(AI-sub) Trịnh Hoà Hạ Tây Dương tập 56 - La Gia Lương, Đường Quốc Cường
Phụ đề được dịch bằng AI, cần bạn góp sức hoàn thiện. Liên hệ tham gia tại Facebook: https://www.facebook.com/profi....le.php?id=1000678863 -------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- Trịnh Hoà Hạ Tây Dương (2009): Hành Trình Lịch Sử Vượt Biển Của Hạm Đội Nhà Minh <br>Bộ phim xoay quanh nhân vật lịch sử có thật – thái giám Trịnh Hòa (do ngôi sao TVB La Gia Lương thủ vai). Dưới mệnh lệnh của hoàng đế Minh Thành Tổ - Chu Đệ (Đường Quốc Cường), Trịnh Hòa đã dẫn đầu một hạm đội lớn nhất thế giới thời bấy giờ thực hiện 7 chuyến hải trình vĩ đại đến "Tây Dương" (vùng biển Ấn Độ Dương và xa hơn nữa).
[00:00:07] Mở cửa, mau cứu người!
[00:00:10] Mở cửa!
[00:00:13] Mau cứu người!
[00:00:15] Có chuyện gì vậy?
[00:00:16] Lúc ăn tối,
[00:00:17] một con ngựa chạy đến húc cửa nhà tôi.
[00:00:19] Tôi chạy ra xem,
[00:00:20] nó cắn lấy áo tôi rồi kéo đi.
[00:00:21] Ở nơi không xa ngoài cổng chùa Ngọc Minh,
[00:00:23] tôi đã tìm thấy cô gái này.
[00:00:25] Ngài xem, chính là cô ấy.
[00:00:30] Để tôi xem.
[00:00:44] Diệu Cẩm!
[00:00:51] Diệu Cẩm!
[00:00:53] Mau, mau đưa vào trong.
[00:01:12] Diệu Cẩm, uống chút nước đi.
[00:01:20] Hoàng... Hoàng Thượng... đã đi rồi.
[00:01:58] Ngươi đến đúng lúc lắm.
[00:02:39] Trịnh đại nhân, Trịnh đại nhân!
[00:02:40] Ngài đi đâu vậy, quay lại đi!
[00:02:42] Tránh ra! Tránh ra! Tránh ra cho ta! Tránh ra!
[00:02:49] Trịnh đại nhân, bỏ đao xuống, bỏ xuống!
[00:02:55] Buông ta ra!
[00:02:57] Trịnh Hòa, ngươi làm gì vậy? Muốn giết người sao?
[00:03:00] Ai cản đường ta, ta sẽ giết kẻ đó!
[00:03:02] Được, vậy ngươi giết ta trước đi.
[00:03:04] Ngươi... ngươi có cha không?
[00:03:07] Có.
[00:03:07] Nói dối, ngươi đang nói dối!
[00:03:09] Cha của ngươi đã chết từ lâu rồi.
[00:03:11] Lúc nhỏ chúng ta bị bắt vào cung,
[00:03:14] cha của ngươi đã chết từ lâu rồi!
[00:03:16] Ngươi có hiểu tình cha con không?
[00:03:18] Ta hiểu, ta có cha, chính là Hoàng Thượng.
[00:03:21] Đó là cha của ta!
[00:03:23] Ta phải đi tìm ngài.
[00:03:24] Ai dám cản ta, ta sẽ giết kẻ đó!
[00:03:26] Ngươi điên rồi! Ngươi...
[00:04:00] Trịnh Hòa, ta biết, ngươi không hề muốn giết người.
[00:04:11]
[00:04:23] Ngươi không thể như vậy, không thể như vậy!
[00:04:29] Hoàng Thượng đi rồi.
[00:04:54] Hoàng Thượng đi rồi, ai sẽ lo cho ta?
[00:05:05] Hoàng Thượng đi rồi.
[00:05:19] Ta phải làm sao đây?
[00:05:57] Tứ ca, lại đây.
[00:06:02] Ta đã nói rồi, không ai bên cạnh huynh, đã có Thập Thất đệ ở đây.
[00:06:10] Cả đời này của huynh, được rồi.
[00:06:13] Trên không phụ trời, dưới không phụ đất.
[00:06:18] Ngoài ta ra, huynh chẳng phụ ai cả.
[00:06:31] Dạo này... Thập Thất đệ ban đêm không ngủ được.
[00:06:39] Cứ mãi suy nghĩ.
