(AI-sub) Trịnh Hoà Hạ Tây Dương -

27/59 Video

(AI-sub) Trịnh Hoà Hạ Tây Dương tập 27 - La Gia Lương, Đường Quốc Cường

0 Lượt xem· 08/12/25
ai_sub_studio
ai_sub_studio
Người theo dõi
0

Phụ đề được dịch bằng AI, cần bạn góp sức hoàn thiện. Liên hệ tham gia tại Facebook: https://www.facebook.com/profi....le.php?id=1000678863 -------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- Trịnh Hoà Hạ Tây Dương (2009): Hành Trình Lịch Sử Vượt Biển Của Hạm Đội Nhà Minh <br>Bộ phim xoay quanh nhân vật lịch sử có thật – thái giám Trịnh Hòa (do ngôi sao TVB La Gia Lương thủ vai). Dưới mệnh lệnh của hoàng đế Minh Thành Tổ - Chu Đệ (Đường Quốc Cường), Trịnh Hòa đã dẫn đầu một hạm đội lớn nhất thế giới thời bấy giờ thực hiện 7 chuyến hải trình vĩ đại đến &quot;Tây Dương&quot; (vùng biển Ấn Độ Dương và xa hơn nữa).

Xem nhiều hơn

[00:01:11] Vào lúc nguy cấp này, Trẫm đã lệnh cho hạm đội tiến về phía Tây.

[00:01:15] Một nước cờ lớn đã được đi, xem ra đã thể hiện được uy lực.

[00:01:18] Đại quân của Timur xâm phạm biên giới, tuy khí thế hung hãn,

[00:01:21] nhưng thiên triều cứ để cho chúng mệt mỏi, không hề xuất binh.

[00:01:24] Để đối thủ đắc ý tột cùng mới phát hiện,

[00:01:27] phía sau đại quân của hắn có hạm đội của ta.

[00:01:31] Đây là một nước cờ thần sầu.

[00:01:33] Hạm đội đã trở thành một thanh phi đao của Trẫm,

[00:01:35] bất cứ lúc nào cũng có thể đâm thẳng vào kẻ địch.

[00:01:38] Làm như vậy, vừa có thể kiềm chế Timur,

[00:01:41] khiến hắn phải lo trước lo sau, không dám hành động liều lĩnh,

[00:01:44] vừa có thể uy hiếp đối thủ,

[00:01:47] buộc hắn phải gánh chịu hậu quả khi xâm phạm Đại Minh.

[00:01:51] Phụ hoàng mưu sâu kế xa.

[00:01:52] Hóa ra việc hạ Tây Dương còn có một tầng ý nghĩa sâu xa như vậy.

[00:01:56] Con xem, xung quanh Đại Minh, phía bắc có Thát Đát, Ngõa Lạt,

[00:02:01] phía đông có hải tặc Oa Khấu,

[00:02:03] phía nam có Giao Chỉ, phía tây có Timur.

[00:02:05] Bề ngoài thái bình, yên ổn,

[00:02:08] nhưng thực tế là bụng lưng đều có địch.

[00:02:10] Trẫm phái Trịnh Hòa hạ Tây Dương, một là để giao thương,

[00:02:14] hai là để ổn định phía đông nam,

[00:02:17] phòng ngự phía tây bắc.

[00:02:18] Trịnh Hòa xuất dương lần này,

[00:02:20] toàn bộ vùng biển phía nam về cơ bản đã ổn định.

[00:02:23]

[00:02:29] Chẳng trách Timur đến xâm phạm, Phụ hoàng không hề lo lắng.

[00:02:32] Hóa ra là xem hạm đội như một quân cờ để mưu hoạch.

[00:02:35] Đúng vậy.

[00:02:39]

[00:02:41] trước hết phải nắm được mọi manh mối của đối thủ

[00:02:44] vào trong tay chúng ta.

[00:02:47] Để đối thủ rơi vào thế bị động, cô lập không có viện trợ,

[00:02:49] ngay cả sân sau cũng không giữ được,

[00:02:51] trận chiến này còn đánh thế nào được?

[00:02:53] Như vậy,

[00:02:54] mới có thể đạt được cảnh giới tối cao trong binh pháp,

[00:02:57] không đánh mà khuất phục được quân địch.

[00:03:00] Nhi thần ngu dốt,

[00:03:01] trước đây không hiểu thấu ý nghĩa sâu xa của việc đi biển của Phụ hoàng.

[00:03:05] Bây giờ đã hiểu được phần nào.

[00:03:08] Thật là vô dụng, cánh tay không thể bẻ lại được đùi.

[00:03:12] Lão Thập Thất, đệ có chính nghĩa đến đâu,

[00:03:14] có hết lòng hết dạ đến đâu,

[00:03:17] người ta không để ý đến đệ thì cũng vô ích thôi.

[00:03:19] Nói ra còn không bằng một tiếng rắm.

[00:03:24] Timur tuy đã dừng binh không tiến,

[00:03:27] nhưng mối đe dọa vẫn chưa được giải trừ.

[00:03:30] Chúng ta nên nhân cơ hội tốt này mà giành lấy, không nhường ai.

[00:03:33] Thập Thất đệ nói đúng.

[00:03:35] Nước cờ thứ hai này,

[00:03:39] nếu không thể để huynh ấy thân chinh đánh Timur,

[00:03:42] chúng ta sẽ yêu cầu huynh ấy phân chia quyền lực triệt để.

[00:03:45] So với quy chế thời Hồng Vũ,

[00:03:47] anh em chúng ta mỗi người về đất phong của mình,

[00:03:49] binh mã, lương bổng đều do triều đình cấp phát.

[00:03:53] Địa bàn, quân vệ phải ngang sức ngang tài.

[00:03:56] Tóm lại là anh em nhà họ Chu phải cùng nhau chia sẻ thiên hạ,

[00:04:00] cùng làm chủ Đại Minh.

[00:04:01] Trong tay không có địa bàn, quân vệ,

[00:04:04] Vương gia còn không bằng chó lợn.

[00:04:07] Chuôi dao không nắm trong tay mình,

[00:04:08] sớm muộn cũng là thịt trên thớt.

[00:04:10] Quan trọng là mấy anh em chúng ta phải một lòng.

[00:04:13] Chúng ta là châu chấu buộc chung một sợi dây,

[00:04:15] cùng vinh cùng nhục.

