Người Bố Xa Lạ -

34/52 Video

Người Bố Xa Lạ tập 34 vietsub - Lee Joon, Jung So Min

0 Lượt xem· 08/20/25
duongvu88
duongvu88
3 Người theo dõi
3

Bạn đang tìm một bộ phim gia đình Hàn Quốc vừa hài hước vừa cảm động để "chữa lành" tâm hồn? "Người Bố Xa Lạ" chính là lựa chọn không thể tuyệt vời hơn!
Cuộc sống của một gia đình bình thường bỗng đảo lộn khi ngôi sao Ahn Joong Hee (Lee Joon) xuất hiện và tự nhận là con trai của ông bố Byun Han Soo. Từ đây, bí mật động trời được chôn giấu suốt 35 năm dần hé lộ, kéo theo vô số tình huống dở khóc dở cười.
Cùng theo dõi hành trình đầy tiếng cười, nước mắt và những bài học sâu sắc về tình thân. Đừng bỏ lỡ phản ứng hóa học bùng nổ của cặp đôi "oan gia" Lee Joon - Jung So Min và câu chuyện tình yêu "cười ra nước mắt" của Lee Yoo Ri!

Xem nhiều hơn

[00:00:10] Thế nào rồi?

[00:00:13] Chứng minh đó không phải xe mẹ chưa?

[00:00:15] Phải làm cho cô ta thấy thật áy náy mới phải.

[00:00:18] Con về rồi đây.

[00:00:20] - Chào con. - Mọi người đều ở đây à?

[00:00:23] Gì thế này?

[00:00:25] Mẹ, lần này mẹ lại bắt Hye Yeong làm gì vậy?

[00:00:28] Mẹ có bắt con bé làm gì đâu.

[00:00:30] Cả nhà đang cùng muối rau củ cho mọi người đây.

[00:00:33] Ôi trời…

[00:00:36] Mẹ.

[00:00:38] Bố.

[00:00:40] Tiền bối.

[00:00:41] Có một thứ mà ta phải cùng xem.

[00:00:45] Hả? Gì vậy?

[00:00:46] Xem gì thế?

[00:00:48] Mọi người ra phòng khách với con nhé?

[00:00:54] Được.

[00:00:55] Gì vậy? Xem gì thế nhỉ?

[00:01:12] Mẹ?

[00:01:15] Mẹ, ta cần nói chuyện.

[00:01:17] Tay mẹ…

[00:01:44] Đều là giả thôi sao?

[00:01:47] Bà giả vờ đau tay à?

[00:01:50] Không, thật ra…

[00:01:52] Không phải vậy đâu.

[00:01:53] Vậy thì là gì?

[00:01:55] Đoạn phim đó là sao chứ?

[00:02:03] Con nghĩ mình không muối rau củ nổi nữa.

[00:02:20] Bà đi đâu đấy?

[00:02:22] Bà làm tôi xấu hổ trước mặt Hye Yeong.

[00:02:26] Ai lại đi làm một chuyện như vậy?

[00:02:29] Sao một người lại có thể lắm thủ đoạn như thế?

[00:02:32] Thật ra là…

[00:02:34] Tôi không chịu được nữa.

[00:02:36] Cũng không nên chịu nữa.

[00:02:37] Làm chồng một người phụ nữ như bà suốt 38 năm qua

[00:02:41] khiến tôi thấy xấu hổ và lạc lối.

[00:02:45] Kìa ông xã.

[00:02:46] Tôi không muốn làm chồng bà nữa.

[00:02:50] Ta kết thúc thôi!

[00:02:52] Ông đang nói gì vậy?

[00:02:54] Tôi bảo bà đọc quyển sách đó rồi!

[00:02:58] Hãy tốt nghiệp hôn nhân đi.

[00:02:59] Kết thúc cuộc hôn nhân này, quay về làm người xa lạ đi!

[00:03:04] Kết thúc cuộc hôn nhân này?

[00:03:06] Ông muốn ly hôn sao?

[00:03:08] Phải, tốt nghiệp hôn nhân đi!

[00:03:16] Tốt nghiệp hôn nhân?

[00:03:19] Tốt nghiệp hôn nhân nghĩa là sao chứ?

[00:03:33] Anh xin lỗi, Hye Yeong.

[00:03:36] Sao chứ? Anh biết từ khi nào?

[00:03:39] Bốn ngày trước.

[00:03:42] Tận bốn ngày trước sao?

[00:03:44] Vậy là hai mẹ con anh đã lừa dối em suốt bốn ngày qua?

[00:03:48] Anh thực sự xin lỗi.

[00:03:50] Tất nhiên rồi. Tất nhiên anh phải xin lỗi.

[00:03:55] Nhưng nói xin lỗi thôi chưa đủ.

[00:03:59] Nghe anh giải thích đã.

[00:04:03] Được.

[00:04:05] Giải thích thử xem. Em nghe đây.

[00:04:11] Bốn ngày trước, khi anh phát hiện sự thật,

[00:04:14] bản thân anh cũng không tin nổi.

[00:04:18] Anh thấy rất xấu hổ.

[00:04:19] Anh đã cố gắng thuyết phục

[00:04:21] thậm chí dọa nạt để mẹ gỡ nó ra, nhưng không được.

[00:04:26] Mẹ cứ xin anh cho mẹ thêm một ngày.

[00:04:30] Nhưng mẹ đã hứa hôm nay là ngày cuối cùng.

[00:04:33] Nên anh định cho mẹ thêm hôm nay.

[00:04:36] Vậy là anh vốn không định nói với em?

[00:04:42] Ngày mai mẹ sẽ tháo bột,

[00:04:45] còn em tiếp tục không hay biết gì?

[00:04:48] Đầu tiên anh cũng định nói cho em biết.

[00:04:50] Nhưng làm vậy mẹ anh sẽ rất xấu hổ,

[00:04:55] và anh cũng vậy.

[00:04:59] Anh không đủ dũng khí nói cho em biết

[00:05:03] mẹ anh là loại người thế nào.

[00:05:05] Vì quá xấu hổ nên anh không làm được.

[00:05:11] Anh xin lỗi.

[00:05:14] Giữa việc giữ thể diện cho mẹ

[00:05:19] và trung thực với em, anh đã chọn điều đầu tiên.

[00:05:23] Không phải đâu em.

[00:05:24] Không à? Vậy thì là gì?

[00:05:29] Tiền bối đang tạo ra một tam giác giữa hai ta và mẹ anh.

[00:05:36] Anh bị kẹt giữa em và mẹ,

[00:05:39] và không thể nói với em

[00:05:40] chuyện anh nên nói.

[00:05:43] Mâu thuẫn giữa nàng dâu và mẹ chồng

[00:05:46] luôn bắt đầu từ tam giác đó.

[00:05:48] Em quyết định lấy anh

[00:05:52] vì em tin

[00:05:55] anh có thể phá vỡ nó,

[00:05:59] không như những người đàn ông Hàn Quốc khác.

[00:06:03] Em đã tin anh sẽ không bao giờ tạo ra

[00:06:06] hình tam giác khó xử đó

[00:06:08] để rồi do dự giữa mẹ và vợ anh.

[00:06:11] Em tưởng anh sẽ không thấy gió chiều nào thì theo chiều đó.

[00:06:18] Em có thể buộc mình hiểu.

[00:06:21] Có lẽ anh không muốn làm mẹ xấu hổ.

[00:06:25] Em biết. Thật đấy.

[00:06:26] Nhưng điều làm em giận chính là anh nghĩ

[00:06:31] chỉ cần em không phát hiện thì mọi chuyện sẽ ổn.

