(AI-sub) Trịnh Hoà Hạ Tây Dương tập 14 - La Gia Lương, Đường Quốc Cường
Phụ đề được dịch bằng AI, cần bạn góp sức hoàn thiện. Liên hệ tham gia tại Facebook: https://www.facebook.com/profi....le.php?id=1000678863 -------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- Trịnh Hoà Hạ Tây Dương (2009): Hành Trình Lịch Sử Vượt Biển Của Hạm Đội Nhà Minh <br>Bộ phim xoay quanh nhân vật lịch sử có thật – thái giám Trịnh Hòa (do ngôi sao TVB La Gia Lương thủ vai). Dưới mệnh lệnh của hoàng đế Minh Thành Tổ - Chu Đệ (Đường Quốc Cường), Trịnh Hòa đã dẫn đầu một hạm đội lớn nhất thế giới thời bấy giờ thực hiện 7 chuyến hải trình vĩ đại đến "Tây Dương" (vùng biển Ấn Độ Dương và xa hơn nữa).
[00:00:25] Yên Vương Phủ thống lĩnh Trịnh Hòa
[00:00:27] phụng vương mệnh bái kiến Ngô tướng quân.
[00:00:31] Không tệ. Hôm nay vận may của ta thật tốt.
[00:00:37] Vừa mới chém một cái đầu,
[00:00:39] bây giờ lại có người dâng lên một cái.
[00:00:42] Theo tại hạ được biết,
[00:00:44] Ngô tướng quân cũng là tử lý đào sinh,
[00:00:47] vừa mới ra khỏi nhà lao của Hình Bộ.
[00:00:50] Tin tức của ngươi cũng thật nhanh nhạy.
[00:00:53] Nói đi, nói đi.
[00:00:55] Chu Đệ rốt cuộc đã phái ngươi đến đây làm gì?
[00:00:58] Mượn Trường Giang thủy sư dùng một lát.
[00:01:02] Để làm gì?
[00:01:03] Vượt Đại Giang, công chiếm kinh thành.
[00:01:10] Khẩu khí thật là lớn.
[00:01:13] Trường Giang thủy sư của ta đã nghiêm trận chờ sẵn.
[00:01:16] Có bản lĩnh thì bảo Chu Đệ hắn tự mình đến mượn đi.
[00:01:20] Nếu tướng quân không cho mượn,
[00:01:22] thì sẽ có người nói với Chu Doãn Văn rằng
[00:01:25] tướng quân đã sớm qua lại bí mật với Yên Vương.
[00:01:29] Thế thì ta sẽ lập tức giao nộp ngươi cho triều đình.
[00:01:34] Chuyện này đương nhiên là được.
[00:01:35] Nhưng sau khi tại hạ gặp Hoàng thượng,
[00:01:39] sẽ khai nhận Ngô tướng quân sớm đã có lòng nghĩa cử,
[00:01:45] chuẩn bị dẫn dắt Trường Giang thủy sư bỏ tối theo sáng,
[00:01:49] quy thuận Yên Vương.
[00:01:51] Ngươi không uy hiếp ta được đâu.
[00:01:53] Thực ra, ta và Chu Đệ không có bất kỳ qua lại nào,
[00:01:56] việc cấu kết này không có căn cứ.
[00:02:01] Nghe nói tướng quân vừa vì tiền
[00:02:04] mà giết một phó tổng binh.
[00:02:06] Đúng vậy, đúng vậy.
[00:02:08] Chúng tôi đã tìm được người nhà của ông ta.
[00:02:11] Họ nói Ngô tướng quân không chỉ giết người
[00:02:14] mà còn tham ô tiền bẩn.
[00:02:16] Họ đang rất muốn báo thù cho người nhà.
[00:02:18] Việc tướng quân chuẩn bị nội ứng ngoại hợp,
[00:02:21] bỏ tối theo sáng,
[00:02:22] họ đã thuộc làu làu rồi.
[00:02:25] Nếu không phải chúng tôi ngăn cản,
[00:02:27] thì họ đã vào kinh thành diện kiến thánh thượng rồi.
[00:02:31] Hiện giờ nhân chứng chúng tôi vẫn còn giữ giúp tướng quân.
[00:02:41] Ngươi nghĩ rằng như vậy có thể dọa được bản tướng quân sao?
[00:02:46] Vậy thì phải xem tướng quân nghĩ thế nào.
[00:02:47] Ngô tướng quân, ngài vốn dĩ là mang tội nhậm chức,
[00:02:50] triều đình đối với ngài nửa tin nửa ngờ, vừa dùng lại vừa đề phòng.
[00:02:55] Tại hạ lần này đến đây
[00:02:57] chỉ là để thực hiện giao ước giữa Ngô tướng quân và Yên Vương,
[00:03:00] mang một chút bạc làm tiền lộ phí.
[00:03:04] Ngô tướng quân, cho dù triều đình có giết ta,
[00:03:07] liệu có còn tin ngài nữa không?
[00:03:09] Huống hồ số tiền này
[00:03:11] sẽ trở thành bằng chứng sắt thép cho việc Ngô tướng quân thông đồng với giặc.
[00:03:16] Khẩu khí của ngươi không nhỏ đâu.
[00:03:18] Vậy thì ngươi nghĩ
[00:03:20] mạng của bản tướng quân đáng giá bao nhiêu bạc?
[00:03:23] 50 vạn lượng.
[00:03:25] 50 vạn lượng... 50 vạn lượng...
[00:03:31] Nhưng mạng của ngươi lại không đáng giá 50 vạn.
