(AI-sub) Ổ nhỏ tập 32 - Trương Gia Dịch, Lý Niệm, Hải Thanh - 蝸居 vietsub
Phụ đề được dịch bằng AI, cần bạn góp sức hoàn thiện. Liên hệ tham gia tại Facebook: https://www.facebook.com/profi....le.php?id=1000678863 -------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- 🎬 Ngọa Cư (蝸居) – Bộ phim truyền hình hiện thực xã hội từng gây chấn động Trung Quốc, kể về hành trình hai chị em vật lộn trong một “ổ nhỏ” giữa thành phố lớn, nơi tình yêu, tiền bạc và phẩm giá đều bị đặt lên bàn cân. <br> <br>Phim có sự tham gia của ảnh đế Trương Gia Dịch trong vai Tống Tư Minh – một nhân vật sâu sắc, đầy mâu thuẫn và là điểm nhấn của toàn bộ bộ phim. Bên cạnh đó là Hai Thanh và Lý Niên, góp phần tạo nên một tác phẩm truyền hình được giới chuyên môn và khán giả đánh giá cao nhất năm 2009.
[00:02:19] Alo?
[00:02:21] Anh dạo này bận gì vậy? Không đến thăm mẹ con em.
[00:02:26] Có phải không cần mẹ con em nữa không?
[00:02:29] Anh đang họp, lát nữa gọi lại cho em.
[00:02:43] Bên giám đốc Tạ thế nào rồi? Cần bao nhiêu tiền?
[00:02:46] Lỗ hổng rất lớn. Không chỉ là số tiền chúng ta đã điều động.
[00:02:50] Ông ta còn biển thủ một khoản lớn để chơi cổ phiếu trên thị trường Mỹ.
[00:02:54] Sau khi nghe ngóng được tin tức, ông ta đã bán tháo để lấy tiền mặt, có một lỗ hổng lớn chưa được lấp.
[00:03:00] Vậy lỗ hổng đó rốt cuộc lớn đến mức nào?
[00:03:02] Ước tính phải 2 tỷ.
[00:03:04] Cái gì?
[00:03:07] Gan cũng lớn quá rồi.
[00:03:10] Một con sâu làm rầu nồi canh.
[00:03:12] Chúng ta có bù cho ông ta 300 triệu này thì cũng không lấp đầy được cái lỗ hổng đó.
[00:03:18] Một khi xảy ra chuyện, chắc chắn sẽ khai chúng ta ra.
[00:03:28] Anh tìm hiểu thêm xem tình hình bên đó rốt cuộc thế nào.
[00:03:36] Alo?
[00:03:42] Giám đốc Tạ bị điều tra kỷ luật rồi.
[00:03:46] Vậy... bên Trần Tự Phúc thế nào?
[00:03:51] Không có tin tức.
[00:03:54] Tôi nghĩ không có tin tức có thể chính là tin xấu.
[00:03:58] Nếu không thì lẽ ra phải có tin tức rồi.
[00:04:04] Tòa nhà sắp sụp đổ rồi.
[00:04:09] Một bước đi sai, cả bàn cờ đều thua.
[00:04:18] Vậy bây giờ chúng ta phải làm sao?
[00:04:22] Chỉ có thể chờ thôi.
[00:04:43] Nếm thử cái này đi. - Cảm ơn, cảm ơn.
[00:04:48] Hải Bình, cô biết không, bây giờ tôi đã rất am hiểu Trung Quốc rồi.
[00:04:53] Ví dụ như khi tôi đến nhà hàng Trung Quốc,
[00:04:56] tôi thích đèn thật sáng.
[00:04:59] Tôi thích xem người Trung Quốc nói chuyện.
[00:05:02] "Alo, alo, không nghe thấy, không nghe thấy", rất ồn ào, bây giờ tôi không thấy phiền nữa.
[00:05:07] Bởi vì tôi thấy người Trung Quốc ở nhà hàng, tôi cảm nhận được sự nhiệt tình của họ.
[00:05:14] Mark, anh đã quan sát được một số hiện tượng,
[00:05:18] nhưng anh vẫn chỉ là người ngoài cuộc thôi.
[00:05:21] Bởi vì anh chỉ thấy được sự phồn hoa, náo nhiệt bề ngoài.
[00:05:27] Chứ không thấy được những thứ ở tầng sâu hơn.
[00:05:32] Ví dụ như chuyện ăn uống, anh xem bàn người vừa rồi.
[00:05:36] Nhiều người như vậy, họ vỗ... vỗ vai nhau, rất náo nhiệt, rồi mời rượu.
[00:05:41] Thật ra chưa chắc đã là bạn tốt, anh hiểu ý tôi không?