[00:06:35] Anh tưởng chỉ cần em không biết thì không sao à?

[00:06:42] Anh sai thật rồi.

[00:06:44] Xin lỗi em, Hye Yeong.

[00:06:45] Anh không còn gì để biện minh.

[00:06:47] Tất nhiên rồi. Tất nhiên là anh phải xin lỗi.

[00:06:51] Anh làm em rất thất vọng.

[00:06:53] Anh biết. Mọi lý do đều là ngụy biện.

[00:06:56] Anh xin nhận lỗi và gánh chịu mọi hậu quả.

[00:07:00] Chẳng phải vì thế mà ta "thực tập hôn nhân" sao?

[00:07:04] Để anh tính điểm ngay.

[00:07:09] Chuyện này không trừ điểm được.

[00:07:16] Hôm nay em không thể tha thứ cho anh.

[00:07:21] Không được cãi nhau đến ngày hôm sau.

[00:07:24] Trừ một điểm.

[00:07:27] Em không còn tâm trạng để nói yêu anh.

[00:07:30] Nói yêu nhau mỗi ngày một lần. Trừ một điểm.

[00:07:34] Tối nay em sẽ không ngủ với anh.

[00:07:38] Không bao giờ ngủ riêng. Trừ một điểm.

[00:07:46] Hye Yeong…

[00:08:05] Kết thúc hôn nhân?

[00:08:32] Mẹ?

[00:08:37] Con không nhớ mẹ mình sao?

[00:08:38] Chẳng bao giờ đi thăm mẹ cả!

[00:08:40] Mẹ vẫn khoẻ chứ? Sao mẹ lại tới đây?

[00:08:43] Vào đi.

[00:08:51] Sao con không cho mẹ biết là con đã gặp bố?

[00:08:56] Sao mẹ phải đọc báo mới biết chuyện?

[00:08:59] Sao con có thể giấu chính mẹ mình?

[00:09:02] Mẹ có thích nhắc đến bố đâu.

[00:09:06] Mẹ đi một mình à? Bố dượng đâu?

[00:09:08] Đừng đánh trống lảng.

[00:09:12] Sao tự nhiên con lại đi tìm bố?

[00:09:17] Chẳng sao cả. Con tò mò thôi.

[00:09:21] Tìm bố rồi con muốn gặp bố,

[00:09:23] và gặp bố rồi, con lại muốn sống với bố.

[00:09:26] Nên con đã xin bố cho con sống cùng.

[00:09:29] Khoan, con thực sự đã dọn đến sống cùng nhà đó à?

[00:09:34] Sống với vợ và các con ông ấy sao?

[00:09:35] Vâng. Họ tốt với con lắm.

[00:09:41] Để mẹ gặp bố con đi.

[00:09:43] Gặp bố? Để làm gì?

[00:09:45] Con nghĩ để làm gì?

[00:09:46] Mẹ muốn gặp người đang sống với con mẹ.

[00:09:49] Mẹ bảo không bao giờ muốn gặp lại bố mà.

[00:09:53] Bây giờ khác rồi.

[00:09:55] Con đang sống với gia đình ông ấy.

[00:09:57] Và mẹ muốn biết tại sao ông ấy lại sống với con mẹ.

[00:10:02] Ý mẹ là sao?

[00:10:03] Mẹ, chính con đòi dọn đến đó sống.

[00:10:06] Sao một người bố lại cần một lý do để muốn sống với con trai mình?

[00:10:10] Ai biết được?

[00:10:12] Biết đâu ông ấy muốn lợi dụng con

[00:10:14] hoặc có lý do nào khác.

[00:10:15] Mẹ, không phải thế đâu.

[00:10:17] Bố không như vậy đâu. Cả nhà họ đều thế.

[00:10:21] Mẹ không cần biết.

[00:10:26] Con hiểu rồi. Thôi được.

[00:10:28] Con sẽ hỏi bố rồi báo lại cho mẹ.

[00:10:36] Được rồi.

[00:10:40] Nếm thử nào.

[00:10:44] Ôi, nóng quá.

[00:10:44] Đúng lúc lắm. Bữa sáng đã xong rồi.

[00:10:47] Anh nấu canh kim chi cay đấy.

[00:10:52] Em không đói.

[00:10:54] Xin lỗi, Hye Yeong à.

[00:10:55] Anh sai rồi mà.

[00:10:58] Em còn giận cũng là lẽ thường.

[00:11:01] Nhưng vẫn phải ăn sáng chứ.

[00:11:03] Anh đã dậy sớm để có thể làm bữa sáng cho em.

[00:11:07] Càng lúc em lại càng tức giận.

[00:11:10] Em đang muốn kết thúc kỳ thực tập ngay bây giờ.

[00:11:16] Em nuốt không trôi đâu.

[00:11:45] Này!

[00:11:46] Con còn không thèm chào mẹ ư?

[00:11:50] Còn nữa, chẳng phải con nên xin lỗi mẹ à?

[00:11:55] Xin lỗi chuyện gì ạ?

[00:11:57] Hôm qua con làm mẹ xấu hổ bằng cách vạch trần mẹ

[00:12:01] trước mặt chồng và con trai còn gì.

[00:12:05] Đúng. Đúng là mẹ giả vờ bị thương.

[00:12:08] Nhưng nếu con đến hỏi riêng mẹ,

[00:12:10] thì mẹ đã giải thích với con rồi.

[00:12:14] Mẹ.

[00:12:16] Mẹ!

[00:12:18] Mẹ mới là người phải xin lỗi đấy!

[00:12:23] Chuyện đó không phải lỗi của con. Là lỗi của mẹ mà!

[00:12:27] Bởi vậy mới nói!

[00:12:28] Nếu con đến gặp mẹ trước thì mẹ đã xin lỗi rồi.

[00:12:31] Nhưng hôm qua con đã quyết làm mẹ xấu hổ

[00:12:35] và trút giận lên mẹ!

[00:12:36] Có biết vì con mà hôm qua mẹ đã trải qua những gì không?

[00:12:40] Thật là…

[00:12:42] Trời ơi!

[00:12:43] Thái độ đó của con là sao?

[00:12:46] Sao con lại vô phép như thế trong lúc mẹ đang nói chuyện với con?

[00:12:54] Tĩnh tâm.

[00:12:57] Cái gì?

[00:13:00] Mẹ chưa nói xong. Con đi đâu đấy?

[00:13:02] Này! Chưa xong đâu!

[00:13:04] Này!

[00:13:06] Con bé kia!

[00:13:11] - Ăn thôi. - Mời cả nhà.

[00:13:17] Thêm một người thì không sao, còn bớt một người thì cảm giác rõ mồn một.

[00:13:21] Sau Hye Yeong lại đến Jung Hui,

[00:13:24] chiếc bàn này ngày càng trống trải.

[00:13:27] Không biết anh An ăn sáng chưa.

[00:13:29] Chị, hay mình gọi video cho anh ấy?

[00:13:33] Không được, bây giờ không được.

[00:13:35] Anh ấy đang trên đường đến chỗ quay.

[00:13:37] Tin tức dần lắng xuống rồi. Anh ấy có quay về không nhỉ?

[00:13:42] Kể từ đêm hôm kia, không có bài nào mới.

[00:13:44] Em nghĩ anh ấy đang muốn cẩn thận.

[00:13:48] Nếu gặp ở công ty, con sẽ hỏi anh ấy xem sao.

[00:13:52] Để bố đi hỏi.

[00:13:54] Bố sẽ tới căn hộ của nó, mang cho nó ít thức ăn.

[00:13:58] Bố, trước chung cư có thể vẫn còn phóng viên đấy.

[00:14:03] Đừng lo. Bố sẽ cẩn thận.