[00:04:19] Nào, uống cạn chén rượu này,

[00:04:20] coi như lập lời thề, kết đồng minh.

[00:04:23] Năm anh em chúng ta cùng tiến cùng lùi, sống chết có nhau.

[00:04:26] Cùng nhau ký tên dâng tấu, đập nồi dìm thuyền.

[00:04:28] Nếu không thì cả đời này sẽ không có ngày ngóc đầu lên được.

[00:04:30] Đúng vậy, đúng vậy.

[00:04:32] Lão Tứ thường nói một câu là,

[00:04:35] thiên hạ là thiên hạ của Thái Tổ,

[00:04:37] dân chúng là dân chúng của Thái Tổ.

[00:04:42] Hôm nay, Lão Thập Thất ta có một câu là,

[00:04:45] Đại Minh không phải là vật trong tay một người nào đó.

[00:04:49] Thiên hạ nhà họ Chu, anh em chúng ta nên cùng nhau hưởng.

[00:04:54] Một tay không che được trời.

[00:04:56] Đúng, nói hay lắm.

[00:04:58] Cạn nào! Sống chết có nhau, cạn!

[00:05:06] Vương Trung.

[00:05:09] Ngươi xem đi.

[00:05:12] Nô... Nô tài không dám.

[00:05:13] Bảo ngươi xem thì ngươi cứ xem, ngươi muốn kháng chỉ à?

[00:05:18] Tuân chỉ.

[00:05:38] Hiểu rồi chứ?

[00:05:42] Bẩm Hoàng thượng,

[00:05:43] năm vị Vương gia muốn cùng Hoàng thượng chia sẻ thiên hạ ạ.

[00:05:53] Đây là đang bức cung mà.

[00:06:01] Đến Từ Ninh Cung.

[00:06:04] Mang theo nó. Vâng.

[00:06:06] Hoàng thượng,

[00:06:08] thần thiếp mạo muội nói một câu can dự triều chính.

[00:06:11] Thập Thất đệ và mọi người, đây là muốn chia nhà,

[00:06:14] muốn cùng Hoàng thượng chia thiên hạ đó.

[00:06:18] Trẫm quyết không để thiên hạ Chu Minh

[00:06:20] tan rã trong tay Trẫm.

[00:06:22] Càng không khuất phục trước kiểu tụ tập uy hiếp này.

[00:06:26] Mặc cho họ nghìn biến vạn hóa,

[00:06:28] Trẫm đã có quy tắc nhất định.

[00:06:32] Thần thiếp kính khuyên Hoàng thượng,

[00:06:34] tuyệt đối đừng gây thêm chiến tranh.

[00:06:38] Họ dù sao cũng là anh em ruột của người mà.

[00:06:46] Trẫm quả thực đã gặp phải

[00:06:48] khó khăn lớn nhất từ khi lên ngôi.

[00:06:51] Nghìn mối tơ vò, cuối cùng cũng sẽ có cách giải.

[00:06:55] Tu thân tề gia, tuyệt xứ phùng sinh.

[00:07:01] Thần thiếp đã hiểu ra rồi.

[00:07:03] Hoàng thượng thụ mệnh lúc nguy nan,

[00:07:05] nhưng khó thoát khỏi tiếng xấu là soán ngôi đoạt vị.

[00:07:11] Muốn chính danh, củng cố ngôi vị,

[00:07:13] trước hết phải đề xướng đạo hiếu.

[00:07:16] Trăm điều thiện, hiếu đứng đầu.

[00:07:19] Lấy hiếu làm nền tảng, lấy trung làm mục tiêu.

[00:07:24] Từ hiếu đến trung, từ nhà đến nước.

[00:07:28] Thần thiếp khổ công biên soạn "Nội Huấn" và các sách khác,

[00:07:31] chính là muốn thay Hoàng thượng tái lập Vĩnh Lạc tân chính,

[00:07:36] cái gốc của việc lấy nhà thấy nước, hiếu trung hợp nhất.

[00:07:42] Lấy cái hay của việc tề gia, nội trị,

[00:07:45] để tu sửa cái đức của việc trị quốc, an bang.

[00:07:49] Hoàng hậu nói rất phải.

[00:07:51] Phát huy đạo hiếu và việc Trẫm đề xướng kính trời noi gương tổ tiên

[00:07:54] liên quan mật thiết.

[00:07:58]

[00:08:02] Hóa địch thành bạn, biến trở ngại thành thông suốt.

[00:08:05] Hoàng thượng muốn trở thành một bậc thánh quân,

[00:08:08] quyết không thể chỉ dựa vào võ công để trị Đại Minh.

[00:08:12] Thực sự muốn danh xứng với thực,

[00:08:14] thì phải trở thành một vị vua

[00:08:16] dùng đức để cảm hóa muôn dân, một vị vua văn trị.

[00:08:24]

[00:08:25] đem "Nội Huấn" của Hoàng hậu và những cuốn sách khuyên thiện

[00:08:28] về những lời hay, việc tốt của người xưa mà Hoàng hậu đã biên soạn,

[00:08:31] toàn bộ cho in ấn, ban hành khắp thiên hạ.

[00:08:36] Thần thiếp có thể giáo dục được cả thiên hạ,

[00:08:39] nhưng lại không quản được hai đứa con trai của mình.

[00:08:46] Hoàng thượng,

[00:08:47] đây có phải là định số ngàn đời khó thoát không?

[00:08:54] Con không dạy là lỗi của cha.

[00:08:56] Muốn trách thì chỉ có thể trách bản thân mình.

[00:09:02] Thần thiếp biết việc lập thái tử liên quan đến sự hưng suy của quốc gia,

[00:09:07] liên quan đến đại nghiệp xã tắc.

[00:09:10] Hoàng thượng do dự không quyết giữa hai hoàng tử,

[00:09:14] là muốn giữa chúng luôn giữ được thế cân bằng.

[00:09:17] Hoàng thượng có thể luôn nắm giữ được sự hồi hộp này,

[00:09:20] nắm giữ được trái tim của tất cả các triều thần của cả hai phe.

[00:09:23] Có phải không?

[00:09:26] Nàng nói Trẫm cũng quá khắc nghiệt rồi.

[00:09:36] Nếu trong lòng Hoàng thượng thực sự có suy nghĩ như vậy,

[00:09:41] thần thiếp lại thấy đáng.

[00:10:06] Uống đi.