[00:06:43] Nếu ta được sống lại một lần nữa,
[00:06:45] ta tuyệt đối sẽ không mắc lừa huynh nữa.
[00:06:49] Nếu ta sống lại một lần nữa,
[00:06:51] ta cũng quyết không thua thảm hại như vậy.
[00:06:56] Nếu ta được sống lại một lần,
[00:06:58] ta quyết không để mình vô tích sự.
[00:07:01] Tự giận bản thân, không nghĩ thông suốt.
[00:07:08] Nếu được sống lại một lần,
[00:07:10] ta nhất định sẽ giúp huynh hết lòng từ đầu.
[00:07:16] Ta quyết không thể trơ mắt nhìn huynh
[00:07:19] một mình lao tâm khổ tứ, đơn độc một mình.
[00:07:27] Tứ ca, huynh có biết không?
[00:07:33] Nếu ta thật lòng giúp huynh,
[00:07:37] ta đã không gây rối cho huynh rồi.
[00:07:42] Ta sẽ khiến huynh bớt đi rất nhiều phiền muộn.
[00:07:48] Tứ ca ơi...
[00:07:51] Ta thật sự muốn cùng huynh bắt đầu lại từ đầu.
[00:08:21] Tứ ca, đợi đệ với, đệ đến đây!
[00:08:27] Đời này huynh đệ ta bên nhau,
[00:08:28] Đời này huynh đệ ta bên nhau,
[00:08:29] Đời này huynh đệ ta bên nhau,
[00:08:29] Đời này huynh đệ ta bên nhau,
[00:08:31] đời sau cũng quyết không xa rời.
[00:08:52] Cung nghênh thánh linh Đại Minh Vĩnh Lạc Hoàng Đế bệ hạ!
[00:09:05] Hoàng gia gia, Hoàng gia gia, Hoàng Thượng, Hoàng Thượng!
[00:09:40] Hoàng gia gia, chúng ta về đến nhà rồi.
[00:09:50] Phụ hoàng, vì sao người lại đi vội vã như vậy?
[00:09:54] Đến cả nhìn người một lần cuối, nhi thần cũng không thể.
[00:10:13] Thái tử điện hạ, xin hãy đứng lên.
[00:10:20] Hoàng Thượng băng hà, cả nước đau buồn.
[00:10:23] Trăm công nghìn việc, vạn sự đang chờ.
[00:10:27] Xã tắc Đại Minh là quan trọng nhất.
[00:10:29] Xin hãy nén bi thương.
[00:10:45] Phụ hoàng, người cứ thế mà đi...
[00:10:49] khiến nhi thần phải làm sao?
[00:10:54] Phụ vương.
[00:10:59] Lúc lâm chung, Hoàng gia gia có để lại lời.
[00:11:07] Hoàng gia gia nói...
[00:11:10] Phụ hoàng có di chỉ,
[00:11:12] chúng ta phải vào chánh đường quỳ nghênh.
[00:11:15] Chiêm Cơ, vào nhà nói chuyện.
[00:11:22] Chiêm Cơ.
[00:11:25] Hoàng gia gia nói, năm xưa từng ban thánh chỉ,
[00:11:28]
[00:11:34]
[00:11:36] Phải lấy cần kiệm để răn dạy đời sau.
[00:11:40] Nhưng con đã ban bố giám quốc lệnh rồi,
[00:11:43]
[00:11:46] Để tang trăm ngày, thiên hạ cùng đau buồn.
[00:11:51] Thái tử nói đúng.
[00:11:52] Hoàng Thượng băng hà, trời đất cùng đau buồn.
[00:11:55] Sao có thể qua loa được?
[00:11:57] Nhưng...
[00:11:58] Không được, chuyện này không thể nghe theo Tiên đế.
[00:12:03] Phụ hoàng cả đời cần kiệm,
[00:12:04] đây là vinh quang cuối cùng của Phụ hoàng.
[00:12:06] Không những phải làm, mà còn phải làm thật lớn.
[00:12:10] Như vậy chẳng phải là trái với di huấn của Hoàng gia gia,
[00:12:12] kháng chỉ bất tuân sao?
[00:12:16] Làm hay không, không còn liên quan đến Tiên đế nữa.
[00:12:20] Đây là thể diện của trẫm!
[00:12:27] Phụ hoàng.
[00:12:31] Phụ hoàng!
[00:12:34] Năm xưa Mẫu hậu băng hà,
[00:12:36] ta đã không được gặp mặt một lần.
