(AI-sub) Trịnh Hoà Hạ Tây Dương tập 52 - La Gia Lương, Đường Quốc Cường
Phụ đề được dịch bằng AI, cần bạn góp sức hoàn thiện. Liên hệ tham gia tại Facebook: https://www.facebook.com/profi....le.php?id=1000678863 -------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- Trịnh Hoà Hạ Tây Dương (2009): Hành Trình Lịch Sử Vượt Biển Của Hạm Đội Nhà Minh <br>Bộ phim xoay quanh nhân vật lịch sử có thật – thái giám Trịnh Hòa (do ngôi sao TVB La Gia Lương thủ vai). Dưới mệnh lệnh của hoàng đế Minh Thành Tổ - Chu Đệ (Đường Quốc Cường), Trịnh Hòa đã dẫn đầu một hạm đội lớn nhất thế giới thời bấy giờ thực hiện 7 chuyến hải trình vĩ đại đến "Tây Dương" (vùng biển Ấn Độ Dương và xa hơn nữa).
[00:00:09] Nhi thần cung nghênh Phụ hoàng.
[00:00:36] Thái tử, Hoàng tôn.
[00:00:37] Hoàng thượng khẩu dụ, người một nhà không cần câu nệ tiểu tiết.
[00:00:41] Trẫm hy vọng các con ở Lưu Gia Cảng giúp Trịnh Hòa,
[00:00:44] chứ không phải quỳ ở đây nghênh đón Trẫm.
[00:01:13] Vi thần không biết Hoàng thượng quang lâm, tiếp giá muộn.
[00:01:16] Mong Hoàng thượng thứ tội. Nô tỳ khấu kiến Hoàng thượng.
[00:01:17] Đứng dậy đi.
[00:01:19] Đứng dậy.
[00:01:20] Trẫm về Nam Kinh là muốn xem thuyền lớn.
[00:01:22] Thăm bạn cũ cũng coi như giải khuây.
[00:01:24] Tạ Hoàng thượng.
[00:01:26] Đi nào, vào đi.
[00:01:28] Mời.
[00:01:29] Hoàng thượng mời.
[00:01:31] Mời, mời, mời, mời.
[00:02:03] Hoàng thượng, có dùng được không ạ?
[00:02:05] Đều là trà nhạt cơm thô.
[00:02:06] Tốt. Trẫm về Nam Kinh.
[00:02:11] Chính là nhớ bữa cơm gia đình này.
[00:02:13] Hoàng thượng trên đường đã nhắc mấy lần rồi.
[00:02:17] Tên các món ăn ở Yên Vương Phủ năm đó.
[00:02:18] Sắp thuộc lòng cả rồi.
[00:02:20] Thèm đến mức ta chỉ hận không thể quay lại hai mươi năm trước.
[00:02:25] Vậy thì tốt quá.
[00:02:28] Trịnh Hòa, chúng ta đã nhiều năm
[00:02:31] không ngồi ăn chung với nhau một bữa rồi.
[00:02:34] Hoàng thượng quốc sự bận rộn,
[00:02:35] Trịnh Hòa lại thường xuyên ra khơi,
[00:02:37] đừng nói là quân thần hai người,
[00:02:39] ngay cả Liên Tâm muốn ăn một bữa cơm với Trịnh Hòa
[00:02:43] cũng phải mong mấy năm trời.
[00:02:49] Mong mấy năm cũng có cái để mong.
[00:02:55] Sau này Trẫm sẽ còn đến nhà Liên Tâm ăn cơm.
[00:02:58] Cứ tự nhiên.
[00:02:59] Hoàng thượng, Trịnh Hòa.
[00:03:01] Ngươi có phúc hơn Trẫm.
[00:03:04] Hoàng thượng, thần không dám. Hoàng thượng hồng phúc tề thiên.
[00:03:09] Ở nhà đừng nói những lời khách sáo này.
[00:03:12] Từ khi Liên Tâm có gia đình này,
[00:03:15] đã có được niềm vui sum vầy.
[00:03:18] Trẫm có cả thiên hạ, nhưng lại không có gia đình.
[00:03:25] May mà có các ngươi ở bên.
[00:03:28] Nếu không, Trẫm đã thật sự là kẻ cô gia quả nhân rồi.
[00:03:34] Hoàng thượng không cần đau buồn.
[00:03:36] Thần và Liên Tâm chỉ cần có thời gian,
[00:03:38] nhất định sẽ vào cung thăm Hoàng thượng.
[00:03:46] Liên Tâm là người phụ nữ tốt nhất thiên hạ.
[00:03:50] Ngươi trong họa có phúc, có được một người chị tốt.
[00:03:55] Hoàng thượng, Diêu đại sư từng nói,
[00:03:58] chỉ cần tâm ở bên nhau, người sẽ ở bên nhau.
[00:04:02] Hoàng hậu nhân từ hiền thục,
[00:04:04] nhất định sẽ mãi mãi ở bên cạnh ngài.
[00:04:15] Người già rồi, hay nghĩ chuyện cũ,
[00:04:19] nhớ người xưa.
[00:04:23] Trẫm đã trị vì tốt đất nước,
[00:04:27] nhưng lại để mất người mình yêu thương nhất.
