứng minh được gì.

[00:39:29] Huống hồ,

[00:39:30] chúng ta bây giờ còn không biết có bao nhiêu khả năng.

[00:39:33] Vậy anh giải thích cho tôi đi.

[00:39:34] Tôi không tranh cãi với anh.

[00:39:35] Bây giờ chúng ta đều đang suy đoán.

[00:39:36] Cả hai chúng ta đều không có bằng chứng.

[00:39:38] Tôi chỉ muốn anh suy nghĩ cho kỹ,

[00:39:40] tuyệt đối đừng hành động hấp tấp.

[00:39:42] Tôi có thể hấp tấp được sao?

[00:39:44] Một bên là đội trưởng Hồ, một bên là anh,

[00:39:45] suốt ngày gõ đầu tôi.

[00:39:46] Tôi còn hấp tấp?

[00:39:48] Trên mặt anh có vết bẩn.

[00:39:50] Anh đi đâu đấy, chưa nói xong mà.

[00:39:52] Nghe điện thoại.

[00:39:56] A lô.

[00:39:58] Sư phụ.

[00:40:00] Cái gì?

[00:40:03] Cậu ta thật sự nói như vậy?

[00:40:05] Cậu ta nói như vậy.

[00:40:07] Nhưng tôi nghĩ liệu cậu ta có nói xong rồi thôi không?

[00:40:09] Không.

[00:40:10] Cậu ta dám làm đấy.

[00:40:12] Vậy thì sao?

[00:40:13] Hay là tôi đi đuổi theo cậu ta?

[00:40:15] Không.

[00:40:16] Cứ để tự nhiên.

[00:40:18] Điều này có lẽ sẽ có tác dụng gõ núi doạ hổ.

[00:40:22] Nhưng như vậy Tiết Băng sẽ rất nguy hiểm.

[00:40:24] Anh phải chú ý bảo vệ cậu ấy.

[00:40:26] Tôi hiểu rồi.

[00:40:48] Cục trưởng Đường.

[00:40:49] Tôi là Tiết Băng.

[00:40:50] Nói đi.

[00:40:51] Anh có thời gian không? Tôi có chuyện muốn nói với anh.

[00:40:54] Chuyện gì?

[00:40:55] Bây giờ tôi đang bận. Có gấp không?

[00:40:58] Thực ra cũng không gấp lắm.

[00:41:01] Thế này đi.

[00:41:02] Cậu đợi điện thoại của tôi.

[00:41:03] Tối nay chúng ta cùng nhau ăn bữa cơm.

[00:41:05] Được ạ.

[00:41:31] Sở Hiểu Minh.

[00:41:37] Sư phụ.

[00:41:39] Đến kiểm tra công việc của em à?

[00:41:40] Thở hổn hển, đang đuổi theo ai thế?

[00:41:42] Em đang đuổi theo một cậu nhóc mặc toàn đồ jean.

[00:41:46] Chạy về hướng đó rồi.

[00:41:47] Chạy về hướng đó rồi.

[00:41:48] Đợi đã.

[00:41:50] Sao thế ạ?

[00:41:50] Người ta đã về nhà uống trà từ lâu rồi.

[00:41:55] Hôm nay em đã theo dõi hắn cả ngày rồi, sống chết không ra tay.

[00:41:58] Chỉ toàn đi vòng vòng với em.

[00:42:00] Em đuổi thế này cũng không đuổi kịp hắn.

[00:42:02] Đó là hắn cố tình, còn em thì sao?

[00:42:04] Hả?

[00:42:07] Thật ạ?

[00:42:07] Không phải em chạy rất nhanh sao?

[00:42:09] Sao lại để người ta bỏ xa thế?

[00:42:11] Đây không phải là ngõ cụt sao, em còn chưa dùng hết sức nữa.

[00:42:14] Ai nói đây là ngõ cụt?

[00:42:19] Bản đồ nói.

[00:42:21] Anh xem.

[00:42:24] Chỉ nghe bản đồ nói là không được.

[00:42:26] Nếu em không tự mình đi một lần, lần sau lại mất dấu.

[00:42:29] Ai nói em không đi. Khu vực này em đi hết rồi.

[00:42:32] Anh xem trên bản đồ của em đều có đánh dấu cả.

[00:42:53] Sao vậy?

[00:42:54] Bản đồ anh dùng trước, dùng xong sẽ trả lại em.

[00:42:58] Sư phụ.

[00:42:59] Có chuyện gì xảy ra ạ?


 0 Комментарии sort   Сортировать по