(AI-sub) Trịnh Hoà Hạ Tây Dương tập 29 - La Gia Lương, Đường Quốc Cường
Phụ đề được dịch bằng AI, cần bạn góp sức hoàn thiện. Liên hệ tham gia tại Facebook: https://www.facebook.com/profi....le.php?id=1000678863 -------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- Trịnh Hoà Hạ Tây Dương (2009): Hành Trình Lịch Sử Vượt Biển Của Hạm Đội Nhà Minh <br>Bộ phim xoay quanh nhân vật lịch sử có thật – thái giám Trịnh Hòa (do ngôi sao TVB La Gia Lương thủ vai). Dưới mệnh lệnh của hoàng đế Minh Thành Tổ - Chu Đệ (Đường Quốc Cường), Trịnh Hòa đã dẫn đầu một hạm đội lớn nhất thế giới thời bấy giờ thực hiện 7 chuyến hải trình vĩ đại đến "Tây Dương" (vùng biển Ấn Độ Dương và xa hơn nữa).
[00:00:38] Lấy chuyện xưa làm gương, làm thầy cho đời sau.
[00:00:41] Từ xưa đến nay,
[00:00:42] bao nhiêu tranh chấp đều do danh phận không rõ ràng,
[00:00:45] trưởng ấu vô trật tự mà gây nên.
[00:00:47] Mong Hoàng thượng sớm lập Thái tử,
[00:00:49] trên để an quốc thể, dưới để thuận lòng dân.
[00:00:51] Đó là cái phúc của giang sơn, cái may của vạn dân.
[00:00:55] Xin Hoàng thượng thánh tài.
[00:01:01] Đứng dậy cả đi.
[00:01:02] Tạ ơn Hoàng thượng.
[00:01:11] Hoàng thượng, Thái Tổ Hồng Vũ Hoàng đế,
[00:01:13] vừa lên ngôi đã sắc lập Trữ quân cho Đại Minh.
[00:01:16] Bệ hạ tuân theo tổ chế để hiệu lệnh thiên hạ,
[00:01:18] Tĩnh Nan khởi binh, nhất thống đại nghiệp.
[00:01:21] Mong Hoàng thượng贯彻祖制到底。
[00:01:24] Thần chờ cũng có thể yên tâm, lo việc của mình.
[00:01:29] Thái Tổ từng nói, trẫm là Đế vương Thiên tử,
[00:01:32] con trưởng ở ngôi đích thì phải lập làm Trữ quân.
[00:01:35] Như vậy mới có thể danh chính, ngôn thuận, vị tôn, thế vững.
[00:01:41] Thần chờ khẩn cầu Hoàng thượng theo lời dạy của tổ tông,
[00:01:45] mau lập Hoàng tử Chu Cao Sí
[00:01:47] làm Thái tử Trữ quân.
[00:01:54] Các vị ái khanh trung quân ái quốc, đáng được khen thưởng.
[00:01:58] Trẫm rất vui mừng.
[00:02:00] Tốt lắm.
[00:02:02] Nếu các khanh không còn coi quốc sự là việc của mình,
[00:02:04] giang sơn Đại Minh làm sao hưng thịnh?
[00:02:09] Hôm nay trẫm có một việc lớn,
[00:02:12] muốn cùng các người bàn bạc kỹ lưỡng.
[00:02:19] Trẫm chuẩn bị dời đô đến Bắc Kinh.
[00:02:28] Các khanh thấy thế nào?
[00:02:39] Sao không ai nói gì vậy?
[00:02:40] Vừa rồi còn hùng hồn dõng dạc,
[00:02:42] ầm ĩ cả lên mà.
[00:02:45] Phụ hoàng, nhi thần tán thành dời đô.
[00:02:50] Phụ hoàng Tĩnh Nan khởi binh, thống nhất Hoa Hạ,
[00:02:53] đều nhờ vào quân dân đất Yên đồng lòng nhất trí.
[00:02:56] Không giống người ở đây,
[00:02:58] lòng mang dị chí, mưu cầu lợi riêng.
[00:03:00] Bắc Kinh là đất rồng khởi,
[00:03:02] tốt hơn thành Nam Kinh này nhiều.
[00:03:05] Hoàng thượng, vi thần tán thành.
[00:03:07] Năm đó chúng ta tám trăm lẻ sáu người Tĩnh Nan giành thắng lợi,
[00:03:09] đều là vì Bắc Kinh là đất phúc mà.
[00:03:12] Hoàng thượng, phương Bắc nghèo nàn, dân tình ngoan cố,
[00:03:15] khí hậu lạnh lẽo, nhiều điều bất tiện.
[00:03:18] Giang Nam giàu có, lợi cho sinh kế.
[00:03:20] Nam Kinh là cố đô của sáu triều, nhân mạch sâu dày.
[00:03:24] Nếu như dời đô đến Bắc Kinh,
[00:03:25] chẳng khác nào đặt quốc đô ngay gần Bắc Mạc.
[00:03:28] Một khi ngoại tộc xâm lược, quốc đô sẽ gánh chịu đầu tiên.
[00:03:32] Nền móng quốc gia không vững, giang sơn sao có thể yên?
[00:03:35] Nếu nói là đất rồng khởi,
[00:03:38] trong chín châu của Hạ, không đâu bằng Nam Kinh.