[00:05:44] Đúng, tôi hiểu rồi.
[00:05:47] Giống như cô gái kia.
[00:05:48] Tôi vừa thấy lúc cô ấy mời rượu, thật ra vẻ mặt cô ấy có chút khó xử.
[00:05:55] "Khó xử", anh hiểu không? - Hiểu, hiểu, khó xử.
[00:05:58] Đúng, không phải rất vui vẻ, nhưng lại không thể không mời rượu.
[00:06:01] Thật ra đây chính là một kiểu văn hóa đặc thù của Trung Quốc gọi là văn hóa thương trường, anh hiểu không?
[00:06:06] Tôi hiểu được, tôi hiểu một chút rồi.
[00:06:09] Nhưng Trung Quốc cũng có những thứ tôi hoàn toàn không hiểu.
[00:06:13] Ví dụ như châm cứu, và cả khiêm tốn nữa.
[00:06:17] Khiêm tốn. - Đúng, khiêm tốn.
[00:06:20] Tôi rất cảm ơn cô đã cho tôi biết về văn hóa Trung Quốc.
[00:06:22] Bây giờ tôi... chúng ta có rất nhiều thời gian, cô dạy cho tôi nhé.
[00:06:28] À đúng rồi, tại sao anh đột nhiên lại muốn về Mỹ vậy?
[00:06:31] Tôi có một người bạn ở Mỹ.
[00:06:34] Anh ấy có một việc, cần tôi về giúp.
[00:06:37] Nên bây giờ tôi chuẩn bị về.
[00:06:44] Vậy định ở bao lâu? Khi nào thì quay lại?
[00:06:47] SD
[00:06:47] Tôi không biết, có thể hai tháng, ba tháng, sáu tháng.
[00:06:56] Tôi sẽ rất nhớ cô.
[00:06:59] Hải Bình, bây giờ cô lại am hiểu Mỹ quá.
[00:07:02] Ở Trung Quốc, phụ nữ không nói với đàn ông là họ nhớ anh ta.
[00:07:09] Tôi là nhớ một cách rất trong sáng.
[00:07:15] Cô có muốn cả đời làm giáo viên tiếng Trung không?
[00:07:20] Ý anh là sao?
[00:07:22] Cuộc sống của cô có một kế hoạch.
[00:07:25] Cô có một kế hoạch cho cuộc sống không? Cô có kế hoạch gì không?
[00:07:29] Anh đang hỏi tôi có phải muốn cả đời làm giáo viên tiếng Trung không?
[00:07:32] Đúng đúng.
[00:07:36] Thật ra tôi cũng có một chút muốn cả đời làm giáo viên tiếng Trung.
[00:07:43] Thật ra tôi có một ý tưởng nho nhỏ, tôi muốn...
[00:07:45] nếu có thể tìm được vài người hợp tác, mở một trường dạy tiếng Trung.
[00:07:50] Bởi vì tôi... tôi muốn dạy người nước ngoài học tiếng Trung.
[00:07:56] Tôi thấy ở trong nước dường như những trường như vậy không nhiều.
[00:07:59] Nên có không gian để phát triển.
[00:08:02] Ví dụ như... có một hôm tôi ở trên phố.
[00:08:05] Tôi đi trên phố và cảm thấy, ôi, xung quanh có rất nhiều người nước ngoài.
[00:08:09] Vậy... tôi liền nghĩ, vậy thì mình có thể dạy người nước ngoài học tiếng Trung, đây cũng là một nghề không tồi.
[00:08:15] Ý tưởng của cô rất hay.
[00:08:17] Nhưng, tôi nghĩ khi cô mở trường,
[00:08:20] đừng mở trường nhỏ, cô có thể bắt đầu bằng một trường lớn.
[00:08:23] Tại sao vậy? - Bởi vì cô nói đúng rồi.
[00:08:27] Bây giờ ở Trung Quốc có rất nhiều người nước ngoài, nhưng Trung Quốc cũng có rất nhiều người Trung Quốc.
[00:08:32] Cô có thể dạy tiếng Anh, dạy tiếng Nhật, đều được.
[00:08:37] Cô biết không, thị trường Trung Quốc, thị trường ngày càng lớn.
[00:08:42] Mỗi ngày đều lớn hơn.
[00:08:45] Người Trung Quốc một nhà có một đứa con.
[00:08:47] Nên cô có rất nhiều cơ hội.
[00:08:52] Tôi cũng muốn trở thành nhà đầu tư đầu tiên của cô.
[00:08:57] Nhà đầu tư? Nghe to tát quá.
[00:09:01] Thật ra tôi chỉ muốn dùng danh nghĩa của mình, mở một lớp học nhỏ thôi cũng được, bắt đầu từ việc nhỏ.
