(AI-sub) Ổ nhỏ -

19/33 ভিডিও

(AI-sub) Ổ nhỏ tập 19 - Trương Gia Dịch, Lý Niệm, Hải Thanh - 蝸居 vietsub

1 ভিউ· 07/28/25
ai_sub_studio
ai_sub_studio
সাবস্ক্রাইবার
0

Phụ đề được dịch bằng AI, cần bạn góp sức hoàn thiện. Liên hệ tham gia tại Facebook: https://www.facebook.com/profi....le.php?id=1000678863 -------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- ⁣🎬 Ngọa Cư (蝸居) – Bộ phim truyền hình hiện thực xã hội từng gây chấn động Trung Quốc, kể về hành trình hai chị em vật lộn trong một “ổ nhỏ” giữa thành phố lớn, nơi tình yêu, tiền bạc và phẩm giá đều bị đặt lên bàn cân. <br> <br>Phim có sự tham gia của ảnh đế Trương Gia Dịch trong vai Tống Tư Minh – một nhân vật sâu sắc, đầy mâu thuẫn và là điểm nhấn của toàn bộ bộ phim. Bên cạnh đó là Hai Thanh và Lý Niên, góp phần tạo nên một tác phẩm truyền hình được giới chuyên môn và khán giả đánh giá cao nhất năm 2009.

আরো দেখুন

[00:02:44] Đội mũ, đeo đồng hồ

[00:02:49] Đeo thắt lưng

[00:02:52] Mặc quần áo, đội mũ

[00:02:57] Mang tất

[00:03:40] Buông tôi ra! Buông tôi ra!

[00:03:42] - Buông tôi ra! - Lên đây.

[00:03:49] Lại đây.

[00:03:51] Anh buông tôi ra!

[00:03:54] Buông tôi ra! Tôi không muốn nhìn thấy anh!

[00:03:57] Anh buông tôi ra!

[00:03:59] Vui chơi qua đường với tôi phải không?

[00:04:03] Anh sắp kết hôn rồi, anh có người yêu.

[00:04:06]

[00:04:28] Tại sao cô ta lại nói mình như vậy?

[00:04:32] Tại sao?

[00:04:44] Anh xin lỗi, Hải Tảo. Anh xin lỗi.

[00:04:48] Hải Tảo, Hải Tảo!

[00:04:51] Anh xin lỗi.

[00:04:52] Anh xin lỗi, Hải Tảo.

[00:04:54] Không phải, anh sai rồi.

[00:04:58] Anh xin lỗi. Anh không thể không yêu em.

[00:05:02] Anh根本不爱我

[00:05:04] Em chẳng qua chỉ là một quân cờ của anh, có phải không?

[00:05:06] Đều là tại anh.

[00:05:07] Đều tại anh mà em mới bị người khác khinh bỉ.

[00:05:11] - Đều tại anh, anh buông em ra! - Anh xin lỗi, Hải Tảo.

[00:05:15] Anh xin lỗi.

[00:05:17] Anh xin lỗi, anh hứa sẽ dùng cả đời mình để bảo vệ em.

[00:05:39] Chồng ơi.

[00:05:42] Chồng ơi, anh lại đây.

[00:05:49] Sao thế vợ?

[00:05:51] Anh nói xem, "mặc" và "đeo" có gì khác nhau?

[00:05:56] "Mặc" với "đeo" gì?

[00:05:58] Là "chuān" và "dài" mà người Trung Quốc hay nói đó. Tại sao có lúc nói "chuān", có lúc nói "dài"?

[00:06:03] Đó là cách nói quen thuộc thôi.

[00:06:06] Cách nói quen thuộc rất khó giải thích rõ ràng cho người nước ngoài.

[00:06:09] Chẳng có lý lẽ gì cả, chúng ta đều nói như vậy mà.

[00:06:11] Em xem, giống như trong tiếng Anh có... on, in, at.

[00:06:17] Tại sao chúng ta cứ hay không phân biệt được?

[00:06:18] Cũng không có lý lẽ gì, người ta cứ nói như vậy thôi.

[00:06:21] Người ta có thể nói như vậy, nhưng em không thể dạy như vậy được.

[00:06:24] Như vậy thì thiếu hệ thống, thiếu chuyên nghiệp quá.

[00:06:27] Em vẫn luôn khoe với Mark là tiếng Hán là ngôn ngữ khoa học nhất.