[00:04:34] Liên Tâm tỷ, đừng chỉ nói chuyện,
[00:04:36] canh nguội rồi, mau đi hâm nóng cho Hoàng thượng.
[00:04:40] Được.
[00:04:41] Trịnh Hòa, ngươi đừng trách Liên Tâm.
[00:04:45] Nàng có ý tốt.
[00:04:47] Lời của nàng làm lòng Trẫm ấm áp.
[00:04:51] Hoàng thượng, ăn thêm chút nữa đi ạ.
[00:04:59] Đừng chỉ nhìn, các ngươi cũng ăn đi.
[00:05:05] Có phải lão già Trẫm đây,
[00:05:07]
[00:05:17] Trịnh Hòa, lần này Trẫm từ Bắc Kinh về,
[00:05:21] không có việc gì khác.
[00:05:23]
[00:05:26] Khi khởi hành, Trẫm nhất định sẽ đến Lưu Gia Cảng,
[00:05:31]
[00:05:36] Trịnh Hòa chính là con diều trong tay Hoàng thượng.
[00:05:39] Dù đi xa đến đâu, lòng vẫn hướng về Hoàng thượng.
[00:05:44] Ngươi vừa nhổ neo,
[00:05:45] lòng Trẫm cũng theo ngươi ra khơi.
[00:05:49] Tâm tư của Hoàng thượng, Trịnh Hòa hiểu.
[00:05:59] Hoàng thượng.
[00:06:01] Thủy thủ do Thái tử chiêu mộ và thuộc hạ cũ của đội thuyền
[00:06:05] đột nhiên xảy ra ẩu đả.
[00:06:07] Tình hình tử thương không rõ.
[00:06:53] Tôi muốn gặp Hoàng thượng.
[00:06:55] Đại nhân.
[00:06:56] Cầu xin Hoàng thượng đừng để đội thuyền ra khơi nữa.
[00:07:01] Tiền này... tiền này trả lại cho ngài.
[00:07:03] Chúng tôi không cần số tiền này.
[00:07:05] Cầu xin đại nhân đừng đi Tây Dương nữa.
[00:07:08] Số tiền này chúng tôi không cần nữa, đại nhân.
[00:07:11] Cầu xin ngài khẩn cầu Hoàng thượng,
[00:07:12] đừng ra khơi tuần dương nữa.
[00:07:15] Mạng người là quan trọng nhất mà, đại nhân.
[00:07:18] Đại nhân, tôi cầu xin ngài.
[00:07:24] Con ơi, đừng sợ.
[00:07:26] Con ơi, đừng sợ.
[00:07:47] Vi thần đã đi xem rồi.
[00:07:48] Chết và bị thương hơn mười tiểu lại và thủy thủ mới chiêu mộ.
[00:07:54] Ngươi thấy thế nào?
[00:07:56] Có người muốn nhân lúc đội thuyền đi Tây Dương,
[00:07:58] để thực hiện mưu đồ của mình.
[00:08:04] Trẫm để Thái tử về Nam Kinh giúp ngươi một tay,
[00:08:07] không ngờ sự việc lại thành ra thế này.
[00:08:10] Trong xương cốt của chúng không hề thay đổi,
[00:08:13] ngầm đấu đá, đúng là bản tính khó dời.
[00:08:20] Đại nghiệp tuần dương hàng hải mà Hoàng thượng đã mở ra,
[00:08:24] tuyệt đối không thể bị hủy hoại trong tay của bè phái quyền mưu.
[00:08:27] Đó là tâm huyết cả đời của Hoàng thượng.
[00:08:33] Mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên.
[00:08:37] Hay là giải quyết khó khăn trước mắt đã.
[00:08:41] Thật ra cử ai ra nước ngoài thay ca cũng không khó.
[00:08:45] Trịnh Hòa đã sớm nghĩ đến việc này.
[00:08:47] Hay là mở ra một hướng suy nghĩ khác,
[00:08:49] dùng người địa phương quản lý trạm hàng hóa.
[00:08:53] Lời này có ý gì?
[00:08:55] Có thể dùng thủy thủ của đội thuyền Đại Minh
[00:08:57] làm nòng cốt,
[00:08:59] rồi thuê thêm người địa phương tham gia quản lý trạm hàng hóa.
[00:09:02] Vừa có thể tiết kiệm chi phí cho đội thuyền,
[00:09:05] lại có thể để các nước hải ngoại thật sự cảm nhận được
[00:09:08] trạm hàng hóa không chỉ là tài sản của Đại Minh.
[00:09:11] Phàm là quốc gia để Đại Minh xây trạm hàng hóa,
[00:09:13] chúng ta đều có thể cùng địa phương xây dựng,
[00:09:16] cùng quản lý, hơn nữa lợi ích cùng hưởng.
[00:09:19] Như vậy trạm hàng hóa không chỉ có thể giúp sức cho Đại Minh,
[00:09:23] mà còn có thể trở thành sợi dây liên kết giữa Đại Minh của ta
[00:09:25] và các nước hải ngoại.
[00:09:28] Càng có lợi cho việc đôi bên cùng có lợi, hưởng thái bình lâu dài.
[00:09:36] Trịnh Hòa.
[00:09:38]
[00:09:42] sẽ cho ngươi một vùng biển, cho ngươi một bầu trời.