[00:09:07] Tôi nghĩ cô có năng lực, có tài năng.
[00:09:10] Nên khi tôi về Mỹ, tôi có thể hỏi bạn bè tôi, chúng tôi có thể đưa tiền cho cô.
[00:09:15] Nên tôi... khi tôi trở lại Trung Quốc, cô có thể trở thành một giám đốc điều hành.
[00:09:21] Chúng ta có thể bắt đầu ở Nasdaq.
[00:09:25] Anh từ Mỹ về là tôi thành giám đốc điều hành luôn à? Đúng rồi, đúng rồi.
[00:09:29] Mark, anh chém gió giỏi quá.
[00:09:31] Anh hiểu "chém gió" là gì không? - Tôi hiểu.
[00:09:33] Thật sự hiểu? - Thật sự hiểu.
[00:09:35] Không phải tôi dạy cô đâu nhé.
[00:09:37] Nhưng mà, Mark, tôi vẫn phải cảm ơn anh.
[00:09:41] Anh giúp tôi giới thiệu học sinh, rồi còn động viên tôi nữa. Thật sự, cảm ơn anh.
[00:09:46] Không cần cảm ơn.
[00:09:47] Tôi rất cảm ơn cô dạy tôi tiếng Trung, dạy cho tôi.
[00:09:52] Nên tối nay tôi vui, chúng ta cùng ăn tối, không phải ăn sáng.
[00:09:57] Tôi sẽ mời.
[00:09:58] Nên tôi phải tôn trọng cô, tôn trọng.
[00:10:00] Cô là giáo viên tiếng Trung của tôi, nên tôi... tối nay tôi mời.
[00:10:06] Được, tôi không tranh với anh, đợi anh về.
[00:10:09] Đúng, đợi tôi về. - Tôi mời.
[00:10:11] Cô là giám đốc điều hành, cô có thể mời.
[00:10:13] Được thôi. Được, cạn ly.
[00:10:23] Thị trưởng Trương, sao ngài lại đích thân đến đây?
[00:10:26] Công văn khẩn, mau giao cho bí thư Tôn.
[00:10:29] Nhớ kỹ, đích thân đi, nói chuyện với ông ấy.
[00:10:33] Xong việc rồi, quay lại tìm tôi ngay.
[00:10:45] Mời vào.
[00:10:51] Bí thư Tôn, thị trưởng Trương bảo tôi gửi ngài một công văn khẩn.
[00:10:54] Là về việc Tạ Bảo Ấn lập quỹ đen.
[00:10:57] Một vài ý kiến về việc biển thủ quỹ bảo hiểm xã hội để đầu cơ thị trường Simon của Mỹ và buộc phải bán tháo.
[00:11:02] Xin ngài xem qua rồi cho chỉ thị.
[00:11:06] Cái này cứ để ở chỗ tôi, tôi cần phải xem kỹ.
[00:11:10] Vâng.
[00:11:13] Bí thư Tôn, bộ sách này của ngài hay thật.
[00:11:16] V
[00:11:21] Vẫn luôn nghe nói anh có nghiên cứu khá sâu về lịch sử.
[00:11:28] Tôi thì không nghiên cứu gì về lịch sử, nhưng về sưu tầm thì biết một chút.
[00:11:34] Bộ "Tư Trị Thông Giám" này của ngài là bản thật.
[00:11:37] Bản thật? Sách này cũng có hàng giả sao?
[00:11:43] Bộ của ngài là bản đóng chỉ "Tư Trị Thông Giám" thời Dân Quốc do Hàm Phân Lâu in lại từ bản thời Tống.
[00:11:50] Trên thị trường đã không còn nhiều, giá cả không hề rẻ.
[00:11:54] Vậy sao? Chuyện này tôi thật sự không biết.
[00:11:58] Nếu đã như vậy, thì tôi nhận mà lấy làm hổ thẹn.
[00:12:01] Tôi phải mau chóng trả lại cho người ta, cảm ơn câu nói này của anh.
[00:12:06] Đây là quà mà bí thư nhận được ạ?
[00:12:08] Đúng vậy.
[00:12:10] Hôm đó tôi cảm thán, đọc sách phải đọc nguyên tác.
[00:12:13] Bất kỳ lời giải thích tự biên nào cũng đều pha tạp sự xuyên tạc của người đời sau đối với người đời trước.
[00:12:18] Người nghe có ý, liền tặng những thứ này.
[00:12:21] Tôi cứ tưởng chỉ là vài cuốn sách, nên vui vẻ nhận lấy.
[00:12:26] May mà, người tặng sách là chiến hữu của tôi, vẫn còn trả lại được.