[00:10:19] Hai anh em các con,

[00:10:20] tại sao không kính nhau một ly?

[00:10:25] Lúc ở Bắc Kinh,

[00:10:26] hai anh em các con,

[00:10:28] cứ thích tranh cao thấp trước mặt Phụ hoàng và Mẫu hậu.

[00:10:41] Nhị đệ, mời.

[00:10:42] Huynh trưởng, mời.

[00:10:54] Trong lòng các con có chuyện.

[00:10:56] Đó là vì người khác đã gieo hạt giống

[00:10:58] vào lòng các con.

[00:11:04] Các con là con của Trẫm,

[00:11:06] cũng là hai cây cột chống trời của triều đình,

[00:11:09] càng là người chủ tương lai của giang sơn Đại Minh.

[00:11:14] Nếu vì tư lợi cá nhân mà sinh lòng khác,

[00:11:18] đó chính là mưu nghịch,

[00:11:20] nhất định sẽ bị gia tộc không dung, bị đất nước khinh bỉ.

[00:11:25] Nhi thần ghi nhớ lời dạy của Phụ hoàng, Mẫu hậu.

[00:11:29] Nhi thần không có gì để nói.

[00:11:33] Nếu Phụ hoàng muốn dùng hai cây cột chống,

[00:11:35] con chỉ cầu có thể làm thêm một chút việc cho Phụ hoàng,

[00:11:38] chia sẻ thêm một chút lo âu.

[00:11:41] Bất luận các con bây giờ làm gì,

[00:11:43] đều là Phụ hoàng trọng dụng các con.

[00:11:46] Trẫm mong hai anh em các con có thể chung tay,

[00:11:49] đồng tâm đồng đức.

[00:11:51] Phụ hoàng xin yên tâm, con và nhị đệ máu mủ tương liên,

[00:11:55] nhất định sẽ gan ruột soi nhau, phò tá Phụ hoàng.

[00:12:03] Cao Hú.

[00:12:08] Con không có gì để nói nữa.

[00:12:11] Những gì cần nói anh cả đã nói hết rồi.

[00:12:15] Dù sao thì con cũng mãi mãi không thể nói câu đầu tiên.

[00:12:18] Con vẫn câu nói đó,

[00:12:21] quyết không coi mình là người ngoài.

[00:12:26] Được rồi, được rồi.

[00:12:27] Nói cũng nói xong rồi, nào, mau ăn cơm.

[00:12:33] Mẫu hậu của các con mở tiệc gia đình là có dụng tâm sâu sắc.

[00:12:37] Bà ấy ở trong cung,

[00:12:38] nhưng trong lòng không lúc nào không nhớ đến các con.

[00:12:42] Thường xuyên về cung thăm bà, trò chuyện với bà.

[00:12:49] Được, Trẫm tự phạt một ly trước,

[00:12:53] xin lỗi Mẫu hậu của con.

[00:12:55] Sau này, dù bận đến đâu,

[00:12:57] một gia đình phải có dáng vẻ của một gia đình.

[00:13:00] Cãi vã cũng là tình cảm.

[00:13:05] Hoàng thượng làm thần thiếp tổn thọ.

[00:13:08] Thực ra hai đứa nó cũng thường xuyên đến thăm thiếp.

[00:13:13] Thần thiếp có thể thấy các người ngồi trước mặt thiếp,

[00:13:16] thiếp đã mãn nguyện rồi.

[00:13:19] Mẫu hậu, con cũng xin lỗi người.

[00:13:27] Mẫu hậu, nào...

[00:13:34] Được rồi, được rồi, được rồi.

[00:13:39] Gió mưa sắp đến, lầu đã đầy gió.

[00:13:42] Hiện tại, đại quân của Timur đang áp sát biên giới,

[00:13:44] triều đình sóng ngầm cuồn cuộn.

[00:13:46] Vào lúc trong ngoài đều khốn khó này,

[00:13:48] các con phải tạm thời đứng ngoài cuộc, quan sát kỹ lưỡng,

[00:13:54] xem Phụ hoàng làm thế nào để tề gia, trị quốc, bình thiên hạ.

[00:13:58] Vâng.

[00:14:13] Timur chết rồi.

[00:14:15] Chết rồi! Tốt quá! Đúng là trời không diệt Minh.

[00:14:23] Hoàng thượng được trời xanh phù hộ.

[00:14:25] Bách tính Đại Minh đã thoát khỏi tai họa chiến tranh,

[00:14:28] tai họa máu chảy.

[00:14:30] Hoàng thượng hồng phúc tề thiên, Đại Minh uy danh vĩnh cửu.

[00:14:38] Ngô hoàng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế.

[00:14:45] Tất cả đứng dậy đi.

[00:14:46] Tạ ơn Hoàng thượng.

[00:14:51] Trẫm không phái một binh một tốt,

[00:14:54] đó là vì hạm đội của Trịnh Hòa

[00:14:56] đã đánh úp hậu phương của hắn.

[00:14:58] Đây là một thắng lợi nữa của việc hạ Tây Dương.

[00:15:02] Timur là một anh hùng.

[00:15:06] Hắn đã hiểu được đại thế cục sau khi Trẫm hạ Tây Dương.

[00:15:10] Hắn cô quân thâm nhập, tất sẽ thất bại.

[00:15:13] Nếu giao chiến với Trẫm, không chỉ không còn mảnh giáp,

[00:15:17] mà còn khiến dân vô tội máu chảy thành sông.

[00:15:20] Vì vậy, hắn chần chừ không tiến, do dự không quyết.

[00:15:26] Timur tuy đã chết,

[00:15:28] nhưng hắn đã giữ được thể diện, duy trì được quan hệ bang giao.

[00:15:32] Hắn không hổ là một tuấn kiệt thức thời.

[00:15:36]

[00:15:38] thay Trẫm an ủi vị anh hùng ngoại tộc này.

[00:15:41] Thần tuân chỉ.

[00:15:43] Đại Minh yêu chuộng hòa bình,

[00:15:45] nguyện cùng các nước láng giềng thân thiện, chia sẻ an ninh.

[00:15:49] Nhưng nếu có kẻ nào dám xâm phạm cương thổ của ta,

[00:15:51] trời không dung, Trẫm tất diệt.

[00:15:56] Phụng thiên thừa vận, hoàng đế chiếu viết.

[00:15:58] Timur đã bị quốc uy Đại Minh của ta chấn nhiếp mà chết.