[00:12:37] Nay Phụ hoàng đại tang,
[00:12:39] ta vẫn không thể đến nhìn mặt một lần!
[00:12:44] Chu Cao Sí, ta và ngươi không đội trời chung!
[00:13:00] Tháng bảy, ngày Canh Dần, Hoàng đế băng hà.
[00:13:03] Trời đất thất sắc, cỏ cây đều buồn.
[00:13:05] Tuy nhiên,
[00:13:05] nhà không thể một ngày không có chủ,
[00:13:08] nước không thể một ngày không có vua.
[00:13:10] Vâng mệnh trời đất, theo luật lệ tổ tông,
[00:13:13] trữ quân Thái tử Chu Cao Sí,
[00:13:16] vào ngày này đăng cơ kế vị, niên hiệu Hồng Hi.
[00:13:19] Lấy năm Vĩnh Lạc thứ hai mươi hai làm năm Hồng Hi nguyên niên.
[00:13:22] Từ nay chiếu cáo thiên hạ,
[00:13:25] dừng binh hoãn hình, để tỏ lòng thương dân.
[00:13:30] Hoàng thượng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế!
[00:13:57] Các khanh bình thân.
[00:13:59] Tạ ơn Hoàng thượng.
[00:14:06] A...
[00:14:08] Trẫm hôm nay vừa mới đăng cơ,
[00:14:11] lẽ ra phải trong thì sửa sang đạo trị quốc,
[00:14:13] ngoài thì tạo dựng bang giao láng giềng.
[00:14:15] Trẫm từ hôm nay,
[00:14:18] sẽ lấy cần kiệm trị quốc, lấy nhân chính nuôi dân,
[00:14:21] lấy khoan dung thực tế để an định thiên hạ.
[00:14:27] Khởi bẩm Hoàng thượng, tiền triều Trịnh Hòa sáu lần hạ Tây Dương,
[00:14:29] tiêu tốn bạc vàng lên đến hàng chục triệu.
[00:14:32] Hiện tại,
[00:14:33] hơn hai trăm tàu thuyền lớn nhỏ đang chờ lệnh ở Lưu Gia Cảng.
[00:14:36] Mỗi ngày hao tổn lương thảo, càng thêm nguy hại cho quốc chính.
[00:14:40] Thần xin mạo muội tấu xin Hoàng thượng,
[00:14:43] khôi phục luật lệ của Thái Tổ Hồng Vũ triều,
[00:14:45] hoàn toàn bế quan cấm biển, bãi bỏ việc tuần dương,
[00:14:48]
[00:14:50] Đóng cửa cấm biển, là quốc sách của Thái Tổ.
[00:14:54] Tiên đế tuy phái Trịnh Hòa hạ Tây Dương,
[00:14:57] nhưng chưa từng ra lệnh rõ ràng mở lệnh cấm biển.
[00:15:00] Chấn chỉnh lại từ gốc, quốc sách trẫm hôm nay định ra,
[00:15:05] chính là tuân theo tổ huấn, cùng một mạch.
[00:15:15] Hạ Công, vì sao không nói một lời?
[00:15:19] Nếu trẫm không nhớ lầm,
[00:15:20] khi Tiên đế thi hành quốc sách tuần dương,
[00:15:23] Hạ Công luôn không màng an nguy, thẳng thắn can gián.
[00:15:27] Đúng vậy, lão thần hôm nay hối hận không kịp.
[00:15:34] Đã không thể hiểu được nỗi khổ tâm của Tiên đế.
[00:15:40] Ngài muốn nói gì?
[00:15:42] Lời hôm nay của Hoàng thượng, lão thần nghe không hiểu.
[00:15:48] Quốc sách của Hoàng thượng, lão thần cũng nhìn không rõ.
[00:15:54] Thần đã già rồi.
[00:15:57] Kính xin Hoàng thượng, ân chuẩn cho lão thần từ quan về quê.
[00:16:32] Trẫm, ngay hôm nay, quyết định ba quốc sách chấn hưng đất nước.
[00:16:36] Một, bãi bỏ việc tuần dương.
[00:16:39] Hai, bãi bỏ Thị Bạc Ty ở ba tỉnh Phúc Kiến, Chiết Giang,
[00:16:42] và Quảng Đông.
[00:16:44] Ba, ban hành lại lệnh cấm biển.
[00:16:48] Nếu có ai tự ý ra biển,
[00:16:49] bất kể quan dân, bất kể lý do,
[00:16:52] đều xử tội nghiêm khắc, tru di cửu tộc.