[00:03:43] Khanh chưa từng nghĩ,
[00:03:45] dời kinh sư về phía bắc chính là để uy hiếp biên cương phía bắc sao?
[00:03:49] Hoàng thượng, đúng hay không tạm thời không tranh cãi.
[00:03:52] Thần muốn hỏi là có thể làm được hay không.
[00:03:55] Xây dựng một kinh đô mới, quốc khố khó mà chống đỡ nổi.
[00:04:01] Trẫm muốn nói với các ngươi không phải là có thể hay không,
[00:04:04] mà là có muốn hay không.
[00:04:07] Hoàng thượng chắc lại muốn gọi thần là "tay hòm chìa khóa mù" rồi.
[00:04:10] Nhưng thần quản lý Hộ bộ, tính toán cho Hoàng thượng,
[00:04:13] đây là chức trách của thần.
[00:04:17] Vẫn là không có tiền.
[00:04:18] Hoàng thượng,
[00:04:22] chưa nói đến việc khơi thông Đại Vận Hà,
[00:04:24] cũng không nhắc đến việc biên soạn Vĩnh Lạc Đại Điển,
[00:04:28] chỉ riêng một chuyến đi Tây Dương của Trịnh Hòa,
[00:04:30] đã hao tốn hơn hai trăm vạn lạng bạc.
[00:04:34] Nếu muốn xây dựng kinh đô mới,
[00:04:36] gạch đá, gỗ, thợ, phu dịch,
[00:04:39] la ngựa, xe cộ, cần vô số kể.
[00:04:43] Việc phòng thủ biên cương phía bắc có cần nữa không?
[00:04:45] Ruộng đồng, thủy lợi có còn tu sửa nữa không?
[00:04:47] Sự vận hành của quốc gia,
[00:04:48] sinh kế của bá tánh có còn lo nữa không?
[00:04:55] Cứ nói chuyện trước mắt đi,
[00:04:57] hàng hóa mà Trịnh Hòa cần ở hải ngoại vẫn chưa có nơi nào cung cấp.
[00:05:01] Lại muốn dời đô, quốc lực làm sao chống đỡ?
[00:05:01]
[00:05:05] Hoàng thượng, hoặc là đừng nhắc đến chuyện dời đô nữa,
[00:05:08] hoặc là mau cho Trịnh Hòa về nước,
[00:05:10] tạm dừng việc tuần du trên biển.
[00:05:20] Hạ Nguyên Cát, ngươi đang mặc cả với trẫm sao?
[00:05:32] Một loạt tiếng ồn ào,
[00:05:34] chính là minh chứng cho thủ đoạn tàn nhẫn của Bệ hạ.
[00:05:38]
[00:05:41] Bệ hạ đã khiến cho các nguyên lão trong triều đau đớn.
[00:05:45] Dời đô đến Bắc Kinh chính là để chặt đứt
[00:05:47] nền tảng quyền lực của các sĩ đại phu Nam Kinh.
[00:05:50] Họ đã kinh doanh ở đây nhiều năm,
[00:05:53] Muốn làm rõ đã không còn khả năng.
[00:05:56] Quyền thế sinh trưởng trên mảnh đất cũ kỹ ngàn năm không đổi.
[00:05:59] Văn phong, kiến thức bị giam cầm trong những quy tắc cũ nát.
[00:06:02]
[00:06:05] Không nhổ tận gốc thì hậu họa vô cùng.
[00:06:08] Việc Bệ hạ dời đô có thể nói là một nước cờ thần sầu.
[00:06:12] Quấy trong vũng lầy,
[00:06:14] chỉ càng quấy càng đục, càng lún càng sâu.
[00:06:20] Việc cấp bách bây giờ là,
[00:06:22] phải có đủ bạc.
[00:06:25] Lời của Hạ Nguyên Cát đã nhắc nhở trẫm.
[00:06:27] Trẫm lo rằng tài lực của quốc gia đã hạn chế
[00:06:31] hành động trung hưng, cải cách đổi mới.
[00:06:34] Nếu cứ tiếp tục như vậy, không chỉ các biện pháp lợi quốc lợi dân
[00:06:38] sẽ trở thành lâu đài trên không,
[00:06:41] mà còn khiến ý đồ thực sự của trẫm về việc thay đổi theo thời thế
[00:06:44] rơi vào thế bị động.
[00:06:47] Sự lo lắng của Hoàng thượng quả thực có lý.
[00:06:50] Khi các thần tử nhận ra,
[00:06:53] chắc chắn sẽ lớn tiếng ồn ào, dốc sức phản kích.
[00:06:58] Hoàng thượng đang đối mặt với những thách thức và biến cố lớn hơn.
[00:07:04] Trẫm đã quyết.
[00:07:06] Đợi thuyền của Trịnh Hòa mang bạc về sẽ dời đô.
[00:07:11] Trước tiên, hãy biến việc xây dựng kinh đô mới thành sự đã rồi.
[00:07:18] Cao Sí, con là anh,
[00:07:21] phải có phong độ của người anh cả.
[00:07:24] Mẹ không thiên vị nó, cũng không bênh vực con.
[00:07:28] Hôm nay, gọi các con đến đây,
[00:07:30] chính là để các con
[00:07:32] có cơ hội nói chuyện trực diện.
[00:07:34] Mẹ, người yên tâm, nhi thần biết rồi.