[00:09:47] Trẫm nhất định phải khi còn tại thế,
[00:09:49] giải quyết xong chuyện của hai hoàng tử.
[00:09:52] Khi Trẫm ra đi,
[00:09:57] để bầu trời trên đầu ngươi không có bão tố,
[00:09:59] để biển cả dưới chân ngươi không có đá ngầm.
[00:10:04] Hoàng thượng, ngài không thể đi được.
[00:10:06] Hoàng thượng không phải vừa mới nói sao?
[00:10:08]
[00:10:11] Còn muốn cùng Trịnh Hòa
[00:10:12] hoàn thành giấc mộng lớn đó sao?
[00:10:32] Đây là mẫu thuyền biển mới.
[00:10:38] Bất kể là chống chịu sóng gió, hay là nhanh chóng ổn định,
[00:10:42] đều khác hẳn so với trước đây.
[00:10:45] Tốt lắm. Thuyền mới, thám hiểm mới, hy vọng mới.
[00:10:55] Trịnh Hòa có mặt.
[00:10:57] Lần ra khơi này, tiền vô cổ nhân.
[00:11:00] Ngươi phải mở ra một con đường mới,
[00:11:02] thay Trẫm đi đến trước mặt người Thái Tây.
[00:11:05] Hoàng thượng yên tâm.
[00:11:07] Trịnh Hòa nhất định sẽ đưa đội thuyền đi xa hơn.
[00:11:14] Cao, Hạ Nguyên Cát.
[00:11:16] Nhi thần có mặt. Thần có mặt.
[00:11:18] Khẩn trương lên kế hoạch.
[00:11:20] Phải khởi hành sớm hơn một tháng so với thời gian dự định.
[00:11:24] Phải đảm bảo Trịnh Hòa trong tháng ba
[00:11:27] lại giương buồm, lại đi Tây Dương.
[00:11:33] Sao, các ngươi không nghe thấy à?
[00:11:35] Nhi thần tuân chỉ. Thần tuân chỉ.
[00:11:40] Hoàng thượng cứ ngồi nói đi ạ.
[00:11:41] Hoàng thượng.
[00:11:48] Hoàng thượng.
[00:11:49] Muốn nói gì không cần đoán, cũng không cần lo.
[00:11:55] Trẫm chỉ là muốn ngươi đi sớm một chút.
[00:11:58] Sớm một ngày để Trẫm nhìn thấy
[00:12:00] ngươi giương buồm trên hải phận của người Thái Tây.
[00:12:07] Trẫm sẽ không sao đâu.
[00:12:10] Trẫm phải đợi đến
[00:12:11] ngày đích thân đón ngươi trở về.
[00:12:13] Vi thần dù gan não lấm đất, cũng không tiếc.
[00:12:15] Nhất định phải hoàn thành hồng nguyện của Hoàng thượng.
[00:12:22] Đi, lấy hải đồ đến cho Trẫm.
[00:12:24] Vâng.
[00:12:30] Trịnh Hòa, lại đây, ngươi giảng lại cho Trẫm nghe đi.
[00:12:38] Trẫm còn muốn tận mắt xem lại một lần.
[00:12:44] Đây là Mogadishu,
[00:12:47] về phía nam là Jubba, Malindi.
[00:12:52] Xa hơn về phía nam gọi là Brava.
[00:12:55] Đi xa hơn nữa thì không rõ nữa.
[00:12:57] Đội thuyền chưa từng đến đó.
[00:12:59] Người địa phương nói càng đi về phía nam,
[00:13:00] gió biển càng lớn, sóng biển càng cao.
[00:13:02] Khiến người ta có chút chùn bước.
[00:13:05] Người ở Mogadishu hình dung
[00:13:06] gọi là hồn bay phách tán.
[00:13:08] Có người từng thử đi thuyền,
[00:13:10] nhưng chưa bao giờ thành công.
[00:13:18] Trung Quốc có thuyền lớn nhất thiên hạ,
[00:13:21] còn có người đông nhất thiên hạ.
[00:13:24] Chúng ta không đi xông pha thì để ai đi?
[00:13:30] Đội thuyền Đại Minh phải dũng cảm tiến lên.
[00:13:34] Dám đi trước thiên hạ.
[00:13:36] Hoàng thượng có tấm lòng này, Trịnh Hòa có lá gan này.
[00:13:44] Đi đường đã khó, tìm đường càng khó hơn.
[00:13:48] Trịnh Hòa, thời gian của ngươi và ta không còn nhiều.
[00:13:52] Bây giờ đi thêm mấy bước, sau này con cháu đời sau
[00:13:57] có thể đi được xa hơn một chút.
[00:14:00] Hoàng thượng chí tại nghìn dặm,
[00:14:01] Trịnh Hòa càng phải vì Hoàng thượng,
[00:14:03] vì Đại Minh mà đạp sóng, mạo hiểm,
[00:14:06] để con cháu đời sau có thể đi theo dấu chân của chúng ta
[00:14:09] đến tận chân trời góc biển.
[00:14:16] Trẫm thật ngưỡng mộ ngươi.
[00:14:19] Lần đầu ra khơi, Trẫm đã từng nói.
[00:14:22] Trẫm thống lĩnh đất liền, ngươi chinh phục biển cả.
[00:14:28] Nếu có kiếp sau,
[00:14:30] Trẫm tình nguyện đổi với ngươi.