[00:16:02] Đặc mệnh các ngươi theo kế hoạch ban đầu mà đi,

[00:16:05] đến nước Cổ Lý giao thương.

[00:16:06] Tiếp tục hành động tốt đẹp bang giao hải ngoại. Khâm thử.

[00:16:11] Thần tiếp chỉ.

[00:16:14] Ngô hoàng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế.

[00:16:19] Chúc mừng Ninh Vương Điện hạ đại thọ.

[00:16:23] Mau đứng dậy, mau đứng dậy.

[00:16:25] Tạ ơn Ninh Vương.

[00:16:35] Nhờ thịnh tình của các vị đại nhân,

[00:16:38] tiểu vương vô cùng cảm kích.

[00:16:41] Hôm nay mừng thọ Thập Thất đệ,

[00:16:43] mấy anh em chúng tôi

[00:16:45] xin cảm tạ các vị đại nhân đã hạ cố ghé thăm.

[00:16:48] Cảm ơn các vị đã ghé thăm.

[00:16:50] Không dám, không dám. Vinh hạnh, vinh hạnh.

[00:16:51] Các vị đại nhân xin mời ngồi.

[00:16:56] Tại sao lại phải mừng thọ Ninh Vương Thiên tuế?

[00:16:59] Bởi vì người đệ thứ mười bảy này của tôi,

[00:17:00] anh ấy cây cao trong rừng, hành động hơn người.

[00:17:04] Câu nói này nói về một lẽ thường.

[00:17:06] Cây cao trong rừng, gió ắt sẽ thổi đổ.

[00:17:09] Hành động hơn người, mọi người ắt sẽ chê bai.

[00:17:13] Điều tôi muốn nói là mấy anh em chúng tôi

[00:17:16] muốn buộc mạng sống của mình vào Lão Thập Thất.

[00:17:18] Cùng chung hoạn nạn, cùng gánh vác trách nhiệm.

[00:17:21] Chỉ vì Lão Thập Thất vì triều Vĩnh Lạc

[00:17:24] đã đánh chiếm giang sơn, cứu thoát anh em,

[00:17:26] bảo vệ cơ nghiệp tổ tiên.

[00:17:28] Công thần đứng đầu, được lòng mọi người.

[00:17:32] Mọi người chưa quên chứ?

[00:17:34] Lúc Tĩnh Nan, Hoàng thượng muốn đánh thẳng vào Nam Kinh,

[00:17:37] là thiết kỵ tinh nhuệ của ai đã tung một nhát kiếm quyết định?

[00:17:40] Trẫm chưa quên.

[00:17:48] Bái kiến Hoàng thượng.

[00:17:50] Thần đệ bái kiến Hoàng thượng.

[00:17:54] Thần đệ bái kiến Hoàng thượng.

[00:18:01] Thập Thất đệ, Tứ ca đến mừng thọ đệ đây.

[00:18:06] Thần đệ không dám, thần đệ đâu dám nhận một chữ "bái" này.

[00:18:10] Thần đệ cung nghênh Hoàng thượng.

[00:18:13] Cung nghênh Hoàng thượng.

[00:18:24] Tất cả đứng dậy đi.

[00:18:26] Tạ ơn Hoàng thượng.

[00:18:39] Lão Thập Thất,

[00:18:41] Tứ ca.

[00:18:43] Đệ qua đây.

[00:18:46] Ngồi bên cạnh Trẫm đi.

[00:18:48] Thần đệ không dám.

[00:18:49] Lần trước trên điện Phụng Thiên,

[00:18:52] Trẫm bảo đệ ngồi cạnh Trẫm,

[00:18:54] đệ không ngồi, Trẫm không trách đệ.

[00:18:58] Hôm nay nếu đệ còn không ngồi, đó là kháng chỉ.

[00:19:08] Thần đệ lĩnh chỉ.

[00:19:12] Tạ ơn Hoàng thượng.

[00:19:21] Lời của lão Ngũ lúc nãy chưa nói xong phải không?

[00:19:27] Trẫm nói tiếp cho. Lúc nãy Chu Vương đã nói,

[00:19:32] nhờ có ba vạn thiết kỵ của Ninh Vương Điện hạ,

[00:19:35] từ Bắc Kinh đánh thẳng đến Nam Kinh,

[00:19:38] thế như chẻ tre, không gì cản nổi,

[00:19:40] mới có được triều đại Vĩnh Lạc.

[00:19:45] Nói hay lắm.

[00:19:48] Không sai một ly.

[00:19:53] Đại ân đại đức của Ninh Vương Điện hạ,

[00:19:56] Trẫm một khắc không dám quên.

[00:19:58] Vì vậy, hôm nay Trẫm mới sắc lệnh cho Ninh Vương Điện hạ

[00:20:02] ngồi bên cạnh Trẫm.

[00:20:05] Cái này gọi là bình khởi bình tọa.

[00:20:11] Hoàng thượng, chút công lao nhỏ nhoi có gì đáng nhắc đến.

[00:20:15] Thần đệ không dám có ý nghĩ viển vông này.

[00:20:17] Hôm nay đều là do Ngũ ca họ...

[00:20:24] Hôm nay Trẫm cùng hai hoàng nhi

[00:20:27] đến mừng thọ Thập Thất đệ.

[00:20:35] Cao Hú.

[00:20:40] Thập Thất thúc.

[00:20:48] Thập Thất đệ,

[00:20:51] Tứ ca chúc đệ năm nào cũng có ngày hôm nay,

[00:20:53] tuổi nào cũng có sáng hôm nay.

[00:20:55] Ninh Vương Điện hạ phúc thọ miên trường.

[00:20:58] Thiên tuế, thiên thiên tuế.

[00:21:05] Cháu kính chúc Thập Thất thúc, thiên tuế, thiên thiên tuế.

[00:21:08] Cháu cũng chúc Thập Thất thúc, thiên tuế, thiên thiên tuế.

[00:21:13] Hoàng thượng, thần không dám ạ.

[00:21:32] Timur chết rồi,

[00:21:35] Trẫm có thể rảnh tay để lo liệu việc nhà rồi.

[00:21:42] Tề Vương, kiêu căng ngang ngược, ngấm ngầm nuôi thích khách,

[00:21:46] chiêu mộ dị nhân thuật sĩ để trù ẻo,

[00:21:49] sỉ nhục mệnh quan triều đình tại đất phong,

[00:21:52] còn sai hộ vệ chặn đường Thanh Châu,

[00:21:56] khiến quan lại giữ thành không thể lên thành.