[00:07:38] Mẫu hậu.
[00:07:39] Hú nhi.
[00:07:40] Nhị đệ, mau ngồi đi.
[00:07:44] Mau qua đây.
[00:07:45] Nhị đệ, ngồi đi.
[00:07:48] Mẹ, người vội vàng như vậy,
[00:07:50] chỉ là để con ăn bữa cơm này thôi sao?
[00:07:56] Lâu rồi không làm món ngon cho các con.
[00:07:59] Ngồi đi, các con mau ngồi đi.
[00:08:01] Mau nếm thử xem tay nghề của mẹ có lụt đi không.
[00:08:07] Vậy tốt, con ăn trước đây.
[00:08:08] Ăn xong con còn phải đi kiếm bạc giúp phụ hoàng nữa.
[00:08:16] Thường ngày, các con đều bận việc của mình,
[00:08:19]
[00:08:22] Hôm nay, mẹ gọi các con về đây,
[00:08:25] chỉ là muốn giống như ngày xưa ở Yên Vương phủ,
[00:08:28] cùng nhau nói chuyện, cùng nhau trò chuyện.
[00:08:37] Cao Hú,
[00:08:39] đừng chỉ lo ăn.
[00:08:44] Cao Sí, con ăn đi.
[00:08:52] Các ngươi lui ra đi.
[00:08:53] Vâng.
[00:09:01] Cao Hú, anh con đang bệnh,
[00:09:04] mẹ ở trong hậu cung,
[00:09:08] con kể cho mẹ nghe đi,
[00:09:10] mấy hôm nay có chuyện gì mới không?
[00:09:16] Phụ hoàng muốn dời đô rồi.
[00:09:17] Dời đô?
[00:09:20] Dời đi đâu?
[00:09:22] Bắc Kinh.
[00:09:27] Đây là chuyện tốt mà.
[00:09:29] Chuyện tốt?
[00:09:31] Cả triều đại thần, trừ con ra,
[00:09:33] không một ai là không nhăn mặt, la hét om sòm.
[00:09:39] Là không muốn đi Bắc Kinh sao?
[00:09:41] Đâu chỉ là không muốn, suýt nữa là ép vua rồi.
[00:09:45] Hôm nay nếu không phải con đỡ cho phụ hoàng,
[00:09:47] còn không biết sẽ xảy ra chuyện gì nữa.
[00:09:53] Chuyện lớn như vậy,
[00:09:55] Cao Sí, con có biết không?
[00:09:58] Biết.
[00:10:03] Vậy ý của con thì sao?
[00:10:05] Mẹ, con vẫn chưa nghĩ xong.
[00:10:14] Không phải anh đang bệnh sao?
[00:10:16] Không phải anh không gánh vác nổi quốc sự sao?
[00:10:19] Anh còn nghĩ những chuyện này làm gì?
[00:10:24] Nhị đệ, em đừng có nói bóng nói gió.
[00:10:29] Tôi đâu có nói gì.
[00:10:32] Còn cần anh nói sao?
[00:10:34] Hạ Nguyên Cát và mấy chục cái miệng của họ,
[00:10:37] không phải đã nói hết những gì anh muốn nói rồi sao?
[00:10:41] Cái mưu tính trong lòng anh,
[00:10:42] lừa được ai chứ?
[00:10:50] Phụ hoàng đột ngột đề xuất dời đô,
[00:10:52] trước đó không ai biết.
[00:10:53] Sao lại biến thành cả triều đại thần
[00:10:54] đều giúp tôi nói chuyện?
[00:10:58] Đừng giả vờ nữa.
[00:11:00] Bọn đại thần này la hét đòi lập Trữ quân,
[00:11:05] muốn để anh làm Thái tử.
[00:11:11] Đằng sau là ai giật dây,
[00:11:14] phụ hoàng không rõ, nhưng trong lòng tôi thì rõ như gương.
[00:11:22] Tôi ghét nhất là những kẻ tiểu nhân giở trò sau lưng.
[00:11:27] Thôi, thôi được rồi.
[00:11:29] Các con đừng cãi nhau nữa, đừng tranh giành nữa, được không?
[00:11:37]
[00:11:38] là không ai chịu đựng được đối phương vậy?
[00:11:42] Hai con đều là ruột thịt của mẹ,
[00:11:44] tổn thương ai thì lòng mẹ cũng đau.
[00:11:54] Ngài Trurus, thật sự xin lỗi.
[00:11:57] Do trong nước Đại Minh xảy ra một chút sự cố,
[00:12:00] nên hàng của chúng tôi không thể vận chuyển đến đúng hẹn.
[00:12:04] Tôi trước hết xin gửi đến ngài lời xin lỗi chân thành nhất.
[00:12:08] Quốc sứ đại nhân,
[00:12:09] thật không ngờ một thiên triều Đại Minh đường đường,
[00:12:12] lại xem chữ tín như trò đùa.
[00:12:14] Các người không chỉ làm tôi mất một khoản tiền đặt cọc lớn,
[00:12:16] mà còn làm tôi mất đi một nhóm bạn bè chân thành.
[00:12:19] Tôi biết. Để tỏ lòng áy náy của chúng tôi,
[00:12:23] tiền hàng của ngài tôi sẽ không lấy.