[00:14:18] Hôm nay cô có đến văn phòng không?

[00:14:19] Tôi muốn mời cô đi chơi.

[00:14:23] Mình không nên làm ngơ nhỉ?

[00:14:26] Ôi, phải nói gì đây?

[00:14:39]

[00:14:42] Sao lại đọc tin nhắn của chị?

[00:14:44] Là Jin Seong Jun thật à?

[00:14:46] Sao anh ấy lại muốn hẹn hò với chị?

[00:14:49] Khoan, chẳng lẽ Jin Seong Jun thích chị à?

[00:14:54] Chị không biết.

[00:14:59] Ăn thịt nướng không?

[00:15:00] Có một nhà hàng ngon lắm, tôi sẽ đưa cô đi.

[00:15:03] Chị, đừng nói chị không biết. Đúng rồi mà!

[00:15:06] Jin Seong Jun thích chị gái mình. Không thể tin được.

[00:15:09] Mẹ! Bố!

[00:15:13] Phải giữ bí mật tuyệt đối.

[00:15:16] Nếu lộ ra, chị có thể mất việc.

[00:15:17] Chuyện nghiêm trọng thật đấy, hiểu chưa?

[00:15:24] Làm ơn.

[00:15:31] Tạm biệt.

[00:15:39] Ừ nhỉ.

[00:15:43] Chị sao vậy?

[00:15:45] Thói quen thôi. Chị tưởng chiếc xe van còn bên đó.

[00:15:49] Chị không mất trí vì tin nhắn đó đấy chứ?

[00:15:52] Gì chứ? Đi thôi.

[00:16:04] DIỄN VIÊN AN JUNG HUI

[00:16:19] Cuộc gọi của bạn đang được chuyển tiếp đến hộp thư thoại…

[00:16:22] Không nghe máy.

[00:16:25] Còn ngủ sao?

[00:16:33] Anh An, anh không nghe máy nên tôi nhắn tin.

[00:16:38] Bệnh cảm của anh sao rồi?

[00:16:40] Anh ăn uống tốt chứ?

[00:16:42] Mọi người đều lo cho anh.

[00:16:48] TIN NHẮN KHOẢN NỢ QUÁ HẠN

[00:16:49] Ôi, cứ tưởng là anh An.

[00:16:59] Anh ấy đọc tin nhắn rồi.

[00:17:24] Ráng đừng để phải viết kiểm điểm nữa nhé.

[00:17:28] Vâng.

[00:17:29] Chúng ta đã gỡ được các bài báo xuống,

[00:17:34] nhưng chuyện đã lộ ra rồi.

[00:17:36]

[00:17:39] Bảo người nhà cô đừng nói gì hết. Và Jung Hui không được về đó.

[00:17:45] Vâng, tôi rõ rồi.

[00:17:46] Cô sẽ được chuyển sang bộ phận khác.

[00:17:51] Gì cơ? Chuyển đi sao?

[00:17:53] Để tôi nghĩ xem nên chuyển cô đi đâu, rồi bên nhân sự sẽ báo cho cô.

[00:17:59] Tôi không được làm quản lý cho anh An nữa sao?

[00:18:05] Sẽ rất bất tiện cho anh ấy nếu phim đang quay dở mà lại đổi quản lý.

[00:18:12] Jung Hui đang làm tốt vai trò nhân vật chính loạt phim ngắn,

[00:18:15]

[00:18:17] Nên để một thực tập sinh quản lý cậu ấy thì không thỏa đáng.

[00:18:21] Jung Hui cần được chăm lo đàng hoàng.

[00:18:28] Cứ nhìn chuyện lần này xem.

[00:18:31] Cô đã không kiểm soát được tình hình.

[00:18:34] Cậu ấy cần người giàu kinh nghiệm hơn,

[00:18:38] nên tôi sẽ lại để Tae Bu phụ trách cậu ấy.

[00:19:28] Đã dẹp bỏ mấy thứ ấy rồi đấy à?

[00:19:30] Tàn nhẫn quá.

[00:19:32] An Jung Hui đang hẹn hò à?

[00:19:34] Sao ạ?

[00:19:35]

[00:19:40] Là anh ấy sẽ có một quản lý nhiều kinh nghiệm hơn thôi.

[00:19:45] Vâng, anh Tae Bu sẽ quay lại quản lý anh An.

[00:19:49] Anh ấy có nhiều kinh nghiệm hơn tôi.

[00:19:52] Phim của anh ấy vừa lên sóng thì có bài báo đó.

[00:19:56] Vì thế mới cần quản lý nhiều kinh nghiệm hơn.

[00:20:00] Đừng quá thất vọng.

[00:20:02] Không phải vì cô không làm tốt đâu.

[00:20:05] Vâng. Cảm ơn ạ.

[00:20:22] Vào đi.

[00:20:35] Chào anh.

[00:20:38] Anh thấy thế nào?

[00:20:40] Khá hơn rồi.

[00:20:43] May quá.

[00:20:46] Gia đình tôi muốn biết bao giờ anh về nhà.

[00:20:51] Tôi không chắc.

[00:20:53] Sao? Cô đến hỏi chuyện đó à?

[00:20:58] Không.

[00:21:05] Chắc anh nghe nói rồi,

[00:21:08] từ giờ anh Tae Bu sẽ quay lại quản lý anh.

[00:21:13] Tôi vẫn muốn tiếp tục làm việc với anh,

[00:21:18] nên thấy rất thất vọng.

[00:21:23] Nhưng phải thừa nhận là anh Tae Bu sẽ hỗ trợ anh

[00:21:25] tốt hơn tôi rất nhiều.

[00:21:29] Nên tôi đến để chào tạm biệt.

[00:21:44] Bánh macaron mà anh thích nhất đấy.

[00:21:49] Khi nào mệt thì anh ăn nhé.

[00:21:55] Cảm ơn anh đã thông cảm

[00:22:01] cho những thiếu sót của tôi.

[00:22:04] Được.

[00:22:10] Tôi còn phải đọc kịch bản.

[00:22:13] Vâng.

[00:22:17] Vậy thì

[00:22:20] tôi xin phép.

[00:23:14] Anh về rồi đây.

[00:23:17] - Nhìn tóc anh kìa! - Hả?

[00:23:19] Soi gương rồi vuốt lại tóc đi.

[00:23:21] Đâu thể để thế gặp giáo viên chủ nhiệm của Min Ha.

[00:23:24] Vì anh đội mũ bảo hiểm mà.

[00:23:28] Nhưng sao cô ấy lại đến gặp chúng ta?

[00:23:30] Là vì chuyện trường khoa học sao?

[00:23:33] Chứ còn gì nữa?

[00:23:36] Đây có phải là…

[00:23:38] Chào mẹ Min Ha.

[00:23:39] Cô giáo đến rồi sao.

[00:23:41] Xin chào, tôi là bố của Min Ha.

[00:23:45] Xin chào.

[00:23:47] Họ sắp bắt đầu tuyển sinh rồi.

[00:23:50] Tôi đến xem anh chị đã nói chuyện với Min Ha chưa.

[00:23:55] Ý em ấy thế nào vậy?

[00:23:57] Chuyện đó…

[00:23:59] Thật ra…

[00:24:00] Chúng tôi rất muốn cho Min Ha theo học trường khoa học.

[00:24:03] Min Ha không chịu à?

[00:24:06] Em ấy không nói tại sao ư?

[00:24:09] Hay là Min Ha có nguyện vọng khác?

[00:24:13] Không phải thế…

[00:24:15] Không phải thế đâu.

[00:24:20] Chúng tôi không đủ điều kiện cho nó theo học trường đó.