[00:15:17] Trịnh đại nhân, giờ lành đã đến, có khởi hành không?
[00:15:31] Đợi thêm chút nữa.
[00:15:32] Hoàng thượng đã nói, lúc chúng ta đi,
[00:15:36] ngài nhất định sẽ đến Lưu Gia Cảng,
[00:15:39]
[00:15:51] Lòng ngài luôn ở bên chúng ta.
[00:15:55] Đợi chúng ta tìm được Thái Tây,
[00:15:57] ngài nhất định sẽ ở Lưu Gia Cảng đón chúng ta trở về.
[00:16:01] Khởi hành đi.
[00:16:02] Toàn tốc tiến lên.
[00:16:05] Trịnh đại nhân có lệnh, đội thuyền toàn tốc tiến lên.
[00:16:42] Hoàng thượng, đội thuyền của Trịnh Hòa đã rời cảng.
[00:16:59] Trịnh Hòa, Trẫm thất hứa rồi.
[00:17:09] Ngươi đi đi, đi xa hơn một chút.
[00:17:27] Hoàng thượng, đây là của các tỉnh, châu, phủ, huyện.
[00:17:32] Giá lương thực năm nay.
[00:17:34] Trẫm thường nghĩ đến sự gian khó của nông dân.
[00:17:38] Muốn để họ có được cuộc sống ổn định,
[00:17:40] trước tiên phải quản tốt quan phụ mẫu của họ.
[00:17:42] Hôm qua Trẫm đêm không ngủ được, làm một bài thơ.
[00:17:45] Hoàng thượng, có thể ban cho vi thần xem qua được không?
[00:17:58] Nông nghiệp là gốc, là nguồn của tám chính sách.
[00:18:02] Vất vả cày cấy, lo nhọc sớm hôm.
[00:18:08] Từng nghe quan tốt xưa, có ân đức như cha mẹ.
[00:18:14] Chỉ cần cẩn trọng lựa chọn, mới có thể an dân.
[00:18:21] Hoàng thượng, hiện nay bá tánh sung túc,
[00:18:27] kho bạc cũng còn dồi dào.
[00:18:29] Hoàng thượng không cần quá lo phiền.
[00:18:33] Thế này đi.
[00:18:34] Ngày mai Trẫm cùng các khanh đi xem thôn quê.
[00:18:38] Hoàng thượng, những sổ sách này thần đều đã kiểm tra qua,
[00:18:41] không có chỗ nào là khai khống.
[00:18:44] Không phải Trẫm không tin các khanh.
[00:18:46] Trẫm chỉ là muốn tận mắt xem.
[00:19:20] Từ khi Trẫm lên ngôi,
[00:19:22] luôn lấy việc an dân làm trọng, lòng dạ tha thiết.
[00:19:27] Mà đạo an dân, phải lấy giáo hóa làm đầu.
[00:19:32] Phàm một nhà có gia trưởng,
[00:19:34] một làng, một phường có người đứng đầu làng phường.
[00:19:38] Người làm gia trưởng dạy dỗ con cháu, hiểu rõ đạo lý,
[00:19:43] cha hiền con hiếu, anh nhường em kính.
[00:19:46] Tôn ti, trưởng ấu, đều theo thứ tự,
[00:19:49] thì một nhà hòa thuận, thuận trời vui người.
[00:19:54] Nông dân chăm lo cày cấy, thợ thuyền chuyên tâm kỹ nghệ.
[00:19:59] Thương nhân siêng năng buôn bán.
[00:20:02] Không làm trò xảo trá, không ham mê cờ bạc,
[00:20:05] không gian tà trộm cắp, không che giấu kẻ đào tẩu.
[00:20:09] Như vậy, trong làng phường, giàu nghèo hòa thuận.
[00:20:14] Láng giềng giúp đỡ, trên dưới thuận hòa, phúc an vạn năm.
[00:20:38] Bẩm Hoàng thượng, bộ tộc A Lỗ Đài của Thát Đát.
[00:20:41] Sau khi tiến quân đến dưới thành Đại Ninh,
[00:20:43] vây hãm hơn nửa tháng,
[00:20:45] hôm trước đột nhiên rút quân,
[00:20:46] đóng trại cách đó hai trăm dặm, không rõ nguyên do.
[00:20:50] Có lẽ là bị quân uy của Đại Minh ta
[00:20:53] dọa cho lui rồi.
[00:21:00] Bẩm Hoàng thượng, Nô Nhi Can Đô Ty,
[00:21:02] Phó đô thống Lưu Viêm Xích về triều bẩm báo quân tình.
[00:21:05] Cho hắn vào.
[00:21:07] Tuân chỉ.
[00:21:17] Mạt tướng cung thỉnh Hoàng thượng thánh an.
[00:21:19] Đứng dậy đi.
[00:21:20] Tạ Hoàng thượng.
[00:21:21] Có việc gì gấp?
[00:21:22] Mạt tướng đặc biệt đến bẩm tấu Hoàng thượng.
[00:21:23] Binh mã Thát Đát ở tây bắc Nô Nhi Can Đô Ty.
[00:21:26] Gần đây liên tục khiêu khích chúng ta.
[00:21:27] Gần đây liên tục khiêu khích chúng ta.