[00:06:30] Không như tiếng Anh, có mười mấy vạn từ.

[00:06:33] Mỗi từ phát âm, ý nghĩa đều khác nhau.

[00:06:35] Em xem chữ Hán, chỉ cần nhìn bộ thủ là biết được đại khái, anh nói có phải không?

[00:06:41] Hay là thế này đi, em cứ nói với cậu ấy.

[00:06:44] "Chuān" (mặc) là đồ lớn, "dài" (đeo) là đồ nhỏ, thế là được chứ gì?

[00:06:49] Thế còn tất thì sao? Tất tính là đồ lớn hay đồ nhỏ?

[00:06:55] Phiền phức thật. .

[00:07:32] Trong từ điển cũng không giải thích.

[00:07:35] Lần sau gặp Mark, biết nói với cậu ấy thế nào đây?

[00:07:39] Trời ơi vợ tôi ơi.

[00:07:41] Chỉ có hai chữ thôi mà, có đáng phải tốn nhiều thời gian thế không?

[00:07:45] Không phải là "có đáng tốn nhiều thời gian thế không".

[00:07:47] Hôm nay em không làm rõ, lỡ mấy hôm nữa Tiểu Chính Hùng hỏi em.

[00:07:50] Chẳng phải cũng vậy sao?

[00:07:55] Em phát hiện ra.

[00:07:57] Những thứ dùng "chuān" (mặc) tương đối quan trọng, như không mặc áo thì không ra khỏi nhà được.

[00:08:00] Không mặc quần không ra khỏi nhà được.

[00:08:02]

[00:08:05] Nhưng như mũ,

[00:08:07] đồng hồ, dây chuyền, trang sức các loại.

[00:08:10] Không phải là bắt buộc thì có thể dùng "dài" (đeo), phải không?

[00:08:15] Ý em là, "chuān" là những thứ thiết yếu trong cuộc sống.

[00:08:19] Còn "dài" là một loại gấm thêm hoa, có cũng được không có cũng được?

[00:08:23] Hay, hay, hay. Tiếp tục đi, tiếp tục đi.

[00:08:26] Người nước ngoài học tiếng Trung rất kỹ lưỡng, rất hay cố chấp vào chuyện nhỏ nhặt.

[00:08:29] Rất nhiều vấn đề em thấy không phải là vấn đề.

[00:08:31] Đến chỗ họ lại thành chuyện to tát. Em quả thực là không trả lời nổi.

[00:08:35] Đây là ngữ cảnh.

[00:08:37] Anh có biết trong tiếng Anh, mặc ngược áo nói thế nào không?

[00:08:40] Cái này anh làm sao biết được. Cứ như thi cấp 8 vậy?

[00:08:44] Nghe cho kỹ này: "Inside out".

[00:08:48] "Inside out", có nghĩa là bên trong lộn ra ngoài. Đơn giản không?

[00:08:52] Chà, được đấy vợ, đến cả tiếng lóng cũng biết nói rồi.

[00:08:57] Vợ anh bây giờ là vô cùng lợi hại đó.

[00:08:59] Cứ theo tốc độ này, rất nhanh là anh có thể vào công ty quốc tế lớn.

[00:09:03] Làm thư ký rồi đó.

[00:09:05] Lại đây, lại đây. Thư ký của công ty quốc tế lớn, mau đi ngủ thôi.

[00:09:12] Bây giờ mỗi ngày mười tiếng em đều nghiên cứu tiếng Anh.

[00:09:15] Thời gian còn lại đều dành cho con gái.

[00:09:17] Anh đây sắp thành góc bị lãng quên rồi.

[00:09:21] Vợ ơi, hôm nay có cần "đeo" bao không?

[00:09:25] Không, "mặc" bao.

[00:10:48] Tiểu Bối.

[00:10:52] Hải Tảo, Hải Tảo.

[00:12:14] - Chào em. - Chào anh.

[00:12:21] Trời ơi, chồng! Anh thật là quá vĩ đại!

[00:12:25] Xem em xử lý anh thế nào đây.

[00:12:27] Anh thật đáng ghét, làm em sợ chết khiếp, biết không?

[00:12:56] L

[00:13:42] Hải Tảo, Hải Tảo! Sao vậy? Hải Tảo?