[00:24:25] Nhưng bạn của Min Ha bảo tôi anh chị là chủ quán ăn này mà?

[00:24:32] À… Thật ra vợ chồng tôi chỉ là nhân viên bán thời gian thôi.

[00:24:39] Ra vậy…

[00:24:51] Bố mẹ Min Ha này.

[00:24:54] - Vâng? - Vâng.

[00:24:56] Dù học ở đâu Min Ha cũng sẽ thành công.

[00:24:58] Xin đừng lo cho em ấy.

[00:25:09] Hàng ngang số 16 gồm ba từ.

[00:25:13] Điều nên làm sau khi ăn quả từ một cái cây nào đó.

[00:25:17] Ăn à? Chắc là đồ ăn.

[00:25:21] - Rào cây ấy. - Rào cây ấy.

[00:25:22] Đáp án chính là "Rào cây ấy".

[00:25:24] Bà ơi, bà giỏi thật đấy.

[00:25:27] Bà không biết ngoại ngữ, nhưng rành tiếng Hàn lắm đấy.

[00:25:32] Xem này. Bà với cháu hoà nhau rồi.

[00:25:35] Thật sao?

[00:25:37] Con về rồi ạ.

[00:25:38] Con cũng về rồi ạ.

[00:25:39] Về rồi à.

[00:25:41] - Con chào bố mẹ. - Ừ.

[00:25:43] Hai bà cháu làm gì thế?

[00:25:45] Yên nào. Câu hỏi tiếp theo kìa.

[00:25:48] Từ dùng để miêu tả việc trì hoãn hạn chót

[00:25:53] nhiều lần.

[00:25:55] Là gì nhỉ?

[00:25:57] Gatbachi!

[00:26:00] Gatbachi đúng không?

[00:26:01] Gatbachi sao?

[00:26:03] Chính là gatbachi!

[00:26:05] Ôi, siêu quá.

[00:26:07] Bà nội tài thật đấy.

[00:26:10] Nhưng gatbachi là gì ạ?

[00:26:11] Ngày xưa người ta hay gọi thợ đóng giày như vậy.

[00:26:16] Họ chẳng bao giờ đóng giày xong đúng hẹn,

[00:26:20] lại cứ khất lần khất lữa.

[00:26:23] Thế là người ta bắt đầu dùng từ đó.

[00:26:26] Chà, mẹ giỏi thật đấy.

[00:26:28] Làm sao mẹ biết những chuyện đó?

[00:26:30] Đúng rồi, mẹ à. Mẹ tham gia chương trình này đi.

[00:26:32] Được không? Mẹ có nên tham gia để nhận tiền thưởng không?

[00:26:39] Không được đâu nhỉ? Lên TV mẹ sẽ run lắm.

[00:26:43] Tiền thưởng?

[00:26:45] Có tiền thưởng à?

[00:26:46] Vâng. Người thắng chung cuộc sẽ được ba mươi triệu won ạ.

[00:26:51] Cái gì? Ba mươi triệu won?

[00:26:53] Thật sao? Ba mươi triệu won?

[00:27:03] Sao bố mang nhiều đồ ăn đến thế?

[00:27:05] Không cần đâu ạ.

[00:27:07] Tủ lạnh của con trống trơn này.

[00:27:09] Ăn cơm chưa? Chắc con đói lắm rồi.

[00:27:12] Vì tránh phóng viên nên bố tới hơi muộn.

[00:27:15] Đúng là con hơi đói thật,

[00:27:17] nên con đang định gọi đồ ăn đây.

[00:27:19] Sao không gọi cho bố? Ngồi đi. Bố chuẩn bị bữa tối cho.

[00:27:23] Vâng ạ.

[00:27:30] Bố mang cho con canh gà cay, canh tương đậu và một ít bulgogi.

[00:27:35] Còn có đủ các món ăn kèm cho ba ngày,

[00:27:37] nên con chỉ cần nấu cơm nữa thôi.

[00:27:40] Vâng. Con cảm ơn bố.

[00:27:43] Mới bị cảm dậy nên con phải ăn uống tử tế.

[00:27:45] Để con ở đây một mình bố lo lắm.

[00:27:47] Nếu ăn hết đồ ăn trong tủ lạnh chắc con sẽ mập lên mất.

[00:27:50] Càng tốt. Bố mong con lên vài cân đấy.

[00:27:53] Con gầy quá.

[00:27:56] Ăn thử món này đi.

[00:27:58] Con thích có sữa nên bố cho thêm sữa đấy.

[00:28:04] Bố này.

[00:28:06] Sao?

[00:28:08] Mẹ con về Hàn Quốc rồi.

[00:28:15] Vậy à?

[00:28:16] Vâng. Mẹ đã đọc bài báo đó nên đòi gặp bố.

[00:28:27] Bố không muốn sao?

[00:28:28] Không. Được rồi.

[00:28:31] Để bố nghĩ đã.

[00:28:39] Cảm ơn. Lại đến nhé.

[00:28:41] - Cảm ơn. - Tạm biệt.

[00:28:51] Ông xã, ông làm sao đấy?

[00:28:54] Lại gặp đám phóng viên à?

[00:28:57] Không.

[00:29:01] Bà xã à.

[00:29:05] Sao thế?

[00:29:07] Sao? Lại có chuyện gì à?

[00:29:08] Tim tôi đập thình thịch đây này.

[00:29:12] Cô An Su Jin đã về Hàn Quốc.

[00:29:16] Cô ấy đọc bài báo và đòi gặp tôi.

[00:29:22] Cái gì?

[00:29:25] Cô An Su Jin?

[00:29:30] Ông xã, không được. Tuyệt đối không được.

[00:29:35] Đó là cô An Su Jin,

[00:29:38] người đã kết hôn với Han Soo đấy.

[00:29:41] Cô ấy sẽ biết sự thật ngay khi nhìn thấy ông.

[00:29:43] Không thể gặp cô ấy được. Bỏ ý định đó đi.

[00:29:46] Tôi biết. Tất nhiên là tôi biết.

[00:29:49] Nhưng tôi lo Jung Hui sẽ thấy lạ.

[00:29:55] Phải kiếm cớ gì đó để tránh cô ấy.

[00:30:01] Bảo với nó tôi không chịu.

[00:30:03] Rằng tôi không cho ông gặp lại vợ cũ.

[00:30:07] Cứ nói vậy đi, ông xã. Xin ông đấy.

[00:30:10] Để tôi làm người xấu cho.

[00:30:12] Hãy dùng tôi làm cái cớ. Được chứ?

[00:30:22] Không thể tin được.

[00:30:25] Có chuyện gì vậy?

[00:30:27] Ra Yeong, cô biết không?

[00:30:28] Huấn luyện viên Park đã sống trong phòng trực đêm đấy.

[00:30:31] Sao?

[00:30:32] Cô không biết à?

[00:30:34] Ai nói với giám đốc vậy nhỉ? Chúng ta có biết đâu.

[00:30:41] Tôi đã nói bao nhiêu lần rồi?

[00:30:42] Sống ở phòng trực đêm là trái luật của trung tâm.

[00:30:47] Dù rất thông cảm với cậu, nhưng tôi không thể làm sai quy định.

[00:30:51] Nếu cậu thẳng thắn với tôi, ta đã có thể…

[00:31:04] Cô Byun.

[00:31:07] Anh đi đâu vậy?

[00:31:15] A, tới rồi này.

[00:31:20] CHO THUÊ PHÒNG JUNGANG

[00:31:35] Giá 190.000 won một tháng.

[00:31:37] Đến chỗ duỗi chân cũng không có.