[00:21:27] Chỉ huy sứ không dám tự ý xuất binh,
[00:21:29] mệnh mạt tướng vào kinh, cung thỉnh Hoàng thượng chỉ thị.
[00:21:37] Hạ Nguyên Cát.
[00:21:38] Thần có mặt.
[00:21:40] Lập tức chuẩn bị quân dụng cho ba mươi vạn binh mã.
[00:21:43] Trong vòng hai mươi ngày phải hoàn thành, không được sai sót.
[00:21:49] Hoàng thượng chưa động một binh một tốt
[00:21:52] đã khiến kẻ địch thấy bóng đã chạy.
[00:21:55] Tại sao còn cần ba mươi vạn người ngựa?
[00:21:57] Đây... đây chẳng phải là làm quân mệt mỏi, hao tốn lương thảo sao?
[00:22:02] Truyền chỉ, sắc lệnh các nơi
[00:22:05] trưng tập dân phu, điều động binh mã.
[00:22:07] Ba mươi vạn, một binh một tốt cũng không được thiếu.
[00:22:10]
[00:22:24] Hoàng thượng, Chu Năng đến rồi.
[00:22:26] Lại đây, lại đây. Hoàng thượng, mau lại đây.
[00:22:29] Lão thần ra mắt Hoàng thượng.
[00:22:34] Thôi thôi, đây đâu phải trên điện.
[00:22:37] Tạ Hoàng thượng.
[00:22:38] Chúng ta đừng câu nệ tiểu tiết đó nữa.
[00:22:42] Mau ngồi đi, ngồi.
[00:22:48] Hoàng thượng, thần đã lâu không vào cung.
[00:22:52] Hôm nay diện kiến chỉ vì một việc,
[00:22:55] khẩn cầu Hoàng thượng có thể ân chuẩn.
[00:22:59] Thần nguyện đích thân suất lĩnh mười vạn binh mã, thay Hoàng thượng Bắc chinh.
[00:23:05] Nếu thần đi vào vết xe đổ của Khâu Phúc,
[00:23:07] mạng sống của mấy trăm người trong nhà
[00:23:10] hôm nay đích thân giao cho Hoàng thượng.
[00:23:15] Hoàng thượng.
[00:23:17] Hoàng thượng vì sao lại cười?
[00:23:21] Chẳng lẽ cười thần già rồi, già mà vô dụng?
[00:23:24] Ngươi già rồi.
[00:23:26] Hoàng thượng, thần không già.
[00:23:30] Trẫm cũng già rồi, đều già cả rồi.
[00:23:33] Một mình ngươi không được, một mình Trẫm cũng không được.
[00:23:38] Nhưng nếu hai chúng ta hợp lại thì được.
[00:23:42] Nhất định được.
[00:23:48] Hoàng thượng.
[00:23:49] Lời của ngài làm thần nhớ đến năm đó ở Bắc Kinh.
[00:23:54] Năm đó nói thế nào nhỉ?
[00:23:57] Là... năm đó là...
[00:24:00] Trên báo quốc gia, dưới vì bá tánh, đi theo minh chủ.
[00:24:07] Noi gương trung hồn.
[00:24:09] Xuất chinh!
[00:24:11] Tuân mệnh!
[00:24:42] Bẩm điện hạ, có khách cầu kiến.
[00:24:44]
[00:24:54] Cao Hú.
[00:24:58] Dì.
[00:25:05] Long thể của Phụ hoàng, Cao Hú lúc nào cũng canh cánh trong lòng.
[00:25:10] Tâm tư của dì, con cũng hiểu, chỉ là...
[00:25:15] Cao Hú à, Hoàng thượng đã không còn như trước nữa.
[00:25:20] Chưa nói đến việc mặc áo giáp ra trận, chinh chiến sa trường,
[00:25:22] chưa nói đến việc mặc áo giáp ra trận, chinh chiến sa trường,
[00:25:23]
[00:25:26] Người đã ngoài sáu mươi tuổi,
[00:25:28]
[00:25:32] Suất lĩnh mấy chục vạn đại quân,
[00:25:34] bôn ba mệt mỏi, khó mà chống đỡ nổi.
[00:25:38] Dì đã nói đến mức này rồi,
[00:25:44] con cũng không có gì phải che giấu nữa.
[00:25:47] Cao Hú quyết không đi Mạc Bắc.
[00:25:56] Không phải không muốn, mà thật sự là không thể.
[00:26:12] Cùng một mẹ sinh ra, tương tàn sao vội thế?
[00:26:27] Dì, sao dì lại đến Nam Kinh?
[00:26:29] Sao không báo trước một tiếng. Dì ăn cơm chưa?
[00:26:31] Con bảo người hầu làm cho dì.
[00:26:33] Đừng bận rộn nữa.
[00:26:34] Sự tình khẩn cấp, vẫn nên nói chuyện mau đi.
[00:26:37] Dì mời.
[00:26:41] Dì, có phải là sức khỏe của Phụ hoàng...
[00:26:42] Dì, có phải là sức khỏe của Phụ hoàng...
[00:26:49] Trí Nhi ngày nào cũng canh cánh trong lòng.
[00:26:50] Chỉ mong Phụ hoàng khỏe mạnh như xưa.
[00:26:55] Dì.
