Người Bố Xa Lạ -

32/52 Videos

Người Bố Xa Lạ tập 32 vietsub - Lee Joon, Jung So Min

0 Ansichten· 08/20/25
duongvu88
duongvu88
3 Abonnenten
3

Bạn đang tìm một bộ phim gia đình Hàn Quốc vừa hài hước vừa cảm động để "chữa lành" tâm hồn? "Người Bố Xa Lạ" chính là lựa chọn không thể tuyệt vời hơn!
Cuộc sống của một gia đình bình thường bỗng đảo lộn khi ngôi sao Ahn Joong Hee (Lee Joon) xuất hiện và tự nhận là con trai của ông bố Byun Han Soo. Từ đây, bí mật động trời được chôn giấu suốt 35 năm dần hé lộ, kéo theo vô số tình huống dở khóc dở cười.
Cùng theo dõi hành trình đầy tiếng cười, nước mắt và những bài học sâu sắc về tình thân. Đừng bỏ lỡ phản ứng hóa học bùng nổ của cặp đôi "oan gia" Lee Joon - Jung So Min và câu chuyện tình yêu "cười ra nước mắt" của Lee Yoo Ri!

Zeig mehr

[00:00:06] Em chúc mừng anh trước nhé?

[00:00:09] Vì An Jung Hui vô tình nay đã biết yêu?

[00:00:12] Đừng có mỉa mai nữa và nói tôi biết đi.

[00:00:14] Tôi phải làm gì đây?

[00:00:18] Không cần quá nghiêm trọng vậy đâu.

[00:00:20] Chuyện bình thường mà.

[00:00:22] Anh không điên cũng không biến thái.

[00:00:27] Hai người vốn là người lạ.

[00:00:29] Chỉ mới gần đây mới trở thành người nhà.

[00:00:32] Hãy xem đây là cảm xúc bối rối trong quá trình trở thành người nhà.

[00:00:38] Có cảm xúc kiểu đó không phải là vấn đề.

[00:00:41] Nhưng nếu anh nuôi dưỡng nó và bắt đầu thể hiện ra,

[00:00:44] thì nó sẽ thành vấn đề.

[00:00:47] Hãy cố tạo khoảng cách giữa hai người.

[00:00:50] Tốt hơn hết là anh đừng gặp cô ấy một thời gian.

[00:00:54] Và quan trọng nhất,

[00:00:57] dành nhiều thời gian với bố hơn.

[00:01:00] Khi mối quan hệ với bố trở nên ổn định,

[00:01:03] anh sẽ có thể chấp nhận những thành viên khác là người nhà.

[00:01:07] Rồi anh sẽ thoát khỏi được sự bối rối đó.

[00:01:11] Với bố tôi à.

[00:01:14] Em sẽ giao bài tập cho anh.

[00:01:15] Hãy tìm hiểu về bố mình nhiều nhất có thể,

[00:01:17] đủ để miêu tả lại với em.

[00:01:21] Sở thích của ông ấy là gì?

[00:01:22] Ông ấy thích ăn gì?

[00:01:24] Ông ấy sống cuộc đời thế nào?

[00:01:26] Anh ở vị trí nào

[00:01:28] trong đời ông ấy? Đại loại thế.

[00:01:44] Ồ Jung Hui, con vừa đến à?

[00:01:47] Vâng. Bố vẫn còn ở đây ạ?

[00:01:49] Dọn dẹp hơi mất thời gian.

[00:01:52] - Con về muộn nhỉ. - Vâng.

[00:01:56] Con đói. Bố nấu mì ramyeon cho con nhé?

[00:01:58] Con chắc là được chứ?

[00:02:00] Con nói không ăn khuya khi làm việc mà.

[00:02:03] Ngày mai con không có buổi quay, nên con có thể ăn.

[00:02:06] Tuyệt quá.

[00:02:08] - Ngồi xuống chờ bố một chút. - Vâng.

[00:02:13] Ông xã, tôi đã cố nhịn,

[00:02:16] nhưng giờ nghe nhắc nên không nhịn được nữa.

[00:02:19] Được rồi. Sao lại phải nhịn chứ?

[00:02:21] Muốn ăn gì thì bà cứ ăn đi.

[00:02:24] Nào, mì ramyeon đã xong rồi đây.

[00:02:28] Ăn món này rồi sáng mai tôi sẽ phù ra mất.

[00:02:32] Không sao đâu. Ăn đi.

[00:02:33] Bà phù ra thì sao chứ?

[00:02:34] Đúng nhỉ? Mặc kệ đi chứ!

[00:02:37] Đời ngắn lắm, tôi nên ăn thứ mình muốn.

[00:02:39] - Ăn thôi. - Mời dì ăn ạ.

[00:02:44] Tuyệt.

[00:02:51] Ngon quá.

[00:02:54] Đúng vậy.

[00:02:55] Như mì bình thường thôi mà.

[00:02:58] Nhưng bố mừng là con thích nó.

[00:03:04] Mai là tập đầu tiên nhỉ? Con không lo sao?

[00:03:07] Chắc là có chứ.

[00:03:08] - Bố còn thấy lo đây. - Thật sao?

[00:03:11] Tất nhiên rồi!

[00:03:13] Nhưng bố rất hào hứng. Bố rất nóng lòng xem nó.

[00:03:17] Dì cũng nôn lắm.

[00:03:18] Sao cả nhà ta không xem cùng nhau đi?

[00:03:22] Ừ, ý hay đấy.

[00:03:25] - Có được không? - Được thôi. Cứ làm vậy đi ạ.

[00:03:31] Bố này.

[00:03:34] Bố có muốn đến nhà tắm hơi với con không?

[00:03:38] Con chắc chứ?

[00:03:39] Con nói có thể sẽ có người nhận ra mà.

[00:03:43] Nếu đi sớm thì sẽ ổn thôi.

[00:03:45] Vậy thì tốt quá.

[00:03:48] Đi thôi.

[00:03:49] Bố sẽ gọi con dậy sớm.

[00:03:52] - Ăn đi. - Vâng.

[00:04:05] Hai ngày nữa bắt đầu công việc rồi mà con vẫn đi làm thêm ư?

[00:04:09] Vâng. Bố dậy sớm thế.

[00:04:12] Chỉ tới hôm nay thôi. Con phải làm cho có đầu có đuôi chứ ạ.

[00:04:16] Bố đến nhà tắm hơi à? Con đi cùng được không?

[00:04:18] Ồ, được thôi.

[00:04:24] Jun Yeong đi cùng được không?

[00:04:26] Vâng, được thôi. Đi cùng nào.

[00:04:32] Được rồi.

[00:04:56] Lần đầu con đến nhà tắm sao?

[00:04:58] Con từng đến một nhà tắm ba lần để quay phim,

[00:05:02] nhưng con chưa bao giờ tắm.

[00:05:03] Ra là thế.

[00:05:05] Sau khi tắm xong thì đi ngâm nước,

[00:05:07] và chà da.

[00:05:09] Đợi đã. Bố sẽ đi lấy đồ uống.

[00:05:21] Nóng quá.

[00:05:24] Ta vào bồn tắm nào.

[00:05:26] Được thôi.

[00:05:31] Ôi, sảng khoái quá.

[00:05:34] Sảng khoái ư? Nóng quá luôn ấy.

[00:05:38] Thử ngâm mình vào nước nóng

[00:05:40] sau khi lao động chân tay đi.

[00:05:42] Anh sẽ hiểu tại sao nó lại sảng khoái.

[00:05:51] Ngày mai phát sóng tập đầu tiên nhỉ?

[00:05:53] Ừ.

[00:05:54] Tôi thấy đó là phim về gia đình.

[00:05:57] Tôi đã tìm hiểu qua.

[00:05:58] Nội dung là về con trai đi tìm bố.

[00:06:00] Phải. Cậu đã tìm hiểu trên mạng à?