[00:31:41] Tôi sẽ lấy phòng…

[00:31:42] Chúng tôi sẽ quay lại sau.

[00:32:00] Gián kìa!

[00:32:09] KÝ TÚC XÁ TƯ NHÂN

[00:32:20] Được quá.

[00:32:22] Tiền thuê bao nhiêu ạ?

[00:32:23] Là 450.000 won.

[00:32:30] Đi thôi.

[00:32:32] Cảm ơn ạ.

[00:32:51] Chắc không còn chỗ nào tốt hơn đâu.

[00:32:54] Anh sẽ thuê chỗ đầu tiên vậy.

[00:32:57] Nhưng…

[00:33:00] Có cần phải thế này không?

[00:33:03] Ý em là sao?

[00:33:06] Anh có thể nhờ người giúp đỡ mà.

[00:33:13] Cả em cũng nghĩ vậy sao?

[00:33:19] Anh quen nghe những lời đó rồi.

[00:33:21] "Cậu ta còn định thế này tới bao giờ?

[00:33:24] Chỉ là một tên công tử nhà giàu nổi loạn.

[00:33:27] Đến bước đường cùng, cậu ta cũng sẽ mò về tìm bố thôi".

[00:33:33] Sau đợt thi đấu thử, một đồng đội của anh nói

[00:33:42] cậu ấy ước gì anh bị thương

[00:33:46] nặng tới mức không thi đấu được nữa.

[00:33:50] Tại sao? Sao anh ta lại nói thế?

[00:33:54] Chủ của một câu lạc bộ muốn thuê một trong số bọn anh,

[00:33:57] và ông ấy đã chọn anh.

[00:34:01] Cậu ấy giận anh lắm.

[00:34:04] Theo cậu ấy, anh không cần đá bóng vẫn có thể sống tốt.

[00:34:07] Cậu ấy nghĩ đã bị anh cướp đi cơ hội.

[00:34:11] Có lẽ cậu ấy thấy mình tuyệt vọng hơn anh,

[00:34:14] và muốn anh nhường lại cơ hội đó.

[00:34:19] Nhưng anh không làm được.

[00:34:24] Vì anh cũng tuyệt vọng không kém.

[00:34:29] Nhưng chẳng ai chịu tin

[00:34:32] khi anh nói mình cũng rất tuyệt vọng.

[00:34:39]

[00:34:50] Em xin lỗi.

[00:34:56] Em đã không đủ tôn trọng ước mơ của anh.

[00:35:00] Thành thật xin lỗi anh.

[00:35:03] Với lại em có nhận ra đấy.

[00:35:07] Rằng anh rất cuồng bóng đá.

[00:35:12] Đi thôi.

[00:35:13] Phòng nhỏ quá thì có sao? Nhỉ?

[00:35:17] Anh đâu cần phải duỗi chân.

[00:35:19] Đúng không?

[00:35:22] Đúng. Không cần đâu.

[00:35:48] Cậu ngồi đây làm gì thế?

[00:35:55] Cậu khóc à?

[00:35:58] Không, tôi bị đau mắt thôi.

[00:36:00] Tôi vừa đi gặp nhà tài trợ.

[00:36:02] Tôi phải về công ty đây.

[00:36:17] MẸ

[00:36:35] Uống trà nhé?

[00:36:52] Sao? Cậu định nói chuyện gì?

[00:36:58] Tôi đã suy nghĩ rất nhiều về điều sắp nói.

[00:37:02] Tôi nghĩ nếu nói ra cậu sẽ nổi giận.

[00:37:08] Nhưng vì tôi đã nhìn thấy nên không thể làm ngơ.

[00:37:16] Và tôi rất lo cho cậu.

[00:37:22] Chỉ là trùng hợp thôi.

[00:37:24] Tôi đã bắt gặp cậu và mẹ cậu ở quán ăn.

[00:37:27] Và nghe hai người nói chuyện.

[00:37:30] Cái gì?

[00:37:33] Byun Mi Yeong.

[00:37:35] Ngồi xuống đi đã.

[00:37:40] Cậu đã nghe được bao nhiêu?

[00:37:43] Gần hết.

[00:37:46] Khi cậu cưới anh trai tôi,

[00:37:47] cậu bảo bố mẹ cậu mất rồi.

[00:37:51] Nhưng giờ tôi mới biết mẹ cậu còn sống,

[00:37:54] và đưa ra những đòi hỏi vô lý đối với cậu.

[00:38:02] Cậu thật là…

[00:38:04] Cậu đáng ghét thật đấy.

[00:38:06] Sao lại đào bới bí mật của tôi?

[00:38:09] Sao cứ phải nhìn thấy tôi trong những hoàn cảnh như vậy?

[00:38:12] Tôi đã nói chỉ là trùng hợp mà.

[00:38:14] Mặc kệ có phải trùng hợp không!

[00:38:17] Đừng bận tâm. Không phải việc của cậu.

[00:38:21] Tại sao không?

[00:38:23] Nói thẳng ra,

[00:38:24] cậu nói dối cả nhà tôi rằng mẹ cậu đã chết.

[00:38:30] Nếu tôi chỉ là em chồng cậu,

[00:38:31] thì đã nói với bố mẹ rồi. Nếu tôi không phải bạn cậu.

[00:38:36] Bạn à?

[00:38:39] Ta có phải bạn bè thật không?

[00:38:45] Được thôi. Cậu nói đúng.

[00:38:50] Chúng ta không hẳn là bạn.

[00:38:53] Cậu là kẻ bắt nạt đã nhắm vào tôi,

[00:38:58] còn tôi là nạn nhân bị bắt nạt.

[00:39:03] Cậu vẫn coi thường tôi đến thế sao?

[00:39:09] Sao đầu óc cậu lại lệch lạc như vậy?

[00:39:13] Tôi là người bị bắt nạt hồi còn đi học,

[00:39:15] tôi là người buộc mình tha thứ cho cậu

[00:39:18] và chấp nhận cho cậu vào nhà mình.

[00:39:20] Vậy thì tại sao cậu vẫn nổi nóng với tôi?

[00:39:23] Tôi có phải là người bắt nạt cậu đâu?

[00:39:28] Cậu làm tôi khó chịu.

[00:39:30] Cậu làm tôi tổn thương trong những lúc yếu đuối nhất.

[00:39:34] Tôi làm vậy vì xem cậu là người nhà!

[00:39:38] Tôi đã định sẽ giúp cậu nếu anh Jun Yeong không thể.

[00:39:48] Biết cậu sẽ phản ứng thế này,

[00:39:52] nhưng tôi không thể quay lưng với cậu.

[00:39:54] Giờ cậu là vợ của anh trai tôi, con dâu của bố mẹ tôi,

[00:39:58] và chị dâu của tôi.

[00:40:00]

[00:40:10] Thôi.

[00:40:13] Cậu muốn làm gì thì làm.

[00:40:15] Đừng lo!

[00:40:17] Tôi đã nói với anh Jun Yeong trước khi kết hôn rồi.

[00:40:20] Tôi không hề nói dối anh ấy.

[00:40:36] Khoan, bố con làm chỗ này rồi mang đến cho con sao?

[00:40:41] Con vừa mới bị ốm, bố còn nấu đủ các loại cháo.

[00:40:46] Không ngờ ông ấy biết nấu ăn.

[00:40:54] Bố nấu ăn ngon lắm.

[00:40:55] Mẹ không biết à?

[00:40:58] Hồi đó ông ấy chẳng bao giờ nấu nướng gì.

[00:41:01] Chắc ông ấy thay đổi nhiều lắm.

[00:41:04] Bố mẹ gặp nhau thế nào vây?