[00:16:59] Trẫm...
[00:17:03] Ta không ngờ ngươi lại dám khi thiên bội tổ.
[00:17:08] Vừa mới đăng cơ,
[00:17:09] ngươi đã công khai phế bỏ công nghiệp lợi quốc lợi dân.
[00:17:13] Ngươi dựa vào đâu?
[00:17:15] Chỉ vì trẫm là hoàng đế.
[00:17:18] Hoàng đế?
[00:17:21] Ngươi là hoàng đế thì có thể đổi trắng thay đen,
[00:17:23] có thể muốn làm gì thì làm sao?
[00:17:25] Đúng vậy! Thế nào là kim khẩu ngọc ngôn?
[00:17:27] Chính là đạo trời lẽ người, trẫm đến phân định.
[00:17:30] Việc nước việc dân, trẫm nói là được!
[00:17:33] Nói cho ngươi biết,
[00:17:37] lúc Tiên đế băng hà, đã để lại di ngôn.
[00:17:56] Nói cho phụ hoàng biết, di huấn lúc lâm chung của Tiên đế!
[00:18:19] Đừng sợ, con trai, nói đi.
[00:18:39] Vương công công, mau quỳ xuống trước phụ hoàng của ta!
[00:18:43] Vương Trung này làm nô tài cả đời,
[00:18:46] đã quỳ trước ba đời hoàng đế Đại Minh.
[00:18:49] Bây giờ đã già, chân cẳng cũng cứng rồi.
[00:18:52] Đôi chân này quyết không quỳ trước ngươi, một tên nghịch tử!
[00:18:56] Càng không quỳ trước ngươi, một tên hôn quân!
[00:18:58] Ngươi... sao ngươi dám!
[00:19:01] Tiên đế thi cốt chưa lạnh, anh linh còn đây,
[00:19:05] ngươi lại dám vi phạm di nguyện của Tiên đế,
[00:19:08] đại hàng hải, bãi bỏ Thị Bạc Ty!
[00:19:10] Ngươi... ngươi chính là tên đại nghịch tử đệ nhất thiên hạ!
[00:19:44] Tiên đế ơi, Tiên đế!
[00:19:48] Người anh hùng một đời,睿智一生.
[00:19:53] Người... sao người lại chọn...
[00:19:55] một người như thế này để kế thừa đại thống?
[00:19:57] Tân chính Vĩnh Lạc huy hoàng,
[00:19:59] sao có thể giao cho một quân chủ như thế này?
[00:20:02] Người đâu! - Có.
[00:20:05] Lôi ra ngoài, lăng trì xử tử!
[00:20:07] Tuân chỉ.
[00:20:13] Chết?
[00:20:14] Hai mươi năm trước, lão nô đã chết một lần rồi.
[00:20:18] Hôm nay còn sợ chết sao?
[00:20:24] Chết... là món quà tốt nhất mà ngươi tặng cho lão nô.
[00:20:27] Chết... là món quà tốt nhất cho lão ta.
[00:20:29] Chết... là tâm nguyện của lão nô để đi theo Tiên đế.
[00:20:45] Ta nói cho ngươi biết, bình rượu này,
[00:20:49] năm xưa suýt nữa đã khiến lão nô phạm phải sai lầm lớn.
[00:20:55] Hôm nay, ta đã giữ lại nó cho chính mình.
[00:21:00] Ta đã uống gần hết rồi.
[00:21:04] Nó sẽ đưa lão nô lên chín tầng mây.
[00:21:08] Nó sẽ đưa lão nô đi cùng Tiên đế.
[00:21:13] Nó sẽ thành toàn cho lão nô phụng sự Tiên đế.
[00:21:17] Phụng sự Tiên đế một vạn năm!
[00:21:36] Chu Cao Sí, trời sẽ phạt ngươi!
[00:21:40] Ngươi hại nước hại dân, sẽ bị đời sau phỉ báng!
[00:21:58] Tiên đế ơi!
[00:22:01] Lão nô... lão nô đến hầu hạ người đây!
[00:22:16] Vương Trung, Vương Trung!
[00:22:23] Vương công công, Vương công công!
[00:22:26] Vương công công, Vương công công!
[00:23:16] Con có định cứ im lặng như thế này không?
[00:23:19] Cứ ngồi như vậy suốt đêm?
[00:23:22] Con không có gì để nói.