[00:06:02] Tôi có chút thời gian rảnh mà.

[00:06:06] Và anh vào vai

[00:06:10] cậu con trai bất hòa với anh cùng cha khác mẹ

[00:06:13] đến tìm bố mình.

[00:06:15] Ừ.

[00:06:17] Theo cách nào đó, tôi là cậu trong phim.

[00:06:22] Nhân vật của tôi tên Seung U.

[00:06:25] Đóng vai Seung U

[00:06:27] khiến tôi đôi lúc nghĩ đến cậu.

[00:06:30] Tôi cũng dần hiểu được cậu.

[00:06:34] Byun Jun Yeong chắc đã rất tức giận

[00:06:37] khi tôi bỗng nhiên xuất hiện.

[00:06:39] Hẳn là cậu ấy ghét mình lắm. Kiểu như vậy.

[00:06:43] Không, thật ra cũng không tệ đến vậy.

[00:06:46] Đừng có cố.

[00:06:47] Cậu đã rất tức giận, coi tôi như người vô hình.

[00:06:51] Này, không hề nhé. Chỉ lúc đầu thôi.

[00:06:58] Tôi rất tiếc. Xin lỗi nhé.

[00:07:02] Từ nhỏ chắc anh đã vất vả nhiều rồi.

[00:07:06] Anh cũng là nạn nhân thôi.

[00:07:09] Tôi biết hết, nhưng tôi không chịu được.

[00:07:14] Tôi nghĩ anh rất tuyệt.

[00:07:16] Nếu là tôi,

[00:07:17]

[00:07:26] Nhưng tôi không nói là tôi thích anh

[00:07:30] hay gì đó tương tự đâu. Anh biết mà, phải không?

[00:07:32] May quá.

[00:07:35] Tôi cũng không thích cậu đến thế đâu.

[00:07:48] Xong cả rồi.

[00:08:04] Bố là người cực nhất ở đây.

[00:08:15] Đây là cách chúng ta kết thúc buổi tắm.

[00:08:18] - Ăn thôi. - Mời mọi người.

[00:08:20] Sau khi tắm nước nóng ăn sẽ rất ngon.

[00:08:25] Là Yu Ju. Con nghe máy chút.

[00:08:37] À,

[00:08:39] bố kể về bố được không ạ?

[00:08:41] Ở tuổi con bố đã làm gì?

[00:08:44] Ở tuổi con à? Là 35 nhỉ.

[00:08:48] Bố nghĩ mình đã bận rộn làm việc

[00:08:49] và nuôi nấng các con.

[00:08:52] Chắc là thế.

[00:08:54] Bố tái hôn ngay sau khi về Hàn Quốc à?

[00:09:01] À, ừ.

[00:09:05] Bố về Hàn Quốc khi nào vậy?

[00:09:08] Sau khi ly hôn mẹ bao lâu?

[00:09:14] Bố về sau khi ly hôn ít lâu.

[00:09:20] Vậy bố đã sống ở Mỹ bao lâu?

[00:09:25] Bố di cư đến Mỹ năm bao nhiêu tuổi?

[00:09:30] Khi bố học năm đầu cấp ba.

[00:09:33] Năm đầu.

[00:09:39] Xin lỗi, bố đi vệ sinh đã nhé.

[00:09:42] Vâng.

[00:10:22] Thật là ngoài sức tưởng tượng.

[00:10:30] Mẹ, dậy đi. Ta đi khám nào.

[00:10:34] Mẹ, mẹ cần bác sĩ chữa trị.

[00:10:37] Xuất sắc thật đấy.

[00:10:39] Thật không ngờ lắp nửa cửa lại là như vậy.

[00:10:44] Ông không thấy vợ mình đang đau à?

[00:10:47] Sao ông có thể ấn tượng với điều đó?

[00:10:49] Bà có bị thương nặng đâu.

[00:10:52] Ý ông là sao?

[00:10:53] Tôi ngã cầu thang từ tuốt trên kia…

[00:10:56] Mẹ, mẹ không sao chứ?

[00:10:58] Mẹ, dậy đi mà. Ta đi bác sĩ nào.

[00:11:01] Sao con có thể lắp một cánh cửa như thế

[00:11:04] và khiến mẹ bị thương chứ?

[00:11:07] Con xin lỗi.

[00:11:08] Con cứ tưởng mẹ sẽ chết mất.

[00:11:14] Con muốn mẹ chết sao?

[00:11:16] Con muốn giết mẹ chồng già cả của mình ư?

[00:11:18] Sao con có thể nghĩ đến việc đó?

[00:11:21] Mẹ, đi gặp bác sĩ nào.

[00:11:25] Con rất lo mẹ sẽ bị thương nặng.

[00:11:27] Phải đó mẹ. Đứng dậy đi.

[00:11:29] Này, mấy đứa đi làm đi.

[00:11:31] Bố sẽ đưa mẹ đi khám.

[00:11:35] Ừ, mẹ sẽ đi với bố, các con đi làm đi.

[00:11:39]

[00:11:44] Đi đi. Mẹ sẽ đi với bố.

[00:11:49] Em không hề định làm mẹ sốc như thế.

[00:11:54] Em không biết là mẹ lại sốc đến vậy.

[00:11:58] Anh biết.

[00:12:01] Hy vọng mẹ không bị thương nặng.

[00:12:04] Em lo quá. Em thấy rất khó chịu nữa.

[00:12:09] Em chết đây, thật đấy.

[00:12:11] Sao chuyện này lại xảy ra ngay sau đám cưới chứ?

[00:12:15] Sao em lại lắp cửa như vậy?

[00:12:20] Em nghĩ mẹ sẽ vào

[00:12:22] bất cứ khi nào mẹ muốn nếu nửa trên trống.

[00:12:27] Cũng có một phần

[00:12:29] là em muốn trêu mẹ.

[00:12:34] Mẹ đúng là rất cố chấp.

[00:12:37] Mẹ cũng đâu phải trẻ con.

[00:12:40] Em xin lỗi. Em đã quá ấu trĩ.

[00:12:44] Đó là lỗi của mẹ khi cố lờ đi thỏa thuận.

[00:12:49] Tối nay em sẽ về nhà sớm.

[00:12:52] Nếu được, anh cũng có thể về sớm chứ?

[00:13:01] Bà đi khám đi, rồi bắt taxi về nhà.

[00:13:03] Tôi có việc phải đi ngay.

[00:13:06] Ông muốn tôi đi một mình sao?

[00:13:08] Thế sao ông không để tôi đi cùng bọn trẻ?

[00:13:10] Nhìn là thấy bà chỉ bị căng dây chằng thôi.

[00:13:14] Bà tự đi một mình được.

[00:13:16] Ra ngoài đi. Đằng sau có xe kìa.

[00:13:19] Nhanh lên.

[00:13:34] BỆNH VIỆN WOORI

[00:13:47] Anh về rồi đây.

[00:13:55] Yu Ju?

[00:13:59] Yu Ju?

[00:14:02] Em ngủ gật à?

[00:14:04] Mấy giờ rồi?

[00:14:07] Vẫn còn thời gian.

[00:14:09] Anh sẽ chở em đi làm, nên em ngủ mười phút đi nhé?

[00:14:12] Mười phút nữa đánh thức em nhé?

[00:14:53] Cái gì đây?

[00:14:55] Là bùa may mắn ạ.

[00:14:57] Anh mở ra đi.

[00:15:06] Đây là nghi thức của tôi.

[00:15:09] Mỗi khi có bài kiểm tra quan trọng hay thi đấu,

[00:15:11] mang tất đỏ

[00:15:13] sẽ giúp phần nào đó.

[00:15:16] Nên tôi mua chúng cho anh.

[00:15:20] Tối nay Ôi, Sếp Tôi sẽ lên sóng.