[00:12:25] Ngoài ra,
[00:12:26] năm thuyền hàng của ngài tôi cũng sẽ trả lại.
[00:12:30] Sáng mai tôi sẽ cho người gửi đến
[00:12:32] nơi ngài chỉ định.
[00:12:33] Nhưng thỏa thuận chúng ta đã ký vẫn còn hiệu lực.
[00:12:37] Khi mùa gió năm sau đến,
[00:12:40] tôi sẽ lại mang hàng đến cho ngài.
[00:12:45] Ngài nói thật chứ?
[00:12:48] Thật.
[00:12:50] Lần này thực sự là một sự cố. Xin lỗi.
[00:12:53] Vì ngài đã xem tôi là bạn,
[00:12:55] tôi càng sẽ xem ngài là anh em.
[00:12:58] Năm thuyền hàng của tôi đã được chuyển lên tàu rồi,
[00:13:01] tôi sẽ không dỡ xuống nữa.
[00:13:02] Tôi tin các người.
[00:13:04] Tôi cũng sẽ ở lại, không đi.
[00:13:06] Tôi muốn ở lại,
[00:13:07] làm vật thế chấp cho những người định mua hàng của tôi.
[00:13:10] Tôi chờ ngài trở lại.
[00:13:12] Chúng tôi làm ăn rất coi trọng chữ tín.
[00:13:16] Ngài Trurus,
[00:13:17] ngài đã cho tôi thấy được khí phách thương mại của Cổ Lý.
[00:13:23] Cũng cho tôi một ý tưởng thứ hai.
[00:13:26] Hay là thế này,
[00:13:28] tôi mời ngài mang thuyền buôn cùng tôi về Đại Minh,
[00:13:30] xem Đại Minh chúng tôi làm ăn thế nào.
[00:13:32] Ngài thấy sao?
[00:13:34] Trời ơi, ngài muốn đưa tôi về Đại Minh sao?
[00:13:38] Một đất nước giàu có và thần kỳ.
[00:13:40] Đó là nơi mà vô số người ao ước.
[00:13:42] Nơi đó quả thực là thiên đường trong mơ.
[00:13:45] Cảm ơn lời mời chân thành của ngài. Tôi đồng ý.
[00:13:51] Như vậy, ngài và tôi đều là người chiến thắng thực sự.
[00:13:59] Mẹ,
[00:14:01] mẹ, bên ngoài có người đến.
[00:14:03] Đến rất nhiều người.
[00:14:06] Mẹ, mẹ mau ra xem đi.
[00:14:08] Được, được.
[00:14:13] Diệu Cẩm cô nương, sao cô lại đến đây?
[00:14:16] Liên Tâm, ta còn mang đến cho cô một vị khách quý nữa đấy.
[00:14:22] Nô tỳ khấu kiến Hoàng hậu nương nương.
[00:14:26] Nào, mau đứng dậy đi.
[00:14:29]
[00:14:32] Không biết Hoàng hậu nương nương giá đáo,
[00:14:35] thế này thật là không có quy củ.
[00:14:36] Tôi phải đi dọn dẹp một chút.
[00:14:43] Em có biết hôm nay là ngày gì không?
[00:14:46] Hôm nay không phải vừa qua Tết Đoan Ngọ sao?
[00:14:51] Đứa ngốc này,
[00:14:52] hôm nay là sinh nhật của em, em quên rồi sao?
[00:15:00] Các ngươi vào cả đi.
[00:15:03] Hôm nay ta và Diệu Cẩm đến đây,
[00:15:05] là muốn cùng em náo nhiệt một chút.
[00:15:10] Hoàng hậu nương nương, người đừng bận tâm đến tôi.
[00:15:16] Các ngươi tay chân nhanh nhẹn một chút,
[00:15:18] làm cho căn phòng này của Liên Tâm thật náo nhiệt,
[00:15:21] làm cho thật xinh đẹp.
[00:15:23] Vâng.
[00:15:24] Đi đi.
[00:15:27] Hoàng hậu nương nương,
[00:15:29] tại sao lâu như vậy không vào cung thăm ta?
[00:15:31] Nhất định phải đợi ta đến thăm em.
[00:15:37] Em đúng là đứa trẻ kiên cường.
[00:15:41] Liên Tâm à, trong lòng tỷ tỷ,
[00:15:43] vẫn luôn lo lắng cho hai mẹ con em.
[00:15:46] Từ khi Trịnh Hòa đi, cô ấy ngày nào cũng nhắc.
[00:15:55] Mau lại đây, mau lại đây.
[00:15:57] Mau, bái kiến Hoàng hậu nương nương.
[00:15:59] Lớn thế này rồi.
[00:16:07] Trông giống em.
[00:16:12] Nhưng thần thái này lại giống Trịnh Hòa lúc nhỏ.
[00:16:19] Các người không biết đâu,
[00:16:21] Trịnh Hòa lúc nhỏ chính là bộ dạng này.
[00:16:25] Mau bái kiến Hoàng hậu nương nương.
[00:16:29] Nào,
[00:16:32] đeo cái này vào.
[00:16:36] Để Phật tổ phù hộ con,
[00:16:38] lớn nhanh, cao lớn, vượt cả cậu con.
[00:16:43] Tống Thiên, mau tạ ơn Hoàng hậu nương nương.
[00:16:49] Tống Thiên.