[00:03:35] Nếu như ta giữ lại số bạc này,
[00:03:37] rồi giết ngươi đi
[00:03:38] thì sẽ không còn chứng cứ nữa.
[00:03:42] Thế thì còn ai có thể đi tố cáo ta được chứ?
[00:03:45] Nhưng tướng quân làm như vậy
[00:03:48] không những không có được bạc,
[00:03:49] mà còn bị phanh thây vạn đoạn.
[00:03:58] Nếu ta có thể phanh thây vạn đoạn Chu Đệ trước,
[00:04:01] e là triều đình cũng sẽ ban thưởng bạc cho ta,
[00:04:04] còn không chỉ 50 vạn.
[00:04:08] Ngô tướng quân, tiền ta mang đến không phải của Yên Vương.
[00:04:12] Nếu Ngô tướng quân không giữ chữ tín,
[00:04:15] chủ nợ sẽ đến tìm ngài.
[00:04:17] Ngươi có ý gì?
[00:04:18] Số bạc này đều là của thương nhân hải ngoại.
[00:04:21] Đừng quên,
[00:04:23] Thái Tổ từng có tổ huấn "một mảnh ván không được xuống biển".
[00:04:27] Số tiền này vừa hay khiến ngài
[00:04:29] mang tội danh đại nghịch bất đạo.
[00:04:32] Đến lúc đó, Chu Doãn Văn muốn bảo vệ ngài cũng không được.
[00:04:36] Theo luật Đại Minh,
[00:04:37] không chỉ phanh thây vạn đoạn ngài,
[00:04:39] mà còn tru di cửu tộc.
[00:04:47] Ngô tướng quân.
[00:04:50] Yên Vương thân là con ruột của tiên đế, là thánh quân trời ban.
[00:04:54] Trí dũng, thao lược của ngài ấy tuyệt không phải Chu Doãn Văn có thể so bì.
[00:05:00] Từ khi Tĩnh Nan đến nay,
[00:05:02] triều đình liên tiếp thất bại, Yên quân bách chiến bách thắng.
[00:05:06] Ngày mai Yên Vương sẽ đích thân dẫn đại quân đến đây,
[00:05:09] đến lúc đó, vung roi chặn dòng, công chiếm kinh thành.
[00:05:15] Ngô tướng quân, ngài nên biết
[00:05:18] lúc này quân phòng thủ trong thành không đủ một vạn người,
[00:05:20] sao có thể cản được mũi nhọn của Yên quân?
[00:05:27] Tĩnh Nan thành công đã là chuyện trong tầm tay.
[00:05:32] Ngô tướng quân,
[00:05:34] cớ sao ngài phải tuẫn táng theo hôn quân yếu đuối Chu Doãn Văn?
[00:05:36] Cớ sao ngài không thuận theo thời thế,
[00:05:39] phò tá Yên Vương quân lâm thiên hạ?
[00:05:42] Như vậy, chẳng những Đại Minh có thánh chủ,
[00:05:46] mà ngài cũng có thể lập nên công lao bất thế, lưu danh thiên cổ.
[00:05:52] Trở thành khai quốc nguyên huân.
[00:06:08] Phụ vương, phụ vương!
[00:06:11] Tin tốt, tin tốt!
[00:06:14] Nói.
[00:06:15] Bẩm điện hạ,
[00:06:16] Trịnh thống lĩnh từ Giang Nam phi báo, Ngô Tuyên đã quy hàng,
[00:06:19] toàn thể tướng sĩ thủy sư nghiêm trận chờ lệnh,
[00:06:21] sẵn sàng cung nghênh điện hạ qua sông.
[00:06:23] Tốt lắm! Quá tốt rồi!
[00:06:27] Trịnh Hòa à Trịnh Hòa, ngươi đã lập đại công rồi.
[00:06:31] Thi Tấn Khanh cũng công lao không nhỏ.
[00:06:34] Đi mời Thi tiên sinh đến đây cho ta.
[00:06:35] Tuân lệnh, tuân lệnh.
[00:06:38] Thắp đèn! Làm cho soái trướng sáng trưng lên.
[00:06:41] Tuân lệnh.
[00:06:50] Mời.
[00:06:53] Thi Tấn Khanh khấu kiến Yên Vương.
[00:06:55]
[00:06:58] Tạ ơn Yên Vương.
[00:07:02] Thi tiên sinh tuy là một thương nhân lớn,
[00:07:04] nhưng 50 vạn lượng bạc
[00:07:06] cũng không phải là con số nhỏ.
[00:07:08] Ngươi làm ăn với bản vương như vậy,
[00:07:09] không sợ sau này sẽ lỗ vốn sao?
[00:07:13] Không đâu.
[00:07:14] Ta đầu tư, tương lai chắc chắn sẽ thu lợi vô cùng.
[00:07:20] Nói ta nghe thử xem.
[00:07:21] Điện hạ.
[00:07:26] Thứ ta muốn ngài tranh giành là hoàng vị.
[00:07:31] Thi tiên sinh, lời này của ngài sai rồi.
[00:07:36] Các ngươi lui ra đi.
[00:07:37] Tuân lệnh.
[00:07:43] Thiên hạ đều nói Yên Vương thấm nhuần cổ phong Yên-Triệu,
[00:07:45] khiêm tốn như thung lũng.
[00:07:47] Sao lại chỉ nghe có nửa câu vậy?
[00:07:49] Nếu như vậy,
[00:07:50] lấy thiên hạ, ngồi trên giang sơn có phải cũng chỉ lấy một nửa?
[00:07:58] Được, ngươi nói tiếp đi.
[00:08:04] Từ trước đến nay, hoàng vị có hai nguồn gốc.