[00:26:56] Sao con không hỏi chuyện Bắc chinh?
[00:27:00] Không hỏi xem ai có thể giúp Phụ hoàng con?
[00:27:07] Trong lòng con,
[00:27:09] có phải chỉ lo lắng bệnh tình của Phụ hoàng con không?
[00:27:16] Đại sự Bắc chinh, Trí Nhi cũng vô cùng lo lắng.
[00:27:19] Con đã nghĩ kỹ rồi.
[00:27:20] Sẽ đi xin lệnh cầm quân, thay cha xuất chinh.
[00:27:25] Sao con lại nghĩ như vậy?
[00:27:29] Con chỉ mong Phụ hoàng có thể hiểu lòng con.
[00:27:32] Vì thế, con nguyện chết nơi sa trường.
[00:27:38] Hiếm có con có tấm lòng hiếu thảo này.
[00:27:40] Nhưng Phụ hoàng con đã quyết ý ngự giá thân chinh.
[00:27:45] Con còn phải thay Phụ hoàng giám quốc,
[00:27:48] xử lý rất nhiều chuyện.
[00:27:51] Trí Nhi.
[00:27:52] Có thể để Cao Hú theo Phụ hoàng con xuất chinh không?
[00:27:57] Chuyện này...
[00:27:58] Sao lại không được?
[00:28:00] Nhị đệ đang ở Sơn Đông, hiện đang bị cấm túc.
[00:28:03] Nếu mạo muội nhận lệnh,
[00:28:05] e rằng trong ngoài triều đình sẽ có người không phục.
[00:28:06] Lại gây ra tranh chấp.
[00:28:08] Đây là lời thật lòng của con?
[00:28:10] Con... con cũng là vì nhị đệ mà.
[00:28:17] Ta hiểu rồi, con vẫn là không yên tâm.
[00:28:24] Con nghe theo mọi sự sắp đặt của Phụ hoàng, cẩn tuân quyết định của Phụ hoàng.
[00:28:34] Được rồi, cứ vậy đi.
[00:28:57] Phía trước là nước Malacca.
[00:28:58] Bẻ lái về phía tây nam, đi với nửa buồm.
[00:29:11]
[00:29:14] Bắn pháo!
[00:29:15] Bắn pháo!
[00:29:22] Các thuyền hạ buồm giảm tốc, chuẩn bị vào cảng.
[00:29:59] Trịnh đại nhân, Vương đại nhân, cuối cùng cũng gặp lại rồi.
[00:30:01] Làm phiền Quốc vương Bệ hạ ra đón rồi.
[00:30:03] Đâu có, đâu có. Ngài nói gì vậy chứ.
[00:30:06] Khách quý phương xa của nước Đại Minh đến,
[00:30:08] đối với Malacca chúng tôi,
[00:30:09] chính là một ngày hội lớn.
[00:30:18] Trịnh đại nhân, mời ngồi.
[00:30:21] Mời, mời.
[00:30:28] Cảm ơn.
[00:30:29] Mời, mời.
[00:30:35] Trịnh đại nhân,
[00:30:36] từ khi đội thuyền Đại Minh đi Tây Dương,
[00:30:39] thương mại các nước thịnh vượng, bá tánh ngày càng giàu có.
[00:30:42] Chỉ riêng ở đây đã có thương nhân của hơn hai mươi nước,
[00:30:45] quanh năm giao thương với trạm trung chuyển của chúng tôi.
[00:30:48] Chưa nói đến việc các ngài nộp tiền thuê, nộp thuế,
[00:30:50] chỉ riêng những thương nhân này,
[00:30:51] mỗi năm đã mang lại cho nước tôi lợi nhuận hậu hĩnh.
[00:30:56] Hoàng đế Đại Minh của chúng tôi, phái chúng tôi đi Tây Dương,
[00:30:58] mục đích là để cùng phát triển với các nước,
[00:31:01] giao thương hàng hóa.
[00:31:03] Phải đó.
[00:31:10] Cảnh Hoằng à, ngươi xem.
[00:31:11] Vị trí hiện tại của chúng ta,
[00:31:13] đi thêm một ngày nữa là đến Cựu Cảng.
[00:31:14] Phải, không sai.
[00:31:16] Bẩm, Trịnh đại nhân,
[00:31:17] Thi Tấn Khanh từ Cựu Cảng đến nghênh đón đại nhân.
[00:31:20] Mau mời.
[00:31:22] Mời Thi đại nhân.
[00:31:25] Thi đại nhân.
[00:31:28] Thi Tấn Khanh khấu kiến Trịnh đại nhân, Vương đại nhân.
[00:31:30]
[00:31:32] Nhiều năm không gặp,
[00:31:33] hai vị đại nhân vẫn phong độ như xưa.
[00:31:35] Chúng tôi đều đã già rồi.
[00:31:37] Ngài thì tinh lực không giảm so với năm xưa.
[00:31:39] Đâu có, đâu có.
[00:31:40] Mời ngồi.
[00:31:41] Lại đây, mời.
[00:31:44] Thi đại nhân mời.
[00:31:45] Đại nhân mời.
[00:31:46] Mời, mời.
[00:31:50] Này Thi đại nhân,
[00:31:51] không phải đã nói rồi sao, ngài không cần đến đón.
[00:31:54] Không được.