[00:41:08] Sao con lại hỏi chuyện đó?

[00:41:10] Con chỉ tò mò thôi.

[00:41:12] Con thấy bố không phải mẫu người mẹ thích.

[00:41:16] Sao hồi đó mẹ lại yêu bố?

[00:41:19] À, bố mẹ gặp nhau từ thời cấp ba.

[00:41:22] Đến lúc bôn ba xứ người thì nương tựa vào nhau.

[00:41:26] Nhà bố mẹ gần nhau,

[00:41:28] nên ông ấy lái xe đưa đón mẹ đi học. Cứ thế rồi trở nên thân thiết.

[00:41:31] Bố…

[00:41:32] Chờ đã, bố lái xe đưa đón…

[00:41:35] Nhưng bố không biết lái xe mà.

[00:41:37] Không, lái giỏi là đằng khác.

[00:41:40] Vậy là bố không muốn lái nữa à?

[00:41:50] Vâng thưa bố.

[00:41:53] Chắc bố không gặp mẹ con được.

[00:41:58] Lâu quá rồi, nên bố chẳng biết nói gì với bà ấy.

[00:42:02] Nếu gặp nhau bố sẽ không thoải mái.

[00:42:06] Hơn nữa, bố sẽ thấy có lỗi với vợ.

[00:42:10] Được rồi. Để con nói với mẹ.

[00:42:14] Không sao đâu ạ.

[00:42:18] Vâng.

[00:42:21] Bố con gọi à?

[00:42:23] Bố thấy tốt nhất là không gặp mẹ. Bố không có gì để nói.

[00:42:27] Nhưng mẹ có chuyện muốn nói.

[00:42:30] Mẹ và ông ấy có một đứa con trai, sao lại không được gặp?

[00:42:32] Con nói rồi, bố đã có vợ. Tất nhiên bố sẽ không thoải mái.

[00:42:36] Thế mẹ không có chồng chắc?

[00:42:39] Mẹ thật không hiểu.

[00:42:41] Sao gặp con mẹ thì được?

[00:42:55] JUDO

[00:42:57] Judo à?

[00:42:58] Cô ấy biết judo nên tôi gọi cô ấy như thế.

[00:43:02] À.

[00:43:03] Nhiều thật đấy.

[00:43:06] Lại cho vào tiếp nhé.

[00:43:08] Chuyện với bố anh thế nào rồi?

[00:43:11] Bố tôi?

[00:43:13] Mọi chuyện rất tuyệt.

[00:43:15] Cứ thế này mãi thì tốt quá.

[00:43:18] Vậy là vui rồi.

[00:43:20] Cũng giờ này tuần sau được không?

[00:43:22] Ừ, nếu không được tôi sẽ gọi báo trước.

[00:43:24] Được rồi. Đi thôi.

[00:43:28] Anh có đi xe không?

[00:43:29]

[00:43:32] Anh đi đâu? Em cho anh đi nhờ.

[00:43:53] Judo à?

[00:43:56] Sao cô biết?

[00:43:59] Em chưa thấy vẻ mặt này của anh bao giờ.

[00:44:18] - Không xuống xe à? - Ừ nhỉ. Chào nhé.

[00:44:37] Anh à.

[00:44:46] Đợi đã, làm gì thế này?

[00:44:52] Em vẫn còn tình cảm với anh.

[00:45:13] MẸ CHỒNG

[00:45:15] Mẹ còn chưa nói hết mà sao con lại bỏ đi?

[00:45:18] Bố mẹ con nuôi dạy con như thế à?

[00:45:31] Mẹ bị đau phần cơ.

[00:45:33] Bác sĩ bảo mẹ phải cẩn thận, nên mẹ mới bó bột.

[00:45:37] Nếu muốn, con có thể hỏi bác sĩ.

[00:45:49] Mẹ chẳng làm gì sai hết.

[00:45:52] Tuy nhiên,

[00:45:53] mẹ hiểu vì sao con giận.

[00:45:57] Nhưng lúc nhìn thấy cánh cửa đó mẹ cũng giận lắm.

[00:46:01] Vậy nên hãy coi như hoà đi.

[00:46:16] Thật lòng mẹ muốn chúng ta làm bạn.

[00:46:20] Như mẹ đã nói,

[00:46:21] mẹ luôn muốn cùng con đi mua sắm, coi con như con gái của mẹ.

[00:46:32] Sao con không thèm trả lời tin nhắn của mẹ chồng?

[00:46:36] Từ khi gặp con, con trai mẹ đã thay đổi.

[00:46:39] Lúc trước nó tình cảm, quan tâm mẹ lắm.

[00:46:42] Bố nó lúc nào cũng cộc cằn và lạnh lùng, nhưng nó thì không.

[00:46:58] Cô không sao chứ?

[00:47:00] Không, tôi không sao.

[00:47:06] Vâng.

[00:47:07] Khách hàng của cô đến rồi đấy.

[00:47:10] Vâng.

[00:47:16] Nó đọc tin nhắn chưa vậy?

[00:47:19] Sao lại không trả lời?

[00:47:31] Đừng giả vờ ngủ nữa.

[00:47:33] Dậy rồi ra ngoài đi. Tôi có chuyện muốn nói.

[00:47:46] Tôi sẽ giải thích thế nào là tốt nghiệp hôn nhân.

[00:47:49] Bà phải biết nó là gì thì mới tiến hành được.

[00:47:53] Bà không chịu đọc sách, nên tôi sẽ giải thích cho bà hiểu.

[00:47:57] Được thôi.

[00:47:58] Tôi không biết đó là gì. Giải thích cho tôi với.

[00:48:01] Rốt cuộc là thứ gì vậy?

[00:48:03] Là tốt nghiệp khỏi hôn nhân.

[00:48:07] Nghĩa là kết thúc hôn nhân.

[00:48:10] Chúng ta sẽ không còn bị trói buộc như vợ chồng nữa,

[00:48:14] mà sẽ được sống như hai người độc thân.

[00:48:17] Chúng ta sẽ không phải thực hiện nghĩa vụ của người chồng và người vợ.

[00:48:22] Nói cách khác là mạnh ai nấy sống.

[00:48:26] Mạnh ai nấy sống?

[00:48:27] Có khác gì ly hôn đâu?

[00:48:29] Khác chứ.

[00:48:32] Ly hôn rất phức tạp về mặt pháp lý,

[00:48:35] còn phải lo chuyện bị người khác đánh giá.

[00:48:40] Và Jeong Hwan sẽ buồn nếu chúng ta ly hôn.

[00:48:44] Nhưng nếu ta tốt nghiệp hôn nhân,

[00:48:46] sẽ không bị gọi là người đã ly hôn,

[00:48:49] nhưng vẫn có thể tận hưởng tự do.

[00:48:51] Thì sao?

[00:48:52] Còn sao trăng gì nữa?

[00:48:54] Tôi muốn ta tốt nghiệp khỏi cuộc hôn nhân này.

[00:48:56] Tôi sẽ ra ở riêng, nên tôi muốn bà đồng ý.

[00:49:00] Không được, tôi sẽ không bao giờ đồng ý.

[00:49:03] Tại sao? Tại sao không?

[00:49:06] Tôi với bà toàn cãi nhau suốt ngày.

[00:49:10] Bà nói bà ghét mọi thứ ở tôi.

[00:49:13] Rằng tôi vô tâm, lạnh lùng và ích kỷ.

[00:49:17] Ông ghét sống với tôi đến thế sao?

[00:49:27] Thử sống như một người phụ nữ độc lập đi.

[00:49:30] Đừng ám ảnh về tôi nữa.

[00:49:34] Tôi biết mình rất có sức hút,

[00:49:38] nhưng tôi cần không gian để thở.