[00:08:07] Một là dùng quyền cước đánh ra.
[00:08:08] Hán Cao Tổ, Hồng Vũ Đế đều thuộc loại này.
[00:08:11] Hai là do tổ tiên truyền lại.
[00:08:13] Những vị hoàng đế này kế thừa tổ nghiệp,
[00:08:16] phần lớn đã mất đi
[00:08:17] hùng tài và khí phách của bậc quân chủ khai quốc.
[00:08:19] Một mực bảo thủ khiến quốc sách của tổ tiên trở nên cứng nhắc,
[00:08:23] liền trở thành cái gọi là bậc vua giữ nghiệp.
[00:08:26] Bởi vì họ không hiểu rằng thuận thời mà thay đổi
[00:08:28] mới là thiên số.
[00:08:30] Ta nghe nói khi điện hạ khởi binh nam hạ
[00:08:33] có một câu nói nổi tiếng:
[00:08:34] "Thiên hạ là thiên hạ của Thái Tổ,
[00:08:36] bá tánh là con đỏ của Đại Minh."
[00:08:38] Thi mỗ bất tài còn muốn thêm một câu:
[00:08:41] "Điện hạ, biển cả cũng là cương thổ của Trung Hoa."
[00:08:44] Biển cả vạn dặm của thiên triều là do Hán Vũ, Đường Tông để lại,
[00:08:48] sao lại không thể là của Yên Vương chứ?
[00:08:54] Ngươi muốn nói gì?
[00:08:55] Điện hạ muốn biết ta nói gì,
[00:08:57] trước tiên phải biết ta đến vì ai.
[00:09:01] Ngươi cứ nói thẳng đi.
[00:09:02] Chuyến đi này của ta là vì bá tánh người Hoa ở Nam Dương,
[00:09:05] cũng là để phúc trạch của Đại Minh lan tỏa ra hải ngoại.
[00:09:10] Lời này có ý gì?
[00:09:11] Điện hạ có điều không biết, trên các đảo ở Nam Dương,
[00:09:15] từ thời Tống-Nguyên đã có người Trung Hoa
[00:09:17] di cư đến xứ người.
[00:09:19] Sau khi Hoàng thượng triều Hồng Vũ thực thi cấm biển,
[00:09:21] càng có nhiều con dân Đại Minh lưu lạc hải ngoại,
[00:09:23] có nhà mà khó về.
[00:09:25] Chỉ riêng ở Cựu Cảng, con cháu người Hoa đã lên đến hàng vạn người.
[00:09:31] Họ đều một lòng hướng về Đại Minh.
[00:09:34] Họ cũng đều biết bản vương đã khởi sự Tĩnh Nan.
[00:09:39] Yên Vương khởi binh Tĩnh Nan đã gần ba năm,
[00:09:41] thiên hạ có ai không biết.
[00:09:43] Thế cục Trung Nguyên ngày nay,
[00:09:45] vừa hay có thể dùng câu thơ của Lạc Tân Vương đời Đường,
[00:09:46] trong bài "Hịch討 Võ Tắc Thiên" để so sánh.
[00:09:50] "Thử hỏi trong cõi đất ngày nay,
[00:09:51] rốt cuộc là thiên hạ của ai?"
[00:09:55] Tiên sinh thân ở hải ngoại,
[00:09:57] vậy mà vẫn còn nhớ Lạc Tân Vương.
[00:09:58] "Công lao khuông phục nào có xa,
[00:10:00] tiếng ngựa hí vang mà gió bắc nổi,
[00:10:01] kiếm khí xông lên mà Nam Đẩu yên."
[00:10:03] "Gầm thét trong tối thì núi non sụp đổ,
[00:10:05] hét lên thì phong vân biến sắc."
[00:10:07] "Lấy đó để chế ngự địch, địch nào không bị tiêu diệt?
[00:10:08] Lấy đó để mưu đồ công danh, công nào không thành?"
[00:10:15] Thi tiên sinh nên đổi chỗ cho Phương Hiếu Nhụ,
[00:10:19] làm thái sư cho Chu Doãn Văn.
[00:10:22] Đứng trên cương vị thương nhân, Thi mỗ tuyệt không nói đùa.
[00:10:24] Lần này bí mật lên bờ
[00:10:26] chính là vì nhìn trúng đại trí đại dũng,
[00:10:28] lòng dạ bao la của điện hạ.
[00:10:30] Mong điện hạ sớm ngày phá địch vào kinh, quân lâm đại vị.
[00:10:32] 50 vạn lượng bạc trắng biếu tặng
[00:10:34] chẳng qua chỉ là một sợi lông trong chín con trâu.
[00:10:36] Tấn Khanh còn có
[00:10:38] vô vàn tài sản do Hoa kiều hải ngoại ủy thác để tặng cho điện hạ.
[00:10:45] Nói đi, các ngươi muốn gì?
[00:10:54] Điện hạ, Tấn Khanh kinh doanh ở hải ngoại nhiều năm,
[00:10:59] bị giặc Oa và hải tặc giết chóc, bóc lột,
[00:11:02] đã là chuyện thường ngày.
[00:11:04] Chịu đủ mọi lăng nhục, khổ không kể xiết.
[00:11:08] Mà con cháu Hoa Hạ chúng tôi không chỉ không có nơi kêu oan,
[00:11:12] còn nhiều lần bị tuần tra trên biển của Đại Minh giữ thuyền, giữ hàng.
[00:11:16] Điện hạ,
[00:11:18] thương nhân chúng tôi chỉ vì mưu sinh, chỉ vì mưu lợi,
[00:11:21] đối với Đại Minh không hề có tổn hại.