[00:12:31] Thật là, suýt chút nữa là phạm sai lầm rồi.
[00:12:36] Ở Trung Quốc coi trọng có qua có lại.
[00:12:38] Ngài sau này dùng món quà khác tặng lại là được rồi.
[00:12:40] Cứ thế trả lại, vẫn là làm tổn thương tình cảm.
[00:12:43] Không được.
[00:12:45]
[00:12:49]
[00:12:51] Nếu không, sẽ không gọi là có qua có lại nữa.
[00:12:56]
[00:13:00] Đây chẳng phải là vì cái lợi nhỏ mà mất đi đại nghĩa sao?
[00:13:06] Chả trách tôi từng nghe người ta nói, bí thư Tôn ngài không thông tình đạt lý.
[00:13:09]
[00:13:16] Tình và lý, tôi đều thông.
[00:13:20]
[00:13:25] Quyền lực trong tay anh lớn rồi, người giao du với anh cũng nhiều hơn.
[00:13:29] Giao du nhiều, tình cảm sẽ sâu đậm.
[00:13:33] Có người đối với anh không cầu xin gì, nhưng có người lại có ý đồ.
[00:13:39] Khi lợi ích và tình cảm đan xen,
[00:13:42] anh sẽ rất khó phân biệt được phần nào là chân tình, phần nào là giả dối.
[00:13:48] Cho nên, cách đơn giản nhất chính là không thông tình đạt lý.
[00:13:53] Ngồi đi.
[00:13:57] Định lực của bí thư Tôn thật quyết liệt, chỉ khiến tôi phải ngước nhìn như núi cao.
[00:14:03] Giữa tôi và anh đừng nói chuyện khách sáo như vậy nữa.
[00:14:09] W
[00:14:09] Tôi thì lại nghe được một đoạn rất thú vị về quan điểm làm quan của anh.
[00:14:15] Tôi? Tôi làm gì có quan điểm nào. Đó đều là nói bừa.
[00:14:20] Đến lượt anh nói, anh lại thoái thác với tôi à?
[00:14:23] Chính là đoạn "nước trong quá thì không có cá".
[00:14:27]
[00:14:31] "Nước trong quá thì không có cá, người xét nét quá thì không có bạn."
[00:14:38] Anh đây có phải là đang ngấm ngầm phê bình tôi, một mình xông pha giang hồ là không được?
[00:14:44] Bí thư, tôi nào dám chứ?
[00:14:48] Cách hành xử của mỗi người không giống nhau.
[00:14:51] Anh là leo thẳng lên hoặc đi đường vòng để thăng tiến.
[00:14:54] Chỉ cần cuối cùng có thể lên đến đỉnh, đó đều là đạt được mong muốn, không cần phải so đo quá trình.
[00:15:00] Nhưng nếu không thể lên đến đỉnh thì sao?
[00:15:09] Những triết lý làm quan mà anh nói,
[00:15:13] mấy nghìn năm có thể lưu truyền đến nay rõ ràng có lý của nó.
[00:15:18] Gió chiều nào theo chiều ấy, đối xử tốt với mọi người, kết giao rộng rãi, giữ đạo trung dung.
[00:15:25] Đây đều là đạo làm quan, mới nghe qua, hợp tình hợp lý, rất được lòng người.
[00:15:30] Nhưng trong đó có một khuyết điểm.
[00:15:34] Và chính khuyết điểm này, có thể khiến anh không lên được đến đỉnh.
[00:15:40] Xin kính nghe bí thư Tôn chỉ giáo.
[00:15:44] Thảo luận thôi.
[00:15:47] Đạo làm quan mấy nghìn năm nay, căn bản của nó là dựa trên xã hội phong kiến.
[00:15:54] Thiên hạ này là của hoàng thượng.
[00:15:56] Bề tôi nghiên cứu làm thế nào để lấy lòng người thống trị, lấy lòng cấp trên.
[00:16:01] Từ đó mới có thể mở ra con đường thăng tiến.
[00:16:05] Nhưng bây giờ thì sao? Bây giờ thời đại đã thay đổi.
[00:16:10] Bầu trời này không mang họ Tần, không mang họ Lý, cũng không mang họ Ái Tân Giác La.
[00:16:15] Nó mang họ Nhân Dân.
[00:16:19] Dạo trước xảy ra một chuyện.
[00:16:22] Rắc rối không nhỏ, mất không ít mạng người.
[00:16:26] Lãnh đạo trực thuộc một thành phố nào đó, vì báo cáo chậm, giấu giếm mà phải ra mặt kiểm điểm,
[00:16:32] câu nói đó tôi nghe xong rất không vừa tai.