[00:21:58] Ý muốn làm gì?

[00:22:00] Đại Vương Chu Quế, không nghĩ báo đáp quốc gia,

[00:22:03] vượt quá quy chế, kháng lại thượng lệnh,

[00:22:05] vượt quá quy chế, kháng lại mệnh lệnh,

[00:22:06] còn coi lời dạy của quân phụ như không, lừa vua phản chủ.

[00:22:10]

[00:22:14] tự ý thu giữ ấn tín của quan phủ,

[00:22:17] giết hại quan lại dân chúng, làm vô số điều ác.

[00:22:20] Chu Vương, là anh em cùng một mẹ với Trẫm,

[00:22:24] chịu ơn vua sâu nặng,

[00:22:25]

[00:22:28] tự ý ra lệnh cho các châu huyện ngoài đất phong,

[00:22:31] tự xưng một cõi, duy ta độc tôn.

[00:22:35] Cực kỳ ngông cuồng.

[00:22:37] Ninh Vương Chu Quyền, vu khống phỉ báng, bí mật dò xét việc chính sự,

[00:22:42] lòng dạ mưu mô, gây chuyện thị phi.

[00:22:45] Năm vị vương trên đây ngang ngược trong triều, tội ác rõ ràng,

[00:22:50] đáng bị quốc pháp không dung.

[00:23:05] Đây chính là những việc làm của các vị phiên vương.

[00:23:10] Thái Tổ Cao Hoàng đế của ta khởi nghiệp áo vải,

[00:23:13] thống nhất thiên hạ, phong các con làm phiên vương,

[00:23:15] là để bảo vệ quốc gia, giữ vững biên cương, tạo phúc cho Đại Minh.

[00:23:19] Từ khi Trẫm lên ngôi,

[00:23:21] cảm nhận sâu sắc sự gian nan lập nghiệp của Thái Tổ,

[00:23:24] càng cảm nhận tình nghĩa anh em sâu nặng.

[00:23:27] Không nỡ tước bỏ đất phong, ban cho sự sỉ nhục.

[00:23:30] Nào ngờ một số vương bất pháp,

[00:23:32] coi sự khoan dung của Trẫm là yếu đuối,

[00:23:35] trọng tình nghĩa là có thể bắt nạt.

[00:23:37] Không chỉ ăn hiếp bách tính, gây hại bốn phương,

[00:23:41] còn không tiếc kết bè kết đảng, gây rối triều chính,

[00:23:44] cùng Trẫm đối đầu.

[00:23:55] Các ngươi đều là cốt nhục của Thái Tổ, là anh em của Trẫm.

[00:24:00] Trước mặt văn võ bá quan,

[00:24:02] Trẫm muốn tặng các ngươi vài lời.

[00:24:04] Hết lòng trung thành với nước, dù là kẻ thù cũng phải thưởng.

[00:24:07] Lòng mang mưu đồ khác, dù là người thân cũng phải giết.

[00:24:16] Sau này nếu có kẻ phân biệt đối xử,

[00:24:18] nghi ngờ oán trách, không an phận, một khi bị phát hiện sẽ bị trừng trị.

[00:24:32] Phụng thiên thừa vận, hoàng đế chiếu viết.

[00:24:36] Tước hai hộ vệ của Chu Vương, phạt bổng lộc một năm.

[00:24:42] Tạ ơn Hoàng thượng, thần tuân chỉ.

[00:24:48] Tề Vương, phế làm thường dân.

[00:24:55] Hoàng thượng, thần đệ biết sai rồi.

[00:24:59] Hoàng thượng, người hãy tha cho thần đi.

[00:25:03] Hoàng thượng, thần không dám nữa đâu.

[00:25:07] Tứ ca, thần đệ không dám nữa đâu.

[00:25:11] Đại Vương Chu Quế, tước ba hộ vệ, phạt bổng lộc nửa năm.

[00:25:17] Thần đệ... thần đệ lĩnh chỉ tạ ơn.

[00:25:21] Ngô hoàng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế.

[00:25:24] Mân Vương, tước ba hộ vệ, phạt bổng lộc một năm.

[00:25:29] Tạ... tạ ơn Hoàng thượng.

[00:25:33] Ninh Vương Chu Quyền, tạm thời không tước hộ vệ,

[00:25:37] phạt bổng lộc một năm, để xem xét về sau.

[00:25:40] Khâm thử.

[00:25:41] Thần lĩnh chỉ tạ ơn.

[00:25:58] Một nhà có gia trưởng của một nhà.

[00:26:02] Một nước có quốc tôn của một nước.

[00:26:04] Thiên hạ có thánh nhân của thiên hạ.

[00:26:06] Quy tắc xưa nay, không thể vượt qua.

[00:26:10] Mong các phiên vương giữ đúng bổn phận.

[00:26:12] Trẫm và các ngươi đều là hậu duệ của Thái Tổ,

[00:26:17] chỉ mong có thể lấy lòng của tổ tiên làm lòng của mình,

[00:26:20] mỗi người làm tròn phận sự, thường giữ an ninh.

[00:26:25] Trẫm không phải là Tống Thái Tông,

[00:26:27] các vương cũng đừng bắt chước Thất Quốc của nhà Hán.

[00:26:38] Bẩm Hoàng thượng,

[00:26:40] Chu Quyền vô đức, phụ lòng thánh ân.

[00:26:44] Lời dạy của Hoàng thượng như tiếng chuông cảnh tỉnh.

[00:26:48] Chu Quyền tự nguyện giao nộp ba hộ vệ, từ bỏ binh quyền,

[00:26:52] quay mặt vào tường tự kiểm điểm, sửa đổi lỗi lầm.

[00:26:56] Mong Hoàng thượng ân chuẩn.

[00:27:21] Chuẩn.

[00:27:24] Bãi triều.

[00:27:28] Ngô hoàng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế.

[00:28:22] Đây là cố ý làm cho người khác xem.

[00:28:26] Anh cả của ta ý không ở rượu.

[00:28:30] Nghe lời Phụ hoàng, lấy lòng Phụ hoàng.

[00:28:41] Anh ta muốn đào tường nhà ta,

[00:28:46] phá đám của ta.