[00:23:33] Chiêm Cơ, con phải biết,
[00:23:38] người đang hỏi con không chỉ là Hoàng thượng,
[00:23:42] ta còn là cha của con, là con của Tiên hoàng.
[00:23:47] Dù xét từ khía cạnh nào, con cũng nên nói.
[00:23:58] Những gì cần nói, con đã nói hết rồi.
[00:24:04] Lúc Hoàng gia gia của con ra đi,
[00:24:05] có phải chỉ có một mình con ở bên cạnh ngài không?
[00:24:08] Ngài thật sự không nói gì cả sao?
[00:24:10] Ngài ra đi không có chút dấu hiệu nào sao?
[00:24:18] Con là do Hoàng gia gia một tay nuôi lớn.
[00:24:20] Ta biết ngài đặt rất nhiều hy vọng vào con.
[00:24:27] Có phải ngài còn có điều gì nghi ngại về trẫm?
[00:24:30] Có phải còn có lời gì mà con không dám nói?
[00:24:34] Đừng sợ, ở đây chỉ có hai cha con chúng ta.
[00:24:42] Hoàng gia gia có hỏi.
[00:24:44] Hỏi gì?
[00:24:46] Trịnh Hòa.
[00:24:57] Thực ra cũng chẳng có gì.
[00:24:59] Người già rồi mà, vào lúc cuối đời,
[00:25:02] nghĩ gì nói nấy.
[00:25:05] Ngài ấy... cũng chỉ là thuận miệng nói một câu thôi.
[00:25:08] Không, ngài không phải thuận miệng nói.
[00:25:15] Ngài còn để lại cho con một thứ.
[00:25:17] Gì vậy?
[00:25:36] Trẫm hiểu rồi. Đây là con mắt của ngài ấy.
[00:25:41] Ngài ấy vẫn không muốn
[00:25:42] để trẫm thay đổi quốc sách tuần dương mà ngài đã định.
[00:25:45] Ngài muốn con giám sát trẫm.
[00:25:46] Ngài muốn con làm một con chim hoàng yến sau lưng trẫm.
[00:25:50]
[00:25:59] Những lời ngài nói với con lúc ra đi,
[00:26:01] ngài nói với con chính là điều này, phải không?
[00:26:09] Phụ hoàng, người đã nghĩ nhiều quá rồi.
[00:26:13] Đây chỉ là một ngọn đèn dầu.
[00:26:16] Là một vật kỷ niệm Hoàng gia gia để lại cho con.
[00:26:27] Lên núi đao xuống biển lửa, vi thần không từ nan.
[00:26:32] Đứng lên nói chuyện.
[00:26:33] Tạ ơn Hoàng thượng.
[00:26:39] Ngô Tuyên.
[00:26:40] Thần có mặt.
[00:26:41] Ngươi cùng Trịnh Hòa thống lĩnh hạm đội hạ Tây Dương,
[00:26:44] đối với những trạm hàng hóa, nơi tiếp tế trên đường,
[00:26:46] chắc hẳn đã thuộc như lòng bàn tay nhỉ?
[00:26:49] Vi thần trong lòng tự có một quyển sổ.
[00:26:52] Nói xem.
[00:26:54] Chiêm Thành, Mãn Lạt Gia, Tô Môn Đáp Lạt,
[00:26:58] Hốt Lỗ Tư, Cổ Lý, Tích Lan Sơn,
[00:27:01] lớn nhỏ không dưới chục nơi.
[00:27:05] Gần đây,
[00:27:05] còn xây dựng một trạm hàng hóa mới trên đại dương.
[00:27:09] Cũng là hạm đội Đại Minh của ta,
[00:27:10] nơi trung chuyển và tiếp tế lớn nhất, đảo Mạc Can.
[00:27:15] Tốt, quả là một người có tâm.
[00:27:18] Vi thần tuân theo sự sai khiến của Hoàng thượng.
[00:27:23] Vi thần có mặt.
[00:27:24] Trẫm muốn ngươi đốc suất một nghìn binh mã,
[00:27:26] đột kích bãi bỏ toàn bộ các trạm hàng hóa ở hải ngoại, bao gồm cả đảo Mạc Can.
[00:27:30] Vi thần hiểu ý của Hoàng thượng.
[00:27:33] Vi thần nhất định sẽ mang toàn bộ tài sản của Đại Minh về.
[00:27:36] toàn bộ mang về.
[00:27:38] Ngoài ra, còn có...
[00:27:49] Trẫm nghe nói,
[00:27:50] Trịnh Hòa ở hải ngoại mưu đồ bất chính, có ý định xưng vương.