[00:11:26] Còn có thể nộp tiền, nộp thuế cho Đại Minh,
[00:11:28] lợi quốc lợi dân,
[00:11:30] có trăm lợi mà không có một hại.
[00:11:33] Con cháu Hoa Hạ ở hải ngoại chúng tôi,
[00:11:35] chỉ mong sau khi điện hạ lên ngôi,
[00:11:37] có thể mở cửa biển,
[00:11:40] cho phép dân gian giao thương với hải ngoại,
[00:11:42] để Đại Minh ta lòng ôm bốn biển, uy danh vang xa.
[00:11:50] Đây chính là lý do
[00:11:51] chúng tôi nguyện dùng số tiền lớn để báo đáp.
[00:12:08] Thứ mà Thi tiên sinh cược không phải là lợi ích cá nhân,
[00:12:12] mà là hoài bão lớn lao.
[00:12:16] Yên Vương phụng thiên Tĩnh Nan,
[00:12:18] mưu cầu là tấm lòng của Đại Minh,
[00:12:21] tranh giành là sự giàu có của Hoa Hạ.
[00:12:31] Trời biết, đất biết, ngươi biết, ta biết.
[00:12:45] Thi mỗ xin ghi nhớ trong lòng.
[00:12:48] Trời đất có thể chứng giám.
[00:12:56] Các vị ái khanh, trẫm không trách các khanh.
[00:13:01] Trẫm chỉ trách mình quá bất tài, yếu đuối.
[00:13:04] Bây giờ, trẫm chỉ có một cách để dẹp yên Chu Đệ,
[00:13:11] đó là... nhận tội thoái vị.
[00:13:16] Hoàng thượng, vạn vạn lần không thể!
[00:13:17] Hoàng thượng, vạn vạn lần không thể, vạn vạn lần không thể thoái vị!
[00:13:21] Hoàng thượng, vạn vạn lần không thể thoái vị!
[00:13:28] Chu Đệ danh nghĩa là Tĩnh Nan,
[00:13:32] thực chất chẳng phải là muốn tranh giành hoàng vị này sao?
[00:13:39] Trẫm và Chu Đệ đều là cốt nhục của tiên đế,
[00:13:43] xét về vai vế, ông ta còn là tứ thúc của trẫm.
[00:13:48] Bất luận ai ngồi lên hoàng vị,
[00:13:49] đều là vương triều của nhà Chu Minh.
[00:13:52] Đại Minh sao có thể chia cắt đất đai mà cai trị chứ?
[00:13:57] Hoàng thượng làm vua là đại nghĩa của trời đất.
[00:14:00] Chu Đệ bức cung chính là gian thần soán nghịch.
[00:14:04] Chính tà như băng với lửa, nước với lửa không dung nhau.
[00:14:07] Hai việc này vạn vạn lần không thể đánh đồng được!
[00:14:10] Đúng vậy.
[00:14:11] Hoàng thượng, vạn vạn lần không thể so sánh như vậy!
[00:14:21] Trẫm đã xem thường vị tứ thúc này rồi.
[00:14:28] Lòng trẫm quá nhân từ, tay trẫm quá mềm yếu.
[00:14:34] Trẫm có biết bao nhiêu cơ hội có thể giết ông ta,
[00:14:38] nhưng trẫm đã không làm vậy.
[00:14:40] Các vị ái khanh,
[00:14:43] trẫm muốn mở ra một luồng gió mới,
[00:14:46] thực thi chính sách khoan dung nhân từ.
[00:14:49] Hoàng thượng nói đều đúng, đều đúng.
[00:14:54] Nhưng bây giờ, vạn điều đạo lý cũng không bằng một thanh kiếm trong tay.
[00:14:59] Lão thần phụ chính vô phương, đáng tội chết.
[00:15:04] Nhưng lão thần bây giờ không muốn ôn lại chuyện cũ,
[00:15:07] lão thần sẽ tự mình đi tập hợp gia nhân, lên thành chống giặc.
[00:15:14] Hoàng thượng, lão thần đi đây!
[00:15:24] Hoàng thượng, thần cũng đi chiêu mộ nghĩa quân!
[00:15:28] Hoàng thượng, thần chờ đi chuẩn bị lương thảo!
[00:15:31] Thần lập tức ra thành chiêu mộ binh sĩ, báo đáp hoàng thượng!
[00:15:36] Hoàng thượng, thần cũng đi đây. Đi thôi, đi thôi!
[00:15:57] Hoàng thượng!
[00:16:00] Là lỗi của trẫm, trẫm đã làm lỡ việc nước rồi.
[00:16:07] Các ngươi cũng mau chạy thoát thân đi.
[00:16:10] Không, không, hoàng thượng!
[00:16:16] Trẫm không muốn các ngươi làm trung thần.
[00:16:21] Bảo vệ tốt tính mạng của mình,
[00:16:24] bảo vệ tốt gia quyến của các ngươi.
[00:16:28] Làm thêm chút việc cho nước, cho nhà đi.
[00:17:18] Linh hồn Thái Tổ ở trên cao,
[00:17:20] nhi thần Chu Đệ thành tâm bái tế.
[00:17:23] Ba năm trước nhi thần ngàn dặm về chịu tang,
[00:17:26] lại bị gian thần ngăn cản bên bờ sông,
[00:17:29] không thể đến trước linh cữu phụ hoàng tận hiếu.