[00:16:54] Bà là Hoàng hậu,
[00:16:55] bà có thể kêu cậu tôi mau về được không?
[00:17:06] Nào, ta tặng con một món quà.
[00:17:09] Đây là thư cậu con viết cho Hoàng thượng.
[00:17:13] Cậu con trong thư có nói,
[00:17:15] cậu nhớ Hoàng thượng, nhớ Đại Minh,
[00:17:18] cũng nhớ con, và cả mẹ con nữa.
[00:17:21] Cậu con cũng muốn sớm xong việc,
[00:17:25] về thăm con.
[00:17:26] Xem con đã lớn cao đến đâu rồi.
[00:17:30] Con, con đã cao lắm rồi.
[00:17:32] Mẹ con hay đo cho con.
[00:17:34] Không tin bà xem vạch khắc trên cây nhỏ kìa.
[00:17:36] Đó là do cậu tự tay trồng lúc đi.
[00:17:39] Cậu nói đợi con cao hơn cái cây nhỏ,
[00:17:42] là cậu có thể về rồi.
[00:17:45] Đứa trẻ ngoan, thật là đứa trẻ ngoan.
[00:17:49] Con xem bức thư này, lúc nào rảnh,
[00:17:52] bảo mẹ đọc cho con nghe.
[00:17:55] Tạ ơn Hoàng hậu nương nương.
[00:17:59] Liên Tâm à,
[00:18:01] thực ra, em cũng là người có phúc.
[00:18:08] Dù sao cũng có một đứa con ở bên cạnh.
[00:18:17] Hoàng hậu...
[00:18:25] Đều là do Cao Sí và Cao Hú,
[00:18:27] hai đứa oan gia đó làm cho tức giận.
[00:18:29] Lòng của tỷ tỷ,
[00:18:31] vì ba người đàn ông lớn đó mà sắp tan nát rồi.
[00:18:37] Phụ nữ có gia đình rồi, số mệnh không còn là của mình nữa.
[00:18:42] Một nửa cho con cái, một nửa vì người khác.
[00:18:47] Đây có lẽ, chính là số phận của phụ nữ.
[00:18:52] Có gia đình là có vướng bận.
[00:18:56] Có vướng bận là có một loại hương vị.
[00:19:01] Kệ nó là đắng hay ngọt, phải không?
[00:19:06] Xem kìa, xem kìa.
[00:19:08] Cung thỉnh Hoàng hậu ngự lãm.
[00:19:20] Làm thế này trông thật náo nhiệt.
[00:19:23] Ta thấy, thật sự không thua kém Từ Ninh Cung đâu.
[00:19:27] Vậy thì chị và Hoàng hậu nương nương dọn qua đây ở đi.
[00:19:48] Đoàn thuyền Đại Minh ở Cổ Lý ba tháng,
[00:19:50] đã mang lại cho chúng tôi thương mại và phồn vinh.
[00:19:53] Tôi và dân chúng Cổ Lý đặc biệt đến để cảm tạ.
[00:19:56] Đây là kết quả của sự nỗ lực chung của chúng ta.
[00:19:58] Nếu không có sự ủng hộ của Quốc vương Bệ hạ,
[00:20:00] đoàn thuyền Đại Minh không thể đạt được
[00:20:02] thành tích tốt như vậy.
[00:20:03] Vừa làm ăn, vừa kết giao bạn bè.
[00:20:06] Quốc sứ đại nhân nói quá lời rồi.
[00:20:07] Ba tháng giao lưu, chúng tôi và Đại Minh
[00:20:09] đã là những người bạn tin cậy lẫn nhau.
[00:20:12] Cổ Lý chưa bao giờ nghi ngờ
[00:20:13] sự chân thành của đoàn thuyền Đại Minh.
[00:20:15] Đồng thời cũng xin Quốc sứ đại nhân và Hoàng đế Đại Minh
[00:20:17] tin tưởng vào tình hữu nghị của chúng tôi.
[00:20:19] Cảm ơn.
[00:20:21] Tôi đại diện cho Hoàng đế Đại Minh,
[00:20:22] cảm ơn tấm thịnh tình của các vị.
[00:20:25] Lần này rời đi, khi nào mới có thể trở lại?
[00:20:28] Ngắn thì một hai năm, dài thì ba năm năm.
[00:20:31] Chúng tôi nhất định sẽ trở lại.
[00:20:33] Thế này, tôi có một đề nghị.
[00:20:35] Xin mời ngài nói.
[00:20:37] Để Cổ Lý mãi mãi là thành phố của tình hữu nghị,
[00:20:39] là thủ đô của thương mại,
[00:20:40] hy vọng có thể dựng một tấm bia đá ở đây để làm kỷ niệm.
[00:20:44] Vậy thì hãy để văn bia chứng kiến tình hữu nghị của chúng ta.
[00:20:47] Như vậy,
[00:20:48] sẽ làm cho việc kinh doanh của Cổ Lý càng thêm thịnh vượng,
[00:20:51] trở thành trung tâm thương mại
[00:20:52] hội tụ từ đông tây nam bắc.
[00:20:54] Cũng sẽ làm cho tình hữu nghị giữa chúng ta bền lâu.
[00:20:57] Tôi sẽ lập tức cho người tìm một nơi tốt,
[00:20:59] để bia đá của nước Đại Minh sừng sững ở đây,
[00:21:01] cho đến muôn đời.