[00:49:41] Không! Tôi thà chết còn hơn làm điều đó.

[00:49:47] Ôi, bụng tôi…

[00:49:51] Trời ạ.

[00:49:53] Muốn giả vờ thì làm cho giống vào.

[00:49:57] Giờ lại đau bụng à?

[00:49:58] Ôi, tiếc thật.

[00:50:00] Giá mà bó bột quanh bụng được nhỉ.

[00:50:03] Tôi đau thật đấy!

[00:50:07] Tôi đi leo núi đây,

[00:50:10] nên đừng ngoan cố nữa. Suy nghĩ kỹ đi.

[00:50:20] Ôi, bụng mình. Bụng mình sao thế này?

[00:50:26] Ơ? Gì thế này?

[00:50:28] - Sao thế? - Bài viết nhảm nhí quá.

[00:50:32] Lại có bài mới sao?

[00:50:34] Con bảo gỡ xuống hết rồi mà.

[00:50:36] Đọc đi.

[00:50:38] "Bố của An Jung Hui đang hưởng lợi từ danh tiếng của anh ấy.

[00:50:41] Nổi dần lên từ bộ phim Ôi, Sếp Tôi,

[00:50:43] An Jung Hui đang tích cực quảng bá cho quán ăn vặt của bố,

[00:50:46] biến nó thành quán ăn nổi tiếng ở Suwon.

[00:50:48] Một vị khách cho biết họ không biết về quán ăn đó,

[00:50:53] mà chỉ đến vì nó được lên báo.

[00:50:57] Hàng xóm rất cảm động trước tình cảm An Jung Hui dành cho bố mình".

[00:51:03] Họ điên rồi sao? Sao có thể dối trá như vậy?

[00:51:06] An Jung Hui có bao giờ quảng bá cho quán nhà mình đâu?

[00:51:08] Anh ấy giữ bí mật bấy lâu nay mà.

[00:51:10] Gì chứ? Giờ mới nổi tiếng ư? Nổi tiếng từ lâu rồi.

[00:51:13] Toàn viết xằng viết bậy.

[00:51:18] - Con lại đây. - Sao thế?

[00:51:20] - Con đọc bài này chưa? Đọc đi. - Gì vậy ạ?

[00:51:22] NGƯỜI CHA TRỤC LỢI TỪ AN JUNG HUI

[00:51:24] Con còn nghĩ mẹ lo thừa không? Mẹ đã đúng, đúng không?

[00:51:28] Từ lúc con ra đời, ông ta chưa bao giờ đến gặp con.

[00:51:31] Nên khi nghe nói ông ta nhận lại con, mẹ đã nghi rồi.

[00:51:33] Mẹ ơi, không phải đâu.

[00:51:35] Không phải sự thật. Họ bịa đấy.

[00:51:37] Tất cả đều là bịa đặt!

[00:51:42] Mẹ, con xin lỗi. Nhưng đây chỉ là dối trá.

[00:51:44] Thật ra gia đình đó đang chịu khổ vì con đấy.

[00:51:51] Cứ tưởng chuyện đã lắng xuống rồi.

[00:51:53] Mẹ, con xin lỗi.

[00:51:54] Nhưng con phải gọi điện thoại. Xin lỗi.

[00:52:04] Vâng. Bố đọc bài đó chưa?

[00:52:06] Con xin lỗi.

[00:52:07] Xin lỗi đã để bố chịu đựng chuyện này.

[00:52:10] Đừng lo.

[00:52:11] Con sẽ giải quyết bài báo đó.

[00:52:15] Con ổn. Cả nhà thì sao?

[00:52:19] Bố con phải không? Cho mẹ nói chuyện với ông ta.

[00:52:21] Mẹ muốn gặp bố con.

[00:52:23] Bố có quyền từ chối gặp mẹ mà.

[00:52:33] Giám đốc Kang. Anh đọc bài báo đó chưa?

[00:52:36] Vâng, đúng là bài đó. Anh gỡ nó xuống được không?

[00:52:43] Toàn những bình luận ác ý.

[00:52:45] Thật đáng ghét.

[00:52:48] "Vì vậy ông ta mới nhận lại An Jung Hui.

[00:52:50] Ông nên thấy tự hổ thẹn.

[00:52:52] Ông lợi dụng đứa con mình không hề nuôi".

[00:52:55] Cái gì? Gì vậy chứ?

[00:52:58] "Ông đang hút máu chính con mình".

[00:53:01] Đám người này xấu tính thật.

[00:53:03] Không biết gì mà lại nói những lời đó.

[00:53:06] Hả? "Quán đó ở Suwon, tên là Đồ Ăn Vặt Của Bố".

[00:53:10] Làm sao họ biết được?

[00:53:12] - Cái gì? - Có cả tên quán sao?

[00:53:14] Vâng. Một bình luận khác cũng nhắc đến nó.

[00:53:18] Chẳng phải họ bảo sẽ gỡ bài này xuống sao?

[00:53:22] Con vừa nói chuyện với An Jung Hui.

[00:53:24] Nếu bố mẹ muốn, công ty sẽ khởi kiện họ

[00:53:27] về tội phỉ báng và loan tin đồn giả.

[00:53:30]

[00:53:34] Phỏng vấn và kiện tụng?

[00:53:38] Thôi.

[00:53:40] Không cần đâu.

[00:53:43] Tại sao? Bố, cứ làm đi.

[00:53:45] Ta phải chứng minh mình vô tội chứ.

[00:53:46] Bố con đã nói không rồi.

[00:53:48] Đừng châm thêm dầu vào lửa.

[00:53:50] Bảo Jung Hui đừng làm gì cả.

[00:53:52] Chị à, chị không giận sao?

[00:53:54] Cứ để nó trả lời phỏng vấn.

[00:53:55] Jung Hui bảo nó làm được thì cứ để…

[00:53:58] Đã bảo không mà!

[00:53:59] Chúng ta biết mình trong sạch là đủ rồi!

[00:54:05] Bố đồng ý với mẹ con.

[00:54:09] Ta nên bỏ qua chuyện này.

[00:54:11] Nhưng bình luận càng lúc càng nghiêm trọng.

[00:54:15] Ôi, bực mình quá.

[00:54:17] Em út, sao thế em?

[00:54:19] Có người xem ảnh và nhận ra quán ăn của bố.

[00:54:22] Thật là…

[00:54:24] Con gắn thẻ quán ăn của bố trên tài khoản mạng xã hội của mình,

[00:54:28] nên bây giờ đang bị cư dân mạng khủng bố.

[00:54:31] Con không bỏ qua đâu. Con sẽ kiện họ.

[00:54:33] "Nhìn là biết cô ta là người hám vật chất.

[00:54:35] Cô ta bắt An Jung Hui mua chiếc túi đó cho mình chứ gì?

[00:54:38] Nhìn là biết cô ta sẽ moi tiền anh ấy".

[00:54:41] Sao người ta xấu tính thế nhỉ?

[00:54:43] Ôi, lại có bình luận mới kìa.

[00:54:46] "Đừng hòng dùng tiền của anh ấy.

[00:54:47] Sống bằng tiền của người khác có vui không?"

[00:54:50] Cái gì?

[00:54:51] Này, chụp màn hình đi.

[00:54:53] Ngày mai anh em mình đến đồn cảnh sát.

[00:54:55] Được. Em không ngồi yên chịu trận đâu.

[00:54:57] Chị tư, gọi chị ba đi.

[00:54:59]

[00:55:01] Thôi đi!

[00:55:03] Sao phải chuyện bé xé ra to thế này?