[00:16:35] Ông ta nói xảy ra chuyện như vậy là vì độ nhạy cảm chính trị của họ quá kém.
[00:16:40] Thế nào gọi là độ nhạy cảm chính trị?
[00:16:44] Ông ta một lòng chỉ nghĩ đến mũ ô sa, thành tích, thuế má, duy chỉ có không đặt người dân trong lòng.
[00:16:52] Kết quả thì sao, anh cũng đã thấy rồi.
[00:16:57] Bất kể anh leo cao đến đâu, anh đều phải quay về mặt đất.
[00:17:03] Chúng ta chỉ có thành thật làm quan, làm tròn bổn phận phục vụ nhân dân.
[00:17:10] Anh mới có thể làm tốt ngành dịch vụ này.
[00:17:17] Bí thư Tôn nói phải.
[00:17:20] Phải nhớ kỹ, lấy dân làm gốc.
[00:17:24]
[00:17:29] Chúng ta chính là phục vụ họ.
[00:17:32] Không có quan điểm này, đọc bao nhiêu sách cũng vô dụng.
[00:17:38] Điều này cũng giống như làm bài thi trắc nghiệm đúng sai.
[00:17:41] Đúng thì đánh dấu tick, sai thì đánh dấu chéo.
[00:17:44] Một nét hoặc hai nét đã quyết định điểm số của anh.
[00:17:47] Quan điểm sai rồi, bất kể anh luận chứng thế nào,
[00:17:52] có hùng hồn đến đâu, anh cũng bị điểm không.
[00:17:57] O
[00:18:03] Đã lĩnh giáo.
[00:18:06] Bí thư Tôn, ngài cứ bận việc, tôi không làm phiền nữa, tôi đi trước đây.
[00:18:11]
[00:18:50] Sao rồi?
[00:18:53] Câu hỏi đúng sai trả lời sai, không điểm.
[00:19:01] อย
[00:19:16] Chị. Alo, Hải Tảo.
[00:19:19] Hôm nay chị có việc gấp, không đi khám thai cùng em được.
[00:19:21] Hay là em hẹn sang ngày mai?
[00:19:24] Không sao đâu chị, em đi một mình được.
[00:19:26] Em đi một mình sao?
[00:19:29] Tống Tư Minh đâu? Sao anh ta không đi cùng em?
[00:19:34] Anh ta có ý gì vậy?
[00:19:36] Lúc muốn có con thì luôn miệng nói sẽ chịu trách nhiệm, chịu trách nhiệm.
[00:19:39] Bây giờ thì sao? Đến cái bóng cũng không thấy.
[00:19:42] Chị à, anh ấy dạo này khá bận.
[00:19:46] Hải Tảo, chị thật sự lo cho em.
[00:19:51] Thôi thế này, em cứ đi khám trước đi.
[00:19:52] Có chuyện gì thì gọi cho chị, sáng sớm mai chị đến thăm em.
[00:20:02] Dì ơi, cho cháu ít nước nóng để uống với ạ. Được.
[00:20:11] Mình tự làm tự chịu mà.
[00:20:20] Hải Tảo cũng rất khao khát có một người đàn ông vào những lúc thế này đặc biệt quan tâm chăm sóc mình.
[00:20:25] Mỗi ngày hỏi han ân cần, quan tâm đến sự trưởng thành của con và chia sẻ mọi khoảnh khắc vui vẻ.
[00:20:32] Nhưng người đàn ông này, khoảng thời gian này, gần như vô hình như không khí, không thấy, không chạm được.
[00:20:39] Ngay cả giọng nói cũng keo kiệt không cho.
[00:20:43] Trong lòng Hải Tảo bất an, có phải anh ta đã hối hận rồi không?
[00:20:48] Bắt đầu tìm cơ hội để rút lui rồi?
[00:20:52] Mình phải nói chuyện rõ ràng với anh ta.
[00:20:59] Đã khám xong, bác sĩ nói là con trai.
[00:21:02] "Cậu nhỏ" rất rất rõ, dựng lên như một con ốc biển nhỏ.
[00:21:06] Anh có vui không?
[00:21:08] Vui.
[00:21:10] Em về nghỉ ngơi trước đi, lát nữa anh gọi lại cho em.
[00:21:13] Em không muốn lát nữa. Em hoàn toàn không nghe ra được là anh đang vui.
[00:21:17] Anh đang qua loa với em phải không?
[00:21:18] Nếu anh không muốn đứa bé này, xin hãy nói thẳng với em, bây giờ vẫn còn kịp.
[00:21:23] Em đừng nghĩ lung tung nữa.
[00:21:25] Bây giờ anh đang có việc, lát nữa liên lạc với em.