[00:31:56] Các thương nhân ở Cựu Cảng,
[00:31:57] suốt ngày hỏi tôi,
[00:31:59] khi nào đội thuyền của Trịnh đại nhân đến.
[00:32:01] Tôi thật sự không đối phó nổi nhiều miệng như vậy.
[00:32:03] Chẳng phải sao.
[00:32:04] Đành phải chạy lên thuyền của Trịnh đại nhân,
[00:32:06] để trốn cho yên tĩnh.
[00:32:08] Cứ để họ chờ xem.
[00:32:10] Lần này đội thuyền mang theo hơn một nghìn ba trăm loại hàng hóa,
[00:32:13] số lượng đầy đủ, chủng loại đa dạng.
[00:32:16] Phải, chỉ cần họ tiêu thụ được,
[00:32:18] muốn bao nhiêu có bấy nhiêu.
[00:32:20] Vậy thì tôi yên tâm rồi.
[00:32:22] Trịnh đại nhân, Thi mỗ lần này đến đây,
[00:32:24] còn có một ý khác.
[00:32:26] Trịnh đại nhân, có một chuyện tốt
[00:32:28] sắp đến tay Trịnh đại nhân ngài rồi.
[00:32:30] Tôi phải bàn bạc kỹ với ngài.
[00:32:33] Vậy sao? Chuyện gì?
[00:32:34] Một thương nhân Ả Rập
[00:32:36] và một thương nhân của nước Cochin,
[00:32:38] đã ký một hợp đồng lớn.
[00:32:40] Năm nghìn bộ đồ sứ.
[00:32:44] Nhưng hàng của hắn đến giờ vẫn chưa chuẩn bị đủ,
[00:32:47] đang đợi thuyền của các ngài vào cảng đó.
[00:32:52] Năm nghìn bộ đồ sứ.
[00:32:54] Đừng nói năm nghìn bộ, năm mươi nghìn bộ chúng ta cũng có.
[00:32:56] Có sẵn.
[00:32:57] Vương đại nhân, ý của tôi là,
[00:33:00] nếu đội thuyền của chúng ta có thể vào cảng muộn mấy ngày,
[00:33:03] vậy thì thương nhân Ả Rập đó sẽ vi phạm hợp đồng.
[00:33:07]
[00:33:08] lấy được mối làm ăn lớn này,
[00:33:10] còn có thể nâng giá lên một chút.
[00:33:13] Hai vị đại nhân, như vậy thì,
[00:33:17] đội thuyền của các ngài có thể kiếm được một khoản lớn rồi.
[00:33:32] Tôi nói nếu chúng ta nghe lời Thi Tấn Khanh, Thi đại nhân,
[00:33:35] để thuyền neo ngoài biển, không vào cảng,
[00:33:37] ngài cứ không nghe.
[00:33:38] Giờ thì sao, người ta đến tận nơi cầu xin ngài.
[00:33:41] Ngài gặp hay không gặp đây?
[00:33:43] Ngài... ngài đây không phải là tự chuốc khổ vào thân sao?
[00:33:47] Cảnh Hoằng, ta biết ngươi tiếc cơ hội này.
[00:33:50] Trịnh đại nhân,
[00:33:51] thương nhân Ả Rập đó vẫn không chịu đi,
[00:33:53] nhất quyết đòi gặp ngài.
[00:34:01] Vốn dĩ lần này chúng ta đi Tây Dương,
[00:34:02] trong nước đã có một làn sóng phản đối.
[00:34:05] Nếu chúng ta có thể kiếm thêm nhiều tiền mang về,
[00:34:08] chẳng phải cũng có thể san sẻ nỗi lo cho Hoàng thượng sao?
[00:34:14] Cảnh Hoằng, Tấn Khanh à.
[00:34:16] Tuy nói thương nhân mưu lợi là chuyện thường tình.
[00:34:20] Nhưng Hoàng thượng phái chúng ta đi sứ
[00:34:23] không phải là để mưu lợi.
[00:34:25] Trịnh đại nhân, thương nhân nước Cochin cầu kiến.
[00:34:29] Trịnh đại nhân, người cũ chưa đi, người mới lại đến.
[00:34:34] Ngài còn có thể trốn không gặp?
[00:34:38] Mời vào.
[00:34:40] Tuân mệnh.
[00:34:41] Thế mới phải chứ. Hắn đến tìm chúng ta,
[00:34:44] chắc chắn là muốn hủy hợp đồng với thương nhân Ả Rập đó.
[00:34:47] Chúng ta vừa hay có thể giúp hắn giải nguy.
[00:34:59] Amini bái kiến Trịnh đại nhân,
[00:35:01] Vương đại nhân, Thi đại nhân.
[00:35:03]
[00:35:04] Trịnh đại nhân,
[00:35:05] tôi nguyện trả giá cao để mua năm nghìn bộ đồ sứ của quý quốc.
[00:35:09] Được, xin cho phép chúng tôi bàn bạc lại đã.
[00:35:14] Trịnh đại nhân.
[00:35:14] Tôi đã cùng một số thương nhân trong nước
[00:35:16] ký kết hiệp nghị mua bán đồ sứ.
[00:35:18] Nếu tôi không vận chuyển về được năm nghìn bộ đồ sứ,
[00:35:21] tôi sẽ phải bồi thường cho họ một khoản tiền lớn,
[00:35:22] kết quả là tôi chỉ có thể phá sản.