[00:13:45] - Tiểu Bối không có ở nhà, em phải đi tìm anh ấy. - Hải Tảo.

[00:13:51] Em lên xe đi, anh đưa em đi tìm cậu ấy.

[00:14:27] Ai vậy?

[00:14:29] Để em đi xem, nửa đêm nửa hôm thế này.

[00:14:40] Hải Bình, tôi Tống Tư Minh đây. Tôi đưa Hải Tảo đến đây ở một đêm.

[00:14:45] Đến đây.

[00:14:49] - Xin lỗi. - Trời, sao vậy?

[00:14:50] Làm phiền cô muộn thế này. Phiền cô chăm sóc Hải Tảo.

[00:14:53] Cứ để em ấy ngủ trước đã. Có chuyện gì ngày mai hãy nói.

[00:14:57] Tôi đi đây.

[00:15:02] Đây là sao vậy?

[00:15:04] Anh đừng hỏi nhiều nữa. Có chuyện gì thì ngày mai hãy nói, nhé.

[00:15:07] Anh ngủ ở phòng sách, Hải Tảo tối nay ngủ với em.

[00:15:10] Được rồi.

[00:15:17] Bố mẹ, hai người cũng đi ngủ đi. Không sao, không sao đâu.

[00:15:31] Mau cởi áo ra trước đã.

[00:15:34] Sao tay lạnh thế này?

[00:15:37] Nhanh lên.

[00:15:57] Nào,趁热

[00:16:00] Cầm đi, tay lạnh ngắt.

[00:16:04] Nào.

[00:16:18] Có phải tối nay chưa ăn cơm không?

[00:16:23] Uống hết cái này đi đã, uống xong rồi khóc.

[00:16:32] Có chuyện gì to tát chứ?

[00:16:36] Chia tay với hắn rồi à?

[00:16:41] Vợ hắn đánh em à?

[00:16:44] Hắn đánh em à?

[00:16:47] Em nói gì đi chứ.

[00:16:51] Em muốn làm chị sốt ruột chết à?

[00:16:54] Chị đã nói rồi, em có chuyện gì,

[00:16:57] cho dù em có giết người, chị thay em ngồi tù, chị gánh cho em.

[00:16:59] Nhưng em phải nói cho chị biết đã xảy ra chuyện gì?

[00:17:04] - Là Tiểu Bối. - Tiểu Bối làm sao?

[00:17:09] Tiểu Bối nhìn thấy chúng em rồi.

[00:17:15] Được rồi, được rồi, được rồi. Bị bắt tại trận trên giường à?

[00:17:22] Được rồi, được rồi, được rồi.

[00:17:23] Bây giờ mới biết khóc à? Lúc đầu làm gì thế hả?

[00:17:26] Lúc đó chị đã khuyên em rồi mà. Chắc chắn sẽ có ngày hôm nay. Em không nghe.

[00:17:35] Hôm nay em đừng nghĩ gì cả.

[00:17:37] Ngủ một giấc thật ngon, đừng nghĩ gì hết.

[00:17:40] Không sao đâu, sẽ luôn có cách giải quyết.

[00:17:44] Nhưng Tiểu Bối biến mất rồi.

[00:17:47] Em về nhà tìm anh ấy cũng không có. Chị nói xem anh ấy đi đâu rồi?

[00:17:51] Nhà anh ấy chỉ có một mình anh ấy là con trai, anh ấy sẽ không đi tự tử chứ?

[00:17:54] - Nói nhỏ thôi. - Em phải làm sao đây, chị?

[00:17:58] Để chị gọi điện cho cậu ấy.

[00:18:00] Điện thoại anh ấy tắt máy rồi.

[00:18:06] Em chờ chút.

[00:18:16] Tiểu Bối nhìn thấy Hải Tảo và Tống Tư Minh rồi.

[00:18:19] - Bị bắt tại giường à? - Trời ơi, anh đừng quan tâm cái đó nữa.

[00:18:21] Bây giờ Tiểu Bối không thấy đâu, điện thoại cũng tắt, Hải Tảo sốt ruột phát điên rồi.

[00:18:24] Anh mau ra ngoài tìm thử đi.

[00:18:26] Nửa đêm nửa hôm thế này, điện thoại cậu ấy lại tắt. Em biết tìm ở đâu chứ?

[00:18:31] Vậy phải làm sao?