[00:21:28] Tối nay anh có thể đến với em không?
[00:21:33] Được rồi, cúp máy đây.
[00:21:37] Vụ này tôi không thể nhận được nữa rồi.
[00:21:39] CLIPS
[00:21:40] Hay là ngài đổi người khác? Tôi cảm thấy bây giờ mình đã lún quá sâu rồi.
[00:21:44] Bọn họ đối với anh cũng...
[00:21:46] Chỉ là một cảm giác thôi.
[00:21:48] Thử mọi cách đều không tiếp cận được, hơn nữa còn bị từ chối thẳng thừng.
[00:21:55] Đúng rồi, bên Trần Tự Phúc có tin gì chưa?
[00:21:58] Chưa, bây giờ ông ta ở đâu tôi cũng không biết.
[00:22:04] Chỉ sợ ông ta ở trong đồn gọi điện cho tôi.
[00:22:06] Đúng là tự chuốc phiền phức, kệ ông ta đi.
[00:23:16] Đại Lực.
[00:23:21] grancy Hương vị thai kỳ A&S Phương pháp ở cữ
[00:23:26] egnancy A&S
[00:24:41] Số máy quý khách vừa gọi tạm thời không có người nghe.
[00:24:49] D
[00:25:13] S
[00:25:15] Xin chào, số điện thoại quý khách vừa gọi hiện đã tắt máy.
[00:25:18] Xin lỗi, số điện thoại quý khách vừa gọi hiện đã tắt máy.
[00:25:54] TAMPOP
[00:25:57] COLUMN
[00:26:00] COLUMBI
[00:27:00] I
[00:27:02] I
[00:27:04] Dì út.
[00:27:05] Không được đụng vào dì út, mau...
[00:27:10] Sao thế?
[00:27:13]
[00:27:16] Mau rửa tay, đi sờ thỏ trắng của con đi.
[00:27:19] Có chuyện gì vậy? Khóc à? Mắt đỏ hết cả lên rồi.
[00:27:23] Không có.
[00:27:25] Chỉ là do hormone thai kỳ gây ra, cảm xúc thất thường thôi.
[00:27:28] Hormone thai kỳ cảm xúc thất thường gì chứ? Có phải anh ta bắt nạt em không?
[00:27:34] Anh ta sao có thể bắt nạt em được chứ?
[00:27:39] Không phải anh ta đã đưa hết số tiền dùng cho nửa đời sau cho em rồi sao?
[00:27:44] Em nghĩ đưa tiền cho em là đối tốt với em à?
[00:27:49] Hai ngày nay anh ta có đến thăm em không? Có ở bên cạnh em không?
[00:27:58] Anh ấy dạo này khá bận.
[00:28:03] Nếu chị không đoán sai,
[00:28:05] anh ta đang dùng số tiền này để mua sự trong sạch cho con đường quan lộ nửa đời sau của mình.
[00:28:10] Bây giờ anh ta với em là tiền bạc sòng phẳng rồi, em hiểu không?
[00:28:14] Em à, đừng ngốc nữa.
[00:28:17] Đừng mong anh ta sẽ ly hôn để đến với em, nghe chưa?
[00:28:23] Hải Tảo.
[00:28:25] Hải Tảo.
[00:28:27] Em vẫn kiên quyết muốn sinh đứa bé này ra,
[00:28:30] mặc dù bố nó đã bắt đầu không muốn nó nữa?
[00:28:32] Chuyện này em đã nghĩ kỹ chưa?
[00:28:36] Đây không phải chuyện đùa đâu.
[00:28:40] Em có thể làm gì được chứ?
[00:28:44] Nó bây giờ đã bắt đầu đạp em rồi.
[00:28:49] Nếu bây giờ em nhất thời mềm lòng,
[00:28:53] sẽ chôn vùi cả cuộc đời em vào đó.
[00:28:56] Sau này, mỗi một phút, mỗi một giây,
[00:28:59] sai lầm em phạm phải sẽ hiện ra trước mắt em.
[00:29:02] Em trốn cũng không thoát được, lúc đó em làm sao, em đã nghĩ chưa?
[00:29:12] Em muốn chờ thêm một chút.
[00:29:15] Đợi anh ấy đích thân nói với em,
[00:29:19] rằng anh ấy không cần em nữa, lúc đó em sẽ quyết định.
[00:30:09] 辦
[00:30:13] Đình Đình, dạo này học hành thế nào?
[00:30:15] Bố, sao bố vừa mở miệng là lại hỏi học hành thế nào, học hành thế nào?
[00:30:19] Chẳng lẽ bố không có chủ đề nào khác để nói với con sao?