[00:15:25] Đương nhiên bộ phim vẫn sẽ thành công dù không có những điều này.

[00:15:31] Nhưng tôi muốn tặng chúng cho anh.

[00:15:34] Cảm ơn nhé.

[00:15:50] Anh An?

[00:15:54] Hai ngày qua anh đã ở đâu thế?

[00:15:58] Anh phớt lờ tin nhắn của tôi cả ngày.

[00:16:02] Nếu một nghệ sĩ không cho quản lý biết chuyện,

[00:16:05] tức là đang có chuyện không hay xảy ra với người đó.

[00:16:07] Anh Tae Bu đã nói với tôi như vậy.

[00:16:13] Có chuyện gì sao?

[00:16:17] Đừng lo. Chuyện cá nhân thôi.

[00:16:21] Được rồi.

[00:16:32] Xin lỗi, anh An.

[00:16:34] Hôm nay anh đã đọc bài báo đó chưa?

[00:16:36] Vì hôm nay chiếu tập đầu tiên, sáng nay nó đang là xu hướng đấy .

[00:16:42] Tôi vừa hào hứng vừa hồi hộp.

[00:16:46] Anh không lo sao?

[00:16:48] Để tôi đọc kịch bản đi.

[00:16:55] Vâng.

[00:17:07] Đây.

[00:17:11] Đây là danh sách mua hàng ngoại đầu tiên của mùa thu đông năm nay.

[00:17:16] Các món hàng đầu của các nhà thiết kế mới, như đã nói trong buổi họp.

[00:17:20] Trong số các món các công ty khác đã mua,

[00:17:24] tôi đã lập danh sách những thứ ta cần.

[00:17:26] Các cô cũng xem qua đi.

[00:17:29] Với các nhãn hàng cao cấp

[00:17:31] đã thuê giám đốc nghệ thuật mới,

[00:17:35]

[00:17:37] - Nên tôi đã lập một danh sách khác. - Sao cô một mình làm hết được?

[00:17:41] Không có gì nhiều đâu.

[00:17:43] Tôi đã nói là tôi sẽ làm.

[00:17:46] Cô không nên làm quá sức. Cô có thai, nên tôi lo lắm.

[00:17:52] Tôi sẽ tự chăm sóc sức khỏe nên đừng lo lắng nữa.

[00:18:02] Vâng, tôi hiểu rồi.

[00:18:05] Nhóm trưởng Kim, Giám đốc Kang muốn gặp cô.

[00:18:23] Anh cho gọi tôi ạ?

[00:18:25] Ồ, Nhóm trưởng Kim. Ngồi đi.

[00:18:29] Vâng.

[00:18:37] Hình như lịch trình có nhầm lẫn gì rồi.

[00:18:41] Đây là cho chuyến công tác nước ngoài,

[00:18:43] nhưng lại có tên cô.

[00:18:46] Là việc của tôi, nên tôi đi là phải mà.

[00:18:48] Tôi đã tự mình thông qua lịch trình.

[00:18:52] Nhóm trưởng Kim.

[00:18:56] Cô biết là khó thế nào mà. Đừng ép bản thân quá.

[00:18:59] Sao cô có thể bay dài ngày và dạo quanh mua trang phục?

[00:19:04] Giám đốc Kang, tôi không sao. Tôi làm được.

[00:19:07] Giai đoạn đầu của thai kỳ đã kết thúc, mọi thứ đã ổn định lại.

[00:19:10] Nhưng cô vẫn đang mang thai.

[00:19:16] Cô khiến bọn tôi căng thẳng đấy.

[00:19:18] Đừng cố quá.

[00:19:20] Rút tên khỏi chuyến công tác nước ngoài này đi.

[00:19:22] Còn nữa,

[00:19:25] tạm thời tôi sẽ đưa Nhóm trưởng Im lên phụ trách Tổ Nghệ thuật.

[00:19:31] Giám đốc Kang!

[00:19:33] Đây là vì lợi ích của công ty,

[00:19:35] và cả của cô nữa.

[00:19:39] Tôi không bảo cô ngừng làm việc.

[00:19:41] Tôi yêu cầu cô phải thực tế hơn thôi.

[00:19:53] Hôm nay em về nhà sớm thế.

[00:19:56] Anh rất vui.

[00:19:58] Em đã làm việc quá vất vả nên hãy nghỉ ngơi đi.

[00:20:08] Yu Ju.

[00:20:10] Anh đã muốn nói chuyện với em.

[00:20:14] Anh lo về việc thai nhi quá nhỏ.

[00:20:19] Có em bé nhỏ và em bé lớn mà.

[00:20:22] Bác sĩ nói đó không phải vấn đề lớn.

[00:20:25] Nhưng mà.

[00:20:27] Gần đây em làm việc nhiều quá.

[00:20:32] Em nghĩ sao về việc nghỉ sớm hơn?

[00:20:38] Tại sao chứ?

[00:20:39] Ý em là sao? Anh lo chứ sao.

[00:20:41] Anh lo con chúng ta quá nhỏ,

[00:20:44] và anh lo cho sức khỏe của em.

[00:20:48] Mi Yeong đã nói với anh

[00:20:50] công việc của em rất cực,

[00:20:53] hay phải làm muộn và đi công tác.

[00:20:56] Và vì em là nhóm trưởng,

[00:20:58] em còn phải làm nhiều hơn.

[00:21:00] Thì sao?

[00:21:02] Vài tháng nữa em sẽ phải nghỉ thai sản,

[00:21:06] hay là xin nghỉ phép sớm đi?

[00:21:11] Giờ anh sắp bắt đầu làm việc rồi.

[00:21:12] Xin nghỉ phép à?

[00:21:15] Như thế khác nào từ chức.

[00:21:21] Sao ai cũng làm vậy với em thế?

[00:21:23] Có phải bệnh giai đoạn cuối đâu, sao ai cũng bảo em nhỉ?

[00:21:28] Yu Ju, anh lo cho em mà.

[00:21:32] Ai bảo anh lo cho em?

[00:21:34] Em không cần anh làm thế.

[00:21:37] Em có thai. Không phải bị bệnh.

[00:21:40] Sao mọi người xem em như bệnh nhân hay người tàn tật vậy?

[00:21:44] Em là một người tài năng

[00:21:46] vẫn có thể làm việc khi đang mang thai!

[00:21:50] Yu Ju!

[00:21:53] Sao em lại nổi giận vậy?

[00:21:55]

[00:21:57] em lại phòng thủ và nổi giận.

[00:22:01] Em biết không?

[00:22:03] Em mang thai tuần thứ 12 rồi.

[00:22:07] Vậy mà chúng ta còn chưa chọn tên ở nhà cho con nữa.

[00:22:10] Yu Ju. Em không quan tâm tới con chúng ta sao?

[00:22:28] Gì vậy?

[00:22:32] Cậu có sở thích nói về người khác à?

[00:22:35] Cậu đang nói gì vậy?

[00:22:37] Sao lại nói với anh Jun Yeong về công việc của tôi?

[00:22:39] Muốn nói thì nói về công việc của cậu kìa.

[00:22:41] Sao lại nói về việc của tôi khi chính cậu còn không hiểu?

[00:22:45] Bọn tôi lo cho cậu.

[00:22:48] Anh hai hỏi vì anh ấy lo lắng,

[00:22:50] nên tôi nói những gì tôi biết.

[00:22:52] Có gì sai chứ?

[00:22:55] Mấy kiểu lo lắng đó!

[00:22:57] Tôi không cần.

[00:22:59] Tôi không thích những mối lo và sự chú ý,

[00:23:04] nên xin hãy dừng lại đi.

[00:23:08] Không thể tin được.

[00:23:10] Khi chúng tôi cố gắng hết sức giúp cậu thì không sao.

[00:23:13] Mà giờ cậu lại không muốn ai lo lắng quan tâm à.