[00:17:32] Hôm nay,
[00:17:33] nhi thần vâng theo ý trời, tuân theo tổ huấn, mặc giáp khởi binh,
[00:17:38] quyết tâm xuất quân qua sông,
[00:17:40] diệt trừ gian thần, cáo an thiên hạ.
[00:17:47] Bản vương hôm nay cho ngựa uống nước sông Trường Giang,
[00:17:50] mong tướng sĩ Yên quân khích lệ tinh thần,
[00:17:52] đại nghiệp Tĩnh Nan sắp thành công rồi.
[00:18:05] Bẩm hoàng thượng, Yên quân đã qua sông rồi!
[00:18:07] Ngự lâm quân chạy tán loạn khắp nơi.
[00:18:09] Các văn võ đại thần cũng đều...
[00:18:12] Đều sao rồi?
[00:18:13] Đều đang đốt hương, thay áo,
[00:18:14] xem ra là chuẩn bị ra thành xin hàng.
[00:18:19] Tốt lắm!
[00:18:22] Nô tài nội đình nguyện hộ giá hoàng thượng.
[00:18:25] Vậy trẫm muốn ngươi làm một việc.
[00:18:28] Xin hoàng thượng phân phó.
[00:18:29] Đốt! Đốt hoàng cung này cho trẫm, đốt cho sạch sẽ!
[00:18:38] Đừng để lại cho nghịch tặc!
[00:18:41] Hoàng thượng!
[00:18:41] Đốt, đốt, đốt!
[00:18:50] Ngay cả thi thể của trẫm cũng đốt cho sạch sẽ.
[00:18:55] Trẫm thà hóa thành tro bụi,
[00:18:58] cùng với hoàng thành của trẫm, tan thành mây khói.
[00:19:29] Hoàng thượng! Hoàng thượng!
[00:19:32] Sao các ngươi còn chưa chạy?
[00:19:33] Không được, hoàng thượng!
[00:19:35] Hoàng thượng, ngài không thể hồ đồ được!
[00:19:39] Hoàng thượng, không được! Chúng ta còn có Giang Nam mà!
[00:19:43] Các ngươi đừng khuyên trẫm nữa, không kịp nữa rồi.
[00:19:45] Hoàng thượng, có chết cũng không phải là cách chết này.
[00:19:50] Đi nghênh đón Chu Đệ!
[00:19:52] Đi thôi, hoàng thượng!
[00:20:11] Chu Đệ chẳng phải nói muốn thanh quân trắc, làm Chu Công sao?
[00:20:14] Hoàng thượng cứ ngồi ở đây,
[00:20:16] chúng ta hai người chờ ông ta đến thanh quân trắc.
[00:20:20] Để ông ta giết chúng ta đi,
[00:20:21] xem ông ta làm được gì?
[00:20:24] Hoàng thượng cứ ngồi trên đan bệ,
[00:20:26] nếu ông ta dám giết vua,
[00:20:29] sẽ càng chuốc lấy sự phẫn nộ của thiên hạ.
[00:20:32] Chỉ cần hoàng thượng còn ngồi trên đại điện này,
[00:20:34] việc Chu Đệ soán nghịch sẽ tự rõ ràng,
[00:20:36] chắc chắn sẽ tan xương nát thịt, để lại trò cười cho thiên hạ.
[00:20:43] Hai vị ái khanh, đừng hành động theo cảm tính nữa.
[00:20:59] Hoàng thượng! Hoàng thượng!
[00:21:02] Nhưng... trẫm vẫn chưa muốn chết.
[00:21:06] Trẫm không thể bỏ lại giang sơn mà Thái Tổ đã đích thân giao phó.
[00:21:10] Trẫm còn có rất nhiều chính sách khoan dung lợi quốc lợi dân,
[00:21:15] chưa kịp thực thi.
[00:21:18] Hoàng thượng đừng nản lòng.
[00:21:20] Chí hướng cao xa mới có thể biết yếu mà tự cường.
[00:21:27] Tất cả vốn dĩ cũng chỉ là một giấc mộng hão huyền.
[00:21:34] Sự nông nổi của thư sinh, hại nước hại dân.
[00:21:42] Ra tay đi!
[00:21:55] Dừng tay!
[00:22:00] Hoàng thượng!
[00:22:04] Hoàng thượng, ngài đừng hồ đồ!
[00:22:06] Lớn mật!
[00:22:10] Ngươi muốn trẫm chịu nhục sao?
[00:22:11] Thái Tổ hoàng gia từng để lại di chỉ!
[00:22:14] ...
[00:22:15] Khi Thái Tổ băng hà đã giao cho nô tài hộp bạc này,
[00:22:18] bên trong có mật chỉ.
[00:22:25] Vô dụng rồi, không xem cũng được.
[00:22:28] Hoàng thượng, Thái Tổ hoàng gia từng nói,
[00:22:33] khi đại nạn sắp đến có thể mở hộp bạc này,
[00:22:35] hành sự theo chỉ.
[00:22:37] Chẳng lẽ ngài ngay cả di huấn của Thái Tổ hoàng gia
[00:22:40] cũng không nghe sao?
[00:22:41] ...
[00:22:47] ...
[00:22:50] Đây có dao.
[00:23:07] Thái Tổ mật chỉ.
[00:23:11] "Tăng nhân cầm điệp này chính là hòa thượng chùa Hoàng Giác,
[00:23:15] Ứng Văn, Ứng Hiền, Ứng Năng."
[00:23:18] "Vân du bốn biển, tuyên dương Phật pháp, phổ độ chúng sinh."
[00:23:22] "Lệnh cho quan phủ, trạm kiểm soát, chùa chiền, dân trấn các nơi,
[00:23:27] tuân theo Phật ý, tạo điều kiện thuận lợi là trên hết."