[00:18:42] Đừng khóc nữa, làm chuyện chính đi.

[00:18:44] Đưa số điện thoại của bạn bè Tiểu Bối, cả số văn phòng của cậu ấy cho chị.

[00:18:56] Cái này? Cái này cũng phải?

[00:19:02] Đừng ngủ nữa.

[00:19:04] Đây là số điện thoại bạn của Tiểu Bối.

[00:19:05] Anh gọi cho họ đi, hỏi từng người một. Nhất định phải tìm được Tiểu Bối.

[00:19:13] Không tiện lắm đâu?

[00:19:15] Đêm hôm khuya khoắt thế này gọi điện đến nhà người ta.

[00:19:18] Rất nhanh là mọi người sẽ biết hết.

[00:19:20] Em thấy làm vậy có hợp lý với Tiểu Bối không?

[00:19:23] Vậy phải làm sao?

[00:19:25] Tiểu Bối cũng là người lớn rồi, cũng không đến nỗi vì một người con gái mà nhảy lầu chứ.

[00:19:30] Hay là đợi chút đi.

[00:19:31] Kẻo người ta vốn không có ý định nhảy lầu, bị chúng ta rêu rao một hồi lại nhảy lầu thật.

[00:19:40] Vợ à.

[00:19:41] Đàn ông ấy, quan trọng nhất là thể diện.

[00:19:43] Bên trong bị tổn thương không sao, nhưng nếu thể diện bị tổn thương thì thật sự là xong đời.

[00:19:48] Ngủ đi, mai hãy nói.

[00:19:51] Biết đâu ngày mai Tiểu Bối sẽ tự xuất hiện.

[00:19:53] Cho cậu ấy chút thời gian và không gian đi.

[00:19:57] Ngủ đi, không sao đâu.

[00:20:10] Đừng khóc nữa.

[00:20:12] Con rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nói cho mẹ nghe đi?

[00:20:22] Mẹ... Không sao đâu, mẹ về đi ạ.

[00:20:24] Nửa đêm rồi, nhanh, nhanh về ngủ đi.

[00:20:26] Mẹ ngủ gì mà ngủ.

[00:20:28] Xảy ra chuyện rồi sao mẹ ngủ được?

[00:20:32] Các con cứ nói ra nghe xem.

[00:20:34] Biết đâu mẹ có thể đưa ra cách giải quyết thì sao.

[00:20:36] Không có chuyện gì đâu, thật đấy.

[00:20:40] Nếu mẹ đoán không nhầm, Hải Tảo...

[00:20:44] người đàn ông vừa nãy, mối quan hệ giữa con và anh ta có phải không bình thường không?

[00:20:50] Mẹ thấy anh ta ôm con về.

[00:21:00] Con và Tiểu Bối chia tay rồi phải không?

[00:21:02] Bao nhiêu ngày rồi, chúng ta chỉ gặp cậu ấy một lần.

[00:21:05] Mà là lần trước, ngày chúng ta đến.

[00:21:08] Cậu ấy về rồi cũng không gọi điện cho chúng ta.

[00:21:11] Không nói là đến thăm chúng ta.

[00:21:13] Hôm qua mẹ còn nói với bố con.

[00:21:15] Tiểu Bối đứa trẻ này vốn rất nhiệt tình, bình thường còn gọi điện cho chúng ta.

[00:21:21] Sao lần này chúng ta đến lại trở nên xa cách thế?

[00:21:26] Xem ra, quả nhiên mẹ đã đoán không sai.

[00:21:33] Các con không nói, mẹ cũng có thể đoán được đại khái.

[00:21:36] Nhưng Hải Tảo, mẹ nói cho con biết.

[00:21:39] Tiểu Bối là một đứa trẻ tốt, người tốt, đáng tin cậy.

[00:21:43] Các con quen nhau cũng không ngắn rồi.

[00:21:45] Vốn nói năm nay sẽ kết hôn.

[00:21:48] Không thể nói chia tay là chia tay được. Con người ta phải có chút tình cảm.

[00:21:53] Hải Tảo, con tuyệt đối đừng hồ đồ.

[00:22:01] Mẹ... mẹ lại làm em ấy khóc làm gì?

[00:22:03] Thôi thôi, mẹ đi đi, con sẽ xử lý.