[00:23:15] Khi chúng tôi dọn dẹp nhà cuối năm, cậu không cần tham gia.

[00:23:18] Khi chúng tôi nấu bữa tối, cậu không bao giờ có mặt.

[00:23:21] Mẹ tôi giặt hết quần áo cho cậu vì cậu có thai và còn công việc.

[00:23:27] Lúc đó không thấy cậu phiền hay phàn nàn

[00:23:29] nhưng giờ thì lại thế!

[00:23:31] Chúng tôi nên để mặc cậu à?

[00:23:33] Được. Tôi biết ơn tất cả những chuyện đó,

[00:23:37] nhưng không phải chuyện cậu nên khoe.

[00:23:40] Mẹ đã làm những điều đó, không phải cậu.

[00:23:42] Này! Sao cậu có thể nói như vậy?

[00:23:52] Chào.

[00:23:54] Anh đã nói chuyện với mẹ,

[00:23:56] và may mắn là xương bà ấy không sao.

[00:23:58] Mẹ bị căng dây chằng, và được bó bột.

[00:24:01] Bà ấy cần bó bột một tháng.

[00:24:05] Nhẹ nhõm quá.

[00:24:10] Phải bó bột một tháng sẽ rất khó khăn,

[00:24:14] nhưng em cứ lo

[00:24:17] có thể sẽ còn nghiêm trọng hơn.

[00:24:19] Được rồi.

[00:24:22] Được rồi. Hẹn gặp ở nhà nhé.

[00:24:38] MẸ

[00:24:41] Con đang làm việc à? Mẹ nghĩ con sẽ lo lắng.

[00:24:48] Mẹ à, con vừa nghe tin từ tiền bối.

[00:24:52] Con đã rất lo, nên con mừng là việc không nghiêm trọng hơn.

[00:24:58] Đừng lo nghĩ. Chắc mẹ sẽ ổn thôi.

[00:25:04] Vâng, thưa mẹ.

[00:25:05] Con mừng là mẹ không sao.

[00:25:11] Con ăn tối ở chỗ làm nhé?

[00:25:14] Tay thế này thì mẹ không thể nấu ăn được.

[00:25:17] Nhưng bác sĩ nói mẹ nên ăn uống đầy đủ, nên…

[00:25:23] Vâng, thưa mẹ.

[00:25:24] Con sẽ mua lươn và về nhà sớm.

[00:25:45] Mẹ thích vị tương ớt Hàn

[00:25:48] hơn là vị nước tương.

[00:25:53] Vâng, thưa mẹ.

[00:26:07] Nghĩ lại thì mua nửa này nửa kia đi.

[00:26:14] Vâng, thưa mẹ. Con sẽ mua cả hai.

[00:26:24] Không, nghĩ lại thì,

[00:26:26] bố con thích lươn muối nướng,

[00:26:29] nên mua cái đó sẽ tốt hơn.

[00:26:35] Vâng, thưa mẹ, con sẽ mua mọi vị,

[00:26:39] nên mẹ muốn ăn gì cũng được.

[00:27:02] Tôi muốn mua ít lươn mang về.

[00:27:05] Vị nước tương, tương ớt Hàn và muối,

[00:27:07] mỗi loại hai phần.

[00:27:09] Được ạ.

[00:27:17] Mẹ, là con đây.

[00:27:20] Con đang trên đường về nhà.

[00:27:24] Con sẽ về sớm.

[00:27:27] Mẹ, cuối tuần này con không về được.

[00:27:30] Không thể sao? Tại sao không?

[00:27:35] Cái gì?

[00:27:36] Tại con mà mẹ chồng con phải bó bột sao?

[00:27:39] Con đã bẻ tay bà ta à?

[00:27:42] Chưa gì con đã gặp rắc rối rồi ư?

[00:27:45] Khó giải thích lắm.

[00:27:50] Con không thật sự bẻ tay bà ấy,

[00:27:51] nhưng con đã tạo nguyên nhân.

[00:27:55] Thôi, con sẽ gọi mẹ nếu về được.

[00:27:59]

[00:28:05] KẸP HẠT DẺ

[00:28:08] Mẹ, con phải bắt cuộc gọi khác. Tạm biệt.

[00:28:12] Tiền bối, em đang ở quán lươn. Anh xong việc chưa?

[00:28:21] Mẹ, bọn con về rồi.

[00:28:24] - Con về rồi. - Mẹ, để con xem.

[00:28:27] Có đau không?

[00:28:29] Không, đỡ đau hơn trước rồi.

[00:28:32] Chắc mẹ khó chịu lắm.

[00:28:34] Bó bột nguyên tay luôn.

[00:28:36] Nhưng bị căng dây chằng thôi mà, có cần phải thế không?

[00:28:40] À…

[00:28:41] Bác sĩ bảo nên làm vậy mà.

[00:28:46] Con đã mua lươn chưa?

[00:28:49] Mẹ không ăn trưa tử tế.

[00:28:52] Con sẽ đi dọn món.

[00:28:55] Mẹ ở yên đây. Bọn con sẽ đi dọn món.

[00:28:57] Con trai.

[00:29:01] Con sẽ ở lại với mẹ chứ?

[00:29:06] Ý mẹ là, mẹ đang rất đau,

[00:29:08] nhưng bố con lại đưa mẹ đến bệnh viện rồi đi mất.

[00:29:11] Mẹ phải bắt taxi

[00:29:13] và tự mình về nhà với bộ dạng thế này.

[00:29:15] Mẹ, bố không đến bệnh viện với mẹ sao?

[00:29:19] Anh ở lại nói chuyện với mẹ đi.

[00:29:22] Em có thể làm một mình.

[00:29:29] Bố đã đi đâu vậy?

[00:29:31] Sao con lại hỏi về bố?

[00:29:36] Bố, mẹ đang đau, vậy mà bố đã đi đâu thế?

[00:29:38] Bố không đến bệnh viện với mẹ à?

[00:29:40] Bố nghĩ chỉ là căng dây chằng thôi.

[00:29:46] Ồ, bà bó bột cả tay luôn sao?

[00:29:49] Cả nhà ăn tối nào.

[00:29:53] Ôi trời, trông ngon quá.

[00:29:56] Con mua hết các loại sốt khác nhau à.

[00:29:58] Ăn thôi.

[00:30:01] Mẹ sẽ khó dùng đũa, nên con đã lấy cho mẹ một cái nĩa.

[00:30:04] Được rồi.

[00:30:10] Có chuyện gì vậy mẹ? Tay trái của mẹ không sao mà?

[00:30:14] Mẹ thấy mệt mỏi quá.

[00:30:16] Từ sáng mẹ đã phải chịu cú sốc như vậy,

[00:30:18] và còn phải tự mình trải qua gian khó.

[00:30:21] Mẹ không nhấc nổi ngón tay nữa.

[00:30:23] Thật sao?

[00:30:26] Để con giúp mẹ.

[00:30:34] Đũa của con.

[00:30:38] Ồ, cái này trông ngon đấy.

[00:30:41] - Đây. - Được rồi.

[00:30:47] Ngon quá.

[00:30:51] - Phải không? - Ừ.

[00:30:52] Nhai kỹ và ăn nhiều vào.

[00:30:55] Được rồi.

[00:30:59] Gừng.

[00:31:01] Con quên mất gừng.

[00:31:03] Ôi trời. Làm quá thật.

[00:31:06] Nhờ Hye Yeong mà điều ước của bà đã thành sự thật.

[00:31:09] Con trai, lấy cho mẹ lươn vị tương ớt Hàn.

[00:31:13] - Lươn vị tương ớt Hàn? - Ừ.

[00:31:15] Con sẽ lấy lươn với ít gừng hơn chút.

[00:31:18] Đút mẹ nào.

[00:31:21] Trời ơi, ngon quá.

[00:31:25] Con trai, con cũng ăn đi.