[00:28:52] Người là người của Hoàng thượng, sân khấu là của thiên tử.

[00:28:58] Phá đi phá lại thì có ích gì?

[00:29:04] Thập Thất thúc, mấy lời giận dữ của Phụ hoàng ta,

[00:29:08] đã dọa thúc thành ra thế này rồi à? Có đáng không?

[00:29:23] Phụ hoàng của cháu nói đúng.

[00:29:26] Thập Thất thúc từ nay phải quay mặt vào tường suy nghĩ,

[00:29:29] rút lui khỏi thế sự, làm một

[00:29:33] vị vương gia nhàn tản, chơi đàn, đánh cờ, đọc sách, vẽ tranh.

[00:29:39] Thập Thất thúc à,

[00:29:41] việc đã đến nước này, thúc đừng giả vờ nữa.

[00:29:48] Nếu thực sự quyền lực rơi vào tay người khác,

[00:29:52] dựa vào những việc chúng ta đã làm,

[00:29:55] có thể có kết cục tốt không?

[00:30:01] Thập Thất thúc của cháu đã chẳng còn gì rồi.

[00:30:04] Ông ấy còn có thể... có thể làm gì được nữa?

[00:30:15] Hả?

[00:30:16] Cao Hú à, cháu còn trẻ,

[00:30:21] xem xét sự việc cũng đừng chỉ nhìn mặt trái của nó.

[00:30:39] Hạm đội sắp đến Cổ Lý rồi.

[00:30:41] Nghe nói nơi đó rất náo nhiệt.

[00:30:44] Các nước Ả Rập, các nước châu Phi

[00:30:45] đều sẽ vượt qua biển Ả Rập

[00:30:47] đến đây để giao thương.

[00:30:49] Hàng hóa trên thị trường vô cùng phong phú,

[00:30:51] không đếm xuể.

[00:30:53] Trịnh đại nhân nói không sai.

[00:30:54] Tại hạ mấy năm trước đã đến Cổ Lý.

[00:30:57] Nó là trung tâm thương mại của phương Đông và phương Tây.

[00:30:59] Những sản vật quý hiếm, vàng bạc, hàng hóa của các nước trên thế giới,

[00:31:04] đều được vận chuyển đến đó bằng cả đường biển và đường bộ.

[00:31:08] Vậy thì tốt quá, việc kinh doanh của chúng ta

[00:31:10] có thể thực sự bắt đầu rồi.

[00:31:12] Ông xem hạm đội khổng lồ của chúng ta,

[00:31:14] ra khơi hơn một năm rồi,

[00:31:15] mà vẫn chưa mang được mấy món

[00:31:16] hàng hóa ra hồn về nước.

[00:31:18] Khiến cho phó sứ phụ trách thương mại như tôi,

[00:31:20] trong lòng luôn cảm thấy hổ thẹn với Hoàng thượng.

[00:31:22] Yên tâm đi, ông nhất định sẽ có đất dụng võ.

[00:31:28] Lần này Hoàng thượng ra quyết định hành động chia hạm đội,

[00:31:31] lại để cho Trần Tổ Nghĩa sống thêm mấy ngày.

[00:31:34] Nhưng như vậy cũng tốt,

[00:31:35] mang lại cơ hội kinh doanh mới cho bảo thuyền đội.

[00:31:39] Nếu điều kiện ở Cổ Lý chín muồi,

[00:31:41] chúng ta có thể ở đây

[00:31:42] xây một trạm trung chuyển hàng hóa.

[00:31:45] Ý hay, như vậy tốt.

[00:31:47] Đây là việc tôi ngày đêm mong mỏi.

[00:31:49] Nếu các kho hàng thương mại nở rộ khắp nơi,

[00:31:51] chúng ta không chỉ kết giao được nhiều bạn bè,

[00:31:53] mà còn có thể tiền vào như nước. Phải không?

[00:31:57] Nói đúng lắm.

[00:32:19] Đá quý, đá quý, đá quý.

[00:32:26] Đồ gốm thượng hạng, đồ gốm thượng hạng.

[00:32:30] Xem đi, đồ gốm thượng hạng.

[00:32:34] Xem đi.

[00:32:43] Cái này rất tốt, mua một cái đi.

[00:32:54] Rẻ lắm, rẻ lắm, rẻ lắm.

[00:32:58] Quả nhiên là muôn màu muôn vẻ, phồn thịnh.

[00:33:00] Quốc vương Bệ hạ,

[00:33:01] bản sứ hy vọng hàng hóa của Đại Minh cũng có thể ở đây,

[00:33:03] trao đổi công bằng với các sản vật từ khắp nơi trên thế giới.

[00:33:06] Không vấn đề gì.

[00:33:06] Những con thuyền khổng lồ của các ngài có thể cập cảng,

[00:33:09] lên bờ giao dịch mà không bị bất kỳ ràng buộc nào.

[00:33:12] Tốt quá.

[00:33:13] Bệ hạ, tôi còn có một yêu cầu.

[00:33:15] Xin ngài cứ nói, Quốc sứ đại nhân.

[00:33:17] Chỉ cần chúng tôi có thể làm được,

[00:33:19] chúng tôi nhất định sẽ đồng ý.

[00:33:21] Chúng tôi muốn ở quý quốc

[00:33:22] xây dựng một kho hàng thương mại lâu dài.

[00:33:24] Tôi hiểu rồi.

[00:33:25] Các ngài muốn kinh doanh lâu dài với chúng tôi.

[00:33:27] Đúng vậy.

[00:33:28] Ngài muốn mua sao?

[00:33:29] Cái gì vậy? Báu vật.

[00:33:31] Là báu vật. Để tôi xem.

[00:33:33] Các vị khách thương, xin dừng bước.

[00:33:34] Bình gốm đẹp, báu vật quý giá,

[00:33:36] bán nửa giá.

[00:33:37] Tôi có năm thuyền hàng bán nửa giá,

[00:33:39] mọi người đừng bỏ lỡ cơ hội.

[00:33:44] Tôi thấy hàng của anh quả thật không tồi.

[00:33:46] Tại sao lại bán nửa giá?

[00:33:48] Đây là chuyện của tôi,

[00:33:49] không liên quan đến hàng hóa.

[00:33:50] Ngài cứ xem hàng đi.

[00:33:52] Tuy tôi đã xem hàng nhưng vẫn muốn biết,

[00:33:53] tại sao anh lại bán nửa giá?