[00:23:34] Hoàng gia gia...
[00:23:36] Hoàng thượng...
[00:23:37] Hoàng thượng, nhanh lên một chút!
[00:23:38] Chu Đệ đã phá Kim Xuyên môn rồi,
[00:23:40] muộn nữa là không kịp đâu.
[00:24:19] Hoàng thượng, đây... đây là đi đâu vậy?
[00:24:31] Con đường ngầm này gọi là Sinh Môn.
[00:24:33] Là do tiên đế hoàng gia khi xây dựng cung điện
[00:24:34] đã đặc biệt bí mật ra lệnh xây dựng.
[00:24:36] Ứng Văn sư phụ, mau lên đường đi.
[00:24:38] Nhanh lên, hoàng thượng!
[00:24:43] Hoàng thượng.
[00:24:45] Hoàng thượng, mang theo cái này đi.
[00:24:46] Chuyện hồ đồ đã đến nước này, cần nó làm gì?
[00:24:49] Ném nó đi, mau ném đi!
[00:24:54] Phương thái sư, Tề đại nhân, mau đưa hoàng thượng đi!
[00:24:56] Nếu không sẽ không kịp nữa, mau lên!
[00:24:59] Mau lên, hoàng thượng!
[00:25:00] Hoàng thượng, xin thứ cho lão thần không thể đi cùng.
[00:25:04] Thần còn có vài việc chưa xong.
[00:25:08] Thái sư, con từ nhỏ đã được thái sư dạy dỗ,
[00:25:12] thái sư đối với con ơn như cha mẹ.
[00:25:14] Xin nhận của học trò một lạy.
[00:25:17] Hoàng thượng! Hoàng thượng, mau đứng dậy, hoàng thượng!
[00:25:21] Thái sư, vậy chúng ta từ biệt tại đây.
[00:25:26] Hoàng thượng, hoàng thượng, mau đi đi!
[00:25:27] Mau đi, hoàng thượng!
[00:25:28] Thái sư, thái sư, chúng con đi đây.
[00:25:31] Ngài phải bảo trọng nhé, thái sư!
[00:25:32] Mau đi, mau đi!
[00:25:40] Yên Vương có lệnh, lệnh cho các ngươi lập tức mở thành quy hàng!
[00:25:45] Nếu không, đại quân sẽ công thành,
[00:25:47] chiến sự nổ ra, ngọc đá đều tan.
[00:27:00] Cao Hú! - Có!
[00:27:01] Ngươi tự mình đi bắt,
[00:27:02] tuyệt đối không được để Chu Doãn Văn chạy thoát!
[00:27:04] Nhi thần hiểu.
[00:27:12] Thiết đại tướng quân, lâu rồi không gặp.
[00:27:17] Trận chiến ở Trịnh Thôn Bá,
[00:27:18] bản vương đã tha cho ngươi, muốn ngươi an hưởng tuổi già.
[00:27:21] Sao lại cầm vũ khí lên rồi?
[00:27:25] Thiết Bình ta chỉ cần còn một hơi thở,
[00:27:27] sẽ không cho phép các ngươi xâm phạm hoàng cung.
[00:27:30] Các đại thần trong triều đều đã quy hàng,
[00:27:32] ngươi hà cớ gì phải cố chấp như vậy?
[00:27:35] Yên Vương điện hạ sao không hỏi
[00:27:36] linh hồn của tiên đế ở trên trời,
[00:27:38] ngài ấy có lẽ sẽ nhắc nhở ngươi,
[00:27:40] Thiết Bình cả đời cố chấp,
[00:27:41] tính cách này e là không đổi được rồi.
[00:27:45] Chỉ một người già như ngươi mà dám cầm đao chặn đường,
[00:27:49] ngươi muốn thế nào?
[00:27:50] Trừ nghịch tặc!
[00:27:56] Thiết Bình, có một câu bản vương vẫn luôn muốn nói với ngươi.
[00:28:01] Nói.
[00:28:02] Trung nghĩa.
[00:28:06] Bất luận trong triều có bao nhiêu gian thần,
[00:28:08] ngươi vẫn luôn là người trung nghĩa.
[00:28:10] Phụ hoàng đã không nhìn lầm ngươi.
[00:28:12] Bản vương cũng phải cảm ơn ngươi rất nhiều.
[00:28:16] Thiết Bình đa tạ lời khen của điện hạ.
[00:28:20] Nhưng hôm nay, chỉ cần Thiết Bình còn ở đây,
[00:28:22] ngươi đừng hòng bước vào điện Phụng Thiên này.
[00:28:27] Ngươi không gặp được hoàng thượng đâu.
[00:28:28] Hoàng thượng đã sớm cao chạy xa bay,
[00:28:29] đi chiêu mộ quân cần vương rồi.
[00:28:31] Ngươi cứ chờ chết đi!
[00:28:36] Bắt hắn lại!
[00:28:38] Giết!
[00:28:56] Cẩn thận, hoàng thượng!
[00:29:05] Vương công công, mau lên thuyền đi!
[00:29:07] Mau lên thuyền đi!
[00:29:08] Bệ hạ, thần không đi nữa.
[00:29:10] Thần muốn đến Giang Nam chiêu binh, giúp hoàng thượng phục quốc!
[00:29:14] Tề ái khanh,
[00:29:15] bây giờ trong thành toàn là người ngựa của Chu Đệ,
[00:29:18] không đi được đâu, khanh mau lên thuyền đi.
[00:29:22] Hoàng thượng!
[00:29:30] Vương Trung, ngươi lên đây cho ta!