[00:31:28] Con không sao.

[00:31:30] Miệng mẹ bị dính kìa.

[00:31:34] Được rồi đấy.

[00:31:44] Sao thế mẹ, tay mẹ lại đau nữa à?

[00:31:47] Không.

[00:31:49] Đã lâu rồi con không ân cần với mẹ thế này.

[00:31:52] Mẹ rất cảm động và hạnh phúc.

[00:31:57] Nhưng con không hề…

[00:32:00] Hye Yeong, ăn đi em.

[00:32:02] Mẹ, Hye Yeong thích ăn lươn muối.

[00:32:05] Ăn nhiều vào.

[00:32:08] Mẹ cũng muốn ăn lươn muối nữa.

[00:32:18] Chúc mẹ ngon miệng ạ.

[00:32:20] Đút nào.

[00:32:22] Nào.

[00:32:24] - Ăn ngon miệng nhé. - Được rồi.

[00:32:30] Bố, sao bố không ăn ạ?

[00:32:33] Con ăn được không?

[00:32:37] Mẹ hạnh phúc quá đi.

[00:32:52] Anh xin lỗi.

[00:32:53] Hôm nay là một ngày rất vất vả nhỉ?

[00:32:56] Cảm ơn em đã đối tốt với mẹ anh.

[00:33:01] Không sao đâu.

[00:33:02] Bà ấy bị thương là do em, nên em phải làm thế.

[00:33:06] Nhưng mẹ anh yêu anh

[00:33:09] nhiều hơn em tưởng tượng nhiều.

[00:33:12] Vì anh là con một mà.

[00:33:16] Đến cuối tuần rồi, ta đến thăm bố mẹ em nào.

[00:33:19] Em đã nói mai ta không thể đến.

[00:33:21] Tại sao không?

[00:33:22] Sao có thể đi khi mẹ anh đang như vậy?

[00:33:25] Ta sẽ đi vào tuần sau.

[00:33:28] Cảm ơn em, Hạt Dẻ.

[00:33:33] Em đang không có tâm trạng.

[00:33:36] Anh chuẩn bị nước tắm cho em nhé?

[00:33:50] - Bắt đầu rồi. - Lại đây.

[00:34:01] Nhân vật chính không có ở đây.

[00:34:03] Có nên lên đón nhân vật chính không nhỉ?

[00:34:13] Ngồi đây đi.

[00:34:16] Ồ, bắt đầu rồi.

[00:34:19] ÔI, SẾP TÔI

[00:34:21] Ôi, sao lại hồi hộp thế này?

[00:34:23] Ôi trời, chị căng thẳng quá đi.

[00:34:25] - Yên lặng nào mọi người. - Im lặng!

[00:34:36] Anh Seung Min!

[00:34:40] Ôi không. Seung U đánh nhau dở quá.

[00:34:43] Coi mũi chảy máu kinh khủng quá!

[00:34:45]

[00:34:48] Ồ, thảo nào cái áo khoác được tài trợ

[00:34:50] lại tan nát khi được trả về.

[00:34:53] Chà, đỉnh quá. Tên An Jung Hui lên bảng xếp hạng này.

[00:34:58] Thật sao? Hạng mấy? Chụp màn hình đi!

[00:35:00] Hạng ba. Còn tăng nữa.

[00:35:02] Im lặng nào!

[00:35:03] Mẹ chẳng nghe thấy gì cả!

[00:35:05] Phải đó mấy đứa. Im lặng đi.

[00:35:14] Bọn tôi là dân chuyên nghiệp, còn cậu thì đúng là gà mờ.

[00:35:16] Hẳn anh rất vui khi là côn đồ nhỉ.

[00:35:19] Ôi trời.

[00:35:21] Mẹ, Seung U đáng yêu quá nhỉ?

[00:35:23] Đúng thế. Ước gì đó là con trai mẹ.

[00:35:28] Mẹ ơi, Seung U đang ở ngay đây.

[00:35:33] Đúng vậy.

[00:35:34] Seung U, lại đây. Làm con trai mẹ đi.

[00:35:36] Bà có thể yên lặng không?

[00:35:43] Đừng có quá quắt. Tôi sẽ không để cậu thoát đâu.

[00:35:47] Anh sẽ làm gì chứ?

[00:35:59] Cảm ơn. Cảm ơn rất nhiều.

[00:36:01]

[00:36:04] Quá hay luôn, phải không?

[00:36:05] Em nghĩ phim sẽ nổi lắm.

[00:36:07] Hay thật mà.

[00:36:08] Không chỉ là hay. Còn rất cảm động nữa.

[00:36:14] Mọi người không thể ngồi không thế này.

[00:36:16] Chuẩn bị nào.

[00:36:18] - Phải rồi. - Được rồi. Đúng vậy. Đi thôi.

[00:36:22] - Cẩn thận. - Cẩn thận nào.

[00:36:23] Đi thôi.

[00:36:38] Anh làm gì vậy? Ngồi đi.

[00:36:39] Được rồi.

[00:36:42] Mấu chốt là phải để người khác nghĩ rằng

[00:36:44] mọi người không quen biết anh ấy.

[00:36:47] Sử dụng ba hoặc bốn tài khoản khác nhau.

[00:36:50] Không bao giờ dùng tên thật.

[00:36:53] Và nếu có thể,

[00:36:54] xin hãy dùng ngôn ngữ mạng giới trẻ sử dụng.

[00:36:57] Bố và mẹ, "Tôi rất thích bộ phim này.

[00:37:00]

[00:37:02] Cố lên, An Jung Hui". Hãy tránh bình luận những câu đó.

[00:37:05] Nhưng đó là điều mẹ muốn nói, vậy mẹ có thể làm gì?

[00:37:08] Ôi mẹ, mẹ lạc hậu quá.

[00:37:10]

[00:37:14]

[00:37:17] Hãy viết như vậy.

[00:37:18] Còn câu, "Tôi rất thích bộ phim này",

[00:37:21] hãy ghi, "Đỉnh thật".

[00:37:24] Chà, nhìn các bài báo kìa.

[00:37:27] Có rất nhiều bình luận.

[00:37:29] Ôi, bố ơi!

[00:37:30] Tên là "Đồ Ăn Vặt Của Bố?"

[00:37:32]

[00:37:35] Đó khác gì dùng tên thật đâu.

[00:37:38] Anh yêu, "Tôi Là Công chức" cũng không quá hay đâu.

[00:37:43] Yu Ju,

[00:37:44] có hơn cả triệu viên chức mà.

[00:37:46] Này, Ra Yeong, "Tiên Nữ Yoga" là cái gì thế?

[00:37:50] "Thiếu Nữ Judo", "Tiên Nữ Yoga", khác mà giống.

[00:37:58] - Con thấy rồi à? - Vâng.

[00:38:00] - Sao? Mẹ, mẹ ghi gì? - Gì vậy?

[00:38:03] An Jung Hui có giỏi lắm đâu.

[00:38:05]

[00:38:07] Tôi cá là cậu ta rất xấu tính.

[00:38:09] Cậu chẳng giỏi giang gì đâu, đồ khốn!

[00:38:10] Ngoài đời, cậu ấy có hào quang trên đầu,

[00:38:13]

[00:38:16] Cậu đang ở đâu? Ra mặt đấu đi!

[00:38:20] Cậu là An Jung Hui, phải không?

[00:38:22] Tôi là mẹ của An Jung Hui! Thì sao?

[00:38:30] - Tuyệt phẩm. - Mẹ là "Không Sil".

[00:38:31] - Hay hơn "Đồ Ăn Vặt Của Bố" mà. - "Đồ Ăn Vặt Của Bố?"

[00:38:35] Có thể đặt là Otosan Sushi.

[00:38:38] Của mẹ là số không và "Sil".

[00:38:40] "Đồ Ăn Vặt Của Bố" buồn cười quá.