[00:27:57] Với tính cách của Ngô tướng quân,
[00:27:59] có thể mang những tay chân thân tín của Trịnh Hòa này
[00:28:00] đều mang về.
[00:28:17] Chúc mừng ngài, Ngô đại nhân.
[00:28:23] Cuối cùng cũng đã trở thành khách quý của tân hoàng đế.
[00:28:28] Lại còn nhận được nhiệm vụ tốt là bãi bỏ các trạm hàng hóa ở hải ngoại.
[00:28:36] Ngô đại nhân cuối cùng cũng chờ được
[00:28:38] cơ hội lập công cho triều đại Hồng Hi.
[00:28:42]
[00:28:50] Rượu này ta đã uống hết rồi.
[00:28:56] Nhưng những lời này, ngài cũng phải để ta nói xong.
[00:29:01] Ngô Tuyên ơi, Ngô Tuyên,
[00:29:05] ngươi đừng có thấy gió chiều nào theo chiều nấy, nói những lời nguy hiểm nữa.
[00:29:09] Ngươi tưởng mình bán thân cầu vinh
[00:29:11] thì sẽ bình an vô sự sao?
[00:29:13] Ngươi tưởng Chu Cao Sí sẽ cho ngươi quả ngọt sao?
[00:29:19] Nói cho ngươi biết, hắn không ban thánh chỉ
[00:29:22] chính là để ngươi không có bằng chứng gì.
[00:29:24] Để một ngày nào đó, ngươi sẽ phải gánh tội.
[00:29:28] Hán vương, ngài nói đúng.
[00:29:30] Đây gọi là "thỏ chết chó săn bị làm thịt".
[00:29:34] Tôi đến hoàng lăng chính là để báo cho điện hạ biết chuyện này.
[00:29:37] Bây giờ đã đến lúc phải lật bài ngửa rồi.
[00:29:41] Kẻ liều mạng thì chết, người đại trí thì sống.
[00:29:46] Nếu chúng ta có thể tận dụng tốt
[00:29:47] cơ hội ra biển lần này,
[00:29:49] tương kế tựu kế, lo gì không thể trộm long tráo phụng?
[00:29:53] Mở ra một con đường mới trên biển để tranh đoạt thiên hạ.
[00:29:57] Ngươi muốn "minh tu sạn đạo, ám độ Trần Thương"?
[00:30:03] Đúng vậy.
[00:30:04] Chuyến đi này của tại hạ, có thể nhân cơ hội bãi bỏ các trạm hàng hóa,
[00:30:09] bí mật thay thế bằng quan binh tâm phúc,
[00:30:10] khảo sát các yếu địa ở hải ngoại, không tốn một giọt máu.
[00:30:14] Có thể kiểm soát được huyết mạch hàng hải trên biển.
[00:30:17] Hán vương nếu chọn thời cơ, khởi binh làm loạn,
[00:30:21] thành, thì có thể vào ở Tử Cấm Thành.
[00:30:25] Bại, thì có thể lui về hải ngoại,
[00:30:29] chiếm đất xưng vương.
[00:30:32] Như vậy, tâm huyết bao năm kinh doanh của Trịnh Hòa
[00:30:35] sẽ biến thành nền tảng lập quốc ở hải ngoại của Hán vương.
[00:30:39] Hạm đội của Đại Minh chúng ta
[00:30:40] cũng sẽ trở thành của Hán vương,
[00:30:42] thanh kiếm lợi hại vô địch thiên hạ.
[00:30:45] Thôi được.
[00:30:49] Dù sao hai ta
[00:30:51] cũng đã là châu chấu trên cùng một sợi dây.
[00:30:57] Một người mất, cả hai cùng mất, một người vinh, cả hai cùng vinh.
[00:31:44] Dì, mời ngồi.
[00:31:49] Cháu có biết ta đến đây làm gì không?
[00:31:52] Biết.
[00:31:54] Lúc Tiên đế lâm chung,
[00:31:55] có phải chỉ có một mình cháu ở bên cạnh ngài không?
[00:31:58] Phải.
[00:32:00] Có phải ngài đã để lại lời cho cháu không?
[00:32:03] Phải.
[00:32:04] Có phải cháu đã ở trước mặt ngài lúc cuối đời,
[00:32:07] hứa hẹn một lời hứa không?
[00:32:08] Phải.
[00:32:16] Vậy tại sao cháu lại chối bỏ?