[00:21:03] Cho đến mãi mãi.
[00:21:46] Hoàng thượng, người ăn chút gì đi ạ.
[00:21:50] Đã gần nửa đêm rồi.
[00:21:52] Có tin tức của Trịnh Hòa lập tức tâu báo.
[00:21:56] Hoàng thượng yên tâm,
[00:21:57]
[00:22:19] Trịnh đại nhân, đoàn thuyền đã quay về rồi.
[00:22:25] Chẳng bao lâu nữa chúng ta sẽ đặt chân lên đất Đại Minh.
[00:22:28] Đi lâu như vậy, sắp về đến nhà rồi.
[00:22:32] Đại nhân sao lại buồn rười rượi vậy?
[00:22:35] Cảnh Hoằng,
[00:22:37] tôi luôn cảm thấy có một việc vẫn chưa làm xong.
[00:22:40] Đại nhân, người đang nói về Trần Tổ Nghĩa phải không?
[00:22:48] Tôi cảm thấy hoàng tử nước Bột Nê,
[00:22:53] có thể đang ở trong tay hắn.
[00:22:55] Nếu không làm cho ra ngô ra khoai,
[00:22:57] Đại Minh ta ở hải ngoại,
[00:22:58] làm sao có thể chính danh lập uy chứ?
[00:23:28] Xem ra Ngô công tử
[00:23:30] lại sắp đi hẹn hò với nữ tù trưởng rồi.
[00:23:35] Nhưng ngươi phải cẩn thận một chút,
[00:23:37] đừng để người ta nhận ra bộ mặt thật của Lư Sơn.
[00:23:40] Công tử, đừng quên đoàn thuyền của Đại Minh
[00:23:42] đang tìm chúng ta khắp nơi đấy.
[00:23:46] Không cần lo, nơi này xa các nước Nam Dương.
[00:23:51] Hơn nữa tôi vốn dĩ thích chơi trò
[00:23:54] mèo vờn chuột với Trịnh Hòa.
[00:23:57] Nếu không có gì bất ngờ,
[00:23:59] đoàn thuyền Đại Minh sẽ đi qua đây.
[00:24:01]
[00:24:04] nắm bắt thời cơ, đánh cho hắn một trận bất ngờ.
[00:24:07] Tốt, tốt, tốt. Vậy ngươi lên đảo chơi đi.
[00:24:10] Chắc hẳn nữ tù trưởng đó sắp nhớ chết ngươi rồi.
[00:24:18] Nhưng công việc bận rộn,
[00:24:21] hơn nữa mỗi khi đến các nước Nam Dương,
[00:24:24] lại đâu đâu cũng là bạn bè của tôi.
[00:24:27] Thật sự là bận rộn không ngớt.
[00:24:30] Mãi mới tranh thủ được chút thời gian,
[00:24:34] tôi liền vội vàng chạy đến thăm em.
[00:24:37] May mà lương tâm của anh
[00:24:38] chưa bị cá mập ăn mất.
[00:24:40] Tôi còn mong được ăn thịt anh đây.
[00:24:55] Anh thật là,
[00:24:56] cứ để họ lên bờ đi.
[00:24:58] Lần này người đến đông, tôi sợ làm phiền em.
[00:25:06] Họ cũng không phải là cướp biển mặt xanh nanh vàng.
[00:25:09] Các cô gái trên đảo đều mong được gặp
[00:25:12] những thư sinh như anh đấy.
[00:25:15] Cứ gọi tôi là thương nhân đi.
[00:25:17] Dù anh là người đọc sách hay là thương nhân,
[00:25:19] trong mắt em đều đáng yêu như nhau.
[00:25:28] Người làm ăn như tôi,
[00:25:32] quanh năm bôn ba trên biển,
[00:25:37] dần dần cũng muốn dừng tay rồi.
[00:25:42] Lần này tôi làm mấy vụ lớn ở Nam Dương,
[00:25:47] kiếm được không ít tiền.
[00:25:51] Tôi cũng không muốn mang số tiền này về quê nữa.
[00:25:57] Sau này, nơi đây chính là nhà của tôi.
[00:26:03] Vì vậy tôi mạnh dạn xin nữ tù trưởng đáng yêu
[00:26:06] mượn một hòn đảo lớn hơn một chút,
[00:26:08] làm trạm trung chuyển hàng hóa.
[00:26:10] Như vậy,
[00:26:12] sau này chúng ta gặp nhau sẽ tiện lợi hơn nhiều.
[00:26:16] Em mong anh có thể ở lại đảo Lỗ Ngải mãi mãi.
[00:26:20] Điều này chắc cũng bao gồm cả đối tác kinh doanh của tôi chứ?
[00:26:23] Dĩ nhiên rồi.
[00:26:26] Tốt, cứ quyết định như vậy đi.
[00:26:28] Ngày mai em sẽ giao hòn đảo nhỏ đó cho anh.
[00:26:32] Em đúng là người phụ nữ tốt của tôi.
[00:26:39] Trịnh đại nhân.
[00:26:41] Trịnh đại nhân.
[00:26:42] Nam Công, có chuyện gì vậy?
[00:26:43] Trịnh đại nhân, phát hiện Trần Tổ Nghĩa.
[00:26:46] Phát hiện ở đâu?