[00:39:02] Ai thế?

[00:39:07] Chào mẹ.

[00:39:08] Jeong Hwan, mẹ thấy hơi lạnh,

[00:39:11] nên muốn lấy chăn ra,

[00:39:13] nhưng tay đau nên mẹ không thể.

[00:39:16] Con xuống đây giúp mẹ được không?

[00:39:17] Được rồi. Con sẽ xuống ngay.

[00:39:22] Anh xuống lầu một chút nhé.

[00:39:27] Được thôi.

[00:40:17] Không khí ban đêm rất lạnh.

[00:40:25] Vâng, mẹ.

[00:40:27] Không, có phiền gì đâu ạ.

[00:40:32] Xin lỗi.

[00:40:48] Mình ổn.

[00:41:08] MẸ

[00:41:23] Gì thế?

[00:41:34] Sao thế mẹ?

[00:41:38] TIỆM TÓC LÀM ĐẸP ĐỒ ĂN VẶT CỦA BỐ

[00:41:42] Hạng nhất!

[00:41:44] Ôi, Sếp Tôi có tỷ suất người xem cao nhất.

[00:41:46] Là 16,6 phần trăm toàn quốc đấy!

[00:41:49] Thật sao? Lên hạng nhất rồi à?

[00:41:51] Tôi đã nói gì nào? Phim rất là cảm động!

[00:41:53] Chà! Là 16,6 phần trăm đấy! Tuyệt vời!

[00:41:57] Là 16,6 phần trăm thì có tốt không?

[00:41:59] Phim cảm động mà!

[00:42:01] Sao? Được tỷ suất người xem cao nhất à?

[00:42:03] Tuyệt quá. Phim hay thật đấy.

[00:42:11] Sao nhân vật chính lại không có ở đây?

[00:42:14] - Để tôi lên gác. - Được rồi.

[00:42:18] Jung Hui à, chúc mừng con nhé.

[00:42:28] Jung Hui à, sao thế?

[00:42:31] Con bị ốm à?

[00:42:36] Con sốt cao quá.

[00:42:39] Bị sốt từ khi nào?

[00:42:41] Con ổn.

[00:42:43] Con không ổn đâu.

[00:42:46] Bị sốt từ khi nào?

[00:42:48] Sao con không gọi bố?

[00:42:50] Đi bác sĩ nào. Con đứng dậy được không?

[00:42:53] Con phải đi quay phim.

[00:42:54] Con không có thời gian đi khám.

[00:42:56] Hôm nay con không làm được đâu.

[00:42:59] Gọi họ và hủy đi.

[00:43:01] Đã bắt đầu phát sóng rồi,

[00:43:03] nên con không thể hủy lịch.

[00:43:08] Con ổn. Con có thể làm việc.

[00:43:11] TRƯỜNG KHOA HỌC HANGARAM HƯỚNG DẪN NHẬP HỌC

[00:43:18] Sao anh lại đọc cái đó? Thật đau lòng.

[00:43:23] Bà xã, anh đã nghĩ về việc này.

[00:43:26] Hay ta cho Min Ha học trường khoa học?

[00:43:32] Cũng đâu phải thằng bé không muốn học.

[00:43:36] Nó muốn, nhưng không làm vậy vì chúng ta.

[00:43:39] Chúng ta là bố mẹ, nên dù có khó cũng phải hỗ trợ nó.

[00:43:44] Tiền ở đâu ra đây?

[00:43:46] Có tiền đặt cọc nhà đây.

[00:43:50] Chúng ta sẽ sống ở đâu?

[00:43:53] Trở thành vô gia cư để cho nó học à?

[00:43:55] Đừng có nói quá như vậy.

[00:43:57] Ta có thể chuyển đến nơi nhỏ hơn

[00:43:59] hay chuyển sang thuê hằng tháng.

[00:44:02] Không, ta không thể trụ nổi đâu.

[00:44:06] Hye Yeong vẫn đậu Đại học Seoul

[00:44:07] mà không cần học trường ngoại ngữ.

[00:44:09] Em chắc chắn Min Ha có thể học tốt

[00:44:11] ở một trường bình thường như Hye Yeong.

[00:44:13] Yeong Sil không biết vì Hye Yeong chưa bao giờ nói với chị ấy.

[00:44:17] Chúng ta thì khác.

[00:44:19] Ta không thể phớt lờ điều con ta muốn.

[00:44:22] Ta có thể sống ở nơi nhỏ hơn mà.

[00:44:25] Anh sẽ làm chăm hơn.

[00:44:29] Sao anh không nhìn được bao quát nhỉ?

[00:44:31] Nếu ta lấy tiền đặt cọc thuê nhà để trả học phí,

[00:44:34] anh nghĩ Min Ha có vui không?

[00:44:36] Cứ cho là ta có thể đóng học phí đi.

[00:44:39] Anh nghĩ thế là xong à?

[00:44:41] Lũ trẻ ở đó có gia sư và tốn hàng triệu won mỗi tháng.

[00:44:45] Lỡ con trai chúng ta bị nhụt chí

[00:44:48] và thấy thua kém thì sao?

[00:44:51] Nếu nó muốn đi du học thì sao? Lúc đó ta làm gì đây?

[00:44:55] Nếu không thể hỗ trợ nó tới cùng,

[00:44:58] bỏ cuộc từ giờ thì tốt hơn.

[00:45:01] Nó sinh ra trong gia đình nghèo khó.

[00:45:03] Số phận của nó là chấp nhận và thích nghi với thực tại.

[00:45:06] Bà xã!

[00:45:08] Anh không muốn tự trách mình vì đã không chu cấp

[00:45:10] và hỗ trợ đứa con tài năng của mình.

[00:45:12] Thà đổ lỗi cho chính mình

[00:45:14] còn hơn là hỗ trợ nửa vời

[00:45:16] và sau đó phụ thuộc vào nó cả đời!

[00:45:20] Sao anh…

[00:45:22] Anh kinh doanh làm gì để rồi ta mất hết tiền chứ?

[00:45:26] Em đã nói không nên hợp tác với bạn anh.

[00:45:31] Nếu anh không mất số tiền đó,

[00:45:33] Min Ha đã có thể tự do theo đuổi ước mơ của mình.

[00:45:39] Sao giờ em lại lôi chuyện đó ra?

[00:45:41] Có thật sự cần thiết không?

[00:45:43] Phải rồi. Là lỗi của anh. Đều là tại anh!

[00:45:57] Con về rồi ạ.

[00:46:01] Ra ngoài đi. Nhanh lên.

[00:46:05] Đi thôi.

[00:46:09] Ôi trời.

[00:46:14] Bố mẹ cháu đang cãi nhau phải không?

[00:46:19] Xem ra cháu hiểu rồi.

[00:46:21] Chắc họ đang tranh cãi về cháu.

[00:46:23] Cháu không cần học trường khoa học.

[00:46:27] Sao cháu không thể là học sinh khá chứ?

[00:46:32] Cháu là cháu bà, nhưng cháu lại quá thông minh.

[00:46:36] Quá thông minh.

[00:46:39] Có lẽ vậy. Nếu điểm cháu thấp hơn,

[00:46:42] bố mẹ sẽ không buồn đến thế.

[00:46:45] Đừng trách bố mẹ.

[00:46:51] Bố mẹ không có tiền cho cháu,

[00:46:54] nhưng họ đã cho cháu bộ não thông minh đó.

[00:46:58] Bà đã không thể cho bố cháu thứ đó.

[00:47:02] Cái đó mà cũng không thể.

[00:47:04] Không đúng.

[00:47:06] Bà đã cho bố sự chính trực và lòng nhân hậu.

[00:47:10] Cháu rất vui khi có bố mẹ

[00:47:11] là đấng sinh thành.

[00:47:17] Và cả bà nữa ạ.