[00:22:05] Con... Mẹ thấy con cũng là người hồ đồ.

[00:22:10] Còn thay người khác xử lý.

[00:23:18] Cô vui chơi qua đường.

[00:23:21]

[00:23:27] Tôi nhắc cô một chút.

[00:23:30] Sau này những việc không báo trước, tốt nhất đừng làm.

[00:23:34] Tránh để khó thu dọn.

[00:23:38] Ý của tôi, cô nên hiểu.

[00:24:06] Chị, em phải về.

[00:24:08] Tất cả chuyện này đều do em gây ra, em không thể trốn ở đây được.

[00:24:14] - Chị đi với em. - Không cần.

[00:24:16] Chuyện của hai chúng em, em tự mình giải quyết.

[00:24:20]

[00:24:34] Đi đâu đấy?

[00:24:36] Cái đó... Hải Tảo vẫn là nên về.

[00:24:42] Về xin lỗi Tiểu Bối một tiếng.

[00:24:45] Cứ nói là bố không dạy dỗ con gái mình cho tốt.

[00:24:48] Có lỗi với cậu ấy.

[00:25:04] Đi đường cẩn thận nhé.

[00:25:10] www

[00:25:16] Bố, bố ngủ đi ạ.

[00:27:04] Đừng đi.

[00:27:08] Em mệt rồi, cần nghỉ ngơi.

[00:27:12] Một lát nữa anh đi.

[00:27:23] Tiểu Bối, Tiểu Bối, Tiểu Bối...

[00:27:27] Tiểu Bối, Tiểu Bối, Tiểu Bối...

[00:27:42] Ngồi xuống ăn cơm đi.

[00:27:47] Sáng sớm ăn những thứ này em không ăn nổi, đi làm đây.

[00:27:51] Không ăn nổi cũng phải ăn. Món khoai tây thái sợi này, anh nhất định phải thử.

[00:27:54] Là món ăn đầu tiên con gái anh tự tay làm đó.

[00:28:18] Hôm qua, Đình Đình đợi anh đến tận mười hai giờ mới ngủ.

[00:28:23] Thực ra cũng không phải đợi anh, mà là đợi món quà anh đã hứa.

[00:28:27] Anh đã không hứa thì thôi, đã hứa rồi thì phải làm được.

[00:28:30]

[00:28:31] Chúng ta đều tưởng anh sẽ về, không ngờ lại muộn thế.

[00:28:35] Nhưng muộn cũng tốt, hôm nay anh vẫn có thể bù lại.

[00:28:38] Cứ nói là hôm qua mua đi.

[00:28:40] Tại sao em không nhắc anh trước một tiếng?

[00:28:44] Mấy ngày anh đi Giang Đồng, Đình Đình không phải đã gọi điện nói cho anh rồi sao?

[00:28:48] Mới có mấy ngày thôi, không ngờ anh lại quên.

[00:28:55] Trước đây, anh chưa bao giờ quên cả.

[00:29:06] Anh xin lỗi.

[00:29:07] Anh đừng nói với em, hãy nói với Đình Đình đi.

[00:29:10] Đây có lẽ là lần đầu tiên từ khi con bé lớn đến giờ anh quên sinh nhật nó phải không?

[00:29:16] Trong lòng anh có em hay không không quan trọng.

[00:29:18] Nhưng anh không có nó thì...

[00:29:22] Hôm nay anh vẫn nên bù lại đi.

[00:29:30] Hôm nay không được, hôm nay anh có quá nhiều việc.

[00:29:34] Hay là em thay anh đi mua, cứ nói là anh tặng. Cảm ơn em.

[00:29:37] Hay là em thay anh đi mua, cứ nói là anh tặng. Cảm ơn em.

[00:29:38] Sao? Hôm nay anh còn muốn đi gặp cô ta?

[00:29:45] Hôm nay anh có mấy cuộc họp rất quan trọng phải tham dự, có thể sẽ rất muộn.

[00:29:51] Bây giờ anh sắp muộn rồi, nhờ em cả đấy.

[00:30:16] Tống Tư Minh tự tin vào đầu óc của mình, rõ ràng như một chiếc máy tính.

[00:30:20] Những người làm thư ký cho người khác đều rất có trật tự.

[00:30:24] Anh ấy tuyệt đối sẽ không nhớ nhầm một cuộc họp.