[00:32:19] Tại sao lại giả câm giả điếc?
[00:32:21] Tất cả những chuyện trước mắt này rốt cuộc là vì sao?
[00:32:37] Ta đã nghĩ đến.
[00:32:41] Tiên hoàng vừa đi, e rằng sẽ có chuyện.
[00:32:46] Nhưng ta không ngờ,
[00:32:48] ngày này lại đến nhanh như vậy.
[00:32:51] Ta càng không dám tin,
[00:32:53] người "dương phụng âm vi" lại chính là cháu.
[00:32:58] Sao cháu lại dám công khai phản nghịch di huấn của Tiên hoàng?
[00:33:02] Tại sao cháu lại lừa dối
[00:33:03] người ông đã dành hết tâm huyết yêu thương cháu?
[00:33:10] Lời của Tiên đế, con không quên.
[00:33:14]
[00:33:17] Nói dối! Cháu tưởng Tiên đế đã đi,
[00:33:22] Vương Trung cũng theo ngài đi rồi.
[00:33:25] Chuyện lúc cuối cùng đó,
[00:33:26] chỉ có thể nghe một mình cháu nói.
[00:33:28] Cháu tưởng có thể hô mưa gọi gió,
[00:33:32] có thể lừa đời dối người, muốn làm gì thì làm sao?
[00:33:36] Ta nói cho cháu biết,
[00:33:37] thứ mà cháu đang hủy hoại là tâm huyết của Tiên đế,
[00:33:41] là hy vọng của ngài, là giấc mơ cả đời của ngài!
[00:33:48] Ta dù phải chết,
[00:33:50] cũng phải bắt cháu nói ra sự thật.
[00:33:52] Để di huấn của Tiên đế được phơi bày ra trước thiên hạ.
[00:34:10] Nói!
[00:34:13] Dì, mời.
[00:34:17] Nghiệt chướng, còn chưa biết tội sao?
[00:34:19] Hôm nay ta giết ngươi trước, rồi mới tạ tội với Tiên đế!
[00:34:25]
[00:34:30] Dì, người đang giúp con đó.
[00:34:40] Chiêm Cơ, con nói cho dì biết,
[00:34:45] tại sao nhất định phải làm như vậy?
[00:34:49] Nếu dì chỉ muốn con chết nhanh,
[00:34:52] Chiêm Cơ quyết không oán thán.
[00:34:55] Nhưng nếu cả hai chúng ta đều chết,
[00:34:58] Hoàng gia gia có thể yên lòng không?
[00:35:00] Di nguyện của ngài, ai sẽ là người gánh vác?
[00:35:08] Con... con muốn nói gì?
[00:35:13] Dì,
[00:35:15] con lớn lên trên lưng của Hoàng gia gia.
[00:35:19] Con ngồi trên tay ngài học viết chữ.
[00:35:23] Con đạp lên vai ngài để cưỡi lên chiến mã.
[00:35:28] Sao con có thể quên
[00:35:29] lời dặn dò của Hoàng gia gia đối với con?
[00:35:32] Sao con có thể phụ lòng
[00:35:33] hy vọng của ngài đối với con lúc lâm chung?
[00:35:38] Hoàng gia gia đột ngột băng hà, triều cục đột nhiên biến động lớn.
[00:35:42] Quốc sách trong phút chốc bị thay đổi, xã tắc bỗng hiện lên nguy cơ.
[00:35:47] Ngọn đèn này chính là đôi mắt của Hoàng gia gia.
[00:35:50] Ngài mỗi ngày đều nhìn con, khiến con ăn không ngon ngủ không yên.
[00:36:01] Trên này từng dính máu tươi mà Hoàng gia gia ho ra.
[00:36:07] Chính là sự tranh giành của Hán vương và phụ hoàng,
[00:36:10] đã khiến Hoàng gia gia khí huyết tắc nghẽn, một hơi ra đi.
[00:36:16] Hoàng gia gia canh cánh trong lòng sự nghiệp tuần dương,
[00:36:18] nhưng ngài càng mong giang sơn vững chắc, quốc thái dân an.
[00:36:23] Nếu lúc này con mạo hiểm ra mặt,
[00:36:26] ép phụ hoàng phải nghe theo, không những không có phần thắng,
[00:36:27] khởi binh mưu phản.
[00:36:29] mà còn sẽ để Hán vương nắm lấy cơ hội,
[00:36:34] Khi đó,
[00:36:34] thiên hạ sẽ lại đại loạn.