[00:47:20] Thật sao?

[00:47:23] Bà cũng mừng vì cháu là cháu trai bà.

[00:47:31] Đi thôi.

[00:47:33] Chắc tụi nó cãi nhau xong rồi.

[00:47:34] Để cho chắc ăn, ta đi dạo để tập thể dục nhé?

[00:47:38] Nếu cháu muốn tập thể dục,

[00:47:40] sao ta không đi vòng quanh khu này ít nhất hai lần?

[00:47:45] Đi thôi.

[00:47:55] Huấn luyện viên Byun, cô xong rồi à?

[00:47:56] Yeong Hui, sao hôm nay anh không đến lớp?

[00:47:59] Cô có thời gian không? Tôi phải nói với cô về Cheol Su.

[00:48:03] Huấn luyện viên Park?

[00:48:05] Đi thôi.

[00:48:10] Gì thế?

[00:48:12] Đây là chuyện tình tay ba à?

[00:48:26] Đi thôi.

[00:48:29] GOOD BASE

[00:48:35] Chào giám đốc.

[00:48:39] Giám đốc?

[00:48:43] Ông ấy đang chờ ạ.

[00:48:49] Phòng chủ tịch?

[00:48:51] Anh Yeong Hui, ta đang ở đâu?

[00:49:03] Cô ấy đi đâu rồi?

[00:49:13] - Anh ấy đang tìm Ra Yeong à? - Tôi nghĩ thế.

[00:49:15] Cuộc gọi của bạn không thể kết nối…

[00:49:19] Cô ấy đi đâu rồi nhỉ?

[00:49:21] Huấn luyện viên Park, anh đang tìm cô Ra Yeong à?

[00:49:24] À, vâng.

[00:49:26] Bạn trai của cô Ra Yeong đến đưa cô ấy đi rồi.

[00:49:29] Anh ấy nói cần nói chuyện với cô ấy về anh.

[00:49:33] Chuyện giữa ba người là sao…

[00:49:34] Chuyện đó xảy ra khi nào?

[00:49:44] - Uống trà đi. - Vâng

[00:49:52] - Ta từng gặp nhau rồi phải không? - Vâng.

[00:49:56] Xin lỗi vì chuyện lần trước. Cháu không biết bác là bố anh ấy.

[00:50:00] Tay bác không sao chứ ạ?

[00:50:04] Cô nghĩ sao? Cô đã cắn tôi không thương tiếc.

[00:50:08] Cháu rất tiếc. Cháu nên trả tiền…

[00:50:12] Thay vì chữa trị, tôi muốn nhờ cô một việc.

[00:50:15] Sao ạ?

[00:50:17] Yeong Hui nói với tôi cô và Cheol Su đang quen nhau.

[00:50:21] Vâng, chúng cháu đang hẹn hò.

[00:50:25] Thằng bé không chịu nghe lời bố mẹ,

[00:50:29] nhưng nó nghe lời cô.

[00:50:31] Có, nhưng…

[00:50:33] Tôi không biết cô biết những gì,

[00:50:36] nhưng nó bỏ nhà đi để chơi môn bóng đá ngu ngốc đó.

[00:50:39] Nó nên học cách kinh doanh và tiếp quản công ty này.

[00:50:45] Tại cuộc họp hội đồng tháng sau,

[00:50:47] nó sẽ được bổ nhiệm làm giám đốc

[00:50:48] và bắt đầu làm việc ở đây.

[00:50:51] Cô có thể nói chuyện với Cheol Su

[00:50:55] và khiến nó dọn về nhà không?

[00:51:07] CHỦ TỊCH PARK HONG IK

[00:51:11] Nếu cô cần gì, cứ cho tôi biết.

[00:51:15] Nếu thuyết phục được con trai tôi về nhà,

[00:51:17] tôi sẽ đền đáp xứng đáng.

[00:51:23] Tiền. Tôi đang nói về tiền.

[00:51:27] Tránh đường!

[00:51:29] Anh Cheol Su?

[00:51:34] Cô Byun, đi thôi.

[00:51:36] Bố vẫn chưa nói xong.

[00:51:39] Bố!

[00:51:43] Con nghĩ bố nên dừng lại.

[00:51:55] Cô Byun, anh xin lỗi.

[00:51:58] Bố anh có lúc ép người quá đáng.

[00:52:01] Anh sẽ đảm bảo việc này không xảy ra nữa.

[00:52:04] Vậy…

[00:52:06] bố anh là chủ tịch Tập đoàn GB à?

[00:52:10] Ừ, đúng vậy.

[00:52:13] Em đang bị sốc đúng không?

[00:52:17] Anh không cố ý nói dối em.

[00:52:19] Chỉ là anh không biết giải thích thế nào,

[00:52:23] nên anh đang tìm cách giải thích.

[00:52:26] Em hiểu rồi.

[00:52:28] Công ty hay tiền bạc của bố anh chẳng liên quan gì đến anh.

[00:52:32] Anh chưa bao giờ học cách kinh doanh.

[00:52:35] Việc cho anh tiếp quản công ty chỉ là mong muốn của bố anh thôi.

[00:52:41] Em hiểu rồi.

[00:52:44] Nhưng hôm nay nhìn anh có vẻ hơi khác.

[00:52:51] Huấn luyện viên Park không giống người em quen lắm.

[00:52:54] Anh vẫn như vậy.

[00:52:57] Không có gì thay đổi.

[00:53:00] Công ty và bố anh là chuyện quá khứ rồi.

[00:53:05] Anh vẫn là người em từng quen biết.

[00:53:12] Được rồi.

[00:53:15] Anh sẽ đưa em về.

[00:53:18] Em muốn đi một mình.

[00:53:53] Không thể tin được mình nhận được danh thiếp từ một vị chủ tịch.

[00:54:03] Đến rồi kìa.

[00:54:11] Jung Hui, anh đã đọc báo chưa?

[00:54:13]

[00:54:16] Bộ phim rất nổi!

[00:54:18] Cảm ơn. Tất cả là nhờ có mọi người.

[00:54:20] Tôi hy vọng ta có thể tiếp tục thế này.

[00:54:24] - Làm cho ra trò nào. - Đừng lo.

[00:54:27] - Bắt đầu thôi. - Đi thôi.

[00:54:32] Không sao.

[00:54:34] Ánh đèn nóng lắm, nên anh phải hạ nhiệt.

[00:54:36] Không sao đâu. Đừng quan tâm.

[00:54:42] Bắt đầu quay!

[00:54:50] Cảnh 55, lần 1.

[00:54:52]

[00:54:57] Anh biết phải không?

[00:55:00] Sao anh không nói với em?

[00:55:03] - Biết thì có khác gì chứ? - Anh!

[00:55:08] Cắt!

[00:55:12] Jung Hui, hay là

[00:55:15] anh làm vẻ mặt như sắp òa khóc?

[00:55:17] Được rồi.

[00:55:19] - Xem lại áo của Hye Rim được không? - Được.

[00:55:29] Anh ổn chứ?

[00:55:31] Đưa tôi cái khăn tay rồi ra ngoài đi.

[00:55:39] Ta thử lại nhé.

[00:55:41] Jung Hui, tôi yêu vẻ mặt đó.

[00:55:44] Giữ vẻ mặt đó đi.

[00:55:46] Cảnh 55, lần 2.

[00:55:49]

[00:55:52] Anh biết phải không?

[00:55:55] Sao anh không nói với em?

[00:55:57] - Biết thì có khác gì chứ? - Anh!

[00:56:02] Cắt!

[00:56:04] Jung Hui, sao lại để tay lên đó?

[00:56:07] Tôi xin lỗi.

[00:56:33] Anh An.

[00:56:36] Tôi có thuốc hạ sốt đây.

[00:56:39] Ngồi xuống đi. Cô làm tôi chóng mặt.