[00:30:27] Ừm, con nói vậy,
[00:30:30] bố mới nhận ra, hình như lần nào nói chuyện với con, cũng chỉ có vài câu này.
[00:30:37] Những chuyện khác đều không biết nên nói gì.
[00:30:41] Đây là lỗi của bố.
[00:30:43] Ngay cả con gái mình thích gì, thích nghe gì cũng không biết.
[00:30:49] Vậy con có muốn nói cho bố biết, con thích gì không?
[00:30:54] Nếu nói những thứ con thích, thì bố lại không thích.
[00:30:57] Cần gì phải ép hai chúng ta ngồi cứng đờ ở đây.
[00:31:00] Bố bận gì thì cứ đi làm việc đó đi.
[00:31:07] Đây là sai sót của bố.
[00:31:09] Mấy năm nay công việc bận rộn, đã lơ là sự trưởng thành của con.
[00:31:15] Có những thứ một khi đã bỏ lỡ, là không thể bù đắp được.
[00:31:23] Đình Đình, bố chỉ hy vọng,
[00:31:27] sau này con, bất kể là thuận cảnh hay nghịch cảnh,
[00:31:31] đều phải học cách mạnh mẽ.
[00:31:34] Bất kể người xung quanh nói gì, nhìn con thế nào,
[00:31:37] con đều phải tin vào bản thân, không có khó khăn nào là không thể vượt qua.
[00:31:44] Bố có lẽ không thể mang lại vinh quang gì cho con,
[00:31:47] nhưng những thứ đó, con có thể thông qua nỗ lực của bản thân để giành lấy.
[00:31:54] Cả đời con còn một con đường rất dài phải đi.
[00:31:58] Bố hy vọng con đừng đánh mất chính mình.
[00:32:02]
[00:32:09] Kiên trì đi con đường mình đã chọn, học cách kiên trì.
[00:32:14] Bố, những lời này của bố sao giống như lời dặn dò lúc chia tay vậy?
[00:32:19] Đợi sau này con gặp khó khăn, bố đến dạy bảo con cũng chưa muộn mà.
[00:32:25] Đình Đình.
[00:32:27] Bố sợ rằng,
[00:32:30] sau này có lẽ khi con thật sự gặp khó khăn, cần bố giúp đỡ,
[00:32:35] bố lại không giúp được con.
[00:32:38] Vận may của con không tệ đến thế chứ?
[00:32:41] Bố giúp người khác cả đời rồi,
[00:32:44] đến lượt con gái mình, bố lại không giúp được.
[00:32:50] Đi ngủ đi con.
[00:32:51] Đi ngủ... đi...
[00:32:54] Bố đi ngủ đi, con còn phải làm bài tập.
[00:33:55] Hải Tảo đã bắt đầu đối mặt với số phận bị bỏ rơi của mình.
[00:33:59] Tống Tư Minh từ sáng hôm đó sau khi đưa cho cô năm triệu, đã không còn xuất hiện nữa.
[00:34:05] Mấy ngày đầu gọi điện đến,
[00:34:08] anh ta luôn qua loa với cô, nói hai ba câu là cúp máy.
[00:34:12] Hai ngày nay gọi lại,
[00:34:14] chỉ cần thấy là số của mình, anh ta liền dập máy ngay.
[00:34:20] Người đàn ông đã cùng mình mây mưa trên giường,
[00:34:24] người đàn ông đã nói lời ngon tiếng ngọt với mình trên giường,
[00:34:27] người đàn ông đã thề non hẹn biển với mình trên giường,
[00:34:30] ngay cả một lời từ biệt cũng không có đã hoàn toàn biến mất.
[00:34:37] Hải Tảo rõ ràng có thể đổi một chiếc điện thoại khác để thử anh ta,
[00:34:41] xem anh ta có cố tình né tránh mình không.
[00:34:45] Nhưng trái tim của Hải Tảo vào khoảnh khắc nhấc điện thoại công cộng bên đường, ngón tay đặt lên phím bấm,
[00:34:50] dường như đau đớn co giật như miếng thịt sắp được đưa vào máy xay, biến thành bột mịn.
[00:34:57] Nếu anh ta nghe máy thì sao? Mình nói gì đây?
[00:35:03] Có nên cho anh ta thêm một khoảng thời gian nữa không,
[00:35:06] đợi anh ta có đủ dũng khí để nói lời chia tay với mình.
[00:35:11] Mình đã nhìn lầm rồi.
[00:35:14] Vào khoảnh khắc nói ra câu "anh yêu em", thật ra đã đánh mất rồi.
[00:35:21] Nghĩ lại, giữa cô và Tống Tư Minh,
[00:35:25] ngoài những cuộc hoan ái khắc sâu trong lòng,
[00:35:29] còn lại gì nữa đây?