[00:29:32]
[00:29:37] Các vị mau đi đi!
[00:29:39] Mau khởi hành, mau đi!
[00:29:41] Vương công công, ngươi lên đây cho ta! Vương Trung!
[00:29:46] Vương Trung, ngươi lên đây cho ta!
[00:29:49] Vương Trung! Vương Trung!
[00:29:53] Vương Trung, ngươi lên đây cho ta!
[00:29:59] Vương công công! Vương công công! Vương công công!
[00:30:04] Hoàng thượng, bảo trọng!
[00:30:09] Vương Trung!
[00:30:13] Vương công công!
[00:30:18] Vương Trung!
[00:30:20] Hoàng thượng, hoàng thượng, không được!
[00:30:22] Vương công công!
[00:30:23] Hoàng thượng, không được!
[00:30:24] Vương công công!
[00:30:28] Hoàng thượng, hoàng thượng, không được!
[00:30:32] Vương công công!
[00:30:48] Yên Vương, là người trong cung phóng hỏa.
[00:30:50] Có lẽ là muốn nhân lúc hỗn loạn để chạy trốn.
[00:30:52] Tìm thấy Chu Doãn Văn chưa?
[00:30:53] Đã lục soát khắp nơi,
[00:30:54] đến giờ vẫn chưa tìm thấy.
[00:30:56] Điện hạ, lỡ như Chu Doãn Văn chạy thoát...
[00:30:58] Không có lỡ như!
[00:30:59] Truyền lệnh, bản vương sống phải thấy người, chết phải thấy xác!
[00:31:02] Lục soát khắp kinh thành cũng phải tìm ra Chu Doãn Văn!
[00:31:04] Tuân lệnh!
[00:31:08] Điện hạ, ti chức lập tức đến hậu cung kiểm tra.
[00:31:10] Đi đi. - Vâng.
[00:32:04] Trời ơi, Người đã không cho ta chết,
[00:32:08] chứng tỏ ta không đáng chết!
[00:32:13] Vậy thì ta sẽ không chết! Ta muốn nhìn xem Chu Đệ
[00:32:17] thân bại danh liệt, chết bất đắc kỳ tử, mất nước như thế nào!
[00:33:03] Tham kiến phụ vương! Tham kiến phụ vương!
[00:33:06] Có chuyện gì?
[00:33:07] Khi nãy nhi thần lục soát,
[00:33:08] đã phát hiện hai thi thể cháy đen này.
[00:33:13] Là Chu Doãn Văn sao?
[00:33:14] Không biết. Đã cháy đen không nhìn rõ nữa.
[00:33:20] Đây là ngọc bội tìm được trên thi thể.
[00:33:26] Đây là phượng bội của hoàng hậu.
[00:33:29] Có phát hiện long bội không?
[00:33:31] Không có.
[00:33:33] Phụ vương, không có long bội,
[00:33:34] người này có lẽ không phải là Chu Doãn Văn.
[00:33:44] Điện hạ!
[00:33:49] Thái giám thân cận của Chu Doãn Văn, Vương Trung,
[00:33:52] chúng thần bắt được ở bờ sông.
[00:33:56] Chúng ta đã sớm quen biết nhau.
[00:34:00] Mọi người tản ra cả đi, mau đi dập lửa!
[00:34:02] Tản ra cả đi! Mau đi dập lửa!
[00:34:04] Vâng, vâng.
[00:34:10] Vương Trung, ngươi nói xem họ là ai?
[00:34:18] Là hoàng thượng và hoàng hậu.
[00:34:20] Ngươi sao dám khẳng định? Không sợ mất đầu à?
[00:34:24] Khi hoàng thượng băng hà,
[00:34:25] từng lệnh cho tại hạ sau khi hoàng thượng, hoàng hậu
[00:34:28] băng hà thì phóng hỏa.
[00:34:31] Ngọn lửa này là do tại hạ đốt.
[00:34:35] Là tại hạ đã tận mắt nhìn thấy hoàng thượng, hoàng hậu băng hà.
[00:34:40] Ngươi đúng là miệng sắt răng đồng.
[00:34:44] Điện hạ, người này chính là Chu Doãn Văn.
[00:34:58] Điện hạ, đã lục soát khắp nơi,
[00:35:01] không tìm thấy quốc tỷ,
[00:35:02] nhưng... đã tìm thấy một chiếc long bội.
[00:35:12] Điện hạ, phát hiện một đường hầm bí mật.
[00:35:15] E là Chu Doãn Văn đã...
[00:35:21] Truyền lệnh xuống,
[00:35:23] mau chóng phong tỏa đường hầm, toàn lực truy lùng.
[00:35:25] Tuân lệnh.
[00:35:25] Điện hạ, không cần tìm nữa.
[00:35:29] Nghĩa quân đã vây hoàng thành như thùng sắt,
[00:35:31] Chu Doãn Văn đã chắp cánh khó thoát.
[00:35:35] Hẳn là hắn đã hiểu, chỉ có cái chết của hắn
[00:35:40] thì đại nghiệp Tĩnh Nan mới coi như hoàn toàn thành công.
[00:35:44] Đối với nước, với dân cũng là thỏa đáng nhất.
[00:35:52] Điện hạ, hắn chết rất có lý.
[00:36:00] Thi thể cháy đen trước mắt chính là minh chứng.
[00:36:14] Không sai.
[00:36:17] Vương Trung, ngươi là thái giám thân cận của Chu Doãn Văn,
[00:36:22] cái chết của họ, ngươi có thể xác định được không?
[00:36:24] Nô tài không dám nói dối.