[00:56:48] Nếu quá sức anh,

[00:56:49] tôi có nên hoãn buổi quay lại không?

[00:56:53] Tôi sẽ thấy khá hơn sau khi nghỉ ngơi.

[00:56:56] Trông anh còn tệ hơn.

[00:57:07] Có cách hạ sốt nhanh không nhỉ?

[00:58:26] Anh ổn chứ?

[00:58:31] Tôi cần chút không khí.

[00:58:45] Tên điên này.

[00:58:56]

[00:58:58] Điều gì đưa anh đến đây?

[00:59:00] Không thể tin được.

[00:59:01] - Sao anh không lấy một ít? - Xin hãy chăm sóc cho Jung Hui.

[00:59:05] - Tất nhiên rồi. Anh ấy đang làm rất tốt. - Thật sao?

[00:59:09] Jung Hui à?

[00:59:11] Jung Hui à, cậu đang làm gì vậy?

[00:59:13] Sao tay cậu nóng vậy?

[00:59:16] Không cần phải nắm cổ tay tôi lôi đi thế.

[00:59:21] Giám đốc Kang.

[00:59:23] Sao? Gì vậy?

[00:59:24] Tôi cần quản lý mới.

[00:59:28] Cái gì?

[00:59:30] Sắp xếp quản lý mới cho tôi.

[00:59:41] Ồ, tuyệt thật đấy.

[00:59:44] Thoải mái quá.

[00:59:48] Bố? Mẹ?

[00:59:51] Tiền bối?

[00:59:54] Đến ăn sáng nào.

[00:59:59] Sao con có thể gọi đây là bữa sáng?

[01:00:03] Con chỉ lấy chúng ra khỏi tủ lạnh thôi mà.

[01:00:06] Đây như một bữa sáng thịnh soạn rồi mẹ.

[01:00:09] Ăn sáng nhẹ thôi thì tốt hơn.

[01:00:12] Phải. Tuyệt quá, mẹ à.

[01:00:14] Ồ, trông ngon quá.

[01:00:16] Ừ, ăn thôi.

[01:00:17] Trước đây bà cũng có làm gì đặc biệt đâu.

[01:00:21] Không tin nổi. Tôi đã nấu cho ông những bữa sáng tuyệt vời

[01:00:23] trong suốt 38 năm qua.

[01:00:27] Mà này, dây chằng bị tổn thương đến mức nào

[01:00:31] mà phải bó bột cả tay thế?

[01:00:34] Thì đấy. Tệ đến mức nào hả mẹ?

[01:00:38] Sao tôi có thể nhớ hết chứ?

[01:00:42] Ồ, suýt nữa thì quên.

[01:00:44] Ăn sáng xong, hãy dọn sạch cả căn nhà.

[01:00:49] Sao ạ? Mẹ vừa nói gì?

[01:00:53] Mẹ tổng dọn dẹp nhà cửa mỗi cuối tuần,

[01:00:57] nhưng tay mẹ thế này thì không làm được.

[01:01:01] Con hiểu rồi.

[01:01:02] Con sẽ gọi người giúp đỡ, thưa mẹ.

[01:01:05] Con không thể làm thế.

[01:01:07] Mẹ rất ghét có người lạ xem đồ của mẹ.

[01:01:11] Thế nên mẹ mới làm hết việc nhà

[01:01:13] trong căn nhà lớn này từ trước đến giờ.

[01:01:16] Ồ, mẹ đã tự chuốc khổ vào thân đấy.

[01:01:20] Nếu nhờ các chuyên gia, mẹ có thể được giúp sắp xếp ngăn nắp,

[01:01:24] và họ có thể cung cấp cho mẹ

[01:01:26] một môi trường sống lý tưởng hơn.

[01:01:28] Con nói mẹ tự chuốc khổ vào mình sao?

[01:01:30] Đang giảng đạo cho mẹ đấy à?

[01:01:33] Sao mẹ lại bị thế này chứ?

[01:01:36] Sao con có thể nói như vậy?

[01:01:38] Mẹ tưởng con là một người rất hiểu chuyện chứ.

[01:01:46] Mẹ không bắt con làm mọi thứ.

[01:01:50] Chỉ cần dọn phòng khách, hai phòng ngủ và nhà bếp.

[01:01:52] À, chắc con cũng nên giặt đồ nữa.

[01:01:57] Nghe như là mọi thứ rồi đấy mẹ.

[01:02:01] Sau bữa sáng ta cùng làm nhé.

[01:02:06] Anh sẽ dọn tầng một, còn em dọn trên lầu.

[01:02:09] Con trai.

[01:02:11] Mẹ xin lỗi,

[01:02:12] nhưng chắc là vì bó bột.

[01:02:14] Vai mẹ đau quá.

[01:02:16] Con xoa bóp vai cho mẹ được chứ? Làm ơn nhé?

[01:02:19] Lại nữa à?

[01:02:21] - Bố ơi? - Sao?

[01:02:23] Bố xoa bóp vai cho mẹ được chứ?

[01:02:25] Tiền bối và con phải dọn nhà.

[01:02:28] - Được thôi. - Mẹ không muốn bố làm.

[01:02:30] Khi bảo bố con xoa bóp vai,

[01:02:33] ông ấy lại nhéo mẹ.

[01:02:34] Mẹ, con sẽ làm sau khi con dọn xong.

[01:02:38] Jeong Hwan à.

[01:02:39] Mẹ nghĩ mình cũng gặp vấn đề với đốt sống cổ.

[01:02:42] Ở đây nhức quá.

[01:02:44] Đi xoa bóp cho mẹ đi, tiền bối.

[01:02:47] Có lẽ mẹ cần phải nhập viện đấy.

[01:02:51] Được rồi. Anh sẽ làm nhanh rồi ra.

[01:02:56] Đi thôi, mẹ.

[01:03:06] Bố nên dắt Chico đi dạo.

[01:03:09] Để thư phòng lại cho bố. Bố sẽ dọn.

[01:03:47] Mẹ, đợi con một chút nhé. Con cần đi vệ sinh.

[01:03:50] Nhưng con phải quay lại thật nhanh đấy.

[01:03:53] :ấy cho mẹ cốc nước nữa.

[01:03:55] Mẹ khát quá.

[01:03:56] - Nước. - Ừ.

[01:04:07] Ngứa quá đi mất.

[01:04:11] Mẹ, con lấy nước…

[01:04:17] Mẹ?

[01:04:19] Im lặng đi. Hye Yeong có thể nghe thấy đấy.

[01:04:22] Sao mẹ có thể…

[01:04:23] Mẹ, để con dọn phòng ngủ cho mẹ nhé.

[01:04:35] Không, không sao đâu.

[01:04:37] Anh sẽ dọn chỗ này. Không có gì để làm cả.

[01:04:39] Vậy thì được rồi.

[01:04:50] Im lặng.

[01:04:52] Đau thật đấy.

[01:04:59] Chị tư, anh An, đây là gì?

[01:05:02] - Gì vậy? - Nhìn này.

[01:05:03] Tiêu đề, Hành trình Gian nan Hơn 66 Ngày:

[01:05:05] An Jung Hui của Ôi, Sếp Tôi Tìm kiếm Bố ruột.

[01:05:08] "Quả là đam mê tuyệt vời cho phim truyền hình.

[01:05:10] An Jung Hui đã tìm bố

[01:05:12] sau 35 năm để chuẩn bị cho bộ phim mới.

[01:05:14] Anh ấy đã tìm ra,

[01:05:15] và giờ đang cùng trong căn nhà của bố.

[01:05:17] Theo nguồn tin của chúng tôi,

[01:05:19]

[01:05:22] Bố ruột của An Jung Hui là ông Byun, chủ một quán ăn vặt ở Suwon".

[01:05:30] Anh An.

[01:05:32] Cái gì đây?


 0 Bemerkungen sort   Sortiere nach