[00:35:34] Bụng của Hải Tảo ngày một lớn, che cũng không che được.
[00:35:39] Đứa bé đó đang háo hức chờ đợi ngày được ra đời,
[00:35:43] để thông báo với thiên hạ,
[00:35:45] tôi là sản phẩm của một mối nghiệt duyên, tôi không có cha.
[00:36:39] Em nói cho anh nghe, sau này, anh chính là bố của con trai em, là ông nội của cháu em.
[00:36:43] Con trai chúng ta sẽ tên là Beckenbauer, cháu trai tên là Beckham.
[00:36:52] Hải Tảo nhớ lại bài văn mà cô từng đọc, bị chị gái chê là sến sẩm.
[00:36:58] Người phụ nữ đó sau khi đi du lịch một vòng thế giới,
[00:37:01] đã quay về nhà người yêu cũ làm khách.
[00:37:04] Người đàn ông đã từng yêu cô sâu đậm,
[00:37:07] đã gắp con mắt cá thuộc về mình, cho người vợ hiện tại của anh ta.
[00:37:12] Giây phút đó, người phụ nữ kia, giống như Hải Tảo, nước mắt giàn giụa.
[00:37:23] Con mắt thuộc về tôi đã mất rồi.
[00:37:57]
[00:37:58] Bình Minh
[00:37:59] Bình Minh Bàn về Tài Thần
[00:37:59]
[00:38:01] Bình Minh
[00:38:02] Cuộc đời Bình Minh
[00:38:02] Bình Minh Cuộc đời là...
[00:38:02] Bình Minh Cuộc đời là đối mặt với vấn đề
[00:38:04] "Bình Minh Cuộc đời là đối mặt với vấn đề
[00:38:08] "Bình Minh Cuộc đời là...
[00:38:08] Bình Minh Cuộc đời là đối mặt...
[00:38:13] Bình Minh Cuộc đời là đối mặt với vấn đề
[00:38:34] Alo?
[00:38:34] Bố, mau lại đây chụp ảnh.
[00:38:37] Tới đây.
[00:38:38] Alo, ai vậy?
[00:38:46] Lão Tống, anh đang làm gì đấy?
[00:38:49] Tới đây.
[00:38:52] Ý tưởng chụp một tấm ảnh gia đình là do Tống Tư Minh đề xuất.
[00:38:57] Trong lòng ông, ngày càng nhiều bất an.
[00:39:00] Đình Đình, đứng thẳng nào. Có lẽ những ngày gia đình đoàn tụ như thế này không còn nhiều nữa.
[00:39:22] Alo?
[00:39:25] Xin hỏi vừa rồi ai đã gọi điện thoại này?
[00:39:27] Vừa rồi? Vừa rồi nào? Đây là bốt điện thoại công cộng.
[00:39:52] Thấy cái thang ở tầng hai không?
[00:39:55] Tối nay hai người các cậu,
[00:39:57] từ tầng hai này leo lên tầng bốn cho tôi.
[00:40:01] Nuôi quân nghìn ngày, dùng trong một giờ.
[00:40:04] Tối nay bằng mọi giá, phải lấy được thứ đó về cho tôi.
[00:40:08] Rõ.
[00:40:10] Tất da, đèn pin.
[00:40:20] L
[00:40:23] FAV
[00:40:23] F150
[00:40:25] ་ ་།
[00:40:26] WOHL ZV
[00:41:13] 12 giờ rồi.
[00:41:15] Hai cậu ra tay gọn gàng một chút.
[00:41:17] Làm xong việc này cho tôi, nghe chưa?
[00:41:20] Tôi đi gọi một cuộc điện thoại.
[00:41:26] Đại ca, chúng ta đi đi. Chuyện này...
[00:41:48] E
[00:41:51] ‐Alo? - Đại ca.
[00:41:54] Nếu tôi không đoán sai, thứ đó chắc chắn ở trên người bọn họ.
[00:41:57] Vừa rồi lúc tôi hỏi họ, đều không dám nhìn vào mắt tôi.
[00:42:01] Chuyện này trốn được hôm nay, không trốn được ngày mai. Mẹ kiếp.
[00:42:04] Cho nó nhiều lợi ích như vậy rồi, còn chơi tôi một vố.
[00:42:06] Gần như là muốn tống tiền rồi.
[00:42:09] Tôi nói anh nghe, đại ca,
[00:42:10] bọn họ không thể nào chủ động giao ra cho tôi, anh nói xem tôi phải làm sao đây.
[00:42:16] Tôi đang bận đây.
[00:42:17]
[00:42:22] Thượng lộ bình an.