[00:33:55] Vậy thì ngài đừng mua nữa.

[00:33:58] Nếu tôi thực sự muốn mua thì sao?

[00:34:00] Được thôi, bạn hiền, tôi nói cho anh biết.

[00:34:02] Hai năm trước, tôi và một thương nhân nước Kê Chi

[00:34:05] đã làm ăn mười thuyền hàng.

[00:34:07] Đã hẹn tháng này sẽ chuẩn bị tiền cho ông ấy.

[00:34:09] Bây giờ chỉ còn năm ngày nữa là đến hạn,

[00:34:11] nhưng tiền vẫn chưa gom đủ.

[00:34:13] Tôi không còn cách nào khác, đành phải bán nhanh,

[00:34:16] gom đủ tiền để trả cho ông ấy đúng hạn.

[00:34:20] Vậy anh đưa hàng cho ông ấy không phải là được sao?

[00:34:23] Bạn hiền, nghe đây.

[00:34:24] Lúc đó ông ấy bán cho tôi là hàng,

[00:34:27] tôi hứa trả cho ông ấy là tiền.

[00:34:28] Cho dù tôi có lỗ đến tán gia bại sản,

[00:34:30] cũng phải làm theo lời hứa lúc đó.

[00:34:31] Kinh doanh, lời nói ra quyết không thể thất tín.

[00:34:35] Anh đã gặp người đó chưa?

[00:34:37] Chưa.

[00:34:39] Vậy anh vội làm gì? Người còn chưa gặp.

[00:34:42] Anh để mấy ngày nữa hãy bán,

[00:34:44] có lẽ còn đợi được giá tốt hơn.

[00:34:47] Chúng tôi đã hẹn ngày trả tiền,

[00:34:49] tôi phải chuẩn bị sẵn sàng.

[00:34:50] Ông ấy không đến là chuyện của ông ấy,

[00:34:51] không trả tiền đúng hạn thì đó là chuyện của tôi rồi.

[00:34:53] Cho dù ông ấy không đến,

[00:34:55] số tiền này tôi cũng sẽ chuẩn bị sẵn và đợi tiếp.

[00:34:58] Cho đến khi ông ấy đến.

[00:35:02] Hay.

[00:35:06] Toàn bộ số hàng này của anh tôi mua hết, thế nào?

[00:35:10] Chuyện này... tôi cần tiền mặt.

[00:35:14] Dùng lời của anh mà nói,

[00:35:16] gọi là "lời nói ra, quyết không thất tín" mà.

[00:35:28] Bạn hiền, tôi đợi anh đến đấy.

[00:35:33] Cảnh Hoằng, tôi muốn gặp người lúc nãy.

[00:35:35] Tôi đã sớm nhìn ra rồi,

[00:35:37] Trịnh đại nhân quyết không chỉ để ý đến

[00:35:38] mấy thuyền hàng của ông ta.

[00:35:40] Trịnh đại nhân có vẻ rất hứng thú với ông ta.

[00:35:42] Lời của ông ta có lý.

[00:35:43] Làm ăn như làm người, chữ tín ngang trời.

[00:35:47] Thật không ngờ,

[00:35:48] nơi đây người qua kẻ lại, khách thương đông đúc,

[00:35:51] mà việc kinh doanh lại công bằng như vậy,

[00:35:53] phong tục thuần hậu.

[00:35:55] Trịnh đại nhân nhìn rất chuẩn.

[00:35:57] Cổ Lý có thể trở thành một cảng lớn, kéo dài hàng trăm năm,

[00:36:00] chính là nhờ vào hai chữ "uy tín".

[00:36:03] Nơi này núi nhiều đất ít, không trồng trọt được gì.

[00:36:06] Muốn sống thì chỉ có thể dựa vào giao dịch.

[00:36:09] Không có uy tín thì không có sinh mạng.

[00:36:12] Xem ra họ cũng là bị ép ra thôi.

[00:36:14] Trịnh đại nhân vẫn chưa hiểu rõ,

[00:36:16] sự thuần phác và thật thà của họ không phải là bị ép buộc,

[00:36:19] mà là xuất phát từ tấm lòng lương thiện.

[00:36:20] Kinh doanh ở đây,

[00:36:22] thực sự là một việc tuyệt vời.

[00:36:23] Sáng sớm trước khi mặt trời mọc,

[00:36:25] sẽ không có ai tranh giành vị trí bán hàng.

[00:36:27] Sau khi mặt trời lặn,

[00:36:29] cũng quyết không có một người nào nấn ná không chịu đi.

[00:36:31] Ước định thành lệ, trật tự ngăn nắp.

[00:36:33] Không cần cưỡng chế ràng buộc,

[00:36:34] mọi người đều vui vẻ trong đó.

[00:36:36] Xem ra câu nói "vô thương bất gian" (không có thương nhân nào không gian dối),

[00:36:38] cũng không phải đúng ở khắp mọi nơi.

[00:36:43] Ngoài trời có trời, đạo cũng vô cùng.

[00:36:47] Xem ra những điều chúng ta cần phải học hỏi

[00:36:49] còn rất nhiều.

[00:37:11] Nói hay lắm, bạn hiền. Anh đến từ Đại Minh.

[00:37:15] Ở nơi của các anh có một câu nói, "đất đai chính là trời".

[00:37:18] Bởi vì các anh lấy nông làm gốc,

[00:37:20] nông là những thứ mọc ra từ đất.

[00:37:23] Còn chúng tôi là thương nhân, chúng tôi sống bằng mua bán.

[00:37:26] Uy tín của chúng tôi chính là trời.

[00:37:28] Tôi không thể vì mấy thuyền hàng

[00:37:30] mà đánh mất uy tín cả đời.

[00:37:32] Càng không thể vì mấy đồng bạc

[00:37:33] mà cắt đứt đường sống của con cháu sau này.

[00:37:36] Cho dù lỗ chết, đói chết,

[00:37:38] cũng không thể hủy hoại niềm tin của người khác đối với mình.

[00:37:42] Lời nói của anh khiến tôi rất cảm động.

[00:37:45] Tôi muốn mua toàn bộ hàng của anh theo giá gốc.

[00:37:49] Bạn hiền, anh lại sai rồi.

[00:37:51] Tôi vừa mới nói,

[00:37:52] lời nói ra, quyết không thất tín.

[00:37:55] Lần này tôi nói nửa giá, tức là bán nửa giá.