[00:26:47] Có một thuyền buôn từ Cựu Cảng đến đoàn thuyền,
[00:26:50] báo cáo rằng trên biển gặp mấy nữ thương nhân.
[00:26:52] Họ đều là người của đảo Lỗ Ngải.
[00:26:54] Họ nói lúc đi ra,
[00:26:56] thấy có mấy con thuyền đi đến đó.
[00:26:58] Có một thương nhân đang cùng nữ đảo chủ
[00:27:00] xử lý việc mượn đảo để chứa hàng.
[00:27:02] Hơn nữa còn nói, diện mạo của thương nhân này,
[00:27:04] là một công tử mặt hoa da phấn.
[00:27:08] Chắc chắn là Trần Tổ Nghĩa.
[00:27:23] Đảo Lỗ Ngải.
[00:27:25] Bốn ngày ba đêm hành trình.
[00:27:27] Trịnh đại nhân,
[00:27:28] vừa rồi tôi đã nói chuyện với những người
[00:27:30] ngư dân đánh cá biển sâu.
[00:27:32] Chỉ cần chúng ta cho họ mấy món đồ sứ,
[00:27:34] thêm mấy cân trà,
[00:27:35] họ bằng lòng dẫn đường cho đoàn thuyền Đại Minh.
[00:27:38] Nhưng tôi nghe nói đảo Lỗ Ngải nữ nhiều nam ít.
[00:27:42] Chúng ta hơn hai vạn người đến đó,
[00:27:44] không phải sẽ gây ra chuyện sao?
[00:27:46] Vương đại nhân, nhưng nếu không đến đảo Lỗ Ngải,
[00:27:50] thì không có cách nào bắt được Trần Tổ Nghĩa.
[00:27:52] Hơn nữa hòn đảo đó không từ chối đàn ông.
[00:27:55] Chỉ là phong tục của họ với Đại Minh chúng ta
[00:27:57] không giống nhau mà thôi.
[00:28:00] Vậy làm sao để bắt được Trần Tổ Nghĩa?
[00:28:03] Trịnh đại nhân, không biết người có quên không,
[00:28:06] khi chúng ta đến đảo Java,
[00:28:08] đã gặp những nữ thương nhân đó.
[00:28:11] Họ chính là người của đảo Lỗ Ngải.
[00:28:16] Nếu tôi đoán không sai,
[00:28:18] Trần Tổ Nghĩa chắc không ở xa nơi này.
[00:28:21] Chỉ cần đoàn thuyền của chúng ta,
[00:28:22] trước khi cập bờ có thể phát hiện thuyền của hắn,
[00:28:25] thì có thể dùng đoàn thuyền của chúng ta
[00:28:26] chặn đường đi của hắn.
[00:28:33] Tốt. Thay đổi hải trình, tiến đến đảo Lỗ Ngải.
[00:28:36] Lần này không tiêu diệt Trần Tổ Nghĩa, quyết không về Đại Minh.
[00:28:42] Hoàng thượng, Hoàng thượng, mật báo của Trịnh Hòa.
[00:29:22] Trịnh Hòa đã quay về rồi.
[00:29:26] Trịnh Hòa đã tìm thấy Trần Tổ Nghĩa.
[00:29:32] Nước xa không cứu được lửa gần. Một thuyền không thể dùng cho hai việc.
[00:29:37] Xem ra Bệ hạ sẽ bỏ qua tên đại tặc Nam Dương này,
[00:29:41] trước hết giải quyết mối nguy cấp bách trong nước.
[00:29:44] Không.
[00:29:46] Trẫm muốn hắn trừ ngoại hoạn trước, rồi mới giải nội ưu.
[00:29:51] Dù là đối ngoại để dương uy Đại Minh,
[00:29:53] hay là đối nội để mở ra cục diện mới,
[00:29:57] thành quả của chuyến đi Tây Dương đầu tiên,
[00:29:58] đối với trẫm, đối với Đại Minh đều quá quan trọng.
[00:30:04] Đối ngoại, tốt được một phần thì tranh một phần.
[00:30:08] Đối nội, trẫm có thể chống đỡ được lúc nào hay lúc đó.
[00:30:26] Nếu chúng ta có thể mãi mãi như thế này thì tốt biết mấy.
[00:30:29] Anh sao vậy?
[00:30:31] Lẽ nào anh đối với việc em tốt với người đàn ông khác,
[00:30:34] không vui sao?
[00:30:36] Không, không, không. Đây là phong tục của các em,
[00:30:39] tôi hoàn toàn tôn trọng.
[00:30:42] Tôi đang nói, nếu cướp biển Đại Minh đến thì sao.
[00:30:46] Cướp biển Đại Minh?
[00:30:52] Hoàng đế Đại Minh Chu Đệ,
[00:30:54] vì để cướp đoạt châu báu ở hải ngoại,
[00:30:56] đã cử đến một đoàn thuyền khổng lồ.
[00:30:59] Thấy hàng là cướp, thấy người là giết.
[00:31:03] Trước khi tôi đến đây,
[00:31:04] suýt nữa đã bị chúng ra tay độc ác.
[00:31:10] Thật sao?
[00:31:15] Sao lại hoàn toàn trái ngược với những gì anh nói?
[00:31:19] Bề ngoài họ mang danh làm ăn,
[00:31:22] thực chất là đi cướp bóc.