[00:55:06] Ra Yeong, đừng trẻ con nữa.

[00:55:10] Con biết mình trong sạch là được, cần gì làm to chuyện?

[00:55:15] Con có chắc mình hoàn toàn vô can trong chuyện này không?

[00:55:18] Con chỉ việc xoá tài khoản thôi mà.

[00:55:20] Có gì ghê gớm đâu?

[00:55:23] Xóa đi! Vậy là xong còn gì!

[00:55:25] Mẹ…

[00:55:28] Con đã làm gì mà phải chịu đựng chuyện này?

[00:55:32] Đúng đấy mẹ.

[00:55:33] Ra Yeong có làm gì đâu. Sao mẹ lại mắng em?

[00:55:36] Đúng đấy mẹ ạ. Mẹ làm nó tổn thương đấy.

[00:55:39] Nó có làm gì sai đâu.

[00:55:47] Thật ra, mẹ các cháu nói đúng đấy.

[00:55:50] Gây thêm chuyện chẳng ích gì đâu.

[00:55:53] Những lúc như thế này tốt nhất là không làm gì hết.

[00:55:56] Nếu không chuyện có thể càng tồi tệ hơn.

[00:56:01] Nên cứ bỏ qua đi nhé?

[00:56:03] Sau cơn mưa trời lại sáng.

[00:56:05] Mặt trời sẽ lại mọc thôi.

[00:56:34] Chắc em còn giận lắm nhỉ?

[00:56:39] Hye Yeong à, mình chuyển ra ngoài đi.

[00:56:45] Lẽ ra mình không nên dọn về nhà bố mẹ anh.

[00:56:47] Hãy tìm một căn hộ gần chỗ làm như dự định ban đầu đi.

[00:56:51] Anh nghĩ chuyển ra ngoài

[00:56:54] sẽ giải quyết được vấn đề sao?

[00:57:05] MẸ CHỒNG

[00:57:15] Anh xin lỗi.

[00:57:18] - Anh sẽ giải quyết chuyện này. - Bằng cách nào?

[00:57:24] Bảo mẹ dừng lại sao?

[00:57:26] Đừng lo. Và đừng trả lời.

[00:57:29] Anh sẽ bảo mẹ đừng làm chuyện này nữa.

[00:57:33] Anh càng nói như vậy, em càng thấy giận.

[00:57:37] Anh và em đều biết đây không phải chuyện anh có thể giải quyết.

[00:57:43] Nên khi anh bảo em mặc kệ,

[00:57:46] em không thể không tức giận.

[00:57:50] Vậy thì…

[00:57:54] Ta nên làm gì đây?

[00:57:56] Chỉ là… Nói thật, em giận bản thân mình nhất.

[00:58:02] Em rất giận mình.

[00:58:05] Em…

[00:58:08] Em thật sự đã quá dại dột.

[00:58:10] Em đã không coi trọng hôn nhân đủ.

[00:58:14] Để rồi bị đấm vào mũi, và giờ chảy máu không ngừng.

[00:58:19] Em tưởng mình có thể tránh được các vấn đề và thử thách trong hôn nhân

[00:58:23] bằng thứ gọi là "thực tập hôn nhân",

[00:58:26] và bằng việc ký thỏa thuận.

[00:58:27] Rõ biết mẹ anh là loại người gì,

[00:58:31] sao em còn nghĩ mình có thể lý luận với bà ấy?

[00:58:36] Sao lại thế được?

[00:58:39] Giả vờ bị thương?

[00:58:41]

[00:58:46] Nhưng em không thể nào tưởng tượng một người mẹ chồng

[00:58:50] lại làm ra chuyện như vậy để hành hạ con dâu.

[00:58:54] Bất cứ ai hiểu lý lẽ bị bắt khi làm chuyện như vậy

[00:58:58] đều sẽ xin lỗi. Đó là em tưởng vậy.

[00:59:01] Nhưng mẹ anh lại yêu cầu em xin lỗi.

[00:59:06] Thế này thì khác gì…

[00:59:07] Là tình tiết phim truyền hình nhiều tập?

[00:59:10] Em, Byun Hye Yeong, đã trở thành nhân vật trong một bộ phim dài tập nhảm nhí.

[00:59:15] Em bị trừng phạt vì đã không xem trọng hôn nhân.

[00:59:22] Em hối hận sao?

[00:59:24] Vâng, hoàn toàn hối hận.

[00:59:28] Nếu có thể,

[00:59:30] em muốn quay ngược thời gian

[00:59:32] đến lúc trước khi em đi tìm anh.

[00:59:36] Em xin lỗi, nhưng đó là cảm xúc của em bây giờ.

[00:59:44] Và…

[00:59:47] Tối nay em không muốn về nhà.

[00:59:50] Em muốn ở một mình.

[00:59:52] Không cần xin lỗi đâu.

[00:59:56] Anh cũng cảm thấy như em thôi.

[00:59:59] Anh cũng

[01:00:02] hối hận.

[01:00:05] Anh còn thấy thất vọng về mình.

[01:00:12] Từ ngày chúng ta ở khách sạn về,

[01:00:15] mẹ anh đã lờ đi bản thoả thuận, không ngừng lấn lướt,

[01:00:19] chuyện đó khiến anh thấy mình thật nhỏ bé.

[01:00:22] Anh biết rõ việc mẹ làm thật nực cười,

[01:00:25] nhưng anh có thể hiểu lý do,

[01:00:29] thế nên anh không thể từ chối,

[01:00:32] và không thuyết phục được mẹ.

[01:00:35] Lúc đó anh mới nhận ra.

[01:00:38] Anh đã không xem trọng đủ cuộc hôn nhân này.

[01:00:42] Anh đã đánh giá mình quá cao.

[01:00:45] Anh chẳng làm được gì hết,

[01:00:48] và là một kẻ thua cuộc nhỉ?

[01:00:51] Đúng vậy.

[01:00:53] Người bị đấm vào mũi là anh.

[01:00:59] Ừ.

[01:01:01] Vậy là cả hai ta

[01:01:07] đều đang chảy máu mũi.

[01:01:16] Đứng lên đi.

[01:01:18] Anh sẽ đưa em đến khách sạn.

[01:01:21] Của anh đây ạ.

[01:01:22] Tôi cảm ơn.

[01:01:37] Lên phòng đi.

[01:01:40] Anh về nhé.

[01:02:04] Có phải tiếp tục bên nhau thế này

[01:02:08] trong khi cả hai đang chảy máu mũi không?

[01:02:15] Chỉ cần kết thúc kỳ thực tập là được mà.

[01:03:03] Xin chào, Đồ Ăn Vặt Của Bố đây ạ.

[01:03:05] Ông Byun Han Soo có ở đó không?

[01:03:08] Không. Ông ấy không có ở đây.

[01:03:13] Cô có muốn nhắn lại gì không?

[01:03:16] ĐỒ ĂN VẶT CỦA BỐ

[01:03:21] Xin hãy nhắn ông ấy là An Su Jin gọi.

[01:03:30] Cô An Su Jin?

[01:03:35] Được rồi.

[01:03:38] Chờ tôi một chút.

[01:03:45] Nói đi ạ.

[01:03:48] Gì cơ? Vâng.

[01:03:50] Không-một-không…

[01:03:52] Khi nào ông ấy về xin hãy nói ông ấy gọi cho tôi.

[01:03:56] Vâng.

[01:03:57] Tôi biết rồi.

[01:04:22] Sao lại không nhấc máy?

[01:04:37] Mẹ tới đây làm gì chứ?

[01:04:40] Bố không muốn gặp mà mẹ còn tới làm gì?


 0 Bình luận sort   Sắp xếp theo