[00:37:58] Quyết không đổi ý.

[00:37:59] Được, được lắm.

[00:38:03] Tôi còn một việc nữa muốn thương lượng với anh.

[00:38:06] Tôi muốn ủy thác cho anh làm đại lý

[00:38:08] của hạm đội Đại Minh tại Cổ Lý.

[00:38:11] Chuyên bán hàng của Đại Minh.

[00:38:12] Để anh kiếm lại số tiền đã lỗ.

[00:38:15] Thế nào?

[00:38:17] Đây là hai chuyện khác nhau.

[00:38:18] Tôi biết.

[00:38:19] Hàng của chúng tôi trong vòng hai tháng sẽ được vận chuyển đến.

[00:38:23] Bạn hiền, ngài nói thật chứ?

[00:38:25] Đại Minh cũng có một câu nói gọi là "nhất ngôn thiên kim".

[00:38:30] Bạn hiền,

[00:38:31] hàng của Đại Minh rất được ưa chuộng ở khắp Tây Dương.

[00:38:35] Cảm ơn anh đã cho tôi cơ hội kiếm tiền này.

[00:38:38] Nhưng tôi có hai điều kiện.

[00:38:41] Xin cứ nói.

[00:38:42] Thứ nhất, các anh phải có uy tín.

[00:38:45] Phải có sự bảo đảm trước,

[00:38:47] tôi mới có thể đi tìm đối tác.

[00:38:50] Anh cứ yên tâm.

[00:38:51] Dùng lời của chúng tôi gọi là "nhất ngôn cửu đỉnh".

[00:38:56] Được. Thứ hai,

[00:38:58] năm thuyền hàng lần này tôi bán nửa giá cho các anh.

[00:39:01] Lần sau tôi nhận hàng của các anh sẽ phải theo chất lượng mà định giá.

[00:39:04] Và còn phải kiếm lời kha khá từ các anh.

[00:39:08] Thương trường là thương trường mà.

[00:39:10] Anh phải biết,

[00:39:11] tôi cũng là một thương nhân không tồi.

[00:39:14] Nhưng chúng ta vẫn phải giao dịch công bằng.

[00:39:16] Được, chốt giao dịch.

[00:39:19] Sáng mai,

[00:39:20] anh có thể giao hàng đến thuyền của tôi.

[00:39:22] Tôi sẽ giao tiền hàng cho anh.

[00:39:25] Anh có thể lập tức cầm tiền

[00:39:26] đi trả cho bạn của mình.

[00:39:28] Nhưng đừng quên,

[00:39:29] còn phải làm đại lý cho hàng hóa của Đại Minh,

[00:39:31] tìm kiếm đối tác của anh.

[00:39:34] Nhất ngôn vi định.

[00:39:36] Nhất ngôn vi định.

[00:39:38] Xin mời.

[00:39:47] Nhanh lên, nhanh lên, chạy nhanh lên.

[00:39:50] Nhanh lên, nhanh lên.

[00:39:54] Nhanh lên.

[00:39:55] Ha ha.

[00:39:55] Nhanh.

[00:40:00] Hoàng trưởng tôn, mau xuống đi.

[00:40:03] Hoàng gia gia của con còn có việc gấp phải làm.

[00:40:06] Việc gì ạ?

[00:40:11] Bẩm Hoàng thượng, người trong Văn Uyên Các đã đến đủ cả rồi.

[00:40:14] Kính mời Hoàng thượng đến Văn Uyên Các nghị sự.

[00:40:18] Biết rồi, Trẫm đến ngay.

[00:40:21] Không được, còn thiếu một vòng nữa.

[00:40:24] Hoàng trưởng tôn, hay là để lão nô làm chiến mã cho ngài nhé?

[00:40:28] Thôi đi, ngươi lui xuống trước.

[00:40:31] Nói với họ Trẫm sẽ đến ngay.

[00:40:35] Tuân chỉ.

[00:40:39] Nhanh lên, chạy, chạy nhanh lên.

[00:40:42] Nhanh, nhanh, chạy nhanh lên.

[00:40:50] Giải Tấn, "Văn Hiến Đại Thành" biên soạn đến đâu rồi?

[00:40:54] Bẩm Hoàng thượng,

[00:40:55] ba nghìn học sĩ đang ngày đêm biên soạn,

[00:40:58] mọi việc đều thuận lợi.

[00:41:01] Vậy còn thuế của ba tỉnh Bắc Cương?

[00:41:03] Đã thu được sáu phần rồi ạ.

[00:41:06] Sao? Chỉ có sáu phần thôi sao?

[00:41:09] Bẩm Hoàng thượng,

[00:41:10] Bắc Cương liên tiếp bị hạn hán nặng, mùa màng giảm sút.

[00:41:14] Thêm vào đó, dân tình hung hãn,

[00:41:15] phong trào chống nộp tô thuế nổi lên.

[00:41:17] Vi thần đã nghĩ hết cách,

[00:41:20] nhưng vẫn bó tay.

[00:41:24] Giải Tấn,

[00:41:27] vi thần vốn định mượn binh lính để cưỡng chế thu thuế,

[00:41:32] nhưng sợ sẽ gây ra dân biến.

[00:41:33] Nếu coi như mở kho chẩn tai,

[00:41:36] thì thuế của triều đình lại thâm hụt quá lớn.

[00:41:41] Vì vậy, tạm thời chưa có kế sách hay.

[00:41:47] Các ngươi thấy thế nào?

[00:41:56] Trẫm lập ra thất nội các,

[00:41:58] là muốn các ngươi thay Trẫm chia sẻ lo âu,

[00:42:00] hiến kế bày mưu.

[00:42:04] Bảy người các ngươi, mỗi người có sở trường riêng.

[00:42:09] Giải Tấn tài học nổi danh thiên hạ.

[00:42:11] Dương Vinh tinh thông dụng binh.

[00:42:15]

[00:42:17] Kim Ấu Tư thơ văn đều giỏi.

[00:42:19] Tục ngữ có câu, "ba anh thợ giày da bằng một Gia Cát Lượng".

[00:42:22] Bảy người các ngươi hợp lại,

[00:42:24] cần văn có văn, cần võ có võ.

[00:42:27] Lẽ nào không nghĩ ra được cách nào sao?

[00:42:30] Người nhân đức thì yêu thương người khác.


 0 Bình luận sort   Sắp xếp theo