[00:35:24] Đây đều là do kẻ không giữ chữ tín đó,
[00:35:26] thương nhân Ả Rập đã hại tôi.
[00:35:29] Xin ngài hãy giúp tôi.
[00:35:31] Được, tôi hiểu rồi.
[00:35:33] Xin ngài cứ về trước, tôi sẽ xem xét.
[00:35:35] Xin ngài nhất định phải giúp tôi. Cảm ơn nhiều.
[00:35:37] Được.
[00:35:38] Nhờ cả vào ngài.
[00:35:43] Thế nào?
[00:35:47] Cảnh Hoằng, Tấn Khanh, ta biết phải làm thế nào rồi.
[00:35:50] Chuyện này các ngươi phải phục tùng.
[00:35:53] Chuyện này...
[00:35:56] Người đâu.
[00:36:00] Đại nhân.
[00:36:01] Thương nhân Ả Rập ở ngoài đi chưa?
[00:36:03] Vẫn còn.
[00:36:05] Ngươi đích thân đi mời hắn, bảo hắn ta muốn gặp hắn.
[00:36:09] Mời hắn lập tức lên thuyền.
[00:36:11] Vâng.
[00:36:19] Xin lỗi, Trịnh đại nhân,
[00:36:21] yêu cầu của tôi rất quá đáng.
[00:36:22] Để Đại Minh giúp tôi vượt qua khó khăn,
[00:36:24] điều này không công bằng.
[00:36:25] Chúng tôi vốn có thể đợi ngài thất tín với
[00:36:27] ông Amini xong,
[00:36:28] rồi bán năm nghìn bộ đồ sứ giá cao cho ông ấy
[00:36:30] để kiếm lời.
[00:36:31] Nhưng chúng tôi sẽ không làm vậy.
[00:36:33] Đội thuyền Đại Minh không phải đến đây để mưu lợi.
[00:36:35] Chúng tôi có thể đồng ý với ngài,
[00:36:36] bán cho ngài năm nghìn bộ đồ sứ theo giá cũ.
[00:36:38] Như vậy ngài có thể thực hiện
[00:36:39] hợp đồng với ông Amini,
[00:36:41] Đại Minh cũng đồng thời giúp được hai người bạn.
[00:36:44] Trịnh đại nhân,
[00:36:45] ngài đã cho tôi biết về Đại Minh,
[00:36:46] biết về người Trung Quốc.
[00:37:15] Tạm biệt, hoan nghênh các vị lại đến.
[00:37:19] Tạm biệt.
[00:37:20] Hoan nghênh các vị lại đến.
[00:37:51] Trịnh đại nhân,
[00:37:52] cuối cùng cũng mong được các ngài đến nước Tích Lan.
[00:37:55] Dùng lời Trung Quốc nói, đây gọi là mỏi mắt mong chờ.
[00:38:00] Cảm ơn sự chiêu đãi thịnh tình của Quốc vương.
[00:38:02] Tôi muốn thật sự làm mấy việc có lợi cho Tích Lan,
[00:38:04] có lợi cho các nước khác.
[00:38:06] Ngài thấy rồi chứ,
[00:38:08] đây chính là điều tôi học được từ Đại Minh,
[00:38:10] quán trọ chuyên dành cho thương nhân và sứ giả các nước.
[00:38:13] Đặt tên là Hội Đồng Quán.
[00:38:16] Mời.
[00:38:16] Bệ hạ mời.
[00:38:29] Tơ lụa, đồ sứ của Trung Quốc đã sớm nổi tiếng ở hải ngoại.
[00:38:34] Các nước Á Phi đều hy vọng phát triển thương mại với Trung Quốc.
[00:38:40] Sự xuất hiện của đội thuyền Trịnh Hòa
[00:38:42] khiến các thương nhân hải ngoại đổ xô đến,
[00:38:44] tấp nập hưởng ứng,
[00:38:46] từ đó đã thúc đẩy hơn nữa
[00:38:48] quan hệ song phương và thương mại.
[00:39:26] Tốt lắm. Nguyện cho tình hữu nghị giữa Đại Minh và Tích Lan trường tồn.
[00:39:49] Hoàng thượng, Thành Quốc Công cầu kiến. bản
[00:39:54] Mau cho hắn vào.
[00:39:56] Tuân chỉ.
[00:40:18] Vi thần cung thỉnh Hoàng thượng thánh an.
[00:40:27] Đứng dậy đi. Chuyện lớn bằng trời cũng ngồi xuống nói.
[00:40:32] Tạ Hoàng thượng.
[00:40:45] Ngồi đây đi.
[00:40:52] Hoàng thượng, Chu Năng đêm khuya vào cung.
[00:40:56] Chắc chắn nghĩ có chuyện gì lớn.
[00:41:01] Thật ra,
[00:41:03] Chu Năng chỉ là muốn kể cho Hoàng thượng nghe một câu chuyện cười.
[00:41:11] Ngươi nói thử xem.
[00:41:15] Vi thần theo Hoàng thượng dấy binh giành thiên hạ,
[00:41:19] đến nay đã mấy chục năm.
[00:41:23] Hôm nay, cuối cùng cũng có người hối lộ ta.