[00:30:27] Không viết sai một bài phát biểu, nhớ sai một cái tên.

[00:30:30] Mỗi ngày vừa mở mắt.

[00:30:32] Anh ấy thậm chí không cần suy nghĩ kỹ.

[00:30:33] Trong lòng đã biết rõ hôm nay phải làm những việc gì.

[00:30:37] Thậm chí cả thời gian dài ngắn, mức độ quan trọng, anh ấy đều có một cuốn sổ ghi nhớ rõ ràng.

[00:30:42] Đây là một tố chất bẩm sinh.

[00:30:46] Anh ấy không cần ghi vào lịch ngày sinh tháng đẻ của mỗi người.

[00:30:49]

[00:30:51] Trước vài ngày, anh ấy tự nhiên đã nắm rõ trong lòng.

[00:30:56] Anh ấy thậm chí còn nhớ ngày nghỉ hưu của mỗi cán bộ lão thành.

[00:30:59] Nhắc nhở lãnh đạo trước để đến thăm hỏi, và chuẩn bị quà tương ứng theo cấp bậc.

[00:31:06]

[00:31:11] Hoặc có thể nói, Hải Tảo chính là virus đó.

[00:31:15] Vì cô ấy, anh ấy vậy mà lại quên sinh nhật của cô con gái yêu quý.

[00:31:20] Quên sạch sành sanh.

[00:31:23] Trong lúc con gái đang chờ đợi.

[00:31:25] Anh ấy ôm Hải Tảo vật lộn trên giường.

[00:31:27] Trong lúc con gái đang chờ đợi.

[00:31:30] Anh ấy ngắm Hải Tảo ngủ say.

[00:31:32] Anh ấy vậy mà lại quên mất.

[00:31:35] Ngày hôm đó, anh ấy vốn dĩ là một người cha.

[00:31:38] Có đứa con gái bé bỏng cần che chở.

[00:32:04] Tiểu Bối, chúng ta đi bệnh viện nhé?

[00:32:43] D

[00:32:53] Hải Tảo rất sợ, không biết Tiểu Bối sẽ sốt bao lâu.

[00:32:56] Hải Tảo rất sợ, không biết Tiểu Bối sẽ sốt bao lâu.

[00:32:57] Có nên gọi chị gái cùng đưa anh ấy vào bệnh viện không?

[00:33:02] Nhưng cô ấy lại mong chờ.

[00:33:04] Có lẽ phút sau, Tiểu Bối sẽ hạ sốt.

[00:33:07] Dù sao, anh ấy vẫn còn trẻ.

[00:33:24] Chính Hùng, lại đây, vào học thôi.

[00:33:31] - Cảm ơn. - Vất vả cho cô rồi.

[00:33:35] Con không thể như vậy, con phải nỗ lực hơn nữa.

[00:33:49] Bị mắng à?

[00:33:55] Được rồi, mẹ đi đây. Chúng ta bắt đầu học nhé.

[00:34:05] Sao thế? Mau ngồi xuống đi.

[00:34:13] Sao thế? Không vui à?

[00:34:16] Không sao, mẹ nói con hai câu thôi mà. Ngồi xuống đi.

[00:34:19] Ngồi xuống đi, chúng ta học bài nào.

[00:34:29] Con cứ vặn vẹo làm gì thế?

[00:34:34] Đau mông à?

[00:34:36] Là bị đánh hay là bị ngã ở ngoài thế?

[00:34:43] Con làm sao thế?

[00:34:46] Sao thế?

[00:34:48] Có phải nghịch ngợm nên mẹ đánh không?

[00:34:56] Mẹ đánh vào mông à?

[00:34:59] Tại sao lại đánh vào mông?

[00:35:00] Con không có. Mẹ đánh con là vì con không được 100 điểm.

[00:35:06] Con môn gì không được 100 điểm? Là tiếng Anh hay Toán?

[00:35:09] - Ngữ văn. - Ngữ văn?

[00:35:12] Vậy tiếng Anh và Toán con được bao nhiêu?

[00:35:16] Tiếng Anh 99, Toán 100.

[00:35:19] Thế thì giỏi quá rồi. Vậy Ngữ văn thì sao?

[00:35:25] Mẹ đánh con mấy cái?

[00:35:27] Thiếu một điểm đánh một cái.

[00:35:30] Đánh 30 cái?