[00:36:39] Chiến tranh tất sẽ lại nổi lên, giang sơn đối mặt với chia cắt,
[00:36:43] bách tính chịu cảnh lầm than.
[00:36:49] Dì nói, con nên lấy việc ổn định cơ nghiệp làm trọng,
[00:36:53] hay là không màng hậu quả,
[00:36:55] để cho thịnh thế mà Hoàng gia gia tự tay tạo dựng
[00:36:57] bị hủy hoại trong phút chốc?
[00:37:02] Con... con muốn làm gì?
[00:37:07] Chỉ cần giang sơn không đổi,
[00:37:08] sẽ có cơ hội định lại triều cương.
[00:37:10] Chỉ cần Chiêm Cơ còn,
[00:37:12] hạm đội của Tiên đế tất sẽ trở lại biển cả.
[00:37:15] Đúng vậy, con muốn nắm quyền.
[00:37:18] Con phải đảm bảo rằng người执掌đại nghiệp Đại Minh trong tương lai
[00:37:22] vẫn là hoàng trưởng tôn do Hoàng gia gia tự tay dạy dỗ.
[00:37:26] Con phải nhẫn nhịn đến ngày con lên ngôi hoàng đế.
[00:37:29] Di nguyện của Tiên đế
[00:37:31] tất sẽ được kế thừa và phát triển trong tay con.
[00:37:34] Phát huy rạng rỡ.
[00:37:42] Nhanh, nhanh, nhanh!
[00:37:44] Nhanh, nhanh, nhanh!
[00:38:28] Tống Thiên, nhìn kìa!
[00:38:30] Khói hiệu nổi lên, tù và vang lên,
[00:38:32] chắc chắn có thuyền đi qua.
[00:38:36] Anh em, có thuyền đến rồi, mau đi xem!
[00:38:39] Đi!
[00:38:41] Đi, đi xem, mau đi!
[00:38:55] Đảo Mạc Can.
[00:38:56] Trời đẹp thế này,
[00:38:58] họ chắc chắn đều đang làm việc trên cánh đồng ở phía nam.
[00:39:02] Xem ra đám người này thật sự đã có kế hoạch lâu dài.
[00:39:05] Ngô tướng quân,
[00:39:06] vậy thì cứ bày tiệc rượu khao họ
[00:39:08] lên bến tàu trước đi.
[00:39:12] Dọn sẵn tiệc chờ.
[00:39:14] Nhanh, nhanh, nhanh, có thuyền đến rồi!
[00:39:16] Có thuyền đến rồi, có thuyền đến rồi!
[00:39:30] Ngô tướng quân, họ đến rồi.
[00:39:32] Đến thì tốt, tốt nhất là giải quyết một lần cho xong.
[00:39:47] Ngô Tuyên? Sao hắn lại đến đây?
[00:39:51] Chuyện gì thế này? Sao lại là hắn?
[00:39:59] Tống Thiên, các người vẫn khỏe chứ?
[00:40:07] Sao, không nhận ra ta à?
[00:40:09] Ta là Ngô Tuyên đây.
[00:40:14] Sao lại không nhận ra được chứ.
[00:40:16] Ngô phó sứ, sao các ngài lại đến đây?
[00:40:20] Trịnh đại nhân sao không đến?
[00:40:22] Trịnh đại nhân, ông ấy đang chuẩn bị vật tư,
[00:40:24] sắp sửa ra khơi rồi.
[00:40:26] Lần này, bản sứ phụng thánh chỉ
[00:40:29] đến đây chuyên để đón các người về nước.
[00:40:32] cho phép các người luân phiên, rời nhiệm sở về nước sớm.
[00:40:33] Nhưng thời hạn một năm vẫn chưa đến mà.
[00:40:37] Hoàng thượng nghĩ đến việc các người vì công quên tư,
[00:40:40] trung dũng đáng khen,
[00:40:41] nên đặc biệt ban ơn,
[00:40:48] Hoàng ân thật to lớn!
[00:40:51] Nào, mang rượu ngon do Thánh thượng ban tặng,
[00:40:54] rót đầy cho các anh em.
[00:41:01] Nào! Tạ ơn Hoàng thượng ban rượu! Cạn!
[00:41:09] Huynh đệ, uống đi!
[00:41:11] Uống!
[00:41:21] Tống Thiên to gan, ngươi muốn kháng chỉ sao?
[00:41:24] Ta...
[00:41:30] Ngô Tuyên!
[00:41:31] Bắt hết cho ta!