[00:36:29] Cao Hú, một long một phượng, hai miếng ngọc này,
[00:36:34] là do ngươi tìm được từ hai thi thể cháy đen
[00:36:36] giao cho bản vương.
[00:36:38] Con...
[00:36:43] Điện hạ, long bội này...
[00:36:44] Nhân chứng, vật chứng đều có đủ,
[00:36:46] người này chính là Chu Doãn Văn.
[00:36:49] Cao Sí, Khâu Phúc! - Có!
[00:36:51] Mau chóng chuẩn bị, hậu táng Chu Doãn Văn.
[00:36:54] Tuân lệnh.
[00:36:58] Vương Trung, ngươi hầu hạ chủ tử đến phút cuối cùng,
[00:37:03] lòng trung thành thật đáng khen.
[00:37:07] Chủ tớ một lòng là đạo lý hiển nhiên.
[00:37:13] Tốt, hôm nay ta sẽ thu nhận ngươi,
[00:37:17] làm thái giám thân cận của ta.
[00:37:26] Tạ ơn Yên Vương điện hạ.
[00:37:42] Yên Vương, xin mời xem.
[00:37:44] Hoàng thượng chính là ở đây thay y phục, cải trang,
[00:37:46] sau đó tẩu thoát từ đường hầm.
[00:38:09] Cao Hú!
[00:38:12] Lập tức đem tất cả những cung nhân biết chuyện này,
[00:38:15] giết sạch không chừa một ai!
[00:38:17] Không được để lộ nửa điểm phong thanh!
[00:38:22] Vương Cảnh Hoằng, Vương Trung không nằm trong số này.
[00:38:28] Vâng.
[00:38:30] Đi.
[00:38:36] Trịnh Hòa! - Có!
[00:38:37] Cáo thị viết xong chưa?
[00:38:39] An dân cáo thị đã chuẩn bị xong.
[00:38:40] Ta nói là bảng danh sách gian thần.
[00:38:42] Phải đem tất cả gian nghịch trong triều
[00:38:45] viết hết vào cho ta.
[00:38:46] Báo cho thiên hạ, truy cùng đuổi tận, toàn lực truy bắt,
[00:38:49] không được phép thả một ai!
[00:38:50] Tuân lệnh.
[00:38:53] Đem nhân chứng, vật chứng Chu Doãn Văn đã chết
[00:38:56] cũng viết vào.
[00:39:01] Vương Trung!
[00:39:03] Nô tài có mặt.
[00:39:04] Thay y phục rồi đi cùng Trịnh Hòa.
[00:39:08] Ngươi phải tự mình tuyên đọc văn cáo này.
[00:39:11] Nô tài tuân lệnh.
[00:39:16] Vương Cảnh Hoằng!
[00:39:17] Nô tài có mặt.
[00:39:18] Ngươi cũng đi theo đi.
[00:39:20] Tuân lệnh.
[00:39:25] Chu Năng! - Mạt tướng có!
[00:39:26] Lập tức dẫn người ngựa bí mật truy bắt,
[00:39:28] dù có truy đến chân trời góc biển,
[00:39:29] cũng phải bắt Chu Doãn Văn về cho ta!
[00:39:31] Tuân lệnh.
[00:39:47] Mau mở cửa! Mở cửa!
[00:39:50] Kẻ đòi mạng đến rồi.
[00:39:53] Thật muốn gặp tứ ca một lần.
[00:40:07] Thập Thất, Thập Thất, đây...
[00:40:11] Ngũ ca, Thất ca, Thập Tam ca, Thập Bát đệ!
[00:40:15] Thập Thất, đệ đến để giết chúng ta sao?
[00:40:17] Tứ ca đã đánh vào kinh thành rồi.
[00:40:19] Đệ đến để cứu các huynh.
[00:40:24] Yên Vương hiểu dụ toàn thành!
[00:40:30] Hồng Vũ năm thứ 35, ngày 13 tháng 6.
[00:40:33] Lệnh của Yên Vương Đại Minh.
[00:40:35] Gian thần lộng hành, tàn sát cốt nhục.
[00:40:37] Yên Vương phụng di chỉ của Thái Tổ, phụng thiên Tĩnh Nan.
[00:40:41] ...
[00:40:41] Ngày 13 tháng 6 bình định kinh thành.
[00:40:44] Kiến Văn bị Tề Thái và các gian thần khác hãm hại,
[00:40:48] ...
[00:40:48] tự thiêu mà chết. Bản vương vô cùng đau đớn, than ôi!
[00:40:53]
[00:40:55] Gian thần có tội không dám tha,
[00:40:58] người vô tội không dám giết.
[00:41:00] Trừ gian diệt ác, an bang định quốc.
[00:41:04] Phàm những kẻ có tên trong bảng này
[00:41:06] đều là tội thần phản tổ, loạn chế, họa nước hại dân.
[00:41:10] Yêu cầu các tội thần lập tức tự đến cung đình
[00:41:14] cúi đầu nhận tội.
[00:41:16] Nguyên Binh bộ thượng thư Tề Thái,
[00:41:18] nguyên Thái thường tự khanh Hoàng Tử Trừng.
[00:41:20] Sao không thấy tên của Phương Hiếu Nhụ?
[00:41:22] Đúng vậy.
[00:41:23] Phương Hiếu Nhụ vốn là người đứng đầu trong hịch Tĩnh Nan của Yên Vương,
[00:41:25] là gian thần đầu sỏ mà.
[00:41:26] Sao ông ta lại thành vô tội? Chuyện lạ.
[00:41:29] Cái này gọi là "để trống ghế chờ người tài".