[00:31:27] Nhưng em cũng không cần lo lắng.
[00:31:30] Trên đảo của các em đa số là phụ nữ,
[00:31:33] mà đoàn thuyền của Trịnh Hòa thiếu nhất chính là phụ nữ.
[00:31:37] Thích nhất cũng là phụ nữ.
[00:31:40] Em thử nghĩ xem họ làm sao có thể...
[00:31:46] Nhưng,
[00:31:48] tôi lo nhất là họ sẽ hiếp trước rồi giết sau.
[00:31:54] Em thử nghĩ xem, họ có đến ba vạn người.
[00:31:57] Một hòn đảo Lỗ Ngải nhỏ bé,
[00:31:59] chẳng phải sẽ bị họ giày vò, san phẳng sao?
[00:32:57] Có nước rồi, có nước rồi!
[00:33:01] Có nước rồi!
[00:33:10] Có nước rồi! Có nước rồi!
[00:33:41] Trời ban mưa lành.
[00:34:04] Mọi người không được động đậy.
[00:34:06] Nghe lời Nam Công, không được động đậy.
[00:35:35] Trịnh đại nhân.
[00:35:45] Tù trưởng đại nhân tôn kính,
[00:35:47] chúng tôi là sứ giả do Đại Minh cử đến.
[00:35:50] Vị này chính là Quốc sứ của Đại Minh, Trịnh Hòa.
[00:35:53] Trịnh đại nhân,
[00:35:54] ngài ấy đặc biệt lên đảo để bái kiến các vị.
[00:35:58] Quốc sứ Đại Minh?
[00:35:59] Đúng vậy.
[00:36:01] Tôi là chủ nhân của đảo Lỗ Ngải.
[00:36:11] Trịnh đại nhân... Đại nhân... Hóa ra là...
[00:36:17] Tốt.
[00:36:21] Vị khách quý, chào mừng các vị.
[00:36:24] Đa tạ.
[00:36:26] Tôi là chủ nhân của đảo Lỗ Ngải, Shana'er.
[00:36:30] Nơi đây đã lâu không có nhiều đàn ông đến vậy.
[00:36:35] Tù trưởng, tôi là Quốc sứ Đại Minh, Trịnh Hòa,
[00:36:38] phụng chỉ tuần du Tây Dương.
[00:36:40] Tù trưởng các hạ,
[00:36:42] chúng tôi muốn dùng tơ lụa, đồ sứ, tiền bạc,
[00:36:46] đổi lấy nước ngọt và lương thảo của đảo Lỗ Ngải.
[00:36:52] Tôi biết ngài là ai.
[00:36:54] Tôi cũng biết các vị rất giàu có.
[00:37:02] Có người còn nói với tôi rằng các vị còn rất lương thiện.
[00:37:05] Đúng không?
[00:37:07] Đúng là như vậy.
[00:37:09] Nền tảng lập quốc của Đại Minh chúng tôi
[00:37:11] chính là đối xử tốt với người khác.
[00:37:12] Đại Minh chúng tôi nguyện cùng bốn biển hưởng thái bình.
[00:37:16] Lên kiệu đi.
[00:37:18] Thập Công.
[00:37:21] Lẽ nào cô ấy thực sự muốn từ chối tôi?
[00:37:25] Không, không không.
[00:37:27] Trịnh đại nhân, cô ấy rất sẵn lòng
[00:37:29] trở thành khách của ngài.
[00:37:35] Nam Công, cô ấy nói gì?
[00:37:37] Mau lên kiệu đi.
[00:37:39] Đi đi.
[00:37:40] Nam Công, lên kiệu gì? Nam Công...
[00:37:43] Họ muốn làm gì? Đợi đã, đợi đã...
[00:37:45] Nam Công, họ muốn đưa tôi đi đâu?
[00:37:48] Đây là phong tục của họ.
[00:37:49] Nếu ngài không tuân theo, họ sẽ tức giận.
[00:37:51] Họ tức giận thì nước ngọt của chúng ta sẽ không có.
[00:37:54] Chuyện này...
[00:37:55] Đi đi.
[00:37:57] Làm sao được chứ? Nam Công.
[00:37:58] Ông mau nói với họ đi.
[00:37:59] Đợi một chút, đợi một chút.
[00:38:01] Đợi đã.
[00:38:10] Quốc sứ đại nhân là thống lĩnh của đoàn thuyền Đại Minh,
[00:38:14] sao có thể rời đi?
[00:38:16] Trịnh đại nhân, Ngô Tuyên nguyện đi thay.
[00:38:28] Nếu đã vậy, xin mời ngươi thay bản sứ đi một chuyến,
[00:38:32] theo vị tù trưởng này đến thương lượng,
[00:38:34] giải quyết việc cung cấp nước ngọt cho đoàn thuyền.
[00:38:37] Chúng ta có thể trả bằng bạc,
[00:38:38] cũng có thể đổi bằng hàng hóa.
[00:38:41] Tốt.
[00:38:44] Mời.
[00:38:49] Nào, đi thôi. Lên kiệu đi. Đi.
[00:39:03] Trịnh đại nhân, yên tâm đi.
[00:41:12] Nữ tù trưởng, Chánh sứ Đại Minh Trịnh Hòa,
[00:41:16] mang đến cho ngài một món quà.