[00:35:32] Không, 31, còn có một cái của tiếng Anh.

[00:35:36] Tiếng Anh được 99 cũng bị đánh à?

[00:35:41] [được tiến cử]

[00:35:46] Au

[00:36:38] Tôi không sao rồi.

[00:37:03] Tôi không hoàn toàn đồng ý với phương pháp giáo dục của chị.

[00:37:08] Chính Hùng tuy không phải là con trai tôi, cậu bé chỉ là học sinh của tôi, nhưng...

[00:37:13] tôi thấy có lẽ...

[00:37:15] chị vẫn nên cho cậu bé nhiều sự khích lệ hơn.

[00:37:18] Thực sự không phải là trách phạt cậu bé.

[00:37:21] Bởi vì tôi thấy mỗi người đều không thể thập toàn thập mỹ.

[00:37:26] Kể cả chị, tôi nghĩ chị cũng sẽ không lần nào cũng thi được 100 điểm, đúng không?

[00:37:30] Vậy nếu thi được 99 điểm cũng phải bị đánh.

[00:37:34] Tôi thấy điều này đối với cậu bé thực sự quá bất hạnh.

[00:37:38] Con người sinh ra trên thế giới này.

[00:37:41] Bản thân nó đã là một sự bất hạnh.

[00:37:44] Người Nhật chúng tôi, sở dĩ có được thành tựu như ngày hôm nay.

[00:37:48] Hoàn toàn là kết quả của sự phấn đấu.

[00:37:51] Nếu đều lười biếng như người Trung Quốc các người.

[00:37:54] Chúng tôi đã sớm không có cơm ăn rồi.

[00:37:58] Đúng, hôm nay tôi nghiêm khắc yêu cầu nó.

[00:38:01] Là để sau này nó cảm ơn tôi.

[00:38:04] Cô đừng lấy cách giáo dục "tiểu hoàng đế" của Trung Quốc để dạy con của tôi.

[00:38:10] Con cái sau này của các người, đều là một thế hệ bị hủy hoại.

[00:38:17] Chị nghĩ chị có tư cách gì để nói những lời như vậy?

[00:38:20] Chúng tôi lười biếng?

[00:38:23] Người Trung Quốc chúng tôi chăm chỉ biết bao nhiêu.

[00:38:26] So với các người, sở dĩ hôm nay chúng tôi vẫn chưa phát triển như vậy.

[00:38:29] Không phải vì chúng tôi lười biếng.

[00:38:31] Mà là vì chúng tôi không đi xâm lược.

[00:38:33] Nếu chúng tôi cũng như các người, càn quét toàn bộ châu Á.

[00:38:37] Chiếm đoạt hết những thứ tốt đẹp của người khác, tôi nghĩ chúng tôi đã sớm phát triển rồi.

[00:38:41] Đủ rồi, chúng ta không cần nói tiếp nữa.

[00:38:46] Cảm ơn cô đã dạy dỗ Chính Hùng. Lớp học của chúng ta từ đây kết thúc.

[00:39:00] Thực sự rất vui vì từ nay không cần phải đến đây dạy học nữa.

[00:39:03] Nhưng phiền chị, trả tiền học phí cho tôi được không?

[00:39:06] Tiền của cô... tôi sẽ giao cho ông Mark.

[00:39:10] Xin cô yên tâm, người Nhật chúng tôi không quỵt nợ.

[00:39:15]

[00:39:20]

[00:39:22]

[00:39:23]

[00:39:25]

[00:39:26]

[00:39:26]

[00:39:32]

[00:39:41]

[00:41:08] Tiểu Bối.

[00:41:11] Chúng ta đi bệnh viện nhé?

[00:41:16] Tiểu Bối.

[00:41:19] Em xin anh, chúng ta đi bệnh viện được không?

[00:41:36]

[00:41:36]

[00:41:37]

[00:41:37]

[00:41:49] Anh không sao.

[00:41:53] Sốt là một cách tự bảo vệ. ^

[00:42:01] Hôm nay.

[00:42:03] Em vẫn nên về nhà chị gái em đi.

[00:42:10] Anh muốn ngủ thêm một lát.

[00:42:14] Ngủ dậy sẽ không sao nữa.

[00:42:46] Cảm E

[00:43:01] Điều em có thể làm


 0 মন্তব্য sort   ক্রমানুসার